ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

Bị Hà Nội Chèn Ép,
Công Ty Bảo Hiểm Đức Rút Khỏi Việt Nam

Vào ngày 5 tháng 9 vừa qua, Bộ Tài chánh nhà nước CSVN tiết lộ cho các kư giả biết công ty bảo hiểm Allianz VN có vốn đầu tư nước ngoài 100% đă làm đơn xin rút ra khỏi Việt Nam,và toàn bộ công ty này sẽ được bán lại cho một doanh nghiệp bảo hiểm Việt Úc, một công ty liên doanh giữa ngân hàng đầu tư & phát triển Việt Nam và tập đoàn bảo hiểm QBE của Úc. Allianz là một công ty bảo hiểm lớn của Đức. Năm 2001 công ty bảo hiểm Allianz đă mua lại ngân hàng lớn thứ ba của Đức là Dresdner với giá 29,7 tỷ Euro (tương đương 21 tỷ mỹ kim tính theo giá hối suất vào thời điểm đó). Từ việc mua bán này, Allianz có thêm được 6,5 triệu khách hàng do ngân hàng Dresdner cung cấp, nâng tổng số khách hàng lên thành 23,5 triệu người. Năm 1999, khi đầu tư vào Việt Nam, Allianz đă liên doanh với AGF (một công ty bảo hiểm của Pháp) và được coi như là một công ty bảo hiểm có vốn đầu tư nước ngoài lớn nhất tại Việt Nam. Nhưng đến năm 2002, AGF đă chuyển nhượng hết 15% phần góp vốn của ḿnh với Allianz cho IFC (Công ty Tài chánh Quốc tế).

Dư luận trong nước và giới đầu tư nước ngoài thắc mắc là tại sao việc đầu tư vào Việt Nam của người nước ngoài ngày càng tăng, đặc biệt về dịch vụ bảo hiểm th́ đang trên đà phát triển mạnh theo chiều sâu theo như chính quyền Hà Nội thường hay khoe th́ công ty bảo hiểm hạng nhất Allianz VN lại tuyên bố đóng cửa, rút ra Việt Nam trong lúc này. Những thắc mắc này đă phần nào được giải đáp khi có một nguồn tin thân cận của công ty cho biết là ban lănh đạo Allianz tại Trung ương (Munich, Đức) muốn biên chế lại cơ cấu hoạt động và tập trung vào những thị trường hiệu quả hơn. Nói thẳng ra là Allianz không c̣n muốn đầu tư làm ăn tại thị trường Việt Nam nữa v́ không có lời.

Công ty bảo hiểm Allianz VN vào Việt Nam chưa đầy 5 năm mà đă vượt qua cả "Đại gia" Bảo Việt trong dịch vụ bảo hiểm nhân thọ. C̣n các dịch vụ bảo hiểm khác (phi nhân thọ) th́ Allianz đă nhanh chóng chiếm được ngôi vị thứ ba trong số bảy công ty bảo hiểm có vốn đầu tư nước ngoài. Với 1,66% trong tổng số thị trường bảo hiểm của bảy công ty bảo hiểm có vốn nước ngoài chỉ chiếm 7%, số thị trường c̣n lại 93% thuộc về bảy doanh nghiệp nhà nước, tức là các công ty bảo hiểm quốc doanh. Nhưng 6 tháng đầu của năm 2005, tổng số thị trường của bảy công ty bảo hiểm có vốn đầu tư nước ngoài tại Việt Nam bị thu hẹp lại chỉ c̣n 5,7%.

Các chuyên gia của nhà nước Việt Nam giải thích về việc thị trường bị thu hẹp này của các công ty bảo hiểm nước ngoài như sau: Một trong những lư do dẫn đến việc các công ty bảo hiểm có vốn nước ngoài hoạt động ́ ạch là v́ chính sách kinh doanh của họ không cho phép trả hoa hồng cho khách hàng mua bảo hiểm. Hầu hết các doanh nghiệp mua bảo hiểm (phi nhân thọ) đều đặt điều kiện đ̣i hoa hồng này. Trong khi đó, phía các chuyên gia bảo hiểm quốc tế cho rằng nếu không có sự bảo hộ của chính nhà nước Cộng sản Việt Nam đối với các công ty bảo hiểm quốc doanh của ḿnh th́ không lư ǵ mà số thị trường buôn bán của những công ty bảo hiểm có vốn nước ngoài bị giảm đi, v́ từ h́nh thức kinh doanh cho đến cung cách phục vụ đều vượt trội hơn bảy công ty bảo hiểm quốc doanh kia rất nhiều. Sự bảo hộ này là vi phạm vào nguyên tắc kinh tế thị trường và không giữ đúng cam kết khi kêu gọi các công ty bảo hiểm nước ngoài vào Việt Nam đầu tư làm ăn. Allianz thấy rơ ḿnh bị chơi ép, cho dù có nổ lực bao nhiêu cũng không thể chiếm thêm được thị phần nên chỉ c̣n cách đóng cửa, rút ra khỏi Việt Nam là phương cách tốt nhất, khỏi mất công thưa kiện mà chắc cũng chẳng đi đến đâu. Phía công ty Tài chánh Quốc tế (IFC) cũng khẳng định vốn góp của IFC cũng sẽ được bán cùng với số vốn của Allianz.

Sự kiện công ty bảo hiểm Allianz của Đức phải tuyên bố rút khỏi Việt Nam là một dấu hiệu rất xấu cho Hà Nội trong việc thúc đẩy đầu từ những đại công ty của Cộng đồng chung Âu Châu. Nếu Hà Nội không tạo một sân chơi công bằng th́ việc kêu gọi đầu tư vào Việt Nam sẽ ngày một gặp khó khăn mà thôi.

 

Khi Thần Tượng Chết

Trần Khải

Nếu bạn nghĩ rằng các chính phủ độc đảng toàn trị như Trung Quốc và CS Việt Nam cần tới các thần tựơng để thu hút giới trẻ th́ hiển nhiên là bạn nhầm rồi. Các vị Tướng Công An CS lúc nào cũng ḍm ngó các thần tượng, và khi họ chọn một h́nh ảnh nào để phóng lên thành thần tựơng đều cũng có tính toán. Nghĩa là: làm sao để củng cố vai tṛ của đảng CS. Thế thôi.

Thần tượng tốt nhất vẫn là người đă chết. Bởi v́ điều chắc chắn rằng, thần tượng đó không thể nào nửa đời ân hận, bỗng nhiên giác ngộ rằng dân chủ là mục tiêu cao quư nhất của nhân loại, đau đớn rằng suốt một đời ḿnh cống hiến cho một đảng toàn bọn sát nhân, đọc được các hồ sơ mới rằng lănh tụ Hồ Chí Minh lại là kẻ giết vợ, bỏ con...

Mới nhất, thần tượng được Hà Nội phù phép là tác giả Đặng Thùy Trâm. Chị là một bác sĩ quân đội Miền Bắc tử trận năm 1970 khi 28 tuổi ở chiến trường Miền Nam. Cuốn 'Nhật kư Đặng Thùy Trâm', được một người lính Hoa Kỳ giữ lại, mang về Mỹ và cuối cùng trả lại cho bà mẹ của tác giả. Bây giờ được in ở Việt Nam, nó đă ngay lập tức trở thành một trong những cuốn sách ăn khách nhất ở Việt Nam tính từ vài chục năm trở lại đây. Đó là theo tin chính thức.

Cái chết của chị Trâm hiển nhiên v́ ḷng yêu nứơc, những cảm xúc của chị ghi lại hiển nhiên là từ tấm ḷng trong sáng, bất kể các phù phép ma đầu vây quanh từ hơn nửa thế kỷ qua của đảng CSVN.
Nhưng nếu nh́n kỹ, chúng ta thấy rằng, chính phủ CSVN chỉ cho phép chị Trâm trở thành một thần tượng, đơn giản nhất v́ chị đă chết. Nếu chị c̣n sống, th́ hẳn là cả một vấn đề. Bởi v́ Hà Nội chắc chắn không muốn chị Trâm tới một lúc nào đó lại nêu lên các đ̣i hỏi dân chủ, các yêu cầu nhân quyền, và các Thư Ngỏ đ̣i Trưng Cầu Dân Ư.

Chị Trâm không hề lạnh lùng trứơc lời kêu gọi “chống Mỹ cứu nứơc” đầy phù phép gian ác của CSVN, th́ hiển nhiên cũng sẽ ứa nứơc mắt khi thấy đất nứơc thực sự đă trở thành một thuộc địa cho một đảng CSVN thực dân mới, và đảng này đang thực dân trên chính máu thịt đồng bào họ bằng các luật nhà đất, bằng thủ tục hóa giá nhà, quy hoạch đường phố, và thậm chí làm tan nát hết hệ thống giáo dục.

Chính phủ không muốn biến chị Đặng Thùy Trâm làm thần tựơng, nếu chị c̣n sống. Đảng c̣n dư phép phù thủy khi làm ra một thần tượng ảo như thiếu niên Lê Văn Tám, mà nhiều thập niên sau mới biết anh Tám không hề hiện diện trên đời này.

Thậm chí, nếu ông Hồ Chí Minh c̣n sống, chúng ta cũng có thể thấy là chưa chắc đảng CSVN đă an tâm. Mà bây giờ ông Hồ chết rồi, các bài viết cuả ông chỉ trích chế độ thuộc địa của Pháp đọc lại y hệt như lời dân Việt bây giờ ta thán đối với đảng CSVN, th́ lại bị CSVN ém đi. Không ai được phép làm thần tượng khi c̣n sống, mà ngay cả thần tượng khi đă chết th́ di sản cũng phaỉ bị bóp méo để tuyên truyền cho chế độ độc đảng toàn trị. C̣n 2 cuốn sách do ông Hồ kư tên là T. Lan và Trần Dân Tiên để tự tung hô ḿnh th́ vẫn phải cho học sinh đọc, v́ nhu cầu toàn trị độc đảng.

Bây giờ bạn thử nghĩ xem, nếu ông Hồ, hay nếu chị Đặng Thùy Trâm đầu thai lại, sinh hoặc ở Hà Nội hay Sài G̣n. Chắc chắn họ sẽ bị theo dơi, bị cấm đoán, đi phaỉ xin giấy tạm vắng, tới phaỉ xin giấy tạm trú, viết phải bị kiểm duyệt, và đừng bao giờ hy vọng ra báo, in báo, làm báo ở ngoài ṿng kiểm soát của các chi bộ đảng tại các ṭa soạn. Mà chưa chắc họ mong ǵ học hết bậc trung học, nếu ba mẹ họ không có tiền học phí, lệ phí, tiền học thêm, tiền bao thư cúng thầy cô các ngaỳ lễ... Trời ạ, những khoản tiền này chưa có chỗ nào trên thế giới có cả, chỉ trừ chế độ CSVN.

Thế mới biết, chỉ được phép làm thần tượng khi đă chết. Bởi v́, không ai có quyền có sức thu hút quần chúng nữa, dưới chế độ CSVN.

Nhà nứơc CSVN sợ các nhân cách có thể biến thành thần tượng. Tất cả những người nói được ngôn ngữ đáp ứng mong đợi của quần chúng đều bị đảng trù dập tức khắc. Không cần tội trạng cụ thể ǵ. Như anh Nguyễn Khánh Toàn, người viết đơn khiếu kiện cho đồng bào. Nhưng anh Nguyễn Vũ B́nh, người đ̣i lập Đảng Dân Chủ. Như bác sĩ Phạm Hồng Sơn, người dịch bài viết về dân chủ trên trang web Sứ Quán Mỹ... vân vân. Tất cả đều phaỉ vào tù. Họ không được phép có sức thu hút quần chúng. Tội của họ lập tức là “gián điệp, lạm dụng dân chủ...” Nhưng thực sự, tôị của họ là nói thẳng, nói thật, và tiếng nói của họ có sức thu hút quần chúng. Và họ phaỉ bị đốn ngă trứơc khi trở thành một thần tượng.

C̣n các nhà dân chủ khác th́ bị bao vây. Đa số không được quần chúng biết tới. Nhật Kư Rồng Rắn của Tướng Trần Độ bao nhiều ngừời trong nước nghe tới? Lời kêu gọi Trưng Cầu Dân Ư của anh Phương Nam Đỗ Nam Hải được bao nhiêu người trong nứơc đọc? Và các lời kêu gọi dân chủ đa nguyên đa đảng của cụ Hoàng Minh Chính, Trần Khuê, Nguyễn Thanh Giang, vân vân...

Họ không có báo, không có đài, bị kiểm soát mọi mặt. Công an xuất hiện mọi ngă đường họ đi, và thậm chí đôi khi hù dọa, có thể là đụng xe để cảnh cáo, như trường hợp đối với linh mục Chân Tín, và c̣n xiết chặt bằng biện pháp không trả lại chùa như đối với Thượng Tọa Thiện Minh.

Họ phaỉ bị đẩy vào bóng tối. Họ không được phép nói, không được phép viết, và nếu có cơ may nói được, viết được th́ là qua các ngă nhân quyền hải ngoại... Đối với đồng bào, họ không có mặt trên đời này.

Chỉ hiện diện duy nhất là các thần tượng mà đảng CSVN cho phép -- như mới đây là Đặng Thùy Trâm. Khi chị đă chết, và không bao giờ được phép lên tiếng nói nữa. Đúng vậy, khi đă chết, và không được phép lên tiếng nữa.

TRẦN KHẢI

 

 

 

 

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06