ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

Cộng hoà xă hội chủ nghĩa việt nam

Độc lập – Tự do – Hạnh phúc (?????!!!!!)

Đơn khiếu nại tố cáo

 

Kính gửi :        ông nông đức mạnh tổng bí thư ĐCS VN

                        ông trần đức lương chủ tịch nước chxhcn vn

                        ông phan văn khải thủ tướng nước chxhcn vn

                        ông nguyễn văn an chủ tịch qh nước chxhcn vn

                        các cơ quan thông tấn báo chí.

 

Một vụ đàn áp, khủng bố trắng trợn dân lành !!!

 

Kính thưa các ông, bà !

 

Tôi tên là Dương Thị Xuân, hiện ở ngơ 186 Ngọc hà - Hà Nội.

Tôi xin tŕnh bày một sự việc khẩn cấp nghiêm trọng sau đây về việc bắt giữ tôi trái phép của công an Hà Nội :

Trưa hôm thứ hai, ngày 29-5-2006 tôi đến vườn hoa Mai Xuân Thưởng nói chuyện với mấy người dân đi khiếu kiện, th́ thấy một người bảo mày đừng quay lại nó (ư nói là công an) đang ngồi ở ghế đá gần đó quay h́nh camera đấy. Sau đó tôi đi bộ trên đường Thanh Niên, cạnh hồ Trúc Bạch ở Hà Nội thấy có 2 người đàn ông đang đi xe máy bỗng đỗ lại và nói : "Chị Xuân, đề nghị chị đứng lại chúng tôi là công an muốn nói chuyện với chị". Họ áp giải tôi đi sang đồn công an phường Yên Phụ ở trên đường Thanh Niên. Tôi thấy 1 người (tôi hỏi th́ nói tên là Hải công an của pḥng cảnh sát công an Hà Nội) cầm tay lôi kéo tôi đi, không cho tôi tỏ ư có đồng ư cuộc hỏi vô lư này không. Tôi đă phản đối ngay, là tôi có bị các anh bắt không mà anh lại có hành động như thế này. Nghe vậy, người đàn ông đi cùng nói chúng tôi chỉ muốn chị giúp đỡ chúng tôi giải đáp một số thắc mắc thôi, người này xưng tên là Hùng nhưng khi tôi hỏi các anh biết tên tôi, các anh cho tôi xem chứng minh công an th́ họ nói chỉ cần vào đồn công an một lúc thôi và không bỏ giấy tờ ǵ minh chứng là công an. Về sau họ hé ra là theo dơi tôi từ lâu, tôi làm ǵ nói chuyện gặp gỡ ai… họ đều biết rơ… nhà tôi ở đâu chồng con mấy người…

Và sự thật không phải là cuộc nói chuyện, mà tôi bị giữ tại đồn từ 12 giờ 30 đến hết buổi chiều 16 giờ 30 sau khi chất vấn, đe dọa khủng bố tinh thần tôi đủ điều.

Họ cho tôi ngồi trong một pḥng nhỏ khoảng 12m2, ngồi đợi với 2 thanh niên nam trẻ khác ngồi canh giữ tôi. Tôi có thắc mắc là tôi bị bệnh tiêu chảy nên từ hôm qua đến bây giờ tôi chưa được ăn ǵ, hiện rất đói và mệt đề nghị các ông có hỏi ǵ th́ nhanh để tôi c̣n đi ăn. Nhưng để khủng bố tinh thần tôi, nên họ cứ giam lỏng tôi tại đấy mặc cho tôi phản đối. Một người đàn ông đe, bảo tôi không phải bỗng nhiên người dân nào cũng được công an gọi vào đồn (ông này sau xưng tên là B́nh). Tôi hỏi luôn : "Tôi không trộm cướp, không buôn ma túy… các anh bảo tôi hợp tác giúp các anh vậy bây giờ anh lại bảo tôi như thế. Hóa ra tôi thiện chí vào đây giúp các anh th́ bị anh đe dọa như thế này". Gia đ́nh tôi, bố đẻ hoạt động cho công an từ thời năm 1950, anh giai mẹ tôi là trưởng ty công an Việt Minh từ 1945, em mẹ tôi là công an cũng từ lúc đó, vậy công an là ai mà tôi lại phải sợ vậy.

Khoảng hơn một tiếng sau ngồi chờ đợi trong sự nơm nớp đe dọa như vậy, th́ tôi thấy có một anh đeo biển và giới thiệu là công an phường Yên Phụ tên là Phan Văn Hưởng c̣n lại 5 người đàn ông đi cùng th́ không đeo biển cũng không giới thiệu tên. Khi tôi hỏi th́ nói tên là Nguyễn Xuân Việt, Nguyễn Văn Tuấn, Nguyễn Văn B́nh… và nói cùng là công an phường Yên Phụ. Tốp công an 6 người này yêu cầu tôi bỏ túi xách đang đeo ra để khám. Tôi thấy sự xúc phạm thô bạo này muốn phản đối th́ do chỉ có một ḿnh, c̣n họ số đông toàn đàn ông trai tráng. Tôi hỏi các anh nói tôi hợp tác nay lại khám xét vô cớ tôi có bị bắt không, lệnh bắt tôi đâu…

Sau khi đă khám hết túi của tôi, chỉ thấy có hồ sơ khiếu kiện nhà của gia đ́nh tôi. Họ liền lộ rơ ư là tôi có mang giấy tờ tài liệu theo họ nói là "phản động" không, đến vườn hoa Mai Xuân Thưởng làm ǵ, gặp dân khiếu kiện làm ǵ… Tôi liền tố cáo ngay : "Bố tôi năm 1953 mua nhà phần cửa hàng ở 69 hàng Gai – Hà Nội, tham gia hoạt động cách mạng góp phần đấu tranh, đ̣i độc lập cho Việt Nam. Vậy mà nay bị cán bộ Ṭa án xử oan lấy nhà của gia đ́nh chúng tôi, tôi đi kiện đ̣i quyền lợi cho chính gia đ́nh ḿnh tôi không đi kiện thuê cho ai. Chúng tôi đi kêu kiện gần 20 năm nay mà không ai đoái hoài giải quyết. Luật pháp mà c̣n bị các ông chà đạp th́ người dân chúng tôi biết kêu ở đâu".

Họ lấy điện thoại di động của tôi và mở ghi hết số điện có lưu trong máy sang máy họ, tôi hỏi anh bấm hết tiền của tôi th́ họ nói họ chỉ nháy.

6 người đàn ông này th́ chỉ có 2 thanh niên trẻ nhất ngồi im c̣n lại 4 người kia thay nhau tra khảo tôi, với thái độ hung hăng và bặm trợn. Họ hỏi :

“Tôi đi đâu, làm ǵ gặp gỡ ai… có hay đọc báo mạng Internet, có gửi bài viết báo…”

Tôi có người anh họ con ông bác ruột là Nguyễn Khắc Toàn – nhà đấu tranh dân chủ, một tù nhân lương tâm c̣n đang bị quản chế vô lối. Họ hỏi mối liên quan giữa tôi và anh Toàn. Ông B́nh dựng chuyện anh Toàn nói chị đánh máy cho anh Toàn các bài báo gửi lên mạng, lấy tài liệu cung cấp phát tán tài liệu theo họ nói là "phản động"… Tôi yêu cầu mời anh Toàn đến ngay để đối chất “3 mặt một lời” về việc anh Toàn làm là đúng hay không tại trụ sở này th́ họ lại bảo thôi.

Sau khi tra hỏi măi, không được ǵ họ liền nói rơ ư họ muốn ḍ là tại sao tôi lại quen gia đ́nh ông Hoàng Minh Chính – một nhà cách mạng dân chủ nổi tiếng ở Việt Nam và trên thế giới. Tôi đến nhà ông Chính làm ǵ, gặp ông Chính trao đổi ǵ, ngoài ra c̣n gặp những ai… Tôi trả lời rơ tôi quen chị Trần Hồng Quyên là con gái ông Hoàng Minh Chính, và chị Quyên nhà ở trước cửa nhà ông Đỗ Mười ở phố Phạm Đ́nh Hồ – Hà Nội. Do cô giúp việc cho nhà ông Chính tên là Liên (cô Liên này c̣n có tên gọi khác là Nguyễn Thị Phương) nhà ở Thái B́nh về thăm chồng con, bị các anh bắt giữ, thẩm vấn, đe dọa khám xét hành lư ở bến xe Lương Yên – Quận Hai Bà Trưng. Sau đó cô Liên cũng bị bắt vào đồn Công an Lương Yên mới rồi sợ quá không đến làm. Con gái ông Chính thuê tôi đến làm phụ giúp vào cho các cụ già bố mẹ chị. Công an nói tôi không phải đi làm những việc đó, tôi nói tôi không làm ǵ xấu xa tôi đi kiếm tiền nuôi con. Ông Hồ Chí Minh trước đây c̣n đi làm bồi bếp dưới tàu biển… họ liền đánh trống lảng nói ngày xưa khác…

Chất vấn, tra khảo măi mấy tiếng đồng hồ ông Việt liền dằn giọng, đàn áp nói rơ là "họ răn đe tôi, lần sau họ gặp tôi th́ không phải chỉ có hỏi như thế này và họ nhắc hẳn là họ răn đe." Tôi nói : "Từ đầu các anh nói tôi hợp tác giúp các anh, bây giờ th́ lộ bộ mặt là khủng bố, đàn áp tôi".

Ông Tuấn viết một tờ giấy và bảo tôi kư vào, tôi trả lời rơ : "Tôi không kư kết bất cứ một giấy tờ nào với các anh. V́ các anh tráo trở, lừa tôi đàn bà, con gái, chân yếu bắt tôi vào đồn công an mà không có một giấy tờ ǵ. Tôi yêu cầu mời luật sư đến v́ các anh vi phạm bắt người đàn áp khủng bố tôi và tôi cũng là dân oan đi khiếu kiện gần 20 năm khắp các cơ quan của Đảng và Nhà nước và tại vườn hoa Mai Xuân Thưởng. Đă không giải quyết việc nhà tôi ở 69 hàng Gai – Hà Nội bị ṭa án cướp nay lại c̣n bắt người, giam giữ trái phép, đe dọa xúc phạm nhân phẩm con người, vi phạm nhân quyền. Hiện nay tôi không bị nhà nước giam cầm vậy mà lại cấm tôi đi làm ăn để kiếm tiền nuôi con nhỏ". Tôi yêu cầu nếu các ông cấm tôi đi đến đâu đề nghị các ông đưa lệnh cấm đây, nhà nước ta luôn nói tự do cư trú, tự do đi lại vậy mà tôi đi một bước th́ các ông cho người đi theo một bước, tôi làm ǵ các ông cũng hỏi, răn đe và dọa nạt vậy đâu là quyền tự do tối thiểu của một con người nữa. Tôi nay gần 50 tuổi mà hôm nay được mấy ông công an lại nói là dạy bảo tôi cách đi đứng, giao tiếp như mấy đứa con nít lên 2-3 tuổi.

Họ nghe tôi phản đối và biết không đàn áp được tôi, bảo tôi đi về. Tôi hỏi các anh mời tôi hợp tác nhưng thực chất giam giữ tôi mấy tiếng đồng hồ từ sáng, cả ngày nay tôi không được ăn uống bây giờ đuổi tôi làm mấy con cá của tôi nó chết thối lên rồi, các ông phải đền. Tôi nghèo đi kiện gần 20 năm, kiện măi mà chẳng được đề nghị mấy ông báo cáo với lănh đạo cao nhất của nhà nước Việt Nam xem xét trả nhà cho chúng tôi, một gia đ́nh mua nhà hoạt động cách mạng hy sinh cả xương máu mà bây giờ bị cướp nhà cho người khác và bây giờ quyền đi khiếu kiện c̣n bị đe dọa đến cả mạng người, cuộc sống luôn bị đàn áp, bị theo dơi, bị khủng bố.

Tôi viết thư này cực lực lên án công an Hà Nội, vi phạm quyền con người bắt bớ đàn áp khủng bố trái pháp luật thích bắt ai là bắt không cần lệnh. Muốn đe ai là đe, vu cho tôi những điều không đúng như tiếp tay cho “phản động”… tôi muốn hỏi các ông phản động là ai ? Ông Nông Đức Mạnh, Tổng bí thư ĐCS VN c̣n nói, nghe tất cả những ư kiến trái ngược, vậy mà tôi chỉ có đến nhà ông Hoàng Minh Chính làm thuê kiếm cơm, nuôi con lại bị theo dơi đe dọa, bị dựng chuyện vu khống. Vậy đâu là quyền con người được tự do cư trú, tự do đi lại, tự do mưu sinh. Người nước ngoài đến gặp ông Hoàng Minh Chính c̣n được, vậy sao tôi một dân thường một công dân hợp pháp của Việt Nam th́ lại bị cấm, bị bắt, bị đe dọa luôn sống nơm nớp lo sợ trong cái bầu không khí ở Việt Nam hiện nay. Tôi đi kiện đ̣i nhà của bố tôi mua để hoạt động cách mạng nay bị ṭa án xét xử oan th́ không giải quyết, lại đi đàn áp, khủng bố tôi. Vậy các anh là công an có c̣n xứng đáng là người bảo vệ luật pháp và bảo vệ cuộc sống an lành cho nhân dân nữa hay không ?

Xin trân trọng cảm ơn Các Quí Vị đă quan tâm đến hoàn cảnh của gia đ́nh tôi.

Hà Nội, đêm ngày 29-5-2006

Dương Thị Xuân

Mọi liên hệ xin gởi về địa chỉ của anh họ tôi là Nguyễn Khắc Toàn :

Số 11 Ngơ Tràng Tiền – Quận Hoàn Kiếm – Hà Nội.

V́ do tôi đi làm vắng suốt ngày, nên để thuận tiện liên lạc tôi nhờ địa chỉ Anh Toàn.

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06