ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

 

BỮA TIỆC GÂY QUỸ TPB


C.vanto

Chiều thứ sáu 9-9-05, tôi xin phép nghỉ không lương 3 tiếng để về đi tham dự buổi gây quỹ TPB do hội Liên Trường tổ chức, trời tuy nóng nhưng hôm nay cứ phải cà-vạt áo vét, lại tăng cường thêm một tí dầu thơm cho có vẻ tươm tất một chút, bởi v́ thế nào cũng gặp một vài cô bạn học tṛ G.L, TV, LVD khoảng 50 năm về trước nay họ vẫn c̣n trẻ trung, nhí nhảnh mà ḿnh th́ lụ khụ quá coi hổng đặng.

Trên đường đi sao mà hồi hộp thế, chẳng phải lo sợ gặp người đẹp mà v́ cái h́nh b́nh điện cứ nổi màu đỏ báo hiệu xe của tôi bị cao áp huyết, có thể bị si-trốc bất cứ lúc nào. Tuy có cà-zực vài lần nhưng cũng đến nơi, đi dự tiệc gây quỹ TPB mà.
Xuống xe, vuốt lại vạt áo và theo thói quen vuốt vài sợi tóc c̣n sót lại trên cái sàn láng bóng, tiền cầm sẵn trên tay, ung dung tiến đến bàn mua vé.

_ “Thưa bác, chúng cháu không có bán vé tại cửa, vé đă phân phối cho các trường hết rồi, xin bác thông cảm”
_ “Ơ..hay nhẩy, sao không thông báo cho rơ, cứ tưởng..”

Mất vui v́ không có vé lại bị người kiểm soát ở độ tuổi nửa-cô nửa-bà gọi là bác th́ .. buồn quá, bôi nước hoa làm ǵ cho phí đi! Miệng hơi đắng, liếc xem có ông bạn quen nào để mượn đỡ điếu thuốc cho bớt nhạt miệng, nhưng chẳng có ai, họ cứ lần lượt ung dung bước qua “khung cửa mùa thu” do mấy TV trấn thủ. May mắn cũng có một số đồng hương đến mua vé tại cửa bị hụt ra đứng chung giúp tôi đỡ ngượng.

_ “Sao anh không vào đi c̣n đứng chờ ai đây?”
_ “Chào chị Hưng, tôi chờ thêm mấy người bạn..”
Chị Hưng là thành viên của một ban nữ ca liên binh chủng có tiết mục giúp vui hôm nay, tôi xuống giọng chỉ đủ cho chị nghe:
_ “Hết vé rồi, họ đâu có bán tại cửa, quê quá đi thôi”
_ “May quá, tụi em có vé dư, một chị bạn trong ban hợp ca v́ bận công chuyện không đến được, anh ráng đứøng chờ để em t́m vé cho.”

Tôi có cảm tưởng như mọi người đang nh́n tôi mỉm cười v́ bị tẽn-ṭ, người đi xin vé! Lại một cái vỗ vai, quay lại th́ ra là P.Kư Lê thành Lân, một thành viên trong ban tổ chức, biết tôi đến để săn tin nên kéo vào ngay, thế là cháu 70 đời của Tô-Định hiên ngang bứơc qua cửa ải do con cháu Hai Bà trấn thủ, hú hồn, suưt chút nữa bị lỡ một chuyến đ̣, bây giờ th́ no dồn thay cho đói góp, một người hai v..é.


KATRINA! Mi hại TPB rồi.

Liên hội cựu quân nhân vùng Dallas FW đă chuẩn bị xong xuôi để tổ chức một buổii đại nhạc hội vào ngày 16 tháng 9 để gây qũy cho anh em TPB th́ cơn băo Katrina ập đến, mọi việc phải đ́nh lại để lo việc trước mắt, giúp đỡ đồng bào và nhất là anh em cựu quân nhân vùng New Orleans bị cô Katrina đuổi. Có tổ chức lại được không th́ chưa biết nhưng đă lỡ qua ngày 16 tháng 9 rồi, lại phải chờ đến năm sau.
Anh em QN vùng Dallas họ chọn ngày trên là có ư một công đôi ba việc, vừa gây quỹ vừa kỷ niệm ngày tái chiếm Cổ thành Quảng Trị. Cuộc hành quân tái chiếm cổ thành theo lệnh của Tổng Thống với sự tham dự của các quân binh chủng phải kéo dài hơn một tháng mới thành công, nhưng sự thiệt hại về phía QLVNCH không phải nhỏ, riêng anh em Mũ Xanh cũng đă thiệt hại hơn Ba Ngàn người ( tài liệu TQLC Nam CA).

Hội Liên-trường nam CA vẫn tiếp tục buổi gây quỹ cho TPB nhưng lại rơi vào thời điểm không thuận lợi. V́ Katrina mà Thầy ở Chùa kêu gọi, Cha ở nhà thờ kêu gọi, Mục sư kêu gọi ở Thánh đường, nhà nhà kêu gọi, người người kêu gọi, tuyền thanh báo chí kêu gọi yểm trợ cho đồng bào bị thiên tai. Đúng là Katrina hại TPB, chưa biết kết quả buổi gây quỹ này sẽ ra sao!.

Đồng hương hải ngoại c̣n có quá nhiều, quá nhiều việc trước mắt phải giúp đỡ, Mục sư Bảo đang cần giúp cưú trợ đợt 31, 32, 33 v.v..cho người nghèo trong nước. Cô Đông-X, hội chuyên gia đang cầu cứu cho các “cô gái VN” bị bán sang xứ Đài. Luật sư Q.L, Tr.H, nghệ sĩ Nam-L đang bận rộn với kế hoạch tiếp đón thuyền nhân từ Phi sang. “nhiều đoàn thể và cơ quan truyền thông từ cộng đồng Việt Nam đă tỏ ư muốn tham dự cuộc TIẾP ĐÓN LỊCH SỬ này! (NV số 7217)

H́nh như số phận TPB thường bị “hẩm hiu”, đă bị PHẾ th́ khá sao được. Trên trang Diễn-Đàn Chiến-Hữu của tập san BĐQ số 15 có bài :”Trên đôi nạng gỗ”, nội dung là lời trăn trối trước khi chết của một thương binh gởi cho những người c̣n ở lại là làm sao tổ chức được một đại nhạc hội gây qũy cho anh em TPB tại quê nhà, lời lẽ có vẻ cay đắng nhưng lại đúng sự thật, tuy lời thật mất ḷng nhưng thuốc đắng lại dă tật.

Nhà hàng Ba-Lát đă đông, bàn số 45 đă đủ, số người tham dự ước lượng trên dưới 450, nếu kể thêm một số đồng hương không có vé phải ra về th́ tiềm năng ủng hộ TPB không phải là nhỏ, cái nhỏ là nhỏ ở chỗ thiếu người phất cờ, thổi c̣i.

Chương tŕnh khai mạc khá đúng giờ, ngoài những nghi lễ cần thiết, bỏ qua tiết mục dạ tiệc dạ vũ, chương tŕnh văn nghệ có ǵ lạ không em?


Những màn văn nghệ bất ngờ
Con nhạn trắng G.C nhất định cất cao giọng“ Nỗi Buồn Gác Trọ” để giao duyên với tiếng th́ thầm “Nỗi Buồn Thương Binh” rất hay nhưng không bất ngờ, ban hợp ca Tây-Nam (?) mới làm mọi người bất ngờ, nói thẳng thừng mà không sợ mích ḷng là các chị hát chưa hay bằng ca sĩ Phương Dung, cái hay là ai đă gom các chị vào một ban đồng ca để cùng có một giọng ấm và nhẹ nhàng nói với TPB? Các chị đồng một ḷng với bản Xuất-Quân & Cờ bay. Ngày xưa thương lính làm vợ lính, nay thương đến những đồng ngũ tàn tật của chồng, của chính ḿnh đang oằn oại dưới chế độ XHCN. Các chị rất đẹp trong quân phục TQLC, Nữ QN, Biệt đoàn Văn Nghệ TƯ và nữ Cảnh Sát Thu-Thủy, con Thiên-Nga đầu đàn.

Ban hợp ca nữ liên trường với những tà áo .. màu....bay bay trong ánh đèn, giọng ca cao vun vút làm nhiều anh chàng rể GL, TV, LVD, Regina Pacis mỉm cười, quay sang người bên cạnh khoe:

_ Đấy đấy, người dẹp mặc áo dài là nhà tôi đấy, “mai hom” đấy !
Chàng rể này có làn hơi dài nhớ nhà thương điếu thuốc nên giọng nổ hơi cao, ai trong đám nữ sinh ấy mà không đẹp, mà không mặc áo dài? Tham lam vốn sẵn tính trời


Không Hát Mà Hay.

Chàng ca nhạc sĩ thương lính yêu lính đang từ từ bước ra sân khấu trong niềm hân hoan vỗ tay của khán giả, chàng này hát th́ hay mà nói cũng ngọt như mật rót vào lỗ tai (!), tôi thầm nghĩ hôm nay hát cho TPB chắc chàng phải làm cả chục bài:

_ “ Thưa các anh chị, hôm nay tôi xin.. ..Không có một bài hát nào diễn tả cho đúng, cho đủ nỗi đau và thua thiệt của anh em TPB/VNCH..”

Ơ ḱa, nói cho xong rồi hát đi chứ, tại sao lại im lặng? Tại sao lại cúi đầu như đu ḿnh Trên Đôi Nạng Gỗ? Khoái cái ǵ mà rung vai cười? Tôi mắng thầm: Vô duyên!

_ “ Ḱnh thưa quư anh chị, xin tha cho Việt-Dũng, không thể hát lúc này được, nếu các anh chị đồng ư, VD sẽ hát sau.”

Nói rồi VD ngước mặt lên trời như cố nuốt trôi những ǵ tắc nghẹn nơi cổ họng, hai tay chống nạng, nghiêng đầu quẹt những giọt nước mắt lên vai.! Chán anh này quá làm tôi cũng giả bộ lau giọt nước mắt có thật, liếc quanh tôi thấy khá đông các chị cũng bẽn lẽn lau nước mắt, vợ chồng T.V Vơ tường Đông mắt đỏ nhiều hơn. Vơ tường Đông, người bạn tù của tôi vừa bị ś-trốc, vừa chống nạng vừa được một TV d́u từ Lawndale đến đây tham dự buổi gây quỹ, thật là đẹp cả t́nh yêu lẫn t́nh đồng đội.

Không ai thông cảm TPB bằng Ca nhạc sĩ VD nên anh đă “hát” một bản nhạc tuyệt vời, Không Hát Mà Hay, khi anh đă cúi đầu quay lui th́ những tiếng vỗ tay vẫn không tha anh, vẫn đuổi theo anh vào tận hậu trường sân khấu.


ÔNG ĐI LÍNH, CHÁU ĐI HÁT.

Một đàn tang-t́nh con-nít ấy mới độ” độ chừng 15 cháu cười nói như đàn chim sẻ ríu rít sà xuống hội trường, tôi nhận ra là đoàn Việt Nhi do chị Diệu Thanh hướng dẫn, tuần trước các cháu đă tham dự giúp vui buổi ra mắt ban chấp hành của hội G.L. Bữa hổm, các cháu mặc đồng phục “đầm”, múa hát bản nhạc A-li-băm-ba và vũ diệu Nam Dương vô cùng xuất sắc và lạ mắt như lần đầu tiên tôi mới được thưởng thức, chính nhờ các cháu mà người lớn chúng tôi hết giận nhau, câu chuyện như zầy:

“Tôi và người bạn cùng quân trường, cùng binh chủng và cùng là rể G.L, dĩ nhiên là thân nhau rồi, nhưng v́ sau này quan niệm chống Cộng khác nhau nên không nh́n mặt nhau, xỏ vào chân nhau đôi dép râu, nay vô t́nh lại bị xếp ngồi cùng bàn. Khi các cháu đoàn Việt Nhi múa xong, mọi người cùng đứng dậy vỗ tay trong niềm hân hoan, bất chợt tôi và hắn cùng quay lại nh́n nhau rồi xiết chặt tay nhau rồi ..từ từ cúi xuống cởi cho nhau.. đôi dép râu, đội lên đầu nhau chiếc nón sắt ở chiến trường xưa, khi ra về hắn nói nhỏ: “Cộng đồng và một số hội đoàn CẦN các cháu đến giúp vui”

Hôm nay th́ khác hoàn toàn, các cháu trong bộ quân phục tác chiến, mũ lưỡi trai, huy hiệu SĐ.18/BB. Tôi hỏi cháu lớn nhất, cháu 13 tuổi, hỏi cháu nhỏ nhất bao nhiêu tuổi, cháu đưa bàn tay lên nhưng cong ngón tay cái lại trông thật dễ thương, 4 tuổi, với tuồi này th́ nhất định phải là thế hệ thứ 3 của các anh chiến sĩ sấm sét miền Đông. Không lẽ cứ tưởng ḿnh là sấm sét mà đ̣i có tí nhau khi đă bạc đầu.

Chị Diệu Thanh, một phu nhân cuả Mũ Đỏ, hướng dần các cháu đến để hát gây quỹ giúp các ÔNG TPB ở VN, đă 8 giờ tối mà chỉ thấy các em uống nước ngọt, tôi hỏi:

_ “Sao chị không cho các cháu ăn tí ǵ đi chú”.
_ “Các cháu dành tiền để góp vào quỹ giúp TPB “.
_ “Không được, thà rằng các cháu chưa tới, nay cùng ngồi đây mà người lớn cầm đũa các cháu cầm ly tôi thấy Chói mắt qua, để tôi nói với ban tổ chức”

Tuy chị Thanh ngăn cản nhưng tôi vẫn mét-bu điều này với P.Kư Lê thành Lân, các chị nữ trong ban tổ chức thật tinh mắt, tưởng tôi kiếm chuyện với Lân nên một hai ba bốn người ào lại, tôi né sang một bên, nhường mặt trận đôi-co này lại cho chị Diệu Thanh. Khi hiểu đầu và đuôi câu chuyện, những bàn tay của các hiền mẫu trong ban tổ chức xoa đầu nắm tay các “con Việt Nhi” như muốn nói: “Các mẹ không biết, xin lỗi” rồi gọi nhà hàng dọn cơm cho các cháu, nhưng chị DT lại xin miễn v́ các cháu no rồi.

Nhất Mănh Hổ DT nan địch quần Sư Tử, bị phe nữ hội LT áp đảo, cuối cùng Bà Diệu Thanh đành đầu hàng chấp nhân cho các cháu ăn v́ điều kiện LT dưa ra:

“ CÓ ĂN MỚI CHO HÁT, No-ít, No-xinh”

Trong chớp mắt, ba món canh, sào, mặn được nhà hàng dọn ra cho các cháu Việt Nhi, nh́n các cháu vui cười chuẩn bị ăn mà các bà nội ngoại LT quên cả nhiệm vụ săn sóc cho những ..người lớn uống.

Khó t́m đâu ra được một cuộc tranh chấp, một trận “lời qua tiếng lại” đẹp như thế này, ông CNN cũng thâu vào ống kính được một đoạn “căi nhau” này phải không?

Cơm chưa kịp ăn th́ các cháu lên sân khấu, toàn ban Việt Nhi cùng cháu Đan Vi hát bản Chiến Sĩ Vô Danh dưới ánh đèn úa vàng trong sự im lặng của mọi người làm tôi rùng ḿnh, h́nh ảnh đơn vị cũ chiến trường xưa quay trở lại trong đầu tôi.

“Mờ trong bóng chiều, một đoàn quân thấp thoáng.. ..núi..cây rừng.. ..”
Ông nhạc sĩ ơi! Sáng tác chi bản nhạc mà bất cứ người lính cầm súng nào khi nghe đều rùng ḿnh: “ thoáng thấy nghe h́nh bóng” của bạn ḿnh đă hy sinh!

... ..Tôi đứng trên lưng đồi, ngoài ṿng rào trại Đức-Cơ, quan sát thiếu úy trung đội trưởng Ng-q-Ch dẫn trung đội đi làm tiền đồn tại làng Thường Đức, cách biên giới Việt-Miên 1 km, nh́n toán quân của ḿnh thấp thoáng giữa núi rừng đi về phía Tây trong cái mờ ảo của ngày và đêm mà ḷng tôi lo lắng, t́nh h́nh mấy bữa nay khá nặng.

Đêm đó, trung đội của CH.. đă phát giác và đụng độ với một lực lượng lớn của địch xâm nhập từ Miên qua, anh đă hy sinh cùng 12 đồng đội, thành phần trung đội c̣n lại đa số trở thành thương binh và TPB.

Cách nay mấy tuần, vào một buồi trưa, tôi tiễn người bạn lên đồi trong tiếng kèn đồng ra riết của nhạc sĩ Phan-Diệu, người ấy là TQLC Nguyễn kim Tiền, người ấy là một trong số những thương binh c̣n sót lại trong trận phục kích trên, người ấy trước khi lên đồi c̣n trăn trối lại với đồng môn Nguyễn-Trăi: “ Tụi bay ráng tổ chức một buổi nhạc hội hát gây quỹ cho TPB”.

“Tiền à, hôm nay đồng môn Nguyễn Trăi của mày có mặt rất đông đủ ở dây, trong buổi gây quỹ này, kể cả bạn bè TL, CVA và đồng đội của mày, cười lên đi”

Sau khi hoan hô Ngũ hổ Tướng Quân và các chiến sĩ vô danh các cháu tiếp:

_ “Ban Việt Nhi chúng cháu xin ủng hộ quỹ TPB một trăm đồng”
_ “Ban thiếu nhi SĐ.18/BB xin ủng hộ quỹ TPB hai trăm đồng..”

Có lẽ không nên nói thêm bất cứ chuyện ǵ xẩy ra sau khi các cháu bước xuống sân khấu, càng nói càng làm người lớn khó xử, càng nói càng làm Công Hầu Khanh Tướng ngượng ngùng, chỉ nói rằng mấy “bà và mẹ” trong hội G.L,TV, LVD đến ôm các cháu vào ḷng, nắm tay dẫn các cháu trở về bàn mà cơm đă dọn nhưng chưa kịp ăn.


KINH CHIỀU.. Bản cũ soạn lại.

Các cô chú ca và hát có vẻ “rét”, có vẻ bị khớp sau màn tŕnh diễn của các cháu, nhưng hoạt cảnh Kinh Chiều, tuy là bản cũ soạn lại th́ vẫn được vỗ tay nồng nhiệt, các anh cầm máy ảnh chen nhau, chạy tới chạy lui để chụp.. các cô.

Kinh Chiều? Các cô nông thôn, không thơm hương đồng cỏ nội mà thơm ..dầu thơm, nước chùm-kết, họ đang cùng Cô-Sơ ca múa hát bản Kinh Chiều trong không khí thanh b́nh th́..bất ngờ giặc tràn qua thôn xóm, súng nổ đ́ đùng, nhà tan cửa nát, may sao đoàn quân MX hành quân ngang qua bèn đem ḷng súng nhân đạo (?) cứu người lầm than, đem thanh b́nh về cho thôn xóm.

Hoạt cảnh quá hay và cảm động, nhưng có vài điều cần rút ưu khuyết điểm. Cái anh chàng đóng vai y tá Ngọc chạy đến săn sóc cho cô thôn nữ bị thương th́ lại cứ từ từ .. t́m xem vết thương ở đâu, ở ngay chỗ u lên trên đầu gối mà lại đi băng chỗ khác!

C̣n Cô-Sơ, (tôi không gọi là Bà-Sơ, đă là Bà th́ làm sao là Sơ được!) th́ đă đẹp lại c̣n nhí nhảnh má lúm đồng tiền, liếc mắt cười duyên làm những anh Chân-Tu như chúng tôi đều muốn Tu-Xuất hết.

Khen ai khéo vẽ cảnh.. éo-le, tiết mục kêu gọi cứu trợ TPB do MX “biết 81 cách nhẩy dù” Phan văn Huấn điều khiển chưa tới thời điểm th́ các cháu ban Việt Nhi lại đi trước mất rồi làm khó khăn cho các chú bác đi sau. Làm sao đây? Từ bằng tới hơn chứ không lẽ thua các cháu! Khen ai khéo vẽ cảnh.. .. éo-le.

Không đề cập tới việc thành công về tài chánh, các anh chị hội LT đă tỗ chức và sắp xếp một chương tŕnh văn nghệ gây quỹ cho TPB quá hay và đầy đủ ư nghĩa, năm nay hay hơn năm ngoái, năm tới phải hơn năm nay. Chuyện cũng dễ hiểu, tuy mang danh là hội của các trường trung học, nhưng đại đa số các anh chị lại là cấp chỉ huy trong QĐ ngày xưa của các TPB và ngày nay đă và đang thành công về mọi phương diện, và nhất là có tấm ḷng với TPB, dù mỗi năm chỉ tổ chức một lần.

Buổi gây quỹ này mới chỉ có một số nhỏ ca sĩ “ cây nhà lá vườn” như Phương-Dung, Việt Dũng, Bảo Châu, Khánh Ngọc, Phương Hạnh &Phạm gia Chúc, Lưu minh Thắng mà đă thành công, các anh chị c̣n có quá nhiều ca nhạc sĩ cây nhà lá vườn khác như LT, KL, YL, XYZ...và Hoàng-Oanh v.v..C̣n nhiều đồng hương đến tham gia vào công việc từ thiện này mà không có vé! !!

Các anh chị có nên đứng ra tổ chức một Đại Nhạc Hội gây quỹ cho TPB, (những người sống) như buổi ĐNH gây quỹ xây tượng đài, (những người đă khuất) không nhỉ? Khả năng các anh chị có, đồng hương có tấm ḷng, một tiếng kêu gọi của các anh chị th́ vạn vạn người hợp tác. V́ đây là một trong những công tác từ thiện có ư nghĩa nhất, v́ chúng ta có đủ thứ nhưng vẫn thiếu nợ người TPB/VNCH./.


 

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06