|
| |
Du
Tử Lê bị giả mạo thủ bút, chữ kư
LÊ LA & NGUYỄN QUANG MINH
|
 |
|
thủ bút của Du Tử Lê thứ thiệt |
|
|
|
|
Đă có
lần nhà thơ Du Tử Lê đă tự hỏi như vậy trong một bài thơ của ông: “Tôi. Lê.
Lê. Lê. Lê...nào?”
Câu hỏi này bây giờ được đặt ra cho Ban Chuyên Phá Án của Việt Weekly, mà tổ
trưởng là…tôi, Lê La, được kết hợp kư giả Nguyễn Quang Minh, người đă từng có
thành tích trong vụ án văn nghệ “Hoàng Thị Ngọ-Nghé Ngọ” nổi danh khắp làng
báo trong và ngoài nước, hiệp lực điều tra.
Trong ṿng 2 tuần lễ liên tiếp, Ban chuyên án “Vụ án Du Tử Lê” tưởng chừng bó
tay, buông xuôi để vụ án đi vào bế tắc. Thứ nhất ông Lê Cự Phách không chịu
lên tiếng. Nhà thơ Du Tử Lê, tác giả những bài thơ t́nh “mùi” nhất hải ngoại,
hiện đang bị Bộ Văn Hoá trong nước ngưng/cấm/ngăn không cho phát hành tập thơ
“Thơ t́nh Du Tử Lê”, khiến cho các em gái, chị gái, mợ gái yêu thơ Du trong
nước giọt ngắn giọt dài, đưa ra quan điểm rằg: “Chưa phải đúng thời điểm để
lên tiếng (!)”. Về phía toà soạn Việt Weekly, hàng trăm email gởi tới của các
chị em ta, người thương xót, kẻ hả hê…nhất nhất thúc giục/đe doạ/năn nỉ/hăm
he…nhóm phóng viên làm cho ra lẽ vụ việc, khiến cho áp lực công việc ngày càng
gia tăng. Trong khi đó, không khí báo chí trong và ngoài nước như bị vón/bón
lại chờ đợi sự lên tiếng của nhà thơ Du Tử Lê, qua tuần báo Việt Weekly…Thế
nhưng nhà thơ quyết định giữ thái độ “Im lặng là…thơ”, khiến cho công việc
điều tra cực kỳ khó khăn.
Thế nhưng, bằng thái độ “Đâu cần Việt Weekly có. Đâu khó có Lê La…”, nhóm
phóng viên đă t́m ra được hai chứng cứ quan trọng, có thể soi sáng sự việc
thêm đôi phần. Thứ nhất, là nguyên văn “Thư ủy quyền” của nhà thơ Du Tử Lê
(tên thật là Lê Cự Phách) cho ông Bùi Tấn Tiến (tức nhà thơ Nguyễn Liên Châu),
v́ qua báo Công An, chỉ có in một phần nhỏ. Thứ nh́, một thủ bút 100% của Du
Tử Lê, chuyện này tốn khá nhiều công sức, v́ đây là câu thơ do Du Tử Lê viết
tặng một nàng thơ…, khó khăn lắm, chúng tôi mới xin phép được thiếu nữ cho
đăng hai câu thơ ông Du Tử Lê viết riêng cho cô gái. Phải mất thêm một chầu
nhậu, kư giả Nguyễn Quang Minh mới mời được một chuyên gia thứ thiệt, có 4
bằng chuyên môn: Chữ kư học (để xem nét chữ kư), tội phạm học (để đo lường sự
lường gạt), ngôn ngữ học (để đánh giá nội dung), thi ca học (để phỏng định mật
ngữ thơ trong lối viết)…để giám định 2 lá thư nói trên.
Kết quả được công bố như sau: Lá thư mang nội dung “Uỷ thác” của ông Nguyễn
Liên Châu trưng ra, không phải là thủ bút thật của Du Tử Lê. Căn cứ trên nét
chữ tṛn, mềm mại, thưa rỉnh thưa rảng, th́ “tôi” trong thư phải là một cô gái
trẻ, đẹp (?), có tŕnh độ văn hoá từ lớp 3 trở lên (v́ dấu “hỏi” và “ngă”
không sai). Trong khi đó, chữ viết thật của Du Tử Lê, căn cứ theo thủ bút của
nàng thơ, th́ nhọn, sắc cạnh, bay bướm, đa t́nh (?)…Hai đàng khác nhau xa.
Nói tóm lại, hai lá thư, hai người viết khác nhau, dù cùng được gọi tên là Lê.
Tức nhà thơ Du Tử Lê trong thơ. Tức ông Lê Cự Phách ngoài đời.
Nhiệm vụ đă hoàn thành, c̣n chuyện ân oán giữa nhà thơ, nhà xuất bản, hoặc
giữa Quốc gia/ Cộng sản ra sao, tôi không biết tới.
Lê La & Nguyễn Quang Minh tŕnh báo.
source:
http://65.45.193.26:8026/cms/acct/vietweekly/issues/vw3n38/duTuLeBiGia.html
----------------------
Phải Làm Ǵ Đó Cho Nhà Thơ Của Chúng Ta
Lê La
|
 |
|
Nhà thơ Du Tử Lê |
|
|
|
|
“Làm ǵ th́...chưa biết, nhưng cần phải làm một cái ǵ đó!”
Đó là ư kiến của giới báo chí tại hải ngoại khi quan tâm đến vụ việc nhà thơ
Du Tử Lê bị Cục Xuất Bản-Bộ Văn Hoá Thông Tin (VN) ngưng, không cho phát
hành tập thơ của ông ở trong nước. Theo lời nhà thơ, ông không hề cho phép
bất kỳ ai in thơ của ông tại Việt Nam, dưới bất kỳ h́nh thức nào, và tiếng
nói của ông đă chính thức tŕnh bày quan điểm của ông về vấn đề in sách tại
Việt Nam trên tờ Việt Weekly. Về phía Việt Nam, ông Nguyễn Liên Châu có
trưng ra bằng chứng, là môät lá đơn viết tay, ông Châu kể rằng chính nhà thơ
Du Tử Lê đă làm tờ đơn này nhờ NXB trong nước in thơ. Cho tới nay, mặc dù
nhà thơ DTL chưa lên tiếng vêà vấn đề lá thư kia, tuy nhiên, bạn hữu của ông
cho biết, nhiều phần lá thư đó đă mạo nhận chữ viết của DTL để thực hiện
việc xuất bản. Chúng tôi sẽ t́m hiểu thêm về vấn đề này. Bà Hạnh Tuyền, vợ
chính thức của DTL xác nhận với báo chí rằng chồng bà, ông DTL không hề ủy
quyền cho ai in thơ ở Việt Nam. “V́ anh Lê có bao nhiêu người thân ở Mỹ mà
anh c̣n chưa bao giờ ủy quyền, huống chi những người “bá vơ” ở đâu đâu…” Bà
Tuyền nói.
Trở lại chuyện phải làm ǵ cho nhà thơ đang bị nhà cầm quyền Việt Nam, cụ
thể là Cục Xuất bản áp đặt văn bản, tạo tin xấu và đặt vào miệng ông những
chuyện ông không hề làm, nhiều văn thi hữu hải ngoại đang chuẩn bị một cuộc
họp để lên tiếng giúp cho nhà thơ đáng kính trọng của hải ngoại. Nhiều sinh
viên các trường đại học, nơi nhà thơ từng thuyết giảng cũng cần có tiếng
nói. Tuần tới, chúng tôi sẽ tường tŕnh những diễn biến cuộc vận động lên
tiếng cho nhà thơ chống Cộng số một, bị tử h́nh khiếm diện, đang bị nhà cầm
quyền bách hại thê thảm… “Phải làm một điều ǵ đó cho nhà thơ của chúng ta,
kiểu như “Bên...Lê đang có ta!” nhá theo lời nhạc của nhà chống cộng số 2
(sau DTL) là nhạc sĩ Trúc Hồ: “…Hát về…Lê tương lai sót xa!” Một nhà báo
nói, giọng xúc động rưng/rưng.
source:
http://65.45.193.26:8026/cms/acct/vietweekly/issues/vw3n37/benDuTuLe.html
| |


|