|
| |
|
Vụ
án siêu nghiêm trọng giữa cung đ́nh Hà Nội: Bộ Chính Trị tê liệt trước thử
thách hiểm nghèo
Wednesday, December 15, 2004 Bùi Tín |
| |
|
LTS: Dưới đây là bài
viết mới nhất của ông Bùi Tín, được đăng tải trên tạp chí Thông Luận
(Pháp). Chúng tôi đăng lại toàn văn bài viết này, để độc giả được rộng
đường dư luận.
(NV)
* Một Bộ Chính Trị ốm yếu * Bản báo cáo làm tṛ cười * Viên đại tướng
chuồn * Giải pháp nào đây? * Như đội đá vá trời * Bệnh tê liệt v́ đặc lợi
*
Bộ Chính Trị ốm nặng
Bộ Chính Trị của Đảng Cộng Sản Việt Nam hiện đang “ốm nặng”; nó ốm về năng
lực lănh đạo, về uy tín trong đảng và trước nhân dân, về khả năng đối phó
với các cuộc khủng khoảng. Tổng bí thư tự thú nhận không đủ khả năng, hai
lần từ chối trách nhiệm, bị g̣ ép đóng vai tṛ nhân vật số một của chế độ;
một chủ tịch nước bị tố cáo “hai nhà, ba đất, bốn xe”; một thủ tướng đă
quá hạn về hưu, cứ bo bo giữ ghế; một bộ trưởng quốc pḥng bị lên án rắp
tâm bênh che Tổng Cục 2 làm bậy; một chủ tịch quốc hội chăm lo việc thông
qua hàng đống luật chỉ để làm cảnh mà không hề quan tâm việc thi hành
luật; một bộ trưởng công an chỉ lo đàn áp những người yêu nước đ̣i dân chủ
cho xă hội, nhắm mắt trước sự lộng hành phá hoại của Tổng Cục 2, v.v...
Bộ Chính Trị quá yếu, v́ thực tế không có ai là “ông số một”, là lănh tụ
để điều ḥa các ư kiến, để khi cần ra những quyết định mạnh mẽ, chuẩn xác,
quả đoán. Dàn hợp xướng Hà Nội thiếu nhạc trưởng, ră ra từng mảng riêng:
Hành chính, quốc pḥng, an ninh, kinh tế, ngoại giao, văn hóa...
Bộ Chính Trị ốm! Nó “quên khuấy” việc triệu tập hội nghị toàn quốc giữa
nhiệm kỳ của Đảng Cộng Sản đă định vào đầu năm 2004 mà không thèm xin ư
kiến của 150 vị ủy viên trung ương; nó quên rằng Ban Chấp Hành Trung Ương
về nguyên tắc là cao hơn Bộ Chính Trị, nó tự cho ḿnh cái quyền cho trung
ương biết điều ǵ th́ phải chịu. Nó đứng trước nguy cơ bị toàn Ban Chấp
Hành Trung Ương nổi giận, chất vấn về tội vi phạm nguyên tắc, khinh thường
cấp trên.
Bản lĩnh kém cỏi của Bộ Chính Trị đặc biệt tỏ rơ trong việc giải quyết vụ
án siêu nghiêm trọng Tổng Cục 2 và T4. Bộ Chính Trị khóa 8 đă lập ban điều
tra liên ngành, ban này đă làm việc 6 năm nay, vậy mà Bộ Chính Trị hiện
tại vẫn một mực che giấu Ban Chấp Hành Trung Ương, thậm chí không chuyển
cho các ủy viên trung ương những bức thư rất quan trọng của Tướng Giáp và
Tướng Nam Khánh, cũng như rất nhiều thư từ, kiến nghị khác.
Báo cáo quái dị
Bộ Chính Trị đă có ư kiến ǵ về bản báo cáo của Bộ Quốc Pḥng ngày
24-8-2004? Bộ Chính Trị có chịu mở mắt để thấy đó là bản báo cáo kỳ quặc
đến độ quái dị, cấu trúc lộn xộn, câu cú trục trặc, chữ nghĩa tùy tiện, ư
tứ lung tung, nguy hiểm về ngoại giao, hớ hênh về chính trị? “Phản động
cấp tiến”, “giới t́nh báo Mỹ”, “đài phát thanh RFA”... là cái ǵ? Rơ ràng
văn phong và chính kiến của những kẻ vô học, mang tính lưu manh hoặc
mafia, nằm trong Tổng Cục 2 lâu nay, dám ngang nhiên đội lốt Bộ Quốc Pḥng
để tung ra những luận điệu vu cáo những chiến sĩ dân chủ, thù hận với
chính phủ và nhân dân Mỹ, đi ngược với đường lối ngoại giao chính thức
hiện nay. Báo cáo nêu lên “âm mưu của bọn phản động cấp tiến bôi nhọ, hạ
uy tín của Tổng Cục 2”, cứ làm như Tổng Cục 2 c̣n sạch sẽ, c̣n uy tín lắm!
Rồi “củng cố trục Việt-Mỹ-Trung” là cái trục ǵ vậy, sau khi dựng đứng
chuyện “Hoa Kỳ hứa chi viện cho bọn phản động cấp tiến 4 triệu đô-la?”.
Tôi từng biết rơ công việc thảo công văn rất chặt chẽ, tŕnh độ nghiệp vụ
khá cao của văn pḥng Đảng Ủy Quân Sự Trung Ương, của Bộ Tổng Tham Mưu,
của Tổng Cục Chính Trị. Chưa bao giờ có văn kiện nào hạ cấp, bôi bác, lẩm
cẩm, làm nhục Bộ Quốc Pḥng đến vậy.
Tướng chuồn
Kẻ đạo diễn để đẻ ra
cái quái thai báo cáo nói trên không ai khác cũng là cha đẻ của Tổng Cục
2: Tướng Lê Đức Anh.
Những tay chân của ông Anh lầm tưởng rằng bản báo cáo kỳ quái ấy sẽ biến
Tổng Cục 2 thành nạn nhân oan uổng, bị bôi nhọ, hạ uy tín bởi “bọn phản
động cấp tiến”; ngay sau đó, chúng hí hửng được tin Tướng Giáp ốm, liền bố
trí công phu cho sự xuất hiện đầy khí thế của ông Anh tại lễ kỷ niệm ngày
thành lập Bộ Tổng Tham Mưu sáng 5-9-2004. Những năm trước, vào dịp này ông
Anh chỉ mặc thường phục, năm nay ông thắng đại lễ phục cấp đại tướng và
chuẩn bị bài diễn văn thật oách!
Đúng phút khai mạc, ông Anh được bộ hạ là Bộ Trưởng Quốc Pḥng Phạm Văn
Trà mời lên bục th́... Tướng Giáp bất ngờ xuất hiện, được chào đón bằng
pháo tay và tung hô “như sấm động” - theo tường thuật của một nhân chứng
tại chỗ. Thế là người ta thấy Tướng Anh len lén đánh bài chuồn, luồn cửa
sau như một kẻ gian; Tướng Trà sững sờ như bị trời trồng. Thượng Tướng
Tổng Tham Mưu Trưởng Phùng Quang Thanh liền mời Tướng Giáp lên nói chuyện.
Nội dung nói chuyện của ông Giáp làm điên đầu Bộ Chính Trị. Họ đang muốn
bóp nghẹt vụ Tổng Cục 2, không cho Ban Chấp Hành Trung Ương biết th́ ông
Giáp nói toạc móng heo ra hết. V́ nhắc đến lịch sử của Bộ Tổng Tham Mưu,
làm sao không nói đến Cục 2 - Cục Quân Báo, mà sau này ông Anh đă nâng lên
thành Tổng Cục 2, tách ra khỏi Bộ Tổng Tham Mưu, để trở thành công cụ
riêng của ông ta, với biết bao hậu quả tệ hại. Khi ông Giáp lớn tiếng yêu
cầu đưa Tổng Cục 2 trở về là Cục 2 của Bộ Tổng Tham Mưu th́ cả hội trưởng
lại hoan hô như sấm. Bộ Chính Trị thêm kinh hoàng khi bài nói của ông Giáp
được ghi âm đầy đủ trong cả một cuốn phim thời sự.
Ông Anh và bộ hạ càng bội phần cay đắng khi ông Giáp khẳng định rằng những
kẻ xấu biến chất, phạm trọng tội trong Tổng Cục 2 chỉ là một nhóm nhỏ,
nhưng chiếm giữ những vị trí then chốt, cần xử lư nghiêm minh theo pháp
luật, không loại trừ một ai. Đây lại thêm một đ̣n phân hóa rất lợi hại
trong chiến lược phản công của ông Giáp.
Từ Hà Nội, có nhận định: Ngày 5-9, thế lực chống ông Anh đă đặt thêm một
quả tạ lên bàn cân của phía ḿnh. Thế mất thăng bằng này có tài thánh cũng
không đảo ngược nổi.
Giải pháp nào?
Bộ Chính Trị Hà Nội nhức đầu dữ dội. Giải pháp bóp nghẹt, tảng lờ, tỉnh bơ
như không có ǵ xảy ra, bịt tai, che mắt ban chấp hành trung ương, khinh
thường công luận, rơ ràng đang phá sản. Quân đội, cựu chiến binh, trí
thức, đảng viên thường, cán bộ, viên chức cho đến phó thường dân đều đă
biết, bàn tán về các vụ án này.
Bộ Chính Trị có dám tỉnh táo nhận định t́nh h́nh t́m ra giải pháp thích
hợp để thoát khỏi thế bị động, buông trôi nguy hiểm hiện nay?
Bộ Chính Trị có nhớ rằng trong cuộc họp Ban Chấp Hành Trung Ương lần thứ
10, khóa 9 vào tháng 8 vừa qua đă có 30 vị chất vấn về vụ Tổng Cục 2 và
T4, nhưng Bộ Chính Trị đă “quên” trả lời. Vậy trong cuộc họp lần thứ 11
sắp đến, nếu có 40, 50 hay 60 vị nêu vấn đề th́ Bộ Chính Trị c̣n giả vờ
quên được không?
Và nếu như& ngộ nhỡ ra... các nhà báo Mỹ, vài ông bà dân biểu Mỹ, hoặc là
nhân viên bộ ngoại giao, chính phủ Mỹ... cất tiếng hỏi rằng: Có phải một
cơ quan của Bộ Quốc Pḥng Việt Nam đă đưa tin là cơ quan CIA của chính phủ
Hoa Kỳ đă thọc tay vào nội bộ Việt Nam, mua chuộc từ tổng bí thư, thủ
tướng, phó thủ tướng, các ủy viên Bộ Chính Trị và Trung Ương Đảng, nhiều
bộ trưởng..., th́ các vị sẽ trả lời ra sao, hay lại ngậm hột thị, hay vẫn
lặp lại lời người phát ngôn Bộ Ngoại Giao mặt trơ trán bóng: Đó là chuyện
bịa đặt, chuyện dựng đứng của kẻ xấu...; điều này có thể gây trắc trở cho
quan hệ ngoại giao.
Giải pháp “thí mă”, cho Tướng Trà về vườn xem ra không giải quyết được ǵ.
Bộ Chính Trị hăy
lắng nghe nhận định khái quát của một vị lăo thành cách mạng qua vụ Tổng
Cục 2: Bộ Chính Trị th́ bạc nhược; Bộ Quốc Pḥng th́ biến chất; Bộ Công An
th́ hèn nhát; Quốc Hội và Chính Phủ th́ lảng tránh; Viện Kiểm Sát và Ṭa
Án Tối Cao th́ bù nh́n; Ban Tư Tưởng Văn Hóa th́ câm điếc; nhân dân th́
tức tối chờ đợi.
Bộ Chính Trị là cơ quan lănh đạo. Lănh đạo là dự kiến, là đi trước, là chủ
động. Trong vụ Tổng Cục 2 và T4, Bộ Chính Trị đă bị động, đă buông trôi,
đă từ bỏ trách nhiệm suốt 13 năm nay. Từ “cái sảy đă nảy cái ung”, từ cái
ung đang có nguy cơ thành căn bệnh ung thư hiểm nghèo, lan nhanh vào lục
phủ ngũ tạng của chế độ độc đoán đảng trị, một chế độ đang mất tín nhiệm
của nhân dân.
Mọi sự vật có giới hạn. Để xem Bộ Chính Trị c̣n bị động, c̣n buông trôi,
c̣n vô trách nhiệm đến độ nào, đến bao giờ. Chính Bộ Chính Trị yếu đuối,
bạc nhược đến mức kỷ lục đang phá hoại chế độ hiện hành.
Cá độ chính trị
Khi thâm cung bí sử lọt ra ngoài, trở thành câu chuyện của nhân dân, của
vỉa hè, của đường phố, thành chuyện rỉ tai rôm rả trong các câu lạc bộ
quân nhân, Thăng Long, Bạch Đằng, Lao Động, chuyện mua vui của phó thường
dân, chuyện giải trí trong tiệm cà-phê... th́ chẳng có lực lượng công an
nào bóp nghẹt nổi dù cho Bộ Chính Trị có ra đến hàng trăm chỉ thị khẩn
cấp.
Tin từ Hà Nội, trong một quán cà-phê, tám thanh niên đánh cá với nhau xem
phe Tướng Giáp hay phe Tướng Anh thắng. Cứ như cá cược bóng đá vậy. Giá đề
ra là 100,000 đồng.
Hai phía đều nghiên cứu kỹ thế và lực của mỗi bên, chiến lược chiến thuật
của hai đối thủ, cứ như là xem gị của cầu thủ bóng đá vậy. Chuyện vỉa hè
như thế cho thấy Bộ Chính Trị vẫn cứ tự giam ḿnh trong cung cấm, ôm chặt
những thâm cung bí sử đinh ninh rằng ḿnh vẫn giữ độc quyền thông tin,
trong khi người dân thường đă tỏ tường mọi sự. Sự thật tự mở đường một
cách sinh động, muôn vẻ.
Bộ Chính Trị có nghĩ rằng vào dịp kỷ niệm 60 năm Quân Đội Nhân Dân:
22-12-1944 / 22-12-2004, các lực lượng quân đội nhân dân, cựu chiến binh,
thương binh, gia đ́nh thương binh, liệt sĩ, gia đ́nh quân nhân sẽ sôi nổi
yêu cầu làm rơ nội dung của vụ án siêu nghiêm trọng Tổng Cục 2 và T4, để
khôi phục danh dự cho quân đội. Bộ Chính Trị sẽ giải thích, ăn nói ra sao
đây?
Có nhiều khả năng Bộ
Chính Trị vẫn một mực án binh bất động v́ bị tê liệt bởi căn bệnh trầm
kha: Sợ mất quyền v́ quyền lúc này gắn liền với sở hữu bất chính vô vàn
đặc lợi, của cải vơ vét chất chồng, c̣n hơn những bao nặng trịch vàng bạc
châu báu kim cương trong chuyện thần thoại Hy Lạp.
Họ vẫn cố công bóp nghẹt vụ án, làm chuyện đội đá vá trời. Mua thời gian,
vơ vét gấp.
Do đó màn bi hài kịch chưa thể kết thúc. Cứ như tiểu thuyết trinh thám ly
kỳ nhiều tập.
Cuối năm nay và sang năm 2005, sẽ c̣n nhiều pha gây cấn, giật gân, ngoạn
mục, phơi bày ra ánh sáng tất cả ung nhọt khiếp đảm của một chế độ độc
đoán, trong tay một tập đoàn những kẻ bị bả vật chất cầm tù, đă tự đánh
mất lương tâm và nhân tính. Sự tồn tại của nó đang thách thức mọi người
Việt Nam yêu nước thương dân, nhất là tuổi trẻ hồn nhiên, kiên cường đứng
dậy đ̣i dân chủ và tự do.
Bùi Tín (Paris,
26-11-2004) |
| |


|