Một bài
báo phi pháp được báo Công An Nhân Dân đăng tải đang gây xôn xao dư luận
Ngày 9/12/2004, trên
trang 5 tờ báo Công an nhân dân (CAND) số 148, có đăng bài của ông Nguyễn Thế
Hồng, nhan đề : "Hành vi phi đạo lư cần phải lên án". Là một độc giả, tôi có
một số ư kiến như sau:
Báo chí vốn là phương
tiện thông tin đại chúng, là diễn đàn của nhân dân. V́ thế, việc phân tích,
phê phán điều này điều khác, người này, người nọ,... trên mặt báo là chuyện
b́nh thường. Tuy vậy, để bảo đảm tính nghiêm túc, cần phải tôn trọng mấy điểm
sau đây:
+ Trung thực với
văn bản gốc.
+Lư lẽ phân tích
phải khoa học, khách quan, thấu lư đạt t́nh.
+ Những việc tiếp
theo: Phải đăng bài trả lời của người bị phê phán, và các bài tham gia tranh
luận của độc giả, để cuối cùng có thể đi tới kết luận một cách thoả đáng.
Sau khi t́m đọc bài
viết của Tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang, xét các tiêu chí trên đây, tôi cùng một
số độc giả thấy rằng:
1. Về văn bản gốc:
V́ tính chất nghiêm trọng mà bài báo CAND đă đăng tải so với bài viết của Tiến
sỹ Nguyễn Thanh Giang " Kính gửi các vị lănh đạo Đảng, Nhà nước, Chính
phủ,Quốc hội" th́ nội dung cơ bản là ủng hộ thư ( ngày 3/1/2004) của Đại tướng
Vơ Nguyên Giáp và thư ( ngày 17/6/2004) của Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh (
Nguyên phó chủ nhiệm kiêm bí thư Đảng uỷ tổng cục chính trị Quân đội nhân dân
Việt Nam) về yêu cầu xử lư vụ án chính trị siêu nghiêm trọng liên quan đến
tổng cục 2 Bộ quốc pḥng, do cựu Chủ tịch nước Lê Đức Anh tạo dựng cùng với
các " cận thần" Đặng Vũ Chính, Nguyễn Chí Vịnh,v.v... Tại sao ông Hồng đă cố
t́nh lờ tịt các nội dung cơ bản rất quan trọng này?! Chỉ dẫn ra mấy câu về
cuộc kháng chiến chống Mỹ của nhân dân ta ( xem bài báo), rồi lên án người ta
th́ thật là một điều rất đáng trách. Cách cắt xén này, nói đơn giản là tuỳ
tiện vô trách nhiệm, nghiêm trọng hơn về mặt đạo đức là thiếu lương thiện,
không đúng với tư cách của người cầm bút.
2. Về nội dung, lư
lẽ phê phán:
Bài viết của Tiến sỹ
Nguyễn Thanh Giang " gửi các vị lănh đạo Đảng, Nhà nước, Chính phủ, Quốc hội",
không biết đă được các bộ phận hữu trách trả lời hay chưa, chỉ biết ông Hồng
đă mau mắn viết báo " phê phán". Không biết ông tự làm hay ai đó đă bật đèn
xanh cho ông? Điều đó cũng chẳng quan trọng ǵ, miễn là ông phải phê phán
đúng. Trái lại, khi đọc kỹ bài báo chẳng thấy ông có lư lẽ ǵ khi " lên án"
quan điểm mà ông cho là " sai trái" của ông Giang về một giai đoạn lịch sử.
Trước hết, ông Hồng
đă lầm lẫn quy chụp người khác ngay trong tiêu đề bài báo rất "sát máu" của
ông là: " Hành vi phi đạo lư cần phải lên án". Ông không phân biệt được thế
nào là một suy nghĩ, một ư kiến với một hành vi, một việc làm. Xét về mặt
pháp luật th́ không có một pháp luật nào xét xử một suy nghĩ, một ư kiến ( cho
dù đó là một ư kiến sai). Nhưng người ta có thể bỏ tù một hành vi (việc làm,
hành động) trái pháp luật.
Sự lầm lẫn, cố ư hay
một thói quen vô luận thức của người cầm bút như ông Hồng mới là hành vi trái
pháp luật cần phải nghiêm khắc lên án. Dù sao, đây cũng là một nguyên nhân
khiến độc giả cảm thấy thất vọng khi đọc bài báo của ông. Mặt khác, trong cả
bài báo, ông Hồng không có lấy nổi một luận điểm về lập trường chính trị, dẫn
liệu lịch sử, dẫn liệu kinh tế-xă hội nào,v.v... để chứng minh cho cái mà ông
Hồng gọi là quan điểm sai trái của Tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang. Chỉ thấy ông
Hồng nêu lên những: nạn nhân chất độc màu da cam; lư lịch cá nhân- gia đ́nh và
đời sống của ông Giang; sự "giận dữ" của một số Cựu chiến binh (!?); linh hồn
liệt sỹ,v.v...Ông Hồng nêu những vấn đề này không giải quyết được ǵ trong
quan điểm của ông Giang. Trái lại, nó bộc lộ cho độc giả thấy được tư cách cầm
bút của ông Hồng. Độc giả cũng thấy rằng, hành vi phi đạo lư, phạm pháp, đáng
lên án của ông Hồng lại được đăng trên tờ báo CAND (của Bộ công an- một cơ
quan hành pháp), thật đáng để cho độc giả phải suy nghĩ !?
Đọc bài kiến nghị của
ông Giang gửi các vị lănh đạo Đảng, Nhà nước, Chính phủ, Quốc hội, " về vụ án
chính trị siêu nghiêm trọng liên quan đến tổng cục 2" Bộ quốc pḥng, độc giả
thấy được sự chính trực và ḷng dũng cảm của Tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang
với nước, với dân, với những bậc công thần chân chính của chế độ, đă và
đang bị một thế lực đen tối vùi dập. Có một gia đ́nh với cuộc sống " khá giả"
và ngôi nhà " nguy nga"
( như bài báo nêu)
nhưng Tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang đă không im lặng để hưởng thụ những ǵ ḿnh
có như những con người tầm thường khác. Trong bài viết của ḿnh, ông đă có
những suy tư trăn trở với cuộc sống chung, với vận mệnh của đất nước. Đối với
vụ án "siêu nghiêm trọng", ông cương quyết đ̣i hỏi vụ án phải được giải quyết,
ông cảm thông, bày tỏ sự ủng hộ những nạn nhân của vụ án. Hành động như thế là
hành động v́ lẽ phải, v́ công lư, theo đúng lương tâm của chính ḿnh. Với lẽ
đó, Tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang phải đáng là người được quư trọng.
Thiết nghĩ, với nhận
thức và tư cách cầm bút của ông Hồng như vậy, sao ông không tự hỏi: Bản thân
ông thuộc hạng người như thế nào? Mặt ông là mặt ǵ? Cầm bút v́ cái ǵ? mà ông
lại phải dùng những luận điệu " hạ cấp" như vậy? Liệu độc giả khi đọc những
ḍng chữ ngược lời lẽ của ông th́ sẽ đánh giá ông như thế nào? Họ " phỉ nhổ"
vào ai, chắc ông phải tự biết?
Tôi không hề quen
biết ông Hồng, cũng không hề quen biết ông Giang. Nhưng, chính ông Hồng, thậm
chí cả ban biên tập và tổng biên tập báo CAND đă rất coi thường độc giả. Đến
nỗi, một người như bản thân tôi rất ngại viết lách mà cũng buộc phải cầm bút
nói lên chính kiến của ḿnh.
3. Cuối cùng, những
việc phải làm tiếp theo: Báo CAND không dám đăng bài viết của ông Giang kiến
nghị " về vụ án chính trị siêu nghiêm trọng..." mà chỉ đơn phương đăng bài "
lên án" của ông Hồng? Vậy báo CAND có dám đăng bài trả lời ( nếu có), của ông
Giang và những bài tham gia tranh luận của độc giả về vấn đề này hay không?
Nếu báo CAND làm
được những việc tiếp theo này, tôi rất hoan nghênh, và cho tôi xin lỗi về việc
trách cứ ban biên tập như trên. Nếu ban biên tập không làm được như vậy th́
chứng tỏ báo CAND chỉ là một công cụ của thứ quyền lực đen tối đứng trên pháp
luật, chà đạp tự do ngôn luận, chà đạp nhân quyền, vi phạm Hiến pháp, luật
pháp nước ta.
Ngày 20 tháng 12 năm
2004
Trần Trí Dân
Quận Hoàn Kiếm, Hà
Nội.
Nơi nhận:
+ Lănh đạo Đảng và Nhà nước.
+ Báo Công an nhân dân, các cơ quan thông tấn, và những người quan tâm.
I. Những vụ
án nào ? - Ai bao che dung túng ?
----- O -----
KÍNH GỬI:
Ban chấp hành TW Khoá 9
Bộ Chính trị Khoá 9
(V/v Báo cáo của ĐUQSTW. Lá thư thứ 2)
Sau
lá thư thứ 1 gửi ngày 11-11-2004 tới các đồng chí, chúng tôi nhận được nhiều
đơn thư của các cựu chiến binh, các lăo thành cách mạng (bản phôtô) cũng tỏ
vẻ quan tâm lo lắng về “Báo cáo của ĐUQSTW mở rộng” tháng 8-2004. Như thế là
nhiều người cùng lo lắng như chúng tôi.
Lại
trao đổi thêm với nhau trong cán bộ tiền khởi nghĩa ở khu Tập thể Nghĩa Tân,
dựa theo Điều lệ Đảng và tổ chức của Đảng, chúng tôi thấy việc làm của
ĐUQSTW mà chủ tŕ là bộ trưởng Phạm Văn Trà, vi phạm Điều lệ Đảng và tổ chức
Đảng, không ngăn chặn kịp thời có thể nguy hiểm cho đất nước. Cho nên lại
phải có thư này gửi các đồng chí.
Nghị quyết của ĐUQSTW mở rộng được phổ biến cho các quân khu, các binh
chủng, các tổng cục (theo thư của thượng tướng Nam Khánh gửi BCT ngày
15-11-04), trong khi BCT hay Ban Bí thư chưa phê duyệt. Bộ Quốc pḥng là một
bộ lớn của đất nước, rất quan trọng, ông bộ trưởng Phạm Văn Trà làm như vậy
là vượt quyền, vô nguyên tắc, v́:
-
Báo cáo của ĐUQSTW
có nhiều điều khác với đường lối chủ trương của Đảng lúc này. Nổi bật là
quan hệ đối ngoại. Hiện nay ta chủ trương coi các nước là bè bạn, ta quan
hệ ngoại giao, buôn bán, hoà nhập, nhằm phát triển kinh tế đất nước. Ta
b́nh thường hoá quan hệ với Mỹ, mở đại sứ, kêu gọi đầu tư, buôn bán với
Mỹ, đi lại thăm hỏi (kể cả thăm hỏi về quân sự như hạm đội Mỹ đă vào thăm
ta ..vv..). Rồi ta lại xin gia nhập WTO, rất cần sự ủng hộ của Mỹ. ấy thế
mà báo cáo của ĐUQSTW vẫn coi Mỹ là kẻ thù, mà là kẻ thù số 1, như 30 năm
trước đây, luôn luôn t́m cách đánh phá chúng ta hàng ngày hàng giờ. Như
thế có phải là trái với chủ trương đường lối của Đảng hiện nay không ?
-
Về đối nội, những
đơn thư của đại tướng Vơ Nguyên Giáp, của thượng tướng Nam Khánh vạch ra
những sai lầm của Tổng cục 2 và vụ T4, cùng rất nhiều đơn thư của các cựu
chiến binh, các lăo thành cách mạng, các trí thức ủng hộ các vị tướng lĩnh
trên, đ̣i đưa ra xét sử vụ T4 và Tổng cục 2, đều bị quy kết là làm theo
chiếc gậy chỉ huy của CIA. Như thế là mượn CIA làm con ngáo ộp để ẩn núp
ḿnh, che giấu những sai lầm khuyết điểm bị tố cáo. Cứ đà này có thể gây
ra những cuộc bắt bớ tràn lan trong hàng ngũ tướng lĩnh, các cựu chiến
binh, các lăo thành cách mạng, vu cho làm gián điệp, theo chiếc gậy chỉ
huy của CIA, bày ra cảnh nồi da nấu thịt, nếu chúng ta mất cảnh giác và
BCT thiếu tỉnh táo.
-
Báo cáo của ĐUQSTW
có nhiều việc liên quan đến đối ngọai và an ninh. Ǵ th́ ǵ cũng nên có ư
kiến của bên ngoại giao và bên công an. ĐUQSTW không phải là Ban Chấp hành
TW hay Bộ Chính trị mà có ư kiến trùm lấp lên các bộ phận khác được. Lại
đem phổ biến rộng răi các quân khu, các binh chủng, các tổng cục ... Rơ ra
là việc làm vượt quyền và vô nguyên tắc.
Chúng tôi thấy rằng:
Việc làm của ĐUQSTW là tự cho ḿnh cao hơn Ban Chấp hành TW và Bộ Chính trị.
Lại đem phổ biến cho các quân khu, các binh chủng, các tổng cục, thậm chí
đưa lên Internet để như công bố với toàn thế giới biết về chủ trương đường
lối của ĐUQSTW, th́ phải coi là một sự thoán đoạt quyền lực. Như các
viên tướng công lao thời xưa cướp quyền của triều đ́nh. Có phải ĐUQSTW cho
rằng ḿnh nắm được quân đội muốn làm ǵ th́ làm, trên đầu ḿnh không c̣n ai
!?
Một
cựu kư giả trong nhóm tiền khởi nghĩa chúng tôi gọi việc làm của ĐUQSTW là:
một cuộc đảo chính âm bản.
Một
cuộc đảo chính âm bản dẫn đến đảo chính dương bản chỉ là gang
tấc. Rất mong BCHTW và BCT cùng toàn Đảng, toàn dân, hăy cảnh giác. Cần có
biện pháp ngăn chặn những âm mưu đen tối.
Những lời tâm huyết lo lắng của chúng tôi giăi bày với BCT. Rất mong các
đồng chí đừng bỏ ngoài tai.
Ngày 5 tháng 12 năm 2004
T/m
cán bộ tiền khởi nghĩa ở Khu tập thể Nghĩa Tân
Nguyễn Văn Thịnh
(cán bộ tiền khởi nghĩa tỉnh Hải Dương)
----- O -----
Hà Nội, ngày 24 tháng
11 năm 2004
Kính gửi: Trung ương Đảng
cộng sản Việt Nam
Thời gian gần đây đông đảo người dân gồm trí thức, lăo thành cách mạng, cựu
chiến binh ... sôi nổi bàn tán về thông tin có được qua Internet. Có câu hỏi
liệu chúng ta có thoát khỏi t́nh h́nh như Liên Xô sụp đổ không, v́ ở ta đông
đảo thế hệ tham gia hai cuộc kháng chiến, có không ít người sức khỏe đă cạn
kiệt như mắt mờ, tai điếc, không đi đến thăm chơi với bạn bè được nữa; một
số thiếu tư liệu, thông tin; một số th́ yên phận, không ít người chịu "im
hơi lặng tiếng" vẫn giữ lời nguyền "chiến đấu đến hơi thở cuối cùng" để ǵn
giữ sự nghiệp mà Bác Hồ để lại.
Ở
đây, tôi xin tóm lược dư luận xung quanh bản "báo cáo tại hội nghị Đảng ủy
quân sự Trung ương mở rộng ngày 24-8-2004" 5 vấn đề cần lưu ư dưới đây:
1. Từ kháng chiến
chống Pháp chưa lần nào như lần này, tài liệu tuyệt mật lại để lộ ? Ai phải
chịu trách nhiệm ? Yêu cầu Trung ương phải xử lư nghiêm.
Vấn
đề này có ư kiến đặc biệt cho rằng: chính Tổng cục 2 dàn dựng, được t́nh báo
nước ngoài xúi bẩy đưa lên Internet để cho CIA biết rằng ta vẫn coi CIA, Mỹ
và các thế lực thù địch là đối tượng.
2. Một đại họa khôn
lường quàng lên cổ dân tộc ta, hoàn toàn đi ngược với đường lối của Đảng:
Đường lối của Đại hội Đảng đổi mới đến nay hàng chục năm, cố tránh thảm họa
cho dân tộc, cho Tổ quốc "Khép lại quá khứ, hướng tới tương lai" Việt
Nam là bạn của các nước. Thế mà nội dung báo cáo được Tổng cục 2 viết lại đi
ngược lại đường lối của Đảng.
Việc này không phải do tŕnh độ thấp kém nên khuyết điểm. Mà đây là việc làm
có ư thức, có chỉ đạo của kẻ ngồi sau lưng, của t́nh báo nước ngoài. Phạm
Văn Trà, Lê Văn Dũng, Nguyễn Chí Vịnh, Bùi Văn Huấn (tức út Lê) ... phải
được xử lư nghiêm.
3. Tổ chức và hoạt
động của Tổng cục 2 đă có những hành động cụ thể thế nào ?
Trước hết, phải nói Lê Đức Anh là người đă thúc giục kư pháp lệnh, Nghị định
nâng Cục 2 có nhiều thành tích trong hai cuộc kháng chiến lên Tổng cục 2, mà
nội dung hoạt động rộng lớn, bao trùm lên Bộ Công an ... hoạt động cài cắm
người khắp nơi, tiêu tiền Ngân sách xả láng, không ai kiểm tra. Cứ xem bài
"Vương Triều Vũ Chính" th́ thấy cách dùng người, tiêu tiền vv.. của chúng.
Cụ thể 2 đ/c cán bộ lănh đạo cấp cao c̣n sống đó biết rơ lư lịch Nguyễn Chí
Vịnh hư hỏng như thế nào, mà nay cứ thêm sao, thêm chức? Yêu cầu UBKTTƯ kiểm
tra lại lư lịch những người gia đ́nh Vũ Chính (mặc dù rời Tổng cục, nghỉ
hưu) kể cả con rể Nguyễn Chí Vịnh để TW xử lư.
Thủ
đoạn hoạt động của Tổng cục 2 từ 1996 đă ngụy tạo tin hơn 40 đ/c trong đó là
khai quốc công thần, các công thần có liên hệ với CIA. 1999 th́ xảy ra vụ vợ
chồng Nguyễn Thái Nguyên (người của Tổng cục 2 cài cắm vào văn pḥng Thủ
tướng) dựa vào tin ngụy tạo để trả mối tư thù, suưt nữa đ/c Vơ Thị Thắng bị
tống tiền, bắt cóc, thủ tiêu ...
Ai
đă chủ mưu ngụy tạo tin tức tạo ra vụ án T4 siêu nghiêm trọng? Thế mà Vũ
Chính chỉ được sờ vuốt nhẹ, tính kỹ sau ngụy tạo tin tức 5 năm kể từ 1996
Nguyễn Thái Nguyên định bắt cóc Vơ Thị Thắng bị vỡ lở, để bảo vệ Tổng cục 2
buộc Vũ Chính phải báo cáo (xem cáo trạng VKSNDTC ngày 15-8-2000). Thế có
phải là Đảng viên cán bộ trung thực không ?. Chuyện động trời bị vạch trần
là cứu Đảng, cứu nước nhưng bị bao che, im re không đưa ra Ban Chấp hành
Trung ương là sao ?
Có
ư kiến thẳng thắn nói rằng: Trừ số tay sai của chúng đă cài cắm ở cấp cao,
c̣n lại không ít người dính dáng chuyện này chuyện nọ, nếu khui ra th́ chúng
sẽ tố chuyện đô-la gửi ngân hàng nước ngoài, của cải bất minh để mua trang
trại, xây "nhà cao sừng sững trên đồi" ...
Nói
Thượng tướng Nam Khánh làm lộ bí mật là không đúng. Nếu ta cứ đưa nó vào hồ
sơ mật, trắng đen không xử lư ngay bây giờ, để chừng vài chục năm nữa các Cụ
khuất núi hết, con cháu nó du học về, mở hồ sơ mật, đường hoàng công bố và
tước sạch mọi danh hiệu, viết lại lịch sử th́ ai căi.
Cụ
cao tuổi tỏ ra biết nhiều, bực bội nói: Chuyện nước ta chỉ 5 năm lại đây có
nhiều chuyện đáng nói lắm chứ: Chỉ v́ tranh công tranh quyền mà ngụy tạo ra
điện mật để Trung tướng Nguyễn B́nh bàn giao công việc, trên đường đi ra
Việt Bắc th́ bị bắn sau lưng. Chuyện dàn dựng vụ Sáu Sứ Năm Châu ... Hôm nay
bè lũ khuynh đảo được mật thám dạy dỗ, t́nh báo nước ngoài chỉ đạo nên chúng
hoạt động có bài bản lắm, bịa như thật tên người cụ thể, ngày giờ, số nhà
... làm cho người thiếu thông tin dễ tin.
Mọi
người yêu cầu Bộ Chính trị đưa ra Ban Chấp hành Trung ương xử lư nghiêm
minh. Phải đưa ra Ṭa án quân sự xử vụ án T4 siêu nghiêm trọng, việc làm
lộ bí mật quân sự, ngược đường lối của Đảng.
4. Các lăo thành cách
mạng, cựu chiến binh ... và người đầy chiến tích ghép chung với phần tử cấp
tiến phản động trong nước, thế lực thù địch bên ngoài có liên hệ như thế nào
?
Xem
kỹ phần 3 báo cáo của Đảng ủy Quân sự Trung ương nói nhiều về Tổng cục 2,
đánh sập Tổng cục là đánh sập Quân đội. Mọi người đủ hiểu kẻ nặn ra bài bản
này không ai khác ngoài Nguyễn Chí Vịnh. Nhưng người chịu trách nhiệm trước
Đảng và Quân đội việc này phải là Phạm Văn Trà và kẻ đứng đằng sau nữa dật
giây, phải lôi ra ánh sáng. Lớp người hết ḷng v́ Đảng, v́ đất nước, trải
qua 2 cuộc kháng chiến rất tự ái, lộn tiết khi nghe chúng ghép chung 1 bị
với bọn cấp tiến phản động, trong đó có đ/c Hoàng Tùng ... thật là chuyện
ngược đời !!
5. V́ sao chúng lấy
Đại hội 10 làm mốc ?
Chúng đă cài cắm đặc t́nh khắp nơi khắp chốn mà cài cắm nắm giữ quyền lực 4
tổ chức: Quân đội, Công an, tổ chức, tư tưởng là việc đă làm được. Chúng hy
vọng đến Đại hội 10 sẽ tiếp tục cài cắm nắm được quyền lực tối cao th́ sẽ
hành động dễ dàng, không cần tốn một viên đạn. Kinh nghiệm Goóc ba chốp giải
tán Đảng Cộng sản Liên Xô, bài học chuyển hóa từ nội bộ chứ đâu từ đế quốc
(không phủ định thủ đoạn của thế lực thù địch diễn biến ḥa b́nh).
Vậy
từ đây đến Đại hội X bè lũ khuynh đảo sẽ giở những sách ǵ nữa? Nhưng báo
cáo Đảng ủy Quân sự Trung ương chúng đă viết: làm cho Đảng "ù tai", "mờ
mắt". Vậy th́ có thể dự báo thủ đoạn đê hèn xảo quyệt chúng đă làm là
tung tin, rải truyền đơn gây tiếng nổ chỗ có đông người ... để chúng dễ lấy
cớ mà đàn áp, vu oan cho người mà chúng muốn. Thậm chí sát hại, gây ra tai
nạn ô tô như vụ cầu Tào mới đây.
Không loại trừ "chó dại cắn càn" thành ngữ mà tổ tiên đă dạy về cảnh giác.
Về h́nh thức lấy danh nghĩa động binh để bảo vệ Đảng, đất nước, nhưng bên
trong là âm mưu đen tối mà ở các nước, kể cả nước ta từ vương Triều Lư,
Trần, Lê, Nguyễn đă xảy ra.
Kính chào cộng sản
Trần Hà
Lăo thành cách mạng quận Hoàn
Kiếm Hà Nội
----- O -----
Nghĩ về Đảng
Bờm rằng bờm chán lắm rồi
những lời ngon ngọt loại người phú ông
Nói như chia núi cho sông
Mà chiếc mo quạt... th́ ông vẫn đ̣i
Tôi vào lính tuổi tṛn 16
để lại đằng sau bố mẹ , em thơ
đôi chân nhỏ nhoi rong ruổi mọi Miền
Lửa chinh chiến đốt tuổi xuân năm tháng
Cao trên hết hướng ḷng về với Đảng
Là người cha chỗ dựa của niềm tin
Đến với Đảng đâu v́ mác Lê Nin
Mà giản dị là tấm ḷng yêu nước
Đến với Đảng để học điều nhân đức
Một chút cỏn con góp sức với đời
Nếu hôm nay c̣n một chút ǵ vơi
Th́ ắt hẳn ngày mai đầy chan chứa
Thời gian trôi như bóng câu qua cửa
Đảng cứ lụi dần chân lư trong tôi
Sách mấy ngh́n trang , chữ mấy triệu từ
Lúc trích Mác Lê, khi theo lời Mao ít
Đảng vẫn bảo dân là trên hết
Sao nói hộ dân và nghĩ cũng hộ dân
Đầu óc rỗng không, chỉ c̣n mỗi đôi chân
Cũng lại đứng bằng chân của Đảng
Những tuyên ngôn của buôỉ đầu cách mạng
Đảng không hề ham chức cao sang
(Chỉ bám quyền với mũ áo xênh xang
Tự ư chia nhau nhà cửa ruộng vườn)
Từ huyện , xă, quận, phường , thành phố
Đảng một bên , nhà nước một bên
Bao dinh sở chăng hàng dẫn lối
Đè nặng dân khôn kể Đảng ơi !
Đảng dạy dân giữ tấm ḷng liêm khiết
Sao nhận quà tặng hàng triệu đô la
(của tư bản vốn không phải bạn ta
để cháu con lấp hồ ao , buôn xe cũ)
Muốn lấy ḷng - Đảng tặng người lao động
Chức vu vơ tŕu tượng: chủ nhân ông
(Làm chủ thiên nhiên làm chủ ruộng đồng
Chỉ tiền nong, quyền sát sinh lệ thuộc)
Thân ngọc ngà khi trở về với đất
Đảng chiếm giữ riêng Mai dịch cho ḿnh
Đường phố đặt: Lê Duẩn, Trường Chinh
(Mà dân gọi đường Đa thê, bóc lột)
Các huyện tỉnh ổn định cùng Lịch sử
Bắt nhập vào rồi lại tách ra
Dân đói khổ, nghèo nàn, cơ cực
Lỗi tại dân , Đảng luôn đúng mọi phần !!
Ghế Đảng trị muốn luôn bền vững
Đảng xiềng luôn hai chữ tự do
Từ miền quê cho đến chốn đô thành
Chống chân lư bằng lưỡi lê và súng
Chữ đồng chí là mỹ từ vô nghiă
Đảng lộng quyền đạp dân chủ dưới chân
(Lửa chiến tranh đă tắt từ lâu
c̣n gây măi cảnh nồi da xáo thịt ! )
Thơ của tôi là một hạt bụi rơi
Làm cộm mắt của Đảng ta vĩ đại
Nên nay gọi, mai ngấm ngầm , bắt bớ
Đảng vô song hay vô học đảng ơi ???
Nếu Đảng cậy có công giành đất nước
Chức , quyền , tiền, dân đă trả Đảng xong
70 năm Đảng có nợ dân không
Sao dân khổ Đảng cứ ngồi mà hưởng ?
Chốn trần ai lại công hầu khanh tướng
Đảng ngồi trên và dân lại dưới chân
Những ngôn từ: Các Mác, Lê Nin
Là vô nghiă là với con Hồng, cháu Lạc
So với Đảng có súng bom đại bác
Vần thơ tôi chỉ là tiếng th́ thầm
Tố như ơi tôi sẽ đợi vài năm
để sự thật trả về cho Lịch sử
Chỉ người dân là muôn đời bất tử
Đảng làm càn sớm muộn phải tiêu vong
Tôi hằng tin ngày ấy sắp cận kề
(Năm hai ngàn linh lăm (2005) Đảng ạ !?!)
Xuân Kỷ Măo 1999
Người lính già Vũ Cao Quận, Hải Pḥng
Rút trong tập: Gửi lại trước khi về cơi.