TIẾNG NÓI TỪ
TRONG NƯỚC NHẬN XÉT
VỀ CHUYẾN ĐI HOA KỲ CỦA PHAN VĂN KHẢI
Tiến Sĩ Hà Sĩ Phu: “Sự Ngụy Biện Này là Xúc Phạm Sự Thật và Xúc Phạm Lư
Trí của Con Người” Thủ Tướng Phan Văn Khải đă nói bao nhiêu phần sự thật?
Tiến Sĩ Hà Sĩ Phu đă trả lời câu hỏi này trên Đài Á Châu Tự Do (RFA) qua bài
phỏng vấn sau đây (22-6-2005):
Thưa quư thính giả, tại cuộc họp báo ở Seattle ngày 19-6-2005, thủ tướng
cộng sản VN Phan Văn Khải nói rằng những người tù chính trị tại VN bị bắt,
giam cầm là v́ vi phạm pháp luật chứ không phải VN không có tự do tư tưởng,
tôn giáo và dân chủ. Phản ứng về lời phát biểu đó, tiến sĩ Hà Sĩ Phu, một
nhà Dân Chủ hàng đầu của VN cho rằng bằng sự trăi nghiệm của bản thân và
kinh nghiệm của bè bạn th́ ông thấy sự ngụy biện đó là xúc phạm sự thật và
xúc phạm lư trí của con người. Mời quí vị theo dơi phần đầu cuộc trao đổi
với nhà dân chủ Hà Sĩ Phu với Việt Hùng của đài Á Châu Tự Do (RFA) chúng
tôi. Từ Đà Lạt, ông Hà Sĩ Phu lên tiếng:
TS Hà Sĩ Phu: Cũng như mọi người dân Việt Nam ở trong nước và ngoài nước
hiện nay đều rất quan tâm đến chuyến đi của thủ tướng Phan Văn Khải. Thứ
nhất là xét về tính cách bên ngoài, về mặt h́nh thức th́ đây đúng là một
chuyến đi lịch sử. Nó là chuyến thăm đầu tiên của người đứng đầu chính phủ
CSVN sang thăm một nước cựu thù mà lại chính là nước quyết định khả năng của
ḿnh vào tổ chức quốc tế WTO. Chuyến đi có thực hiện được sứ mệnh gọi là
lịch sử đấy hay không và thực hiện đến mức độ nào, nó c̣n đứng trước những
thử thách không đơn giản. Mà cái chính là đường lối đối nội và đối ngoại của
đảng CSVN có những thay đổi căn bản ǵ hay không để tương ứng với cục diện
mới đó. Cục diện mới đó là văn minh nhân loại. Và sự thay đổi ấy là thực tâm
đến mức độ nào? Hay vẫn chỉ là sự uyển chuyển của sách lược như vẫn diễn ra
trong quá khứ.
RFA: Như vậy phải chăng tiến sĩ muốn nói đến yếu tố kinh tế là trọng tâm
trong chuyến đi này hay sao?
TS Hà Sĩ Phu: Tôi biết nhiều người quan tâm đến kinh tế. Bở́ v́ vẫn coi kinh
tế là nền tảng, kinh tế đi trước rồi sau này mọi thứ nó thay đổi theo. Tôi
cũng mong ông Khải được thu hoạch được thật nhiều về kinh tế. Song tôi thấy
kinh tế chưa hẳn đă là nền tảng đâu. Mà những yếu tố chính trị và xă hội mới
chính là nền tảng cho kinh tế. Nếu sự hợp tác kinh tế mà không đặt trên cơ
sở tương thích về chính trị và xă hội th́ kinh tế cũng không phát triển lâu
dài được, và không bền vững được, mà có khi c̣n dẫn đến kết quả không mong
muốn nữa.
RFA: Thưa TS trong khi dư luận th́ cho rằng 30 năm kể từ khi sau chiến tranh
kết thúc này 30 tháng 4 năm 75 là thời gian quá đủ để quên đi quá khứ. Liệu
VN đă hoàn toàn gác lại quá khứ hay chưa ạ?
TS Hà Sĩ Phu: Tôi nghĩ rằng yếu tố ấy là quyết định chuyến đi của ông Khải
là có đạt được kết quả lịch sử hay không, hay là hạn chế lại ở chỗ đấy. Cho
phép tôi được triển khai ư vừa rồi. Tôi nói rằng có 3 vấn đề chính trị xă
hội rất quan trọng mà nó quyết định kết quả của chuyến đi. Thứ nhất là tôi
thấy chuyện dân chủ. Tôi thấy như thế này: Về vấn đề tự do tư tưởng ta cứ
nói là ta rất dân chủ và không hề bắt bớ giam cầm bất cứ ai v́ chuyện tính
ngưỡng hay chính kiến cả. Tôi nhớ trong cuộc họp báo 12 giờ trưa hôm qua là
ông Khải có nói thế. Mà ông nói rằng họ bị bắt là v́ họ vi phạm luật pháp.
Mà vi phạm luật pháp th́ nước nào chẳng phải trừng trị. Bằng sự trăi nghiệm
của bản thân và kinh nghiệm bè bạn thân của tôi th́ tôi thấy sự ngụy biện
này là xúc phạm sự thật và xúc phạm lư trí của con người. Bởi v́ rất đơn
giản, một khi anh đă h́nh sự hóa, những sự trao đổi về quan điểm và về tư
tưởng, nếu muốn sự trao đổi về quan điểm và tư tưởng thôi nên h́nh sự hóa nó
th́ tự nhiên sự trao đổi tư tưởng ấy nó biến thành phạm pháp. Chứ có ǵ đâu
là lạ. Cho nên mất dân chủ chính là ở thứ luật pháp đó. Phải sửa ngay luật
pháp đó. Những người phát biểu như tôi hay như ông Hoàng Tiến th́ ở Mỹ xem
có ai người ta gây phiền không, người ta cắt điện thoại, và người ta gây khó
khăn về đời sống không?
Chưa kể rằng rất nhiều sự đàn áp và khống chế đó, mà cần duyệt lại cả các
thứ luật mà vốn nó đă thiếu dân chủ rồi. Tôi nghĩ rằng đă đến lúc ông Khải
không nên nói cái câu ngụy biện ấy nữa. Nhưng tiếc rằng trong cuộc họp báo
vừa rồi ông lại nói cái câu ấy mất rồi!
Tôi nói tiếp về chuyện dân chủ. Đảng ta cứ khăng khăng rằng ta đă có tự do
báo chí. Thế bây giờ đây ông Nguyễn Thanh Giang và ông Phạm Quế Dương xin ra
báo đấy, nếu là Mỹ th́ đương nhiên hai ông ấy được ra báo rồi. Nếu không tin
ông Khải cứ hỏi thử ông Bush xem ở nước ông như ông Thanh Giang, ông Quế
Dương xin ra báo th́ ông có cho ra không? Đương nhiên họ được ra chứ. Và ông
Khải cứ thử hỏi ông Bush xem là đảng Cộng Ḥa của ông ấy th́ có điều cấm kỵ
ǵ giống như là 19 điều cấm của Đảng CSVN đối với đảng viên của ḿnh không?
Để so sánh ngay thôi, chứ ông đừng nói là ở nước nào nó cũng thế cả.
Tôi nghĩ rằng nếu ông Khải cứ chuyên tŕ quan điểm cũ th́ cũng khó ḷng gây
niềm tin cho người nghe được. Thật ra hai điều tôi dẫn chứng ấy để nói về sự
c̣n thiếu dân chủ cũng như những điều khác nữa th́ tôi thấy có cùng nguyên
nhân là chế độ đảng trị Mác Lê Nin thôi.
RFA: Như vậy vấn đề thứ hai là ǵ ạ?
TS Hà Sĩ Phu: Là vấn đề ḥa giải dân tộc. Bởi v́ nó là một trong những mục
đích trong chuyến đi ông Khải lần này là muốn ḥa giải với khối người Việt
di tản lớn nhất. Tôi chỉ xin lấy một vài sự việc có liên quan đến sự ḥa
giải này. Trước khi ông Khải làm một chuyến đi lịch sử như thế th́ lại để
xảy ra một việc rất là thất nhân tâm là việc phá bức tượng đài kỷ niệm ở đảo
Pulau Bidong. Bức tượng đài này để tưởng nhớ các nạn nhân là người Việt Nam
máu mủ của ḿnh bị chết thứ hai là để cảm ơn sự nhân đạo của các nước bạn.
Thế ḿnh chủ trương đàm phán với người ta mà lại phá cái đó đi. Đập vỡ cái
đó th́ có khác ǵ đập vỡ cái năng lực ḥa giải của dân tộc. Thứ hai là một
việc khác nữa là đợt kỷ niệm 30 tháng 4 vừa rồi. Ông Kiệt đă trong trả lời
phỏng vấn, trong đó có nói hai ư quan trọng, tức nhiên là ông vẫn nói theo
quan điểm của người cộng sản. Một là sự cố 30 tháng 4 này làm cho hàng triệu
người VN vui th́ cũng làm cho hàng triệu người VN buồn, thứ hai là ông nói
rằng kết thúc cuộc chiến tranh đó bằng sự thắng lợi miền Bắc và chúng tôi
c̣n biết thêm rằng, có những nguồn tin cho biết là đến ngày đó nội các Dương
Văn Minh đă ngồi tề tựu cho người xuống mở sẳn cửa Dinh Độc Lập để đón người
chiến thắng, người ta hành động đẹp như thế. Nghĩa là chiếc xe tăng mà ta
vẫn thấy trên tivi húc đổ cánh cổng th́ thực ra cánh cổng nó mở rồi, không
có sự húc đổ. Nếu có húc đổ th́ chỉ là sự húc đổ cái ta dựng lên để đóng
phim thôi. Tôi thấy chuyện cánh cổng mà nó bật mở sẳn này nó mà có thực th́
hay lắm v́ đó chính là sự mở ḷng ra với nhau, mở ra cơ hội để ḥa hợp sau
này. Mà có húc đổ là húc đổ sự hận thù, cho nên tôi nghĩ rằng nếu lịch sử là
như vậy, cánh cổng Dinh Độc Lập đă được mở sẳn th́ đẹp quá. Thế nhưng trong
tuyên truyền chính trị th́ không phải như vậy mà vẫn là xe tăng vào húc đổ.
Nếu chúng ta cũng học của tổ tiên mà xé hết các văn bản chính thức của hận
thù để mở ḷng ra với nhau th́ đâu có tạo ra những cuộc biểu t́nh chống lại
chính phủ cầm quyền như là đang diễn ra ở bên Mỹ bây giờ. Cho nên tôi trả
lời câu của anh Việt Hùng đưa ra lúc nảy về khả năng ḥa giải. Tôi nghĩ rằng
nếu không đụng chạm ǵ đến quan điểm cơ bản này mà ta cứ hô hào ḥa hợp th́
tôi nghĩ là không dễ. C̣n một chuyện nữa về ḥa hợp đó, ta cứ bênh vực cho
cái ḥa hợp của ông Nguyễn Cao Kỳ th́ tôi nghĩ rất tốt thôi. Nếu mà ḥa hợp
với cái ông mà đă ném bom, trong khi đó vẫn kiên quyết tiếp tục bỏ tù những
ông như Nguyễn Khắc Toàn, như Phạm Hồng Sơn, như Nguyễn Vũ B́nh là những
người không hề biết ném bom mà chỉ biết ném ra các sáng kiến. sáng kiến để
thăm ḍ cái tấm ḷng dân chủ, tấm ḷng v́ dân của người cầm quyền thôi. Thế
th́ hai chuyện ngược nhau như thế th́ làm cho người ta cảnh giác chứ sao ta
có thể đi với nhau một cách gọi là ḥa cận được.
RFA: Tiến sĩ đă nói đến hai vấn đề, vậy th́ vấn đề thứ ba là ǵ ạ?
TS Hà Sĩ Phu: Chừng nào người ta vẫn c̣n tin tấm biển Xă Hội Chủ Nghĩ, Xă
Hội Cộng Sản th́ cái cương lĩnh đối ngoại cổ truyền bao giờ cũng phải là cái
này, gần nhất là các nữa xă hội chủ nghĩa anh em, thế mà xa nhất thậm chí
đối lập là chủ nghĩa tư bản, mà chủ nghĩa tư bản th́ Mỹ là đầu xỏ rồi. Thế
bây giờ lại bắt với kẻ thù đầu xỏ đó nó phải làm tṛn nhiệm vụ của người bạn
lớn nhất giúp ta vào tổ chức WTO, giúp ta vào nhiều cửa ngỏ khác nữa. Tôi
xét rằng Hoa Kỳ không đủ tài năng để đóng một lúc cả hai vai ngược nhau như
thế này. V́ thế cho nên phải sửa những bước căn bản th́ bước đi này mới
thành công được.
RFA: Thưa TS Hà Sĩ Phu, để tiếp tục câu chuyện trong buổi phát thanh trước
th́ người ta vẫn nói rằng những thay đổi kinh tế của VN đáng ca ngợi, ngược
lại những thay đổi về chính trị và nhất là vấn đề nhân quyền, tự do tín
ngưỡng th́ đáng chê trách. Với thực tế ở VN th́ TS nghĩ như thế nào về vấn
đề này?
TS Hà Sĩ Phu: Vâng, ai cũng biết rằng rằng giữa kinh tế và chính trị xă hội
th́ nó liên quan mật thiết. Nhưng có điều th́ cái nào đáng ưu tiên hơn và
cái nào là nền tảng cho cái nào? Rất nhiều người cũng công nhận chủ nghĩa
kinh tế và tính chất về kinh tế. Ở VN chính sách Mác Lê th́ lấy kinh tế làm
nền tảng cho rằng thôi, cái ǵ chưa tính đến th́ cứ làm sau nhưng cứ làm cho
kinh tế thật tốt đi th́ cũng đă tốt quá, từ kinh tế nó sẽ mở ra cái khác.
Tôi nghĩ rằng nó cũng không thật đơn giản như vậy đâu. Tôi lấy ví dụ như thế
này, về kinh tế th́ trước hết có phải thật sự kinh tế ḿnh đă rất khá so với
những mặt khác không? Tôi trộm nghĩ thế này không biết có đúng không, hiện
nay là có người giàu lên rất ghê gớm, thậm chí có khi giàu hơn cả các tỷ phú
của nước ngoài nữa chứ. Thế nên tôi quan sát và cũng có hội ư với nhiều anh
em th́ thấy rằng những chỗ giàu nhất không phải là do làm ăn sản xuất là
giàu mà toàn là do bán đất, những tài sản to nhất vẫn là do đất đẻ ra. Đây
chính là bán đất lấy tiền thôi chứ có sản xuất ǵ nền kinh tế thật ra chả
thay đổi ǵ bao nhiêu cả. Thế th́ kiếm tiền cho vụ giàu đó th́ đâu phải là
phát triển kinh tế. Thế c̣n một vài nơi ngoài Bắc phát triển kinh tế th́
sinh ra rất nhiều thứ phát sinh. Theo tôi nghĩ hiện nay về mặt kinh tế thôi
th́ cũng không nên đánh giá quá lạc quan như ḿnh nghĩ đâu. Tức là nếu chúng
ta nh́n các nơi là biểu trưng, các khu chế xuất nhà cao cửa rộng, mấy nơi
dịch vụ gọi là 5 sao, 3 sao v.v... tất cả những cái đó thấy rằng biểu hiện
về mặt phát triển về kinh tế th́ tôi nghĩ chưa đủ đâu. Thứ nhất là đa số dân
đời sống vẫn nghèo lắm, những người dân b́nh thường kiếm miếng ăn hàng ngày
vẫn c̣n vất vả lắm.. Thứ hai nữa là những chỗ mà gọi là phát triển kinh tế,
nói chữ nó hơi mất ḷng, tức là phồn vinh giả tạo. Rất giàu nhưng thực ra
cái giàu đó không phải là do đồng tiền sản xuất mà là do bán đất. Thế th́
ngay cả về mặt kinh tế th́ chưa phải có cái ǵ đáng lạc quan lắm đâu. Nhưng
phải nói rằng là những cái tiến bộ hơn so với trước th́ đă là nhiều lắm rồi.
Nhưng theo quan điểm của tôi, tôi vẫn cho rằng nếu không có những cơ sở làm
nền về chính trị và về xă hội th́ kinh tế phát triển tới mức nào đó thôi th́
nó phát sinh mâu thuẩn. Các chuyện về chính trị xă hội có rất nhiều đảng
viên, các đảng viên cao cấp từ ông Vơ Văn Kiệt đến ông Lê Đăng Doanh, rồi
cho đến phó chủ nhiệm văn pḥng quốc hội như ông Trần Quốc Thuận, v.v...
nhiều lắm ? phần nhiều cho rằng từ gốc phải bỏ CNXH đi, người ta nói đừng
giữ ǵ cả, bỏ cái định hướng Mác Lenin đi, tự ḿnh tự lập, ḿnh đứng dậy,
dân tộc ḿnh bảo nhau, đoàn kết nhau t́m con đường ḿnh đi, dân tộc ḿnh đi.
Đấy, tôi nghĩ rằng chính trị xă hội rất là gốc, cái đó ḿnh chưa giải quyết
, chứ c̣n xă hội hiện nay th́ gần như rất là nhất trí là nếu phát triển kinh
tế một tí tẹo thế thôi nhưng v́ không có cơ sở chính trị vững chắc để làm
nền tảng cho nên xă hội thái hóa vô cùng. Xă hội chưa bao giờ dối trá như
thế này. Xă hội chưa bao giờ đảo lộn như thế này. Xă hội chưa bao giờ mất
nhân cách như thế này. Thế tôi nghĩ rằng là về hai mặt đó người ta nêu là nó
chưa xứng với kinh tế th́ cũng là quá đúng. Nhưng tôi, tôi nghĩ là chẳng
những nó không đi sau kinh tế, mà phải đi trước để làm nền cơ. Chứ c̣n chủ
trương rằng cứ đi kinh tế trước, phát triển rồi chuyện kia th́ bàn sau là
một giải pháp nó không khoa học.
RFA: Về chuyến đi của thủ tướng Phan Văn Khải hiện đang ở tại Hoa Kỳ. Trong
chuyến đi này thủ tướng Khải kỳ vọng nhiều vào việc Hoa Kỳ tuyên bố ủng hộ
VN gia nhập WTO, thế nhưng nếu mong mỏi này không đạt được liệu có ảnh hưởng
tới tiến tŕnh hội nhập và cải tổ chính trị mà ông Khải là một trong những
nhà cải cách đang muốn thay đổi không ạ?
TS Hà Sĩ Phu: Về lâu dài mà nói th́ cái sự vào WTO nó không phải là quyết
định đối với sự sống c̣n, đối với sự phát triển của cả đất nước, cả dân tộc
đâu. Nó vẫn phải là cái nội lực của ḿnh, có năng lực thật hay không, đấy
mới là quan trọng. Đứng về cục diện trước mắt, cái việc vào WTO đó nó cũng
quan trọng đấy mà tôi cũng muốn một mặt ông Bush phải vượt cao hơn những
quyền lợi về kinh tế của nước Mỹ hay là quyền lợi chính trị toàn cầu của
nước Mỹ mà ông ấy hiểu kỷ hơn Việt Nam một chút để trong khi ông ủng hộ,
giúp đỡ về kinh tế trong đó có chuyện giúp vào WTO th́ ông ấy phải đề cập
đến những yếu kém của Việt Nam kỷ lưỡng hơn và dứt khoát hơn. Th́ cái đó
chính là bước đường ?? bởi v́ sửa được cái đó th́ bước đi mới vững chắc. Bởi
v́ thứ nhất là quan hệ với Việt Nam và Mỹ nó sẽ thắt chặt hơn. Thứ hai nữa
là đối với Hoa Kỳ về mặt kinh tế, th́ tôi nghĩ rằng về mặt quân sự để đảm
bảo cho mối quan hệ đó, làm cho ḿnh thoát được cái cơ lệ thuộc vào cường
quốc phương bắc. Tôi nghĩ rằng đối với tôi thật sự tôi rất quan tâm đến vấn
đề dân chủ nhưng chủ trương phát triển kinh tế như thế tôi cũng rất ủng hộ
và rất mong muốn.
RFA: Thưa TS Hà Sĩ Phu, 30 nắm đánh dấu chiến tranh kết thúc, 10 năm đánh
dấu quan hệ Việt - Mỹ, liệu chúng ta có thể cùng nhau dắt tay nhau đi dưới
tấm biển chỉ đường của sự hội nhập chưa?
TS Hà Sĩ Phu: Thứ nhất, tức là dắt tay nhau đi dưới tấm biển đó th́ vẫn là
cái chuyện phải mở ḷng ra. Nhưng có một vị b́nh luận viên ở nước ngoài trên
đài Á Châu Tư Do có nói rằng trong việc ḥa nhập này là người chiến thắng là
người phải ch́a bàn tay ra trước. Tôi nghĩ rằng chính phủ Việt Nam cũng có
lẽ ư thức được điều đó, cho nên động tác đôi lúc cũng có vẽ ch́a bàn tay ra
trước. Nhưng cái bàn tay tin cậy, khi người ta bắt người ta có tin cậy được
hay không th́ c̣n vướng một vài điều mà tôi có nói đó tức là anh phải có
những hành động cụ thể hơn nữa. Chuyện vừa rồi tôi nói, chuyện 30 tháng 4
ḿnh tuyên truyền trong nước như thế nào, rồi chuyện quan hệ qua miền Bắc
miền Nam như thế nào, rồi cái chuyện yêu cầu xóa bỏ bức tượng đài ở Pulau
Bidong đi đấy là cái việc rất dại. Cũng mong rằng đợt đi này cũng tiến thêm
một bước. Nhưng bước đó tôi nghĩ cũng chưa phải là bước căn bản hơn lớn lao
ǵ. Tuy vậy, có được một bước tiến nào th́ ta mừng bước tiến đấy. Và tôi tin
rằng kỳ này cũng có thể thắt chặt thêm được một chút và cũng giúp cho chính
phủ Việt Nam nh́n rơ hơn sự thật một chút là ḿnh muốn đoàn kết cả khối mấy
triệu người ở nước ngoài th́ ḿnh cũng cần có những thay đổi căn bản hơn
nữa.
RFA: Vâng, trước khi chấm dứt cuộc nói chuyện th́ tiến sĩ có điều ǵ muốn
nói với quư thính giả đang theo dơi cuộc nói chuyện hôm nay không ?
TS Hà Sĩ Phu: Trước khi dừng lời, tôi chỉ xin có ư kiến là đứng về toàn bộ
xă hội mà nói th́ vừa rồi tôi nói có 3 vấn đề đấy. Nhưng thực ra tôi coi
điều thứ hai, điều về ḥa hợp th́ tôi rất là quan tâm. Thật sự phải phá vỡ
mọi bức tường ngăn cách, bây giờ sự phân tiến nó không c̣n là miền Bắc hay
miền Nam, tức là Quốc hay là Cộng, từ trong nước hay ngoài nước. Tôi nghĩ
phải phá vỡ các rào cản ấy đi. Bây giờ nếu có phân tiến th́ chỉ c̣n phân
tiến như thế này, tức là anh có thực ḷng, thực ḷng ḥa hợp ḥa giải để xây
dựng đất nước hay không? Mà muốn ḥa hợp ḥa giải th́ phải có Dân Chủ, đương
nhiên là như thế. Nếu không dân chủ th́ ai lại theo anh để đồng hóa theo anh
th́ người ta chủ trương người ta đi theo chủ trương anh được. Tôi mong rằng
mọi ranh giới bên trong bên ngoài là xóa hết. Cho nên hôm nay mà nói chuyện
với đài Á Châu Tự Do và những người mà có thể sẽ nghe cuộc tṛ chuyện của
chúng ta, có thể là những người trong nước, những người ngoài nước, có thể
là những anh em trong bộ phận chuyên chính ở trong nước v.v... th́ tôi nghĩ
rằng nên thống nhất với nhau. Chừng nào mà cái bức tường ngăn cách đă bỏ đi
th́ triển vọng ḥa hợp ḥa giải để làm điều đại nghĩa cho dân tộc mới mong
thành công được.
RFA: Vâng, xin được cám ơn tiến sĩ Hà Sĩ Phu