ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

 

Bài Phát Biểu trong Đại Hội MẠNG LƯỚI NHÂN QUYỀN

 

Kính thưa quí vị

 

Sử Kư, Tư Mă Thiên có một truyện mà hầu hết các bản dịch Việt ngữ (Bản Nhượng Tống, Bản Nguyễn hiến Lê, bản dịch của Hà Nội… ) đều không thấy. Truyện mang tựa đề là “Ưu Tư Quốc”. Xin tóm lược như sau:

Một thư sinh trên đường du hành lạc vào một miền đất lạ. Nơi đây đất đai khô cằn, cây cỏ không có mầu xanh, mà chỉ toàn mầu đỏ úa, những mái nhà rách nát cũng lợp lá đỏi ánh mặt trời chói chang. Tới một nơi giống như một thị trấn lớn, cảnh vật lặng lẽ. Không một tiếng người, mặc dầu chàng thấy rất đông người đang ra sức cầy cuốc. Mọi người lăng lẽ làm việc. Ngay cả tiếng chó sủa, tiếng gà gáy cũng không có. Chàng bỗng giật ḿnh khi tới gần một người: người này mặt đầy sẹo, mắt chột, mũi tẹt, miệng méo ḷi một bên răng, bước đi th́ chân cao chân thấp. Chàng nh́n qua các nguời đàn ông khác, thi hầu như ai cũng mang nhiều khuyết tật như vậy.. Chàng nghĩ có lẽ những phụ nữ đang quay lưng lại kia chắc phải đẹp hơn. Chàng bước tới th́ gặp những khuôn mặt đen đúa, mắt một bên lồi ra, một bên chột lơm vào, miệng méo mó, cổ rụt lại, vai bên cao bên thấp… Chàng hỏi một người chỉ cho gặp quan huyện, nghĩ có lẽ quan th́ sẽ lành lặn đẹp đẽ hơn. Khó khăn lắm mới được giáp mặt quan sau khi đă đút lót qua nhiều cửa ải. Quan huyện là một dị nhân c̣n kinh khủng hơn nhiều, ông chỉ có một mắt lồi ra, chỉ có một cánh tay lành lặn, cánh tay kia ngắn ngủn. Người hướng dẫn nói: “Quan tỉnh của chúng tôi c̣n đẹp trai hơn nhiều”. Thế là chàng cố t́m đến quan tỉnh, cũng qua nhiều chặng cửa phải đút lót. Và chàng cũng đă được gặp ông quan mà người dân trong xứ xưng tụng là rất đẹp, rất giỏi. Chàng thấy ông này c̣n xấu xí hơn quan huyện gấp bội. Ông chỉ có một mắt nhỏ li ti, không biết ông đang mở hay nhắm, mũi khuằm như mỏ chim ưng, miệng th́ rộng ngoác rộng ra với một hàm răng lớn che hết môi dưới, hai tai thi cúp vào che kín lỗ tai, phải nói thật lớn th́ ông mới nghe, nhưng v́ điêc nên ông nói gà bà nói vịt. Người hướng dẫn nói: Vua của chúng tôi là người vô cùng đẹp đẽ và khôn ngoan sáng suốt nhất. Chàng cố gắng một lần chót vô cùng khó khăn, phải chực chờ đút lót rất nhiều cửa, cuối cùng chàng cũng được yết kiến nhà vua. Nhưng khi vừa lén nhin mặt rồng, chàng bỗng ngất xỉu v́ bộ mặt gớm ghiếc đầy sẹo, răng nanh mọc ḷi ra, một mắt lồi ra một mằt sâu trũng, nhà vua chỉ có một cánh tay, mà bàn tay chỉ có một ngón trỏ, chắc chỉ xử dụng để ra lệnh, nên những ngón khác theo luật tiến hóa đă bị teo lại. Khi tỉnh dậy, th́ chàng sợ hăi quá, vội vàng cáo biệt như trốn chạy.  Khi tới biên giới, chàng nh́n lên tấm bảng cột mốc th́ đọc được ḍng chữ: Ưu Tư Quốc.

Kính thưa quí vị,

Câu truyện trong Sử có thể đặt vào bối cảnh của tất cả các nước bị độc tài cộng sản thống trị-từ Lenine, Stalin, Mao trạch Đông đến đám em út Hồ chí Minh, Kim chính Nhật, Ceaucescu… Ở nơi đó chỉ có sự im lặng của bầy cừu và chỉ được nói lời tung hô, những lời nói trái với lẽ phải, mọi quan niệm về thẩm mỹ, đạo đức chung của nhân loại bị đảo ngược, và được gọi là “đạo đức cách mạng”, mọi người đều phải giả dối, trẻ thơ được dạy cho biết phải dối trá mới sống được trong chế độ cộng sản, thậm chí con tố cha, vợ tố chồng, bạn bè tố nhau.. Không ai dám tin ai. Không ai dám nói thật. Mọi người đều phải giấu kín suy nghĩ của ḿnh, chỉ được suy nghĩ, nói và làm theo lănh đạo của đảng. Một bài tường thuật trên báo Tuổi Trẻ cách đây ít năm, có viết về đời sống bên nước bạn Cộng ḥa dân chủ nhân dân Triều Tiên do lănh tụ Kim nhật Thành vĩ đại cầm lái, người dân chỉ có radio một tần số cố định, chỉ nghe được một đài duy nhất của đảng. Thông tin bị bưng bít đến nỗi sinh viên Bắc Triều Tiên tưởng nước. bạn Việt Nam vẫn c̣n chiến tranh chống Mỹ. Quyền con người ḥan toàn bị triệt tiêu trong các nước cộng sản.. Các anh em tù cộng sản ai cũng phải gọi “nhà tù” là “nhà trường”, ai cũng phải nói như cái máy: ” tôi có tội, nhờ đảng khoan dung dộ lượng tạo điều kiện cho tôi học tập cải tạo để trở nên con người tốt, con người xă hội chủ nghĩa, có ích cho xă hội… Trong nhà tù khốn khổ đọa đầy, nhưng không được tỏ vẻ buổn ma lúc nào cũng phải vui tươi v́ được dảng nuôi cho “ăn học”.. ”. Ở các nước cộng sản, măc dầu đói khổ, nhưng bọn cầm quyền bắt dân phải “phấn khởi hồ hởi” đóng góp sức người sức của cho “cách mạng” và phải nói “được đóng thuế, được đi nghĩa vụ.. ”. Tôi đă có nhiều năm sống chung với một số các am sinh viên tu sinh miền Bắc, tôi nhận thấy các em đều không thành thật, phải nói là các em đều dối trá trong sinh hoạt hằng ngày. Đó là v́ các em là sản phẩm của chế độ ưu việt cộng sản. Phải dối trá để sinh tồn, dối trá trở thành máu thịt, di truyền cho cả một thế hệ. Tôi nghĩ rằng, trách nhiệm của Mạng lưới Nhân Quyền trong việc thay đổi nhận thức của Thế Hệ Thanh niên Hồ chí Minh dối trá này thật nặng nề. Và đó là trách nhiệm chính của Mạng.

Xin cám ơn Quí vị.

 

Lm Nguyên Thanh.

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06