Cư Dân Ở Nhà Ổ Chuột
Bạn,
Theo báo quốc nội, tại một số quận thuộc khu vực thành phố Sài G̣n, ẩn ḿnh dưới
chân các ṭa nhà cao tầng, nhiều dăy phố trọng với đèn màu rực rỡ là những căn
nhà không thể gọi là nhà. Cư dân sống ở nơi này hoặc suốt ngày phơi lưng ngoài
trời hoặc cả ngày không hề thấy ánh mặt trời... Họ đang tồn tại trong các khu
dân cư nghèo, nhếch nhác, dọc những con kênh ô nhiễm, lụp xụp. Báo CA Thành phố
SG ghi nhận thực trạng này qua đoạn kư sự như sau.
Ít ai nghĩ quận 3 ở TPSG lại là nơi có nhà ổ chuột bởi vị trí trung tâm của nó.
Thế nhưng khi bước vào những con hẻm chỉ một người đi lọt, tối thui, mùi tanh
bốc lên nồng nặc th́ cuộc sống của những người ẩn cư ở khu vực Rạch Bùng Binh
thuộc phường 10, quận 3 như một bức tranh màu xám.
Từ đường CMT8 rẽ vào con hẻm đối diện Câu lạc bộ Lan Anh, đi ḷng ṿng trong khu
vực đó người ta sẽ thấy sự giàu nghèo chỉ cách nhau vài mét. Ṿng qua nhiều hẻm
nhỏ, phóng viên đến nhà của chị em Huỳnh Thị Nở, Huỳnh Thị Lan. Các chị đă sống
ở đây từ những năm 80 của thế kỷ trước. Căn "nhà" bề ngang chưa đến 1.5 mét, dài
khoảng 5-6 mét, được "xây" bằng những mảnh gỗ mục và tôn cũ ghép lại. Đập vào
mắt phóng viên là một cái cũi dùng để ngủ thay giường, ép sát vào tường, được
chế tạo cho đứa con trai 12 tuổi của chị Lan. Có một nơi trú thân như thế cho cả
gia đ́nh gồm 12 người này đă là may mắn lắm rồi.. Từ ngoài nh́n vào nó rất giống
một cái chuồng ḅ. Thế nhưng căn nhà đó chứa đến 12 con người. Dưới đất là các
vật dụng như bếp than, chiếc xe đạp cũ, vài bộ quần áo nhàu nát, những chiếc ấm
nhôm méo mó và dây nhợ chằng chịt treo đủ thứ lỉnh kỉnh; c̣n khoảng trống bên
cạnh với manh chiếu và chiếc gối đă xỉn màu cuộn tṛn lại là chỗ ngủ cho bà cụ
gần 70 tuổi ngày ngày đi lượm ve chai.
Chồng chị Lan đạp xích lô, thường ngủ ngoài đường; đôi khi về nhà không có chỗ
nằm, anh dựng xích lô ngay trước hẻm đánh một giấc tới sáng. Cuộc sống của ba
gia đ́nh cộng với người mẹ già và ông cậu đi bán vé số gồm 12 người này gói gọn
trong phạm vi chưa đầy 10m2.
Bạn,
Khi được hỏi sẽ sinh hoạt, ăn uống ra sao trong không gian chật chội và ẩm mốc
như thế, chị Nở cho phóng viên biết: "Được như bây giờ là khá lắm rồi đó, trước
đây chỉ có túp lều che mưa nắng thôi, mùa mưa th́ ướt hết, mùa nắng chỉ che được
cái đầu. Chúng tôi thay nhau ngủ, người này ngủ, người kia đi làm. Nấu ăn bằng
bếp than nên cũng dễ. Đến bữa, tôi bê bếp ra trước hẻm, nấu xong lại bưng vào
cất trong góc. Ăn cơm th́ mỗi người cầm một tô kiếm nơi nào mát mẻ hoặc ra ngoài
hẻm ngồi". Đó là hoàn cảnh của đại gia đ́nh chị Nở sống bằng nghề lượm rác, bán
vé số và làm mướn.