Phát biểu
tại Hội nghị góp ư
các văn kiện chuẩn bị tŕnh Đại hội Đảng lần thứ X
(Ngày 24 tháng
4 năm 2005)
Trần Quốc Thuận
Phó chủ nhiệm văn pḥng Quốc Hội
(L.X. ghi
lại từ băng ghi âm)
Ánh Dương: Đây là một bài viết nêu ra được tất cả những sai trái của chế
độ hiện hành: nói dân chủ mà không có dân chủ; nói thực thi kinh tế thị
trường theo định hướng XHCN mà trên thực tế chẳng biết KTTT nó ra làm sao,
và "theo định hướng XHCN" chỉ là một cái đuôi thêm vào nghe cho kêu, cho
vui, mà thực chất là ǵ th́ chẳng ai biết. Bài viết này có sĩ khí của một sự
nói thẳng, nói thật, không hiểu sao mà lại lọt ra ngoài.
Kính thưa đồng chí Trương Quang Được, đồng chí Trần Đ́nh Hoan – uỷ viên Bộ
Chính trị.
Kính thưa các đồng chí lănh đạo Quốc hội và các ban ngành.
Kính thưa các đồng chí.
Tôi
xin phép phát biểu một số ư kiến. Lúc năy tôi có nói với anh Ngô Văn Dụ,
Chánh Văn pḥng Trung ương, tôi không hay lư sự, hay phát biểu thẳng, có cái
ǵ không phải xin các đồng chí thông cảm bỏ qua.
Theo tinh thần phát biểu khách quan, khoa học, có tính chiến đấu, nh́n thẳng
vào sự thật, tôi có một số ư kiến sau:
Kính thưa các đồng chí!
Sau khi nghe 3 đồng chí uỷ viên Bộ chính trị giới thiệu những nội dung cơ
bản của báo cáo Tổng kết 20 năm đổi mới và Đề cương báo cáo chính trị, Đề
cương báo cáo kinh tế - xă hội 5 năm 2006 – 2010 và báo cáo công tác xây
dựng Đảng, với thời gian hạn hẹp, phải vừa tiếp cận vừa nghiên cứu, tôi xin
mạnh dạn nêu hai nội dung sau:
Nội dung thứ nhất là một số vấn đề vừa hỏi vừa tŕnh bày.
Nội dung thứ hai: chúng tôi xin đóng góp về 3 vấn đề: a/ vấn đề dân chủ
trong Quốc hội, Hội đồng nhân dân; b/ vấn đề chống tham nhũng, và c/ vấn đề
công tác xây dựng Đảng.
Thưa các đồng chí, về nội dung thứ nhất, vừa tŕnh bày, vừa hỏi
: Sau khi nghiên cứu về phần thứ hai của Báo cáo Tổng kết 20 năm đổi mới
và Đề cương báo cáo chính trị có nêu về phần thứ hai ở trang 6 về kinh tế,
có một đoạn thế này: "Tuy nhiên cho đến nay vẫn chưa rơ được nhiều vấn đề cụ
thể về nền kinh tế thị trường định hướng xă hội chủ nghĩa". Tức là chưa hiểu
rơ được nhiều vấn đề cụ thể ấy nó ra làm sao. Như vậy, tôi hiểu là: cơ chế
cụ thể và thể chế nền kinh tế thị trường định hướng xă hội chủ nghĩa có nội
hàm như thế nào đến bây giờ chúng ta cũng chưa xác định được.
Qua phần thứ ba, phần này nói về công cuộc đổi mới và con đường đi lên chủ
nghĩa xă hội ở nước ta. Về con đường đi lên chủ nghĩa xă hội gồm các vấn đề
cơ bản sau:
Phát triển
nền kinh tế thị trường theo định hướng xă hội chủ nghĩa, đồng ư, nhưng ở
trên th́ nói kinh tế thị trường c̣n có nhiều vấn đề chưa cụ thể và thể chế
kinh tế thị trường chưa rơ; dưới lại khẳng định con đường đi lên cơ bản là
phát triển nền kinh tế theo định hướng xă hội chủ nghĩa. Như vậy, chúng ta
đang phát triển một cái mà rơ ràng chúng ta chưa hiểu rơ nó là thế nào, đi
trên con đường mà không biết là con đường đó có chông gai, có ḿn, có bom
hay không? có hố ǵ không?
Vấn đề này làm tôi rất băn khoăn: ở đoạn trước chúng ta bảo con đường
chưa được giải mă, ở đoạn sau chúng ta lại bảo chúng ta sẽ đi tới theo chính
con đường ấy?
Lại nữa,
trong báo cáo của chính phủ cũng thấy ghi rằng: "hoàn chỉnh nền kinh tế thị
trường định hướng xă hội chủ nghĩa". Như vậy th́ rơ ràng ở đoạn trước c̣n
nghi ngờ chưa xác định con đường nó thế nào th́ ở đoạn sau Báo cáo chính trị
lại thúc đẩy nền kinh tế đi theo con đường thị trường chưa xác định nọ. C̣n
báo cáo của chính phủ th́ bảo chúng ta "hoàn chỉnh nền kinh tế thị trường".
C̣n băn khoăn chưa xác định được nền kinh tế nó thế nào, chưa biết nội hàm
nó ra sao, th́ làm sao mà chúng ta hoàn chỉnh được? Hoàn chỉnh trên cơ sở
nào? Tôi băn khoăn cái này, nhưng khi đọc trang 16 có câu nói là ta theo
định hướng xă hội chủ nghĩa, nhưng cũng có ư kiến cho rằng nói định hướng xă
hội chủ nghĩa chỉ là cách nói cho yên ḷng?
Thế th́ đáng lo lắm các đồng chí ạ. Bây giờ hễ chúng ta làm cái ǵ mà c̣n
băn khoăn th́ chúng ta cứ gắn cho nó cái đuôi xă hội chủ nghĩa vào, ghép mấy
chữ xă hội chủ nghĩa vào, là xong, coi như cứ thế mà làm. Tôi nghĩ cái này
ḿnh có thật ḷng với ḿnh không? Có thật ḷng với Đảng không? Với nhân dân
không? Chúng ta cứ tự nhiên ghép chữ xă hội chủ nghĩa vào mọi thứ,
h́nh như chỉ để để cho ḿnh yên ḷng. Đề nghị vấn đề này cần phải
khẳng định, phải có nội hàm, lúc đó mới hô hào tiến lên được!
Vấn đề thứ hai: Về phương hướng nhiệm vụ cơ bản trong kỳ tới,
để thực hiện được phương hướng nêu trên cần quyết định và thực hiện đồng bộ
các định hướng cơ bản sau đây.. Câu này nằm ở trang 12, nhưng qua trang 13
ḍng phía dưới gạch thứ hai:
"đổi mới hệ thống
chính trị đồng bộ với đổi mới kinh tế". Như vậy, đề nghị phải nói rơ là nội
hàm của đổi mới hệ thống chính trị là ǵ?
Tôi không có lư luận
nhưng tôi hiểu đổi mới kinh tế là từ kinh tế bao cấp, kinh tế chỉ có 2 thành
phần, thực chất là một thành phần, chúng ta mở ra kinh tế nhiều thành phần,
kinh tế thị trường, rồi các thành phần kinh tế th́ b́nh đẳng. Như vậy chúng
ta bảo rằng là chúng ta đổi mới hệ thống chính trị đồng bộ với đổi mới kinh
tế sao? Như vậy nội hàm của đổi mới hệ thống chính trị đồng bộ với đổi mới
kinh tế nghĩa là như thế nào? Đại hội IX chúng ta khẳng định chúng ta không
có đa nguyên, đa đảng. Nhưng chúng ta viết thế này th́ trong suốt nhiệm kỳ
qua tôi cũng đă nghe những hội nghị rất cao, cấp cao kể cả bên Chính phủ,
khi dùng chữ đổi mới hệ thống chính trị th́ cũng có nhiều người băn khoăn và
lo ngại lắm. Tôi nghĩ dùng chữ đổi mới hệ thống chính trị phải có nội hàm và
đồng bộ với đổi mới kinh tế. Tôi nghĩ chữ này nó có vấn đề cần phải làm rơ
về mặt lư luận, về thực tế và nội hàm cũng cần phải nói rơ.
Trong mục này, gạch đầu ḍng thứ nhất có ghi là
"giải phóng sức sản xuất", như vậy giải phóng sức sản xuất là giải phóng từ
đâu, từ cơ chế, từ chủ trương hay là từ nơi nào? Trước đây về mặt lư luận
tôi có học cao cấp lư luận Mác – Lê, nhưng tôi không phải là nhà nghiên cứu.
Tôi hiểu rằng khi mà chúng ta nói tước đoạt quyền sở hữu của các nhà tư bản
tức là chúng ta giải phóng sức sản xuất, giải phóng sức lao động để phát
triển. Như vậy, chế độ xă hội chủ nghĩa trên toàn quốc thống nhất của chúng
ta đă qua 30 năm rồi, như vậy nói "giải phóng sức sản xuất" là giải phóng
cái ǵ, giải phóng như thế nào? giải phóng từ ai?
Đó là phần đầu tôi vừa phát biểu vừa nêu vấn đề, tôi kiến nghị là các anh
cũng nên nói rơ cái này để chúng ta yên ḷng, chúng ta có nội dung dễ phát
biểu.
Phần thứ hai, tôi xin mạnh dạn đề cập tới 3 nội dung:
Vấn đề dân
chủ Quốc hội và Hội đồng nhân dân, vấn đề chống tham nhũng và vấn đề xây
dựng Đảng.
Kính thưa
các đồng chí.
Trong Đại hội trước chúng ta nói dân giầu, nước mạnh, xă hội công bằng, văn
minh. Th́ Đại hội vừa qua chúng ta thêm được chữ dân chủ. Chữ dân chủ của
chúng ta là dân chủ xă hội chủ nghĩa, khác với dân chủ tư bản, dân chủ xă
hội chủ nghĩa là dân chủ có sự lănh đạo của Đảng, c̣n dân chủ tư bản th́
không dưới sự lănh đạo của Đảng. Có phải như thế không? Như vậy đại diện dân
chủ ở đây là như thế nào, ai là người đại diện dân chủ này, một dân chủ được
thể hiện thông qua tổ chức thế nào, ở chỗ này cũng phải mở ngoặc (trong báo
cáo về Tổng kết 20 năm đổi mới và đề cương tŕnh Đại hội Đảng th́ tôi không
t́m thấy chữ Quốc hội và Hội đồng nhân dân. Nhưng trong báo cáo nhiệm vụ
kinh tế xă hội 2005 – 2010 và báo cáo xây dựng Đảng th́ có nói Quốc hội và
Hội đồng nhân dân).
Như vậy, tôi nghĩ
rằng, hiện nay các cột trụ cơ bản của Nhà nước là Đảng, Quốc hội, Chính phủ,
Toà án, Viện Kiểm sát, Mặt trận Tổ quốc. Nhưng báo cáo chính trị chỉ nói đến
Mặt trận Tổ quốc, Mặt trận Tổ quốc lại là đại diện cho dân chủ, quyền làm
chủ của nhân dân. Như vậy, Quốc hội và HĐND đại diện cho cái ǵ? Không thấy
nói. Vậy
báo cáo đặt Quốc hội và Hội đồng nhân dân nằm ở đâu?
Trong Hiến pháp và
pháp luật đều ghi rằng Quốc hội là cơ quan quyền lực Nhà nước cao nhất, đại
diện cho ư chí của nhân dân, làm Hiến pháp, làm luật, quyết định những vấn
đề quan trọng của đất nước và thực hiện quyền giám sát tối cao. Hội đồng
nhân dân là cơ quan đại diện cho ư chí và quyền làm chủ của nhân dân ở địa
phương, là cơ quan quyền lực Nhà nước ở địa phương. Tôi không nh́n thấy
trong đề cương báo cáo chính trị nói đến Quốc hội, Hội đồng nhân dân. Tôi
trộm nghĩ: con đường chúng ta đi là con đường dân chủ th́ chúng ta phải bắt
đầu từ chỗ các cơ quan dân cử.
Như vậy, tôi
được hiểu chữ dân chủ như tôi nói, là dân chủ dưới sự lănh đạo của Đảng. Như
vậy Quốc hội và Hội đồng nhân dân có quyền đến đâu, có quyền thực sự không?
Hôm khai mạc Hội nghị này, đồng chí Chủ tịch Quốc hội đặt vấn đề Quốc hội có
quyền thực sự hay không? Quyền quyết đến đâu? Đồng chí uỷ viên Bộ Chính trị,
Bí thư Trung ương Đảng Trần Đ́nh Hoan cũng nói không biết quyết đến đâu,
cũng băn khoăn.
Báo cáo các đồng
chí, tôi hoạt động trong nội thành Sài G̣n, là đảng viên được phát triển
trong ḷng địch. Nhưng hồi đó không thấy Đảng, nhưng Đảng lănh đạo phong
trào đô thị liên tục sôi nổi: biểu t́nh, xuống đường, đ́nh công, băi thị,
meeting... Khi chúng ta cầm quyền th́ Đảng lănh đạo thế nào?
Cho nên cũng có ư kiến
từ các Đại hội vừa qua đề nghị nên thể chế hoá sự lănh đạo của Đảng. Thể chế
ở đây tôi được muốn hiểu rằng là Đảng có quyền của ḿnh nhưng quyền ấy tới
đâu? Và các cơ quan dân cử có quyền đến đâu? Tôi nghĩ ở đây trong báo cáo
của kinh tế xă hội 5 năm có nói rằng trong cơ cấu chính quyền nên đề nghị
đồng chí Tổng Bí thư ứng cử Chủ tịch nước và đồng chí bí thư ở địa phương
ứng cử Chủ tịch Hội đồng nhân dân. Đó cũng chỉ là một mô h́nh thôi.
Tôi cho rằng dân chủ của ḿnh cũng phải suy nghĩ. Các đồng chí cứ bảo các
Đại hội Đảng và các cuộc bầu cử nên thống nhất từ Trung ương đến địa phương
cho đỡ tốn kém. Đại hội Đảng xong là bầu cử ngay, tôi nghĩ Đại hội Đảng
xong, dĩ nhiên Đảng cầm quyền Đảng lănh đạo và phải giữ những vị trí mấu
chốt. Nhưng nếu chúng ta đặt vấn đề là chúng ta dựa vào dân, để nhờ nhân dân
xây dựng, giám sát cán bộ Đảng, tham gia xây dựng chính quyền, xây dựng Đảng
th́ đôi khi chúng ta phải đặt ngược lại. Tức là
phải bầu cử đại biểu
Hội đồng nhân dân, bầu cử đại biểu Quốc hội trước, rồi mới Đại hội Đảng.
Để coi những người đó có tín nhiệm trong nhân dân không, mà đưa ra toàn dân
như thế th́ nhân dân giám sát dễ hơn, người ta đơn thư nhiều hơn. C̣n chúng
ta Đại hội Đảng là Đại hội trong nội bộ Đảng th́ sự giám sát của nhân dân ở
đây cũng rất hạn chế.
Cho nên đôi khi vấn đề cũng được đặt ra, nhưng tôi nghĩ rằng dân chủ th́
phải tốn kém, tốn kém trong dân chủ nó ít hơn là tốn kém mất mát trong thiếu
trách nhiệm, tham nhũng. Cái đó mới là con số khổng lồ, không thể tính hết
được. Và
trong báo cáo xây dựng Đảng cũng nói phải dân chủ trong Đảng, tôi nghĩ phải
dân chủ thực sự trong Đảng. Bây giờ 19 điều cấm của Đảng cũng có mở ra,
nhưng cũng mở vừa phải. Tức là các đồng chí trong Ban chấp hành giới thiệu
với nhau th́ phải rút. C̣n ở ngoài không phải Ban chấp hành th́ mới được,
không biết có phải như thế không? Tôi nghĩ rằng, tôi theo dơi Đảng tư bản,
chúng ta có lẽ không học hết của họ được. Nhưng mà trước khi họ đưa ra tranh
cử toàn dân th́ họ phải tranh cử trước trong Đảng. C̣n bây giờ chúng ta cứ
dự kiến cơ cấu từ ở dưới lên đến trên rồi ở trên xuống đến dưới, liệu ở dưới
mà bầu không trúng cơ cấu, không trúng dự kiến th́ nói chung cũng khó chịu,
đôi khi cũng phức tạp, không đơn giản chút nào.
Từ nhận thức như thế dễ dẫn đến Hội đồng nhân dân, cũng như Quốc hội, chỉ là
sự hợp thức hoá những cái chúng ta đă định trước. Như vậy có dân chủ không?
Như vậy có phải chúng ta có nghe dân và có phải là v́ nhân dân không? Chúng
ta nói rất nhiều ở trong báo cáo là Nhà nước của chúng ta là Nhà nước thực
sự của dân, do dân và v́ dân. Xin thưa các anh lư luận và các nhà lănh đạo,
chúng tôi ở đây cũng được đi ṿng ṿng trên thế giới, đi nghiên cứu, học tập
một số nước, cũng đi hết năm châu, bốn biển cả... nhiều đồng chí ở đây c̣n
đi nhiều hơn. Nước nào trên thế giới người ta cũng nói là Nhà nước của dân,
do dân và v́ dân cả. Trong Hiến pháp các nước đều ghi như thế, từ 1776 ở bên
Mỹ người ta đă ghi trong Tuyên ngôn Độc lập của họ rồi, không phải mới ǵ.
Câu hỏi đặt
ra là: ḿnh đă dân chủ thực sự chưa? Chúng ta nói dựa vào dân để xây dựng
Đảng, đưa vào dân để xây dựng Nhà nước. Dựa vào dân để xây dựng một bộ Công
an th́ cơ chế như thế nào? Chúng ta nói rất nhiều, nhưng chúng ta không tạo
được chỗ đứng của nhân dân để thực hiện điều này.
C̣n người đại diện cho họ là Hội đồng nhân dân và Quốc hội, như tôi nói, th́
quyền hạn cũng vừa phải, chất vấn cũng có điểm dừng! Bỏ phiếu tín nhiệm cũng
có điểm dừng! Ứng cử, đề cử cũng có điểm dừng! Tất cả đều có điểm dừng! Cho
nên hôm qua đồng chí Chủ tịch có nói rằng mỗi chức vụ đưa ra 2 người, 3
người ra tranh cử, nhưng hiện nay chúng ta mới làm ở cơ sở thôi, chứ chưa
làm ở Trung ương. Tôi nghĩ phải làm ở tất cả các cấp, tôi nghĩ rằng ḿnh
cũng phải nghiên cứu tại sao các Đảng kia cũng tranh cử trong Đảng mà không
ră Đảng, tranh cử với nhau trước nhân dân th́ mới dẫn đến ră Đảng. Ra ngoài
dân mà nói xấu trong Đảng th́ ră Đảng, nhưng trong Đảng tranh đấu với nhau
th́ tôi nghĩ không có vấn đề ǵ. Đóng cửa bảo nhau, ứng cử, đề cử, phải có
chương tŕnh cương lĩnh. Như vậy th́ vai tṛ của Hội đồng nhân dân, Quốc hội
công khai minh bạch như thế nào trong tất cả các mặt hoạt động.
Ở đây người ta hay nói là “nói ít làm nhiều”, nên nói sao làm vậy, đừng nói
một đường làm một nẻo. Đây là lời phát biểu hôm khai mạc Quốc hội của đồng
chí Tổng bí thư, nhưng bây giờ thưa với các đồng chí không phải tự nhiên mà
các nghệ sĩ, nhà văn hoá nghệ thuật người ta lại có vở kịch “Bệnh nói nhiều”
và người đóng đă được nhận giải diễn viên xuất sắc. Tôi nghĩ đó là vấn đề
chúng ta phải suy nghĩ.
Vấn đề thứ hai là vấn đề chống tham nhũng: trong 3 báo cáo đều có
nói đến chống tham nhũng. Nhưng mỗi báo cáo th́ liều lượng, chữ nghĩa có
khác nhau, có chỗ th́ ghi chúng ta chưa ngăn chặn được sự phát triển tham
nhũng, có chỗ th́ chưa đẩy lùi được tham nhũng... Nhưng theo tôi theo dơi,
th́ xin thưa với các đồng chí, tham nhũng bây giờ phải nói là ghê gớm. Từ
khi có Chính phủ (1946) đến giờ chưa có nhiệm kỳ nào mà người ta nói nhiều
như vậy, nói tùm lum như vậy, như kỳ họp Quốc hội vừa qua và báo chí. Người
ta cứ nh́n thấy tham nhũng không chỉ dư luận phảng phất mà nói rằng nó có
h́nh có dạng, có nghĩa là nhiều Thứ trưởng đă đi ở tù như ở Bộ Công an, Bộ
Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Bộ Thương mại. C̣n bao nhiêu vụ: dầu
khí, rồi y tế, rồi thể dục, thể thao, giáo dục, bưu chính viễn thông, công
nghiệp, thuỷ sản, lao động thương binh và xă hội... Cứ thế tùm lum th́ làm
sao mà an dân được. Như vậy chúng ta có chống tham nhũng triệt để không? Vụ
Lă Thị Kim Oanh chúng ta có làm tới nơi tới chốn không? Như vậy bây giờ
chúng ta lại đặt ra những cơ chế để chống tham nhũng, nhưng cơ chế vừa qua
cũng không phải dễ áp dụng, có người lật lại vấn đề: tết nhất không được quà
cáp, không được đi thăm, đó là truyền thống dân tộc cũng rất hay chứ. Hồi
nhỏ tôi đi học th́ tết cũng ôm con gà đến tặng thầy giáo, có học tṛ không
có gà th́ ôm trứng gà đi tặng, bây giờ cấm tiệt.
Vừa qua tôi
nghe một số đồng chí nói với tôi, trong tết vừa qua có người đến tặng quà
cho một đồng chí đứng đầu ngành th́ đồng chí đó không nhận, trả lại không
được, rồi đem định giá sau đó đem tiền lại đóng vào công đoàn để lo đời sống
cho anh em cơ sở. Nhưng chính đồng chí đó lại nhận cái nhà, nhà ấy có người
nói 40-50 tỷ, nhưng có người bảo không có đâu chỉ trên 10 hoặc 20 tỷ thôi.
Tôi coi là không có đâu cứ trên 10 hay 20 tỷ, nhưng đồng chí đó sẽ mua hoá
giá nhà đó rồi nói: tôi sẽ khổ lắm tôi mua cái nhà tới 2-3 tỷ, nhưng đương
nhiên là lời 15-16 tỷ. Như vậy nó là cái ǵ, chỗ này là cái ǵ, đồng chí
không bao giờ nhận quà cáp khác, bởi quà cáp tối đa cũng vài trăm ngàn thôi,
nhưng nhà th́ khác, có khi tới hàng triệu đô la. Chúng ta bây giờ có một
triệu đô la th́ chúng ta làm được bao nhiêu chuyện, bao nhiêu công tŕnh.
Hôm kỷ niệm 30 năm giải phóng tôi về quê tôi, B́nh Định, gặp lúc người ta
khánh thành cầu,
xây cầu mất 10 tỷ
nghe phấn khởi lắm, dân ca, hát cả tuần lễ, mừng lắm. Bởi v́ năm nào qua
sông cũng có 2-3 người chết. Muốn đi lên huyện, đi 5-6 cây số mới tới huyện,
bây giờ có cầu mừng lắm. Cầu này bao nhiêu tỷ mà cái nhà bao nhiêu tỷ? Th́
đó là cái ǵ vậy? Khi kẻ tham nhũng nhận hối lộ chúng ta xử, vừa qua đă xử
rồi, ông Trần Mai Hạnh, ông Năm Huy nhận bao nhiêu tiền, nhiều lắm là 10.000
USD. Nhưng nhận nhà, đất hàng chục tỷ th́ không sao cả, cứ việc vui vẻ, tiếp
tục lănh đạo, tiếp tục dạy đời, thật là khó hiểu?
Thưa các đồng chí: chủ nhật, thỉnh thoảng tôi hay đi Honda ôm và v́ tôi nói
giọng miền Nam người ta bảo, bác ở miền Nam mới ra à, bây giờ cháu chở bác
đi một ṿng, cháu chỉ cho bác xem nhà các ông lớn ở Hà Nội, ở Trung ương có
bao nhiêu nhà, ông này Villa, ông kia biệt thự, nhưng mà ở Hà Nội những
Villa biệt thự bây giờ giá 5-6 ngàn lượng vàng đó bác ạ. Tôi nói à thế à,
ông nói bậy, đừng có tuyên truyền bậy bạ. Nhưng mà đau lắm các đồng chí ạ,
người ta nói đau lắm, như vậy tiềm ẩn những chỗ này mới là ghê. Bây giờ
chúng ta có chính sách lăo thành cách mạng, bây giờ các đồng chí nói không
có nhà th́ được nhận 50 triệu. Nhưng 50 triệu ở như trong miền núi thấy to.
Nhưng nhà ở đây có tiêu chuẩn 100 m2 th́ bao nhiêu giữa Hà Nội này là 40-50
lượng vàng/1 m2 th́ bao nhiêu tiền.
Tôi nghĩ vấn đề công
bằng là ở chỗ này. Nhưng tham nhũng nó nằm ở chỗ đó và bây giờ có bao nhiêu
người trong gia đ́nh có vợ, có con được Nhà nước cấp, đi đến tỉnh nào người
ta bảo là đất này của bà chị ông này, đất này của bà này thân quen ông lớn,
hàng trăm héc ta. Nó là cái ǵ, quà cáp th́ chúng ta chống quyết liệt, c̣n
tiền bạc tỷ tỷ th́ như thế?
Tôi nghĩ rằng ở chỗ này chúng tôi đang băn khoăn nên cũng có người nói rằng
bây giờ làm việc người ta cũng chọn chỗ. Có mấy người mà qua HĐND, có mấy
người chịu qua Quốc hội. Xin lỗi không biết nói hơi đụng chạm hay không? bảo
mấy anh nói, anh không dám nói nhưng anh nói nho nhỏ thôi. Cán bộ mà sa cơ,
thất thế mới chuyển sang Quốc hội, Hội đồng nhân dân! Có phải như thế không?
Bây giờ bên Quốc hội đôi khi phải lo lương cao lên chút xíu, đôi khi cũng
không hay lắm, cũng khó, v́ phải tính đến mặt bằng cán bộ.
Tôi nghĩ những người nào mà giữ tiền, giữ của th́ bao giờ cũng nghĩ đến phần
của ḿnh. Cho nên vừa qua ở đây Thường vụ Quốc hội thông qua những việc: Hải
quan cũng có %, rồi thuế cũng có % để lại, rồi kho bạc cũng có % để lại, rồi
Ngân hàng chắc cũng có %. Ai mà giữ tiền, giữ của th́ cũng phải nghĩ phần
ḿnh có % th́ nguy hiểm lắm. Có người bảo lương này, tôi không theo mức
lương, nhưng xin lỗi, tiền bạc sử dụng mua hàng hoá th́ trong giá tiền mua
hàng hoá, xây nhà cửa là vô cùng, sao kiểm soát được? Chúng ta chỉ giám sát
trên giấy tờ thôi, nhưng thực tế là chúng ta có giám sát được không? Tôi
nghĩ phát triển theo cách đó là phát triển đáng sợ. Nhưng mà xin thưa các
đồng chí, trong phạm vi này chúng ta nghe, chúng ta nói như thế, chứ đi vào
ở trong các cụ lăo thành, Cựu chiến binh, cán bộ hưu và dân người ta nói c̣n
ghê hơn, trên mạng bây giờ người ta nói c̣n dữ dội lắm lắm.
Nhưng mà có một lúc nào đó chúng ta phải tự do báo chí, không biết là bao
nhiêu năm nữa, nhưng mà nhất định phải có tự do báo chí, tự do ngôn luận và
cách mà nói như trên này là đổi mới hệ thống chính trị đồng bộ với đổi mới
kinh tế, tôi nghe nó có hơi ǵ đó. Nhưng mà nếu những việc này nói hết cho
dân biết th́ người ta nghĩ ǵ về Đảng ḿnh. Lúc đó người dân nghĩ ǵ về cái
Đảng này. Buổi sáng, trên ti vi có mục mỗi ngày một cuốn sách, có cuốn
Thuyết Trần. Trong đó có câu kết rất hay, khi nhà Trần lên cầm quyền th́ nhà
Trần chăm lo đến quyền lợi của nhân dân, cho nên nhà Trần cầm quyền đến 175
năm. Trên truyền h́nh cũng có kịch rất hay là Tô Hiến Thành xử án.
Cho nên các
vua chúa ngày xưa cho dù con vua mà phạm tội họ cũng chém đầu hoặc tước bỏ
mọi quyền lợi cho ra làm dân thường.
Bởi v́ họ giữ chế độ ấy, nhưng có một câu b́nh nghe đến dễ sợ “khi mà người
nhà ḍng họ đó nghĩ rằng đất nước này, người dân này, là của họ, họ chia
nhau, th́ lúc đó họ ắt phải ra đi và một ḍng họ khác sẽ thay họ cầm quyền.
Cho nên tôi nghĩ việc chúng ta san xẻ bổng lộc cho nhau cấp cái này, cấp cái
kia cho nhau như thế, có phải là sự san sẻ tài sản của đất nước này không?
Có tài sản hàng chục tỷ, hàng mấy chục tỷ, rồi ưu ái cho những Công ty nọ,
Công ty kia là con em, là anh chị gia đ́nh của ḿnh, vợ hay con của ḿnh.
Như thế có phải chúng ta đem tài sản của đất nước này, của nhân dân này chia
nhau để hưởng lợi hay không? Chị Hoài Thu, khi Uỷ ban thường vụ Quốc hội cho
ư kiến Luật giáo dục, chị nói một câu nghe rất buồn, bây giờ trong trường
học một số ông thầy giáo giảng bài nói cộng sản là ǵ,
“cộng sản là cộng tài sản của những người nghèo để chia cho những người cộng
sản. Nói thế như là muối sát vào trong người ḿnh, không chịu nổi”.
Nhưng những dấu
hiệu, những việc của chúng ta làm như thế th́ nó là cái ǵ? Cho nên trong
các hội nghị Liên hiệp quốc nói về chống tham nhũng người ta nói rằng: chống
tham nhũng mà muốn có kết quả th́ Đảng chính trị cầm quyền phải có quyết
tâm, phải tự làm sạch sẽ trong Đảng của ḿnh và phải có một tổ chức độc lập
có đầy thẩm quyền th́ cuộc đấu tranh chống tham nhũng may ra mới có kết quả.
Vấn đề thứ ba về công tác xây dựng Đảng: đồng chí trưởng Ban
Tổ chức có nói những nhận định trong Báo cáo xây dựng Đảng, tôi đọc cũng
thấy rất là dữ dội, tôi ghi hết quyển sổ này. Nhưng tôi cho rằng chúng ta là
Đảng cầm quyền, nhưng mà Đảng cầm quyền bây giờ điều lo lắng nhất trong Đảng
cầm quyền như tôi nói ở trên là cái ǵ, là mâu thuẫn nội tại trong Đảng. Tôi
thấy trong này chưa nói cái đó, mâu thuẫn nội tại ở đâu? Mâu thuẫn ở người
có chức có quyền và những người không có chức có quyền. Mâu thuẫn ở những
người nghỉ hưu và những người đang làm việc. Mâu thuẫn của đảng viên ở đô
thị và đảng viên ở nông thôn, đảng viên ở miền núi, những người lănh đạo với
nhau đều có sự mâu thuẫn mà chính mâu thuẫn này nó sẽ phá vỡ và đó là nguy
cơ của sự mất Đảng mà mất từ bên trong.
Cho nên
những tổng kết của tụi tư bản, CIA, chúng ta cũng đọc hết cả rồi. Đảng cộng
sản không có ai phá vỡ được nó, bởi v́ nó là Đảng Mác – Lênin, kiên trung từ
bên trong mà ra. Nhưng mà phải là do tự phá nó mới vỡ được. Rơ ràng tất cả
những Đảng bên Đông Âu tự phá, bên Nga cũng tự phá hết, từ uỷ viên Bộ Chính
trị như Elsin đứng ra phá, chứ có ai đâu. Tất cả những người đó đều là từ
trong Đảng ra cả. Như vậy điều lo lắng nhất là mâu thuẫn nội bộ của Đảng.
Như vậy
Đảng phải hoạt động như thế nào? Tôi xin lỗi các anh, tôi nói thế này không
biết có vô phép không? 19 điều cấm của Đảng, hầu hết pháp luật đă có cấm hết
rồi. Không được chia lợi nhuận bất chính, không được nhà đất bất chính. Khi
mà bất chính th́ đều vi phạm pháp luật hết, trong đó có cái ta chỉ quan tâm
không được ứng cử, đề cử thôi, cũng có người nói th́ mấy anh cũng phải xem
lại cái đó. Bởi v́ trong Hiến pháp quyền ứng cử, đề cử là một quyền cơ bản
của công dân, đảng viên cũng phải có các quyền cơ bản này. Dĩ nhiên bây giờ
nếu trong Đảng như năy tôi nói rồi nếu ứng cử, đề cử th́ đề cử, ứng cử trong
nội bộ Đảng, không nên ứng cử đề cử ở bên ngoài.
Nhưng mà phải có ứng
cử, đề cử trong nội bộ Đảng chứ, tại sao trong nội bộ Đảng chúng ta không
làm cái đó là thế nào? Đó là vấn đề cũng phải tính.
Trong công tác cán bộ, th́ các đồng chí cũng nói rằng cán bộ bây giờ là
không ngang tầm. Nhưng bây giờ người ta không đ̣i hỏi ngang tầm, nhưng ta
đ̣i hỏi cái tâm. Bởi tầm càng cao mà cái tâm anh xấu th́ anh phá ghê gớm.
Cho nên phát biểu của ông Dương Trung Quốc trước Quốc hội, anh ấy bảo nếu
làm càng cao mà tham nhũng th́ càng lớn, hai chữ càng th́ ấy mới đúng. Nếu
mà làm càng lớn, mà tham nhũng th́ càng to, bởi trong tay người ta kư ra
hàng triệu đô la, kư ra hàng mấy triệu đô la, ra hàng tỷ ngay. Chữ càng ở
trên đồng nghĩa với càng bên này, cho nên nếu có tầm mà có tâm xấu th́ vô
cùng nguy hiểm. Cho nên cán bộ phải có tâm, tâm đi trước, tầm đi sau. Ở Nam
Bộ (tôi th́ dân khu 4) có câu: “trọng đức, khinh tài”. Nhưng mà nói trọng
đức là trọng cái tâm mà khinh cái tài.
Cho nên cán bộ ở đây, công tác xây dựng Đảng ở đây tôi nghĩ phải coi cái tâm
và những người cán bộ phải thực sự gương mẫu, “thượng bất chính hạ tất
loạn”. Người ta nói thế từ mấy ngh́n năm về trước, thời phong kiến kia,
nhưng đi đâu cũng thấy người ta cũng kêu ông này, ông kia nhà này đất kia
v..v... thử hỏi làm sao ở dưới người ta không kiếm chác. Ở Thái B́nh, tôi
cũng biết đó là quê hương cách mạng ghê gớm, nên họ không chịu nổi, nhưng
xuống coi
lại đảng viên Thái B́nh mà tạm gọi là tham nhũng xem họ có được cái ǵ, bây
giờ họ mất Đảng, ở tù. Nhưng những người khác cứ nhà cao cửa rộng, cứ thế
này, thế khác th́ làm sao được? Cho nên “thượng bất chính th́ hạ tất loạn”
câu đó đến bây giờ tôi vẫn nghĩ vẫn có giá trị của nó.
Tôi cũng nói luôn là trong kỳ nghỉ tết vừa qua, tôi vào trong Sài G̣n đi các
tỉnh th́ thấy các cụ lăo thành cũng kêu và cũng hỏi tôi: mày ở trên đó mày
làm cái ǵ? Lăo thành cứ nghĩ (tôi biết) mấy ông Bí thư Trung ương Đảng, Bộ
Chính trị, mới hỏi mày làm cái ǵ? mày có biết chuyện này, chuyện kia không?
Cho đến bây giờ tôi được biết có những kiến nghị của các vị lăo thành cách
mạng là bậc cha chú, bậc ông, mà đến bây giờ việc trả lời các cụ thuộc trách
nhiệm của các đồng chí lănh đạo Đảng mà cũng như chưa thấy có trả lời. Có
những vị đă có huân chương sao vàng cao quư, các bậc khai quốc công thần của
cách mạng có những kiến nghị, cũng vẫn chưa được trả lời. Nhân đây, tôi cũng
kiến nghị các anh lănh đạo Đảng sớm giải quyết các kiến nghị của các cụ để
cho yên dân. Bây giờ dân người ta nghe các cụ chứ không nghe chúng ta đâu.
Tôi nghĩ đă đến lúc chúng ta phải giải quyết cho thấu đáo, rơ ràng đến nơi
đến chốn. Có người nói là có lẽ các cụ cũng sắp ra đi rồi, tuổi cao rồi,
không nên để các cụ áy náy trong ḷng, ḷng dân không yên.
Hôm nay tôi cũng rất mừng có mấy lần chúng tôi họp (anh em) bảo chúng tôi
làm ở Quốc hội thường nói là 3 không, 4 không. Tôi cũng đă làm được 11 năm
Phó chủ nhiệm rồi. Tôi thấy ở đây có 4 không.
Không thứ nhất là không được phổ biến những tin tức mà có chiều sâu nội bộ,
ví dụ như vụ T4. Tôi đi về địa phương Giám đốc Sở họ biết họ hỏi tôi, tôi
bảo tôi không biết. Chúng tôi thường chỉ biết những tin tức trên mạng, tin
tức dưới bàn nguy hiểm lắm các đồng chí ạ, cán bộ cao cấp mà đọc loại tin đó
nguy hiểm lắm.
Hai là không được dự những Hội nghị cấp cao để được phát biểu những quan
điểm một cách đầy đủ.
Ba là không học quân sự quốc pḥng toàn dân, ở dưới địa phương họ đi học tới
cấp Sở rồi.
Thứ tư là không luân chuyển cán bộ, báo cáo đồng chí Trưởng Ban tổ chức
Trung ương ở đây không thấy ai lưu chuyển cán bộ cả.
Tôi nghĩ đây
có lẽ cũng là một cơ quan quan trọng cấp cao, tôi cũng mong rằng các đồng
chí nên chiếu cố cho chúng tôi được nghe những tin tức mà các anh gọi là nội
bộ để chúng tôi có những phát biểu, phát ngôn đúng mực, khỏi phải đi nghe
những tin tức khác. Và những lời kiến nghị của chúng tôi vừa qua cũng nói là
chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm nhưng chúng ta nói trong phạm vi nội bộ tốt
hơn là chúng ta nói bên ngoài.
Xin cảm ơn các đồng chí.
Đồng chí Trương Quang Được phát biểu:
Xin cảm ơn đồng chí, đồng chí Thuận đă phát biểu tương đối dài, 45
phút tuy nhiên ư kiến của đồng chí dàn trải nhưng chúng ta thấy cũng rất
hoan nghênh, để chúng ta cân nhắc lại nhiều mặt.