Lao động xuất khẩu
Tình trạng lao động Việt Nam tại Đài Loan
Linh mục Nguyễn Văn Hùng, người có văn phòng giúp đỡ các
lao động Việt Nam tại Đài Loan, nói rằng số lượng các nữ lao động
bị hai cha con ở công ty môi giới Trung Hữu tại Đài Loan hãm hiếp
có thể cao hơn nhiều so với con số 50 người mà truyền thông đưa ra.
Trong khi đó, báo chí trong nước hôm thứ Tư trích
lời quan chức từ Bộ Lao động Thương Binh Xã hội nói rằng số lượng
hàng chục phụ nữ bị hãm hiếp tại Đài Loan là không chính xác,
và con số thực tế ít hơn thế.
NGHE PHỎNG VẤN LINH MỤC NGUYỄN VĂN HÙNG TẠI ĐÀI LOAN
Ông Nguyễn Thanh Hoà, Cục trưởng Cục Lao động
Ngoài nước trả lời báo Tiền Phong rằng cho đến thời điểm này chỉ
có 7 người có đơn tố cáo mà thôi.
Tuy nhiên, linh mục Nguyễn Văn Hùng cho biết văn
phòng của ông đã tiếp nhận khoảng hai chục nạn nhân liên quan tới
vụ này, và số người bị hãm hiếp theo ông là cao hơn nhiều.
Giúp đỡ
Cha Hùng cho hay từ năm 2004 cho đến giờ, có
khoảng hơn 2000 người đến văn phòng của ông để nhờ giúp đỡ.
Các nạn nhân này chủ yếu là những người bị
đối xử bất công về tiền lương, hoặc bị đánh đập, bị trả về Việt
Nam bất hợp pháp, hoặc bị xâm hại tình dục, hay là các cô dâu
Việt Nam bị nhà chồng Đài Loan ngược đãi.
Cha Nguyễn Văn Hùng cho biết văn phòng của ông,
sau khi lắng nghe vấn đề của những người xin giúp đỡ, thường cố
vấn cho họ về mặt luật pháp, và liên lạc với giới chức hoặc
cảnh sát Đài Loan để nhờ can thiệp, cũng như cung cấp cho ăn ở tạm
thời cho họ.
Linh mục Nguyễn Văn Hùng cho biết trước đây văn
phòng của ông nhiều lần liên lạc với Ban Quản lý lao động Việt Nam
tại Đài Loan, đứng đầu là ông Trần Đông Huy, thế nhưng không nhận
được sự hợp tác.
Thay vào đó, văn phòng của ông Trần Đông Huy
thường chỉ yêu cầu các lao động gặp vấn đề liên lạc trực tiếp
với họ, nhưng theo cha Hùng, lại không đưa ra sự trợ giúp cần thiết
và thường không quan tâm đến người lao động Việt Nam tại Đài Loan.
Sau vụ báo chí đưa tin vụ án cưỡng hiếp người giúp việc, dư luận
đặt nhiều câu hỏi về vai trò của phòng quản lý lao động Việt Nam ở
Đài Loan.
Thời xã hội chủ nghĩa, các cán bộ quản lý công nhân lao động xuất
khẩu cũng từng bị đặt giữa hai luồng ý kiến khen và chê.
Thời gian đầu đệ nhị thế chiến hàng vạn người Việt đi làm lính
thợ ONS cho quân đội Pháp cũng tạo ra các luồng quan điểm trái ngược
tương tự về tư cách của các vị phiên dịch và tổ trưởng người Việt.
Đài BBC phỏng vấn LM NVHùng về vấn đề lao động bị cưởng dâm đang sôi nổi tại
Đài Loan. Xin vào link:
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/regionalnews/story/2005/06/050602_taiwaninterview.shtml
Và những thư bạn đọc về vấn đề này ở phần dướị (có thể vào
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/forum/story/2005/06/050601_taiwan_vietmaid.shtml
****
Ngày càng có thêm nhiều người Việt ra nước ngoài lao động, xuất
khẩu không chỉ sức lực tay chân mà còn cả chất xám nữa.
Vậy quí vị nghĩ gì về cơ chế quản lý, hay trợ giúp cho họ?
Trách nhiệm của chính quyền đến đâu và vai trò của các tổ chức
phi chính phủ như thế nào?
Kinh nghiệm của các nước xuất khẩu lao động trong vùng như Philippine
và Indonesia có giúp được gì cho Việt Nam hay không?
Chính quí vị đang sống trong hoàn cảnh lao động xuất khẩu có tâm
sự gì muốn chia sẻ?
Xin mời tham gia bàn luận trên diễn đàn của Ban Việt ngữ đài BBC.
----------------------------------------------------------------------------------------
Ư kiến bạn đọc:
TTV, Biên Hòa
Tại sao cho dến bây giờ mà sự việc về công nhân chưa được làm sáng tỏ. Nhà nước
VN coi thường mạng người con gái mà chỉ chú tâm đến đất nước ư? Câu nói ngày xưa
các cụ nói:"Thượng bất chính hạ tắc loạn" có lẽ đến thời răo rệu rồi. Nói đến
những chuyện này nếu là con người th́ ai cũng nóng như bị hơ lửa phải cấp cứu
chứ chỉ ngồi nói không th́ làm được cái ǵ?
Bill, Đức
Người Việt lao động và cô gái Việt lấy chồng Đài Loan là câu chuyện dài mà trong
và ngoài nước ai ai cũng đă biết. Vấn đề tồn tại là nhà nước VN có khả năng để
giải quyết tŕnh trạng đau thương này không. Phải chăng nhà nước VN vô trách
nhiệm và không có tiếng nói của một đất nước CNCS vinh quang để bảo vệ quyền
lợi, nhân phẩm của người Việt ở Đài Loan. Với những trường hợp các cô gái tấm
thân liễu yếu đào tơ thật là đáng thương tâm của cuộc đời oan nghiệt, rạn nứt
của một kiếp người v́ đồng tiền cho gia đ́nh và bản thân. Vậy một câu hỏi đặt ra
là lỗi tại ai, làm cho người Việt đi đó đây, để bán thân kiếm sống nô lệ, để
sống một cuộc đời đen tối. Có phải đó là có con đường duy nhất hay sao?
Tony, Canada
Đọc những ḍng tin tức tôi cảm thấy thật là nóng mặt với lối làm việc đem con bỏ
chợ một cách vô trách nhiệm của chính phủ VN. Họ đă thu bao nhiêu tiền lệ phí
của dân nghèo trước khi họ đi ra nước ngoài làm tôi mọi chịu khổ cực mọi bề, họ
chắc hẳn thừa biết và từng nghe về nổi khổ của dân nhưng đă làm ǵ cho dân. Tại
sao chính quyền VN chỉ lên tiếng với chính quyền Đài Loan mà không xét trách
nhiệm của người ḿnh đến đâu để xử cho thích đáng?
Linh, Yokohama, Nhật Bản
Theo tôi nhận xét th́ đại sứ quán Việt Nam tại các nước thường th́ không thèm
quan tâm đến công dân của ḿnh....Vấn đề của các nạn nhân ở Đài Loan hiện tại
làm cho tôi rất bức xúc.. Theo tôi biết th́ những nạn nhân này đă gửi thư và
điện thoại cầu cứu từ lâu rồi, vậy mà khi vụ việc vỡ ra th́ họ nói là, tại v́
những người này liên lạc với đại sứ quán vào ngày thứ Bảy-Chủ Nhật nên họ không
biết. Thử hỏi, điện thoại gọi đến th́ có thể giải thích được là họ không nghe,
c̣n mấy lá thư cầu cứu th́ sao, chẳng lẽ tại v́ mấy lá thư đó gửi vào thứ Bảy
nên họ không thèm đọc à... Chắc mấy người này không biết cách gửi thư cho đại sứ
quán rồi, cần nhắc nhở cho mọi người, khi gửi thư cho đại sứ quán th́ phải kèm
theo giấy bạc trong đó th́ họ mới chịu mở ra xem.
Hoàng Long, San Jose, Hoa Kỳ
Từ đảo Samoa nay đến Đài Loan đều thấy viên chức CSVN tiếp tay cho kẻ
xấu bách hại công nhân.
Ư kiến Butvang: và chỉ
thấy người Việt hải ngoại phải ra tay giúp đỡ:
http://vietnam-on-line.com/anhduong/Tincongdong/May05/PhongVanMaiKhanh-DaiLoan.htm
Nguyễn Phong, Houston, Mỹ
Tôi không nghĩ là Việt Nam bỏ rơi công dân của ḿnh ở Đài Loan nhưng chỉ là cách
tổ chức chưa đủ mạnh và hiệu quả cho công dân của ḿnh tin tưởng. Tôi hy vọng
sau sự kiện này th́ nhà chức trách Việt Nam phải có những thay đổi theo hướng
tích cực trong việc bảo vệ người lao động của ḿnh ở nước ngoài.
Tôi biết trong
nước đă cho phép các công ty đưa người đi lao động ở nước ngoài có quyền khống
chế về tài chính khi người lao động vi phạm hợp đồng, cụ thể là một lao động nữ
ở nước ngoài đă bỏ trốn th́ người chồng ở Việt Nam đă phải nộp phạt hai ngàn
đô-la Mỹ cho công ty này.
Vậy th́ đă có quyền lợi th́ cũng phải nên có trách
nhiệm, các công ty này cũng nên được pháp luật Việt Nam bắt buộc có trách nhiệm
bảo vệ những lao động mà họ tuyển gởi đi ra nước ngoài. Nếu không th́ các công
ty này chỉ thoải mái ngồi ở giữa và hưởng tiền dịch vụ c̣n người lao động sống
chết "mặc bay".
V́ qua vụ việc được ghi nhận ban đầu th́ chúng ta có thể thấy là các công ty
này không hề kiểm tra hay quan tâm xem các lao động của họ đưa qua có được đối
xử công bằng, có bị ức hiếp (v́ thiếu khả năng về ngôn ngữ địa phương, v́ thiếu
hiểu biết pháp luật địa phương, v́ không có hướng dẫn ..v.v.) mà giống như nhiệm
vụ của họ là lấy tiền, chở người sang là hết trách nhiệm. Nếu có quan tâm th́ sự
việc đă không nghiêm trọng như vậy, số lượng nạn nhân không cao như vậy v́
chuyện đă xảy ra trong một thời gian khá dài.
Nguyễn, Garden Grove, USA
Lúc c̣n ở Việt Nam, khi đi học tôi phải học thuộc 5 điều của bác dạy, tôi vẫn
c̣n nhớ điều 1 là "yêu tổ quốc yêu đồng bào".Tôi thấy là con dân Việt phải nhớ
và biết điều đó nhưng tôi thấy ngày nay giới lãnh đạo đâu có thực hiện lời
của người mà họ tôn thờ và bắt dân tôn thờ đâu.
Tổ quốc th́ Nam Quan, Hoàng Sa
vào tay Trung Quốc c̣n đồng bào lao động nước ngoài th́ thu tiền nhưng lại bỏ
mặc cho bị đầy đọa. Rhiệt là đau ḷng con quốc.
Nguyễn Lu, tp.HCM
Bác Hồ đă dạy chúng ta:..."Non sông Việt nam có trở nên vẻ vang hay không, dân
tộc Việt nam có được sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, đó
chính là một phần lớn nhờ vào công học tập của các cháu!". Tôi không nói tất cả
nhưng phần lớn những người sang Đài loan lao động là những người không làm theo
lời Bác Hồ dạy, không chịu học hành để nâng cao nhận thức, nhưng lại muốn có
nhiều tiền nên họ dễ bị lừa. Không nói ǵ ở Việt nam, đâu cũng vậy thôi. Mà tại
sao không sang những nước anh em bạn bè của chúng ta như Cuba, Lào, Cămpuchia,
Cộng ḥa dân chủ nhân dân Triều tiên, Trung quốc...để lao động kiếm tiền mà lại
đi Đài loan. Biết Chủ nghĩa tư bản là bóc lột mà c̣n sang đó làm chi cho tự làm
khổ thân ḿnh. Thậm chí c̣n làm ảnh hưởng đến h́nh ảnh của nước Việt Nam anh
hùng. Thật đáng thương nhưng cũng đáng giận.
Ư kiến của Butvang: Mấy
nước XHCN anh em nghèo thí mồ tiền đâu mà mua cô dâu hay nuôi người giúp việc
hay công nhân nước khác ?
Dung, Houston, Hoa Kỳ
Tôi là du học sinh từ hơn hai năm nay. Tôi gặp vài trở ngại khi nhờ các
tòa lãnh sự của VN giúp đỡ. Mỗi lần gọi điện rất khó khăn để gặp
được viên chức có thẩm quyền. Cuối cùng tôi đành phải tự giải quyết
lấy vì không thể kiên nhẫn chờ đợi. Tôi không biết các viên chức của
VN làm gì và ở đâu khi đi công cán nước ngoài. Vụ Đài Loan tôi nghĩ
còn tệ hại hơn nhiều vì liên hệ đến quyền lợi của các viên chức
trong và ngoài nước.
Trần Minh, Huế
Before leaving for Taiwan to work, Vietnamese workers should be provided with a
variety of local resources and services in Taiwan they can contact in the
provinces and cities they are working. There are a great number of non profit
and religious organizations and agencies in Taiwan that can provide free of
charge services and network for Vietnamese brides and workers. The agencies from
Vietnam must contact these organizations such as the church of Father Hung in
different cities and provide them to the potential workers so that they can be
prepared for any emergency situation. If allowed, local Vietnamese Women Union
can be involved to help these prospective workers and brides to prevent these
from happening.
Ư kiến của Butvang: bọn
buôn người cấu kết với viên chức quản lư người Việt nước ngoài để bóc lột người
lao động, vắt chanh rồi bỏ vỏ cho gọn, th́ giờ đâu đi lo cho mấy người bị ngược
đăi ? Th́ giờ là tiền bạc, dành th́ giờ để móc ngoặc với các công ty, với các
chủ nhân để buôn thêm nhiều người lao động nữa th́ mới có lợi thiết thực và bỏ
tiền vào túi được nhiều hơn !!!
Phan Lạc Đông Quân, Seatle USA
Xét về khía cạnh lao động, dù chân tay hay trí óc, ở bất kỳ quốc gia
nào cũng không phải là điều xấu xa. Trong bối cảnh toàn cầu hóa việc
chuyển dịch lao động từ quốc gia này tới quốc gia khác là điều hoàn
toàn tự nhiên, thuộc lợi ích chung của hai nước, của người lao động
và chủ nhân. Trong thế giới văn minh việc lạm dụng lao động mà bị coi
rẻ mạt hoặc thậm chí là nô lệ là điều đáng lên án đối với những
người sử dụng lao động.
Trở lại với việc lao động Việt Nam đi làm việc nước ngoài, trước
hết hãy thỏa thuận với bộ lao động tại quốc gia sở tại về quyền
lợi, nhiệm vụ, lợi ích của công nhân Việt Nam trước đã, bởi vì người
lao động có quyền khước từ những việc nguy hiểm, không đúng sở
nguyện, sở trường. Người lao động là trên hết, khi cần nhà nước ta
cũng có quyền để bảo vệ lợi ích của người lao động theo đúng tinh
thần hiến chương quốc tế về lao động. Chúng ta có quyền đòi hỏi lên
ủy ban nhân quyền LHQ vì VN có chân trong ủy ban này. Các bạn phải luôn
quan tâm, tự bảo vệ mình, phải liên hệ với các đại sứ quán của Việt
Nam ở nước ngoài khi cần thiết.
Hãy quan tâm tới nhà nước đi và bạn sẽ được đáp lại. Đừng trách
nhà nước bởi vì việc đi hợp tác lao động ở nước ngoài xuất phát từ
nguyện vọng của các bạn chứ nhà nước đâu có ép buộc bạn đi. Nếu
nhà nước không cho phép thì các bạn lại rùm beng lên nào là nhân
quyền, nào là thiếu dân chủ...
Ư
kiến của Butvang:
Bạn Phan Lạc
Đông Quân đang ở trên cung trăng, nói chuyện giống như nằm mơ : bạn nói "Người
lao động là trên hết," nhưng sự thật không phải như vậy: những hoàn cảnh
nhiều người lao động VN tại Đài Loan giống hoàn cảnh nô lệ th́ đúng hơn: "người
lao động là dưới cùng" mới đúng .
C̣n nói về "liên hệ với sứ quán", trên thực tế th́ sứ quán cũng như mẹ ghẻ đem
con bỏ chợ, làm sao "liên hệ" đây ?
Giọng điệu của bạn quá là ngây thơ khờ khạo thiếu kinh nghiệm, như thế th́ làm
sao mà đi khuyên bảo người khác được ?
Nguyễn Phong, Houston, USA
Qua ư kiến của bạn Phan Lạc Đông Quân ở Seattle USA, tôi đoán rằng có lẽ bạn
cũng là người lao động xuất khẩu. Vậy xin bạn chia sẻ những kinh nghiệm của bạn
khi t́m kiếm sự giúp đỡ của Nhà Nước VN khi bạn gặp khó khăn ở nước ngoài. V́
trong tương lai có thể những sự việc bất hạnh trên có thể tái diễn với h́nh thức
này hay h́nh thức khác, nếu bạn có được kinh nghiệm tốt xin chia sẻ với chúng
tôi-những người luôn gặp vướng mắc khi tiếp xúc với đại diện của Nhà Nước, mà cụ
thể tại USA là Toà Đại Sứ và Tổng lănh sự quán của VN. Đọc qua ư kiến của bạn
tôi chắc là bạn luôn giải quyết được các khó khăn này thông qua đại diện Nhà
Nước ở nước sở tại.
Đỗ Minh Nam, VN
Tôi biết có nhiều người nước ngoài đến VN lao động chớ không phải chỉ có người
VN đi lao động ở nước ngoài. Nhưng hai bên có chút ít khác nhau. Người nước
ngoài chọn công việc và đồng lương họ mong muốn, nếu thoả đáng th́ họ mới chấp
nhận. C̣n người VN được đi là may, điều kiện làm việc và đồng lương tồi tệ th́
cũng đành. Người nước ngoài rất yên tâm về sự được bảo vệ quyền lợi và nhân
phẩm, c̣n người VN th́ luôn luôn có cảm giác như đứa bé bị mẹ (ghẻ) ḿnh đem
ḿnh vứt bỏ giữa chợ, xung quanh toàn người không quen.
Học chính trị th́ được biết chế độ XHCN là bước phát triển cao hơn chủ nghĩa
tư bản, ai nói khác thế là không qua được kỳ thi, nhưng con người XHCN VN khi ra
nước ngoài th́ ở địa vị hèn kém, bị ngược đăi mà không được bênh vực mặc dù
trước khi đi họ đă nộp đủ lệ phí cộng thêm tiền "chạy chọt" gấp nhiều lần lệ
phí. Cơ chế quản lư người lao động hiện nay là thu được ngoại tệ tối đa cho đất
nước và trả công xứng đáng cho những người ban phép, tổ chức, làm thủ tục. Người
VN lao động ở nước ngoài hiện nay là con cháu những người anh hùng chiến thắng
30 năm trước, kính mong các vị có trách nhiệm làm thế nào để họ được đối xử xứng
đáng.
Huy
Theo tôi ư kiến của ông Đông Quân phản ảnh quan niệm của nhà nước: tự bảo vệ
ḿnh, người lao động cần đi, chứ nhà nước không ép buộc. "Hăy quan tâm tới nhà
nươc đi và bạn sẽ được đáp lại"
NCS, Nghệ An
BBC có thiên vị hay không khi đăng ý kiến của Hoàng Long từ San Jose, Hoa
Kỳ.
Sơn, Seoul, Korea
Ở Đài Loan hay đâu cũng vậy thôi. Ở Korea này cơ quan đại diện VN cũng
tệ lắm. Tôi có lần đến sứ quán vì công việc, các ông đại sứ ở đây
nói chuyện với công dân của mình toàn 'mày' với 'tao' thôi à. Tôi được
biết một số anh chị em mới qua đây công ty của họ bị phá sản, điện
cho đại diện họ phớt lờ đi và nói đủ lý do. Có người còn nói là
phải có tiền thì mới xong. Tôi nghe mà xót xa. Họ qua xứ người làm
thuê, bất đồng ngôn ngữ, chỉ biết cầu cứu các ông thôi vậy mà các ông
lại đem con bỏ chợ như thế. Hàng tháng họ vẫn phải trả một khoản
tiền gọi là quản lý phí cho các ông vậy mà các ông để trách nhiệm
ở nơi nào chẳng rõ nữa. Nếu có ông bà nhà báo nào quan tâm tới việc
này một chút thì cứ sang Korea này gặp những người lao động ở đây mà
hỏi xem. Tôi đảm bảo đa số là phản đối sự thiếu trách nhiệm của
những ông đại diện ở Korea này là cái chắc.
Đỗ Minh, tp. HCM
Xin hãy nhớ lại cách đây hai năm, nhiều thanh niên bị đưa đi lao động
bất hợp pháp ở Malaysia. Họ bị bắt, bị bỏ tù, đánh đòn dã man. Một
ông bố của những người kia vận dụng hết khả năng tự cứu con mình rồi
thì đại sứ quán VN ở đó mới "ăn theo nói leo" được một chút. Vụ bê
bối ở Đài Loan chỉ là một phần nhỏ của tảng băng chìm. Nếu báo chí
chú tâm sẽ còn thấy vô số vấn đề nặng nề nữa ngoài vụ này, phơi
bày nét nổi bật của cái gọi là ngoại giao của VN.
Phong, Sydney, Úc
Xuất khẩu lao động... nghe sao thấy thảm thương quá. Theo tôi nghĩ, sự can thiệp
của chính quyền VN tuy có thể mang lại hiệu quả giảm bớt đi những trường hợp bị
hành hung, c̣n những nghiệt đăi khác chắc khó mà tránh khỏi. Phong trào xuất
khấu lau động đă phản ảnh 1 nền kinh tế c̣n quá yếu kém. Hy vọng rằng chính phủ
VN sớm tạo điều kiện để thu hút được các đại thương gia trên thế giới vào VN đầu
tư để người dân có công ăn việc làm tại bản xứ. Chỉ khi đó th́ quyền lợi căn bản
của người công nhân mới được bảo vệ đầy đủ hơn.
Lê Công Đức, Đài Bắc, Taiwan
Tôi từng được tuyển làm phiên dịch cho một công ty nhưng chưa đầy một
tháng thì phải xin nghỉ việc vì không thể chịu nổi cảnh các nữ lao
động bị đối xử thậm tệ. Có trường hợp bị chủ đánh đập, cưỡng
hiếp, đến báo lại với công ty thì chỉ được chọn hai con đường là quay
lại làm việc và về nước. Tuy tôi là phiên dịch nhưng không giúp gì
được cho họ. Gọi điện báo cho phòng kinh tế văn hóa Đài Bắc thì cũng
không có người nghe máy. Muốn giúp thì không biết kêu ai hoặc kêu thì
người ta cũng không giúp.
Nguyễn Chơn Thái, Kansas City, USA
Coi như vấn đề xách nhiễu và xâm hại t́nh dục th́ nơi nào chẳng có, nhiều hay ít
mà thôi, tuy nhiên cách giải quyết vấn đề này mới là quan trọng. Theo tôi Việt
Nam nói rơ hơn là chính phủ Việt Nam thông qua văn pḥng đại diện người lao động
tại Đài Loan phải khai thác triệt để các khía cạnh luật pháp để đ̣i bồi thường
về mặt thiệt hại sức khỏe, tâm lư, danh dự, và cuối cùng là tài chính. Nếu cha
con hai dâm tặc này không đủ tiền bồi thường th́ chính phủ Đài Loan phải có
trách nhiệm ở phần c̣n lại. Đó đơn giản chỉ là lẽ công bằng. Vấn đề này c̣n đụng
chạm đến t́nh cảm dân tộc, v́ vậy dù là người Việt ở bất cứ nơi nào cũng tỏ bất
b́nh v́ vậy những người đại diện Việt Nam phải thấy rõ khía cạnh này trong việc
giải quyết vấn đề.
Kinh nghiệp từ những lần tranh chấp có tính quốc tế gần đây, như vụ tàu Trung
Quốc bắn ngư dân việt Nam, hay vấn đề định lại biên giới Việt Trung cho đến,
chuyện tranh chấp mậu dịch cá Ba sa, và vụ kiện chất độc da cam với Mỹ, Việt Nam
thể hiện rất kém nên phần thiệt hại luôn là phần ḿnh. Việt Nam cần có thật
nhiều chuyên gia luật Pháp tầm cỡ quốc tế. Thật ra chúng ta cũng đă có rất nhiều
những chuyên gia như vậy ở các nưóc có điều họ chưa t́m được môi trường thuật
lợi tại Việt Nam. Chính phủ Việt Nam phải tạo ra môi trường để thu hút các
chuyên gia này, như các nước Đông Âu và cựu liên bang Xô Viết đă và đang làm,
chứ đừng cứ bám víu vào một ư thức hệ quá hẹp ḥi, làm cản trở bước tiến của cả
dân tộc. Mong lắm thay!
Tuấn Khoa, Houston, USA
Lư do mà hai bạn Dung ở Houston và Linh ở Yokohama cứ gặp khó khăn khi muốn liên
lạc với nhân viên đại sứ quán Việt Nam không phải là v́ họ lười biếng đâu, mà
chính là họ ngại bạn là người của các cộng đồng chống Cộng muốn biết mặt mũi của
họ. Khỏi phải giải thích dông dài chắc hai bạn cũng biết rơ phần lớn những nhân
viên trong ṭa đại sứ là nhân viên t́nh báo. Họ có nhiều việc quan trọng phải
làm để ngăn cản các thế lực thù nghịch phản động bên ngoài. Muốn thành công lớn
họ phải chọn con đường sống trong âm thầm, do đó mà khó có cơ hội liên lạc với
bạn hay giúp dân lao động xuất khẩu.
Trần Văn Hoan, Nha Trang
Đại sứ quán hay bất cứ cơ quan công quyền nào cũng vậy, cái ǵ có quyền lợi th́
họ làm c̣n trách nhiệm th́ họ thoái thác, cho nên đất nước mới xếp vào hạng
nghèo đói. Cho nên các Hội đoàn từ thiện, các bạn Việt kiều ở các nước có lao
động Việt Nam nếu có điều kiện nên giúp đỡ đồng bào ḿnh, dù sao cũng là nạn
nhân của một cơ chế.
NQT, Đức
Tôi cảm ơn anh Lê Công Đức, Đài Bắc đă đưa thông tin rất chân thật về nổi thốn
khổ của người con gái VN tại Đài Loan và đề nghị BBC liên lạc mà phóng vấn anh
Đức để biết rơ thêm chi tiết cụ thể hơn v́ anh Đức là người nhân chứng hiện đang
sinh sống tại Taiwan. Bây giờ đem so sách người con gái ở Á Châu như Taiwan,
Hong Kong, Japan hay Singapore th́ thấy người con gái VN mà tủi nhục cho số phận
làm người.
Lisa Trương, USA
How do I get a contact with Linh mục Nguyễn Văn Hùng. Is there any other
world humanity group look into this issue from UN?
Người ngoại đạo
Cám ơn linh mục Nguyễn Văn Hùng đã cho nghe toàn bộ vụ việc. Đâu cần
phải kiện chất độc da cam, da đỏ chi cho phiền phức. Hãy đòi lại công
lý rành rành cho người phụ nữ Việt Nam đi.
Nguyễn Phát, San Jose, USA
Đọc thư tiếng Anh của thính giả Nguyễn
Phát
Noname, Tampa
Nhà nước không ép buộc ai đi theo như lời Phan Lạc Đông Quân trên lư thuyết rất
đúng. Nhưng c̣n chỉ tiêu của nhà nước đề ra mỗi năm phải xuất khẩu XXXXXX lao
động ra nước ngoài làm việc (tin này thường hay đăng trên vnexpress.net) để mang
ngoại tệ về cho nhà nước, đồng thời cũng giải quyết được công ăn việc làm cho
người dân v́ họ không thể kiếm được việc làm ở trong nước th́ bạn diễn giải như
thế nào đây, xin trả lời giúp. Vấn đề ở đây không phải là đem con bỏ chợ sống
chết mặc bây, đa số người lao động VN ở những nước như Đài Loan và Mă Lai đều
làm lao động về chân tay và rất ít học. Khi họ có vấn đề với chủ, họ không biết
phải làm sao mà việc này đúng ra là trước khi đưa họ sang nước ngoài làm việc,
họ phải được hướng dẫn tận t́nh là họ sẽ tiếp xúc với ai để nhờ giúp đỡ lúc gặp
khó khăn. Ở ngay tại VN thỉnh thoảng vẫn nghe nguời lao động bị mấy ông chủ Đài
Loan, Nam Hàn đánh đập và nhục mạ, nếu không có báo chí đưa tin th́ chính quyền
cũng làm ngơ luôn, huống ǵ là ở xứ người. Thiệt là đau xót cho thân phận làm
lao động xuất khẩu.
Lê Bảo, TPHCM
Khi đọc bài báo tôi thật sự rất bức xúc, tôi nghĩ phía Việt Nam ở Đài Loan không
quan tâm đến công nhân của ḿnh, v́ câu nói sao quá lố bịch ".. chúng tôi không
biết khi báo đài Đài Loan đăng tin chúng tôi mới biết..." v́ nếu như công nhân
Việt Nam tin tưởng họ th́ sao không gọi điện cho họ, tôi nghĩ cơ quan hữu trách
Việt Nam nên xem xét cách làm việc của ḿnh C̣n phía những người Đài Loan kia
chắc là hết gái rồi sao mà lại làm việc đồi bại như vậy? " già mà c̣n ham "
Nguyễn Thị Thủy Phượng, Youai Chiay, Taiwan
Em gả chồng qua đây 7 năm và có 2 cháu rồi. Theo em những lời cha Hùng
nói là sự thật. Rất mong chính quyền VN quan tâm tới những người lao
động và cô dâu qua đây. Nên chú ý đến những người có trách nhiệm ở
bên đây. Họ rất thờ ơ với những gì chúng em cần tới, hơn nữa còn ra
vẻ khinh thường và chỉ nói bằng tiền thì mới mau chóng hơn khi muốn
hồ sơ nộp lên được giải quyết. Chính quyền nên giúp chúng em mau chóng
có quốc tịch bên đây, thời gian làm rất lâu, giấy tờ rất phiền phức.
Mong rằng tương lai sau này con của chúng em sẽ hãnh diện khi cần tới
gặp một người đại diện cho chính phủ thực sự lo lắng và bao bọc
người Việt Nam.
Minh, Hungary
Tôi nghĩ , xuất khẩu lao động ( XKLĐ ) là một chủ trương tốt của chính phủ.
Trước hết, chính sách này giúp VN thu được một khoản ngoại tệ không nhỏ. Ví dụ
như năm 2004, với 67.000 lao động xuất khẩu đă chuyển về nước một khoản tiền 1.6
tỷ đôla. Mặt khác, XKLĐ c̣n góp phần giảm tỷ lệ thất nghiệp, giúp xoá đói giảm
nghèo. Đất chật người đông, một anh thanh niên chưa qua nổi lớp 6 trường làng
th́ làm được ǵ với 3 sào ruộng? Tiền lân đạm đă đành, ông trời nào đâu có tha,
hạn hán lũ lụt năm nào cũng đủ cả. Nhưng cũng anh thanh niên đó, nếu vay mượn để
kư được một hợp đồng đi lao động xuất khẩu, th́ với sức khoẻ và tŕnh độ học vấn
vốn có, đời sống kinh tế của anh ta hoàn toàn có thể được cải thiện. Các quốc
gia và lănh thổ phát triển hiện nay cần đến nhu cầu lao động tay chân, VN có dư,
tại sao lại không xuất khẩu? Nói như vậy để muốn nhấn mạnh thêm một lần nữa,
rằng chủ trương trên là đúng đắn. Lao động chân chính, dù dưới h́nh thức nào
cũng đáng tự hào, chẳng có ǵ là nhục nhă xấu hổ cả. VN chẳng phải là nước duy
nhất đang thực hiện sách lược đó, mà c̣n phải cạnh tranh với Trung Quốc,
Philippines và Indonesia ...
Tuy nhiên việc triển khai chủ trương XKLĐ có quá nhiều bất cập. Hậu quả thấy
rơ nhất không ǵ khác hơn chính là sự thiệt tḥi về quyền lợi của người dân đi
lao động xuất khẩu. Chưa qua được xứ người th́ họ đă bị các công ty môi giới lao
động hành hạ, làm tiền, thậm chí c̣n bị lừa đảo để cuối cùng tiền mất tật mang.
Sau đó run sợ trước các chủ nợ, trước ngân hàng và bước cuối cùng là ... nhà tù.
Ra được nước ngoài rồi th́ không ít người mới vỡ ra là ḿnh đă bị lừa, những
quyền lợi mà ḿnh được hưởng không "hoành tráng" như những điều khoản ’mập mờ ’’
trong hợp đồng lao động mà họ đă kư kết trước đó. Nếu cứ làm đúng như hợp đồng
th́ với thu nhập thấp hơn mong muốn, biết bao giờ họ mới trả nợ xong? Thế là họ
bỏ trốn. Nhiều trong số họ bị bắt và chính quyền sở tại tống vào tù v́ cư trú
bất hợp pháp, bị trục xuất về nước. Trong khi đó , ở quê nhà, cha mẹ vợ chồng họ
lại bị phạt tiền bởi họ đă vi phạm những điều đă kư trong hợp đồng. Nhà nước
cũng thiệt hại, chất lượng lao động VN không đảm bảo do tỷ lệ bỏ trốn nhiều th́
người ta sẽ t́m các nguồn khác từ Philippines, Indonesia ...
Các cơ quan công quyền đại diện cho Nhà nước Việt Nam tại nước ngoài lâu nay
rất nổi tiếng với thói làm ăn tắc trách, hống hách. Họ bàng quan, thờ ơ trước
nỗi khổ của con dân ḿnh Tuy nhiên lại rất nhiệt t́nh nếu như bạn có tiền. Chỉ
ở nước ngoài, người VN mới biết ḿnh là ai, mới biết nước VN đang ở đâu. Thờ ơ
với công dân ḿnh chưa đủ, các cơ quan này cũng thờ ơ nốt với các tổ chức phi
chính phủ do người Việt lập ra để giúp đỡ đồng bào VN. Có lẽ là họ sợ những tổ
chức nhân đạo kia là bọn phản động, là bọn lôi kéo ǵ chăng? Hiện trạng là như
thế. Xin nêu ra một số giải pháp nhằm góp phần khắc phục.
1. Chính phủ và ngành ngân hàng nhà nước nói riêng cần có các chính sách
thuận lợi giúp người đi LĐXK trong vấn đề vay vốn.
2. Chính phủ cần phải thông tin và bảo vệ quyền lợi của người đi LĐXK trong
việc t́m hiểu và kư kết hợp đồng với các công ty môi giới XKLĐ. Phải làm sáng tỏ
rằng, lương tháng của họ sẽ là bao nhiêu giá cả sinh hoạt ở nước ngoài thế nào.
Nếu thực hiện đúng cam kết th́ sau khi kết thúc hợp đồng thu nhập của họ là bao
nhiêu, có nhiều hơn số tiền đă bỏ ra không? Xu hướng của những công ty môi giới
XKLĐ là càng mập mờ càng tốt, càng lợi, c̣n người lao động th́ thây kệ, sống
chết mặc bay tiền thày bỏ túi chứ sá ǵ.
3. Chính phủ cần đốc thúc các cơ quan công quyền của VN tại nước ngoài giúp
đỡ và bảo vệ quyền lợi cho người dân đi LĐXK.
4. Các cơ quan công quyền của VN ở nước ngoài cần thay đổi cách nh́n nhận đối
với các tổ chức phi chính phủ, đặc biệt là các tổ chức do người VN sáng lập hoặc
đứng đầu. Phải hợp tác và phối hợp với các tổ chức này mới có thể làm tốt hơn
trong việc giúp đỡ và bảo vệ quyền lợi của người dân đi LĐXK.
Phạm Lâm, Dubai, UAE
Nhà nước hô hào XKLĐ là để thu ngoại tệ v́ nước nhà đang cần nhiều ngoại tệ,
thực ra danh từ xuất khẩu LD là để cho mỹ miều thôi chứ ở VN theo tôi gọi là
buôn bán nô lệ có lẽ đúng hơn. Các doanh nghiệp XKLĐ ( chủ buôn) ngoài lấy tiền
của 2 phía c̣n ợ ra đủ mọi thứ tiền khác nữa. Sau khi làm xong phần trách nhiệm
của họ là thu tiền và đưa được người đi rồi th́ đừng có hy vọng bất cứ điều ǵ ở
họ cả. Đại sứ quán VN ở nước ngoài chỉ là nơi tiêu thụ tiền của nhân dân thôi.
Ví dụ như ở UAE theo tôi là khoảng 200 ngàn USD cho 3 vị. Ngoài ra c̣n lương,
bổng ô tô, chứ cũng không giúp ǵ cho người LĐ. Cuộc sống ở xứ người ngoài việc
lao động cực nhọc c̣n phụ thuộc nhiều vào yếu tố may rủi nữa.
Oleg Trần, CH Czech
Xin quư vị xem báo Người Lao Động để nh́n khách quan khi BBC đang mở diễn đàn
này. Đó là bài báo về một cái chết thương tâm của một cô gái sang lao động ở Đài
Loan đă 2 năm nhưng vẫn không ai lo việc đưa xác về, “doanh nghiệp phủi tay”, cơ
quan chức năng “phủi bỏ trách nhiệm” (trích nguyên văn từ ngữ của báo NLĐ). Chỉ
v́ nghĩ đến món nợ gia đ́nh vay trước lúc ra đi mà cô gái phải viết những ḍng
về cho gia đ́nh trong bức thư định mệnh “?Dù sao con vẫn phải chiến đấu đến hơi
thở cuối cùng ...”. Thương lắm thay, sinh mạng con cháu của vua Hùng, con cháu
của dân tộc đă từng chiến thắng bao giặc ngoại xâm sao mà rẻ mạt thế.
VIE, Saigon
Đáng giận thay. Tôi đă từng nhiều lần đến và đi tại sân bay Tân Sơn Nhất, do đó
mà cũng nhiều lần chứng kiến cảnh hàng đoàn công nhân Việt Nam đang lo lắng
chuẩn bị cho một cuộc hành tŕnh đến xứ người để bán sức lao động. Nhiều người
trong số họ c̣n chưa nói cho rành mạch câu chào hỏi cảm ơn. Một bạn trẻ đang ngơ
ngác bẻn lẽn đến cạnh tôi hỏi về ư nghĩa của các từ và thông số ghi trên vé máy
bay là ǵ. Khi tôi hỏi bạn đă biết ǵ về nơi sẽ đến, công việc và cuộc sống của
những ngày sắp tới, th́ bạn này thành thật trả lời là chưa biết, qua đó rồi sẽ
liệu, nghe nói có người của công ty sẽ hướng dẫn bên đó. Nghe qua mà tôi lạnh cả
xương sống, đừng nói ǵ đến họ mà ngay cả bản thân tôi, một người đă từng được
“xoá mù đại học” , đi bao năm “tiếp cận với ngoại ngữ” trên ghế nhà trường và
lối sống văn minh đô thị cũng chưa thể ứng phó với t́nh huống như vậy. V́ tôi
hiểu cái khắc nghiệt của cuộc sống nơi xứ người cùng cái chuyện hỗ trợ công
nhân của các công ty xuất khẩu lao động Việt Nam. Tôi muốn hỏi bạn xem đă biết
việc các lao động khác đă bị ngược đăi và bị trả về nước trước đó chưa, nhưng
ngại làm bạn chùn chân trước giờ phút lên đường, và tôi cũng kịp nhớ ra là nếu
những người này mà biết được bản chất vấn đề th́ họ đă không thực hiện cuộc
phiêu lưu hôm nay.
Lê Minh Ngọc, Đài Bắc, Đài Loan
Tôi là một cô dâu VN. Tôi có ý kiến giống cha Nguyễn Văn Hùng. Đại
diện văn phòng văn hóa kinh tế Đài Bắc không giúp gì cho người lao
động và cô dâu VN ở Đài Loan. Mỗi lần có người gọi điện đến là họ
lại nói "yêu cầu người đó phải trực tiếp gọi điện tới". Khi những
người đó đang bị chủ nhà hay chủ công ty môi giới quản thúc thì thử
hỏi họ làm thế nào để trực tiếp gọi điện thoại tới được? Các công
ty thì lại vô trách nhiệm, hoặc thậm chí có người làm công tác phiên
dịch còn tiếp tay cho họ để hãm hại nữ lao động VN tại Đài Loan.
Noname
Tôi nghi ngờ BBC rất thiên vị trong chủ đề này, ngoài ư kiến mạnh dạn công bằng
của Đông Quân may mắn được đưa lên, c̣n mọi ư kiến chỉ một chiều đổ hết trách
nhiệm cho nhà nước, thật là bất công lừa dối dư luận trong, ngoài nước.
Vơ Tứ, Seatle
Ư kiến của Đông Quân là "công tâm"? Tôi xin hỏi ông Đông Quân, ở Seattle là ai,
làm công cụ ǵ cho nhà nước mà không có một chút mủi ḷng với những nạn nhân
xuất khẩu lao động, mà c̣n viết "Đừng trách nhà nước bởi vì việc đi hợp
tác lao động ở nước ngoài xuất phát từ nguyện vọng của các bạn chứ
nhà nước đâu có ép buộc bạn đi". Nói xin lỗi, bản thân ông thích lang
thang mà mất tích th́ bà con chúng tôi ở quanh Seattle này cũng vẫn có trách
nhiệm đi t́m kiếm, chứ nói ǵ nhà nước gửi người dân đi lao động xứ người th́
càng phải trách nhiệm hơn. Sống trong xă hội văn minh, con người phải có nghĩa
vụ với nhau chứ ? Một người công tâm th́ không phải việc đúng, việc sai nào của
nhà nước CS cũng bênh vực cho bằng được, đó chính là lư do chỉ có ư kiến quen
thuộc của Đông Quân trên chủ đề này.
Nguyễn Phong, Houston, Hoa Kỳ
Xin lỗi Ban Việt Ngữ BBC nhưng khi đưa tin lên mạng với những thư không rơ ràng
danh tánh và xuất xứ th́ cũng làm chúng tôi hơi lẫn lộn. Như bạn Noname và
Noname, Tampa có phải là một nhân vật hay không?
Bạn Noname th́ nói là "c̣n mọi ư kiến chỉ một chiều đổ hết trách nhiệm cho
nhà nước, thật là bất công lừa dối dư luận trong, ngoài nước." Tôi không biết là
bạn này có xem các thông tin của trong nước không? Không biết là bạn này có gọi
Báo Tuổi Trẻ và một số báo chí khác trong nước là lừa dối dư luận hay không? Là
Nhà Nước th́ giống như là Cha Mẹ của công dân nước ḿnh mà không tích cực lo
lắng cho con cái của ḿnh th́ ư kiến của bạn này và bạn Đông Quân có nên được
xem là cách nh́n hay chủ trương của Nhà Nước Việt Nam hay không?
Hỏi có nghĩa là trả lời: đương nhiên là không rồi v́ không có Nhà Nước nào
chấp nhận là ḿnh bỏ rơi công dân của nước ḿnh hết. Vậy th́ ư kiến được gọi là
công bằng của hai bạn sẽ đại diện cho ai? Không phải cho Nhà Nước Việt Nam cũng
không phải cho người dân đi lao động xuất khẩu hay du học, vậy chắc là của các
công ty môi giới hay đại diện quản lư lao động VN ở nước ngoài.
Tiếc rằng có những tư tưởng như hai bạn nên chúng ta mới có những rủi ro
nhiều hơn các nước khác trong vấn đề này. Trách nhiệm của Nhà Nước không có th́
chắc là lỗi ở người đi lao động-người đem ngoại tệ về cho đất nước, người sẵn
sàng hy sinh nhiều thứ như bỏ lại gia đ́nh vợ con, bỏ lại những ǵ thân quen của
quê hương và thậm chí có thể hy sinh tính mạng (như trườ! ng hợp làm trên tàu
đánh cá Hàn quốc mà báo chí ! trong n ớc có đề cập) để làm việc ở xứ người.
Vậy lỗi của họ là ǵ? Là không biết kiếm thông tin giúp đỡ ở đâu? Là tại v́
họ nghèo quá nên phải "ham" chuyện ra nước ngoài lao động! Là tại v́ họ thất học
nên ngoại ngữ không rành để có thể t́m được công bằng ở xứ người. Là tại khi họ
cần sự giúp đỡ th́ được gây khó khăn hay sẽ được trả lời đại loại kiểu "Hãy
quan tâm tới nhà nước đi và bạn sẽ được đáp lại" ?!..v.v..và...v.v..
Tôi tự hỏi khi tôi đi lao động xuất khẩu th́ tôi đă làm đủ mọi nghĩa vụ với
Nhà Nước, vậy ư kiến của hai bạn là tôi phải làm ǵ nữa đây để thể hiện tôi quan
tâm đến Nhà Nước? Giống như con tôi đi học th́ chỉ cần cháu học chăm và ngoan là
thực hiện xong trách nhiệm của cháu với gia đ́nh rồi, c̣n việc cháu bị bạn bè
trong lớp hành hung th́ là trách nhiệm của chúng tôi - cha mẹ của cháu - làm
việc với nhà trường để giải quyết. Cháu không phải làm ǵ thêm nữa ngoài việc
khi bị hành hung th́ về "méc" với Cha Mẹ. Là Cha Mẹ bạn có bao giờ nói với con
của bạn là hăy chờ đến đầu tuần sau bạn sẽ xem vết thương của con bạn ra sao v́
bây giờ bạn bận nghỉ cuối tuần không? Lỡ con bạn v́ vậy mà qua đời th́ sao? Chắc
bạn nói không sao, ḿnh c̣n đến mấy chục triệu đứa con mà, chết một hai đứa đâu
có sao!
Nghe th́ thấy quá vô lư, không có bậc phụ huynh nào như vậy phải không? Nhưng
đau xót thay là sự thật ở Ban Quản lư lao động tại Đài Loan là như thế cho nên
tôi hoàn toàn không hiểu hai bạn muốn những nạn nhân kia "quan tâm" đến Nhà Nước
như thế nào để được Nhà Nước giúp đỡ đây?
Những ư kiến trên BBC th́ có một số hơi cực đoan do nóng giận nhưng đa số là
đúng trong chuyện này, đặc biệt là của những người trong cuộc. Vậy mà bị cho là
bất công và lừa dối, tôi cho là phát biểu trên mang tính xúc phạm nặng nề đến
những lao động xuất khẩu và du học sinh như chúng tôi. Tôi mong rằng hai bạn có
những giải thích thỏa đáng về phát biểu của ḿnh. Nếu hai bạn muốn tranh căi
thêm với tôi th́ đề nghị hai bạn gởi e-mail (xin dùng địa chỉ đàng hoàng) đến
Ban Việt Ngữ BBC. Ban Việt Ngữ biết địa chỉ e-mail của tôi để forward đến. Rất
cám ơn Ban Việt Ngữ
Tony, Canada
Trước hết phải hiểu "Xuất khẩu lao động" là 1 quốc sách do nhà nước ban bố nhằm
giải quyết t́nh trạng không có công ăn việc làm trong nước,đồng thời cũng tạo ra
lợi nhuận cho nhà nước từ dịch vụ mua bán sức người này, v́ vậy trách nhiệm
trước hết thuộc về nhà nước,đây là một dịch vụ thường thấy ở những nước nghèo mà
đông dân.
Vấn đề sẽ không có ǵ phải bàn căi nếu nhà nước có sự quan tâm hợp lư và công
bằng cho người dân đói khổ. Phải cắt cử những người có tâm và cũng cần có đủ kiến
thức về luật pháp để giải quyết những tranh chấp xảy ra giữa chủ và thợ VN.
Trường hợp như ông Trần Dông Huy phải chờ đến khi báo chí Đài loan rùm beng
rồi mới biết là một thái độ hết sức vô trách nhiệm trên cương vị đại diện của
nhà nước VN tại Đài loan.
Hồ Kỳ, San Jose
Tôi thật thất vọng ông Phan Lạc Đông Quân ở Seattle. Vấn đề nào ông ta cũng binh
vực chính quyền, ngay cả việc lao động Việt Nam bị đối xử tệ bạc ở Đài Loan, ông
Quân cũng không tỏ ra thương cảm với người bị hại mà c̣n mỉa mai, chê trách. Ông
nầy đang ở xứ sở tự do, hưởng những quyền lợi của một nước dân chủ mà mở miệng
là binh vực chính quyền, a dua một cách mù quáng, thật đáng hổ thẹn. Tôi nghĩ
rằng BBC nên đăng những thư của dộc giả thật ḷng, không phải lúc nào cũng cần
có ư kiến trái ngược mới phong phú trang báo.
Vô danh
So sánh việc “xuất khẩu” lao động giữa chế độ XHCN và chế độ thực dân Pháp giống
nhau đến mức đáng ngạc nhiên, cả về mức độ bóc lột và sự vô trách nhiệm. Hầu hết
những người thân gia đ́nh và bạn bè nói họ đi lao động theo chương tŕnh “xuất
khẩu” đều bị nhà nước thu các khoản chiếm đến 50% lương, thậm chí c̣n hơn nữa từ
cái thời đi Đông Âu, Liên Xô, Irắc...
Qua chuyện này tôi hiểu thêm v́ sao nước Mỹ quan tâm đến tự do tôn giáo,
trong sự áp bức của bộ máy cai trị th́ tôn giáo sẽ là nơi người dân thường nương
tựa. Vai tṛ bảo vệ quyền lợi người lao động của các tổ chức phi chính phủ đă
thể hiện rơ qua vụ này, họ phản ứng nhanh hơn chính quyền Đài Loan và CSVN rất
nhiều.
CSVN vẫn lớn tiếng không vi phạm tự do tôn giáo, thế nhưng việc phải ngồi đàm
phán với Mỹ để đạt được thoả thuận về tự do tôn giáo đă thay cho một lời tự thú,
có “tự do” tại sao phải chấp nhận đàm phán? Diễn đàn của BBC đă trở nên sống
động hơn trước đây khi có những nạn nhân lên tiếng được truyền tải mau chóng, họ
đă biết t́m đến diễn đàn để vạch trần sự bất công và mọi người cùng cảm thông
chia sẻ. Đáng buồn vẫn c̣n vài giọng điệu lạc lơng coi thường sự an nguy sinh
mạng con người, họ là những ai (Phan Lạc Đông Quân, Noname...) tôi không quan
tâm, sự xuất hiện của những lời lẽ như vậy xét theo một góc độ nào đó vẫn cần
thiết. V́ nó không làm mọi người ngủ quên, báo động các thách thức to lớn mà
những người yêu chuộng tự do và nhân quyền sẽ phải đối mặt trong thực tế. Điều
tôi thật sự khó hiểu là tại sao đến thời đại này, vẫn có những người mất thời
gian công sức lên diễn đàn để phô trương sự thiếu của ḿnh?
Kim Dung, TP. HCM
Nghe được cuộc phỏng vấn của cha Hùng, tôi không biết phải diễn tả thế nào về
những bức xúc của tôi đối với nhà nước. Thân phận những người nữ nghèo Việt nam
bị ngược đăi đủ mọi cách cả trong nước lẫn ở nước ngoài, là nỗi đau xót không
riêng của ai mà cả dân tộc Việt nam. Vấn đề ở đây là yếu tố CON NGƯỜI, những
người cầm quyền Việt nam đặt yếu tố nào lên hàng đầu trong qui tŕnh phát triển
và hội nhập?
Phải chăng nhà nước Việt nam cứ măi ḷng ṿng trong mớ rối rắm tiêu cực, hay
ai mạnh thế mạnh quyền mạnh tiền th́ sống mà quên đi 2/3 dân nghèo Việt nam sống
chết mặc kệ! Bảo vệ cho công dân Việt nam nghĩa là bảo vệ danh dự cho tổ quốc
Việt nam, đây là bổn phận của chính quyền và những tổ chức đại diện Việt nam ở
nước ngoài.
|
|
Bảo vệ cho công dân Việt nam nghĩa là bảo vệ danh dự cho
tổ quốc Việt nam, đây là bổn phận của chính quyền và những tổ chức đại diện
Việt nam ở nước ngoài.
|
Tôi rất băn khoăn: mấy phần ngh́n phụ nữ nghèo ở nông thôn, được nghe tin
tức, theo dơi thông tin đa chiều để biết mà tự bảo vệ ḿnh. Điều thiết yếu của
những phụ nữ nghèo là có tiền để trang trải mỗi ngày, lo cho gia đ́nh . V́ thế,
họ cứ vô t́nh lao vào bẫy của những kẻ vô lương tâm như con thiêu thân. Nỗi buồn
thật nhức nhối vô tận. Các anh chị có cách nào, cố gắng lên để giúp những thân
phận đáng thương, họ cũng như chị như em của chúng ta.
Tony, Canada
To noname: Tôi chắc chắn là người đối lập ư kiến với bạn và cũng bị xoá bài
nhiều lần,nếu bạn không chứng minh dược người khác nói sai hoặc lừa dối th́ ư
kiến của bạn chỉ chứng minh 1 điều:bạn là con cháu của những người đang trục lợi
trong việc xuất khẩu lao động,hoặc chính bạn là người đang kiếm lời trên xương
máu và nước mắt của đồng bào ḿnh. Bạn là cán bộ đảng chăng mà phải noname ở
đây.
Đinh Lan, tpHCM
Cho tôi gởi lời đến anh Phan Lạc Đông Quân ở Seattle. Các anh chị trên đây v́
ḷng nhân đạo nên đă nêu ra những đều người công nhân lao động Việt Nam bị thiệt
thòi đủ điều để chính phủ VN thấy rõ những việc đó mà t́m cách giúp đỡ họ, anh
được may mắn ở Mỹ nên anh không bị đối xử tệ như các anh chị công nhân gặp phải
ở các nước khác. Lời nói của anh thật mâu thuẫn v́ nếu chính phủ VN tốt như vậy
sao anh lại bỏ nước ra đi làm ǵ? Bằng chứng là anh đang ở nước ngoài đấy, nếu
họ tốt với anh như vậy sao anh không trở vền VN sống? Đa số người Việt tị nạn
sống ở nước ngoài v́ họ bị đối xử không công bằng ở VN nên sống không nổi ở VN,
c̣n anh có phước như vậy sao lại bỏ nước ra đi? Chuyện không thể hiểu nổi?
Xin anh v́ ḷng nhân đạo mà lên tiếng bên vực những người VN bất hạnh bị
chính phủ VN "đem con bỏ chợ" ở nước ngoài v́ họ hàng năm gởi về VN rất nhiều
tiền từ công sức của họ, vậy th́ trách nhiệm của nhà nước là phải bảo vệ quyền
lợi của ḿnh bằng cách giúp đỡ những người lao động mới đúng chứ. Bảo vệ người
VN đang lao động ở nước ngoài tức là bảo vệ nguồn thu nhập ngoại tệ cho chính
nhà nước mà.
Nguyễn Hương, Đài Trung, Đài Loan
Tôi hiện đang làm việc ở Đài Loan, tôi thấy những người làm công ở đây
thật vất vả bất công, thậm chí không có lấy một ngày nghỉ dù là
ngày lễ hay ngày Tết. Nếu như chúng tôi có thắc mắc với môi giới nhờ
họ can thiệp thì chỉ được nghe một lời là các chị phải cố gắng.
Nhiều trường hợp môi giới biết là chủ đối xử quá đáng với chúng tôi
nhưng họ cũng không giúp chúng tôi đổi chủ hoặc có biện pháp gì đối
với chủ sử dụng. Nếu chúng tôi không chịu khó thì họ cho về nước.
Chính vì vậy mới có hàng ngàn người phải chọn ra ngoài, mặc dù họ
không muốn như vậy. Nhưng chúng tôi là dân nghèo, nếu chịu nghe theo họ
để về nước thì lấy tiền đâu để trả nợ mà trước khi chúng tôi đi
phải đóng cho công ty?
Tôi còn được chứng kiến một chị khi ban đêm đến giúp người bệnh
chị ấy bị ngã, thấy vậy chủ thuê gọi môi giới đến, nhưng khi môi giới
đến thì không đưa chị ấy đi bệnh viện để chữa mà ngược lại còn nhốt
chị ấy lại. Cũng may là chị ấy đã được một người Đài Loan giúp đỡ
báo cho cảnh sát và chị ấy mới được đến bệnh viện chữa bệnh. Nhưng
với cách giải quyết của môi giới và ông Trần Huy Đông, chúng tôi là
những người bạn ở gần chị ấy trong những ngày chị ấy ở bệnh viện
thật là bất công. Vậy chúng tôi mong chính phủ có cách giải quyết và
sự đền bù thích đáng cho chúng tôi khi sống và làm việc ở Đài Loan
khi không may xảy ra tai nạn.
|