| ||||||
|
Bản tin những ngày toàn quốc vùng lên 19-12-2006 Mấy hôm nay bà con các tỉnh ở đồng bằng Bắc bộ kéo nhau về Hà Nội rất đông như để hưởng ứng Ngày cả nước vùng lên 19-12-2006. Đông nhất là người dân ở xă Phủ Niệm huyện An Lăo thành phố Hải Pḥng. Gần 150 người đại diện cho 180 hộ từ ông bà già cho đến trẻ em. Họ lên thủ đô để đi kêu cứu cho 3 người dân làng họ bị công an, chính quyền Hải Pḥng bắt cóc dă 3 tháng nay, không hề báo cho gia đ́nh biết. Toàn thể người dân khiếu kiện dậy rất sớm, mới tờ mờ sáng, khi người dân Hà Nội c̣n đang trong chăn ấm th́ họ đă kéo đến cửa ngơ nhà ông Tổng bí thư Nông Đức Mạnh để kêu oan. Ngày xưa vua quan phong kiến c̣n có trống kêu oan, để cho dân ai muốn báo án, kêu oan c̣n có chỗ mà kêu. Ngày nay, người dân chẳng có trống nào của chính quyền CSVN cho để đánh mà kêu oan, c̣n khu vực mà họ kẻ biển nghe rất kêu là Trụ sở tiếp dân của Đảng, chính phủ, quốc hội ở số 1 Mai Xuân Thưởng th́ hăy đợi đấy. Đến như ông Phan Văn Phải thủ tướng khóa trước c̣n phải kêu lên : “phải bỏ chỗ đó đi v́ ở đấy chỉ làm mỗi việc nhận đơn thôi c̣n chẳng giải quyết được việc ǵ”. C̣n dân th́ cứ phải đến nhà riêng của thủ tướng, tổng bí thư kêu để mong các ông này biết đến nỗi khổ của ḿnh bị chính quyền các cấp đè nén, cướp bóc, các ông to biết cả đấy nhưng họ cứ ngồi ù ĺ đấy làm sao vơ vét vào túi thật nhiều vào c̣n dân chết mặc dân. Đơn của dân nếu buộc ḷng họ phải cầm th́ dân đen hăy chờ đấy nhé, ông cho chúng mày đi chồn chân, mỏi gối, đi bao giờ mày chán th́ thôi. Dân đi kiện kéo về thủ đô yêu quí th́ nằm màn sương, gối đất kể cả có bị cảm lạnh nằm chết ở ngoài ngơ nhà ông tổng bí thư Mạnh như mấy năm trước có một ông già đă chết rồi th́ cũng kệ thây dân. Cách có mấy bước chân các ông tổng bí thư, thủ tướng các ông đày tớ của dân vẫn đang yên giấc nồng trong những căn pḥng máy điều ḥa ấm cúng chạy bằng tiền của dân cũng chẳng cần biết dân đang bị áp bức các kiểu. V́ dân đến kêu gọi ông, ông đóng kín cổng, dân gào to đă có mấy công cụ đàn áp rồi, các công cụ này chạy bằng cơ bắp đó là hàng chục, hàng trăm công an luôn luôn túc trực ngay gần đấy. Các ông trong pḥng bấm điều khiển từ xa, các công an viên luôn luôn trung thành này kẻ th́ xông vào bấm huyệt, kẻ th́ đấm đá, kẻ đánh kẻ xốc nách các bà già trẻ con, có kẻ c̣n thể hiện mẫn cán hơn là “vén” mồm chửi dân rất tục tĩu : “mày ăn lồn, địt mẹ mày… đến độ người dân đang kêu gào than khóc cũng phải mở to mắt ngạc nhiên nh́n các công cụ, đày tớ học đủ 6 điều Bác Hồ dậy công an sao học thuộc bài hạ nhục dân đến vậy. Các em bé 12 tuổi tên là Tân và Chung của đoàn dân oan Hải Pḥng giương cao biểu ngữ : “Hăy trả tự do cho 3 bố chúng cháu là Nhỡ, Giản, Biên bị tù oan đă hơn 3 tháng nay từ ngày 5-9-2006. 3 người dân bị bắt giam này là 3 người trong đoàn dân khiếu kiện của xă Phủ Niệm, huyện An Lăo - Hải Pḥng. Đoàn của họ đi rất đông gần 200 người tố cáo chính quyền xă, huyện lừa đảo bán đất của dân cho chủ đầu tư Bùi Minh Hoa chủ tịch công ty xăng dầu An Ḥa. Thấy họ đông người nên cán bộ địa phương lừa họ bảo cử người đại diện cho dân để tiện làm việc, người dân tin tưởng thật cử những người đại diện cho ḿnh. Nhưng ngày 5-9-2006, 3 người đàn ông là Hoàng Văn Giản, Đặng Văn Biên và Nguyễn Văn Nhỡ đang đi ở Hải Pḥng th́ bị xe ô tô công an đến bắt cóc đem giam ngay tại Quán Toan đưa vào trại giam ở Trần Phú - Hải Pḥng. Về sau người nhà đi t́m mới biết được họ bị vu cho là buôn ma túy, (một thủ đọan vu khống xưa như cũ của công an CSVN). Sau bị người dân lên kêu nhiều th́ họ lại bảo là đi xe máy không có giấy bảo hiểm… 3 người đàn ông này, họ bị bắt từ đó đến nay vẫn chưa được thả. Nên ngày hôm nay các con của các ông Giản, Biên, Nhỡ phải bỏ học theo mẹ và bà con trong thôn xóm lên thủ đô lăn lóc ở vỉa hè, gốc cây đường phố Hà Nội để kêu oan cho bố. Đáp lại ḷng hiếu thảo của các em bé này đối với cha ḿnh th́ các ông lănh đạo cao nhất của ĐCSVN đă đóng chặt cửa lại và thả sức cho công an đàn áp, khủng bố đám dân đen này. Chị Đào Thị Chiên là mẹ của các cháu kêu gào đ̣i thả chồng chị về đă được các ông trả lời bằng cách cho công an xông vào bấm huyệt, vặn tay chị Chiên đau ngă ngất đi và bị khênh ném lên ô tô. Thấy người cùng đoàn ḿnh bị đánh bà con đă xông vào trèo lên ô tô để chăm sóc chị Chiên. Đám công an thấy vậy liền xích hết những người này cùng vào một dây. Ngày 20-12-2006, bà con các tỉnh lại kéo về Hà Nội kêu oan c̣n đông hơn và đoàn biểu t́nh được tiếp thêm sức của hơn 100 người dân ở Phủ Lư - tỉnh Hà Nam, nông dân Bắc Giang… Cả vườn hoa Mai Xuân Thưởng những ngày này nóng hơn bao giờ hết khi số đông người tập trung cùng đồng ḷng lên tiếng. Trong những tiếng kêu to nhất là tiếng chị Lâm Thị Chưng ở Gia Lâm - Hà Nội, nhà sư Thích Đàm Thoa… và đau xót nhất trong những lời kêu than người ta c̣n nghe thấy cả tiếng kêu của những oan hồn đang muốn gào to lên hỡi các ông Tổng bí thư, thủ tướng ơi hăy mở to mắt ra mà nh́n các cấp chính quyền của các ông đang ức hiếp, cướp của của dân lành diễn ra ngang nhiên giữa đất trời thanh thiên đây này. Đoàn dân oan Phủ Lư có ông Lại Viết Oanh chồng của chị Dương Thị Ngoan đi đ̣i công lư cho vợ ḿnh. Chị Ngoan dũng cảm đứng lên đấu tranh với những bất công ở địa phương ḿnh th́ đă bị cha con ông bí thư ĐCSVN ở làng đe dọa giết nhiều lần. Ngày hôm chị Ngoan chết, th́ trước lúc chị bị chết nửa tiếng chị đă đến nhà một cụ già cùng ở trong đoàn khiếu kiện với ḿnh, thưa chuyện với cụ : chị đang bị cha con ông bí thư đuổi đánh, chị nhờ cụ và bà con làm chứng và tới ngay ủy ban để lên tiếng giúp chị. Cụ già đó đă động viên : “Bà cứ yên chí không sợ, nó đe dọa thế thôi, nó chả đe đến hàng năm nay rồi đấy thôi, nó có làm ǵ đâu. Đến ngày tiếp dân mọi người sẽ tập trung báo cáo giúp chị”. Nhưng những người nông dân thật thà chất phác đó đâu có ngờ được dă tâm độc ác của bọn tham quan này c̣n hơn cả beo sói. Sau khi chị ra về, th́ hung tin đă đưa đến báo cho cụ già biết chị đă bị chúng dàn dựng vụ đâm xe để giết chị Ngoan tại phố Liêm Chính - thị xă Phủ Lư - tỉnh Hà Nam. Chị Ngoan bị chúng đâm chết rất thảm thương, 1 vết lơm bằng trôn chén ở thái dương và vết vằn kéo từ bên này sang bên kia ở trán, găy xương quai xanh, chân găy khi được đưa vào bệnh viện Phủ Lư - Hà Nam chị đă chết ngay không kịp trăng trối lại cho ai. Công an quanh đấy khi đến xác nghiệm hiện trường có người c̣n thấy thương cho chị, nhưng họ chỉ dám nói lén là : “1 phần do trả thù, c̣n 3 phần do rủi do”. Ở Phủ Lư tỉnh Hà Nam tuy chỉ cách thủ đô Hà Nội có 50 km theo đường quốc lộ 1A, nhưng việc bà con đi khiếu kiện bị chính quyền địa phương đánh đập rất nhiều, có cụ già c̣n bị cán bộ đánh công khai tại cơ quan của chính quyền như cụ Nguyễn Văn Thưởng, 75 tuổi ở thôn Ngũ, xă Liêm Cần, huyện Thanh Liêm tỉnh Hà Nam. Vào hồi 12 giờ 20 phút, cụ Thưởng đến trụ sở ủy ban nhân dân huyện Thanh Liêm ngồi chờ ở pḥng đợi th́ bị chủ tịch huyện huy động công an đến uy hiếp cụ, khi cụ quay ra th́ bị những cảnh sát này được lệnh của chủ tịch đă đấm đá cụ ngay tại công đường. Họ đấm thẳng vào mặt cụ già này và đập đầu cụ xuống tại chỗ. Họ hành hạ cụ đến 15 giờ chiều, lúc này cơ quan đông người nên có người đă đến cứu cụ trong số người này, có 1 người ở Hội chữ thập đỏ. Không chỉ đánh người, cán bộ chính quyền họ c̣n tổ chức hạ nhục cụ tại nơi sinh sống bằng cách họ gọi loa vu khống cụ suốt mấy ngày liền để đàn áp những người dân dám dũng cảm đứng lên chống lại bất công. Ở địa phương của cụ Thưởng c̣n nhiều người nữa bị đánh đập, bị cướp đất như ông Nguyễn Văn Vinh ở thôn Trâu , xă Kiện Khê- Phủ Lư - tỉnh Hà Nam. Ông Vinh không chịu cảnh quan xă vơ vét bán hết đất của dân đă dám đứng lên tố cáo bọn tham quan này, để đáp trả hành động dũng cảm của ông các quan xă đă đánh ông ngay tại trụ sở ủy ban thôn một cách thẳng tay không cần dấu diếm, che đậy cái mác đảng viên ĐCSVN. Mà h́nh như những quan tham này c̣n hănh diện là đảng viên ĐCSVN, v́ có thế th́ mới dám cướp, dám đánh dân giữa thanh thiên bạch nhật chứ. Người dân thấp cổ bé họng nào suốt ngày chỉ biết bán mặt cho đất bán lưng cho giời mà dám đứng thẳng lên th́ đám quan tham này có cái mác đảng viên ĐCSVN sẽ đánh cho biết mặt, kể cả đánh chết như đă đâm chết chị Dương Thị Ngoan. V́ chúng thừa biết đảng CSVN của chúng là độc quyền, độc đảng nên chúng có đánh ai th́ người ấy phải chịu, nếu dân đen có tố cáo lên cấp trên th́ cũng là “đồng chí” của chúng cả. “Đồng chí” hướng, đồng ḷng cùng đi ăn cướp mà c̣n dân đen mặc mẹ chúng mày, các ông đây cứ “mặc kê nô”. Nên người dân có đồng rủ nhau đi tố cáo vẫn chẳng ăn thua ǵ, tố cáo đồng chí xóm có đồng chí xă đỡ, tố đồng chí xă có đồng chí huyện, tỉnh, trung ương cứu giúp. Vụ các quan ăn đất ở Đồ Sơn - Hải Pḥng lớn như thế mà các quan chả làm sao cả c̣n ngay nhăn tiền kia ḱa. Mà người khui ra vụ này là ông Đinh Đ́nh Phú nguyên đại tá công an về hưu, ông ấy quen biết nhiều mà c̣n khui măi mới ra. Nghe nói ông Phú đi tố cáo đă bị bọn quan lại địa phương khủng bố, hạ nhục ông đủ đường, như cô lập ông không cho tham gia vào hội hè của địa phương… Vậy những người dân đen, thấp cổ bé họng th́ biết kêu cửa nào, khi đă bị ĐCS bưng bít hết các cửa rồi. Nhưng chẳng c̣n con đường nào người dân vẫn cứ tự an ủi thôi cứ kéo lên thủ đô chắc ở trung ương các ông to không ăn bẩn như ở quê ḿnh. Họ cứ chờ đấy, họ ăn và nằm vật lang thang ở Hà Nội hết ngày này sang ngày khác và nuôi lấy một niềm hy vọng h́nh như là hăo huyền. Ở Hà Nội, họ mới thấy được hết cái gốc rễ bị oan khiên của ḿnh, chính quyền nay c̣n thua cả các triều đại vua quan thủa trước v́ nào đâu có thấy Bao Công, mà chỉ thấy các ông to lượn xe đẹp, ở nhà to và họ chỉ thấy ḿnh được các công cụ cơ bắp của các ông này ra đánh đập, chửi bới ḿnh. Trong những công cụ này có công an c̣n ḷng xót thương dân th́ họ chỉ biết lắc đầu và bảo bà con : Tham nhũng, ăn đất là quốc nạn rồi, bà con nên giữ sức khỏe v́ đi kiện c̣n lâu chứ không chỉ ngày một ngày hai đâu. Chúng tôi không muốn xua đuổi bà con đâu nhưng đây là lệnh trên, chúng tôi phải nghe”. Người dân nghe vậy ngao ngán nh́n nhau lắc đầu, nhà sư Thích Đàm Thoa thấy vậy lên tiếng : “Tại sao các ông không đi bắt bọ tham quan mà lại đi bắt chúng tôi, các ông ăn hết của dân rồi nên các ông để dân chết đói các ông cũng mặc kệ có đúng không?”. Sau khi đưa hàng trăm công an đến đuổi bà con về lại vườn hoa Mai Xuân Thưởng thế là các ông quan to lại yên tâm thở phào v́ thế giới có nh́n vào th́ họ tươi cười bảo đấy dân tôi họ sung sướng thế đấy, nhân ngày lễ hội nông dân các tỉnh ở xa Hà Nội họ c̣n rủ nhau kéo về dự lễ, đi chơi du lịch… c̣n thực tế dân có chết th́ các “đày tớ” của dân vẫn cười tươi.
Tường thuật từ vườn hoa Mai Xuân Thưởng - Hà Nội ngày 19,20,21 - 12 - 2006 Phóng viên vườn hoa Mai Xuân Thưởng.
|
|
|