ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

Nghe bài “Mùa Thu Hà Nội” của Nhạc sĩ Hoàng Thy

http://www.trinhnu.net/Music/Nhac.php?a=g&f=229


T́nh cờ tôi đê’n thăm một người bạn và được người bạn này cho nghe bản nhạc “Mùa Thu Hà Nội” của nhạc sĩ Hoàng Thy.

Khi đọc tên bản nhạc tôi thầm nhủ: ca’i ông này chă‘c hẳn là người Hà Nội, lại no’i về sự cổ ki’nh, ca’i man ma’c, ca’i lành lạnh, ca’i mơ màng, ca’i bàng bạc về một Hà Nội trong mùa Thu chư’ ǵ. Tôi đă được nghe vài bài về mùa Thu Hà Nội của vài vị nhạc sĩ nổi danh và râ’t thi’ch, co’ lẽ v́ tôi cũng đă được sinh ra tại Hà Nội, nhưng lại rời xa Hà Nội từ lu’c c̣n râ’t nhỏ. Hà Nội chỉ c̣n trong ky’ ư’c tôi những h́nh ảnh râ’t là mơ hồ, những nơi như: trường Dũng Lạc, nhà thờ lơ’n, vườn ba’ch thảo, chợ Đồng Xuân, hồ Hoàn Kiê’m, và nhâ’t là phô’ Hàng No’n, nơi gia đ́nh tôi tru’ ngụ Tâ’t cả chỉ là những ǵ thật mơ hồ, mà đôi khi cô’ gă‘ng lă‘m th́ cũng chỉ là những h́nh ảnh râ’t mông lung trong sự tưởng tượng của ḿnh mà thôi.

Đu’ng như tôi dự đoa’n, bài Mùa Thu Hà Nội này tôi nghe cũng vơ’i những ca’i thật cô’ hữu của Hà Nộị

“Hà nội bây giờ c̣n trong nỗi nhơ’
Những chiều se lạnh bên phô’ chờ ai
Cơn mưa phùn rơi không ngại ươ’t a’o
Từng cội me già nhẹ tiê’ng lao sao”


Những lời nhạc đang trải ra, đi vào trong tôi một ca’ch râ’t là nhẹ nhàng, từ từ như những ne’t vẽ của một bư’c tranh thủy mạc về một thành phô’ cổ ki’nh và râ’t xưa.

“Ma’i đ́nh rêu phong muôn đời cổ ki’nh
Con đường gạch đỏ nhẹ bươ’c chân ai
Mặt nươ’c hồ Gươm miệt mài soi bo’ng
Những lời t́nh tự làm so’ng long lanh”


Rồi ca’i cảnh ảm đạm, hoang vu, bàng bạc của mùa Thu hiện dần. Thiên nhiên đă khoa’c cho Hà Nội một bộ mặt mà kho’ co’ thể t́m được ở đâu.

“Từ dạo Thu về phô’ bỗng hoang vu
He’o hă‘t hồ Gươm khi gio’ Thu về”

Nhưng tại sao hàng me lại tư’c tưởi, đê’n chê’t lặng khi Thu đê’n.

“Hàng me chê’t lặng khi Thu chợt đê’n
Tàn tạ hao gầy vào đô.Tthu sang”

Rồi đê’n chim cho’c cũng phải vỡ tổ, t́m đê’n một chô’n tha phương mà nương thân, rồi nhỏ lệ hằng đêm cho thân phận lưu đầy.

“Phô’ xa’ d́u hiu bầy chim vỡ tổ
Soải ca’nh t́m về một chô’n nương thân
Kiê’p sô’ng tha phương thân phận lưu đầy
Giọt lệ âu sầu nghẹn nâ’c từng đêm”

Sao NS Hoàng Thy lại biê’n mùa Thu thành một thư’ qua’i a’c thê’, như một thư’ dịch gieo kinh hoàng, tan ta’c cho Hà Nội,

Thu’ thật, tôi không tài nào hiểu nổi NS Hoàng Thy muô’n no’i ǵ nữa.
 
Tuy rời xa Hà Nội từ lu’c c̣n râ’t nhỏ, nhưng tôi vẫn co’ thể nhơ’ và cảm nhận được ca’i ne’t thật quyê’n rũ của Mùa Thu Hà Nội mà không thể t́m được ở nơi nào kha’c.

Nhưng những ca’i này là để dành cho mâ’y vị Thi, Văn, Nhạc sĩ, chư’ tôi th́ lu’c đo’ c̣n qu’a nhỏ để mà biê’t thưởng thư’c đê’n những ca’i của người lơ’n đo’. Co’ hay chăng là sau này, qua Thi, Văn, Nhạc tôi mơ’i mường tượng được phần nào thôi.
 
Co’ những lu’c, trong mùa Đông, cuộn ḿnh trong chăn để t́m một chu’t â’m a’p, đồng thời thưởng thư’c những mo’n thật b́nh dân qua tiê’ng rao “Pha’ sang lạc rang no’ng ḍn”, ca’i mo’n “Chi’ mà phù” của chu’ Tầu, nhai và thưởng thư’c ca’i hương vị thơm lừng mùi la’ sen của “Cô’m”, ca’i mo’n “Ba’nh gị cô Giỗ”. Hay cùng gia đ́nh ra hiệu cao lâu ăn “Cơm ta’m gị chả” th́ qủa thật sao cuộc đời no’ dễ thương thê’, no’ êm a’i, và no’ đa’ng nhơ’ thê’.

Bô’n tiê’ng “Mùa Thu Hà Nội” gợi lại cho tôi những kỷ niệm đẹp bao nhiêu th́ tôi lại muô’n tra’ch ông NS Hoàng Thy bâ’y nhiêu, v́ đă vu oan cho “Mùa Thu Hà Nội” của tôi bằng những từ ngữ không thể châ’p nhận được.

Tôi định bụng thê’ nào cũng phải châ’t vâ’n ca’i ông Hoàng Thy, ca’i ông đa’ng ghe’t này cho bằng được mơ’i thôi.

Rồi tuy ghe’t nhưng tôi đă nghe lại bài này nhiều lần, xin lỗi ông Hoàng Thy nhe’, người bạn của tôi đă cho tôi một bản sao CD này.

Qu’y vị biê’t không, tôi chợt hiểu ra là NS Hoàng Thy muô’n no’i đê’n một mùa Thu Ca’ch Mạng, một Ca’ch Mạng Mùa Thu, một cuộc Ca’ch Mạng đă đă đem lại sự hoang tàn, đă tàn pha’ Hà Nội đê’n tận cùng, đă đẩy lùi Hà Nội lại đê’n i’t nhâ’t là 50 năm, đă thu’c đẩy những con người Hà Nội no’i riêng, và người dân miền Bă‘c no’i chung, đê’n một cuộc di cư vĩ đại chưa từng thâ’y trong lịch sử của nươ’c nhà, và sau này là một cuộc vượt biên cũng vĩ đại và đau thương chưa từng co’ trong lịch sử thê’ giơ’i . . .

Chim co’ tổ, người co’ tông. Loài chim mà c̣n phải ĺa xa tổ, c̣n chu’ng ta th́ đành phải gạt ḍng lệ khi lià xa quê cha đâ’t mẹ, co’ khi là vĩnh viễn cho đê’n lu’c xuôi tay nhă‘m mă‘t, nằm lại tại một nơi nào đo’, xa râ’t xa . . .

Đê’n đây tôi mơ’i thâ’y được ca’i hay của NS Hoàng Thy, ông đă đưa cả một bô’i cảnh lịch sử go’i ghe’m chỉ trong một bản nhạc, ông đă no’i lên tâm trạng của nhũng người dân Hà Nội khi phải ĺa xa Thành đô yêu dâ’u đê’n nơi tha phương mà la’nh nạn, châ’p nhận kiê’p sông lưu đầy trong tư’c tưởi, và hằng đêm vẫn thường rơi lệ nhơ’ về.

Bây giờ th́.

“Hà Nội vẫn chờ cơn gio’ mùa Xuân
Chờ nă‘ng vàng hanh những chiều vào Ha..
Chờ cơn se lạnh của những mùa Đông”
Và thay v́ chờ một mùa Thu, Hà Nội lại chờ.
“Chờ những con người Hà Nội năm xưa”

Hà Nội chờ những con người Hà Nội năm xưa trở về để làm ǵ nhỉ. . .Hỏi tư’c là đă trả lời rồi phải không thưa Qu’y vị ?

Xin ca’m ơn NS Hoàng Thy đă cho nghe một bài nhạc thật y’ nghĩa, và i’t ra là no’i lên được tâm trạng của ca’ nhân tôi, một người dân Hà Nội đă phải xa Hà Nội từ lu’c c̣n râ’t be’.

Nguyễn Yê’n.
Mùa Thu năm 2004

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06