Câu Lạc Bộ Dân Chủ Việt NamĐiện Thư - Số 55
Tháng 2 năm 2006Điện Thư Câu Lạc Bộ Dân Chủ xin trân trọng kính chuyển đến các Diễn Đàn Điện Tử, Cơ Quan Ngôn Luận, Độc Giả trong và ngoài nước các tin tức, sự kiện và bài vở liên quan đến t́nh h́nh dân chủ Việt Nam. Điện thư gửi thẳng đến bạn đọc. Nếu bạn cần nhận điện thư hoặc góp ư, yểm trợ xin liên lạc: caulacbodanchuvietnam@yahoo.com
----- O -----
Ngày 12 tháng 2 năm 2006
Thông Cáo
V/v: Kêu Gọi Bộ Công an Từ Bỏ Ư Đồ Sử Dụng Vũ Khí Siêu Âm Đàn Áp Công Nhân Đ́nh Công
Trước các biến động đ́nh công từ Công nhân mỗi lúc một lan rộng, có nguy cơ bùng phát đe dọa sự sống c̣n của chế độ độc quyền. Đồng thời bất chấp các trào lưu thế giới lên án về việc sử dụng phương tiện đàn áp tinh vi có tính vi phạm nhân quyền và đe doạ tính mạng con người. Mới đây, nhà cầm quyền Việt Nam đă cho phép Bộ Công an sử dụng các vũ khí cao cấp nhằm giải tán các cuộc biểu t́nh công nhân. Vũ khí này được Cục Hậu Cần (H14) trực thuộc Bộ Công an mua lại từ Trung Quốc, sử dụng hệ thống siêu âm, đặt trên các loại xe ôtô di động để nhanh chóng có mặt ngay tại hiện trường, không mang biển hiệu và sắc phục công an nhằm tránh bị phát hiện.
Đây là hệ thống phát sóng cao cấp, có tầm phủ sóng trong phạm vi 200mét, giống như một loại lựu đạn hóa chất làm tê liệt thần kinh để giải tán đoàn biểu t́nh. Khi máy phát sóng, những người nằm trong tầm ảnh hưởng bị cảm giác chóng mặt, buồn nôn, ủ rũ, khó thở, tức ngực có thể dẫn đến cái chết bất ngờ nếu bị yếu tim, hoặc ảnh hưởng lâu dài đến sức khoẻ. Vũ khí nằm trong loại này được Quốc tế liệt kê là vũ khí giết người chậm dựa trên các ư niệm nguyên tử bao gồm “tia laser, sóng radio, tia nhiệt, sóng từ trường v.v..” v́ khi sử dụng cũng có khả năng tàn phá không kém ǵ các loại vũ khí giết người nhanh.
Bác sĩ Barbara Hatch Rosenberg tường tŕnh trên tờ Khoa Học Phân Tử, số Tháng 9 & 10 từ năm 1994 “những loại vũ khí này có thể làm mù mắt, phản ứng bất b́nh thường, giảm khả năng phán đoán, bị đau nhức, buồn nôn, tiêu chảy hay làm cho các bộ phận trong cơ thể bị ngưng hoạt động”. Quyết nghị của Hội Đồng Âu Châu A4-005/99 hồi tháng 1/99 đă kêu goị “chấm dứt và ngăn cấm các nghiên cứu và sử dụng vũ khí nằm trong bất cứ dạng nào có mục tiêu khống chế nhân loại”. Trong khi đó, ngay cả tại nước Nga, ông Yuriy Lopatin, chuyên gia về lănh vực này cũng đă lên tiếng “kêu gọi cấm nghiên cứu và bán các trang thiết bị có tính khống chế nhân loại”.
Việc cho phép sử dụng các vũ khí này để công an đàn áp công nhân đ́nh công, biểu t́nh nhằm bảo vệ chế độ độc tài là hoàn toàn vi phạm nhân quyền, vi phạm thân thể con người và mang tác hại lâu dài không những đối với người bị đàn áp mà ngay cả nhân viên công an sử dụng cũng không thể tránh khỏi.
Đảng Dân chủ Nhân dân khẩn thông báo đến Nhân dân trong và ngoài nước và kêu gọi các cơ quan Quốc tế Nhân Quyền sớm lên tiếng can thiệp, kêu gọi nhà nước Việt Nam chấm dứt ư đồ sử dụng các vũ khí trên để đàn áp Nhân dân Việt Nam.
Việt Nam ngày 12 tháng 2 năm 2006
TV/TW Đảng Dân chủ Nhân dân
Nguyễn Hoàng Long
----- O -----
Anh Chị Em Cần Lao Dấn BướcTự Dân – ĐDCND
Chẳng có ǵ phải nhục nhă khi nền dân chủ chưa được thiết lập ngay vào ngày mai tại Việt Nam. Những người yêu chuộng dân chủ đang cố gắng, họ xác quyết trong niềm tin và công tác của ḿnh. Chỉ có thái độ nhụt chí, bạc nhược mới đáng phải hổ thẹn.
Đă quá thời điểm nâng lương tối thiểu theo NĐ 03 của Chính phủ (1/02/2006) nhưng nhiều doanh nghiệp (DN) có vốn đầu tư nước ngoài (FDI) vẫn né tránh thực hiện. Đa số các DN đều cam kết sẽ tăng lương theo đúng quy định cho công nhân, nhưng lại cắt tất cả những khoản phụ cấp trước đây như tiền cơm trưa, chuyên cần, trách nhiệm... Tính từ đầu tháng 2/2006 đến nay (18/02), trên địa bàn Sài G̣n đă xảy ra 11 vụ đ́nh công. So với tháng trước, số vụ đ́nh công có giảm nhưng thời gian diễn ra dài ngày hơn, như ở công ty Perfect VN (5 ngày), công ty Huê Phong (4 ngày). Có khoảng 10.890 người lao động tham gia (1).
Ngoài việc phản ánh một chính sách kinh tế phi lộ tŕnh, sự thay đổi bất ngờ về mức lương tối thiểu không làm t́nh h́nh sáng sủa thêm. Đối với các DN FDI, việc tăng đột ngột 40% mức lương (thay v́ mỗi năm tăng một ít) đă khiến các DN FDI choáng váng v́ tổng chi phí tăng đột ngột từ 2%-3% (2). Về phía người lao động, quyết định nâng lương tối thiểu chỉ mới giải quyết trượt giá chớ thực chất không phải là tăng lương. Chắc chắn rằng, t́nh trạng đ́nh công hiện nay sẽ không dừng lại ở các tỉnh Nam bộ (3).
I. Đ́nh công - h́nh thức biểu thị ư chí người lao động
I.1. Cơn sốt thiếu nhân công
Cứ sau Tết Nguyên đán, các DN ở các khu chế xuất-khu công nghiệp (KCX-KCN) vùng kinh tế trọng điểm phía Nam lại lên cơn sốt thiếu công nhân. Riêng sau Tết năm nay, t́nh trạng thiếu nhân công đă đến mức báo động. KCX Tân Thuận cần tuyển gấp gần 9.000 lao động phổ thông; c̣n các KCX Linh Trung, Tân Tạo, Lê Minh Xuân… cũng rao tuyển gấp trên 3.000 lao động. Trong khi số lao động mới tuyển vào chưa đủ đáp ứng nhu cầu cần người của DN th́ số nghỉ việc, chuyển đổi chỗ làm lại tăng liên tục. Đây là nan đề chung của thị trường lao động ở 03 địa phương Sài G̣n, B́nh Dương và Đồng Nai.
Năm 2005, toàn tỉnh Đồng Nai thiếu hụt khoảng trên 20.000 lao động. Năm nay, nhu cầu tuyển lao động ở các KCN của tỉnh tiếp tục tăng lên 46.000 người. Do thiếu lao động nghiêm trọng kể từ sau Tết Nguyên đán, t́nh h́nh sản xuất của nhiều DN địa bàn tỉnh Đồng Nai đă gặp không ít khó khăn. Tính từ tháng 1/2006 tới nay, giá trị sản xuất công nghiệp của Đồng Nai chỉ đạt 3.600 tỉ đồng, giảm so với tháng trước khoảng 7%. Tương tự, tỉnh B́nh Dương cũng có nhu cầu tuyển mới 40.000 lao động trong năm 2006 nhưng khả năng đáp ứng là rất mong manh.
I.2. Đ̣n chí mạng vào chế độ toàn trị
Xung đột lợi ích giữa chủ - thợ tại Việt Nam đă tạo thành một làn sóng rung động toàn xă hội. Từ năm 2005 đổ về trước, đ́nh công được sử dụng như vũ khí tối hậu của người lao động trước bóc lột bất công. Trong năm 2006, đ́nh công mặc nhiên là h́nh thức thể hiện ư chí của người lao động. Khi hàng loạt các kênh trao đổi khác: sự quan tâm của chính quyền, công đoàn quốc doanh… trở nên vô giá trị, th́ đ́nh công trở thành một kênh trao đổi giữa người lao động với chính nhà cầm quyền. Có lẽ trong năm 2006, Việt Nam sẽ có những ngă rẽ quan trọng; song ngă rẽ ấy không lấy tư duy dân chủ làm hướng đạo th́ khả năng xảy ra những điều tệ nhất không c̣n là điều bất ngờ. Nhà nước toàn trị muốn thực hiện một cuộc chạy trối chết về mức tăng trưởng kinh tế - trong khi lơ là việc giải quyết các điều kiện kèm theo - đến hôm nay đă bộc lộ đầy đủ những ấu trĩ vô phương khắc phục. Cùng với những nhùng nhằng về quyền sở hữu đất, nguy cơ phá sản của hệ thống ngân hàng, sự chênh lệch mức lương sẽ là những tử huyệt của chế độ trong năm 2006. Những đ̣n chí mạng này chưa đủ làm vỡ được toàn bộ cơ cấu toàn trị song mức độ sụp lở của hệ thống hiện hữu ngày càng trở nên trầm trọng.
Đối diện với nỗi khốn cùng của nhân dân là thế giới thừa mứa của quan chức công quyền. Hàng loạt xe hơi sang trọng trong các công sở, tổ chức đảng… được mua bằng tiền ngân sách quốc gia (4). Trong khi hàng loạt cuộc đ́nh công của người lao động bùng lên v́ miếng cơm manh áo bị nước ngoài bóc lột th́ hành động của các quan chức kia đă đi đến giới hạn tận cùng bất cận nhân t́nh. Nhà nước toàn trị đă hủy hoại Việt Nam, hố ngăn cách giàu nghèo đang nứt toác ra trong ḷng xă hội, quá nhanh và liên tục. Mỹ phải mất hơn 200 năm để đạt mức 9,1 lần, chế độ XHCN Việt Nam chỉ cần 20 năm đổi mới là đă có mức chênh lệch giàu nghèo 8,1 lần (tính đến năm 2004) (5).
Nếu không có FDI th́ không thể có tốc độ tăng GDP cao, với năm 2006 yếu tố này càng trở nên quan trọng. Thay v́ nhanh chóng cải cách đất nước để tận dụng năng lực trí tuệ, chính nhà nước toàn trị đă đem mồ hôi người lao động ra làm lợi thế cạnh tranh cùng thế giới. Thay v́ đặt nặng trọng tâm vào việc hoàn thiện hệ thống pháp luật, xây dựng môi trường kinh tế lành mạnh để thu hút FDI - những bộ óc bất tài kia cứ chăm bẳm vào hành động thất đức: chèn ép lương tối thiểu của người lao động trong nước. Khi mồ hôi bị vắt kiệt th́ bản thân người lao động cũng trắng tay.
I.3. Cuộc đối đầu về quyền tự do dân sự
Với vị thế độc lập, hệ thống luật pháp của nhiều quốc gia khác không bị ảnh hưởng của các chính khách hay dư luận th́ ở nước ta - hệ thống luật pháp trơ ra theo chiều tiêu cực: không thay đổi kịp với đà phát triển của xă hội. Một mặt nào đó, đ́nh công là bi kịch của chúng ta. Trong thời gian qua, người lao động như những bóng ma trong chính sách điều hướng kinh tế của nhà cầm quyền. Ngay trong các cuộc họp Quốc hội; t́nh trạng nghèo khổ, bất b́nh đẳng, bị cô lập của công nhân không hề được đề cập nghiêm túc. Tệ hơn, chính phủ đương nhiệm đă bội tín cùng nhân dân (sẽ điều chỉnh lương tối thiểu khi chỉ số giá tiêu dùng tăng 10%).
Dự án sửa chữa, bổ sung Bộ Luật Lao động (BLLĐ) bế tắc trong nhiều năm liền. Theo Bộ trưởng Bộ LĐ-TB-XH Nguyễn Thị Hằng, dự án sửa đổi bổ sung BLLĐ lần này kế thừa từ dự án Pháp lệnh Đ́nh công. Ngay bước đầu tiên đă là một trái khoáy: sinh con rồi mới sinh cha, luật chưa hoàn chỉnh lại bày thêm pháp lệnh. Do không hiểu được bản chất của quan hệ lao động, các quan chức làm luật măi luẩn quẩn trong các khái niệm về quyền/lợi ích, tập thể/cá nhân trong tranh chấp lao động. Với cách làm việc này, chính cơ quan hành chính có trách nhiệm với người lao động đă coi thường kỷ luật hành chính. Xuất phát từ nhận thức thiếu thực tế dẫn đến không khắc phục các bất cập của luật hiện hành; thậm chí c̣n làm cho thêm rối rắm, vô bổ. Cơ quan hữu trách đă coi thường nhận thức và nhu cầu thiết thân của người lao động. Từ đây đến tháng 5/2006 (thời hạn dự kiến đưa ra Quốc hội lấy ư kiến), các vụ đ́nh công sẽ vẫn tiếp diễn trong t́nh trạng không đúng tŕnh tự pháp luật qui định.
Mặc dù cứ ngắc ngứ như gà mắc dây thun lúc tŕnh bày các khái niệm luật, nhưng Ban soạn thảo dự án BLLĐ lại tỏ ra cực kỳ phản động khi bàn về quyền người lao động. Trong tờ tŕnh chính phủ, Ban soạn thảo đưa ra mục đích sửa chương XIV - BLLĐ về vấn đề đ́nh công là để... hạn chế đ́nh công, họ phớt lờ cả Công ước quốc tế (6). Sự tập trung hàng trăm ngàn công nhân vào trong một KCN đă tạo nên những nhóm xă hội vững chắc. Sự lan tỏa thông tin và phối hợp trong nhóm đă giúp người lao động tạo được thế đứng của ḿnh. Bất chấp các định chế khắc nghiệt của chế độ, sức sống của những xă hội dân sự vẫn phát triển mănh liệt. Đa số khởi xướng đ́nh công vừa qua là các nhóm công nhân đồng hương. Khả năng ngăn chặn đ́nh công bằng các biện pháp hành chính là bất khả thi. Xă hội Việt Nam hôm nay không thể ổn định bằng cách hy sinh quyền và lợi ích của đại bộ phận - để một nhóm xă hội đặc quyền đặc lợi nào đó ngang nhiên thụ hưởng.
Do đó cần phải minh xác rằng, chính lối làm việc quan liêu phản động chốn công quyền sẽ làm giảm FDI chớ không phải tỷ lệ đ́nh công.
II. Hăy ủng hộ anh em cần lao
Trước tiến tŕnh vận động dân chủ năm 2006, bảo vệ nhân quyền và dân quyền trong môi trường lao động trở nên một mặt trận nóng bỏng. Trước gian khổ, những anh chị em lao động b́nh dân không khăn gói trốn chạy mà đă lao ḿnh vào những đợt tranh đấu – không chỉ v́ quyền lợi của riêng họ. Không măi chấp nhận cúi mặt trong tủi nhục, những tinh anh của lớp trẻ đang trỗi dậy, đón lấy ngọn cờ tiên phong trong cuộc đứng dậy v́ dân quyền này. Tiến tŕnh vận động dân chủ năm 2006 sẽ là một bước chuyển biến mới; thoát khỏi quỹ đạo đấu tranh c̣n nặng tính đối phó, nặng hướng thụ động của hôm qua.
II.1. Chế độ toàn trị đang tự cô lập
Hệ thống chính trị hiện nay rất xa lạ với các định chế về công bằng xă hội và kinh tế. Người dân bị gọt sạch các ư tưởng độc lập – khoan nói đến đối lập. Bộ máy công an mật vụ sẵn sàng làm điêu đứng những ai dám tin tưởng một cuộc sống có thể tốt đẹp hơn. Có lẽ quá bận rộn cho việc chuẩn bị đổi màu thay áo, nên ngay dự thảo Báo cáo chính trị tŕnh Đại hội X, không hề có một chữ nào nhắc đến bản chất của đảng Cộng sản là ǵ - một vấn đề vừa có tính nguyên tắc, vừa có tính định hướng lư tưởng. Qua thực tiễn, bài ca bản chất của đảng Cộng sản là bản chất của giai cấp công nhân, đă trở thành một chiêu bài vô giá trị. Số liệu về đảng viên công nhân trên tổng số đảng viên mới được kết nạp hàng năm, cũng minh chứng điều này, thường chỉ chiếm từ 10-11%. Hành động cưỡng bức toàn xă hội phải theo một đường lối chính trị nào đó là phản bội lại lợi ích toàn dân tộc. Chưa bao giờ toàn dân Việt Nam bỏ phiếu chọn đảng Cộng sản đại diện và tiện thể cai trị… luôn ḿnh.
Khủng hoảng về sách lược, chế độ đang từng bước rơi vào cuộc chiến không giới tuyến. Thực tiễn, mọi công dân đều là nhân tố của xu thế chống áp bức bất công. Do đó, lực lượng an ninh mật vụ dù dày đặc đến đâu cũng không thể đề pḥng hết được. Trong tương lai rất gần, người yêu dân chủ sẽ xuất hiện bất cứ ở đâu, bất kể khi nào trong nước. Đứng quá lâu ở vị thế thống trị, chế độ đă bứt ra khỏi quần chúng đến mức tự cô lập ḿnh. Những hoạt động triệt hạ lực lượng dân chủ hiện nay chỉ là nỗ lực cục bộ của giới cầm quyền, toàn dân không ủng hộ. Đó là lư do quan trọng để nhiều người trong chúng ta không c̣n sợ hăi nữa. Ḷng nhẫn nại người lao động đă tới ngưỡng tận cùng, họ không thể thụt lùi hơn, một khi c̣n phát được tiếng nói con người. Sự cáo chung của một chế độ bắt nguồn từ những nguyên nhân nội tại, nhưng những tác nhân khác vẫn chiếm vai tṛ cực kỳ quan trọng trong việc đánh sập chế độ ấy. Nếu những người Việt Nam ái quốc không góp tay đẩy mạnh hơn tiến tŕnh dân chủ hóa, thời gian độc tài thống trị ở nước ta sẽ là thiên thu.
II.2. Ủng hộ dân chủ - Hành động tự khẳng định bản thân
Chuyện hôm qua, đ́nh công là một giải pháp chẳng đặng đừng, thuần tuư cơm áo. Hôm nay, ư nghĩa tham gia đ́nh công c̣n là một quyết định danh dự; khẳng định nhân phẩm và dân quyền của người lao động.
Nỗ lực thoát khỏi các chi phối về kinh tế và độc quyền tư tưởng là các hướng tấn công vào chế độ toàn trị. Hiện nay, sự ủng hộ của tầng lớp trí thức, sinh viên, doanh nhân và nông dân rất quan trọng. Công tác truyền thông và hậu cần trong cuộc đấu tranh của người lao động luôn cần sự tiếp sức của toàn xă hội. Ủng hộ công cuộc dân chủ hóa nước nhà là con đường để nhiều người trong chúng ta có dịp tự khẳng định ḿnh – như những chủ nhân đích thực của quốc gia Việt Nam. Tuỳ khả năng ḿnh, mỗi công dân cần cố gắng nhận lănh trách nhiệm cùng xă hội và cộng đồng ḿnh đang sống. Tham gia phong trào cách mạng dân chủ là một cơ hội phát triển khả năng hội nhập và phục vụ cộng đồng. Chúng ta vươn lên như những con người đích thực với đầy đủ các giá trị đáng phải có, chúng ta không trông mong vào ḷng thương hại ban ơn của đương quyền thối nát kia. Lời kêu gọi các công dân hăy lên đường dấn thân, chung tay góp sức cho đại cuộc vẫn c̣n đó. Đă đến lúc phải chứng minh rằng sức mạnh của quyền tự do ngôn luận luôn thắng những lời dọa dẫm. Tự các biến động tự nhiên trong nền kinh tế thị trường không đủ xô ngă một chế độ toàn trị. Công cuộc dân chủ nước nhà luôn cần huy động tối đa nguồn tài nguyên xă hội, nhằm từng bước, chuyển sang giai đoạn đấu tranh công khai và trực diện.
Trong cơn nức nở của nhân quần, ngồi bóp tay bó gối mà coi được chăng? Mong sao, các tầng lớp nhân dân quan tâm hơn nữa đến anh em cần lao chúng ta. Làm sao cam tâm trơ mắt nh́n dân trăm họ khốn đốn lầm than ? Hiện tại, sức nóng của ngọn lửa đ́nh công chưa đủ nung chảy được khả năng toàn trị của chế độ. Trong một tương lai gần, điều đó sẽ xảy ra.
III. Phụ lục: Chiếc phong linh đầu hồi
Anh ta là sinh viên. Cô gái làm trong KCX Linh Trung. Họ có chung về giấc mơ chiếc phong linh treo đầu hồi, trước một căn nhà cấp bốn. Họ mơ về mấy đứa nhỏ, chiều về đón ba đón mẹ tan ca.
Tết hết rồi, cô ấy không trở lại. Gió sông Sài G̣n thôi c̣n êm ả, gió miệt Thu Bồn lơ lửng phương nao. Nắng Linh Trung thiệt là buồn, thương người dưng chẳng kịp trao nhẫn cỏ. Cô ấy là người nhiệt t́nh, luôn là người đi đầu cuộc đ́nh công sống mái hôm qua. Tại sao cô ta lại không vô nữa… Vậy là chiếc phong linh đă sắm ra rồi nhưng chẳng biết dành cho ai…
Rồi một lá thơ thay lời từ tạ bay vào trong ngày T́nh nhân, có đâu vài đoạn:
“Thủ Đức tập trung hàng ngàn thanh niên có học và biết.. im lặng. Trong lúc chúng tôi bước ra khỏi nhà máy; chẳng thấy anh đâu. Có phải chăng, việc quá so đo thiệt hơn đă đánh mất cái dũng khí của con người. Các anh đứng bên lề cuộc tranh đấu của chị em chúng tôi. Nam nhi đại trượng phu ở đời chẳng thể nói suông mà được. Kẻ có học không dám thực hành cái biết của ḿnh th́ suốt đời quẩn quanh trong phận con mọt sách.
“Đâu thể trong lúc dầu sôi lửa bỏng như vậy, các anh lại đi vùng vằng căi nhau về kết quả người lao động tranh đấu – để né tránh câu hỏi lương tâm: việc đó có đáng làm hay không. Vận mệnh nước nhà đang cần những công dân ái quốc. Tại sao anh chị em công nhân chúng tôi làm được mà các anh không làm được. Có phải ḷng dũng cảm giữa các tầng lớp xă hội có khác nhau…
“Phong linh chỉ reo khi được đón gió, phong linh sẽ câm khi ủ trong xó buồng tối. T́nh ta đă thử lửa qua những ngày đ́nh công Linh Trung, t́nh ta đă rơi vào khoảng lặng. Hăy đem phong linh ra trước gió, thông linh sẽ reo. Nhớ anh nhé.”
Chẳng có ǵ phải nhục nhă khi nền dân chủ chưa được thiết lập ngay vào ngày mai tại Việt Nam. Những người yêu chuộng dân chủ đang cố gắng, họ xác quyết trong niềm tin và công tác của ḿnh. Chỉ có thái độ nhụt chí, bạc nhược mới đáng phải hổ thẹn.
Sài g̣n, viết kỷ niệm Ngày T́nh nhân năm 2006
Ghi chú:
1/ Ngoài ra c̣n có khoảng 130 công nhân Công ty công nghiệp thực phẩm Á Châu (Thuận An, B́nh Dương); khoảng 1.200 công nhân Công ty Giày Giai Hiệp (KCN xă Đức Ḥa Đông, huyện Đức Huệ. Long An).
Trong tháng 1/2006, cả nước xảy ra 57 cuộc đ́nh công, tăng 48 cuộc so với tháng 1/2005. Trong đó, 49 cuộc xảy ra ở các DN FDI. Theo báo Lao động số 38, ngày 8/02/2006.
2/ Trong khi kế hoạch sản xuất của năm 2006 xuất phát từ các đơn đặt hàng giữa năm 2005. C̣n giá gia công của các đơn hàng năm 2006 lại không thể tăng nhiều, như ngành dệt may chỉ tăng trung b́nh từ 10-15%.
3/ Do chi phí kinh doanh cách biệt lớn, mức thu hút đầu tư nước ngoài trong 5 năm qua trên các vùng cả nước có khác nhau:
- Đồng bằng sông Hồng đạt 3,5 tỷ USD, chiếm 20%.
- Bắc Trung Bộ và duyên hải miền Trung đạt 1,5 tỷ USD, hơn 8,57%.
- Vùng Đông Nam Bộ đạt tới 11,1 tỷ USD, cùng với đồng bằng sông Cửu Long chiếm tới 65% vốn thu hút đầu tư cả nước.
Khi tác giả đang kết thúc bài viết th́ đă nhận được tin: sáng ngày 17/02, công nhân công ty Sao Vàng (Hải Pḥng) đ́nh công, khoảng 5.000 người tham gia.
4/ Theo những số liệu mới nhất, cả nước có hơn 19.000 chiếc xe công. Chỉ riêng trong 2 năm 2002 - 2003 đă có 6.000 xe công mới được mua, vượt quy định 2.000 chiếc. Nói như Bộ trưởng Tài chính Nguyễn Sinh Hùng, có lấy cả băi sông Hồng cũng không chứa hết xe công mua sai quy định. Riêng t́nh trạng mua xe công vượt khung giá quy định, đă có một quan chức lănh đạo thành phố Hà nội dùng một chiếc xe giá bằng "ba ngh́n con trâu". Hàng ngh́n tỉ đồng đă bị lạm chi mỗi năm cho xe công. Theo báo Lao động số 38, ngày 8/02/2006.
5/ 1990 là 4,1 lần, năm 1991 là 4,2 lần, năm 1993 là 6,2 lần, năm 1994 là 6,5 lần, năm 1995 là 7 lần, năm 1999 là 7,6 lần, năm 2002 và 2004 là 8,1 lần. Theo bài viết “Khi chênh lệch giàu nghèo gia tăng” của Ngọc Minh, báo Thanh niên bản điện tử ngày 11/02/2006.
6/ Ở điều 8d - Công ước quốc tế ngày 16.12.1966 ghi rơ: "Các quốc gia tham gia công ước này cam kết bảo đảm... quyền đ́nh công", Việt Nam đă tham gia phê chuẩn ngày 24/9/1982, nên điều 7 Bộ luật Lao động (BLLĐ) có ghi: "Người lao động có quyền đ́nh công theo quy định của pháp luật".
----- O -----
Cải Cách Ruộng Đất
Đấu Nguyễn Văn Nga
(Trích trong ghi 1954-1960)
Trần Dần
1- Anh Tụng lên
- Mày mất thóc, em mày lấy, mày vu cho tao mày đánh tao.
- Nga, mày có đánh anh Tụng không?
- Không.
Đả đảo…
- Mày có đánh không?
- Có
Đả đảo thái độ ngoan cố…
- Mày ngoảnh mặt lên đây. Khoanh tay lại. Bây giờ mày đă nhận mày kể lại đi.
- Thưa qúy toà con mất thóc về hỏi, chả nhẽ ở nhà mất c̣n có ai, anh Tụng…
- Anh với mày à?
- Ông Tụng, con hỏi ông Tụng, xong có đánh.
- Nga! Đánh thế nào? Hỏi! Cho phép mày quay về ông bà nhân dân mà nói về việc đánh anh Tụng. Phải thưa ông bà.
- Thưa ông bà nhân dân, con mất thóc con đánh anh Tụng à ông Tụng. Con trói vào cột.
- Mày có treo anh Tụng lên không?
- Con có treo ông Tụng lên ạ…
Đả đảo…
- Nga! Hỏi! Về sau thóc ai lấy?
- Con không biết ạ…..
Kết luận: - Chúng ta nhân dân thấy bộ mặt ngoan cố tên điạ chủ. Nó đă nhận là thóc con cháu nó lấy mà nó đổ cho anh Tụng, nó đánh.
2- Ông Sử
- Mày đánh tao nát cả người cả ngợm ra.
- Con chỉ đánh nát người thôi ạ. Không đánh vào ngợm ạ.
- Tao đói quá tao đi bẻ mấy bắp ngô. Tao lấy của nhân dân chứ lấy của nhà mày đâu? Sao mày lột quần tao ra, chắp 10 roi đánh!
- Mày có đánh ông Sử không?
- Có
- Mày đánh bằng ǵ?
- Con đánh bằng roi tre ạ. Ông ấy ăn cắp ngô, con đi tuần th́ con đánh ông ấy chảy máu đít.
3- Em ông Niêm
- Anh tao là Niệm. Anh tao với mày cùng đi buôn. Mày có hiềm với anh tao. Ngày 13-7 mày thủ mưu giết anh tao.
- Việc giết anh Niệm và anh Ân thế nào? Nói ra! Kể! Từ đầu chí cuối!
Đả đảo…
Kiên quyết đánh đổ…
- Thưa quư toà, thằng Phồn thằng Nghĩa sai con đi giết anh Niệm.
- Nga!
- Tao hỏi mày chứ tao hỏi đâu thằng Phồn thằng Nghĩa.
- Con cầm đá đập óc ông Niệm…
- C̣n một việc nữa, trong đêm hôm ấy mày giết anh Ân ra sao?
- Con với Khoát, Nghĩa, Tô, Tính, Hậu. Ông Hậu chém..
- Chém thế nào?
- Chém vào người.
- Mày làm ǵ?
- Con lấy gậy đánh.
- Đánh thế nào? Kể sao cứ nhát một thế!
- Đánh vào người
- Xong sao?
- Xong vứt xuống sông
Kết luận: Ngày 15-7-1950 nó giết 2 ông: anh Niệm và anh Ân.
4- Chị Vinh
- Nga! Mày sai chồng tao đi lấy thẻ, mày về mày đánh chồng tao văi cứt.
- Đội giảm tô sắp về, mày sợ mày chỉ định chồng tao đi dân công mày giết chồng tao.
- Thưa qúy toà, con có đánh ông ấy đâu?
Đả đảo…
- Nga! Nhân dân nói vu cho mày à ? Mày có đánh không ?
- Dạ ông bà con nhân dân đă vạch th́ con có tội ạ !
- Mày có đánh không ?
- Con ở nhà con…
- Không khiến mày nói dài. Có hay không ?
- Có
- Nga !Mày có buôn lậu không ? Mày làm ǵ ?
- Con đi buôn lậu.
- Mày làm ǵ cơ mà ? Mày làm chức vụ ǵ ?
- Con buôn lậu.
Dẫn chứng :- Mày làm ủy viên hành chính.
- Con làm ủy viên hành chính.
[…]
9- Bà Chính
- 1952 tao khổ sở ở nhà ông Khôi, tối tao rửa chân chưa đi ngủ, mày sang nhà tao nói chuyện một lúc mày đè tao mày hiếp. Mày doạ nói ở đâu mày giết ở đấy. Tao cho mày nói. Mày nói lên.
- Mày có hiếp bà Chính không ?
- Con đi từ 51 cơ mà.
- Một người đàn bà ai lại nói vu cho mày?
- Có ạ.
- Sao mày lại dơ dao ra?
- Con có dao đâu?
- Sao mày doạ, có không?
- Có doạ.
[...]
12. Ông Th́n
- Mày lấn ruộng bờ tre.
- Cha ông nhà tôi...
- Tôi với mày à?
Đả đảo thái độ láo xược...
- Có chiếm đất không?
- Có
- Chiếm thế nào?
- Tre nó đẻ dần ra lấn sang.
- Mày có đào hào không?
- Có.
- Thế có phải tre đâu?
- Con không đo không biết bao nhiêu.
[...]
17. Ông Dăm
- Thưa ông, ông vạch lại cho con.
- Mày có lấy gánh chuối của ông Dăm không?
- Không.
Dẫn chứng.
- Có lấy không?
- Có. Lấy ở đâu?
- Ở cánh đồng đi sang Hạ Dương.
- Chỗ nào?
- Ở giữa cánh đồng.
- Thằng này láo, chỗ gốc nhăn cơ mà!
[...]
Giải điạ chủ Nga ra khỏi đấu trường.
----- O -----
Đàng Sau Hội Nghị 13 Là Những Cuộc Thanh Trừng Nội Bộ
Thuận An - ĐDCND
Đại hội X của ĐCSVN chỉ c̣n chưa đầy 2 tháng nữa sẽ khai mạc. Hội nghị 13 đă qua đi, dư luận đang chờ Hội nghị 14 quyết định ngày chính thức Đại Hội. Nhân sự vẫn đang là đề tài nóng bỏng trước thềm Đại Hội. Cũng vào thời điểm này, tại nhà Trần Đức Lương đă diễn ra cuộc họp của bè lũ 6 + 2 tên. Bao gồm: Trần Đức Lương, Phan Diễn, Trần Đ́nh Hoan, Nguyễn Khoa Điềm, Phạm Văn Trà, Lê Hồng Anh cùng với Lê Đức Anh và Đỗ Mười. Thực ra th́ hai ông Phan Diễn và Lê Hồng Anh không muốn dính vào cuộc chơi này nhưng đă bị Lê Đức Anh và Đỗ Mười kéo vào cuộc.
Sau Tết Nguyên Đán năm nay, Lê Đức Anh cũng đă tổ chức cuộc gặp riêng với 8 vị Ủy Viên BCT đă thất thế tại Hội nghị 13 nhằm mưu đồ lật lại thế cờ tại Hội nghị 14 sắp tới. Sự thực đă quá lộ liễu, không thể nói ǵ hơn, không thể gọi là bè lũ nữa. Đây chính là những tên phản nước, hại dân.
Hội nghị 14 có thể diễn ra vào đầu qúi hai năm nay. Chính hội nghị này sẽ quyết định tất cả về thành phần nhân sự lănh đạo trong đảng. Thời gian tiền chuẩn bị ĐH13, Nguyễn Khoa Điềm, Trần Đ́nh Hoan đă tung hết lực lượng đàn em hùng hậu đến từng các đảng bộ các cấp giàn xếp việc bầu đại biểu đi dự ĐHX để chuẩn bị nắm chắc phần thắng về ḿnh khi các đại biểu bỏ phiếu tín nhiệm, cả Hoan và Điềm, kể cả Phạm văn Trà có số phiếu rất thấp. Kết qủa đă không như Lê Đức Anh, Đỗ Mười và vây cánh mong đợi
Sau hội nghị 13, t́nh h́nh đă trở nên nóng, trước đó ngay trong hội nghị đă hết sức gay cấn rồi. Phía tay chân của Lê Đức Anh, Đỗ Mười, Nguyễn Chí Vịnh vẫn tỏ ra hết sức ĺ lợm v́ nghĩ đă nắm phần chắc các đại biểu tham dự hội nghị là người của họ. Những ǵ sẽ diễn ra trong hội nghị 14 sắp tới đều xoay quanh mục tiêu cần phải giữ nguyên chiếc ghế của các UV trong Bộ chính trị. Âm mưu của Lê Đức Anh và đồng bọn là tạo ra nhiều t́nh huống ảo, làm loạn cả lên. Chúng đưa người này vào TW, người kia vào TW, khiến hội nghị bị choáng, không biết ai ra ai, TW vẫn không thể chọn được người, cuối cùng vẫn phải đi đến nhất trí là giữ nguyên nhân sự như cũ. Chiến thuật cù nhày này đă từng được họ áp dụng hồi hội nghị 11 và 12 rồi.
Cái lơi của ĐHX là nhân sự. Ai vào BCH TW, ai sẽ nằm trong Bộ Chính trị, ai bị loại v.v... Tất cả đều tập trung vào vấn đề nhân sự, các yếu tố khác không ai thèm quan tâm. Nếu đa số đại biểu tham dự ĐHX đều nhận ra bộ mặt bất tài, bè phái, tham nhũng của tay chân Lê Đức Anh như Trần Đ́nh Hoan, Nguyễn Chí Vịnh, Phạm Văn Trà….th́ t́nh thế có thể đảo ngược. Đảng viên tham dự ĐHX không phải là tập thể thiếu dũng cảm, không dám đứng lên bỏ phiếu chống lại bọn lợi dụng đảng để phá hoại đảng. T́nh thế đă thay đổi, đảng viên đảng đă có con mắt nh́n khác, v́ vậy ĐHX lần này có thể có những thay đổi bất ngờ về mặt nhân sự.
Hiện nay, bộ máy lănh đạo gồm Đảng, nhà nước, chính phủ và quốc hội. Ngoài ra c̣n có mặt trận tổ quốc như một bộ phận thứ năm, tuy nhiên vai tṛ của mặt trận không có thực quyền. Ngoại trừ bên lănh đạo nhà nước, vai tṛ thủ tướng do ông Phan Văn Khải chưa lệ thuộc hẳn vô nhóm của Lê Đức Anh và Đỗ Mười. Các bộ phận khác trong đảng, chính phủ, quốc hội và mặt trận đều đặt dưới tầm kiểm soát của Lê Đức Anh và TC2.
V́ vậy, nh́n về cán cân th́ thấy Lê Đức Anh và vây cánh nắm phần chắc. Tuy nhiên, quyết định cần giữ đúng nguyên tắc về độ tuổi, có nghĩa là ai quá 65 tuổi th́ không ở lại Bộ chính trị vừa rồi đă làm cho vây cánh Lê Đức Anh thất thế. Nếu có vớt vát được th́ chỉ giữ lại 1 hoặc 2 vị để mang tính kế thừa. Quyết định này trong hội nghị 13 là cú đánh thẳng vào âm mưu đưa vây cánh đại biểu lũng đọan hội nghị cũng như t́m mọi cách giữ lại vai tṛ cũa Nguyễn Khoa Điềm, Trần Đ́nh Hoan, Phạm Văn Trà, Trần Đức Lương v.v...
Tại hội nghị 13, tay chân Lê Đức Anh đă bị các đại biểu vạch mặt, Lê Đức Anh và Đỗ Mười đă không c̣n đường chối tội. Ngay cả Nguyễn Chí Vịnh cũng hết sức khốn đốn, hiện đang nằm trong thế kẹt khôn lường. Dư luận chung trong hội nghị 13 là đảng csvn đă bị biến chất. Những vị xưng là lănh đạo đảng nằm trong Bộ chính trị đă bị thoái hoá. Trải qua suốt hơn một năm tranh căi về tư cách của BCT, cuối cùng đảng viên các cấp đă đi đến kết luận rơ ràng, cần phải thay thế 8 ủy viên trong Bộ chính trị. Đây là những đầy tớ trung thành của Lê Đức Anh, Đỗ Mười, làm đảng mất uy tín nghiêm trọng . Dù vậy, với sự điều khiển của Lê Đức Anh và TC2, cuộc chiến tranh dành ghế của 8 UV này vẫn đang c̣n gay cấn. Tham vọng của họ là phải tiếp tục chiến đấu, bằng mọi giá để có tên trong BCH Trung ương và Bộ chính trị. Nếu v́ bất cứ lư do ǵ, Phạm văn Trà, Trần Đ́nh Hoan, Nguyễn Khoa Điềm, Trần Đức Lương bị gạt ra khỏi bộ máy lănh đạo đảng và nhà nước th́ chiến thuật của Lê Đức Anh là phải có đàn em khác thay thế, đảm bảo cho quyền lực đuợc liên tục, kế thừa. Những UV trong Bộ chính trị thấy nguy cơ bị mất chức, mất quyền đang t́m cách đưa người thân tín vô để giữ vị trí của ḿnh, hầu bảo vệ quyền lợi sau khi nghỉ hưu.
Hiện nay, ê kíp của Lê Đức Anh và Đỗ Mười vẫn t́m cách thao túng toàn bộ BCT trước thềm ĐHX. Trần Đ́nh Hoan đă có công lớn khi dàn xếp các đại biểu đi dự ĐHX., dù vậy cũng phải có tầm nh́n công bằng đối với các đại biểu này. Liệu họ có phải là những đại diện cho nhân dân hay không ? hay chỉ là tay sai cho Lê Đức Anh và Đỗ Mười ? Điều tệ hại là trong số các đại biểu đó, vẫn thấy có tên của Nguyễn Chí Vịnh. Đă có nhiều Cựu chiến binh lên án rồi. Không hiểu tại sao Nguyễn chí Vinh vẫn ung dung đến như vậy. Có lẽ cần phải xem xét lại tư cách các đại biểu tham dự ĐHX của Bộ Quốc Pḥng.
Đại biểu Quân đội đi dự ĐHX lần này đều do Phạm Văn Trà và Trần Đ́nh Hoan sắp đặt hết. Hiện nay phía quân đội rất bất b́nh, đ̣i phải kiểm tra lại tư cách các đại biểu này. Mặc dù dư luận trong và ngoài đảng như vậy nhưng bản thân Nguyễn Chí Vịnh vẫn kiêu ngạo, bỏ ngoài tai mọi chuyện. Mới đây Vịnh c̣n đề bạt Vũ Quốc Tuấn, con của Vũ Chính lên nắm Cục trưởng Cục 16.
Thời gian qua, chính Phạm Văn Trà trước khi thất thế đă tạo ra hàng loạt cán bộ quân đội yếu kém, làm suy yếu đi sức mạnh của quân đội. V́ vậy, nhiều đại biểu của Quân đội không xứng đáng tham gia Đai Hội X. Vẫn c̣n thời gian để Bộ Chính Trị xem xét lại tư cách của từng đại biểu để bảo đảm ĐHX đạt được ư nguyện của toàn đảng. Riêng bản thân Trà biết không c̣n cơ hội để trụ lại Trung ương nữa. Năng lực rất yếu, lại thêm hủ hóa và tham nhũng nên có tội rất lớn. V́ vậy Trà đă t́m mọi cách đưa Nguyễn Huy Hiếu lên làm bộ trưởng, Nguyễn chí Vịnh nắm thứ trưởng để khi nghỉ hưu th́ yên tâm hạ cánh an toàn.
----- O -----
Hà Nội, ngày 12 tháng 2 năm 2006
Kính gửi: Đại Hội X và Ban Chấp Hành Trung ương khóa IX
(Bản góp ư vào bản Báo cáo chính trị tại Đại hội X của Đảng)
I. Lời nói đầu
Tôi đă được góp ư vào bản dự thảo Báo cáo chính trị ban hành lần thứ nhất hồi tháng 6/2005, nay ban chấp hành (BCH) Trung ương Đảng lại yêu cầu góp ư vào bản dự thảo lần thứ 2, chuẩn bị cho Đại hội Đảng khoá X, tôi cũng xin phát biểu những suy nghĩ cá nhân, góp phần trách nhiệm của ḿnh.
Trước hết, tôi rất hoan nghênh việc BCH Trung ương Đảng lại trưng cầu dân ư rộng răi cho các đảng viên và quần chúng góp ư vào bản báo cáo chính trị của Đại hội X của Đảng.
Nội dung bản báo cáo lần này súc tích, phần thành tích, kết quả ngắn gọn hơn, phần phương hướng viết khái quát một cách tỉ mỉ ở mức cao trên nhiều lĩnh vực, gây nên cảm tưởng là nếu thực hiện được sẽ đưa đất nước tiến lên một tầm cao mới tốt đẹp.
Tôi xin góp một số băn khoăn, suy nghĩ sau khi đọc:
a. Bản báo cáo dài 4 trang báo, cuối cùng kết thúc thiếu phần biện pháp thực hiện. Nếu nội dung là 1, biện pháp phải là 10, như Bác Hồ đă nói. Tôi đề nghị nên bổ sung phần biện pháp cụ thể để gây sức thuyết phục cho người đọc.
b. Bản báo cáo dự thảo vẫn chỉ tổng kết 20 năm đổi mới, chứ không tổng kết cả 30 năm xây dựng kinh tế sau hoà b́nh (1975-2005).
c. Phần kết luận vẫn là động viên toàn Đảng toàn dân kiên tŕ vận dụng quan điểm tư tưởng của Chủ nghĩa Mác Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, đi theo con đường xây dựng chủ nghĩa xă hội như cũ.
Nếu là bản tổng kết 30 năm th́:
Trong ấy 10 năm đầu (1975-1985) vận dụng xây dựng đất nước theo quan điểm tư tưởng Mác Lênin... xoá bóc lột, chống tư hữu, đấu tranh giai cấp, chuyên chính vô sản, phát triển mạnh các quốc doanh, các hợp tác xă, độc đảng, độc quyền lănh đạo - 10 năm xây dựng kinh tế theo kiểu này đă đưa đất nước đi vào một giai đoạn suy sụp nghiêm trọng.
Trong ấy 20 năm đổi mới (1986-2005): Trước t́nh h́nh các quốc doanh đều thua lỗ, các hợp tác xă làm ăn năng suất thấp, đời sống nông dân dựa vào đất 5% tự sản xuất hơn là dựa vào 95% của đất tập thể. Quần chúng đ̣i hỏi phải giải phóng cho sức sản xuất, đ̣i hỏi cho tự do buôn bán, tự do kinh doanh, yêu cầu khoán sản phẩm (Kim Ngọc), mở rộng cho quan hệ với nước ngoài... Đảng và Nhà nước dần dần thấy vấn đề; Cơ chế thị trường dần dần được công nhận - cho tư hữu, cho quan hệ lao - tư lưỡng lợi (buôn bán, kinh doanh, trang trại...) áp dụng chính sách khoán mở rộng, cho mở rộng quan hệ với nước ngoài, mời nước ngoài vào cùng kinh doanh cùng bóc lột. Những điểm trên nói lên là về cơ bản, Đảng từ bỏ quan điểm Mác Lênin về kinh tế, từ bỏ con đường xây dựng chủ nghĩa xă hội theo mô h́nh Liên Xô, Trung Quốc cũ. Nhưng về mặt chính trị, th́ không có sự đổi mới, vẫn chuyên chính vô sản, vẫn đấu tranh giai cấp, vẫn đảng độc quyền lănh đạo, vẫn chủ nghĩa lư lịch, chủ nghĩa thành phần, vẫn hạn chế dân chủ (tự do báo chí, ngôn luận, ứng cử, bầu cử...) Đi đôi với mở rộng phát triển kinh tế, không kèm theo những thay đổi mới về cách quản lư kinh tế theo cơ chế thị trường; không có chế độ tiền lương hợp lư; từ độc quyền lănh đạo kéo theo độc quyền tham nhũng, tệ tham nhũng phát triển cao độ, nhất là trong giới có chức có quyền.
Bản báo cáo không giải thích rơ, v́ sao sau 20 năm đổi mới, đất nước có nhiều thay đổi là nhờ Đảng và Nhà nước biết dựa vào sức mạnh, sức sáng tạo của quần chúng; bộ mặt xă hội, bộ mặt đất nước có thay đổi, "GDP" chung cả nước có tăng (6-7%) (trong ấy có sự đóng góp lớn của vốn nước ngoài), c̣n "GDP" đầu người th́ vẫn thấp không tăng - xếp vào loại nghèo so với thế giới. Tại sao vào thời điểm 1975-1976 "GDP" của người dân Việt Nam tương đương với các nước xung quanh cùng khu vực, mà sau 30 năm xây dựng kinh tế:
"GDP" của người dân Việt Nam - chỉ ngang 1/5 của GDP/người dân Thái (2.000$).
"GDP" của người dân Việt Nam - chỉ ngang 1/32 của GDP/người dân Hàn Quốc (16.000$)
"GDP" của người dân Việt Nam - chỉ ngang 1/50 của GDP/người dân Singapore (25.000$).
V́ sao vậy?
Có phải dân Việt Nam ta kém hơn dân Thái, Hàn Quốc, Singapore về mặt thông minh, về tính cần cù? Mà là tại đường lối của ta là chỉ đổi mới về kinh tế, không đổi mới về chính trị; ta vừa nới mở rộng ṿng tay vừa bóp nghẹt sức sản xuất, sức sáng tạo, tiềm năng con người không được giải phóng. Tệ tham nhũng nắm thời cơ kinh tế phát triển: quan th́ càng giàu lên, dân th́ càng nghèo đi; "GDP" bọn cơ hội, bọn tham nhũng được tăng vọt th́ lấy đâu c̣n lực để đẩy "GDP" của đại đa số thường dân, đa số cán bộ, công nhân và nhân dân lao động.
Đi đôi với tệ tham nhũng, độc quyền, cũng kèm theo sự suy thoái về phẩm chất đạo đức, cùng các tệ nạn xă hội. Đó là đúng quy luật, đúng theo thuyết Nhân và Quả.
Nếu Đảng cộng sản Việt Nam tổng kết 30 năm xây dựng kinh tế th́ phần kết luận phải là:
- Phải từ bỏ chủ nghĩa Mác – Lênin
- Phải từ bỏ con đường xây dựng chủ nghĩa xă hội theo kiểu Liên Xô, Trung Quốc cũ.
Nếu c̣n luyến tiếc chủ nghĩa Mác hay Chủ nghĩa xă hội th́ có thể nói:
- Kiên tŕ đường lối, quan điểm Mác Lênin có chọn lọc đổi mới.
- Kiên tŕ đường lối xây dựng chủ nghĩa xă hội theo mô h́nh Việt Nam mới (như Bác Hồ đă dạy: Một Việt Nam dân giàu, nước mạnh, công bằng, văn minh, dân chủ, đoàn kết - ai cũng có cơm ăn, ai cũng có áo mặc, ai cũng được học hành...)
Nếu cứ bảo thủ nói ngày hôm nay cũng giống như đă nói cách đây mấy chục năm th́ làm thế nào mà người dân có thể quên được những nỗi đau của lịch sử đang c̣n sờ sờ trước mắt.
II. Hướng tới nên như thế nào?
Leo lên đỉnh núi đền Hùng nh́n xuống, th́ thấy con cháu vua Hùng đang đấu nhau:
- Một loại – bảo thủ - th́ kiên tŕ Mác Lênin, kiên tŕ chủ nghĩa xă hội.
- Một loại - tiến bộ - th́ muốn từ bỏ con đường Mác Lênin lạc hậu, con đường CNXH cũ.
Hai xu hướng chính trị đang đối chọi nhau:
- Bên bảo thủ là loại có chức, có quyền (có quyền lực, có thế lực, có tài lực) để áp đặt, có khi đă dùng đến biện pháp đàn áp: bắt bỏ tù, gán cho các tội phản đảng, phản nước, xét đi xét lại, tội làm gián điệp (cho ai?) rất vu vơ, không cho in sách báo của người có tên trong danh sách đen của tổ chức, trù úm gia đ́nh, con cái, không cho xuất ngoại...
- Bên tiến bộ là loại không chức, không quyền, tay không đánh giặc (nội xâm) chỉ có ng̣i bút, cái mồm, một số là kỳ cựu quân đội, một số là kỳ cựu cách mạng (lăo thành) sắp chết đến nơi nhưng c̣n tha thiết với vận mệnh đất nước, dân tộc, luyến tiếc về bao xương máu đă đổ ra để được trả giá là đă đưa đất nước vào loại nghèo nhất nh́, loại tham nhũng nhất nh́ của thế giới.
Giữ nguyên chế độ quản lư, giữ nguyên bộ máy như hiện nay th́ như tôi đă phát biểu:
Ở nước Mỹ th́ 3 không:
1. Không dám tham nhũng: v́ sợ phạm pháp luật.
2. Không thể tham nhũng: v́ quản lư đồng tiền qua máy điện tử, qua ngân hàng.
3. Không cần tham nhũng: v́ có phúc lợi, có đồng lương cao, không lo đói rách.
C̣n ở Việt Nam ta th́ 3 có:
1. Có gan và dám tham nhũng: v́ luật pháp không nghiêm, luật Nhà nước bên cạnh là luật rừng, luật của tổ chức (Đảng).
2. Có thể tham nhũng: v́ nhiều sơ hở, đâu cũng có sơ hở.
3. Cần có tham nhũng: v́ đồng lương thấp, v́ phúc lợi xă hội quá kém, túng phải tính là quy luật.
"Nhiễu điều phủ lấy giá gương, người trong một nước hăy thương nhau cùng", nếu cứ căi cọ th́ có thể căi cọ năm tháng này sang năm tháng khác, không ai đă chịu ai, gây mất đoàn kết, tan vỡ, kẻ địch sẽ lợi dụng.
Tôi xin đề nghị: Toàn Đảng, toàn dân hăy đoàn kết lại, không chi chữ, không cố chấp vào từ ngữ, hăy thống nhất với nhau vào nguyên tắc, đó là:
- Cái ǵ có lợi cho đất nước, cho dân tộc: ta cương quyết làm, duy tŕ và phát huy.
- Cái ǵ có hại cho đất nước, cho dân tộc, cái ǵ trái với quy luật: th́ cương quyết loại bỏ, loại trừ không thương tiếc.
Tôi xin đề xuất một số vấn đề cụ thể (3):
1. Vấn đề dân chủ
Ta thiếu dân chủ biểu hiện ở báo chí không được tự do, ngôn luận bị hạn chế trong khuôn sáo chỉ đạo của Ban Văn hoá tư tưởng Trung ương, không tự do ứng cử, bầu cử thực sự, vẫn là cái tṛ: Đảng cử dân bầu, Đảng muốn ai trúng th́ sẽ 100% trúng. Đảng muốn cho ai ra ŕa th́ 100% ra ŕa (dù có cho ứng cử tự do). Sau một đợt bầu cử các loại, ai cũng cảm thấy ngày hôm qua và hôm nay không có ǵ khác nhau; thậm chí quên luôn mất ḿnh đă bầu ai!
Đảng phải tự do báo chí, tự do ngôn luận, tôn trọng quyền con người, tự do cư trú, tự do bầu cử ứng cử thực sự, bỏ lối đảng cử dân bầu: h́nh thức, tốn kém. Những người trúng cử là đại biểu thực sự của dân chứ không phải là đại biểu của Đảng. Trong 82 triệu + 3 triệu ở nước ngoài th́ 3 triệu Việt kiều được hưởng tự do dân chủ hơn 82 triệu dân trong nước.
2. Vấn đề đấu tranh giai cấp, chuyên chính vô sản, độc quyền lănh đạo.
Xă hội tiến lên là nhờ ở nhiều yếu tố, trong ấy: yếu tố trí thức, trí tuệ, phát minh sáng tạo; yếu tố đoàn kết tạo nên sức mạnh của cộng đồng dân tộc, yếu tố tư hữu xuất phát từ yêu cầu đáp ứng nhu cầu về vật chất ngày càng cao; yếu tố đấu tranh giai cấp có tác dụng hạn chế bóc lột, hạn chế áp bức, cũng có tác dụng thúc đẩy xă hội tiến lên ở từng nơi, từng lúc... những người theo chủ nghĩa Mác cường điệu yếu tố đấu tranh giai cấp đưa lên là "sợi chỉ đỏ xuyên suốt" có tác dụng thúc đẩy xă hội tiến lên.
Từ quan điểm trên dẫn đến: đường lối thành phần, chủ nghĩa lư lịch, độc quyền lănh đạo, dẫn đến chuyên chính vô sản, liên minh công nông... Cũng từ quan điểm trên, đă tạo ra:
- Nhiều đối xử bất công trong xă hội tạo nên sự thiếu công bằng, văn minh.
- Làm chia rẽ mất đoàn kết trong xă hội, trong nội bộ nhân dân, trong nước, ngoài nước.
- Ḱm hăm sự phát triển của xă hội, của con người.
- Không tôn trọng trí thức, không sử dụng nhân tài, triệt tiêu tài năng, khống chế tài năng, khống chế ḷng yêu nước là quyền thiêng liêng của con người; Đảng nắm quyền cho con người được yêu nước, nhiều hay ít tuỳ theo thành phần giai cấp, bằng cách không cho sử dụng người, không cho lên cấp, không cho lên lương, không động viên khen thưởng.
"Nhân chi sơ, tính bổn thiện" con người sinh ra vốn hiền lành, nhưng đường lối giai cấp và chủ nghĩa cộng sản đă dạy con người là suốt đời phải đấu tranh giai cấp. Giai cấp vô sản phải dần dần tiêu diệt các giai cấp khác, để cuối cùng không c̣n giai cấp, chỉ c̣n có giai cấp vô sản một ḿnh sống với nhau trong một thế giới đại đồng. Thật là ảo tưởng, thật là không tưởng kỳ lạ.
Chủ nghĩa Mác nêu tiêu chí đấu tranh giai cấp là một yếu tố để chống sự bất công của xă hội, đem lại công bằng văn minh, đưa đến một xă hội lư tưởng tốt đẹp, nhưng một số lănh tụ, một số nhà lư luận quá khích, giáo điều, nêu lên thành "sợi chỉ đỏ xuyên suốt" thúc đẩy xă hội tiến lên, làm cho giữa cái Thiện và các ác, người theo chủ nghĩa cộng sản luôn được khuyến khích đến cái ác, trái với các đạo giáo khác trên thế giới luôn giáo dục con người ḷng Từ bi, Bác ái, tương thân, tương ái, hạn chế sự độc ác của loài người với nhau.
V́ vậy mà:
- Đạo Phật (thế kỷ V TCN) tồn tại đến nay là 2.500 năm
- Đạo Thiên chúa (8-4 TCN) tồn tại hơn 2.000 năm.
- Đạo Hồi (370-620 SCN) tồn tại đến này là 1.500 năm.
- C̣n Đạo Mác (tuyên ngôn ĐCS của Mác ra đời 1848) chỉ tồn tại 150 năm th́ sụp đổ.
Thống kê trên nói lên một cách hùng hồn v́ sao đạo Mác không tồn tại được lâu? Chỉ v́ những người lănh đạo vận dụng chủ nghĩa Mác không theo đúng quy luật phát triển xă hội của loài người, của ḷng người. Chủ nghĩa Mác như ngọn đèn pha sáng chói ở cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20 đă thức tỉnh nhân dân lao động, phong trào công nhân đứng lên chống áp bức bóc lột của chế độ tư bản... Chủ nghĩa Mác đă thức tỉnh các dân tộc thuộc địa đứng lên chống chủ nghĩa đế quốc. Nhờ có chủ nghĩa Mác đă xuất hiện Cách mạng tháng Mười Nga, sự chiến thắng của Hồng quân Liên Xô chống chủ nghĩa phát xít. Từ phong trào chống đế quốc, Cách mạng Việt Nam đă thành công, Việt Nam đă chiến thắng đế quốc Pháp, Mỹ, kéo theo là sự sụp đổ của chủ nghĩa thực dân trên toàn thế giới.
Nhưng qua thử thách của xây dựng trong hoà b́nh sau chiến tranh, những người lănh đạo theo chủ nghĩa Mác đă làm cho chủ nghĩa Mác trở nên lạc hậu, đă thành một sức cản đối với sự tiến hoá của xă hội, v́ vậy đă đưa đến sự sụp đổ của Liên Xô, của các nước trong khối Đông Âu (1991).
Chủ nghĩa Mác hiện nay như một ngọn đèn đă cạn dầu, trở thành một đốm lửa nhỏ leo lét. Ở Châu Âu và phần lớn trên thế giới ngọn đèn ấy đă tắt ngúm.
Ở Việt Nam, một số người lănh đạo cộng sản c̣n luyến tiếc chủ nghĩa Mác, họ muốn duy tŕ nó, đặt lên đầu nhân dân Việt Nam - ông Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch Hội đồng lư luận, con người được coi là nhà lư luận của Đảng, đang muốn dùng đốm lửa ấy để soi đường cho cả dân tộc Việt Nam. Ông định đưa dân tộc ta đến bao giờ mới lên đến chủ nghĩa xă hội?
Những người lănh đạo cộng sản Việt Nam muốn chủ nghĩa Mác tồn tại như một tôn giáo. Họ muốn chủ nghĩa Mác thành một quốc đạo. Họ bắt các trường học từ trung học, đến đại học trong cả nước, đều phải lên lớp về chủ nghĩa Mác, không cho học các (học thuyết) lư luận khác. Trong Hiến pháp có nói: ở điều 4, Nhà nước Việt Nam công nhận sự lănh đạo của Đảng cộng sản, mà Đảng cộng sản Việt Nam đi theo chủ nghĩa Mác, tức là công nhận chủ nghĩa Mác.
- Dân tộc ta hiện có hơn 82 triệu dân trong nước và 3 triệu Việt Kiều, trong ấy có hơn 2,6 triệu là đảng viên cộng sản, 2 triệu 6 đảng viên ấy theo đạo Mác là tất nhiên, c̣n lại hơn 80 triệu người Việt Nam khác và 3 triệu người Việt Nam ở nước ngoài tại sao Đảng cộng sản Việt Nam lại bắt họ phải theo học thuyết Mác?
- Có nên chăng, để hợp t́nh hợp lư, tránh mâu thuẫn trong nội bộ, dựa theo Luật pháp của nước Việt Nam đă ban hành về tự do tín ngưỡng: có nên để Quốc hội thông qua cho thành lập một "đạo Mác" ở Việt Nam. Đạo Mác có kinh thánh riêng, có tín đồ riêng (là các đảng viên cộng sản), các tín đồ có quyền đặt ảnh Mác lên bàn thờ, hàng ngày tụng kinh gơ mơ. Đạo Mác có Giáo hoàng là Tổng bí thư hiện nay, có các Hồng y giáo chủ tức các Uỷ viên Bộ Chính trị, có nhà thờ nhà chung, có trường học là hội trường, trụ sở đảng, trường Đảng hiện nay. Giáo hoàng và Hồng Y giáo chủ có chế độ đặc biệt riêng; ăn mặc toàn màu vàng, màu đỏ, đi xe có cờ vàng, cờ đỏ... từ xa ai cũng trông thấy để tôn vinh; được hưởng chế độ cộng sản chủ nghĩa suốt đời.
Nếu được như vậy, dân tộc Việt Nam thật là hạnh phúc. Ai muốn theo ông Thích Ca, ông Giê Su, ông Mahômet, ông Mác th́ cứ đi theo ông nào mà ḿnh thích; không thể bắt người đi theo ông Thích Ca, ông Giê Su, ông Mahômet lại phải chạy theo ông Mác.
Tôi nói lên điểm này, không có ǵ là mỉa mai, mà là một thực tế mong muốn của những người lănh đạo Đảng cộng sản hiện nay - để toàn dân xem xét và cho phán quyết giải quyết một mâu thuẫn trong nội bộ nhân dân Việt Nam ta.
3. Vấn đề tham nhũng và chống tham nhũng.
Nước nào, chế độ nào, thời điểm nào cũng có tham nhũng, nhưng đặc biệt ở Việt Nam ta, tội tham nhũng lại được xếp vào loại hàng đầu trong những nước có nhiều tham nhũng của thế giới! Tham nhũng trở thành một quốc nạn, có nguy cơ làm sụp đổ chế độ. Ông chủ tịch nào, ông tổng bí thư nào, thủ tướng nào, chủ tịch quốc hội nào... lên bục cũng đều nói chống tham nhũng, chống quyết liệt thế mà tham nhũng vẫn cứ tăng, cứ phát triển, thế mới là chuyện lạ trên đời. Câu chuyện có nguồn gốc là:
Đảng cộng sản Việt Nam đề ra chế độ độc quyền lănh đạo, lănh đạo toàn diện, trực tiếp nắm một bộ phận quy tŕnh của đất nước vào trong tay, nắm toàn bộ quyền sinh quyền sát, không có một tiếng nói thứ hai ngược với tiếng nói của Đảng, độc quyền về mọi mặt nên khi kinh tế bắt đầu phát triển, khi có điều kiện tham nhũng, th́ cũng nắm độc quyền tham nhũng luôn.
Những người có chức có quyền mới tham nhũng được, mà có chức có quyền hầu hết phải là đảng viên, mà đă là đảng viên cao cấp th́ được đảng nuông chiều bao che. Bởi vậy đảng viên tham nhũng được bao che, được nằm trong tổ chức, được pháp luật bảo vệ. Việt Nam hiện nay có thể gọi là đất thánh của bọn tham nhũng. Tôi đă ở trong bộ máy Nhà nước này trên 35 năm, tôi hiểu rất rơ không có chế độ quản lư nào dễ tham nhũng như chế độ hiện hành ở Việt Nam hiện nay. Sở dĩ tôi không tham nhũng của Nhà nước v́ theo lời Bác (chỉ trung với nước, chỉ hiếu với dân, cần kiệm liêm chính), nếu tôi tham nhũng tôi đă trở thành tỷ tỷ phú. Nếu Đoàn Duy Thành nói "Làm người là khó", tôi có thể nói "làm nghèo là khó" (c̣n làm giàu kiểu tham nhũng th́ quá dễ).
Gần đây Quốc hội Việt Nam ra Luật về chống tham nhũng. Chính phủ ra những Quyết định về thành lập các ban bệ chống tham nhũng, chỉ định những thành viên lănh đạo. Tôi nghĩ: tại sao ở các nước tư bản lớn, họ không có luật chống tham nhũng, không có tổ chức ban bệ chống tham nhũng mà họ chống được tham nhũng?! Nếu nhiều thành viên của các ban bệ chống tham nhũng, lại c̣n là Hội viên tích cực của phong trào tham nhũng, th́ làm thế nào Nhà nước này chống được tham nhũng?
Cho đến nay chưa thấy một chi bộ đảng nào nói đến phát hiện đảng viên tham nhũng trong chi bộ ḿnh, tố cáo đảng viên ấy ra pháp luật, chỉ có báo chí, quần chúng nhân dân phát hiện, tố giác là nhiều. Tất cả đảng viên ở bất cứ cấp nào, đều phải tham gia là đảng viên trong một chi bộ cơ sở. Tại sao Đảng có chủ trương chống tham nhũng, lại không dùng ngay tổ chức chi bộ cơ sở làm trung tâm chống tham nhũng? Chi bộ có thể thường xuyên bắt đảng viên phải kê khai tài sản, báo cáo sự hoạt động tài chính của ḿnh, chi bộ có thể chất vấn một đảng viên là thủ tướng, là tổng bí thư, là bộ trưởng, là chủ tịch nước, chủ tịch tỉnh, là tổng giám đốc v.v... Tại sao lương anh chỉ có 100-200 đô mà anh có thể xây nhà hàng tỷ đồng, có trang trại hàng chục tỷ, có xe cộ hàng tỷ, có biệt thự hàng chục tỷ, cho con cháu đi học tốn 2000-3.000 đô mỗi tháng... chi bộ sẽ biết rơ ngay nguồn gốc bất chính của đảng viên ấy, báo cáo lên cấp trên, đưa ra pháp luật. Chỉ sợ Đảng không cho làm việc này mà v́ đảng sợ mất hàng vạn đảng viên đă trung thành với Đảng, đă được đảng bồi dưỡng cất nhắc từ thấp lên cao qua bao năm tháng.
Chế độ độc đảng đă có tác dụng giữ được sự ổn định chính trị trong những thời gian nhất định. Nhưng lại đẻ ra mâu thuẫn: đẻ ra độc tài, chuyên chế, thủ tiêu đấu tranh phê b́nh, tự phê b́nh là quy luật phát triển của xă hội. Tại sao các nước họ thực hiện đa đảng mà người ta vẫn giữ được sự ổn định chính trị? Tại sao Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay không áp dụng kinh nghiệm của bác Hồ đă dùng: cho thành lập Đảng Xă hội, Đảng Dân chủ, thêm một số đối trọng làm cho đất nước được phát triển cân đối, hài hoà.
Chống cho kỳ được nạn tham nhũng là sự sống c̣n của đất nước Việt Nam hiện nay, không chống được tham nhũng th́ không thể nói đến chủ nghĩa xă hội, không thể nói đến thực hiện những điều tốt đẹp nêu trong báo cáo của Đại hội Đảng khoá X. Tại sao thời Bác Hồ không có tham nhũng, chỉ có Trần Dụ Châu đă bị đưa ra bắn, ngày nay có hàng triệu Trần Dụ Châu! Có thể dễ hiểu là: "Thượng bất chính, hạ tắc loạn" - trên phải nghiêm, nói dưới mới nghe. Vậy làm thế nào trên phải nghiêm đi, phải trong sạch đi, để nói cho dưới nghe theo.
III. Kết luận
Đoàn kết là sức mạnh
- Phe bảo thủ phải bớt bảo thủ đi.
- Phe tiến bộ phải không câu nệ câu chữ.
Tất cả v́ đất nước, tất cả v́ sự phồn vinh của dân tộc.
- Cái ǵ có lợi cho đất nước, cho dân tộc, th́ cùng chung sức xây dựng, phát huy.
- Cái ǵ có hại cho dân tộc, cái ǵ đi ngược với quy luật, phải cùng nhau loại bỏ, không thương tiếc.
Không ai muốn lật đổ, xoá bỏ Đảng cộng sản Việt Nam, trừ phi Đảng cộng sản Việt Nam cứ ôm ấp cái hủ bại lỗi thời, đi ngược với quy luật phát triển của xă hội loài người để tự ḿnh tự lật đổ ḿnh, tự ḿnh rời bỏ vai tṛ lănh đạo, tự ḿnh rời bỏ cái ghế lănh đạo của ḿnh.
Trước mắt tôi đề nghị.
- Làm tốt công tác nhân sự, t́m chọn người tốt, người có năng lực, có công tâm, có bản lĩnh, dám đổi mới làm xoay chuyển t́nh thế, chuyển bại thành thắng, Đảng cho sớm công bố danh sách các đại biểu dự kiến vào Trung ương, yêu cầu các đại biểu được dự kiến cho vào Trung ương làm kê khai tài sản sớm.
Con người quyết định, cán bộ quyết định tất cả Đảng và nhân dân ta cần một Chu Văn An (như trước đây Trung Quốc cần một Đặng Tiểu B́nh).
- Bỏ chế độ Thái thượng hoàng.
- Bỏ cách lănh đạo: Đảng chiếm đoạt quyền lănh đạo của Quốc hội, của chính quyền, bao biện vượt lên quyền hành của tổ chức quốc hội và Chính phủ, chính quyền của nhân dân đă bầu ra.
Tôi đă từng nói:
Ghế quan ai ngồi xin chớ thờ
Thương dân, dân lập đền thờ
Hại dân dân đái ngập mồ thối xương!
Thương cho ông Lê Đức Thọ đă có cuộc đời hiến dâng cho cách mạng, nhưng phạm vào tội ác: d́m người này, ép người kia, bè cánh, nhiều mưu đồ thủ đoạn, gây khổ cực, oan ức cho bao đảng viên, cán bộ vô tội. Nên sau khi chết được Đảng và Nhà nước cho chôn cất tử tế vào nơi khô ráo, sang trọng, tưởng là mồ yên mả đẹp, thế mà những gia đ́nh bị oan ức hàng ngày cứ vứt những gói quà xú uế đến ngập cả mồ. Con cháu phải vội bốc ông đi, để hài cốt của ông khỏi bị thối rữa...
Bài học nhỡn tiền về "cách làm người" của Lê Đức Thọ viết chưa ráo mực. Nay tôi xin nhắc thêm lời khuyên giữ nước của vua Thành Thái của cụ Nguyễn Khắc Niêm khi cụ đỗ Hoàng giáp. Cụ Niêm chỉ biên 4 câu thơ:
"Tôn tộc đại quy
Tôn lộc đại nguy
Tôn tài đại thịnh
Tôn nịnh đại suy"
Tức:
- đề cao họ tộc, truyền thống gia đ́nh th́ quy tụ được họ hàng, đoàn kết rộng răi trong họ, ngoài nhân dân.
- đề cao bổng lộc, khuyến khích hưởng thụ, khuyến khích tham nhũng, thật là nguy.
- đề cao tài năng, trọng người tài, biết sử dụng tài năng, làm cho đất nước chóng phồn vinh, thịnh vượng.
- đề cao nịnh hót, thích của ngọt, chế thuốc đắng, thích nịnh bợ, là con đường đi đến suy vong.
Bài học (ông Lê Đức Thọ) sáng như ban ngày, xin nhắc nhở cho ai đang tề gia, trị quốc, b́nh thiên hạ.
Là dân xứ Nghệ, là hậu duệ các vua nhà Trần, là chắt cố Đông các Đại Học sĩ Cao Xuân Dục, là cháu nội cụ Hoàng giáp Đặng Văn Thuỵ nguyên Tế tửu Giám đốc trường Quốc Tử Giám, là con trai cụ Đặng Văn Hướng nguyên bộ trưởng trong Chính phủ đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà.
Việt này không biết cách nói ṿng vo, không quen uốn ba tấc lưỡi nịnh bợ ai.
Việt này không bao giờ chống lại Đảng, đi ngược lại quyền lợi của nhân dân.
Việt này không sợ bất cứ một cường quyền nào, chỉ sợ ḿnh làm sai.
Đặng Văn ViệtTập thể 8-3, Quỳnh Mai- Hai Bà HN
ĐT : 6 334 249
----- O -----
Hiến Pháp Sô-viết và Các Hiến Pháp Việt Nam
Nguyễn Quang Duy
Ngày 1/1/2006, ông Trần Xuân Bách, nguyên ủy viên bộ chính trị, bí thư trung ương đảng cộng sản, qua đời. Ông đă được ĐCS giao nhiệm vụ nghiên cứu về lư luận trong hoàn cảnh các nước cộng sản, đặc biệt là Liên Sô, lúc ấy đang phải đối đầu với khủng hoảng xă hội toàn diện. Qua quá tŕnh nghiên cứu và thực tế, ông đă đặt thẳng vấn đề :"... quan hệ giữa đổi mới kinh tế và đổi mới chính trị là như thế nào? Có nước tự coi ḿnh không cần đổi mới đă bị bục vỡ. Có nước coi đổi mới kinh tế phải làm nhanh, c̣n đổi mới chính trị th́ chầm chậm cũng bục chuyện. Có nước chỉ đổi mới kinh tế, không đổi mới chính trị đă bục to. Có nước làm cả hai, nhưng không nhịp nhàng, gặp khó khăn. Hai lănh vực này phải nhịp nhàng, không chân trước chân sau, không tập tễnh đi một chân." Mặc dù thất bại trong việc thuyết phục những người cầm quyền trao trả lại quyền làm chủ đất nước cho người dân, ông đă đi vào chính sử Việt Nam như một nhà đấu tranh cải cách chính trị.
Ngày 1/1 hằng năm cũng nên là ngày kỷ niệm (hay ngày giỗ) cuả hiến pháp 1946. Ngày này năm 1960 Hồ chí Minh đă ban hành hiến pháp 1959 không qua trưng cầu dân ư. Bài viết này cho thấy các hiến pháp sau chỉ là bản sao cuả hiến pháp Sô-viết được sử dụng trong thời Stalin và hậu quả cuả nó.
Hiến Pháp Cộng Ḥa Liên Bang Sô-viết.
Karl Marx cho rằng hiến pháp và luật pháp chỉ là những công cụ cuả giai cấp thống trị tư sản, không cần thiết trong nền chuyên chế vô sản, cho việc xóa bỏ các giai cấp và thành lập một xă hội không có nhà nước. Xă hội này được Marx đặt tên là xă hội cộng sản.
Cách mạng tháng mười thành công. Một Quốc hội lập hiến đă được thành lập nhằm mục đích soạn ra một hiến pháp cho nước Nga. Đảng Bolshevik chỉ chiếm thiểu số 175 trong tổng số 707 đại diện. Nhưng bằng tẩy chay và bạo lực, Lenin và những người Bolshevik đă giải tán Quốc hội lập hiến. Sau đó thành lập một chính quyền Sô-viết, chỉ gồm đại diện cuả giai cấp vô sản, không có các đại diện tư sản và qúy tộc.
Lenin đă giải thích cho việc giải tán Quốc hội lập hiến như sau: "... lợi ích cuả cách mạng cao hơn các quyền hạn h́nh thức cuả Quốc Hội Lập Hiến (...). Quan điểm dân chủ thuần túy h́nh thức chính là quan điểm của dân chủ tư sản, là kẻ không thừa nhận rằng lợi ích của giai cấp vô sản và của cuộc đấu tranh của giai cấp vô sản cao hơn hết." và "Chuyên chính là chính quyền dựa trực tiếp vào bạo lực và không bị luật pháp nào hạn chế cả." (Lenin, Cách mạng Vô sản và tên phản bội Cau-xky, các trang 71 và 76, trích lại từ Mai Thái Lĩnh)
Khác với Marx và Lenin, Stalin sử dụng hiến pháp để che đậy chế độ độc tài toàn trị Sô-viết. Tháng 2 năm 1935, một ủy ban soạn thảo hiến pháp đă được thành lập. Bản hiến pháp Sô-viết đầu tiên đă được chính thức ban hành vào tháng 11 năm 1936, và được tự nhận như một bản hiến pháp "dân chủ nhất thế giới". Dân chủ đến độ Bukharin và Radek, hai soạn giả cuả hiến pháp nói trên, đă bị kết án tử h́nh vào tháng 3 năm 1938. Chỉ trong hai năm 1937 và 1938, để củng cố quyền lực, Stalin đă đạo diễn một cuộc đại thanh trừng đẫm máu, với hàng loạt những vụ án công khai và bí mật. Dẫn đến việc đày ải, tàn sát hay thủ tiêu hàng chục triệu nạn nhân bị Stalin và đồng bọn coi là bất lợi cho việc cầm quyền.
Hiến pháp Sô-viết 1936 (và hiến pháp tu chính 1977) đă đề cập rất rơ mối quan hệ giữa đảng và nhà nước. Điều 6 cuả hiến pháp 1977 ghi rơ "Đảng cộng sản là lực lượng lănh đạo và hướng dẫn cuả xă hội Sô-viết và là hạt nhân cuả hệ thống chính trị".
Theo những hiến pháp Sô-viết, nền chính trị cuả Liên Bang Sô-viết được tạo thành bởi các Sô-viết đại biểu nhân dân. Sô-viết có thể được dịch là các hội đồng. Các hội đồng được thành lập ở mọi cấp trong hệ thống hành chính ṭan trị. Quyền lực, trên lư thuyết, tập trung trong tay Sô-viết tối cao bao gồm hai viện: Sô-viết Liên Bang và Sô-viết các dân tộc. Cử tri lại chỉ được phép chọn lựa những người đă được đảng cộng sản giới thiệu vào hai viện trên.
Về h́nh thức, việc ban hành luật pháp phải có sự phê chuẩn của cả hai viện Sô-viết tối cao. Trên thực tế mọi việc đă được đoàn chủ tịch quyết định. Đoàn chủ tịch th́ lại bị trực tiếp điều khiển bởi bộ chính trị đảng cộng sản.
Do đó, hiến pháp chỉ được soạn ra cho có h́nh thức. Các nghị quyết cuả đảng mới là các văn bản có giá trị. Đây là những nguyên tắc vận hành cả guồng máy Sô-viết.
Mô h́nh này hiện tại vẫn c̣n được sử dụng tại Việt Nam.
Hiến Pháp Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa
Nhật đầu hàng đồng minh. Trần trọng Kim từ nhiệm. Các tổ chức chính trị đă liên tiếp tổ chức các cuộc biểu t́nh ở khắp nơi đ̣i thay đổi chế độ quân chủ. Nhân cơ hội này, ĐCS đă chủ động cướp chính quyền để thành lập Chính phủ cách mạng lâm thời. Ngày 2/9/1945, tại quảng trường Ba Đ́nh Hà Nội, Hồ Chí Minh đă đọc bản "Tuyên Ngôn Độc Lập" lấy tên nước là VNDCCH.
Ngay ngày hôm sau 3/9/1945 trong phiên họp của chính phủ, HCM đă tuyên bố "Trước chúng ta đă bị chế độ quân chủ chuyên chế cai trị, rồi chế độ thực dân không kém phần chuyên chế nên nước ta không có hiến pháp, nhân dân ta không được hưởng tự do, dân chủ. Chúng ta phải có một hiến pháp dân chủ. Tôi đề nghị chính phủ tổ chức càng sớm càng hay cuộc tổng tuyển cử với chế độ phổ thông đầu phiếu". Ngày 20/9/1945, chính phủ lâm thời đă ban hành sắc lệnh số 34 thành lập ban dự thảo hiến pháp gồm 7 người đứng đầu là HCM.
Ngày 6/1/1946, cuộc tổng tuyển cử đă được tiến hành. Kết quả là Việt Minh đă chiếm đại đa số trong số 333 đại biểu. Ngày 20/2/1946, nhân dân Hà Nội biểu t́nh phản đối kết quả bầu cử có nhiều bằng cớ gian lận, đả đảo chính phủ HCM, yêu cầu cựu ḥang Bảo Đại ra cầm quyền để kết hợp ṭan dân. Ngày 2/3/1946, trước áp lực của dân chúng và cũng như sức mạnh quân sự của người Pháp và người Trung Hoa, HCM đă phải thu xếp mở rộng thêm 70 đại biểu (không qua bầu cử) từ các nhân sỹ và các nhà cách mạng không thuộc ĐCS vào Quốc hội.
Trong kỳ họp Quốc hội lần thứ nhất này, HCM đă thành lập được chính phủ Liên hiệp Kháng Chiến, do HCM làm chủ tịch. Và Quốc Hội cũng đă bầu lại một Ủy ban dự thảo hiến pháp gồm 11 người thuộc các đảng phái, tổ chức và dân tộc cũng do HCM chủ tŕ.
Trong kỳ họp lần thứ hai, từ 28/10 đến 9/11/1946, Quốc Hội đă thông qua hiến pháp 1946. Hiến pháp này được xây dựng trên 3 nguyên tắc: đ̣an kết dân tộc, bảo đảm các quyền tự do dân chủ và xây dựng một nhà nước pháp trị. Trong lời mở đầu, hiến pháp này không đề cập ǵ đến công trạng hay vai tṛ của ĐCS. Mà nói rơ độc lập là công lao cuả toàn dân. Về nội dung các quyền tự do dân chủ và quyền mưu cầu hạnh phúc của công dân được ghi thật rơ ràng minh bạch. Hiến Pháp này đă được một Quốc Hội hợp pháp, đa nguyên, đa đảng soạn thảo và thông qua.
Sau tám mươi năm Pháp thuộc và việc chấm dứt chế độ quân chủ, hiến pháp 1946 đă thể hiện rơ nét cuả một hiến pháp cộng hoà, đề cao tự do và b́nh đẳng dân tộc. Hiến pháp cũng đề cao vai tṛ của người lănh đạo quốc gia, chủ tịch và quốc hội. Hiến pháp này cũng thể hiện tính dân chủ như trong các điều 32 "Những việc liên quan đến vận mệnh quốc gia sẽ đưa ra nhân dân phúc quyết, nếu hai phần ba tổng số nghị viên đồng ư." và điều 70 "Sửa đổi hiến pháp phải theo những cách thức sau đây: ... c/ Những điều thay đổi khi đă được nghị viện ưng chuẩn th́ phải đưa ra ṭan dân phúc quyết."
Tuy nhiên, Hiến Pháp 1946 đă không đề ra một cơ quan có thẩm quyền giải thích hiến pháp, phán quyết về tính cách hợp hiến hay bất hợp hiến cuả các đaọ luật, sắc luật, sắc lệnh, nghị quyết và quyết định hành chánh. Để dẫn đến t́nh trạng ĐCS sử dụng và hủy bỏ Hiến Pháp này một cách tùy tiện chỉ nhằm mục đích phục vụ mưu đồ chính trị cuả họ.
Ngày 18/12/1959, tại kỳ họp thứ 11 Quốc Hội khoá I, Hồ Chí Minh đă đọc báo cáo về dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1946. Ngày 31/12/1959, quốc hội đă đồng ư thông qua hiến pháp sửa đổi. Và ngày 1/1/1960, HCM đă kư sắc lệnh công bố ban hành hiến pháp 1959. Đây là một việc làm vi phạm hiến pháp 1946. V́ đă không làm đúng cách thức sửa đổi hiến pháp như điều thứ 70 đă nêu bên trên. Như vậy các hiến pháp 1959, 1980 và 1992, chẳng qua chỉ là những cương lĩnh của ĐCS v́ đă không được "ṭan dân phúc quyết" c̣n gọi là "trưng cầu dân ư".
Qua Đài Á Châu Tự do, luật sư Trần Thanh Hiệp đă nhấn mạnh hiến pháp 1946 là một đạo luật không được ban hành. Dựa trên điều 49, về quyền hạn của chủ tịch, khỏan đ/ "Ban bố các đạo luật đă được nghị viện quyết định." và điều thứ 31 "Những luật đă được Nghị viện biểu quyết, Chủ tịch nước phải ban bố chậm nhất là 10 hôm sau khi nhận được thông tri. Nhưng trong thời hạn ấy, Chủ tịch có quyền yêu cầu nghị viện thảo luận lại. Những luật đem ra thảo luận lại, nếu vẫn được nghị viện ưng chuẩn th́ bắt buộc chủ tịch phải ban bố." Ban hành hiến pháp là một thủ tục luật pháp để xác nhận rằng hiến pháp này đă được biểu quyết một cách hợp lệ. Hiến pháp này sẽ có hiệu lực từ lúc được ban hành và mọi người phải tuân theo. Do không được ban hành bản hiến pháp năm 1946 coi như không có giá trị pháp lư. Có chăng là chỉ có giá trị về mặt chính trị. Cũng theo luật sư Hiệp, quyền lập hiến hay quyền soạn thảo hiến pháp cuả người dân đă bị ĐCS sang đoạt qua hiến pháp 1946 và bị chiếm đoạt trong các hiến pháp cộng sản sau này.
Cho măi đến những năm 1980, trường Luật mới được mở lại tại Việt Nam. Điều này hỗ trợ cho lập luận hiến pháp 1946 chưa bao giờ được mang ra sử dụng.
Về nội dung, khuyết điểm nặng nề nhất của bản hiến pháp này là một mặt điều thứ 49 đă cho phép chủ tịch nước những quyền hạn tối cao, quyền lực tối thượng. Mặt khác hiến pháp 1946 lại có thêm điều thứ 50 hết sức phi lư "Chủ tịch nước Việt Nam không phải chịu một trách nhiệm nào, trừ khi phạm tội phản quốc."
Cũng cần quan tâm tại Hội Nghị Versailles, năm 1919, Nguyễn ái Quốc đă gởi bản "Yêu sách của Nhân Dân Việt Nam" với yêu sách thứ bẩy mong người Pháp ban hành hiến pháp cho Việt Nam. Có lẽ yêu sách này là của cả "nhóm" Nguyễn ái Quốc. Nếu là cuả cá nhân Hồ chí Minh th́ khi ấy HCM chưa là một thành viên cuả quốc tế cộng sản. Trong thời gian hiến pháp Liên Bang Sô-viết 1936 được sửa soạn và ban hành, HCM cũng đang được tái huấn luyện tại Liên Sô.
Qua việc nghiên cứu Hiến Pháp 1946, người viết đă phát hiện thêm một mặt trái về con người của Hồ Chí Minh. Khi chưa cầm quyền HCM đă hết sức tuyên truyền cho việc ban hành một bản hiến pháp dân. Khi nắm được quyền hành, HCM vận động để vừa làm chủ tịch nước lại vừa chủ tŕ Ủy ban dự thảo hiến pháp. Với kết qủa là hiến pháp 1946 đă cho HCM một quyền uy tối thượng "không phải chịu một trách nhiệm nào". Quyền uy này đă vượt trên cả hiến pháp và luật pháp quốc gia.
HCM làm việc này không ngoài mục đích sửa soạn cho cả một guồng máy chuyên chế thần thánh hoá lănh tụ đảng và sưả soạn cho một thể chế đảng trị. Thế mà HCM chưa thoả măn để ban hành hiến pháp 1946. Ngày 1/1/1960, HCM đă kư sắc lệnh ban hành cương lĩnh 1959 cuả ĐCS lấy "chuyên chế bạo lực" làm "công lư" đưa cả dân tộc vào con đường ṃn đầy chông gai chưa rơ lối ra.
Hiến Pháp Cộng Hoà Xă Hội chủ Nghiă Việt Nam.
Như đă đề cập ở trên các hiến pháp 1980, hiến pháp 1992 và hiến pháp bổ sung 2001, cuả nước CHXHCNVN đều dựa trên mô h́nh Liên Bang Sô-viết, ra đời dưới chế độ độc tài Stalin. Theo đó vai tṛ cuả đảng và guồng máy được ghi rất rơ trong các hiến pháp kể trên. Điều 4 ghi "ĐCSVN, đội tiên phong cuả giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành của giai cấp công nhân Việt Nam, nhân dân lao động và cuả cả dân tộc, theo chủ nghiă Mác - Lênin và tư tưởng Hồ chí Minh, là lực lượng lănh đạo nhà nước và xă hội." C̣n điều 6 lại ghi rơ hơn "Quốc hội, hội đồng nhân dân và các cơ quan khác cuả nhà nước đều tổ chức và hoạt động theo nguyên tắc tập trung dân chủ." Mọi quyền công dân được ghi trong hiến pháp đều đi kèm với các hạn chế do hiến pháp và luật pháp quy định.
Theo ông Nguyễn Văn An, ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch Quốc hội, Chủ tịch ủy ban dự thảo sửa đổi, bổ sung hiến pháp 1992 th́ " Việc sửa đổi, bổ sung một số điều của Hiến pháp năm 1992 phải tiếp tục khẳng định bản chất và mô h́nh tổng thể của bộ máy Nhà nước đă được quy định trong Hiến pháp năm 1992, và thể chế hóa các quan điểm, chủ trương đổi mới của Đảng. ... Đồng thời cần sửa đổi, bổ sung một số điều khác về kinh tế, giáo dục, khoa học và công nghệ cho phù hợp những nội dung mới đă được Nghị quyết Đại hội lần thứ IX của Đảng xác định." (Nguồn: Báo Nhân dân, ngày 12/9/2001)
Điều ông An tuyên bố đồng nghĩa với việc hiến pháp cũng chỉ là một công cụ cai trị cuả ĐCS. Hiếp pháp và luật pháp chỉ là h́nh thức. Các nghị quyết cuả đảng mới là các văn bản thực sự có giá trị. Hiến pháp th́ đặt dưới nghị quyết cuả đảng. Luật pháp th́ lại được đặt dưới kỷ luật cuả đảng.
Trên lư thuyết th́ quyền lực thuộc về nhân dân mà đaị diện là quốc hội. Trên thực tế việc đảng độc quyền lănh đạo đă được thể chế hoá qua hiến pháp. Nguyên tắc chọn đại diện quốc hội th́ lại theo kiểu "đảng cử dân bầu". Cử tri chỉ được phép chọn lựa những người đă được ĐCS giới thiệu.
Về h́nh thức, việc ban hành luật pháp phải có sự phê chuẩn của quốc hội. Trên thực tế mọi việc đă được bộ chính trị và ban chấp hành trung ương đảng sưả soạn thông qua các nghị quyết cuả đảng, trước khi đưa ra quốc hội.
Đây là một mô h́nh mà người soạn luật, người ra lệnh bắt giam, khởi tố cũng chính là người nắm quyền kết án và thi hành án. Các cơ quan điều tra, xét xử và trừng phạt cũng là một. Hành pháp, lập pháp, tư pháp, quân đội và cảnh sát là một. Ngay cả tổ chức dân sự như công đoàn, tôn giáo, từ thiện, phi chính phủ,... nằm trong tổ chức ngoại vi mặt trận tổ quốc. Và tất cả đều đặt dưới sự độc quyền lănh đạo cuả đảng.
Cố luật sư đại biểu quốc hội Ngô Bá Thành đă than rằng "Việt Nam ngày nay có cả một rừng lụât. Nhưng lại chỉ sài luật rừng." Để thể hiện một nhà nước pháp quyền, phường, huyện, tỉnh, thành phố, bộ, quốc hội, chính phủ và các đảng ủy cộng sản thi đua nhau ban hành luật. Luật rừng này chỉ áp đặt lên người dân, c̣n đảng và các đảng viên cầm quyền không cần tôn trọng và thi hành. Cao điểm cuả luật này đă được thể hiện qua việc đảng ra lệnh cho đàn em xử công dân Hoàng Minh Chính, trước sự chứng kiến cuả công an.
ĐCS lại muốn quay về thời cách mạng tháng tám hay học theo mô h́nh quốc hội đang được áp dụng tại Trung cộng. Sáng ngày 20/1, chủ nhiệm ủy ban đối ngoại Vũ Măo đă đề đạt tới Ủy ban thường vụ quốc hội :"Nên chọn các Việt kiều về nước công tác đă có cống hiến lớn cho đất nước làm đại biểu quốc hội dù họ c̣n chính kiến nào khác." Theo ông các đại biểu này sẽ được ĐCS chọn không qua bầu cử v́ "khó ép họ vào đơn vị bầu cử nào".
Thật rơ, mô h́nh tập trung dân chủ kiểu Stalin vẫn c̣n được thử nghiệm tại Việt Nam. Chả trách dư luận cho rằng, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam chỉ là tàn dư của chế độ độc tài Stalin. Đổi mới kinh tế nưả vời đi liền với mô h́nh dân chủ này là nguyên nhân dẫn đến khủng hoảng xă hội toàn diện tại Việt Nam. Mô h́nh này đă bị đào thải tại chính nơi đă sản sinh ra nó và trên hầu hết các quốc gia đă thử nghiệm nó. Mô h́nh này cần phải được đào thải càng sớm càng tốt.
Hiến pháp Việt Nam Cộng Hoà
Khi nói về hiến pháp Việt Nam mà không nhắc đến hiến pháp 1956 và hiến pháp 1967 cuả VNCH th́ qủa là điều thiếu sót. Các hiến pháp này được các Quốc hội lập hiến VNCH soạn ra nhằm xây dựng và bảo vệ chế độ cộng hoà tại miền Nam.
Sau hiệp định Geneve chia đôi đất nước, ngày 23/10/1955, tại miền Nam dưới thời thủ tướng Ngô Đ́nh Diệm một cuộc trưng cầu dân ư đă được tổ chức. Người dân miền Nam đă được quyết định chọn nền cộng ḥa thay v́ tiếp tục thể chế quân chủ. Và quốc trưởng Bảo Đại đă tôn trọng ư dân để nền Đệ Nhất Cộng Hoà ra đời. Tiếp theo đó là một cuộc bầu cử để thành lập một Quốc hội lập hiến nhằm soạn ra Hiến Pháp 1956.
Viết đến đây người viết chợt nghĩ. Chỉ trong ṿng 2 năm đầu, miền Nam đă trải qua một cuộc trưng cầu dân ư và một cuộc bầu Quốc hội lập hiến. Trong khi miền Bắc, do ảnh hưởng cuả cải cách ruộng đất, cuả thanh trừng nội bộ, cuả cải tạo tư sản, cải cách văn hóa, ... măi đến năm đầu cuả thập niên 1960, Quốc hội khoá 2 mới được ĐCS thành lập thay thế cho Quốc Hội khoá 1 được được bầu từ cách mạng tháng tám. Điều này đồng nghiă với nếu một cuộc tổng tuyển cử nhằm thống nhất Việt Nam xảy ra năm 1956, đa số dân Việt có thể đă chọn một thể chế tự do, khác với dự đoán hay nhận xét cuả một số người, kể cả Ngô đ́nh Diệm.
Sau khi chính quyền Ngô đ́nh Diệm bị đảo chánh, một Quốc hội lập hiến lại được bầu ra nhằm soạn ra Hiến Pháp 1967.
Việc nghiên cứu các hiến pháp kể trên rất hữu ích cho việc soạn thảo một Hiến Pháp mới cho Việt Nam. Thí dụ điều 81 cuả hiến pháp Việt Nam Cộng Hoà 1967 diễn giải vai tṛ cuả Tối Cao Pháp Viện. Viện này có thẩm quyền giải thích hiến pháp, phán quyết về tính cách hợp hiến hay bất hợp hiến cuả các đaọ luật, sắc luật, sắc lệnh, nghị quyết và quyết định hành chánh. TCPV có thẩm quyền ngăn cản chính phủ thi hành các chính sách vi hiến, như cải cách ruộng đất, cải taọ công thương nghiệp, cải tạo văn nghệ sỹ, đối xử bất công (xét lư lịch), vi phạm tự do cư trú (hộ khẩu), vi phạm quyền tư hữu (như đất đai, tài sản...), ... hay độc quyền, đảng trị đă và đang xảy ra ở Việt Nam. Viện này cũng có thẩm quyền phủ quyết việc ĐCS chiếm đoạt quyền phúc quyết cuả dân tộc như việc sửa đổi hiến pháp không thông qua trưng cầu dân ư.
Hay điều 88 cuả Hiến pháp Việt Nam Cộng Hoà 1967 diễn giải vai tṛ cuả Giám Sát Viện với thẩm quyền:
1-Thanh tra, kiểm soát và điều tra nhân viên các cơ quan công quyền và tư nhân đồng phạm hay ṭng phạm về mọi hành vi tham nhũng, đầu cơ, hối mại quyền thế hoặc phương hại đến quyền lợi quốc gia.
2-Thẩm tra kế toán đối với các cơ quan công quyền và hợp doanh.
3-Kiểm kê tài sản các nhân viên các cơ quan công quyền kể cả Tổng Thống, Phó Tổng Thống, Thủ Tướng, Dân Biểu, Nghị Sỹ, Chủ tịch Tối Cao Pháp Viện.
4-Riêng đối với Chủ tịch Giám Sát Viện và các Giám Sát Viên, việc kiểm kê tài sản do Tối Cao Pháp Viện đảm trách.
Vai tṛ của hai viện này là chống lạm quyền. Hai viện chỉ có thể hoạt động một cách hiệu quả dưới một thể chế dân chủ và pháp trị.
Vài sự kiện quan trọng
Điều 2 cuả hiến pháp CHXHCNVN ghi rơ đảng và nhà nước cộng sản "xây dựng trên nền tảng liên minh giai cấp công nhân, giai cấp nông dân và tầng lớp trí thức". Nông dân đă nổi dậy ở nhiều nơi trong nhiều lúc khác nhau. Trí thức cũng càng ngày càng nhiều vị lên tiếng.
Tuy nhiên việc trên 40 ngàn công nhân khu công nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài đồng loạt đ́nh công đúng là một bước tiến trong diễn tŕnh dành lại quyền làm chủ đất nước cho dân tộc. Đ́nh công như vậy có hợp pháp hay không? công đoàn sao không hay biết ǵ cả ? công an mật vụ đâu cả? tự phát? ai lănh đạo? ai tổ chức? ai vận động? ... Phan văn Khải đă phải làm ngơ với những câu hỏi như trên để vội vă kư sắc lệnh tăng mức lương tối thiểu một lúc 40 %. Việc làm này chỉ rơ sự yếu kém trong việc điều hành kinh tế quốc gia và sự thiếu quan tâm quyền lợi và đời sống công nhân cuả Phan văn Khải nói riêng và cuả ĐCS nói chung.
Ít người c̣n nhớ hay biết được, bộ luật lao động Việt Nam hiện hành đă được một công ty luật Úc, soạn ra. Bộ luật này v́ thế rất tương tự với bộ luật đang được áp dụng tại Úc. Chúng ta cần nghiên cứu và sử dụng bộ luật này đấu tranh cho quyền lợi cuả công nhân.
Riêng về mặt kinh tế vĩ mô tăng lương cho hằng triệu công nhân một lúc 40%, đồng nghĩa với lạm pháp phi mă trong những ngày sắp tới. Và như thế đời sống cuả nông dân, hưu trí, công chức, công nhân, sinh viên, ... đă khổ sẽ lại khổ hơn.
Việt Nam sẽ phải gia nhập WTO, điều này cũng đồng nghĩa với việc khu vực kinh tế nhà nước, khu vực kinh tế tư nhân sẽ phải cạnh tranh sống c̣n với sản phẩm các quốc gia khác. Thiếu khả năng và chính sách rơ ràng sẽ dẫn tới nạn thất nghiệp trầm trọng trong thời gian chuyển tiếp sắp tới.
Cao trào đ̣i quyền làm chủ đất nước và làm chủ cuộc sống cuả ḿnh đang bùng nổ. Phương pháp đấu tranh thoạt nh́n lại có nhiều ngă rẽ. Phương Nam vận động cho một cuộc trưng cầu dân ư, Phong trào dân chủ Việt Nam hướng bầu cử 2007 là bầu cử tự do, các linh mục Công giáo vận động tẩy chay cuộc bầu cử này, bác sỹ Nguyễn đan Quế với tách đảng ra khỏi chính quyền, nhiều đảng viên cấp tiến và trí thức trong nước đ̣i ĐCS phải tôn trọng những ǵ ghi trong hiến pháp và luật pháp hiện hành. Thực ra đây chỉ là phát khởi cuả đa nguyên để dẫn đến đa đảng. ĐCS nhận rơ điều này nhưng đang lúng túng trong định hướng, chưa biết đánh đỡ cách nào, đàn áp th́ chắc chắn sẽ dẫn đến sự ủng hộ cuả quốc tế, cuả người dân... Và như thế cách mạng sẽ xảy ra sớm hơn.
Kết Luận
Ông Trần xuân Bách đă từng tiết lộ :"Tập thể bộ chính trị phân định có hai loại mâu thuẫn cần chú trọng: mâu thuẫn nội tại tích tụ lâu ngày cuả chủ nghiă xă hội và mâu thuẫn giữa hai hệ thống. Nguyên nhân khủng hoảng là lănh đạo sai lầm, vi phạm dân chủ, duy ư chí, bảo thủ, tŕ trệ, đổi mới lệch lạc, đội ngũ đảng viên thoái hoá hư hỏng." Và ông đă xác định "Dân chủ không phải là ban ơn, không phải là mở rộng dân chủ (mở rộng). Đó là quyền cuả dân, với tư cách là người làm nên lịch sử, không phải là ban phát, do tấm ḷng của người lănh đạo này hay người lănh đạo kia. Thực chất của dân chủ hoá là khơi động trí tuệ của toàn dân tộc để thaó gỡ khó khăn và đưa đất nước đi lên kịp thời đại." Ông đă từ bỏ đặc quyền đặc lợi đảng ban đứng về phía dân tộc. Tư cách cuả ông là một tấm gương sáng cho mọi người noi theo.
Ngày nay bộ chính trị vẫn c̣n cố bám víu học thuyết Marx, nhưng quên rằng Marx đă tuyên bố:"Kinh tế quyết định chính trị, cơ sở hạ tầng quyết định ư thức thượng tầng."
Dân chúng càng ngày càng nhận rơ việc ĐCS chỉ mang đến chiến tranh, nghèo đói, hận thù, chia rẽ, thay v́ cơm no, áo ấm, công ăn việc làm, ư tế, giáo dục... Cũng cần nhớ một điều trong chế độ cộng sản không thành phần nào đói khổ hơn những bộ đội tại ngũ. Cũng như trong thế hệ trẻ nhiều bạn đă nhận ra đảng là vật cản bước tiến cuả ḿnh và của dân tộc. Ngày mà người dân đứng lên đ̣i có một thể chế nhân bản và dân chủ đă gần kề.
Hiến pháp là nền tảng để xây dựng một chính phủ dân chủ. Hiến pháp là bộ luật tối cao quy định các quyền và nghĩa vụ của người công dân. Hiến pháp cũng quy định các nguyên tắc xây dựng quyền lực cho chính phủ, các giới hạn của chính phủ và đề ra các thủ tục họat động cơ bản cho chính phủ. Nói một cách b́nh dân hiến pháp là một hợp đồng giữa dân và chính phủ. Bài viết chỉ rơ người dân Việt Nam chưa bao giờ kư bất cứ một hợp đồng nào với ĐCSVN.
Hiến pháp cũng là nền tảng xây dựng các chính sách xă hội, giáo dục, chính trị, kinh tế, văn hoá, ..., các quyết định pháp lư, các đạo luật quốc gia. Nói cách khác hiến pháp là một định hướng mà một dân tộc chọn lưạ cho ḿnh.
Một hiến pháp cho Việt Nam, với sự tham gia đóng góp xây dựng (thông qua một quốc hội lập hiến) và với đồng thuận cuả đại đa số dân chúng Việt Nam sẽ là nền tảng vững bền cho một nước Việt Nam dân chủ, nhân bản, pháp trị và cường thịnh.
Tài Liệu Tham Khảo:
- Mai Thái Lĩnh, "Huyền thoại về một nhà nước tự tiêu vong - Bàn về lư thuyết nhà nước cuả Karl Marx", http://www.talawas.org
- Trần Thanh Hiệp và Nguyễn An "RFA Phỏng Vấn LS Trần Thanh Hiệp: Hiến Pháp Việt Nam", http://www.doi-thoai.com/baimoi0905_91.html
- Trần Xuân Bách, Chủ Nghĩa Xă Hội thật sự là ǵ? http://www.talawas.org
- Báo Nhân dân, ngày 12/9/2001, "Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An chủ tŕ Hội nghị lấy ư kiến sửa đổi, bổ sung một số điều của Hiến pháp năm 1992"
-Văn Tiến, Vietnamnet 20/1/2006, "Việt kiều sẽ có ghế trong quốc hội?"
----- O -----
Những Chiến Sĩ Dân Chủ Thời Đại – Phần II
Hoàng Bách Việt– ĐDCND
http://www.freewebs.com/dangdanchunhandan/
Để trở thành những chiến sĩ dân chủ thời đại, gánh vác trên vai những trọng trách của đất nước, của dân tộc Việt Nam, đầy gian lao, nguy hiểm và vinh dự. Những chiến sĩ dân chủ sẽ phải thuộc nằm ḷng những nguyên tắc an toàn cơ bản để tự bảo vệ ḿnh, bảo vệ tổ chức và bảo vệ phong trào dân chủ Việt Nam.
Khi đă tạm yên tâm với phương tiện Computer của ḿnh, đảm bảo an toàn cho việc soạn thảo ra những tin tức, tài liệu, điện thư đấu tranh đ̣i nhân quyền và dân chủ. Để gửi được những điện thư đó đi khắp nơi trên Thế giới, những chiến sĩ dân chủ lại phải làm một công việc tiếp theo, đó là sử dụng phương tiện Internet để chuyển vận những tài liệu đó.
Cần nhắc lại, ngày 21 tháng 2 năm 2002, vào lúc 9h50’ sáng, anh Lê Chí Quang đến điểm dịch vụ Internet tại số 464 phố Nguyễn Chí Thanh, Hà Nội để đọc và gửi điện thư. Quang đă cẩn thận không dùng e-mail của các mạng do nhà nước Việt Nam quản lí. Anh dùng một hộp thư điện tử của mạng Yahoo. Tuy nhiên do đă bị theo dơi chặt chẽ từ trước, v́ điểm dịch vụ này luôn luôn có công an mật phục, v́ địa chỉ thư điện tử của Quang đă bị lộ ..., nên khi anh vừa vào mạng (login) th́ nickname đă hiện ra ngay tại bộ phận nghiệp vụ theo dơi của Bộ công an. Lê Chí Quang đă đến điểm dịch vụ Internet này nhiều lần, kể từ năm 2001. Chính tại đây Quang đă đăng kí các hộp thư của Yahoo để sử dụng. Quang biết ḿnh bị theo dơi và biết là có thể bị bắt bất cứ lúc nào v́ những bài viết của ḿnh. Tuy nhiên, Quang không ngờ là các máy tính tại điểm dịch vụ 464 Nguyễn Chí Thanh đă bị cơ quan công an cài đặt các thiết bị và phần mềm theo dơi. Quang cũng không biết là cơ quan quản lí mạng Công ty cổ phần phát triển đầu tư công nghệ - FPT (Financing and Promoting Technology Corporation) đă báo cáo lên cơ quan An ninh về các hoạt động của Quang trên mạng Internet và luôn theo dơi chặt chẽ mọi địa chỉ thư điện tử của Quang.
V́ vậy, mỗi khi Quang sử dụng Internet đều bị cơ quan công an ngăn chặn và kiểm soát (Cũng cần phải thông báo đến tất cả các chiến sĩ dân chủ được biết, công ty FPT là đơn vị được chỉ định cung cấp các trang thiết bị, phần cứng và phần mềm, đào tạo, hợp tác và hỗ trợ nghiệp vụ cho toàn bộ mạng lưới an ninh công an và quốc pḥng để xây dựng nên các hệ thống kiểm soát, theo dơi, giăng bắt các nguồn thông tin, cá nhân và tổ chức có các trao đổi, phản đối và đấu tranh nhân quyền, dân chủ tại Việt Nam). Chắc chắn là hộp thư điện tử của Quang và hộp thư điện tử của những người ở nước ngoài có liên lạc với Quang đă bị lộ từ trước, nên khi trao đổi đều bị lộ các hành tích. Đơn giản hơn là cơ quan an ninh nghiệp vụ chỉ cần biết Quang thường đến địa điểm dịch vụ Internet nào để gửi tin, họ sẽ giăng ở cổng kết nối đó một số những cái bẫy (trap), cài sẵn một số phần mềm theo dơi và ghi lại các nội dung đă sử dụng. Như vậy, ngay khi Quang thực hiện các công việc của ḿnh th́ họ cũng ghi nhận được đầy đủ các thông tin, biết được địa chỉ thư điện tử, t́m ra các mối liên hệ ...
Những điện thư của Lê Chí Quang nếu ở những đất nước có tự do, dân chủ th́ đó chỉ là những chuyện riêng tư, chẳng có ǵ là bí mật, nguy hiểm. Nhưng trong xă hội cộng sản độc tài th́ từ tin “đồng chí tổng bí thư bị ốm” cũng coi là bí mật quốc pḥng. Và v́ vậy, chính quyền cộng sản Việt Nam luôn vu khống tội danh “gián điệp”, và tội danh “tuyên truyền chống phá nước CHXHCN Việt Nam” như máy chém thời thực dân, lúc nào cũng treo lơ lửng chờ ngày chém xuống đầu những chiến sĩ dân chủ Việt Nam.
Trước ngày gửi Bản điều trần về t́nh trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam đến Quốc hội Hoa Ḱ, anh Nguyễn Vũ B́nh đă bị công an canh chừng cẩn mật. V́ địa chỉ hộp thư điện tử của anh đă bị lộ, nên các trao đổi của anh liên hệ về bản điều trần bị công an t́m cách ngăn chặn. Việc Nguyễn Vũ B́nh bị lộ không chỉ giới hạn ở các điện thư, mà ngay cả các nội dung trao đổi qua điện thoại, nhắn tin qua máy di động cũng đă bị theo dơi từ lâu. Tóm lại, các phương tiện thông tin liên lạc đại chúng như điện thoại, Fax, e-mail và cả thư tín, ấn phẩm đều nằm trong ṿng kiểm soát chặt chẽ của cơ quan an ninh, cho nên mật vụ hoàn toàn có thể đọc các nội dung điện thư, điện thoại, nhắn tin một cách dễ dàng. Trong quá tŕnh theo dơi Nguyễn Vũ B́nh, cơ quan an ninh đă chỉ đạo một bộ phận chuyên trách giám sát, không để Bản điều trần về nhân quyền lọt ra nước ngoài. Dù bị ngăn chặn và kiểm soát chặt chẽ, Nguyễn Vũ B́nh vẫn mưu trí qua mặt cơ quan an ninh để kịp thời gửi bản điều trần trước ngày 23/7/2002. Sau đó, anh đă bị đặt trong ṿng kiểm soát 24/24h, hàng ngày phải đến tŕnh diện với công an. Để canh chừng cẩn mật, không lúc nào trước cửa nhà Nguyễn Vũ B́nh không có vài nhân viên mật vụ, họ không cho Nguyễn Vũ B́nh tự do đi lại. Cuối cùng, để chắc ăn, Hà Nội quyết định bắt anh.
Tóm lại, cơ quan mật vụ sẽ không biết ông Nguyễn Văn A, bà Trần Thị B nào đó đang trao đổi ǵ trên mạng Internet. Tuy nhiên, nếu họ biết đích xác bạn, người đang nằm trong diện nghi vấn, theo dơi của họ th́ họ sẽ t́m hiểu xem bạn đang sử dụng máy tính ở đâu, lúc nào và để làm ǵ. Đó là bước đầu tiên, sau khi có được tin tức chính yếu rồi th́ các chuyện khác chỉ là phần phụ. Cũng như bạn đă bị lộ diện, cơ quan mật vụ chỉ cần thời gian để theo dơi biết bạn đang làm nhiệm vụ cụ thể ǵ, mục đích ra sao, liên lạc với những ai, đối tượng nào ở trong và ngoài nước ..., từ đó họ lại lần t́m ra các manh mối khác.
Trước kia, khi bạn bỏ mật thư tại các hộp thư chết, điều đầu tiên là bạn phải đi lại hai ba ṿng, quan sát hiện trường có ǵ khác lạ? Coi thử hộp thư có bị làm dấu nguy hiểm? Có người nào lảng vảng quanh đó không? Nếu có bất thường th́ bạn bỏ đi luôn, coi như ḿnh t́nh cờ đi qua. Ngày nay, khi sử dụng máy tính ở các điểm dịch vụ để đọc và chuyển tin cũng vậy. Dù bạn không làm như trước nhưng thủ tục và kĩ thuật cũng có phần giống nhau.
Nếu bạn đang trên đường đến địa điểm dịch vụ Internet th́ bạn phải để ư coi có ai đang theo ḿnh không? Nếu có th́ phải t́m cách “cắt đuôi”, phải bảo đảm địa điểm bạn đến không bị ai theo dơi. Bạn cũng tránh thường xuyên đến một địa điểm dịch vụ Internet. Không được cho điểm dịch vụ Internet biết bạn là ai. Không nên sử dụng máy tính tại các nơi như khách sạn, sân bay, bưu điện, hoặc những nơi cộng cộng phải khai báo lai lịch để đọc và chuyển tin. Nên chịu khó thay đổi địa điểm để pḥng ngừa bất chắc. Nếu đấy là chỗ quen biết, th́ địa điểm này chỉ để làm chuyện vô thưởng vô phạt, không phải là nơi để bạn đọc và chuyển tin liên hệ đến t́nh h́nh đấu tranh dân chủ. Tại các thành phố lớn, đa số các điểm Dịch vụ Internet đều bị đặt dưới sự kiểm soát của cơ quan an ninh. Nếu họ biết bạn là ai, bạn đang sử dụng máy tính ở địa điểm nào th́ họ sẽ biết ngay ID (cũng coi như nickname) bạn đang sử dụng trên mạng Internet. Biết được bạn đang liên lạc với ai. Người đó đang ở địa điểm nào. Nội dung thông tin trao đổi với nhau ra sao. Các mạng máy tính đó thường được cài đặt một số phần mềm gián điệp để đọc mật mă, ghi lại các thao tác trên bàn phím máy tính, ghi lại các nội dung đă sử dụng. Như vậy, tất cả những trao đổi của bạn đều được họ lưu giữ lại, nghiên cứu, theo dơi để chờ ngày họ xử lí bạn.
Hồi trước, khi ra đường để tránh bị công an ḍm ngó, những nhà hoạt động dân chủ ở các nước Đông Âu đă phải khéo léo hóa trang. Phải thay đổi trang phục, phải tự làm cho ḿnh khác đi, để lỡ người quen hoặc mật vụ có gặp cũng khó nhận ra. Lúc ra khỏi nhà th́ để đầu trần, qua khỏi hai ba ngả đường th́ đội thêm cái nón, mặc thêm cái áo lạnh, đổi vài ba ngơ để đánh lạc hướng, v.v... Bây giờ, mỗi khi lên Internet bạn cũng phải làm như vậy, dù công việc có khác nhưng mục đích vẫn giống nhau. Phải hóa trang để không ai biết bạn là ai, phải đánh lạc hướng những kẻ theo dơi trước khi bạn vô pḥng máy tính.
Bạn cũng đừng quên rằng, hiện tại một số Dịch vụ Internet tại Hà Nội, Sài G̣n và một số thành phố lớn đă lắp đặt một số máy Camera để lén theo dơi các hoạt động của khách hàng. Nếu bạn chú ư quan sát có thể nhận ra ở những vị trí kín đáo. Tuy nhiên, bạn cũng không nên quá lo ngại, do mục đích quay lén nên họ không thể thu h́nh được tất cả các vị trí, nếu cẩn thận một chút th́ bạn hoàn toàn có thể tránh được sự ḍm ngó trơ trẽn này. Cũng lại phải cẩn thận hơn với chính Webcam nơi bạn ngồi, nếu sơ ư th́ h́nh ảnh của bạn có thể dựng được một cuộn phim đấy!
Khi nhập vào mạng Internet, trong khi vừa quan sát những động thái xung quanh, xem có ai chú ư tới bạn không, xem có người nào vào Internet sau bạn mà có dáng điệu khả nghi không, trước cửa dịch vụ Internet có dấu hiệu ǵ khác lạ không, bạn cần lướt qua vài ba trang Web thông thường trước, khi đă chắc chắn có đủ điều kiện an toàn để nhận và chuyển các tin tức, lúc đấy bạn mới thực hiện công việc của ḿnh. Nhưng cũng cần phải nhớ rằng, không nên giữ một thói quen khi lướt Web, các thao tác phải không theo một tŕnh tự nào, mỗi lần vào mạng lại thay đổi địa chỉ các trang Web khác nhau. Nếu bạn đă bị lộ diện, nằm trong diện được theo dơi đặc biệt, mức độ có thể từ 24/24h hoặc xuống đến 12/12h th́ cần phải cẩn trọng tối đa. Tuyệt đối không nên dùng máy vi tính ở nhà, ở công sở để đọc và gửi tin tức. Tuyệt đối không sử dụng các điểm dịch vụ Internet mà bạn cảm thấy không an toàn trong quá tŕnh trên đường đi đến điểm dịch vụ, hoặc bạn nghi ngờ đang bị đặt trong t́nh trạng theo dơi. Nếu bạn là người hoạt động bí mật, chưa bị lộ, mức độ cẩn trọng có thấp hơn nhưng không v́ vậy mà khinh địch, sơ hở để phạm vào một số sơ xuất rất đơn giản.
Khi sử dụng hộp thư điện tử để trao đổi thông tin, cần ghi nhớ một số nguyên tắc bảo đảm an toàn như sau:
Khi thiết lập một ID trên một chương tŕnh miễn phí nào đó như Yahoo, Hotmail, Gmail ..., trong phần khai báo về các thông tin liên quan mà nhà cung cấp dịch vụ yêu cầu, bạn không được khai báo các thông tin thật sự về bạn. Các thông tin phải rất lộn xộn, không theo một tŕnh tự, thói quen nào. Điều này đảm bảo rằng: dù bạn sử dụng nhiều nickname khác nhau nhưng mỗi nickname đều có những thông số khai báo khác nhau, không có nội dung nào trùng lặp. Như vậy cơ quan mật vụ dù có nắm trong tay một số nickname của bạn, họ có thể kiểm tra chi tiết trong Account Info nhưng vẫn không có manh mối nào để liên hệ với nhau.
Khi bạn sử dụng nickname của ḿnh để check mail hoặc Chat, các nick name đó sẽ bị lưu lại ở C:\WINDOWS\Temporary Internet Files\, C:\WINDOWS\History\ và C:\Program Files\Yahoo\Messenger\Profiles\, phải lập tức xóa hết các dấu vết trong đó.
Điều những người hoạt động đấu tranh dân chủ cần lưu ư là không sử dụng các hộp thư điện tử của các mạng trong nước như fpt.vn hoặc vnn.vn ... Việc đăng kí sử dụng các hộp thư trên những tên miền này để trao đổi tin tức hoặc tham gia những diễn đàn, chắc chắn hộp thư của bạn sẽ bị theo dơi, ghi lại các nội dung trao đổi.
Những diễn đàn được ghi vào sổ đen của cơ quan an ninh cũng luôn luôn được giám sát đặc biệt. Nếu bạn lang thang vào đó họ sẽ tóm được bạn ngay. Kể cả là bạn sử dụng nickname và dùng hộp thư của Yahoo, Hotmail, Gmail ..., họ vẫn t́m ra được số IP của bạn (có nghĩa là địa chỉ nơi bạn đang sử dụng Internet), sau đó họ sẽ lần t́m ra các thông tin khác qua việc biết được tên hộp thư đó. Nếu bạn tham gia những diễn đàn đó nhiều lần chắc chắn sẽ có vấn đề. Cơ quan mật vụ sẽ tận t́nh chăm sóc đến bạn để t́m hiểu cho ra mục đích của bạn chỉ là ngồi giết thời gian hay là liên quan đến những việc làm mà họ cho là “cấm kị”.
Nên sử dụng các hộp thư miễn phí của Yahoo, Hotmail, Gmail để giảm thiểu nguy hại. Thật ra, các hộp thư của Safe-mail, Gmx, Aol có phương pháp bảo mật cao hơn, nhưng hộp thư này ít được sử dụng tại Việt Nam. V́ vậy nếu bạn sử dụng nó cũng dễ gây ra sự chú ư cho các cơ quan mật vụ. Chiến sĩ dân chủ thời đại phải có ít nhất hàng chục địa chỉ thư điện tử (trên thực tế, những người đang hoạt động bí mật trong nước đều cần từ trên một trăm đến vài trăm địa chỉ thư điện tử khác nhau). Mỗi hộp thư điện tử chỉ để trao đổi riêng với một người. Sau một khoảng thời gian nào đó, hoặc nếu nhận thấy hộp thư đó có thể bị lộ, lại phải sử dụng hộp thư mới. Càng có nhiều sự trao đổi càng cần phải có nhiều hộp thư. Tránh dùng một hộp thư để trao đổi với nhiều người, v́ nếu hộp thư bị theo dơi th́ sẽ bị lộ cả đám. Trong trường hợp phải dùng đúng hộp thư đó để xác định mối quan hệ th́ bạn phải gửi thành nhiều lần riêng biệt để những người cùng nhận không biết nhau. Nếu gửi C/c (carbon copy) hoặc Forward, địa chỉ những người nhận sẽ cùng hiện lên ở mỗi hộp thư. Bạn cũng cần có hộp thư riêng chỉ để lang thang trên mạng, trao đổi với những người quen, những công việc vô thưởng vô phạt hàng ngày. Tuyệt đối không dùng hộp thư này để liên lạc các tin tức dân chủ, trao đổi về những điều quan trọng và nhạy cảm khác. Không dùng hộp thư này trong khi đă sử dụng những hộp thư trao đổi về t́nh h́nh dân chủ (sẽ nói rơ ở dưới đây).
Bạn cũng cần có nhiều mật mă (password) để mở các hộp thư. V́ dùng nhiều hộp thư và có nhiều mật mă nên phải chọn mật mă nội dung đơn giản (không đồng nghĩa với thao tác kĩ thuật đơn giản), dễ nhớ và nếu có quên cũng có cách để nhớ ra. Điều rất quan trọng nữa là các mật mă này lại không được có những đặc điểm giống nhau, không theo một qui luật nào, để cơ quan mật vụ nếu có t́m ra cũng không có cơ sở phân tích những hộp thư điện tử này là của một chủ nhân. Mật mă phải tự nhiên, ngẫu nhiên, không có đặc điểm liên quan đến bạn. Khi dùng chữ, lúc sử dụng số, có khi lại lẫn lộn cả chữ số. Khi dùng tiếng Anh, khi dùng tiếng Việt, khi lại là những kí tự hoàn toàn vô nghĩa. Để dễ nhớ, có người chỉ dùng một chữ cái hoặc một con số cho cả 6 kí tự của password, đây là điều nên tránh, bởi v́ như vậy th́ password sẽ rất đơn giản, các tay Cracker sẽ dễ dàng bẻ khóa, hơn nữa đây cũng sẽ là đặc điểm để cơ quan an ninh nhận diện ra chủ của nhiều hộp thư cũng chỉ là một người. Việc tạo ra các mật mă siêu hạng để vô hiệu các tay Cracker chuyên nghiệp cũng là một kĩ năng. Tuy nhiên, để ghi nhớ các địa chỉ và mật mă này cũng gây ra nhiều khó khăn. Cho đến bây giờ, công việc tưởng như rất đơn giản là ghi nhớ các chữ số này, vẫn chưa t́m ra được một phương pháp nào được coi là tạm ổn. Những yêu cầu trên đây về nguyên tắc thiết lập mật mă cũng là rất khó khăn và mâu thuẫn với những phương pháp ghi nhớ đơn giản, tuy nhiên lại là điều bắt buộc để bảo đảm an toàn. Những chiến sĩ dân chủ thời đại phải ghi nhớ rất nhiều những địa chỉ e-mail của những người cần liên lạc, cùng vô số những địa chỉ và mật mă của ḿnh tạo ra để pḥng tránh cơ quan mật vụ, việc ghi nhớ tất cả ở trong đầu gần như bất khả thi. Trong điều kiện hoạt động bí mật, căng thẳng, lại luôn luôn phải để ư các điều kiện an toàn khác, việc bị quên các địa chỉ thư điện tử và mật mă là rất dễ xảy ra. Mỗi người phải tự t́m ra những biện pháp ghi nhớ khác nhau. Một phương pháp để ghi nhớ các địa chỉ hộp thư và mật mă là: không dùng lại các hộp thư cũ. Có nghĩa là bạn có thể tạo ra vài trăm địa chỉ thư điện tử khác nhau nhưng mỗi hộp thư sau khi sử dụng để nhận hoặc chuyển một nội dung thông tin nào đó, bạn sẽ quên luôn nó. Trong mỗi thời điểm nào đó chỉ sử dụng vài ba hộp thư th́ bạn chỉ ghi nhớ những địa chỉ đó thôi, bỏ ra ngoài “bộ nhớ” của bạn tất cả những hộp thư không c̣n giá trị sử dụng nữa.
Các phương pháp bảo mật này gần như chỉ thật sự cần thiết với đa số những chiến sĩ đấu tranh dân chủ đang phải hoạt động bí mật trong nước. Thế nhưng cũng có một vài chi tiết những người hoạt động ở hải ngoại phải lưu ư. Ví dụ như bạn sử dụng một hộp thư điện tử nào đó để liên lạc với trong nước, và hộp thư đó đă bị lộ, tất nhiên bạn có thể thay đổi bằng nhiều cái tên mới, thế nhưng bạn vẫn chỉ ung dung ngồi tại nhà ḿnh hoặc một Internet Café nào đó vẫn quen thuộc để gửi những tin tức đó. Như vậy th́ nếu bạn có thay đổi đến 1001 nickname khác nhau cũng chẳng mang lại lợi ích ǵ, bởi v́ mỗi số IP của bạn đă bị cơ quan an ninh ghi nhận và nó vẫn chỉ ở một địa chỉ (v́ phương pháp chuyên môn để nhận dạng một máy chủ nào đó gồm hai yếu tố là Số và Tên). Những chiến sĩ dân chủ thời đại cũng cần phải ghi nhớ điều này lắm chứ. Như vậy, bạn sẽ hiểu rằng không được dùng lẫn lộn những hộp thư an toàn (được giữ bí mật để sử dụng lâu dài) và không an toàn (đă bị lộ hoặc chỉ sử dụng một lần) tại một địa chỉ, không nên dùng nhiều hộp thư khác nhau trên một địa điểm Internet. Nếu cơ quan mật vụ đang theo dơi bạn th́ họ sẽ lưu lại được cả một danh sách dài, sẽ rất thú vị đối với họ! Nếu phải sử dụng một lúc vài hộp thư khác nhau để liên lạc, tốt nhất bạn dùng những hộp thư chỉ sử dụng một lần.
Việc thiết lập một “hộp thư chết” cũng rất cần thiết. Khi đă tạo ra một hộp thư điện tử và thống nhất sử dụng làm “hộp thư chết”, những người cùng sử dụng phải được biết mật mă, mọi thông tin sẽ được gửi vào hộp thư chết như post up lên một trang báo. Những liên lạc trong và ngoài nước sẽ chỉ sử dụng chung trong một hộp thư, như vậy sự tiện lợi là bạn chỉ mất một thao tác nhưng lại có thể thông báo thông tin cho rất nhiều người cùng biết. Việc liên lạc trong hộp thư chết có thể tổ chức như một mạng nội bộ. Tuy nhiên sự bất lợi của hộp thư chết là sẽ khó giữ bí mật (v́ càng nhiều người biết th́ độ bảo mật càng thấp). Nếu cơ quan mật vụ biết được địa chỉ hộp thư sẽ có thể theo dơi và t́m ra nhiều cá nhân có liên quan (những cá nhân ở nhiều địa phương khác nhau cùng sử dụng sẽ bị nhận dạng ra qua các số IP khác nhau). Do vậy, tốt nhất là sử dụng hộp thư chết để chuyển thông tin từ Việt Nam ra nước ngoài, một người gửi nhưng nhiều người có thể nhận được. Điều này sẽ giúp bạn không phải nhớ trong đầu nhiều địa chỉ e-mail của những người muốn liên lạc, bạn không phải làm thao tác gửi (sent) nhiều lần vào các địa chỉ khác nhau, chỉ cần lưu vào Draft (nếu không chứa file kèm theo), hoặc Sent vào một địa chỉ không tồn tại. Sẽ không mất nhiều thời gian hồi hộp chờ đợi mỗi khi bấm nút sent đến các hộp thư khác nhau, mà lại không để lộ thêm bất cứ một hộp thư nào khác, không để lộ ra là bạn có mối liên lạc với bao nhiêu người ở nhiều quốc gia khác nhau. Tuy nhiên, bạn cũng cần phải biết rằng dù thông tin không gửi đi mà chỉ lưu vào Draft của hộp thư nhưng trên thực tế những thông tin đó vẫn phải lưu chuyển đến những trạm dịch vụ (server farm) của nhà cung cấp dịch vụ Yahoo, Gmail ..., do vậy nếu cơ quan mật vụ đang theo dơi bạn vẫn có thể chặn được những thông tin này, hoặc khi lưu vào Draft những file có dung lượng lớn, có h́nh ảnh, hoặc được bảo vệ bằng mật mă sẽ rất dễ làm cho hệ thống báo động của Proxy lưu tâm đến. Nếu dùng hộp thư chết làm nơi thông tin nội bộ, cần giữ bí mật tuyệt đối tên hộp thư và phải thay đổi mật mă thường xuyên. Sau khi nhận thông tin cần xóa sạch dấu vết.
Những chiến sĩ dân chủ thời đại ngoài việc nhận và gửi thông tin trên Internet bằng thư điện tử, cũng cần phải sử dụng phương tiện liên lạc trực tuyến Chat nữa chứ. Đừng nghĩ rằng Chat là phương tiện chỉ để tán gẫu và hẹn ḥ của lứa tuổi 15-17. Nhà cung cấp dịch vụ chưa hề qui định về giới hạn sử dụng Chat tối đa là bao nhiêu tuổi. Chat sẽ cho bạn thêm một phương tiện để trao đổi thông tin và liên lạc. Bạn có thể Chat vài nội dung lấp lửng trên Yahoo!Messenger, và rồi lại nói tiếp tục nội dung đó trong một hộp thư của Gmail, hay Hotmail như vậy sẽ gây ra rất nhiều khó dễ cho cơ quan mật vụ. Tuy nhiên, v́ Chat là giao tiếp trực tuyến nên khi trao đổi với các IP ở nước ngoài sẽ rất dễ bị phát hiện ra, v́ vậy không nên sử dụng Chat để trao đổi những thông tin quan trọng và chỉ nên trao đổi ngắn gọn rồi Sign out ngay, để cơ quan mật vụ không đủ thời gian bắt bạn “tại trận”. Chat có thể sử dụng để nhắn tin, khi không cùng online. Khi sử dụng Chat, một chi tiết cần phải lưu ư là trong Messenger list ngoài tên mà bạn cần liên lạc, bạn cần nhập (Add) thêm hàng chục những nickname “trời ơi đất hỡi” khác mà bạn không hề quen biết để nếu mật vụ có theo dơi cũng nghĩ rằng bạn là một “dân Chat chuyên nghiệp”, trên thực tế một “dân Chat chuyên nghiệp” trong danh sách Messenger list có thể có tới hàng trăm bạn Chat.
Hà Nội sợ sự thật, cho nên họ ngày đêm t́m cách ngăn chặn tin tức. Những bức tường lửa tại Việt Nam đă tỏ ra hiệu quả, hầu hết các Website ở hải ngoại, các trang thông tin đến các tổ chức dân chủ và nhân quyền Quốc tế đều bị ngăn chặn. Trong điều kiện như vậy, các giao tiếp trong ngoài qua điện thư càng cần gia tăng nhiều hơn nữa để kịp thời thông tin, hỗ trợ lẫn nhau. Tuy nhiên, lơ là trong việc bảo đảm an ninh hoặc không lưu ư đến phương vị an toàn của những người ở trong nước là hết sức nguy hiểm. Những cá nhân và tổ chức ở hải ngoại nếu có những liên hệ hoặc hỗ trợ các tổ chức hoạt động bí mật ở trong nước, nên sử dụng một địa chỉ thư điện tử tuyệt đối an toàn (phương pháp liên lạc đă phổ biến trong tài liệu: Những chiến sĩ dân chủ chuyên nghiệp). Những hộp thư này nên đăng kí trên các tên miền (domain) của các nhà cung cấp dịch vụ rất phổ biến tại Việt Nam như Yahoo, Hotmail, Gmail, tuyệt đối không sử dụng các tên miền của các tổ chức, nhóm riêng biệt, hoặc các hộp thư đăng kí trên Aol, Compuser, Gmx ...nên hạn chế sử dụng.
Bạn sử dụng những hộp thư này để liên lạc sẽ trông rất giống một ông Tây mặc áo Vest, thắt cà-vạt bắt tay với một nông dân chân lấm tay bùn, cơ quan mật vụ sẽ nhận diện ra bạn từ trước khi “làm thủ tục nhập cảnh”. Và thế là “nông dân” ta rất dễ bị chết oan.
Gần đây, cơ quan an ninh Việt Nam tung điện thư giả mạo trên các diễn đàn để lũng đoạn các phương tiện và phương thức chuyển tin, gieo rắc sự nghi kị, chia rẽ, hầu làm nản ḷng và tê liệt các hoạt động đấu tranh dân chủ. Nếu cẩn thận và có chút kinh nghiệm bạn chỉ cần bỏ ít thời gian kiểm tra th́ biết ngay người gửi xuất phát từ đâu. Việc giả mạo e-mail là rất dễ dàng đối với cơ quan mật vụ. Không cần phải là một chuyên viên tin học thượng thặng, ai cũng có thể làm được nếu có hiểu biết về chuyên môn. Trên lí thuyết th́ mỗi địa chỉ thư điện tử chỉ có một tên, không có trùng lặp, v́ vậy việc người khác sử dụng một hộp thư giống của ḿnh để gửi tin là điều không thể xảy ra. Tuy nhiên, thực tế lại khác, bạn có thể giả mạo bất cứ hộp thư điện tử nào khác để gửi thư đi phá hoại. Để nhận thấy điều đó, bạn có thể t́m thấy vô số các diễn đàn hoặc các trang Web chuyên tiếp thị và ra giá cho mỗi “hợp đồng mở khóa” đó (đặc biệt là các trang Web từ nước Nga, nơi được đánh giá là có lực lượng Cracker mạnh nhất nh́ Thế giới). V́ vậy, để tránh những tổn thất, việc giữ kín những địa chỉ hộp thư cũng quan trọng như bảo vệ hành tung của bạn.
Để trở thành những chiến sĩ dân chủ thời đại, gánh vác trên vai những trọng trách của đất nước, của dân tộc Việt Nam, đầy gian lao, nguy hiểm và vinh dự. Những chiến sĩ dân chủ sẽ phải thuộc nằm ḷng những nguyên tắc an toàn cơ bản để tự bảo vệ ḿnh, bảo vệ tổ chức và bảo vệ phong trào dân chủ Việt Nam.
Tuy nhiên, công nghệ luôn luôn phát triển và biến đổi, các kĩ thuật mới đang ra đời, những chiến sĩ dân chủ sẽ c̣n phải tiếp tục trang bị cho ḿnh những vũ khí mới, cập nhật những phương pháp tiến bộ hơn, và họ cũng mong mỏi sẽ nhận được những sự trợ giúp, hỗ trợ của các chuyên gia tin học, những người có chuyên môn, những người t́m ṭi nắm bắt được những thủ thuật mới, những người có một tấm ḷng với quê hương đất nước, đang cùng nhau hướng về một tương lai tươi đẹp và dân chủ thật sự cho dân tộc Việt Nam.
Xin hăy cùng nắm tay nhau để trở thành những chiến sĩ dân chủ thời đại!
Điện Thư Câu Lạc Bộ Dân Chủ Việt Nam