1. Vơ Văn Sáu với tờ Góp Gió ở tiểu bang Washington, Hoa Kỳ.

 

Trong sinh hoạt báo chí ở vùng Tây Bắc Hoa Kỳ, Góp GióVơ Văn Sáu là một hiện tượng khá đặc biệt, có thể nói là đặc biệt nhất trong làng báo biếu free ở hải ngoại, nó mang một số đặc tính mà đồng bào và độc giả sống ở các vùng Washington, Oregon ( Hoa Kỳ) và Vancouver ( Canada) nhận ra là: Đó là một tờ báo chính trị không có nhiều quảng cáo, chụp mũ và lăng nhục hầu hết những thành phần quốc gia không thuộc phe nhóm Góp Gió, bịa đặt và dựng đứng những chi tiết trong bài viết để tấn công tàn mạt kẻ khác, lúc nào cũng coi Nguyễn Hữu Nghĩa và Làng Văn như thánh, như thần.

Mỗi lần ra báo, Góp Gió bỏ tiền túi mua tem gửi đi khắp nơi, và đặc biệt gửi cho những người bị tấn công và những thành phần không quen biết mà nhóm Góp Gió chọn lựa để gửi, đa phần là những nhân vật có ảnh hưởng trong sinh hoạt văn học, nghệ thuật và chính trị. Chính v́ thế, Góp Gió có mặt ở các thành phố Toronto, Vancouver, Calgary... ( Canada), các ngơ ngách trên các tiểu bang nước Mỹ, và đến cả Paris... của nước Pháp.

Tính sơ, chi phí in ấn và gửi báo có lẽ vượt quá số tiền trợ cấp xă hội của ông chủ báo Vơ Văn Sáu, tự Sáu Hồ Hởi. Đây là một sự hy sinh “vĩ đại” rất đáng được “biểu dương”! V́ nếu không có một nguồn tài trợ nào, chắc là sau khi in ấn và mua tem gửi báo đi, ông chủ báo sẽ phải sống qua ngày bằng nước lạnh và ḿ gói ăn liền!

Một trong vô số những người bị tờ Góp Gió bịa đặt hay mượn tay người khác bịa đặt, tấn công, chụp mũ để d́m xuống bùn là kẻ viết bài này. Cứ mội lần ra một số báo có bài bịa đặt “đổ bùn” vào Hải Triều, ông Sáu “ân cần” dán 3 con tem 37 cents Mỹ, bỏ báo vào một bao thư lớn, gửi tận nhà để kẻ bị “đổ bùn” đọc chơi! Nếu đọc mà tức, lên áp huyết lăn quay ra chết, nhóm Góp Gió và phe nhóm chắc là mừng. Nhưng kẻ viết bài này đọc xong, nh́n một chồng Góp Gió ngày càng cao, cười hà hà sảng khoái, áp huyết có phần xuống, tuổi thọ dường có thể sống lâu hơn cái số mà ông Trời đă định!

Kỳ qua Paris tháng 9/2003, anh em cho biết Góp Gió “đằng vân” qua tận xứ Pháp, mấy năm trước xuống Cali ghé nhà Hà Thúc Sinh, cũng thấy tờ Góp Gió trên bàn, tôi hỏi “có phải anh đặt mua báo này?”, Hà Thúc Sinh nói “có biết đâu, thấy tự nhiên ai ṃ địa chỉ ḿnh gửi tới không không!”, nói xong, Hà Thúc Sinh đem tờ báo nhét vô thùng rác. Đó là một trong những số báo ném bùn Hải Triều tung tóe. Ghé nhà Trần Quang Long, cũng y chang như vậy! Mà Trần Quan Long có đặt mua Góp Gió hồi nào! Mới đây, Phạm Phong Dinh ( tác giả Chiến Sử  Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa) ở tận Winnipeg, Manitoba, Canada cũng nhận Góp Gió free... Ông Hồ Hởi Vơ Văn Sáu chắc có tài sản của ch́m cũng “sêm sêm” vợ chồng ông Sáu Dân Vơ Văn Kiệt nên mới hào phóng dài lâu kiểu này cho cùng khắp thiên hạ! Chả biết hai ông Sáu có bà con họ hàng ǵ không?

Tội của Hải Triều dưới mắt ông Góp Gió Sáu Hồ Hởi xem ra rất là nặng, nặng hơn ông Nguyễn Cao Kỳ nhiều. Bắt chước như Nguyễn Hữu Nghĩa goiï kẻ viết bài này là “thằng cháu nhỏ ở BC” trong cái bài viết trên Làng Văn, “tên trí vận VC” trên internet, ( BC là tỉnh bang British Columbia của Canada), ông Sáu Hồ Hởi đă mạt sát Hải Triều tàn mạt c̣n hơn cả Nguyễn Hữu Nghĩa. Cũng không sao, v́ sau Đại Hội Toàn Quân cuối tháng 9/2003, Góp GióSáu Hồ Hởi cũng đă dùng ngôn ngữ tà đạo như VC để tấn công GS Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh và tướng Lê Minh Đảo... th́ đối với tên lính quèn Hải Triều, bị lăng nhục trên báo lá cải của ông Sáu th́ cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Xin nói rơ, có người bảo tôi cứ vứt nó vào sọt rác, song tôi nghĩ phải lên tiếng đề cập tới Sáu Hồ HởiGóp Gió, v́ dù biết nó chẳng ra ǵ, nhưng nó có tác hại và ảnh hưởng, tức nộc độc có xâm nhiễm thiên hạ ở một mức độ không thể bỏ qua, không có thuốc chủng.

Tôi nói chuyện với một số bạn bè ở Oregon, Hoa Kỳ khi họ chỉ trích ĐHTQ, và khi đọc những tờ Góp Gió, sau Đại Hội Toàn Quân, do Sáu Hồ Hởi gửi free tận nhà, tôi thấy lập luận và những chuyện được họ đề cập đa số y chang những ǵ viết trên Góp Gió, nhất là những bài đánh GS Nguyễn Xuân Vinh và tướng Lê Minh Đảo.

Thêm vào đó, một số cây viết tương đối có chút tiếng tăm được nhiều người biết tên trong làng văn báo và internet như  LS Nguyễn Văn Chức, LS Phạm Kim Vinh ( đă mất),  nhà chính trị Nhị Lang, nhà giáo cánh tay mặt Nguyễn Hữu Nghĩa là Khải Chính Phạm Kim Thư, một yếu nhân trong Văn Bút cánh Minh Đức Hoài Trinh/Nguyễn Hữu Nghĩa, cựu đại tá Phùng Ngọc Sa và một số cây bút khác... lại là những cây bút cột trụ viết nhiều bài vở Góp Gió. Sự có mặt và đóng góp của họ có tác dụng làm cho nộc độc tờ Góp Gió lan xa và ngấm sâu vào những người không ở nơi sinh quán của tờ Góp Gió, không rơ câu chuyện  hay vấn đề... Nơi Góp Gió in ấn, phát hành, người ta coi Góp Gió là một tờ báo lá cải không đáng đọc, song những ai ở xa, lại có người tin và coi nó như thứ tài liệu khả tín..

Đứng trước vấn đề bịa đặt và lăng nhục có hệ thống, sách vở kiểu “mưa lâu thấm đất, bịa hoài cũng có người tin” của VC và các ổ nhền nhện tay sai nhắm vào tôi, nhắm vào thành viên của cộng đồng địa phương ở tiểu bang Washington, hay Tập Thể Cựu Chiến Sĩ VNCH Hải Ngoại, tôi hiểu phản ứng hay thái độ coi “cẩu sủa mặc cẩu, đoàn lữ hành vẫn đi” không phải là giải pháp hay câu trả lời hoàn toàn đúng. Có điều kiện để lật tung mặt nạ họ, chúng ta phải làm; không phải chỉ v́ chuyện vướng chân mà cả v́ chuyện giúp độc giả, bà con nh́n ra sự thực sau những đám khói mờ.

Trong công tác đấu tranh, bỏ qua những ngộ nhận trong quần chúng, để nó tăng dần theo thời gian, bào ṃn ḷng tin của độc giả, gây thêm ô nhiễm, hỏa mù trong sinh hoạt đấu tranh hay cộng đồng...  th́ đó không phải là điều sáng suốt tích cực. Đó là cung cách để cho tai họa lớn dần. Trong vô số những chiêu bịa đặt thần sầu của nhà báo Sáu Hồ Hởi và tờ Góp Gió, chúng tôi nêu ra vài điểm cụ thể để độc giả và anh em có dữ kiện cụ thể mà suy nghiệm:

1.

Vụ bịa đặ trắng trợn của một tờ báo

Mùa quốc nạn 30/4 năm 2002, anh em Oregon, Vancouver (USA) và báo Oregon Thời báo tổ chức một buổi sinh hoạt chính trị và văn nghệ với sự có mặt của tướng Lê Minh Đảo, nhà thơ Nguyễn Chí Thiện, nhà văn Phan Nhật Nam, Hải Triều và đoàn Văn Nghệ Nắng Mới ở Cali lên. Buổi sinh hoạt diễn ra vào ngày Chúa Nhật ở Portland nên anh em trống ngày thứ Bẩy, anh Cao Hữu Thiện đại diện Hội HO và Phân Khu Hội CTNCT Tacoma, Washington nhờ Hải Triều làm trung gian vận động sắp xếp để đưa phái đoàn lên Tacoma tăng cường cho buổi lễ 30/4.

Chúng tôi nhận lời, và trưa thứ Bẩy, máy bay Phan Nhật Nam đến phi trường Portland trễ nên phái đoàn đi Tacoma chỉ có tướng Lê Minh Đảo, nhà thơ Nguyễn Chí Thiện, đoàn Văn nghệ Nắng Mới và Hải Triều. Buổi sinh hoạt tại Tacoma được coi là thành công với khoảng trên 200 đồng bàotham dự. Buổi lễ diễn ra giữa ban ngày chứ không phải khuya 30 Tết tối đen không lịch, không đèn, không trăng, không sao... Đến tháng 11/2002, Sáu Hồ Hởi hậm hực tung ra số báo Góp Gió số 110 đề ngày “Tuesday, November 26 – 2002 với cái headline nơi trang một: “Cảnh giác bọn t́nh báo Việt cộng. Các ông Hải Triều, Nguyễn Chí Thiện, Phan Nhật Nam, Lê Minh Đảo và LM Nguyễn Hữu Lễ... là người của Mặt Trận.”

Bên dưới, bài báo bắt đầu viết:

Chắc chắn không phải là một việc t́nh cờ, trong dịp lễ 30/4/2002 vừa qua, cùng một lúc có 4 nhân vật dưới đây đến để nói chuyện tại buổi lễ kỷ niệm ngày 30/4 tại thành phố Tacoma, TB/WA. Đó là các ông:

1. Hải Triều

2. Nguyễn Chí Thiện

3. Phan Nhật Nam

4. Lê Minh Đảo

Buổi lễ do một số hội đoàn tại Tacoma đứng ra tổ chức. Lúc đầu, khi được tin Ban Tổ chức 30-4 công bố các diễn giả được mời có tên Hải Triều, bị dư luận phản đối. Sau đó tên Hải Triều được xóa đi, nhưng vào phút chót, Hải Triều vẫn có mặt. Một đại diện của Hội Vơ Bị Đà Lạt hiện diện lúc đó đă phản đối với ông trưởng ban Tổ chức th́ được vị này cho biết, có một người trong BTC là người của Mặt Trận sắp xếp việc mời 4 vị trên tới đây cùng một chuyến bay nên không thể thay thế được. Nếu nay BTC gạt tên ông Hải Triều th́ cả 3 ông kia ( NCT, PNN, LMĐ) sẽ không tới! Như vậy đă quá rơ, các ông Hải Triều, Nguyễn Chí Thiện, Phan Nhật Nam, Lê Minh Đảo đều là “người của Mặt Trận”... Một số thành viên chủ chốt của Mặt Trận được phát hiện là cán bộ t́nh báo của CSVN...”

Phần bài viết tiếp theo bên dưới là phần bịa đặt, lăng nhục, chụp mũ những người mà Sáu Hồ Hởi đề cập ở trên, kể cả lôi cha Nguyễn Hữu Lễ vào trận ném bùn trong lúc cha Lễ không có mặt, không dính dáng ǵ trong ngày tổ chức 30/4 tại Oregon và Tacoma. Phải thành thật khen ngợi ông Sáu về nghệ thuật bịa đặt thần sầu quỷ khóc. Sau đây là những chiêu bịa của ông chủ nhiệm kiêm chủ bút Vơ Văn Sáu, aka Sáu Góp Gió aka Sáu Hồ Hởi:

- Như đă nói ở mấy ḍng trên, Phan Nhật Nam đến phi trường Portland trễ nên không có mặt trong chuyến đi Tacoma. Không biết ông Vơ Văn Sáu “lượm” Phan Nhật Nam ở trên trời hay dưới đất để nhét vào danh sách kết tội và ném bùn của Góp Gió.

- Không biết ông Góp Gió t́m đâu ra trên không phận Tacoma hay Seattle có chiếc máy bay chở “4 tên t́nh báo VC” đến Tacoma cùng một chuyến bay, trong đó có Hải Triều, nên không thể loại hắn ra được, v́ loại hắn th́ “cả 3 ông kia” (NCT, PNN, LMĐ) cũng sẽ không tới!

Đem nhận định ăn ốc đoán ṃ này lên báo, gửi đi khắp nơi cho thiên hạ đọc, th́ quả ông Sáu xứng đáng là nhà báo lớn, hơn hẳn đám học tṛ trường dạy nghiệp vụ văn báo Nguyễn Du ở Hà Nội của đảng ta!

Chính anh Cao Hữu Thiện, người điều hợp buổi lễ 30/4 tại Tacoma, đă phone và email tôi, Hải Triều,  nhờ sắp xếp liên lạc, vận động và đưa phái doàn từ Portland lên thành phố Tacoma. Anh đă bàn thảo và thông báo cho Ban Tổ Chức, song khi buổi lễ đang tiến hành, Hải Triều đang nói chuyện th́ chính một người trong BTC (bị ảnh hưởng hay bị áp lực của nhóm Góp Gió hay của một thế lực nào đó) đă ra dấu bằng tay yêu cầu hải Triều cắt ngắn thời lượng bài nói chuyện trên micro. Anh ra dấu, đưa lên bàn tay năm ngón: “Chỉ nói năm phút thôi nghe!” Để tránh t́nh trạng khó xử cho BTC, Hải Triều biết ư và hiểu chuyện ǵ đang xẩy ra, bèn kết thúc nhanh phần nói chuyện và ra “exit” một cách đột ngột. Tôi hiểu những kẻ căm thù tôi đang có mặt trong đám đông. Điều này anh Cao Hữu Thiện hiểu rất rơ trong những email liên lạc với tôi sau đó.

Không biết ông Sáu Hồ Hởi ṃ đâu ra tài liệu “bọn t́nh báo Việt cộng 4 tên”  để viết chắc như bắp rằng:“Như vậy là đă quá rơ, các ông Hải Triều, Nguyễn Chí Thiện, Phan Nhật Nam, Lê Minh Đảo đều là người của Mặt Trận!”, và dần dà người ta dường như nhiễm cái thói quen là cứ đem hai cái mũ VC và Mặt Trận ra chụp trên đầu người ḿnh không ưa, và nghĩ rằng nạn nhân sau đó ắt lăn quay ra hiện h́nh thành VC hay Mặt Trận ... như trong chuyện phong thần hay Tây Du Kư.

Thời điểm 30/4/2002 chưa có Đại Hội Toàn Quân, chưa có Tập Thể Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Ḥa Hải Ngoại, mà nay, đọc các bài viết của ông LS Nguyễn Văn Chức, ông Sáu Hồ Hởi... tấn công, bịa đặt, chụp mũ tướng Lê Minh Đảo, Gs Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh và ĐHTQ..., so lại bài này được viết hơn một năm trước, người ta thấy luận điệu và những điều bịa đặt nêu ra để chụp mũ không có ǵ khác nhau cho lắm. Điều đó cho người đọc cái cảm nghĩ, một là ông Sáu là một ông thày bói có tài bấm độn, tiên tri; hai là ông Sáu bịa có chỉ đạo, có sách vở, có kế sách sẳn trong “sự nghiệp làm báo Góp Gió!”

Sau bài viết bậy bạ mang tính chất “nằm trong mùng viết phóng sự chiến trường lung tung” đầy hư cấu của kẻ cầm bút đáng được bác sĩ tâm thần cấp giấy bệnh lănh trợ cấp SSI, người ta thấy ông Vơ Văn Sáu im lặng một cách “ngoan cường” về những ǵ ông ta đă bịa ra trên báo của ông.

2.

Chuyện “15 câu bí sử Vancouver” trên các diễn đàn internet và trên tờ Góp Gió.

Nếu phải chọn ra một trong những trường hợp điển h́nh về chuyện bịa đặt, chụp mũ và ném bùn trong sinh hoạt văn báo và trên internet... và trên báo chí nhắm vào một cá nhân người làm báo, th́ hiện tượng “15 câu bí sử Vancouver” được tung lên net và báo một cách có hệ thống, phổ biến rộng, được lập đi lập lại... nhắm vào Hải Triều, th́ đây có thể được coi là một thí dụ điển h́nh tiêu biểu trong làng văn báo.

Cuối tháng 3/2001, một cá nhân hay một nhóm người nào đó, đă dùng tên và máy computer/email address của tổ chức Liên Hội Cựu Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Ḥa <ubphhd@ureach.com>, tung lên các diễn đàn internet toàn cầu 15 câu hỏi gọi là “15 câu bí sử Vancouver” đặt cho Hải Triều, người chủ trương tạp chí Nguyệt San Việt Nam và là đại diện cho nhóm “Freedom for Vietnam” định cư ở Vancouver, Canada. Vancouver là tên một thành phố du lịch nổi danh trên thế giới và là nơi cư ngụ của đối tượng mà những kẻ trong bóng tối muốn nhắm vào. Email “15 câu bí sử Vancouver” gửi đi từ địa chỉ email của Liên Hội Cựu Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Ḥa vùng Washington, DC, tiếp tục được chuyển đi qua webmaster@bdqvn.or dưới tên người gửi là Nguyễn Phương Hùng rồi Tran Le An <tranlean2000@yahoo.com...

Trong suốt một tuần lễ sau đó, Hải Triều, người bị nêu tên đích danh đă công khai công bố lời kêu gọi yêu cầu LHCCS.VNCH lên tiếng, những người có tên gửi email, nhất là kẻ nêu lên 15 câu hỏi tự xưng là “tôi”, tác giả những ḍng cáo buộc, lên tiếng và ra khỏi bóng tối để Hải Triều có thể trả lời công khai, hoặc trên các diễn đàn internet, hoặc trong một cuộc họp báo có các cơ quan truyền thông và đồng bào tham dự . V́ lẽ không một ai muốn trả lời cho những kẻ giấu mặt không dám ra ánh sáng để nhận chính ḿnh là người hay nhóm đặt vấn đề. Đó là lẽ công bằng của con người văn minh có lương tri và cũng là nguyên tắc sơ đẳng của sinh hoạt dân chủ. Thế nhưng lời đề nghị và kêu gọi của Hải Triều không được hồi đáp. Điều đó cho thấy tính chất ma đạo của thủ đoạn “ném đá dấu tay” của những người nằm trong bóng tối, chỉ nhằm vu chụp chứ không nhàm đối luận để t́n ra sự thực trong cái nghĩa lương thiện của nó.

Tôi vẫn ngỡ là dư luận, độc giả, thân hữu bạn bè xa gần nh́n ra bản chất của vấn đề, thâm ư ma tặc rất là VC của những kẻ chủ mưu, nên tôi im lặng. Nhưng tôi đă lầm! Sự im lặng của tôi đă gây ra một số ngờ vực trong anh em, kiểu suy đoán mà các bộ phận phản gián/t́nh báo VC rất cần – “không có lửa sao có khói!” Những kẻ man trá không có can đảm ra khỏi bóng tối để cho thiên hạ biết ḿnh là ai. Mục đích của họ không phải là t́m sự thật – mà chỉ để gây hoang mang, ngờ vực trong quần chúng về đối tượng mà họ thù ghét. Họ đă thành công phần nào trong công tác ném đá, ném bùn và núp trong bóng tối.

Sự thành công đó cũng được minh chứng và thể hiện qua một email của một nhóm hay một cá nhân gửi đi từ máy computer/địa chỉ email của một tổ chức chính trị khác tận Âu Châu, đó là địa chỉ của Liên Khu Bộ Âu Châu Liên Minh Dân Chủ Việt Nam mà vị Liên Khu Bộ Trưởng là anh QVH, một người “được coi” là bạn chiến đấu của tôi, kẻ viết bài này, nhưng cách hành sử dường như “cạn tàu ráo máng”. Email này được gửi từ máy/địa chỉ thanhtruc@libero.it nói trên vào 18/7/2001(Ư) Chính nội dung email qua địa chỉ của tổ chức chính trị này có vẻ thách thức gần như khẳng quyết “không có lửa sao có khói”(tức anh không là VC sao người ta lại nêu câu hỏi cụ thể như vậy mà anh làm thinh?!) đă buộc tôi phải lên tiếng – dơng dạt, công khai ngoài ánh sáng – dù kẻ chủ mưu của vụ “15 câu bí sử” vẫn núp trong bóng tối.

Trước khi đi vào các phần cụ thể trong việc bạch hóa những câu bịa đặt đang gieo nọc độc trong đầu người khác, tôi xin được minh định/ nói rơ: Tôi đă nói chuyện gần một tiếng đồng hồ với anh Đoàn Hữu Định, Chủ Tịch Liên Hội Cựu Chiến Sĩ vùng Washington. DC, nơi “15 câu bí sử được gửi đi” từ địa chỉ hay máy của Liên Hội. Anh Đoàn Hữu Định xác nhận là Liên Hội không chủ trương và dính líu tới vụ gửi tài liệu đó qua địa chỉ email của Hội. Và cho biết sẽ điều tra vụ lạm dụng vô nguyên tắc này. Về điểm này, đến nay, Liên Hội chưa lên tiếng, có lẽ v́ các anh quá đa đoan công việc. Song anh Đoàn Hữu Định chấp nhận cho tôi công bố nội dung cuộc nói chuyện giữa tôi và anh. Do những thủ đoạn ma đạo của VC và những kẻ phá hoại trong việc sử dụng hay dùng tên giả để dấu tông tích và chia rẽ anh em, để pḥng ngừa, cẩn trọng, tôi xin được nói rơ thêm là tôi không xác quyết người có tên Nguyen Phuong Hung webmaster@bdqvn.org là của anh Nguyễn Phương Hùng thật, và thực hư ra sao, anh lên tiếng hay không hoàn toàn tùy ở anh.

Sau này, chính anh lên tiếng là đă post “15 câu bí sử Vancouver” lên net để Hải Triều có cơ hội trả lời cho vấn đề được sáng tỏ, và cho biết đó là ư tốt của anh. Thế nhưng, nhân vật gọi là tranlean2000@yahoo.com th́ không thể ngộ nhận được, v́ chính ông ta sau đó đă gửi tiếp một bài thơ thô tục lăng nhục tôi và giục tôi trả lời các câu hỏi mà ông đă chuyển lên các diễn đàn trước đây:

Vụ Bí Su Vancouver

Prev | Next | Inbox

Date: Tue, 17 Apr 2001 20:23:10 -0700 (PDT)

From: an le <tranlean2000@yahoo.com>  | Block Address | Add to Address Book

To: NS Viet-Nam <nsvietnam@yahoo.com>, HoiNghi@yahoogroups.com

CC: tranlean2000@yahoo.com

 

Ha?i Trie^`u Ha?i du+o+'i (1) Ha?i hu`ng

Ha?i na`o thi` cu~ng lu`ng nhu`ng co^.ng no^

15 ca^u ho?i dda(.t cho

Sao ca^m nhu+ he^'n, ma(.t mo ca!~i giu`m?

TLA

----------

(1) ca^'m no'i la'i chu+~ "ha?i du+o+'i"

 

Và từ email trên đây, dường như tôi đă có ít chứng cớ để phăng ra đầu mối cái nhóm làm công chuyện tà đạo này. Tôi không biết an le <tranlean> là ai, và tôi cũng không có thời giờ để truy tầm ra chuyện này, song tôi cảm thấy đây có thể là một nhóm phá hoại khá nguy hiểm ở hải ngoại, nên lột mặt nạ nhóm này là một chuyện cần ích cho đời. Tuy vậy, đến nay, tôi chưa xác quyết, mà chỉ dự đoán căn cứ vào một số dữ kiện cụ thể:

Bốn câu thơ bẩn có mục đích lăng nhục, chụp mũ đối tượng (Hải Triều) được tung lên các diễn đàn internet trên đây hoàn toàn giống bài thơ lăng nhục Hải Triều đăng trên Văn Nghệ Tiền Phong trước đây cả chục năm, và được kư dưới bút hiệu Trần Mênh Mông, một bút hiệu mà chủ bút Làng Văn Nguyễn Hữu Nghĩa trân trọng giới thiệu là bút hiệu khác của Trần Vấn Lệ khi ông giới thiệu tập thơ “Bay về đâu đó ở quê hương” ǵ đó của tác giả Trần Vấn Lệ, một hội viên Văn Bút Viễn Cư của TT VB Ontario nhưng sống ở California, trong một bữa ra mắt sách cho Trần Vấn Lệ ở Toronto do Làng Văn bảo trợ và tổ chức.

Bài thơ lăng nhục Hải Triều đăng trong Văn Nghệ Tiền Phong thuở trước kư dưới bút hiệu Trần Mênh Mông cũng dùng y nguyên mấy chữ “Hải Triều Hải dưới”, một nhóm chữ biểu lộ tính vô đạo, tính căm thù của tác giả Trần Mênh Mông aka Trần Vấn Lệ đối với Hải Triều, kể cả câu ghi chú “đừng nói lái” của Trần Vấn Lệ và <tranlean>.Văn phong giống nhau, cách dùng từ ngữ giống nhau, nhưng tôi không rơ ông Trần Vấn Lệ aka Trần Mênh Mông có kiêm luôn aka <tranlean> hay không, chỉ có ông Trần Vấn Lệ biết mà thôi.

Ông nhà thơ Trần Vấn Lệ, dường như cũng là một sĩ quan ra từ ḷ Thủ Đức, tôi đă mời ông lên tiếng từ lâu và ông vẫn tiếp tục im lặng, tiếp tục bịa đặt!

- Về email gửi đi từ máy của Liên Khu Bộ Âu Châu của LMDCViệt Nam (thuộc hệ phái Boston sau này?), tôi chỉ muốn nhắc một điều là một vài vị trong tổ chức này v́ một lư do nào đó, đă cố t́nh chuyển email thúc giục trả lời “15câu bí sử Vancouver” trong đó không phải gửi riêng cho “nạn nhân”, mà gửi thông báo đến hàng loạt địa chỉ email khác thuộc cơ cấu lănh đạo của tổ chức này... và dĩ nhiên tôi cũng không phiền trách hay gán trách nhiệm cho tất cả anh em ở Âu châu. Tuy nhiên, nếu người lănh đạo tổ chức sơ sót hay cố t́nh làm điều đó, mà anh em cho là không nên, th́ họ phải lên tiếng. Song họ đă làm thinh gần như đồng lơa chấp thuận chuyện vu chụp là sự thật.

 

Những câu hỏi, những ngờ vực đă âm thầm lan truyền, thẩm xuất ra quần chúng?

Để để dàng cho độc giả hiểu ngọn nguồn sự việc, chúng tôi chạy lại các email liên hệ sau đây:

1. Email xuất phát từ địa chỉ Liên Hội Cựu Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hoà vùng Washington, DC

--- Lien Hoi Cuu Chien Si Viet Nam Cong Hoa ubphhd@ureach.com wrote:

Nguyen Phuong Hung webmaster@bdqvn.org wrote ----

To: "an le" <tranlean2000@yahoo.com>

Subject: [lhccsvn] Re: Xin vui long giup do post len egroups vi toi khong phai la hoi vien, xin cam on OK,

Original Message -----

From: "an le" <tranlean2000@yahoo.com>

To: <bt27wlfd@yahoo.com>; <sacle@usa.net>

Cc: <TiengChuong1@egroups.com>;

SaigonHaiNgoai@egroups.com>;

SaigonHaiNgoai-owner@egroups.com>;

webmaster@bdqvn.org

Sent: Saturday, March 31, 2001 8:29 PM

Subject: Xin vui long giup do post len egroups vi toi khong phai la hoi vien, xin cam on

(Thư viết bằng Vietnet, chúng tôi xin được chuyển qua VNI cho độc giả dễ đọc.../HT)

Vancouver bí sử:

Ông Hải Triều Lê Khắc Hai, hăy cho cộng đồng biết, ông là ai? Ông Hải Triều hăy trả lời trước công luận:

1) Ông có liên hệ họ hàng như thế nào với Lê Khắc Quyến, Bí thư Chi Bộ Thuận Hoá, đảng CSVN?

2) "Anh Hào" là bí danh một cán bộ liệt sĩ CS khét tiếng ở Miền Trung, sao ông lại lấy hai chữ đó làm bút hiệu cho ông (Lê Khắc Anh Hào)?

3) Hải Triều là một lư thuyết gia cao cấp và nổi tiếng của Trung ương Đảng CSVN, sao ông lại lấy tên Hải Triều làm bút hiệu chính của ông? Để ké tiếng, hay để tưởng nhớ một "linh hồn" của Ban Tư Tưởng Trung Ương Đảng?

4) Ông nằm vùng trong văn pḥng đại diện báo Sóng Thần tại Phan Rang như thế nào, lợi dụng thẻ báo chí để ăn tiền đút lót của địa phương ra sao, theo sự tố cáo của nhà báo Vũ Ngọc Long và cựu chủ nhiệm Trùng Dương?

5) Ông khoe là "tốt nghiệp" ban Báo Chí Đại học Vạn Hạnh, đồng thời là ... lính đóng tại Phan Rang. Đại học Vạn Hạnh không có ngành hàm thụ, ông đi học, thực tập và thi cử như thế nào? Trong trường hợp này, hoặc ông là sinh viên dỏm, hoặc ông là lính dỏm, ông chọn cái nào? Muốn vô Đại học phải có bằng Tú Tài. Vạn Hạnh tuy là Đại học tư cũng có điều kiện này, ông chỉ có Trung Học Đệ Nhất Cấp, làm sao vô Đại học?

6) Nếu là sinh viên báo chí Vạn Hạnh, tại sao ông không biết GS Minh Đức Hoài Trinh, dạy môn Báo chí ở Đại học này? Ông đă nhiều lần trịch thượng, hỗn hào với bà Minh Đức Hoài Trinh tuổi cao đức trọng, và là cô giáo của ông (nếu quả ông có đi học), đạo đức và tư cách của ông để đâu?

7) Ông xưng là "trung uư", sau xưng là "thiếu tá", rồi sụt xuống "đại úy", tại sao ông chỉ đi "học tập" có 2 tháng 16 ngày, trong khi những sĩ quan khác bị tù từ 3 năm trở lên? Nên nhớ là lần đi tù thứ nh́ của ông là về tội lừa đảo đồng bào vượt biên, ăn chia không đều với công an bán băi.

8) Trong thời gian "thầu" băi vượt biên, ông đă móc ngoặc với công an để cướp bóc cả ngàn đồng bào muốn rời bỏ CS. Ông đă làm tan nát hàng trăm gia đ́nh, dập tắt niềm hi vọng của họ để đến nỗi có người sau này đi được đă họp báo Cali để tố cáo ông? Ông trả lời những việc này như thế nào?

9) CS trả cho ông bao nhiêu tiền để ông khuyến dụ cán bộ quốc gia vô Mặt Trận Tổ Quốc của CSVN?

10) Ông Nguyễn Đ́nh Huy và một số các nhà yêu nước hải ngoại bị ông lừa đảo, cho vào tù như thế nào? Yêu cầu ông bạch hoá hồ sơ.

11) Tại sao GS Nguyễn Ngọc Huy khi c̣n sống, dặn đi dặn lại cán bộ Liên Minh Dân Chủ rằng: Hải Triều rất nguy hiểm, đuổi nó ra không tiện th́ cũng đừng cho nó đến gần?

12) Sau khi GS Huy qua đời, ông đă cấu kết với Vơ Huệ và Lê Tấn Trạng để phá Ban Chấp Hành như thế nào? Ông đă móc nối với những ai và nói xấu sau lưng cấp lănh đạo của Liên Minh ra sao? (Đừng chối, chúng tôi có tape).

13) Hiện nay, qua sự bao che và dẫn đường của Nguyễn Quang B́nh, ông đă xâm nhập Mặt Trận Hoàng Cơ Minh ra sao? Sao khi Nguyễn Xuân Nghĩa đi ra, ông đi vô thế chỗ, đang âm mưu những ǵ trong kế hoạch bí mật mong phá nát Mặt Trận?

14) Tại sao đi tới đâu ông cũng không chào cờ quốc gia? Khi người ta làm lễ chào cờ th́ ông giả vờ đến trễ để khỏi chào? (Chúng tôi có băng thu h́nh tại ba bốn nơi khác nhau).

15) Tại sao ông ca tụng Bùi Tín, trong khi Bùi Tín viết sách, xưng Hồ Chí Minh là "thánh sống"?

Yêu cầu ông Hải Triều làm sáng tỏ 15 câu hỏi trên, chúng tôi sẽ đưa ra 15 câu hỏi khác về hành tung gián điệp chính trị, lủng đoạn cộng đồng và phá nát các tổ chức quốc gia của ông.

 

2. Email xuất phát từ Văn pḥng Liên Khu Bộ Âu châu LMDCVN

Date: Wed, 18 Jul 2001 17:56:17 +0200

From:"QuachTruc"<thanhtruc@libero.it>To:<minhple1@hotmail.com>,"Nguyen-QuốcNam(Paris)"<nqnam@wanadoo.fr>,"TrầnVănNhựt(USA.California)"<nhuttran@hotmail.com>,

"NguyễnVăn Thiện (USA New York<Nguyen_Thien@email.msn.com>, "Nguyển Hữu Sơn (USANew York )"<Huuson@aol.com>, "Trần Minh Xuân ( USA San Jose)"<mekongtynan@hotmail.com>, "DặngKimNgọc (AUS.NSW)" <thuyenngoc@hotmail.com>, "TrươngMinhHoàng&TrươngThịMinhTrang(AUS.NSW)"<hoangtruong@hotmail.com>, "LêQuanDiêm(AUS.Queensland)"<diemle@powerup.com.au>,<tran_quan16@hotmail.com>, <thang_nguyen@srtelecom.com>,Lê-Hồng-Liêm(Canada-Alberta) <liemhongle@yahoọcom>,  "Hải Triều ( CAN.VAncouver )" <vnle@axionet.com>,  "Nguyễn Anh Quư ( EUR.Belgium)"  <qtronics@skynet.be>, <mqton@hetnet.nl>,

 

...

Anh Hải-Triều, tôi chỉ vắn gọn với anh... v́ tranh luận với anh thật vô nghĩa. Anh cứ đem chử "nhẫn" của vị thiền-sư Nhựt Bổn nào đó mà nói hoài, nhưng thật ra anh đă không tự xét ḿnh và anh làm sao có thể so sánh được với ông ấy, ông ta là một vị cao tăng đắc đạo không màng ǵ đến chuyện thị phi, c̣n anh th́ hoàn toàn ngược lại, anh thích viết báo gây chuyện với thiên hạ bất kể lời can-giáng của Gs.NNHuy. Hai người như mặt trăng và mặt trới th́ làm sao anh có thể đem ông ta ra để so sánh với anh cho được. Thật là buồn cười !! Nhân dịp này, tôi xin hỏi anh là anh đả trả lời 15 câu hỏi của nhóm Nguyển-Hữu -Nghĩa  xong chưa? Và nếu xong rồi th́ anh có thể cho anh em biết là anh đă trả lời với họ như thế nào được không? Anh có cần tôi nêu ra lại 15 câu hỏi ấy với những thắc mắc kèm theo không? Sự đời mà, không có lửa th́ làm sao có khói.

Tóm lại, người như anh th́ làm sao học được chử Nhẫn của vị thiền sư ấy ? Và nếu anh là học tṛ của ông ta mà tâm địa như thế th́ chỉ làm sỉ nhục ông ta mà thôi. Chào anh.

(Tran Quy Phong/ LMDC/Khu Bộ Bỉ)

Ghi chú của Hải Triều:

Email này <thanhtruc@libero.it > gửi đi từ máy bên Ư của VP Liên Khu Bộ LMDC Âu châu, và lúc này LMDCVN chưa có thành phần LMDC Boston tách ra, nhưng sự rạn nứt đă có. Về sau này, nhóm LMDC tách ra một mảng nhỏ trong đó có bộ phận anh Quách Văn Hà và Trần Quư Phong ở Bỉ.

Tôi, người bị bịa đặt, bị chụp mũ, bị lăng nhục... chưa lên tiếng cột “nhóm ông Nguyễn Hữu Nghĩa” là “thủ phạm hay tác giả” chế ra chuyện “15 câu bí sử Vancouver” trước và trong thời gian ông Trần Quư Phong gửi email vu chụp độc ác này đi, không rơ ông Trần Quư Phong này vin vào đâu để có kết luận như đinh đóng cột rằng nhóm ông NHN là tác giả của các câu hỏi “15 câu bí sử”?! Tuy nhiên, nếu đọc kỹ các bài lăng nhục Hải Triều trên tờ Chiến Sĩ Tự Do của Nguyễn Hữu Nghĩa ở Toronto th́ người ta dễ dàng nhận ra cái hơi hám chữ nghĩa, cái văn phong ma đạo, cái t́nh tiết bịa đặt nó rất giống nhau giữa “15 câu bí sử Vancouver” và báo Chiến Sĩ Tự Do. Phải chăng Trần Quư Phong của LMDC/Âu châu và Nguyễn Hữu Nghĩa/Toronto có mối tương quan mật thiết với nhau?

Đâu là sự thật?

Khi đă chấp nhận bỏ thời giờ, sức lực và tâm trí vào các sinh hoạt báo chí và đấu tranh, tôi hiểu là tôi sẽ trở thành một trong những mục tiêu của kẻ thù. Kẻ thù tôi là người, là người VC, cũng có thể là người không cộng sản nhưng làm tay sai cho VC, tâm địa và thủ đoạn hoàn toàn giống hay do VC ảnh hưởng, chỉ đạo; hay họ chỉ là thành phần quốc gia ngộ nhận hay hẹp ḥi, thiển cận trong cái khung chấp ngă thù hận phe nhóm... V́ thế, trong những tai nạn bị chụp mũ, lăng nhục, ném bùn, tôi không chủ trương trả lời, bút chiến với những kẻ núp trong bóng tối để dễ dàng bị sa bẫy của họ.

Trong cái đầu b́nh thường của tôi, trả lời cho những kẻ dấu mặt là khuyến khích cho những vu chụp, bịa đặt tiếp nối, và chúng ta sẽ phải đối đầu với hàng ngàn câu hỏi bịa đăït khác cho đến ngày nhắm mắt!!! Tại sao một người minh danh / công khai ngoài ánh sáng lại phải trả lời cho những kẻ ném bùn trong bóng tối. Cuộc chơi đă không tương xứng, đạo lư đă không công bằng. Đây là điều anh Nguyễn Phương Hùng quên nghĩ tới khi anh cho là anh đă thất vọng về sự im lặng của tôi.

Tuy nhiên, khi chuyện bịa đặt, ném bùn trở thành “nọc độc lây truyền” đúng như ư đồ của cộng sản, trong mức độ cần thiết nào đó, sự trả lời hay minh danh lên tiếng là điều phải làm. Và dĩ nhiên, đối tượng tôi nhắm vào khi tôi viết bài trả lời, một phần cho kẻ dấu mặt và những yêu cầu của anh em, một phần là cho độc giả, thân hữu, bạn bè của tôi. Tôi làm điều này hoàn toàn không nhằm mục đích “nhảy dù” vào bẫy sập của những kẻ dấu mặt, xoa tay trong bóng tối để xem tṛ ma đạo của ḿnh tác động ra sao. (đối với đối phương và quần chúng.) Tôi minh danh “phản công” bằng tất cả những ǵ tôi (và cả bạn bè tôi) có được trong bàn tay và khối óc của ḿnh! Tôi xin được trả lời từng câu hỏi, kèm theo lời phân tích và đề nghị. Tôi xin được chuyển các câu hỏi được post lên net dưới dạng Viet Net ra VNI để độc giả dễ đọc. Câu trả lời đáp ngay trực tiếp sau mỗi câu hỏi:

1) Ông có liên hệ họ hàng như thế nào với Lê Khắc Quyến, Bí thư Chi Bộ Thuận Hoá, đảng CSVN?

- Lê Khắc Quyến cùng họ, nhưng không quen không biết, không có liên hệ bà con. Thiếu ǵ những người có cùng họ nhưng không phải là bà con, ít ra là bà con gần mà cha mẹ hai bên biết nhau. Thế nhưng tại sao lại đặt câu hỏi này cho tôi mà không đặt cho Đại tá Lê Khắc Lư ( cựu tỉnh trưởng), anh Lê Khắc Anh Vũ ( cựu Hiệu trưởng Trung Học Phan Bội Châu Phan Thiết), nhà văn nữ Lê Khắc Ngọc Quỳnh ( ở Toronto, Canada).  Và cho vô số những người Việt Nam khác có họ Lê Khắc trong và ngoài nước? Câu hỏi là một câu có tà ư thấy rơ! Và quan trọng hơn hết, người hỏi lấy tư cách ǵ để hỏi?Tại sao dấu mặt lẩn trốn trong bóng tối?

2) "Anh Hào" là bí danh một cán bộ liệt sĩ CS khét tiếng ở Miền Trung, sao ông lại lấy hai chữ đó làm bút hiệu cho ông (Lê Khắc Anh Hào)?

- Bút hiệu Lê Khắc Anh Hào (LKAH) đă xuất hiện trên Nhật Báo Sóng Thần Sài G̣n trước 1975, nhiều nhất là trên trang 2 b́nh luận và tin tức quốc tế, trang được chị Trùng Dương giao cho cụ Ngọa Long phụ trách. LKAH là tên đặt cho đứa con trai, được ông bố dùng làm bút hiệu. Nó đâu có dính dấp ǵ với cái bí danh “Anh Hào” phải gió nào của tên một VC liệt sĩ ở miền Trung. Một sự cột buộc phi lư!Người dấu mặt lấy tư cách ǵ hạch hỏi? Và là  một câu hỏi nông cạn và có tính vu chụp rơ rệt!

3) Hải Triều là một lư thuyết gia cao cấp và nổi tiếng của Trung ương Đảng CSVN, sao ông lại lấy tên Hải Triều làm bút hiệu chính của ông? Để ké tiếng, hay để tưởng nhớ một "linh hồn" của Ban Tư Tưởng Trung Ương Đảng?

- Hải Triều là bút hiệu khi tôi tập tễnh làm thơ, viết văn từ thời của tuổi học tṛ làm báo tường ở Trung Học Phan Bội Châu Phan Thiết cho đến nay. Nó xuất hiện mà chẳng dính dấp ǵ đến tên của Hải Triều Nguyễn Khoa Văn của đảng CSViệt Nam đă chết từ mấy mươi năm trước. Câu hỏi đặt ra là một câu chụp mũ ác ư của một đầu óc bệnh hoạn đầy tính xuyên tạc và căm thù. Chụp mũ liền ngay sau câu hỏi chưa được trả lời là một lối hỏi trịch thượng thiếu lương thiện, chỉ thấy trong các cuộc thẩm cung của công an VC.

(Này người dấu mặt! Ông Hải Triều Nguyễn Khoa Văn đâu có đăng kư bút hiệu hay bí danh riêng mà bạn thắc mắc khi có người trùng tên, trùng hiệu. Tôi thấy có ít ra là một tác giả khác, cựu tù cải tạo miền Bắc, dự thi truyện ngắn trên tờ Việt Báo ở Cali cũng lấy bút hiệu Hải Triều, chẳng lẽ vị sĩ quan này muốn ké tiếng VC?Nên nhớ chuyện bút hiệu trùng nhau là chuyện thường thấy trong làng văn báo, và chẳng có luật lệ nào cấm hay trừng phạt vụ bút hiệu vô t́nh trùng nhau khi hai cây bút ở hai phương trời khác nhau, hay hai thế hệ khác nhau, mặt mũi ra sao cũng không biết!

Chẳng hạn, Bắc Phong là bút hiệu Hải Triều viết và kư dưới các bài điều tra tham nhũng trên trang 3 báo Sóng Thần trước 75, trong đó bài quan trọng và dài nhất là loạt bài liên quan tới B́nh Thuận ( “mở hồ sơ đen tham nhũng” kư dưới bút hiệu Bắc Phong). Sang Canada, vô t́nh nhận được tập Chính Khí Ca của một tác giả ở Montreal, kư tên Bắc Phong, thế nên để tránh ngộ nhận, Bắc Phong trên Sóng thần khi xưa phải biến thành Bắc Phong Sài G̣n trong các truyện ngắn trong tập Những Trận Đánh Không Tên Trong Quân Sử 2003 và các truyện lai rai trên báo và net. Có ǵ hại cho nhau đâu!

C̣n Hải Triều, sinh ra trên bờ biển Phan Thiết, tuổi thơ vùi với cát, tắm với sóng biển Thương Chánh, Thái B́nh Dương th́ chơi cái Hải Triều làm bút hiệu thuở học tṛ có sao đâu, có phạm húy ông Hải Triều Nguyễn Khoa Văn chăng mà người dấu mặt giật ḿnh thắc mắc?!! Lúc nhỏ làm báo tường, kư tên Hải Triều dưới một bài thơ tôi có biết ông Nguyễn Khoa Văn là lăo già VC cha căng chú kiết nào!!!Tại sao tôi phải chịu trách nhiệm về bí danh của tay tổ VC này?!)

4) Ông nằm vùng trong văn pḥng đại diện báo Sóng Thần tại Phan Rang như thế nào, lợi dụng thẻ báo chí để ăn tiền đút lót của địa phương ra sao, theo sự tố cáo của nhà báo Vũ Ngọc Long và cựu chủ nhiệm Trùng Dương?

Đây đâu phải là câu hỏi! Đây là câu chụp mũ trắng trợn đầy tính vu khống, bịa đặt chỉ thấy thường trên báo chí VC. Tại sao?

Tôi sinh ra tại Phan Thiết, lớn lên tại Phan Thiết, học Trung học Phan Bội Châu tại Phan Thiết. Tôi nào đâu phải là người sinh ra ở Phan Rang, tôi đâu lớn lên ở Phan Rang, tôi không sống ở Phan Rang và làm ǵ có chuyện tôi làm việc cho VPST Phan Rang. Sao lại có chuyện đẻ ra vụ “lợi dụng thẻ báo chí ăn tiền đút lót của địa phương”một cách thần sầu và tầm bậy như vậy? Người ném bùn trong bóng tối lấy tài liệu, bằng chứng từ cung trăng, hoả tinh hay trong túi áo tên VC Lê Minh Hương?! Và làm ǵ có chuyện Trùng Dương và Vũ Ngọc Long tiết lộ tôi là VC nằm vùng trong Sóng Thần Phan Rang! Một sự bịa đặt vô cùng ấu trĩ và bệnh hoạn hết biết!

Bà Trùng Dương giờ sống ở Cali. Những ai chủ mưu sự bịa đặt này cứ kéo bà Trùng Dương lên tiếng xem sao? Vũ Ngọc Long đă chết ở Đức. Long là bạn cùng nhóm Sóng Thần với tôi. Về sau, Long và tôi xa nhau v́ khác cách nh́n về những người cộng sản phản tỉnh. Vũ Ngọc Long lăng nhục Dương Thu Hương tàn tệ, trong lúc chúng tôi không làm điều đó. Vũ Ngọc Long ngả theo nhóm Làng Văn cho tới ngày chết v́ một tai nạn ở Đức. Cho đến nay, nhóm Làng Văn vẫn là nhóm sẵn sàng đổ bùn lên đầu những người Việt Nam chống đảng và bỏ đảng trong đó có Dương Thu Hương. Đem một người chết ra làm nhân chứng cho tṛ bịa đặt bôi bẩn người khác có thấy bất nhẫn và dă man không? Do đó, cái vụ sử dụng thẻ báo chí, ăn đút lót tiền ở Phan Rang... là một chuyện tưởng tượng quái đản. Ngày tôi ra mắt sách, bạn thử kéo bà Trùng Dương, kể cả bất cứ ai chứng minh được những điều nêu ra trong câu hỏi, hăy ra chỉ mặt tôi xem sao?

5) Ông khoe là "tốt nghiệp" ban Báo Chí Đại học Vạn Hạnh, đồng thời là... lính đóng tại Phan Rang. Đại học Vạn Hạnh không có ngành hàm thụ, ông đi học, thực tập và thi cử như thế nào? Trong trường hợp này, hoặc ông là sinh viên dỏm, hoặc ông là lính dỏm, ông chọn cái nào? Muốn vô Đại học phải có bằng Tú Tài. Vạn Hạnh tuy la øĐại học tư cũng có điều kiện này, ông chỉ có Trung Học Đệ Nhất Cấp, làm sao vô Đại học?

- Lại một câu hỏi đầy những hư cấu, xuyên tạc và tưởng tượng! Đọc xong câu hỏi, người ta dễ dàng nhận ra người đặt câu hỏi không rành đối tượng, không hiểu vấn đề, không lương thiện và ngờ nghệch, chủ quan, nếu không nói là dốt nát.

Tôi xin nói rơ là làm ǵ có chuyện khoe bằng! Tôi đâu có nghĩa vụ tŕnh khai cấp bậc, bằng cấp học vấn cho những kẻ núp trong bóng tối, những kẻ sợ ánh sáng khi chất vấn thiên hạ. Văn bằng Tú tài 1, tú tài 2, Cử Nhân Báo Chí Đại Học Vạn Hạnh là công tŕnh học phờ người. Với một cái đầu b́nh thường mà chăm học, kiên tŕ th́ có ngày ra trường với mảnh bằng đàng hoàng, có ǵ mà phải khoe! Tôi đâu phải là lính đóng ở Phan Rang! Người núp trong bóng tối có lầm không? Có ngủ mơ không? Tôi ra khóa 23 Thủ Đức, ṃ ra đơn vị đầu tiên là Tiểu Đoàn 5 An Ninh Thiết Lộ đóng ở Nha Trang KBC 3228, một số sĩ quan Tiểu đoàn tôi, kể cả tiểu đoàn trưởng, may mắn c̣n sống nay ở Cali ( Thiếu tá Vơ Văn Năm) và Texas (Đại Úy Dương Đức Vân)...và cả tá sĩ quan bạn tôi cùng đơn vị hiện ở Cali và rải rác ở Hoa Kỳ... Bộ kẻ dấu mặt điên hay sao mà hỏi câu hỏi vô cùng trật đường rày này! Câu “ngờ vực ngớ ngẩn” này đă từng là độc quyền của nhóm Làng Văn trên tờ Chiến Sĩ Tự Do từ xưa bạn không biết hay sao?

Tôi là sĩ quan. Tôi không là lính. Tôi phải có cả hai cái tú tài mới chui được qua ḷ Thủ Đức và Vạn Hạnh, sau đó ra trường. Sĩ quan thiệt đàng hoàng, sinh viên thiệt đàng hoàng, không dấu tên cha, không xóa tên mẹ trong hồ sơ như ông chủ bút Làng Văn của quư vị... Những chữ ”dỏm”trả lại cho kẻ dấu mặt nếu “ngài” có can đảm chui ra ánh sáng!”Ngài có can đảm chui ra ánh sáng tôi sẽ “tŕnh”cho ngài xem cái mà ngài cho là không có, là “dỏm”. Trong ngày ra mắt sách, mong được diện kiến “người bịt mặt”, mong lắm thay!

6) Nếu là sinh viên báo chí Vạn Hạnh, tại sao ông không biết GS Minh Đức Hoài Trinh, dạy môn Báo chí ở Đại học này? Ông đă nhiều lần trịch thượng, hỗn hào với bà Minh Đức Hoài Trinh tuổi cao đức trọng, và là cô giáo của ông (nếu quả ông có đi học), đạo đức và tư cách của ông để đâu?

- Không có nếu hay lợi ǵ trong vụ này! Theo học ở một trường Đại Học có ǵ vĩ đại đâu mà phải bịa. Tôi theo học lớp chiều ( Sau 4 giờ chiều) sau khi từ Quân Khu 2 đổi về Sài G̣n, và tiếp tục phần học hành dang dỡ. Khi vô lớp tôi không thấy cô giáo nào dạy chương tŕnh tôi, nếu tôi không lầm. Có thể bà dạy lớp hay phân khoa khác mà tôi không biết, nếu bà có dạy; nhưng việc bà Minh Đức Hoài Trinh dạy ở Vạn Hạnh đâu có ǵ quan trọng đối với tôi. Đem bà MĐHT để chứng minh tôi không phải là dân Vạn Hạnh là “trật đường rày!”

Việc tôi đề cập tới tên bà trong những bài viết về những khủng hoảng Văn Bút là quyền tự do của tôi. Ngay cả LS Phạm Kim Vinh, thuở sinh tiền chủ trương bỏ bài quốc ca “Này công dân ơi...”, ca tụng Làng Văn, Nguyễn Hữu Nghĩa v́ báo này cổ xúy chuyện đó, tôi viết bài công kích thầy cũ của ḿnh trên Lửa Việt, Diễn Đàn Thanh Niên, Thời Việt... ở Hoa Kỳ sau khi xin lỗi ông ở phần mở đầu. Luật sư Vinh giận tôi. Đâu có sao! Huống ǵ giờ này lại có kẻ núp bóng đêm đem GS MĐHT ra hù tôi th́ c̣n lâu mới có ép phê! Tôi chỉ tiếc là với một thân thế như bà mà bà để nhóm NHN chỉ đạo, lèo lài đàng sau lưng trong vụ Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại trong giai đoạn sau này. Giờ th́ VBVNHN sinh hoạt ra sao, tan nát ra sao... th́ mọi người đều thấy.

( LS Phạm Kim Vinh được Vạn Hạnh mời dạy một số giờ luật báo chí. Tôi học một số giờ luật báo chí với Ls Vinh. Ra khỏi khuôn viên Đại Học, tôi là đồng nghiệp báo bổ với ông khi ông viết cho Chính Luận và tôi viết cho Sóng Thần... Xin nói rơ, tôi có quen LS Vinh khi từ Quân Khu II đổi về Sài G̣n và cộng tác với Sóng Thần, và có gặp ông mấy lần ở Chính Luận trước khi chui vô Vạn Hạnh học lại. Ṭa soạn Sóng Thần và Chính Luận cách nhau khoảng 600 mét. Chuyện này đâu có ǵ kinh thiên động địa đâu!)

7) Ông xưng là "trung uư", sau xưng là "thiếu tá", rồi sụt xuống "đại úy", tại sao ông chỉ đi "học tập" có 2 tháng 16 ngày, trong khi những sĩ quan khác bị tù từ 3 năm trở lên? Nên nhớ là lần đi tù thứ nh́ của ông là về tội lừa đảo đồng bào vượt biên, ăn chia không đều với công an bán băi.

- Thưa, câu này phảng phất mùi nhóm Làng Văn/NHN! Tôi quen nó vô cùng trong những trậm mưa bùn tới tấp ném từ Toronto những năm xưa. Này người dấu mặt! Lon lá là do quân đội cấp! Qua bên này, từ tướng xuống đến binh nh́ đều là người lỡ vận sống sót, tay làm, hàm nhai; lon lá, cấp bậc ngày xưa có thế giá ǵ nữa đâu mà tự xưng, mà trồi lên sụt xuống. Chưa bao giờ tôi xưng cấp bậc ḿnh trước chỗng công cộng hay trong chỗ riêng tư, và xưng để làm cái ǵ!?Bạn bịa chuyện này làm chi?

Tại sao bạn biết tôi chỉ nằm tù VC có 2 tháng 16 ngày?Bộ bạn là cán bộ quản giáo của tôi, hay bạn là tay em của “đồng chí” Lê Minh Hương/Bộ Nội Vụ VC mà biết rơ từng con số ngày tù của tôi? Con số 2 tháng 16 ngày người dấu mặt bịa rất dở! Số ngày tù bịa đặt này thực ra không bằng một góc nhỏ trong cơn ác mộng và những giấc ngủ tù mà tôi và bạn bè nằm chờ chết trong trại tử thần Kà Tót, lao động và chôn anh em!

Gần 6 tháng khổ nhục giữa rừng sâu, nai thân làm chỗ ở, làm trại, lao động, cùm gông, anh em người chết kẻ bệnh.., VC mới lùa cả đám về Tổng trại 8 Tù Tàn Binh Sông Mao, rồi “chơi luôn một phát”từ 19/511975 đến giữa năm 77 mới được tạm tha về thành phố, hàng tuần tŕnh diện công an để trả lời tuần qua làm ǵ, gặp ai, nói chuyện ǵ... trong t́nh trạng quản chế. Về nhà để tŕnh diện công an kiểu này th́ ở lại trong trại có sướng hơn không? Nó là một thứ tù làm bẫy sập để bắt thêm anh em tôi mà thôi. V́ thế, con số 2 tháng 16 ngày (sao ở đâu mà lần ṃ đếm kỹ thế?!) chỉ những tên vô lương, mấy tay VC bất chính mới bịa ra nỗi mà thôi! C̣n người quốc gia lương thiện ai làm được chuyện bịa đặt bá đạo này!

Chuyện lừa đảo và bán băi chỉ có trong cái đầu bệnh hoạn của những kẻ căm thù tôi mà không dán hành sử công khai ngoài ánh sáng. Chuyện này đă được vài nhóm phản động ở Toronto, Bắc Cali và Washington State thả thư rơi trên báo, lên net, nhưng khi tôi yêu cầu chường mặt đưa bằng chứng ngoài ánh sáng th́ trốn biệt.

Nói thêm cho rơ, sau những tháng năm tù tội, tan nhà nát cửa, tôi và một số anh em đă thoát khỏi Việt Nam đầu tháng 4/1980 tại băi biển B́nh Tú, Phan Thiết bằng một vụ dùng vũ khí và ghe nhỏ cướp dầu ghe quốc doanh VC thoát được đến Pulau Bidong. Ai bảo tôi lừa đảo đồng bào, ăn chia tiền với công an cứ chui ra ánh sáng ch́a ra chứng cớ! Liệu kẻ tố gian có dám bước ra ngoài ánh sáng?

Về chuyện lon lá, xin nói lại một lần nữa, tôi chưa bao giờ đề cập tới cấp bậc của ḿnh trên báo và trong các buổi nói chuyện, kể cả trong các quyển sách tôi cho ra đời ở hải ngoại. Ở Toronto c̣n có kẻ tự động hạ cấp bậc cũ của tôi, đeo lon trung sĩ cho tôi, nhưng có bao giờ tôi lên tiếng đ̣i trả cấp bậc đâu? Mất hết cha nó từ hồi 30/4/75 rồi c̣n ǵ! Mấy tấm h́nh có lon lá trên cổ áo chụp hồi c̣n ở đơn vị, chẳng lẽ cạo đi trước khi in trong sách hay sao?

9) CS trả cho ông bao nhiêu tiền để ông khuyến dụ cán bộ quốc gia vô Mặt Trận Tổ Quốc của CSVN?

Một câu hỏi ngớ ngẩn và bịa đặt! Đâu có :”thứ cán bộ quốc gia” nào ngu như vậy?Đây là câu bịa “tủ” sở trường của ông Sáu Hồ Hởi báo Góp Gió ở Washington State, không biết tại sao lộn exit chui vô “15 câu bí sư Vancouver”?!

10) Ông Nguyễn Đ́nh Huy và một số các nhà yêu nước hải ngoại bị ông lừa đảo, cho vào tù như thế nào? Yêu cầu ông bạch hoá hồ sơ.

Lại một câu hỏi vu vơ, vô căn chứng! Hải Triều làm nỗi chuyện này sao?Người dấu mặt/ cúi mặt chui ra khỏi bụi rậm cho thiên hạ diện kiến dung nhan và tài hư cấu. Ông cứ ra, không chừng tôi sẽ bạch hóa tất cả hồ sơ của chính ông cho bà con biết là khác!

Ông Nguyễn Đ́nh Huy ở tù 17 năm ngoài Bắc v́ cái tội có tên  trong đảng phái quốc gia (VC gọi là đảng phái phản động). Ra tù năm 1992, ông nhận lệnh tổ chức tái hoạt động, năm 1993 bị bắt lại, ra ṭa lănh ám 15 năm tiếp với tội danh “âm mưu lật đổ chính quyền”, đến nay ông c̣n nằm trong Z30A ở Việt nam. Tôi là “Tề Thiên Đại Thánh VC” hay sao mà lừa nỗi ông vô tù?

Câu hỏi rơ ràng là một câu khẳng định, xác quyết để gài tội hay vu chụp. Kỷ thuật này rất quen thuộc trong các cuộc chấp cung của công an trong những lần tôi vào tù VC. Nhóm hay cá nhân tác giả câu hỏi này là ai?Người quốc gia lương thiện không ai lại đặt câu hỏi kiểu bá đạo này.

11) Tại sao GS Nguyễn Ngọc Huy khi c̣n sống, dặn đi dặn lại cán bộ Liên Minh Dân Chủ rằng: Hải Triều rất nguy hiểm, đuổi nó ra không tiện th́ cũng đừng cho nó đến gần?

Lại một câu hỏi bịa đặt, phi nghĩa, vu vơ, vô lư nhưng lại mang tính khẳng định như câu hỏi số 10 ở trên. Những ai có bằng chứng xin xuất hiện xưng danh chịu trách nhiệm cho câu hỏi này đi! Tôi thách bất cứ ai, trong hay ngoài tổ chức LMDCViệt Nam nêu ra bằng chứng. Đấu tranh chống cả một chế độ tà quyền mà câu hỏi này cũng không dám xưng tên, ló mặt ra th́ chống cái chi?! Cứ đến gần đưa ra bằng chứng, không sao cả!

12) Sau khi GS Huy qua đời, ông đă cấu kết với Vơ Huệ và Lê Tấn Trạng để phá Ban Chấp Hành như thế nào? Ông đă móc nối với những ai và nói xấu sau lưng cấp lănh đạo của Liên Minh ra sao? (Đừng chối, chúng tôi có tape).

Ủa! Sao kỳ vậy? Sao nhiều câu hỏi liên quan đến LMDCViệt Nam vậy? Dù người đặt câu hỏi có ghi chú là “đừng có chối, chúng tôi có tape”. Kẻ tự xưng “chúng tôi” là ai?Là thành viên của LMDCVN hay VC nằm vùng? Có chi sợ mà chối! Có tape cứ đưa ra đi! Nhưng khi mang tape đưa ra th́ đừng mang mặt nạ! Ông bạn bịa đặt rất là lẩm cẩm! Cả anh Lê Tấn Trạng lẫn Vơ Huệ đều đă ngưng sinh hoạt trong tổ chức này từ lâu rồi ( thời điểm “15 câu bí sử Vancouver” được tung lên net. Xin nói rơ) bạn có biết không. Về sau này anh Lê Tấn Trạng tái sinh hoạt trở lại.

 Tôi cũng chẳng liên hệ, quen biết ǵ với Vơ Huệ. C̣n chuyện nói xấu cấp lănh đạo Liên Minh th́ vị anh hùng nào thắc mắc cứ công khai xuất hiện với lời cáo buộc của ḿnh! Tôi nói xấu ai? Nói xấu cái ǵ? (Này! Xin hỏi nhỏ nghe! Câu hỏi này của mấy ông LMDCViệt Nam pḥ cấp trên phải không?Đừng né! Hải Triều sẳn sàng nghe tape và trả lời! Có can đảm bịa th́ có can đảm chường mặt. Xứ này tự do và không có công an áo vàng! Đừng sợ!)

13) Hiện nay, qua sự bao che và dẫn đường của Nguyễn Quang B́nh, ông đă xâm nhập Mặt Trận Hoàng Cơ Minh ra sao? Sau khi Nguyễn Xuân Nghĩa đi ra, ông đi vô thế chỗ, đang âm mưu những ǵ trong kế hoạch bí mật mong phá nát Mặt Trận?

Trời đất ơi! Sao lại có cái câu bịa đặt ngang ngược kiểu này? BS Nguyễn Quang B́nh, bạn tôi, có dính dấp ǵ tới MT đâu! Tôi vô MT làm ǵ? Tôi thế chỗ ông Nguyễn Xuân Nghĩa hồi nào? Ai cho tôi vô MT? Đă không ở trong MT th́ làm sao phá nát MT, phá bằng cách nào? Bằng “high tech hay low tech” như kiểu có người đă nói phá kho đạn VC ở Việt Nam bằng high tech? Đây cũng là một câu bệnh hoạn quá chừng đổi, hết thuốc chữa!

( Mà tại sao lại lôi Bs Nguyễn Quang B́nh vào vụ này? Phải chăng có những kẻ ở  Canada không thích BS B́nh nên lôi BS B́nh vô một chỗ với Hải Triều để ném bùn cho tiện?!”Chuyện này đă xẩy ra từ những thư nặc danh của những tên vô học dấu mặt ở Vancouver, Canada nhắm vào tôi và BS Nguyễn Quang B́nh, phổ biến tại địa phương và gửi tận miền Đông Canada, nay lại thấy nó chui vô “15 câu bí sử Vancouver”!)

14) Tại sao đi tới đâu ông cũng không chào cờ quốc gia? Khi người ta làm lễ chào cờ th́ ông giả vờ đến trễ để khỏi chào?

 (Chúng tôi có băng thu h́nh tại ba bốn nơi khác nhau).

A! Nội dung câu hỏi này chính hiệu con nai vàng là giống luận điệu của nhóm Làng Văn của ông Nguyễn Hữu Nghĩa/Phạm Kim Thư. Các ông Phạm Kim Thư, Nguyễn Hữu Nghĩa/ Làng Văn, Canada và Me sừ Sáu Hồ Hỡi/ Góp Gió, Washington có la làng cáo buộc Hải Triều là tên Việt gian, phản quốc, không chịu chào cờ quốc gia. Câu hỏi đặt ra như một xác quyết. Bao nhiêu người tại Hoa Kỳ và Canada quen biết Hải Triều tin lời các ông? Những ai hỏi câu hỏi này sao không xuất đầu lộ diện trưng bằng chứng? Tại sao lại sợ ánh sáng? Những tên liên hệ với giặc, lợi dụng màu cờ quốc gai đâu dám chui ra khỏi bóng tối để đối đầu với sự thật! Những ai nói có bằng cớ thu h́nh c̣n đợi ǵ mà không chui ra khỏi bóng tối để lên tiếng?!

15) Tại sao ông ca tụng Bùi Tín, trong khi Bùi Tín viết sách, xưng Hồ Chí Minh là "thánh sống"? Yêu cầu ông Hải Triều làm sáng tỏ 15 câu hỏi trên, chúng tôi sẽ đưa ra 15 câu hỏi khác về hành tung gián điệp chính trị, lủng đoạn cộng đồng và phá nát các tổ chức quốc gia của ông.

- Lại nữa! Nội dung câu hỏi này do chính nhóm Phạm Kim Thu/ Nguyễn Hữu Nghiă đặt ra và cáo buộc Hải Triều ca tụng Bùi Tín trước đây không lâu. Nay lại có kẻ giấu mặt nhắc lại. Này người dấu mặt! Thỉnh thoảng Nguyệt San Việt Nam và báo chí bên Mỹ chạy đăng một số bản tin và bài viết của ông Bùi Tín “đánh” VC, sao bạn lại có vẻ căm thù ông ta? Sao bạn lại tức tối? Bạn có đọc quyển “Ba ông thánh” của Bùi Tín chưa,  và có hiểu nội dung quyển sách đó viết ǵ hay không? Cách hỏi trong câu 15 cho thấy người dấu mặt chưa đọc “Ba ông thánh” của Bùi Tín nên ra câu hỏi sảng.

Nh́n chung, đó là quyển sách bôi bẩn cả Mao Trạch Đông, Lê Nin và Hồ chí Minh, ba tên đồ tể mà CSViệt Nam coi như ba ông thánh và o^ng Bùi Tín đặt tên “ba ông thánh” trên quyển sách. Trong tập này, lần đầu tiên tôi thấy ông Bùi Tín đụng nặng Hồ Chí Minh, Lê Nin và Mao Trạch Đông qua các tài liệu ngoại quốc và Nga mà ông thu lượm được. Tôi tưởng chỉ có ông Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh ghét Bùi Tín, đâu ngờ người dấu mặt cũng thù Bùi Tính và ném bùn lây tôi!

Lúc này, ông dấu mặt có thể xin VC cấp visa về ăn Tết, song Bùi Tín th́ c̣n lâu mới dám ṃ về! Dù có người không đồng ư với ông Bùi Tín về một số góc nh́n trong Hoa Xuyên Tuyết, Mặt Thật, Ba Ông Thánh, Mây Mù Thế Kỷ... Song mang về nước mấy thứ đó là ở tù, kể cả ông Bùi Tín dám cả gan ṃ về!

Này người dấu mặt! Bộ bạn hết chiêu tấn công rồi sao? Bạn có đủ một chút can đảm và anh hùng vỗ ngực xưng tên “Như ta đây...!” và trưng ra bằng chứng. Tôi sẽ hầu bạn bất cứ nơi nào ở Hoa Kỳ (v́ ở Hoa Kỳ, đồng bào Việt Nam đông, cơ quan truyền thông nhiều, lộ tẩy khó trốn!) Nhưng nếu là người ngay th́ tại sao bạn sợ gió băo, sợ ánh sáng?! Bạn có thấy ḿnh ngang ngược, phi lư và bất công hay không khi buộc người ta công khai làm sáng tỏ những cáo buộc bịa đặt kiểu VC của bạn, trong lúc bạn núp trong buị rậm?!! Bạn không chui ra khỏi bụi rậm th́ từ nay, đề nghị bạn ngâm miệng/ shut up giùm cho bà con tỵ nạn được nhờ!

C̣n 15 câu hỏi kế tiếp ǵ đó, nếu không công khai ra mặt để đặt vấn đề th́ bạn nên nhờ Chế Trung Hiếu hay Lê Thu Trần ở Hà Nội cố vấn để đặt những câu bỏi tương đối đỡ hư cấu, bịa đặt và có lư chút đỉnh. Đối với tôi, khi đă không sợ đảng Cộng Sản Việt Nam trong những bài viết đánh thẳng mặt tà quyền Hà Nội, th́ có đối đầu với bạn trước công luận cũng là chuyện nhỏ, trước mua vui, sau làm việc nghĩa, lật mặt nạ gian tà cho bà con biết mà né tránh!

 

Kết cho phân đoạn.

Tôi nghĩ kẻ, hay những kẻ núp trong bóng tối tung ra vụ “15 câu bí sử Vancouver” chỉ có chủ mưu đánh lén để vừa trả thù, vừa tung hỏa mù, ai có lỡ tin cũng được, không tin cũng không sao, họ hoàn toàn không có ư muốn t́m hiểu hay khai quật sự thật khách quan qua những mô thức sinh hoạt dân chủ.

 

Tôi quả có thất vọng chút chút về sự im tiếng của Liên Hội Cưụ Chiến Sĩ khi để cho kẻ giấu mặt lợi dụng tên của Liên Hội, nhưng sau khi tôi buộc ḷng phải tung ra những câu trả lời, v́ một tổ chức đấu tranh thứ hai có người đă bị “nhiễm độc”, tôi hy vọng Liên Hội không để kẻ dấu mặt nào đó tái diễn những chuyện lợi dụng địa chỉ email hay máy của tổ chứcđể làm chuyện bất minh, mờ ám.

 

Đối với họ, tôi bất chấp thủ đoạn hay biện pháp bút mực nào họ tung ném vào tôi. Đối với anh Nguyễn Phương Hùng, tôi vẫn nghĩ anh vô t́nh hay không dính trực tiếp tới vụ này. Anh Nguyễn Phương Hùng có xác nhận với tôi là chính anh đă đưa “15 câu bí sử Vancouver” lên net để tôi có cơ hội trả lời (?!). Và anh có thất vọng là tôi không lên tiếng trả lời, nhưng anh quên là tôi có lên tiếng yêu cầu cá nhân hay nhóm nào đưa “15câu bí sử” lên báo và net phải ra ánh sáng đối mặt với tôi để tôi nói chuyện công khai. Họ đă không dám ra mặt th́ tại sao tôi phải lên tiếng trả lời bóng đêm! Nay th́ các câu hỏi đă được trả lời minh bạch và dứt khoát, không thể tiếp tục làm thinh.

 

“Tranlean”, kẻ dấu mặt, tôi nghĩ chỉ là thứ tay sai của những thế lực tà đạo ở Canada và Hoa Kỳ mà thôi. Tôi thành thật cám ơn thân hữu và độc giả đă đọc những ḍng tôi viết trả lời vụ “15 câu bí sử Vancouver”, và hy vọng quư vị hiểu được phần nào nguồn cơn. Những ai không hài ḷng về những điều tôi trả lời, xin cứ minh danh đật vấn đề, tôi sẽ hầu tiếp và giải thích minh bạch, công khai và chân thành.

 

Hải Triều.

604.875.9022 – nsvietnam@yahoo.com

PO. Box 74013 Hillcrest Park. PO

Vancouver. BC – V5V 5C8 - Canada

 

Sau đây là các email liên quan tới vụ “15 câu bí sử”

1.

Nguyễn Phương Hùng

To: HoiNghi@yahoogroups.com

From: Nguyen Hung <bdqnphung@yahoo.com> | Block Address | Add to Address

Book

Date: Tue, 24 Jul 2001 12:26:40 -0700 (PDT)

Reply-to:

HoiNghi@yahoogroups.com

Subject: Re: [HoiNghi] Fwd: Vu 15 cau bi su

 

Anh Hải Triều,

Chúng ḿnh đă gặp nhau trong hội thân hữu B́nh Thuận tại Nam California chắc anh c̣n nhớ, bắt tay tặng sách và trao đổi businness card cùng vài câu chuyện cỏn con. Tôi luôn luôn ngưỡng mộ tinh thần dấn thân và đấu tranh của anh em khi lưu vong thay v́ mang mặc cảm yếm thế ngồi hưởng thụ bơ sửa tư bản mà quên đi cả một dân tộc và tổ quốc bên kia bờ đại dương. Tôi có thiện cảm với anh, ngay từ lúc mới gặp lần đầu tiên và duy nhất. Nhưng thưa anh, TRI NHÂN TRI  DIỆN BẤT TRI TÂM, do đó khi nhận được e-mail tố cáo anh, tôi không tin, v́ không tin tôi mới đưa lên Internet để cho anh có cơ hội giải thích. Anh đă không giải thích và tôi cũng đă không viết ǵ sau đó về anh. Tôi tự an ủi may mà ḿnh chưa có mối giao hảo sâu đậm (Anh không trả lời đă làm cho nhiều người ngộ nhận, trong đó có tôi). Tôi đă giữ thái độ kính nhi viễn chi, nhưng vẫn theo dơi cuộc bút chiến giữa Nguyễn Hữu Nghĩa (Làng Văn) với anh và chị Bút Vàng.

Tôi và Nguyễn Hữu Nghĩa chưa1 lần gặp gỡ ngoài những trao đổi bằng e-mail. Do đó nếu nói là có cảm t́nh th́ tôi phải nghiêng về anh hơn NHN. Tuy nhiên, trong anh tôi có 2 thất vọng: Anh không trả lời những lời tố cáo (im lặng là vàng hay là im lặng là mặc nhiên xác nhận). Thất vọng thứ hai, một loạt bài công kích NHN về 1 bài viết về binh chủng DPQ của NHN 1998. Có thể NHN đă viết trong 1 cảm quan đầy mặc cảm của một người được phục vụ trong 1 binh chủng không được bộ TTM/ QLVNCH ưu ái và đánh giá trị cao. Thời điểm này đă có nhiều phản ứng đặt vấn đề với Jeenifer Nguyễn (Webmaster của Vinh Danh Người lính QLVNCH), Hải Quân Trần Đỗ Cẩm (Website Nguyệt San Đoàn Kết) và cá nhân tôi. Jennifer & anh Trần Đỗ Cẩm không biết đă nghĩ ǵ và bài viết vẫn được đăng trên các website đó. Riêng phần tôi đă liên lạc với NHN sau đó và đă có sự cảm thông.

Chúng ta không thể hời hợt kết án 1 người là CS chỉ qua1 bài viết. Tôi muốn được anh và chị Bút Vàng chứng minh NHN là CS qua những thí dụ thực tế hơn.

...

Kính chào anh,

Nguyễn Phương Hùng 

 

Hiện tượng “bịa đặt, vu chụp và lăng nhục” trên đây hoàn toàn không nhằm vào việc t́m ra sự thật khách quan để đóng góp tích cực cho công cuộc chiến đấu chống cộng sản (về mặt chính trị), và cải thiện sinh hoạt văn báo (về mặt văn hóa). Và thực ra, nó là một thủ đoạn tàn độc mờ ám mà người làm công tác văn học hay chính trị công chính, đàng hoàng... không ai có thể cúi mặt tráo trở làm được. Cho đến thời điểm này ( khi những ḍng bản thảo c̣n viết trên máy vào 2.00PM ngày 26/1/2004), đến gần 3 năm sau, những kẻ chủ mưu viết và tung vụ “15 câu bí sử Vancouver” vẫn chưa ai dám ra mặt, và chính anh Nguyễn Phương Hùng cũng không hề tiết lộ với tôi họ là ai. Có thể anh bận, có thể anh vô t́nh, song nói chung th́ họ vẫn là nhóm người trong bóng tối!

 

- Những kẻ “góp gió” trên tờ Góp Gió

Mưa lâu thấm đất, cứ nói, cứ vu chụp, cứ bịa đặt mà không sợ bị trừng phạt, trả giá... sẽ có ngày người ta tin cái giả là thật, cái thật là giả. Kẻ gian áp dụng tṛ này, và đó cũng là thủ đoạn sở trường của các tổ chức phản gián VC cả trong lẫn ngoài nước. Tờ Góp Gió áp dụng sở trường này của VC, chưa cần nói đến chuyện nhóm Góp Gió là ai.

Sau khi vụ “15 câu bí sử Vancouver” nhắm vào Hải Triều được tung lên các diễn đàn internet toàn cầu lúc 2.29 PM Thứ Bẩy ngày 31/3/2001, và ngay sau đó, một mạng lưới chằng chịt của phe nhóm Làng Văn và Góp Gió forward/chuyển tiếp vụ bịa đặt này đi khắp nơi và coi đó là những phát giác động trời, hấp dẫn, chính xác để cột nón cối vào đầu Hải Triều, giép râu vào chân Hải Triều, trong đó có nhóm Làng Văn với các email như sau:

 

From:  thukimpham@a...

Date:  Tue Dec 4, 2001  5:39 pm

Subject:  Re: EMAIL DO TOI NHAN DUOC NOI VE TEN HAI TRIEU

Kinh anh Pham Ngu Yen,

Toi con luu 2 tai lieu ve Hai Trieu. Hai Trieu email cho VH Xuan Vu chui VBVNHN. Mot email do Truong Hoang Ky viet duoi tua de: Gian Diep Chinh Tri Hai Trieu.

Toi gui cho anh va quy van huu trong email nay va email sau

Than,

Khai Chinh Pham Kim Thu

 

Subj: GIAN DIEP CHINH TRI HAI TRIEU

Date: 4/3/01 5:51:50 AM Eastern Daylight Time

From: TruongHoangKy@excite.com (Truong HoangKy)

To: baohuuvo@home.com, sacle@usa.net

CC: vtrduong@yahoo.com, ttvbnamcali@hotmail.com

( Đánh dấu lại đoạn email trên cho độc gia dễ đọc:

 “Email do tôi nhận được nói về tên Hải Triều.

Kính anh Phạm Ngủ Yên. Tôi c̣n lưu hai tài  liệu về Hải Triều. Hải Triều email cho VH Xuân Vũ chủi VBVNHN. Một email do Trương Hoang Kỳ viết dưới tựa đề: Gián điệp chính trị Hải Triều. Tôi gửi cho anh và quư văn hữu trong email này và email sau.

Thân

Khải Chính Phạm Kim Thư )

 

Hoặc của các bạn tôi như:

 

ATTACHMENT part 2 message/rfc822

Date: Thu, 6 Dec 2001 15:10:46 -0800 (PST)

From: Sang Nguyen <sn68pbc@yahoo.com>

Subject: Vancouver bi' su+?

To: MuongGiang <muonggiang@aol.com>

 

Anh MuongGiang o+i,

Noel na`y mong anh chi. ve^` ddu+o+.c NamCali cho+i vo+'i mo.i ngu+o+`i nhe'? To^i se~ ve^` nga`y 22-12-01, sau ddo' ddi Las Vegas nga`y 24 dde^'n 27 thi` ve^` la.i Nam Cali. Nga`y 1 tha'ng 1 2002 se~ ro+`i Cali ddi Little Rock. Mong tin anh. Co' ba`i vie^'t sau dda^y dda(ng be^n nho'm La`ng Va(n do Pha.m Ngu~ Ye^n chuye^~n tu+` ngu+o+`i kha'c. Anh co' y' kie^'n gi` kho^ng?

Tha^n,

CB

Xin chuyển từ Vietnet sang VNI cho độc giả dễ đọc:

Anh Muờng Giang o+i,

Noel này mong anh chị vềØ được Nam Cali chơi với mọi người nhé 22-12-01, sau đó đi Las Vegas ngày 24 đến 27 th́ về lại Nam Cali Nam Cali. Ngày 1 tha'ng 1 2002 sẽ rời Cali đi Little Rock. Mong tin anh.

Co' bài viết sau đây đăng bên nhóm Làng Văn do do Phạm Ngũ Yên chuyển từ người khác. Anh có y'  kiến ǵ không?

Thân

CB

 

Email trên đây của nhà thơ Cát Biển gửi cho Mường Giang, và tôi không biết bao nhiêu tờ báo của nhóm Làng Văn và các nhóm khác ở Hoa Kỳ và Canada đă đăng tăi và khai thác vụ “15 câu bí sử Vancouver”.15 câu bịa đặt này nó đi tới đâu trên các trang báo và xa lộ thông tin internet toàn cầu? Tôi không rơ, có lẽ là nó đă đi khá xa, và có nhiều người v́ nó mà ngờ vực “lư lịch và hành tung” của Hải Triều như một tên VC nằm vùng! Họ hư cấu và vẽ ra ghê gớm quá, trong khi sự thực Hải Triều chỉ là một tên viết văn, viết báo b́nh thường như mọi người... Những kẻ ban đầu tung và chuyển tiếp email này lên diễn đàn rơ ràng là muốn nó đi càng xa, càng sâu rộng càng tốt.

Ngày 31 tháng 3 năm 2001 người gửi “15 câu bí sư Vancouver”  đầu tiên lên diễn đàn internet mang tên An Le tranlean@yahoo.com, cho đến vài ngày sau, ngày 3 tháng 4 năm 2001, bài đó được tiếp tục gieo rắc thêm trên internet dưới tên Trương Hoàng Kỳ TruongHoangKy@excite.com. Tôi không rơ ông “tranlean”, ông “TruongHoangKy” có dính dấp ǵ với ông Trần Vấn Lệ, aka Truong Nghĩa Kỳ, một ông nhà thơ gốc cùng quê Phan Thiết với tôi? Trần Vấn Lệ, theo các bài viết trên Góp Gió, chịu đứng ra làm chứng với phe nhóm của ông ta rằng Hải Triều là tên VC! ( Chuyện ông Trần Vấn Lệ có nghề “hư cấu thần sầu” sẽ được đề cập ở phần sau).

Ngày 17 tháng 04 năm 2001, ông Sáu Hồ Hởi nhận được “15 câu bí sử Vancouver” và cho in ngay lên Góp Gió số  88 phát hành 17/04/2001 sau loạt bài bịa đặt cùng lúc của Vơ Văn Sáu, Khải Chính Phạm Kim Thư và “không quân Nguyễn Văn Ngà” cùng trong số báo Góp Gió 84 ra ngày 5/12/2000 ( phần sau sẽ nói về Khải Chính Phạm Kim Thư và “không quân Nguyễn Văn Ngà”).

Đến đầu năm 2004, ông Sáu cho “15 câu bí sử Vancouver” tái xuất hiện trên Góp Gió 125 đề ngày 6/1/2004 song song với các bài ném bùn và lăng nhục GS Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh, tướng Lê Minh Đảo, tướng Lâm Quang Thi. Trong mục “Tạp Pí Lù” trang 24,  Sáu Hồ Hổi c̣n phán “Cựu Đại tá Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh là một kẻ đào ngủ trong thời chiến, đáng lư phải đưa ra ṭa án quân sự lột lon và lănh án tử h́nh.”

Kể ra ông Sáu Hồ Hởi này c̣n  ác liệt hơn cả ông Sáu Dân Vơ Văn Kiệt!

Nh́n chung, vụ bịa đặt “15 câu bí sử Vancouver” xét trên các phương diện dàn dựng, phát tán và tác động... phải nói đó là một âm mưu chính trị rơ rệt, và âm mưu này do một bè nhóm trong bóng tối thực hiện có chủ đích trường kỳ...

Dù vậy, đến nay, Hải Triều vẫn là kẻ đứng thẳng lưng ngoài ánh sáng, và những kẻ hùng hổ cáo buộc hắn trên các diễn đàn internet và trên các báo thuộc hệ thống lá cải vẫn c̣n lom khom chui núp trong bóng tối. Tôi đă từng đề nghị họ bước ra ánh sáng để nói chuyện, song sau đó, nh́n quanh, vẫn chỉ là bóng tối lách cách âm thanh của tiếng gơ keyboard ném bùn bậy bạ mà thiên hạ không biết mặt họ là ai!

Cũng cần nhắc thêm chút chuyện thách thức của báo Góp Gió. Ông Vơ Văn Sáu lên báo thách Hải Triều có dám đả đảo Hồ Chí Minh hay không mới là lẩm cẩm. Tôi có coi cái lăo già đó ra ǵ đâu mà dám hay không dám. Tôi đă đục “hồ chí minh” thê thảm trên báo và trong thơ trước khi ông Vơ Văn Sáu đẻ ra cái tờ Góp Gió. Quả là ông Sáu, sau khi vô làm thành viên Văn Bút viễn cư của trung Tâm Ontario do nhóm Nguyễn Hữu Nghĩa điều hành, bỗng thành người coi trời không bằng nửa bàn tay, không bằng nửa trang giấy báo Làng Văn của minh chủ!

 

3.

Những chuyên viên vo tṛn bóp méo chữ nghĩa, tri hành bất định...

Trong phần này, tôi nêu tên vài nhân vật điển h́nh mà theo tôi, họ dính chùm trong một nhóm, một “hệ thống” tung hỏa mù, ném bùn, vu chụp liên tục có dụng ư, có lớp lang với chủ đích chính trị rơ ràng.

*Khải Chính Phạm Kim Thư : Con người và hành động.

Đây là một nhân vật có chút tiếng tăm trong làng báo, có chút vai vế trong VBVNHN cánh Sơn Tùng, Minh Đức Hoài Trinh và Nguyễn Hữu Nghĩa. Ông là một nhà giáo ở Việt Nam và nay ở hải ngoại, ông thường viết những bài văn học, đạo đức, lễ nghĩa, liêm sỉ... phổ biến trên các diễn đàn internet cho thiên hạ đọc để làm người ngay thật! Khi hội họp, bất cứ nơi nào ông có mặt, ông phát ngôn hơi nhiều, người mới gặp ông tưởng trong bụng ông chứa một bồ kinh luân; Cao Bá Quát tái sinh gặp ông chắc phải nghiến răng đốt sách giải nghệ, Trần Tế Xương gặp ông có lẽ cũng phải đập nghiêng, ném cọ, an phận xách giỏ theo vợ quanh năm buôn bán ở ven sông... Nhưng chỉ một lúc sau, người nghe bắt đầu nản về cái tôi thông thái “lấn đất dành dân” gậm mất thời giờ thiên hạ của ôngï.

Tập thơ “Nghĩa T́nh” là tập thơ để đời của ông, in năm 1988 có nhiều bài “t́nh nghĩa”. Quả bài ông viết về t́nh, về nghĩa về cung cách sử thế, về cách làm văn... có xuất hiện trên nhiều báo, và những bài “đánh đấm” thiên hạ của ông thường có mặt trên Góp Gió. Thỉnh thoảng ông cũng vát bút nhào lên “xa lộ thông tin internet” múa vài đường giang hồ “gió tanh mưa máu” kiểu chụp mũ bậy bạ, rồi rút dù!

Đối với tôi, Hải Triều, kẻ viết tập sách này, ông xem như “kẻ thù dường như không thể đội trời chung”, dù trời ở Canada, trời xứ Mỹ hay trời Việt Nam (nếu có ngày VC sập tiệm đi HO hết qua Tầu, không biết ông có cho tôi một chút ṿm trời VN để sống hay không! Khổ thiệt!)

Năm 2003, nhân dịp qua Mỹ dự Đại Hội Văn Bút VNHN th́ phải, ông có theo một người bạn vào dự thính với tính cách “người lữ khách không mời” trong một phiên họp của tổ chức Việt Nam Cộng Ḥa Foundation /VNCHF ở đường Brookhurst góc Lampson, thành phố Westminster, Cali. Bất ngờ ông gặp Hải Triều trong phiên họp. Ông bắt tay mọi người, và v́ phép lịch sự, tôi cũng bắt tay ông cho phải lễ. Phiên họp nội bộ bàn nhiều mục có ghi trong chương tŕnh, mà mục cuối cùng liên quan tới việc VNCHF dự trù ra một tờ báo có mời nhóm Nguyệt San Việt Nam và Hải Triều cộng tác, hoặc làm báo, hoặc đóng góp bài vở...

Là một khách không mời bất ngờ được dự thính buổi họp, lẽ ra ông chỉ nên ngồi nghe, nhưng ông đă đưa tay xin đóng góp, phát biểu ư kiến khá nhiều, ông giới thiệu VBVNHN của ông, ông đề nghị tổ chức này nên mời luật sư Hoàng Duy Hùng cố vấn, cũng được đi, nhưng đến khi nghị tŕnh buổi họp nói đến việc làm báo, ông thấy có đề cập đến Nguyệt San Việt Nam và Hải Triều, ông “nóng gà”ø vượt hàng rào “lịch sự, lễ nghĩa liêm sĩ” quăng cho Hải Triều những điều bịa đặt và cái mũ thân cộng, “quư vị phải cẩn thận về ông Hải Triều!” Những vị có mặt ngạc nhiên về thái độ “hoàn toàn không phải của một người lớn” của ông Phạm Kim Thư. Hải Triều cũng lấy làm ngạc nhiên như mọi người nhưng làm thinh nghe ông “quăng mũ” tiếp, song người bạn của Hải Triều, nhà thơ Trần Thúc Vũ không dằn được cơn giận, nổi nóng xích ghế muốn phản ứng... Để tránh những đáng tiếc không hay trước mặt mọi người, Hải Triều đă kéo bạn bỏ pḥng họp ra về, để lại pḥng họp cho “người khách không mời” múa may. Mà ông ta đă “múa” thật!

Những người c̣n ở lại sau đó cho biết ông nói nhiều về ông, về VBVNHN của nhóm ông và coi nghị tŕnh của ban tổ chức như pha rề. Cách xử thế “phi lễ, phi nghĩa, phi lịch sự, phi khiêm cung” như vậy không thấy ông ta viết lên báo, post lên net để dạy đời về “nghệ thuật nói bậy, nói dai, nói dài kiểu lấn chiếm diễn đàn” của thiên hạ!

Hôm sau, Hải Triều lên net “phạng” cho ông một bài lịch sự. Ông làm thinh không thấy phản pháo.

Cái chuyện “không được chững chạc và lịch sự” này của ông Khải Chính Phạm Kim Thư phô diễn ra trước mặt Bác sĩ Nguyễn Xuân Vinh, tướng Lư Ṭng Bá, nhạc sĩ Hồ Văn Sinh, nhà thơ Trần Thúc Vũ, chị Đỗ Thị Thuấn... Và những vị này khó chịu thấy rơ, song cũng cố lịch sự để ông nói cho hết gan hết phổi!

Trên Góp Gió số 84 ra ngày 5/12/2000, có gần đến 1/3 số trang báo tập trung “đánh” Hải Triều bằng những bài bịa đặt, vo tṛn bóp méo và xuyên tạc của “Đả cẩu đại hiệp” Vơ Văn Sáu, Khải Chính Phạm Kim Thư, và “không quân Nguyễn Văn Ngà”... Cái nộc độc mà Khải Chính Phạm Kim Thư  cài trong bài viết và gieo rắc, phát tán ở Mỹ và Canada là bài “Hải Triều và cuộc hội thảo mở rộng...” trong đó một mặt bênh vực Nguyễn Hữu Nghĩa, một mặt khác quan trọng hơn là cáo buộc Hải Triều không chịu chào cờ, hát quốc ca trong buổi họp mặt ở Toronto ( với sự “dàn trận” của đại quân Làng Văn gồm cả vợ chồng Nguyễn Hữu Nghĩa, Khải Chính Phạm Kim Thư và cựu trung tá Không Quân Nguyễn Nhật Tân...), tội gia nhập Văn Bút Viên Linh/Đặng Văn Nhâm, kết bè với Thúy Nga và Nguyễn Ngọc Ngạn. ( Mà tôi có gia nhập Văn Bút, kết bè với Thúy Nga hồi nào đâu!?)

Đó là một bài viết dài 3 trang báo tabloid khổ chữ số 10 dày đặc! V́ tuổi già phải viết nhiều, lư luận nhiều và hậm hực, nóng nảy phang bừa nhiều nên có lẽ ông đă phải ống trà sâm sau bài viết dài thoàng đó! Tôi nghĩ là bài này đă chạy đăng nhiều nơi, nhất là trên các báo vệ tinh của Làng Văn; nhưng không hơi sức đâu để chạy theo nhiều tờ báo đánh ḿnh để trả đ̣n, phản pháo; tôi đă làm thinh, dành thời giờ làm chuyện khác. Nay có dịp viết lại trong tập sách này, tôi tóm lược gọn ít ḍng để độc giả và anh em rơ nguồn cơn sự việc dẫn đến chuyện nhóm ông Khải Chính Phạm Kim Thư và Nguyễn Hữu Nghĩa cáo buộc trên báo rằng “Hải Triều phản quốc, Hải Triều Việt Gian, Hải Triều trí vạân VC, Hải Triều không chịu chào cờ, không chịu hát quốc ca”...

Chuyện kết chắc như bắp Hải Triều gia nhập Văn Bút Viên Linh/Đăng Văn Nhâm, kết bè với Thúy Nga/ Nguyễn Ngọc Ngạn là chuyện ông Phạm Kim Thư “hư cấu” sảng, nên tôi bỏ qua, chẳng viết tới lui mất công; tôi chỉ nói chuyện bị kết tội “không hát quốc ca, không chào cơø” có vẻ nặng kư hơn trong rừng cáo buộc bậy bạ của nhóm Làng Văn/ Nguyễn Hữu Nghĩa/ Khải Chính Phạm Kim Thư.

Chuyện xưa kể rằng...

Giữa tháng 5/1988, sau khi phát hành tập “Vết Hằn Để Lại Ngàn Sau” về vụ Mẹ 40 của Thúy Nga Paris, tôi có hai buổi ra mắt sách và nói chuyện tại Montreal (thứ Bẩy 17/5/1988) và tại Toronto ( Chúa Nhật 18/5/1988). Nội dung buổi nói chuyện nhắm vào chủ đề cuốn Thúy Nga Mẹ 40 và theo đó là trao đổi về t́nh h́nh chính trị Việt Nam, hay nói rơ hơn, là một cuộc “hội thảo mở rộng từ cuốn tape Mẹ 40 đến t́nh h́nh Việt Nam”. Trong chương tŕnh sinh hoạt không có chuyện gặp Nguyễn Hữu Nghĩa để tranh luận về lư lịch hay những chuyện bút chiến....

Tại Montreal, trong hội trường, trên đầu diễn giả, tôi treo một lá cờ, cờ quốc gia, và xin phép Ban Tổ Chức và bà con là xin giản lược nghi thức chào cờ để c̣n lại là chỉ nói chuyện dưới cờ. Tôi phải chạy đua với thời gian để c̣n kịp về Toronto cho buổi sinh hoạt tương tự kế tiếp ngày hôm sau. V́ điều kiện tài chánh eo hẹp, tôi đă không thực hiện được việc thuê người chụp h́nh và quay phim, nhưng khi đang nói chuyện, tôi bất ngờ nh́n xuống thấy một máy quay phim dàn ra, chỉa máy lên tôi và thu h́nh tự lúc nào. Tôi ngừng nói chuyện và hỏi ra th́ người quay phim cho biết là bà Nguyên Hương/ ông Nguyễn Hữu Nghĩa thuê ông ta đến thu h́nh. Ông cho biết ông chỉ là người làm ăn và xin lỗi đă không xin phép ban tổ chức.

Tôi hơi bất ngờ, và hiểu được đây là tṛ “ŕnh rập” của Làng Văn, ŕnh rập những sơ sót, những kẽ hở của đối phương qua cuộn tape để tung lên báo. Tuy vậy, sau đó Hải Triều chấp nhận cho ông ta tiếp tục quay buổi nói chuyện để ông có thể gửi cuốn băng cho bà Nguyên Hương lấy tiền công; một điều kiện dễ dàng tôi yêu cầu là ông không edit cuốn phim buổi nói chuyện của tôi và cho tôi một bản làm tài liệu. Ông đồng ư. Ông đă gửi cho bà Nguyên Hương, và cùng lúc gửi cho tôi một cuốn.

Tôi đă xử đẹp với ông bà Làng Văn, và tôi hiểu là cuộn tape đă được Làng Văn nghiên cứu. Không thấy Làng Văn và ông Phạm Kim Thư chửi bới ǵ. Có lẽ họ moi không ra cái chi để có thể đánh Hải Triều trên Làng Văn và các tờ báo khác, c̣n edit bậy bạ th́ không dám, v́ tôi có một copy buổi nói chuyện.

Tại Montreal, buổi nói chuyện có khoảng 70 người tham dự, diễn ra trong không khí ấm cúng và nghiêm trang. Sau khi trang trải tiền thuê hội trường và hệ thống âm thanh, bạn tôi chở tôi chạy như bay ra xe lửa, trễ tàu. Bạn tôi chở tiếp ra phi trường t́m chuyến bay đi “standby” về Toronto trong đêm, lại không có chuyến nào, cùng đường, bạn tôi lại phải bốc tôi về bến xe bus Greyhouse chạy chuyến đêm sáng Chúa Nhật khởi hành sau 12 giờ đêm. Tôi đă không ngủ được và thức suốt đêm trên xe bus, về đến Toronto quá trễ. Đó là lư do tôi đến Quán Tân Sơn Nhứt, nơi tôi nói chuyện, trễ gần nửa tiếng đồng hồ.

Khi tôi đến, trong quán đă đầy khoảng 4 hay 5 chục người. Tôi chào và xin lỗi bà con, anh em, và giải thích lư do trở ngại của tôi. Mọi người ai cũng nhận thấy phờ phạc, mệt mơi trên mặt tôi.

Cũng như tại Montreal, tôi xin giản lược nghi thức chào cờ và xin nói chuyện dưới cờ. Trên đầu tôi là một lá cờ tôi mang theo trong chuyến hành tŕnh, treo lơ lửng xuống từ một máy TV trên trần nhà. Tôi không có anh em chụp h́nh hay video nên tôi không đồng ư cho người ngoài đem máy vào pḥng. Hệ thống máy ai đó đem theo, có lẽ của nhóm Làng Văn, được ban tổ chức yêu cầu xếp lại.

Tôi bắt đầu nói chuyện. Đang nói khoảng vài ba phút, sau khi Nguyễn Hữu Nghĩa chỉa máy ảnh vào mặt tôi bấm máy, tôi để yên cho anh ta chụp h́nh, và liền sau đó, bà Nguyện Hương chợt đứng dậy xin phát biểu ư kiến. Tôi ngừng nghe bà nói. Bà hỏi “tại sao không cử hành lễ chào cờ và hát quốc ca?”, Tôi trả lời là tôi đă xin phép giản lược phần nghi thức để được nói chuyện dưới cờ, như trong cuộc nói chuyện ở Montreal hôm thư Bẩy. Ngay lúc đó, ông Phạm Kim Thư đứng lên hạch sách “Nhập gia phải tùy tục, ai đến đây sinh hoạt cũng phải chào cờ, tại sao ông bỏ qua nghi thức đó?”

Không khí buổi nói chuyện căng thẳng, không phải tôi căng thẳng mà một số bạn bè tôi thấy đây là vấn đề kiếm chuyện. Tôi yêu cầu anh em để tôi giải quyết vấn đề. Quả thực là tôi không muốn xẩy ra những chuyện lộn xộn không hay, v́ phái đoàn Làng Văn có mặt có một số vị lớn tuổi, kể cả bố  bà Nguyên Hương là cựu trung tá không quân Nguyễn Nhật Tân. Và trong quán Tân Sơn Nhứt cũng có nhiều anh em dự buổi nói chuyện của tôi, và nhiều người trong số này không thích nhóm Làng Văn. Khi tôi đến quán TSN, tôi đă thấy một số ly cà phê và chai bia trống rải rác trên các bàn... Và chuyện “đụng” trong quán trong buổi nói chuyện của tôi là điều tôi lo ngại và không muốn xẩy ra. Đó là lư đo tôi yêu cầu anh em để tôi dàn xếp.

Buổi nói chuyện của tôi đă bị gián đoạn. Cuối cùng tôi cho nhóm Làng Văn biết là “Chính tôi đă thuê Quán Tân Sơn Nhứt để gặp gỡ anh em, bà con, tôi toàn quyền quyết định nội dung và nghi thức sinh hoạt. Tôi đă công bố từ đầu là xin được nói chuyện dưới cờ và giản lược nghi thức chào cờ v́ thời gian eo hẹp, và không khí bia ruợu, cà phê trong quán không được nghiêm trang. Nếu quư vị thấy tôi nói chuyện dưới cờ là không đủ lễ, không chấp nhận được, không yêu nước như quư vị... th́ quư vị được quyền không nghe tôi nói chuyện và có thể tự nhiên ra về!”

Tôi nghe trong nhóm thuộc phái đoàn Nguyên Hương/Nguyễn Hữu Nghĩa có tiếng: “ Họ đuổi ḿnh về th́ ḿnh về!” Và khoảng hơn 10 người trong phái đoàn Làng Văn của Nguyễn Hữu Nghĩa bước ra khỏi quán Tân Sơn Nhứt. Số người c̣n lại khoảng hơn 30 người tiếp tục sinh hoạt cho đến hết giờ. Sau đó, anh em ở lại nói chuyện tiếp đến khuya. Làm ǵ có chuyện cả chục đại diện hội đoàn như Làng Văn và Phạm Kim Thư tri hô!

Tôi để ư và ghi nhận phản ứng của một số nhân vật trong “phái đoàn” Làng Văn: Cựu trung tá Không quân Nguyễn Nhật Tân giữ một phong cách im lặng, b́nh tĩnh. Nguyễn Hữu Nghĩa ngồi yên không nói, thỉnh thoảng đưa máy ảnh vào mặt Hải Triều bấm máy bất cần hỏi hay xin ư kiến ai, khoảng hai ba lần ǵ đó, nhưng Hải Triều tỉnh bơ, không phản đối, cứ mặc Nguyễn Hữu Nghĩa muốn chụp bao nhiêu tấm ảnh th́ cứ chụp. Bà Nguyên Hương trầm tĩnh với câu hỏi cột buộc gần như một điều kiện dẫn tới sự tảy chay hay dẫn tới việc buộc ban tổ chức phải khai mạc lại với phần chào quốc kỳ. Cái bẫy được giăng ra. Một vị lớn tuổi trong phái đoàn Làng Văn đứng lên phụ họa bà Nguyên Hương, song nhân vật gay cấn nhất phải nói là ông Khải Chính Phạm Kim Thư. Nét mặt cay cú, hậm hực hạch sách... “Nhập gia phải tùy tục! Ai đến xứ Toronto này nói chuyện cũng phải chào cờ, tại sao ông không chào cờ...!”. Hải Triều lạnh như tiền nh́n và nghe ông Phạm Kim Thư lên giọng, gay gắt.

(Nhân đây, tôi cũng xin được đề cập vài ḍng về cái thư mời ngang ngược của Nguyễn Hữu Nghĩa. Buổi nói chuyện với thân hữu của tôi tại quán Tân Sơn Nhứt ngày Chúa nhật 18/5/1998, trong chương tŕnh loan báo trước không có cái gọi là “chất vấn chính trị giữa Nguyễn Hữu Nghĩa và Hải Triều”. Nhưng bất ngờ, tại Toronto, người ta thấy Nguyễn Hữu Nghĩa tự động tung ra một cái thư mời, gửi đồng bào và phe nhóm ông đúng 2 giờ chiều ngày 18/5/1998 đến quán Tân Sơn Nhứt ở 1369 Dundas Street West, Toronto để chứng kiến cuộc chất vấn chính trị giữa Nguyễn Hữu Nghĩa và Hải Triều. Ông Nghĩa làm chuyện bất thường và bất ngờ này mà không được sự đồng ư trước của Hải Triều và nhóm tổ chức. Đọc tấm giấy mời, người ta có cảm tưởng chuyện này đă được hai bên đồng thuận, và ông Nghĩa là người bỏ tiền ra mướn địa điểm nói chuyện.

Một cách khách quan, một cái đầu b́nh thường cũng thấy rơ ông Nguyễn Hữu Nghĩa sai, nếu không nói là láo cá vặt. Thế mà “đại quân/phái đoàn Làng Văn của Nguyễn Hữu Nghĩa toàn những vị thức giả nghe nói chữ nghĩa, lễ giáo đầy bụng” chẳng ai thắc mắc. Kể ra Nguyễn Hữu Nghĩa cũng liều thật. Kế phục binh này không thành, ông Nguyễn Hữu Nghĩa mất b́nh tĩnh tự thú ḿnh là người có liên hệ huyết thống với một tướng Việt cộng đă chết trong một bản fax gửi đến máy Hải Triều.

Chưa chất vấn chính trị mà đáp số đă ra th́ “biến cố Quán Tân Sơn Nhứt” là một biến cố vô cùng quan trọng, nó lật tung màn bí mật phủ quanh thân thế và lư lịch Nguyễn Hữu Nghĩa; nó lại c̣n ảnh hưởng một phần đến vụ kiện cáo giữa Nguyễn Hữu Nghĩa và Nguyễn Ngọc Ngạn. Nguyễn Hữu Nghĩa không c̣n chiêu nào để dồn Nguyễn Ngọc Ngạn vô tội vu khống, chụp mũ Nghĩa là con tướng VC Nguyễn Chí Thanh. Trên đời có những chuyện thật không ngờ!)

Sự việc tóm lược nêu trên là như vậy, nhưng về nhà chuyện đó được ông Phạm Kim Thư ngồi nặn óc viết thành một “luận văn”, một “cáo trạng” dài thoàng tung đi khắp nơi, báo cho năm châu bốn bể rằng Hải Triều là tên phản quốc, VC, không chịu hát quốc ca, chào quốc kỳ... và trăm thứ bịa đặt khác. Và đă có nhiều người tin Hải Triều là tên VC, Việt gian thật! Cái này người thời nay gọi là “tận tín ư Phạm Kim Thư, bất như vô Phạm Kim Thư!”

Những ai chấp nhận cáo buộc, kết tội Hải Triều như ông Khải Chính Phạm Kim Thư,  tôi cũng không buồn tí nào, v́ tôi biết lá cờ vàng ba sọc đỏ ông chủ bút Làng Văn treo ở nhà ông rất là “vĩ đại”, lớn bằng cả vách tường so với lá cờ tôi mang theo trong những chuyến đi! Ai coi nhóm Làng Văn của Nguyễn Hữu Nghĩa, Phạm Kim Thư là chính danh quốc gia, chống cộng thứ thiệt, c̣n Hải Triều là tên phản quốc, Việt gian, là tên trí vận VC như những ǵ Làng Văn và phe nhóm cáo buộc trên net, trên báo... th́ cứ tự nhiên tin, không sao hết.

Chuyện ông Phạm Kim Thư nếu chỉ nói về “mặt công cộng”, chắc viết không đủ sách, chuyện đời tư ông ta cũng ḷng ṿng lắm chuyện, nếu viết cũng không đủ giấy mực ... kẻ này không đụng tới. V́ tập sách giới hạn số trang, tôi chỉ nêu vài trường hợp điển h́nh về “tài sáng tạo văng bùn tuyệt vời qua mặt đám hậu duệ Hồ chủ tiệm” của “một trong những nhà văn hóa lớn” ở hải ngoại chuyên dạy đạo đức, lễ nghĩa, liêm sỉ trên báo và internet, ông Khải Chính Phạm Kim Thư. Đức Khổng Tử mà sống lại, biết thân thế đời ông, nghe chuyện ông... chắc phải uống Aspirin hay Tylenol # 3!

Khải Chính Phạm Kim Thư với “ngón nghề hư cấu thần sầu ”, ông đă bịa đặt, chụp mũ và lăng nhục Hải Triều trên hệ thống diễn đàn toàn cầu mà trong tay ông không cần có bất cứ một chứng liệu cụ thể nào; tất cả chỉ căn cứ vào cái chất xám thù hận đục ngầu một mầu bất chính. Khi thiên hạ bảo chứng minh điều vu chụp Hải Triều, cả Phạm Kim Thư lẫn Nguyễn Hữu Nghĩa đều phán một kiểu gọn bân: đọc Nguyệt San Việt Nam th́ biết! Đọc xong, thiên hạ chẳng thấy chi, toàn là những bài nhức đầu Nông Đức Mạnh!

Đây, vài dữ kiện liên quan tới ngón văng bùn sở trường của “nhà văn hóa lớn” Khải Chính Phạm Kim Thư:

1.

From: "hoangcodinh" <hoangcodinh@jps.net>  | Block address | Add to Address Book

To: phuonghoang36@yahoo.com

CC: <nsvietnam@yahoo.com>

Subject: Fw: [HoiNghi] Pham Kim Thu la ai ?

Date: Mon, 5 Feb 2001 11:34:26 -0800

010205

Kg bạn Phượng Hoàng,

NSvietnam đă phổ biến một thư trả lời mà không kèm theo lá thư nguyên thủy đă dẫn tới thư trả lời này. Tôi xin attach lá thư nguyên thủy đó để bạn rơ hơn về ông Phạm Kim Thư .

HCD

 

2.

Original Message-----

From: KP Le <LKP637@netscape.net>

To: sacle@usa.net <sacle@usa.net>

Cc: ThuKimPham@aol.com <ThuKimPham@aol.com>; Asiagroup@aol.com

<Asiagroup@aol.com>; sacle@usa.com <sacle@usa.com>;

( và cả trăm địa chỉ email tiếp theo, chung tôi cắt bỏ... v́ quá dài, trong đó có địa chỉ email <hoangcodinh@jps.net)

Date: Tuesday, January 30, 2001 8:31 PM

Subject: Lot Mat Na HAI TRIEU

Kính thưa Bác KP LE,

Cám ơn bác đă lên tiếng để lột mặt nạ tên Hải Triều. Quả như lời bác đă nói, tôi sẽ không bận tâm về những ǵ cộng sản nói v́ tụi này là thứ hủi và vô liêm sỉ.

Sở dĩ tôi phải lên tiếng lần đầu tiên khi thấy bài của tên Việt gian này để báo động cho những ai chưa biết  hắn ta để đề pḥng khỏi bị hắn ta lừa gạt mà thôi.

Những lời tên này viết ra đă tự nó tố cáo hắn ta là loại cộng nô. Những người chân chính chống cộng ở Canada, nhất là ở Toronto Vancouver cũng như ở Washington State, Hoa Kỳ, đều rơ tên nàylà tên cộng nô rồi.

Một lần nữa chân thành cám ơn bác.

Trân trọng,

Khải Chính Phạm Kim Thư

 

3.

From: "hoangcodinh" <hoangcodinh@jps.net>

To: "KP Le" <LKP637@netscape.net>

CC: <ThuKimPham@aol.com>, <Asiagroup@aol.com>, <sacle@usa.com>, <ngocanh_k@yahoo.com>, <dangvlong@aol.com>, <phonho@aol.com>,

( và hơn cả trăm địa chỉ tiếp theo được cắt bỏ v́ quá dài)

 Subject: Re: Lot Mat Na HAI TRIEU

 Date: Tue, 30 Jan 2001 22:58:32 -0800

Kính gửi ông Khải Chính Phạm Kim Thư,

Tôi là một trong rất nhiều người được ông C/C cho bức thư ông viết cho ông KP Le nói về một người tên là Hải Triều . Tôi có vài ư kiến và nhận xét như sau :

1/ Tôi không có liên hệ mật thiết ǵ với cả ba nhân sự có tên trong thư là ông, ông KP Le và ông Hải Triều , như  vậy C/C thư liên lạc giữa qúy ông cho tôi  thiết nghĩ là điều

không nên.

2/ Nh́n vào tên Sender, tôi thấy cũng là KP Le . Vậy th́ ra đây là thư của ông KP Le gửi cho chính ông ấy và kư tên là Khải Chính Phạm Kim Thư để kết tội một nhân vật có tên là Hải Triều với danh sách những người được  C/C cho bức thư.

3/ Xét về nội dung bức thư th́ cũng chỉ là vài lời kết tội vơ đoán, không có bằng cớ hay lư luận ǵ cả ... Tôi nghĩ, nếu ông muốn nhận xét hay phê b́nh ai, xin tŕnh bầy một cách thẳng thắn, với những bằng cớ và lư luận hẳn hoi, tránh dùng những h́nh thức mờ ám  và những lời mạ lỵ hoặc cáo buộc vô căn cứ . Việc làm như vậy sẽ chỉ tạo ô nhiễm trong sinh hoạt cộng đồng và làm mất th́ giờ của ông cũng như của hết cả mọi người .

Kính chào ông và chúc ông nhiều sức khoẻ trong năm mới,

Hoàng Cơ Định

 

4.

   ----- Original Message -----

From: <phuonghoang36@yahoo.com>

To: <HoiNghi@yahoogroups.com>

Sent: Thursday, February 01, 2001 11:42 AM

Subject: [HoiNghi] Pham Kim Thu la ai ?

In a message dated 1/31/01 4:43:56 PM Pacific Standard Time,

nsvietnam@yahoo.com writes:

To anh Hoàng Cơ Đinh & ông PKT

From Hải Triều

Mặt thật của Khải Chính Phạm Kim Thư hiện ra quá rơ sau mấy ḍng email trả lời của anh. Tôi thấy không cần thiết phải lên tiếng đối với nhóm PKT ở Canada. Họ không gửi kèm theo virus là may mắn lắm rồi! Tuy nhiên, nếu cần, khi lên tiếng, tôi sẽ lên tiếng trong một bài viết đàng hoàng ( font VNI Times) để bà con khắp nơi biết họ là ai, đă và đang làm ǵ.

Để nhóm ông KC Phạm Kim Thư khỏi uất ức, tôi đề nghị chúng ta (tôi và nhóm PKT) gặp nhau ở Cali, Nam hay Bắc cũng được, xin ông đem theo bất cứ tài liệu, chứng tích bài viết nào, nhân chứng nào “back up” cho luận điệu vu khống, chụp mũ và lăng nhục tôi là VC, là nằm vùng, là việt gian. Ông nên đem theo nhân chứng, phái đoàn bao nhiêu cũng được, tôi đi một ḿnh và xin báo trước, nhóm của ông PKT chuẩn bị trả lời những điều tôi đưa ra, không phải riêng cho tôi mà cho đồng bào.

Phần tôi, tôi sẽ bạch hóa từ A đến Z bất cứ vấn đề nào các ông đặt ra cho tôi. Chúng ta sẽ nhờ bất cứ hội đoàn nào làm trung gian đứng ra tổ chức buổi nói chuyện. Tiền thuê hội trường, ông 50%, tôi 50%. Sinh hoạt tự do, dân chủ như vậy mới công bằng và vui!

Ông và Nguyễn Hữu Nghĩa đang cầm đầu VBVNHN Ontario, Canada và là linh hồn của VBVNHN cánh bà MĐHT. Nếu các ông không dám nhận lời đề nghị của tôi, th́ xin từ nay đừng bắt chước lăo Hồ Chí Minh làm Trần Dân Tiên để gửi email đi khắp thiên hạ bốc ḿnh và ném bùn kẻ khác, đồng thời xét lại thân ḿnh xem có xứng đáng cầm bút làm chuyện văn chương, văn hóa hay không. Nếu ông Khải Chính Phạm Kim Thư không dám ra ánh sáng, th́ với tư cách và lối hành sử đó, các ông là một đại họa cho đồng bào và VBVNHN.

Cám ơn anh Hoàng Cơ Định

Và chờ ông Phạm Kim Thư lên tiếng.

Hải Triều

 

Ghi chú thêm:

Cho tới khi tôi đăng lại các email này vào sách, lời đề nghị của tôi trong email ngày 1/2/2001 vẫn c̣n giá trị, cả cho đến ngày tập sách này ra đời và đến tay độc giả, cho dù cá nhân ông Khải Chính Phạm Kim Thư và các nhóm Làng Văn tin cái khí tiết, lễ nghĩa, liêm sỉ của ông ta, vẫn c̣n im tiếng không xuất hiện ra ánh sáng để chứng minh các cáo buộc mà họ nghĩ là đúng. Riêng anh Nguyễn Phương Hùng, có lẽ anh không đọc được email này nên anh “thất vọng Hải Triều đă không lên tiếng, v́ thế anh giữ thái độ an toàn trong cái “triết lư” “tri diện bất tri nhân”.

5.

Nhà văn hóa lớn Khải Chính Phạm Kim Thư phán: “Tất cả những kẻ nào chửi Khải Chính Phạm Kim Thư, đều là cộng nô và Việt cộng...” Câu này đáng lên núi đục vào đá để lưu truyển sử xanh. Song lại có người cả gan làm thơ trêu “bác” trên internet, và “bác” im. Xin đăng lại cho độc giả đọc cho vui:

 

HO?I PHAM KIM THU  <  thukimpham@aol.com > 

Nghe thukimpham@... tuyên bố một câu xanh rờn :"tất cả kẻ nào chửi Khai Chinh PhamKimThu đều  là Việt Cộng". Kẻ nhà quê tức cười quá , hứng bút viết mấy vần thô lậu để : Hỏi Phạm Kim Thư.

Lăo nầy rơ thật rất tào lao

Nên mới hằm hằm phán một câu:

"Đứa chửi cha ta thằng hại bạn

Đều là Việt Cộng kẻ thù tao"

Lên tay xuống ngón coi ṃi bảnh

Trợn mắt phùng mang thấy bộ ngầu

Hỏi lại vợ già bằm lăo đó

Mụ nầy cũng Việt Cộng hay sao ??

TamThang3

nancysmith USA

 

thukimpham@aol.com wrote:

Kinh thua quy vi, trong email truoc toi quen trinh bay voi quy vi la tat ca nhung tre nao chui Khai Chinh Pham Kim Thu deu la Cong no va Viet Cong. Chinh vi the toi khong muon dinh dang voi nhung ten Cong no va Viet Cong tren cac dien dan. Neu dien dan nao co ten Cong no thi toi se rut ten ra.
Kinh chuc quy vi van su nhu y.
Tran trong,
Khai Chinh Pham Kim Thu

Ghi chú:

1.

Ông Phạm Kim Thư viết tiếng Việt kiểu Phú Lang Sa không bỏ dấu, người viết giúp ông í bỏ dấu lại để độc giả lớn tuổi dễ đọc và biết ông ta nói cái chi. Ông viết rằng:

“Kính thưa quư vị, trong email trước tôi quên tŕnh bày với quư vị là tất cả những kẻ ( hay trẻ) nào chửi Khải Chính Phạm Kim Thư đều là cộng nô và Việt cộng. Chính v́ thế tôi không muốn dính dáng với những tên Cộng nô và Việt cộng trên các diễn đàn. Nếu diễn đàn nào có tên Cộng nô th́ tôi sẽ rút tên ra.

Kính chúc quư vị vạn sự như ư.

Khải Chính Phạm Kim Thư.”

 

6.

Khải Chính Phạm Kim Thư bị đội nón cối. Oan hay không oan?!

Khoảng thời gian chuẩn bị Đại Hội Toàn Quân cuối 2003, nếu tinh ư, người ta thấy một “hiện tượng” hơi lạ. Số là hai trong những nhân vật hàng đầu của nhóm Làng Văn là Nguyễn Hữu Nghĩa và Khải Chính Phạm Kim Thư, sau khi “đất trời chuyển dịch”, các hội đoàn quân nhân ở Ontario, trong vai tṛ cộng tác, cố vấn hay giám sát lại thấy tên hai ông Nguyễn Hữu Nghĩa và Khải Chính Phạm Kim Thư hiện diện một cách an nhiên tự tại. An vị xong, hai vị lại chia “hai ngả yên cương rong ruỗi” vào chốn giang hồ sóng gió.  Nguyễn Hữu Nghĩa lên đài chính phủ của ông Nguyễn Hữu Chánh (cái này anh Nguyễn Phương Hùng biết rơ và có lên net mấy lần) nói chuyện trời mây Hưng Ca chiến đấu..., c̣n Khải Chính Phạm Kim Thư  “tả đột hữu xông” trên net và trên báo KBC gọi là “đóng góy ư kiến, ủng hộ Đại Hội Toàn Quân”.

Xin được nhắc lại là Đại Hội Toàn Quân/ Tập Thể Chiến Sĩ VNCH và tổ chức ông Nguyễn Hữu Chánh như nước với lửa, không bỏ chung nhau được, ai cũng biết điều đó. Và mối liên quan mật thiết của Phạm Kim Thư và Nguyễn Hữu Nghĩa với Sáu Hồ Hởi của tờ Góp Gió, tờ báo đánh phá và lăng nhục trường kỳ ĐHTQ/TTCSVNCH cùng GS Nguyễn Xuân Vinh, tướng Lê Minh Đảo, là điều vô cùng rơ nét.

Khi cường độ các bài viết trên báo KBC và trên các diễn đàn toàn cầu internet hợp thành những cơn “quái phong” thổi đông tây ngang dọc, một số anh em có ḷng nhưng không có thủ đoạn trong Hội Cựu Quân Nhân Ontario đă âm thầm bị lấn ra khỏi hội, hay bỏ hội để thành lập hội khác để khỏi đứng dưới cái dù giám sát hay cố vấn của Nguyễn Hữu Nghĩa và Phạm Kim Thư. Từ đó, Hội Ái Hữu Vơ Khoa Thủ Đức Ontario ra đời đầu Đông 2003, độc lập với Tổng Hội Cựu Quân Nhân Canada, và anh em cho biết chưa tính chuyện gia nhập Tổng Hội Vơ Khoa Thủ Đức ( toàn thế giới), có lẽ v́ trong tổng hội có một vài hội dính tới hai nhân vật nói trên.

Trở lại “thăm” ông Phạm Kim Thư, khi “những cơn quái phong” do ông ném lên trên net vàbáo KBC ở Cali, một anh em Biệt Động Quân kư tên Mũ Nâu Nguyễn Đ́nh Phong ở miền Đông Canada đă tung ra một lá thư luân lưu dài 4 trang chữ nhỏ, khổ số 10, đánh ông Khải Chính Phạm Kim Thư “không c̣n manh giáp”, từ đời công tới đời tư, từ văn chương tới chính trị. Thư luân lưu khắp miền đông Canada có cái titre rất ư là nhức đầu: “Khải Chính Phạm Kim Thư, tên văn nô Việt cộng nằm vùng.” (?)

Chuyện đời tư, tác giả bức thư nêu ra những dữ kiện “tàn canh gió lộng” đến “hết ư” về ông Phạm Kim Thư, người viết không trích đăng làm ǵ tội nghiệp ông; chuyện văn chương chữ nghĩa, chuyện các bài viết về ĐHTQ trên KBC, ông Phạm Kim Thư cũng bị tác giả Mũ Nâu... đánh gần như “xáp lá caø” với loại văng phong tức giận, bạt mạng lẫn lộn nhiều tiếng Đan Mạch... không thể viết lại được trên sách, nhưng nặng nhất là chuyện ông Phạm Kim Thư gửi bài hay bị lấy bài đóng góp cho báo VC trong nước, tờ Quê Hương số 10 – 2001 – Tạp chí phát hành hàng tháng của Ủy Ban Về Người Việt Nam ở Nước Ngoài, có ṭa soạn ở số 82 Phố Bà Triệu, Hà Nội. Trong số này, trang Bản Sắc Dân Tộc thấy đăng bài viết: “Tết Trung Thu: Nguồn Gốc và Ư Nghĩa” đề tên tác giả Khải Chính Phạm Kim Thư ( Canada). Bên trái cạnh h́nh những chiếc đèn Trung Thu là lời ṭa soạn rất mùi, có hơi hám “khúc ruột ngh́n dậm của tổ quốc xă hội chủ nghĩa” của báo Quê Hương:

Nhân dịp Tết Trung Thu năm nay, Trung Thu đầu tiên của Thiên Niên Kỷ mới, ṭa soạn tạp chí Quê Hương nhận được bài viết của tác giả Khải Chính Phạm Kim Thư gửi từ Canada. Thật xúc động khi biết rằng ở nửa bên kia địa cầu, dù bận trăm ngh́n công việc trong một xă hội đa sắc tộc, cộng đồng người Việt Nam ta vẫn chăm lo vun đắp và duy tŕ những phong tục ngàn đời của Đất Mẹ, giữ ǵn và phát triển bản sắc văn hóa của ṇi giống Lạc Hồng. Xin chân thành cám ơn tác giả và trân trọng giới thiệu cùng Bạn đọc.”

Phóng ảnh tài liện ghi:

(Bài này đă được in lại trong tác phẩm Kiến Văn/ tác giả Khải Chính Phạm Kim Thư, trang 77, Làng Văn xuất bản)

Chính tài liệu này đă làm cho ông Mũ Nâu Nguyễn Đ́nh Phong “nổi tam bành lục tặc” phóng bút... “ Trước hết, tôi xin đồng bào thứ lỗi cho nếu đọc thấy bài viết này có những lời lẽ văng mạng của lính tráng đối với bọn Việt cộng nằm vùng... Chúng tôi chỉ đánh những thằng Việt cộng nằm vùng, Việt gian, khi đă nắm trong tay đầy đủ những bàng chứng xác thực, hiển nhiên, chứ không hèn hạ, khốn nạn dùng tài năng và phương tiện sẳn có để đánh anh em chiến hữu, bè bạn của ḿnh một cách bừa băi, mù quáng như một lũ đui.”...

Hải Triều không khai thác chi tiết lá thư bạt mạng của ông Mũ Nâu v́ nó có những điều vô cùng “bạt mạng” không thể viết, trừ tài liệu mà chúng tôi có được là bài viết nêu ở trên của Phạm Kim Thư trên tờ Quê Hương do Nguyễn Đ́nh Bin và Nguyễn Chiến Thắng điều khiển “Hội Đồng Biên Tập”.

( Tết Trung Thu: Nguồn gốc và ư nghĩa/ Khải Chính Phạm Kim Thư/ mục Bản Sác Dân Tộc/ trang 17/ Quê Hương số 10 – 2001 . Ṭa soạn 82 Phố Bà Triệu Hà Nội).

Chỉ cần đọc mấy ḍng về Khải Chính Phạm Kim Thư trên đây cũng đủ chóng mặt!

* Kẻ làm thơ làm ô nhục chữ nghĩa thánh hiền “Trần Vấn Lệ”

 

Thơ, th́ “người” bốc lên mây

Tâm “người”, th́ rụng vũng lầy tối thui!

Một nhà thơ bơi trong ḍng thơ vừa trong vừa đục, công cụ tung hỏa mù của nhóm tà đạo trong văn phái hải ngoại. Tôi viết thẳng điều này về ông Trần Vấn Lệ sau gần hàng chục năm nhẫn nhục, chịu đựng những múa may vung văi bút mực và tâm ư ác độc của ông nhắm vào cá nhân tôi, một người ông gọi là đồng hương, một người tôi chưa hề biết mặt, và chưa chắc ông nhận ra tôi.

Đă là người cầm bút, nghe tên nhau nhưng không hề biết nhau, không oán thù nhau; một đầu óc b́nh thường, đạo đức tối thiểu, liêm sỉ tối thiểu, ăn học tối thiểu... cũng không bao giờ cam ḷng “đè” người ta ra để bịa đặt, vu cáo, làm chứng gian không thương, không tiếc khi người đó không có ân oán giang hồ ǵ với ḿnh! Việc làm chứng gian đó cung cấp những yếu tố giả, bịa đặt cho nhóm Góp Gió/Làng Văn và đám vây cánh tà đạo trong làng chính trị và văn học ở hải ngoại nhằm tạo ra những bài viết “vu chụp căm thù” tung lên báo và internet nhắm vào Hải Triều hơn cả thập niên qua, và về sau này vẫn c̣n tiếp tục, khi Hải Triều phát giác th́ “thiên hạ” đă bị nhiễm độc tới độ gần như “hết thuốc chữa”.

Mới đây, một ông Quán Trần nào đó c̣n lên net bênh vực Phạm Kim Thư, Góp Gió, Làng Văn  và phán khơi khơi rằng cộng đồng Việt Nam ở NH (New Hampshire?) bên Mỹ coi Hải Triều là tên thân cộng; trong lúc tôi, Hải Triều, chưa biết cái tiểu bang hay thành phố NH nó tṛn méo ra sao, chỗ nào trên nước Mỹ, và cộng đồng đó là ai, và ngay cả ông Quán Trần mặt mày vuông hay tṛn. Sau khi tôi đề nghị ông Quán Trần lộ diện, hay ít ra là cho biết số phone và địa chỉ thật để nói chuyện: ( qua email)

From: Nguyet-San Viet-Nam

Reply-To: SGHN_9@yahoogroups.com

To: SGHN_9@yahoogroups.com, Nuoc_VIET@yahoogroups.com, ChinhLuan@yahoogroups.com, DiendanCongLuan@yahoogroups.com

CC: Thukimpham@aol.com, Hoinghi@yahoogroups.com, vnhfthanhpham@aol.com

Subject: [SGHN_9] But Vang va` o^ng Hai? Trie^`u

Date: Tue, 29 Jul 2003 22:22:10 -0700 (PDT)

( Chuyển ra VNI-Times/HT)

Ông Quán Trần.

Có hai điều tôi đề nghị ông nên minh bạch, nếu quả ông là một người đàng hoàng như điều ông nói:

1. Xin ông chứng minh điều ông nói là CDVN ở NH (Hoa Kỳ?) coi tôi/HT là thành phần thân cộng như trong thư ông tung lên net.

2. Xin ông chứng minh điều ǵ cho thấy bút hiệu Hải Triều của tôi vấy máu anh em? Tôi không tranh luận ǵ với ông, v́ đến nay, ông vẫn không lộ tông tích, có nghĩa là vẫn ở trong bóng tối. Tại sao ông ở trong bóng tối để đối luận với một người ngoài ánh sáng? Ông liệu có dám công khai nói chuyện trước một cuộc họp báo với tôi để ông chứng minh Hải Triều là thân cộng, là VC , là tên có bút hiệu vấy máu anh em? Tôi xin nói rơ, xứ này quá tự do và dân chủ, dư điều kiện để ông hành động. Ông nghĩ sao?

Ha?i Trie^`u.

604.879.1179

nsvietnam@yahoo.com

 

Th́ Quán Trần reply lại trên các diễn đàn như sau:

...

Đối vói ông Hải Triều th́ tôi đă có cơ gặp ông ở Vancouver Toronto cách đây mấy năm. Bút hiệu của tôi hay của ông đâu có ǵ quan trọng mà quan trọng hay không là bút hiệu nào đă vấy máu anh em. Có phải không nào?

 

Đây là khẩu khí của một anh chàng nhà văn, nhà báo nào đó thuộc loại “chạy làng trớt quớt”. Và cách dùng chữ của ông ta chắc có lẽ ông ta có cùng loại có thứ huyết thống VC “thề phanh thây uống máu quân thù” hay “bàn tay vấy máu anh em” cũng vậy! Ông Quán Trần, gọi theo tiếng hay kiểu Mỹ, c̣n kiểu Việt Nam chắc ông ta là Trần Quán, tức họ Trần ǵ đó...Tôi bèn phân vân không biết các ông họ Trần Quán, Trần Vấn Lệ, Trần Mênh Mông, Trần Lê An... và Trần Dân Tiên của “bác Hù Pắc Pó”ø có bà con ruột thịt, họ hàng ǵ với nhau hay không mà toàn là người dấu mặt để ném bùn thiên hạ, giống chang những tên đệ tử lăo Hù với ngón nghề...

Từ hang Pắc Pó chui ra.

Ném bùn một phát rồi ta chui vào!

Trong hang Pắc Pó nấu xào

Chế thư chụp mũ ào ào quăng ra!

Trở lại thăm ông Trần Vấn Lệ. Tôi không biết ở Mỹ, ông nhà thơ Trần Vấn Lệ có hưởng trợ cấp xă hội do bác sĩ chứng nhận cho một loại bệnh nào đó hay không, song căn cứ vào những ǵ ông viết ra để lăng nhục, vu bịa người khác; căn cứ vào hàng trăm bài thơ ông trên báo, vào các tác phẩm thơ ông cho ra đời trên đấy Mỹ... Tôi thấy ông là một kẻ tỉnh táo, làm thơ đăng giăng giăng trên các báo, và b́nh thường về sức khỏe tâm thần. Tôi viết những ḍng này về ông, cho ông, cho một người đủ lư trí, lương tri để phán xét việc ḿnh làm. Tôi không cần t́m, không cần moi móc tài liệu để biết về lư lịch và sự nghiệp văn chương của ông, ngay cả trong sách ông và báo Làng Văn, báo Văn Nghệ Tiền Phong và báo Góp Gió... , tôi chỉ viết thực những ǵ tôi biết về ông qua giao tiếp bằng phone và sách báo mà ông lăng nhục, bịa đặt về tôi.

Và tôi nghĩ những điều tôi viết đủ yếu tố cho độc giả nh́n ra con người thật của Trần Vấn Lệ. Tại sao ông làm những việc vô tâm, vô lương, ác độc như vậy, chỉ có ông biết, ông Sáu Hồ Hởi biết, và không chừng cả ông Nguyễn Hữu Nghĩa cũng biết...

Chuyện xưa kể rằng...

Trong khoảng giữa hay đầu năm 1990 ǵ đó, tôi có nghe một người làm thơ trên các báo kư tên là Trần Vấn Lệ, người cùng quê B́nh Thuận, ở Việt Nam qua Mỹ bằng diện HO. Ông có gửi cho Lửa Việt một vài bài thơ, nếu tôi không lầm, và ông cùng lúc cũng có thơ chạy trên Làng Văn, Văn Nghệ Tiền Phong. V́ cái t́nh văn nghệ của một người cùng sinh trưởng trên quê hương ḿnh, tôi t́m số phone Trần Vấn Lệ và gọi qua Mỹ mừng ông đến bờ tự do, thăm ông và chúc ông an khang, mạnh giỏi... đủ cả lễ nghĩa và t́nh thân tối thiểu của một người đồng hương thương nhau trên đất khách.

Bẳng đi một thời gian, sau lúc giữa Lửa Việt và Làng Văn “đụng nhau” mà ngay cả VC trong nước, bác sĩ VC Nguyễn Ngọc Hà (coi về bộ phận người Việt hải ngoại) cũng đă viết “Hiện nay, hai tờ báo ở Toronto, Canada, vốn cùng một nồi đă chửi nhau thậm tệ, đánh nhau không thương tiếc...” (“Về người Việt định cư ở nước ngoài”/ Trịnh Công Sơn vẽ b́a, nhà xb thành phố HCM xuất bản tháng 6/1990/ trang 72/ Nguyễn Ngọc Hà)... VC nói thế nào th́ mặc xác VC, song một hôm ông Trần Vấn Lệ điện thoại cho Hải Triều đề cập về chuyện Lửa Việt “tấn công” Nguyễn Hữu Nghĩa/Nguyễn Ngọc Ngạn bên Làng Văn. Tôi không nhớ trọn vẹn nội dung câu chuyện qua điện thoại, nhưng biết rơ là Trần Vấn Lệ bênh vực Nguyễn Hữu Nghĩa và Nguyễn Ngọc Ngạn (lúc này hai vị này c̣n trong “tuần trăng mật” Bá Nha ở chung nhà Tử Kỳ!)

Cuối cùng ông ta, tứ Trần Vấn Lệ, “phán” một câu xanh dờn: “Kẻ nào chống Nguyễn Hữu Nghĩa và Nguyễn Ngọc Ngạn th́ kẻ đó là VC!” Và ông cúp điện thoại khi tôi báo là chúng tôi chấm dứt sự cộng tác và liên lạc với ông.

Bây giờ viết lại lời Trần Vấn Lệ nói với tôi năm 1990, nay đă 14 năm qua, không biết ông có c̣n nhớ hay không, song tôi th́ không quên được, và nay tôi ngạc nhiên sao “khẩu khí” Trần Vấn Lệ quá giống cái “khẩu khí” của ông Khải Chính Phạm Kim Thư  mới đây khi ông viết rằng... th́ là “tất cả những kẻ nào chửi Khải Chính Phạm Kim Thư đều là Cộng nô và Việt cộng!”, và hăm không cộng tác, rút tên ra khỏi các diễn đàn. (Chắc ông nghĩ khi ông rút ra khỏi các diễn đàn internet th́ các diễn đàn sẽ dẹp tiệm v́ mất các bài dạy lễ nghĩa liêm sĩ của ông, không có bài dạy của ông th́ luân thường đạo lư, chữ nghĩa Đông Tây Nam Bắc, ta bà thế giới sẽ đi đoang chắc!)

Riêng tôi, tôi chấm dứt Trần Vấn Lệ trước. Tôi cứ ngỡ ràng, khi khác quan điểm, không chung lập trường th́ đường ai nấy đi, không liên lạc, không nhận nhau, ra đường “gặp nhau cứ làm ngơ” cho khỏi bận ḷng. Đâu ngờ ...

Tôi đâu ngờ sau đó ông nhà thơ Trần Vấn Lệ dùng bút hiệu Trần Mênh Mông làm một bài thơ tục tằng, dơ dáy đăng vào mục Thơ Gai trên báo Văn Nghệ Tiền Phong đổ bùn lên đầu Hải Triều ( xin xem phần trước nói về tờ nặc danh Chí Khí), chưa hết, một bài thơ tục tỉu tiếp theo có văn phong “bùn lầy nước đọng” y chang lấy bút hiệu Kư Trô chạy tiếp bài “Nhắn Hải Triều báo Lửa Việt” văng bùn tiếp, dưới bài thơ bẩn, hắn ghi: “Kư Trô nói lái là cố tri, một người từng sống cạnh Hải Triều, biết rơ tông chi họ hàng của thàng Việt gian khốn nạn này. Số sau, Kư Trô phanh phui tất cả những tài liệu chứng minh Hải Triều liên lạc với đảng ủy CSVN tại Montreal như thế nào, đánh phá báo Văn Nghệ Tiền Phong theo lệnh ai”.

Nội dung đoạn văn bịa đặt này giống trong Chiến Sĩ Tự Do của Nguyễn Hữu Nghĩa ( bài “Ông To Mồm”, chuyện dài của Nghi Hữu, trang 9 số ra ngày 5/8/1988) , và không biết bút viết nhám nhúa của hai tay này có cùng ḷ, hay bà con với nhau?!!! Hay úm ba la hai ta là một!

Kể ra, thành thật mà nói, tôi phải ngă nón bái phục khả năng bịa đặt, dựng chuyện trên trời dưới đất của những cái đầu bùn trong bóng tối. Không biết hắn moi ở đâu ra cái chuyện “ Hải Triều liên lạc đảng ủy CSVN tại Montreal” mà hắn hô láo là có tài liệu. Có tài liệu động trời đó mà hắn câm nỗi trong bóng tối 14 năm nay sao trời! Báo Làng Văn, báo Góp Gió chắc không c̣n trang trống để lôi “thằng khốn nạn Hải Triều” vào đổ bùn!!

Cả Làng Văn lẫn Văn Nghệ Tiền Phong đều căm Lửa Việt nói chung và Hải Triều nói riêng. Cũng không sao. Dù cả hai tờ báo này được bà con hải ngoại và VC trong nước ( “Về người Việt Nam định cư ở nước ngoài”/ Nguyễn Ngọc Hà/ trang 71) bốc, xếp vào hạng có thế giá, có ảnh hưởng, có độc giả; nhưng chắc chắn có một điều Nguyễn Ngọc Hà không biết là cả hai tờ báo này không dám đối mặt Hải Triều trong bất cứ một cuộc đối luận công khai nào. (Trong đó, Trần Vấn Lệ chỉ là một tên chạy cờ tay sai chỉ điểm tầm bậy mà thôi!)

Tờ Góp Gió và một số báo đồng minh của Góp Gió/Làng Văn, mỗi khi muốn chụp cho Hải Triều một cái nón cối tổ chảng, họ thường đem lời Trần Vấn Lệ ra làm bằng. Họ làm như Trần Vấn Lệ là một nhân vật làm thơ lừng lẫy, uy tín cùng ḿnh... bằng vào cái lư lịch nhà giáo, nhà binh gốc Thủ Đức ( khóa mấy chẳng biết). Ba cái nhà thơ, nhà giáo, nhà binh đó gom lại phán điều ǵ về Hải Triều là thiên hạ có thể tin, bạn bè Hải Triều hoang mang “không biết thằng quỷ sứ Hải Triều có phải là VC chăng?” Kẻ không quen biết Hải Triều th́ sẳn sàng phán “không có lửa sao có khói, chẳng lẽ cái ông nhà giáo Trần Vấn Lệ thơ phú, lễ nghĩa liêm sỉ, tổ quốc, danh dự, trách nhiệm... cái ǵ cũng cùng ḿnh mà lại đi nói láo”; c̣n phe nhóm Làng Văn, Góp Gió và đám VC nằm vùng th́ cùng nhau “thừa gió bẽ măng” hô hoán... “Chính hắn! Chính hắn là VC, là trí vận VC!” Đây là khẩu hiệu ruột của “ba chàng ngự lâm – ṇng đại pháo nâng cao, cao nữa - ḥ dô ta kéo pháo qua đèo” Nguyễn Hữu Nghĩa, Vơ Văn Sáu Hồ Hởi và Khải Chính Phạm Kim Thư  cùng gọi Hải Triều một kiểu như vậy trên các bài viết đăng báo hay post lên net!...

Sau đây là một đoạn quan trọng trong tờ Góp Gió số 84 ra ngày 5 tháng 12 năm 2000 trang 11, chạy đăng lời chứng gian bịa đặt của nhà thơ/giáo/binh Trần Vấn Lệ:

... “Hải Triều ông là ai? Tên thật là Lê Khắc Hai, có bút hiệu là Lê Khắc Anh Hào và Hải Triều. Theo như nhà thơ Trần Vấn Lệ, người biết rất rơ về Hải Triều, cho hay, Hải Triều nguyên là Đại úy QLVNCH, người làng Đại Nẫm, Phan Thiết. Sau 30/4/75 có đi tù cải tạo vài tháng tại trại K-Tót và Sông Mao. Theo như Thiếu tá Nguyễn Hiếu Nghĩa, nguyên tùy viên tướng Nguyễn Khoa Nam cho biết, tại trại Kà Tót, bọn VC giam giữ phần đông là sĩ quan cấp tá, nhưng bọn cai tù lại cử Đại úy Lê Khắc Hai, tức Hải Triều, điều khiển tất cả cấp tá. Hải Triều đă dựa hơi gia đ́nh cách mạng mà tha hồ làm trời trong tù, coi các cấp trên không ra chi. Đồng thời cũng nhờ ḷn lách, lập công lấy điểm giỏi mà Hải Triều chỉ đi tù có vài tháng (*), thay v́ nhiều năm ( từ 7 năm trở lên dành cho cấp Đại úy).

Có một số dư luận cho hay Hải Triều có thanh minh thanh nga rằng ông ta ở tù 5 năm nhưng ông ta không công khai đăng lên báo, hoặc tŕnh giấy ra trại dể chứng minh. Chúng tôi có hỏi lại nhà thơ Trần Vấn Lệ, th́ Lệ cho biết thêm: Y ở tù vài tháng, nhưng sau đó y lại vượt biên, bị bắt ở tù thêm vài năm. Như vậy th́ Hải Triều đă nhập nhằng dối trá. Tù vượt biên không được tính chung vào đó.

Căn cứ từ điểm trên đây, quả thật Hải Triều là một tên hèn. Khi bị cộng sản bỏ tù th́ chạy chọt thân nhân,  khóc lóc để được VC nó thương t́nh tha cho về sớm hầu “đoái công chuộc tội’ ( nguyên tắc VC: những ai được thả ra sớm đều phải cam kết làm việc cho “Bác” và “Đảng”). Nên có lẽ v́ y không được Vẹm nó tin dùng nên bất măn rồi vượt biên. Phải hiểu rằng thân nhân của Hải Triều thuộc thành phần Mặt Trận Gỉai Phóng, lúc đầu có được chút quyền lực nên can thiệp cho y. Sau cánh MTGP thất sủng nên Hải Triều nhà ta cũng bị cho ra ŕa. Lúc Hải Triều mới vượt biên qua Mỹ cũng xum xoe chống cộng dữ lắm, nhưng sau có lẽ bị tên VC Lê Công Đa dụ dỗ, lôi kéo gia nhập đảng Tân Đại Việt ( y được kết nạp vào Tân Đại Việt tại Seattle),, đồng thời dùng tiền lung lạc giúp cho ra báo ...  Hải Triều bèn quay lại đ̣i “ḥa giải ḥa hợp với VC phản bội cố giáo sư Nguyễn Ngọc Huy.

Ngoài ra, Hải Triều c̣n đánh phá Nhóm Làng Văn của vợ chồng chiến hữu Nguyễn Hữu Nghĩa – Nguyên Hương một cách hung hăn. Ai cũng biết Nhóm Làng Văn có lập trường chống cộng rất quyết liệt, có tầm vóc lớn. Tờ Làng Văn bị cộng sản Hà Nội lên án nặng nề bao năm qua, bởi thế Hải Triều đă điên cuồng đánh phá c̣n cột chung Góp Gió dính vào Làng Văn là Việt cộng. Chỉ có bọn Việt cộng mới chụp mũ Góp Gió với Làng Văn là cộng sản...”

Đây là loại tài liệu/tài sản quư báu của phe nhóm Góp Gió gieo nộc độc trong giang hồ hàng thập niên nay mà nạn nhân không hề hay biết. Họ hạ Hải Triều bằng những chiêu bịa đặt mang tính sát thủ, cạn tàu ráo máng, cùng lúc nâng vợ chồng chiến hữu Làng Văn Nguyên Hương – Nguyễn Hữu Nghĩa lên tận cung Hằng. Câu thần chú... “Chỉ có Việt cộng mới chụp mũ Góp Gió và Làng Văn là cộng sản” của me xừ Sáu Hồ Hởi đâu có khác chi câu thần chú của Khải Chính Phạm Kim Thư và Trần Vấn Lệ.

Tôi phân tích cái láo và bịa của ông Sáu Hồ Hởi trong đoạn văn trên rồi sẽ gơ cửa thăm ông Trần Vấn Lệ trở lại. “Người biết rất rơ Hải Triều là nhà thơ Trần Vấn Lệ”:

- Nói Hải Triều người làng Đại Nẫm: sai. Hải Triều không dính ǵ tới làng Đại Nẫm.

- Sau 30/4/1975 đi tù có vài tháng tại trại Kà Tót và Sông Mao: Câu này bịa đặt!

- Trại Kà Tót giam giữ phần đông là sĩ quan cấp tá: Câu này cũng bịa đặt! Ông thiếu tá Nguyễn Hiếu Nghĩa nào đó, tùy viên tướng Nguyễn Khoa Nam, xin ra mặt công khai để chứng minh những cáo gian, tôi sẳn sàng minh bạch trong một cuộc đối luận/đối mặt về đoạn văn vu chụp của Góp Gió, cả của ông Nguyễn Hiếu Nghĩa. Làm ǵ có chuyện tôi thuộc “gia đ́nh cách mạng” VC, dựa hơi VC, làm trời trong tù, lấy điểm lập công! Toàn là những thứ bịa đặt!...

Kà Tót là một trại giam dựng tạm giữa mật khu Kà Tót của VC, thuộc tỉnh B́nh Thuận, gần biên giới tỉnh Lâm Đồng. Trại này, thoạt đầu giam giữ  những anh em quân nhân các loại, đủ mọi cấp bậc, binh sĩ, hạ sĩ quan, sĩ quan... bị tan hàng trên các vùng Lâm Đồng, Đà Lạt, B́nh Thuận... mà VC gọi là tàn binh, bị VC bắt trên đường băng rừng trốn thoát và gom về đây. ( VC gọi trại Kà Tót và Sông Mao là trại tù tàn binh là vậy!)

Sau này, sau khi VC chiếm Phan Thiết ngày 19/4/75, một số sĩ quan cấp úy và cấp tá tŕnh diện hay bị bắt tại B́nh Thuận, bị VC gom chuyển lên giam ở Kà Tót (trong đó có Thiếu tá Phạm Minh CHT Trung Tâm Tiếp Vận B́nh Thuận, Thiếu tá Thổ Thêm và Đại úy Thông Ngộ...)

Về sau, khi Sài G̣n lọt vào tay Bắc quân ngày 30/4/75, nhiều anh em sĩ quan các cấp các nơi lần lượt về quê Phan Thiết và bị gọi đi tŕnh diện, tôi và một số lớn anh em tập trung tại nhà thờ Lạc Đạo Phan Thiết để bị hốt một lượt ngày 19/5/75 dồn lên Kà Tót, lúc đó trại Kà Tót chỉ có vài mái tranh làm chỗ ở của cán bộ VC. Khi chúng tôi bị chuyển lên Kà Tót th́ trại đă có nhiều “tù tàn binh” đủ lại, đủ các cấp bậc lớn nhỏ, trong đó có một số các sĩ quan cấp tá thuộc tiểu khu B́nh Thuận và các nơi bị bắt trước chúng tôi.

Mấy tháng sau tù mới được lệnh cắt tranh, tre, gỗ, giây mây... hoàn tất các dăy trại cho tù che mưa nắng và lao dịch khổ sai. V́ thế, trại Kà Tót tập trung đa số là sĩ quan cấp úy, hạ sĩ quan và binh sĩ thuộc các “diện” bị bắt và tŕnh diện. Những sĩ quan cấp tá sau đó đă bị gom chuyển đi các trại khác mà những người c̣n lại không biết ở đâu.

V́ vậy, nói Kà Tót là trại chủ yếu giam phần đông các sĩ quan cấp tá là nói chuyện phong thần XHCN! Anh em Kà Tót hiện đang có mặt ở Mỹ khá đông. Và xin xác định cho rơ là ông Trần Vấn Lệ “may mắn” không có mặt với chúng tôi trong trại tử thần Kà Tót... nên ông phải hư cấu chuyện Hải Triều cái kiểu “tui cùng quê hắn, biết hắn quá rơ!” Dường như ông từ Lâm Đồng / Đà Lạt được VC chuyển về Tổng Trại 8 Tù Tàn Binh Sông Mao trước khi “những thây ma Kà Tót” của bọn chúng tôi được nhét vô xe hàng chở về đây. Một số anh em chúng tôi đă bỏ xác lại trong những rừng tranh Kà Tót âm u. Trần Vấn Lệ cấp bậc trung úy th́ phải, nên ở trại B ( trại giam cấp trung úy) của Tổng trại 8, trong lúc tôi ở Trại A ( giam từ Đại úy tới Đại tá).

Ông nhà thơ may mắn c̣n đỏ da đỏ thịt trong những ngày đầu khổ nạn trong tay giặc, thời gian mà chúng tôi bị chuyển về Sông Mao và trước khi các ông Trần Vấn Lệ bị khổ nhục chung với các sĩ quan cấp úy trong trại B. Ông nhà thơ Trần Vấn Lệ không có mặt ở Kà Tót, lại không ṃ qua trại A th́ đâu biết tôi ra sao. Ông nhà thơ chỉ tưởng tượng chuyện Hải Triều như tưởng tượng mấy vần thơ đăng trên các báo làng báo chợ, mấy vần thơ ca tụng cầu Bắc Mỹ Thuận trên quê hương “đổi mới” của ông Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh... và bị nhà thơ Hồ Công Tâm làm thơ chửi vô mặt về chuyện “cây cầu lủng lẳng mấy câu thơ vuốt đuôi VC” của Trần Vấn Lệ! V́ thế ông làm chứng bậy để hại thiên hạ, hại Hải Triều cho thỏa ḷng thù hận, một người thù không có ân oán giang hồ ǵ với ông! Lạ thật! Saddam thù ông Bush th́ c̣n hiểu nỗi, c̣n Trần Vấn Lệ thù Hải Triều th́ đố ai mà biết!

 

Việc Vơ Văn Sáu và Trần Vấn Lệ cáo buộc Hải Triều  “có gia đ́nh cách mạng”, dựa hơi, làm trời, ḷn lách lấy VC, lập công lấy điểm...  cũng là một sự bịa đặt bệnh hoạn đầy tính vu khống, mà phải có tâm trạng vô cùng căm thù, người ta mới có thể đang tâm phóng bút viết như vậy.

 

Trong tù, từ Kà Tót đến Sông Mao, tôi và một vài anh em bị VC lôi đầu ra nhận nhiệm vụ khối trưởng và tổ trưởng để chúng xài trong việc phân công lao động; trong vai tṛ đó, anh nào ngon không nhận công việc đi ?! Trong vô số những người tù trong tay VC, có được mấy ai dám xăn tay áo đ̣i đánh tay đôi với VC như Phan Nhật Nam ở trại 5 Lam Sơn?...

 

Riêng tôi, bất cứ anh em nào cùng tù chung với tôi, nay một số khá đông có mặt ở Cali và các tiểu bang Hoa Kỳ, đều biết tôi ra sao. Anh em đổ bao nhiêu mồ hôi, tôi đổ bấy nhiêu mồ hôi; xong công tác lao dịch, anh em ngủ nghỉ, các tổ trưởng, khối trưởng bị VC lôi đầu lên trại nhận công việc kế tiếp, nhiều lúc bị dũa tắt bếp về công việc lao động của anh em, có sướng “con mẹ” ǵ đâu.

 

Trong thời gian chúng tôi “tan nát đời trai” bên cạnh những nấm mồ càng lúc càng nhiều của anh em, ông tù Trần Vấn Lệ có lẽ c̣n ngủ nhà với vợ ở Lâm Đồng hay Đà Lạt. Khi các ông ấy tŕnh diện VC và bị chuyển về Sông Mao, mấy hôm sau “những thây ma” Kà Tót chúng tôi mới lê thân về. Khi đám tù chúng tôi khiêng đỡ, d́u nhau xuống xe hàng, chính nhiều anh em Đà Lạt, Lâm Đồng, Phan Rang đến Sông Mao trước, đă ra khỏi pḥng nh́n đám tù chúng tôi kinh ngạc, hoảng hồn! Các anh thấy ǵ? Những tên “sĩ quan miền Nam” trong tay địch đă biến thành những bộ xương, da xanh mét v́ sốt rét và đói ăn, tàn tạ đến tội nghiệp. Lúc đó Trần Vấn Lệ ở đâu? Làm sao ông biết cái khu tử thần Kà Tót chúng tôi đă sống, đă trải qua?!

 

Tôi chưa bao giờ viết cái tôi trong địa ngục Kà Tót lên sách báo, tôi sống với anh em ra sao, tôi biết, anh em tôi biết. Và để biết một chút về tôi trong trại Kà Tót, nơi mà Trần Vấn Lệ và Sáu Hồ Hởi vu chụp tôi, lăng nhục tôi, tôi trích lại mấy ḍng này cho độc giả và hai ông đọc chơi, không phải do tôi viết, mà do một nhà văn quân đội khác, một bạn tù của tôi viết về chúng tôi khi c̣n ở Kà Tót, chưa chuyển về Sông Mao:

 

“... chúng tôi gặp lại những đồng đội bị bắt trước chúng tôi không bao lâu. Nhưng có phải là những con người hay những thây ma đang đứng lớ ngới bên kia hàng rào tre, ngăn cấm khu lán với ban chỉ huy trại? Nh́n những khuôn mặt không c̣n chút máu, mét xanh đang đứng nh́n những người tù mới tới. Những đôi mắt như dại đi, đờ đẫn. Những thân h́nh như những bộ xương biết cử động đang chờ chết... Anh đứng dựa vào chiếc cối xây lúa như thầm chào đón chúng tôi, và hăy nh́n qua thân xác anh, mà thận trọng. Một sĩ quan khóa 16 Đà Lạt, một chỉ huy trưởng TTYT Tiếp vận B́nh Thuận mà bây giờ tàn tạ như thế, một bộ xương biết đi của một con người sắp chết. Rồi mai đây sẽ tới chúng tôi.

Những bộ xương người biết đi, để đến một lúc nào đó, người tù không c̣n sức, sẽ gục xuống và bạn bè lại phải mang ra để nơi nhà “Vĩnh Biệt”, được dựng sơ sài bên cạnh lán, để chờ chết đem ra cái nghĩa địa vô danh trong một góc rừng nào đó, đào lỗ chôn.

 

Có phải thế không Lê Khắc Hai? Người bạn tù của tôi, c̣n sống, cùng với nhiều anh em khác may mắn c̣n sống sót được trong khu rừng Kà Tót, mà đă một lần nẹp chiếu chôn anh Biên. Trong khu rừng này, tôi nghĩ đến Lê Khắc Hai. Hắn can đảm hơn chúng tôi. Trước họng súng của những tên bộ đội địa phương mà Hai dám kêu anh em đứng nghiêm chào tay để tiển anh Biên về một thế giới khác...”

 

(Trích “Cái chết của người bạn tù”/ Phạm Văn Nhàn/ Vùng đồi/trang 125, 126/ Tập truyện do Thư Ấn Quán thực hiện và phát hành năm 2000)

 

Người mà Phạm Văn Nhàn đề cập trong đoạn văn trên là anh Phạm Minh, hiện ở Santa Ana, Nam Cali. Và cuối đoạn trích là tôi, người vát cuốc cùng 12 anh em đào huyệt chôn Biên, sĩ quan CTCT chi khu Tuy Phong, B́nh Thuận, bị giặc bắt trong những ngày đầu chiếm B́nh Thuận. Biên học cùng Phan Bội Châu, em bạn cùng lớp tôi là Nguyễn Văn Tân ( CTCT Đà Lạt). Tôi cẩn thận, đă cùng anh em đào huyệt Biên thật sâu để tránh việc heo rừng moi xác Biên, cho anh em chặt cây làm hàng rào mộ Biên, tôi đích thân vạt một thân cây lớn gần mộ khắc tên Biên làm dấu cho gia đ́nh t́m sau này, v́ VC không báo tin cho gia đ́nh Biên. Và cuối cùng, trong tư cách trưởng toán, tôi đă “liều mạng” làm lễ truy điệu cho Biên ...

 

Chiều hôm đó, xác Biên để nằm trên lớp cỏ tranh, huyệt được anh em đào thật sâu. Sau khi Biên nằm gọn trong ḷng đất, anh em mỗi người bỏ xuống h́nh hài Biên một nấm đất. Lắp đất vun mộ Biên xong, tôi có nói vài lời mặc niệm ngắn cho Biên. Là một trưởng toán có cấp bậc tương đối cao nhất trong số anh em đào huyệt, tôi bỗng thấy ḿnh có chút trách nhiệm phải làm một cái ǵ đó cho Biên trước khi bỏ Biên ở lại vĩnh viễn nơi này. Anh em bất ngờ nghe tôi lên tiếng:

 

 - Anh em đứng hai hàng bên mộ Biên!

 

Anh em tự động bỏ cuốc và rựa xuống đất, xếp hàng quanh mộ Biên. Tôi hô lớn:

 

- Tất cả! Nghiêm! Vĩnh biệt Biên! Chào tay...! Chào...!”

 

Tiếng tôi hô vang giữa rừng. toàn bộ 12 anh em bỏ cuốc, đứng nghiêm nâng tay lên chào theo tiếng hô của tôi. Cả một khu rừng cây và tranh bỗng im lặng đến lạ kỳ. Mấy tên VC dắt toán tù lảng vảng ở đâu đó trong rừng tôi không biết. Có thể họ thấy nhưng làm lơ, có thể họ không thấy, song khi tôi quyết định làm lễ truy diệu cho Biên th́ tôi bất chấp họ thấy hay không. Tôi nhớ tên tên trưởng toán VC dắt tù tên là Mẹo...

 

Tôi trích lại đoạn văn của nhà văn quân đội Phạm Văn Nhàn, và viết thêm mấy ḍng về những giây phút truy điệu Biên... không nhằm viết lên cái tôi can trường ǵ trong tay giặc. Tôi chỉ tŕnh bày chút ít sự thật tương phản về những ǵ Trần Vấn Lệ và tập đoàn man trá bịa đặt nhắm vào tôi mà thôi.

 

Trần Vấn Lệ hợp với Vơ Văn Sáu Hồ Hởi c̣n hư cấu thêm các điều “bậy bạ”sau đây:

 

- Hải Triều vượt biên sang Mỹ: có bao nhiêu đây cũng phán tầm bậy! Tôi ở Canada!

- Hải Triều bị dụ dỗ vô Tân Đại Việt ở Seattle:  chuyện phong thần!

- Hải Triều được Lê Công Đa dùng tiền lung lạc, giúp cho ra báo: Chuyện phong thần!

- Hải Triều quay lại đ̣i ḥa giải ḥa hợp với VC: một sự vu chụp bịa đặt!

- Hải Triều “đánh phá” nhóm Làng Văn củavợ chồng “chiến hữu” Nguyễn Hữu Nghĩa -Nguyên Hương: cái này tạm gọi là đúng 30 phần trăm! Tôi không “đánh” tới nơi tới chốn th́ làm sao Nguyễn Hữu Nghĩa bí đường x́ ra bí mật, “tự giác khai báo” xác nhận ḿnh là con tướng VC Nguyễn Chí Thanh! ( Chuyện dài c̣n phần sau).

 

Tôi, Hải Triều phải kê ra thật rơ như vậy để độc giả thấy cái sức bịa đặt và vu cáo của  nhóm làm báo tà đạo nó tác hại đến độ nào trong làng văn báo và trong sinh hoạt đấu tranh chống và giải thể chế độ cộng sản. Không cứng đầu và gan ĺ th́ làm sao tôi có thể lột mặt nạ những tên sừng sỏ thầy tṛ Trần Vấn Lệ trong tập sách này!

 

V́ nhóm Góp Gió/Làng Văn cứ xăn tay áo ôm ông Trần Vấn Lệ như một nhân chứng sống “ác liệt và tin cậy” trong mưu đồ lăng nhục và chụp mũ Hải Triều, nên “lột mặt naï” Trần Vấn Lệ là điều cần phải làm. Nếu không v́ những tác hại có tính chính trị nhắm liên tục vào Hải Triều, Hải Triều coi Trần Vấn Lệ chỉ là một kẻ bên đường không quen biết, bút viết ông múa kiểu t́nh thơ hay chiến đấu thơ cũng mặc ông.

 

Truớc đây 7, 8 năm ǵ đó, khi tờ Lửa Việt c̣n phát hành, tôi có viết một bài “đục” Trần Vấn Lệ thê thảm trên Lửa Việt sau khi phát giác ra ông ta là Trần Mênh ông, tác giả các bài thơ tục tằn, bẩn thỉu dùng mục thơ Gai của Văn Nghệ Tiền Phong ném bùn Hải Triều và tờ Lửa Việt. Ông ta mang tờ báo qua cho anh Hà Thúc Sinh xem với lời phân trần. Hà Thúc Sinh có cho tôi biết chuyện này, và không biết Hà Thúc Sinh phê b́nh ra sao khi đọc xong bài tôi viết mà Trần Vấn Lệ “từ” luôn Hà Thúc Sinh. Nghe Hà Thúc Sinh nói, về sau Trần Vấn Lệ c̣n ném cả nón cối lên đầu ông nhạc sĩ kiêm nhà thơ nhà văn tác giả Đại Học Máu này. Lúc đó, Trần Vấn Lệ không biết giữa Hà Thúc Sinh và Nguyễn Hữu Nghĩa “không c̣n ǵ nhau” trong Hưng Ca.

 

Bẳng đi một thời gian, tôi bỗng nhận một số bài thơ gửi qua địa chỉ tôi để đóng góp đăng trên Lửa Việt, những bài thơ khá hay mang tính quê hương và chiến đấu cùng thủ bút rất đẹp của tác giả. Tác giả kư tên Trương Nghĩa Kỳ. Tôi cắm đấu chạy đăng và cám ơn đă góp bài cho Lửa Việt. Một hôm, anh Hồ Công Tâm phone qua tôi :

 

- Cái thằng Trần Vấn Lệ, tức Trần Mênh Mông nó bịa đặt văng bùn ông, nó là phe Nguyễn Hữu Nghĩa... sao bây giờ ông cho chạy thơ của nó trang trọng trên Lửa Việt?!

Tôi ngạc nhiên hỏi lại:

- Tôi chạy thơ thằng chả hồi nào đâu?!

- Trương Nghĩa Kỳ là nó đó! Nó có cả tá bút hiệu khác nhau. Trương Nghĩa Kỳ là Trần Vấn Lệ đó! Ông khờ bỏ mẹ!

- Chết cha rồi! Sao tôi khờ và dễ tin dữ vậy trời! Thằng cha Trần Vấn Lệ này chơi tṛ ǵ đây mà gửi thơ Truơng Nghĩa Kỳ cho Lửa Việt?

 

Muốn chắc ăn hơn, tôi liên lạc nhà thơ Hà Ly Mạc, người ở cùng trại tù A với tôi ở Sông Mao, hiện ở San Jose. Anh Hà Ly Mạc cho biết chuyện bút hiệu của Trần Vấn Lệ y chang Hồ Công Tâm tiết lộ, tức là “người” có loạn bút hiệu, ngây thơ như tôi không biết đâu mà ṃ. Đă biết là quyết. Tôi hoàn lại tất cả thơ Trần Vấn Lệ gửi cho Lửa Việt và yêu cầu chấm dứt liên lạc. Rồi tôi mọi thứ bỏ lại sau lưng.

 

Một hôm Trần Vấn Lệ điện thoại lên từ Cali, tôi nhận ra tiếng và vô đề ngay. Tôi hỏi “anh là Trần Vấn Lệ, là Trương Nghĩa Kỳ, là Trần Mênh Mông?” Lệ xác nhận và yêu cầu tôi nên bỏ qua chuyện cũ.

 

 Trong lúc tôi ngần ngừ với lời đề nghị bất ngờ “bỏ qua chuyện cũ”của Trần Vấn Lệ th́ anh ta bỗng hỏi tôi một cách nghiêm trọng:

- Tôi hỏi thiệt! Anh có phải là con ông Phó Thầy ở Đại Nẫm không?

Nghe câu hỏi này của Trần Vấn Lệ, tôi ngộ ra, tôi chợt hiểu ra mọi vu chụp oan khiên của những năm tháng bị thiên hạ ném bùn và chụp mũ VC. Tôi nói ngay qua phone với Trần Vấn Lệ:

- Thảo nào mà anh không chụp mũ tôi là cộng sản! Ông Phó Thầy là ông Phó Thầy, cha tôi là cha tôi, hai người khác nhau, hai tuổi khác nhau. Ông Phó Thầy là người bà con xa phía bên bà nội tôi, lớn hơn ba tôi mấy chục tuổi, đâu phải là ba tôi. Hồi nhỏ tôi nghe đồn ông Phó Thầy có mấy đứa con theo VC, và nghe nói làm lớn... Nhưng ông ta đâu có dính dấp ǵ tới tôi. Song chính anh, chính anh lại là người làm chứng chuyền miệng với thiên hạ tôi là con của ông Phó Thầy có mấy thằng anh là tướng tá VC. Thảo nào mà tôi không bị anh và thiên hạ chụp nón cối cả mấy năm nay!

 

Tôi định “đục” Trần Vấn Lệ thêm qua phone, nhưng nhà thơ, nhà thiên tài hư cấu, “bịa chuyện không ra có” đă cúp phone, thăng tự lúc nào.

 

Trong giang hồ văn báo, nào ai biết cái chuyện trời ơi đất hởi oan khiên này cho tôi. Nó cứ tiếp tục được thêm mắm thêm muối, hành tiêu ớt tỏi, chiên xào... thả bồng bềnh, trôi nổi trên các diễn đàn internet, trên các báo của những phe nhóm thù tôi mà ông Trần Vấn Lệ cứ cố ư câm như hến, hay hư cấu thêm cho Làng Văn, Góp gió bịa đủ các loại “độc dược” đổ thêm lên các bài viết bài lăng nhục Hải Triều. Đến bây giờ họ vẫn tin ông Trần Vấn Lệ th́ tôi buộc phải lôi ông ra ánh sáng.

 

Tôi không biết ông Trần Vấn Lệ theo đạo nào, cái tâm có b́nh thường hay không, hay làng chàng như Osama bin Ladin căm thù người Mỹ muôn đời! Ông Bush chưa lôi được Osama bin Ladin ra khỏi mấy cái hang ở vùng biên thổ phía đông Afghanistan giáp Pakistan, nhưng tôi có khả năng lôi cả đám tà đạo trong làng văn bút phe đảng Trần Vấn Lệ ra ánh sáng cho bà con coi mặt!

 

Đọc mấy tờ báo bên Mỹ và Canada, tôi vẫn thấy sức làm thơ của Trần Vấn Lệ rất sung măn, những lời thơ nồng nàn yêu quê hương và yêu nước, thật giả không biết, song trong cái con người đó, trong cái đầu làm thơ đó, vẫn có một hốc tối bụi bậm, căm thù nhắm vào tôi gieo nộc độc qua những ḍng thần kinh hư cấu, bịa đặt, bệnh hoạn vô lư... Tôi tự hỏi không biết trong bóng tối, Trần Vấn Lệ là ai? Là ai? Tôi bất cần. Tôi lôi Trần Vấn Lệ ra ánh sáng cùng với phe nhóm Góp Gió và con ông đại tướng VC Nguyễn Chí Thanh để xem ông, phe nhóm hay tổ chức các ông có can đảm ra khỏi bóng tối, “lùm cây, bụi coû” minh chứng được các điều vu chụp và lăng nhục tôi. Chính v́ những điều vừa viết về Trần Vấn Lệ ở trên, tôi không ngạc nhiên về những điều nhà thơ Hồ Công Tâm viết về Trần Vấn Lệ:

 

Hơn một phần tư thế kỷ trôi qua, kể từ ngày cộng sản Bắc Việt xâm chiếm miền Nam, chế độ bạo tàn vẫn c̣n đó. Nhiều nạn nhân, trong đó có những người cầm bút, may mắn sống sót qua các trại lao động khổ ải, ra hải ngoại sinh sống, nay thấy nhà nước cộng sản mở cửa chiêu dụ, vội vă quên đi những đắng cay nhục nhă trong quá khứ, xun xoe bợ đỡ kẻ thù để thậm thụt trở về hưởng thụ “chơi cho rách nát xuân quê mẹ/kẻo lúc qua đây lại chết ghiền!”

 

Nhà thơ Nguyễn Hữu Nhật ở Na Uy điện thoại than phiền khi nghe nhà thơ Trần Vấn Lệ trong dịp trả lời phỏng vấn của đài VOA hồi tháng 9/2002 phát thanh về Việt Nam ca tụng Tố Hữu, ca tụng nhạc Trịnh Công Sơn, những bồi bút “đỉnh cao” của đảng. Từ mấy năm nay, Lệ đă đổi giọng, ca tụng “sự nghiệp đổi mới xây dựng đất nước của đảng Cộng Sản Việt Nam” như trong bài thơ ca tụng cây cầu Bắc Mỹ Thuận đăng trên tạp chí Đi Tới của Đoàn Minh Hóa xuất bản ở Canada.

 

Ở hải ngoại, ai c̣n lạ ǵ cái thành tích ném đá giấu tay, đâm bị thóc, chọc bị gạo, điêu ngoa dựng chuyện của Lệ, sống bám vào gấu quần của mấy nữ sĩ nửa mùa sồn sồn ở San Jose. Có người cho tôi biết ràng Trần Vấn Lệ c̣n núp dưới cái tên ViengCl@aol.com (?) thỉnh thoảng dựng chuyện chuyên đánh bẩn trên các diễn đàn điện tử. Tôi có trong tay những chứng cớ bút tích dơ bẩn chứng tỏ cái tư cách hèn hạ của Trần Vấn Lệ, nên tôi không ngạc nhiên khi thấy đương sự quay ngoắt 180 độ phủ phục dập đầu xuống đất ca tụng cựu thù cộng sản để “mở đường về nước” gục mặt hưởng thụ những ngày tháng c̣n lại của tuổi già.

 

Lệ từ ngày định cư tại Mỹ quốc,nhờ người vợ một ông Mỹ già ở Sunnyvale dẫn dắt đi khai bệnh tâm thần để được nằm nhà mần thơ, lănh tiền trợ cấp xă hội!”

 

(“Hiện tượng chao đảo trong giới văn nghệ sĩ”/Hồ Công Tâm/ Tạp chí Hải Ngoại Nhân Văn số 37 ra tháng 11/2002/ trang 03)

Con người như thế mà thơ lại mọc lên đầy trên những trang sách, báo phổ biến khắp nơi bên cạnh những vần thơ đen đục, những thủ đoạn bất minh, những hành vi vô đạo về mặt con người. Xét về một con người lương thiện b́nh thường... th́ không biết sự nghiệp văn học, chính trị của ông ta nên “thờ” chỗ nào? Ông ta có chỗ đứng rất “tin cậy” trên Góp Gió, Làng Văn... Và nếu tôi không lầm, ông ta c̣n là một thành viên viễn cư của Văn Bút Ontario thuộc nhóm Nguyễn Hữu Nghĩa, Khải Chính Phạm Kim Thư và Thi Giang Vơ Hữu Quyền aka Sáu Hồ Hởi của Góp Gió.

 

Về trường hợp không quân Nguyễn Văn Ngà.

 

Kế tiếp bài của Vơ Văn Sáu/Góp Gió và Khải Chính Phạm Kim Thư trong cùng số báo Góp Gió nói trên là bài viết của ông “Không quân Nguyễn Văn Ngà” ở Canada. Về mặt cá nhân, tôi và Nguyễn văn Ngà coi như không c̣n ǵ liên hệ với nhau, dù ở chung một tỉnh hay một thành phố. Ông Nguyễn văn Ngà có mặt trong tập sách này v́ ông là một nhân tố trong hệ thống ném bùn chằng chịt và mờ ám nhắm vào tôi, từ cái vị trí vô cùng thuận lợi trong những sinh hoạt cộng đồng và các tổ chức đấu tranh: Phó chủ tịch ngoại vụ của Tổng Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH tại Canada dưới thời đại tá Đào Ngọc Thọ, và ngoài ra, ông Ngà một thời c̣n là Phó chủ tịch ngoại vụ của THCTNCT bên cạnh anh chủ tịch Đào Văn B́nh. Từ  hai vị trí cao và cối này, ông rải thư văng bùn tôi trên Góp Gió, trên báo CTNCT ở Houston, trong các tổ chức CQN ở Vancouver, Calgary... cùng lúc với những hành động tương tự của nhóm Góp Gió, Làng Văn. Tôi không rơ sau khi Nguyễn Hữu Nghĩa đứng ra thành lập cái gọi là “Liên Mạng Thông Tin” đặt người khắp nơi để thu tin tức, ông Nguyễn Văn Ngà có là một trong những mắc lưới trong Liên Mạng của Nguyễn Hữu Nghĩa hay không, nhưng rơ ràng là những nhân vật này có liên hệ và liên lạc với nhau.

 

Truớc đây vài năm, khi nhóm ông Nguyễn Văn Ngà nắm Hội Cựu Chiến Sĩ VNCH tại Vancouver, BC, nhóm này có chính thức đề nghị Cộng Đồng Việt Nam tại Vancouver yễm trợ để họ đứng ra tổ chức một buổi nói chuyện đầu tiên cho Nguyễn Hữu Nghĩa tại thành phố này; đề nghị trên bị Cộng Đồng bác bỏ. Vị chủ tịch Cộng Đồng cho biết không thể tổ chức cho con ông Nguyễn Chí Thanh nói chuyện ở thành phố này. Nếu Hội Cựu Chiến Sĩ đứng ra tổ chức, th́ phải nói rơ là nhóm cá nhân chứ cũng không được lấy danh xưng Hội Cựu Chiến Sĩ. Việc Nguyễn Hữu Nghĩa đến nói chuyện ở Vancouver dẹp luôn tới hôm nay. Tôi nhắc lại dữ kiện này để độc giả thấy nhóm ông Nguyễn Văn Ngà ở Vancouver, Canada và nhóm ông Nguyễn Hữu Nghĩa ở Toronto thực ra cùng nằm trong một mạng lưới mà thôi.

 

Trở lại bài viết của Nguyễn Văn Ngà trên Góp Gió. Bài viết đó cũng là loại văng bùn và lăng nhục nhắm vào Hải Triều kiểu “ba mặt giáp công” tung ra công luận, được gửi đăng trên Góp Gió, báo của Cựu Tù Nhân Chính Trị bên Hoa Kỳ, được in rải ở Canada và nhất là ở Calgary, trong cái thời ông Ngà c̣n là Phó Chủ Tịch Ngoại Vụ (?) bên cạnh chủ tịch Đào Văn B́nh, chủ tịch Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị. Một trong những điều ông viết làm tôi chú ư là “Mong ông trở về với chính nghĩa quốc gia, với đường ngay nẻo thẳng, anh em và các chiến hữu sẽ mở rộng ṿng tay để đón ông.” Lá thư văng bùn bịa đặt của ông tung bay khắp nơi cùng lời kêu gọi trịch thượng của một người có một hành tung đen thui, mịt mờ sương khói. Làm sao tôi có thể sinh hoạt chung và trở về với cái thứ anh em mà tôi không tin về tư cách, sự thành thật và lư lịch chính trị vô cùng mù mờ, không một ngày nằm tù VC:

 

- Ông không quân Nguyễn Văn Ngà đă từng là phụ tá của chủ tịch Đào Văn B́nh thuộc Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị mà anh B́nh không hề biết lư lịch, số quân, cấp bậc thật của ông Ngà, kể cả những anh em trong các Khu hội hay Hội khắp nước Mỹ.

 

- Ông không quân Nguyễn Văn Ngà đă từng là chủ tịch Hội Cựu Chiến Sĩ VNCH ở BC, Canada, mà theo báo Thép Súng của Hội Cựu Quân Nhân Ontario do không quân Lưu Văn Giỏi làm chủ tịch thuở xưa, hàng năm, mỗi lần làm lễ thượng kỳ ở Toronto, ông Ngà đă đáp máy bay từ  Vancouver sang Toronto mấy ngàn cây số để tham dự buổi lễ, nghiêm chào quốc kỳ và sau đó về lại Vancouver sau buổi lễ! Vancouver cách Toronto 5,6 ngàn cây số, gần bằng Santa Ana Florida. Mấy ai làm được điều này?!! Nhóm Toronto quảng cáo, bốc thơm và xây dựng tên tiếng cho con gà ở Vancouver thế này phải nói là tuyệt vời!

 

(Đặc san Thép Súng ngày Quân Lực 1997, trang 12, h́nh số 3 ghi chú “Chiến hữu Nguyễn Văn Ngà, người có râu mép, đứng cạnh 3 người Mỹ, đă đến từ Vancouver chỉ với mục đích được chào lá quốc kỳ Việt Nam Tự Do trong ngày Quốc Hận, sau đó đă vội vàng trở về Vancouver!”)

 

Báo Thép Súng đăng h́nh và ghi chú điều này để tỏ ra ông Nguyễn Văn Ngà là một người nhiệt thành, có ḷng yêu nước vô biên. Trong thời gian này, hầu như tất cả cựu sĩ quan cấp úy các hội cựu quân nhân từ Calgary qua tới miền đông Canada (Montreal, Ottawa, Toronto...) khi gặp đều giơ tay chào “thiếu tá Không quân Nguyễn Văn Ngà” và được chào lại một cách ngon lành, chẳng ai thắc mắc!

 

(Xin công bằng mà nói rơ, ông Nguyễn Văn Ngà không tự xưng cấp bậc, tôi nghĩ vậy, song ông cũng không bao giờ cải chính vụ cấp bậc, lon lá khi các cựu sĩ quan cấp úy chào ông trong khi cấp bậc chính thức củ ông trong quân ngủ chỉ là một hạ sĩ quan!)

 

- Ông không quân Nguyễn Văn Ngà không biết theo cơ duyên nào, đă nương theo cái “lon sĩ quan tự ư ngộ nhận” đó để leo lên cái chức “Phó Chủ Tịch Ngoại Vụ” của Tổng Hội/ Liên Hội Cựu Quân Nhân VNCH tại Canada dưới thời Đại Tá Đào Ngọc Thọ. Toàn Liên Hội chẳng ai biết lư lịch, cấp bậc thật của ông Ngà. Khi Đại tá Thọ thông báo việc ông từ chức, không quân “thiếu tá” Nguyễn Văn Ngà trên nguyên tắc sẽ phải lên thay thế chỗ của Đại tá Thọ. Tin này được công bố ra th́ bỗng một tài liệu gửi từ California đề Wesminster 18/7/2000 gửi thẳng cho Cựu Đại tá Đào Ngọc Thọ, Chủ Tịch Ban Chấp Hành Tổng Hội CQN/QLVNCH tại Canada, đồng thời bản sao tung ra các nơi, công bố lư lịch của ông Ngà: Ông quả thực có phục vụ trong binh chủng không quân QLVNCH, nhưng chỉ với cấp bậc Trung sĩ nhất. Gia đ́nh ông là gia đ́nh “cách mạng/liệt sĩ” con ông Bảy Nhung, xếp ga xe lửa, làm việc cho Trung ương cuộc miền Nam của MTGPMN, và nhờ chỉ là quân nhân cấp nhỏ, lại có người thân làm lớn phía bên kia nên ông được “không quân quân đội nhân dân”của VC dùng lại một thời gian 5 năm tại Tân Sơn Nhứt. Sau này không biết v́ sao ông ra khỏi nước.

 

Trên đây chỉ là những điểm chính tóm gọn trong tài liệu, chỉ có ông Ngà mới có thể trả lời hư hay thực, song tài liệu này được gửi thẳng cho Tổng Hội Canada, và v́ thế chuyện không quân Nguyễn Văn Ngà thay thế Đại tá Thọ đă không thành.

 

Tôi không quyết đoán sự hư thực của tài liệu, song nếu chi tiết tài liệu đưa ra không thực, th́ tại sao ông Ngà im lặng, tại sao ông bị ra khỏi chức Phó chủ tịch ngoại vụ trong Ban Chấp Hành Tổng Hội?

Trong kỳ Đại Hội Toàn Quân tháng 9/2003, ông Ngà có mặt trong hệ thống Tổng Hội Không Lực, và theo niên trưởng Lê Văn Trang, Chủ tịch hiện nay của Tổng Hội Canada th́ ông không quân Nguyễn Văn Ngà không c̣n là thành viên của bất cứ hội cựu quân nhân nào thuộc Tổng Hội Canada. Tại sao?!

 

- Trong ngày cuối của Đại Hội Toàn Quân 2003, anh em trong các phái đoàn Canada ngạc nhiên thấy không quân Nguyễn Văn Ngà mang ba bông mai cấp đại úy trên cầu vai và nón không quân, lên sân khấu buổi tiệc, bắt tay một số tướng lănh khi quan khách ra về. Anh em Calgary biết ông Ngà, cho hay ông Ngà “đă xuống một cấp”! H́nh ảnh “không quân đại úy Nguyễn Văn Ngà”có trong các DVD và băng nhựa của Đại Hội Toàn Quân, và h́nh ông có thể nhận ra cả trên b́a DVD của ĐHTQ.

 

- Ông Nguyễn Văn Ngà sau đó đă chính thức đại diện Tổng Hội Không Lực trong phái đoàn qua Thái Lan thăm Lư Tống. Không biết Tổng Hội Không Lực QLVNCH ở hải ngoại có biết cấp bậc thực của không quân Trung sĩ Nguyễn Văn Ngà hay không?

Tôi xin nói lại một lần nữa, các dữ kiện thu gọn trên đây, đối với ông Nguyễn Văn Ngà, trong phạm vị cá nhân, lẽ ra tôi không cần tŕnh bày, song v́ tầm quan trọng của chuyện vu cáo, lăng nhục có hệ thống nhắm vào tôi, tôi có đủ lư do để kết luận nhân vật Nguyễn Văn Ngà là một nhân tố trong cái chùm “mờ đục sương khói” của nhóm “chụp mũ, lăng nhục, bịa đặt, ném bùn” có chủ đích, có chỉ đạo... không những nhằm vào các nổ lực làm tác hại cá nhân Hải Triều mà c̣n “có một cái ǵ đó đáng ngờ” trong các hội đoàn và sinh hoạt chính trị chống cộng ở hải ngoại.

 

C̣n Nguyễn Hữu Nghĩa, ông ta nằm trong thành phần giám sát Hội Cựu Quân Nhân Ontario, thuộc Tổng Hội Canada của niên trưởng Lê Văn Trang, một bộ phận quan trọng của Tập Thể Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Ḥa Hải Ngoại; Nguyễn Văn Ngà, đại diện Tổng Hội Không Lực, Vơ Văn Sáu Hồ Hởi với tờ Góp Gió, cùng nhóm hai nhân vật trên, nhưng lại là nơi tập trung những trận lăng nhục và ném bùn tàn độc, dai dẳng nhắm vào Đại Hội Toàn Quân/Tập Thể Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Ḥa Hải Ngoại, tướng Lê Minh Đảo và GS Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh. Không biết có nên coi đây là một hiện tượng nghịch lư cần lưu ư và nghiên cứu hay không?!

 

Chính v́ những quan ngại này mà tôi phải lên tiếng. Lên tiếng dơng dạc, công khai giữa đất trời lồng lộng ở xứ tự do này. Những ai coi đây chỉ là việc cá nhân th́ cứ tự nhiên. Giải bài toán mờ mờ ảo ảo này là trách nhiệm của các tổ chức hay do sự ṭ ṃ của của thức giả quan tâm và am hiểu t́nh h́nh “gió tanh mưa máu” vi tế, phức tạp trong làng văn báo, trong sinh hoạt đấu tranh chính trị ở hải ngoại.

 

Hải Triều (Trích trong Vũng Lầy Văn Báo Hải Ngoại)