í

Việt nam vào WTO :

 

Mọi sự không c̣n như trước

 

   Thế là xong. Ở Hànội, nhiều nơi mở sâm–banh. Quốc hội đang họp, mọi người hoan hỉ. Chủ tịch Nguyễn Minh Triết sắp đích thân báo tin mừng và đề nghị quốc hội phê chuẩn những văn kiện về Việt nam chính thức gia nhập Tổ chức Thương mại quốc tế. 

Một chiến dịch thông tin mở ra. Hàng trăm vấn đề, hàng ngàn điều khoản, hàng vạn trang nội dung nay mới bắt đầu được phổ biến, liên quan đến trao đổi hàng hóa, dịch vụ, giá cả, thanh toán, thuế khóa, hải quan, kiện cáo, ṭa án, bồi thường…, những thỏa thuận chung và những thỏa thuận tay đôi với một số nước trong 150 nước thành viên.

Thuận lợi nhiều mà thử thách cũng không ít.

Bộ kế hoạch và đầu tư cùng với bộ thương mại sắp mở một số lớp tập huấn cho cán bộ kinh tế tài chính, hành chính, văn hóa… về các nội dung được thỏa thuận và sẽ được áp dụng rất nghiêm trong cuộc sống.

T́nh h́nh đất nước sẽ ra sao, sau bước ngoặt hoành tráng này ?

 

1°/ Những mâu thuẫn không thể điều ḥa :

Đi với một bộ máy từ nửa thế kỷ nay hầu như đóng kín cửa, rồi hé cửa với thế giới, quá quen với nếp làm việc dưới chế độ độc đảng độc đoán, coi ư kiến của Bộ chính trị như của vua chuyên chế, không có luật pháp và ṭa án theo đúng nghĩa, việc gia nhập WTO sẽ không tránh khỏi chuệch chọac, vấp váp, hớ hênh và thiết tḥi. Tổn thất sẽ lớn hay cực lớn, ngắn hay kéo rất dài tùy theo sự thích ứng của chế độ và bộ máy nhanh hay chậm. Đó là ‘’học phí’’ phải trả của số người theo chế độ bao cấp kéo dài, lấy kế hoạch hóa tập trung  làm phương thức quản lư duy nhất, lấy loại bỏ tư hữu và thị trường tự do làm mục tiêu, nay buộc phải đi ngược lại con đường cũ ấy.

Học phí sẽ cao, rất cao khi kinh tế, buôn bán, tài chính ngân hàng đi về phía đa nguyên, dân chủ và b́nh đẳng mà chính trị th́ lại cố trói chặt trong khuôn khổ độc quyền đảng trị với một quốc hội độc đảng và một nền báo chí bị cưỡng bức.

Mâu thuẫn không thể điều ḥa này sẽ gây nên vô vàn xung đột, trống đánh xuôi kèn thổi ngược, quân ta đánh quân ḿnh, chân phải dẫm lên chân trái, loạn xị bát nháo không sao chấm dứt được.

Rồi sẽ diễn ra cảnh chân phải cố bước lên, chân trái cố kéo lại, như hiện nay đang diễn ra nghịch cảnh ở khắp nơi. Một ông thủ tướng ra lệnh phải đưa công khai vụ PMU18 và kết luận tướng Oánh có phạm tội hay không ngay trong tháng 9 th́ đến nay mọi sự vẫn ù lỳ; ông thủ tướng c̣n ra lệnh đưa công khai 5 vụ bê bối lớn của Hàng không VN (mua máy bay đầu Ngô ḿnh Sở, cho con các ông lớn đi học sai tiêu chuẩn, hớ hênh về pháp luật bị phạt 5 triệu đôla, lái máy bay ‘’ngủ gật‘’(!) để máy bay Tiệp phải bay lên đánh thức (!), người lái và chiêu đăi viên chuyên buôn lậu và rửa tiền, nhưng không ai nhúc nhích; bộ thông tin - văn hóa c̣n lệnh cho các báo không nói về Hàng không VN nữa, v́ nói ra th́ sẽ mất khách, ế và lỗ to, mà rồi Mỹ sẽ không cho bay vào nước Mỹ v́ không có an ninh tối thiểu…Nhưng càng giấu uy tín càng giảm, cả làng hàng không quốc tế đă biết quá rơ và cười ầm lên rồi.  

Quốc hội cứ việc ra cả một đạo luật về giải quyết các tố cáo và khiếu kiện của dân, rồi một loạt hướng dẫn liên bộ về tôn trọng người dân khi tiếp dân, nêu cao viên chức là công bộc, công an là bạn dân, thế nhưng hằng ngày người dân đi đ̣i công lư vẫn bị công an đánh đập, chửi bới, có khi bị lột truồng, bị bóp hạ bộ, dù la mục sư, sư bà, mẹ liệt sỹ, nhà văn, luật sư, cụ già 70 tuổi…Công an là bạn hay là nạn của dân ?

Luật báo chí nói rơ khi thi hành kỷ luật cảnh cáo, đ́nh bản một tờ báo nào cơ quan thông tin – văn hóa phải chỉ rơ về tội cụ thể nào, vậy mà mới đây bộ trưởng Lê Doăn Hợp ra lệnh đ́nh bản báo Thời Đại ( của Liên hiệp các hội hữu nghị ) và báo Công lư (của Toà án Nhân dân tối cao) mà không chỉ rơ về tội ǵ trong số báo nào. Đă vậy ông Hợp c̣n dậm dọa luôn 6 tờ báo khác là Nhà báo và công luận, Sàig̣n tiếp thị, Người lao động, Tuổi trẻ, Thanh niên và An ninh thủ đô. Các báo trên chỉ có cái ‘’tội’’ là nói lên sự thật về tiền in polyme kém chất lượng, lại do Thống đốc ngân hàng nhà nước Lê Đức Thúy giao cho cậu ấm con của ḿnh là Lê Đức Minh đảm nhiệm. Ở một nước dân chủ, mọi công dân b́nh đẳng trước luật pháp, ông Thúy và cả ông Hợp sẽ phải ra ṭa để trả lời về hành vi có dấu hiệu phạm pháp của ḿnh.

 

2°/ Sự thật và luật pháp là 2 vị cứu tinh sắp đến của đất nước. Văn kiện WTO rất nhiều lần nói đến tính công khai, tính minh bạch và sự trong sáng – transparency. Trong giao dịch thời hiện đại mọi sự sẽ diễn ra công khai, minh bạch, các chi phí quốc pḥng, ngân sách quốc gia, xuất nhập khẩu, thuế khóa đều phải công khai cho công luận trong và ngoài nước được biết. Không có điều ǵ có thể che che dấu dấu,

Hàng ‘’dỏm‘’, hàng giả, hàng ‘’nhái’’ - bắt chước, hàng lậu đều bị quét sạch và trừng phạt.  

Chế độ độc đảng sống dựa vào nói dối. Trên nói dối dưới, đảng nói dối dân, báo chí nói dối công chúng, đài loa nói dối thính giả, sách giáo khoa nói dối học sinh.

Nói dối đi nói dối lại, lắp đi lắp lại hằng trăm ngàn lần, ở khắp nơi th́ điều phi lư nhất cũng có thể bị người ta tin là thật. Khi buộc mọi người tin ở những điều giả dối, cấm không được nói khác nghĩ khác, chế độ độc đảng làm cho người dân mụ mị, mất tư duy độc lập, quen thói nhắm mắt vâng lời, để tin ở những điều bịa đặt, bóp méo, xuyên tạc sự thật dù cho là những điều không có thật, phi lư nhất.

Nếp sống công khai, minh bạch, tôn trọng sự thật về kinh tế tài chính sau khi vào WTO sẽ tập luyện cho cán bộ và người dân ta biết tôn trọng sự thật, biết tư duy độc lập, tự ḿnh phân biệt được đâu là giả dối đâu là sự thật, tự ḿnh t́m ra sự thật.

Ngay từ chuyện rất đơn giản về em Lê Văn Tám năm 1946 tẩm xăng tự nguyện làm bó đuốc sống để lao vào đốt kho đạn cách cổng trại lính Pháp mấy trăm mét, được viết thành truyện, dựng thành kịch, đặt thành giải thưởng, lưu truyền hơn nửa thế kỷ, thật ra là vô lư v́ xăng bắt lửa cực nhạy, em Tám không chạy nổi nửa bước, huống chi là mấy trăm mét.

Một nhà báo Mỹ đă t́m ṭi tư liệu về cụ Tôn Đức Thắng, các báo và tin tức quốc tế lưu trữ từ năm 1917 để khẳng định không có chuyện thuỷ thủ Tôn đức Thắng kéo cờ khởi nghĩa ở biển Hắc Hải; khi c̣n sống Cụ đă từ chối sự bịa đặt ấy, nhưng lănh đạo ép cụ yên lặng để cách mạng Việt nam được gắn bó với cách mạng Nga từ hồi ấy‘’ (!) .

Tôi được biết mấy năm nay nhiều sinh viên khoa sử trong nước đă chất vấn các thày giáo về khá nhiều nghi vấn trong sách giáo khoa, liên quan đến cả tiểu sử lănh tụ, như về những lời phê phán của chí sỹ Phan Chu Trinh với anh Nguyễn Tất Thành (Hồ Chí Minh hồi ấy); đây là dấu hiệu tích cực của tuổi trẻ muốn t́m cho ra sự thật chân thực.

Chính các bạn trẻ đang hiểu rằng chế độ độc đảng là lạc hậu, mọi sự độc quyền là tai hại, sự thật cấp bách hiện nay là chỉ có đa đảng trong trật tự và luật pháp mới là lối thoát cho nước ta; không có một nước phi dân chủ nào có mặt trong số vài chục nước văn minh, giàu có và phát triển toàn diện nhất trong thế giới hiện đại.

 

Vào WTO rồi, việc tôn trọng nghiêm luật pháp, thực hiện đúng đắn, đầy đủ những cam kết quốc tế về kinh tế tài chính, thương mại và kể cả về chính trị, văn hoá, nhân quyền

sẽ được đặt lên hàng đầu. Nhóm lănh đạo độc đảng buộc phải hiểu rơ điều này. Cho nên 2,3 năm qua họ đă chạy đua với thời gian thông qua hàng 40 đạo luật và bổ xung hàng trăm đạo luật khác. Từ chỗ khinh thường luật pháp, giải thể trường đại học luật suốt gần 30 năm, tóa án xử không có luật sư, cấp ủy đảng định trước mức h́nh phạt, nay đă có những thay đổi tích cực, tuy mới chỉ ở bước đầu.

Từ chỗ tôn trọng các cam kết về thương mại, tài chính, ngân hàng, dịch vụ quốc tế thành nề nếp thật nghiêm, nhà cầm quyền cũng buộc phải thi hành nghiêm các cam kết quốc tế về nhân quyền, về tự do tôn giáo, cũng từ đó họ phải thực hiện nghiêm luật pháp đối với dân nước ḿnh. Bởi v́ một yêu cầu cơ bản của luật pháp là b́nh đẳng, công bằng.

B́nh đẳng, công bằng có nghĩa là dù cho chủ tịch nước, thủ tướng hay chủ tịch quốc hội, dù cho tổng bí thư hay bất cứ uỷ viên bộ chính trị nào phạm pháp cũng đều bị xét xử như người dân thường, không được nới tay, châm chước, khoan hồng, kỷ luật nội bộ. Phải giữ nghiêm nguyên tắc bị can vẫn được coi là vô tội cho đến khi chánh án tuyên bố là có tội và tuyên án.  Cũng cần thi hành pháp luật rất nghiêm đối với người có trách nhiệm thực thi pháp luật, như : thẩm phán, công an điều tra, thanh tra, kiểm sát, thi hành án, trại giam. Những ngành này hầu hết là đảng viên CS thường lợi dụng quyền hạn lớn để nhũng nhiễu kiếm tiền, đang tâm bênh kẻ gian, trị người ngay, làm lệch hẳn cán cân công lư, gây cơ man nào là bất công, uất hận trong dân.

Biết bao kẻ dựa vào quyền thế là thẩm phán, thanh tra, kiểm sát viên, công an điều tra để ăn tiền, chạy án, đánh tráo hồ sơ, dựng chứng cứ giả, xây nhà cửa, làm giàu trên sự đau khổ, oan ức, bất công tràn đầy trong xă hội. Điều này phải được chấm dứt.

 

Nói tóm lại, sau khi Việt nam gia nhập WTO, một t́nh h́nh mới, một cục diện mới mở ra cho nền kinh tế tài chính nước ta, cho xă hội nước ta, mà đặc điểm lớn nhất là cánh cửa hé mở lâu nay sẽ được mở toang ra rộng răi, để sự ḥa nhập với thế giới bên ngoài được rộng khắp, trọn vẹn, lâu dài. Xă hội ta sẽ tận hưởng được những làn gió lành từ những thành tựu của nền văn minh thế giới.

Những ǵ có lợi cho dân, cho nước, cho xă hội bao giờ cũng là có hại cho thế lực thủ cựu cực đoan chủ trương duy tŕ độc đảng, độc quyền, độc đoán để kiếm đặc lợi bất chính. Chính v́ lẽ ấy mà theo lệnh thiên triều cuả họ ở Bắc Kinh, Đỗ Mười và Lê Đức Anh đă đích thân ra lệnh tŕ hoăn các cuộc thương lượng và kư kết gia nhập WTO chậm mất đến 5, 6 năm, để cho Trung quốc nhanh chân đi những bước trước trong buôn bán với Mỹ và sau đó là vào WTO để buôn bán trước với toàn thế giới. Chính v́ vậy mà đến nay, nhóm giáo điều cực đoan rất lo sợ t́nh h́nh sẽ tuột dần khỏi tay họ một khi nước ta thêm gắn bó với thế giới bên ngoài.

 

3°/ Thời cơ mới, vũ khí mới trong tay các chiến sỹ dân chủ : Giới lănh đạo độc đoán vui mừng v́ việc gia nhập WTO đến trước cuộc họp cấp cao APEC , sẽ có sự tham dự của hơn 20 nguyên thủ quốc gia và hàng ngàn nhà báo quốc tế, sau một thời gian dài phấp phỏng lo âu.

Tuy vậy những nỗi lo lớn vẫn c̣n đè nặng. Các cơ sở kinh tế thương mại ngân hàng vẫn chưa được chuẩn bị tốt để vào sân chơi mênh mông c̣n bí hiểm. Hàng hóa xuất khẩu manh mún, chất lượng và giá cả không cạnh tranh nổi với thị trường ngoài nước ;

hàng trong nước cũng khó sống ngay trên nước ḿnh. Phần lớn các giám đốc các cơ sở quốc doanh cũng như tư nhân tŕnh độ quá kém về kỹ thuật, tổ chức sản xuất, tiếp thị, kế toán, giao dịch… Đây là hậu quả tất yếu của chính sách bao cấp, tự cấp tự túc, lấy quốc doanh làm chủ đạo, đề bạt theo lư lịch, thân quen, phong b́. Do đó «học phí» để tiến lên bằng người trong WTO sẽ đắt, rất đắt.

Trong khi cuộc họp APEC sắp và sẽ diễn ra, chính quyền buộc phải nới lỏng ách kềm kẹp. Họ sẽ lập nút chặn không để dân kêu oan kéo về thủ đô. Họ sẽ bố trí chương tŕnh hoạt động, tham quan, giải trí dày đặc trong 2 ngày đêm để các vị khách chính không c̣n thời giờ gặp các chiến sỹ dân chủ.

Họ sẽ giở mặt rất nhanh, nhe nanh vuốt ra ngay khi khách khứa ra về. Nhưng họ vẫn sẽ chỉ có thế ở trong tư thế chống đỡ bị động v́ đuối lư, không có lẽ phải, chỉ có sức vũ phu trước một xă hội đang biến chuyển theo hướng tự do và trọng nhân quyền.

Các chiến sỹ dân chủ đă sẵn sàng, chủ động trên thế tiến công trong thời kỳ mới, thời kỳ sau WTO. Anh chị em ta sẽ tận dụng 2 vũ khí sắc bén ; một là sự thật, tính công khai, minh bạch  và hai là luật pháp và quyền b́nh đẳng trước luật pháp.

Hăy sưu tầm các lư lẽ cho sắc bén, từ một số điều khoản của Hiến pháp, của luật pháp đến các điều khoản của Tuyên ngôn nhân quyền, từ các văn kiện về các quyền tự do ngôn luận, tư tưởng, báo chí, di chuyển, cư trú, quyền bất khả xâm phạm cơ thể và danh dự công dân đến quyền tố cáo và khiếu kiện của công dân, cũng như nghĩa vụ của cơ quan chính quyền phải tôn trọng công dân, tiếp dân một cách có văn hóa, trả lời những vướng mắc, yêu cầu của công dân…

Hăy nói chuyện ngay thật với nhân viên công an, yêu cầu họ phải xưng danh, cấp, chức như quy định khi tiếp dân, lịch sự nhă nhặn, phân hóa họ, lấy gương của ông Nguyễn Trung Thành, các tướng Nguyễn Tài, Trần Độ để cảm hóa họ.

Hăy dùng vô vàn sự thật hiển nhiên để chứng minh quốc sách lừa dối, che dấu sự thật, bóp méo sự thật của đảng CS; lừa dối về tính ưu việt của chủ nghĩa xă hội, về lời hứa hy sinh đi trước, hưởng thụ đi sau của người CS ; về phương châm xây dựng xă hội văn minh, b́nh đẳng của người CS

Hăy tiến công khôn khéo bằng luật pháp, ghi rơ tên tuổi chức vụ hành vi phạm pháp của họ để phổ biến rộng, để phát đơn kiện lại họ với nhân chứng và buộc họ phải xin lỗi và đền bù tổn thất theo dúng luật.[ một giám đốc công an về hưu ở Long an có con trai ỷ lại bố gây gổ với thanh niên, vợ cho vay nặng lăi, bị tố cáo trên đài RFA đă phải xin lỗi và đền bù đương sự v́ sợ bị đưa ra trước pháp luật ].

Chúng ta biết rằng nếu như luật pháp nghiêm, mọi tổn thất gây ra cho công dân, kẻ gây ra phải đền bù thỏa đáng như luật định th́ …đảng CS hiện tại có bán hết tài sản của đảng và đảng viên cũng không đủ để đền bù cho công dân là nạn nhân của họ.

 

Kết luận :    Chưa bao giờ cuộc đấu tranh cho dân chủ trên nước ta lại thuận lợi như hiện nay. Số người dấn thân ngày càng đông đảo. Nhiều tổ chức chính trị, tập họp, liên minh, đảng chính trị , công đoàn độc lập xuất hiện, bác bỏ độc quyền phi lư của đảng cộng sản. Nhiều kinh nghiệm trong các cuộc đấu ‘’giáp lá cà ‘’ đă được trao đổi.

Đảng cộng sản đă cướp chính quyền – như họ thường nói - rồi ôm chặt lấy nó, trốn khỏi sự kiểm soát của nhân dân qua các bầu cử tự do định kỳ theo nguyên tắc đa nguyên đa đảng, để rêu rao điều không có thật là ‘’nhân dân đă chọn riêng một ḿnh đảng CS để cầm quyền măi măi’’. Đây là sự tham ô quyền lực đẻ ra mọi tệ tham nhũng, cần phải sớm chấm dứt.

Việc Việt nam vào WTO tạo thêm điều kiện thuận lợi cho sự nghiệp dân chủ hóa đất nước, để sớm ra khỏi chế độ độc quyền độc đảng tệ hại. Một cục diện mới đang mở ra. Mọi người Việt nam thật ḷng yêu nước ḿnh, thật ḷng thương dân ḿnh hăy dấn thân mạnh mẽ hơn nữa, chung sức chung ḷng, trong và ngoài nước nhất hô bá ứng, quyết dựng lên nền dân chủ đa nguyên đa đảng, nhằm phát triển mạnh mẽ đất nước v́ hạnh phúc chung cho toàn dân ta.

 

Bùi Tín

Paris 24/10/2006