T́nh Trạng Đàn Áp Tôn Giáo Tại Việt Nam
(Phát biểu của Lm Nguyên Thanh tại Hội Nghị Người Việt Quốc Gia Hải ngoại ngày 14/10/06)

 

Kính thưa Quí vị,
Qua các phương tiện truyền thông đại chúng hay riêng tư, chúng ta biết được t́nh h́nh đàn áp tôn giáo tại Việt Nam hiện nay đang diễn ra rất gay gắt và trắng trợn. Tin khẩn cấp số 4 của Giáo hội Phật giáo Ḥa Hảo cho biết, đến ngày 10/10, ông Nguyễn văn Thơ, Hội trưởng GHPGHH tỉnh Đồng Tháp, và vợ là bà Dương thị Tṛn đă bị công an bắt, nhà ông bị hàng trăm công an xông vào đập phá tan tành, công an đă đánh đập người nhà ông Thơ một cách dă man, nhiều người bị ngất xỉu, công an cướp giật cả xách tay có 40 triệu đồng tiền bán lúa. Ngày 3/10, nhà ông Bùi văn Luốc, Hội trưởng, và nhà ông Lê văn Sóc, Hội phó GHPGHH tỉnh Vĩnh Long, bị hằng trăm công an bao vây chặt không cho đi mua thực phẩm, đến nỗi hai gia đ́nh phải tuyên bố tự thiêu tập thể nếu công an tràn vào nhà. Trước áp lực tàn bạo này, bà Nguyễn thị Ngọc Lan, Hội trưởng GHPGHH tỉnh Cần thơ đă phải công bố thư Tuyệt mệnh quyết định tự thiêu. Có tin bà Dương thị Tṛn v́ sức khỏe yếu lại bị đánh dập dă man nên đă chết, nhưng Việt cộng đang cố giấu nguồn tin này. Đồng thời, Việt cộng vẫn tiếp tục giam giữ hằng trăm tín hữu Tin lành Kinh Thượng trong các trại tù từ Nam ra Bắc, nhiều tín hữu phải trốn chạy qua Campuchia. Chúng cũng liên tục đánh đập các mục sư, giáo sĩ và tín hữu, như mục sư Nguyễn hồng Quang, mục sư Ngô hoài Nở, mục sư Nguyễn công Chính, đồng thời đập phá nhà cửa, nhà thờ, cướp tài sản, xe cộ và ngăn cấm các sinh hoạt tôn giáo. Đặc biệt, công an dưới sự điều động của thiếu tá Vơ thị Hiền, đă lột trần truồng mục sư Chính, rồi cười hô hố như lũ côn đồ. Tin mới nhất, ngày 12/10 vừa qua, khi ông bà mục sư Nguyễn công Chính về Huế thăm mẹ già, th́ bị bọn công an giả dạng côn đồ đón đường đánh hội đồng rất dă man, mặc dầu bà Chính đang mang thai 8 tháng. Hiện chúng đang giam giữ mục sư tại Hoa lư. C̣n với Phật giáo, th́ Bán nguyệt san Tự do ngôn luận đă viết: tại huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang cuối tháng 6 vừa qua, 4 tu sĩ và 5 cư sĩ Phật giáo đă bị lột trần truồng, bị đánh đập, bị dùi cui điện dí vào chỗ kín, bị treo ngược lên trần nhà, bị bắt nuốt lại thức ăn đă ói ra, tất cả đều bị thương tật suốt đời, một số trở thành u mê ngờ nghệch. Đó cũng là cách thức mà Việt cộng đă thực hiện trước đây để giết chết hằng trăm linh mục như Nguyễn văn Chưởng, Nguyễn văn Huyền, Mai bá Nhạc thuộc giáo phận Thanh Hóa, linh mục Nguyễn văn Vinh, Tổng giáo phận Hà Nội. Chúng cũng từng bắt bớ và cướp đoạt rất nhiều cơ sở đất đai tài sản của các tu viện của các Giáo Hội để sau đó biến thành của riêng. Chúng cũng liên tục quản thúc, bắt giết các ḥa thượng, thượng tọa từ các thầy Tuệ Quang, Tuệ Chiếu trước đây và đầy ải cấm đoán các Ḥa thượng Huyền Quang, Quảng Độ, các Thượng tọa Tuệ Sĩ, Thiện Minh, và ngăn cản các sinh hoạt của Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất hiện nay.


Kính thưa quí vị,
Trên đây chỉ là mặt nổi của vấn đề. Điều cốt lơi thuộc về chính sách nhất quán, trước sau như một của chủ nghĩa cộng sản, đó là chính sách triệt tiêu các tôn giáo một cách tinh vi, thâm độc đă trở thành bản chất của chế độ. Đất nước c̣n là c̣n tất cả, để đất nước mất vào tay cộng sản là mất tất cả. Đă hơn một lần, Hồng y Phạm minh Mẫn, Tổng Giám mục TGP Sài g̣n, khi trả lời câu hỏi: Việt nam có tự do tôn giáo không, đă nói: Tự do tôn giáo chúng tôi mong muốn nó lớn bằng cái bàn, nhưng hiện nay ở Sài g̣n, tự do đó nó bằng cái đĩa, c̣n các nơi khác nó bằng cái ly, cái muỗng, mà c̣n phải phụ thuộc vào cơ chế xin-cho. Cái đĩa so với cái bàn chỉ bằng 1% mà vẫn c̣n phải lệ thuộc vào cơ chế xin-cho, đó là việc được phép tổ chức các ngày lễ lạc linh đ́nh, như một cách góp phần tô son trát phấn cho chế độ. C̣n 99% là phần tự do bị chế độ cộng sản tước đoạt. Những quyền tự do này mới chính là phần quan trọng làm nên phẩm tính của các tôn giáo. Một là các tôn giáo không được tự do thành lập, không được tự do tham gia các sinh hoạt giáo dục, từ thiện, xă hội như truyền thống ở tất cả các quốc gia tự do dân chủ. Tất cả đều phụ thuộc vào cơ chế xin-cho - mà cho bao nhiêu, nhiều ít c̣n tùy vào mức độ cộng tác với chế độ độc tài và tùy thuộc vào cảm tính các quan chức địa phương - thường là trên bảo dưới không nghe. Hai là các tôn giáo không có quyền tự do tuyển mộ, giáo dục, huấn luyện và bổ nhiệm nhân sự của ḿnh. An ninh các địa phương can thiệp sâu và thô bạo việc tuyển lựa, không loại trừ thủ đoạn chui sâu leo cao, sắp đặt người của đảng vào các chủng viện, tu viện để trở thành các chức sắc tôn giáo Ba là các tôn giáo không được quyền tự do ngôn luận, nhất là quyền tự do báo chí, xuất bản, in ấn, phát thanh và truyền h́nh. Chỉ với 3 triệu đảng viên cộng sản, đảng Việt cộng đă có tới 600 tờ báo các loại, mặc dầu chỉ chuyển tải một nội dung duy nhất theo chỉ thị của đảng. C̣n 80 triệu đồng bào Việt nam, trong đó có hàng chục triệu Phật tử, 8 triệu tín hữu Công giáo, 8 triệu tín đồ PG Ḥa hảo, hàng triệu tín hữu Cao Đài, Tin Lành, lại không có được một tờ báo, không có được một tiếng nói để quảng bá sự thiện, bảo vệ công bằng và lẽ phải. Theo qui luật biện chứng duy vật của Marx, th́ hạ tầng kinh tế quyết định các cấu trúc chính trị văn hóa. Kinh tế chỉ huy, thực chất chỉ là cái vỏ bọc để cho một chế độ độc tài tàn bạo nhất, cướp đoạt tất cả quyền sở hữu vào một thiểu số thống trị, mà chúng gọi một cách hoa mỹ là "sở hữu tập thể", đồng thời chúng triệt tiêu tất cả giá trị nhân bản và thay vào đó là một lư thuyết duy tâm giáo điều, một thứ tôn giáo mới. Chỉ khác là, thay v́ hứa hẹn một thiên đàng siêu nhiên, một niết bàn nơi cơi Phật, một nơi cực lạc của Allah, th́ chúng hứa hẹn một thiên đàng cộng sản ngay ở trái đất này. Với các tôn giáo khác th́ để đạt được hạnh phúc, con người phải tu thân, phải thực hành điều thiện, phải đấu tranh với cái ác, để không những chỉ t́m hạnh phúc cho riêng bản thân, mà c̣n có nhiệm vụ kiếm t́m hạnh phúc chung cho nhân loại nữa. C̣n đối với cộng sản giáo, th́ cái gọi là đạo đức cách mạng, là phải lật ngược (đầu chúc xuống đất) các giá trị đạo đức nhân bản, là phải gây hận thù, phải đấu tranh giai cấp, con tố cha, vợ tố chồng, phải tiêu diệt kẻ thù của giai cấp vô sản:
Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong
Cho đảng bền lâu cùng rập bước chung ḷng
Thờ Mao chủ tich, thờ Xít ta lin bất diệt.


Thử hỏi, nếu không có lệnh của Hồ chí Minh, làm sao Tố Hữu dám viết ra những câu thơ đó? Ngay từ sau ngày cướp chính quyền 1945, để thực hiện âm mưu đánh gục giai cấp tư sản, Hồ đă đốc thúc một đoàn quân vô lại tay búa tay xà beng rần rần kéo đi tàn phá nhà cửa, phố xá ở nhiều thành phố, thị xă, dưới chiêu bài "tiêu thổ kháng chiến", khiến nhiều người, ngay cả các nạn nhân, đôi khi vẫn c̣n tưởng đó là hành động yêu nước.


Kính thưa quí vị,
Khi nền kinh tế chỉ huy bị phá sản, kéo theo sự sụp đổ tất cả các cấu trúc chính trị là hệ thống cộng sản Liên xô và Đông Âu. Đó là hệ quả tất yếu của qui luật xă hội. Hiện chỉ tồn tại 4 chế độ cộng sản là Trung quốc, Bắc Hàn, Cuba và bất hạnh Việt Nam. Những chế độ này muốn sống c̣n, đă phải vội vă thay h́nh đổi dạng, chuyển đổi chính sách từ kinh tế chỉ huy lạc hậu, trao đổi hàng hóa sang kinh tế thị trường. Nhưng với bản chất gian manh, chúng vẫn ngoan cố bảo vệ cái đuôi Xă hội chủ nghĩa: Kinh tế thị trường theo định hướng XHCN - Trên nền tảng đó, tất cả thượng tầng cấu trúc như nhà nước chính trị, tôn giáo, luật pháp, giáo dục, văn hóa, cũng đều phải gắn thêm cái đuôi định hướng XHCN xấu xa lỗi thời. Nghĩa là trên thực tế, các tôn giáo cũng như tất cả các cấu trúc xă hội khác, vẫn nằm trong ṿng ḱm kẹp của chế độ độc tôn. Tất cả đều là "sở hữu toàn dân", nhân dân làm chủ, nhà nước quản lư, đảng lănh đạo (đúng là một tṛ chơi chữ đểu cáng). Nhà nước quản lư, đảng lănh đạo từ khóm bèo trôi sông đến con trùng dưới đất. Những thành phần tôn giáo nào đi theo định hướng XHCN (xếp hàng cả ngày, xạo hết chỗ nói, xiết họng công nhân, xụp hầm cả nút, xă hội cướp ngày) th́ thường cũng chỉ lăng xăng chạy cờ, xum xoe lui tới các cơ quan mặt trợn, và thường cũng nhặt nhạnh được một vài thứ tự do rơi văi của chúng, tỉ như được dễ dăi cho xuất cảnh quyên góp để chúng cũng được chia chác- và họ thường ngây thơ nói rằng Việt Nam hiện có tự do tôn giáo, trong khi họ cố giấu kỹ cái đuôi "định hướng XHCN", v́ chỉ những kẻ nào có cái đuôi "định hướng XHCN ấy, mới có được một chút tự do cỡ bằng cái đĩa. Họ hoan hỉ với cơ chế xin-cho, nhưng xin th́ nhiều, mà bố thí chẳng bao nhiêu. Vậy đâu là định hướng tôn giáo?

Các Tôn giáo phải sống trong ḷng xă hội, và không có ǵ của con người mà lại không gieo âm hưởng trong ḷng các tín hữu. Đạo là con đường giải phóng cho đời. Đạo mà không cứu đời th́ không c̣n là đạo. Và bởi v́ Việt nam hiện nay, đời đă bị bọn maphia cầm quyền làm băng hoại đến tột cùng, mọi giá trị đạo lư dân tộc bị đảo lộn, sinh mạng con người bị coi thường, nhân phẩm bị bán rẻ, tham ô nhũng lạm, cướp đoạt đất đai tài sản vô tội vạ, cắt đất dâng biển cho Tầu cộng. Một thiểu số đảng viên và bọn lọc lừa nắm giữ đến 90% tổng tài sản quốc gia, c̣n 90 % nhân dân sống dưới mức nghèo khổ với 10% tổng tài sản. Một xă hội bất công mà mâu thuẫn đối kháng đă lên tới cực điểm như thế, theo qui luật xă hội duy vật, ắt sẽ tự tiêu vong. Chỉ cần chất xúc tác. Chính lúc này đây, đạo phải dấn thân vào đời để làm muối men, làm chất xúc tác. Các tôn giáo không thể có ư tưởng mơ hồ về chủ nghĩa vô thần cộng sản. Đức cố Giáo hoàng Gioan Phaolô II đă nói với cố Giám mục Nguyễn kim Điền, vi. Giám mục đă bị cộng sản đầu độc chết tại bệnh viện Chợ Rẫy: "chủ nghĩa cộng sản chỉ toàn là dối trá và không thể thay đổi được". Cố Giám mục Nguyễn kim Điền cũng từng nói: Đă có những giám muc, linh mục hi sinh mạng sống v́ đạo, nhưng chưa có giám mục, linh mục hi sinh mạng sống v́ bênh vực nhân quyền, v́ bênh vực người dân bị áp bức bất công. Giáo hoàng Biển đức 16 khi c̣n là Hồng y, cũng đă viết: "Điều quan trọng đối với tôi là không v́ chiều theo dư luận, hoặc để được dư luận công nhận mà hi sinh chân lư. Phải đặt điều thiện lên trên thị hiếu và dư luận. Các Giám mục phải nói lên cái xấu cái ác của thời đại, phải nhắc nhở lương tâm những kẻ cầm quyền thờ ơ truớc thống khổ của thời đại. Tôi nghe vang vọng lời Thánh kinh kết án nghiêm khắc những mục tử chỉ biết câm lặng để tránh phiền toái và v́ thế đă để cho nọc độc lan truyền.Tôi ghê sợ h́nh ảnh một giám mục chỉ lo an phận mà t́m hết cách che đậy và né tránh mọi thứ xung đột chỉ để t́m sự yên ổn cho ḿnh". Bao nhiêu năm qua, chính v́ thái độ tránh né hoặc thỏa hiệp với bạo quyền xảo trá lưu manh lọc lừa, mà xă hội ngày càng băng hoại, bất công gian ác ngày càng phổ biến, di họa lâu dài cho đất nước cho dân tộc. Trước hoàn cảnh khốn cùng như thế, mà cứ an nhiên tránh né, hoặc cứ hănh tiến thi đua xây dựng nhà thờ, cơ sở cho sang trọng th́ thật khó biện minh. Trách nhiệm đó không thể bào chữa hay thoái thác.


Kính thưa quí vị.
Nay là giờ thuận lợi, nay là thời điểm để dân tộc và tôn giáo liên hợp lại. Tự do không thể van xin mà có. Tự do phải đấu tranh để dành lấy. Tự do tôn giáo, tự do ngôn luận, tự do báo chí là những quyền căn bản của con người không phải van xin bọn Việt cộng ban bố cho, mà đó là quyền mà mỗi người đă có, phải có. Không van xin nữa. Có van xin chúng cũng không cho. Điển h́nh là vừa mới đây, sau Hội nghị của Hội đồng Giám mục Việt Nam, khi các Giám mục vào "triều yết" chủ tịch Nguyễn minh Triết, có nêu lên một số vấn đề nhưng Nguyễn minh Triết, hoặc ngủ gật, hoặc không thèm nghe, đă không trả lời ǵ hết. Vậy th́ xin làm ǵ cho nhục nhă? Phải tự dành lấy nhân quyền chính đáng thực hiện cho bản thân ḿnh, cho tôn giáo ḿnh, cho đoàn thể ḿnh, cho dân tộc ḿnh. Đă có những người con ưu tú đang dũng cảm đấu tranh cho quyền con người Việt Nam. Các tôn giáo sống trong ḷng xă hội, có trách nhiệm dấn thân, nhập thế, đồng hành với dân tộc để dành lại cho dân tộc tự do dân chủ, công bằng nhân ái sánh vai cùng thế giới - Không thể cúi đầu chấp nhận một chế độ làm băng hoại dân tộc, bần cùng hóa nhân dân. Không thể cứ im lặng để mặc bạo quyền biến đất nước trở lại thời kỳ lạc hậu và nô lệ. Người Việt hải ngoại chúng ta quyết tâm ủng hộ các phong trào đấu tranh đ̣i tự do tôn giáo và nhân quyền tại Việt Nam. Các tôn giáo bị áp bức hăy liên hợp lại.

 

Xin cám ơn quí vị.
Lm Nguyên Thanh