Đánh lớn

Nguyễn Đạt Thịnh



Yếu tố quan trọng hàng đầu trong việc định đoạt sự ngă ngũ của chiến tranh là tương quan lực lượng. Chiến thắng ngả về phiá nào vận dụng được một lực lượng đông hơn phía bên kia.

Đó là kinh nghiệm đắng cay tôi muốn nhắc lại với quư vị lănh tụ cộng đồng và hội đoàn, những người đă cùng tôi nếm đủ cả đắng lẫn cay của năm kinh hoàng 1975.

Tôi cũng xin họ nhớ lại một quy luật chiến thuật nho nhỏ để tạo ra một tương quan lực lượng thuận lợi cho chúng ta và bất lợi cho địch --quy luật của chiến lược gia Carl Von Clausewitz “chỉ cần mạnh hơn địch trong một khoảnh khắc nhất định, tại một địa điểm nhất định là đủ thắng trận.”

Để tránh né định luật này, Việt Cộng áp dụng chiến thuật du kích để lẩn trốn không ra mặt đương đầu với quân đội VNCH khi chúng có ít quân hơn, rồi tập trung quân đánh vào những tiền đồn nhỏ, lực lượng trú pḥng ít, để nắm thế thượng phong, “đông hơn chúng ta trong một đêm và tại một đồn binh nhỏ”.

Đến năm 1975, tương quan lực lượng lại càng rơ rệt ngả về phía địch: trong lúc các đơn vị của chúng ta bị căng dài, trải mỏng trên khắp diện tích lănh thổ để pḥng thủ diện địa, Việt Cộng vận dụng một quân đoàn tấn công trung đoàn 53 trú đóng tại Ban Mê Thuột, rồi đem quân đoàn đó về Long Khánh vây hăm Sư Đoàn 10 Bộ Binh của chúng ta.

Tương quan lực lượng trong trận Ban Mê Thuột là chúng 10, ta 1, và trong trận Long Khánh là chúng 5, ta 1.

Chúng ta không thực hiện được những cuộc điều động thích ứng để giải quyết t́nh trạng bất lợi này như chúng ta từng điều động để giải quyết những tương quan lực lượng bất lợi tại An Lộc, Kontum, và Quảng Trị năm 1972. Nguyên nhân ngăn cấm khiến chúng ta không điều động quân được là hai sư đoàn tổng trừ bị Nhẩy Dù và TQLChiến đă bị nguời Mỹ kư kết hoà ước Ba Lê cầm chân ngoài Quân Khu I.

Thái độ của người đồng minh Hoa Kỳ năm đó khiến đại tướng Cao văn Viên, 30 năm sau, phải than “là kẻ thù của Mỹ ít nguy hiểm hơn là đồng minh của Mỹ.”

Năm nay, năm 2007, và tháng sau, tháng Sáu, chúng ta sắp đánh một trận lớn, nhưng chúng ta chỉ vận dụng một tiểu đội để tấn công thành tŕ cộng sản vô cùng kiên cố được yểm trợ bằng một hỏa lực khiếp đảm.

Tôi muốn đề cập đến vận hội ngàn năm một thủa giúp chúng ta chủ động tấn công, là việc Nguyễn Minh Triết đến Hoa Kỳ. Theo tin phóng viên đài RFA săn được th́ Triết sẽ ở lại California 2 ngày, và đến Hoa Thịnh Đốn 2 ngày, từ 19 đến 23 tháng Sáu.

Chắc chắn chúng ta sẽ biểu t́nh đả đảo cộng sản không tôn trọng nhân quyền, chà đạp dân chủ, và cũng chắc chắn chúng ta sẽ trương lên một rừng cờ vàng phất phới tung bay, những cảnh tượng khá quen mắt đối với dư luận Hoa Kỳ.

Người Mỹ đă chứng kiến những cuộc biểu t́nh của người Mễ, đông hơn và có tổ chức hơn, nhưng dư luận Hoa Kỳ không xúc động.

Chúng ta mưu t́m sự xúc động đó để đảo ngược t́nh h́nh bất lợi hiện nay của phong trào chiến đấu đ̣i hỏi dân chủ và nhân quyền trong quốc nội. Không tạo được xúc động cho quần chúng Hoa Kỳ chúng ta sẽ thua Việt Cộng, các chiến sĩ dân chủ sẽ tiếp tục bị tù đầy, và người cử tri Việt Nam tiếp tục bị lùa đi bầu cử mà trong tay không có lá phiếu.

Hai diễn biến vừa xẩy ra chứng minh t́nh trạng thắng lợi của Việt Cộng đàn áp dân chủ: diễn biến thứ nhất là chuyến viếng thăm chính thức của tổng thống cộng ḥa liên bang Đức Horst Koehler và phu nhân, đến Hà Nội chiều hôm thứ hai 6/21 với mục đích mở rộng giao thương giữa Đức và cộng sản Việt Nam.

Tin Reuters gởi đi từ Hà Nội nói rằng, trong cuộc tiếp xúc với Nguyễn Minh Triết, Tổng thống Đức Kohler có đưa ra thắc mắc về các phiên ṭa mới đây đă tuyên án các nhân vật đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền và tự do tôn giáo.

Theo AFP th́ Triết đă trả lời tổng thống Đức rằng Việt Nam luôn yêu chuộng tự do, dân chủ, những người bị phạt tù v́ họ vi phạm luật pháp chứ không phải là những người khác quan điểm chính trị với chế độ đương quyền.

Diễn biến thứ nh́ là Ông Christopher Hill, Phụ tá Ngoại Trưởng Hoa Kỳ đặc trách Đông Á-Thái B́nh Dương hiện đang có mặt tại Hà Nội được Nguyễn Minh Triết tiếp đón và nhân dịp này, ông đă đại diện cho Tổng Thống Hoa Kỳ nhắc lại lời mời Triết sang thăm Washington vào tháng Sáu tới đây.

T́nh h́nh vô cùng bất lợi, nhưng chúng ta vẫn ngồi yên vị, an nhàn, rồi lên tiếng trách Hoa Kỳ và Đức chỉ quan tâm đến thị trường 84 triệu người Việt Nam tiêu thụ, và chỉ t́m đến xưởng thợ Việt Nam với vài chục triệu công nhân khéo tay, lương rẻ, mà không nh́n thấy cảnh linh mục Nguyễn Văn Lư bị bịt miệng, nhà văn Hoàng Tiến trả thẻ cử tri, công dân Huỳnh Ngọc Tuấn đang run sợ trước hiểm họa cả 3 đời nhà anh bị Việt Cộng trừng phạt v́ anh phạm tội tẩy chay cuộc bầu cử ngày 20 tháng 5 của Việt Cộng?”

Chúng ta cần yểm trợ quốc nội, cần xuống đường với 10 ngàn người, 100 ngàn người, chứ không xuống đường bằng lực lượng cơ hữu của một hội đoàn, hay một cộng đồng. Chúng ta cũng cần vận dụng nhiều sáng kiến để cuộc xuống đường lần này không chỉ là một cuộc xuống đường như mọi lần; và chúng ta c̣n cần vận động nhiều yểm trợ của những chính khách dân cử, của truyền thông Hoa Kỳ và thế giới để đánh động lương tâm nhân loại.

Tổ chức biểu t́nh đại quy mô để yểm trợ cuộc vận động dân chủ cho quê hương chắc chắn không phải là việc dễ làm, cũng không phải là việc có thể làm trong một ngày hay một tuần.

Bài báo thúc dục này là bài thứ … khá nhiều rồi. Xin quư vị lănh tụ cộng đồng và hội đoàn bắt tay vào việc đi thôi. Đừng tắc trách đem 1 tiểu đội đánh thành tŕ cộng sản để ru ngủ lương tâm là chúng ta đă xuống đường yểm trợ quốc nội rồi.

Nguyễn Đạt Thịnh