ỦY BAN PHÁT HUY TÀI NĂNG GIỚI TRẺ 3153 Oakbridge Dr. San Jose CA 95121 (408) 223-8433

Dr. Nguyen van Canh, Chairman; e-mail: canhnguyen1@yahoo.com Prof. Tran cong Thien, President, Viet Culture Assoc.; Do doan Que, President, Viet Lawyers Association; Dinh thanh Chau, Past President, Viet Lawyers Association; Nguyen trung Cao, News Editor; Prof. Hoang D Viet, Santa Cruz; Prof. Trieu binh Hung, San Jose City College (Economics); Prof. Nguyen Kim Loan, San Jose City College (Chemistry); Dr. Nguyen h. Tuan, Fellow, Lawrence Livermore Lab., University of California, representing VACETS; Prof. Ngo duc Diem, Director, VIVO; Mr. Thao Dang, Businessman; Mr. Nguyen van Chan, Engineer; Mrs Pham van Phung, member, Trung Vuong Group; Mr. Dinh Te, News Editor; Miss Ho Tuyet Mai, Coordinator, ACSAV Youth Activities Program ; Mr. Nguyen thanh Ha. Engineer; Mr. Nguyen Son, Editor, Nha Magazine; Mr. Nguyen ngoc Bich, Attorney; Dr. Nguyen Thu Tam, DDS; Mr. Pham cong Bach, Retired; Mr. Ngo ngoc Trung, Associate Researcher, Center of Vietnam Studies, San Jose.

I. SỰ CẦN THIẾT PHÁT HUY TÀI NĂNG GIỚI TRẺ

Nguyễn văn Canh 18 tháng 2, 06

PHÂN TÍCH NHU CẦU

Trong lãnh vực giáo dục, trẻ em Việt nam đã từ lâu đạt được thành tích đáng ngợi khen tại học đường. Sự việc này đã được truyền thông của người bản xứ nhắc đến nhiều từ đầu thập niên 1980. Đạt được thành tích trên tất nhiên là bước đầu của sự hiện diện các chuyên viện Mỹ gốc Việt trong các lãnh vực khoa hoc kỹ thuật học, gồm cả trong lãnh vực khoa học xã hội. Chỉ trong vòng 30 năm lập nghiệp tại xứ này, đã rất nhiều chuyên viên gốc Việt trẻ tài ba vuợt trội đã có mặt trong những lãnh vực khó khăn nhất, như về nguyên tử, không gian, hoá học, điện toán, quản trị v.v và đã có những phát minh góp mặt vào sinh hoạt chung của thế giới trong nhiều lãnh vực khác nhau.. Tuy nhiên, còn có rất nhiều trường hợp các thanh niên Việt ưu tú bỏ lỡ cơ hội tiến lên xa, đặc biệt là tại Hoa Kỳ, vì thiếu hiểu biết các tin tức hay cơ hội thăng tiến, thiếu hướng dẫn đầy đủ. Chúng ta cần phải có quan niệm và chiến lược hoạt động thích hợp dựa trên thực tại, ta mới có thể thúc đẩy và phát huy tài năng của số thanh niên ấy. Chúng ta cần tìm cách tiếp tay với họ để họ trở thành những chuyên viên hay những khoa học gia ở xứ này. Nếu đội ngũ chuyên viên cao cấp ấy trở thành đông đảo, người Việt sẽ có thể đủ sức cạnh tranh với các sắc dân khác, và đó cũng là nguồn cung cấp những nhân tài xây dựng một nước Việt nam tự do, dân chủ và giầu mạnh khi thời cơ thuận lợi.

CHỦ ĐÍCH

Với phần phân tích nhu cầu vừa nêu ra, Ủy Ban Phát Huy Tài Năng Giới Trẻ Việt được thiết lập vào tháng 6, 2005, tìm cách khuyến khích thanh niên sinh viên Việt theo gương những anh chị đã thành công trong lãnh vực kỹ thuật học, khoa học kể cả khoa học xã hội như kinh tế, thương mại, quản trị, luật học, … qua những buổi nói chuyện thân mật của các chứng nhân và dùng cơm trưa với họ. Các chứng nhân này là mẫu người điển hình (role model). Họ đã vượt qua mọi khó khăn, thử thách để đạt tới thành công. Các kinh nghiệm sống do các chứng nhân kể lại và qua các câu hỏi và trả lời hay là trao đổi trực tiếp giữa thuyết trình viên và tham dự viên được sử dụng làm ‘case history’, một phương pháp được áp dụng trong Khoa Hành Chánh Cộng Quyền Học, gíup tham dự viên cứu xét mô thức, kinh nghiệm giải quyềt vấn đề của thuyết trình viên, rồi tự tìm ra một con đường riêng, một lối đi cho cá nhân mình để đạt tới thành công. Các buổi họp mặt này sẽ cung cấp cơ hội cho những ai quyết tâm tiến bước trên con đường ấy vì có thể hiểu hiết về thực trạng, hoàn cảnh, đánh giá chính mình, cũng như chuẩn bị tinh thần “ nhập cuộc”. Sẽ giúp cho biết những cơ hội hiện tại hay tương lai, biết về học hành và nghề nghiệp, nhất là xã hội và kiến thức của loài người thay đổi mau chóng quá sức tưởng tượng , ngay cả so với mấy chục năm vừa qua, và tìm các người bảo trợ giúp đỡ để tạo cơ hội thăng tiến. Đây cũng là dịp gặp thêm bạn mới, có thể giúp đỡ lẫn nhau trên con đường hoạt động về sau.

BAN TỔ CHỨC

Ban tổ chức chúng tôi gồm một số ngừơi đã hoạt động trong lãnh vực giáo dục thuộc nhiều ngành tại Việt nam cũng như tại Hoa Kỳ… Trợ lực cho chúng tôi còn gồm cả một số giáo chức Đại học trẻ hiện dạy tại các trừong Đại học địa phương, một số người đang đóng vai trò quan trọng trong các công ty tư nhân, hoặc cơ quan công quyền và một số nhà hoạt động cộng đồng.

Muốn cho các thanh niên sinh viên nào quyết tâm theo đuổi mục tiêu, họ luôn cần có sự hướng dẫn, cố vấn, bảo trợ hay đúng hơn là dẫn dắt (mentor), Ủy Ban Phát Huy Tài Năng Giới Trẻ Việt có được sự cộng tác của thành viên Hội VACETS. VACETS là chữ viết tắt của Vietnamese Association of Computering, Engineering, Technology, and Sciences.(HỘI ĐIỆN TOÁN, KỸ SƯ, KỸ THUẬT HỌC VÀ KHOA HỌC NGƯỞI VIỆT.) Tổ chức này qui tụ rất nhiều anh chị em người Mỹ gốc Việt trẻ, lớn lên và được huấn luyện tại Hoa Kỳ. Hầu hết các anh chị ấy hiện đang dạy học, hay đảm nhiệm các chức vụ nghiên cứu khoa học, kỹ thuật học, hay giữ các chức vụ quan trọng hay lãnh đạo trong các cơ quan chính quyền hay đại công ty của người bản xứ. Các anh em ấy sẽ tự mình làm hay tìm ra các hướng dẫn viên, bảo trợ viên hay cố vấn, đúng hơn dẫn dắt thiết thực và hữu hiệu nhất cho giới trẻ muốn thăng tiến trên con đường mà họ vạch ra. Các kỹ thuật gia hay khoa học gia này là những nhà thực hành, đang hoạt động trong lãnh vực liên hệ, nên hiểu biết nhiều về ngành của mình hơn bất cứ ai khác. Họ sẽ hướng dẫn các thanh niên suốt các đọan đường tiến thân về sau. Trong suốt hơn một năm qua khi sinh hoạt trong Ủy Ban này, chúng tôi có dịp gặp gỡ và ghi nhận những tinh thần quyết tâm và hi sinh tuyệt vời của rất nhiều anh chị kỹ thuật gia, khoa học gia ấy. Họ sẽ đóng góp tích cực vào công tác đầy ý nghĩa và vô vị lợi này. Và sau cùng là sự đóng góp nhiệt thành và vô vị lợi, dù rất tốn kém của LS Đinh thành Châu để dự án mong được thành công.

HOẠT ĐỘNG

Căn cứ vào nhu cầu này, chúng tôi cần tìm ra biện pháp để nâng cao trình độ trí tuệ của giới trẻ Việt nam, ngõ hầu họ có thể đóng góp đúng mức trí tuệ của họ vào các ngành sinh hoạt của xã hội, và qua đó góp phần của người Việt tự do cho tiến bộ chung của cộng đồng nhân loại, cũng như xây dựng một nước Việt nam tự do dân chủ trong tương lai. Vậy câu hỏi là Ủy Ban có hoạt động như thế nào để đạt hiệu năng? -Việc đầu tiên là cần tìm ra hoạt động này để khêu gợi và khuyến khích giới trẻ. Ủy Ban sẽ tổ chức các buổi nói chuyện cho thanh niên sinh viên Việt vì họ là đối tượng của chương trình này. Chúng tôi nhắm vào học sinh từ lớp 12 trở lên. Ở tuổi đó, thanh niên đang chuẩn bị hay đã lên Đại học. Họ có ưu tư về tương lai. Nghĩa là nhóm này và cộng thêm cả sinh viên đang học tại các trường Đại Học, nhất là sinh viên sắp tốt nghiệp Ban Cử Nhân. Họ đang suy nghĩ đến việc tiếp tục học ở bực cao hơn. Như thế đối tượng của chúng tôi gồm cả sinh viên đã tốt nghiệp nữa. Ủy Ban cũng thấy tầm quan trọng của các phụ huynh hay những vị trong cộng đồng quan tâm đến nhu cầu này. Vì lẽ theo truyển thống văn hoá của dân tộc, ảnh hưởng của các vị ấy đóng một vai trò rất lớn cho tương lai của con cháu. Vì thế Ủy Ban mời các vị ấy đến tham dự các buổi nói chuyện, với mục đích hiểu vấn đề để khuyến khích con em theo đuổi mục tiêu trên. Qúi vị phụ huynh là điểm tựa tinh thần cho họ. Ủy Ban dự trù tổ chức mỗi năm 2 lần. Ủy Ban sẽ mời các anh chị đã thành công vượt bực đến tiếp xúc và nói chuyện cho giới trẻ nghe. Buổi nói chuyện đầu tiên sẽ được tổ chức vào ngày Chủ Nhật 26 tháng 3, 06 tại Phòng Khánh Tiết của Nhà Hàng Kobe, Santa Clara, CA. có ăn trưa. Các tham dự viên không phải trả một phí khỏan nào. Tuy nhiên cần phải ghi danh trước để Ban Tổ Chức sắp xếp cho chu đáo. Mỗi chương trình sẽ được loan báo vào thời điểm thích hợp. -Ngoài ra, sau khi tham dự các buổi họp mặt này, có thanh niên nào cần hỏi thêm về ngành học, trường học có ngành chuyên môn với phẩm chất cao, các cơ hội hay điều kiện phải có để được theo học như trên, về tương lai, về việc làm, giới thiệu vào các trường chuyên môn, các anh em VACETS và các giáo sư người Việt khác kể cả những ngừơi không phải gốc Việt sẽ sẵn lòng hướng dẫn những ai muốn học lên.

Đây là một công tác có một tầm phạm vi hoạt động rất lớn và với một mục tiêu rất cao. Hiệu quả của nó không nhìn thấy trước mắt. Và các hoạt động này không nhắm vào lợi ích hoặc lợi lộc cho cá nhân của ai, kể cả của nhóm chúng tôi dù quí anh chị em đứng ra tổ chức có người phải gánh chịu các tổn phí về phần họ. Tuy nhiên, cá nhân các đối tượng là ngừơi được hưởng lợi ích và Ủy Ban quan niệm rằng qua các cá nhân ấy họ sẽ giúp ích cho dân tộc Việt về nhiều mặt. Công tác trực tiếp của chương trình này là khuyến khích và hướng dẫn và giúp cho những thanh niên sinh viên Việt nam ưu tú nào quyết tâm theo đuổi đến bực cao nhất của nền giáo dục hiện đại, để họ trở thành những người tài ba. Đặc biệt là chúng ta có nhân tài xây dựng một nước Việt tự do, dân chủ giầu mạnh trong tương lai. Rất nhiều người trong giới trẻ Việtnam có tài năng cho đến nay đã trở thành nổi tiếng vì những đóng dóp trí tuệ của họ không những cho Hoa Kỳ hay Âu Châu mà cho cả nhân loại. Tuy nhiên còn có rất nhiều người rất giỏi, nhưng không biết đến cơ hội tốt hay không được khuyến khích hay hướng dẫn hay gíup đỡ đúng mức, nên đã bỏ mất cơ hội để trở thành những ngừơi Việt có thể góp phần xứng đáng với khả năng trí tuệ của mình cho cộng đồng nhân loại.

Chúng tôi cần nhấn mạnh rằng trong trường hợp này tại Hoa Kỳ, tài chánh không phải là vấn đề khó khăn, là trở ngại cho việc tiến thân theo hướng đó. Để khuyến khích thanh niên sinh viên Việt theo đuổi mục tiêu trên, Ủy Ban sẽ mời kỹ thuật gia Dung Trung, một thanh niên Việt thành công vượt bực đến nói chuyện cho họ nghe. Anh Dung Trung khi sang Hoa Kỳ tị nạn vào năm 1985, và sau một thời gian phấn đấu gian khổ đã thành công trên đường học vấn, rồi cũng thành công trong phát minh vể điện toán. Anh bán công ty với một giá là 1 tỉ 800 triệu MK. Anh là gương sáng cho họ noi theo. Đây là buổi nói chuyện đầu tiên trong dự án này. Một dàn nhân sự trẻ ưu tú của hàng ngũ tị nạn là những kỹ thuật gia hay khoa học gia trong nhiều ngành, đang làm việc cho các cơ quan công hay tư, tại xứ này sẽ sẵn sàng tiếp tay vào công tác có lý tưởng cao cả này. Đây là một công tác dài hạn mà kết quả chỉ có thể thấy được trong dài hạn, có thể hàng chục năm về sau.

TẦM QUAN TRỌNG CỦA CÔNG TÁC

Về tầm quan trọng của công tác cố vấn hay hướng dẫn các thanh niên sinh viên để đi đúng đường, tôi cũng đã có một số kinh nghiệm. Trong 30 năm qua, thoạt đầu để có một hàng ngũ cán bộ chuyên môn về luật để bảo vệ người tị nạn, tôi đã bỏ rất nhiều ngày tháng tìm tòi, tiếp xúc, đấu tranh gay gắt, nhất là đối với Luật sư đoàn California để cho luật gia tị nạn Việt nam được thi lấy bằng hành nghề mà không phải học lại từ đầu, và để có được một số chương trình tái huấn luyện luật gia ấy tại một số trường Đại Học Luật trong vùng này, ngoài các cá nhân được giới thiệu đến các chương trình huấn luyện luật khác trên tòan quốc. Chưa kể đến hàng trăm cựu sinh viên được giới thiệu đến các trường ngoài bộ môn luật học. Ứng dụng vào trường hợp này, chúng tôi thấy rằng công tác hướng dẫn, dẫn dắt thanh niên trẻ vào một con đường nào đó là một điều rất quan trọng, vì gíup cho thanh niên khỏi bỡ ngỡ về hướng đi trước cái mà chúng ta gọi là “biển học mênh mông” Người dẫn dắt cung cấp các dữ kiện, khuyến cáo nhựng gì gọi là cần thiết để thanh niên chuẩn bị trước khi quyết định bước vào một lãnh vực nào, gồm cả việc tự đánh gía để xét xem có khả năng thích hợp trước khi lựa chọn. Thanh niên cũng dược biết triển vọng thành công trên đường học vấn, lãnh vực hoạt động trong tương lai khi ra trường, nhất là việc làm. Các hướng dẫn viên này đã chính mình trải qua đoạn đường này nên biết rõ những gì xảy ra, và đặc biệt là ngành hoat động và nhu cầu của ngành đó. Tại các đại học, thường có cố vấn hướng dẫn thanh niên sinh viên. Tuy nhiên các cố vấn này chỉ biết chung chung về tên một chương trình, vì thế không thể trả lời các câu hỏi đặc định. Ngoài ra, yếu tố văn hoá cũng là một điều cần phải lưu tâm. Hướng dẫn viên người Việt và tuổi tác không chênh lệch là bao nhiêu sẽ giúp ích nhiều để thanh niên Việt lấy quyết định cho mình. Cái giá trị của người hướng dẫn hay dẫn dắt thanh niên hay sinh viên là ở chỗ đó. Nếu biết trước mình không có khả năng thích hợp, hay việc học đòi hỏi cố gắng quá mức về thể chất lẫn tinh thần, thanh niên sinh viên có thể chọn ngành khác, mà sự thành công dễ hơn, và đem lại hiệu quả nhiều, hơn là lao đầu vào một lãnh vực không thích hợn với khả năng tinh thần, thể chất, hay có thể phải bỏ cuộc nửa chừng. Sau khi tốt nghiệp, cũng cần có hỗ trợ khác: Người dẫn dắt ở trong ngành lâu năm có một hệ thống liên lạc nhiều và rộng lớn rộng, biết nhiều, có thể giới thiệu đến những nơi có nhu cầu tuyển dụng tài năng mới. Như thế có cơ may kiếm được việc làm, để phát huy tài năng của mình. Tôi đã có một kinh nghiệm về vấn đề này. Cách đây khoảng 6 hay 7 năm, tôi biết một sinh viên Mỹ ( không phải người Việt) tốt nghiệp Ph.D. ngành hoá học của Đại học Berkeley. Anh này thật là xuất xắc. Trước đó, Anh được gửi xuống UCLA làm nghiên cứu cho luận án tiến sĩ tại Đại Học UCLA dưới sự chỉ đạo của một giáo sư rất nổi tiếng trong lãnh vực hoá học của anh ấy vì lẽ Berkeley không có ngành chuyên môn này. Trong thời gian là nghiên cứu hậu tiến sĩ tại đây, anh đã phát minh một dự án ứng dụng điện tóan trong hoá học. Hewlett Packer là công ty tài trợ dự án nghiên cứu này, và kết quả là giúp cho HP tiến một bước nhảy vọt trong ngành điện toán nhờ phát minh của anh. Liên tiếp trong những năm kế, các phát minh khác ra đời. Rồi anh ấy chuẩn bị xin một chỗ dạy. Anh chỉ nộp đơn xin dạy ở Berkeley, và MIT, không nộp đơn đến trường khác. Cô vợ của anh một hôm gặp tôi có nói rằng anh ta đang nộp đơn xin việc ở các trường trên, và có nói rằng một trường Đại Học khác trong vùng đó là California Technology Institute ở Pasadena, CA có gửi giấy mời đến phỏng vấn, dù anh không nộp đơn xin dạy. Anh nghĩ rằng truờng đó rất nhỏ, không có uy tín và không thèm trả lời. Nghe thấy thế, tôi khuyên rằng Caltech trong nhiều năm liên tiếp đứng đầu về techonology, cao hơn Berkeley và MIT, và khuyên anh ấy đến phỏng vấn dù anh ta đã bỏ thư mời đi cách đó 3 tháng rồi. Anh được nhận ngay. Về lương bổng, Caltech trả lương cho anh gần gấp 2 lần ở Berkeley. Caltech giúp anh rất nhiều trong công việc giảng dạy và tạo mọi điều kiện thuận lợi để phát minh của anh được phát triển. Caltech cấp cho anh 3 sinh viên hậu tiến sĩ, gíup cho việc nghiên cứu và phụ giảng. Caltech là trường nhỏ, nhưng chọn lọc và ngân sách đồ sộ. Ban tuyển mộ của trường đi tìm kiếm những tài năng mới, độc đáo đến trường. Lúc đó cả trường chỉ có 1,500 sinh viên trong đó có 900 là sinh viên ban tiến sĩ và hậu tiến sĩ, và chỉ có 600 SV Ban Cử Nhân. Sau khi anh vào dạy tại Caltech, ông Thầy của anh cũng rời UCLA và đến dạy tại đó.

x x x

Vậy hiểu biết là điều kiện cần thiết để thành công. Cần cho có kết quả tốt, cũng cần có sự tham gia đóng góp của cộng đồng trong nhiều mặt. Nhân đây, tôi cũng kể lại câu chuyện ( dù có thể có một vài chi tiết nhỏ mà tôi không nhớ chính xác) mà tôi đã nói ở đâu đó rằng vào khoảng 1987 hay gì đó một ký giả người Mỹ tên là Martin, cũng là một luật sư, làm cho tạp chí Times từ New York đến văn phòng của tôi tại Viện Nghiên cứu Hoover về Chiến Tranh Cách Mạng và Hoà Bình tại Đại Học Stanford phỏng vấn tôi về ngườị nạn mà ông ta cho rằng người Việt tị nạn là một nhóm di dân, mới đến, rất đặc biệt làm cho ông ta phải lưu tâm. Trước khi ra về ông ta nói “ người Việt các ông sẽ lãnh đạo xứ này”. Vậy, Lãnh đạo hay không là tùy chính chúng ta. Thế hệ đàn anh của thanh niên Việt sẵn sàng gíup đỡ thanh niên Việt trẻ hơn tiến lên. Trí tuệ người Việt trẻ có thể phát huy không giới hạn. Cần biết nắm bắt lấy cơ hội và làm rạng danh con Lạc cháu Hồng.

II. THÔNG BÁO

ỦY BAN PHÁT HUY TÀI NĂNG GIỚI TRẺ 3153 Oakbridge Dr., San Jose CA 95121, (408) 223-8433

6 tháng 3, 2006

THÔNG BÁO

Ủy Ban Phát Huy Tài Năng Giới Trẻ trân trọng thông báo: Ủy Ban sẽ tổ chức một buổi nói chuyện cho thanh niên Việt nam vào ngày Chủ Nhật 26 tháng 3, năm 2006, từ 11 giờ sáng tới 3 giờ chiều tại nhà Hàng Kobe, 2086 El Camino Real, Santa Clara, CA 95050

“ Một kinh nghiệm tiến tới thành công”

Ngừơi nói chuyện là Anh Dung Trung, một thanh niên tị nạn, vựơt biển tìm tự do, đến Hoa Kỳ vào năm 1984, lúc mới 17 tuổi. Anh Dung Trung không có bằng trung học và phải thi GED, rồi Đại Học Massachusetts, ở Boston. Trong vòng 3 năm, anh đã đậu 2 bằng Cử Nhân: Toán và Điện Tóan. Sau khi tốt nghiệp Cao Học ở Boston University, anh hoạt động trong ngành địện toán. Anh sáng chế ra một chương trình điện toán và chương trình này được áp dụng rộng rãi trong kỹ nghệ liên hệ. Đến năm 2000, công ti Vignette đã mua chương trình này của anh với giá là 1 tỉ 800 triệu Mỹ Kim. Anh Dung Trung sẽ nói về những kinh nghiệm, khó khăn mà anh gặp phải, mục tiêu và hoài bão của anh; phương cách mà anh vựot qua các trở ngại để đạt mục tiêu về học vấn và thành công trong nghề nghiệp. Anh là một mẫu người hay một gương sáng cho các thanh niên Việt noi theo. Tiếp theo phần nói chuyện rất ngắn là giải đáp thắc mắc dưới hình thức câu hỏi và trả lời, kể cả câu hỏi liên hệ đến huấn luyện tại Hoa Kỳ.

Phương pháp giải quyết khó khăn của anh là một mô hình được tham dự viên nghiên cứu để áp dụng và tìm ra cách giải quyết các khó khăn cho chính mình trên đoạn đường đi để tiến tới thành công.

Ngoài ra, sau đó một dàn nhân sự trẻ ưu tú của hàng ngũ tị nạn là những kỹ thuật gia hay khoa học gia trong nhiều ngành, đang dạy tại các Đại Học hay làm việc cho các cơ quan công hay tư tại xứ này, có cả sự cộng tác của VACETS mà Tiến sĩ Nguyện hữu Tuấn làm đại diện, sẽ tiếp tay vào công tác có lý tưởng cao cả này, bằng cách hướng dẫn dẫn dắt những thanh niên sinh viên Việt nam ưu tú nào quyết tâm theo đuổi đến bực cao nhất của nền giáo dục hiện đại, để họ trở thành những người tài ba, đóng góp hữu ích cho dân tộc Việt dù họ ở bất cứ nơi đâu. Điều quan trọng là chúng ta có nhân tài xây dựng một nước Việt tự do, dân chủ giầu mạnh trong tương lai. Rất nhiều người trong giới trẻ Việtnam có tài năng cho đến nay đã trở thành nổi tiếng vì những đóng dóp trí tuệ của họ không những cho Hoa Kỳ hay Âu Châu mà cho cả nhân loại. Tuy nhiên còn có rất nhiều người không biết đến cơ hội tốt hay không được hướng dẫn hay gíup đỡ đúng mức nên đã bỏ mất cơ hội để trở thành những ngừơi Việt có thể góp phần xứng đáng với khả năng trí tuệ của mình cho cộng đồng nhân loại.

Đây là buổi sinh hoạt đầu tiên trong chương trình được dự trù dài hạn này. Ủy Ban dự trù mời các tài năng khác trong các buổi sinh hoạt kế tiếp, và sẽ được loan báo sau.

Đối tượng của chương trình này là giới trẻ Việt, từ lớp 12 Trung học trở lên, các sinh viên các truờng Đại Học, cả những sinh viên đã tốt nghiệp Ban Cử Nhân, để tiếp tay với họ chuẩn bị tiến xa hơn trên đường học vấn.

Uỷ Ban nhận thấy theo truyền thống văn hoá của dân tộc, phụ huynh các thanh niên có phần đóng góp đáng kể vào công tác giáo dục của con cái, kể cả tạo ra một bàu không khí thuận lợi cho công tác này để con em mình tiến lên. Vì thế Ủy Ban trân trọng mời các phụ huynh và những vị trong cộng đồng có quan tâm tới tương lai của giới trẻ, hay quan tâm tới tương lai dân tộc , đến dự buối họp này, ngõ hầu thu lượm được dữ kiện cần thiết để hướng dẫn con em của mình, nhằm gíup phát triển tiềm năng trí tuệ của họ. Uỷ Ban đã gửi Thư Thông Báo cho các trường Trung Học và Đại Học trong vùng, yêu cầu các Cố Vấn hay Giáo Chức ghi danh các học sinh/sinh viên đến từng nhóm, báo cho biết con số, như thế giúp cho Ủy Ban tổ chức công việc được tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, phụ huynh và các học sinh/sinh viên cũng có thể đến tham dự cá nhân, không nhất tiết là phải đến từng nhóm. Tuy nhiên Ủy Ban kêu gọi mọi người gọi điện thoại báo cho biết số người tham dự để Ban Tổ Chức có dữ kiện chuẩn bị. Buổi sinh hoạt này hoàn toàn miễn phí. Các tham dự viên không phải trả một chi phí nào, kể cả bữa cơm trưa. Chương trình dược dự trù như sau : Nói chuyện: từ 11 giờ đế 12 giờ trưa; ăn trưa: 12 giờ đến 1 giờ; và câu hỏi và trả lời: 1 giờ đến 3 giờ. Bế mạc 3 giờ đến 3:10 phút Buổi nói chuyện sẽ đựoc thực hiện bằng tiếng Anh, có tóm lược bằng tiếng Việt. Điện thoại liên lạc: GS Trần công Thiện, (408) 223-8433; Bà Phạm văn Phụng ( 408) 729-1657 Trân trọng kính mời:

GS Nguyễn văn Canh, Chủ tịch,

III. BUỔI NÓI CHUYỆN

PHÁT BIỂU CỦA GS NGUYỄN VĂN CANH:

MỘT CHIẾN LƯỢC PHÁT HUY TÀI NĂNG.

Mở đầu buổi nói chuyện, Giáo sư Nguyễn văn Canh phác hoạ đường hướng Phát Huy tài năng giới trẻ Việt nam. Chiến lược này được thực hiện dựa trên 3 chương trình sau đây: a). Mời các diễn giả là những thanh niên đã thành công vể học vấn cũng như nghề nghiệp như một mẫu mực điển hình đến nói chuyện cho giới trẻ nghe. Diễn giả sẽ nói về những ước muốn của mỗi người, chia sẻ những kinh nghiệm cá nhân về các khó khăn, trở ngại gập phải trên đọan đường đã đi qua, các phương pháp đối phó để vượt các trở ngại ấy để tiến tới thành công. Tham dự viên sẽ lượng giá chính mình, xác định khả năng, các ưu và nhược điểm của mình, nghiên cứu hay tìm hiếu phương pháp giải quyết vấn của diễn giả và tìm ra mô thức tương tự để ứng dụng vào trường hợp cá biệt của mình, nghĩa là tìm ra một lối đi để được thành công. Đây là phương pháp trong Khoa Hành Chánh Công Quyền Học mà người ta gọi là ‘case history’, với một giải pháp mẫu cho trường hợp đặc định liên hệ. Dựa vào mộ thức đó, mỗi cá nhân tự tìm ra một giải pháp riêng cho chính mình. Kỹ thuật gia Dung Trung sẽ là diễn giả đầu tiên trong chương trình này. Ủy Ban cố gắn thực hiện chương trình này mỗI năm 2 lần. b). Vấn đề hướng dẫn giới trẻ trong lãnh vực giáo dục và nghề nghiệp là một yếu tố vô cùng quan trong giúp cho những anh chi em nào quyết tâm theo đuổi con đường này để tiến tới thành công. Thiếu người dẫn dắt trên đường học vấn hay trong lãnh vục hoạt động trong một lãnh vực nào đó, một cá nhân khó có thể đạt được mục đích.

Ủy Ban đã có sẵn một số khoa học gia, kỹ thuật gia trẻ đóng vai trò “dẫn dắt” thế hệ trẻ tiến lên. Đặc biệt là Ủy Ban có sự cộng tác của các khoa học gia, kỹ thuật gia người Việt thuộc thế hệ trẻ này trong một tổ chức gọi là VACETS ( Vietnamese Association of Comuputering, Engineering, Technology and Sciences- Hội Người Việt về Điện Toán, Kỹ Sư, Kỹ Thuật và Khoa Học). Họ sẵn sàng đóng vai trò này. Đối với các sinh viên mới vào Đại Học hay học lấy bằng cử nhân, tình trạng của các anh chị ấy tương đối được giải quyết dễ, vì các cố vấn tại các trường giúp đỡ họ rất hữu hiệu, vì họ có đủ hiểu biết

GS Nguyện văn Canh

và có khả năng. Nhưng với những sinh viên muốn học cao hơn, thì đây là một vấn đề khác. Ứng viên cần những ngừơi có hiểu biết đầy đủ, nhất là của những người đang hoạt động trong ngành liên hệ, nói cho họ biết về nhửng nhu cầu cần và đủ để học lên cao, và học ngành gì và cơ hội về việc làm trong tương lai. Khoa học gia và kỹ thuật gia Việtnam ấy là nhưng người đang hành nghề trong các lãnh vực mà ứng viên muốn biết trước khi lựa chọn. Đó là tiếng nói có thẩm quyền, gíup ích thực tiễn cho những ai còn đang mò mẫm. c). Vai trò của phụ huynh trong công tác giúp con em của mình. Ủy Ban mời phụ huynh đến dự buối nói chuyện này với quan niệm là phụ huynh cũng đóng một vai trò rất lớn trong việc khuyến khích và yểm trợ kể cả tinh thần cho con em của mình tiến xa hơn, tiến cao hơn, nhất là tạo hoàn cảnh thuận lợi, không khí như thế nào để con em mình đi đến đích.

Ủy Ban mong mỏi rằng trong tương lai số lượng khoa học gia, kỹ thuật gia người Việt được đào tạo nhiều và tràn ngập trong các cơ quan công cũng như tư tại xã hội này, và đồng thời chúng ta có nhiều nhân tài xây dựng một nước Việt nam tự do, dân chủ và phú cường.

PHÁT BIỂU KỸ THUẬT GIA TRUNG DUNG:

Để đạt được thành công, ktg Trung Dung cho rằng cần có 3 yếu tố chính:

1) Phải có một ước mơ. Ứơc mơ là động lực thúc đẩy con ngừơi tiến tới đích. Ước mơ là mục tiêu của con người hay mỗi người. Con người có ước mơ lên cung trăng hay hoả tinh. Và người ta đã đạt được. Ước mơ dù có lớn đi chăng nữa cũng không sai lầm. Theo định luật tiến hóa và thích ứng với tình thế, ước mơ có thể đều chỉnh. Thường thì mục tiêu được thực hiện trong khoảng 3 hay 5 năm.

2) Trí tò mò. Cần phải có một óc ưa tìm hiểu, học hỏi, tìm hiếu cái mới. Luôn cần phải đặt câu hỏi và tìm câu trả lời mỗi khi gập một tình thế mới.

3) Làm viêc trong tinh thần cộng tác với người khác ( team work hay collaboration). Cùng làm việc chung với người khác sẽ giúp nhau tìm ra cái mới. Một mình đơn độc không thể nào thành công được. Có lúc lên, có lúc xuống, team work sẽ giúp đỡ lẫn nhau. Nhờ đó đạt được thành công.

Kỹ thuật gia Trung Dung

PHẦN PHỎNG VẤN.

(The article below was transcribed and translated into Vietnamese from original interview in English by Christopher Hoang Pham. The content was typed using the program UniKey using Unicode. UniKey and can be downloaded from the internet at http://www.unikey.org/bdownload.php .)

MC Nguyễn trung Cao: Sau đây là phần phỏng vấn anh Trung Dung. Hai tình nguyện viên, thành viên của VACETS là Khoa Học Gia Nguyễn Hoàng Tuân thuộc Lawrence Livermore National Lab và Đại Học USC East Bay, và Kỹ Sư Christopher Hoàng Phạm của Cisco Systems, Inc. và Đại Học San Jose State University, phụ trách điều khiển chương trình này. VACETS không phải thuộc thành phần Ban Tổ Chức (BTC) hôm nay, nhưng VACETS cộng tác với Ủy Ban để hướng dẫn các anh chị em trong lãnh vực học đường và nghề nghiệp qua mạng VietMentor@yahoogroups.com sau khi các anh chị em ra về ngày hôm nay. Các phỏng vấn viên đặt câu hỏi cho anh Trung Dung dựa theo các phiếu yêu cần của tham dự viên. Xin nhường máy lại cho anh Tuân và anh Hoàng.

Quan khách tham dự

Tuân/Hoàng: Cám ơn anh! Xin kính chào quý vị quan khách, anh Trung Dung, các bạn sinh viên, đồng nghiệp! Chúng tôi xin chia chương trình phỏng vấn thành các phần chính sau đây: 1) Tuổi thơ, học đường và gia đình; 2) Thời đại học và lúc mới ra trường; 3) Giai đoạn làm việc và nghiên cứu; 4) Giai đọan thành công và chỉ huy; 5) Giai đoạn làm chồng, làm bố, và giúp đở cộng đồng. Trong mỗi giai đoạn chắc chắn sẽ có những điều hay anh có thể chia sẽ đựơc. Tuy nhiên câu hỏi đầu tiên, chúng tôi xin được hỏi bác Dung Văn Đối.

T/H: Kính thưa bác Đối, trong giờ giải lao vừa rồi, nhiều quý vị quan khách đã nêu một số câu hỏi liên quan tới thời niên thiếu và gia đình của anh Trung Dung, xin bác kể một vài chi tiết về quảng đời này của anh. Chắc chắn không ai biết nhiều hơn bác với tư cách thân phụ của anh Trung, phải không bác?

Bác Đối: Kính chào tòan thể quý quan khách. Kính chào BTC. Xin cám ơn tất cả quý vị đã cho chúng tôi cơ hội được gặp mặt ngày hôm nay. Tôi xin kể một vài chi tiết về cháu Trung. Cháu Trung sinh ngày 26 tháng 3 năm 1967 tại Phan Rí. Cháu Trung là con giữa trong số 3 người con. Người lớn là chị gái.Trung là thứ 2 và người thứ 3 là con gái. Lúc 5 tuổi, cháu Trung học ở trường dòng thánh Ana. Đến 1975, Trung được 8 tuổi, phải nghỉ học. Mẹ Cháu không được đi dạy nữa. Đời sống gia đình rất khó khăn. Mẹ cháu làm bánh, Trung mang vào trường học bán cho học sinh. Ngày nghỉ, đi câu cá về cho gia đình ăn hay đi lượm bao nylon ở bãi rác, về rửa sạch, rồi đem bán, lấy tiền mua thức ăn, gửi vào trại tù cải tạo cho Bố. Năm lên 16 hay 17 tuổi, học lớp 12, Trung được chọn làm học sinh giỏi toán. Tôi khuyên cháu tìm cách vượt biển trốn đi, tìm cái sống trong cái chết, vì cháu là cái phao để cho gia đình dựa vào mà sống. Cháu trốn khỏi Việt nam năm bảy lần, nhưng 3 lần vào tù, bị đánh đập, cạo đầu, tù tội. Vì còn nhỏ tuổi, nên được thả ra. Đến năm 1984,

thành Châu, Bà Nguyễn văn Chấn.

cháu đến được trại tị nạn ở Nam Dương. Sau 9 tháng ở trại, Cháu được đi định cự tại Boston, Massachusetts. Lúc đó, cháu chưa có bằng Trung học. Cháu đến Đại học gập cố vấn, và được khuyên về học Trung học. Cháu trả lời:”Không có thì giờ, vì còn mẹ và em ở Việtnam, và Ba bị đi tù Cộng sản, không biết ngày nào về. Cần phải đi học và đi làm, giúp mang mẹ và em sang Hoa Kỳ.” Về nhà, cháu học GED và 3 tháng sau đậu GED. Ghi danh vào University of Massachusetts năm 1985 và 2 năm sau đậu Bachelor. Năm 1988, học Cao Học ở Boston, và trong 4 năm hội đủ điều kiện, nộp luận án Tiến sĩ. Mẹ cháu bị bệnh, nên cháu phải trông nom mẹ, nên không hoàn tất luận án. Cháu đi làm cho hãng Open Market, và hãng này đề nghị ký khế ước 3 năm và được chia cổ phần trị giá là 1 triệu MK. Tôi nói với cháu rằng “Ở Mỹ này, đâu dễ gì kiếm được 1 triệu MK, nên chịu đựng 3 năm đi”. Cháu Trung trả lời : “Con không thể bán cái đầu của con lấy 1 triệu MK được”. Cháu mở hãng On Display, và cùng với một người bạn Mỹ lo về quản trị. Cháu Trung là người con hiếu thảo, đêm ở bên cạnh mẹ, lo thuốc thạng cho mẹ ốm đau”. T/H: Thành thực cám ơn bác Đối đã chia sẻ những điều mà chưa có báo hay tin nào đăng tải. Kính thưa các quý vị, nước Việt Nam từ Bắc tới Nam có khoảng 60 dân tộc cùng sinh sống, đa số là người Kinh. Anh Trung Dung có dòng máu Chàm, và có người cô là người công chúa cuối cùng của hoàng tộc Chàm. Ngày nay theo BBC, cung điện cuối cùng của Hoàng Gia Chàm nay được liệt vào di tích lịch sử của Việt Nam. Và người công chúa cuối cùng nay đã ngoài 90 vẩn còn sống ở đó chính là người cô của anh Trung. Và tên thật của anh là Dung Văn Trung.

Sau đây chúng tôi xin đi thẳng vào các câu hỏi được số đông khán thính giả đặt ra. Câu đầu tiên xin hỏi anh Trung là với tình hình kinh tế trì trệ hiện nay, anh có chia sẻ với giới trẻ và những người trong tuổi lao động về các phương cách nào để giữ vững công việc làm, hoặc họach định cho tương lai không, nhất là Hoa Kỳ hoặc EU càng ngày càng xuất cảng công việc sang các nước khác?

Trung Dung: Xuất cảng công nhân kỹ thuật là điều không tốt. Tuy nhiên, ta không thể ngăn chặn được. Vậy nên uyển chuyển mà thích ứng với tình thế. Tuy vậy, vẫn có nhiều ngành nghề ở thị trường. Muốn thế, cần phải có kỹ năng cơ bản và kết hợp với ngành, nghề khác như thương mại, luật học để thích ứng với tình thế. Kinh tế Mỹ thụt lùi, thì có cái mới lại xuất hiện. và phải đầu tư vào cái mới đó như ngành kỹ thuật sinh hoá chẳng hạn ( biotechnology).

T/H: Vậy trau dồi khả năng bao gồm những cách nào? TD: Đi học theo hệ thống chính quy hoặc hệ mở rộng, họăc tu nghiệp theo ngành nghề, hoặc học hỏi từ đồng nghiệp, hoặc tự học đều có kết quả.

T/H: Nhiều anh chị em sinh viên mới ra trường không kiếm được việc làm, và nhiều điều học trong trường không áp dụng được trực triếp. Anh nghĩ sao về điều này?

TD: Chương trình trong trường là để tạo kỹ năng căn bản tiếp thu các kiến thức mới, để thích nghi với môi trường. Ngay cả các chuyên gia trong nghành cũng phải trau dồi kỹ năng thường xuyên. Tuy nhiên các kiến thức căn bản và khả năng chuyên môn thật sự không khác xa với các phòng thí nghiệm và thực hành (lab). Các quản trị viên hoặc kỹ sư

trưởng khi phỏng vấn ứng viên, họ chủ yếu tìm kiếm các nhân tài có khả năng làm việc chung với nhóm (Team Work), và họ chọn các ứng viên nào có thể học thêm các kiến thức mới trong thời gian ngắn nhất, đồng thời có thể chuyển đổi kiến thức hay ý kiến lý thuyết ra sản phẩm thị trường.

T/H: Nhiều thông báo tìm nhân viên, cần người có kinh nghiệm. Làm sao các sinh viên mới ra trường có được các kinh nghiệm để kiếm được việc. Không có các việc làm cho những người thiếu kinh nghiệm, hoặc kinh nghiệm không hợp lắm với các thông báo đó, anh có ý kiến gì? TD: Như đã nêu trên, các sinh viên cần chứng tỏ các khả năng và kỹ năng căn bản trong quá trình rèn luyện trong các phòng thí nghiệm. Có các công việc cho sinh viên trong lúc còn đi học như các việc internship, co-op, hay làm bán thời gian, v.v. giúp thêm cho kinh nghiệm. Quan trọng nhất vẩn là Team Work, khả năng tiếp thu nhanh, và có kỹ năng chuyên môn.

T/H: Ví dụ như một sinh viên computer mới ra trường, nhưng qua được cuộc phỏng vấn vì đã chứng minh trong lúc phỏng vấn là họ có thể lập trình trong một vài phút? TD: Đúng vậy.

T/H: Vậy có câu hỏi đặt ra như sau: “Tôi nay đã 50 tuổi, có còn kịp để học hỏi và thành công nữa không?” Anh nghĩ sao?

TD: Điều quan trọng là phải có ước mơ. Sau đó phải có kế hoạch để biến ước mơ thành hiện thực. Kế hoạch đó phải thực tế và nếu cần phải học thêm những kỹ năng mới. Các khả năng về Team Work hay xã hội đều có thể dùng lại được. Tuy có hơi khó khăn khi học các kiến thức mới, nhưng thật ra ngay cả người trong ngành cũng có những khó khăn trau dồi thêm chuyên môn. Vì vậy tôi thấy anh/chị ấy không có vấn đề gì hết.

T/H: Như vậy là anh khuyến khích trau dồi khả năng chuyên môn, nhưng cũng nên học hỏi thêm các ngành khác để cập nhật hóa. Sau này … lỡ khi cần còn có cơ hội đổi ngành? TD: Đúng vậy. Nước tới, chân mới nhảy đôi khi không kịp.

T/H: Trong công việc đôi khi nhân viên bị chán nản, làm không kịp chỉ tiêu, và dù có cố gắng lắm vẫn không theo được các bạn đồng nghiệp. Anh có ý kiến gì về vấn đề này không? TD: Khi mình có quá nhiều việc nhưng không biết phân chia thời gian và ưu tiên hóa những việc quan trọng, hoặc không trau dồi khả năng thì sẽ bị tụt hậu. Nhân viên cần tập trung nỗ lực tới những điều cần thiết nhất, phải nói chuyện với quản trị viên hay trưởng nhóm, và cho gia đình biết để tạo điều kiện thuận lợi cho công việc. Nếu không, thì vì lợi ích chung của hãng, nhân viên có thể bị sa thải.

T/H: Anh đã có từng sa thải ai chưa? TD: Đó là một điều không một quản trị viên nào muốn làm hết. Nhất là trong quá trình làm việc đã trở thành bạn bè thân thiết. Tuy nhiên sau nhiều cố gắng giúp đở, vì lợi ích

chung, tôi đã phải có những đối thọai thật là khó khăn để thuyết phục đồng nghiệp tìm một hướng đi khác.

T/H: Trong vai trò quản trị, anh đã làm những gì để đào tạo nhân tài cho hãng? TD: Tôi chú trọng vào thúc đẩy Team Work, Collaboration (hợp tác) và khả năng chuyên môn. Team work và collaboration rất quan trọng vì bất kể một người dù giỏi ở mức độ nào, vẫn có những điểm học hỏi được từ người khác, lấy ưu điểm của người khác bù vào khuyết điểm của mình và học hỏi lẫn nhau. Như vậy thì tài năng của nhóm hay của hãng sẽ luôn luôn trội hơn những hãng đối lập (remain competitive).

T/H: Anh có giúp bỏ vốn đầu tư cho các hãng tí hon mới ra đời (start-up) không? TD: Có, qua các chương trình đầu tư của Venture Capitalists (VC).

T/H: Vậy trong các quý vị hiện diện hôm nay, và sau này có ai có ý kiến hay, anh có khuyến khích gặp anh hay các VC khác không? Và làm sao bảo vệ được các ý kiến hay? TD: Thật ra thì từ một ý kiến hay để cho ra được sản phẩm không phải là dễ. Sản phẩm là một thành quả của một nhóm bao gồm cả người sáng chế, sản xuất, đóng gói, tiếp thị,

v.v. Giá trị thật sự bao gồm phần lớn các bí mật về chế biến và quá trình (process) sản xuất. Cho nên tôi thấy nên gặp các VC và không cần phải bảo mật quá đáng.

T/H: Vì thời gian có hạn, anh có chia sẻ với chúng tôi ước mơ hiện tại của anh được không? TD: Tôi vẫn băn khoăn không biết cách nào để giúp được giới trẻ Việt Nam theo kịp thế giới về khoa học kỹ thuật một cách hữu hiệu. Đó cũng là một vấn đề nan giải của các bạn cùng tuổi với tôi. ( Phần câu hỏi và trả lời trên đây đựoc GS Hoàng Phạm tóm lược và GS Nguyễn văn Canh edited lại)

X X x

Anh Trung Dung có mói tới vai trò quan trọng của phụ huynh giúp rất nhiều cho sự thành công. Phụ huynh Việt nam luôn luôn nhấn mạnh rằng con cái phải học bác sĩ y khoa.Và đó cũng là trường hợp của anh. Việc lựa chọn ngành và nghề nên theo sở thích bản thân và kinh nghiệm của mỗi người, dù các thanh niên mới lớn, còn trẻ , không biết cái gì là hay, chưa có kinh nghiệm và có hiểu biết đầy đủ. Nếu muốn đi vào ngành high tech, thì phải trau dồi kiến thức về kỹ thuật căn bản, để tiếp xúc với xung quanh . Cũng nên biết thêm về một số ngành khác trong khoa học xã hội như thương mại, quản trị, luật… để có nhiều lựa chọn hơn. Năm đầu học ở Ban cử nhân , anh Trung cũng không có một ý niệm rõ rệt về ngành học, và cũng ghi danh vào EE như phần đông các bạn người Việt. Ở đó, anh được tiếp xúc với nhiều ngành học khác nhau và thấy computer science hợp và được một ông thầy dẫn dắt ( mentor), trong ngành này. Phụ huynh rất quan trọng khuyến khích, có khi đòi hỏi, vì thế anh đã đi xa hơn, dù không chọn ngành y khoa.

Các khoa học gia và kỹ thuật gia trẻ, nhất là VACETS sẽ dẫn dắt thanh niên Việt trên đường học vấn. Họ có một mạng lưới liên lạc rộng lớn bao gồm nhiều ngành sinh hoạt của xã hội, tìm kiếm những chuyên viên đang hoạt động trong một ngành, một nghề nào đó để có thể trả lời các câu hỏi một cách chính xác về nhu cầu hiện tạ hay cả trong tương lai của các anh em. Chỉ một lời hướng dẫn đúng của họ có thể giúp cho anh em đi đúng đường và tiến tới thành công, vì các lời khuyên đó xuất phát từ những ngừơi có thẩm quyền. Không dễ gì các anh em hay ai có thể xin gập được họ, vì lẽ họ là những người làm ăn và họ chỉ thường gặp mặt với các người cùng giới về nghề nghiệp của họ. Tuy nhiên họ có thể trả lời các câu hỏi của các anh em một cách dễ dàng qua phương tiện high tech. Ngoài ra, có thể có những ý kiến hay chỉ dẫn về việc làm nữa. Đó là lý do vietmentor@yahoogroups.com được thiết lập để giúp đỡ thanh niên Việt. Ủy Ban khuyến khích thanh niên sử dụng các phương tiện high tech này một cách tích cực để giúp cho mình được thành công. Phương tiện này vừa dễ dàng, vừa tiện lợi và vừa nhanh chóng và kông tốn kém.

Quan khách tham dự

Một vài hình ảnh

GS Nguyễn khắc Kham trao bằng tưởng lục cho ktg Trung Dung, một biểu tượng trao ngọn đuốc trí tuệ cho giới trẻ. Chị Trung Dung đứng bên cạnh

Ktg Dung Trung,, GS Trần công Thiện

16

IV. THƯ CẢM ƠN CỦA BAN TỔ CHỨC

ỦY BAN PHÁT HUY TÀI NĂNG GIỚI TRẺ VIỆT 3153 Oakbridge Dr., San Jose, CA 95121 (408) 223-8433

San Jose 27, tháng 3, 06

Thư Cảm Tạ về Buổi Nói Chuyện của kỹ thuật Gia Trung Dung vào ngày 26 tháng 3, 06 tại Nhà Hàng Kobe Restaurant. Santa Clara, California.

Ban Tổ Chức của Ủy Ban Phát Huy Tài Năng Giới Trẻ xin chân thành gửi lời tri ân đến:

-Báo Sàigòn USA, VN Thời Báo, Mõ San Francisco & Oakland; chương trình phát thanh: Calitoday, Dân Sinh, Nhân Hoà đã quảng bá rộng rãi buổi nói chuyện này;

- Các giáo chức Việt Mỹ tại San Jose City College, Everygreen Valley College, Mission College, San Jose State University, Hayward Sate University, UC Berkeley, UC Davis, SF State University và các trường đại học cộng đồng vùng Đông Vịnh đã khuyến khích sinh viên đến tham dự.

-GS Nguyễn khắc Kham bậc thày của các thày, dù đang bị đau, đã đến để trao bằng tưởng lục cho kỹ thuật gia Trung Dung, với tâm niệm rằng ngọn đuốc trí tuệ được chuyển giao cho thế hệ trẻ và sẽ được mãi thắp sáng trong các giới nguời Việt. -Đô đốc Trần văn Chơn đã đến dự và ngồi lắng nghe cho đến giờ phút chót.

-Ô/B Đinh thành Châu, chủ nhân nhà hàng Kobe và thương gia Đặng Thảo đã thiết đãi bữa ăn trưa rất ngon và dồi dào cho 650 quan khách tham dự. Dù không biết trước được đầy đủ con số khách tham dự, nhân viên nhà hàng Kobe đã xuất sắc xếp đặt công việc và tổ chức việc ăm uống đầy đủ và chu đáo trong vòng trật tự cho một số đông đảo quan khách trong vòng thời gian kỷ lục là 1 tiếng đồng hồ.

-O/B Lê văn Chiêu, Lee’s Sandwiches, ủng hộ $200.00; O/B Nguyễn văn Thành, Sign Label: $200.00; O/B Nguyễn Cập, Phở Anh Đào, Oakland: $100.00, VNTV:$550; Trung tá Dung văn Đối: $200.00; Aborn Pharmacy bảo trợ bộ DVDs về buổi họp này; KS Lê Cường, Hoạ Sỉ Đàm Lê cũng đã góp phần đáng kể; và đặc biệt cựu Nữ sinh Trưng Vương đã tích cực tiếp tay với Ban tổ chức trong công tác tiếp đón quan khách một cách hoàn hảo.

Ban tổ chức cảm ơn quan khách tham dự đã nhẫn nại lắng nghe và chăm chú theo dõi buối nói chuyện dài 3 tiếng đồng hồ trong vòng im lặng cho tới phút chót. Rất tiếc rằng vì phương tiện eo hẹp của Ban tổ chức, nên khoảng 150 tham dự viên đến muộn, không vào được phòng Khánh Tiết đã kín chỗ, nên đã phải ngồi ở phòng ăn bên Nhà hàng theo dõi buổi nói chuyện qua các màn ảnh truyền hình. Ban Tổ Chức thành thực cảm ơn tất cả các qúi vị đã tích cực góp phần vào công tác vô vị lợi và có ý nghĩa này; nhờ vậy, buổi nói chuyện đạt được kết quả tốt đẹp.

V. TIỂU SỬ CỦA KTG TRUNG DUNG

From Wikipedia, the free encyclopedia

Jump to: navigation, search

Dr. Trung Dung Mr. Trung Dung is a Vietnamese-American born in South Vietnam. His personal and professional story has been profiled in many leading publications including Forbes, Financial Times, Wall Street Journal and San Francisco Chronicle, as well as in Dan Rather's book "The American Dream". [edit] Biography During the Fall of Saigon, his father, a devout anti-communist, was a Lieutenant in the Army of the Republic of Vietnam (ARVN). He chose to remain and protect his family and defend South Vietnam from the invading North Vietnamese Army and their Viet Cong agents. Dung's father was captured and sent to a re-education camp. Dung helped his mother and siblings survive, and he grew to despise the practices of the Communist government. Upon his father's release, the family secretly immigrated to the United States. He is currently the chief executive officer of Fogbreak Software, the company he founded. Fogbreak creates enterprise business applications to optimize supply chain flexibility and liability. Fogbreak is well-funded by a group of blue-chip investors: Matrix Partners, Greylock, and Sigma Partners. Prior to founding Fogbreak, Dung founded and ran OnDisplay, Inc. The company was a pioneer in the development of business-to-business application integration technology. Mr. Dung grew OnDisplay from a product concept to an enterprise software company that was one of the 10 most successful IPOs in 1999 and was ultimately acquired by Vignette Corporation in 2000 for $1.8 billion. Prior to founding OnDisplay, Dung was a senior engineer at Open Market, the first developer of Internet commerce software. Dung has completed postgraduate work in Computer Science at Boston University and holds bachelor degrees in Mathematics and Computer Science from the University of Massachusetts. In May 2004, Trung Dung was awarded a Golden Torch Award, by the Vietnamese American National Gala in Washington D.C..