Phải đối phó với hai
mặt trận trong cùng một cuộc chiến tranh đă là thất thế chiến thuật đủ tai
hại để đánh gục lực lượng quân sự Đức Quốc Xă vô cùng hùng mạnh trong Thế
Chiến Nh́. Chiến tranh duy nhất năm đó là quân sự; 2 mặt trận là Nga ở
phía Đông và Mỹ đổ bộ lên đất Pháp, ở phía Tây nước Đức. Hai gọng kềm Nga
và Mỹ khép vào kẹp chặt quân Đức đang phải chia đôi để ngăn chặn hai cuộc
tấn công phát động cùng một lúc. Cuối cùng Đức không chịu nổi, thất trận,
và Hitler tự tử.
Đó là chuyện 60 năm
trước; năm nay Trung Cộng đang phải đối phó với 3 cuộc chiến tranh: chính
trị, quân sự, và kinh tế; và đang nghênh địch trên 3 mặt trận là Hoa Kỳ,
Nhật và Ấn Độ.
***
NĂM 1943 khi quân
Đức tiến sâu hàng ngàn dậm vào nội địa Nga, vây khổn Leningrad, Thống Chế
Stalin đốc thúc Hoa Kỳ đổ bộ lên đất Pháp mở mặt trận thứ nh́ để nhân đôi
mọi khó khăn cho Đức, và cất nhẹ một nửa áp lực quân sự cho Nga.
Stalin thục giục cấp
bách và hăm Mỹ là Nga có thể đầu hàng Đức v́ không c̣n đủ sức chịu đựng
nữa, nếu Mỹ không kịp thời mở mặt trận thứ nh́.
Giai thoại này nói
lên cái khó thiên nan vạn nan của một cuộc chiến tranh đánh trên 2 mặt mà
Stalin muốn Đức phải đánh và nhược điểm của một nỗ lực quân sự của địch bị
chia đôi mà ông lợi dụng để đổi từ thế thủ qua thế công để chuyển thua
thành thắng.
Mọi sử gia đều xác
nhận lỗi lầm khiến Đức thất trận là Hitler tấn công Nga trong lúc chưa
giải quyết được sức kháng cự của Anh trên mặt trận phía Tây. Nếu đừng đánh
Nga để dồn toàn lực vào tấn công Anh, có thể Đức đă thắng.
Một bài học khác về
mặt trận thứ nh́ là thái độ đủng đỉnh của Tổng Thống Franklin D. Roosevelt
trước những thúc bách hàng ngày của Stalin để Mỹ mở mặt trận thứ nh́.
Bài học này có tính
chinh trị và liên quan đến việc Mỹ chọn Nga như một đồng minh giai đoạn mà
họ biết sau chiến tranh sẽ trở thành một đối thủ chính trị lâu dài.
***
TRỞ LẠI VỚI Trung
Cộng và với 3 cuộc chiến tranh mới của họ.
Trung Cộng đang phải
ứng phó với cả 3 h́nh thức chiến tranh -chính trị, quân sự, và kinh
tế-trên chiến trường Hoa Kỳ.
Trên chiến trường
chính trị Trung Cộng chiếm lợi thế ngày chiến tranh bắt đầu. Thế giới đang
chia 3, Mỹ, Trung Cộng và Âu Châu. Âu Châu, thành phần thứ 3, đang nghiêng
về hướng đồng minh với Trung Cộng để tạo ra một thế giới lưỡng cực, và để
mở rộng thị trường bán vũ khí của họ cho Trung Cộng, một thân chủ đang có
nhu cầu mua những vũ khí tiến bộ, và đang sẵn sàng trả giá cao những sản
phẩm Âu Châu cho đến nay chỉ tiêu thụ được trên thị trường duy nhất là
những nhà sản xuất vũ khí Hoa Kỳ.
Liên Hiệp Âu Châu
quyết định tháo gỡ cấm vận vũ khí với Trung Cộng. Ngoại Trưởng Jack Straw
của Anh được gởi qua Bắc Kinh để nhân danh Âu Châu kư thỏa ước bỏ cấm vận.
Tổng Thống Pháp Jacques Chirac nói ra miệng là ông muốn một thế giới đa
cực để mọi quốc gia không phải hát theo nhịp đũa của nhạc trưởng Hoa Kỳ.
Kỳ hạn để Âu Châu
phê chuẩn thỏa ước bỏ cấm vận là tháng Sáu 2005; sau đó Trung Cộng có thể
mua những khí cụ điện tử của Âu Châu giúp họ điều chỉnh chính xác đạn dạo,
đường bay của hỏa tiễn, khu trục hay oanh tạc cơ, và theo dơi những di
chuyển của địch trên không và dưới biển.
Những khí cụ này sẽ
kéo ngắn một nửa khoảng cách biệt 20 năm giữa quân đội Mỹ, vô cùng tối tân
về hải lực và không lực và quân đội Trung Cộng chỉ mạnh với quân số bộ
binh.
Trong chớp mắt tiến
bộ 10 năm phải là giấc mơ mở mắt của nhóm lănh đạo Trung Cộng. Họ mừng rỡ.
Điều dễ hiểu và dễ chấp nhận. Nhưng điều đáng trách là họ không học được
triết lư Trung Hoa dạy bốn bước tiến tuần tự đưa họ đến tŕnh độ gồm thâu
lục quốc: tu thân, tề gia, trị quốc, rồi mới b́nh thiên hạ.
Thân chưa tu, miệng
chưa biết uốn lưỡi đủ 7 lần trước khi phát ngôn, họ đă la làng là họ sẽ đi
b́nh thiên hạ bằng quân lực sắp mạnh của họ. Họ la làng bằng đạo luật cấm
Đài Loan thoát ly.
Tay trái của Trung
Cộng (quốc hội) cho phép tay phải của họ (chính quyền) sử dụng “những biện
pháp không ḥa b́nh” để trừng trị Đài Loan, nếu nàng thứ thiếp chưa đồng
sàng đă dị mộng này dám thực hiện giấc mộng ly dị ông chồng già Trung Cộng
để ra riêng lập quốc.
Họ vụng về ban hành
đạo luật cấm Đài Loan thoát ly. Hồ Cẩm Đào đắc ư tuyên bố lung tung và hớ
hênh. Condoleezza Rice nhẩy 3 ṿng trên tuyết mừng rỡ. Cô vốn là một nghệ
sĩ trợt tuyết; cô cũng hát mừng, v́ cô đă học âm nhạc và có ư định trở
thành một ca sĩ.
Hoa Kỳ đang cần phải
đối phó với Trung Cộng, sớm tốt hơn là muộn. Họ đang muốn đất bằng nổi
sóng ngầm th́ đạo luật cấm thoát ly của Trung Cộng giúp họ một cuộc địa
chấn nhỏ xíu, đo không đến không đến 5 chấm, không đủ làm rung mặt nệm,
nhưng vẫn đủ tạo thành sóng thần với sức mạnh và tốc độ vũ băo. Sóng thần
nhân tạo.
Ngay lập tức Rice
bay qua Á Châu thăm 6 nước A Phú Hăn, Pakistan, Ấn Độ, Nhật, Nam Hàn, và
Trung Cộng. Cô liên kết 5 nước đầu vào với nhau và vào với Hoa Kỳ trong tổ
chức Liên Pḥng Thái B́nh Dương để chống lại nước thứ 6 -Trung Cộng. Hai
nước cô không thăm viếng cũng gia nhập Liên Pḥng là Việt Nam và Mông cổ.
Chỉ trong một tuần
lễ, và chỉ bằng một cuộc thăm viếng hiền ḥa Rice đóng một cái cũi kiên cố
nhốt con khủng long Trung Cộng vào đó. Ngày cuối cùng của chuyến công du
cô hát Lễ Lá trong một nhà thờ Tin Lành tại Bắc Kinh. Cô hát bằng tiếng
Anh trong khi tín đồ hát bằng tiếng Hoa. Giọng cô cao hơn, dài hơn giọng
những ca viên của ca đoàn tôn giáo. Bài hát dứt, tín đồ vỗ tay nhiệt liệt.
Cô tỏ ra vui thích v́ được ái mộ trên một địa hạt mà chính giới Hoa Kỳ
không mấy người biết tài nghệ của cô.
Sau buổi lễ cô được
Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo tiếp kiến. Cô tṛ chuyện thoải mái với họ.
Cô họp báo, việc cô
làm tại mỗi quốc gia cô ghé thăm, dù chỉ ghé vài tiếng đồng hồ. Kiến thức
giúp cô sử dụng báo chí như một vũ khí kiến hiệu để thực hiện mục đích
chính trị.
Cô chính thức công
bố là Hoa Kỳ sẽ tôn trọng thỏa ước kư với Đài Loan, sẽ pḥng thủ nếu Đài
Loan bị tấn công. Cô cũng kêu gọi Âu Châu tái xét quyết định bán vũ khí
cho Trung Cộng để vũ khí Âu Châu không giết lính Mỹ, những người đă bị
giết hai lần trong hai cuộc thế chiến thế kỷ trước để giải cứu người Âu.
Cô nhắc lại cận sử,
nhắc lại cuộc Thế Chiến Nh́ c̣n mới toanh với nhiều nhân chứng c̣n sống,
c̣n xúc động khi cô gợi lại những hy sinh cao cả, bất vụ lợi của người
lính Mỹ đến giải cứu họ.
Quần chúng Âu Châu
lên tiếng, và chính phủ Âu Châu nhượng bộ.
Trung Cộng ôm hận.
Chỉ trong một lúc phởn, hớ hênh để lộ cái chân tướng bá quyền quân sự,
Trung Cộng bị Hoa Kỳ khai thác đánh bại trên cả hai cuộc chiến tranh chính
trị và quân sự.
Trên chiến trường
chính trị Trung Cộng mất đi thế lực Âu Châu lớn lao và nhiều ảnh hưởng,
trong lúc Âu Châu đă đi quá nửa đường để trở thành đồng minh của họ nhiều
hơn là đồng minh của Mỹ.
Trên chiến trường
quân sự Hoa Kỳ đẩy hai triệu quân Trung Cộng trở lại nguyên h́nh là một
lực lượng bộ chiến không có khả năng giao tranh với Hoa Kỳ, trừ phi họ lại
tạo được môi trường bộ chiến như họ đă tạo được 52 năm trước tại Bắc Hàn.
Kiểm điểm những
“giao tranh” với Hoa Kỳ, Trung Cộng thua 2-0 trên hai mặt chính trị và
quân sự. Họ đang lộng kính đạo luật cấm Đài Loan ra riêng để treo lên ngắm
chơi cho vui trong lúc uống trà Tầu và vịnh Kiều Việt Nam với hai câu:
Thấp cơ thua trí đàn
bà
Trông vào đau dạ,
nói ra ngại lời.
Ấy là chưa nói đến
trận thua thứ ba: thua trên chiến tranh kinh tế. Hoa Kỳ vốn là thị trường
mua hàng Trung Cộng nhiều nhất, và chính phủ Hoa Kỳ đang cứu xét xem mức
độ nhập cảng ồ ạt sản phẩm Trung Hoa có gây xáo trộn thị trường Hoa Kỳ
không. Nếu có sẽ ấn định giới hạn.
Thị trường có xáo
trộn không? Xáo trộn nhiều hay ít? Kết quả cuộc cứu xét của Hoa Kỳ sẽ
không tùy thị trường, mà tùy Trung Cộng ngoan ngoăn, dễ dạy đến mức nào.
***
THUA ĐẬM trong những
giao tranh với Mỹ đă đành, Trung Cộng c̣n thua cả trong một t́nh trạng
không giao tranh với Nhật, và cũng tổn thất chỉ v́ tự minh bắn vào chân
ḿnh.
Phát súng “cấm Đài
Loan thoát ly” bắn vào chân phải, lần này Trung Cộng rút súng tự bắn vào
chân trái bằng viên đạn “sách giáo khoa Nhật.”
Trong loạt sách mới
phát hành của bộ giáo dục Nhật, Trung Cộng khám phá ra là Nhật đă bỏ lơ
không dạy học tṛ Nhật về những tội ác của quân đội Nhật đối với dân Tầu
trong Thế Chiến Nh́.
Sơ sót vô t́nh hay
cố ư này xứng đáng bị Trung Cộng chỉnh bằng một công hàm chính thức, nhưng
không đủ để biện minh cho vài chục cuộc xuống đường bạo động, đập phá cơ
sở ngoại giao và thương mại của Nhật.
Nhật đ̣i Trung Cộng
xin lỗi và bồi thường; Trung Cộng đ̣i Nhật xin lỗi, mà khỏi bồi thường, v́
dân Nhật chưa đập phá tài sản của Trung Cộng tại Nhật.
Ngoại trưởng Nhật
qua Bắc Kinh gặp ngoại trưởng Trung Cộng đề nghị hai nước cử người để
thành lập Ủy Ban cứu xét những hành động càn rỡ của quân đội Nhật 70 năm
trước, như vụ tàn sát năm 1937 tại Nam Kinh, và vụ bắt hàng chục ngàn phụ
nữ Trung Hoa sung vào đạo quân hộ lư lưu động, cùng di chuyển theo bước
tiến quân của Nhật để giúp binh sĩ họ giải quyết sinh lư.
Những tội lỗi cũ
được khui lại mới toanh để gây thương tổn mới cho con số ngoại thương vô
cùng lớn lao giữa hai nước. Trên thị trường Nhật, Trung Cộng đă qua mặt
Hoa Kỳ để trở thành quốc gia có số hàng mua vào và bán ra lớn nhất.
Trong lúc đó thủ
tướng Ôn Gia Bảo bay qua Ấn Độ để t́m đồng minh và thị trường mới.
Hai nước cùng có một
số dân kỷ lục, một nền kỹ nghệ sản xuất đang bành trướng rất mạnh và cùng
có nhu cầu xuất cảng. Ba điểm tương đồng này khiến Ấn không giúp ǵ cho
Trung Cộng được.
***
TRONG CẢ BA cuộc
chiến tranh chính trị, quân sự, và kinh tế, và trên cả 3 mặt trận Hoa Kỳ,
Nhật, và Ấn Độ, Trung Cộng đang thua một cách quái dị: họ tự bắn họ.
Người tài xế xe bom
Ả Rập c̣n gây được tổn thất cho địch, Hồ Cẩm Đào và công ty không gây tổn
thất cho ai hết. Trừ họ.
Nguyễn Đạt Thịnh