| |
Người
Đàn Bà Trên Tàu 502.
Bút kư của Phan lạc
Tiếp
Chuyến di
tản của Dương Vận Hạm Thị
Nại, HQ 502, một con tàu hỏng máy, đang trong
thời kỳ sửa chữa, chở theo trên 5000 người,
rời cầu tàu trong Hải Quân Công Xưởng
đêm hôm 29 tháng 4 năm 1975 với bao nhiêu là khó
khăn, hăi hùng, nguy hiểm. Hầu như trên mười
năm sau đó, đă định cư ở Mỹ
an toàn, nhiều đêm ngủ, thần trí tôi
vẫn bị trôi theo cơn hốt hoảng kinh hoàng
bởi chuyến đi này. Trong những giấc mơ
kinh dị đó, tôi vẫn thấy rất rơ
rừng người đặc nghịt ở trên sàn
tàu. Bầu trời th́ đen thẫm, những ánh
đèn xanh đỏ của những chiếc
trực thăng vần vũ, nặng nề bay qua bay
lại. Những đám cháy sáng rực bùng lên
ở mấy góc trời. Kho xăng Nhà Bè trắng xoá,
lấp loáng dưới ánh lửa đang cuồn
cuộn bốc cao từ Căn Cứ Hải Quân
.Những tiếng nổ oà vỡ bên tai, kéo theo
những tiếng rít của những trái đạn
rời ṇng từ hai khẩu đại bác của
Đặc Khu Rừng Sát. Con tàu ôm sát bờ lửa
đạn ấy để vào nhánh sông Soi Rạp, ḅ
ra cửa biển.
Xem
tiếp ... |
Giấc
Mộng Kinh Hoàng
Phan Đức
Minh
(Kính tặng các chiến hữu, bạn bè đă
từng đi tù cải tạo với tôi)
Ba hồi kẻng báo thức vang lên, tôi bật đầu
dậy như cái máy. Suốt cuộc đời ba ch́m
bẩy nổi, chín cái lênh đênh, từ lúc 15
tuổi bỏ trường học đi kháng
chiến, đánh Tây, chui hầm, rúc hố, 2 lần
bị Tây bắt nhốt đầu vào tù, rồi 23 năm
lính, hơn 12 năm tù cải tạo, phiêu bạt
giang hồ qua bao nhiêu trại toàn là rừng với núi
âm u, hiểm hóc, giáp biên giới Lào, bao phen chết lên
chết xuống, cho tới lúc này, 73 tuổi rồi,
đang sống ở Mỹ, tôi vẫn không ghét cái ǵ
bằng ghét những tiếng kẻng báo thức ác ôn,
khốn nạn đó. Nó lại bắt đầu
một ngày lao động kinh khủng trong cái đói
khát, khổ sở, nhục nhằn đến tận
cùng cuả cuộc đời.
Xem
tiếp ... |
| |
|