Cần ngăn chặn đĩa nhạc phản động

 

LTS: Báo Công An Tp HCM trong loạt bài từ 7.9.2006 đi cái tít lớn như trên nhằm răn đe những ai" dám" xem  các chương tŕnh của Trung tâm Asia như "Vinh danh Nhật Trường- Trần Thiện Thanh" hay "Nhạc vàng 30 năm – t́nh khúc sau cuộc chiến". "Lạnh ḿnh" hơn nữa theo chủ trương của Bộ Công An, người viết quy chụp những từ, đáng lẽ đă đi theo chủ nghĩa Mác-Lê vào viện bảo tàng như "phản động", "tư tưởng chống phá cách mạng", "ngụy"… Cuối bài anh "công an" Sơn Tùng nầy c̣n "nhân nghĩa" trích bài hát "Quê hương" với "quê hương nếu ai không nhớ sẽ không lớn nổi thành người"…

Bài viêt nầy mở màn cho một loạt bài thóa mạ "đánh" các nhạc sĩ, ca sĩ, MC hải ngoại như Việt Dzũng, Nam Lộc, Trịnh Hội, Trần Quảng Nam, Ngô Thụy Miên…

Dư luận nhớ lại năm ngoái dịp 30.4.2005 qua đĩa h́nh "30 năm viễn xứ" của Trung tâm Thúy Nga đă làm "phản cảm", "vô cảm" sự tuyên truyền rầm rộ của chế độ vể 30 năm "đại thắng mùa xuân"…

Bài viết trên báo Công An chủ đích răn đe "ngăn chặn" các đĩa h́nh của các Trung tâm Asia, Thúy Nga…nhưng người viết lại "phản tuyên truyền"  thú nhận "trong những ngày qua đây là đĩa nhạc bán chạy nhất trong làng băng đĩa lậu tại các thành phố lớn…"

Xin tuyên truyền "tuân theo Nghị quyết 36" giúp  Công An phổ biến các bài viết này để dư luận "thưởng lăm"… Bao nhiêu lần rồi: "Đừng nghe những ǵ CS nói, hăy nh́n kỹ những ǵ CS làm" !

 

Sau đĩa nhạc phản động Asia "Vinh danh Nhật Trường – Trần Thiện Thanh" mà Thanh tra  Bộ văn hóa – Thông tin đă ra quyết định thu hồi. Trung tâm Asia vừa tung ra thị trường đĩa nhạc có nội dung cũng sặc mùi phản động là Asia 51 "Nhạc vàng 30 năm – t́nh khúc sau cuộc chiến". Đĩa nhạc này được Trung tâm Asia thu h́nh trực tiếp từ chương tŕnh đại nhạc hội tổ chức ở thành phố Dallas Fortworth, tiểu bang Texas ngày 10-6. Trong những ngày qua đây là đĩa nhạc bán chạy nhất trong làng băng đĩa lậu tại các thành phố lớn.

"Nhạc vàng 30 năm – t́nh khúc sau cuộc chiến" là tuyển tập gồm những t́nh khúc được viết ra sau năm 1975 của các tác giả thuộc nhiều thế hệ, đại diện cho những khuynh hướng sáng tác khác nhau trong nước và hải ngoại. Mục đích của Trung tâm Asia là tôn vinh nhạc vàng và tung hô thời kỳ lên ngôi của nhạc vàng – thứ nhạc ủy mị, rên rỉ, năo nề đă trở thành lạc lơng trong xă hội ngày càng hiện đại như hiện nay. Nhiều bài nhạc vàng trong chương tŕnh với mục đích phản động, mang lời lẽ xuyên tạc chế độ, chống cộng hết sức bi thương. Chương tŕnh được dàn dựng với hơn hai mươi tiết mục ca múa nhạc, hài kịch, điểm xuyết là những đoạn phóng sự ngắn nhằm vinh danh nhạc vàng. Mở đầu là liên khúc T́nh ca sau cuộc chiến do Lâm Nhật Tiến, Ngọc Hạ và Đặng Thế Luân tŕnh bày gồm các nhạc phẩm sặc mùi phản động, u uất như Em c̣n nhớ mùa xuân, Người di tản buồn, Lời kinh đêm, Mưa Sài G̣n c̣n buồn không anhMười năm t́nh cũ của các tác giả Trần Quảng Nam, Ngô Thụy Miên, Nam Lộc, Nguyệt Ánh, Việt Dũng, trong đó Mười năm t́nh cũ được tung hô là "top", đánh dấu một "hiện tượng" và khuyến khích ḍng nhạc vàng trở lại trong nước. Liên khúc nầy được dàn dựng với hoạt cảnh vượt biển, diễn tả bước chân tị nạn trên đất lạ xứ người của những kẻ chạy trốn, ĺa bỏ quê hương. Em c̣n nhớ mùa xuân của Ngô Thụy Miên, hoài niệm về "mùa xuân" của những năm tháng đất nước bị những kẻ bán nước tiếp tay cho giặc Mỹ xâm lăng. "Có thấy bơ vơ ngày tháng đợi chờ. Nơi ấy bây giờ c̣n có mùa xuân. Em có bao giờ thấu cho ḷng anh…" Rồi hàng loạt bài hát đậm chất sến như Rừng lá thay chưa, nhạc Huỳnh Anh và Xót Xa của Lam Phương, liên khúc Anh biết em đi chẳng trở về cùa Anh Bằng… Mặc dù chủ đề chương tŕnh là "T́nh khúc sau cuộc chiến" nhưng tư tưởng chống cộng đă được cài đặt qua những tṛ chuyện và video clip. Nhà văn ngụy Phan Nhật Nam, một phần tử chống cộng nổi tiếng tại hải ngoại, đă lớn tiếng tung hô, ca tụng phong trào "Nhân văn giai phẩm", "Trăm hoa đua nở" sau năm 1954. Ông ta ḷe bịp trắng trợn rằng phong trào "Nhân văn giai phẩm" đă diễn ra nửa thế kỷ và "hiện nay đang tiếp diễn khắp cả nước dưới nhiều h́nh thức với tinh thần quyết liệt hơn, nhiều thành phần tham dự hơn" và là "một biểu hiện của ngọn lửa bất khuất của tầng lớp văn nghệ sĩ Việt Nam nói chung và người miền Bắc nói riêng". Tuy nhiên, trái với những điều ông ta tung hô, trong đoạn clip phỏng vấn, thi sĩ Hoàng Cầm có suy nghĩ rất lạc quan và tin tưởng mănh liệt rằng "đất nước Việt Nam sẽ khá hơn trong tương lai nếu tất cả chúng ta đều mạnh dạn làm điều ǵ ích lợi cho dân tộc".

Ngoài ra, hàng loạt cuộc tṛ chuyện ngắn của các nghệ sĩ cũng được gài tư tưởng chống phá cách mạng, kêu khổ về những năm tháng cải tạo với giọng điệu hằn học, thù hận, điển h́nh là câu chuyện của nghệ sĩ hài Văn Chung kể lại những "mảnh đời tội nghiệp" của các danh hài Khả Năng, Thanh Việt, Phi Thoàn… sau chiến tranh. Ca sĩ Thanh Lan kể về sô hát chui do Hùng Cường tổ chức tại bờ ruộng hoang ở ngoại ô Sài G̣n từ 1 giờ đến 3 giờ sáng với khoảng hơn 2.000 người xem.

Lời bài hát Quê hương rất da diết: "Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người", với những trung tâm băng nhạc và ca sĩ hải ngoại nếu cố t́nh dàn dựng các chương tŕnh nhắc lại quá khứ, hoài niệm về quê hương qua lăng kính xuyên tạc, bóp méo sự thật và đầy rẫy sự hằn học, thù hận, chắc tâm hồn họ cũng khó có thể "lớn nổi thành người". Và với những sản phẩm "văn hóa đen" này không thể để lan truyền, bôi bẩn đời sống văn hóa lành mạnh trong nước.

Sơn Tùng (Báo Công An Tp HCM, 07.09.2006)

 

Việt Dzũng - gă gangster trên sân khấu hải ngoại

Biết sáng tác nhạc, ca hát, làm M.C (dẫn chương tŕnh) cũng không tệ. Nhưng sau vỏ bọc "hoạt động nghệ thuật” đó, Việt Dzũng là một gă gangster (tức xă hội đen) rất đểu cáng, thâm độc. Hơn 30 năm qua, y không chừa một thủ đoạn đê tiện nào để nịnh bợ ngoại bang; tuyên truyền, xuyên tạc chống phá quê hương, đất nước, đầu độc trẻ thơ. Việt Dzũng c̣n dựa hơi các nhóm côn đồ chính trị trong cộng đồng Việt kiều Mỹ để đàn áp, khủng bố rất nhiều trí thức văn nghệ sĩ bằng cách chụp mũ "thân cộng” cho họ! Nhiều ca sĩ trong nước sang lưu diễn ở Mỹ cũng đă bị y gài bẫy khiến họ không c̣n đường về, tan nát sự nghiệp, hạnh phúc gia đ́nh.

 

Kỳ 1: ÔM CHÂN ĐÁM TÀN QUÂN KHỦNG BỐ, PHẢN ĐỘNG

Việt Dzũng (VD) tên thật là Nguyễn Ngọc Hùng Dzũng, SN 1958 tại Sài G̣n, là con của một bác sĩ dân biểu chế độ cũ. VD theo gia đ́nh "di tản” ngay lúc Sài G̣n vừa được giải phóng. Năm 1976, VD bắt đầu hát trong cộng đồng người Việt c̣n thưa thớt ở Mỹ. Hai năm sau, VD cùng một thanh niên Mỹ ở WoodRiver thành lập nhóm "firebirds” - chim lửa, hát theo lối du ca (troubrador) kiểu Mỹ; thường tŕnh diễn tại các hộp đêm vùng trung Mỹ. Tâm sự trong cuốn "Tuyển tập nghệ sĩ” (phát hành tại Mỹ), VD cho biết dù anh ta đă "khéo sống” và cố làm một người Mỹ song vẫn bị phân biệt chủng tộc, bị coi thường nên chán nản, bỏ gánh hát này. Từ năm 1980, VD chuyển từ sân khấu sang làm các báo: Người Việt, Nhân Chứng, Việt Nam Thương Mại, Sài G̣n Nhỏ, Hồn Việt... Năm 1993, VD làm xướng ngôn viên chính của Little Saigon Radio và 10 năm gần đây cộng tác với Radio BolSa và hăng đĩa Asia để làm các video, VCD ca nhạc, làm M.C, bầu sô cho một số chương tŕnh văn nghệ... Hoạt động theo dạng truyền thông đa phương tiện, đa ngành như vậy nên VD trở thành một thế lực đen, muốn "nâng” hay "đập” ai dễ như trở bàn tay. VD càng tỏ ra là một "đại ca xă hội đen” khi bắt tay với các tổ chức phản động dưới danh nghĩa các hội đoàn trong cộng đồng Việt kiều ở Mỹ. Chưa một ngày đi lính chế độ Sài G̣n cũ hay học tập cải tạo, nhưng VD muốn có thân phận "tị nạn” dễ vào quốc tịch Mỹ, dễ xin việc làm, dễ có địa vị trong cộng đồng Việt. VD lao như con thiêu thân theo "mode” chống cộng thực chất là chống lại quê hương, dân tộc. Những năm đầu thập niên 80, khi đất nước phải đối phó với các lực lượng xâm lược ở phía Bắc, Tây Nam và chịu sức ép từ chính sách cấm vận của các đế quốc, cuộc sống của hầu hết cán bộ chiến sĩ, nhân dân rất khó khăn, VD sáng tác, tŕnh bày hàng loạt ca khúc phản động như các album: Kinh tị nạn, Lưu vong khúc... Các bài hát này được các thế lực chống phá Việt Nam cho phát trên sóng radio ở những đài đặt gần Việt Nam, chĩa vào Việt Nam để kích động nạn vượt biên trái phép. Nhiều người đă bỏ ḿnh trên biển cả hoặc bị hải tặc cướp bóc, hăm hiếp, chịu đau đớn cả đời, gia đ́nh tan nát cũng v́ trót tin theo những luận điệu xuyên tạc, chống Việt Nam như thế. Những năm 90, VD hăng hái đến các trại huấn luyện khủng bố của các tổ chức phản động lưu vong ở vùng Đông Nam Á để ca hát động viên, quyên góp giúp các

"chiến sĩ chuyển lửa về quê nhà”. Khi bộ mặt lừa đảo, bịp bợm khủng bố của các tổ chức này bị bà con Việt kiều phanh phui, một số tên cầm đầu bị FBI (Cục điều tra liên bang Mỹ) bắt giam, VD "nhanh chân” chuyển sang dựa hơi các hội đoàn cựu binh VNCH tại Mỹ. Những tổ chức này thường rất cực đoan và đă gây ra biết bao tội ác. Các ông: Dương Trọng Lâm - chủ báo "Cái Đ́nh Làng” ở San Francisco, Nguyễn Văn Lũy - chủ tịch hội Việt kiều tại Mỹ, Đạm Phong - chủ báo Tự Do tại Houston - Texas, nhà báo Hiệp Điệp Tử ở Westminter - California... đều đă bị chúng sát hại dă man v́ dám tố cáo tổ chức "kháng chiến” Hoàng Cơ Minh là "khiến chán”! Ông Trần Khánh Vân - tổng cục trưởng tổng cục gia cư chế độ Sài G̣n cũ, sang Mỹ viết báo kêu gọi  Mỹ b́nh thường hóa với Việt Nam, bị một tên lưu manh giết và gài lại mảnh giấy: "Thay mặt tập thể chiến sĩ VNCH trừng trị kẻ phản bội!”... VD  là đồng bọn của những kẻ lưu manh, sắt máu này. Trong những chương tŕnh do VD phụ trách ở Radio Bolsa; Little Saigon Radio... có hàng chục, hàng trăm những bài, những buổi phát mà y vu cáo người này người kia là "Cộng sản nằm vùng” để "tạo dư luận”, chỉ điểm cho bọn côn đồ nguyên là các sắc lính ác ôn ở miền Nam xưa đến hành hung, tống tiền các nạn nhân. Biết rơ bản chất tội ác của bọn này, nhưng khi tổ chức hoặc dẫn các chương tŕnh ca nhạc, VD luôn phải cơ cấu dăm ba h́nh ảnh, bài hát ca ngợi "quân đội VNCH” và chửi bới đất nước để làm đẹp ḷng đám xă hội đen chính trị hầu được yên ổn kiếm tiền, kiếm danh. Tháng 7-2003, khi Lê Minh Đảo (cựu tư lệnh sư đoàn bộ binh 18 của Sài G̣n cũ) tổ chức "đại hội toàn quân” để cạnh tranh với tổ chức khủng bố "chính phủ Việt Nam tự do” của Nguyễn Hữu Chánh, VD dù chẳng đi lính ngày nào cũng lăng xăng ḥ hét làm đại nhạc hội "Người lính”, "Mùa hè rực rỡ 2003”... (Đến tháng 9-2006, trên nhiều tờ báo tiếng Việt ở Mỹ đă xuất hiện những bài chỉ trích tổ chức cựu binh của tướng Đảo ngoài 3 lần góp tiền nhậu chung, nói dóc cho vui... chưa thấy làm được điều ǵ hữu ích cho cộng đồng). Các VCD gần đây như: Hành tŕnh 30 năm, Tưởng nhớ Nhật Trường - Trần Thiện Thanh, Những t́nh khúc vàng 30 năm sau cuộc chiến... VD xuất hiện cùng Nam Lộc, Trịnh Hội với vai tṛ M.C, nhưng không chỉ dẫn chương tŕnh ca nhạc mà muốn dẫn khán thính giả vào con đường hận thù, giết chóc. Những em bé tâm hồn trong trắng bị trùm lên người sắc phục rằn ri của lính dù barê đỏ, bị nhồi sọ những tư tưởng "sát cộng”, hằn học với tổ quốc. Các nhạc sĩ đă qua đời như T.T.T, L.H.H... cũng bị lôi dậy, "xào nấu” tác phẩm, cuộc đời của họ để đám người này, trong đó có VD, đạt được mục đích bươi móc, xuyên tạc quá khứ, tuyên truyền chống cộng!

 

Kỳ 2: VIỆT DZŨNG LÀ KẺ  CHUYÊN HĂM HẠI ĐỒNG NGHIỆP

Giới trí thức hải ngoại khinh bỉ, nguyền rủa Nguyễn Chí Thiện, bởi kẻ tự xưng là thi nhân này có bài thơ "Đồng lầy” trơ trẽn ca ngợi sự đô hộ dă man của ngoại bang với VN. Chí Thiện đă cộng tác với Việt Dzũng (VD) trong nhiều chương tŕnh tô vẽ, ca ngợi những đoàn quân xâm lược đă hủy diệt hàng chục ngàn làng quê, đô thị, công tŕnh văn hóa, tôn giáo của Việt Nam; bắn giết hàng triệu người VN vô tội. Năm 2000, VD tham gia bộ phim "Việt Nam - cuộc đổi đời bi thảm” được làm theo tư tưởng bán nước cầu vinh như bài thơ "Đồng lầy” của Nguyễn Chí Thiện - cũng ca ngợi ách đô hộ của ngoại bang và lên án cuộc kháng chiến giành độc lập của toàn dân Việt Nam. Tháng 11-2002, Chí Thiện cùng VD, Nam Lộc tổ chức đại nhạc hội quyên góp tiền xây dựng tượng đài chiến sĩ Mỹ - Việt tại bang California - USA. Chí Thiện đọc một bài diễn văn đúng nghĩa "vạch áo cho người xem lưng” với nguyên văn: "giới phản chiến của Mỹ đă bị Liên Xô cộng sản cho rất nhiều tiền nên nay họ mới kết tội chúng ta là lính đánh thuê cho Mỹ. Chúng ta dựng tượng đài này để con cháu biết chúng ta không phải là tay sai của Mỹ”... Trước đó vào chiều 20-4-2002, VD đi đến tận cùng của tṛ phản dân hại nước. Hắn cùng một số tên phản động khác như: Nguyễn Xuân Dũng, Vũ Hiền, Nguyễn Văn Được... đến một trường học ở Tacoma - nam California dựng chuyện để kêu gọi tẩy chay hàng hóa Việt Nam trên thị trường Mỹ. Chúng in rất nhiều tờ bướm mang nội dung ngu xuẩn, xấu xa đó dụ dỗ hàng trăm học sinh đem đến từng nhà người Việt, người Mỹ phát như truyền đơn. Chúng đầu độc trẻ con Việt rằng: "ở trong các hộp thực phẩm từ Việt Nam có rất nhiều vi trùng do cộng sản bỏ vào, ăn sẽ chết”. Thâm độc nhất là những tṛ "ảo thuật” mà VD dùng để hăm hại đồng nghiệp, lôi kéo họ vào con đường bất chính, vô lương như y. Nạn nhân đầu tiên của VD là ca sĩ Khánh Ly - người mà VD luôn rêu rao là "đàn chị đáng kính của tôi”. Năm 1985, Khánh Ly tham gia đọc lời b́nh (do Mai Thảo - nhà văn Sài G̣n cũ viết) trong cuốn phim "Ai trở về xứ Việt” với nội dung chống phá đất nước. Ngày 8-1-1997, Khánh Ly cùng chồng là Nguyễn Hoàng Đoan được phép trở về thăm quê hương. Khi có người hỏi tại sao tham gia cuốn phim xấu đó, Khánh Ly cho biết đă bị ép buộc và rất ân hận. Sau đó Khánh Ly phải tiếp tục chịu búa ŕu dư luận khi đoạn phim đó bị VD tự tiện copy sang phim "Cuộc đổi đời bi thảm” mà không hỏi ư kiến Khánh Ly. Như chúng tôi đă nói, cuốn phim phản lịch sử này đă bị người Việt trong và ngoài nước phản ứng, bài xích v́ đă ca ngợi sự đô hộ của ngoại bang đối với Việt Nam. Thủ đoạn bỉ ổi nhất là tṛ VD  và đồng bọn đă áp dụng với các ca sĩ trong nước sang Mỹ biểu diễn. Sau khi ca sĩ "nội” vừa hát xong, cùng với những tràng pháo tay sẽ có người ôm hoa lên tặng. Hai lá cờ ba sọc nhỏ sẽ được gài bên ngoài bó hoa mà người ca sĩ vừa nhận; cùng lúc một lá cờ ba sọc lớn khác từ trần sân khấu cũng được thả xuống sau lưng ca sĩ. Các máy ảnh, camera chực sẵn cứ thế ghi h́nh. Và hôm sau những bức ảnh đó sẽ được đăng trang nhất các báo Tiếng Việt ở Mỹ kèm chú thích: "ca sĩ M đă... phản tỉnh, về với chính nghĩa quốc gia”. Ca sĩ lúc đó t́nh ngay lư gian, biết thanh minh làm sao?! Chính BK đă bị rơi vào bẫy này của VD để rồi không c̣n đường về. Muốn cột BK chặt hơn nữa vào sân khấu hải ngoại mà VD đang làm mưa làm gió trong tư cách một thế lực đen, ngày 31-1-2004 tại Westmintes - California, VD triệu tập 80 ca, nhạc sĩ hải ngoại để "đấu tố” BK. Chàng ca sĩ vừa chân ướt chân ráo đến Mỹ bị buộc lên sân khấu nghe thẩm vấn đến xây xẩm mặt mày, lúc đó VD mới xuất hiện bằng giọng của mafia hăm dọa: "anh sẽ tiếp tục  bị theo dơi. Nếu đi ngược lại "lư tưởng quốc gia” như đă hứa hôm nay, chúng tôi sẽ xử anh thích đáng...”. Trường hợp của ca sĩ TP cũng tương tự. VD đă bày ra rất nhiều tṛ để ép cô không có show diễn, bị các đồng nghiệp ở hải ngoại kỳ thị, tẩy chay. Cuối cùng TP phải ngă vào ṿng tay của Dũng "đen” - bầu show đàn em của VD để được "bảo trợ”. TP đă chịu cảnh tan nát gia đ́nh sau cú đập quá độc ác này! VD cùng đồng bọn c̣n bày tṛ biểu t́nh khủng bố tinh thần các ca sĩ từ trong nước ra hải ngoại biểu diễn và ngược lại, gọi họ là "văn công Cộng sản”, nhằm ép họ phải quy phục thế lực đen của chúng.

 

VIỆT DZŨNG - HĂY TRỞ LẠI VỚI LƯƠNG TÂM NGƯỜI VIỆT!

Là một nghệ sĩ - trí thức, lẽ ra VD phải có ḷng tự trọng tối thiểu là hiểu biết và tôn trọng sự thật lịch sử. Ngày 30-4-1975 là ngày đất nước Việt Nam thống nhất, kết thúc mấy mươi năm chiến tranh tang tóc, đổ nát. Không chỉ dân ta mà dân Mỹ và nhiều dân tộc khác vui mừng cho ḥa b́nh của Việt Nam. Vậy th́ hà cớ ǵ VD và "những tên xă xệ chậm hiểu ở hải ngoại” (nguyên văn của ông Nguyễn Cao Kỳ, ám chỉ những kẻ ngoan cố không chịu ḥa hợp, ḥa giải dân tộc) vẫn cứ muốn kéo dài cảnh huynh đệ tương tàn, để làm ǵ?

Trong cộng đồng người Việt ở Mỹ và ngay cả bản thân VD cũng đang phải khổ sở, bất b́nh với nạn phân biệt chủng tộc. Rồi các tổ chức phản động của nhóm người Việt lưu vong đang mọc lên như nấm sau mưa, hành hạ, lừa đảo bóp nghẹt cuộc sống biết bao gia đ́nh Việt kiều; khủng bố, bắn giết biết bao sinh mạng người Việt; sao các "chiến sĩ quốc gia” như VD, Nam Lộc, Trịnh Hội... không lên tiếng cho bà con nhờ? Trên tờ Việt Weekly và nhiều tờ Việt ngữ khác đă tức tưởi đăng bài về những cái chết oan ức của người Việt bởi sự vô trách nhiệm của cảnh sát Mỹ (như vụ anh Bùi Tấn Hoàng bị cảnh sát Mỹ dùng xe tông chết ở quận Cam tết vừa qua); tại sao VD và đồng bọn không dám ló mặt đấu tranh cho máu mủ da vàng của ḿnh?... Tại sao cứ mở miệng th́ khoe khoang là "yêu nước, thương dân” mà lại bày tṛ tẩy chay hàng hóa Việt? Kêu gọi ngoại bang gây khó khăn, chèn ép nền kinh tế của quê hương xứ sở ḿnh? Bôi nhọ đồng bào ḿnh, xuyên tạc lịch sử hào hùng của dân tộc ḿnh?... Đến nay có cả trăm ca sĩ, nhạc sĩ, văn sĩ, thi sĩ từ hải ngoại đă được về Việt Nam mặc dù họ có quá tŕnh chống phá đất nước. Gần đây nhất, tháng 8-2006, ca sĩ Tuấn Ngọc làm show ở nhà hát Ḥa B́nh với vé VIP lên đến 1 triệu đồng, c̣n cao hơn cả ở Mỹ. Tuấn Ngọc được hát những bài mà tác giả của nó ở Mỹ từng tuyên bố "không đội trời chung với Cộng sản”! Điều đó là câu trả lời cho việc có hay không "bức màn sắt của cộng sản” mà VD và đồng bọn đă và đang tuyên truyền dối trá. Ngay cả Trịnh Hội - đệ tử ruột của VD, cứ thoải mái đi đi về về quay những cuốn phim dựng chuyện vu khống, xuyên tạc, nói xấu đất nước, cũng đủ thấy "cộng sản VN” đối xử với kẻ thù (như họ tự nhận) thế nào rồi. Trong khi đó, ngay trên trang web của Đài tiếng nói Hoa Kỳ (V.O.A) ngày 25-8-2006 đă đưa tin: "John Igbal - một công dân Mỹ đang sống tại New York bị truy tố và có khả năng chịu án 5 năm tù v́ đă tiếp vận chương tŕnh truyền h́nh Almanar trái với quan điểm của chính phủ Mỹ...”.

Chúng tôi rất mong VD và những kẻ "chống cộng cuối cùng” như anh ta hăy sớm hồi tâm; hăy là một người Việt chân chính, có nhân cách để... bớt nhục cho gia đ́nh, ḍng họ và cộng đồng người Việt ở hải ngoại của ḿnh.

PHÚC HUY (Báo Công An Tp HCM, 18.9.2006 và 23.9.2006)

 

 

 

"Nhạc Vàng" Chiếm Lĩnh Lại Địa Vị Của Nó Ở Trong Nước hay Phải Kịp Thời Ngăn Chặn Những Đĩa Nhạc Độc Hại

 

Sông Lô

 

Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 số phận của những tác phẩm văn học nghệ thuật Miền Nam bị kẻ cưỡng chiếm tước đoạt hết chức năng, bị cưỡng bức khai tử và bị quăng ném tung toé, nằm xấp ngửa tả tơi trên khắp hè phố, từ thành thị đến thôn quê, từ đường cùng cho đến ngơ cụt. Nó chịu chung số phận với chế độ chính trị Việt Nam Cộng Ḥa của nó, và ngay cả cái công cụ đắc lực của guồng máy bạo lực này, là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, đứa con vô thừa nhận, sau khi đă bị "vắt hết chanh" cũng cam chịu bị "bỏ vỏ" .

 

Ngược về quá khứ, sau năm 1954 chế độ Cộng Sản Miền Bắc VN đă chủ mưu triệt tiêu một bộ phận văn học nghệ thuật của dân tộc, họ "cả vú lấp miệng em" mà gán cho bộ phận văn học nghệ thuật này cái nhăn hiệu "chết bằm" là "văn học phản động tư sản", trong đó vụ án Nhân Văn Giai Phẩm là lưỡi hái oan khiên đă kết liễu sinh mạng của nó. 

 

Văn học phản động tư sản, văn hóa đồi trụy phản động Mỹ Ngụy, nói chung đều là kẻ thù của chế độ, họ quyết "đào tận gốc, trốc tận rễ", trong đó âm nhạc là một cơ phận không thể không loại trừ. Từ những t́nh khúc trữ t́nh thời tiền chiến cho đến những nhạc phẩm thiết tha t́nh cảm của Miền Nam đều bị họ quy chung cho một cái tên là "nhạc vàng" và rồi họ dần loại ra khỏi ḍng nhạc mà họ cho là "chính thống", đó là ḍng nhạc cách mạng một chiều của họ.

Tuy nhiên nhà nước cấm th́ cấm, nhân dân cán bộ nghe th́ vẫn cứ nghe... cán bộ th́ đóng cửa, trùm mền thậm thà thậm thụt thưởng thức, nhân dân th́ âm thầm chuyền nhau những tác phẩm âm nhạc "phản động" đầy t́nh tự và dễ đi vào ḷng người này. Cuối cùng, nhất là sau 1986, thời ông Nguyễn Văn Linh làm Tổng Bí Thư với bút hiệu "Nói Và Làm", kêu gọi văn nghệ sĩ hăy tự cởi trói cứu lấy ḿnh, không uốn cong ng̣i bút và cũng chính từ cái mốc "tiền đề khờ khạo" này đă đẻ ra bao điều hệ lụy gây điêu đứng cho Ũy Ban Tư Tưởng Văn Hóa Trung Ương của chế độ, đó là nguy cơ phải đối phó. Ngăn chặn không được, đối phó cũng không xong, thế là hết chước, họ đành thả lỏng và dần chấp nhận như một đương nhiên.

 

Thử hỏi, nếu cách đây trên dưới 30 năm những nhạc phẩm trữ t́nh như Trái Tim Không Ngủ Yên của nhạc sĩ Thanh Tùng hay Chia Tay Hoàng Hôn của nhạc sĩ Thuận Yến v.v... có thể được công khai hát trên sân khấu trong nước như bây giờ hay không? Thế là "nhạc vàng" đă chiếm lĩnh lại địa vị thuở nào của nó ở trong nước và người viết cũng mượn gịng chữ mà người MC của chương tŕnh đă dơng dạc tuyên bố làm tựa đề cũng như xây dựng nội dung cho bài chủ này. 

Số là, sau đĩa nhạc DVD Asia 50 "Vinh Danh Nhật Trường - Trần Thiện Thanh" của Trung Tâm Asia, đĩa nhạc có sức hấp dẫn và lôi cuốn đặc biệt này đă thân ái đi vào ḷng người, xây dựng được mối cảm thông giữa con người với con người và nhất là giữa giới thưởng mộ với người nghệ sĩ, gây xúc động không biết bao nhiêu trái tim khán giả trong cũng như ngoài nước. Với đĩa DVD này, Trung Tâm Asia đă được mọi giới tán thưởng nhiệt liệt. Đây là khích lệ quí giá về mặt tinh thần cho những người chủ trương làm nghệ thuật của Trung Tâm Asia.

 

C̣n ǵ bằng khi một tác phẩm nghệ thuật được thai nghén và khai sinh trong hoàn cảnh tha phương nơi đất khách quê người không mấy thuận lợi này, nhất là ở mặt tâm lư, ấy vậy mà đă được bà con nơi quê nhà mến mộ đón nhận và xem tác phẩm văn nghệ này như là một cơ phận không thể tách rờ́  trong cơ thể nghệ thuật đúng đắn của quê hương.

 

Không dừng lại với những ǵ đă có, mới đây với cố gắng vượt bực, Trung Tâm Asia lại tung ra thị trường đứa con "tinh thần" kế tiếp, đĩa DVD Asia 51 "Nhạc Vàng 30 Năm - T́nh Khúc Sau Cuộc Chiến". Đây là một đĩa nhạc được thu h́nh trực tiếp từ một chương tŕnh Đại Nhạc Hội do Trung Tâm  Asia tổ chức ngày 10-6-2006 tại thành phố Dallas Fortworth thuộc tiểu bang Texas Hoa Kỳ. Sau khi phát hành, chỉ trong một thời gian ngắn đĩa nhạc này đă có số bán mạnh ở hải ngoại và được xem là có số bán chạy nhất trong làng băng đĩa lậu ở các thành phố lớn tại Việt Nam, như thú nhận của Sơn Tùng tác giả bài viết trong Báo Công An ngày 07-9-2006 với tựa đề Cần Ngăn Chặn Đĩa Nhạc Phản Động Nhạc Vàng 30 Năm - T́nh Khúc Sau Cuộc Chiến của trung tâm Asia. 

 

Nhạc Vàng 30 Năm - T́nh Khúc Sau Cuộc Chiến là một tuyển tập gồm những t́nh khúc được sáng tác sau năm 1975 của các nhạc sĩ  thuộc nhiều thế hệ, đại diện cho những khuynh hướng sáng tác khác nhau trong cũng như ngoài nước.

 

Mục đích của Trung tâm Asia ở đĩa DVD này là vinh danh những tác phẩm âm nhạc trữ t́nh "ngoài luồng" so với những tác phẩm âm nhạc "trong luồng" của chế độ được sáng tác trong suốt 30 năm qua ở một môi trường bị kiểm soát và sau đó buộc phải thả lỏng trong nước hay môi trường tự do sáng tác ở hải ngoại.

 

Lẽ dĩ nhiên, thay v́ lấy sự thành công của tác phẩm nghệ thuật này làm vinh hạnh mà khuyến khích qua tinh thần giao lưu văn hóa cũng như ḥa giải ḥa hợp, đại đoàn kết dân tộc như chính nhà nước đă chủ trương qua nghị quyết 36 đầy tha thiết, nhưng tiếc thay chính họ không những đă nuốt lời mà c̣n ứng xử ngược lại.

Phản ứng trước tiên là họ sử dụng những từ ngữ hoàn toàn không có tính ḥa giải để phê phán đĩa nhạc này, thậm chí c̣n tỏ ra bực bội, hằn học xem đĩa nhạc này như là cái gai nhọn đang cào chích da thịt họ. Có một điều nghịch lư đến khôi hài là những tác phẩm âm nhạc này nếu được diễn đạt càng hay, càng t́nh tự thấm thiết bao nhiêu th́ cái gai nhọn tưởng tượng kia càng cào chích họ bấy nhiêu.

 

Chúng ta thử điểm qua "ngôn ngữ" mà những người gác cổng văn học nghệ thuật của chế độ đă phê phán tác phẩm văn nghệ này là như thế nào:

Đây là đĩa nhạc phản động, nhằm tôn vinh nhạc vàng và tung hô thời kỳ lên ngôi của nhạc vàng, thứ nhạc ủy mị, rên rỉ, năo nề đă trở thành lạc lơng trong xă hội VN ngày càng hiện đại như ngày nay.

Mở đầu là liên khúc T́nh Ca Sau Cuộc Chiến do Lâm Nhật Tiến, Ngọc Hạ và Đặng Thế Luân tŕnh bày gồm những nhạc phẩm sặc mùi phản động, u uất như Em C̣n Nhớ Mùa Xuân, Người Di Tản Buồn, Lời Kinh Đêm, Mưa Sài G̣n C̣n Buồn Không Anh và Mười Năm T́nh Cũ.

Rồi hàng loạt những bài hát đậm chất sến như Rừng Lá Thay Chưa nhạc Huỳnh Anh, và Xót Xa của Lam Phương, liên khúc Anh Biết Em Đi Chẳng Trở Về của Anh Bằng.

 

Thứ đến là họ gán cho những MC của chương tŕnh bằng những cái tên cũng như những từ ngữ rất chi ư là khiếm nhă, mà MC Việt Dzũng là nạn nhân được họ "ưu ái" nhất.

-Việt Dzũng, gă gangster trên sân khấu hải ngoại, gă ôm chân đám tàn quân khủng bố, phản động và là kẻ chuyên hăm hại đồng nghiệp

-Việt Dzũng xuất hiện cùng Nam Lộc và Trịnh Hội với vai tṛ M.C, nhưng không chỉ dẫn chương tŕnh ca nhạc mà muốn dẫn khán thính giả vào con đường hận thù, giết chóc 

-Trịnh Hội, đệ tử ruột của Việt Dzũng, cứ thoải mái đi đi về về VN quay những cuốn phim dựng chuyện vu khống,

-Nguyễn Chí Thiện đă cộng tác với Việt Dzũng trong nhiều chương tŕnh tô vẽ, ca ngợi những đoàn quân xâm lược đă hủy diệt hàng chục ngàn làng quê, đô thị, công tŕnh văn hóa, tôn giáo của Việt Nam. Giới trí thức hải ngoại khinh bỉ, nguyền rủa Nguyễn Chí Thiện, kẻ tự xưng là thi nhân có bài thơ "Đồng lầy” trơ trẽn ca ngợi sự đô hộ dă man của ngoại bang với VN.

 

Sự kiện này làm chúng ta nhớ lại những dị ứng cũng của những người gác cổng văn học nghệ thuật của chế độ này đối với đĩa nhạc Thúy Nga Paris by night 77 trước đây hơn một năm, mà thể hiện nổi bật nhất là những lời lẻ hắn học vu khống,

-Mấy hôm nay trên thị trường băng đĩa lậu xuất hiện đĩa h́nh ca nhạc thúy Nga  77 chủ đề 30 năm viễn xứ với nội dung kích động sự thù hận của những người đă từng tham gia chế độ cũ. Nếu không kịp thời ngăn chận, những luồng tư tưởng độc hại mà các thế lực phản động lợi dụng gieo rắc trong đĩa nhạc này sẽ ảnh hưởng xấu đến văn hóa lành mạnh.

-Với chủ đề 30 năm viễn xứ các bài hát trong đĩa nhạc này chủ yếu sáng tác trước 1975 đều có nội dung rất phản động, cố t́nh tô vẽ và biện minh cho sự ra đi, trốn chạy khỏi đất nước của những kẽ phản quốc là "đúng đắn", ca ngợi những vùng đất nơi xứ người là "chốn thiên đường", là mảnh đất của tự do(?). Chưa dừng ở đó, các bài hát c̣n xuyên tạc sự thật, vẽ lên một cảnh tượng u ám, đau thương về đất mẹ đáng kính với đồng bào trong nước với nhiều ca từ xúc phạm, bôi nhọ tổ quốc nơi đă sinh ra, nuôi dưỡng họ.    

 

Với những đĩa nhạc có số bán chạy nhất trong làng băng đĩa lậu ở các thành phố lớn tại Việt Nam như họ đă thú nhận th́ những lời lẽ thóa mạ trên đă chẳng những vô t́nh làm tṛ cười cho những khán thính giả b́nh thường mà c̣n "mỉa mai" cho ngay cả những người đảng viên b́nh thường của họ, hay những kẻ ngây ngô vừa thoát ra khỏi cái vỏ tuyên truyền bưng bít của chế độ.

 

Những lời lẽ xếch mé, châm chích, cay cú và xúc phạm trên cũng chỉ chứng tỏ được một điều là "giận quá mất khôn" mà nguyên nhân của nó một phần v́ mặc cảm, v́ ganh tức và một phần v́ không hănh diện với chính ḿnh nên chi, họ đă sử dụng những từ ngữ "nghịch nhĩ" để bôi bẩn là điều dễ hiểu

Họ quên rằng nguyên nhân dẫn đến thành công của hai tác phẩm văn nghệ  trên ngoài phần kỹ thuật như h́nh ảnh, ánh sáng, âm thanh c̣n có cả nghệ thuật tŕnh diễn của các ca sĩ, phần ư nghĩa cũng như sự dẫn dắt chương tŕnh gây cảm xúc và thuyết phục của các MC. Nó đă  mang từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác cho người thưởng thức mà lôi cuốn được họ. Phần c̣n lại, lại chính là những người phê phán và chỉ trích, xin nhắc lại "...trong những ngày qua đây là đĩa nhạc bán chạy nhất trong làng băng đĩa lậu ở càc thành phố lớn tại Việt Nam..." những người chỉ trích này đâu ngờ rằng, chính lời cảnh báo trên, chính những phản ứng gay gắt cố t́nh nêu trên của họ đă vô t́nh làm quảng cáo không công cho hai đĩa nhạc mà họ cho là phản động.

 

Như đă nói, cách đây hơn một năm, sau khi trung Tâm Thúy Nga phát hành tác phẩm Thúy Nga Paris By Night 77 với tựa đề 30 Năm Viễn Xứ lúc bấy giờ họ đă vội vă tung ra 2 bài báo, một của tác giả với cái tên viết tắt là P.V. đăng trên báo báo An Ninh Thế Giới số 454 thứ tư ngày 25-5-2005 với tựa đề  Phải Kịp Thời Ngăn Chặn Đĩa Nhạc Độc Hại "Thúy Nga Paris By Night 77"  và  cũng trong tờ An Ninh Thế Giới số 467 tháng 6-2005 với tựa đề Gắp Lửa Bỏ Tay Người qua đĩa VCD Thúy Nga 30 Năm Viễn Xứ của tác giả Hồng Thái. Sau những chỉ trích và kết án thậm tệ ở phần kết luận họ viết:

 

Đĩa nhạc Thúy Nga Paris by night 77 được phát hành rộng răi ở hải ngoại ngày 29-4-2005 giá bán 26 USD và chỉ mấy ngày sau đó đă xuất hiện lén lút trên các quầy hàng đĩa nhạc lậu trong nước với giá khá bèo: 24.000 đồng 1 bộ 4 đĩa VCD và dù được giàn dựng khá công phu, hoành tráng với đội ngũ diễn viên, vũ công hùng hậu kết hợp với những h́nh ảnh tài liệu minh họa trên màn h́nh, những lời ca ủ rũ lạc điệu, phản quốc mà các thế lực thù địch rắp tâm truyền bá trong đĩa nhạc này đă trở nên lạc lơng.     

 

Trong lúc ấy trên tờ Công An thành phố Trung Tâm Asia cũng cùng chịu chung số phận qua đĩa DVD với chủ đề "Hành tŕnh 30 Năm" mà  nữ ca sĩ tài hoa Ngọc Huyền được chiếu cố bằng lời lẽ xếch mé là "những giọt nước mắt muộn màng" khi nữ ca sĩ này v́ xúc động mà rơi lệ lúc đang tŕnh bày nhạc phẩm Quê Hương Bỏ Lại của nhạc sĩ Tô Huỳnh Vân.

 

Tuy nhiên cho dù cố t́nh vu khống, xuyên tạc bằng những lời lẽ xấc xượt, hống hách đe dọa nhưng sự thật vẫn là sự thật "ai nói ǵ th́ nói đường ta ta cứ đi". Đĩa VCD 30 Năm Viễn Xứ của Trung Tâm Thúy Nga và Hành tŕnh 30 Năm của Trung Tâm Asia vẫn có số bán kỷ lục trong làng băng đĩa lậu tại VN.

Bất cứ một tác phẩm nghệ thuật nào cũng có mặt mạnh và mặt yếu dù là một tác phẩm được cho là hoàn hảo hay ngược lại của một số người. Cái yếu kém và bỉ ổi nhất của người phê phán là chỉ biết có chỉ trích để rồi xúc phạm, họ chỉ trích những phần mà họ cho là không phù hợp với đường lối văn nghệ "chính thống" hay nói cách khác là với đường lối chính trị độc tài của họ, cũng trong lúc ấy, ở mặt ngược lại th́ họ lại ngậm miệng không phán lấy nửa lời. Điều này cũng chứng tỏ được rằng, giả dụ như phần phê phán của họ là đúng th́ cũng chỉ đúng mới một nửa và c̣n nửa kia th́ như thế nào...??? Những lời phê phán dẫn đến chỉ trích một chiều thường có hai cái lưỡi một cái lưỡi không xương và một cái lưỡi gỗ

 

Ở Nhạc Vàng 30 Năm - T́nh Khúc Sau Cuộc Chiến có những đoạn rất cảm động, sau tháng tư 1975 nhạc sĩ Ngô thụy Miên đă ngậm ngùi nhớ lại:

Lang thang trên đường phố Sài G̣n nh́n những tác phẩm của ḿnh tả tơi trên đường phố mà ḷng quặn đau bởi định mệnh khắc nghiệt của nó. Là người sáng tác không ǵ đau ḷng cho bằng. Nhưng buồn cho ḿnh th́ ít mà buồn cho nền văn học nước nhà th́ nhiều.

 

Hay ở phần tŕnh diễn của Phương Thảo và Ngọc Lễ qua nhạc phẩm "Xe Đạp Ơi" sau khi Phương Thảo tŕnh bày về những ǵ cô đă trải qua ở quê hương, bởi cô là một trong số những thành phần phải gánh chịu bất công và kỳ thị nhất sau tháng 4 năm 1975 tại VN, đó là thân phận con lai... Nhưng bằng sự quyêt tâm vượt ra khỏi đắng cay của thân phận và dùng giọng hát của ḿnh để chinh phục hoàn cảnh và cuối cùng cô đă gặp lại người cha mà cô chưa hề biết mặt. Khán giả xem đây như là câu chuyện cổ tích thời đại với tựa đề là "Dady, I am looking for you".

 

Để trả lời câu hỏi, hồi tưởng lại những chặng đường đă qua cô có cảm tưởng như thế nào? Nghẹn ngào cô đáp, trải qua một cuộc sống vô cùng cơ cực đă rèn luyện cô có một sức chịu đựng cao và biết cảm thông với những thân phận bất hạnh trong đời...

 

Ngoài ra chương tŕnh c̣n tŕnh chiếu những cuộc phỏng vấn trực tiếp những nhạc sĩ, thi sĩ c̣n sống ở  trong nước hay thân nhân của những người nhạc sĩ đă qua đời do MC Trịnh Hội thực hiện, đă gây xúc động nhiều trái tim khán thính giả. Điển h́nh là trường hợp thuật lại cái chết của cố nhạc sĩ Nguyễn Trung Cang, mà mẹ ông đă nghẹn ngào thuật lại qua nước mắt "Lúc ấy chỉ cần có 800 đồng (bằng 10 tô phở) để mua 1 mũi thuốc chống lại cơn xuyễn làm ngợp thở con tôi, ấy vậy mà cả nhà không có lấy 1 đồng..." Thật là vô lư, vô lư đến khó tin nhưng là sự thật. Đây là một sự thật vô lư xảy ra trong ḷng chế độ đă được nhắc đến, c̣n biết bao nhiêu điều vô lư oan khiên khác mà người dân VN phải gánh chịu và chỉ biết ngậm hờn trong tức tưởi dưới chế độ này

 

Qua những tác phẩm văn nghệ được phát hành trong thời gian gần đây của hai trung tâm sản xuất đĩa nhạc Asia và Thúy Nga cho ta thấy được sự trưởng thành trong sinh hoạt văn nghệ của người Việt hải ngoại. Không cần phải đao to búa lớn, cũng không cần phải đằng đằng sát khí, kêu gọi ḷng hận thù hay xếch mé cho hả dạ. Qua ngôn ngữ âm nhạc nếu biết khơi dậy ḷng nhân ái, biết xây dựng được t́nh người, xây dựng được t́nh yêu quê hương trên lập trường dân tộc với tinh thần trách nhiệm và bằng những nhạc phẩm trữ t́nh, những lời dẫn dắt thuyết phục nâng cao tŕnh độ dân trí, hướng dẫn và vận động dư luận quần chúng cho một tiến tŕnh dân chủ hóa đất nước.

 

Thật ra, sinh hoạt văn hóa văn nghệ của người VN hải ngoại chúng ta, không cứ ǵ chỉ thuần về mặt nghệ thuật mà lăng quên một đất mẹ vẫn c̣n chịu nhiều oan khiên nghiệt ngă trong một chế độ độc tài đầy dẫy bất công và không mấy lương thiện. Cái quan trọng vẫn là biết tôn trọng sự thật, nhất là sự thật về lịch sử, v́ trong một chế độ chính trị mà nói như Hà Sĩ Phu là "tổng khũng hoảng về nhân cách" nó đă làm bức tung mọi giềng mối đạo đức của xă hội, mọi phẩm giá của con người, có điều, ở đây chúng ta cũng phải biết phân biệt giữa tội ác và hận thù, hận thù th́ có thể xóa bơ, nhưng tội ác th́ không được phép quên và cũng chính v́ cái "không được phép quên" đó mà chúng ta không muốn bỗng chốc trở thành thủ phạm của ngày hôm nay khi mà ngày hôm qua chúng ta đă từng là nạn nhân.

 

30 năm với biết bao dâu bể thăng trầm, nổi trôi theo vận nước, âm nhạc VN vẫn c̣n đó, vẫn vươn vai lớn dậy, vẫn hiển hiện trong tâm khảm người thưởng ngoạn. Tất cả những điều này đă khẳng định được một điều là, ḍng nhạc t́nh cảm VN vẫn tồn tại như quê hương t́nh tự VN yêu dấu ngàn đời của chúng ta. Không một thế lực nào và cũng không một mưu đồ nào có thể hủy diệt và ngăn cản được những lời ca, những tiếng hát, nhất là những lời ca những tiếng hát biết mở rộng ṿng tay nhân ái, biết trải dài những bước chân ân t́nh VN đến với khắp mọi nơi trên quả đất này. Thật vậy, Không ai ngăn nổi lời ca... 

Sông  Lô

 

http://www.take2tango.com/News.aspx?NewsID=3504

 

NHỮNG SAI LẦM VÀ BÍ ẨN BÊN TRONG BÀI BÁO

"VIỆT DZŨNG-GĂ GANGSTER..”

 

Vài tuần vừa qua, cộng đồng người Việt tị nạn ở khắp nơi trên thế giới bổng dưng xôn xao về hai bài viết trên báo Công An trong nước (18-9-2006) có tựa đề là "Việt Dzũng- gă gangster trên sân khấu hải ngoại” kư tên là Phúc Huy, nhằm vu khống và bịa đặt những tội danh khó tưởng tượng nổi dành cho ca nhạc sĩ Việt Dzũng. Tuy tựa đề bài viết nhắm vào việc "đánh” anh Việt Dzũng, nhưng nội dung lại kèm theo những luận điệu xuyên tạc và nêu đích danh hai người khác là Nam Lộc và Trịnh Hội của trung tâm ca nhạc Asia và nhiều tên tuổi khác trong cộng đồng người Việt ở Hoa Kỳ. Trong đó tác giả c̣n kết tội các hội đoàn người Việt ở Mỹ là những tổ chức "khủng bố và phản động”.

 

Không cần giải thích dài ḍng ở đây, mọi người đều biết là những chi tiết bịa đặt và luận điệu vu khống của văn nô, bồi bút công an Phúc Huy trong bài báo là để bôi nhọ cá nhân Việt Dzũng và các hội đoàn người Việt hải ngoại. Nhưng tại sao báo Công An VC lại làm như vậy và với mục đích ǵ trong lúc này? Điều đáng nói là tuy Việt Nam đă mở cửa giao lưu với thế giới tự do bên ngoài từ hàng chục năm nay, nhưng mọi tin tức trong nước (kể cả hệ thống internet) vẫn c̣n bị hạn chế và người dân vẫn phải nghe theo "thông tin một chiều” của chánh quyền. Đặc biệt là những thanh thiếu niên c̣n trẻ tuổi, nếu t́nh cờ đọc được hai bài báo nêu trên, sẽ hiểu vấn đề Việt Dzũng và các sinh hoạt hội đoàn ở hải ngoại một cách rất sai lầm và lệch lạc. Đặc biệt là lư do tại sao đă có hàng triệu người bỏ nước ra đi bằng cách vượt biên và vượt biển để t́m tự do sau khi chiến tranh kết thúc ở Việt Nam và nước nhà hoàn toàn thống nhứt.

 

Điều tệ hại khác là sau khi báo Công An đăng hai bài viết trên, th́ đă có những người nhanh tay "vận chuyển thông tin” mau chóng sao chép lại nguyên văn và phổ biến trên các diễn đàn internet và các tờ báo chợ, báo biếu một cách rất "vô tư” và thoải mái mà không có lời nhận xét hay giải thích ǵ về những điều sai lầm trong các bài viết đó. Rất may mắn là lập tức, đă có nhiều tờ báo lớn nhất ở California, Hoa Kỳ đồng loạt đăng các bài viết của nhà văn Phan Nhật Nam (Viễn Đông), cùng hai nhà báo Ngô Nhân Dụng (Người Việt) và Vi Anh (việt Báo) để phân tích và mổ xẻ về hai bài báo của tờ Công An CSVN trong nước.

 

Tuy nhiên, c̣n có những tiểu tiết thật sai lầm trong hai bài báo đó vẫn chưa được nêu ra và giải thích rơ ràng, nhằm giúp cho các bạn trẻ trong và ngoài nước hiểu rơ thêm nhiều vấn đề c̣n khúc mắc và những bí ẩn bên trong hai bài báo này.  Nhứt là trong bài viết thứ hai, Phúc Huy đă lượm lặt những chi tiết thật nhảm nhí và viết ra một cách sai lầm, cẩu thả và khá vội vàng mà không kiểm chứng tài liệu (đều có sẳn trên mạng internet toàn cầu) trước khi cho đăng báo. Những sai lầm trong bài báo của Công An CSVN này rất nhiều, có thể kể sơ lược vài điểm quan trọng như sau:

 

Trường hợp ca sĩ Thu Phương và Bằng Kiều:

 

Trong giới nghệ sĩ hải ngoại, ai cũng biết là vào năm 2003 hai vợ chồng ca sĩ Thu Phương và Huy MC (tức Quang Huy) sang Mỹ với chiếu khán "du lịch”. Họ đă tự ư trốn ở lại Mỹ sau 17 tháng "du lịch” và tŕnh diễn ở Mỹ mà không xin phép cơ quan chủ quản là Nhà hát Tuổi Trẻ (nơi Thu Phương là nhân viên). Nên kể từ ngày 17-2-2003, cục Nghệ Thuật Biểu Diễn đă ra lịnh cấm vợ chồng Thu Phương-Huy MC và ca sĩ Bằng Kiều hành nghề ở Việt Nam. Cấm luôn việc lưu hành, bày bán những băng, dĩa nhạc của ba ca sĩ này ở VN. Tháng 11-2003, Huy MC về nước tŕnh diện và nhận lỗi với cơ quan là đă không xin phép trước khi qua Mỹ hát và nạp đơn xin thôi việc dùm Thu Phương. Nhưng Nhà Hát Tuổi Trẻ không chấp nhận và buộc Thu Phương phải về tŕnh diện để chịu kỷ luật và kiểm điểm.

 

Thu Phương nhận thấy cô đang bị nhà nước VN đe dọa, nên vào ngày 22-7-2004, cô đă tự ư liên lạc với Cộng Đồng Người Việt miền Nam Cali, để xin tổ chức họp báo và nhận cờ vàng bà sọc đỏ để quyết tâm ly khai với chế độ CS, mặc dù cô phải bỏ lại hai đứa con nhỏ đang ở Sài G̣n với bố mẹ của cô. Chuyện cô và Huy MC chia tay nhau, rồi cùng anh bạn trai khác tổ chức họp báo, mời báo chí và anh Việt Dzũng tới tham dự buổi họp th́ ở Cali ai cũng biết. Dĩ nhiên là Việt Dzũng không dính dáng ǵ trong những việc làm này của ca sĩ Thu Phương như bài báo đă xuyên tạc vấn đề một cách rất ḷng ṿng.

 

Trong cuộc họp báo này, Thu Phương đă nói: " Từ 17 năm nay em như con chim hót trong lồng. Mọi sinh hoạt, lời ca tiếng nhạc đều có những giới hạn, và phải tuân thủ phong cách, ăn mặc, đi đứng và ngôn ngữ trên sân khấu. Khi thử bay ra ngoài, em thấy có quá nhiều sự lựa chọn, tự do, muốn hót ǵ th́ hót (không sợ phật ư chủ lồng). Khán giả ở đây cũng yêu thích em như mọi người khác. Đó là lư do mà em muốn thoát ly. Tuy nhiên em cũng không muốn dối ḷng, là lư do kinh tế cũng là yếu tố thu hút mọi ca nghệ sĩ trong nước muốn bỏ nước ra đi.” (tường thuật của kư giả Nguyễn Ngọc Chấn).

 

 Ngay sau đó tờ Sài G̣n Giải Phóng số ra ngày 27-07-2004 đă viết: "Ca sĩ Thu Phương quả thực là có vấn đề. Cùng với Đơn Dương, Bằng Kiều, hơn ai hết họ biết là họ nổi tiếng nhờ ai? Vậy mà họ quay lưng, phủ nhận tất cả là v́ cái ǵ?... Với từ "tự do” họ (người Việt hải ngoại) muốn dùng Thu Phương để lôi kéo, mua chuộc các nghệ sĩ trong nước ra nước ngoài để phản bội lại tổ quốc, quê hương, thầy cô, bạn bè và quần chúng của ḿnh.”

 

Ca sĩ Bằng Kiều cũng là nạn nhân của  những tṛ vu cáo, khi tờ báo Thanh Niên online trong nước đăng bài phỏng vấn anh có những câu nói cho là do anh phát biểu, đă gây thương tổn đến cộng đồng VN ở Mỹ. Nên sau đó Bằng Kiều cũng họp báo đính chính là anh không hề nói xấu cộng đồng như bài báo trong nước đă viết. Giờ đây, anh chỉ xin hát ở các sân khấu hải ngoại là để kiếm tiền "nuôi con, nuôi vợ” mà thôi. Khi anh hát chung với ca sĩ Khánh Ly ở bên Canada và nhận cờ vàng trên sân khấu là để xin được cộng đồng người Việt ở Canada chấp nhận, cũng là ư kiến riêng của anh và các fans của anh. Băng Kiều đă hát vang bài Quốc Ca VNCH dưới lá cờ vàng ba sọc đỏ, như một chọn lựa để hội nhập với đồng bào hải ngoại và ly khai luôn với Nhà Hát Tuổi Trẻ ở SG. Những chuyện này Việt Dzũng không hề "ép buộc” anh phải làm như vậy, v́ anh qua Mỹ là theo diện đoàn tụ với vợ  (ca sĩ Trizzie Phương Trinh) chớ không phải là xin "tị nạn” như  trường hợp Thu Phương.

 

Hội Ái Hữu Nghệ Sĩ Việt Nam Hải Ngoại đă được thành lập là do ư kiến của những ca sĩ trẻ như Nguyên Khang, Lương Tùng Quang, Kỳ Anh, Như Quỳnh, Kelvin Khoa.v.v ... tự động đứng ra thành lập. Mục đích là để tương trợ lẫn nhau và bảo vệ quyền lợi của giới ca nhạc sĩ hải ngoại trước việc ca sĩ trong nước ồ ạt kéo nhau qua Mỹ tŕnh diễn. Việt Dzũng không hề "triệu tập” cuộc họp của 60 nghệ sĩ này như bài báo Công An đă nêu ra.

 

Trước đó hơn một năm, ca sĩ Chế Linh đă phát biểu sau khi hát chung trong một chương tŕnh với nghệ sĩ Bạch Tuyết (mà ông không hề biết trước) như sau: "Tôi xem Bạch Tuyết hay bất cứ ca sĩ nào từ hai miền Nam Bắc là những đồng bào ruột thịt của tôi. Nếu họ đến đây với tư cách cá nhân, để nhờ ai đó sắp xếp cho hát vài bài...kiếm thêm tiền ..th́ chẳng có ǵ để nói cả...Ngược lại đây là cả một mặt trận chính trị khi họ đem ca sĩ, nghệ sĩ, người mẫu qua đây tŕnh diễn khiến mọi người quên đi những việc làm phản dân hại nước, chà đạp nhân quyền và tự do tôn giáo của CSVN. Tôi rất đau ḷng khi bị ban tổ chức lừa gạt để đứng chung với Bạch Tuyết đêm nay. Họ không cho tôi biết là sẽ hát chung với ai ở đại nhạc hội "T́nh Hè 2002” này. Tôi chỉ biết được vào phút chót mà thôi, nên không thể rút lui được v́ đă lỡ kư vào hợp đồng, nếu vi phạm th́ bồi thường rất cao. Tất cả các ca sĩ hiện diện cũng đều bất măn như tôi ...v́ đă bị những kẻ tiếp tay cho CS lừa gạt..” (trích Việt Báo 19-6-2002).

 

Có hai nhân vật Nguyễn Chí Thiện ở Mỹ:

 

Cán bộ công an Phúc Huy không biết có hai ông Nguyễn Chí Thiện khác nhau ở Hoa Kỳ. Người thứ nhứt là ông Nguyễn Chí Thiện, chủ nhân của Đài Phát Thanh Radio Bolsa ở California và là phu quân của xướng ngôn viên Minh Phượng. Cả hai người này đă từng cộng tác với Việt Dzũng trong ngành truyền thông từ nhiều năm nay.

 

Người thứ nh́ là thi sĩ Nguyễn Chí Thiện, người từng ở tù cộng sản hơn 27 năm, tác giả bài thơ "Đồng Lầy” lại là một người khác. Hiện nay ông vẫn c̣n độc thân vui tính và cư ngụ ở miền đông Hoa Kỳ.

 

Điều quan trọng nữa là cả hai ông Nguyễn Chí Thiện này không hề đọc diễn văn ǵ cả trong buổi Đại Nhạc Hội gây quỹ xây Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ vào tháng 11 năm 2002 như lời bịa đặt của cán bộ Phúc Huy. Thi sĩ Nguyễn Chí Thiện cũng không hề cộng tác với Việt Dzũng để làm phim video "Cuộc đổi đời bi thảm” theo bài thơ "Đồng Lầy” của ông. Bộ video "Việt Nam-Cuộc đổi đời bi thảm” là do Hải Âu Productions thực hiện gồm các tiếng hát Khánh Ly, Sơn Tuyền, Yên Vy, Việt Dzũng, Nam Lộc và nhiều đoạn phim tài liệu lịch sử VN và thuyền nhân vượt biển, trại tị nạn, sinh hoạt của cộng đồng VN hải ngoại. Đă có biết bao nhiêu video loại này được thực hiện từ ba mươi năm nay ở hải ngoại, nhưng có lẽ cán bộ Phúc Huy chưa xem được nhiều, nên hắn ta tỏ ra vô cùng "bức xúc’ và hằn học lên án Việt Dzũng đă làm bộ video trên.

 

Riêng video "Ai trở về xứ Việt” th́ lại do chính ca sĩ Khánh Ly và chồng của cô là nhà báo Nguyễn Hoàng Đoan thực hiện vào năm 1985 (Cho đến nay Khánh Ly Productions đă sản xuất cả thảy bốn cuồn video). Không phải là Khánh Ly đă bị "ép buộc” phải "tham gia  đọc lời b́nh” trong cuốn phim đó và sau này tỏ ra vô cùng "ân hận” khi trả lời phỏng vấn ở VN. Anh Việt Dzũng cũng không dính dáng ǵ đến việc sản xuất bộ phim này như bài báo Công An đă nêu ra.

 

Bài báo Công An đă nêu lư do "Tại sao "gangster" Việt Dũng hoạt động chống Cộng” khi viết: "Chưa một ngày đi lính chế độ Sài G̣n cũ hay học tập cải tạo, nhưng Việt Dũng muốn có thân phận 'tị nạn' để vào quốc tịch Mỹ, dễ xin việc làm, dễ có địa vị...". Nhà báo Ngô Nhân Dụng của tờ Người Việt ở Cali đă nhận xét như sau (26-9-2006) ( xin trích):

"Ai ở bên ngoài nước Việt Nam, ở Âu Châu hay Úc Châu, th́ cũng biết không cần phải là cựu quân nhân Việt Nam Cộng Ḥa, không cần bị tù cải tạo, hễ ai trốn được chế độ cộng sản chạy đi đều được công nhận là dân tị nạn. Cũng không ai cần đi khắp thế giới hát những bài ca kể tội cộng sản như Việt Dũng th́ mới "có thân phận tị nạn!" Anh cứ xuống tàu vượt biển, anh tới được bến rồi, anh trở thành tị nạn, cả thế giới biết là anh tị nạn cộng sản, anh không cần làm thêm cái ǵ cho nó "dễ" cả. Hàng triệu người tị nạn, chỉ có một ông Việt Dũng thôi!

Buồn cười nhất là họ bảo ông "gangster" Việt Dũng phải hăng hái chống Cộng để dễ xin việc!  Cái ông nhạc sĩ, ca sĩ, em xi, xướng ngôn viên này, chỉ thấy ông ấy tự ư thôi việc, chứ có ai thấy ông ấy vất vả đi xin việc bao giờ đâu?

Nhưng điều tức cười nhứt trong bài báo của Phúc Huy là đă cho rằng nhờ những bài hát của Viêt Dzũng sáng tác được đài phát thanh ngoại quốc phát về VN đă là động cơ chính để thúc giục người dân bỏ nước ra đi. Bài báo này kể những năm đầu thập niên 1980, Việt Dũng đă viết những bài ca "khích động nạn vượt biên trái phép" được truyền thanh vào Việt Nam. V́ vậy, tác giả kết án: "Nhiều người đă bỏ ḿnh trên biển cả hoặc bị hải tặc cướp bóc, hăm hiếp, chịu đau đớn cả đời, gia đ́nh tan nát, cũng v́ trót tin theo những luận điệu xuyên tạc như thế."  Có ai tin được là cái ông nghệ sĩ Việt Dũng này, dù ông ấy có tài "gangster" bắn súng đùng đùng đi nữa, lại có khả năng xúi giục được hàng triệu người Việt Nam xuống tàu vượt biển hay không?

 

Chính đảng Cộng Sản Việt Nam đă gây ra cuộc vượt biển thê thảm làm chết hàng nửa triệu đồng bào. Chính chế độ hà khắc của đảng Cộng Sản đă khiến toàn dân muốn trốn khỏi đất nước, đến nỗi "cái cột đèn biết đi th́ nó cũng đi," như một nhà báo Pháp đă viết. (...) Thế mà bây giờ họ dám vu oan cho một nghệ sĩ như Việt Dũng, bảo rằng v́ những bài hát của Việt Dũng mà người ta vượt biển! (ngưng trích).

Lư do báo công an "đánh” anh Việt Dzũng kỳ này cũng dễ hiểu mà thôi. Một trong những mối quan tâm của CSVN là việc khi VN được gia nhập vào tổ chức Mậu Dịch Thế Giới (WTO), th́ sẽ có điều kiện cho phép các sản phẩm văn hóa từ hải ngoại chính thức được nhập về Việt Nam và bày bán cho dân chúng khắp nơi dễ dàng thưởng thức. Nhà văn Phan Nhật Nam đă nhận xét việc này như sau (xin trích):

" Trong văn kiện dự thảo những điều khoản (sẽ) thi hành về quy chế "B́nh Thường Hóa Mậu Dịch-Permanent Normal Trade Relation (PNTR) có danh mục những văn hóa phẩm của hải ngoại sẽ chính thức được đưa vào trong nước.. Và một trong những mối sợ – Mối lo sợ có thật của những người không tự tin – Như tập đoàn cộng sản cầm quyền ở Việt Nam hằng chứng tỏ họ luôn mắc phải suốt hơn nửa thế kỷ tranh đoạt và củng cố quyền lực.(...) Thế nên, bây giờ, sắp tiến vào với thế giới văn minh (cụ thể với xă hội Mỹ nơi có Cộng Đồng Người Việt với 1.5 Triệu trong tổng số 3 triệu người hải ngoại thủ đắc tài lực, trí lực..) tập đoàn cầm quyền ở Việt Nam với một "bộ thần kinh đầy lo sợ, mặc cảm (của kẻ Ác do biết ḿnh đă gây tội), bày ra những lá chắn hộ thân, thu phục: Nghị Quyết 36, chế lập chính sách đối với Người Việt Hải Ngoại. Một mặt khác, đánh phủ đầu lên những tổ chức, nhân sự hạt nhân tốt lành của hệ thống truyền thanh, truyền h́nh hải ngoại” (1-10-2006) (ngưng trích).

 

Cũng cần nhắc lại là không phải chỉ mới gần đây, những tác phẩm video của các trung tâm ca nhạc hải ngoại mới bị cấm lưu hành VN, mà trước đây đă có một bài báo trên tờ Công An ra ngày 15-4-2004 đăng một thông báo như sau:

 

Cấm lưu hành bộ dĩa nhạc "Triệu đóa hồng cho người phụ nữ VN”

 

Ngày 12-4-2004 Thanh tra Bộ Văn Hóa Thông Tin vừa có văn bản số 90/VHTT về việc yêu cầu tiến hành kiểm tra, thu hồi, tiêu hủy và xử lư nghiêm minh việc lưu hành bộ dĩa VCD "Triệu đóa hoa hồng cho người phụ nữ VN”. Đây là bộ dĩa nhạc hải ngoại, do trung tâm băng dĩa nhạc Dạ Lan (thuộc hăng Asia) có trụ sở tại Hoa Kỳ sản xuất và được nhập lậu vào VN. Nội dung bộ dĩa là những bài hát về phụ nữ được sáng tác tại hải ngoại từ trước năm 1975, chưa được phép phổ biến và có những luận điệu xuyên tạc, bôi nhọ danh dự người phụ nữ VN, đặc biệt có những cảnh quay minh họa được lồng ghép hết sức nhảm nhí và mang ư đồ xấu. Thanh tra Bộ VHTT đề nghị các cơ quan chức năng, như lực lượng công an và các lực lượng liên ngành, cùng với ngành VHTT các tỉnh thành chỉ đạo, phối hợp kiểm tra, xử lư và cấm lưu hành bộ dĩa này dưới mọi h́nh thức. Đề nghị các lực lượng khác như hải quan, bộ đội biên pḥng có biện pháp ngăn chận hữu hiệu sự xâm nhập của bộ dĩa VCD này vào nội địa nước ta (T.T.T)

 

Nhạc sĩ Nam Lộc cũng đă kể lại chuyện một bài hát của anh bị tờ báo Công An chỉ trích như sau:

 

"Tháng Tư 2005, kỷ niệm 30 năm tỵ nạn. Trung tâm Thúy Nga thu h́nh DVD "30 Năm Viẽn Xứ  ” và phổ biến nhạc phẩm "Xin Đời Một Nụ Cười ” của tôi qua ba giọng hát Khánh Ly, Trần Thái Ḥa, và Thế Sơn. Chỉ chưa đầy một tháng sau ngày phát hành, th́ trên số báo ra ngày 21, tháng 5, 2005, tờ Công An Thành Phố, qua một bài viết kư tên Phương Liên đă diễn tả (trích nguyên bản):

 

"Quê hương không bao giờ chối bỏ bất cứ ai, kể cả những người vượt biên đă tự động rời bỏ quê mẹ, nhưng đă được lư giải rất lệch lạc, rằng không thể sống ở đất mẹ mà buộc phải bỏ đi như bài ‘Xin Đời Một Nụ Cười’ ....  bài hát này đă cố t́nh tô vẽ và biện minh cho sự ra đi, trốn chạy khỏi đất nước của những kẻ phản quốc là đúng đắn, ca ngợi những vùng đất nơi xứ người là mảnh đất của Tự Do ...” (Nam Lộc, Xin Đời Một Nụ Cười, 10-2006)

 

Trước kia, danh ca Chế Linh cũng từng phát biểu: "Tôi muốn nói cho nhà cầm quyền CSVN rằng, khi họ dùng chữ "giao lưu văn hoá” có nghĩa là công nhận hai phe rơ rệt. Như vậy họ phải có sự công bằng trong việc chủ trương giao lưu. Tại sao họ có thể gởi các toán văn công của họ qua đây tuyên truyền, mà họ lại ngăn cấm các sản phẩm văn hóa đưa vào VN? Hơn thế nữa, riêng cá nhân tôi đây chỉ là ca sĩ Chế Linh, nhưng CSVN đă cấm cửa ...không cho tôi về thăm VN, thăm những người bà con người Việt gốc Chàm của tôi ở Phan Rang ...Chính sách một chiều như thế th́ "giao lưu” cái nổi ǵ? (trích Việt Báo 19-6-2002)

 

Một lư do khác nữa là chính quyền Việt Nam rất sợ ḍng nhạc vàng đang trở lại và được dân chúng trong cả nước đón nhận. Cách đây hơn một năm, báo Công An cũng đă có bài viết "Nhạc Vàng Đang Trở Lại” (30-7-2005) với những câu (trích):

 

"Từ lâu, nhạc vàng thường được dùng để nhắc đến các bài hát có khúc điệu lê thê, rũ rượi với nhiều ca từ buồn thảm, bi quan và yếm thế, khá phổ biến vào những năm 60 - 75 tại các đô thị miền Nam. Có người c̣n cho rằng, sở dĩ gọi như vậy là v́ nhạc vàng gắn liền với chế độ cờ vàng ba sọc của chế độ ngụy quyền Sài G̣n, là thứ âm nhạc vàng vọt nghe để trốn tránh thực tại.

 

Không ít bài trong đó ca ngợi đời chiến binh, nên được lính cộng ḥa ngày trước rất ưa chuộng. Có người c̣n gọi đó là nhạc lính. Với bản chất âm nhạc như thế, nên sau khi đất nước ḥa b́nh mọi người bắt tay vào xây dựng tổ quốc, nhạc vàng lập tức bị loại bỏ khỏi đời sống cộng đồng.

(…)

Thêm vào đó, gần đây các cơ sở sản xuất băng đĩa nhạc của người Việt phản động ở hải ngoại như Asia, Radio Bolsa, Làng văn, Kh’mer Kampuchia Crôm, Quỹ người thượng của Ksor Kơk, Thúy Nga Paris, Dạ Lan... liên tục phát hành các sản phẩm băng đĩa như Tuyển chọn Duy Khánh, Khổ nạn, Tiếng hát trái tim, Chiến tranh và ḥa b́nh, Hành tŕnh tự do, 30 năm viễn xứ rồi phát tán về nước bằng nhiều đường khác nhau, thông thường nhất là qua túi xách kiều bào về thăm thân nhân.”

 

Và bài báo kết luận bằng một câu khá tức cười như sau: "Những loại âm nhạc gây buồn nản và tiêu cực như nhạc vàng, triệt để bài trừ vẫn luôn là quan điểm của một chế độ văn minh.”

 

Không hiểu cơ quan truyền thông  Công An CS với tờ báo được coi là bán chạy nhất nước (số in khoảng hơn 100,000 tờ mỗi ngày) chuyên đăng những tin "giựt gân” và tệ nạn xă hội, quan niệm thế nào về "chế độ và xă hội văn minh”? Và người dân trong nước cũng như kiều bào hải ngoại đă hiểu "chế độ văn minh” này như thế nào?

 

Thật là một sự t́nh cờ khá ly kỳ và ngộ nghĩnh là chỉ mười tháng sau đó (tháng 5, 2006), Trung Tâm Asia đă tổ chức thu h́nh cho DVD Asia 51 chủ đề "30 năm Nhạc Vàng, T́nh Khúc Sau Cuộc Chiến”. Nhưng điều làm cho chính quyền CSVN vô cùng tức giận là đă có hàng triệu người dân trong nước "âm thầm” thưởng thức một cách trái phép bộ DVD Asia 50 "Nhật Trường-Trần Thiện Thanh”. Đặc biệt là những người "sao chép” DVD này và truyền tay nhau coi, lại không cắt bỏ những đoạn giới thiệu của các MC và những video-clip phụ họa cho từng tiết mục của chương tŕnh này. (Dĩ nhiên tờ báo Công An cũng đă có một vài bài "chửi rủa” rất nặng lời với bộ Asia 50 này).

 

Những bí ẩn bên trong bài báo của tờ Công An TPHCM:

 

 Đọc tới đây, th́ ai cũng hiểu rơ là cá nhân Việt Dzũng bị tờ báo Công An CSVN "đánh” chỉ là một cái "cớ” mà thôi. Cái cớ đó là họ muốn "đánh” vào tập thể người Việt ở hải ngoại, nhứt là những trung tâm thực hiện và sản xuất âm nhạc, nghệ thuật (như Trung Tâm Asia là một). Lư do như đă nêu ở phần trên, là khi VN được gia nhập vào tổ chức WTO, hưởng quy chế PNTR, họ có thể viện lư do là không thể nhập cảng các loại văn hóa phẩm từ hải ngoại, v́ "do những phần tử hoặc các tổ chức, trung tâm nhạc phản động, bị quần chúng và  nhân dân trong nước chống đối.” Đáng lẽ câu "Hăy trở lại với lương tâm người Việt” phải là câu nhắn nhủ với những kẻ cầm quyền ở trong nước hiện nay. Mong là sự thật và chính nghĩa th́ bao giờ cũng thắng, để sau này bà con trong nước có dịp tự do thưởng thức những sản phẩm âm nhạc chính gốc từ hải ngoại nhập về. Riêng cá nhân anh Việt Dzũng th́ ai cũng biết là anh chỉ chống Cộng Sản và chớ anh đâu có chống lại tổ quốc, quê hương và dân tộc của ḿnh.

 

DK (10-10-2006)

 

 

*Tài liệu tham khảo thêm:

 

-Việt Dũng, gă gangster trên sân khấu hải ngoại, báo Công An, VN, 18-09-2006

http://www.congan.com.vn/detail_news.php?a=art18850&b=8

http://www.congan.com.vn/detail_news.php?a=art19003&b=6

 

-Nhạc Vàng Đang Trở Lại?, Báo Công An, VN, 30-07-2005

http://www.congan.com.vn/dacsan/detail_news_dst7.php?a=art03292&b=6

 

-Ngôi Sao Không Trở Về, báo Ngôi Sao, VN, 22-10-2004

http://www.ngoisao.net/News/Hau-truong/2004/10/3B9AEABE

 

-Khi Con Rắn Độc Bị Đánh Dập Đầu, Phan Nhật Nam, Cali, USA, 1-10-2006

 http://s152542055.onlinehome.us/xoops4/modules/news/article.php?storyid=65

 

-Công an thiếu tin tức, Ngô Nhân Dụng, Cali, USA, 26-09-2006

http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=49338&z=7

 

-CS thấm đ̣n Asia & SBTN, Vi Anh, Cali, USA, 1-10-2006

http://www.vietbao.com/?ppid=45&pid=2&nid=94993

 

-Xin Đời Một Nụ Cười, Nam Lộc (1-10-2006)

http://www.take2tango.com/News.aspx?NewsID=3467

 

-Tạp Chí Hồn Việt, vol. 29  no. 249 - June 2004, Calif., USA

 

-Tạp Chí Hồn Việt, vol. 29  no. 252 - Sep 2004, Calif., USA