MỘT CUỘC TRANH LUẬN (tiếp theo kỳ trước)

Bao Nữ
 

Bà A:
- Tại v́ tôi chỉ nhớ tới cái vụ tết Mậu Thân th́ tôi rất khủng hoảng, tôi thấy cộng sản nó ác quá đi, c̣n anh nói rằng bây giờ cộng sản nó bớt sắt máu đi th́ anh thấy như thế nào? Tôi th́ tôi đâu có thấy ǵ đâu?

Ông B:
- Bây giờ tôi nghĩ rằng nó phải khác nhau chứ, không phải là chúng ta khen cộng sản, nhưng mà tôi nghĩ rằng nó không thể nào ác như thời chiến tranh được. Hồi đó nó c̣n có thể bưng bít nó c̣n có thể làm nhiều thứ chứ bây giờ th́ không. Bây giờ những con số cụ thể: ngày hôm qua là ngày kỷ niệm ông Trần Văn Bá ông ấy bị giết, ba ông Bạch, ông Bá và ông Quân bị tử h́nh, tháng giêng năm 1985. Như vậy là đă 22 năm. Sau khi mà người ta tử h́nh ông Bá rồi, và tới mấy tháng sau th́ người ta xử ông Thích Tuệ Si, ông Thích Trí Siêu, ông Trần Văn Lương, đại khái là 3, 4 người khác, mang một cái bản án tử h́nh nữa, nhưng mà 3, 4 người đó, kể cả ông Thích Thiện Minh nữa, sau đó đă được họ hạ xuống là án chung thân, hoặc là án 20 năm, và cuối cùng họ giam 20 năm rồi họ thả. Nhưng mà kể từ 1985 đến giờ, th́ sau 20 năm, theo thống kê đó (sự thật ra sao th́ tôi không biết) th́ VN không c̣n những vụ xử án tử h́nh những người làm chính trị ôn ḥa. Nghĩa là tư tưởng th́ dứt khoát là đấu tranh cho tự do dân chủ, nhưng mà phương pháp th́ bất bạo động, th́ chúng ta chưa thấy họ xử tử h́nh ông Đoàn Viết Hoạt, Nguyễn Đan Quế, đâu có bị tử h́nh đâu, và Phạm Hồng Sơn, cũng đâu có bị tử h́nh. Trước kia những nhà đấu tranh thường dùng bạo lực, vũ lực, và VC nó nói rằng nó đập tan từ trứng nước, có nghĩa là nó sử dụng tử h́nh nhiều người.
Đó là một cái sự tiến bộ chị thấy không? Tiến bộ không những là bên Cộng Sản, mà bên Chống Cộng cũng có sự tiến bộ, nó phù hợp với cái trào lưu ḥa b́nh và ôn ḥa hơn là trước kia.

Bà A:
- Nhưng mà tôi th́ tôi lại thấy rằng là tại làm sao mà họ không đối xử ác độc với những người này, cho nên tôi mới nghĩ họ là đối lập cuội.

Ông B:
- Thực sự th́ ḿnh không thể đánh giá như vậy đâu chị. Ví dụ như ra trận, dù cho anh em ruột mà khác chính kiến th́ ra trận phải dùng súng ống mà bắn nhau như vậy thôi. Bây giờ chị thấy là suốt 20 năm nay những người đấu tranh cho dân chủ đâu có ai bị tử h́nh, c̣n trước kia đó, cũng v́ tự do dân chủ mà những thanh niên miền Nam của ḿnh và cả miền Bắc nữa, ra mặt trận là cả mấy trăm người nằm xuống. Nhưng mà chị thấy đó, mấy pḥng tuyển mộ nhảy dù, họ xếp hàng để mà ṭng quân. Người ta thấy chết mà người ta sẵn sàng để người ta ra trận.

Bà A:
- Nói như anh th́ chẳng lẽ rằng ông Ngô Văn Tuấn ông ấy nói đúng à, ông ấy nói rằng Nhân quyền có tiến bộ ở VN?

Ông B:
- Th́ rơ ràng, nhưng mà cái sự tiến bộ đó nó không có đủ, nó chỉ là trên bề mặt thôi mà thực chất th́ chưa, bây giờ chúng ta phải thúc đẩy cái sự tiến bộ đó cho nó rốt ráo hơn, như hồi năy tôi có nói đó, là trước đây người ta bắt là người ta tử h́nh, hoặc là người ta đối xử rất là tàn bạo, nhưng bây giờ nó có một cái phần tiến bộ chứ.

Bà A:
- Bây giờ h́nh như nó không tra tấn nữa hả anh?

Ông B:
- Vâng, đúng rồi, nhưng mà để tôi đưa vấn đề kinh tế th́ chị thấy rơ ràng: năm 79-80, người VN ăn bo bo, bây giờ người ta ăn cơm ăn gạo, hồi đó một tháng chỉ ăn có 13 hay 19 kư gạo hay kư ḿ, bây giờ th́ họ ăn thoải mái, th́ về kinh tế nó có tiến bộ chứ, nhưng mà cái sự tiến bộ đó nó không có đủ, nó không có đáp ứng được cái mong đợi của quần chúng và cái sự thật là nó phải tốt hơn. Bây giờ tôi có coi lại đó, th́ không phải là cái đảng cộng sản nó tử tế ǵ mà nó không đàn áp, nhưng mà đó là vấn đề nó trả giá mà thôi, ví dụ như nó làm cái việc này th́ nó sẽ mang cái lợi như thế này, nó làm việc kia nó sẽ mang cái lợi như thế kia, hai cái lợi đó là lợi nào, và hai cái hại đó là hại nào, cho nên nếu nó phải bỏ tù một người mà bị quốc tế lên án mà nó bị quốc tế cấm vận chẳng hạn đó, mà cái đó thiệt hại cho nó rất nhiều, th́ nó sẽ không dám. 
Nhưng mà nếu cái người đó đấu tranh cho nhân quyền mà sẽ đưa đến cái sự việc mà cộng sản mất quyền kiểm soát đất nước, th́ cái giá cao mấy nó cũng phải trả để nó tiêu diệt cái người đó. Nói như vậy để chị thấy là không phải đảng cộng sản nó tử tế ǵ hết, về cái mặt chiến lược chiến thuật, nó sẽ không tha bất cứ ai tranh chấp, làm cho cái quyền lực của nó bị lung lay.

Bà A:
- Mà tôi thấy tại sao ở VN th́ mấy cái người biểu t́nh biểu tọt ǵ đó, mà cứ mang cái h́nh ông Hồ Chí Minh đi, thật là ngứa mắt hết sức.

Ông B:
- Không, cái đó là có hai lư do ḿnh phải thông cảm, thứ nhất là có nhiều người từ nhỏ đến lớn họ lớn lên, họ ca tụng ông đó, có thể là người miền Bắc hầu hết, là 70 năm nay, là họ đă sống dưới chế độ của nó, c̣n người miền Nam th́ trước năm 75 họ đă ở trong vùng cộng sản chiếm rồi, họ đă bị tuyên truyền như vậy rồi. Đó là điều thứ nhất, c̣n điều thứ hai nữa, họ nghĩ rằng cái đảng bây giờ là cái đảng hậu duệ của ông Hồ Chí Minh, học tṛ ông HCM, những người coi ông HCM là thánh, mà trên cái b́nh diện công khai đó, ông HCM ông ấy tuyên bố nhiều câu rất là kêu, rất là hay, ông ấy nói là "không có ǵ quư hơn độc lập tự do" hay là "đất nước mà có độc lập mà dân không có tự do th́ cũng vô ích", th́ ông ấy nói những câu như vậy đó, hay là câu "cần kiệm liêm chính" th́ những cái câu nó đặt ra thành một cái khẩu hiệu, nhưng mà nó mâu thuẫn, chị thấy không, một mặt ông ấy nêu lên như vậy, một mặt ông ấy làm khác đi, nhưng mà bây giờ ḿnh cứ xử dụng cái khẩu hiệu của ông ấy, nếu có cái nào đúng, rồi ḿnh mới nêu lên, như là một cái đích để ḿnh đ̣i, để cho phe đảng nó thực hiện cái điều ấy, mà một khi phe đảng nó thực hiện cái điều ấy th́ nó tiêu rồi, nghĩa là không có ǵ quư hơn độc lập tự do, th́ bây giờ độc lập có rồi mà tự do chưa có th́ ḿnh cứ đ̣i cái tự do đó.
Hồi trước th́ nó dùng câu đó làm một cái chiêu bài, th́ bây giờ ḿnh dùng câu đó là một sự thực để ḿnh đấu tranh, cho nên nếu nó đánh vào cái khẩu hiệu đó th́ cũng như là nó đánh vào cha của nó, trước kia th́ nó dùng cái khẩu hiệu đó như là một tấm b́nh phong, c̣n bây giờ ḿnh dùng cái khẩu hiệu đó như là một cái sự thực để ḿnh đ̣i.

Bà A:
- Mà tôi cứ nhớ cái hồi 75 nó vào th́ nó cứ đăng cái khẩu hiệu đỏ chót lên là "không ǵ quư hơn độc lập tự do " rồi c̣n bắt mọi nhà treo cái h́nh ông Hồ, th́ bây giờ cái xác thúi của ông ấy nằm ở đó đó, mà những người đi biểu t́nh c̣n cứ tuyên dương ông ấy lên th́ cái xác thúi của ông ấy ở đó muôn năm, th́ cái chuyện này thấy rất ngứa mắt th́ làm sao mà người hải ngoại chịu được?

Ông B:
- Không sao đâu chị, tại v́ người trong nước họ đấu tranh đó, là họ đấu tranh cho họ chứ không phải là họ đấu tranh cho người hải ngoại, cho nên bây giờ đó, nếu mà họ nói là ông Hồ nói rằng "không có ǵ quư hơn độc lập tự do" th́ họ đ̣i cái tự do đó, rồi ông Hồ Chí Minh nói là "đất nước có độc lập mà dân không có tự do th́ độc lập không có ư nghĩa ǵ hết" th́ bây giờ họ đ̣i cái tự do để cho có ư nghĩa, và khi mà có tự do rồi đó, th́ ông Hồ Chí Minh là sẽ bị người ta vứt đi thôi, và cái ǵ xấu tốt về ông Hồ Chí Minh th́ có tự do ngôn luận, tự do thông tin, hai ba chiều, sự thật nó sẽ có, v́ lúc này người ta không cần phải tranh luận với họ, v́ sẽ là không nên, và giống như nước vậy đó, chị đổ xuống th́ nó sẽ chạy về chỗ trũng, lúc có tự do thông tin th́ ai có lư th́ người ta sẽ nghe theo thôi.

Bà A:
- Làm thế nào mà có tự do thông tin được? Tôi thấy làm sao mà có được?

Ông B:
- Không bây giờ đó, th́ ḿnh đ̣i cái tự do thông tin là không có ǵ quư hơn độc lập tự do th́ ḿnh đ̣i cái tự do thông tin.

Bà A:
- Nhưng mà những người ở VN đ̣i như thế th́ ăn thua ǵ? Giống như là găi ngứa cho tụi nó thôi!

Ông B:
- Không sao chị, trong cái cuộc đấu tranh này nó rất là nhiều mặt, nhiều phương diện, người VN cứ nói là đ̣i tự do thông tin, v́ cái quyền đó đă được ghi trong hiến pháp của Hà Nội, và cũng đă được ghi trong bản tuyên ngôn quốc tế nhân quyền, cũng như là trong các công ước, thành ra bây giờ nếu ḿnh đ̣i lật đổ cái chế độ đó th́ nó bắt bỏ tù ḿnh liền, th́ cũng như ở Mỹ mà ḿnh đ̣i lật đổ cái chế độ này th́ nó bỏ tù ḿnh liền chứ. Nhưng mà bây giờ ḿnh ở VN mà ḿnh đ̣i lật đổ cái chế độ đó, th́ nó bỏ tù ḿnh mà quốc tế không có binh vực được ḿnh, mà ḿnh bị nó gán cho cái tội là khủng bố, lật đổ chính quyền, đủ mọi thứ, như vậy là nó diệt ḿnh rất là dễ.

Bà A:
- C̣n một cái điều này nữa, tôi thấy rất là khó chịu, mấy cái ông đảng viên lăo thành cách mạng ấy cứ đ̣i cải tổ để sửa cho cái đảng ấy tốt hơn để nó sống muôn năm, như vậy nó tốt quá nó sống muôn năm, trong khi tôi th́ lại muốn nó thúi chừng nào tốt chừng nấy, để cho dân chúng ghét nó, rồi ví dụ như Mỹ mang quân tới đánh một cái th́ đương nhiên là nó tan liền, th́ đương nhiên là thiết lập lại được chế độ tốt đẹp của ḿnh?

Ông B:
- Th́ bây giờ thực sự hồi năy tôi đă nói rồi, trong cuộc đấu tranh này, ḿnh không thể nào đấu tranh cho hả ḷng ḿnh được, cho hả cái sự tức giận của ḿnh, như vậy là ḿnh ích kỷ, mà ḿnh phải sáng suốt, giống như ông Gorbachev đó, khi mà ông ấy đổi mới cởi mở Liên Xô, ông ấy đâu có cái thâm ư là ông ấy sẽ dẹp cái đảng CS Liên Xô, ông ấy chỉ muốn làm cho nó tốt đẹp hơn và nó kéo dài hơn thôi. Nhưng mà khi ông ấy đổi mới và cởi mở, th́ cái đổi mới và cởi mở ấy nó gần với cái dân chủ tự do, và khi nó có cái luồng gió đó, cái tinh thần đó thổi vô, th́ nó sẽ nao núng, v́ cái tự do là ǵ? Cái tự do là một cái liều thuốc độc, để mà trị cái độc tài, chứ không phải là vũ lực đâu chị, tại v́ sánh về cái vũ lực, sánh về sự tàn bạo, th́ cái độc tài nó có cái vũ lực đó và cái tàn bạo đó, mà cái tự do nó là cái vũ khí mà không có sự tàn bạo, mà nó đi đến đâu th́ cái tàn bạo nó tan tới đó, cho nên bây giờ đó, ḿnh cứ ḿnh đ̣i cái tự do dân chủ, th́ nó sẽ bị nao núng nó sẽ yếu đi, mà khi nó sẽ yếu đi th́ cái cuộc chiến đó ḿnh thấy ai thắng là biết liền, ḿnh có sức mạnh, cái sức mạnh của ḿnh nằm ở cái chính nghĩa, chứ không phải sức mạnh của ḿnh nằm ở cái khẩu súng, ở tiền bạc hay là về nhân lực đâu, mà là cái chính nghĩa của ḿnh, cái đúng của ḿnh, cho nên bây giờ ḿnh xiển dương cái đúng của ḿnh, mà cái đúng của ḿnh là ǵ? Là cái tinh thần tự do dân chủ.

(c̣n một kỳ nữa)