Làm sao hướng
dẫn cuộc
tranh đấu đến tất thắng ?
Tuệ Nhăn
Đấu tranh là hủy diệt những chướng
ngại trước mắt để tiến. Muốn hủy diệt những chướng ngại, đấu tranh cần ḷng
dũng cảm cứng rắn, nhưng không phải chỉ có hành động dũng cảm cứng rắn, v́
đôi khi sự lùi bước cũng là để hoàn thành việc tiến lên. (1)
Hiện
nay có 3 nhận định về mức độ tranh đấu của người Việt Nam, đặc biệt là người
Việt Nam bên trong nước: Đó là:
1. An Thân:
Là
không làm được việc ǵ ngoài công chúng, hoặc bỏ dở nửa chừng. Họ cho là, v́
t́nh thế quá khó khăn, thời cuộc nh́n lại không c̣n ai, muốn làm ǵ cũng
không thể làm được, v́ sinh kế cho gia đ́nh,.... do đó cách an thân là tốt
hơn hết.
Nhưng
an thân cũng có nhiều đường. An thân như bậc ẩn sĩ, coi danh lợi như phù
vân. An thân v́ chỉ muốn nghĩ đến cho riêng ḿnh và gia đ́nh ḿnh. Nhưng
cũng có cách an thân, là không muốn hoạt động cho chính trị, mà chỉ làm việc
về xă hội, kinh tế, thương măi, v.v... An thân để chờ cơ hội quật lại thế
cờ...
Như
vậy, việc an thân của người Việt Nam bên trong nước ẩn tàng không lộ diện và
đa dạng trong cuộc sống hiện tại.
2. Tất Bại:
Như
hơn 28 năm qua, người Việt Nam đă có rất nhiều tổ chức, đảng phái, hội đoàn,
nhóm, cá nhân chống đối, phản kháng lại nhà nước cộng sản Việt Nam. Các tôn
giáo cũng đă công khai, đ̣i hỏi hoạt động độc lập về tín ngưỡng. Nhưng tất
cả đă bị hoàn toàn thất bại.
Đảng
và nhà nước cộng sản Việt Nam hiện nay đă và đang nắm thực quyền trong tay.
Họ có chủ thuyết, phương pháp, quyền hành, binh lực.... Và t́nh báo của cộng
sản đă trải ra khắp nơi, sẵn sàng theo dơi và bắt giam những người, tổ chức
nào mà chúng nghi ngờ. Thêm nữa đối với cộng sản, một khi đă nắm được quyền
bính trong tay, rất khó có thể nhả ra. Chỉ nhả ra, khi nào cộng sản có đại
biến cố, chẳng hạn như ở Liên Xô và Đông Âu…
C̣n
các tổ chức, đảng phái, các tôn giáo của người Việt Nam chúng ta, chỉ làm
việc theo từng tổ chức riêng, hoặc mạnh ai nấy làm, không có sự đoàn kết,
thống nhất được với nhau. Do đó không có những kế hoạch chung để hướng dẫn
quần chúng. Lúc trước đă khó, mà bây giờ lại càng khó hơn, v́ ngày nay cộng
sản Việt Nam đă quyết giữ tất cả mọi quyền lực để củng cố địa vị.
V́
không có đoàn kết chung, nên rất dễ bị khuấy phá, khích tướng, gây ra nghi
kỵ, chỉ trích, công kích lẫn nhau... và làm mất niềm tin tưởng của những
người ngoại quốc và những cơ quan quốc tế, điển h́nh nhất là các hoạt động
của những tổ chức người Việt hải ngoại từ những năm qua.
Ở hải
ngoại, một số ít người Việt Nam có chủ trương giữ vững lằn ranh quốc cộng
(1). Đó là điều tốt, đặc biệt dành cho những người cao niên, có địa vị trong
chính quyền và quân đội trước 30-4-1975. Nhưng, chiêu bài cố giữ lằn ranh
quốc cộng đó đă làm cho:
-
Người quốc gia Việt Nam
từ thua chí huề, mà không thể dành được phần thắng (2);
-
Hiện tại chủ trương lằn
ranh quốc cộng chỉ có ở hải ngoại, mà không thể đem về trong nước để sử dụng
được;
-
Theo chủ trương đó là
c̣n giữ tư tưởng trước 30-4-1975, mà không có những nhận thức và tinh thần
nào mới sau 28 năm qua;
-
Làm theo đó là vô h́nh
chung đẩy những người Việt Nam chống cộng, nhưng có tư tưởng cấp tiến và ôn
ḥa hơn về phía khác;
-
Những người trẻ tuổi, và
trung niên ở hải ngoại đều không muốn biết về lằn ranh quốc cộng đó. Chỉ có
một số người có cha mẹ anh chị ngày xưa ở trong chính quyền và quân đội Việt
Nam Cộng Ḥa biết mà thôi. C̣n hầu hết đều rất thờ ơ, lạnh nhạt;
-
Từ 1975 đến nay đă hơn
28 năm trôi qua biết bao thay đổi, gian truân khổ ải, người Việt Nam đă tự
cảm thấy trưởng thành trong nhận thức, nên họ mong t́m kiếm và cần có những
ǵ thiết thực, và sáng kiến hơn cho đất nước Việt Nam.
Do đó
chiêu bài này đă không thể thu hút được giới trung niên và giới trẻ ở hải
ngoại, đừng nói chi đến quốc nội. Ngoài ra những lời chế giễu và bôi xấu về
chế độ cũ ngày trước của đảng và nhà nước cộng sản, làm cho một số người
Việt Nam trong nước đă chán năn, mất tin tưởng,... và cho rằng thất bại
trong quá khứ là lẽ đương nhiên.
Có
nhiều tổ chức, đảng phái trong quốc nội lui vào bóng tối để đợi thời cơ đến.
Nhưng chớ quên rằng lâu ngày chầy tháng, dần dần những danh tiếng tốt lúc
trước cũng vào quên lăng. Các tôn giáo cũng vậy. Khi các nhân vật lănh đạo
hiện tại già yếu và qua đời, th́ bóng tối lại phủ kín. Và tiếp nối những
hiện hữu có thể trở thành của nhà nước, nếu c̣n th́ cũng chỉ là h́nh và
bóng mà thôi ...
3. Tất Thắng:
Là
cương quyết kết hợp quần chúng, từ các đảng phái, tổ chức, hội đoàn, đến các
lực lượng của các tôn giáo đồng ḷng hợp sức dấy lên một cao trào rộng lớn,
xây dựng tự do, dân chủ và nhân quyền thật sự cho Việt Nam. Điểm tối cần
thiết và quan trọng nhất là sự kết hợp giữa hải ngoại và quốc nội phải được
chắc chắn và hài ḥa cùng nhau.
Như
vậy toàn thể dân tộc Việt gồm có người Việt Nam ở hải ngoại và quốc nội, và
cộng với 53 các sắc dân thiểu số có 8,5 triệu người (3), tổng cộng khoảng 78
triệu dân số nhất quyết bao vây đảng cộng sản Việt Nam 2,5 triệu người.
Nhưng chủ yếu nhất là dân tộc Việt, hiện nay chiếm hết 87% dân số, sống tập
trung trong các vùng châu thổ sông Hồng, các đồng bằng miền Trung, đồng bằng
sông Cửu Long và các thành phố lớn (4). Đây là lực lượng dân tộc trong “Tổ
Quốc Việt Nam” cần nên thức tỉnh và sáng suốt trước nạn độc quyền và chuyên
chính của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam.
Khi
kết hợp được đại đa số các thành phần dân tộc để chống lại thiểu số cộng
sản, là người Việt Nam sẽ từ ḥa đến thắng, xóa được mặc cảm thua trận ngày
trước, và lằn ranh quốc cộng khi xưa cũng hoàn toàn tan biến. Người Việt Nam
quyết tâm tạo nên và lập thành lực lượng toàn thể Dân Tộc Việt Nam chống
lại cộng sản độc quyền và chuyên chính. Phải lấy sức của Các Dân Tộc làm
trọng tâm, và Dân Tộc Việt làm chủ đạo cho các hành động về sau.
Bất cứ
các nhân sĩ, tổ chức, đảng phái, đoàn thể, hội đoàn,... làm những điều ǵ
thuận lợi, và phát triển mọi cơ cấu cho toàn thể dân tộc Việt Nam chống lại
cộng sản độc quyền và chuyên chính, th́ tất cả dân chúng ngoài và trong nước
thảy đều hoan nghênh. Tổ chức cực đoan, quá khích cũng có thể hợp tác, kết
hợp cùng với tổ chức ôn ḥa, tả khuynh mà không có ǵ trở ngại. Người Việt
Nam chủ yếu nhất là hướng vào công tác, kế hoạch mà tổ chức đó quyết tâm
thực hiện và thi hành. Chứ không nh́n vào điều lệ, nội quy, hay là các thứ
khác của riêng tổ chức đó.
Cũng
như trước 30-4-1975, tất cả dân chúng miền Nam Việt Nam chống lại sự xâm
lược của cộng sản miền Bắc, lúc đó đă có biết bao nhiêu tư tưởng, lập
trường, quan điểm… tương đồng và xung khắc với nhau. Nhưng với chính sách
của ta là chỉ chống lại với kẻ thù cộng sản, mà không chống lại người bên
trong hàng ngũ cho dù có sự khác biệt bao nhiêu đi nữa th́ cũng là người
quốc gia Việt Nam.
Kinh
nghiệm máu xương và nước mắt của thời gian lúc trước đă cho chúng ta nhớ
măi, không bao giờ quên. Đó chính những bài học lớn cho chúng ta trên bước
đường sắp tới. Do đó hiện tại có rất nhiều tư tưởng, lập trường, nhận thức
và quan điểm của người Việt Nam chống lại cộng sản và xây dựng đất nước,
chúng ta cần nên biết Dung Hợp tất cả cho hài ḥa, và đưa vào Tổng Thể
phối hợp lại để làm thành mặt trận chung. Và mặt trận chung này gồm có đại
khối các dân tộc từ Nam chí Bắc nên phải bao quát và rộng lớn hơn ngày trước
nhiều. (Sẽ có bài nói về công tác, kế hoạch và mặt trận chung trong phần
Sách Lược tổng hợp)
Trong
bài Chính lược Dung Hợp (Politieke strategie van het
Junghopisme) gồm những ǵ ? có viết: “Chính lược dung
hợp tất cả các lư luận, nhận thức, tư tưởng của những người, hoặc những tổ
chức về công cuộc đấu tranh này. Chính lược cũng được ví như một Tổng Thể,
có thể ḥa hợp được mọi sự tương đồng, xung khắc hay khác biệt vào mặt trận
chung và mục đích chung. Càng ít tổ chức tham gia, chính lược càng yếu đi,
càng nhiều tổ chức tham gia, chính lược càng mạnh hơn” (5). Do đó khi hướng
vào công tác và kế hoạch là chúng ta xác định mức độ thành tín của những tổ
chức Việt Nam với nhau, mà chủ đích là chỉ nhắm vào thành phần cán bộ và
đảng viên của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam mà thôi.
Chúng
ta cần nhất nên tránh, khi bên ngoài hải ngoại có một số những tổ chức lời
nói rất kêu, rất nổi bật, nhưng việc đâu c̣n đó, xong rồi ai về nhà nấy...
Trong khi đó có những tổ chức ở hải ngoại bị đả kích không tiếc lời, nhưng ở
quốc nội lại làm cho cộng sản Việt Nam phải điên đầu... Qua những vấn đề đó
có một trở ngại lớn, v́ không cùng chung tổ chức, cho nên không thể tiết lộ
các công tác, kế hoạch... Có thể có nhiều kế hoạch dự trù ở ngoài tầm nhận
định của chúng ta, rồi bị chúng ta kết tội là phản bội, thân cộng, tay sai,
v.v... Đó là điều quá thiển cận khi nhận định.
Trong
việc đấu tranh mới phải dốc hết toàn lực, lớn làm theo lớn, nhỏ làm theo
nhỏ, tất cả đều làm việc. Đừng bao giờ cho rằng chỉ có chủ trương của ta là
đúng, c̣n chủ trương của kẻ khác đều sai, và ngược lại cũng vậy. Chúng ta
cần nên lắng nghe thật nhiều, để có thể sửa sai, hoặc làm giàu thêm cho lập
trường và quan điểm của ta. Muốn nhanh chóng có hiệu quả là các tổ chức nên
kết hợp lại để các công tác, kế hoạch của người Việt Nam được hoàn tất dễ
dàng hơn. C̣n nếu chưa thể kết hợp được, th́ công việc của ai nấy làm, tránh
tuyệt đối chỉ trích và công kích lẫn nhau. Như vậy, nếu tổ chức đó chưa
phải là Ta, th́ là Bạn Ta, chúng ta cố tránh tối đa đừng để tổ chức đó rơi
vào Khác Ta, tức là kẻ thù của ta (6).
Cộng
sản Việt Nam ngày nay đă và đang đưa người ra hải ngoại. Người Việt Nam ở
hải ngoại cũng đưa người về nước. Cả hai phía đều phải đối diện trước thực
tế. Những người về trong nước làm cuộc yểm trợ và dấy lên phong trào cho
những người Việt Nam quyết tâm xây dựng tự do, dân chủ và nhân quyền. Phải
quyền biến trong hành xử, đó là càng ngày sẽ mở rộng,
bành trướng ra nhiều hơn, chứ không phải là thu hẹp lại và ít hơn
(7). Một cuộc đấu trí gay go giữa ta và cộng sản sẽ
xảy ra để tranh giành phần thắng trong cục diện mới.
Người
Việt Nam cần nên mạnh dạn và tự tin với sức mạnh của dân tộc và chính nghĩa,
cộng thêm với các nước trên thế giới, và các cơ quan quốc tế đồng ư ngầm hỗ
trợ cho chúng ta. Trong hiện tại chúng ta đang có những xúc tiến lớn. Phải
nhất quyết tiến tới và vươn lên.
Hiện
nay các nước trên thế giới đều lên tiếng về nhân quyền Việt Nam. Chính Liên
Hiệp Âu Châu gởi thư cho Tổ Chức Quốc Tế Phát Triển Việt Nam đă nhiều lần
lên tiếng là nhân quyền Việt Nam không được cải thiện, không có chỗ thích
hợp cho những nhà chính trị đối lập… (8).
Chính phủ Hoa Kỳ cũng giống như Liên Hiệp Âu Châu đang và sẽ có những biện
pháp thúc đẩy và gia tăng áp lực để buộc cộng sản Việt Nam phải chấp nhận về
nhân quyền. Và c̣n nhiều cơ quan quốc tế khác cũng làm như vậy.
Do đó
trong lúc này người Việt Nam cần phải có những chương tŕnh hành động. Cách
tốt nhất là người Việt Nam trong nước nên làm những đợt sóng, liên tục bủa
vây vào hệ thống đảng. Khi những đợt sóng được giăng ra, sẽ có cơ hội gặp
được nhiều chiến hữu, chí hữu mới. C̣n những việc như: vận động, khuếch
trương, kết hợp, ngoại giao, v.v..., những vấn đề này đều nằm trong phần
Sách Lược tổng hợp.
Kết
hợp là điều ưu tiên trước nhất mà người Việt Nam phải làm. Có kết hợp các tổ
chức lại cho lớn mạnh và rộng răi mới có thể làm cho quốc tế chú ư và lưu
tâm đến. Đó cũng chính là lúc nhân quyền Việt Nam, tự do tôn giáo, tự do
ngôn luận, tự do báo chí và tự do hội họp… mới có thể rộng mở hơn được. Phải
từng bước với kế hoạch đoản kỳ và trường kỳ. Yêu cầu, đ̣i hỏi, đối thoại,
trao đổi, và v.v.… là những phương thức sử dụng để xong mục tiêu này đến mục
tiêu khác, và cuối cùng quyết đạt cho được mục đích chung.
Muốn
đạt đến mục đích chung, “Chúng ta cần
nên t́m ra lối thoát cho cộng sản.
V́ sao? Tại v́ nếu không
t́m ra lối thoát cho họ, là chúng ta phải tiếp tục đấu tranh dai dẳng trường
kỳ. Con đường thoát ra này là các đảng phái, tổ chức đều b́nh đẳng với nhau
và tôn trọng Hiến Pháp một khi đất nước được xây dựng theo thể chế Dân chủ
tự do (9) và có nhân quyền thật sự. Nếu đảng cộng sản Việt Nam qua cuộc bầu
cử được nhiều phiếu, th́ đương nhiên đảng cộng sản Việt Nam sẽ cầm quyền.
Các đảng phái khác sẽ ở trong vai tṛ đối lập. Các tổ chức và mọi người dân
Việt Nam đều phải tôn trọng Hiến Pháp và tuân theo những ǵ mà luật pháp Dân
chủ tự do ấn định. Không trả thù, không trả oán, không hận thù nhau nữa, mà
tất cả đều cùng chung xây dựng lại đất nước đă bị đổ vỡ (10)”.
Nhưng muốn cho cộng sản
Việt Nam tự nhiên chấp nhận rời bỏ con đường độc quyền và chuyên chính là
một điều khó khăn. Trừ phi có chính sách của các nước trên thế giới có
thể làm cho đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam từ từ nghe theo. Hiện nay
các nước trên thế giới và các cơ quan quốc tế đă và đang thi hành các công
tác đầu tư, phát triển và viện trợ... tương đối rất có hiệu quả. Sẽ c̣n tiếp
tục, nhưng có các cơ quan và bộ phận kiểm soát gắt gao hơn trước.
Từ năm 2006 trở đi sẽ có
nhiều sự thay đổi lớn trong bộ máy của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam.
V́:
-
Đến năm 2006 sẽ là đại
hội đảng lần thứ 10;
-
Năm 2005 đến 2006 có thể
Việt Nam sẽ được kết nạp vào Tổ Chức Thương Mại Thế Giới (WTO);
-
10 năm kư kết chính thức
Hiệp ước Song Phương giữa Liên Hiệp Âu Châu và cộng sản Việt Nam
(1996-2006);
-
5 năm kư kết Hiệp ước
Thương Mại giữa Hoa Kỳ và Việt Nam (2001-2006).
Do đó, đảng cộng sản sẽ
có thể đổi tên là đảng xă hội, hoặc đảng lao động ... để xóa tan đi dị
ứng của quốc tế và người Việt Nam ở hải ngoại. V́ trong lúc này cộng sản
Việt Nam tập trung hầu hết vào những việc đối ngoại, kinh tế, du lịch, đầu
tư, phát triển, v.v... Và đó cũng là mốc thời gian để Liên Hiệp Âu Châu và
Mỹ sẽ phải nh́n lại các biện pháp đă thực thi tại Việt Nam.
C̣n phía của chúng ta cần
nên nhanh chóng thực hiện những điều cần thiết. Phải cho song song tiến
tŕnh giữa hai phía quốc tế và phía người Việt Nam. Đảng và nhà nước cộng
sản trong những năm vừa qua đă t́m cách ngăn chận diễn biến ḥa b́nh một
cách tối đa. Nhưng người Việt Nam ở hải ngoại và quốc nội quyết tâm đạt cho
được những điểm yêu cầu. Do đó những phương thức sử dụng cần nên được triệt
để áp dụng.
Xuyên
qua 3 nhận định trên, không có thế nào tuyệt đối, nếu không có quyết tâm.
Con đường tất thắng trước mặt dù có muôn ngàn khó khăn nhưng vẫn hiên ngang
tiến bước. Sau khi trải qua bao cay đắng, kinh nghiệm bằng máu và nước mắt
của những thất bại đă qua, và những người trẻ tuổi với ư chí quyết tâm xây
dựng Việt Nam có tự do, dân chủ và nhân quyền, chúng ta hăy cương quyết tiến
bước với hành trang chọn lọc: chỉ có tiến chứ không lùi, thành công chứ
không thể thất bại.