TIẾNG QUỐC NHỚ BẦY



Kính gởi: 
-Đại Tá Phạm Huy Sảnh, Chủ tịch Liên Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH, tiểu bang Washington.
-Ông Nguyễn đ́nh Lăng, Chủ tịch và BCH Hội CSVSQ Thủ Đức tiểu bang Washington.


Kính thưa quư vị,


Qua bài: “Quảng Đà Đón Xuân Ra Mắt Tân Ban Chấp Hành” của ông Bùi Quốc Hùng, ban biên tập VBMN, số 539, ra ngày 20 và 21 tháng 1 năm 2006, trang A11.

Trong phần giới thiệu quan khách tham dự, không rơ ông BT Bùi Quốc Hùng, của Việt Báo MN đă v́ vô t́nh hay cố ư mà giới thiệu ông Phạm huy Sảnh là Đại Tá, chứ không phải là Cựu Đại tá? Có lẽ ông Sảnh cũng rất lấy làm hài ḷng với lời giới thiệu trên, chứ nếu không th́ ông Sảnh cũng đă có lời đính chính rồi? Mặc dầu sau 30 năm ông rời quân ngũ. 

Tôi rất mừng là ông Sảnh c̣n mang lon, và là Đại tá Chủ tịch Liên Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH tiểu bang WA. Như vậy ông Sảnh c̣n có Trách NhiệmBổn Phận với những người đă vĩnh viễn nằm xuống, hoặc những người đă hy sinh một phần thân thể của ḿnh cho Chính Nghĩa Quốc Gia, Lư Tưởng Tự Do. Ông Chủ tịch Nguyễn đ́nh Lăng và các thành viên BCH Hội CSVSQTB/Thủ Đức/WA, có mặt trong buổi mừng xuân của Hội Quảng Nam Đà Nẵng2; Quư hội đă có thư chúc mừng hội QNĐN2, đă được đăng trên các bản tin số 1 của hội QNĐN2, th́ tôi có gởi bài tường tŕnh cuộc bầu cử, và những tài liệu về t́nh trạng nội bộ của hội QNĐN2 để quư hội nắm vững, là họ thành lập một hội mới, nhằm mục đích PHẢN ĐỐI việc VINH DANH CỜ VÀNG, và chống lạc quyên cứu giúp anh em PHẾ BINH thuộc Quân Lực VNCH tại quê nhà QNĐN. 

Thưa Đại Tá Chủ Tịch Hội Liên Quân, và Ông Nguyễn đ́nh Lăng Chủ Tịch Hội SVSQ/TB Thủ Đức, cùng toàn thể quư vị trong BCH:

Nguyên văn lời ông Hùng viết ở trang 15A: “Ông Hội Trưởng tâm t́nh cùng cử tọa rằng: “Ở xứ người, rượu ngon, bánh mứt, thịt dư thừa, nhưng chúng ta vẫn thấy thiếu thốn cái ǵ? Thấy mất mát một điều ǵ? ...” Chính v́ thế mà những người tha hương cần có nhau...” Than ôi!! Sao nhị vị Chủ Tịch không ngừng hớp bớt một ngụm rượu ngon, không dừng tay bốc lát bánh, lát mứt, hoăn nhai bớt một miếng thịt dư thịt thừa, để trả lời câu hỏi của ông HT Huỳnh kim Anh giùm tôi?

Chúng ta vẫn thấy thiếu một cái ǵ? Phải chăng đă thiếu câu, “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây?” Thiếu cái thực tế đáng làm, cần làm và nên làm là vinh danh CỜ VÀNG;  VINH DANH CỜ VÀNG là vinh danh NHỮNG NGƯỜI ĐĂ VĨNH VIỄN NẰM XUỐNG V̀ CỜ VÀNG, và V̀ CHÍNH NGHĨA TỰ DO. 

Mất mát một cái ǵ? Mất mát cái NHÂN BẢN, mất mát cái T̀NH HUYNH ĐỆ CHI BINH? Có chăng đó là sự mất mát cái ĐẠO ĐỨC, cái T̀NH NGƯỜI, mà tôi nghĩ rằng chúng ta đă vong ân, bạc nghĩa với những người mà họ đă hy sinh cho đại nghĩa, cho tổ quốc, cho dân tộc và cả cho chúng ta. Rất tiếc chỉ một câu hỏi thật b́nh thường, và thực tế như vậy mà quư vị lại không quan tâm, không làm được, th́ VIỆC LỚN quư vị nghĩ sao?

Nếu quư vị sợ đụng chạm, sợ mất ḷng nhau, rồi không được trân quư với ly rượu ngon, dĩa bánh đầy, tô thịt dư, th́ quư vị nên giả làm như vô t́nh, mà đặt câu hỏi nhẹ nhàng hơn như là: “ Ủa, chứ Hội ĐHQNĐN năm rồi tổ chức Mừng Xuân, chương tŕnh có 2 tiết mục thật đặc sắc nay ở đâu? 2 mục ấy đầy Ư NGHĨA được ĐH và toàn thể các Hội Đoàn bạn khen ngợi, ủng hộ và khích lệ. Vậy sao năm nay lại thiếu các mục đó? 2 tiết mục VINH DANH CỜ VÀNG và lạc quyên giúp anh em Phế binh quê nhà QNĐN?” 

Kính thưa quư vị,

Nếu ngày xưa, c̣n là thời Phong Kiến, th́ những lời góp ư phê b́nh của tôi sẽ mắc vào tội PHẠM THƯỢNG, KHI QUÂN. Tội này th́ nạn nhân hoặc bị chém đầu, hay bị tru di tam tộc, c̣n bây giờ đă sống trong xă hội văn minh, tự do dân chủ th́ tôi lại thấy đây là THƯỢNG phạm để QUÂN khi, đấy quư vị ạ. Hơn nữa trong CĐ chúng ta chẳng ai làm ǵ được ai, cũng chẳng có ṭa án nào xét xử chúng ta cả, cho nên chỉ c̣n cái T̉A ÁN LƯƠNG TÂM phán xét mà thôi. 

Thưa 2 vị Chủ tịch, 


Hai vị là đại diện cho hai Hội đoàn có tầm cỡ là Liên Hội Quân cựu quân nhân và Hội SVSQTĐ. Trước năm 1975, mà nghe danh 2 Hội này th́ từ nhỏ đến lớn, từ trẻ đến già đều nghĩ rằng, “Vận Nước nổi trôi, hay Non Sông nghiêng ngửa, phần lớn nằm trong Bổn Phận và Trách Nhiệm của Quư vị đấy.” 


Thưa Đại Tá,


Ông mang cái lon Đại tá, có bao giờ ông nghĩ và biết được rằng, có bao nhiêu xác anh hùng tử sĩ đă nằm xuống? Bao nhiêu cánh tay đă rơi? Bao nhiêu cái chân đă ĺa, và bao nhiêu con mắt không c̣n, và c̣n nữa, bao nhiêu phần thân thể khác đă mất, để bảo vệ tổ quốc, đồng bào, và một phần không nhỏ  bảo vệ cho tính mạng và cái lon Đại tá của ông? 

 

Như lời ông Hội trưởng H.K.A. nói, “Ở xứ người rượu ngon, thịt đầy, bánh mứt dư thừa,” th́ có khi nào các ông nghĩ đến, và nhín chút phần thừa ấy, ḿnh nhín lại để cho các anh em Phế binh tại Quê nhà, để cho họ có một cái Tết khiêm nhường. Nghĩa là có một dĩa mứt, có một lát thịt, hay có một chút rượu để ấm ḷng trong ba ngày Tết? Và có khi nào các ông chạnh ḷng nghĩ đến h́nh ảnh của những Chiến Sĩ ANH HÙNG ĐĂ VỊ QUỐC VONG THÂN, hay những anh em PHẾ BINH thuộc QLVNCH đang sống lây lất với tấm thân không lành nơi quê nhà không?

Và ông Khúc thừa Nhân là ai? Là Đại Diện cho VNQD Đảng tiểu bang Washington, là Phó Nội vụ của Hội QNĐN2, cái Hội mới thành lập để chống lại việc Vinh Danh Cờ Vàng, và chống lại phong trào CỨU GIÚP PHẾ BINH VNCH tại quê nhà. Bằng chứng cụ thể nhất, được hàng chục ngàn người tại tiểu bang Washington đă nghe trên làn sóng phát thanh của đài Sàig̣n Radio qua cuộc phỏng vấn ông Khúc thừa Nhân - là hội phó Nội vụ hội QNĐN2 H.K.A. là cái hội mà quư hội dự lễ mừng xuân ra mắt tân BCH đấy - do ông Quốc Nam giám đốc đài này thực hiện, ngày 10 - 1 - 2006. 

Ông K. T. Nhân vừa hù dọa, vừa khiêu khích, vừa mạ lỵ và vừa mạt sát ông Đinh Hùng Chấn. Ông Chấn là HT Hội QNĐN chính danh, và cũng là Trưởng ban Tổ chức Dạ tiệc Mừng Xuân cốt mong cầu lạc quyên để giúp những hồ sơ của anh em Phế Binh tồn đọng, th́ sau đây là lời ông Nhân nói, “Ông Chấn làm những việc quá mạo hiểm, và đầy nguy hiểm. Nào là Hội tổ chức Mừng Xuân không có giấy phép, tổ chức bán vé 25 đô ông đang cầm trên tay đây.  Nào tiền thu được đi vào account nào? và làm sao khai thuế? Nào là ông đang cầm cái trát ṭa sẵn sàng chỉ cần nhờ cảnh sát đến hỏi giấy phép là giải tán. Để đừng làm khó Đồng Hương đă mua vé 25 MK, mà không tổ chức được, th́ ĐH biết t́m ai để lấy lại số tiền vé đă mua?


Xin thưa, 


Hầu hết các Hội Đoàn tổ chức Mừng Xuân, đều xin sự giúp đỡ và ủng hộ của ĐH, như vậy tại sao ông Nhân không hù dọa mà hù dọa ông Đinh Hùng Chấn chỉ v́ trên cái vé ông Đ. H. Chấn có thêm có mấy chữ giúp cho Phế binh, th́ ông Nhân nổi cơn dị ứng. Ông Nhân là ai? Ông Nhân là Phó Nội Vụ của Hội QNĐN2. Ông Nhân là ai? Ông Nhân là đại diện cho Việt Nam Quốc Dân Đảng tại tiểu bang WA, cho nên ông Quốc Nam, Giám Đốc đài Sàig̣n Radio đă lợi dụng, dàn dựng, thực hiện cuộc phỏng vấn, nhằm mục đích hù dọa, cố t́nh đánh phá đêm lạc quyên giúp PHẾ BINH vào ngày 14 -1-06 tại WA này. 

Thưa Đại tá CT Sảnh và ông CT Lăng,

Theo tôi nghĩ VINH DANH CỜ VÀNG và lạc quyên giúp anh em PHẾ BINH là việc các hội cần làm, nên làm, và đáng làm. Quư hội không làm là điều đáng trách, chưa nói đến việc quư ông đă ủng hộ cho cái Hội chống lại hai việc làm đầy ư nghĩa và t́nh người này. Theo tôi nghĩ là một trọng tội và khó tha (nói theo tâm linh), th́ như vậy quư Hội tổ chức ngày Quân Lực, hát Quốc Ca, phút Mặc Niệm để làm ǵ ? Chẳng qua là h́nh thức trên đầu môi chót lưỡi, với dă tâm chứ không thực tế. C̣n nếu quư vị căn cứ vào cuộc Bầu cử với số phiếu 507 cử tri đi bầu th́ hội này có uy tín, được ĐH tham gia bầu cử đông nên quư hội ủng hộ, th́ xin quư hội hỏi ông Trưởng Ban Bầu Cử, ông Lê xuân Tri vài câu hỏi sau đây, th́ quư vị thấy rơ đó là tṛ hề bầu cử bịp.

1- Ba thùng phiếu đặt ở đâu? Đặt trong nhà hay trong tiệm của các ứng cử viên, phải không?
2- Ứng cử viên là Trưởng Ban thùng phiếu, trưởng ban kiểm phiếu, và nhân viên tuyên bố kết quả, phải không? Như vậy con số 507 cử tri đi bầu có đáng tin cậy không? Có trực tiếp truyền thanh trên làn sóng đài Sài g̣n SRBS. Cũng may họ nói 507 chứ họ nói cả ngàn người, th́ quư vị nghĩ sao? 

 

Tôi, phế binh nghĩa quân viên; tôi được may mắn thoát khỏi tầm cai trị vô nhân của Cộng Sản. Tôi thiết tha van xin quư hội đoàn, quư cộng đồng, quư tổ chức hiệp hội tôn giáo, truyền thông báo chí và quư đồng hương hăy thương nghĩ đến anh em phế binh chúng tôi, hăy giúp chúng tôi bằng cách là  khuyên ông Khúc Thừa Nhân, ông Nguyễn Hảo, và ông Lê xuân Tri cùng các hội đoàn và đoàn thể của mấy ổng. Hăy tha cho anh em phế binh của chúng tôi, đừng đánh phá chúng tôi nữa. Và hỏi mấy ổng có thù hằn ǵ tới việc Vinh danh Cờ Vàng và giúp anh em Phế binh chúng tôi không, mà đeo đuổi đánh phá hoài vậy. Chúng tôi đă mang những tấm thân tật nguyền, đang sống lê lết trên vỉa hè, bên đường phố; chúng tôi sẵn sàng nhường đường, chừa lối cho quư vị đi. Xin cảm ơn và mang ơn.


Trân trọng,

Phế Binh Nghĩa quân viên
Ngô Bá
(253) 759 1332

- Kính nhờ các cơ quan truyền thông và báo chí phổ biến để rộng đường dư luận.

________________________________________________________

 

THƯ GÓP Ư

Kính gởi: 
Ông Quốc Nam Giám Đốc Đài Phát thanh Sài G̣n Radio SRBS cùng 4 tổ chức sau đây:
-Báo SàiG̣n Nhỏ
-Báo Chính Luận
-Việt Báo Miền Nam
-Hội Quảng Nam Đà-Nẵng 2 do ông Huỳnh Kim Anh làm hội trưởng
V/v Lạc Quyên cứu trợ nạn nhân băo lụt Katrina, tại tiểu bang Lousiana.
Qua cuộc phỏng vấn ông Khúc thừa Nhân Hội phó nội vụ Hội QNĐN2 H.K.A, và ông cũng là Đại diện cho VNQDĐ tại tiểu bang WA do ông Giám đốc đài Sàig̣n Radio thực hiện, được loan tải trên đài phát thanh Sài G̣n SRBS vào ngày 10 -1 -06.
Trong cuộc phỏng vấn này, ông Khúc thừa Nhân đă dùng những lời lẽ khiếm nhă, đầy miệt thị, hù dọa ông Đinh hùng Chấn. Ông Chấn là hội trưởng của Hội QNĐN chân chính và cũng là Trưởng ban tổ chức dạ tiệc Mừng Xuân và lạc quyên giúp anh em Phế binh QLVNCH tại quê nhà QNĐN vào đêm 14 -1 -06. Cũng chính nhờ vào những lời lẽ hù dọa, miệt thị vô cớ này của ông K. T. Nhân, đă làm chúng tôi phân vân nghĩ ngợi và cho chúng tôi thấy những vấn đề tài chánh mờ ám trong các vụ lạc quyên do Đài Sàig̣n đứng ra kêu gọi, cần phải được làm sáng tỏ, qua bài phân tích của ông Ngô Quốc Dân vào ngày 12 -1-06 với tựa đề:
“Trải Qua Một Cuộc Bể Dâu,
Những Điều Nghe Thấy Mà Đau Đớn Ḷng”

Bài này đă được phổ biến rộng răi trên internet, websites, và cũng đă đăng tải trên báo Phương Đông số 722, trang 20-21, và ông N. Q. Dân cũng đă có gởi bằng thơ bảo đảm đến ông Quốc Nam, Giám đốc Đài Sàig̣n Radio nhờ phổ biến. Bổn đài đă nhận ngày 26 -1 - 06 theo phiếu hồi báo của sở bưu điện địa phương. Th́ ngày 27-1-06, chỉ một ngày sau khi nhận thơ, ông GĐ và BĐH đài Sàig̣n Radio đă đọc thông báo trên làn sóng phát thanh của bổn đài, nội dung như sau, “ Trận băo lụt Katrina là một cuộc thiên tai lớn nhất thế kỷ, đă đổ xuống thành phố New Orleans tiểu bang Lousiana, làm cho hàng triệu gia đ́nh lâm vào cảnh màn trời chiếu đất, trong đó có hàng chục ngàn gia đ́nh nạn nhân là người Việt chúng ta. 
Đài phát thanh Sàig̣n SRBS cùng 4 tổ chức nêu trên đă mở chiến dịch lạc quyên để giúp đồng bào nạn nhân ( không nói bắt đầu ngày nào đến ngày nào chấm dứt cả ? ) chỉ nói là số tiền ĐH đóng góp được 6884 Mỹ kim. Nay đài Sàig̣n Radio cùng 4 tổ chức nêu trên cử một phái đoàn đại diện đem số tiền lạc quyên được là 6884Mk đến phát tận tay nạn nhân để làm minh bạch tài chánh. Nếu ĐH nào có tấm ḷng thiện chí muốn tháp tùng phái đoàn cứu trợ th́ gọi vào bổn đài hoặc 4 tổ chức nêu trên càng sớm càng tốt, để phái đoàn và ban tổ chức tiện việc sắp xếp mua vé máy bay, và ngày 4 -3 -06 phái đoàn sẽ đến tận nơi để phân phát cho nạn nhân.”
Thưa ông Giám Đốc và 4 tổ chức nêu trên: 
Nếu không có lá thư của ông N. Q. Dân đăng trên báo và gởi đến ông nhờ ông phổ biến, th́ số tiền quyên được cho nạn nhân băo Katrina này sẽ đi về đâu? vào account nào ? và làm sao khai thuế? Hay nó cùng chung số phận với Làng Nổi Bán Máu, hay đă BÁN MÁU LÀNG NỔI, và ghế đá công viên hay đă ĐÁ GHẾ CÔNG VIÊN rồi, thưa ông?
Người đời thường nói, “Cứu binh như cứu hỏa.” Cứu nạn nhân băo lụt Katrina cũng như cứu hỏa. Thế mà tại sao trải qua ba tháng rồi, ông mới đưa ra cái thông báo cho kế hoạch phân phát; mà kế hoạch như vậy chúng tôi thấy không phù hợp chút nào cả. Tại sao trong thông báo ông không nói rơ về việc chi phí di chuyển cho phái đoàn CỨU TRỢ hùng hậu như vậy lấy từ đâu ra?
-Nếu xuất ra từ tiền lạc quyên 6884 MK th́ tôi e rằng số tiền này không biết có đủ trả chi phí cho phái đoàn? Th́ c̣n đâu mà CỨU với TRỢ.
-Nếu quư vị có tấm ḷng tốt tự bỏ tiền túi ra để đi, như vậy số tiền đó nên sung vào con số 6884 MK có ư nghĩa hơn. V́ hàng chục ngàn gia đ́nh nạn nhân mà ḿnh chỉ có vỏn vẹn 6884 MK, tính ra mỗi gia đ́nh được nhận khoảng mấy chục cent, chỉ cái việc đổi ra tiền cent để phát cũng là một vấn đề gian nan rồi, chứ đừng nói chi đến chuyện họ phải sắp hàng chờ nhận mấy chục cent của phái đoàn cứu trợ từ WA. 
-Họ đă là nạn nhân, nhà trôi, vườn nát, đang sống trong cảnh màn trời chiếu đất; họ cần áo, cần quần, cần mền, cần đồ ấm, và nhất là cần nơi ăn chốn ở. Thế mà ngày 20-1-06, ông đă điện đàm cùng với ông chủ tịch CĐ NewOrlean, để nhờ CĐ lo nơi ăn chốn ở cho phái đoàn, đúng là “ Gặp khó, chó cắn thêm.”
Chúng tôi không rơ là ông có mời 4 tổ chức nêu trên cùng ông ngồi lại để bàn thảo về kế hoạch này hay là ông tự quyết định? Sao mà chúng tôi thấy không mấy phù hợp với số tiền hiện có. Ông dùng chữ PHÁI ĐOÀN CỨU TRỢ, và THÁP TÙNG PHÁI ĐOÀN CỨU TRỢ, từ một tiểu bang xa xôi, đi bằng máy bay mà tính ra mỗi gia đ́nh chỉ có mấy cent? Thật đúng là ông Q. Nam với dao to búa lớn, nhưng chỉ là đầu voi đuôi chuột...?
Tại sao số tiền quyên được không chuyển giao qua các cơ quan từ thiện của các tôn giáo, hay Hội Hồng Thập Tự quốc tế, lấy biên lai nơi nhận, rồi phổ biến trên báo chí và trên đài phát thanh. Đó là con đường duy nhất cho việc minh bạch tài chánh, tạo niềm tin và cũng tránh t́nh trạng phân biệt chủng tộc, người Việt chỉ lo cho người Việt, và cũng đừng để cho người đờiơ hiểu lầm về ḷng ích kỷ hẹp ḥi của người Việt Nam chúng ta. Hay là ông muốn hướng dẫn phái đoàn để rồi sau ngày 4 - 3 ông sẽ có cuộc hội luận tự tôn “mèo khen mèo dài đuôi” là GĐ Q. Nam hoặc thi sĩ Q. Nam đă hướng dẫn một phái đoàn cứu trợ hùng hậu từ WA đến Lousiana để ḷe mắt với khán thính giả nghe đài.
Thưa ông Giám Đốc,
Một lần nữa yêu cầu ông vui ḷng làm sáng tỏ vấn đề tài chánh mà ĐH đă đóng, và ông đă góp cho “LÀNG NỔI BÁN MÁU,” đừng để cho nó trở thành, “BÁN MÁU LÀNG NỔI,” cũng như tiền cứu trợ SÓNG THẦN, KỲ ĐÀI, CÔNG VIÊN GHẾ ĐÁ, hay đă “ĐÁ GHẾ CÔNG VIÊN” v.v.. rồi thưa ông? Và c̣n nhiều nữa, nó đă đi vào account nào, và làm sao khai thuế, thưa ông? Cũng như 4 tổ chức trên, đă phối hợp cùng với đài Sàig̣n Radio lạc quyên giúp nạn nhân Katrina, như vậy quư tổ chức phải có bổn phận và trách nhiệm, chứ không phải cho mượn tên để lấy danh và ông Q. Nam mượn cơ hội này làm những việc không mấy sáng tỏ.
Muốn không bị tai tiếng với ĐH, th́ mỗi tổ chức nên cho ĐH biết tổ chức của ḿnh quyên được bao nhiêu? Đưa cho ai? Số tiền của 4 tổ chức được bao nhiêu? Và mọi cái check hoặc money order được gởi về trụ sở đài ở số 3823 S. Willow được bao nhiêu? Cộng lại là số tiền quyên được. Nhất là Ban Điều Hành và Ban Tham Vấn của Hội QNĐN2, đă nhờ những người có nhiệt t́nh và thiện chí đem sổ đến từng gia đ́nh để lạc quyên. Nếu phần tài chánh không được minh bạch rơ ràng từ hai Ban này, th́ ai là những người trực tiếp mang tai tiếng với ĐH?
Trân trọng,
Washington, ngày 6 tháng 2 năm 2006

Ngô Bá
(253) 759-1332

- Kính nhờ các cơ quan truyền thông và báo chí phổ biến để rộng đường dư luận.

__________________________________________________

 

Trải Qua Một Cuộc Bể Dâu 
Những Điều Nghe Thấy Mà Đau Đớn Ḷng


Kính gởi: 
Ông Khúc Thừa Nhân, 
Hội phó Nội vụ Hội Quảng Nam- Đà Nẵng 2 và cũng là Đại Diện VNQĐD Tiểu Bang WA.
V/v: Ông trả lời phỏng vấn do Ông Quốc Nam giám đốc điều hành đài phát thanh Sàig̣n SRBS thực hiện. 

Thưa ông:
Nhân ngày Đại Hội Kỷ niệm 10 năm thành lập Hội nhằm tháng 10/2004, BĐH Hội đồng hương QNĐN WA nhiệm kỳ 2003-2005 tổ chức chương tŕnh Đại Hội có ba mục đích chính:


1)TỔNG KẾT HOẠT ĐỘNG 10 NĂM CỦA HỘI
2)VINH DANH CỜ VÀNG BIỂU TƯỢNG CỦA NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA TỴ NẠN CS
3)LẠC QUYÊN GIÚP ANH EM PHẾ BINH VNCH TẠI QUÊ NHÀ ( QNĐN)

Đại hội nầy đă quyên được 8000 USD, gởi về cho 77 anh em mỗi người được $100.00 và $3.00 cước phí. Việc nầy do một Ban cứu xét ngoài BĐH làm rất minh bạch và đầy đủ chứng từ giải nhiệm về việc phân phát đă công bố trên các báo Việt ngữ tại địa phương và bản tin của hội. Việc nầy hỏi ra được 100% đồng hương không những tán thành mà c̣n khuyến khích và ủng hộ trong nội bộ hội và tất cả các cộng đồng và hội đoàn bạn khắp nơi. Mọi người cho rằng, đây là việc làm đầy ư nghĩa và mang tính nhân bản. Anh em phế binh đă nhận được tiền và gởi thư sang cảm ơn hội và cảm ơn sự đóng góp của đồng hương bằng những lời lẽ rất cảm động không những về giá trị vật chất mà là một món quà tinh thần rất lớn của những người mà họ có thể nghĩ rằng họ bị bỏ quên sau 30 năm. 

 

Đó là t́nh đồng đội, nghĩa đồng bào người VN. Và bắt đầu từ đó, tiếng đồn về các nơi xa xuôi hẻo lánh những anh em phế binh đă tấp nập gởi thư sang trong khi hội không c̣n ngân quỹ để giúp cho họ, cho nên BĐH hội QN/ĐN nhiệm kỳ 2003-2005 đành phải chờ đến ngày Mừng Xuân Bính Tuất nhân cơ hội nầy Ban Tổ chức in vé, kêu gọi ḷng hảo tâm của đồng hương mỗi người giúp một vé giá ủng hộ là $25 Mỹ Kim, trước là Mừng Xuân, Ẩm thực, xem Văn Nghệ sau là hội có một ngân khoản nào đó giải quyết giúp đỡ, hay nói đúng hơn là quà an ủi cho anh em phế binh mới gởi hồ sơ sang sau, kẻo để họ chờ dài cổ, mỏi mắt trông rồi âm thầm đi vào tuyệt vọng. 

V́ nghĩa cử “lá lành đùm lá rách” Hội Đồng hương QNĐN tiểu bang WA (nhiệm kỳ '03- '05) sẽ Tổ chức Mừng Xuân Bính Tuất vào chiều ngày 14 tháng 1 năm 2006 nhằm cùng ba mục đích:


1)VĂN NGHỆ MỪNG XUÂN, ĐỒNG HƯƠNG HÀN HUYÊN
2)BẦU CỬ TÂN BĐH NHIỆM KỲ KẾ TIẾP (2006-2008)
3)LẠC QUYÊN GIÚP ANH EM PHẾ BINH QUÊ NHÀ(QN/ĐN)


Qua thư mời của Ban Tổ chức do ông Đinh Hùng Chấn Hội Trưởng kư tên, đóng dấu, th́ có một điều lạ khó tin nhưng có thật: Vào khoảng 7:35PM ngày 10/1/06 trên hệ thống phát thanh Saig̣n SRBS do ông Quốc Nam giám đốc điều hành đă thực hiện cuộc phỏng vấn với ông Khúc Thừa Nhân phó nội vụ QN/ĐN và cũng là Đại diện VNQĐD Tiểu bang WA.

Ông Nhân nói: “Ông không hiểu lư do ǵ mà ông Đinh Hùng Chấn làm một v́ệc quá ư là mạo hiểm và đầy nguy hiểm ( Hàm ư ông không muốn nói rơ là ông Chấn quá dại dột) là tổ chức mừng xuân, bán vé mà hội không có giấy phép, tấm vé $25.00 c̣n sờ sờ ông đang cầm trên tay, như vậy số tiền thu được đi vào account nào? Thuế má khai làm sao? Vi phạm pháp luật, nào là ông đang cầm trác ṭa trên tay. Ông sẽ nhờ cảnh sát đến hỏi giấy phép và giải tán đêm dạ tiệc Mừng Xuân của đồng hương và lạc quyên giúp anh em phế binh do hội ĐHQNĐN nhiệm kỳ 2003 – 2005 tổ chức. Nghĩa là bằng mọi giá ông sẽ ngăn chặn và đánh phá.

Thưa Ông Nhân, ông hỏi Mừng Xuân mà bán vé th́ số tiền thu được đi vào account nào? Làm sao khai thuế? Vi phạm pháp luật... Ông hỏi ai ?... Ai có đủ kinh nghiệm và mánh khóe lèo lách để trả lời những câu hỏi của ông... Mấy câu hỏi nầy ông nên hỏi người trực tiếp phỏng vấn ông, đó là Ông Quốc Nam kinh nghiệm đầy ḿnh. Ông Quốc Nam là giám đốc điều hành hệ thống truyền thanh Sàig̣n SRBS. Chính ông Quốc Nam đă dùng làn sóng phát thanh rỉ rả kêu gọi đồng hương đóng góp giúp cho Làng Nổi bán máu, Xây công viên, Mua 20 ghế đá, Xây tượng đài và tất cả checks hoặc money orders gởi về địa chỉ của đài. Trên Tờ ĐÔNG PHƯƠNG do chính ông Quốc Nam làm chủ nhiệm; chính ông đă đăng tải rằng: Ông đă bán ra hàng chục ngàn chiếc Radio gồm có 3 loại, mỗi cái bao nhiêu?

 

 Và gần đây nhất là ông cũng đă kêu gọi đóng góp giúp băo lụt Katrina, và Hội của ông cũng tham gia vào chương tŕnh nầy. Số tiền gởi về địa chỉ Sàig̣n Radio số: 3823 S Willow được bao nhiêu? Vào account nào? Thuế má khai làm sao? Cũng như số tiền đồng hương khắp nơi đóng góp cho Làng Nổi bán máu, ông thâu được bao nhiêu? vào account nào? ai là người trách nhiệm phân phối? C̣n thu vào th́ có Ông Quốc Nam rồi, phát lúc nào? phát bằng cách nào? ai là người được nhận? mỗi người nhận được bao nhiêu? và bao nhiêu người được nhận? 

 

Đồng hương đă đóng góp cho việc xây công viên, xây tượng đài, mua 20 ghế đá mỗi cái $200.00 mà có ghế đá không? có công viên không? có tượng đài không? Ông cũng đă nhờ mấy đại lư bán Radio đă bán ra cả mấy chục ngàn cái, mà hàng chục ngàn cái đều mang nhăn hiệu Sàig̣n Radio SRBS và đều có chữ "Gift," bán mà sao lại nói cho? Đó mới là điều mạo hiểm sao ông không quan tâm, mà lại tỏ ḷng quan tâm và hù dọa ông Đinh Hùng Chấn và quí anh trong ban tổ chức Dạ tiệc Mừng Xuân và lạc quyên giúp anh em phế binh? Anh em phế binh là những đồng đội của chúng ta ngày xưa đă hy sinh bằng xương, bằng máu, bằng da, bằng thịt cho Tổ quốc, cho Đồng bào, cho Dân tộc và cho chính chúng ta. Tại sao các ông nỡ ḷng nào lại nhẫn tâm chống phá quyết liệt như vậy, hỡi các ông HẢO, NHÂN, TRI.

Sau ngày Đại hội kỷ niệm 10 năm thành lập hội, Vinh danh Cờ Vàng lạc quyên giúp phế binh của Hội Đồng Hương QNĐN nhiệm kỳ 2003-2005, th́ sau đó có chiến dịch đánh phá BĐH và Ban Tổ chức, khởi đầu là thư góp ư của Ông, rồi đến thư “Gục mặt” của ông Nguyễn Hảo. Chính ông Nhân đă đem đời tư của người khác ra bôi nhọ, nhục mạ, thế mà chính hôm trả lời phỏng vấn, ông Nhân nói rằng:” Chính tôi không muốn nói ǵ, mặc dầu có một số người viết thư nói xấu, đem đời tư của kẻ khác ra nhục mạ;" có phải là chính ông không, hỡi ông Nhân?
Trong thư góp ư của ông, chính tôi là người trực tiếp phân tích, mổ xẻ cái bất nhân bất nghĩa của ông và chính ông đă viết thư xin lỗi có gởi đến tôi. 

Nhân tiện đây một lần nữa, tôi xin hỏi ông Nguyễn Hảo bởi v́ lần trước tôi đă có thư gởi cho ông và đăng trên mặt báo. Rất tiếc là măi đến bây giờ mà tôi vẫn chưa nhận được sự trả lời của ông bằng thư riêng hay trên các báo Việt ngữ. Hội đồng hương QNĐN Tiểu bang WA nhiệm kỳ 2003-2005 đă làm những điều ǵ mà để ông không dám ngẩng đầu lên nh́n đồng hương VN bạn và họ đă làm cái ǵ để ông nói rằng “Họ làm mất thanh danh của hội trong 10 năm qua.” 

Tôi chỉ thấy họ vinh danh Cờ Vàng và lạc quyên giúp anh em phế binh tại quê nhà. Gần đây nhất có một số đồng hương thắc mắc: Tại sao số anh em phế binh gởi hồ sơ qua sau đă quá lâu mà sao không thấy Hội giải quyết cho họ? - Làm sao mà giải quyết cho được, bởi v́ chính ông Hảo, Nhân, Tri đă toa rập đánh phá gây chia rẽ và phân hóa trong t́nh đồng hương; đồng thời ngụy tạo những tin thất thiệt để cho đồng hương nghi ngờ vào thiện chí của BĐH, th́ làm sao BĐH vận động và tổ chức lạc quyên. Mong quí đồng hương bảo trợ chương tŕnh và anh em Phế binh chưa được trợ giúp nên thông cảm cho Ban Điều hành và nên đặt câu hỏi này với các ông: 


- Nguyễn Hảo 1616 - S Yakima - Tacoma - WA-98405- Phone#(253) 396-0204; 
- Nguyễn Thanh Sơn- 21403 - 52 nd Ave - Lynnwood Phone # (425)7748509;
- Khúc Thưa Nhân 12802 - 8TH Ave SW-SEA - Phone # (206) 4440443; 
- Lê Xuân Tri (206) 444-0216;
- Nguyễn Quang Xuân ( Thái B́nh Dương) 253 -228 4740

Thưa quí vị, anh em phế binh nơi quê nhà, tôi đoán không lầm là họ đều sống lặng lẽ, trong âm thầm, ngậm đắng nuốt cay trong thân phận tật nguyền. Họ có làm ǵ đâu?, Họ có nói ǵ đâu? mà quí vị quá hà khắc, ngược đăi với họ như vậy. Thậm chí, món quà Xuân của đồng hương dành cho họ quí vị cũng làm thân kỳ đà cản mũi! Nếu quí vị không động ḷng thương th́ để người khác thương, quí vị không muốn giúp th́ để người khác giúp, cớ sao quí vị cứ đeo đuổi đánh phá hoài như vậy? 

 

Hội tổ chức dạ tiệc Mừng Xuân, lạc quyên giúp phế binh th́ quí vị bất chấp sai trái làm những việc tồi bại như: Nguyễn Hảo soạn thư kiến nghị đưa người đến từng nhà đồng hương và nói gạt rằng BĐH hết nhiệm kỳ, xin ông bà kư vào giấy nầy để vận động bầu lại ban mới. Vốn quen biết, t́nh cảm, tin nhau cứ kư mà không đọc, nào ngờ đâu âm mưu của Nguyễn Hảo và Khúc Thừa Nhân lợi dụng t́nh bạn bè sự quen biết, hơn nữa người Việt chúng ta coi thường chữ kư, kư th́ kư chứ không đọc, có người kư ghi luôn cho cả gia đ́nh con cái, cháu chắt mặc dầu chưa đủ 17 tuổi. Thậm chí như ông Nguyễn Hồng Sơn là trung tá tham mưu trưởng tiểu khu Quảng Nam cũng nói rằng: “Tôi kư mà không đọc lời văn ông Hảo viết, sự việc đă lỡ.”

Thưa quí ông Hảo, Tri, Nhân xin quí ông bỏ ra 5 phút nằm gác tay lên trán suy nghĩ trước khi ngủ. Các ông làm như vậy đúng hay sai? Nếu đúng th́ đúng ở điểm nào và sai th́ sai ở điểm nào? Bởi v́ bằng mọi giá các ông dốc ḷng đeo đuổi đánh phá việc lạc quyên giúp phế binh.
Ba mươi năm họ chỉ nhận được 100 USD, tính ra mỗi năm chỉ có 3 USD mà quí vị cũng ganh tỵ, hạch sách, chống phá, lừa bịp để giải tán BĐH hội. Ông Nhân bảo rằng ông sẽ đưa BĐH và Ban tổ chức ra ṭa, các ông làm như vậy là các ông sống ngoài hàng rào đạo đức, nói theo tâm linh và đức tin là “Gieo nhân nào gặt quả ấy, nợ có vay th́ phải trả.” Tôi mong rằng quí ông có cơ hội được trả sớm, trả hết chớ đừng để nợ thất đức, bất nhân của các ông vay mà con cháu phải trả là tội cho con cháu lắm, nghĩa là “Quạ ăn dưa, bắt c̣ phơi nắng.”

Nếu thật sự như lời ông Nhân nói trên đài Quốc Nam là ông có cái trác đ̣i của ṭa ông đang nắm trên tay đây, ông sẽ đưa Cảnh sát đến hỏi giấy phép tổ chức. Mục đích là giải tán buổi dạ tiệc Mừng Xuân của đồng hương, đập tan cuộc lạc quyên giúp phế binh tại quê nhà. Như vậy là ông đă cố t́nh ngăn chặn không muốn cho anh em phế binh có tấm quần xà lỏn mới để đón Xuân, không có miếng xương để nấu chén canh môn trong ba ngày Tết. Nếu ông nhẫn tâm làm vậy th́ tôi tin rằng hành động ấy sẽ LƯU DANH THIÊN CỔ

 

Tưởng cũng nên nhắc thêm một điều trớ trêu, tréo cẳng ngỗng là ông Quốc Nam Giám đốc đài SRBS trước 75 ông cũng là sĩ quan trong QLVNCH và theo lời ông kể ông là Hội trưởng Phế binh ở Biên Ḥa với 20.000 hội viên th́ tại sao hội đồng hương QNĐN tiểu bang WA tổ chức mừng Xuân lạc quyên giúp phế binh th́ ông Quốc Nam lại hỗ trợ cho ông Nhân mượn diễn đàn truyền thông của quí đài để hù dọa Ban Tổ chức gây hoang mang trong đồng hương. Có phải chăng quí vị sợ cuộc lạc quyên giúp phế binh thành công không? Chứ mọi tiệc mừng xuân của các hội đoàn đều cũng xin sự ủng hộ giúp đỡ của đồng hương, sao ông không hù dọa? 

 

Chính cái hội của ông cũng cầm sổ đi xin từng nhà như vậy th́ ông khai thuế làm sao? Ông nghĩ xem, con ḅ tót dị ứng với màu đỏ, thấy đỏ là húc; c̣n ông dị ứng với Phế binh và Cờ Vàng, hễ ông nghe thấy giúp Phế binh và Vinh danh Cờ Vàng là ông húc. Nếu Ông Quốc Nam nói rằng v́ lương tâm nghề nghiệp, v́ bổn phận và v́ trách nhiệm của người làm truyền thông là trung thực, không đả phá, không bè phái, không đả kích cá nhân hay bất cứ hội đoàn nào nên ông phải để cho người ta được nói lên ư kiến của họ, bởi v́ đây là xứ dân chủ tự do ông không có quyền từ chối. Nếu được như vậy là điều đáng mừng và cảm ơn ông. 


Tiện đây tôi
xin ông vui ḷng phổ biến rộng răi thư nầy đến bà con đồng hương trên hệ thống truyền thông của ông mỗi ngày 2 lần liên tiếp trong một tuần lễ và xin ông giám đốc vui ḷng cho tôi biết lệ phí rao đọc là bao nhiêu? để tôi lo liệu tài chánh đấy cũng là h́nh thức hỗ trợ tài chánh góp phần giúp đỡ và duy tŕ đài tiếng nói của chúng ta. Tôi xin cảm ơn ông giám đốc cùng toàn thể nhân viên và xướng ngôn viên của đài.

Sở dĩ tôi mạo muội viết tâm thư nầy v́ sự đồng cảm của một phế binh tật nguyền, sau 1975 chúng tôi là những cây gai trước mắt của chế độ CS. Tôi là phế binh nghĩa quân viên, thuộc chi khu Quế Sơn, tiểu khu Quảng Nam, mang trong ḿnh mặc cảm về tinh thần lẫn vật chất sau ngày giặc đến, đối diện với bao ngược đăi của kẻ thù CS. Do vậy, bài viết nầy cũng là lời tâm sự của tôi với anh em đồng đội bất hạnh ngày xưa đang sống những ngày cuối đời tại quê nhà. Cho nên có điều ǵ làm các ông Nhân, Hảo, Tri, Thanh Sơn không vừa ư, xin các ông vui ḷng mở ra một diễn đàn công luận. Nghĩa quân viên phế binh Ngô Quốc Dân  tôi xin hầu quư vị với những ǵ trong nội dung bài viết nầy, và những thư ngỏ mà tôi đă viết trước đây. Nếu đồng hương nào muốn đóng góp thêm ư kiến, xin vui ḷng gọi cho tôi ở số phone dưới đây.


Trân trọng, 
Tacoma, ngày 12 tháng 01 năm 2006
Phế Binh Nghĩa Quân Viên
 

Ngô Quốc Dân
906 S. Winnifred St
Tacoma, WA 98465
(253) 759-1332