| ||||||
|
VẤN ĐỀ
BIỂU TƯỢNG CỦA MỘT LÁ CỜ:
Dr Bửu Sao --------------------------------------------------------------------------------------------------------- The symbol of a flag: a dialogue with the Thong Luan Group
In this article, Dr. Buu Sao who lives in Orlando, Florida pointed out that the overseas Vietnamese - especially the Vietnamese Americans - have achieved much success in canvassing/lobbying for the Yellow Flag with Three Red Stripe to be recognized by 10 States, 3 Counties and 75 Cities in the U.S. by the Resolutions/Bills. They recognized that the Yellow Flag is now officially displayed in many public ceremonies/functions relating to the Vietnamese Americans. This is a heritage flag of freedom and democracy that the Vietnamese Americans have struggled for since the days they fled VN and were resettled in the U.S. after April, 1975). This article reminds us of the legitimate reasons by which the overseas Vietnamese accept the Yellow Flag as a symbol of the righteous cause that they fled VN on the margin of life and death to the land of freedom, 30 years ago. Although the Thong Luan Group put forward many reasons explaining their withdrawal from raising the Yellow Flag in such occasions as seminars, meetings... (those organized by them); their reasoning is unacceptable towards most overseas Vietnamese. For example they said that because their organization consists of both the non-communists and the communist progressive elements, they don’t want to hurt the latter by displaying the Yellow Flag. They take the position of “reconciliation” with the communists and ignore the aspiration of the overseas Vietnamese who seek a dissolution of the communist regime. Most overseas Vietnamese do not share their views on the Flag.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------- VẤN ĐỀ BIỂU TƯỢNG CỦA MỘT LÁ CỜ Qua cuộc đối thoại với Nhóm Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên
Dr. Bửu Sao
Sau bao năm tranh đấu, cao trào giành quyền tối thượng cho lá cờ quốc gia Việt Nam tại xứ Mỹ nay đă đạt được một thành quả khả trọng : trên 3 quận, 10 Tiểu Bang, ngót 75 thành phố đă chính thức công nhận lá cờ vàng ba sọc đỏ làm biểu tượng độc nhất đối với người Việt tại những nơi ḿnh cư trú trên đất Mỹ. Hầu hết mọi người xem đấy là một chiến thắng vẻ vang. Song cũng có một vài thành phần không chấp nhận sự kiện nàỵ Chuyện đồng tâm dị kiến ở đây một phần lớn là do hệ quả của những diễn biến quan trọng trong tâm thức con người, trước kia vốn là tỵ nạn cộng sản, nay là những công dân Mỹ, Pháp, Anh, Đức. H́nh như một số không ít những người này bây giờ nh́n lại quê hương ḿnh với cặp mắt người nước ngoài. Do đó, vấn đề biểu tượng của lá cờ Quốc Gia Việt Nam tại hải ngoại cần được đặt lại một cách chính xác và rành rẽ. Bài viết này không ngoài mục đích nhắc lại những lư do chính đáng khiến mọi người phải chấp nhận lá cờ vàng ba sọc đỏ làm biểu tượng của một chính nghĩa mà 30 năm trước đây hàng triệu người đă hy sinh mạng sống ḿnh để bảo vệ.. Nhằm đạt tới mục đích này, mỗi người trong chúng ta nên tự hỏi: trong khoảng 20 năm trước đây, từ 1975 đến 1995, tôi đă xuất ngoại v́ sao bằng cách nào để làm ǵ? Cho những năm ấy, mỗi một người, mỗi một gia đ́nh, mỗi một tổ chức hội đoàn người Việt hải ngoại đều chỉ có một lời giải đáp: chúng ta xuất ngoại v́ không thể sống dưới chế độ cộng sản, chúng ta xuất ngoại bằng cách liều ḿnh vượt biên, chúng ta xuất ngoại ḥng t́m một lối sống thích hợp với bản tính con người trong một xă hội công dân thật sự với đầy đủ tự do, dân chủ. Qua 30 năm hội nhập, hầu hết đă được an phận với những điều ḿnh mong ước. Thế rồi thời gian trôi qua, những giây phút kinh hoàng thập tử nhất sinh trong thảm cảnh vượt biên trước đây từ từ lùi vào dĩ văng. Tại các nơi hội tụ hàn huyên, câu hỏi đầu môi là: - anh đă thi vào quốc tịch chưa - hôm nào anh chị về Sài G̣n? - anh chị đă tậu được đất mua nhà bên ấy chưa - Nay số đông đă nhập quốc tịch Mỹ, hănh diện về làng trương passport ra khoe rằng ta đây là dân Mỹ, bây giờ ta có thể chơi một ván bài trên hai bàn cờ! Sung sướng thay! - Mà thật! Khởi bước từ một chế độ tù đày, hành khất, lạc hậu, người Việt tỵ nạn nay là công dân Mỹ, Pháp, Đức.. mỗi cá nhân là chủ nhân ông của chính ḿnh, lại c̣n nắm được trong tay tiền tài thế lực để có thừa khả năng hợp lực đạp đổ cái chế độ Mafia hiện nay, đưa quê hương ḿnh ít nữa vào vị thế Lư Trần của cha ông thời trước. Nhưng khả năng và tiền tài lại được đem dùng vào việc ǵ? Trên ba tỷ Mỹ kim mỗi năm gởi về để giúp chế độ ấy tồn tại, để góp vốn với phường quyền thế làm ăn, chia chác. Cũng nên nói đến trường hợp những người đang nắm trong tay tiền của, danh vọng, bổng chốc nhận thấy ḿnh đánh mất hẵn niềm tin, lẽ sống, để rồi từ từ rơi vào vực thẳm của hội chứng nhị hóa ngă vị(dédoublement de personnalité), một căn bệnh trầm kha có ṃi đưa đến cửa tử nếu không gặp cơ may giải quyết thoả đáng. Vào năm 1997 tôi có dịp cùng Tập san Thế Kỷ 21 tham gia phổ biến một tờ vấn lục do viện Đại Học UMAS Boston biên soạn dưới đề tài: “Vấn đề phiền năo trong tâm tư người Việt tỵ nạn”. Các câu hỏi trong tờ vấn lục này tựu trung giúp người Việt tỵ nạn tự vấn nhằm t́m được lời giải đáp cho cơ sự, nhằm tái lập thế quân b́nh nội tại, t́m lại được một mục đích cho cuộc sống. Mất hết lẽ sống mà không bám víu vào đâu được có thể đưa đến chỗ tự sát. Cũng vậy, một cộng đồng mà không c̣n chính nghĩa th́ chầy kíp sẽ đi đến chỗ bế tắt, giải thể. Bài này sẽ không đề cập đến những trường hợp cá nhân mà chỉ nêu lên vấn đề niềm tin về chính nghĩa của cộng đồng người Việt hải ngoại mà thôị.Trước kia, hầu hết các tổ chức cộng đoàn người Việt hải ngoại đều nhất loạt hô hào một chính nghĩa, đấy là chính nghĩa quốc gia. Nhưng dần dà v́ càng có nhiều hội đoàn, nhiều tổ chức, lại càng có nhiều loại chủ trương, cương lĩnh khác nhau, khiến không mấy người c̣n đủ tư cách đứng lên quy tụ một khối cộng đồng thuần nhất nhằm tạo được sự đồng thuận về một chính nghĩa, một đường lối vận động chính trị ăn khớp. Vấn đề mấu chốt đang gây chia rẽ là vấn đề ranh giới Quốc - Cô.ng. Ai là người quốc gia Ai là người cộng sản? Việc xoá bỏ ranh giới quốc cộng đương nhiên là đạt điểm của mọi cuộc đấu tranh chính tri.. Song trước tiên c̣n phải đạt đến sự đồng thuận về một nhận định cốt lơi. Thử hỏi, về phía người Việt nước ngoài, ai c̣n tự xưng ḿnh là người tỵ nạn cộng sản nữa không? Về phía người Việt trong nước, c̣n có ai tin vào chủ thuyết cộng sản nữa không? Thêm chế độ cộng sản Việt Nam nay đă hóa thân là một đám côn đồ Mafia đang ăn chịu với giới tư bản quốc tế để tiếp tục ḅn rút nguồn tài nguyên của xứ sở. Vậy đâu là nhận định cốt lơi để mọi người Việt từ trong đến ngoài nước chấp nhận một biểu tượng duy nhất? Vào một chuyến sang Paris trước đây, chúng tôi, Bửu Sao và Ngọc Lan (BS, NL) có dịp tiếp xúc với nhóm Thông Luận (NGK), cũng c̣n gọi là Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, tại trụ sở của họ để trao đổi về vấn đề lá cờ Quốc Gia . Sau đây tôi xin tóm lược:
NGK - Xin anh Bửu Sao cho chúng tôi biết dự tính hoạt động của anh trước mọi diễn biến của thời cuộc liên hệ đến Việt Nam hiện nay và trong tương lai. BS - Từ trước tới nay tôi vốn đứng ngoài mọi tổ chức chính trị, chỉ dùng ng̣i bút nhận định các vấn đề mấu chốt về thời cuộc Việt Nam nhằm đóng góp một vài ư kiến cùng các Hội Đoàn người Việt Quốc Gia tỵ nạn cộng sản, không ngoài mục đích giải thể chế độ, quang phục quê hương. NGK - Vậy theo anh, đâu là vấn đề mấu chốt thời cuộc Việt Nam? BS - Vấn đề mấu chốt xưa nay vốn là vấn đề ranh giới Quốc - Cộng. Ai là người quốc gia Ai là người Cộng Sản? Rồi bây giờ lại đặt vấn đề làm thế nào xóa bỏ được ranh giới quốc - cộng để mọi người Việt từ trong đến ngoài nước có thể cùng nhau xây dựng một xă hội dân chủ đúng theo định nghĩa của nó. Cố nhiên, việc xóa bỏ ranh giới quốc - cộng phải được đặt trên sự đồng thuận về một số nhận định căn bản. Nhân đây xin quư anh cho biết những nhận định căn bản theo chủ thuyết của Nhóm Tập Hợp là những ǵ? NGK - Theo chúng tôi, thời đại các chủ nghĩa và ư thức hệ đă chấm dứt. Nay sự đồng thuận căn bản là tranh đấu cho một thể chế chính trị là dân chủ đa nguyên, trong tinh thần ḥa giải và ḥa hợp dân tộc, bằng những phương thức bất bạo động, trong một Quốc gia được định nghĩa là một không gian liên đới và một dự án tương lai chung. BS - Thể chế dân chủ đa nguyên vốn là chủ đích của mọi cuộc vận động chính tri.. Song nh́n vào thực tế Việt Nam hiện nay tôi nhận thấy thời đại chủ nghĩa và ư thức hệ chưa thật sự chấm dứt, bằng chứng là chế độ cộng sản Việt Nam vẫn tồn tại, ít nữa là trên danh xưng, với tất cả mọi phương tiện cực kỳ man rợ của chúng, rốt cuộc một dự án tương lai chung cho Quốc Gia Việt Nam c̣n xa vời lắm. NGK - Trước tiên nên định nghĩa lại ư niệm quốc gia. Nhiều người chỉ biết đến ư niệm quốc gia như là một thực thể chung cho mọi người dân. Thật ra, dân chủ là yếu tố của nền tảng quốc gia và dân tộc, người Việt Nam nói chung chưa bao giờ xây dựng được một quốc gia đúng nghĩa và chưa xây dựng xong th́ ư niệm quốc gia đă bị xét lại và vượt qua trên khắp thế giới. BS - Quả thật, sau 80 năm đô hộ Pháp và tiếp theo 60 năm đô hộ bản địa của đảng cộng sản Việt Nam, ư thức chính trị của người dân Việt Nam trung b́nh vẫn c̣n thuộc về thời đại trước cuộc cách mạng tư sản Pháp(1789). Nay mọi quốc gia tân tiến đă phải chuyển nhượng một phần lớn quyền hạn cơ bản của ḿnh vào khoảng không gian liên đới chính tri.-kinh tế toàn cầu; thế mà họ vẫn c̣n biết dựa được vào thế thượng phong của tự do tư bản để tiêu diệt những tồn tại của chủ nghĩa Mác-Lệ Người trí thức Việt Nam hải ngoại đang nắm được trong tay ḿnh thế thượng phong này để có thể tự hào là người quốc gia trong một ư niệm mới. Nhưng họ đă làm được ǵ cho quê hương? Chưa làm được ǵ hết! Trong khi đó một số người Việt hải ngoại chuyển về Việt Nam hàng tỷ bạc mỗi năm để nuôi dưỡng một chế độ mà trước đây họ bỏ trốn! Nói đến thế hệ thứ ba con em chúng ta ở hải ngoại, thế hệ này không dính một măy may nào vào những kỷ niệm đau buồn thuộc dĩ văng. Do đó, chúng có khuynh hướng cởi mở hơn. Tôi cho sự hỗ trợ thân nhân trong nước là mức khoan nhượng tối đa v́ ḷng nhân đạo mà người Việt hải ngoại c̣n có thể chấp nhận. NGK - Song thưa anh chị, những kỷ niệm đau buồn ấy không thể xóa bỏ được. Quá khứ vẫn c̣n hiện diện mạnh lắm. Thí dụ như vấn đề lá cờ, ở cả hai phía vẫn c̣n những người khư khư đ̣i lá cờ phe ḿnh phải được coi là quốc kỳ không thể thay đổi. Chúng tôi không chọn một lá cờ nào làm biểu tượng cho cuộc vận động dân chủ cả, và vẫn thường bị chỉ trích. Chúng tôi nghĩ rằng đă đến lúc mọi người từ trong đến ngoài nước, dù thuộc phe nào trước đây, nên quên quá khứ đi để hoàn toàn hướng về tương lai. NL - Thế các anh bảo hạ lá cờ Quốc Gia Việt Nam xuống sao? Như vậy các anh định thay thế bằng lá cờ nào? NGK - Thưa chị, lá cờ Quốc Gia cũng như lá cờ cộng sản được thành h́nh trong một dĩ văng đau buồn, tủi nhục, chia rẽ, tương tàn. Cả hai thuộc về một quá khứ nên quên đi! NL - Tôi xin đặt lại câu hỏi: nếu hạ lá cờ Quốc Gia Việt Nam xuống th́ sẽ thay thế bằng lá cờ nào đây? BS - Hay nói một cách khác, các buổi họp chính trị do quư anh tổ chức được thực hiện dưới biểu tượng nào? NGK - Thưa anh chị, chúng tôi không treo cờ trong các buổi họp. Trong lĩnh vực chính trị, vấn đề lá cờ không phải là một vấn đề then chốt. Các cộng đồng người Việt tại các Tiểu Bang Hoa Kỳ đang tranh đấu để cờ quốc gia được công nhận là biểu tượng của cộng đồng. Đó là quyền của họ, nếu chúng tôi được mời tham dự các buổi họp do họ tổ chức th́ chúng tôi cũng sẽ chào cờ, đó là để tôn trọng lập trường của ho. Nhưng thành thực mà nói, chúng tôi lo ngại hậu quả chia rẽ người Việt hải ngoại. Thử tưởng tượng trường hợp người Việt tại Mỹ lấy cờ vàng ba sọc đỏ làm biểu tượng, trong khi người Việt tại Nga lại lấy cờ đỏ sao vàng làm biểu tượng th́ sẽ như thế nào?. Cuộc vận động dân chủ sẽ khó khăn hơn v́ khó đoàn kết được mọi người trong khi chúng tôi có hy vọng đoàn kết tất cả, v́, theo chúng tôi, mọi người Việt Nam đều muốn chấm dứt chế độ độc tài này và thay thế nó bằng một chế độ dân chủ đa nguyên. Thật đáng tiếc nếu chỉ v́ vấn đề lá cờ mà chúng ta không đoàn kết được. BS - Thưa anh, lá cờ không phải là một tấm vải để trang hoàng các trẩy hội. Nó nói lên một ư niệm chính trị, một biểu tượng của chính nghĩa làm rường cột cho một sự đồng thuận căn bản. Vậy các buổi họp do Tập Hợp của các anh tổ chức được đặt dưới biểu tượng nào? Các anh có bắt đầu các buổi họp chính trị bằng nghi thức thượng kỳ không? NGK - Các buổi họp chính trị của chúng tôi không bắt đầu bằng lễ chào cờ. Chúng tôi chủ trương ḥa giải dân tộc, mà lá cờ là một trở ngại lớn trong việc nàỵ Chúng tôi có cả những người đến từ hàng ngũ cộng sản. Chẳng lẽ chúng tôi buộc họ phải chào cờ quốc gia sao? BS - Đấy quả là một cục xương khó gặm, un os; hơn thế, chúng tôi xem đó là một xúc phạm đối với mọi tổ chức chính trị quốc gia tại hải ngoại. Các anh đang đặt ư thức chính trị của ḿnh ra ngoài mọi ư niệm lịch sử, đấy là một sơ hở lớn. Lịch sử Việt Nam vào các năm 45-46 đă cung ứng những bài học bằng xương máu v́ sự lầm lỡ này để rốt cuộc bị một nhóm côn đồ chính trị cướp công rồi ngự trị trên đầu trên cổ cả một dân tộc măi cho đến bây giờ. Nói đến trường hợp một quốc gia b́nh thường như nước Pháp th́ tôi hoàn toàn đồng ư với các anh: đă gọi là dân chủ tức là đa nguyên, nghĩa là phải chấp nhận mọi khuynh hướng chính tri. Sở dĩ các quốc gia Tây Phương có thể chấp nhận sự hiện diện của đảng cộng sản trong hàng ngũ của họ một cách an toàn là v́ các đảng cộng sản Âu châu đă công khai phế chỉ chủ trương đấu tranh giai cấp, vô sản chuyên chính công an tri.. Song tại Việt Nam, đảng cộng sản là tất cả, rồi nay lại hiện thân là một khối tư bản đỏ với tất cả guồng máy chuyên chính, công an trị, áp bức, vô cùng tệ hại của chế độ Mác-Lênin nay đă bị quẳng vào sọt rác lịch sử. Chấp nhận ḥa hợp ḥa giải với chúng tức là rơi vào vết xe cũ của các năm 45-46. Liệu các anh dám chấp nhận sự hiện diện của một nhóm người đang nắm trong tay trọn quyền công an chế trong tập hợp dân chủ đa nguyên sao?
NGK - Làm ǵ có đảng cộng sản trong Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên! Họ là một đảng, chúng tôi là một tổ chức chính trị khác. Mỗi bên là một tổ chức có đội ngũ riêng, theo đuổi những đường lối không những khác nhau mà c̣n đối nghịch nhau. Chúng tôi chỉ có những thành viên gia nhập với tư cách cá nhân và khi gia nhập đă khẳng định chấp nhận lư tưởng dân chủ đa nguyên mà Tập Hợp theo đuổi. Chúng tôi dám tự hào là một tổ chức tại hải ngoại đă thiết lập được những mối liên hệ mật thiết với nhiều anh em dân chủ trong nước, kể cả một số anh em do hoàn cảnh c̣n ở trong chính quyền, đôi khi với chức vụ cao, nhằm thực hiện một cuộc chuyển hóa ḥa b́nh về dân chủ. NL - Bên Cali có người cho tôi biết một cặp vợ chồng là nhân vật chủ chốt thuộc nhóm các anh về Việt Nam đă được cơ quan công quyền nồng hậu tiếp đón. Chuyện này có đúng không? NGK - Chúng tôi mong anh chị không tin vào những lời đồn đăi như thế. Ngược lại, cuộc sống của nhiều anh em chúng tôi trong nước hiện rất khó khăn. Tập Hợp bị chính quyền coi như là đối tượng để đánh phá. BS - Những người cựu cộng sản trong Tập Hợp Dân Chủ, như trường hợp ông Bùi Tín, vốn là những người bị thất sủng, có người nay đang bị bắt bớ, tù tội, đấy là cơ sở móc nối của các anh. Với các bài học lịch sử, tôi tin chắc rằng những người này vẫn c̣n giữ cốt cách và mưu lược của người cộng sản, có người vẫn c̣n tôn thờ Hồ Chí Minh. Liệu những người này khi chế độ độc tài đảng trị này tiêu vong, được các anh mời tham chính, họ lại sẽ quay lại dùng những thủ đoạn man trá, xảo quyệt của họ Hồ vào các năm 45, 46, dùng lại lớp công an ch́m nổi để tác oai tác quái như hiện đang xảy ra bên nước Nga th́ sao. Theo chỗ tôi biết, nhiều nhân vật trong chính quyền Mafia Việt Nam đang gởi con em ra nước ngoài, chuyển ngân, lập cơ sở kinh tài tại các quốc gia tự do không ngoài mục đích tạo thế thượng phong cho cá nhân và bè lũ khi lá cờ chính trị đến taỵ NGK - Việc cán bộ gởi con em ra nước ngoài thiết lập hậu cần của cuộc tranh đấu chính trị trong tương lai không thể xảy ra được. Cùng lắm họ chạy tiền ra nước ngoài pḥng hờ một thay đổi chính trị mà thôi, bởi v́ họ không tin chế độ này có thể tồn tại lâu dài. BS - Thế các anh tưởng cán bộ cao cấp gởi con em ra nước ngoài chỉ để cặm cụi ăn học mà thôi sao?. Hạ tầng cơ sở kiều vận của chúng các anh để đâu? Trong các đại học Mỹ chúng đầy nhan nhản cả ra, bao nhiêu chuyện xung khắc về lá cờ quốc gia tại các cơ sở giáo dục Hoa Kỳ cũng từ đấy mà xảy ra cả! Cuộc vận động chính trị của xă hội đỏ Việt nam đă khơi mào tại Mỹ từ lâu rồi, thưa các anh. Nhưng cũng may là dù sao chúng đă được dịp nhận chân thế nào là tự do, là dân chủ. Nhân đây tôi xin hỏi: những điều kiện nào phải có để thiết lập dân chủ, tự do tại Việt Nam? xin các anh cho biết? NGK - Đó là tự do ngôn luận, tự do thành lập và gia nhập các chính đảng, tự do ứng cử và bầu cử. BS - Thời gian chuyển tiếp là bao lâu và trong thời gian này Quốc Gia Việt Nam sẽ được biểu tượng dưới lá cờ mầu sắc như thế nào? NGK - Thời gian chuyển tiếp có thể là một năm, điều nhức nhối cho một số đông là lá cờ đỏ sao vàng sẽ có thể vẫn c̣n được xem là quốc kỳ trong thời gian nàỵ BS - Đấy, các anh xem, giới cầm quyền Hà Nội sẽ không bao giờ chịu nhượng bộ về lá cờ, ngoại trừ xảy ra một biến cố chính trị lớn như đă xảy ra tại Maxcơva vào những năm 89-90. Đấy là chưa nói đến sự can dự của những lực lượng kinh tài thuộc các xă hội đỏ, xanh, đang chờ chực một biến cố tại Việt Nam để nhảy vào thừa nước đục thả câu như hiện đang xảy ra tại nước Nga: các anh có nghĩ đến khả năng này không? NGK - Xin anh chớ nên quá bi quan như thế. Theo chúng tôi, lực lượng công an hiện nay sẽ là công cụ của một chính quyền dân cử. Khi mà chính quyền dân cử đă được bầu rồi, đă nắm trong tay mọi quyền bính, th́ mọi cơ cấu của nhà nước sau này sẽ thuộc về chính quyền dân cử. C̣n về lá cờ cho đất nước sau này, khi đă có dân chủ, chúng tôi sẽ tranh đấu để lá cờ đó không phải là một trong hai lá cờ đă từng xung đột trong quá khứ. Chúng ta cần một lá cờ hoàn toàn mới, tượng trưng cho ḥa b́nh và đại đoàn kết dân tộc. Điều này thuộc thẩm quyền của một Quốc Hội sẽ được bầu ra một cách dân chủ. Nhưng, tôi chấp nhận, chúng ta đă đi quá xa trong giả thuyết đấy! Đảng cộng sản không dễ ǵ nhượng bộ đâu! Muốn họ chấp nhận một tiến tŕnh dân chủ hóa cũng phải có một kết hợp dân chủ có tầm vóc, mà chúng ta chưa có. Chúng ta thiếu văn hóa tổ chức, thiếu cách suy nghĩ và hành động. Những người chống chế độ độc tài rất đông, nhưng là một đám đông cô đơn. Chế độ cộng sản vẫn c̣n tồn tại không phải v́ nó mạnh, mà v́ lực lượng dân chủ quá yếu. BS - Xét dưới góc độ văn hóa th́ tôi đồng ư: qua hơn một thế kỷ bị trị, trở ngại lớn nhất cho cuộc vận động dân chủ là tâm lư và văn hóa của người Việt trung b́nh hiện đang c̣n trong thời kỳ ấu trĩ. Song chúng ta nên đặt vấn đề vận động dân chủ dưới nhăn quan của lịch sử chính trị quốc tế, ḥng tránh khỏi bị rơi vào vết xe đổ. Là một chuyên viên trong ngành nghiên cứu lịch sử, tôi thường so sánh những cuộc cách mạng đẫm máu qua lịch sử thế giới với cuộc bạo động cưỡng chiếm của cộng sản vào các năm 1945-1946 tại Việt Nam. Một cách tóm lược, cuộc cách mạng tư sản 1789 tại Pháp là do cuộc diễn biến văn hóa của thế kỷ XVIII được mệnh danh là Thế Kỷ Ánh Sáng (siècle des Lumières) tác thành qua phong trào phóng khoáng tự do tư tưởng với nhóm Voltaire, Montesquieu, Rousseau v.v. Vào thời đó tŕnh độ văn hóa của người bàng dân nước Pháp không cao hơn tŕnh độ văn hóa của người Việt ḿnh bây giờ đâu. Nhưng nay, bước sang thế kỷ 21, nh́n đến mấy ngh́n người Việt hải ngoại thuộc giới trí thức có tầm vóc quốc tế: đấy là những nhân vật đang tác thành Thế Kỷ Ánh Sáng của nước Việt. Người bàng dân của ḿnh c̣n thiếu ư thức chính trị và văn hóa không phải là một trở ngại lớn cho công cuộc vận động chính trị, cái trở ngại lớn chính là sự lựa chọn chính sách kết hợp các thành phần quốc gia tại hải ngoại không phù hợp với thực tế chính trị tại quê nhà. Các anh bảo rằng khi một chính quyền dân chủ được bầu rồi th́ cơ cấu công an của nhà nước cộng sản hiện nay sẽ thuộc về chính quyền dân chủ, đấy là một giấc mơ chính trị, rồi khi bừng mắt dậy sẽ thấy ḿnh chiêm bao! Đấy vốn là một trong những lư do khiến chủ trương của các anh không được mọi người hưởng ứng. Nếu được thành h́nh trong tương lai, chính quyền tập hợp dân chủ đa nguyên của các anh sẽ có những người như ông Bùi Tín để cho rằng Hồ Chí Minh không cố t́nh gây tội ác trong các vụ thủ tiêu hàng trăm hàng ngàn người quốc gia vào các năm 1945-46, trong các vụ đấu tố và tiêu diệt hàng trăm ngh́n địa chủ vào các năm 1955-56, ông Bùi Tín không nghĩ rằng ông Hồ Chí Minh cố t́nh gây tội ác... đấy chỉ là ngộ sát v́ lầm tưởng, nên phân biệt với cố sát! Tôi trích dẫn lời ông Bùi Tín tuyên bố ngày 22 tháng 5, năm 2005 vừa qua trong buổi gặp gỡ cộng đồng người Việt tại Prahạ Và rồi đây, cũng như ông Bùi Tín, những cựu đảng viên cộng sản của các anh sẽ đứng lên hô hào : Xin đừng sợ hăi nền Dân Chủ ! Thưa các ông đồng chí cán bộ, chúng tôi ở ngoài này sợ loại dân chủ của các ông lắm: cho rằng việc sát hại hàng trăm ngàn người vào các năm cải cách điền địa 1955-1956 là ngộ sát, nếu đấy sẽ là lư đoán tư pháp của ông ṭa Thượng Thẩm Ṭa Án Nhân Dân Việt Nam sau này th́ đáng sợ thật! Những kỷ niệm đau buồn của dĩ văng không thể xóa bỏ được, nhưng lại phải quên đi: đấy là lối biện chứng bằng phản chứng theo hệ luận mác-xít, một hệ luận đă đưa chủ thuyết cộng sản đến tiêu vong. Đối với chúng tôi là người quốc gia, con đường giải cứu quê hương Việt Nam được khởi bước từ nghĩa vụ ghi nhớ, devoir de mémoire. Người Việt cần luôn luôn ghi nhớ những giây phút kinh hoàng trên biển cả, hàng trăm ngh́n nhân mạng đă làm mồi cho cá, hàng trăm ngh́n người đă chịu trận hay bị bức tử trong các trại giam, rồi c̣n vụ thảm sát trên bốn ngàn người tại Huế vào dịp Tết Mậu Thân cũng chớ quên, c̣n các trại tập trung cải tạo, c̣n hàng triệu gia đ́nh bị cưỡng bức di tản lên các vùng ma thiêng nước độc, c̣n cư dân miền xuôi phải chịu sự chi phối của chính sách hộ khẩu, chính sách bao vây kinh tế, rồi c̣n...kể sao cho hết! Đấy là những điều cần phải ghi nhớ và lưu truyền qua các thế hệ trẻ kế tiếp hầu tránh được những tái diễn về sau. Rồi cũng nên nhớ kỹ rằng không một ngụy biện nào có thể bào chữa cho những tội ác trong dĩ vảng. Một chính sách ḥa giải ḥa hợp trung thực phải được xây dựng trên sự chấp nhận lỗi lầm và sám hối. Tổ quốc không có ǵ mà phải ăn năn. Chính Đảng cộng sản phải ăn năn sám hối trước quốc dân và lịch sử: đấy không phải là cố chấp, đấy chỉ là điều kiện tất yếu để tạo sự đồng thuận giữa mọi người Việt trước khi nói đến chuyện thiết lập một nền dân chủ đa nguyên.
Bửu Sao và Ngọc Lan
******************************************************************************
|
|
Xin vui ḷng liên lạc với butvang@yahoo.com về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương Copyright © 2004 Anh Duong Online Last modified: 08/10/06 |