
CUỘC TRANH ĐẤU CHO TỰ DO, DÂN CHỦ VÀ CUỘC TRANH ĐẤU CHỐNG CỘNG SẢN ĐỘC TÀI KHÁC NHAU VÀ GIỐNG NHAU THẾ NÀO
Chu chi Nam
Cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ và cuộc đấu tranh chống cộng sản độc taiø, có nhiều người cho là hoàn toàn giống nhau ; người khác th́ nghĩ ngược lại. Vậy đâu là những điểm tương đồng ; đâu là những điểm dị biệt ?
I) Cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ
Tự do, dân chủ là ǵ ?
- Tự do là những quyền căn bản của con người đi từ quyền tự do đi lại, tự do sinh sống, tự do mưu cầu hạnh phúc, qua quyền tự do tín ngưỡng,tư tưởng, ngôn luận, tư hữu, kinh tế tới quyền tự do chính trị, tự do nghiệp đoàn. Những quyền tự do căn bản này đă được ghi trong Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, và Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc chấp nhận vào ngày 10/12/1948. Ngày này được tất cả thế giới kỷ niệm như Ngày Quốc Tế Nhân Quyền.
- Dân chủ là một chế độ trong đó mọi quyền tự do căn bản của con người được tôn trọng ; nó khác với những chế độ độc tài đàn áp những quyền tự do căn bả của con người.
Nhiều người cho rằng tự do, dân chủ là sản phẩm của Tây phương, không có liên quan ǵ tới Đông phương. Đây là một quan niệm hoàn toàn sai. Một con chim kia nhốt trong lồng, dù là lồng vàng, ăn uống sung sướng, thế mà nó c̣n muốn xổ lồng, đi t́m tự do trong khoảng không gian. Huống chi là con người !
Có người c̣n đưa ra h́nh ảnh là giữa một bát cơm và một quyển sách về nhân quyền, th́ người dân chọn bát cơm ; v́ vậy phải lo về kinh tế trước , rồi mới lo về tự do, dân chủ, nhân quyền sau. Đây chỉ là một lư luận đơn giản hóa tối đa vấn đề và sai sự thật, chẳng khác nào như lư luận của Marx, theo đó kinh tế quyết định tất. Nhưng thực tế, nhất là ở những nước cộng sản, chính trị quyết định tất. Kinh nghiệm trước mắt cho ta thấy những nước không có tự do, dân chủ, không những đă công có nhân quyền mà c̣n không có cả bát cơm. Ngược lại, những nước có tự do, dân chủ, th́ không những nhân quyền được tôn trọng, mà họ c̣n phồn thịnh. Thí dụ điển h́nh là trường hợp Nam Hàn và Bắc Hàn. Nam Hàn không những có tự do, dân chủ, cựu tổng thống Kim Dae Dzung mà gia điénh, con cái ăn hốí lộ phải dứng ra xin lổi quốc dân, đương kim tổng thống bị nghi gờ là ăn hối lộ, bị quốc hội bỏ phiếu truất phế, may nhờ đảng ông mới thắng cử và nhờ Ṭa Án Tối Cao bênh vực cho ông, nên ông c̣n tại chức. Nam Hàn không những có dân chủ mà c̣n là cường quốc kinh tế thứ 10 trên thế giới. Sản lượng hàng năm tính theo đầu người là 10 000$ ; trong khi đó th́ dưới chế độ độc tài cộng sản, Bắc Hàn đă và đang chết đói. Tổng sản lượng hàng năm của 82 triệu người Việt Nam dưới chế độ độc tài cộng sản là 34 tỷ $, hàng năm, tính theo đầu người là 430$ ; trong khi đó tổng sản lượng hàng năm của gần 3 triệu người Việt ở tất cả các nước tự do trên thế giới là 90 tỷ$, v́ sản lượng trung b́nh của mổi người hàng năm là trên 30 000$.
Năm 1992, khi khánh thành Hội Nghị Pháp ngữ ở Hà Nội, tổng thống Pháp F. Mittérand đă tuyên bố : « Dân chủ là mảnh đất mầu mỡ cho phát triển kinh tế nẩy mầm. » Điều này, hiện nay các nhà chính trị sáng suốt và các nhà kinh tế đều đồng ư. Ông Amartya Sen, người Ấn Độ, giáo sư đại học Oxford Anh, giải thưởng Nobel kinh tế năm 1998, về công tŕnh nghiên cứu sự liên quan giữa chậm tiến, thiếu phát triển, giữa những nạn đói và những chế độ độc tài, th́ ông đi đến kết luận : ø « Độc tài là nguyên nhân chính của chậm tiến và các nạn đói đă xẩy ra trên thế giới ». Ông nói : « Kinh nghiệm của nửa thế kỷ qua cho chúng ta thấy những dân tộc Á Phi, Nam Mỹ chậm tiến, ít là nạn nhân của những thiên tai, của đế quốc bên ngoài, mà là nạn nhân của những chính quyền độc đoán, bảo thủ, ngu độn bên trong của chính nước họ. »
V́ vậy cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ chính là cuộc đấu tranh cho nhân quyền, nó không mang màu sắc chủng tộc màu da ; nó c̣n đồng thời là cuộc đấu tranh để phát triển kinh tế. Chúng ta có thể nói, như những nhà kinh tế hiện tại, nơi nào không có tự do dân chủ, th́ nơi đó không có phát triển kinh tế. Đó cũng là công tŕnh nghiên cứu vừa mới thực hiện vào đầu năm 2004 này của viện Heritage Foundation với sự cộng tác của tờ báo Wall Street, theo đó th́ những nước nào người dân có nhiều quyền tự do nhất, th́ nước đó phát triển nhất, người dân sống sung túc nhất.
Cuộc tranh đấu cho tự do, dân chủ c̣n là một cuộc chiến đấu cho lương tâm, lương tri của con người. Những người có lương tâm, lương tri, khi thấy nơi nào con người bị đàn áp, nhân quyền bị vi phạm, th́ phải lên tiếng. Hơn thế nữa, phải nhập cuộc, không thể thờ ơ, trung lập. Trung lập chính là khuyến khích đàn áp bóc lột, vi phạm nhân quyền và nên ư thức rất rơ nhân quyền của tôi tùy thuộc nhân quyền của anh và của mọi người. Ngày nào nhân quyền của anh bị mất, th́ nhân quyền của tôi sớm muộn sẽ mất theo ; ngày nào những tiếng nói lương tâm, lương tri không lên tiếng, th́ ngày đó những bạo chúa, bạo quyền dễ xuất hiện, dễ hoành hành.
II) Cuộc đấu tranh chống cộng sản độc tài
Cộng sản là ǵ ?
- Cộng sản là một chế độ độc tài, nhưng khác những chế độ độc tài khác, v́ nó chủ trưong độc tài ṭan diện, dựa trên lư thuyết Mác Lê, chủ trưong độc khuynh, độc đảng, độc tài trong mọi lănh vực, từ văn hóa tư tửong, kinh tế, chính trị, tới xă hội, như điều 4 Hiến Pháp Cộng sản Việt Nam qui định : « Đảng cộng sản Việt Nam, đại diện tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam,đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tửong Hồ chí Minh, là lực lựong lănh đạo Nhà nứoc và xă hội. »
Ở đây chúng ta không thể đi xâu vào việc lạm dụng danh từ, mạo nhận dại diện cho công nhân, nhân dân lao động, cho cả dân tộûc của những ngừoi cộng sản, v́ thực tế những ngừoi lao động bị bóc lột chưa từng có, dân tộc Việt căm thù cộng sản, chúng ta chỉ muốn nói đến tính chất độc tài ṭan diện, độc khuynh, độc đảng của cộng sản Việt Nam nói riêng và cộng sản nói chung.
- Độc khuynh v́ cộng sản chủ trưong chỉ chấp nhận một luồng tư tửong, đó là tư tửong Mác Lê. C̣n tư tửong Hồ chí Minh th́ không có, như chính ông nhiều lần nói rằng ông chẳng có tư tửong ǵ cả. Độc khuynh chống lại đa khuynh, v́ đa khuynh chủ trưong chấp nhận mọi tư tửong ở trên thế giới.
- Độc đảng chủ trưong chỉ có một đảng, khác với đa đảng chủ trưong chấp nhận nhiều đảng.
Đó là trên lư thuyết, trên thực tế th́ ṭan dân Việt Nam và cả thế giới đều phẩn uất và phản đối chế độ độc tài cộng sản Việt Nam. Những vụ đàn áp tôn giáo, đàn áp dân tộc Tây Nguyên mới đây, bắt bỏ tù Lê chí Quang, Nguyễn vũ B́nh, bác sĩ Nguyễn đan Quế, giáo sư Nguyễn đ́nh Huy và nhiều nhà đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền khác ở Việt Nam hiện nay chứng tỏ điều đó.
Hạ Nghị Viện Hoa Kỳ và Quốc Hội Âu châu gần đây bỏ phiếu chấp nhận những đạo luật to ácáo cộng sản Việt Nam vi phạm nhân quyền, công nhận tổ chức Phật Giáo Thống Nhất lănh đạo bởi ḥa thựong Huyền Quang và Quảng Độ là tổ chức Phật Giáo duy nhất ở Việt Nam. Trừong hợp đáng lưu ư là Quốc Hội Âu châu, với 426 nghị sĩ, đại diện cho 15 quốc gia, cho 76 đảng, trong đó có nhiều đảng cộng sản, ngày xưa đă giúp đỡ, ủng hộ cộng sản Việt Nam ; 426 nghị sĩ này đều bỏ phiếu thuận, tố cáo cộng sản Việt Nam vi phạm nhân quyền, không có một phiếu trắng, không có một phiếu chống. Điều này chứng tỏ không c̣n một ai, ngay cả những đảng cộng sản ngày xưa là đồng minh đă giúp đỡ cộng saÛn Việt Nam, không c̣n một quốc gia nào ngày nay ủng hộ cộng sản Việt Nam.
III) Sự tưong đồng và dị biệt giữa cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ và cuộc đấu tranh chống cộng sản
Hai cuộc đấu tranh trên giống nhau ở chỗ là đều chống độc tài. Nhưng cuộc đấu tranh chống cộng sản ng̣ai việc chống độc tài, c̣n mang ư nghĩa quốc gia, dân tộc, chống việc cộng sản Việt Nam dâng đất và nhựong biển cho Trung cộng ; chống cộng sản Việt Nam phá hủy tất cả những giá trị tốt đẹp của tiền nhân, chống việc cộng sản Việt Nam đưa đất nứoc chúng ta tụt hậu về kinh tế, băng họai về đạo đức và tinh thần. Cuộc đấu tranh của dân Việt chống cộng sản hiện nay, ng̣ai việc chống độc tài, c̣ là cuộc đấu tranh cho quốc gia, dân tộc, cho lưong tâm và lưong tri của con ngừoi. Có thể nói, đó là cuộc đấu tranh của những ngừoi văn minh chống lại những ngừoi man rợ, v́ theo nhà văn Dưong thu Hưong, th́ cộng sản là những ngừoi man rợ, theo cựu đại tá cộng sản Phạm quế Dưong, th́ « cộng sản vừa bất tài, bất lực, vừa bất lưong ».
Nhưng cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ cũng không thể chỉ nhằm vào độc tài cộng sản, mà phải chống tất cả mọi h́nh thức độc tài, như độc tài phát xít Hitler, độc tài quân phiệt Suharto mới đây ở Nam Dưong như sinh viên nứoc này đă làm, độc tài quân phiệt Miến Địện như dân tộc Miến Điện và bà Au Aung Shusi đang làm.
Thế giới hiện nay đang ở trong kỷ nguyên của văn minh tri thức và điện tóan, nó đ̣i hỏi mô h́nh tổ chức nhân xă dân chủ, tự do và kinh tế thị trừong. Những chế độ độc đóan, độc tài từ tả qua hữu sẽ bị bánh xe tiến hóa của văn minh nhân lọai nghiền nát. Nói như vậy không có nghĩa là những ngừoi đấu tranh cho tự do, dân chủ khoanh tay ngồi chờ. Hăy tận lực đấu tranh, để giải thóat những dân tộc bị trị khỏi những chế độ độc tài càng sớm càng tốt.
Paris ngày O2thang 06 năm 2004
Trực Ngôn Chu chi Nam