Trước Thời Cuộc
Nỗi Lo Công Nhân Việt
TRẦN KHẢI
Chúng ta vừa nh́n thấy Tổng Thống Bush sang dự Hội Nghị APEC với đầy nỗi lo trong đầu, sau khi Quốc Hội Lưỡng Viện Mỹ mất đa số sang Đảng Dân Chủ, trong khi Cuộc Chiến Iraq vẫn thập phần hung hiểm, và trộn lẫn cả thái độ lúng túng khi biết cả thế giới có thể ngộ nhận rằng Tổng Thống một nước hùng mạnh nhất thế giới đang vuốt ve chế độ độc tài ṭan trị Hà Nội.
Chúng ta sẽ hiểu nỗi lúng túng của TT Bush nếu nhớ rằng khi vận động tái tranh cử 2004, TT Bush đă tới giữa phố Little Havana, tại Miami, tiểu bang Florida tuyên bố sẽ thay đổi chế độ của Fidel Castro trứơc khi hết nhiệm kỳ thứ nh́ ở Bạch Oc. Tự do dân chủ. Đúng vậy. TT Bush đă hứa với dân Mỹ gốc Cuba cụ thể như thế. Nhưng bây giờ cũng quá nửa nhiệm kỳ hai này rồi, mà chuyện Cuba chưa xong. Bản chất trực tính, TT Bush chắc chắn là lương tâm bất an.
Về phần cử tri Mỹ gốc Việt, TT Bush không dám mạnh miệng hứa như với dân Mỹ gốc Cuba. Chưa từng dám hứa như thế, chỉ v́ cần nhượng bộ CSVN cho phù hợp một ván cờ chiến lược ở Thái B́nh Dương. Nhưng ở bất kỳ nơi nào khác trên địa cầu này, TT Bush vẫn luôn luôn hô hào tự do dân chủ. Ngay cả sau khi nh́n nhận rằng Mỹ đưa quân vào Iraq t́m ḥai mà không thấy vũ khí sát hại tập thể, TT Bush lại nhấn mạnh nhu cầu dân chủ hóa Trung Đông v́ cần ḥa b́nh thế giới. Hay là khi chỉ trích nhân quyền tệ hại ở Miến Điện, Bắc Hàn, Iran…
Khi tới Hà Nội, chỉ khi đứng ngoài sân nhà thờ Cửa Bắc, TT Bush mới nói nhẹ nhàng một câu tới quyền tự do thờ phượng, mà mới trứơc đó mấy ngày Bộ Ngoại Giao Mỹ đă gỡ tên VN ra bảng các nước quan ngại CPC và khen ngợi VN tiến bộ về cách đối xử tôn giáo. Nhưng Bush cũng không nói thẳng rằng CSVN cần phải cho dân hưởng quyền tự do tôn giáo. Chuyện tôn giáo đă thế, th́ làm sao nói mạnh miệng ǵ về tự do với dân chủ? Thế nên, ḷng TT Bush bất an.
Nhưng cũng có nhiều người Mỹ tại Hà Nội cũng mang tâm trạng bất an. Trứơc tiên là chuyện Hạ Viện Mỹ bác dự luật quy chế b́nh thường mậu dịch PNTR. Pḥng Thương Mại Hoa Kỳ (AmCham) tại VN bực bội. Đây không liên hệ ǵ chuyện Fidel Castro, Kim Jung-Il hay Nông Đức Mạnh ǵ hết. Đây là chuyện đô la. Thế đấy, Đảng Dân Chủ nắm Hạ Viện Mỹ, và PNTR bị kẹt. Tuy là dự kiến tháng 12 hay đầu năm tới sẽ có, nhưng đây là một trở ngại cho thấy chính sách Mỹ không êm xuôi như TT Bush mong muốn.
Thực ra, đây cũng là bài học lớn cho Quốc Hội CSVN nh́n vào: tại sao Quốc Hội CSVN cứ nhắm mắt bỏ phiếu thuận cho mọi điều Đảng CSVN đưa ra? Quốc Hội Mỹ làm khó cho TT Bush biết là bao nhiêu ḱa.
Nhưng không chỉ ảnh hưởng tới VN, các chính sách do Đảng Dân Chủ đưa ra tại thủ đô Mỹ cũng đang làm xáo động cả vùng Châu Mỹ Latin. Đơn giản, Đảng Dân Chủ muốn giảm bớt ngọai thương trong một cách để ǵn giữ việc làm cho công nhân một số ngành tại Hoa Kỳ. Thí dụ, như báo Washington Post hôm 23-11-2006 kể về xưởng may CI Jeans tại Colombia, nơi 3,900 công nhân may quần jeans để đưa vào thị trừơng Mỹ: hồi tháng 9, một thương ước giữa Mỹ-Colombia trở ngại, thế là xưởng may phải sa thải 320 thợ. Bây giờ th́ chính phủ Bush chịu kư tuần này rồi, nhưng Quốc Hội Mỹ dứơi quyền Đảng Dân Chủ lập tức chỉ trích và đ̣i sửa lại bản thương ước.
Thực tế, toàn cầu hóa là một xu thế bất khả đảo ngược. Trong khi nó giúp giảm giá hàng hóa tại Mỹ, th́ đồng thời cũng đă làm hơn 3 triệu công nhân trong ngành sản xuất Hoa Kỳ mất việc kể từ năm 2000, và nhiều lĩnh vực khác bị giảm lương. Rất nhiều việc làm của thợ thuyền Mỹ đă chuyển ra nứơc ng̣ai.
Dân biểu Sherrod Brown (Dân Chủ-Ohio), người vừa thắng ghế Thượng Nghị Sĩ phần lớn nhờ lời hứa bảo vệ việc làm cho công nhân, nói, "Thông điệp cuộc bầu cử này đối với tôi là tất cả các bản thương ước này cần phải được thương thuyết trở lại. Khi một xưởng có 300 thợ phải đóng cửa trong một thị trấn 20,000 dân, th́ nó làm tổn thương các gia đ́nh và phá hoại cộng đồng."
Thấy rơ, ảnh hưởng sẽ dây chuyền lan tới Việt Nam.
Không chỉ thế, các vị dân cử Dân Chủ Hoa Kỳ c̣n đ̣i áp dụng luật lao động cho tử tế tại các nứơc có giao thương với Mỹ. Hai phóng viên Sibylla Brodzinsky và Peter S. Goodman của báo Washington Post ghi nhận là tuần này, 16 Dân Biểu Dân Chủ, trong đó có DB Charles B. Rangel của New York, chủ tịch Uy Ban Chuẩn Chi Hạ Viện (Ways and Means Committee), gửi thư cho Đại Diện Thương Mại Mỹ đ̣i việc bảo vệ lao động thực hiện được phải ghi rơ vào các thương ứơc với Peru và Colombia.
Bạn có thấy tương tự ǵ nơi đây với Việt Nam? Tương tự th́ nhiều, nhưng có một điều khá khác biệt. Lương thợ may tại Colombia cao hơn lương thợ may tại VN rất nhiều. Thí dụ như cô thợ may Janeth Palacio Ramirez, 35 tuổi, đang nuôi cô con gái 15 tuổi và ba mẹ già bằng công việc bấm các đầu nút kéo zipper vào 7,000 quần jeans mỗi ngày, kiếm khỏang 200 Mỹ Kim một tháng. Lương này như thế là cao ít nhất gấp 3 hay 4 lần lương thợ may tại VN.
Nhưng các đại công ty Mỹ đă từng đi toàn cầu nghiên cứu các nơi gia công rồi, và đă có nhiều công ty chọn VN làm nơi mở xưởng gia công. Thậm chí, nhiều công ty c̣n tinh vi hơn, không muốn mang tiếng dùng thủ đọan ép bức thợ thuyền, nên đă phải dùng thủ đọan nuôi đầu gấu cho được việc: cho tư bản Đài Loan, Nam Hàn mở xưởng tại VN để dùng thợ VN, vốn vừa siêng năng, khéo tay, kỷ luật… trong khi mượn tay công an đàn áp tất cả những thợ thuyền VN nào dám đ́nh công, biểu t́nh.
Nếu Quốc Hội Mỹ buộc TT Bush đ̣i VN phải áp dụng luật lao động qúôc tế, bảo vệ quyền lợi công nhân Việt, th́ chuyện ǵ xảy ra? Khi thợ Việt tăng quyền lợi, th́ chủ Mỹ giảm lợi nhuận, và trung gian là các tư bản gia công Đài Loan, Nam Hàn sẽ ép thợ làm tăng năng suất thêm. Thế là không mấy ai thấy h́nh ảnh ông chủ Mỹ, mà mang tiếng ác cứ đổ sang chủ thầu Đài Loan, Nam Hàn và công an CSVN… Thấy rơ: chủ Mỹ, hay chủ thầu Đài Loan, Nam Hàn, hay công an Việt đều chẳng thương ǵ thợ Việt.
Bây giờ vẫn chưa êm. Bản tin trên báo Lao Động số 323 Ngày 23/11/2006, nhan đề "Tổng LĐLĐVN và Pḥng TMCN VN gặp mặt các DN FDI: Giải pháp duy nhất là chấp hành pháp luật" có vài điểm đáng quan tâm. Xin ghi chú các chữ tắt: Tổng LĐLĐVN là Tổng Liên Đ̣an Lao Động VN, c̣n Pḥng TMCN VN là Pḥng Thương Mại Công Nghiệp VN, và DN FDI là Doanh Nghiệp Có Đầu Tư Trực Tiếp Từ Nứơc Ng̣ai.
Ngay đọan văn đầu tiên bản tin đă viết: " Ngày 22.11, tại B́nh Dương, Tổng LĐLĐVN và Pḥng TMCN VN (VCCI) đă phối hợp tổ chức gặp mặt đại diện các DN có vốn nước ngoài (FDI) ở 3 tỉnh vùng kinh tế trọng điểm phía nam (TPHCM, B́nh Dương, Đồng Nai) để t́m giải pháp cho mối quan hệ lao động hài hoà." Cũng cần ghi chú nữa, bản tin không nói rơ giải pháp nào, nhưng thấy rơ "lao động hài ḥa" có nghĩa là ngăn cấm đ́nh công.
C̣n câu hỏi, tại sao lại 3 nơi này: TP Sài G̣n, B́nh Dương, Đồng Nai? Có vẻ như Pḥng Thương Mại Hoa Kỳ lại tḥ tay vào để mượn tay chính quyền CSVN ép bức công nhân lần nữa.
Bạn có thể nhớ rằng, vào tháng 9-2005, chính phủ Hà Nội kêu gọi các hăng ngoại tăng lương tối thiểu 40%... nhưng nhiều nhà đầu tư nước ngoài muốn hoăn tăng lương ra sau Tết, mà các ngày Tết này khởi sự từ ngày 28-1-2006. Bất măn, hàng chục ngàn công nhân lần lượt đ́nh công. Từ cuối năm 2005 cho tới đầu tháng 1-2006, các hăng ngoại ở các vùng công nghiệp quanh Sài G̣n bị tê liệt v́ các đợt đ́nh công.
Thế là, AmCham -- tức là Pḥng Thương Mại Hoa Kỳ -- gửi lá thư ngày 11-1-2006, cho 3 người, nắm quyền 3 nơi trong bản tin kia: Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân tại Thành Phố Sài G̣n, Chủ Tịch UBND Tỉnh B́nh Dương, Chủ Tịch UBND Tỉnh Đồng Nai. (link: http://www.amchamvi etnam.com/ 679) và đồng kính gửi rất nhiều cơ quan khác, kể cả Bộ Công An, trích:
"Chúng tôi viết thư để xin quư vị khẩn cấp chú ư giaỉ quyết 1 vấn để cốt tủy... và một cách quan trọng, như trong quá khứ, tính kỷ luật của lực lượng lao động, vốn hiếm khi có hành động nào bất hợp pháp. Tuy nhiên, các hành vi lao động mới đây ngay giữa Khu Kinh Tế Tập Trung Miền Nam đă mau chóng làm tan vỡ h́nh ảnh này.... nhiều cuộc đ́nh công bất hợp pháp liên hệ tới bạo động, phá hủy cơ xưởng, và làm thương tích tại hàng chục hăng xưởng có đầu tư qúôc tế tại Khu Kinh Tế Tập Trung Miền Nam... Chúng tôi tin rằng một nguyên do hỗn loạn này là do cách đột ngột mà chính phủ đưa ra đề nghị tăng lương tối thiểu. Không có công ty nào trong các hội viên của chúng tôi được tham khảo trứơc khi loan báo đó được in trên báo chí VN rằng công nhân được tăng 40% lương tối thiểu..."
Lá thư của Pḥng Thương Mại Hoa Kỳ đưa vào các buổi họp công an. Thế rồi, một bản tin DPA trên Bangkok Post cho biết hơn 100 công nhân chỉ huy đ́nh công bị công an bắt nguội và biến mất tăm...
Tại sao Pḥng Thương Mại Hoa Kỳ lại nói giùm cho các ông chủ hăng Đài Loan, Nam Hàn?
Không phải là các ông chủ hăng Đài Loan, Nam Hàn trứơc giờ vẫn tàn bạo hành hung thợ Việt hay sao? Trong khi đó, các ông chủ Mỹ văn minh hơn nhiều, cả thế giới đều biết… Hay có phải chính các ông chủ hăng Đài Loan, Nam Hàn chỉ làm gia công cho các hăng Mỹ, và khi tăng lương thợ Việt, và khi thợ Việt đ́nh công… th́ các công ty Mỹ cũng sẽ giảm mất lợi nhuận? Đúng là có chuyện như thế.
Thí dụ, chỉ nói riêng về công ty trang phục thể thao Nike, nổi tiếng với các loại giày độc đáo. Vào trang nhà của Nike -
http://www.nike. com/nikebiz/ nikebiz.jhtml? page=25&cat=activefactories - bạn sẽ thấy con số cập nhật vào tháng 4-2005 rằng Nike có 34 công ty gia công làm các sản phẩm Nike và các hăng này thuê khỏang 84,000 công nhân (…34 active contract factories producing finished Nike gear in Vietnam; these factories employ approximately 84,000 workers.).
Nếu bạn muốn đọc danh sách các hăng xưởng gia công đó cùng với địa chỉ đầy đủ đang lưu ở trang http://www.nike. com/nikebiz/ gc/mp/pdf/ disclosure_ list_2005- 06.pdf;bsessioni d=K10WO3VOISF4WC QFTAPCF4YKAWMCGI ZB, xin ḍ xuống vần V để thấy tên nứơc Vietnam nằm trứơc tên các xưởng gia công.
Đếm số, sẽ thấy đúng là 34 xưởng. Trong đó có các xưởng nghe rất là phim bộ như Pou Chen, Chang Shin, Hansae, Tae Kwang, Samyang, vân vân… Đó chỉ mới là hăng Nike thôi, mà đă tới 84,000 công nhân Việt làm gia công qua trung gian các ông chủ Đài Loan, Nam Hàn, mà chưa kể thêm vài chục công ty Mỹ khác.
Tại sao các hăng Mỹ phải mượn tay hăng Nam Hàn, Đài Loan thuê thợ Việt? Chỉ v́ hăng Mỹ sợ phải theo luật Mỹ, rồi lại sợ ép thợ quá sức, th́ dân Mỹ gốc Việt lại tới biểu t́nh trứơc các trụ sở bản doanh ở Hoa Kỳ.
Bạn nghĩ là gia công như thế là may lắm sao? Để trích một đọan trong hồ sơ "Nike Labor Practices in Vietnam" (Nike Hành Xử Lao Động tại VN) phổ biến bởi ủy ban dân quyền Vietnam Labor Watch ngày 20-3-1997, ghi rằng:
"… Có 15 nữ công nhân VN kể với CBS News và các báo Việt Nam khác rằng họ bị đánh vào đầu bởi các quản đốc v́ may chậm tại xưởng Sam Yang của Nike; 2 người sau đó được chở vào bệnh viện. Tại xưởng Tae Kwan Vina của Nike, các thợ nữ bị quản đốc ép quỳ gối trong khi đưa tay cao quá đầu trong 25 phút. Một quản đốc c̣n băng miệng của nhiều công nhân v́ lỗi nói chuyện trong khi làm việc. Trong súôt năm 1996, chúng tôi khám phá nhiều vụ trừng phạt như thế tại các xưởng Nike đăng trên báo Việt Nam, thí dụ như buộc thợ đứng ngoài nắng, viết giấy sám hối như trẻ con trường đạo, lau chùi cầu tiêu và quét dọn sàn nhà xưởng…"
(http://www.saigon. com/~nike/ reports/report1. html)
Tuy nhiên, dù công b́nh mà nói, năm 2006 là đỡ ép bức thợ rồi, nhưng mới đầu năm nay c̣n đ́nh công hàng chục ngàn thợ đấy. Do thế, công nhân VN trước giờ đă ngh́n trùng nỗi lo, lại thấy thêm viễn ảnh các nỗi lo mới. Nếu các vị dân cử qúôc hội Mỹ xiết ngoại thương, th́ thợ Việt sẽ mất thêm việc. Nếu quốc hội Mỹ đ̣i bảo vệ quyền lao động của thợ VN th́ các công ty Mỹ sẽ giảm lợi nhuận, v́ các ông chủ trung gian Nam Hàn, Đài Loan giảm lợi tức. Cách đơn giản nhất, có vẻ như là các hăng Mỹ sẽ mượn tay công an CSVN kềm kẹp chặt hơn, để không có người thợ nào khiếu kiện ǵ hết. Để Quốc Hội Mỹ sẽ không c̣n nghe ǵ về tiếng nói thợ Việt đ̣i quyền lợi. Cũng y hệt như thợ Bắc Hàn, thợ Cuba không bao giờ lên tiếng đ̣i quyền lợi ǵ hết.
Nếu bản tin báo Lao Động nói "t́m giải pháp cho mối quan hệ lao động hài hoà" là mang ư nghĩa mượn tay công an Việt để kềm kẹp thợ Việt như thế, th́ ai dám bảo "chỉ nên bầu phiếu cho người Việt, v́ chỉ có người Việt thương người Việt." Thật vậy không? Thử nói thế với công nhân Việt xem sao… V́ cả chủ Mỹ, cả quản đốc Nam Hàn và Đá Loan, cả công an Việt đều không ai thương thợ Việt cả. Vấn đề là cần có công đoàn độc lập để thực sự đại diện cho quyền lợi công nhân. Nhưng công an vẫn c̣n bao vây Nguyễn Khắc Toàn, người vừa mới thành lập một công đoàn độc lập...
TRẦN KHẢI