Bs
Thanh tră lời Chủ nhiệm Làng Văn Nguyễn Hữu
Nghĩa
Nguyên văn Thư
của Chủ nhiệm báo Làng Văn:
Thưa chị,
Không phải cho tới
bây giờ CSVN mới có "chính-sách
Đại-Đoàn-Kết dân-tộc." Đây là chiếc
tḥng-lọng, là chiếc bẫy sập được
dựng ra ngay từ lúc chủ nghĩa CS mới
tượng h́nh, và Hồ Chí Minh đă rập khuôn từ
đầu thập niên 30. Cộng-sản chỉ
"đoàn kết" với chị khi chúng quá yếu,
không đủ sức tự tồn, phải nương
nhờ ngoại lực để thoát cơn hiểm nghèo.
Khi phục hồi uy-lực, mục tiêu đầu-tiên mà CS
phải tiêu-diệt cho bằng được chính là
thành-phần mà chúng vừa bắt buộc phải
"đoàn kết" để sống sót. Cho nên không bao
giờ có thể đoàn-kết, hợp-tác hay ngay cả
hoà-đàm với CS. Với CS, chúng ta chỉ có một con
đường: đánh và thắng.
Thêm một điểm
sáng cần phải nhận ra, là bất cứ khi nào CS kêu
gọi "đại-đoàn-kết dân-tộc", chính
là lúc bọn chúng đang dăy chết. Giờ cao-điểm đă tới. Chính
những người quốc-gia chúng ta phải
đoàn-kết, "đại-đoàn-kết"
để dứt diểm bọn bán nước hại dân
CSVN để mở ra một kỷ-nguyên mới,
tái lập tự-do dân chủ cho dân-tộc.
Nguyễn Hữu
Nghĩa
(29.9.2004)
BS NGUYỄN THỊ THANH TRĂ LỜI CHỦ
NHIỆM BÁO LÀNG VĂN
Tôi cám ơn anh Nghĩa đă có ư kiến nhanh chóng về
những câu hỏi và lời kêu gọi của tôi. Tôi xin
được hân hạnh tră lời lần lượt
những ư kiến của anh. Nhờ An Phong Diễn tră
lời nhưng v́ máy bị hư chưa sửa xong, nên tôi
xin lổi đă tră lời chậm.
Thưa anh
Nguyễn Hữu Nghĩa,
1- Anh nói “chính sách đại đoàn kết của
CSVN là cái tḥng lọng, là chiếc bẩy, sau đó chúng tiêu
diệt cho bằng được chính thành phần chúng
đ̣i đoàn kết.”
Thưa, những điều anh nói đó hoàn toàn đúng,
trong quá khứ đă xẩy ra đúng như vậy.
Những sợi dây tḥng lọng và chiếc bẩy đó
ở Liên Xô, Đông Đức, Ba Lan vv. trước đây
lại càng to lớn rùng rợn hơn. CSVN chỉ là đàn
em của Liên Xô làm sao có thể ứng dụng “lư thuyết
xă hội chủ nghĩa tḥng lọng” hay hơn Liên Xô,
Đức Trung Cộng… ?
Trung Cộng và Đài Loan giao lưu bắt tay về
mọi mặt từ lâu. Đại gian ác tự tiêu
diệt ṇi giống như CS Cam Bốt cũng thay
đổi, Sihanouk về làm vua và cho con nối ngôi;
lại không ai tranh đấu mà nay lại có bầu cử
tự do. Bắc Hàn và Nam Hàn đánh nhau long trời lở
đất mà rồi cũng t́m cách thăm viếng nhau
để làm hoà; 2 phe bắt tay nhau đoàn kết đi
dự Thế vận hội, bắt tay nhau thi đua
với quốc tế. Hai nước Nam Bắc Triều
Tiên lại góp của góp công mở đặc khu công
nghiệp lớn chung tại Kaesong vv.
Tại sao chúng ta lại sợ chiếc tḥng lọng, cái
bẩy của CSVN dữ như vậy ? Ngày xưa v́
bất ngờ mà phe quốc gia bị tḥng lọng và
bẩy. Ngày nay, với những chứng minh cụ thể
của các nước CS đàn anh vỉ đại trên
thế giới, nếu chúng ta c̣n nghi ngờ, c̣n sợ
sệt, tại sao không có kế hoạch đề pḥng ? 70
năm trôi qua tại sao chúng ta đă thấy sự thay ḷng
đổi dạ CS rồi chứ ? Chúng ta đă thấy những đổi thay
suốt 10 năm nay giữa chính phủ CSVN và thế
giới ? Pháp Mỹ là
những kẻ thù ngoại lai, tội nặng của CSVN,
ngày nay họ bắt tay nhau vui vẻ. Nhờ vậy Pháp
Mỹ đ̣i CSVN phải có nhân quyển, có tự do tôn giáo
báo chí vv, sao chúng ta không dám nhúc nhích ?
2- Anh nói : “Cộng-sản chỉ "đoàn
kết" khi chúng quá yếu, không đủ sức tự
tồn, phải nương nhờ ngoại lực
để thoát cơn hiểm nghèo…. hợp-tác hay ngay cả hoà-đàm với CS…”
Thưa anh, anh không biết t́nh h́nh CSVN cách đây 70
năm khác ngày nay sao ?. Vào 1978-82 là những năm mà kinh
tế xă hội chủ nghĩa thật là bấp bênh. Tôi
đă nghe một bà con cán bộ cao cấp nói rằng: “Kinh
tế xă hội chủ nghĩa và kinh tế tư bản
chưa biết bên nào thắng?” Tôi lấy làm lạ quá, v́
kinh tế tư bản đă bị đánh sập rồi,
vậy mà có thể thắng ?
Mà nó thắng thật, và thắng mạnh, đến
nay kinh tế quốc doanh rụi hết. Chúng ta không
thể nhắm mắt trước t́nh h́nh quí như
vậy, rồi cứ tự phĩnh ḿnh sống trong
ảo tưởng và lạc hậu.
Mặc dầu cùng với sự mở cửa, văn
hoá đồi trụy ngoại lai ngập tràn Việt Nam
cũng như các nước Đông Nam Á, nhưng t́nh
trạng kinh tế Việt Nam đang lên vùn vụt. Dân chúng
sống vững vàng văn minh hơn xưa. Cần
biết người biết ḿnh… mới mong làm ǵ
được.
Tham ô hối lộ tràn ngập từ trên xuống
dưới làm đau khổ dân chúng và rút ruột, phá
hoại Tổ quốc một cách rùng rợn, nhưng không
thể chối cải những công tŕnh xây dựng
đường sá cầu cống phát triển. Chỉ
cần bớt đi tham ô th́ đất nước khá
biết mấy.
Về tôn giáo th́ đúng như Đức Hồng Y
Phạm Minh Mẩn đă nói : “ Có tự do tôn giáo,
nhưng tự do trong khuôn phép.” Tôn giáo được
coi như là nghiệp vụ, phải xin phép và đợi
cho phép. Muốn có nhà thờ, chùa chiền cần có giấy
phép vv... Nhà thờ Ba Chuông đang xây lại thật văn
minh hùng vỉ theo kiểu rồng phụng Á Đông , có
hầm sâu làm chổ đậu xe vv... Vừa rồi
họ tră lại Tiểu chủng Viện cho bên công giáo là
do ư họ, có ai dám đ̣i đâu, nếu đ̣i là ở tù,
mà họ lại không trả. Tâm lư CSVN là như vậy.
Sở dỉ CSVN làm như vậy là do tự ái của
kẻ chiến thắng và để pḥng hậu hoạn.
Dân Âu Mỹ
tự do dân chủ từ 1789, họ phải trăi qua hàng
thế kỷ tan xương nát thịt mới có ngày nay.
Chúng ta ở ngoại quốc, ư thức tự do dân
chủ, nhưng vẩn chưa biết thực thi tự do
dân chủ th́ nói ǵ CSVN là đảng nắm độc
quyền trị nước. CSVN cho rằng họ chiến
thắng lên nắm chính quyền nên họ độc
quyền.
Ai trong chúng ta
có tư cách ǵ mà “hợp tác hay hoà đàm” với họ. CSVN là một
tập thể, nhưng chẵng khác chính thể quân chủ
chuyên chế ngày xưa. Để bảo vệ quyền
làm chủ đất nước họ dùng mọi biện
pháp để đề bảo vệ ngôi báu và tự ḷng
tự trọng. Muốn ǵ, ăn nói nhỏ nhẹ xin phép, may ra được
chấp nhận. Là kẻ bại trận nếu la làng
đ̣i hỏi theo kiểu dân chủ Âu Mỹ, họ
để ngoài tai v́ CSVN không muốn bị sai khiến. Chúng ta không thể nh́n về quê hương
dưới một gốc cạnh Âu Mỹ, mà phải phán
đoán và t́m cách xử sự hợp hoàn cảnh đất
nước ḿnh.
3- Anh nói: “Với CS, chúng ta chỉ có một con
đường: đánh và thắng…. Chính những
người quốc-gia chúng ta phải đoàn-kết,
"đại-đoàn-kết" để dứt
diểm bọn bán nước hại dân CSVN”
Suốt 30
năm, anh Nghĩa có kế hoạch đánh và thắng;
kế hoạch đoàn kết và dứt điểm như
thế nào ? Nói đến
đoàn kết quốc gia là việc mĩa mai ! Toàn thế
giới, các nước CS bị sụp đổ là do chính
người CS cho sụp đổ hay là do ai đánh
thằng, anh tră lời đi ? Sung rụng mà có ai hứng
được quả nào từ tay CS ? Anh nói nghe rất kêu như người ta nói 30 năm nay, nói suông cho vui.
Đệ
nhất CHVN rất mạnh trong 9 năm, chính người
quốc gia ăn tiền Mỹ giết đi. Ra ngoại
quốc c̣n ngu ngốc mang danh quốc gia chưởi
cụ TT Diệm suốt 30 năm và c̣n chưởi
tiếp hoài ! VNCH có ai, hay là có tên hàng tướng
Dương Văn Minh, tay sai thực dân Pháp, ăn tiền
Mỹ giết cụ Diệm. Nếu không có cụ
Diệm, làm sao có phe Quốc gia. Óc suy luận đâu, có
phải tự ḿnh mâu thuẩn cho ḿnh không ?
Quân lực
Hoa Kỳ hùng mạnh nhào vô suốt 11 năm rồi rút
chạy, VNCH đầu hàng !
Sau đó là hổn loạn rùng rợn chứ không
như TT Tưỡng Giới Thạch kéo quân ra lập
một quốc gia văn minh mạnh mẽ, có qui củ
tại Đài Loan. TT họ Tưỡng lập một
quốc gia trở thành một Con Rồng Á Đông quan
trọng, trăi bao nhiêu đời tổng thống rồi mà
họ có dám nói “đánh và thắng Trung Cộng” không
? Hay bao nhiêu năm nay phải nhờ Mỹ bảo vệ
để tồn tại ? Nay th́ đang sợ Trung Cộng
đánh. Chính Mỹ cũng chưa giúp Đài Loan trở
thành một quốc gia độc lập, mà c̣n đầy
Đài Loan ra khỏi LHQ của các nước tự do mà
nhận Trung Cộng vào !
Mấy
triệu người VNQG ra ngoại quốc, nhiều
người đứng lên tổ chức đảng phái
chính trị, chính phủ lưu vong vv. suốt 30 năm nay.
Nhưng tất chỉ là ảo ?
Vậy th́ lời của anh Nghĩa phải chăng
là :
Mộng
chỉ mơ hồ khao khát
Ước
mong suông cho thoả chí tang bồng,
Dăm ba câu
cho thoả chí hăng nồng.
4- Anh nói “Thêm một điểm sáng cần phải nhận
ra, là bất cứ khi nào CS kêu gọi
"đại-đoàn-kết dân-tộc", chính là lúc
bọn chúng đang dăy chết.”
Tôi đă
gặp ông Nguyễn Đ́nh Bin ở Montréal lúc ông c̣n là
thứ trưởng bộ Ngoại giao VNCS, ông bảo tôi nhắn
lại đồng bào : “Chính phủ Việt Nam
mời đồng bào ở nước ngoài về tham quan
đất nước để thấy tường
tận mọi sự phát triển.” Cựu
tướng Kỳ đ̣i bắc tiến, vừa rồi
về nước tham quan và có những suy nghỉ.
Người
ta mời ḿnh về tham quan để khoe trương
lực lượng và phát triển của họ, họ làm
vua 30 năm rồi, họ sợ chi ai, mà ḿnh lại tự
phỉnh ḿnh cho là họ sắp chết để chờ
sung rụng. Ḿnh nên sáng suốt để biết t́nh h́nh và
ước mong của đôi bên là ǵ. Khi có đối
thủ, th́ việc biết t́nh h́nh đối phương
là thiết yếu sinh tử ?
5- Anh nói : “Giờ cao-điểm đă tới….để mở
ra một kỷ-nguyên mới, tái lập tự-do dân chủ
cho dân-tộc.”
30 năm nay tôi cứ nghe những câu công
thức ảo, rổng như vậy. Vin vào đâu anh cho là
cao điểm, vịn vào đâu mà anh lập kỷ nguyên
mới. Không lẻ dưa vào tờ báo Làng Văn để
dứt điểm mà lập một kỷ nguyên mới.
Gương Liên Xô và các nước Đông Âu sờ sờ
trước mắt.
NV/HN chỉ có
một sở trường duy nhất và mạnh nhất là
dựa vào tự do dân chủ của thế lực Âu
Mỹ ngoại bang mà thuyết phục và ủng hộ những
cán bộ CSVN cấp tiến mà cảm hoá hầu phát
triển nước nhà, chứ không thể nào ảo
tưởng với tham vọng trở về dành lộc
đỉnh chung để mở kỷ nguyên hay không kỷ
nguyên… th́ NV/HN mới thật là những người không
lạc hậu, có cái nh́n chính xác, biết “tuỳ cơm
gắp mắm” hành động v́ đồng bào v́ tổ
quốc. CSVN là kẻ chiến thắng lên cầm quyền,
dân chủ tự do đối với họ chỉ là
tương đối, làm sao so sánh với Âu Mỹ
nổi. Người trong đảng, cán bộ cao cấp,
nhiều công lao c̣n không có dân chủ tự do thật sự
nói ǵ kẻ bại trận (xem LỜI KHUYÊN của tập
thể cán bộ cao cấp lảo thành tiếp sau).
Lịch
sử chứng minh, như nhà Thanh bên Tàu có nhiều kinh
nghiệm về những vụ nổi dậy dành thiên
hạ, lật đổ chính quyền. Vua Gia Long lập
triều chính, vợ con quần thần không tin ai, lập
phép bốn không : không hoàng hậu, không hoàng tử, không
tể tướng, không trạng nguyên, cũng chỉ là
đề pḥng hậu hoạn. Nên CSVN cố đề pḥng
hậu hoạn để bảo vệ quyền làm
chủ. Ngày nay CSVN cấm
mọi hoạt động ngoài ṿng kiểm soát của
họ là để giữ vững chính quyền độc
tôn của họ.
Tôi đă ra Hà Nội xin gặp Trung
Ương Đảng vào tháng Giêng năm 1993. Ông T.Ư.D.
Trưỡng Ban Việt
Kiều Nguyễn Ngọc Trân, tốt nghiệp Đại
học Paris cùng 2 người nữa tiếp tôi từ 9
giờ sáng đến 13 giờ chiều. Ông Trân nói : ”Lúc
đầu tôi tưỡng chị là người thời
cơ, những qua mấy giờ đồng hồ nói
chuyện tôi mới biết chị là người quốc
gia thứ gộc.” … “Nh́n gương Liên Xô và các
nước Đông Âu chúng tôi không muốn thay đổi
đột ngột, nước sẽ loạn, chúng tôi
chủ trương thay đổi dần dần…”
Tôi về Việt Nam tham quan khắp nơi, CSVN nói thay đổi dần dần. Rất tiếc là tham ô trầm trọng chứ nếu không th́ VN đă thành rồng Á Đông, và có đủ tiền để lo an sinh xă hội, xoá đói giảm nghèo. Thât ra chỉ có TT Diệm là nhà lảnh tụ trong sạch mà thôi, c̣n th́ khó ai qua mặt được Đệ nhị VNCH với c̣i hụ mở đường buôn lậu ma tuư của ông Nguyễn Văn Thiệu và đàn em.
Câu nói trên
chỉ là một công thức ảo, rỗng. Chúng ta không
thể lạc hậu, thiếu trí tuệ, biết dùng
khổ nhục kế để cứu nước,
phải không anh Nghĩa ?
Suy cho cùng th́
cũng có người cùng chí hướng với con cháu
Trần Ích Tắc cố t́nh chống ‘tạm đoàn
kết dân tộc’ để mưu cầu cho kẻ thù
phương bắc xâm chiếm lảnh thổ lảnh
hải và quần đảo VN, nhục nhả thay!.
Trân trọng chào anh,
Bs Tiến sĩ Nguyễn
Thị Thanh (4-10-04)
TB: Sau đây tôi xin gởi
bức thư “LỜI KHUYÊN” mà tôi nhận được :
LỜI KHUYÊN
Kh^ng biết có lọt tai bộ chính trị
Chúng tôi, một số cán bộ lăo thành, cựu
chiến
binh chống Pháp và chống Mỹ, đều
đă 70—80
cả rồi, một vài người xấp
xỉ 90, có vài điều
cần lưu ư với Bộ Chính trị (BCT):
1/. Sau sự kiện 11-9, t́nh h́nh
thế giới đă đổi khác. Những nhận
định trong văn kiện Đại hội
Đảng IX về t́nh h́nh thế giới đă trở
thành bất cập nhật. Cần xử sự thông minh,
khôn khéo để Việt Nam tồn tại và phát triển
trong t́nh h́nh mới.
2/. Ta chủ
trương quan hệ đa phương, nhưng trên
thực tế chủ yếu là với vài nước
lớn: Mỹ, Trung Quốc, Pháp, Anh, Nga, Nhật. Cái
chủ yếu trong chủ yếu lại là với Mỹ
và Trung Quốc (TQ). Trải kinh nghiệm lịch sử, TQ
luôn lấn át ta về nhiều mặt. Hiệp định
biên giới Viê.t-Trung vừa rồi bộc lộ
điều đó. Việc TQ tuyên bố về đảo
Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa cũng bộc
lộ điều đó.
Dư luận cho rằng BCT cư
xử như một chư hầu của TQ. Hơi có
việc ǵ là chạy sang xin ư kiến. Chịu thua thiệt
nhiều mặt (Ví dụ: Không dám kư Hiệp định
thương mại Viê.t-Mỹ trước TQ ...)
Muốn TQ không thể lấn át
được ta, chỉ có cách là dựa vào Mỹ. Rồi
phải mạnh lên như Nhật Bản th́ giữ
được thế cân bằng.
3/. Nạn tham nhũng, không
được giải quyết và không dám giải
quyết, nó kết thành bè mảng tràn lan trong các cấp chính
quyền. Các cán bộ cao cấp đều dính tham
nhũng. Cứ nh́n mức sống, việc xây nhà cửa
biệt thự của họ và gia đ́nh họ, th́
bất cứ người dân nào cũng nhận ra, chỉ
các quan chức là nhắm mắt bịt taị Phát
động việc kê khai tài sản thành đánh trống
bỏ dùi.
4/. Dân chủ rất kém. Những
người lên tiếng về dân chủ bị đàn áp,
bắt bớ, và đều bị kết tội là gián
điệp. Một việc làm quá nhẫn tâm và thật ác
độc đối với những con người
quả cảm dám nói những điều trung ngôn nghịch
nhĩ, nhiều người có quá tŕnh tham gia cách mạng
đáng kính tro.ng. BCT chỉ đạo làm việc này
khiến nhân tâm rối loạn, thế giới có nhiều
cớ lên án Việt Nam không có nhân quyền. (Xin kể tên
một số nhà dân chủ bị bắt gần đây
như: cựu chiến binh quân giải phóng Nguyễn
Khắc Toàn, luật gia Lê Chí Quang, bác sĩ Phạm Hồng
Sơn, cựu biên tập tạp chí Cộng Sn Nguyễn
Vũ B́nh, nhà nghiên cứu văn hoá Trần Khuê, cựu
đại tá tổng biên tập tạp chí Lịch sử
Quân sự Phạm Quế Dương, cựu quyết
tử quân Trần Dũng Tiến, bác sĩ Nguyễn
Đan Quế người dân chủ nổi tiếng
từ thời Mỹ Ngụy, và nhà thơ Bùi Minh Quốc
bị quản chế ở Đà Lạt. ..vv...)
5/. Việt Nam gần đây bị nhiều sự
lên án của thế giớị Tạm kể một
số tổ chức:
@ Uỷ ban Tự do tôn giáo quốc tế Hoa
Kỳ lên án về đàn áp tự do tôn giáo ở VN (báo cáo
tổng kết ngày 13-5-2003).
@ Uỷ
ban bảo vệ các nhà báo (CPJ) lên án:
+ VN không có tự do báo chí.
+ Nhà nước VN ngăn cản, cấm đoán
người dân xử dụng Internet.
+ Chính phủ VN mở chiến dịch đàn áp
tự do ngôn luận.
? Tổ chức Ân xá quốc tế lên án về t́nh
h́nh nhân quyền ở VN, nhất là việc bắt bớ
những người bất đồng chính kiến, khác
quan điểm mà họ chỉ bày tỏ một cách hoà b́nh
với lănh đạo Nhà nước.
? Quyết định của Quốc hội Âu châu
(EU) ngày 15-5-2003 lên án VN vi phạm Công ước quốc
tế về các quyền dân sự và chính trị mà VN đă
tham gia kư kết từ 1982.
? ở úc (ôxtrâylia) phát động phong trào "V́
dân chủ ở VN" rầm rộ trong 6 tháng từ nay
cho đến cuối năm 2003.
Tóm lại VN chúng ta bị quy vào một trong 03
nước mất nhân quyền nhất thế giới
(Bắc Triều Tiên, Cu Ba và VN). Ông cha ta dạy "Tiên trách
kỷ, hậu trách nhân", trước khi trách
người hăy tự trách ḿnh. Ta hăy sửa những
điều người ta chê trách, đừng lớn
tiếng đả kích lại vộị Trước
mắt nên trả lại tự do cho những người
dân chủ bị bắt giam (nêu tên ở trên); trả
tự do, bỏ bao vây những nhà hoạt động tôn
giáo (Thích Qung Độ, Thích Huyền Quang, Nguyễn Văn
Lư, Đỗ Quang Liêm ...); bỏ cấm đoán Internet cho
mọi người chi vi tính (computeur); nối lại
điện thoại và bỏ bao vây thư tín những nhà
dân chủ bị theo dơi lâu nay (Nguyễn Thanh Giang. Hoàng
Tiến, Hoàng Minh Chính, gia đ́nh Trần Dũng Tiến,
gia đ́nh Phạm Quế Dương, nhà thơ Bùi Minh
Quốc)
Để tỏ thiện chí nước ta tôn
trọng tự do báo chí, Nhà nước hăy cho phép ra thử
02 tờ báo tư nhân, một ở Hà Nội và một
ở thành phố Hồ Chí Minh. Chúng ta đă cho mở trường
tư thục, pḥng khám bệnh tư nhân, lập xí
nghiệp tư nhân .... th́ hăy cho thử báo chí tư nhân xem.
Vả lại, đây là quyền của dân đă
được ghi trong Hiến pháp. Họ có quyền
đ̣i hỏi. Không cho báo chí tư nhân mà cứ nói ta có
tự do báo chí th́ không thể ai nghe được.
Và ngay trước mắt hăy hoăn phiên toà xử bác
sĩ Phạm Hồng Sơn với tội danh gián
điệp sắp tới ngày 18-6-2003. Đây là vụ án
về quan điểm tư tưởng chứ không
phải vụ án h́nh sự gián điệp. Cứ kết
tội bừa người không có tội, th́ lại là
một chứng cớ chứng tỏ VN không có nhân
quyền. Mười cái mồm bà Phan Thúy Thanh cũng
chẳng thể cải chính nổi đâu.
Thay mặt một số lăo thành cách mạng, các
cựu chiến binh chống Pháp và chống Mỹ ở Hà
Nộị
Nguyễn Cao Phong