ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

Lẩm cẩm Sài G̣n thiên hạ sự
Số 64 - ngày 16-4-2004
* Văn Quang

Bài thuốc diệt tham nhũng ở VN


Đầu tuần vừa qua, Việt nam đă đặt bút kư tên vào bản kế hoạch hành động chống tham nhũng khu vực châu Á do Ngân hàng phát triển châu Á (ADB) và Tổ chức hợp tác và phát triển kinh tế (OECD) khởi xướng. Dư luận cho rằng điều này chứng tỏ nhà cầm quyền ở VN đang rất chú trọng tới việc diệt tham nhũng.

Thật ra công việc diệt tham nhũng ở VN đă được đặt ra từ lâu rồi và chính sách loại trừ tham nhũng đă được thực hiện. Hàng loạt vụ tham nhũng từ nhỏ đến lớn đă được đưa toà. Gần đây nhất, các cơ quan chức năng đă và đang lần lượt đưa ra ánh sáng những vụ bê bối tài chính khổng lồ tại Tổng công ty Bưu chính - viễn thông, tại Tổng công ty Dầu khí, tại Tổng công ty Thuỷ sản..., rồi vụ một trưởng chi nhánh "con con" cũng cuỗm được 90 tỉ đồng bỏ trốn... Vụ nào cũng có những con số đáng “sở tóc gáy” đối với người dân VN, hàng chục triệu đô la biến vào túi các doanh nghiệp và quan chức lớn nhỏ, hàng trăm tỷ chui vào tài khoản của các vị có trọng trách với nền kinh tế quốc gia cứ như tṛ ảo thuật khiến người dân “tối tăm mặt mũi” và chỉ c̣n biết ngao ngán thở dài trước một quốc nạn ngày một trầm trọng hơn chứ không thấy suy giảm. 

T́nh trạng tham nhũng và việc "vứt tiền qua cửa sổ" thật là kinh hoàng. Tham nhũng ở khắp các ngành các cấp không c̣n là chuyện lạ. Chỉ cần một lỗ thủng trong cơ chế quản lư hay sơ suất trong bố trí nhân sự th́ tài sản nhà nước lập tức biến thành vô chủ, mạnh ai người nấy xà xẻo, mồ hôi nước mắt của người dân bỗng biến thành “kho vàng chúa Trịnh” mạnh ai nấy móc, nó như một ḍng thác đang "ào ào" chảy vào túi cá nhân hoặc chảy... đi đâu không ai biết như mọi người đă và đang nh́n thấy. Anh nào vô phúc bị tóm th́ ra sức “chạy” đủ kiểu, anh nào c̣n đủ sức “ăn” cứ “ăn” pḥng khi không c̣n “ăn” được nữa và “bỏ qua rất uổng”. Người ta có cảm tưởng như những anh tham nhũng này không biết sợ là ǵ, coi mọi thứ như “pha”. Tại sao lại nẩy sinh cái tâm lư “vô tư” đó? Và cũng chính v́ cái tâm lư coi thường pháp luật nên những con “siêu vi” vẫn b́nh thản tiến hành đục khoét cho đầy túi tham rồi mọi chuyện tính sau. 

Đi t́m nguyên nhân chính

Cái nguyên nhân đầu tiên không thể không kể đến là do sự quá dễ dàng của cơ chế quản lư yếu kém, đầy những lỗ hổng. Lỗ hổng nào cũng có thể lợi dụng để chấm mút, không chấm mút cũng uổng, nó làm cho anh “nhân chi sơ tính bản thiện” cũng nổi ḷng tham v́ tham quá dễ và “ḿnh không ăn th́ thằng khác ăn cũng thế”. Cho nên yếu tố con người bị tha hoá như một môi trường “hội nhập” hết sức tự nhiên.

Nguyên nhân thứ hai quan trọng khác nữa là sự quá nhẹ tay của pháp luật đối với những con người tham nhũng. Đôi khi người ta vin vào những yếu tố của pháp lư để chạy tội cho nhau. Và cũng chẳng thiếu những đường dây chạy chọt, dù cho tội lớn cũng thành nhỏ, tội nhỏ cũng thành không. Cho nên ở VN hơi một tí là người ta nghĩ đến chuyện “chạy chọt”. Một cái giấy chứng nhận cũng “chạy”, một cái bằng cũng “chạy”, mua bán cái nhà miếng đất cũng “dịch vụ”, xin việc làm cũng phải có “c̣”, muốn lên chức cũng phải “lo lót”… Mà quả nhiên khi có “chạy” th́ việc ǵ cũng xong cả. Thế cho nên mới có khối anh khối chị cứ nhân danh quan này chức kia đi lừa thiên hạ. Thử hỏi nếu “chạy chọt” không có kết quả th́ làm sao lại có lắm người tin vào thế lực của “các quan quyền” để mắc lừa đến thế. Hầu như không ngày nào người ta không phanh phui ra những vụ lừa đảo kiểu này.
Song quan trọng hơn cả là sự bao che cho nhau trên t́nh “chiến hữu”, t́nh đồng nghiệp và loạn hơn cả là “chủ nghĩa gia đ́nh”. Điều này cũng đưa những người có chức có quyền điều tra và xét xử tham nhũng vào những trường hợp “khó xử”, lấn cấn trong việc thi hành pháp luật, không thể áp dụng “pháp bất vị thân” như các cụ đă dạy. Cái sự nể nang, bè phái, che chắn khiến cho những vụ án “biến chất”, đầu ngô ḿnh sở, chẳng c̣n ra sao nữa. Những cái tội khi mới công bố tưởng như đáng tội tử h́nh th́ sau đó chỉ là tù treo, là cảnh cáo, là ngưng chức… Mọi chuyện cứ như một lớp diễn. Đấy là lư do chính làm cho những tay tham nhũng ở VN không sợ pháp luật, đă không sợ th́ tham nhũng cứ thế mà “phát huy sức mạnh”. Điều này người dân thấy rất rơ và đến nay có nhiều người khi thấy một vụ án lớn như ba vụ tôi vừa nêu ở trên, họ trở nên nghi ngờ cái kiểu “giơ cao đánh khẽ” như đă từng xảy ra th́ mọi chuyện cũng chỉ râm ran cho vui vậy thôi rồi các “quan chức càng lớn” th́ càng b́nh an, cùng lắm là vài năm tù treo hoặc cho ngưng chức về làm anh “thường dân tỉ phú” càng nhàn. Chính những sự việc đó làm cho việc diệt tham nhũng không mang lại kết quả ǵ. 

Chỉ có… thuốc súng mới chữa được bệnh tham nhũng 

Nếu tiếp tục t́nh trạng như hiện nay, nếu cứ nể nang, bè phái, che chắn, th́ chẳng bao giờ diệt được tham nhũng. Điều người ta đ̣i hỏi bức thiết nhất là phải thẳng tay trừng trị tham nhũng ngay từ những ông lớn. Hăy nh́n Trung Quốc, bắn bỏ được vài ông th́ may ra mới có tác dụng ngăn chặn. Cũng như vụ xử tử trùm xă hội đen Năm Cam, ít ra th́ hầu hết các thành phố cũng bớt được những cánh giang hồ cát cứ, chỉ c̣n lại những tay anh chị kiếm ăn lẻ. Mang thuốc súng ra trị tham nhũng lúc này là đúng lúc. Lại cần phải có chính sách rơ ràng về sự điều tra tài sản của trước hết là các quan chức hàng đầu trong tất cả các cơ quan bất kể đó là cơ quan nào và người dân được quyền tham gia trực tiếp vào việc vạch trần những bộ mặt tham nhũng đóng vai giả đạo đức từ xưa đến nay. Hăy lắng nghe tiếng nói của dân hơn là tin vào những “lời đường mật ru ngủ” của một số nịnh thần. 

Đó là bài thuốc đặc dụng hàng đầu trong lúc này nếu thật sự muốn diệt tham nhũng ở Việt Nam hiện nay. Một biện pháp hoàn toàn có thể thực hiện được và nếu thực hiện th́ chỉ có lợi cho nền kinh tế quốc gia, lấy lại uy tín với dân và với quốc tế. Có mất mát chăng, có lẽ sẽ mất đi một số không nhỏ những “viên chức nồng cốt” mà từ lâu cứ nghĩ rằng họ là nền móng của quốc gia nhưng nay th́ họ đă biến thành những con mọt của cả dân tộc th́ cũng chẳng nên thương tiếc làm ǵ. C̣n lấn cấn th́ không bao giờ diệt tham nhũng được, đó là điều chắc chắn. 

Tôi mong rằng sẽ không c̣n phải trở lại vấn đề này làm đau đầu bạn đọc. Xin chuyển sang một vấn đề khác cũng không kém phần đau ḷng, một vấn đề cũ nhưng có những yếu tố mới đó là chuyện những cô gái ấy chồng Đài Loan. 



Thảm cảnh của hai cô gái Việt Nam lấy chồng Đài Loan

Không một người VN nào đọc được hai thông tin vừa xảy ra tại Đài Loan mà không cảm thấy bất nhẫn và mang thêm một chút buồn tủi cùng một chút cay đắng nếu không muốn nói là “căm giận”. 
Tin thứ nhất: “Một cô gái VN có chồng Đài Loan bị trói, dán miệng, khiêng bán cho tú bà”. Tin thứ hai “Cô gái có chồng Đài Loan bị hành hạ, đoạ đày c̣n khổ hơn 12 kiểu khổ h́nh tra tấn dă man thời các bạo chúa ngày xưa”. Chỉ cần đọc hai cái tít đó thôi cũng đă thấy “tự ái dân tộc” nổi lên đùng đùng rồi. Càng đi sâu vào chi tiết càng thấy trong xă hội ngày nay sao c̣n những cảnh man rợ đến như thế được! Nhưng nói đi nói lại chúng ta lại càng đau ḷng hơn khi chính những cô gái đă tự đi t́m lấy một đời sống vật chất mơ làm thay đổi cuộc đời ḿnh hoặc chính những gia đ́nh đó đă đẩy con em ḿnh vào con đường không lường trước được bất cứ điều ǵ. Cũng chỉ v́ người dân thôn quê chúng ta c̣n nghèo quá, nghèo đến phải bán cả con cái ḿnh. Bên cạnh cái nghèo c̣n là sự a dua, sự thèm thuồng những tiện nghi đời mới như một cái xe gắn máy, một cái nhà gạch lợp ngói… cho nó “nở mày nở mặt với người ta”. Nhưng dù thế nào th́ sự “đi mua vợ” ở Việt Nam về “xài” theo kiểu ông chủ và nô lệ là một điều không bao giờ chấp nhận được. Đó phải được kể là một tội ác. 

Tội ác của hai tên lưu manh xứ Đài

Ngày 23-6-2004 vừa qua, cảnh sát Đài Loan bắt được hai tên khả nghi là Hà Kiến Huân và Tiêu Chí Hào. Lục soát dưới hàng ghế trước, cảnh sát t́m thấy một khẩu súng và 3 viên đạn. Điều đáng nói là cảnh sát c̣n t́m được ở ghế sau... một cô gái Việt Nam tên Vũ Thanh Thảo, 21 tuổi, hai chân bị trói chặt bằng dây, hai tay bị quấn băng keo trói quặt ra sau và miệng cũng bị dán kín băng keo. 

Theo lời khai của Thảo, cô nhập cảnh theo diện lấy chồng Đài Loan đă hơn 1 năm, nhưng chồng tên ǵ cô cũng chẳng biết. Cô chỉ nhớ người ta gọi chồng ḿnh là A Minh. Cách đây một tháng, cô gặp hai thanh niên này ở Đào Viên. Lúc đó, hai thanh niên này hứa hẹn sẽ dẫn cô đi Chiayi và giúp cô kiếm việc làm. Khoảng 5 giờ chiều ngày 22-6, họ chở cô về miền Nam Đài Loan và nghỉ qua đêm ở một nhà trọ thuộc Gia Nghĩa. 

Theo lời khai của Tiêu Chí Hào, lúc đầu họ rủ nhau đi về Gia Nghĩa nghỉ mát. Nhưng v́ cô này quá "ồn ào", lại c̣n mắc nợ họ một số tiền chưa trả nên khi thấy những bảng quảng cáo về những dịch vụ mại dâm, họ mới có ư bán cô cho những ổ mại dâm đó với giá 60.000 đài tệ. Dĩ nhiên, không loại trừ trường hợp các cô gái bị chính chồng ḿnh mang đi bán. Điều này không có ǵ ngạc nhiên, v́ ngay trên chương tŕnh truyền h́nh Đài Bắc có hẳn một chương tŕnh quảng cáo cô dâu Việt Nam, như một dạng rao bán hàng hoá của các công ty môi giới. Hiện hai tội phạm đang bị giam giữ để chờ điều tra và xét xử. 

Thật ra đây chỉ là một trong rất nhiều trường hợp các cô gái lấy chồng Đài Loan bị ngược đăi, hành hạ đau ḷng đă được đăng tải công khai trên báo chí Đài Loan. C̣n hàng chục ngàn cô gái làm dâu xứ người đang bị hành hạ, ngược đăi ngày đêm. Nhưng v́ tiếng khóc của những cô dâu Việt Nam thường bị bịt kín trong bốn bức tường nên những bà mẹ ở Việt Nam gả bán con ḿnh không thể nào h́nh dung ra được cảnh đứa con mà ḿnh cưng như trứng hứng như hoa để đổi lấy vài chục triệu đă bị đối xử không thua ǵ súc vật. 

Tàn ác như bạo chúa thời Trung cổ

Trường hợp thứ hai thêm một bằng chứng về sự man rợ của một anh chồng bệnh hoạn tàn ác hơn bạo chúa. Đó là vụ án một cô dâu Việt Nam tên Đoàn Nhật Linh, 20 tuổi, đang làm dư luận Đài Loan cũng phải bất b́nh ghê tởm.

Theo bản tin của nhật báo Quả táo (Đài Loan) và tờ Newpaper (Singapore), hiện ở Đài Loan đang xảy ra một vụ án gây phẫn nộ đă được báo chí nước ngoài tường thuật cặn kẽ. Nạn nhân bị hành hạ, đoạ đày c̣n khổ hơn 12 kiểu khổ h́nh tra tấn dă man thời các bạo chúa ngày xưa là một cô dâu Việt Nam tên Đoàn Nhật Linh, 20 tuổi. 

18 tuổi, cô gái xinh đẹp có đôi mắt to tṛn và nụ cười lúng liếng vui sướng v́ lấy chồng Đài Loan tên Liu Cheng-Chi (Lưu Chánh Kỳ), 39 tuổi. Trong ngày cưới, cô dâu cười rạng rỡ, gia đ́nh Linh đều "nở mày nở mặt" với bà con xóm giềng v́ chú rể không chỉ có tiền mà mặt mũi cũng bảnh bao, tử tế. Tháng 4 năm 2002, Linh theo chồng sang Đài Loan và bắt đầu một cuộc đời tủi nhục. 

Vỡ mộng ngay từ những ngày đầu tiên

Thực tế, chồng Linh - ông Lưu Chánh Kỳ vẫn sống chung với vợ cũ là Lin Lee Zhu (Lâm Lệ Như), 34 tuổi. Dù đă có với nhau một đứa con gái, nhưng v́ bà Lâm Lệ Như hay bị sẩy thai, không sinh được con trai nối dơi nên vợ chồng họ bàn nhau ly hôn giả, để Lưu Chánh Kỳ sang Việt Nam t́m vợ để sinh con trai và để có người giúp việc không công. Từ khi bảo lănh Linh sang Đài Loan, Lưu Chánh Kỳ bắt đầu một cuộc sống trác táng, hàng đêm Lưu cùng lúc ngủ chung một giường với cả hai vợ, một vợ giả ly dị và một vợ vừa mới cưới. Ban ngày, Linh phải làm tất cả mọi việc trong nhà để phục vụ cả nhà như một đầy tớ không công. Đêm, Linh thường xuyên bị cả vợ chồng Lưu cưỡng bức phải "chơi tṛ dâm loạn 3 người trên một giường". Thế vẫn chưa đủ. Ba tháng sau đó, vợ chồng Kỳ - Lưu mới bắt đầu giở tṛ hành hạ Linh dă man bằng nhục h́nh. 

Trong khi mẹ Linh ở Việt Nam lo lắng v́ bặt tin con, nhiều lần bà đến văn pḥng chi nhánh của công ty môi giới lo việc giới thiệu hôn nhân ở TP Sài G̣n để nhờ công ty t́m cách liên lạc với con, th́ tất cả giấy tờ của Linh từ hộ chiếu đến thẻ cư trú đều bị Lưu và Kỳ cất giữ và cấm cô không được liên lạc với bất cứ một ai và giam Linh vào một căn nhà biệt lập trên tầng 4 của ngôi nhà trên đường Thuỷ Cảnh, thành phố Đài Trung. Mỗi ngày cô chỉ được ăn 1 bữa và chỉ được đi vệ sinh 1 lần trong ngày. 
Thủ đoạn tàn độc, vu oan giá hoạ, hành hạ dă man

V́ ăn chơi trác táng, Chánh Kỳ được bác sĩ chẩn đoán là nhiễm trùng đường tiểu. Nghi ngờ Linh từng làm tiếp viên quán rượu nên đă lây bệnh cho ḿnh, Kỳ và vợ thẳng tay dùng những h́nh thức tra tấn "tù" dă man để cưỡng bức Linh phải kư vào giấy xác nhận ḿnh đă từng làm gái mại dâm, thường xuyên ăn nằm với khách ở khách sạn, bị nhiễm trùng đường tiểu nên đă truyền bệnh cho ông ta. Linh thường xuyên bị hai người trói lại, bà Lâm giữ chặt lấy người cô để chồng ḿnh dùng kim đâm vào 10 đầu ngón tay của Linh, rồi nhúng những ngón tay rỉ máu của cô vào nước muối. Chưa đă, hắn c̣n dùng gậy đánh đập Linh dă man, dùng dao chém vào lưng cô, rạch những vết thương ngang dọc trên lưng cô. Thậm chí, họ c̣n bắt cô nhắm mắt lại rồi lấy ná thun bắn thun vào mắt cô. Suốt 7 tháng liên tục bị hành hạ, từ một cô gái thanh xuân tràn đầy sức sống cô chỉ c̣n da bọc xương, từ 48 kg cô c̣n 20 kg. 

Tháng 2-2003, Linh không c̣n đi đứng nổi khi trên người đầy những vết thương tứa máu. Vợ chồng Lưu Chánh Kỳ sợ Linh chết. Cả hai khiêng cô lên xe, chở đến một băi vắng của Nhà máy Phát điện ở ngoại ô Đài Trung rồi vứt cô xuống. Sức tàn, lực kiệt, nhưng bản năng sinh tồn và những uất ức dồn nén khiến Linh cố lê lết đến một quán ăn gần đó để xin ăn. Cảnh sát nhận được tin báo đă đưa cô vào bệnh viện cấp cứu. Sau hơn 1 năm điều trị và được chăm sóc đặc biệt, Đoàn Nhật Linh đă b́nh phục. 
Trước cơ quan điều tra, vợ chồng Lưu Chánh Kỳ đă phủ nhận hoàn toàn hành vi phạm tội ngược đăi của ḿnh. Thậm chí, Lưu Chánh Kỳ c̣n giả bị tâm thần để "thoát tội". Sau khi cơ quan điều tra giám định cả vợ lẫn chồng đều không hề bị tâm thần, ngày 9-6-2004 vừa qua, Công tố viện Đài Trung đă quyết định khởi tố Lưu Chánh Kỳ và Lâm Lệ Như về tội "ngược đăi người khác như nô lệ" với mức án đề nghị là 7 năm tù. 

Tỷ lệ những cô dâu VN bị hành hạ sẽ c̣n cao hơn nữa

Theo ông Peter Chen, cảnh sát viên đặc trách về ngoại vụ tại thành phố Đài Trung, trong những ngày tới t́nh h́nh sẽ c̣n trở nên tồi tệ hơn cho những nàng dâu ngoại quốc tại thành phố này. Theo những tài liệu từ văn pḥng của ông cho thấy 1/10 trong số 384 nàng dâu từ Việt Nam đang là nạn nhân của những vụ bạo hành trong gia đ́nh, bị chồng đánh đập hay bóc lột tàn nhẫn. Đa số đă lập gia đ́nh với những nông dân nghèo hay những công nhân lao động không có giáo dục hoặc ở dưới mức tiểu học, một số khác phải lập gia đ́nh với những người khuyết tật... 

Theo Đại diện Văn pḥng Kinh tế và Văn hoá Đài Bắc ở TP Sài G̣n, ông Ngô Kiến Quốc: "Hiện nay có khoảng 77.000 cô dâu Việt Nam tại Đài Loan. Dự tính trong khoảng hai năm nữa con số cô dâu Việt Nam tại Đài Loan sẽ lên tới khoảng 100.000 người. Theo thống kê, tỷ lệ những cô dâu Việt Nam tại Đài Loan bị ngược đăi, hành hạ chiếm khoảng từ 6 - 10%. Nếu kể luôn cả những trường hợp khác chưa biết đến nữa th́ tỷ lệ này sẽ c̣n cao hơn... ". 

Vẫn c̣n những cô gái hăm hở lấy chồng Đài Loan

Ấy thế mà trong khi đó, ngay tại thời điểm này, tại các tỉnh miền Nam Việt Nam, hàng ngàn cô gái Việt Nam đang hăm hở t́m đến các công ty môi giới lấy chồng Đài Loan để xuất ngoại. Không phải là họ không biết những thông tin như trên, họ biết đấy song vẫn như những con thiêu thân lao tới. Giấc mơ đổi đời như một hấp lực ma quái khiến những gia đ́nh nghèo khó ở thôn quê và ngay cả những cô gái ngây thơ chơn chất bất chấp mọi viễn ảnh đen tối vẫn cứ lao vào ṿng quay nghiệt ngă mong thoát được cảnh đói nghèo. 

Cho đến ngày nay, những đường dây lùng sục gái quê vẫn ra sức hoạt động, bất chấp đạo đức và sự ngăn cấm của cảnh sát. Bởi nếu có bị bắt th́ cũng không bị kết tội như buôn lậu hoặc những tội h́nh sự khác. Những trùm “chăn gái” vẫn t́m mọi thủ đoạn “hành nghề”, không được thuê nhà ở Q.11 nữa th́ dạt ra khu vực Q.8, B́nh Chánh, Tân B́nh... rồi lén lút đưa các cô gái về Q.11 để “thi” ở những khách sạn quen. Những cô gái sau khi được tuyển bởi các đường dây từ các tỉnh, được đưa về Sài G̣n và bị giữ giấy tờ tuỳ thân, chờ được đi coi mắt. Cô nào lấy được chồng, sau khi trừ tất cả các chi phí, gia đ́nh cô sẽ c̣n lại khoảng 2 - 4 triệu đồng. Cô nào không lấy được chồng, vẫn phải trả các chi phí cho kẻ chăn dắt bằng mọi cách. 

Có những cô gái không được chọn, không có tiền về quê, đám nuôi gái đưa vào các tụ điểm mại dâm, nhà hàng bia ôm, massage, hớt tóc... Hiện tượng này khiến cho xă hội ngày càng tha hoá thêm.
Có cấm được không?

Liệu có thể ngăn cấm những hiện tượng “chướng tai gai mắt” như : các cô gái tập trung thành “chợ vợ” trong nhà hàng, khách sạn cho “chồng” lựa chọn; lấy chồng đáng tuổi cha, ông; mới gặp mặt buổi sáng, chiều đă đám cưới ...? 

Theo luật của VN, hoạt động hỗ trợ kết hôn phải phù hợp xu hướng quốc tế. Hiện nay, một số nước chấp nhận hoạt động môi giới, xem chuyện coi mắt là b́nh thường. Hỗ trợ kết hôn thực chất cũng là một dạng môi giới. Quan trọng là h́nh thức tổ chức môi giới có văn minh không, có xúc phạm nhân phẩm của người phụ nữ không ? Như vậy là đă thừa nhận môi giới, bởi lẽ đó là nhu cầu chính đáng, không thể cấm bằng những biện pháp hành chính.

Sở Tư pháp TP Sài G̣n cho biết: mặc dù Nghị định 68/2002/NĐ-CP cấm các công ty hoạt động môi giới kết hôn nhưng thực tế họ vẫn hoạt động lén lút và nguỵ trang bằng các dịch vụ kết bạn, hỗ trợ lễ cưới. Đâu cần vào nhà hàng, khách sạn mới tổ chức coi mắt được. Về thực trạng c̣ hôn nhân hiện nay th́ cứ dẫn các cô vô công viên, cho đi dạo tới lui, giả bộ ngắm cảnh để mấy ông Đài Loan ngồi đó coi mắt th́ ...cũng xong !”. Ngành công an cũng chào thua, không thể bắt bớ xử lư biến tướng này v́ không có luật.

Phó Trưởng pḥng Hộ tịch kể lại: mới đây, một cô gái ở quận 3 xin kết hôn với một “ông cụ” người Đài Loan 70 tuổi và một phụ nữ trên 50 tuổi xin kết hôn với thanh niên Đài Loan gần ba mươi tuổi. Khi phỏng vấn những trường hợp này, ông nói về khả năng từ chối th́ cô gái bật khóc :“Em muốn lập gia đ́nh, có nơi nương tựa. Anh không cho phép, em ra đứng đường th́ sao ?”. Bà “U50” cho rằng muốn kết hôn với người thanh niên đó v́ trọng nhân cách anh ta, không phải v́ “cái vụ kia”. Phó trưởng pḥng hộ tịch nói: “Những trường hợp như vậy chúng tôi thường viện lẽ mục đích kết hôn v́ kinh tế để từ chối nhưng thực ra đâu phải ai cũng v́ kinh tế. Chồng già, vợ trẻ hay vợ già, chồng trẻ mà thật ḷng với nhau th́ phải cho họ kết hôn, không thể từ chối được. Trong khi phỏng vấn, họ cứ trả lời là “chúng tôi yêu nhau”, không có ǵ chứng minh được họ kết hôn v́ lư do kinh tế. 

Cho đến nay phong trào “mua vợ” ở VN vẫn c̣n là một vấn đề hóc búa, pháp luật không thể ngăn cấm, cái nghèo khó vẫn là nguyên nhân chính của tệ nạn đau ḷng này. Chỉ khi nào đời sống của người dân nông thôn thực sự khá lên th́ mới mong tự nó giải quyết được. 

Về phía nhà cầm quyền nước ngoài, chúng ta mong rằng họ sẽ không lơ là với những thảm kịch như đă và đang xảy ra cho các nàng dâu VN tội nghiệp. Ngày 9-6 vừa qua, Công tố viện Đài Trung đă quyết định khởi tố Lưu Chánh Kỳ và Lâm Lệ Như về tội "ngược đăi người khác như nô lệ" với mức án đề nghị là 7 năm tù. C̣n vụ án của cô Vũ Thanh Thảo th́ cảnh sát Đài Loan đang tiếp tục điều tra v́ t́nh nghi đằng sau hai tên Tiêu Chí Hào và Hà Kiến Huân c̣n có đồng bọn và những người chủ chốt khác, chuyên tổ chức buôn bán người cho những ổ mại dâm. 

Chúng ta hăy chờ xem c̣n bao nhiêu anh “chồng bạo chúa” sẽ được mang ra ánh sáng và được xử như thế nào? 

H́nh ảnh: 

1- Cô Linh rạng rỡ trong ngày cưới và tàn tạ khi bị ném ra đường 
2- Cảnh vợ chồng Lưu Chánh Kỳ hành hạ cô Linh theo minh hoạ của báo chí Đài Loan.
3- Nạn nhân Linh sau khi được cứu ở bệnh viện ra.
4- Gái quê ra thành phố chờ được đưa đến điểm hẹn cho “chồng” tuyển lựa
5- Một góc “chợ vợ”.
6- Những cô gái xếp hàng đang được tuyển chọn.
7- Cho đến nay vẫn c̣n những cô gái đứng chờ đi “thi” (ảnh chụp lúc 14 giờ ngày 12-7-2004 tại đường số 5, cư xá B́nh Thới)

 

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06