ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

Saigon Nhỏ ngày 5.6.2004

Tú Gàn

Chuyện dài cha Lư!

Trong tuần qua, dư luận lại xôn xao khi đọc “Bản tường tŕnh về những lần thăm nuôi Lm Tadeo Nguyễn Văn Lư” và “Đơn khiếu nại v/v biệt giam Linh mục Tadêo Nguyễn Văn Lư” của chị ruột, chị dâu và cháu của Linh mục Lư, được công bố trên hầu hết các báo chí Việt ngữ ở Orange County.

Có người đă hoảng hốt, lên tiếng phản đối sự công bố những tài liệu này v́ cho đó là tài liệu giả. Họ lư luận rằng nếu những tài liệu này là thật th́ Tâm Thứ gởi Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đề ngày 17.4.2003 của Linh mục Lư trước đây cũng là thật sao? Người khác cho rằng Linh mục Lư đă bị Cộng Sản “tẩy nảo”. Hai người chị và cháu Linh mục Lư cho rằng Linh mục Lư “có dấu hiệu bị lệch lạc về óc phán đoán” “có dấu hiệu bị bệnh hoang tưởng” Nhưng những người biết rơ Linh mục Lư đều nói rằng họ không ngạc nhiên về chuyện này.

Tuy nhiên, trước khi tŕnh bày một vài ư kiến, chúng tôi xin đăng lại những đoạn chính của hai tài liệu nói trên để đọc giả có thể theo dơi vấn đề một cách dễ dàng hơn.

BẢN TƯỜNG TR̀NH VỀ THĂM NUÔI

Bản tường tŕnh của hai người chị và cháu cha Lư cho biết từ ngày 19.10.2001 (ngày cha Lư bị tuyên án) đến nay, họ đă ra Nam Hà thăm nuôi cha Lư tất cả 14 lần, lần đầu tiên vào ngày 8.11.2001 và lần cuối cùng vào ngày 6.5.2004. Bản tường tŕnh đă tường thuật tổng quát những chuyện đă xẩy ra trong mỗi lần thăm nuôi. Tuy nhiên, chúng tôi thấy lần thăm nuôi cuối cùng là quan trọng hơn cả, nên trong phạm vi một bài báo, chúng tôi thấy chỉ cần đăng lại phần tường thuật về lần này, đọc giả cũng có thể thấy được chuyện ǵ đă xẩy ra:

“Ngày 6/5/2004 , cô Hiếu, anh Dũng và anh Việt đi thăm. (Lúc 8h55') Vừa gặp, Cha Lư ôm từng người. Và cũng như những lần trước, khoảng từ tháng 04/2003 trở lại sau này, Cha Lư có chiều hướng nói nhiều và càng về sau Cha càng nói nhiều hơn và đặc biệt trong lần này vừa ngồi xuống Cha Lư nói ngay, "ở nhà bà con có chuyện ǵ th́ cứ nói hết đi?" anh Dũng thưa: "Dạ không, bà con b́nh thường, tất cả gởi lời thăm chú." Việt nói "Chú Tri nói..." Cha Lư ngắt ngang và tỏ vẻ nóng nảy, "chuyện Chú Tri nói chú biết hết rồi, tí rồi nói sau, bây giờ nghe chú nói: "Cái này (tờ giấy do Cha viết có tên: Niệm tên tối cao Giêsu) chúng con đem về phổ biến cho mọi người, Việt photo cho bà con trong nhà và tập, chú đă ghi rơ ràng trong đó. Chỉ cần làm theo công thức này th́ đủ lên thiên đàng, không cần làm chi thêm, kể cả kinh Kính mừng th́ cũng như vậy, nhưng (kinh Kính mừng) hơi dài, (nên) khi đọc ít người chú tâm. Cái này ngắn hơn và cũng đầy đủ. Con nhớ đưa cho 2 xứ An truyền và Nguyệt biều và đem bản này cho cha Giải và cha Lợi nữa. Công thức này đă có từ hơn 2000 năm, chú mới tập và rất thành công. Ai thực hiện th́ lúc nào th́ cũng thấy Chúa ở trong ḿnh hết. Ḿnh với Chúa nên một." Quay qua cán bộ Cha nói "các ông cho cháu tôi đem giấy này về để mọi người sống tốt và nên thánh." Cha Lư nói tiếp: "Hôm vừa rồi, phái đoàn Toà thánh qua thăm làm việc với Nhà nước, sắp tới sẽ thiết lập quan hệ ngoại giao, chú nghe tin nên vội viết 01 Tâm thư Kính Đệ Tŕnh Toà Thánh Vatican, Nhà nước đă gởi rồi. Đây là một việc hệ trọng mà trước đây chưa làm được. Từ năm 54 đến nay giữa Ṭa thánh và Nhà nước không có quan hệ ngoại giao, bây giờ mới tiến tới. Quan trọng lắm, Chúa đă dùng chú để làm trung gian. Từ một đứa con nít, một linh mục vô danh mà Chúa dùng chú trong việc hệ trọng này quả là quá sức chú. Chú Tri bảo chú im, im làm sao được. Chúa Thánh Thần đứng đằng sau lưng cứ thúc, thúc liên tục, bắt chú phải làm. Đừng có tưởng im mà được với Chúa à! Với lại chú nói với Chúa, "Chúa bắt con làm th́ con phải làm, nếu sai th́ Chúa chịu chứ con không chịu đâu", quan trọng lắm. Phái đoàn Ṭa thánh qua muốn thăm gặp chú để làm việc, nhưng v́ qua trể 01 ngày, rồi phải lên Tây nguyên, rồi ra Phú thọ dự lễ giỗ tổ Hùng vương mất hết thời gian nên không vào thăm chú được, họ chỉ gởi lời thăm, chứ ở đây Trại đă chuẩn bị đón phái đoàn Ṭa thánh rồi."

Việt cắt ngang: "Dựa vào đâu mà chú nói là chú đóng vai tṛ quan trọng như vậy?"

Tỏ thái độ nóng giận Cha nói: "Dựa vào đâu, vào Chúa chứ vào đâu nữa" (quay qua cán bộ công an đang ngồi đó) Cha Lư nói, "Cho tôi cái thư hồi nảy tôi đă tŕnh bày với các anh.” Lấy thư từ tay anh cán bộ Cha nói tiếp: "Chúng con mang thư này về đưa cho Đức Cha Thể v́ Ngài là bề trên của chú. Bức thư này giống bức Tâm thư chú gởi cho Ṭa thánh, thư gởi cho Toà thánh chú viết vội vàng v́ gấp sau đó chú ngồi viết lại cho Đức Cha. Nội dung th́ giống với bức thư gởi cho Toà thánh nhưng thư này có phần văn vẽ hoa mĩ hơn."

Bổng nhiên ông Nam nói: “Anh Lư cho tôi xem lại thư. Quay qua phía ông Nam , với thái độ giận dữ Cha Lư nói lớn: "Các ông đừng chọc tôi tự ái. Tôi làm ǵ cũng rơ ràng, minh bạch trước mặt các ông cả. Không có ǵ dối trá, hay dấu diếm, các ông đừng chọc tôi giận. Thư này cũng giống thư kia, có ǵ đâu mà các ông làm vậy. Nếu các ông không cho tôi xé bức thư trước mặt các ông ngay bây giờ. Tôi đứng lên đi vào luôn, từ này về sau tôi không cần gặp gỡ tiếp xúc với người ngoài xă hội." Ông Nam liền nói: "Làm ǵ mà nóng vậy, từ từ xem nào!”

Quay lại gia đ́nh Cha nói: "Thư chú Tri chú đọc rồi, do Nhà nước tin chú nên mới cho chú đọc có cả thư của O Qui và bà Hiền, thư bà Hiền th́ viết khôn ngoan, c̣n thư chú Tri th́ dặn chú như con nít. Nói như chú Tri th́ đến bao giờ dượng Trường và chú Tri được về. Con nói với chú Tri những ǵ chú Tri dặn chú biết lâu rồi, không cần phải nói nữa."

Sau đó Cha Lư nhắc lại một vài kĩ niệm về thời thơ ấu như "em c̣n nhớ chị Hiếu cổng em qua khe qua suối đi học; chú là đứa nhà quê, gia đ́nh ḿnh nhỏ bé, nghèo khổ, dốt nát, không ai học hành nhiều cả, cả gịng họ chỉ có Việt là có cử nhân đầu tiên. Vậy mà Chúa lại dùng em trong việc này." Nội dung này, Cha Lư nhắc lại vài lần như đă học thuộc.(v́ có lúc cô Hiếu ngắt ngang, nhưng Cha Lư vẫn nói lại như ban đầu).

Đến đây ông Nam nói: "Anh Lư theo tôi vào gặp Ban Thắng. Gia đ́nh thông cảm ngồi chờ một chút." Ông Nam cầm bức thư và dẫn Cha Lư vào. Khoảng 15 phút sau, (9h35') Cha Lư trở lại pḥng gặp với nét mặt buồn, hơi cúi và đưa cho Việt và nói: “Con cầm bức thư photo mà chú gởi cho Ṭa thánh cũng được, trong này chú có kư Quản xừ An truyền. Cho chú kư chữ này là Nhà nước đă nhượng bộ nhiều lắm rồi. Con nhớ thăm Đức cha và trao tận tay cho Ngài, chú viết thêm mấy chữ trước mặt các con và nói với Đức cha là bức thư này do chính chú viết. Con cũng nhớ photo cho cha Giải và cha Lợi và các cha. Nói với 2 cha là bức thư này giải thích một phần cho bức thư trước. Cha Lư nói thêm: "Để giữ uy tính và thể diện cho Nhà nước chú đă nhận tội rồi". Khi nói như vậy th́ giọng nói yếu đi và mắt nh́n lơ chỗ khác.

Cô Hiếu kể, hôm rồi có phái đoàn Hà nội vào nhà quay phim, nghe vậy Cha Lư tiếp lời: "Ở đây họ cũng có quay trọn một ngày sống sinh hoạt của chú trong pḥng giam, cảnh chú đọc kinh, cầu nguyện, ăn cơm họ đều quay vào hết. Họ quay suốt một ngày đến tối mất hết 6,7 cuốn phim. Khi được phóng viên hỏi "những việc làm của Lm trước đây có đúng không, và những việc làm bây giờ có ǵ sai không? ụ Chú trả lời trước óng kính với họ: "Với Chúa, những việc làm trước đây tôi làm đều đúng, và với Chúa những việc tôi làm bây giờ cũng đúng." C̣n chuyện quay phim đó là việc của Nhà nước." Lúc chia tay, Cha Lư nói: "Gia đ́nh đừng lo, em không mất Đức tin đâu, cả nhà yên tâm."  Buổi thăm kết thúc lúc 10h05'.

Từ ngày 18/12/2001 đến 6/5/2004 , gia đ́nh đă gặp mặt Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư tổng cộng 14 lần. Trước mỗi lần đi thăm, gia đ́nh đều phải làm đơn ghi rơ ngày đi thăm nuôi và xin phép chính quyền địa phương, đồng thơiụ chính quyền yêu cầu nộp 02 bản photo. Trong tất cả các lần thăm nuôi, gia đ́nh đều được yêu cầu viết "Bản cảm tưởng" tương tự như lần thăm nuôi đầu tiên.”

ĐƠN KHIẾU NẠI NHÀ CẦM QUYỀN

Đơn khiếu nại đề ngày 15.5.2004 gởi các ông Nông Đức Mạnh, Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam, Trần Đức Lương, Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam, Nguyễn Văn An, Chủ tịch Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam, Phan Văn Khải, Thủ tướng nước CHXHCN Việt Nam, Chánh án Ṭa án Nhân dân Tối cao, Viện Trưởng Viện kiểm sát Nhân dân Tối cao, Lê Hồng An, Bộ trưởng Bộ Công an, Uông Chu Lưu, Bộ trưởng Bộ Tư pháp và Ban Giám thị Trại giam Nam Hà, Bộ Công an. Nội dung đơn khiếu nại viết nguyên văn như sau:

“Chúng tôi là chị dâu, chị ruột và cháu ruột của Linh mục Tadêo Nguyễn Văn Lư, người đang bị giam giữ tại Trại giam Nam Hà, Ba sao, Kim bảng, Hà Nam.

Kính thưa quí vị lănh đạo, từ ngày 17/5/2001 Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư bị bắt đến nay đă tṛn 03 năm, qua những lần thăm nuôi chúng tôi được biết Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư bị biệt giam hoàn toàn. Lo sợ cho t́nh trạng sức khỏe thể xác và tinh thần sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng nếu phải cứ bị biệt giam, nên trong những lần thăm nuôi gia đ́nh chúng tôi đă nhiều lần tiếp xúc với lănh đạo Trại giam Nam Hà và yêu cầu ngưng hành động biệt giam đối với Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư, nhưng măi đến hôm nay những yêu cầu ấy vẫn không được đáp ứng.

Lúc 9h5' Thứ Năm, ngày 06/5/2004 vừa qua, những người trong gia đ́nh chúng tôi gồm: Nguyễn thị Hiếu, Nguyễn văn Dũng và Nguyễn vũ Việt đă gặp mặt và thăm Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư. Căn cứ vào những lần gặp thăm trước và trong lần gặp thăm vừa rồi, điều mà gia đ́nh lo sợ đă xảy ra một cách rơ ràng. Cụ thể chúng tôi xin nêu một số hành động và suy nghĩ của Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư trong lần thăm gặp vừa rồi với chúng tôi như sau:

1. Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư có dấu hiệu bị lệch lạc về óc phán đoán.

Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư kể về đoàn quay phim của Đài Truyền h́nh trung ương đến quay cảnh "một ngày sống và sinh hoạt của Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư" ở tại Trại giam (vào khoảng thượng tuần tháng 3/2004). Khi được phóng viên hỏi những việc làm của Lm trước đây có đúng không, và những việc làm bây giờ có ǵ sai không? Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư đă trả lời trước ống kính phóng viên rằng. Xin trích nguyên văn câu nói: "Chú trả lời với họ: Với Chúa, những việc làm trước đây tôi làm đều đúng, và với Chúa những việc tôi làm bây giờ cũng đúng."

2. Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư có dấu hiệu bị bệnh hoang tưởng.

Khoảng thời gian từ đầu năm 2003 đến nay, trong những lần thăm nuôi, Lm Lư nói nhiều và không thích lắng nghe gia đ́nh nói mà chỉ muốn gia đ́nh nghe ḿnh nói. Đa số nói về các "dấu lạ" mà linh mục nói rằng linh mục được Chúa cho thấy như: Chúa thay trái tim khác cho linh mục, Chúa đưa linh mục lên núi cao, …

Trong lần thăm nuôi ngày 06/5/2004 , Lm Lư tự nhận ḿnh là nhân vật quan trọng trong mối quan hệ giữa Ṭa thánh Vatican và Chính phủ Việt nam. Lm cho rằng nếu sau này Chính phủ Việt nam có thiết lập quan hệ ngoại giao được với Ṭa thánh Vatican th́ cũng là nhờ sự đóng góp chủ yếu của Lm Lư. Không hiểu từ nguồn thông tin nào mà Lm Lư nói rằng, Trại giam đă chuẩn bị và tổ chức đón phái đoàn Ṭa thánh vào thăm Lm Lư, "nên Chú vội vàng viết bức Tâm thư Kính đệ tŕnh Toà thánh Vatican " nhưng do phái đoàn bận nhiều việc nên không ghé thăm được.

Một điều chúng tôi biết chắc là Nhà nước Việt nam không bao giờ thiếu khôn ngoan và nhân sự để rồi lại phải nhờ đến một người mà theo bản Cáo trạng của Viện kiểm sát Nhân dân Tối cao tại phiên Phúc thẩm xử 03 người cháu của Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư (Nguyễn thị Hoa, Nguyễn trực Cường và Nguyễn vũ Việt) vào ngày 28/11/2003, đă gọi Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư "là một tên tội phạm đặc biệt nguy hiểm đến chế độ" mà hôm nay chẳng lẽ Nhà nước lại nhờ người "đang trong t́nh trạng bị biệt giam" đứng ra làm "trung gian" cho việc thiết lập quan hệ giữa Nhà nước Việt nam và Toà thánh Vatican sao! Vậy chỉ có thể là người bị bệnh hoang tưởng mới nhận ḿnh là người quan trọng như thế!

Cũng trong lần thăm gặp vừa rồi, Lm Lư cho gia đ́nh biết là linh mục vẫn bị biệt giam ở một pḥng nhỏ trong một khu nhà rộng lớn mà theo như linh mục kể "Chú có la lớn cũng không nghe một tiếng người nào đáp lại". Và điều tệ hại hơn hiện nay là Lm Lư cảm thấy "yên phận" với h́nh thức biệt giam này.

3. Bị biệt giam có thể nguy hiểm đến sức khỏe và tín mạng.

Theo thiển ư của chúng tôi. khi sống một ḿnh trong khu nhà rộng lớn trong Trại giam như thế, nếu Lm Lư bị bệnh hay trúng gió cấm khẩu vào giờ đêm th́ làm sao ai có thể biết để cấp cứu? Như vậy sức khỏe và mạng sống của Lm Lư có bảo đảm an toàn không?

Thưa quí vị lănh đạo, từ những sự việc và nhận định nêu trên, gia đ́nh chúng tôi thật sự hoang mang và lo sợ cho số phận tù đày của Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư là người thân yêu của chúng tôi.

Chúng tôi khẩn thiết yêu cầu quí vị lănh đạo các cấp chấm dứt ngay hành động biệt giam nguy hiểm đă và đang dẫn tơí t́nh trạng khủng hoảng - lệch lạc đối vơí Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư và đồng thời tạo mọi điều kiện giúp Lm Tadêo Nguyễn Văn Lư được chữa trị về mặt tinh thần để Lm Lư có thể trở lại trạng thái b́nh thường.

Chúng tôi rất mong nhận được sự quan tâm giúp đỡ cuả quí cấp lănh đạo.

Xin chân thành cám ơn.”

BỊ “TẨY NẢO” HAY HOẢNG TƯỞNG?

Chỉ Nguyễn Phúc Liên cho rằng các tài liệu trên là giả, c̣n đa số tin rằng những tài liệu đó là thật v́ việc kiểm chứng quá dễ dàng. Với Tâm Thư đề ngày 17.5.2001 của Linh mục Lư gởi Hội Đồng Giám Mục Việt Nam , việc kiểm chứng khó khăn v́ không có sự xác nhận hay phủ nhận. Nhưng với các tài liệu nói trên, chỉ cần một cú điện thoại hỏi thẳng người viết là xong ngay.

Đa số cho rằng Linh mục Lư đă bị “tẩy nảo”. Các người chị và cháu cha Lư cho rằng cha Lư “có dấu hiệu bị lệch lạc về óc phán đoán” và “có dấu hiệu bị bệnh hoang tưởng”.

a) Vấn đề bị “tẩy nảo”: Lần trước, khi Tâm Thư ngày 17.4.2003 của Linh mục Lư gởi Hội Đồng Giám Mục Việt Nam được công bố, hai Linh mục Nguyễn Hữu Giải và Phan Văn Lợi đă cố gắng đưa ra những lời “minh định” với hy vọng “hóa giải” phần nào tác hại của lá thư. Bằng văn thư đề ngày 16.7.2003 gởi cho đồng bào ở trong cũng như ngoài nước, trước hết hai linh mục đă nhắc lại lời tuyên bố của Linh mục Lư trước khi bị bắt như sau:

“Tôi tuyên bố rằng: Nếu sau này tôi bị Cộng Sản VN bắt, tôi có viết hoặc nói điều ǵ mâu thuẫn lại Tuyên ngôn 10 điều ngày 24.11.2000, 9 lời kêu gọi của tôi, Tuyên bố chung với Ban Liên Tôn Đ̣i Tự do Tôn giáo cho tất cả các Tôn Giáo tại VN, Lời chứng cuộc tử đạo của Đức cố TGM Philipphê Nguyễn Kim Điền, Lời chứng trước UBTDTG quốc tế của chính phủ Mỹ ngày 13.02.2001 của tôi, th́ chỉ là do thủ đoạn gian dối của Cộng sản VN mà thôi.”

Sau đó, hai linh mục nói:

“Nhưng cho dù giả như tâm thư gửi cho HĐGMVN là của cha Lư đi chăng nữa, th́ chúng tôi vẫn mạnh mẽ khẳng định rằng tâm thư đó hoàn toàn vô ư nghĩa, vô giá trị, v́ đă được viết trong một hoàn cảnh thể lư và tâm lư hết sức đặc biệt: tác giả đă bị biệt giam lâu ngày lâu tháng, bị bao vây bởi những cai tù luôn chất chứa những tâm t́nh, tư tưởng, ư đồ đối nghịch, bị lừa đảo bởi những thông tin và lư luận giả dối hay một chiều nhưng được những cán bộ cao cấp từ trung ương của Đảng quỉ quyệt tŕnh bày với tác giả như thể đang trao đổi thành thật với ngài, và nhất là bị đầu độc tinh vi về mặt thể lư nhằm huỷ hoại đầu óc tác giả, ngăn cản ngài sử dụng của trí phán đoán b́nh thường của ḿnh...”

Trên Saigon Nhỏ số ra ngày 8.8.2003, chúng tôi có nói với Linh mục Giải và Linh mục Lợi rằng ngay trước khi bị bắt, chưa bị “lừa đảo” hay “tẩy năo” Linh mục Lư cũng đă ra Tuyên Ngôn số 7 ngày 28.1.2001 kêu gọi:

“Mọi người Việt hải ngoại hăy đem hết đức hạnh và tài sức của ḿnh trở về xây dựng Đất nước.”

“Mọi thành phần trong đại gia đ́nh Dân tộc không thù hận nhau, trả đũa nhau, lên án nhau về quá khứ. Trái lại mọi người hăy quên đi những dĩ văng quá đau buồn của Đất Nước, cùng nhau nh́n vào hiện tại và tương lai của Tổ quốc mà hàn gắn, sửa đổi những ǵ chưa đúng, quyết tâm vượt mọi khó khăn để xây dựng những điều tốt đẹp nhất cho Tổ quốc giống ṇi, đi kịp với các nước văn minh tiến bộ khác.”

Bảo rằng cha Lư bị “tẩy nảo” th́ chúng tôi chưa có tài liệu để quyết đoán. Cần phải có một cuộc giảo nghiệm về y khoa mới xác định được. Nhưng tôi ở tù 10 năm, chưa hề chứng kiến người nào bị “tẩy nảo”. Một người cứng đầu và ngang bướng như Phan Nhật Nam khi ở trại Lam Sơn rồi trại Thanh Cẩm, luôn bị giam trong nhà kiên giam mà thỉnh thoảng vẫn lên tiếng chửi Cộng Sản, đến khi kêu cho ra cho về cũng chửi thêm mấy câu nữa mới chịu cuốn gói ra về.

Anh Trần Quang Trân ở trại Tiên Lănh, đă bị xét xử ngay trong trại giam và bị tuyên án tử h́nh về tội phản động. Sau khi có án phúc thẩm, Phó Giám Thị Bá đă gọi anh lên và hỏi anh có muốn làm đơn xin giảm án hay không, anh đă trả lời: “Ngày nào Trần Quang Trân này c̣n sống th́ ngày ấy Trần Quang Trân này không xin ân huệ ǵ của Cộng Sản cả”!

Trước khi đưa anh ra pháp trường, theo thông lệ, bọn cán bộ đưa đến cho anh một mâm cơm ân huệ cuối cùng. Anh không ăn và nói thẳng vào mặt tên cán bộ Trực Trại: “Đem mâm cơm này cho những người đang đói ăn. Riêng ta, như ta đă nói, ngày nào ta c̣n sống, ta không nhận bất cứ một ân huệ ǵ do Cộng Sản ban cho.” Sau đó anh hô rất to: “Việt Nam Cộng Ḥa muôn năm!”, “Đả đảo Cộng Sản!”.

Một người được đa số đồng bào chống cộng ở hải ngoại tuyên xưng là một “anh hùng chống cộng”, một vị “thánh” như Linh mục Nguyễn Văn Lư mà thua Phan Nhật Nam và Trần Quan Trân sao?

Nếu Cộng Sản “tẩy nảo” được tù cải tạo th́ họ đă tẩy nảo Đức Hồng Y Nguyễn Văn Thuận rồi. Trước 30.4.1975 danh tiếng ngài đă lừng lẩy, ai cũng nghĩ rằng sau này ngài sẽ là Hồng Y của Việt Nam. Do đó, nếu Cộng Sản tẩy nảo được ngài và đưa ngài ra tuyên bố “hăy quên đi những dĩ văng quá đau buồn của Đất Nước, cùng nhau nh́n vào hiện tại và tương lai của Tổ quốc mà hàn gắn...” ảnh hưởng tiếng nói của ngài chắc chắn sẽ gấp trăm lần tiếng nói của một anh trưởng ấp như Linh mục Nguyễn Văn Lư, nhưng Cộng Sản đă không làm được.

Bức thứ phủ định nói trên chỉ cho thấy một điều: Linh mục Lư đă đoán trước con đường rồi đây Linh mục sẽ phải đi qua nếu làm ăn thất bại.

b) Vấn đề lệch lạc về óc phán đoán và hoang tưởng: Chúng tôi tin rằng những sự suy nghĩ của hai người chị và những người cháu cha Lư là đúng. Bệnh phán đoán lệch lạc và bệnh hoang tưởng nơi Linh mục Lư đă có trước cũng như sau khi bị bắt và hơi khá nặng.

V́ phán đoán lệch lạc, Linh mục Lư mới nghĩ rằng đi vào chính trị sẽ “hóa giải” được hồ sơ đen về cuộc đời linh mục của ông. Có hoang tưởng, Linh mục Lư mới tự nhận ḿnh là “ngôn sứ”, đưa ra Lời Kêu Gọi số 2 như là “Tám Mối Phúc Thật” của Chúa và truyền cho Hội Đồng Giám Mục Việt Nam phải thi hành. Có hoang tưởng Linh mục Lư mới nói rằng “uy tín quốc tế của tôi bây giờ lên cao lắm rồi, công an không dám bắt đâu”. Có hoang tưởng nên một giờ trước khi bị bắt, Linh mục Lư c̣n nói với một đài phát thanh hải ngoại rằng linh mục sắp được giải thưởng Nobel! Có hoang tưởng Linh mục Lư mới nghĩ rằng “Chúa đă dùng chú để làm trung gian” về việc thiết lập bang giao giữa Vatican và Hà Nội...

Nay Linh mục Lư đă xác tín: “Với Chúa, những việc làm trước đây tôi làm đều đúng, và với Chúa những việc tôi làm bây giờ cũng đúng."

THẢM HỌA CỦA SỰ “XÁC TÍN

Hầu hết những ǵ chúng tôi viết trong hơn 10 năm qua trên Saigon Nhỏ đều dần dần được thời gian xác nhận là đúng, mặc dầu những điều đó nhiều khi khác với sự “xác tín” của nhiều người và thường bị phản đối hay bị kết án là “tay sai cộng sản”: Từ chuyện “Cộng Đồng Vũ Trụ” của Bùi Bỉnh Bân, Thùng Tiền Chính Nghĩa của Hồ Anh Tuấn, Liên Đảng Cách Mạng của Hoàng Việt Cương, Chính Phủ Việt Nam Tự Do của Nguyễn Hữu Chánh, Vô Thượng Sư Thanh Hải, hiện tượng Đoàn Viết Hoạt, “Sư Bà Thánh Nữ Chống Cộng” Đoan Trang, “Hillary Việt Nam” Ngô Thị Hiền, “Anh Thư” Nguyễn Ngọc Hạnh, Ải Nam Quan... đến vụ Hoa Kỳ tấn công Iraq, có cái ǵ sai đâu? Nay đến vụ Linh mục Nguyễn Văn Lư!

Trong khi Ḥa Thượng Thích Giác Lượng tôn Nguyễn Hữu Chánh làm “Bồ Tát” c̣n Linh mục Phan Phát Hườn gọi Nguyễn Hữu Chánh là “Napoleon của Việt Nam”, chúng tôi vẫn gọi Nguyễn Hữu Chánh là tên đại bịp. Trong tuần qua, Nguyễn Huy Cơ, phát ngôn viên của Nguyễn Hữu Chánh, và cô Minh Giang, xướng ngôn viên đài Việt Nam Tự Do của Nguyễn Hữu Chánh, lại ly khai và đứng ra tố cáo những tṛ bịp của Nguyễn Hữu Chánh!

Sở dĩ chúng tôi dám viết ngược với sự “xác tín” của nhiều người như vậy v́ trước khi viết chúng tôi đă mở cuộc điều tra và thấy được cái mặt trái đàng sau. Những ǵ xẩy ra ở Việt Nam, từ Bến Hải đến Cà Mau, chúng tôi đều t́m cách kiểm chứng. Từ vụ Xuân Lộc, vụ Nguyệt Biều, vụ An Truyền, vụ Ḍng Thiên An, vụ Ḍng Chúa Cứu Thế, vụ Từ Hiếu, vụ Nguyên Thiều... đến vụ Tây Nguyên và vụ Tin Lành, chúng tôi đều có liên lạc để biết rơ vụ nào thực, vụ nào hư, địa phương muốn cái ǵ... để từ đó quyết định xem có thể giúp họ được ǵ. C̣n nếu chỉ coi những biến cố đó như là những lá bài có thể khai thác kiếm ăn hay kiếm danh, hay để chửi Cộng Sản cho hả giận, c̣n “sống chết mặc bây” th́ đó là tṛ lưu manh.

Năm 2001, khi có người bạn trao cho tôi cuốn “Linh mục Phan Văn Lợi, Người là ai?” của Trần Phong Vũ thuộc nhóm Diễn Đàn Giáo Dân mới xuất bản, tôi cười và nói với anh ta: Trần Phong Vũ viết đủ thứ, nhưng có một điều tối quan trọng mà Trần Phong Vũ không biết. Anh bạn tôi hỏi đó là chuyện ǵ. Tôi cho anh biết: Đó là vụ Linh mục Lợi được “phong chức chui” ở ngoài Bắc nhưng không được Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền công nhận, v́ thế không được phép làm mục vụ và không có tên trong danh sách các giáo sĩ ở Giáo Phận Huế cũng như ở Ṭa Thánh Vatican. Anh ta hỏi tôi lư do tại sao, tôi chỉ nói: Chưa thể công bố lúc này được... Vă lại, đa số chỉ thích sống với hoang tưởng và rất sợ sự thật, nên ḿnh nói ra họ chẳng tin đâu. Nhóm Giao Điểm Công GiáoDiễn Đàn Giáo Dân sẽ tố Tú Gàn là tay sai Cộng Sản và hô to “Tự do tôn giáo hay là chết”. Nhưng giáo hội và giáo dân trong nước chết chứ họ có chết đâu! Nếu họ không căi lại ḿnh, họ sẽ bắt chước bọn công an trong nước, bảo rằng “không có lợi cho việc chống cộng”! Nếu có ṭa án trong tay, họ cũng sẽ bắt và đưa ra xử về tội “gián điệp” và “tiết lộ bí mật quốc gia”. Những ǵ bọn cộng sản trong nước làm, ngoài này cũng bắt chước làm y hệt như thế!

Với sự đồng ư của chính quyền, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đă mở tại Đại Chủng Viện Sao Biển ở Nha Trang, do Linh mục Trần Thanh Phong làm Giám Đốc, các khóa huấn luyện bổ túc cho các linh mục và các thầy được “phong chức chui” hợp với Giáo Luật về các môn Kinh Thánh, Thần học, Bí tích, Luân lư học và Mục vụ tông đồ trong ṿng 2 năm. Sau khi học xong, họ sẽ được hợp thức hóa hay chính thức phong chức để thi hành mục vụ. Có 44 thầy và 22 linh mục được “phong chức chui” hợp với Giáo Luật thuộc 8 Giáo phận đă được gởi đến tham dự. Không thấy có tên Linh mục Phan Văn Lợi. Đến nay, đă có 38 vị được phong chức hoặc hợp thức hóa. Số 28 vị c̣n lại sẽ được giải quyết sau.

Đây chỉ là một vụ điển h́nh. Vụ cha Lư c̣n vô số chuyện chưa thể kể ra được v́ thuộc về “bí mật quốc gia” “không có lợi cho việc chống cộng”! Nhưng nếu mọi người và mọi tổ chức chống cộng ở hải ngoại cứ tiếp tục chống cộng theo “cảm tính” và “xác tín” như thế này, khi khám phá ra sự thật, biết ḿnh bị địch và đồng minh cho “vô cơ”, th́ đă quá muộn, như trường hợp của Đoàn Viết Hoạt chẳng hạn.

Tôi nhớ trước đây, khi tôi nêu lên một số vấn đề nghi vấn liên quan đến Linh mục Nguyễn Văn Lư, một linh mục “chống cộng” ở Virginia đă email cho tôi và nói rằng “một con đĩ nó nói phải, ḿnh cũng phải ủng hộ nó”. Theo Linh mục, vấn đề không phải là con người. Vấn đề là những điều họ nêu ra có đúng hay không. Điều đó mới quan trọng.

Tôi nhớ tôi có nói với ngài rằng Hồ Chí Minh từng tuyên bố “Không có ǵ quư hơn đọc lập tự do”. Lời tuyên bố đó quá đúng, tại sao chúng ta không theo ông ta? Năm 1945, cứ nghe ai hô chống Tây là theo nên bị Việt Minh cướp chính quyền, ta phải bỏ miền Bắc chạy vào Nam, sau đó bỏ luôn miền Nam đi lưu vong. Ra hải ngoại, cứ nghe ai hô chống Cộng là theo nên đă bị sập bẩy của các tên Nguyễn Sĩ B́nh, Hoàng Việt Cương, Nguyễn Hữu Chánh..., Tất cả mọi tổ chức kháng chiến đều tan ră. Phải học lại thuyết “chính danh định phận” của Đức Khổng Tử, nếu không sẽ c̣n thua dài dài. Linh mục đó nay đă về Orange County.

MỘT ĐOÀN VIẾT HOẠT THỨ HAI?

Như chúng tôi đă nói nhiều lần, trong vụ Linh mục Nguyễn Văn Lư, mặc dầu nhóm Giao Diểm Công Giáo đă gởi không biết bao nhiêu thỉnh nguyện thư, trong đóù vừa khích bác, vừa dạy đỗ và vừa yêu cầu Ṭa Tổng Giám Mục Huế, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam và Ṭa Thánh Vatican phải lên tiếng. Họ xác quyết rằng “Không lên tiếng là đồng lỏa với tội ác”. Nhưng Giáo Hội có nói ǵ đâu? Tại sao? Với một người có lương tri, khi thấy Giáo Hội im lặng trước một vấn đề như thế th́ phải hiểu rằng vụ cha Lư “có vấn đề”. Trong trường hợp này, không phải “không lên tiếng là đồng lỏa với tội ác” mà lên tiếng mới là “đồng hỏa với tội ác”.

Vốn đời sống linh mục có nhiều rắc rối, Linh mục Lư định mượn con đường chính trị để thoát thân. Nhưng Thánh Kinh bảo “Con cái thế gian khôn ngoan hơn con cái sự sáng”, nên Việt Cộng đă tương kế tựu kế, đưa Linh mục Lư vào quỹ đạo của họ. Có lần, sau khi nghe một vị ở Huế đi thăm nuôi Linh mục Lư ở trại Nam Hà về kể lại cuộc sống của Linh mục Lư ở trong tù, tôi hiểu rằng cha Lư đă bị “vô cơ” rồi. Tôi đem câu chuyện đó kể lại cho Đức Hồng Y Nguyễn Văn Thuận nghe. Nghe xong, ngài đă thở dài và nói: “Thế th́ hỏng rồi!”

Ngày 16.7.2003, Chánh án Ṭa án Nhân dân tỉnh Hà Nam đă kư Quyết định số 24/QĐ-TA giảm án tù cho Linh mục Lư 5 năm với lư do “v́ đă có biểu hiện cải tạo tốt trong quá tŕnh chấp hành án.” Sau đó, một giáo sĩ ở Huế nói với tôi rằng có nhiều dấu hiệu cho thấy họ sẽ giảm án cho Linh mục Lư thêm 5 năm nữa trong một thời gian gần đây và không bao lâu nữa Linh mục Lư sẽ được tha ra. Vấn đề được đặt ra là ông ta sẽ làm ǵ sau khi được tha?

Hôm 28.5.2004 vừa qua, “Hillary Việt Nam” Ngô Thị Hiền ra thông cáo cho biết nhân cuộc tiếp xúc với phái đoàn chính thức của chính phủ CSVN ngày 25-5-2004, Bộ Trưởng Ngoại Giao Việt Nam Nguyễn Dy Niên hứa hẹn chính quyền Việt Nam đang xem xét việc trao trả tự do cho linh mục Lư với thượng nghị viên David Alton (Liverpool) trong chuyến viếng thăm chính thức tại Anh quốc vừa qua. Như vậy những tiên đoán của giới Công Giáo ở Huế về vụ Linh mục Lư rất chính xác. Ngựa đă thuần rồi!

Để trả lời câu hỏi của một giáo sĩ là Linh mục Lư sẽ làm ǵ sau khi được tha, chúng tôi nghĩ rằng cứ nh́n “anh hùng chống cộng Đoàn Viết Hoạt” của người Việt đấu tranh ở hải ngoại th́ biết ngay. Có không biết bao nhiêu kháng thư, tuyên ngôn, tuyên cáo, tuyệt thực, đêm không ngủ, biểu t́nh... được tổ chức để đưa Đoàn Viết Hoạt ra khỏi tù. Hôm nay, khi xẩy ra vụ phản kháng về việc treo cờ Việt Cộng tại Đại Học Fullerton trong ngày bế giảng vừa qua, Đoàn Viết Họat đă viết: “trường hợp Đại học Fullerton, nếu có 2 lá cờ được treo th́ đây sẽ là một «breakthrough» (sự chọc thủng), và có thể sẽ trở thành phổ biến ở các đại học khác. Kết quả nầy, nếu thật sự đạt được, một lần nữa chứng tơ sự trưởng thành của cộng đồng Việt nam ở hải ngoại, và sẽ vô hiệu hóa các ư đồ chánh trị cực đoan»

Trước đây, ai đụng đến “anh hùng chống cộng” Đoàn Viết Hoạt chắc chắn sẽ bị đưa ra ṭa án nhân dân trên đài Sống Trên Đất Mỹ của Vạn Vơ, đài Quê Hương của Bồ Tát Thánh Nữ Đoan Trang... và một số cơ quan truyền thông khác để xét xử về các tội “tay sai cộng sản”, “cộng sản nằm vùng”, “đặc công truyền thông”, “tuyên truyền có lợi cho cộng sản”,... và có thể bị tuyên án tru di tam tộc!

Tú Gàn

 

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06