Lời nhắn
tới các đại biểu dự Đại hội X :
Hăy
nhận rơ trách nhiệm, và đứng thẳng !
Bùi Tín
Đại
hội X sắp diễn ra trong 8 ngày, từ 18 đến 25/4/2006.
Sau các phiên
họp trung ương 13 và 14, một không khí chán nản, mất niềm tin đang lan tràn
cả nước, khắp các giới.
Ban lănh đạo
CS giữ thái độ độc đoán, ngỏ lời “xin ư kiến toàn xă hội”, xong lại trơ tráo
giữ nguyên những văn kiện xa lạ với cuộc sống và giữ nguyên cung cách cử ban
lănh đạo mới một cách lén lút theo kiểu phe cánh.
Họ tự dẫn đảng
của họ vào thế bế tắc và do độc chiếm quyền cai trị đất nước, họ đẩy cả dân
tộc ta vào một t́nh thế cực kỳ nguy hiểm.
Đối
với Đại hội X, 2 năm qua tôi đă có hơn 20 bài viết để trao đổi với đồng bào,
tuổi trẻ, trong ngoài nước.
Nhiều bạn cho
là tôi đă làm một công việc “vô ích và vô duyên”, họ có nghe đâu !
Tôi không c̣n
là đảng viên CS từ hơn 15 năm nay, và nhẹ nhàng sung sướng được là một nhà
báo tự do. Tôi hiểu rơ rằng ban lănh đạo đảng CS vẫn c̣n lầm lẫn nặng nề,
chưa chịu từ bỏ một học thuyết đầy ảo tưởng chỉ đem lại chiến tranh, chia
rẽ, tàn phá và đau thương; họ cố duy tŕ một cơ chế độc đảng lạc lơng giữa
thế giới dân chủ chỉ v́ danh lợi phi nghĩa riêng tư; bao nhiêu lời kiến nghị
tâm huyết, can ngăn chân thành của hàng ngàn nhân sỹ, trí thức, lăo thành
cách mạng, tuổi trẻ trong sáng đối với họ chỉ như “nước đổ lá khoai”.
Thế nhưng
chúng tôi vẫn lên tiếng, không phải để thức tỉnh những con người đă tối mắt
tối ḷng v́ bả vật chất, mù quáng hiến thân cho những mục đích cá nhân thấp
hèn. Chúng tôi không hy vọng ǵ ở những ông quan CS mở miệng là dạy đạo đức
mà trong bụng chỉ có những mưu đồ thấp hèn, dửng dưng với nỗi khổ nhục của
dân đen.
Tôi chỉ
nhân cái cớ của đại hội X để lên tiếng hầu chuyện đồng bào
tôi, đối thoại với các bạn trẻ, với các đảng viên CS ở cơ sở c̣n biết suy
nghĩ, c̣n giữ được nhân cách, c̣n có ḷng yêu nước ḿnh và thương dân ḿnh,
để cùng bà con ta giúp nhau nhận ra vô vàn sự thật lịch sử đă bị xuyên tạc,
cùng nhận ra rằng có những giải pháp khác, lối đi khác, cách đề cập
khác rất rơ ràng thiết thực để đổi mới toàn diện, phát triển đất
nước với tốc độ cao, trong môi trường luật pháp nghiêm, xă hội lành mạnh, có
b́nh đẳng và công bằng xă hội.
Những người
dân chủ chúng tôi phải cùng nhau lên tiếng để đồng bào nhất là tuổi trẻ sớm
thoát khỏi ṿng vây tuyên truyền lừa dối cũng như đe dọa, đàn áp thô bạo của
cường quyền độc đảng, để ngày càng có nhiều đồng bào, nhiều anh chị em trí
thức, văn nghệ sỹ, sinh viên, học sinh và bà con nông dân, lao động hiểu
rằng đă đến lúc phải cùng nhau đứng thẳng dậy, lên tiếng ủng hộ và
tham gia các tiếng nói dân chủ, cùng nhau đấu tranh không bạo lực
nhưng kiên quyết và bền bỉ cho một nước Việt nam thật sự độc lập, thống nhất
một ḷng trong với ngoài nước, ḥa nhập trọn vẹn với thế giới
dân chủ hiện
đại, mở ra một thời kỳ lịch sử mới, đưa đất nước lên hẳn một tầm cao văn hóa
– chính trị - kinh tế mới.
Chúng tôi đang
chung sức phấn đấu để đi đến thành lập một tổ chức chính trị dân chủ trẻ
trung, trong sáng mà Hiến pháp hiện hành phải công nhận, để vừa hợp tác vừa
cạnh tranh b́nh đẳng, trong
tôn trọng nhau
với đảng CS đương quyền, nhằm phục vụ xă hội có hiệu quả cao nhất, lấy cử
tri làm trọng tài. Mục tiêu ấy, với ư chí của nhân dân và sức ép của thời
đại đang đến gần. Nó đang trong tầm tay chúng ta.
Tôi xin nguyện
với đồng bào mến yêu dấn thân trọn vẹn cho sự nghiệp dân chủ hóa
cao quư; tôi không t́m kiếm một vị trí chính trị, một danh lợi cá nhân
nào, lúc này cũng như khi sự nghiệp dân chủ hóa thắng lợi, và măi măi về
sau. Tôi chỉ mong được là một người viết báo tự do, phục vụ xă hội và đồng
bào bằng ng̣i bút trung thực của ḿnh.
Chính do công
việc ấy mà mặc dù vô vàn khó khăn trong cuộc sống tha hương, mặc dù nhiều
người thân bị trả thù, phân biệt đối xử, mặc cho cá nhân tôi bị họ vu cáo là
phản bội nhân dân (!), tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc, những hoạt động trong
sáng vô tư của tôi đă phần nào có ích cho đất nước và đồng bào, khác hẳn
những việc làm trước kia, tôi đă có những lầm lỡ có hại, tuyên truyền tô vẽ
cho chế độ độc quyền độc đảng, cho chiến tranh huynh đệ tương tàn, cho những
chính sách tệ hại cho tổ quốc và nhân dân.
Cũng cần nói
rơ người ta đă cố ư tạo dư luận rằng tôi bất măn nên bỏ nước ra đi. Tôi
không hề có bất măn cá nhân nào, tôi chỉ không thể đồng t́nh với những đường
lối chính sách làm hại đất nước, làm hại nhân dân; nhóm lănh đạo bưng tai
bịt mắt không chịu nghe những kiến nghị hợp lư của tôi nên tôi phải ra ngoài
nước để tiếng nói của tôi đến được với đồng bào thân yêu trong và
ngoài nước. Qua sách báo và các đài phát thanh, internet, tôi luôn
gắn bó chặt chẽ với đồng bào ta..
Đảng
CS sắp bước vào Đại hội X, tôi muốn nhân dịp này nhắn nhủ vài lời
với hơn một ngh́n đại biểu mang danh nghĩa thay mặt cho hơn 2 triệu đảng
viên để quyết định về đường lối chính sách và nhân sự trong 5 năm tới. Mong
các vị hăy nghĩ đến ư chí, nghị lực, thái độ hành sử của các cựu đảng viên
như Trần Độ, Đặng Kim Giang, Lê Liêm, Bùi Công Trừng, Dương Bạch Mai, hoặc
gần đây là Hoàng Minh Chính, Hoàng Thế Dũng, Phạm Quế Dương, Trần Đại Sơn,
Bùi Minh Quốc, các lăo tướng công thần cộng sản như Phạm văn Xô, Bảy Cống,
Năm Thi, Cao Hồng Lĩnh, Nguyễn Văn Bé, Nguyễn Trọng Vĩnh, các trí thức từng
là đảng viên CS như Lê Hồng Hà, Trần Khuê, Nguyễn Kiến Giang, cũng như những
thanh niên của thời đại mới như Phương Nam - Đỗ Nam Hải, Nguyễn Trí Trung,
Phạm Hồng Sơn, Lê Chí Quang, Nguyễn Vũ B́nh, Nguyễn Khắc Toàn…để nhận ra
rằng đó là những con người chân chính, bả vinh hoa phú quư không lung lạc,
cường quyền không khuất phục, suy nghĩ t́m ra lẽ phải và sự thật bằng bộ óc
tỉnh táo của chính ḿnh.
Nếu như qua
bài viết này, có một vài vị nhận ra lẽ phảỉ, đứng thẳng dậy ngay trong đại
hội X theo gương các vị trên đây, tôi thật sự sung sướng. Các vị sẽ được
quư trọng và công luận ngợi ca và bảo vệ xứng đáng.
Tôi
đă từng gặp đông đảo bà con người Việt ta ở Pháp, Anh, Đức, Đông Âu cũng như
ở Hoa kỳ, Canađa, Úc…và nhận ra rằng đây là ‘’một nước Việt nam thứ 2
‘’ được mở ra rất rộng ngoài biên giới quốc gia, có tiềm năng chính trị,
kinh tế, tài chính, khoa học kỹ thuật, kinh doanh cực kỳ hùng hậu. Nghị
quyết 36 không có tác dụng, chỉ tranh thủ được chưa đến 5% bà con ta, v́
nghị quyết ấy
vẫn mang năo
trạng trịch thượng của kẻ chiến thắng. Có một cách để tranh thủ toàn đại
khối gần 3 triệu bà con ruột thịt ở hải ngoại, đó là ngay thật tỏ lời
“xin lỗi” chân thành và chính thức về những
chính sách quá
đáng của đảng CS và nhà nước sau ngày 30/4/1975, do đó đă thống nhất lănh
thổ mà lại gây chia rẽ thêm về tinh thần và tâm lư. Nhiều mất mát đau khổ to
lớn không có ǵ bù đắp nổi, nhất là trong thảm họa thuyền nhân. Nay đảng cầm
quyền có trách nhiệm chủ động hàn gắn sự đối địch hiềm khích
do lịch sử để lại, bằng cách công nhận chính thức rằng bà con người
Việt ta đều có
ḷng yêu
nước,
mỗi người với hoàn cảnh và cách thức khác nhau. Những từ nguỵ quân ngụy
quyền sẽ không c̣n dùng nữa. Đảng CS không thể cứ giữ một cách áp đặt cái
độc quyền yêu nước.
Với tinh thần
đại đoàn kết dân tộc trên quan điểm b́nh đẳng, tương thân
tương kính, toàn dân tộc không mất mát ǵ thêm mà chỉ có lợi, lợi cực lớn,
vô giá, vĩnh viễn. Bà con ta ở hải ngoại sẽ nô nức gấp bội mang tinh thần,
tiền của, chất xám, kinh nghiệm về xây dựng Tổ quốc không chút do dự băn
khoăn, trong tinh thần tin yêu ruột thịt. Việt nam sẽ thừa sức tăng nội lực
giải quyết hai quốc nạn “tụt hậu “ và “tham nhũng “.
Tôi tha thiết
kêu gọi các vị hăy v́ dân, v́ nước, v́ các thế hệ mai sau, hăy “vượt
qua cái bóng của chính ḿnh”, vượt qua sự kiêu ngạo nguy hiểm để
không bỏ qua cơ hội này. Các vị gánh một trách nhiệm nặng nề với lịch sử nếu
để kéo dài sự chia rẽ và đối địch giữa dân tộc lẽ ra đă phải chấm dứt hơn 30
năm trước. Không lư ǵ Việt nam đă kết bạn với các kẻ thù cũ Pháp, Nhật, Mỹ,
Trung quốc mà vẫn cứ đối địch thù hận với đồng bào ḿnh.
Về
nhân sự, một số dảng viên CS âm thầm hy vọng rồi đây sẽ có một
ban lănh đạo mới khá hơn trước, có khả năng đột phá chiến lược, am hiểu đất
nước và thời đại, có bản lĩnh lôi cuốn toàn dân vào những mục tiêu hấp dẫn
nhất, đựơc cầm đầu bởi một tổng bí thư ngang tầm dân tộc và thời đại, không
b́nh xoàng nhu nhược, buông trôi như vừa qua; hy vọng nóng bỏng ấy cũng lại
tiêu tan qua cuộc họp trung ương 14.
Cái khung được
dự định gồm bộ tứ: Mạnh, Dũng, Triết, Trọng không cho hy vọng
một điều ǵ tốt lành cả. Dư luận hàng ngũ cán bộ cao cấp hầu như nhất trí
cho rằng: ông Mạnh lẽ ra phải tự hiểu ḿnh và tự nguyện rút
lui; ông Dũng trên cương vị phó thủ tướng thường trực được
phân công các lĩnh vực công nghiệp, dầu khí, giao thông vận tải, xây dựng,
viễn thông đều đổ vỡ lớn, nay gánh sao nổi chức vụ thủ tướng; ông
Triết là người có tư duy thoáng, có kinh nghiệm kinh bang tế thế
nhất, sao lại giao vị trí Chủ tịch nước nặng về nghi lễ tượng trưng; ông
Trọng, nổi tiếng về tư duy siêu bảo thủ, nổi tiếng về những văn
kiện cổ lỗ, về thái độ dân chủ giả dối trong xin ư kiến nhân dân th́ lại
được giao chức chủ tịch quốc hội!
Việc tuyển
chọn người lănh đạo và phân công các vị trí then chốt rơ ràng phải
làm lại và bàn bạc thật kỹ, có tính đến công luận, theo trách nhiệm
đại hội là cơ quan lănh đạo cao nhất, may ra cũng chỉ tạm tránh cho t́nh
h́nh không trở nên tuyệt vọng, do lănh đạo từ yếu kém đi xuống quá tồi tệ.
Tự do
phát biểu chính kiến của ḿnh
đă trở thành một nếp sống tự nhiên như hít không khí của hàng tỷ con người
từ hàng thế kỷ nay, vậy mà nó vẫn c̣n là món hàng xa xỉ của nhân dân Việt
nam, của cả các đảng viên và cán bộ cộng sản Việt nam, ở ngay trong các đại
hội đảng, đủ thấy sự thủ cựu, lạc hậu, bám lấy nếp sinh hoạt kiểu
cường hào thời Staline của ban lănh đạo hiện tại là nặng nề phi lư
đến mức nào !
Vụ án
tham nhũng cực lớn PMU 18
đang phơi bày những tật bệnh hiểm nghèo tất yếu của chế độ độc đảng độc
đoán. Hăy suy ngẫm cho sâu, cho rộng về những căn nguyên đầy đủ của tội
trạng. Nó nổ ra đúng lúc cần thiết, như một “tham luận” hùng hồn nhất, phơi
bày một chế độ trong quá tŕnh suy đổi không ǵ hăm lại nổi, cai trị bởi một
đảng đă tha hóa v́ đánh mất lư tưởng và đạo đức làm người. Một loạt tên tội
phạm mất hết nhân phẩm, cướp của dân làm mục đích sống, kết thành bè thành
nhóm, mỗi tên hàng chục và trăm triệu đôla dĩ công vi tư, vài ba nhà lớn
cùng trang trại, bể bơi, sân chơi golf, năm bảy vợ lớn vợ bé và bồ bịch,
từng ẩu đả, đâm chém nhau như bọn lưu manh chuyên nghiệp, khi vỡ ổ vẫn ung
dung tự tại v́ đinh ninh đă có ô dù cao nhất, v́ đinh ninh chúng đă mua và
sẽ mua được tất cả quan chức cao nhất trong đảng và chính phủ, trong ngành
cảnh sát, điều
tra, kiểm sát,
thanh tra, ṭa án… để che chở và làm tay sai trung thành của chúng, bằng
triệu triệu đôla đă cướp được.
Nếu không có
chuyện ngẫu nhiên một nhóm đánh bạc trong vườn Bách Thảo một ngày giáp Tết
bị bắt giữ th́ cả một nhóm tội phạm cỡ siêu quốc gia ấy vẫn ung dung ngồi
trong cái Đại hội đảng X này, để rồi vào trung ương, ngự trị trên đầu dân,
và để sẽ vừa ăn cắp thêm hàng ngh́n tỷ, vừa vênh mặt dạy bảo dân về cách
mạng v́ dân do dân và bởi dân, về đạo đức và đạo lư làm người ! Người dân có
lư khi nghĩ rằng rất có thể trong Đại hội X vẫn c̣n có kẻ như bọn B́nh -
Tiến - Dũng, có khi tội c̣n nặng hơn, chúng vẫn ngự trị trên cương vị lănh
đạo - để cùng với hai Thái thượng hoàng giấu mặt - tiếp tục nhân danh
đảng CS tàn phá tanh bành đất nước này.
Một anh bạn
luật sư Đức vào hạng quốc tế tôi từng quen 8 năm nay, hiện sống ở Thụy sỹ,
gọi điện cho tôi biết ông theo dơi chặt vụ án PMU18 và lấy làm lạ là chính
phủ và dư luận báo chí Việt nam có vẻ bỏ qua một vấn đề lẽ ra phải đặt là
ưu tiên từ 3 tháng nay, đó là việc thu hồi từng khoản tiền
bị thất thoát, thống kê thu gom từng tài sản bị ăn cướp,
pḥng tránh tài sản công liên quan đến vụ án bị tan nát, bốc hơi hết,
kể cả vào túi các quan chức làm việc điều tra và xét sử, v́ trong môi trường
ô nhiễm Việt nam, điều ấy rất dễ xảy ra. Qua bài này tôi chuyển góp ư đầy
thiện chí ấy về bà con ta trong nước để sớm h́nh thành một công luận.
Nếu vụ án trên
xảy ra ở một nước dân chủ đa đảng b́nh thường th́ tổng thanh
tra chính phủ Quách Lê Thanh có dấu hiệu bê bối đă mất chức từ lâu, bộ
trưởng Đào Đ́nh B́nh đă bị băi chức 2 tháng trước để chờ ngày ra ṭa, Bùi
Tiến Dũng không thể có 2 tuần tự do tẩu tán của cải, bàn mưu đối phó, và cả
tổng bí thư Nông Đức Mạnh cũng không thể giả như vô can nh́n đi nơi khác, mà
đă phải trả lời rơ cho báo chí và công luận là có gửi con rể và con gái cho
bọn mafia Nguyễn Việt Tiến “chăm sóc” hay không, và v́ sao ông lại cử chúng
vào trung ương .
Cuối
cùng tôi gửi lời chúc các đại biểu Đại hội X hăy tự ḿnh đánh thức lương tâm
của con người chân chính, có óc xét đoán trong sáng, có khả năng tỉnh táo
phân biệt đúng sai, phải trái, để đứng thẳng dậy, ngẩng cao đầu lớn
tiếng nói điều hay lẽ phải, bất chấp cường quyền và cưỡng ép.
Con người chỉ
có một cuộc đời và có những giờ phút quyết định để có thể góp phần làm nên
lịch sử, để lại hương thơm cho muôn đời con cháu, c̣n quư hơn mọi bạc vàng
châu báu trên đời.
Hăy
đứng thẳng dậy, những Chu Văn An, những Nguyễn Trường Tộ trong thời đại mới
!
Bùi Tín
Paris, 10/04/2006