Chúng tôi mới post bài viết Lấy Thúng Úp Voi này lên các diễn đàn cách đây vài bữa. Hôm nay tôi vào trang VietCatholic. net thấy bản Nhận Định của Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo đă được dịch ra nhiều thứ tiếng và phổ biến trên trang web này (chỉ c̣n thiếu tiếng Lèo nữa là không thiếu một ngôn ngữ nào trên thế giới). Điều đó chứng tỏ rằng LHTT của Lm Trần Công Nghị có dụng ư lừa bịp dư luận cả thế giới và nhất là lừa bịp Ṭa Thánh Vatican về những sự việc xẩy ra tại Việt Nam liên quan đến t́nh trạng đất nước và Giáo Hội Công Giáo VN.
     Chúng tôi cảnh giác dư luận về tṛ bịp bợm này của Lm TrầnCông Nghị, và khẳng định một lần nữa rằng:


1.  Trong 32 năm qua kể từ ngày CS miền Bắc thôn tính được VNCH, HĐGMVN không hề bao giờ nghiêm khắc lên tiếng đ̣i tự do tôn giáo và nhân quyền cho nhân dân VN như bài Nhận Định viết.
 

2.  HĐGM đă không bao giờ lên tiếng mà nói CS đă phải lắng nghe th́ thật là vô lư. Nghe cái ǵ. Rơ ràng là ḷi cáo đuôi xa.o. Chưa nói đến chuyện CS phải thay đổi. CS đă thay đổi cái ǵ? LHTT toàn là thứ ăn không nói có. Vấn đề CS nh́n nhận vai tṛ của GH th́ như đức cố GM Nguyễn Quang Tuyến xác nhận CS chỉ nh́n nhận GH sau khi HĐGMVN đă bị thuần hóa mà thôi.
 

3.  GHCGVN thực chất là một GH quốc doanh nhưng không mang danh nghĩa quốc doanh. Đó là một khẳng định được rất nhiều bài viết chứng minh. LHTT của Lm Trần Công Nghị viết GH không bị quốc doanh hóa chỉ là một lối nói ngụy biê.n.
     Xin nhắc quí vị LHTT điều răn thứ 8 dậy : Chớ Gian Dối.

Duyên-Lăng Hà Tiến Nhất

 

 

LẤY THÚNG ÚP VOI

 


                                                               Duyên-Lăng Hà Tiến Nhất

      Đầu tháng 5-2007, trang web VietCatholicNews của Lm Trần Công Nghị có phổ biến một bài Nhận Định của cái gọi là Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo Việt Nam (xin viết tắt là LHTT). Thật không ngờ mà lại c̣n tồn tại cái hội hè này. Nếu quả nó c̣n tồn tại thực, th́ từ ngày ra đời, có lẽ cũng trên dưới một năm nay, người ta thấy quí vị hội viên trùm chăn ngủ kỹ quá. Trong thời gian qua, xẩy ra bao nhiêu bến cố quan trọng liên quan đến đất nước và giáo hội VN. Nhưng quí vị mải theo gương các đấng bề trên, thủ giữ kỹ cái yên lặng vàng bạc của quí vị. Cho măi tới nay khi thấy quí vị ló đầu ra ăn nói th́ người ta có thể hiểu rằng nhiều người đang giẫy như đỉa phải vôi. Quí vị cần ra tay nghĩa hiệp dập tắt ngọn lửa đă bùng cháy. Nhưng mọi sự đă vuột khỏi tầm tay rồi. Quí vị nóng ḷng đem giấy gói lửa. Giấy nào gói được lửa!  Quí vi lấy thúng úp voi. Thúng nào úp được voi!  Thật tội nghiệp cho quí vị.
 
     Sau đây xin tóm tắt nôi dung chính của bài Nhận Định của LHTT.
     Mở đầu, bài Nhận Định có phần tưởng niệm Quốc Hận và cầu nguyện cho những người đang tranh đấu trong nước, kể cả linh mục Nguyễn Văn Lư. Phần đ̣i hỏi này nọ ở cuối bài Nhận Định có lẽ thêm vào cho có tính cách thời trang, bởi v́ từ trước tới nay chưa bao giờ thấy quí vị lên tiếng tranh đấu đ̣i cái ǵ bao giờ. Nói cho ngay, xin xỏ th́ có chứ đ̣i th́ “em không dám đâu”. Có phải thế không? C̣n phần nội dung chính, ngoài những lời dậy dỗ, khuyên bảo cho phải phép đúng theo kinh sách nhà thờ, th́ có những điểm đáng lưu ư sau đây:
 

-   Khẳng định trong 32 năm qua các giám mục VN đă nhiều lần nghiêm khắc lên tiếng đ̣i tự do tôn giáo và nhân quyền cho VN.
 

-   Nhà cầm quyền CS đă phải lắng nghe, phải thay đổi, phải nh́n nhận vai tṛ của Giáo Hội Công Giáo VN (GHCGVN) trong ḷng đất nước.
 

-   Nhờ ḷng trung kiên son sắt của hàng giáo phẩm, Giáo Hội đă không bị quốc doanh hóa như trường hợp Trung Quốc.
 

-   Và điều ai cũng nhận thấy là vấn đề chủ yếu của bài Nhận Định lại không được minh thị viết ra cho có đầu có đuôi mà lại úp-úp, mở-mở, nhưng đọc ai cũng thấy hết và biết quí vị muốn nói ǵ. Vấn đề này được đề cập đến ở đoạn văn sau đây: “Tuy nhiên, từ hơn tháng qua, chúng ta đau ḷng chứng kiến một số bài phỏng vấn, bài báo và tài liệu, nhân danh quyền tự do ngôn luận ở hải ngoại, đă chĩa mũi dùi vào các vị giám mục, chủ chăn của dân Chúa, thay v́ công kích vào thủ phạm chính là nhà cầm quyền quyền Cộng Sản Việt Nam. Lư do có thể là v́ họ cho là hàng giáo phẩm đă không lên tiếng theo cách thức họ mong muốn.”
 

      LHTT giáng một cú atemi vào giới truyền thông “nhân danh quyền tự do ngôn luận ở hải ngoại chĩa mũi dùi vào các vị giám mục”. Nhưng xem ra c̣n nhẹ tay lắm. Mới ra sân lần đầu nên vừa đánh vừa run chăng? Quí vị chơi chiêu nào th́ cũng không thể lư giải nổi sự việc để công luận phân biệt phải trái. Xuất chiêu rồi sau đó mới nhẹ nhàng xuống nước chứng tỏ quí vị chỉ mong đánh lấy huề: “Chúng tôi chia sẻ với những người đang nhiệt t́nh ủng hộ cuộc đấu tranh chính nghĩa cho nhân quyền và tự do dân chủ cho Việt Nam . Chúng tôi cũng nhận định rằng: lịch sử đă chứng minh cho thấy có nhiều cách tranh đấu và cách thế nào cũng góp phần vào việc đem lại tự do dân chủ cho dân chúng. Chúng ta cần bảo vệ lực lượng để có thể theo đuổi cuộc đấu tranh lâu dài. V́ thế chúng tôi khẳng định lập trường ủng hộ Giáo Hội Việt Nam và Hội Đồng Giám Mục Việt Nam .” 
 

     Theo chúng tôi hiểu, hai đoạn trích dẫn trên mới là nội dung chính của bài Nhận Định mà LHTT muốn nói với mọi người.
     Cá nhân tôi không có cơ quan ngôn luận riêng trong tay, cũng không viết thuê viết mướn cho ai để kiếm tiền. Do đó không nên kể tôi là giới truyền thông “nhân danh quyền tự do ngôn luận ở hải ngoại chĩa mũi dùi vào các vị giám mục”. Không th́ oan uổng lắm.  Thực ra tôi chỉ là một kẻ viết lách amateur, viết theo lối giang hồ hành hiệp “Đi đường thấy chuyện bất b́nh rút dao tương trợ”. Quả thật mới đây tôi có viết một bài có thể hiểu được là chĩa mũi dùi vào các vị giám mu.c. Bài tôi viết có nhan đề là “Công giáo Việt Nam , một giáo hội quốc doanh phi quốc doanh”. Tôi cảm thấy bị “chạm nọc” khi đọc bài Nhận Định nên mới chơi luôn bài viết này. Mục đích là để rộng đường dư luâ.n. Trong bài này tôi sẽ không vết theo lối sợi tóc chẻ làm tư, và sẽ chỉ đề cập ngắn gọn đến những điểm chính mà bản Nhận Định minh thị nêu ra hoặc ám chỉ bên trong.
 
     Thế nhưng trước hết tôi thấy cũng nên có một tí nhận định về cái lư lịch của bản Nhận Định của quí vị để gọi là có trước có sau kẻo người ta cười.
     Bản Nhận Định theo phổ biến th́ được soạn ra và được kư tên tại Manila, Philippines, trú sở của đức ông Nguyễn Văn Tài (?), chủ tịch của LHTT. Có 13 người kư tên trong đó gồm 1 đức ông, 7 linh mục, và 5 ông/bà, câ.u/mợ giáo dân. Tuy thế tôi tin rằng bản văn do Lm Trần Công Nghị soạn và những quí vị khác được thông báo để ghi tên vào cho thêm phần náo nhiệt mà thôi. Tôi nói như thế v́ biết rằng các vị kư tên mỗi người ở một phương trời cách biê.t. Và ngày 1/5/07 chẳng hề có một cuộc họp bàn nào của các vị ở Manila cả. Lư do nữa là cái gọi là LHTTCGVN là một sản phẩm do Lm Trần Công Nghị dựng lên và làm chủ. Nó ra đời èo uột tưởng đă bị chết yểu v́ lâu nay chẳng thấy nó kêu la ǵ. Cha Nghị đặt Đ/Ô Tài làm chủ tich kiểng. Người đứng thứ hai, phó chủ tịch, là cha Nghị mới thực sự nắm quyền. Đại để cũng giống như trong các tổ chức của CS, viên phó chính ủy mới là người thực sự lănh đạo đơn vị hoặc cơ quan. Rất nhiều người không biết Đ/Ô Tài là ai. Cả bản thân tôi cũng vâ.y. Nhưng Lm Trần Công Nghị th́ mọi người đều rành hết. Cha Nghị được nổi tiếng không phải v́ cha làm chủ Website VietCatholicNews, làm phó chủ tịch LHTT, mà v́ vụ scandal Diamond Bích Ngo.c. Rất may cho cha Nghị, người đàn bà nội lực thâm hậu có sức đoạt hồn này cũng là một tay hảo hán, và là người c̣n có ḷng từ bi. Khi thư hùng sống chết với kẻ thù, bà vẫn không nỡ phóng đ̣n sát thủ, mà chỉ để lại cho đối phưong cái sẹo làm kỷ niệm để nhớ đời. Bà ta cũng c̣n biết chừa cho cha Nghị một con đường sống mà không nhẫn tâm chận tuyệt mọi nẻo đường lui.
 
     Đă xong phần “trích ngang” cái lư lịch của bài Nhận Đi.nh. Bây giờ xin đi vào phần nhận định riêng của chúng tôi về bài Nhận Định của LHTT.
 
I.   NHŨNG VẤN ĐỀ MINH THỊ
 
1.  Tưởng Niệm Quốc Hâ.n.
     Con chiên bổn đạo bấy lâu nay cứ tưởng quí cha đạo hạnh bề bề không dám để sự thù hận trong ḷng nên phải quên đi cái ngày 30-4-1975. Măi tới 32 năm sau mới thấy quí cha nhớ đến cái ngày khốn khổ này th́ con chiên mừng hết lớn. Thôi th́ có c̣n hơn không, có c̣n hơn không. Quí cha c̣n nhớ đă là may cho con chiên lắm rồi. Cám ơn Trời Phâ.t. Con chiên bổn đạo chỉ c̣n lo một điều là quí cha trịnh trọng tưởng niệm Quốc Hận như thế th́ làm sao c̣n dám áo gấm về làng để thăm Giáo Hội Mẹ được nữa. Và cha Nghị có thể cũng sẽ không c̣n làm ăn ǵ được ở trong nước. Thật đáng tiếc. Mong các đồng chí ta thông cảm. Chuyện bất đắc dĩ thôi.
 

     Trong vấn đề tưởng niệm ngày Quốc Hận, chúng con xin có chuyện được tŕnh riêng với cha Trần Công Nghị. Số là trong phần tưởng niệm quí cha có thừa nhận là chính đáng việc đấu tranh của cha Lư, và cầu nguyện cho Ngài. Điều đó xin hoan nghênh. Nhưng không biết cha Nghị trí nhớ có c̣n tốt không. Hồi 6 năm về trước, khi cha Lư bị bắt lần thứ 3, Lm Trần Công Nghị có bê cả hàng chục bài báo của CS trong nước bôi xấu và đánh phá cha Lư ịn lên trang web VietCatholicNews của cha. C̣n nữa, mới đây khi cha Lư c̣n bị nhốt tại nhà thờ Bến Củi th́ cha Nghị lại ịn tiếp một bài nữa của tác giả “Cô Gái Bến Củi” bêu riếu cha Lư. Chuyện này mới xẩy ra đây thôi. Cha Nghị chắc c̣n nhớ. Bây giờ cha Nghị lại ca ngợi sự đấu tranh quả cảm của cha Lư, và c̣n cầu nguyện cho cha Lư. Tiền hậu bất nhất như thế, cha Nghị biểu diễn màn tấu hài “mèo khóc chuột” xem ra vụng về lắm. Người đời chưa đủ thời gian để quên những chuyện này nên xin được nhắc lại để cha nhớ. Cũng xin được phép nhắc nhớ cha Trần Công Nghị về bản tin hay tường thuật ǵ đó của Cô Gái Bến Củi là một tài liệu nặc danh. Cha ở trong nghề báo th́ hẳn biết người ta gọi loại tin không rơ xuất sứ là nặc danh, bởi v́ Cô Gái Bến Củi không phải là một tên thâ.t. Có thể cũng không có địa chỉ hay điện thoại để nếu cần th́ phối kiểm. Về phương diện đạo đức nghề nghiệp, làm vậy là không đươ.c. Về phương diện pháp lư, rủi nếu cha Lư cắc cớ cho ḿnh là bị xúc phạm, ngài có thể thưa cha Nghị ra ṭa. Nếu thua, cha Nghị có thể phải xin lỗi cha Lư và phải bồi thường danh dự là giá chót. Nhưng đấy là chuyện nhỏ. Nếu ṭa án phanh phui ra tác giả Cô Gái Bến Củi lại chính là Lm Trần Công Nghị th́ mất mặt bầu cua ghê lắm. Cái này c̣n tệ hại hơn cả việc Trần Dân Tiên ca tụng “bác Hồ” muôn vàn kính yêu là cái cẳng. Cũng vui, nhờ vụ tưởng niệm Quốc Hận này, người ta mới thấy cái tài lựa gió phất cờ của Lm Trần Công Nghị siêu tới mức nào. Đáng phục! Đáng phục!
 
2.  Các Giám Mục Đ̣i Tự Do Tôn Giáo và Nhân Quyền.
     Bài Nhận Định viết: Khẳng định trong 32 năm qua các giám mục VN đă nhiều lần nghiêm khắc lên tiếng đ̣i tự do tôn giáo và nhân quyền cho VN. Có thiệt không đấy, kính thưa quí vị LHTT? Nếu có người thắc mắc hỏi giám mục nào nghiêm khắc lên tiếng, lên tiếng bao giờ, và lên tiếng ở đâu th́ liệu các tác giả bài Nhận Định có trả lời  được không? Câu văn rất có điểm là bởi v́ có hai chữ “Nghiêm Khắc”. Chúng tôi xin nhấn ma.nh. Chuyện Các giám mục tranh đấu th́ chúng tôi xin không có lời bàn, cũng không phản biê.n. Các GM có đ̣i ǵ hay không th́ sự thực vẫn c̣n đấy. Nó chưa đi vào lịch sử để bắt người ta phải tra cứu hay tranh luận mới biết đươ.c. Cho dù Lm Trần Công Nghị hay ai đó tài t́nh ịn thêm hàng chục chữ Nghiêm-Khắc nữa vào câu văn th́ cũng chẳng làm cho vấn đề khác đi đươ.c. Cái thúng chẳng úp được con voi khi nó đă trở thành đại tượng rồi.
 
3.  CS Đă Đầu Hàng?
     Bài Nhận Định viết: Nhà cầm quyền CS đă PHẢI lắng nghe, PHẢI thay đổi, PHẢI nh́n nhận vai tṛ của Giáo Hội Công Giáo VN (GHCGVN) trong ḷng đất nước. Xin highlight chữ PHẢI trong câu văn theo ư các tác giả của bài Nhân Đi.nh. Xin nhớ GHCGVN thời đại nào cũng sống trên đất nước VN chứ không sống ở ngoại quốc bao giờ. Thư Chung của HĐGMVN năm 1980 dậy giáo dân sống trong ḷng dân tộc chứ không phải sống trong ḷng đất nước. Chữ Tác mà đánh chữ Tộ là sai một ly đi một dặm đấy. Dân tộc ta bây giờ là cái ǵ, quí vị đều là dân làm báo chắc hiểu rơ. Cứ theo LHTT th́ các giám mục quả có power thiê.t. Supermen rồi c̣n ǵ. Các ngài đ̣i ǵ CS cũng phải nghe. Các ngài muốn ǵ CS cũng phải chiều. Nói theo lối b́nh dân Nam Bộ th́ các giám mục VN đúng là Ông Cố Nội của CS rồi c̣n ǵ. Thôi xin can. Việc ǵ cũng c̣n đấy. Đừng vội cương ẩu.  Thứ nhất, bài Nhận Định chắc chắn đă cương ẩu chữ PHẢI trong câu văn. CS có thương hại nghe CHO đă là may lắm tồi. Thứ nh́, xin hỏi CS đă nghe cái ǵ, đă thay đổi cái ǵ, và đă nh́n nhận vai tṛ của GH ra sao? Xin hăy nh́n kỹ xem. Đánh giá cho đúng. Rồi hăy nói. Những thứ CS cho như cho phép đi du lịch ngoại quốc, đi xin tiền v.v. đều là thuốc độc giết người chứ nhất định không phải là thuốc bổ. Thuốc bổ là đi tu, chịu chức, bổ nhiệm không phải xin phép CS, không phải học lư thuyết Marxit v.v. Những ơn huệ CS ban cho GH vừa để thủ lợi cho chúng, vừa có tác dụng giết lần giết ṃn GH. Quí vị cứ nh́n về GH bên nhà hiện nay mà xem. Cho ra những ơn huệ đó, CS nhắm các mục tiêu ǵ:
 

a/  Gây chia rẽ các tôn giáo trong nước để dễ bề đàn áp và thống trị. Phim bộ Hongkong nói một câu hay lắm: Kẻ thuận ta th́ sống, nghịch ta phải chết. Đường lối bất di bất dịch của mọi thứ cường quyền là như thế. GHCG biết thuận “Ta” nên sống vương giả và sầm uất như chưa từng thấy. Các GHPGVN Thống Nhất, GH tin lành Mennonite, HG Ḥa Hảo nghịch “Ta” nên cứ khổ dài dài.
b/  Mượn thế công giáo để qua mặt Tây Phương hầu xin viện trợ và đầu tư bỏ túi.
c/  Thi hành sách lược quốc doanh hóa CG mà chính GH không nh́n ra. Thế mà LHTT c̣n dám tự hào là GHVN không bị quốc doanh hóa như bên Trung Quốc.
 

     Chúng tôi nói những ǵ CS cho GH là những ơn huệ, bởi v́ những thứ đó đều

nằm trong đường lối XIN/CHO mà chính đức HY Phạm Minh Mẫn đă thừa nhâ.n. Hoàn toàn CS không PHẢI thế này, PHẢI thế khác như các tác giả bài Nận Định tưởng tượng ra. CS chỉ cho những thứ dễ làm tha hóa con người, nhưng lại chẳng bao giờ chịu cho những thứ đem lại lợi ích thiết thực cho đời sống đức tin của GH. Thật là độc ác vô cùng. Đây là điều rất quan trọng cần cảnh giác để tránh mà rất tiếc các đấng các bậc trên dưới cứ đua nhau tự nguyện uống thuốc độc của CS.
 
4.  Giáo Hội Không Trở Thành Quốc Doanh
     Bài Nhận Định viết: Nhờ ḷng trung kiên son sắt của hàng giáo phẩm, Giáo Hội đă không bị quốc doanh hóa như trường hợp Trung Quốc. Đây mới chính là điều kiêu hănh lố bịch và tức cười. Thú thực người viết chỉ cầu mong GHVN nếu không chịu đựng nổi th́ công khai làm quốc doanh cho rồi để hắc bạch phân minh, c̣n hơn cứ nửa nạc nửa mỡ thế này. Khổ lắm! Các con chiên ray rứt lắm! Vấn đề quốc doanh hay không quốc doanh chúng tôi đă phân tích rơ ràng và đầy đủ trong bài viết “Công Giáo VN, một giáo hội quốc doanh phi quốc doanh” rồi. Quí độc giả có thể vào đọc ở các trang web 
www.tiengnoigiaodan .net, hay wwww.luongtamconggi ao.com v.v. sẽ rơ thêm.  Ở đây chúng tôi xin nhường lời cho Lm Chân Tín trả lời cho những ai c̣n thắc mắc: “VN muốn bang giao với Ṭa Thánh và để có uy tín th́ thế nào cũng sẽ có một số nhượng bộ cho Công Giáo. Nhưng vấn đề là tổ chức của Giáo Hội Công Giáo như chuyện đào tạo linh mục lâu nay khi vào đại chủng viện là đă được công an làm việc, rồi suốt cả quá tŕnh học tập cho đến trước khi phong chức đều chịu sự làm việc với công an. Theo tôi, việc cho xây nhà thờ hay cho hội đoàn này hội đoàn kia hoạt động, mà việc đào tạo vẫn như lâu nay th́ Giáo Hội cũng sẽ trở thành một dạng giáo hội quốc doanh khi mà linh mục hợp tác với chính quyền và không có giáo hội độc lập.” (Lm Chân Tín trả lời phỏng vấn phóng viên Gia Minh đài RFA ngày 5/3/2007)
 
II.  VẤN ĐỀ ẨN
 
     Cha Lư bị bắt ra ṭa lănh án 8 năm tù, c̣n bị bịt miệng không được nói. Tượng Đức Mẹ Pieta ở giáo xứ Đồng Đinh, Phát Diệm bị CS đập phá tan tành, nhưng TGM Ngô Quang Kiệt ra lệnh khép lại vấn đề. Đức cha Nguyễn Văn Ḥa, chủ tịch Hội Đồng Giám Mục (HĐGM) Việt Nam và đức cha Mai Thanh Lương kết tội cha Lư làm chính trị. Đ/C Lương c̣n kêu gọi quên đi quá khứ để canh tân VN. Y hệt như đảng Việt Tân ở hải ngoa.i. HY Phạm Minh Mẫn gọi người tỵ nạn là dân tha phương cầu thư.c. Hiện nay đang lúc các cộng đồng tỵ nạn đau buồn tưởng niệm Quốc Hận 30-4, th́ một số các giám mục xênh xang ra nước ngoài. Đón rước um xùm. Tiệc tùng linh đ́nh. Quyên góp ́ xèo. Tất cả những chuyện đó gom lại đốt lên một ngọn lửa căm phẫn ngút trời. Không phải chỉ riêng người công giáo căm phẫn, mà có thể nói là toàn thể khối người Việt Nam tỵ nạn CS trên thế giới đều căm phẫn. Để mong dập tắt ngọn lửa căm phẫn đang bùng cháy, LHTT của cha Nghị mới ra tay “dẹp loạn” cứu bồ. Đó là bối cảnh và lư do xuất hiện của bài Nhận Định của tổ chức này. Sự việc đă nổ ra quá lớn. Ai nấy đều phẫn nộ. Việc cho ra một cái Nhận Định hay một trăm cái đi nữa cũng chẳng giải quyết được ǵ. Chỉ là chuyện lấy thúng úp voi, hay lấy giấy gỏi lửa mà thôi.
 

     Như trên chúng tôi đă tŕnh bầy, mục đích chính của bài Nhận Định không phải là những điều viết ra, mà là những điều được ám chỉ bên trong qua đoạn văn mà chúng tôi xin được trích dẫn lại một lần nữa như sau: “Tuy nhiên, từ hơn tháng qua, chúng ta đau ḷng chứng kiến một số bài phỏng vấn, bài báo và tài liệu, nhân danh quyền tự do ngôn luận ở hải ngoại, đă chĩa mũi dùi vào các vị giám mục, chủ chăn của dân Chúa, thay v́ công kích vào thủ phạm chính là nhà cầm quyền quyền Cộng Sản Việt Nam. Lư do có thể là v́ họ cho là hàng giáo phẩm đă không lên tiếng theo cách thức họ mong muốn.”
 

     Đoạn văn trên rơ ràng là để trả đũa báo chí cũng là để dập tắt những dư luận bất lợi trong cộng đồng tỵ nạn nhắm vào HĐGM nói chung và nói riêng một số các giám mục đang du lịch quyên tiền tại Hoa Kỳ. Phương pháp áp dụng là vừa đánh vừa xoa. Xoa nhiều hơn.
     Trong khi hầu như tất cả giáo dân tỵ nạn bất b́nh với các giám mục th́ LHTT nói: Chúng ta đau ḷng chứng kiến báo chí nhân danh tự do ngôn luận  chĩa mũi Dùi vào các giám mu.c. Không biết LHTT nói chúng ta đây là những ai? Quí vị cứ tưởng chỉ có dăm ba ngoe nhân danh tự do ngôn luận nói bậy, c̣n tất cả con chiên ủng hộ thái độ im lặng của HĐGM? Quí vị sống trong tháp ngà nên mới không nghe được “tiếng than dậy đất” bên ngoài. Xin hỏi riêng Lm Trần Công Nghị ai đă nhân danh quyền tự do ngôn luận để chĩa mũi dùi bậy? Chúng tôi buộc ḷng phải trở lại việc cách đây 6 năm cha Nghị đưa lên trang web VietCatholicNews của cha hàng chục bài báo của CS trong nước chửi bới, bôi bẩn, và đánh phá Lm Nguyễn Văn Lư. Cha Nghị làm thế nhân danh cái ǵ? Có thể nói là Lm Trần Công Nghị nhân danh quyền tự do ngôn luận chĩa mũi dùi vào cha Lư không? Lm Nguyễn Văn Lư đứng lên tranh đấu đ̣i tự do tôn giáo và các quyền tự do dân chủ cho đất nước th́ bị cha Nghị cho đăng trên website VietCatholicNews những bài của CS từ trong nước gởi ra bôi bẩn và đánh phá. HĐGM im lặng trước các bất công xă hội và các thảm cảnh đầy rẫy trên quê hương bị báo chí phê phán. Như vậy giữa Lm Trần Công Nghị và báo chí, ai nhân danh quyền tự do ngôn luận chĩa mũi dùi? Ai không? Cha Lư làm đúng hay HĐGM làm đúng? Ai đáng bị chĩa mũi dùi? Ai không? Có phải HĐGM muốn con chiên cũng phải im lặng như các ngài, không được chống CS nữa? Xin nhớ rằng con chiên là giáo dân nhưng đồng thời c̣n là con dân của Tổ Quốc, có bổn phận đối với đất nước. Xin thưa rơ các đức GM như vậy, và cũng xin được một lần nói thẳng, thời nay không phải cứ hồng y, giám mục nói là con chiên phải nghe. Chuyện đó xưa rồi. Con chiên chỉ biết nghe theo lẽ phải, vâng giữ lề luật của Chúa  và của GH, làm tṛn trách nhiệm và bổn phận công dân của ḿnh đối với quê hương và dân tô.c. Các giám mục cũng cứ làm thế đi. Tiếng nói của các ngài con chiên sẽ nhận ra và nghe theo. Các ngài nói tiếng nói khác. Con chiên làm sao nghe tiếng các ngài được mà theo. 
 

     LHTT trách cứ báo chí không chĩa mũi dùi vào thủ phạm chính là CS. Điều này th́ xin thưa, quí vị khỏi mất công lo cho mệt xác. Chĩa mũi dùi vào CS là chuyện tất nhiên rồi. Nhưng chiến thuật điều binh là phải thanh toán các chướng ngại trước rồi mới tấn công vào mục tiêu sau. Lư do truyền thông chĩa mũi dùi vào các giám mục theo LHTT là v́ họ cho hàng giáo phẩm đă không lên tiếng theo cách thức họ mong muốn. Đây là một quyết đoán hoàn toàn sai lầm và vu khống. Có hai khía cạnh cần lưu ư là vấn đề có lên tiếng không và vấn đề lên tiếng như thế nào. Như mọi người đều thấy, HĐGM chưa hề bao giờ lên tiếng th́ làm sao LHTT nói được rằng HĐGM không lên tiếng theo cách thức truyền thông mong muốn. Trừ khi HĐGM đă có lên tiếng mà không lên tiếng theo ư truyền thông th́ mới nói thế đươ.c. Báo chí chỉ nói lên nguyên vọng của giáo dân. Trước hết giáo dân chỉ cầu xin HĐGM lên tiếng cho cái đă, chứ có đ̣i hỏi các ngài phải lên tiếng thế này thế nọ đâu. LHTT ǵ mà nói một câu thôi cũng đă vừa trật lấc, vừa hàm hồ lại vừa ác ư. Xin nói lại cho rơ một lần nữa. Giáo dân chỉ xin HĐGM lên tiếng đúng sự thật và theo lương tâm về các vấn đề mà nhiệm vụ rao giảng Phúc Âm đ̣i hỏi thôi, chứ chẳng đ̣i hỏi các ngài phải lên tiếng theo cách thức của ai cả.
 

     Nếu HĐGM không dám lên tiếng th́ ít nhất cũng xin các ngài hăy giữ im lặng cho.  Xin các ngài cũng đừng xúc phạm đến nỗi đau của những người đă phải tan mát gia đ́nh, mất cả quê hương.
     Tượng Đức Mẹ Pieta bị CS đập nát. Nếu các ngài không thể nhỏ được ít giọt nước mắt  th́ cũng xin để cho con chiên được giữ lại tượng Đức Mẹ nguyên trạng như một chứng tích tội ác trong lịch sử. TGM Ngô Quang Kiệt đ̣i sửa lại tượng với mục đích ǵ. GH vẫn chủ trương bảo tồn các di tích thánh như gỗ cây Thánh Giá Chúa bị đóng đinh, khăn liệm xác Chúa, các h́nh cụ dùng tra tấn các thánh tử đạo thời xưa v.v. Đây là cách thức TGM Ngô Quang Kiệt lên tiếng.
 

     Trừ một số rất ít oi con cái bọn CS đi làm ăn ở ngước ngoài, c̣n đại đa số người Việt Nam sinh sống tại ngoại quốc đều là người tỵ nạn CS. Các ngài không cảm được nỗi đau của những kẻ đánh mất quê hương. Các ngài gọi con chiên là bọn tha phương cầu thực, các ngài có biết con chiên đau đớn và tủi nhục đến cỡ nào không? Đây là cách thức HY Pham Minh Mẫn lên tiếng.
     TGM Ngô Quang Kiệt khen Nguyễn Tấn Dũng khéo léo và rất cương quyết (trong vấn đề thương thuyết với Ṭa Thánh). TGM Kiệt c̣n quả quyết tại VN có tự do tôn giáo. GM Nguyễn Văn Ḥa và GM Mai Thanh Lương nói trắng Lm Nguyễn Văn Lư làm chính Trị. HY Phạm Minh Mẫn cũng ám chỉ như thế. Đấy là cách các vị đại diện GH lên tiếng. Thật là thầnsầu quỉ khốc.
 
     Con chiên bỏ nhà bỏ cửa trốn ra đi. Người chết ngoài biển. Kẻ gởi thây trên rừng. Các ngài dửng dưng và thản nhiên đứng nh́n không một lời an ủi. Bây giờ những người này tạm có được cuộc sống yên b́nh dễ thở th́ các ngài đổ xô lớp này rồi lớp khác đến xin tiền. Các ngài nghĩ thế nào? Có những con chiên đă tự ví ḿnh như ḅ sữa để các ngài đến vắt. Nghe mà đau nhói trong tim. Các ngài đi xin tiền th́ cứ nói là xin tiền. Nói đi làm mục vụ để làm ǵ?  Địa phương nào đă có giáo hội địa phương đó lo vấn đề mục vụ rồi. Nếu thiếu mục vụ th́ chắc chắn ở trong nước thiếu chứ ngoài này không thiếu. Xin các ngài yên tâm, đừng lo giáo dân VN ở nuớc ngoài thiếu người lo mục vụ để tránh trường hợp các đấng bản quyền địa phương buộc ḷng phải có hành vi dằn mặt các ngài như mới xẩy ra ở dưới vùng nam California . 
 

     Các ngài xin tiền về lo công việc GH là chuyện chính đáng và cần thiết. Nhưng vấn đề là cách xin và cách xài đồng tiền mà các ngài quyên góp được có hợp lư không.
-   Về Cách Xin Tiền:     H́nh ảnh một đức cha ăn mặc phẩm phục giám mục đứng cuối nhà thờ ngửa tay trước mặt con chiên ông đi qua, bà đi lại xem chừng không đẹp mắt tí nào. Can đảm thiê.t. Không sợ người Mỹ cười! Con chiên thấy cảnh này cũng phải cúi gầm mặt mà đi. 
 

     Các giám mục đến những nơi hội họp tiếp đón nhưng lại tránh lá cờ vàng ba sọc đỏ, hoặc bắt con chiên không được treo cờ. Các ngài sợ CS, nể CS, hay ǵ ǵ đó là quyền hay ư thích của các ngài. Nhưng các ngài cũng nên biết, đáo giang th́ tùy khúc và nhập gia th́ tùy tu.c. Lá cờ này là biểu tượng của lẽ sống, là linh hồn của con chiên tỵ na.n. Nếu không có lá cờ này th́ liệu có những cộng đồng tỵ nạn để các ngài đến xin tiền không? 
 

     Xin thử tưởng tượng thế này: gia đ́nh ông A đang làm đám giỗ trong nhà, người bạn của ông A đến rủ con ông A đi nhẩy đầm hay coi đại nhạc hô.i. Việc đó nên chăng? Trong lúc con chiên tỵ nạn đang đau buồn tưởng niệm ngày 30-4, các đức GM đến thăm đă không có một lời an ủi, chia sẻ đau buồn với con chiên, c̣n tổ chức yến tiệc linh đ́nh v.v.. Thế đấy. Đại khái có khác ǵ chuyện gia đ́nh ông A. Việc đó nên chăng? Con chiên to nhỏ x́ xầm đến tai th́ có đức cha lên ṭa giảng kêu gọi hiệp nhất, đừng nghe những lời đồn thổi nhảm nhí trên báo, trên internet để sinh ra bất ḥa. Trước khi các GM đến con chiên vẫn hiệp nhất vui vẻ. Chỉ v́ sự có mặt của các ngài nên mới sinh chuyê.n. Như vậy th́ sự bất ḥa phát sinh từ đâu? Ai là nguyên nhân sinh ra sự bất ḥa? 
 

     Sang Mỹ xin tiền, các GM cũng nên có đôi ba câu chuyện làm quà. Có ngài đem chuyện một linh mục tuyên úy quân đội sau 30-4-75 bị CS bắt đi cải tạo v́ chuyện sex. Có phải là chuyện CS kể cho đức cha đem sang Mỹ làm quà cho con chiên? 32 năm nay con chiên không ai nghe chuyện này. Kể ra CS tốt thiệt, chúng có ḷng làm sạch GH? Được vậy th́ tốt quá rồi c̣n ǵ. Thế c̣n chuyện hàng trăm linh mục tuyên úy khác cũng cải tạo th́ sao? Đức cha có nghe kể không? Đức cha có nghe chuyện cha Bảng tuyên úy tổng y viện Cộng Ḥa chết ũ tù ra sao không? C̣n nhiều. Nhiều lắm. Làm công tác tỵ nạn vận mà kể những chuyện đại loại như thế không ép phê đâu thưa đức cha. Xin các đức cha nhớ đổi đề tài khác ăn khách hơn. 
 

     Những chuyện trái tai gai mắt như thế bị con chiên phản ứng, chắc các đức cha cũng đă được báo cáo la.i. Thế mà các ngài vẫn tỉnh bơ.  Chó sủa mặc chó.  Các ngài vẫn đứng cuối nhà thờ ngửa tay xin tiền được th́ có phải là thánh sống không. Người trần tục như các con chiên không thể nào siêu được như thế. Can đảm lắm th́ cũng phải kiếm cái ǵ che mặt lại đă rồi mới dám làm.
 

-   Về Cách Xài Tiền :   Những cách thức xin tiền của các đức cha VN khi sang Mỹ đại loại như trên th́ ôi thôi nhiều vô số kể. Kể hoài cũng không hết. C̣n cách xài tiền của các ngài th́ cũng không phải là ít.
     Đức HY Phạm Minh Mẫn sang Mỹ xin tiền lập được một bệnh viê.n. Nghe đâu cái bệnh viện nay đă được CS quản lư dùm để lo chữa bệnh cho các đồng chí đảng viên. Đổi lại, nhà nước tặng cho Đức HY một cái bằng khen để treo trong nhà cho đẹp mắt. Không biết chuyện này có thực không. Con người mới là vốn quí. Một cái bệnh viện thôi nhằm nḥ ǵ. Nhiều gia đ́nh có con em đổi cả sinh mạng lấy cái bằng liệt sĩ kia mà. Bằng khen cũng đáng lắm chứ?!  Đặt tên cho kiểu xài tiền này là kiểu “cốc ṃ c̣ xơi”. Nên chăng? Đă có bài hát v́ tôi là linh mu.c. Biết đâu rồi sẽ chẳng có nhạc sĩ nào đó cảm tác thành bài v́ tôi là hồng y?
 

     Việc làm của đức Hồng Y là việc đáng ca ngợi, nhưng nó cũng nói lên sự ngây thơ của những người tin vào sự thành tâm của CS. Chuyện này cho thấy rơ cái ḷng tham vô đáy của CS. Nói chung các vị đi ngoại quốc xin tiền về đều bị CS lô.t. Không nhiều th́ ít. Không cách này th́ cách khác. Trường hợp đức Hồng Y gọi là cướp trắng. Nạn cướp trắng hay lột sạch có khi xẩy ra ngay tại phi trường khi các ngài đem tiền về. CS gài bẫy mà toàn bẫy đô.c. Nạn nhân sau khi bị cướp c̣n cho là ḿnh may mắn. Đem được tiền về đến nhà phải chia tứ lục với CS là chuyện đương nhiên. Những vị đi xin tiền ai cũng biết thế, nhưng tiền chùa mà. Quí vị đâu có ke. Dù sao cũng thắng hoặc cùng lắm là huề thôi.


     Chuyện đi ngoại quốc xin tiền th́ phải nói Đ/C Nguyễn Văn Sang là người nổi

tiếng vô đi.ch. Ngài đi khắp năm châu bốn bể. Đi luôn cả dịp lễ Phục Sinh. Đi một vài tháng liền là chuyện thường. Cách xài tiền quyên cúng của ngài cũng lừng danh thế giới CS và cả thế giới tự do nữa. Ngài sắm xế xịn chỉ thua Vơ Văn Kiê.t. Ṭa giám mục Thái B́nh được một linh mục nhạc sĩ nổi tiếng sang Mỹ khen là cực kỳ xa hoa. Ngài c̣n xây nhà thờ chính ṭa mới sau khi đập bỏ ngôi thánh đường cũ khá đồ sộ và kiên cố. 


     Cách ăn xài như thế cho thấy Đ/C Sang là một điển h́nh của hai khuynh hướng xài tiền kiếm đươ.c. Một là làm một cái ǵ đó để tiếng lại cho người đời sau, và hai

là t́m thỏa măn những đ̣i hỏi thụ hưởng các tiện nghi hiện đa.i. Báo chí đă nói rất nhiều về nạn các linh mục đập bỏ nhà thờ cũ mặc dầu hăy c̣n xử dụng tốt rồi đi Mỹ xin tiền xây nhà thờ mới. Hiện nay lại mới xuất hiện khuynh hướng các đấng bậc ở bên Mỹ gom bi đem về xứ sở hay làng quê của ḿnh để xây công tŕnh kỷ niê.m. Tất cả đều nằm trong mơ ước được để tiếng lại cho đời của các ngài. Đi liền với khuynh hướng để tiếng lại là sự đam mê  hưởng thụ vật chất. Bà con về VN kể lại các linh mục xài xe hơi, xe gắm máy đắt tiền hiện nay không phải ít. C̣n chuyện sắm giàn nhạc, gắn máy lạnh nhà xứ, xài phone tay v.v. đều là chuyện quá thường. Tội cho một số các linh mục truyền giáo tại các vùng sâu nghèo nàn. Những vị này thường không có người quen ở ngoại quốc. Có vị chạy vạy dựng lên được một cái “cḥi thờ” kín đáo tránh được mưa gió là mừng lắm rồi. Hiện nay mạnh giám mục, giám mục kiếm chác. Mạnh cha xứ, cha xứ xoay xở. T́nh trạng thật là hỗn loa.n. Không thấy có vị giám mục nào đề ra sáng kiến. Chẳng hạn như nếu trong một giáo phận, GM gom tất cả mọi thứ tiền quyên góp được về một mối. Rồi ngài phân phối tùy theo t́nh h́nh và nhu cầu của từng giáo xứ. Ưu tiên cho các giáo xứ truyền giáo vùng sâu nghèo khó. Cấm chỉ đập bỏ những thánh đường c̣n xử dụng tốt. Đẹp hơn nữa là có thể giúp đỡ cho những đền chùa miếu mạo chẳng trông nhờ vào đâu đươ.c. Được như vậy chắc chắn vừa phát huy tinh thần liên đới trách nhiệm, vừa thắt chặt t́nh huynh đệ giữa các linh mục trong cùng một giáo phận, tránh được nạn đèn nhà ai nấy rạng lâu nay, lại đỡ được những phí phạm vô bổ. Hơn nữa đến với những đồng bào khác tôn giáo theo cung cách đó, ít nữa người lương cũng nh́n Chúa một cách có thiện cảm hơn.     


     Trở lại việc các giám mục sang Mỹ xin tiền bị chống đối.
     Thực ra sự kiện các ngài bị chống đối phát sinh từ một nguyên nhân rất nhậy bén có tính cách chính trị chứ không v́ vấn đề xin tiền. Đó là việc VC đưa cha Lư ra ṭa và bịt miệng ngài. Trước sự việc như thế mà HĐGM im lặng và bỏ mặc khiến người tín hữu cho rằng các giám mục cũng chẳng khác ǵ các tư tế và luật sĩ trong thí dụ người Samari trong Phúc Âm. Các ngài giảng lời Chúa nhưng các ngài không thực hành lời Chúa. Đă thế chỉ được cái đi xin tiền là giỏi. Một số GM c̣n mạnh miệng kết án cha Lư làm chính trị. Các vị đó chính là người châm dầu vào lửa. Như thế làm sao giáo dân tỵ nạn không uất ức.


     Lâu nay giữa giáo sĩ và giáo dân có sự khác biệt rơ ràng trong quan niệm thế nào là chính trị và giáo sĩ có được tham gia chính trị không. Các giám mục và đa số linh mục VN đều đă học giáo luật nhưng lại vô t́nh hay cố ư cắt nghĩa sai luâ.t. Vấn đề này chi bằng căn cứ vào giáo luật và lời dậy của đức cố giáo hoàng Gioan Phaolo II là hết c̣n ông nói gà bà nói vi.t. Giáo luật viết như sau:
• Điều 285, 3:    Cấm các giáo sĩ đảm nhận những chức vụ công quyền có kèm theo việc
                           hành xử quyền bính dân sự.
• Điều 287, 2:    Các giáo sĩ  không được tham gia tích cực vào các đảng phái chính trị,
                           hoặc dự phần lănh đạo trong các nghiệp đoàn.
Và quan điểm của đức Gioan Phaolo II càng chỉ cho chúng ta thấy rơ hơn:
“Đừng hiểu chính trị theo nghĩa hẹp! Giáo Hội có bổn phận phải rao giảng Tin Mừng, mà trong Tin Mừng có con người, tức là có nhân quyền, nhân phẩm, tự do và lương tâm cùng tất cả những ǵ thuộc về con người. Nếu tất cả những cái đó có một giá trị chính trị th́ tôi làm chính trị, v́ tôi bênh vực con ngườị”


     Căn cứ vào các khoản giáo luật và giáo huấn trên mà xét, cha Lư có làm chính trị hay không th́ đă quá rơ ràng. Ngài bênh vực con người chứ đâu có tranh quyền đoạt vị. Ngài giúp ư kiến, cố vấn cho những người tranh đấu thôi chứ ngài đâu có thay thế họ điều hành đảng phái. Thế mà không hiểu sao các giám mục lại nói cha Lư làm chính trị? Hơn nữa nếu đối chiếu việc làm của cha Lư với một số các linh mục hiện là dân biểu quốc hội VC như Nguyễn Tấn Khóa, Vũ Thanh Lịch, Huỳnh Công Minh, Phan Khắc Từ và một số khác là thành viên của cái gọi là Mặt Trận Tổ Quốc như Nguyễn Công Danh, Trương Bá Cần, Trần Thiện Cẩm v.v. th́ xin hỏi quí vị LHTT ai là người thực sự làm chính trị đảng phái, ai làm chính trị công dân? Giáo dân tỵ nạn không thể hiểu được tại sao, v́ lư do ǵ các đức hồng y, tổng giám mục, giám mục lại kết tội cha Lư làm chính trị, c̣n các linh mục kia th́ lại không được coi là làm chính trị? Rơ ràng như vậy mà khi giáo dân đứng lên phê phán HĐGM, th́ LHTT lại phán là báo chí “nhân danh quyền tự do ngôn luận chĩa mũi dùi vào các giám mục”.


     Trong bài Nhận Định, sau khi xác định lập trường ủng hộ HĐGMVN, quí vị LHTT đưa ra lời khuyên như sau: “Chúng ta hăy tiếp tục cầu nguyện cho các vị giám mục tiếp tục can đảm trong sứ mệnh mục tử và tiên tri của ḿnh theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. Trước vận nước nổi trôi, Giáo Hội luôn đồng hành trong vui mừng và hy vọng, trong đau buồn và âu lo của đồng bào như đă được khẳng định trong Hiến chế “Vui Mừng và Hy vọng …..”
     Quí vị nói GH luôn đồng hành, nhưng đồng hành với ai. Không lẽ GH đồng hành một ḿnh? Quí vị khuyên cầu nguyện cho các vị mục tử được can đảm theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. Vấn đề này nói vậy mà quan trọng lắm đấy. Cầu nguyện cho các đức GM là việc rất nên và cần thiết. Tuy nhiên cần phải phân tích cho thấu đáo vấn đề mới được để “ḷng đạo” tránh rắc rối. Quí vị LHTT tuyên bố ủng hộ lập trường của các GM. Như thế là ủng hộ sự giữ im lặng triền miên của các ngài. Quí vị cho thái độ im lặng đó là can đảm được Thánh Linh hướng dẫn. Xin đưa ra một vấn nạn thế này để xin quí vị giải đáp dùm. Cùng một chức vụ phải đối phó với cùng một vấn đề như nhau là đối phó với CS, đức TGM Nguyễn Kim Điền th́ mạnh mẽ lên tiếng, c̣n TGM Nguyễn Như Thể hoàn toàn im lă.ng. Quí vị cho rằng TGM Nguyễn Như Thể can đảm. Phải chăng quí vị muốn nói đức TGM Nguyễn Kim Điền cáy hoặc thỏ đế? Đấy là vấn đề thứ nhất. Vấn đề thứ hai là Đ/C Thể được Thánh Linh hướng dẫn. Vậy Đ/C Điền th́ sao? Ngài không được Thánh Linh hướng dẫn? Có nên lư luận là v́ Đ/C Điền không đưọc Thánh Linh hướng dẫn nên mới bị VC sát hại?  Tôi không hiểu biết nhiều về Thần Học và Giáo Hội ho.c. Với một trí hiểu tầm thường, tôi nghĩ rằng ơn Chúa Thánh Thần ban cho tôi là một lương tâm chính trực và một lương tri trong sáng để có thể phân biệt được đúng/sai, chánh/tà, thiê.n/ác, phải/quấy, tốt/xấu v.v. Những ǵ tôi coi là đúng-chánh-thiê. n-phải-tốt th́ tôi làm. C̣n những cái sai-tà-ác-quấy-xấu th́ tôi tránh. Rồi khi đă biết việc ǵ nên làm th́ tôi phải làm chết bỏ, nghĩa là dù có phải hy sinh đến tính ma.ng. Đó là ơn Thánh Linh soi sang cho tôi. Mong sao điều tôi hiểu về ơn Thánh Linh như thế là đúng. Điều tôi muốn nói với quí vị LHTT là chúng ta (tôi xin nhấn mạnh chữ chúng ta) không nên lấy Thánh Linh ra mà biện giải hoặc che chắn tùy tiê.n. Không nên đặt người tín hữu ít hiểu biết vào bất cứ một nan đề giáo lư nào. Thiên Chúa chỉ nên đến với Ngài bằng con tim. Đẩy con người đến với Chúa bằng lư trí dễ thất bại lắm. Nói như quí vị, thật sự là đẩy giáo dân vào những nan đề rất khó gỡ. Thí dụ như nói Phúc Âm dậy phải thương yêu kẻ thù. Nhưng Phúc Âm cũng nêu hành động Chúa đích thân ra tay đuổi những người buôn bán trong đền thờ. Hoặc Chúa ví các tư tế trong đền thờ như những mồ mả bên ngoài quyét vôi trắng, bên trong là xác chết thối rữa.  Tôi thiển nghĩ cũng như đồng tiền có hai mặt, các vấn đề trong Phúc Âm cũng có các mặt tương phản của nó. Tôi phải thương yêu kẻ thù của tôi, phải cầu nguyện những điều tốt lành cho nó. Nhưng tuyệt đối tôi cũng phải chận lại bàn tay tội ác của nó, nói cho nó biết những cái xấu nó làm. Nếu nó cứ cố t́nh gây hại những người thân của tôi, tôi nhất quyết bằng mọi cách phải chận đứng hành động của nó la.i. Khi tôi cảm thấy nó là tên bất trị, tôi phải cương quyết kêu cảnh sát c̣ng tay nó. Không thể khoan nhượng măi đươ.c. Nó ở trong tù tôi có thể giúp đỡ cha mẹ vợ con nó, có thể đến thăm và đem đồ ăn cho nó ở trong tù. Tóm lại thương nó th́ thương, nhưng tôi nhất quyết phải chận bàn tay gây tội ác của nó la.i. Đó là đại khái cách tôi hiểu vấn đề thương yêu kẻ thù trong Phúc Âm. Người tín hữu thường rất đơn giản trong vấn đề sống đa.o. Gặp những vấn nạn như tôi vừa nêu trên mà không được lư giải tường tận, đức tin của họ rất dễ bị chao đảo. Không biết các quí vị LHTT và các đức GM có nghĩ đến vấn đề này không.


     Nói cụ thể về vấn đề chống cộng, tôi thấy rằng giáo dân tuyệt đối không yêu cầu HĐGM phải đứng lên chống cô.ng. Họ chỉ mong sao các ngài làm đúng và làm tṛn sứ mệnh tông đồ của các ngài như vạch trần những sự gian trá và tệ tha hóa của xă hội ngày nay, Phản đối sự đàn áp của cường quyền, tố cáo những bất công của chế độ, nói thay cho những người thấp cổ bé miệng, bênh vực những kẻ bị đàn áp bóc lột, cung cấp nơi nương tựa cho những người kém may mắn v.v. Nhiều hồng y, giám mục trên thế giới lớn tiếng tố cáo các chính quyền trong khi HĐGMVN im tiếng th́ lại cho là khôn ngoan, mà là sự khôn ngoan được Thánh Linh hướng dẫn! Giáo dân b́nh thường làm sao mà hiểu đươ.c. Đâu có phải chỉ có HĐGMVN mới gặp khó khăn. Các đức GM Zimbabwe hoặc Venezuela  chẳng hạn bị chính quyền sở tại đe dọa lắm chứ. Nếu hàng giáo sĩ VN ngày nay chỉ biết dựa vào sự ưu đăi của chế độ lo phát triển những cái bên ngoài mà bỏ quên việc lo tu đạo, người ta e rằng GH sẽ lâm vào t́nh trạng của GH Âu Châu thế kỷ XV thời Luther.
 
     Bài viết đến đây cũng đă dài, Chúng tôi xin được đi vào phần kết thúc.
     Xin được nêu 3 sự kiện sau đây:
-    Sự kiện thứ nhất đă được nói đến ở trên. Đó là việc VietCatholicNews trước đây đăng những bài báo ở trong nước của VC đánh phá và bôi lọ cha Lư. Nay cơ quan truyền thông này lại chủ trương và đăng bài Nhận Định công nhận sự chính đáng của cuộc đấu tranh của cha Lư. Lập trường của VietCatholicNews xoay như chong chóng. Tôi gọi đường lối truyền thông này là truyền thông trở cờ.


-    Sự kiện thứ hai cũng đă được nói đến ở trên về lá thư của tác giả Người Con Gái Bến Củi. VietCatholicNews đăng tải một tài liệu nặc danh. Tôi gọi lối làm truyền thông này là truyền thông gian trá.


-    Sự kiện thứ ba tôi muốn nói về chúc thư của đức cố GM Nguyễn Quang Tuyến. Hiện nay có 2 chúc thư. Một được gọi là Lời Trăn Trối của Đ/C Nguyễn Quang Tuyến do Lm Nguyễn Hữu Lễ nghe lời chính đức cha Tuyến và thuật la.i. Một nữa gọi là Di Chúc đưọc nhà báo Tú Gàn phóng lên internet sau khi Lời Trăn Trối do cha Lễ phổ biến, và được Lm Trần Công Nghị đăng lại trên VietCatholicNews. Ngay sau khi cha Trần Công Nghị phổ biến Di Chúc do ông Tú Gàn tung ra th́ Lm Nguyễn Huy Tạo ở trong nước thuộc giáo phân Bắc Ninh xác nhận Di Chúc này là do Lm Cosma Hoàng Văn Đạt giáo sư đại chủng viện Hànội viết thay đức cố GM Nguyễn Quang Tuyến sau khi ngài đă qua đời để dậy dỗ giáo dân Bắc Ninh chứ không phải được đức cố GM viết để la.i. Cha Tạo đă dẫn chứng sự ngụy tạo Di Chúc bằng việc cha Cosma Hoàng Văn Đạt phịa ra chuyện bà cố đức cha bị chó cắn đứt ngón tay. Sự việc bà cố bị chó cắn đứt ngón tay là có thật, nhưng xẩy ra 4 ngày sau khi đức cha đă qua đời. Điều rất đặc biệt là cả hai Lm Nguyễn Hữu Lễ và Nguyễn Huy Tạo đều thề xác nhận sự thật và đem sự tồn vong đời sau của linh hồn ra để bảo đảm. Một tín hữu b́nh thường cũng không giám liều lĩnh thề độc như thế phương chi lại là linh mu.c. Cho nên đối với người công giáo, lời thề như thế là lời thề đáng tin. Lm Trần Công Nghị phổ biến một di chúc giả do Lm Cosma Hoàng Văn Đạt phải được đánh giá sao đây? Nếu cha Nghị đă biết di chúc đó là di chúc giả mà c̣n phổ biến th́ rơ ràng cha Nghị làm truyền thông bi.p. C̣n nếu cha vô t́nh không biết th́ phải cải chánh sau khi đă khám phá ra đó là đồ giả. Nếu không cải chính th́ trách nhiệm càng nặng hơn. Đó là cố t́nh bịp bơ.m. Một cơ quan truyền thông xưng danh là của GH mà bịp dư luận th́ người ta sẽ nghĩ ra sao về GH? Truyền thông như thế tôi gọi là truyền thông bi.p.


     Các thành viên trong LHTT cần biết các sự việc như trên để lên tiếng tự bảo vệ danh dự. Nếu quí vị không lên tiếng th́ LHTT rất khó tránh khỏi những điều tiếng như VietCatholicNews. người ta sẽ coi các vị là “Ceux qui ressemblent s’assemblent” (ngưu tầm ngưu mă tầm mă). Quí vị nên bỏ hai chữ CG đi, v́ e rằng quí vị làm ô danh GH. Ngay cả trường hợp quí vị lên tiếng để tự bảo vệ thanh danh của ḿnh th́ việc quí vị ra bản Nhận Định cũng chẳng đưa đến kết quả đươ.c. Huống hồ một LHTTCGVN bị các điều tiếng là trở cờ, gian trá, và bịp bợm th́ phỏng làm nên cơm cháo ǵ. Quí vị lấy thúng úp voi. Sức mấy! Nhớ coi chừng kẻo bị voi đa.p.
    
 
Duyên-Lăng Hà Tiến Nhất