ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

         Lẩm cẩm Sài G̣n thiên hạ sự

* Văn Quang
Sài G̣n và Euro 2004

Trong những ngày giữa tháng 6 này nói đến Sài G̣n mà không nhắc đến Euro 2004 th́ quả là một điều thiếu sót rất lớn. Tuy rằng Euro 2004 không “lớn” bằng World cup 2002, nhưng nó cũng râm ran, âm ỷ, tạo nên một bầu không khí sôi nổi ở khắp các nơi chốn từ hè phố đến công tư sở và trong mọi gia đ́nh. 
Như các bạn đă biết, dân Sài G̣n muôn đời vẫn là dân mê đá banh hạng nặng, không kém bất kỳ một quốc gia nào trên thế giới. Môn đá banh vẫn là môn thể thao vua ở VN và ngày càng được tôn sùng cuồng nhiệt. Bởi thực sự ở các nước đang phát triển khác hoặc các thành phố lớn c̣n có nhiều thứ giải trí để lựa chọn, nhưng ở VN bây giờ chẳng có ǵ hấp dẫn hơn đá banh. Đá banh có thể có mặt ở khắp hang cùng ngơ hẻm, từ băi chăn trâu đến hè phố, từ quán cóc đến những tiệm ăn sang trọng và leo lên tận những khách sạn năm sao. Nó len lỏi vào trong mọi gia đ́nh, lan ra mọi góc phố gây nên những cuộc tụ tập rất thú vị, huyên náo và… b́nh đẳng thật sự đối với mọi người. 

Những nơi không hẹn mà gặp
Những trận banh quốc tế, dù không mấy danh tiếng nếu được trực tiếp truyền h́nh, dù là trực tiếp trên các kênh truyền h́nh quốc tế bao giờ cũng lôi kéo được một số đông khách đến tất cả những quán cà phê, những quán ăn, những câu lạc bộ, những tụ điểm sinh hoạt và nói chung là bất kỳ nơi nào có thể tụ tập được. Bởi ngày nay ăng ten truyền h́nh đă có đủ parabol, kỹ thuật số, truyền h́nh cáp… mỗi loại ăng ten như thế có thể thu ít ra là 24 kênh trở lên. Dân ghiền bóng đá có thể coi đàng hoàng trên những kênh nước ngoài.
Làng xă tụ tập theo kiểu riêng, thành phố tụ tập theo kiểu riêng, tuy vậy nơi nào cũng có “truyền thống” riêng của nó. Thí dụ tại làng V., cứ mỗi khi có đá banh trên truyền h́nh là nhà ông N. lại nấu một nồi cháo, một nồi nước chè xanh đăi khách bởi nhà ông có cái ti vi to nhất xóm, ông coi chuyện đăi khách như một cái thú của gia đ́nh ḿnh. Chỉ có thế thôi, không nghĩ tới bất cứ thứ quyền lợi ǵ khác. Nhưng thực ra đó chính là sợi dây gắn kết nghĩa xóm t́nh làng rất sâu sắc. Ở một khu phố nghèo th́ cái quán cà phê đầu phố chính là nơi tụ hội của hầu hết những “anh hùng lao động” thực sự, tức là những người lao động đầu tắt mặt tối trong khu phố đó, dù làm ǵ th́ đến giờ trái bóng lăn họ cũng có mặt để cùng nhau say sưa theo dơi trận đấu, b́nh luận huyên thuyên, có khi trong bụng chưa có một hột cơm. Vừa ở một xí nghiệp chui ra đă xà ngay vào quán, cơm nước tính sau.
B́nh đẳng và dân chủ thực sự chỉ có ở đây
Các kư túc xá sinh viên, các câu lạc bộ tại các bệnh viện, các nhà ăn tập thể của các xí nghiệp lớn… bất cứ nơi nào có thể để được một cái ti vi là nơi đó trở thành “điểm không hẹn mà gặp” của các tín đồ bóng tṛn – bây giờ ở đây gọi là “bóng đá”. Ở đó th́ dân chủ và b́nh đẳng là thứ hàng thật, thầy cũng như tṛ, bác sĩ cũng như bệnh nhân, chủ cũng như thợ, tha hồ ḥ hét, có toàn quyền ủng hộ đội này hoặc đội kia. Hứng lên th́ làm một cú cá độ nho nhỏ, một chai bia hoặc một chầu ăn sáng. Nói ǵ th́ nói chứ cứ ngồi xem không, xem “vô tư” không bắt đội nào cũng nhạt hoét, phải có tí cá độ mới có “màu cờ sắc áo”, lúc đó mới thấy ḿnh nhập hẳn vào cuộc chơi. Lúc đó sự cổ vũ mới “hăng tiết vịt”, la lối om ṣm, đôi khi cay cú chửi thề v́ một đường banh đá hỏng, hoa chân múa tay, hồi hộp “như muốn vỡ tim”. Cho nên dù ở một xóm lao động hay ở một quán cà phê chuyên nghề cá độ, bạn sẽ không ngạc nhiên khi thấy một anh thợ hồ ở tuốt ngoài Bắc vô Nam kiếm sống bỗng dưng la hét tưng bừng cổ vũ hết ḿnh cho đội banh lạ hoắc ở tuốt tận cuối trời Âu. Một cô nữ sinh nhẩy tưng lên v́ một đường bóng đẹp của một anh chàng da màu trong đội tuyển Anh. Đôi khi cô không ngần ngại ca tụng thẳng cánh c̣ bay: “my love chơi cú này điệu quá”!
Cái không khí ấy bao trùm lên mọi nơi mọi chỗ khiến từ giữa tháng 6 này, Sài G̣n như chỉ c̣n hơi thở của bóng đá. 

Năm nay Euro có ǵ khác?
Năm nay không khí Euro 2004 ở Sài G̣n c̣n cuồng nhiệt hơn. Người ta chịu mua sắm và ngay từ cả tháng trước, các đài truyền h́nh, các trung tâm mua bán, các siêu thị đă ra sức quảng cáo cho Euro 2004. Những trung tâm điện máy, những siêu thị, những cửa hàng lớn… dường như nơi nào cũng có một cuộc thi dành cho Euro 2004. Có nơi chỉ dành cuộc chơi cho ngày đầu khai mạc Euro, có nơi kéo dài cuộc chơi cho đến ngày cuối cùng bằng câu hỏi “đội nào sẽ vô địch Euro kỳ này?” Các hăng buôn, các nhà doanh nghiệp lớn nhỏ đều có cách “ăn theo” Euro và cũng là cách hâm nóng Euro ngày một nóng hơn từ hơn một tháng qua.
Tất cả những tờ báo tuần, báo ngày ở Sài G̣n đều có phụ bản kèm theo lịch thi đấu, ngày giờ địa điểm, h́nh ảønh 16 đội tuyển của các quốc gia nằm ở những bảng nào. Có những phụ bản c̣n cẩn thận dành chỗ cho độc giả ghi những kết quả từng trận để tiện theo dơi. Có những phụ bản in lớn để các hàng quán cứ việc treo nó lên cho tiện việc sổ sách. Ngày nào Đài Truyền h́nh trung ương và Đài Thành phố Sài G̣n cũng có một chương t́nh “đi cùng Euro”, giới thiệu khá tỉ mỉ về thánh tích của từng đội tuyển, từng cầu thủ. Cả hai đài truyền h́nh Hà Nội và Sài G̣n đều công bố sẽ truyền h́nh trực tiếp đủ 31 trận đấu. Cho đến hôm nay, 12-6 ngày khai mạc Euro th́ các loại “tin nhanh” đă tràn ngập các sap báo. Như thế không khí Euro làm sao không nóng lên từng ngày được!

Những cuộc chuẩn bị cho Euro ở Sài G̣n 
Tất cả các quán cà phê Sài G̣n, không một quán nào không chuẩn bị cho mùa “lễ hội” này. Có quán ăn ra làm nên khênh về những chiếc ti vi màn h́nh phẳng mỏng tanh, cỡ lớn 300 inch, kiểu tối tân nhất bây giờ có cái giá lên tới hàng trăm triệu đồng để câu khách. Đôi chỗ bàn ghế được thay mới, khung cảnh được trang trí “hiện đại” tuỳ theo từng nơi chốn. Không loại trừ có cả những nơi chốn yên tĩnh cho những cặp muốn vừa tâm t́nh vừa thưởng thức bóng đá. Những quán karaoke cũng không bỏ qua cơ hội này. Bởi nh́n qua lịch thi đấu Euro năm nay, hầu hết mỗi ngày đều có hai trận, trận thứ nhất bắt đầu từ lúc 21 giờ đêm và trận thứ hai tiếp theo vào lúc 1 giờ 45 đêm. Khoảng thời gian chờ đợi khá dài giữa hai trận đó biết làm ǵ cho bớt “cô đơn”? Ta ngồi ta nhâm nhi, ta bàn luận, ta hát với nhau… Chắc không thiếu ǵ những quán bày ra cả cái tṛ ăn nhậu cho đỡ mất công khách phải đứng lên đi t́m quán nhậu. Các phố chuyên bán hàng ăn đêm th́ khỏi nói họ cũng có những “chiêu” riêng, những món đặc sản riêng để khách tẩm bổ cho có sức thức đêm và tất nhiên không thiếu quán ngoại ô, nội ô vắng vẻ có cả những “nữ tiếp viên bóng đá” ngồi cùng những vị khách vừa là tín đồ của bóng đá vừa không quên thú vui trần tục của ḿnh. Trong số đó cũng có những em mê bóng đá thật t́nh, gặp đúng tần số đó khách hào hoa nào chẳng muốn cá độ, bán cả gia tài đi cũng cá là chuyện thường t́nh. Mỗi mùa “lễ hội bóng đá” như thế ở những thành phố lớn như Sài G̣n, Hà Nội, Đà Nẵng, Nha Trang… đă có hàng tỉ tỉ đồng chui qua các ḷ cá độ chuyên nghiệp và xảy ra không biết bao nhiêu thứ tội phạm. 

Nếu tôi trúng xe hơi Mecedes th́ sao? 
Trung tâm kim khí điện máy Nguyễn Kim nằm trên đường Trần Hưng Đạo đă đặt một chiếc xe hơi Mercedes bóng lộn mới toanh ngay trước cửa ra vào làm phần thưởng cho khách hàng, khiến ai nh́n thấy cũng muốn tham dự. Nhưng dĩ nhiên với điều kiện là bạn phải mua một món hàng trị giá 300 ngàn đồng VN trở lên mới có quyền được phát một vé tham dự. Rất vô t́nh, bữa đó tôi đi mua một chiếc máy điện thoại và được phát một chiếc vé dự thi. 
Trên vé in sẵn mấy câu hỏi dễ ợt nhưng lại rất khó nhai. Tôi phải ghi dự đoán của ḿnh về trận đầu tiên của Euro 2004: Hy Lạp gặp Bồ đào Nha đội nào sẽ thắng, thắng với tỉ số bao nhiêu? Có bao nhiêu người tham dự cuộc thi này và có bao nhiêu người đoán trúng kết quả trận đấu? Cuối cùng tôi chỉ việc kư tên, nhét phiếu vào thùng và chờ đợi… lănh cái xe Mercedes mới toanh. Tôi đă ghi trận đấu Bồ Đào Nha Hy lạp có kết quả là 2-1; có 110.000 người tham dự cuộc thi và 65.000 đoán trúng. Trong lúc bối rối cành hoa tôi ghi văng mạng chứ không căn cứ vào cái ǵ cả. Tôi chỉ nghĩ loáng thoáng rằng Bồ Đào Nha chơi hay hơn Hy Lạp, siêu thị Nguyễn Kim là một siêu thị lớn, vậy từ nay đến ngày 12-6 cũng phải có tới cả trăm ngàn khách đến mua hàng với giá trên 300 ngàn đồng và trong số những người đó th́ chỉ may ra có một nửa đoán trúng kết quả. Có lẽ rất nhiều khách hàng ở Sài G̣n cũng suy nghĩ như tôi. 
Nhưng cũng ngay hôm đó tôi đă phải nghĩ đến chuyện nếu trúng cái xe hơi Mecedes th́ tôi không thể lănh cái xe đó được. Bởi lẽ thứ nhất tôi không có bằng lái xe, cái bằng lái từ thời xa xưa của tôi đâu c̣n sử dụng được. Thứ hai tôi ở chung cư, kiếm đâu ra nhà để xe? Theo luật VN bây giờ nếu anh không có bằng lái và không có chỗ để xe th́ không được quyền mua xe. Thế là tôi phải nghĩ ngay đến việc nếu được giải th́ phải kiếm người bán lại ngay cho được việc, dù cho có bán dưới giá năm bảy ngàn USD cũng phải bán thôi, chứ để xe ở đâu bây giờ?

Chỉ có một địa chỉ không hào hứng với Euro?
Mùa Euro năm nay cả Sài G̣n đang tưng bừng vào cuộc cũng chẳng thua kém World Cup 2002 là bao. Nhưng từ 12-6 đến 5-7 có tới hai chục đêm người Sài G̣n phải trũng mắt v́ thức đêm. Đă là dân ghiền bóng đá thực sự th́ không bao giờ chịu xem những trận chiếu lại, chắc chắn họ chỉ xem những trận đấu trực tiếp. Dù có cá độ hay không người Sài G̣n cũng đă “tiêm nhiễm” cái thói quen xem trực tiếp mới thú. Mặc dù hầu hết các trận đấu về đêm đều sẽ được chiếu lại vào 6 giờ sáng hôm sau.
Chỉ có một địa chỉ không hào hứng ǵ với Euro là những pḥng trà ca nhạc, suốt mùa Euro và lại gặp mùa mưa chắc họ sẽ chỉ sống thoi thóp qua ngày, có sân khấu đóng cửa luôn. Nghe tin có một số ca sĩ, diễn viên sân khấu đang trù tính có chương tŕnh bay ra nước ngoài kiếm ăn được tí nào hay tí đó hoặc lợi dụng lúc làm ăn khó khăn kiếm dịp đi du lịch. 
Chẳng biết năm nay đội tuyển nào sẽ lên ngôi vô địch nhưng hầu như một số lớn người Sài G̣n và nay th́ cả một số người Hà Nội cũng thích đội Pháp hơn với những thần tượng Henry, Zidane, Trezeguet, Pires… khá quen thuộc đối với họ. Nhưng cũng có người cho rằng nếu đội Pháp vô địch th́ bóng đá thế giới thiếu hẳn sự sôi động và bất ngờ vốn là cái thú tuyệt vời của bóng đá từ thượng cổ tới nay. Thế nên năm nay Âu châu cần phải có một nhà vô địch mới. Nhà vô địch đó là ai chỉ có sân cỏ mới trả lời được. Tất nhiên giải Euro thiếu những đội tuyển của các châu lục khác nhất là Châu Mỹ vốn là “cái chảo lửa” của bóng đá và thiếu nhà đương kim vô địch thế giới Brasil cũng là một điều đáng tiếc và làm mất đi một phần của sự hào hứng. Nhưng 16 đội tuyển của Âu châu, gồm những đội tuyển rất mạnh của thế giới cũng đă đủ thành một bữa tiệc linh đ́nh của bóng đá cho người Sài G̣n rồi. Cho đến khi bạn đọc bài này, Sài G̣n đang lên tới đỉnh cao của cuộc chơi kéo dài gần một tháng – từ 12-6 đến 5-7. Với 20 đêm toàn vào những giờ giữa khuya, thành phố hầu như không ngủ.

Một ṿng du hí ngoại thành
Nói chuyện tham nhũng măi cũng chán, nó trở thành một thứ bệnh thâm căn cố đế c̣n nguy hiểm hơn cả bệnh ung thư ruột non ruột già, tim gan phèo phổi như không có thuốc nào chữa nổi nữa rồi. Chẳng biết rồi mai đây nhà nước VN đối phó bằng cách nào bởi nó đă lây nhiễm âm thầm, nhanh chóng và kinh khủng không kém ǵ virus HIV. Thôi th́ chuyện đó để nhà nước “no”, tạm thời trong tuần này quên đi cho đỡ nhức đầu. Ta hăy dạo một ṿng ngoại ô cho thoải mái.
Kể từ khi những thành phố lớn ở VN phát triển rầm rộ, nhiều bạn có dịp về thăm quê hương đều nhận rơ thấy những sự thay đổi đó. Ngay cả những người ở VN ít có dịp đi lại cũng phải ngạc nhiên v́ sự thay đổi từ nội thành đến ngoại thành. Trước hết là nhịp độ xây dựng tràn lan nhà cửa, cao ốc, khu thương mại, khu công nghiệp… Hầu hết các khu phố, các xóm ngoại ô nay đă khác hẳn không c̣n nhận ra “h́nh bóng cũ”ơ được nữa. Những khu ngoại ô trước kia như các quận Tân B́nh, Thủ Đức, Hóc môn, B́nh Chánh bây giờ khác hẳn. Mật độ xây dựng chóng mặt và gần như chẳng theo một trật tự quy hoạch nào. Có khu mới năm trước là đồng ruộng, bây giờ đă biến thành những dăy phố với những ngôi nhà cao ngất ngưởng, những biệt thự kín cổng cao tường, đài các trông ra dáng “quư tộc” lắm. Bây giờ loại quư tộc như thế ở VN rất nhiều, thật giả lung tung chẳng biết đàng nào mà ṃ. Có nhiều vị quư tộc từ phương xa ṃ đến chẳng ai biết đời tư sự nghiệp ra sao, có khi là thân nhân của những “quan chức” ở Phủ này Bộ kia. C̣n không ít những vị quư tộc mới từ chân đất, bán được vài mẫu đất nhảy lên đời ngang xương cứ như nằm mơ, phá cái nhà tranh vách đất cũ xây cái “nhà Tây” ở cho bảnh, tậu cho con cái dăm bảy cái xe loại xịn nhất nh́ thành phố. 
Thế rồi chẳng bao lâu sau, ruộng vườn bán hết rồi, chẳng có nghề ngỗng ǵ ngoài nghề làm ruộng nên xảy ra t́nh trạng thất nghiệp. Nhà cao cửa rộng nhưng đói việc làm rồi cũng có ngày bán luôn nhà cửa, lại xuống đời thành ba đào. Đă có không ít những cảnh như thế xảy ra xung quanh những làng xóm được coi là “vùng ngoại ô” của các thành phố Sài G̣n, Hà Nội. Lại có một số đồng ruộng bán rồi để đó chưa ai xây dựng ǵ được v́ vướng quy hoạch treo, vướng thủ tục linh tinh, mua để đó đầu cơ đợi thời, mua đất v́ nhiều tiền quá chẳng biết làm ǵ cứ mua chơi để đó… nên ruộng đồng bỏ hoang hoá, cỏ dại mọc đầy. BênTất nhiên chẳng thiếu ǵ những người lợi dụng khung cảnh hỗn độn đó, lập những hàng quán đủ kiểu để làm giàu. 

Ngoại thành hấp dẫn hơn nội thành
Chỉ cần đi một ṿng ra ngoại thành người ta có thể bắt gặp ngay đầy rẫy những kiểu hàng quán “b́nh dân” này. Và ở đây khách sẽ được phục vụ hầu hết những món không kém ǵ ở giữa thành phố, đôi khi c̣n lạ lùng hấp dẫn hơn, mà giá cả có phần “mềm” hơn trong thành phố nhiều. Những nhân viên phục vụ cũng lại “lành mạnh” hơn, “ngon” hơn so với “tiếp viên” chuyên nghiệp ở thành phố. Nhân viên phục vụ ở đây hầu hết là những cô gái quê, những cô gái ra tỉnh làm thợ nhưng bị mất việc hoặc chưa có việc làm, chờ việc hoặc những cô gái hoàn toàn không có nghề nghiệp ǵ nhưng ở thôn quê khó khăn nên ra thành phố hy vọng kiếm được việc làm dễ dàng hơn. Và cũng không thiếu ǵ những cô gái bị các “các bà cô bà d́”… chẳng có tí họ hàng nào, dụ dỗ ra cho công ăn việc làm ổn định. Nhưng ra đến nơi mới biết thứ công việc ḿnh làm là công việc ǵ. Hầu hết họ đành “nhắm mắt đưa chân” v́ đă lỡ rồi, quay lại cuộc đời lương thiện cũng “dang dở đời em” và chỉ có đói rách mà thôi. Hơn thế thử việc một đôi lần “những công việc mới” này lại dễ kiếm tiền hơn là đội nắng dầm mưa suốt ngày không kiếm đủ miếng ăn. Cứ làm một ngày ở đây bằng cả tháng ở đồng ruộng. Và thế là một cuộc đời mới bắt đầu, các cô vui vẻ vào cuộc với cái nhan sắc được sửa soạn theo kiểu nửa tỉnh nửa quê và với cái sức mạnh “con gái mười bảy bẻ găy sừng trâu” của ḿnh. Loại “hàng” này lại chính là loại hàng “độc” cho nên sau này có rất nhiều vị bỏ ăn chơi ở thành phố kéo nhau ra ngoại thành vừa mát mẻ, vừa kín đáo, vừa tiện lợi trăm bề.
Chúng ta hăy bắt đầu từ việc tắm hơi, làm mát xa “tẩy trần” trước khi bước vào những thú ăn chơi khác ở ngoại thành.

Tắm vua
Trên con đường tỉnh lộ 50 thuộc huyện B́nh Chánh có một cơ sở massage với đầy đủ các tiết mục tắm hơi, tắm bùn, tắm nóng, tắm lạnh, tắm khô, tắm ướt, tắm trong bể tạo sóng… Nhà hàng được được chia thành 2 khu vực gồm loại thường giá mỗi vé chỉ có 50 ngàn đồng VN và khoảng 20 pḥng loại VIP giá đúng 100 ngàn. Trong pḥng VIP có một bể nước tạo nóng, một ngăn xông hơi cá nhân. Vừa bước vào pḥng tắm, bạn được tiếp đón bởi một cô tiếp viên rất trẻ mặc váy ngắn, nhiệt t́nh giúp bạn rũ sạch “lớp bụi trần thành phố”. Sau khi đă giúp bạn “thoát y” 100%, cô em đẩy bạn vào bể nước; cô nàng thản nhiên ngồi kỳ cọ, tắm cho bạn cứ tự nhiên như… mẹ tắm cho con! Ở đây các cô đều là những loại có tay nghề điêu luyện. Hai bàn tay dịu dàng của “chuyên viên” cứ thoăn thoắt lướt như đánh piano trên thân thể quư báu của “thượng đế”, ánh mắt cũng lúng liếng theo và những lời lẽ úp mở về một viễn cảnh “sẽ được thưởng thức cảm giác lạ nếu muốn…”. Đến đây th́ tuỳ bạn có đáp ứng lời thăm ḍ của cô bé hay không, nếu muốn th́ bạn phải “bo” thêm cho cô bé khoảng 100 ngàn nữa th́ mọi việc có thể được giải quyết ngay tại chỗ trên chiếc giường nhỏ trong pḥng. C̣n nếu bạn muốn giữ sự trong trắng th́ cứ việc ôm quần áo bước ra. 

Kiểu được “em út” tắm không chỉ mới xuất hiện mà đă có từ lâu, khởi đầu là cơ sở massage T.T. trên đường Cách Mạng Tháng Tám, quận Tân B́nh nhưng lúc đó khách vẫn c̣n mặc quần ngắn, tiếp viên kỳ cọ bằng bao tay cao su và dùng ṿi nước xịt lên toàn thân bạn như… rửa xe gắn máy! Sau này ở nội thành khó làm ăn nên chuyển ra ngoại thành với những “chiêu thức” được phối hợp ly kỳ hơn và ngày càng được “nâng cao”. 
Xu hướng lập pḥng massage VIP cũng đang nở rộ tại các điểm massage ngoại thành, như trường hợp cơ sở massage M.D. trên đường Hoàng Diệu II, quận Thủ Đức và nhiều cơ sở khác không thể kể hết. Nhưng những dân chơi đến bất cứ nhà hàng nào ở ngoại thành cũng sẽ nhận được những dấu hiệu dễ chịu và nhiều mục hấp dẫn hơn ở nội thành. Nó không chỉ nằm trên những con đường Quốc lộ mà nó ch́m ẩn lẫn lộn trong tất cả các đường ngang ngơ hẹp. 

Những biến chiêu quái đản của “tắm vua”
Kiểu “tắm vua” ngày nay đă trở thành khá phổ biến, nhưng cũng c̣n những nơi “cạnh tranh” bằng những h́nh thức tắm quái đản hơn. Cụ thể như một cơ sở đối diện với khu xi măng Trà My thuộc khu vực giáp ranh giữa quận Thủ Đức và huyện Dĩ An, B́nh Dương. Nơi đây không ra vẻ “cao cấp” như những cửa hàng khác, nhưng nó “thực dụng” hơn. Trong mỗi pḥng chỉ có một chiếc giường nhưng khách vào ra hàng đêm nhộn nhịp như đi chợ. Giá trọn gói khi vào đây là 170.000 đồng một suất massage. Giá cả hơi cao như vậy mà vẫn đông khách bởi màn độc chiêu ở đây có lẽ không nơi nào có, đó là màn “tắm khô” nghĩa là vô “tắm” xong đi ra vẫn khô rang (!), nói trắng ra là khách được làm sạch từ đầu đến chân bằng… miệng! Những quái chiêu này được biến hoá “xuất thần” ở một số quán kín đáo nằm sâu hơn trong các ngơ xóm, chỉ có dân chơi quen biết mới lần ra địa chỉ mà thôi. Nhưng nếu bạn chịu khó cứ hàng tuần lần ra ngoại thành ăn chơi th́ trước sau ǵ bạn cũng kiếm ra do những tay xe ôm, những c̣ mồi ở các quán cà phê giới thiệu. 

Ngoài ra nếu bạn muốn chơi sang cũng vẫn có những quán đắt tiền hơn, pḥng VIP lên đến 300 ngàn một vé như ở Vườn Thiên Thai. Bạn sẽ mất khoảng 30 phút chạy xe máy từ trung tâm thành phố về Bà Quẹo - quận Tân B́nh - đến Vườn Thiên Thai, kiểu bố trí ở khu massage Vườn Thiên Thai cũng có pḥng xông hơi khô và ướt, bồn tắm thuỷ lực sủi bọt và tất nhiên cũng có những tiết mục tắm bùn, tắm khô. Vô đó được tắm chung với những em gái mỹ miều, lại c̣n được mấy cổ... rửa ráy, kỳ cọ tận t́nh chu đáo.
Tóm lại bạn muốn chơi kiểu ǵ cũng có, từ b́nh dân đến cao cấp, nhưng ở ngoại thành th́ “hương đồng nội” vẫn nhiều hơn, đỡ tốn kém hơn, “lành mạnh” hơn chỉ có điều bạn phải chịu khó đi xa một tí. Đó là sự khác biệt đầu tiên giữa nội thành và ngoại thành thời nay.

Gheisa Sài G̣n 
Sau khi đă tẩy sạch bụi trần ở các tiệm massage, bạn có thể đến thăm một địa chỉ khá đặc biệt mà chỉ có ở ngoại thành, nơi có những nàng Gheisa Sài G̣n. Đó là những quán trước kia được mệnh danh là quán nghệ sĩ do một số nghệ sĩ cải lương đă hết thời đứng ra tận dụng một chút tiếng tăm c̣n lại để làm kinh doanh kiếm sống. Nhưng lâu dần rồi mọi thứ biến chuyển theo… luật kinh doanh tự nhiên của nó, quán chiêu nạp những cô gái biết hát cổ nhạc, chịu ngồi với khách và chịu… chiều khách.
Ai cũng biết "Geisha" là tên chỉ một nghề được dịch là kỹ nữ ở xứ sở của đất Phù Tang. Ở đó có các cô gái trẻ trong bộ trang phục kimono truyền thống của người Nhật, các cô có thể phục vụ, ca hát , hầu chuyện, tiếp rượu các quư ông thuộc giới thượng lưu và giàu có trong những buổi tiệc sang trọng, những buổi khoản đăi đối tác sau một hợp đồng làm ăn được kư kết hay đại loại chỉ là một thú chơi sang trọng của giới quư tộc Nhật Bản. 
Geisha Sài G̣n th́ cùng một kiểu như thế: cũng áo dài truyền thống, cũng hầu chuyện tiếp rượu và ca hát phục vụ khách hàng nhưng có những khác biệt về mặt "nội dung"! Nếu Gheisa Nhật Bản được đào tạo bài bản và được tuyển chọn khắt khe th́ Geisha Sài G̣n không nhất thiết phải là “giai nhân”, miễn là có một chút nhan sắc, biết ca vài câu vọng cổ và vui vẻ phục vụ đủ loại khách hàng, miễn có tiền. Các cô vào "nghề" bằng nhiều con đường khác nhau. Nhưng đa số geisha thường được tuyển từ những nữ thí sinh … thi rớt các cuộc thi ca cổ cải lương của các Đài truyền h́nh ở Đồng bằng sông Cửu Long hay các cuộc thi kiểu “vầng trăng cổ nhạc” của những đài phát thanh truyền h́nh địa phương. Không đủ tài năng hoặc không may mắn trong những cuộc chơi lớn các cô đành phải ẩn ḿnh nơi những quán nghệ sĩ như thế này để được thoả cái ước mơ ca hát và để mưu sinh. Đa số là dân tỉnh lẻ lại học hành không nhiều thậm chí có cô chỉ mới lớp hai, lớp ba trường làng do đó để tồn tại nơi đất khách các cô phải tận dụng tối đa chút vốn liếng trời cho của ḿnh là giọng ca. Sài Thành với nhiều bon chen và cám dỗ đă dần biến các cô thành một dạng kỹ nữ chuyên nghiệp một cách nhanh chóng. 
Khách ở đây cũng khá đa dạng, từ anh công chức có gốc "hai lúa" ở miền Tây, các bác thương nhân b́nh dân và gần đây cũng không thiếu thượng đế là các anh Hai anh Ba đất Bắc vốn cũng bắt đầu mê cải lương" và khoái gái đồng ruộng miền Nam. Thực t́nh mà nói những giọng ca ở các quán nghệ sĩ cũng khá mùi mẫn: vừa ăn nhậu, vừa nghe hát lại được chiều chuộng hết ḿnh nên những ông khách mê cải lương rất khoái vào đây. Nhiều cô sẵn sàng chiều khách tới bến với sự đồng loă của chủ quán để được nhiều tiền "bo" và lôi kéo khách đến quán, điều đó vô h́nh chung đă biến những quán nghệ sĩ với những mục đích lành mạnh ban đầu thành một quán ca ôm đúng nghĩa! Vào đây bạn sẽ được thưởng thức một không khí mới lạ, êm đềm chứ không đến nỗi xô bồ trắng trợn như những nơi khác. Bạn có thể có ngay một cuộc hẹn với “geisha” ở đâu đó tuỳ thích, giá cả cũng không quá đắt kiểu người mẫu, ca sĩ, con nhà lành đ̣i vài ba “vé” (mỗi vé một trăm USD) một lần. Chỉ cần vài ba trăm ngàn VN với nàng Geisha Sài G̣n là đủ. Bạn thấy như thế có “lành mạnh” hơn không? 
Đủ thứ cà phê biến tướng, bạn không thể ngờ được 
Nói đến cà phê Sài G̣n hẳn là nhiều bạn đă biết khá nhiều về những sinh hoạt bệnh hoạn của những cà phê ôm, cà phê đèn mờ. Ở đây tôi không nhắc lại những ǵ đă từng xảy ra ở nội thành hoặc ở bán đảo Thanh Đa là nơi sản sinh ra những quan cà phê tối thui từ hơn mười năm nay. 
Ngoại thành cũng không thua kém, thậm chí c̣n có nhiều loại h́nh cà phê tệ nạn mới phát sinh, biến tướng như cà phê “mùng”; cà phê “chiêm ngưỡng”; cà phê “xem hàng”… Mỗi loại “độc chiêu” tôi chỉ xin tường thuật một món “ăn chơi”.
Trước tiên xin kể đến các quán cà phê “mùng” trên tuyến đường G̣ Dầu, Cầu Xéo, Hương lộ 14, quận Tân B́nh. Những quán này thường không có tên, không treo bảng hiệu, bài trí phía trước rất sơ sài nhưng bên trong là những chiếc mùng đen giăng sẵn. Nếu là khách lạ vào đây uống cà phê vẫn được phục vụ b́nh thường với giá tiền nước rất rẻ nhưng khách “ruột” hoặc đă từng ghé th́ cứ đi thẳng vào trong và chui vào mùng biến mất, lát sau sẽ có một em tiếp viên của quán cũng chui vào. 
C̣n ở quán cà phê “chiêm ngưỡng” th́ chủ quán xài chiêu câu khách có một không hai, đó là việc bố trí quầy pha nước trên một gác gỗ có nhiều kẽ hở lớn, phía dưới là chỗ khách ngồi uống cà phê. Tiếp viên phục vụ bưng bê nước luôn mặc váy ngắn đi lên đi xuống cầu thang rất cao, nếu khách nào đến sớm có thể chọn chỗ người dưới chân cầu thang để được liên tục “rửa mắt”; c̣n khách ngồi phía trong có thể “coi hàng” tiếp viên nữ qua khe hở của những tấm ván ngay trên đầu, từ đó tại đây đă xuất hiện những tṛ cá cược rất thô tục như: Con nhỏ H. (tên tiếp viên) có “nội thất” màu ǵ?…
Nói về sự biến tướng của các quán cà phê phải kể đến quán cà phê không tên của chủ quán C.E. ở quận T.Đ. Theo các cô gái ở đây cho biết, khách đến “xem hàng” tại quán đa số là dân nhậu ở các quán gần đó. Họ đến đây khi đă ngà ngà say và “xin” trả tiền để xem những chỗ “nhạy cảm” trên người tiếp viên. Giá cả “xem hàng” khá mềm như: lướt mắt qua chỉ 5.000 đồng, đụng tay vào th́ 10.000 đồng và cứ thế tăng dần… Loại cà phê “xem hàng” nói trên hiện mọc lên khá nhiều tại khu vực ga Sóng Thần. 
Không riêng ǵ massage và cà phê, tại các vùng ngoại thành cũng đă xuất hiện nhiều loại dịch vụ trá h́nh như hớt tóc, cà phê pḥng trọ… Những quán rượu đế ôm và cả những nơi cho thuê người t́nh. Các em sẵn sàng ăn diện rất mướt, ngồi đợi bạn nhậu xong, nếu có tâm sự buồn cứ việc đến trút nỗi niềm tâm sự và có những em khá đẹp, nói chuyện khá duyên dáng. Nhưng sau đó ra sao th́ chính bạn là người quyết định. Dịch vụ này giá có cao hơn chút đỉnh nhưng gọi là có chút “t́nh cảm” cho nó “sâu đậm” cuộc t́nh dù chỉ một lần. Có những ông bạn khó tính, đ̣i hỏi phải có cái thú “tâm t́nh” này dù kết cuộc th́ cũng như nhau.
Những quán cà phê thôn dă này nằm lẩn khuất ngay trong ruộng đồng, có khi chỉ là một mái nhà lá đơn sơ, có khi chỉ là vái cái túp sơ sài với ngọn đèn trái ớt hiu hắt. Gió mát trăng thanh, hương đồng nội lan toả cứ như sống lại với thời tiền sử.
Đó là tôi mới chỉ tường tŕnh sơ lược với bạn đọc về cái thú du hí ở ngoại thành. Nếu diễn tả đầy đủ th́ phải một thiên phóng sự hàng ngàn trang mới hết được mà phạm vi bài hôm nay đă khá dài. Xin hẹn bạn đọc ở một phóng sự khác. 

H́nh ảnh:


1- Một nơi tâm sự của quán cà phê ngoại thành


2- Chờ khách nhậu xong, em sẵn sàng tâm sự cho có mùi vị t́nh yêu


3- Một người đẹp được thuê, e thẹn thật hay vờ chẳng ai biết 


4- Cḥi cà phê vơng giữa ruộng nước ở quận 9


5- Một quán rượu đế ôm


6- Tốc độ xây dựng chóng mặt ở ngoại thành đi song song cùng những mục du hí quái chiêu.

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06