| ||||||
|
Mùa Lễ THANKSGIVING 2005 ÂN SÂU, NGHĨA NẶNG KHÓ ĐỀN
Hoành Nguyễn
Theo tập tục có từ vị Tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ là George Washington, lễ Tạ Ơn năm nay là ngày Thứ Năm 24 tháng 11 – 2005. Trong những ngày nầy, mỗi người nghĩ đến ân nghĩa trong đời, từ gia đ́nh đến xă hội; Từ chuyện gần dễ nhớ đến chuyện xa khó đền. Có những người con hiếu thảo, dù đi xa làm lương cao hơn cũng không màn, quyết ḷng làm gần để được săn sóc phụng dưỡng cha mẹ ḿnh. Có những công nhân không muốn rời bỏ tiệm hăng đang làm, chỉ v́ ân nghĩa được chủ tin cậy và đối xử thân thiện trong bao nhiêu năm qua. Có những người đi tị nạn chính trị, dấn thân v́ không quên ân t́nh cùng bạn tù chiến hữu và đồng bào nghèo khổ không được tự do no đủ như ḿnh. Thông thường nếu có điều kiện th́ người ta trả ơn ngay: Như nhận lại của đánh rơi, cứu người thoát hiểm, giúp t́m việc làm, hàn gắn đổ vỡ, mai mối …v.v. Cũng có người đền ơn tế nhị bằng hành động trợ giúp âm thầm, bằng thái độ nhường nhịn, bằng nghĩa cữ giúp lại người khác, bằng nhiều cách … Chỉ có điều đáng buồn trách là một số lớn đă vô t́nh phớt lờ những ân sâu nghĩa nặng đối với kẻ sĩ, đă và đang dấn thân hy sinh cho tổ quốc cùng đồng bào, trong đó có chúng ta và gia đ́nh thụ hưởng mà lại vô tâm đến tàn nhẫn. Trong buổi tâm t́nh với bạn trẻ tại Sacramento California vào trung tuần tháng 8/2004, nữ Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh đă ôn tồn phát biểu: “Chúng ta được may mắn sinh ra và lớn lên ở vùng đất trù phú tự do nầy, là nhờ công lớn lao của rất nhiều thế hệ cha anh. Hàng mấy trăm ngh́n chiến sĩ Việt Nam Cộng Ḥa đă phải hy sinh xương máu và cả hạnh phúc của cuộc đời họ và gia đ́nh họ, để đánh đổi lấy sự tự do cho cha anh của chúng ta; Và biết bao ngàn đồng bào đă phải chết trên đường t́m tự do. Chúng ta không quên ḿnh từ đâu tới, chúng ta không chối bỏ nguồn gốc ḿnh và xử thế sao cho xứng với công ơn hy sinh của những người đi trước, tuyệt đối không bao giờ nên có những lời nói hay hành động phản bội chiến sĩ. Ánh và gia đ́nh Ánh không bao giờ dám quên ơn chiến sĩ”. Nhắc đến tập thể chiến sĩ th́ thật là mênh mông, nhưng cụ thể điển h́nh trước mắt là chiến sĩ Lư Tống trong nhà tù Thái Lan, người tù kiệt xuất Nguyễn Hữu Luyện khởi tố WJC, nữ anh thư Ngọc Hạnh, Trần Hồng, Vơ Đại Tôn … Lư Tống, một sĩ quan phi công tài ba gan dạ, có điều kiện hưởng sang giàu tại Hoa Kỳ, nhưng lại dấn thân liều ḿnh hy sinh chống chủ nghĩa Cộng Sản phi nhân, từ Thái Lan bay vào Việt Nam CS rải truyền đơn thức tỉnh ḷng dân và kích thích gương chống Cộng của người tị nạn chính trị. Khi vượt thoát tử thần trở lại Thái Lan, Lư Tống bị xử tù 5 năm, nay sắp măn hạn nhưng chánh phủ Thái Lan đă bị áp lực về chính trị và lợi lộc kinh tế, nên manh tâm chuyển giao cho phía Việt Cộng trả thù anh, về tội xâm phạm không phận và kêu gọi toàn dân nổi dậy lật đổ bạo quyền tham nhũng bán nước hại dân. Đây cũng là thử thách ư chí tinh thần của người tị nạn Cộng Sản. Nhiều nơi đă thành lập Ủy Ban Hỗ Trợ Lư Tống, lấy chữ kư của cộng đồng người Việt hải ngoại gởi cho nước mà ḿnh đang cư trú để thỉnh nguyện can thiệp măn hạn tù th́ trả Lư Tống về Mỹ; Đồng thời gởi cho Quốc vương và Chánh phủ Thái Lan để phản đối làm theo thủ đoạn thâm độc của Cộng sản Việt Nam. Nhiều nơi kêu gọi tẩy chay không mua hàng Thái Lan, không du lịch Thái Lan. Bên cạnh những người nhiệt tâm lại có những kẻ vô t́nh hoặc ích kỷ, đăng báo mời không đến địa điểm những ngày nghỉ cuối tuần để kư tên vào kháng thư và thỉnh nguyện thư. Họ bôi bác xuyên tạc là kẻ sĩ háo danh (?!). Theo nhà văn nữ Dương Thu Hương th́ cái đáng sợ đáng khinh nhứt là bịnh liệt kháng trong mỗi con người: “Cái bi kịch lớn nhứt, khốn nạn nhất cho giới cầm bút nói riêng, và đa số trí thức, người dân Việt Nam là: Bệnh liệt kháng trước bất công. Họ tự nguyện hèn nhát để đổi lấy sự an toàn”. C̣n nhà văn quân đội Phan Nhật Nam th́ quyết đoán: “Chắc chắn phải có một trung tâm quyền lực, với những con người cực thâm hiểm điều hành một cách có hiệu quả, âm mưu lăng nhục, vấy bẩn, đánh phá tất cả, không trừ một ai. Chúng ta đă bị bức hại bởi chính những kẻ nội thù, ngụy trang trong đội ngũ chúng ta: Những tên Việt Cộng nằm vùng”. Trong kỳ bầu cữ lại Tổng Hội CTNCT những năm trước đây, Tổng thư kư Nguyễn Như Được đọc báo cáo có đoạn: Trong gần 20 năm qua, chúng tôi đă phát triển và bảo toàn được lực lượng, giữ được độc lập, không dẫn dắt tập thể đi vào những cuộc phiêu lưu chính trị nguy hiểm; Và mới đây, trong dịp ra mắt tập thể Chiến sĩ VNCH tại San Jose, Giáo sư Chủ tịch Nguyễn Xuân Vinh đă khẳng định: Chủ trương của Tập thể Chiến sĩ VNCH là quyết tâm đánh đổ Chủ nghĩa Cộng Sản, không thỏa hiệp đầu hàng. Trên đường về chúng tôi có ghé lại thăm cụ Hà Thượng Nhân, tuy già yếu nhưng vẫn c̣n minh mẫn. Cụ nhận xét G/s Nguyễn Xuân Vinh rất có thiện chí với đại nghĩa công ích. Chúng tôi, những người chiến sĩ Việt Nam Cộng Ḥa, cũng là Cựu Tù Nhân Chính Trị, rất biết ơn quư vị lănh đạo, đă chấp nhận dấn thân vào gian khó để phục vụ chánh nghĩa Quốc Gia và đồng bào dân tộc Việt Nam, trên con đường quang phục lại quê hương. Chúng tôi cùng quyết tâm sát cánh để làm tṛn trọng trách với tiền nhân: “Quốc Gia Hưng Vong, Thất Phu Hữu Trách ”.
Sau cùng, nghĩ cũng nên nói thêm một trường hợp tạ ơn không lành mạnh; Điển h́nh đó là ở Việt Nam Cộng Sản, Nguyễn Chí Vịnh là Tổng Cục T́nh báo T2, đang bị phe Vơ Nguyên Giáp, Nam Khánh cùng các sĩ quan cao cấp và Đảng viên CM lăo thành CS, đ̣i khởi tố về việc lợi dụng chức vụ để dựng nên những tội danh “làm gián điệp cho ngoại bang (CIA), phản động” với hồ sơ giả tạo, để hăm hại những người không cùng phe cánh, nhưng Vịnh lại được “phe ta” vẫn c̣n thế lực là Đại tướng Lê Đức Anh và cựu Tổng bí thư Đỗ Mười bao che và vận động cho thăng chức, từ Thiếu tướng lên Trung tướng, để trả ơn và bảo vệ lẫn nhau nắm chặt lấy quyền thống trị. Mới đây, nhà văn quân đội Phan Nhật Nam đă viết bài “Ánh Mắt Thăm Thẳm” rất bi phẩn, đăng trên các báo giấy và diễn đàn internet, xin tóm lược: “Quân đội là điểm sống chết của chế độ trong thời chiến. Bốn tướng sạch được báo “Diều Hâu” của Phạm Huấn và Nguyễn Đạt Thịnh đưa ra là: Nhất Thắng – Nh́ Thanh – Tam Chinh – Tứ Trưởng. Tiếp theo là danh sách tướng bẩn. “Cơn Uất Hận Hạ Lào”: Hành Quân Lam Sơn 719 đang quét sạch Trung Ương Cục “R” của Cộng sản trên đất Miên (1969-1970), sẵn sàng tiến chiếm Tchépone th́ bị chận đứng lại: “Trong cuộc họp ngày 12/2 với tướng Lăm và các Tư lệnh chiến trường, Thiệu nói với Lăm: “Cẩn thận khi tiến quân về hướng Tây, và hủy bỏ cuộc hành quân nếu như quân đội Cộng Ḥa bị tổn thất đến số 3.000 thương vong(!?)”, trong khi phía VC Vơ Nguyên Giáp thí quân biển người để cốt đạt chiến thắng sau cùng là chiếm trọn miền Nam. Cơn Uất Hận Hạ Lào chấm dứt sau ngày 24/3 với giá máu 9.000 quân binh VNCH chết, bị thương và mất tích. Lần bi phẩn chạm tới đỉnh cao nhất! Sau cuộc họp mật ngày 14/3 tại Cam Ranh giữa những giới chức tên gọi Nguyễn Văn Thiệu, Trần Thiện Khiêm, Cao Văn Viên … Một ngày sau, “Tổng thống Việt Nam Cộng Ḥa đơn phương đưa ra quyết định: Rút bỏ Phước An, càng sớm càng tốt. Ngày 11/3 lệnh bỏ Ban Mê Thuột. Ngày 12/3 lệnh quyết tâm tái chiếm Ban Mê Thuột, tập trung toàn bộ trực thăng của miền Nam để tăng viện cho Phước An. Ngày 15/3 lệnh bỏ Phước An. Tất cả lệnh chỉ do một người: Tổng Tư Lệnh Quân Đội – Trung tướng Nguyễn Văn Thiệu. Rút bỏ Tây Nguyên sau 48 giờ chuẩn bị bẻ găy xương sống miền Nam”. Quyết định của ông Thiệu rút bỏ Tây Nguyên bắt đầu ngày 17/3 đưa đến một “thành quả” tuyệt hảo: Hai Trung Đoàn 44, 45/Sư Đoàn 23 BB thiệt hại 80% quân số tại mặt trận Phước An. Trung Đoàn 40/SĐ22BB tăng cường mặt trận Khánh Dương bị thiệt hại tương tự. Các Trung Đoàn 41, 42 và 47/SĐ22 chỉ c̣n khoảng 1.000 người. Lữ Đoàn 3 Nhẩy Dù xuống Khánh Dương không được yểm trợ nên bị tràn ngập. Toàn bộ lực lượng chiến xa M48, M41, pháo binh nặng 175 ly, 155ly đồng bị hủy diệt. Gần 20 ngàn quân tinh nhuệ của 7 Liên Đoàn Biệt Động, Lữ Đoàn II Thiết kỵ, Liên Đoàn 6 Công Binh, các đơn vị Lôi Hổ, Thám Kích … và bao nhiêu dân? Và bao nhiêu gia đ́nh binh sĩ; bao nhiêu người Kinh; bao nhiêu người Thượng … đă tiêu vong trên ba trăm cây số đường từ Kontum, Pleiku về Phú Bổn, Tuy Ḥa? Quả thật, mười lăm năm chiến tranh (1960-1975), thành quả tác chiến của cả một khối Cộng Sản Miền Bắc thâu đạt, không bằng “quà tặng” của người tên gọi Nguyễn Văn Thiệu sau “mười bảy ngày” kể từ cuộc họp tại Cam Ranh 14 tháng 3/1975! Trong thời gian Phan Nhật Nam đăng bản tin nầy, nếu những người chịu ân huệ bổng lộc của Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu ban phát lúc c̣n tại chức, bây giờ làm lễ tạ ơn ồn ào lộ liễu để tưởng niệm ông Nguyễn Văn Thiệu, th́ hàng chục hàng trăm ngàn gia đ́nh nạn nhân bị thảm sát trên đại lộ kinh hoàng, trên con đường tháo chạy vượt thoát chế độ Cộng Sản bạo ác phi nhân, trong các trại tù lao động khổ sai; Những người nầy sẽ nghĩ ǵ về hành động tạ ơn không lành mạnh nầy? Đó cũng là một vấn đề của lương tâm cần suy nghĩ.@
Sacramento California, ngày 12 tháng 11 năm 2005. |
|
Xin vui ḷng liên lạc với butvang@yahoo.com về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương Copyright © 2004 Anh Duong Online Last modified: 08/10/06 |