ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

 

Chơn-Thiê.n-Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để phán xét người tốt hay xấu

 

Từ lâu, trong Phật giáo, người ta đă bàn cải câu : ‘Phật Pháp là ǵ’?  Có người cho rằng Pháp do Phật giáo tuyên dương là tất cả Phật Pháp.  Sự thật không phải là như vậy.  Pháp do đức Thích Ca Mâu Ni thuyết giảng cách nay 2,500 năm chỉ nhằm cho người thường ở tŕnh độ rất thấp, những người nầy vừa mới ra khỏi t́nh trạng xă hội phôi thai và có một tâm ư rất đơn sơ.  Thời đại mạt Pháp mà Ngài đă nói đó là bây giờ.  Người ngày nay không c̣n có thể tu luyện bằng Pháp đó. Vào thời mạt Pháp cả những vị sư  trong chùa c̣n có nhiều khó khăn để tự cứu độ, làm sao họ có thể cứu độ người khác?  Đó là tùy theo thời thế lúc bấy giờ mà đức Thích Ca Mâu Ni truyền dạy Pháp của Ngài, vả lại, Ngài không nói hết tất cả những ǵ Ngài hiểu biết về Phật Pháp ở mỗi tŕnh độ của Ngài, bởi vậy không thể nào giữ nó măi một cách bất biến.

Xă hội phát triển, trí óc con người càng ngày càng đa dạng, v́ vậy con người không thể thực hiện sự tu luyện măi bằng một phương pháp. Pháp trong Phật giáo không bao gồm toàn thể Phật Pháp, nó chỉ là một phần rất nhỏ trong Phật Pháp.  C̣n có nhiều Pháp lớn trong trường phái Phật được trao truyền trong nhân gian hoặc qua một người đệ tử duy nhất từ đời nầy qua đời nọ. Mỗi cấp có một Pháp khác, và không gian khác th́ có những Pháp khác. Tất cả đều là những biểu hiện khác nhau của Phật Pháp trong những không gian và cấp bực khác nhau. Đức Thích Ca Mâu Ni cũng đă có nói rằng có 84 000 trường phái để tu luyện thành Phật. Trong Phật giáo người ta có thể kể chừng mười trường phái như là Thiền tông, Tịnh độ tông, Thiên Đài, Hoa Nghiêm, Mật tông, v.v. Chúng không bao gồm tất cả các trường phái Phật.  Đức Thích Ca Mâu Ni cũng không truyền tất cả Phật Pháp, Ngài chỉ truyền một phần Pháp mà người thời bấy giờ có thể chấp nhận.

Vậy Phật Pháp là ǵ?  Đó là tánh chất căn bản nhất Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiê.n-Nhẫn) trong vũ trụ nầy. Nó chính là biểu hiện cao nhất của Phật Pháp. Nó chính là căn bản nhất của Phật Pháp. Phật Pháp được biểu hiện dưới nhiều h́nh thức ở những cấp bực khác nhau, nó giữ vai tṛ hướng dẫn trong mỗi cấp ; cấp càng thấp, nó càng tỏ ra đa dạng và phức tạp. Những phân tử của không khí, đá, cây, đất, sắt và cơ thể con người, tất cả mọi vật đều chứa đựng tánh chất Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiện -Nhẫn). Theo người xưa, tất cả mọi vật và sanh mạng trong vũ trụ đều kết hợp bởi năm chất ngũ hành, tất cả đều sẳn mang tánh chất Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiê.n-Nhẫn).  Người tu luyện chỉ có thể biết được sự phát hiện đặc biệt của Phật Pháp ở tŕnh độ mà họ đă đạt được mà thôi, đó là điều mà người ta gọi là ‘Quả vị’ hay tŕnh độ đă đạt được qua sự tu luyện. Theo nghĩa rộng, Phật Pháp là rất lớn vô cùng. Nhưng nó rất giản dị nh́n ở cấp cao nhất, v́ Phật Pháp cũng giống như một kim tự tháp.  Ở tầng cao nhất, nó có thể giản dị gồm trong ba chữ  ‘Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiê.n-Nhẫn)’ , nhưng nó rất rắc rối khi xuất hiện ở những từng cấp thấp.  Lấy ví dụ như một con người.  Lăo giáo xem thân người như một tiểu vũ trụ, con người có một cơ thể vật chất, nhưng đây chỉ là một phần của con người, nó c̣n có t́nh cảm, bản chất, tánh khí và một nguyên thần để làm thành một con người trọn vẹn, độc lập và có một nhân cách riêng biệt. Vũ trụ của chúng ta cũng như thế, nó cũng bao gồm giải Ngân hà và các hành tinh, các sanh mạng và nước, đó là khía cạnh hiện hữu vật chất của nó ; nhưng đồng thời, nó cũng chứa đựng tánh chất Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiê.n-Nhẫn). Các tế bào của mọi vật chất đều chứa đựng tánh chất nầy, kể cả những tế bào nhỏ li ti.

Đặc tánh Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiê.n-Nhẫn)  là tiêu chuẩn để phán xét cái tốt và cái xấu trong vũ trụ nầy.  Cái ǵ là tốt, cái ǵ là xấu?  Chính là với bản chất nầy mà ta phán xét. Giống như đối với năng tánh ‘Đức’ (De) mà người xưa thường nói.  Dĩ  nhiên ngày nay tinh thần đạo đức của xă hội loài người đă biến đổi, cả những tiêu chuẩn đạo đức cũng bị méo mó. Hiện nay, nếu ai lấy Lư Phong làm gương mẫu (một thần tượng của người Tàu trong thập niên 1960), th́ có lẽ người ta sẽ cho y là mắc bệnh thần kinh. Nhưng trong những năm 1950-1960, ai có thể nói y là người mắc bệnh thần kinh?  Đạo đức của nhân loại xuống dốc thật là trầm trọng, những thuần phong mỹ tục bị tiêu hủy ngày qua ngày, người ta đeo đuổi theo quyền lợi và phương hại đến người khác v́ một chút lợi lộc cá nhân, người ta dấn thân vào những cuộc tranh chấp và dùng đến mọi thủ đoạn. Xin hăy suy nghĩ, có thể nào để cho t́nh trạng nầy kéo dài măi chăng?  Nếu có người phạm một tội lỗi và quí vị nói với họ rằng họ đă hành động sai, họ sẽ không tin như vậy;  họ thật t́nh không tin như vậy ; nhiều người tự xét ḿnh theo một tŕnh độ đạo đức đă rất thấp và tự xem như là khá lắm so với những người khác, v́ tiêu chuẩn để phán xét đă bị méo mó.  Nhưng cho dù tiêu chuẩn đạo đức của con người có thay đổi thế mấy th́ bản chất của vũ trụ vẫn không thay đổi, đó là tiêu chuẩn duy nhất để phán xét con người tốt hay xấu. V́ vậy, quí vị là người tu, quí vị phải hành động thuận theo bản chất nầy của vũ trụ, thay v́ sống theo tiêu chuẩn người thường. Nếu quí vị muốn trở về nguồn coi và t́m lại bản lai của chính ḿnh, nếu quí vị muốn đạt lên cấp cao trong việc tu luyện, quí vị bắt buoc phải hành động theo tiêu chuẩn nầy. Chỉ khi nào một con người có thể thuận theo bản chất vũ trụ nầy Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiê.n-Nhẫn)  mà họ là một con người tốt.  Nếu họ hành động ngược lại bản chất nầy, đó là một con người thật sự xấu. Trong sở làm, trong xă hội, có người có thể cho rằng quí vị là một người xấu, nhưng chưa chắc quí vị là như vậy; và khi người ta nói quí vị là một người tốt, quí vị cũng chưa chắc là như vậy.  Là một người tu, khi quí vị tự hoà đồng với bản chất nầy, đó là quí vị đă đạt Đạo.  Nguyên tắc chỉ giản dị như vậy mà thôi.

Lăo giáo trong sự tu luyện Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiê.n-Nhẫn), họ đă nhấn mạnh vào điểm Zhen (Chân). V́ lư do đó,  trường phái Lăo hướng về sự tu chân và nuôi dưỡng bản chất chân thật, nói thật, làm thật, sống làm người chân thật, trở về nguồn cội, t́m lại bản lai, để cuối cùng tu thành một bực Chân Nhân. Nhưng bản chất Ren và Shan (nhẫn và thiện) cũng có trong đó, chỉ là sự tu luyện của họ nhằm trên Zhen (Chân). Phật giáo th́ đặt trọng tâm trên sự tu luyện chử Shan (Thiện) trong Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiê.n-Nhẫn) . V́ sự tu luyện chữ Shan có thể sanh ra một ḷng từ bi lớn, khi tâm từ bi lan tràn, người tu nh́n thấy tất cả chúng sanh trong biển đau khổ, họ phát nguyện cứu độ tất cả chúng sanh. Nhưng chữ Zhen và Ren (Chân và Nhẫn) cũng có nơi đó, chỉ là trọng tâm của sự tu luyện của họ đặt trên Shan (Thiện). C̣n về trường phái Falun Dafa (Pháp Luân Đại Pháp) của chúng ta, chúng ta noi theo bản chất tối thượng của vũ trụ Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiê.n-Nhẫn) đồng tu, v́ vậy Gong (Công, công lực) mà chúng ta đang tu đây rất là lớn.

....................

Không phải giống như một thứ kỹ thuật của người thường mà có thể đạt được sau khi trả một giá và nhận được sự chỉ dạy, sự thật nó là khác hẳn những điều như vậy. Đó là một điều vượt ngoài tầm người thường, v́ vậy nó phải đ̣i hỏi nơi quí vị đi theo những nguyên tắc ngoại lệ. Nó đ̣i hỏi nơi quí vị những ǵ? Quí vị phải tu luyện vào bên trong và quí vị không thể t́m kiếm bên ngoài. Nhiều người t́m kiếm bên ngoài, hôm nay t́m điều nầy mai điều khác, hơn nửa họ t́m kiếm những huyền năng Công với một tinh thần chạy theo, họ mang đủ thứ tham muốn. Có người c̣n muốn trở thành thầy dạy Khí công và làm giàu nhờ trị bệnh. Sự tu luyện thật sự đ̣i hỏi phải tu luyện nơi con tim, gọi là tu ‘Xinxing’(Tâm tánh). Ví dụ trong sự đụng chạm giữa người và người, chúng ta cần phải buông bỏ thất t́nh lục dục và mọi thứ  tham muốn cá nhân. Khi quí vị lo tranh đấu và giành giựt cho lợi lộc cá nhân,  quí vị lại c̣n mong Gong (Công lực) được tăng lên? Như vậy th́ quá dễ. Khi quí vị hành động như vậy, phải chăng quí vị chỉ là một người thường? Làm sao quí vị có thể làm tăng Công lên cho được ? V́ vậy khi quí vị đặt nặng vấn đề tu luyện Xinxing(Tâm tánh) th́ Gong (Công lực) của quí vị chỉ có thể tăng gia và tŕnh độ của quí vị chỉ có thể tiến lên mà thôi.

Xinxing (Tâm tánh) là ǵ? Xinxing gồm có De (Đức), Ren (Nhẫn), thức giác, chịu mất, chịu buông bỏ tất cả những tham muốn ràng buoc của người thường, lại c̣n phải có thể chịu đựng được những thử thách v.v... nó bao gồm những điều thuoc nhiều khía cạnh. Mỗi khía cạnh Xinxing (Tâm tính) của con người cần phải tiến lên, như vậy quí vị mới có thể thật sự gọi là thăng tiến, đó cũng là một trong những yếu tố quyết định để Gong (Công lực) của quí vị được tăng trưởng.

Có người có thể nghĩ rằng : ‘Ngài vừa nói về vấn đề Xinxing (Tâm tính). Đó là một thứ thuoc về tâm tưởng và là một vấn đề của tinh thần, không có quan hệ với điều mà chúng ta đang tu luyện đây’. Tại sao gọi nó là không cùng một vấn đề ? Đă từ lâu giới trí thức thường hay đặt ra câu hỏi nầy : ‘Cái nào có trước : vật chất hay tinh thần?’ Người ta bàn qua căi lại măi.  Sự thật tôi xin nói với quí vị là vật chất và tinh thần là cùng một thứ. Theo những nghiên cứu khoa học trên cơ thể con người, các khoa học gia ngày nay nghĩ rằng các tư tưởng phát xuất từ bo óc con người là một chất liệu.  Nếu nó là một thứ chất liệu vật chất, phải chăng nó cũng là một thứ  thuoc tinh thần của con người?  Chúng không cùng là một thứ sao?  Cũng như tôi đă nói về vũ trụ, nó chứa đựng một thực thể vật chất đồng thời cũng chứa đựng một đặc tính thực thể. Nói về nguyên lư Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiê.n-Nhẫn) của vũ trụ, người thường không thể cảm nhận được sự hiện hữu của nó là v́ mọi người đều ở cùng một tŕnh độ.  Quí vị có thể cảm nhận được nó khi quí vị vượt khỏi cấp người thường. Làm sao cảm nhận được nó?  Mọi vật chất trong vũ trụ, kể cả tất cả mọi chất liệu tràn đầy trong vũ trụ đều là những linh căn có sự thông minh, có khả năng tư tưởng và chúng là những h́nh thức hiện hữu của Pháp  ở mỗi cấp khác nhau. Pháp đó ngăn không cho quí vị thực hiện sự vượt lên cấp trên, nếu quí vị muốn vượt lên trên th́ quí vị không làm được v́ nó không để cho quí vị vượt lên. Tại sao nó không để cho quí vị vượt lên?  V́ Xinxing (tâm tánh) của quí vị chưa đủ tŕnh độ, mỗi cấp đều có tiêu chuẩn riêng. Nếu quí vị muốn lên cấp trên, quí vị phải buông bỏ những tư tưởng xấu xa và làm sạch những thứ dơ bẩn của quí vị để rồi ḥa tan với tiêu chuẩn đ̣i hỏi của cấp đó.  Như vậy quí vị mới có thể đi lên trên.

Khi Xinxing (Tâm tính) của quí vị đă được lên cao, cơ thể của quí vị sẽ thay đổi lớn ; với sự thăng hoa Xinxing (Tâm tính) của quí vị, những chất liệu trong cơ thể của quí vị chắc chắn sẽ được thay đổi. Thay đổi như thế nào ? Những điều xấu xa mà trước kia quí vị ôm chặt, quí vị sẽ buông bỏ chúng. Chúng ta hăy lấy một ví dụ : một ve chai đựng đầy những điều dơ bẩn, khi đậy kín với một cái nấp và liệng nó xuống nước, nó sẽ ch́m lỉm xuống đáy. Nếu quí vị đổ ra những điều dơ bẩn, càng đổ bớt dơ ra th́ nó càng trồi lên mặt nước ; và khi tất cả đều được đổ ra rồi, nó sẽ hoàn toàn nổi trên mặt nước. Phương pháp tu luyện của chúng ta chính là đổ bỏ ra tất cả những thứ dơ bẩn hiện có nơi quí vị, bằng cách như vậy quí vị thực hiện dần dần sự thăng hoa. Đó là vai tṛ của đặc tính vũ trụ. Nếu quí vị không thực hiện sự tu luyện Xinxing (Tâm tính) của quí vị, nếu tŕnh độ tâm linh của quí vị không vươn lên trên được, những tư tưởng xấu và những chất dơ không buông bỏ được, quí vị sẽ không được phép đi lên trên. Làm sao quí vị có thể nói rằng vật chất và tinh thần không cùng là một thứ ? Chúng ta hăy giải thích điều nầy bằng một ví dụ vui. Trong giới người thường, nếu có người tràn đầy thất t́nh lục dục mà được đi lên trên làm Phật, quí vị nghĩ xem có được không ? Có thể là họ sẽ nghĩ bậy bạ khi nh́n thấy một đấng Bồ tát tuyệt đẹp? hoặc họ sẽ kiếm chuyện với các vị Phật v́ ḷng ghen tị chưa dứt bỏ? Làm sao một hoàn cảnh như vậy được chấp nhận? Vậy phải làm sao ? Quí vị phải buông bỏ tất cả những tư tưởng không lành mạnh của một con người thường để rồi quí vị mới có thể đi lên trên.

Nói một cách khác, quí vị phải đặt nặng vấn đề tu luyện Xinxing (Tâm tính), tu luyện theo nguyên lư vũ trụ Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiê.n-Nhẫn) và buông bỏ những tham muốn của người thường, những tinh thần xấu xa và những tư tưởng làm điều xấu. Khi tinh thần của quí vị lên cao một chút là một phần những điều xấu của quí vị đă được bỏ đi. Đồng thời, quí vị phải chịu qua những thử thách, những đau khổ một chút để tiêu trừ một phần nghiệp lực của quí vị, sau đó quí vị có thể lên cao một chút, điều nầy có nghĩa là cái đặc tính của vũ trụ để ngăn quí vị lại sẽ nhẹ đi. Sự tu luyện tùy thuc ở mỗi người, c̣n Gong (Công, Công lực) th́ tùy nơi Thầy. Vị Thầy sẽ cho quí vị một cái Gong dùng để gia tăng Gong của quí vị. Cái Gong  nầy sẽ làm phận sự của nó là chuyển biến ra bên ngoài cơ thể chất Đức (De) của quí vị thành Gong của quí vị. Trong khi quí vị không ngừng tiến lên, không ngừng tu luyện lên cao th́ cot trụ Gong (Gongzhu) của quí vị không ngừng vượt các cấp về bên trên. một người tu phải tự tu và luyện, tự đặt ḿnh trong thử thách giữa khung cảnh người thường, phải buông bỏ dần dần những ràng buộc và tham muốn đủ loại. Những điều mà người thường cho là tốt thường là xấu ở cấp bên trên. V́ vậy người mà mọi người cho rằng tốt, họ càng hưởng nhiều quyền lợi cá nhân và càng có một đời sống hạnh phúc giữa những người thường, họ càng không tốt trước mắt các đấng Đại Giác. Họ  đă làm ǵ xấu? Họ càng hưởng nhiều th́ càng làm hại người khác. Khi họ đạt được những điều mà lẽ ra không thuộc về của họ, khi họ đặt nặng vấn đề danh và lợi, họ sẽ bị mất Đức (De) của họ. Nếu quí vị muốn tăng trưởng Gong mà quí vị không để ư nhiều đến sự tu luyện Xinxing th́ Gong của quí vị nhất định không thể nào lớn lên được.
..............

Chúng ta hăy nói về Đức (De). Có sự liên hệ đặc biệt ǵ giửa chúng với nhau? Chúng ta hăy thử phân tích xem. Là con người, chúng ta có một cơ thể trong nhiều cơi không gian. Khi chúng ta nh́n những thành phần của cơ thể con người th́ tế bào là lớn nhất, nó tạo thành phần cơ thể thịt. Nếu quí vị có thể đi vào không-gian giửa tế bào và phân tử hoặc không-gian giửa các phân tử, quí vị sẽ thấy ḿnh đang ở trong một không-gian khác. H́nh thức hiện hữu của cơ thể đó như thế nào? Dĩ nhiên quí vị không thể dùng những ư niệm của không-gian nầy để hiểu nó và cơ thể của quí vị phải thích ứng với h́nh thức hiện hữu của không-gian đó. Cơ thể trong một không-gian khác có thể trở thành to hoặc nhỏ và lúc bấy giờ quí vị sẽ thấy rằng không-gian đó cũng lớn rộng vô cùng. Đây là một h́nh thức giản dị của những không-gian khác hiện hữu đồng thời và cùng nơi. Con người có một cơ thể riêng trong nhiều cơi không-gian. Đặc biệt nơi một không-gian nọ, có một khối điển bao chung quanh nhân thể của họ. Khối điển nầy là ǵ? Khối điển nầy là Đức mà chúng ta đă nói đó. Đức là một chất liệu màu trắng thay v́ là một thứ loại tâm linh hoặc ư tưởng trừu tượng của con người như trước kia người ta thường nghĩ. Nó hoàn toàn là một vật thể. Như vậy lúc xưa nhiều người lớn tuổi thường nói là ‘tồn đức’ hoặc ‘thất đức’, họ nói rất đúng. Đức đó bao chung quanh cơ thể con người làm thành một khối điển. Trước kia đạo Lăo nói rằng chính vị thầy đi t́m học tṛ chứ không phải học tṛ đi t́m thầy. Đó có nghĩa là ǵ? Vị thầy muốn t́m xem người học tṛ có nhiều Đức không, nếu có th́ họ có thể tu luyện dễ dàng, nếu không th́ họ có thể không tu luyện được dễ dàng và sẽ có nhiều khó khăn hơn trong việc khai triển Gong (Công lực) ở cấp lên cao.

Đồng thời cũng có một chất đen mà chúng ta gọi là Nghiệp, trong đạo Phật gọi là ‘Nghiệp của những việc làm xấu’. Chất trắng và chất đen, hai chất đó đồng thời có đó. Giửa hai chất đó có sự liên hệ ǵ với nhau? Chất gọi là Đức (De) là kết quả của những thử thách đă trải qua, những việc nhẫn đă làm được và những điều tốt đă thực hiện xong, trong khi đó th́ chất đen tạo thành bởi những việc làm xấu, những điều xấu và những việc tủi hổ gây cho người khác. Ngày nay không những người ta tham lợi lộc mà nhiều người c̣n có thể nhúng tay vào đủ mọi chuyện, không ngại làm điều ác v́ tiền : giết chóc, mua mạng sống của người, đồng tính luyến ái, ś ke v.v.  đủ thứ ác đoc đồi bại.  Khi một người làm một hành động xấu, họ bị mất Đức (De). Họ mất bằng cách nào? Khi người ấy mắng chửi một người khác, họ cảm thấy được thắng thế và hài ḷng đă hă cơn giận. Trong vũ trụ nầy có một nguyên lư: Không mất không được! Nếu quí vị thắng là quí vị thua, nếu quí vị không chịu thua, người ta sẽ bắt ép quí vị. Ai làm công việc ấy? Chính là bản chất của vũ trụ đóng vai tṛ đó, v́ vậy không thể nào quí vị được thắng măi. Vậy việc ấy xảy ra như thế nào?  Khi một người mắng chửi một người khác hoặc làm cho họ bị nhục, sự thật là họ đă đang liệng sang một mảnh Đức (De) của họ cho kẻ địch ; v́ người kia chịu một sự bất công, một sự thất thố và những đau khổ, họ sẽ được đền bù. Khi người này mắng chửi người kia, một mảng Đức của họ đi theo với những lời mắng chửi, bay từ ṿng điển của họ sang rơi rớt trên ḿnh kẻ địch của họ. Họ càng mắng chửi kẻ địch càng nhiều, họ sẽ càng cho kẻ địch càng nhiều Đức của họ. Cũng như vậy đối với việc đánh đập hoặc làm nhục kẻ khác. Khi ai đấm hoặc đá một người khác, cái số lượng Đức bay đi sẽ tương đương với sức mạnh của cú đấm hoặc đá. một người thường không thấy được nguyên lư nầy, họ tưởng ḿnh bị nhục và không thể nhịn được : Nhà ngươi đánh ta, ta phải đánh trả lại! ‘Pằng!’, họ đánh trả lại cú đấm và theo đó họ đă trả lại khối Đức vừa nhận được, như vậy không ai thua không ai thắng.  Có lẽ họ nghĩ rằng:  Nhà ngươi đă đánh ta một cú, ta phải trả đũa gấp đôi, nếu không, ta sẽ không hả giận. Vậy là họ đánh ra thêm một cú nữa, một mảnh Đức từ nơi họ đă ném sang qua cho kẻ địch.

Tại sao Đức (De) đó quan trọng đối với chúng ta như vậy? Có sự quan hệ ǵ nơi đó trong sự biến hóa của Đức ? Trong tôn giáo người ta thường nói : ‘một người có Đức, khi họ không hưởng nó trong đời nầy, họ sẽ hưởng nó trong đời sau’. Người ta hưởng ǵ? Với nhiều Đức, người ta có thể trở thành quan lớn hoặc giàu to. Họ sẽ có tất cả những ǵ họ muốn v́ những điều đó có thể trao đổi với Đức. Trong tôn giáo, người ta c̣n nói rằng nếu một người không có một chút Đức nào, thân và nguyên thần của họ sẽ bị tiêu tan. Nguyên thần của họ sẽ hoàn toàn chết mất hết sau cái chết của bản thân. Tuy nhiên trong giới tu luyện chúng ta nói rằng Đức có thể chuyển hóa thẳng thành Gong (Công lực).

Chúng tôi xin giải thích làm sao Đức (De) biến đổi thành Gong (Công lực). Trong giới tu luyện có một câu nầy : ‘Sự tu luyện tùy nơi ta c̣n Gong tùy nơi Thầy’. Tuy vậy cũng có người nhất quyết đi bắt ḷ, đặt lư hương, hái lá thuốc, luyện Đơn và thêm vào đó những thứ  thuoc trí ư, họ rất quan trọng điều đó. Tôi xin nói rằng cái đó không có ǵ quan trọng cả.  Nếu quí vị nghĩ về đó quá nhiều nó trở thành một thứ tham muốn ràng buộc. Khi quí vị nghĩ về cái đó quá nhiều, phải chăng quí vị đă bị sự ràng buộc đi t́m cầu nó? Sự tu luyện tùy nơi hành giả mà phần Gong là tùy nơi Thầy. Chỉ cần là quí vị có ước nguyện đó, chính vị Thầy sẽ thực hiện nó cho quí vị, quí vị tuyệt đối không có khả năng làm việc đó. Với cơ thể của một người thường, quí vị làm sao có thể biến nó thành một thứ linh thể làm bằng những chất năng liệu của cao tầng? Hoàn toàn không thể được, nói ra chỉ là tṛ đùa thôi. Phương cách chuyển biến cơ thể trong những không gian khác là một bí mật vô cùng phức tạp, quí vị không thể nào thực hiện được.
...................

Ngoài ra c̣n có một cây thước để đo bề cao của Xinxing (Tâm tính). Cây thước và trụ Gong (Gongzhu) không ở trong cùng một không-gian, nhưng chúng xuất hiện cùng một lúc. Tâm tính của quí vị được quí vị nâng lên bằng sự tu luyện, ví dụ như ở giửa người thường, quí vị bị người ta mắng chửi, quí vị không nói ǵ hết và giữ trọn tâm thanh tịnh; quí vị bị người ta đấm một cái, quí vị không nói ǵ hết và với một nụ cười quí vị coi thường việc đó, điều đó có nghĩa là Tâm tính của quí vị đă đạt một mức cao. Vậy quí vị đạt được ǵ theo cách người tu? Phải chăng đó là Gong (Công lực) mà quí vị sẽ đạt được? Nếu Tâm tính của quí vị lên cao, Công lực của quí vị cũng đồng thời lên cao. Tâm tính ở tŕnh độ nào, Công lực ở tŕnh độ đó, đó là một chân lư tuyệt đối. Trước kia nhiều người tập luyện Khí công một cách trang trọng ngoài công viên hoặc ở trong nhà và quả thật họ tập không dở. Tuy vậy khi xong rồi họ không c̣n là người như vậy nữa, họ lại làm tất cả những ǵ họ muốn, vẫn dấn thân vào những cuoc tranh đấu giành giựt giửa xă hoi người thường v́ danh lợi.  Làm sao Công lực của họ có thể lên cao được? Hoàn toàn không thể được. Vả lại bệnh hoạn của họ cũng không thể lành được, lư do cũng là v́ vậy. Tại sao bệnh hoạn của một số người tập Khí công vẫn không lành được dù đă luyện tập rất lâu dài ?  Khí công là tu luyện, là một điều vượt ngoài vấn đề người thường, nó không phải là một môn thể thao của người thường. Chỉ khi nào người ta thật chú ư đến Tâm tính (Xinxing) mà người ta mới có thể được lành bệnh hoặc được tăng Công lực (Gong) của họ.

Nhiều người tưởng rằng khi đặt đỉnh ba chân, đốt ḷ, hái thuốc và lọc Đơn, Đơn đó là Gong (Công lực). Không phải ! Đơn đó chỉ tồn trữ một phần của năng lượng chớ nó không phải là tất cả năng lượng. Vậy Đơn đó là ǵ? Như quí vị đă biết, chúng ta c̣n một phần nữa là ‘Tu mệnh’, cơ thể của chúng ta sẽ sản sanh nhiều huyền lực cho Gong và nhiều điều huyền diệu nữa. Phần nhiều những điều nầy đều bị khóa chặt và quí vị không được phép sử dụng chúng. Những huyền năng Gong có rất nhiều, hơn mười ngàn loại, tất cả đều bị khóa chặt ngay sau khi chúng thành h́nh. Tại sao chúng bị khóa chặt? Mục đích là để cản ngăn quí vị không cho sử dụng chúng tùy ư trong xă hoi người thường. Không ai có thể tùy tiện làm đảo lon xă hoi người thường.  Quí vị cũng không được phép phô trương tài năng v́ điều đó sẽ gây xáo trộn t́nh trạng xă hội người thường nầy. Nhiều người cần phải đi vào sự tu luyện bằng tâm thức giác, nếu quí vị phô trương tất cả, họ thấy đây là sự thật th́ mọi người sẽ chạy đến để tu luyện, kể cả những người phạm đủ tội ác cũng đến để tu luyện, vậy th́ không được. Quí vị bị cấm không được phô trương những huyền năng của ḿnh bằng cách đó. Vả lại quí vị sẽ dễ bị lầm lỗi v́ quí vị không thấy được sự liên hệ nhân duyên của mọi sự việc, quí vị không hiểu bản chất của nó, khi quí vị tưởng là làm tốt té ra rất có thể là trái ngược lại, v́ vậy quí vị bị cấm không được sử dụng chúng. V́ một khi phạm lỗi lầm, tŕnh độ của quí vị sẽ bị rơi xuống và quí vị sẽ bị uổng phí công phu tu luyện. V́ vậy nhiều huyền năng Gong bị khoá lại.  Phải làm sao?  Khi đến ngày giải phóng Gong và giác ngo, Đơn đó sẽ là một quả bôm giải tỏa tất cả các huyền năng Gong, nó làm nổ tung tất cả những ổ khóa và cả trăm mạch trên cơ thể con người bằng một tiếng nổ ‘pằng’, tất cả đều được phóng thích trong tiếng nổ nầy và đó là mục tiêu của Đơn.  Sau khi thiêu xác một vị tu luyện, người ta t́m thấy những xá lợi, có người cho đó là xương hoặc răng của người chết, nhưng tại sao thiêu người thường lại không có chúng? Đó thật là Đơn đă nổ tung và năng lượng của nó đă được phóng thích, trong Đơn có một số lớn những chất liệu của những không gian khác. Sau cùng đây là những vật có h́nh thể nhưng không có ích lợi ǵ. Người thời nay cho đó là rất quí giá, có năng lực, chiếu sáng và rất cứng, chỉ có vậy thôi.

C̣n một lư do nữa mà Gong (Công lực) không lớn lên được là v́ người ta không biết Pháp của cấp cao hơn nên không thể tu luyện lên cao hơn được. Điều đó có nghĩa là ǵ? Như tôi đă nói, nhiều người đă tập luyện nhiều phương pháp, tôi xin nói với quí vị rằng cho dù chúng số nhiều đến đâu chúng cũng không giúp ích được ǵ cho quí vị, quí vị vẫn là học tṛ tiểu học, một người học tṛ tiểu học trong sự tu luyện, tất cả những ǵ quí vị học chỉ là những nguyên lư của cấp thấp.  Quí vị muốn tu luyện lên cấp cao bằng pháp cấp thấp, chúng không thể hướng dẫn quí vị được. Nếu quí vị học sách của tiểu học ở trường đại học, quí vị vẫn là học tṛ tiểu học.  Cho dù số lượng quí vị học nhiều đến đâu, chúng vẫn vô ích và trái lại chúng c̣n làm cản trở quí vị nữa. Mỗi cấp có Pháp riêng.  Mỗi Pháp đóng vai tṛ hướng dẫn cho mỗi cấp, v́ vậy những nguyên lư của cấp thấp không thể hướng dẫn quí vị trong việc tu luyện lên cấp cao hơn. Những nguyên lư mà chúng tôi sẽ giải thích sau nầy tất cả sẽ là những nguyên lư của sự tu luyện ở cấp cao, tôi sẽ liên kết chúng với những trường hợp riêng biệt của từng cấp trong sự tuyên thuyết, như vậy chúng có thể măi măi hướng dẫn quí vị trong sự tu luyện trong tương lai của quí vị. Tôi có in vài cuốn sách, những băng ghi âm và những băng thâu h́nh ; quí vị có thể thấy rằng sau khi đọc và xem nghe qua, khi quí vị sau một thời gian xem lại, chắc chắn chúng vẫn c̣n có thể hướng dẫn quí vị. Khi quí vị thăng tiến không ngừng, nó sẽ hướng dẫn quí vị măi măi, đó chính thật là Pháp. Đó là hai lư do tại sao Gong (Công lực) không tăng cho dù có tập luyện : Không thể nào tu luyện được nếu không biết Pháp ở tŕnh độ cao hơn ; Công lực cũng không tăng nếu không tu phần nội tâm, không thực hành sự tu luyện của Xinxing (Tâm tính). Chỉ có hai lư do đó thôi.

Những đặc điểm của Pháp Luân Đại Pháp

Pháp Luân Đại Pháp (Falun Dafa) của chúng ta là một trong 84,000 pháp môn trong trường phái Phật, chưa bao giờ được đưa ra công chúng trong suốt thời đại lịch sử của nền văn minh nhân loại nầy. Nhưng nó có lần đă được sử dụng một cách rộng răi để cứu độ nhân sanh trong một thời quá khứ. Tôi nay lại đưa nó ra công chúng một lần nữa trong thời đại mạt pháp nầy. V́ vậy nó quí báu vô cùng. Tôi đă nói về cái h́nh thức chuyển hóa thẳng từ De (Đức) sang Gong (Công, Công lực) là một thứ năng lực do tu luyện mà có. Sự thật Gong không đạt được qua sự luyện tập mà là qua sự tu hành. Nhiều người t́m cách gia tăng Gong mà chỉ chú trọng cách nào luyện chớ không để ư cách nào tu. Sự thật Gong là hoàn toàn đạt được qua sự tu Xinxing (Tâm tính). Vậy tại sao chúng tôi cũng dạy phần Công Pháp (động tác) ?  Trước nhất tôi sẽ nói tại sao một vị sư trong chùa không có phần tu động tác nào cả. Vị đó căn bản chỉ là ngồi tịnh, đọc kinh, tu Tâm tính và sau đó sẽ được tăng Gong. Họ sẽ được tăng Gong của họ và điều nầy sẽ nâng cao tŕnh độ của họ. V́ Đức Thích Ca Mâu Ni dạy người ta buông bỏ tất cả mọi thứ trên đời nầy, kể cả bản thân của ḿnh, mọi người sẽ không cần một h́nh thức nào của tu động tác. Lăo giáo không nhằm sự cứu độ tất cả chúng sinh. Có người có nhiều ḷng ích kỷ hơn có người ít ích kỷ hơn, Lăo giáo không phải đối diện với đủ loại người với những tâm tính và tŕnh độ khác nhau. Họ tuyển chọn đệ tử. Nếu có ba người đệ tử được tuyển chọn th́ chỉ một người trong số đó được thật sự chỉ dạy. Cần phải được chắc chắn rằng người đệ tử đó rất đạo đức, rất tốt và sẽ không đi lệch. Như vậy họ sẽ được truyền dạy những động tác để tu luyện mệnh. Khi tu những thứ như là các huyền năng siêu phàm và các điều mầu nhiệm, người ta cần phải có động tác.
.............................


 

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06