BÀI HÀNH HÁT Ô 1

                 (Mạt Lộ Ca)

 

Chiết kích trầm sa thiết vị tiêu
Đỗ Mục

 

Tính đi tính lại tính thật kỹ

Chẳng c̣n đường nào ngoài đường Mỹ

Dù muốn dù không thôi cũng đành

Đời thêm một chuyện bất đắc dĩ

C̣n dân c̣n nước c̣n tự do

C̣n cái tư cách của kẻ sĩ

 

Ba Mươi tháng Tư thật không ngờ

Tướng Quốc, Tướng Quân lẹ như khỉ

Bỏ quyền bỏ chức tót máy bay

Hạng bét cũng nhào xuống tầu thuỷ

Tổng Thống bẩy ngày Trần Văn Hương

Già gân tiết tháo ngời chính khí

Nào ngờ vận nước phải hồi đen

Dương Mo, Vũ Mẹt chơi chiếu bí

Tưởng bở người anh em bên kia

Đáng kiếp ô danh đồ thịt bị

Sĩ phu quen chiến chẳng quen hàng

Ngũ hổ Nam Hưng Hai Phú Vỹ

Đă sinh vi tướng tử vi thần

Chính nghĩa Cộng Hoà máu chư vị

Văn ban đại diện Trần Chánh Thành

Chết đứng thề không cam sống quỵ

 

Kiếm gẫy cờ tang nối gót nhau

Quốc, Cán, Chính cùng Tướng, Tá, Uư

Lần lượt sa chân bẫy giặc Hồ

Phe ta chừng ngộ cung mút chỉ

Việt Bắc chim rừng reo bắt cô

trói cột bên tai thêm quái dị

Khoai sắn bụng meo ngày khẩn hoang

Đêm ngục chật chội nồng cứt xí

Lại c̣n bầy đặt học với hành

Hàng tuần hàng tháng cả hàng quư

Đầu óc sạn rồi làm sao thông

Càng học càng phê càng tắc tị

Thấm thoắt cả chục năm đổi đời

Mà tưởng như vài mươi thế kỷ

Bao lớp xương khô lạnh đáy mồ

Ngủ cùng lời dế trùng van vỉ

Tù được tha c̣n trắng đôi tay

Thua anh thua em thua cả chị

Sầu dài năm tháng ngắn như gang

Thoi thóp trong ṿng nanh vuốt quỷ

Chợt loé từ bên kia đại dương

Coi bộ mở toang cái vận bĩ

 

Trái banh xẹp lép lại truyền tay

Mỹ, Vẹm hai bên cùng hoan hỉ

Hát Ô ! Hát Ô ! hề Hát Ô !

Hỏi c̣n cách nào khác không nhỉ

Nhẹ gót sông hồ ta đi đây

Cho trọn một pho vong quốc kư

 

Đường xa gánh nặng tuổidần cao

Chữ nghĩa ăn đong được mấy tí

Trợ cấp xă hội vài tháng mau

Mặt mũi quân ta càng bí xị

Cắt cỏ lau nhà rửa chén thuê

Đến nông nỗi này thật hết ư

 

Dầu sao ta cũng vẫn là ta

Có việc quái ǵ phải rầu rĩ

Kích gẫy người xưa ch́m cát sông

Thăng hoa thành thơ thành triết lư

Sáng dậy soi gương ngó mặt ḿnh

Đâu thấy nét nào nét vô sỉ

Chữ  i  chẳng giữ nổi cái đầu

Người ta sẽ đọc thành chữ...

 

BĂNG Đ̀NH


 

 

          BÀI HÀNH HÁT Ô 2

                 (Mạt Lộ Ca)

                              Thua được cuộc cờ thôi để đó

                                                              Cựu Thần nhà Lê, 1802

                                   An old  soldier never dies, he just fades away

                                                                                Tướng Mc Arthur, 1952

Thương tặng bạn để chỏm, lính ră ngũ Trần Đức Minh, lại về

hưu, 2002

 

Ngoảnh đi ngoảnh lại lại đến tết

Lời thơ Tản Đà đúng ra phết

Mới đấy mà biết bao nhiêu niên

Giống cà chớn thay loài chết tiệt

Mười hai con giáp một vần xoay

Xuân hạ thu đông vẫn cứ hệt

Thiên trường địa cửu chẳng già nua

Lính never dies lính chỉ fades

Chỉ tàn tạ đi theo thời gian

Riêng sầu ră ngũ vô tận tuyệt

Cổ lai chinh chiến ai chẳng hay

Một là ăn cả hai mất hết...

 

Quê người đọc lại sử Rồng Tiên

Cờ Vàng Vua Trưng hanh đất Việt

Một đêm thu phục sáu lăm thành

Thày tṛ Tô Định chạy chối chết

Ngô Quyền nổi sóng Bạch Đằng Giang

Hạm Đội Hoàng Thao vùi thuỷ huyệt

Cờ Lau thống nhất Đinh Tiên Hoàng

Mười hai Sứ Tướng thảy trừ diệt

Định phận non sông tại sách Trời

Nam tiến Bắc chinh Lư Thường Kiệt

Ba lần khói bụi gót Nguyên Mông

Thuỷ bộ hai mũi cùng tấn kích

Ba lần một tay Hưng Đạo Vương

Chặn bước cuồng chinh lũ Bắc địch

Sử sách c̣n thơm Tướng Sĩ Văn

Miệng lưỡi vẫn ngọt lời truyền hịch

Lam Sơn khởi nghĩa cờ Vua Lê

Giặc mạnh đâu bằng ta chí quyết

Mười năm cùng nếm mật nằm gai

Tự chủ nở hoa bầu nhiệt huyết

Bút nhân trí dũng Cáo B́nh Ngô

Hạo khí Viêm Bang mờ nhật nguyệt

Tây Sơn áo vải lệnh Quang Trung

Thệ sư sang sảng đèo Tam Điệp

Đống Đa xác giặc chất g̣ cao

Ngạo nghễ một bành voi lẫm liệt

Nên ra tay kiếm nối tay cờ

Tiên tổ đâu cần Nga, Mỹ, Chệt...

 

Lịch sử thọ thương ba chục năm

Xót xa một ván cờ oan nghiệt

Miền Nam hương hoả giữ không xong

Tính toán thiệt hơn bạn ta quỵt

Chung cục riêng bà Mẹ Việt Nam

Chuốc đủ đắng cay lẫn thua thiệt

Đen trắng giờ đây thật rơ ràng

Thắng bại vẫn lâm vào thế kẹt

Lính thua luân lạc bốn phương trời

Tháng lụn năm tàn nghe thấm mệt

Ngọt mật ruồi nhặng càng xôn xao

Mong tín hiệu Xuân bừng giải S

Gươm thiêng định quốc tuốt rơi sao

Khúc Mạt Lộ Ca chờ đoạn kết

 

BĂNG Đ̀NH


 

 

          BÀI HÀNH HÁT Ô 3

                 (Mạt Lộ Ca)

                                    ... Làm tướng không đủ thao lược, thần tự thẹn sống cũng vô ích, dẫu biết rằng thành mất mà có chết đi cũng c̣n mang tội... Một tấm cô trung thề với Long Thành, thần nguyện theo gương Nguyễn Tri Phương ngày trước mà xuống nơi ḷng đất. Mấy ḍng huyết lệ, muôn dậm cửa rồng, chỉ xin mặt trời mặt trăng chiếu tỏ tấm ḷng son của thần mà thôi...

 

Di biểu của Hoàng Diệu

25-4-1882 tức Mùng Tám Tháng Ba Nhâm Ngọ

(Theo Giai Thoại Làng Nho)

 

 

Người chọn chết vinh hơn sống nhục

C̣n kẻ vẫn h́ hà h́ hục

Tháng ngày vun vút mũi tên bay

Rồi cũng sáu mươi cũng bẩy chục

Ṃn chân cơi thế cổ lai hy

Thật khó t́m trong khó lánh đục

Thọ yểu ai tính bằng số năm

Trước sau cũng chỉ một chung cục

Chỗ thấp cao trong cơi người ta

Biết sống chết đúng thời đúng lúc

Sống đây dẫu c̣n sẽ không c̣n

Chết đó dù mất vẫn chẳng mất

Thà Nam Quỷ chẳng thèm Bắc Vương

Trần B́nh Trọng thẳng ngay tiết trúc

Xót dân đen Ba Tỉnh Miền Tây

Phan Thanh Giản nhắp ngon thuốc độc

Thăng Long Hoàng Diệu Nguyễn Tri Phuơng

Ngát tiếng thơm dù xương cốt mục

Lỡ mất thành lương tướng sát thân

Đường vào sử đường vào Ba Thục

Đường chông gai gan nát óc lầy

Hoa tự do đầu Nguyễn Thái Học

Gốc cương thường bút Lư Đông A

Trăm linh lạc một Chu Tri Lục

Hỡi người xưa của chúng ta nay

Hỡi người nay vẫn c̣n thao thức

trải qua một cuộc biển dâu

Lửa Ba Mươi Tháng Tư rừng rực

Tổ Quốc ơi xin hăy chém đầu

Chúng con đă tàn hơi kiệt sức

Phát cuối cùng đồng đội cho nhau

Nguyện cùng với Miền Nam ngă gục

 

Xét xem lịch sử đă minh trưng

Vận nước có lúc cường lúc nhược

Xin hồn thiêng sông núi chở che

Cùng chư vị anh hùng tuẫn quốc

Gương người xưa soi sáng người sau

Đă có lư ta cần có lực

Chào Việt Nam Minh Châu Trời Đông

Ta thua trận ta nào thua cuộc

 

BĂNG Đ̀NH


 

 

         BÀI HÀNH HÁT Ô 4

                 (Mạt Lộ Ca)

                                              Đáp ư 12 bài Sáu Mươi của Đông Anh Nguyễn Đ́nh Tạo

                                                                                                                                     

Đọc một tá thơ tù cải tạo

Đă tṛn hoa giáp vẫn chơi bạo

Thất ngôn phá thể Hát Ô hành

C̣n đau dẫu không bị bể gáo

Xa nhau chỉ biết nhớ nhau thôi

Vẽ vời thêm thắt kiếm chút cháo

Trước là thanh khí anh em ḿnh

Sau nữa đẹp ḷng quư chủ báo

Mới đó mà nay sáu chục rồi

Cơi đời vốn dĩ cơi bát nháo

Hồng Hà quê mẹ mướt tre xanh

Kiếm lửa Alpha đêm chỉ đạo

Những tưởng dời non lấp biển sâu

Nào ngờ thua trí phường ba xạo

Hữu thân hữu khổ dám phàn nàn

Đi đâu chẳng biết mưu chú Cáo

Môi gượng cười cho quên đắng cay

Nước mất nhà tan đời gió băo

Thân tù tay trói hận sôi gan

Khỉ Đỏ nhởn nhơ hia với măo

Năm Tư Miền Bắc đớp ngon rồi

Bẩy Lăm Miền Nam xơi ráo nạo

Trách chi phường ăn cơm Quốc Gia

Trách chi lũ ma cô ma cạo

Khỉ ho c̣ gáy lập nhà giam

Bắt ra Bắc Việt * chim cười nhạo

Núi đỏ rừng xanh người xác sơ

Mũi súng tha hồ giặc sai bảo

Phố Lu mắt lệ mờ Lao Kay

Yên Bái nhục nhằn đêm đả khảo

Tù đói trơ xương vượt suối ngàn

Đớp sắn mà lết đi tải gạo

Thương nhau cho thịt cho xôi ăn

Ghét nhau cho đến Mai Côi dạo**

Nắng hè Tân Lập sốt vàng da

Dế giun khuya gọi tù xuống ngáo

Thanh Chương ngục Đỏ giữa non Hồng

Thanh Phong Thanh Lâm ai dám ngạo

Gió Lào từng trận xao người khô

Sương muối tẩm đời gân cốt nhăo

Miệng nói khoan dung dạ báo thù

Trước sau vẫn một tṛ tiểu xảo

Mười ngày một tháng có bao lăm

Chỉ việc mang đủ cơm đủ áo

Trích ngang trích dọc đến ba đời

Đa nghi giặc vượt xa Tào Tháo

Chồng cha thất thế vợ con chia

Thù vơ oán chạ dai hơn chăo

Đui què mơ dựng cơi thiên đường

Tổ Mác Sư Mao chỉ bố láo

Anh Thành nước trước chị Minh Khai

Bác Hồ tới chết c̣n vênh váo

Buồn cho đồng chí Lê Hồng Phong

Xái nhị cách mạng đạo đức hăo

Học lấy rặt những đồ ngoại lai

Gắn cho toàn ái quốc giả mạo

Bốn Lăm Bẩy Lăm ba mươi năm

Xương ḿnh lấy da ḿnh bắc chảo

Lửa ư thức hệ càng xục xôi

Nga Tầu Mỹ chụm ba ông Táo

Nhật Pháp cong đuôi vẫn liếm môi

Mặc xác dân ta nồi nước xáo

Quốc Tổ Hùng Vương cũng bàng hoàng

Con cháu mê mệt cơn mộng ảo

Núi gấm sông hoa biển ngọc trai

Nam quan Cà Mâu tới hải đảo

Nam quốc sơn hà Nam Đế cư

Tan nát v́ lửa bom đạn pháo

Chiến thắng đâu xây dựng gấp mười

Chỉ thấy toàn dân ta mếu máo

Cả nước thi đua bụng đói meo

Nửa nước bị chẻ đầu tẩy năo

Kẻ cắp bà già góp vốn chung

Ai kẻ tinh ma ai khờ khạo

Riêng ta dứt áo khóc lên đường

Cố quận ngát thơm chùm thạch thảo

Quê người tóc trắng chiều lưu vong

Nghiêng say đất mẹ giặc trâng tráo

Hát Ô ! Hát Ô ! hề Hát Ô !

Thuyền lan c̣n đâu mà quế trạo

Vọng mỹ nhân trời tây mịt mờ

Ngó phương bắc thần trùng khô kháo

Vời biển đông mả nước thuyền nhân

Ngóng cơi nam đợi hồng Nhật Tảo

Bởi đă đi nên quyết sẽ về

Tổ Quốc ta trường sinh bất lăo

Xô màn đêm tăm tối rụng rơi

Cuốn sạch lũ cáo cầy nha trảo

Đời đời soi bóng Thái B́nh Dương

Sóng cuồn cuộn vỗ bờ huyên náo

Tâm huyết ta sắt đá bắc cầu

Đẹp măi một mùa xuân vĩnh hảo

Dâng người xưa kư thác người sau

Bọc Trăm Con Việt Viêm độc đáo

Ấm ṿng tay lớn mẹ Âu Cơ

Đường dấy nghiệp dấu chân Khúc Hạo

 

BĂNG Đ̀NH

                            * Bắt cô trói cột   * * Thương nhau cho thịt cho xôi. Ghét nhau cho đến Mai Côi Cầu Lầy. Trại giam tù chính trị thời Pháp. Nay là K4 Tân Lập, Vĩnh Phú.


 

 

          BÀI HÀNH HÁT Ô 5

                (Mạt Lộ Ca)

Tướng Kỳ Tướng Có cùng Tướng Thiệu

Hết ra tuyên cáo lại hiệu triệu

Nửa vời Hữu Có thành hữu không

Tam đầu chế thành tam đầu... diễu

Phen này thử xem Đảng Kaki

Giúp nước nên mạnh hay hoá yếu

Mười Chín Tháng Sáu năm Sáu Lăm

Là Ngày Quân Lực không cần phiếu

Tướng Thiệu được Lănh Đoạt cuốc ra

Tướng Kỳ được Hành Khất giữa chiếu

Kinh tế mùa thu lại mùa đông

Quân sự mặc bạn vàng lo liệu

Chính trị khỏi cần chính trị gia

Tay kiếm tay cờ thế mới điệu

Tướng già khăn gói chỗ khác chơi

Tướng trẻ vi vút cánh hải điểu

Quân Công Cán bỗng hộc x́ dầu

Cho tăng lương hoài gạo vẫn thiếu

Nhân danh Chính Phủ của Người Nghèo

Mà để dân đen xương thịt rệu

Đến khi hai tướng nghỉ chơi nhau

Trơ lại một tướng ngồi ngất nghểu

Một cây sao dựng được nên non

Một trụ sao đỡ nổi lang miếu

Kết cục ba tướng cùng đi đoong

Tướng Minh càng cay càng quấy nhiễu

Giỏ chợ hôi ŕnh tôm cá ươn

Già Gân thí cho cóc chịu hiểu

Ngáp phải con ruồi năm Sáu Ba

Bẩy Lăm lại ti toe chạy hiệu

Tiếc thay cả đội ngũ anh hùng

Quư ngài hành hạ đến chết yểu

Non sông như gấm hoa một phương

Vùi chôn vào thời kỳ đồ đểu

Hát Ô ! Hát Ô ! hề Hát Ô !

Đường Trường Xa vó câu thất thểu

 

BĂNG Đ̀NH


 

          BÀI HÀNH HÁT Ô 6

                 (Mạt Lộ Ca)

 

 

Bước sang thế kỷ thứ Hăm Mốt

Tướng Sĩ Tượng Xe Pháo Mă Tốt

Ván bài tam cúc té re đau

Giặc kết bộ nhị vung tay hốt

Năm chục năm xưa mới lớn khôn

Giữa Vẹm lưu manh Tây khỉ đột

Tranh dành mâm cỗ béo Việt Nam

Một cổ hai tṛng thân phận chốt

Đêm đêm mă tấu Vẹm vung lên

Ngày ngày Tây hành quân đóng bốt

Cha già mẹ héo bỏ sau lưng

Gươm súng thân trai đành trói cột

 

Biên giới khai thông tới Điện Biên

Vẹm ḥn đá tảng Tây cục bột

Tội nghiệp tọng teeng phe Quốc Gia

Chính nghĩa ngời ngời cũng mai một

Sơn hà bỗng chốc rạch làm đôi

Bởi những bàn tay kẻ ngoại cuộc

Xương ta chất núi máu màng sông

Thái Mă lân bang ngồi hưởng phước

Tốt thí Miền Nam hận ngút trời

Vuốt bụng thở dài siêu chiến lược

 

Mắt mờ lưng chĩu gánh oan khiên

Khắc khoải hằng đêm quyên khóc nước

Ngờ đâu trên lối mạt lưu vong

Kiếm chữ b́nh an mà chẳng được

Mười Một Tháng Chín năm đầu tiên

Đệ Tam Thiên Kỷ thành Nữu Ước

Xụp đổ cả thương lầu Bắc Nam

Ngũ Giác chỉ c̣n lại bốn góc

Phe ta chinh chiến tóc c̣n xanh

Đến bạc mái đầu vẫn bị chọc

Bắn lén, vi trùng, bom phá nhau

Nguy nhất là cái hoạ lay off

Mất ăn mất ngủ mối lo này

Canh cánh sợ không bị bóc lột

Căn nhà trú ngụ chiếc xe đi

Góp măi chưa xong phần nợ gốc

Thằng Rệp Sao Đ́ Bin Laden

Tung chưởng giống ǵ mà kịch độc

Khiến thay đổi cả mặt địa cầu

Kinh tế thiểu năo đến thảm khốc

 

Lính già gẫy súng c̣n tay không

Ngựa già kéo xe càng mệt nhọc

Bước vào năm Hai Ngàn Lẻ Ba

Khúc Mạt Lộ viết cho nhau đọc

Nắm cỏ đưa về tấc đất xưa *

Chia với cổ kim một miếng nhục

 

BĂNG Đ̀NH

 

 

* Thơ khóc vua cũ của cựu thần nhà Lê


 

 

          BÀI HÀNH HÁT Ô 7

                 (Mạt Lộ Ca)

 

 

Đặt bút viết Hành Hát Ô Bẩy

Ḷng thấy nao nao tay run rẩy

Thương sông nhớ núi xót xa người

Lặng lẽ thời gian cứ trôi chẩy

Mănh Sư Khắc Cộng trấn biên cương

Cầm quân chẳng một chút sơ xẩy

Ăn bờ ngủ bụi lính miền xa

Giữ đất dành dân giặc hết quậy

Giặc luồn xuống háng hậu phương ta

Câu kết tham ô cùng mất dậy

Trị nước bằng con dao Đồ Long

Chống Cộng bằng xập x́nh nhún nhẩy

Nhi nhô mũ măng cỏ đuôi chồn

Đâu biết sinh tử phù bị cấy

Xích thằng chịt cổ hết kêu ca

Mở miệng chẳng ét (YES) cũng phải uẩy (OUI)

Dám đâu khẳng khái tựa ai kia

Dẫu bị phản thùng bị sát hại

 

Ồ sao sống được tới hôm nay

Lọm cọm thân tàn nạng với gậy

Ấm no đành nhẽ NÓ ÂM rồi

Đại thụ lăn đùng cỏ lau xậy

Nằm đây tưởng nhớ chiến trường xưa

Lớp ḿnh xung phong lớp giặc chạy

Đem thân trai cản gót quân thù

Phương Nam quyết giữ niềm trông cậy

Nào ngờ thiên hạ mải bon chen

Tầm nghĩ tầm nh́n chẳng được mấy

Sinh mệnh đặt vào tay người ta

Bóp méo vo tṛn kế tháu cáy

Mất dân mất đất mất luôn thành

Mất cả ngọn Cờ Vàng lừng lẫy

Nằm gai nếm mật máu xương ai

Chưa đánh mà quăng gươm bỏ chạy...

 

Đành lỡ một mùa Xuân Vạn Xuân

Xin được làm trang sách nát vậy

Xin được làm ngọn  bấc mù u

Đêm buồn soi mờ mờ mặt giấy

Tổ tiên ta bảo quốc an dân

Tự lực tự ḿnh toan tính lấy

Gom tinh hoa góp gió bốn phương

Thành sức mạnh Việt Nam SỨC ĐẨY

 

BĂNG Đ̀NH


 

         BÀI HÀNH HÁT Ô 8

                 (Mạt Lộ Ca)

 

Rồi tới Bài Hành Hát Ô Tám

Cong queo bánh xe đạp đụng chạm

Thân tù tội phải giữ chuồng heo

Lén cải thiện bằng rau bằng cám

Kẻ thù hung hiểm đoạ đầy ta

Tới cùng tận đáy nỗi thê thảm

Những quân bài dở đă đem chui

Quốc gia đại sự chớ ngôn sảng

Đừng cản bước đàn sau tiến lên

Phải hỗ trợ cho đám trai tráng

Hậu Lê Thái Tổ ẩn Lam Sơn

Kẻ Chợ thị thành chẳng lai văng

Mài nanh rũa vuốt chốn hang sâu

Vung kiếm phất cờ giặc khiếp đảm

Nhất hô bách ứng dục ḷng ai

Cả nước vùng lên trừ quốc nạn

 

Ta nay trong mạt lộ u tù

Ngày sống ngày thêm ngày chán nản

Ra vào ta chỉ gặp ḿnh ta

Đối bóng tường vôi ṃn cơi tạm

Bạn bè chín đứa lạc mười phương

Nhiều kẻ vẫn trong cùm Cộng Sản

 

May sao c̣n túi gió trăng đầy

Hy vọng phá tung thế lạc hăm

Bút cùn gắng chuốt cũng thành gươm

Vạch mặt bọn cáo cầy hôi hám

Xin cho chữ nghĩa lại lên đường

Tṛn nhiệm vụ thượng phương tiền trảm

 

BĂNG Đ̀NH


 

          BÀI HÀNH HÁT Ô 9

                 (Mạt Lộ Ca)

 

                                Lên chín đánh chịn đầu hè

                                Ông bà bắt được bẻ què đôi chân

                                                                           Ca dao

 

 

Việt Ngữ có động từ đánh chịn

Nền nhà hàng hiên dùng đất nện

Dân nghèo không thể mua gạch xây

Phải cán phải nạo đến nhẵn thín

Nhà vắng "nhô con" lười xuống đồng

Góc vườn xổ đại cóc chịu nín

Xong rồi xách đít leo đầu hè

Lết một đường dài sạch tới bẹn

Để lại vết tích vàng như sao

Cờ Cậu Ba Bồi Mợ Khai Sến

Phất phới tung bay trời Paris

Kít Thọ chơi hở hở kín kín
Hai tên đồ tể quyết mài dao

Chặt đứt Miền Nam mọi chỗ vịn

Phe ta bỗng hoá dê tế thần

Khi chúng đấm bin vào cuộc chiến

Hoàng Gia Thuỵ Điển vội bưng bô

Dâng cái Nô-ben kiểu ngầu pín

Tên Thọ mắc cỡ không dám sơi

Tên Kít mặt dầy vốn trơ trẽn

Hoà b́nh hoà b́nh hoà b́nh ơi

Đau thay thân phận con tốt hỉn

Bao năm qua rồi chẳng nguôi ngoai

Vạch đất kêu trời thật khó nhịn

Chúng nó cùng chia động từ này

Vào mặt lịch sử không hổ thẹn

Hũ mắm đôi khi mở nút ra

Nồng nặc muốn đập luôn cả tĩn

Dẫu sao chữ nghĩa cũng vô tư

Vả lại gốc ḿnh gốc văn hiến

Đă mất toi  ba nước Đông Dương

Đừng để mất luôn động từ xịn

Sao Vàng nhớ vẽ đầy hai mông

Mặt nào trở cờ xin cứ ịn

Xa gần kính gửi quư anh em

Lại thêm Bài Hành Hát Ô Chín

 

BĂNG Đ̀NH


 

 

 

BÀI HÀNH HÁT Ô 10

        (Mạt lộ ca)

 

 

Bỗng nhiên giấy bút bị hành hạ

Rồi đến chữ nghĩa cũng vất vả

Tào Đường xưa thập vịnh Thiên Thai

Hát Ô nay chục bài chưa hả

Than trời trách người lẽ tất nhiên

Tự đấm ngực ḿnh mới phải ạ

Tôi-Làm -Tôi-Mất-Nước * Việt Nam

Thày Cai Phúc nói thật đúng quá

Bạn Vàng vốn chỉ có vàng thôi

Vung vít cũng mong ngày lại quả

Tới khi bị nện quá ê càng

Đành phải binh điệu hèn em chă

Trí thức Mắc-Ma trí ngủ chồn

Hồi kư than đếch biết ǵ cả

Đếch biết mà chôm ghế thượng thư

Dưới trướng gồm biết bao tướng tá

Lùng Diệt B́nh Định và vân vân

Đến chạy làng bèn Việt Nam Hoá

Tiếc thay truyền thống hai trăm năm

Chú Sam chưa nếm mùi nhục nhă

Mà để Đồng Chí Giáp khền cho

Thêm bài học đàm đàm đả đả

 

Lê gót buồn thăm Bức Tường Đen

Yêu Tự Do xác thân phải trả

Thêm Đồng Minh từ bốn phương trời

Những chàng trai tuổi vàng Úc Á

Gục xuống v́ đất Việt Miền Nam

Bởi những đứa đi đêm mặc cả  

Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi

Xin nhận lấy những lời cảm tạ

Ngọc quư dù bụi bậm phủ che

Đă tới lúc mặt trời loá loá

Lũ nguỵ hoà nguỵ hợp hôi tanh

Hiện nguyên h́nh một bầy quỷ ngạ

Hát Ô Hành nặng chĩu hành trang

C̣n dảo bước trên vùng đất lạ

Lửa Ba Mươi thiêu đốt Tháng Tư

Lệ oan khiên đầm đ́a lă chă

Nén hương ḷng nghi ngút bay lên

Lịch sử kết hoa thơm một đoá

 

BĂNG Đ̀NH

 

*Tôi Làm Tôi Mất Nước, tác phẩm bất hủ của

nhà văn Lê Văn Phúc.