Món Quà Nhân Quyền   

Trần Khải

 

Thường khi các vị nguyên thủ qúôc gia khi gặp nhau vẫn có những thứ để sẵn trong túi để làm quà. Bởi v́ không lẽ tới gặp nhau, chỉ ngồi uống trà, nói vài câu nhạt nhẽo, bắt tay rồi về. Đó là thông lệ, đă xảy ra và muôn đời xảy ra, dù với nứớc nào cũng thế. 

Khi Chủ Tịch Nứơc Nguyễn Minh Triết sang Hoa Kỳ, gặp TT Bush vào mùa hè naỳ, những món quà nào sẽ được hai bên trao đổi? 

Có thể nhớ lại rằng trong chuyến đi thăm của Thủ Tướng Phan Văn Khải taị Hoa Kỳ hồi tháng 6-2005, ông Khải mang tới vài hợp đồng mua phi cơ Boeing khổng lồ rồi lại tới Đaị Học Harvard chiêu dụ, thế là Hoa Kỳ hứa hẹn giúp nền giaó dục VN, giúp tăng tốc đầu tư và hứa vận động TT Bush gỡ bỏ tên VN ra khỏi danh sách các nước đáng quan ngại CPC và hứa hỗ trợ VN vào Tổ Chức Thương mại Thế Giới WTO. 

Dễ hiểu, bởi v́ không lẽ ông Bush gặp ông Khải lại bàn chuyện nhảm, chuyện không đẻ ra tiền, hay là ngâm thơ cho nhau nghe...  

Lần naỳ, ông Nguyễn Minh Triết gặp TT Bush sẽ bàn những ǵ? Có phải là sẽ mang theo vài nhà ngoaị cảm tới Bạch Ốc biểu diễn màn gọi hồn ông Hồ Chí Minh lên đọc văn Trần Dân Tiên cho ông Bush nghe? 

Thực tế, ông Triết đă thủ sẵn một số món quà trong túi để sẽ làm cho ông Bush đỡ lúng túng trứơc các áp lực từ các hội đoàn nhân quyền. 

Mà những món quà này th́ chính phủ CSVN không hề tốn kém ǵ vẫn có. Và có một cách thô bạo, chẳng cần luật qúôc tế ǵ cả.  

Nhà báo lăo thành Bùi Tín mới đây trong bà́ viết nhan đề  “Đổ vỡ to chỉ v́ sai Thời và Thế...” đă ghi nhận sự kinh ngạc của ông, một nhà báo lâu năm, và của một nhà báo trẻ từ VN về chuyện nhà nứớc thô bạo dàn dựng các vụ án gần đây, trích: 

“...Họ ngang nhiên chà đạp lên luật pháp của chính họ sau khi leo lẻo cam kết xây dựng một chế độ tuân thủ luật pháp nghiêm minh, b́nh đẳng cho mọi người.  

Họ c̣ng tay bị cáo, coi bị cáo là tội phạm, bắt mặc áo tù, bất chấp nguyên tắc ‘’mọi  bị cáo phải được coi là vô tội cho đến khi ṭa tuyên án là có tội‘’. 

Họ xét xử qua loa, không nghe bị cáo tŕnh bày hết ư, không nghe luật sư tranh căi và phản biện hết lời, không để ư ǵ đến nhân chứng, vật chứng,  không hướng dẫn tranh biện trước ṭa; chánh án chuyên cắt ngang lời bị cáo và luật sư, tự giành thời gian để buộc tội một cách cưỡng bức, tuyên án một cách độc đoán theo chỉ  thị cấp trên,  hoàn toàn không có luận tội, tranh biện, biểu quyết trong hội đồng xét xử, vi phạm hoàn toàn quy tŕnh tố tụng do chính họ đặt ra.

 Theo luật pháp Việt nam, xét xử như thế là phạm luật, trái luật, là hoàn toàn vô giá trị. 

Theo Công ước Nhân quyền Quốc tế mà Việt nam tự nguyện tham gia từ năm 1982, 3 vụ xét xử vừa qua ở Huế, Sàig̣n và Hànội cũng hoàn toàn vô giá trị.  

Mọi người tự hỏi v́ sao một chính quyền tự cho là đổi mới, có những người lănh đạo cao nhất vừa mới nhận nhiệm vụ mới, cai trị một đất nước vừa mới hân hoan được đón nhận vào sân chơi b́nh đẳng, tiến bộ của cộng đồng quốc tế, vừa mở hội đăng cai Thượng đỉnh APEC với sự có mặt của những nhà lănh đạo cao nhất của thế giới, lại bỗng nhiên dở quẻ, trương ra bộ mặt tàn bạo gớm ghiếc đến vậy, biểu diễn những pha khủng bố đàn áp quái đản  và trưng ra những phiên ṭa ‘’bịt miệng” thời trung cổ, trái thời đại đến  thế ?  

‘’Có họa là điên!” một bạn viết báo trẻ từ Hànội gọi điện sang cho tôi thốt lên như thế. Vậy mà họ không điên. Đó mới là điều lạ, cực kỳ nghiêm trọng, cực kỳ tệ hại cho đất nước...”  (hết trích) 

Thế đấy, người ngoá nứơc kinh ngạc, người trong nứớc kinh ngạc, quốc tế kinh ngạc, nhà báo laơ thành kinh ngạc, nhà báo trẻ kinh ngạc... Nhưng có vẻ như mọi chuyện đă được nhà nứớc CSVN tiên liệu cả rồi. Phaỉ làm cho thật căng thẳng, để khi nới một chút, th́ quốc tế sẽ cho đó là tiến bộ... 

Và có thể là, ông Triết đang sửa soạn vài món quà cho TT Bush vào tháng 6-2007 khi hai người gặp nhau. 

Có thể đoán theo tiền lệ rằng: Những hồ sơ nhân quyền chưa bị truy tố, chưa có án, hoặc có án nhẹ, hoặc liên hệ tới qúôc tế... sẽ được trao làm quà dễ dàng. 

Thí dụ, hồi tháng 9-2006, nhà nứớc CSVN thả ông Đỗ Thành Công; và đầu tháng 11-2006 thả thêm ba công dân Mỹ -- Thuong Nguyen ‘Cuc' Foshee, Linda Huynh Bich Lien, và Le Van Phu Binh. 

Thế là, vào cuối tháng 11-2006, TT Bush bay tới Hà Nội mà ḷng phơi phới, tin rằng Hà Nội đă nhượng bộ nhân quyền. Bất kể lúc đó, các nhà dân chủ bị công an vây đầu hẽm, chận cuối phố... 

Dễ dàng thấy rằng, các hồ sơ trên đă không bị xử án, hay có thể là đă xử trong phiên ṭa ngắn ngủi vài giờ để có cớ trục xuất về Mỹ. Nhưng họ là các công dân Mỹ, nên cũng dễ. 

Tuần naỳ, nhà nứớc CSVN sau khi bắt hàng loạt các nhà dân chủ, xử án thô bạo trong một h́nh thức biểu diễn “chuyên chính ưu việt” đă liền thả tù nhân lương tâm Phan Văn Bàn sau 22 năm tù giam, và đưa sang Mỹ liền... Cụ Phan Văn Bàn năm nay 70 tuổi, trong danh sách Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ liên tục đ̣i thả tự do từ lâu. 

C̣n ai có thể cho CSVN làm quà tặng Mỹ nữa? 

Có thể thấy các trường hợp dễ nghĩ ra nhất là nhà báo Nguyễn Vũ B́nh, người bị giam v́ nộp đơn xin lập Đảng chính trị. Thêm nữa, ông B́nh cũng sắp măn hạn tù. 

C̣n trường hợp dễ nhất là các hồ sơ chưa truy tố, đó là luật sư Lê Quốc Quân và người phụ tá là luật sư Nguyễn Thùy Trang. 

Trước khi ông Nguyễn Minh Triết thăm Hoa Kỳ, có thể sẽ trả tự do cho Nguyễn Vũ B́nh, Lê Quốc Quân và Nguyễn Thùy Trang. Và như thế, sẽ vuốt ve được TT Bush.  

Ít nhất, ông Triết cũng có quà tặng. Thế cũng c̣n hơn là tới tay không. 

Có phải nhà nứớc CSVN biết cách tặng quà nhân quyền, bên cạnh các hợp đồng kinh tế?