Nhất Hạnh, Một Ḍng Sông Đă Chết

            Quách thị Tam Thê

***

(Đây là một tuyển tập gồm nhiều bài. Bài nầy là phần 3 có tên là
Nhất Hạnh, một ḍng sông đă chết)

 

 

Phần ba. Nhà nước CHXHCNVN đánh phá Tôn Giáo, sách lược “ba trong một” trong cách nh́n tham chiếu. 

 
31. Nhà nước CHXHCNVN đánh Tôn Giáo: Ba loại h́nh ứng xử; Ba cấp độ đánh phá.

Ba loại h́nh ứng xử

Tùy thời điểm (Thời);

Tùy nơi chốn (Xứ);

Tùy từng người (Vị)  

Ba cấp độ đánh phá.

311. Sách lược “ba trong một”: Đánh Nâng đở của nhà nước CHXHCNVN với GHPGVNTN. (bao gồm: Sách nhiểu-đe dọa-mạ lỵ).

312. sách lược “ba trong một”: Đánh Thăm ḍ của nhà nước CHXHCNVN với GHPGVNTN. (bao gồm: Mua chuộc).

313. Sách lược “ba trong một”: Đánh triệt hạ của nhà nước CHXHCNVN với GHPGVNTN. (bao gồm: Đánh-phá. Vu khống cũng nằm trong loại h́nh đánh phá nầy).

 
 

Chính quyền CHXHCNVN Đánh Phá Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN), điều nầy không c̣n là phản ứng tùy tiện mà nó đă được nâng lên hàng sách lược chung. Kế hoạch đánh phá Tôn Giáo được hỗ trợ kinh phí từ ngân sách nhà nước. Theo đây, đảng có trường lớp đào tạo cán bộ chuyên ngành: Tôn Giáo vận; họ đánh phá Tôn Giáo có bài bản, với tầm mức qui mô, được chỉ đạo sâu-sát trong từng thời điểm khác nhau và nhất là được thực hiện bởi cơ quan chuyên ngành. Điền h́nh là với:

Chỉ thị “mật của Đảng để ngày 17-07-1993; Chỉ thị “tuyệt mật” của bộ Nội-vụ đề ngày 18-07-1993. Vơ Văn Ái, công bố tài liệu mật của bộ công an chỉ đạo đàn áp Tôn Giáo (UBBVQLN Việt Nam). Nguyễn Đức Khiêm, Thực trạng t́nh h́nh Phật Giáo nước ta và những giải pháp ổn định (2005-03-03); Huỳnh Hữu Chiến, Tổng cục an ninh bộ công an báo cáo (2005-04-05); Lê Đức Hùng, Về giải pháp đối với những phần tử lợi dụng phái Phật Giáo Ấn Quang (2005-03-03); Lê Đ́nh Luyện, Xem xét mặt hoạt động của tổ chức Gia Đ́nh Phật tử từ góc độ công tác an ninh (2005-03-03); Trần Tư, Công tác đấu tranh chống phản động lợi dụng đạo Phật trong t́nh h́nh mới. 2005-03-03 . Bên cạnh đó,  

Những loại Đặc t́nh Tôn Giáo cộng sản “nằm vùng” trong VHĐ

Những người cộng sản qua lớp áo choàng nhà sư, người mà tôn thờ cộng-đảng trên cả Phật-Tăng, người đă “nằm vùng” trong GHPGVNTN từ lâu, số người nầy chẳng những là cao giọng hô hào “bỏ Ca sa khoát chiến bào” mà c̣n sẳn sàng dâng cả linh hồn, chùa-viện, cho cộng đảng nữa, đó là những: Sư cụ Phạm Thế Long trụ tŕ chùa Cổ Lễ tại phủ Xuân Trường, tỉnh Nam Định. Sư cụ Trí Độ người mà tùng nói: “Từ ngày được ánh sáng của chủ nghĩa Mác soi đường, tôi mới thấy rơ con đường ḿnh đi”; Kim cương Tử; Sư cụ Minh Nguyệt, trưởng ban, Ban liên lạc Phật Giáo yêu nước 1976; Sư Thiện Hào, người mà tuổi đảng cao hơn tuổi-chùa; Sư Pháp Lan, chùa Khánh Hưng Saigon; Sư Trí Dũng, chùa Nam Thiên nhất trụ (Thủ Đức); Sư Hiển Pháp, sư Từ Hạnh; Bên cạnh đó là Vơ Đ́nh Cường, Tống Hồ Cầm, đều là cộng sản nằm vùng trong TW Gia đ́nh Phật tử. Chính những tên đặt t́nh Tôn Giáo nầy đă là những phần tử “cầm đèn chạy trước ô tô” khi cộng sản vào chiếm miền nam 30-4-75. Chính những người cộng sản “nằm vùng” trong Viện Hóa Đạo đă rước cộng sản vào thành chứ không phải GHPGVNTN rước cộng sản vào như một số người đă từng lầm tưởng.

Cũng chính “những cánh tay nối dài của đảng” nầy, họ là những người hợp tác đắc lực cho Duẫn, Chinh, Đồng, Thọ (Lê Duẫn, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Lê Đức Thọ) mở đầu chiến dịch nhuộm Đỏ cả nước theo định hướng XHCN. Chính những nhà sư giáo gian nầy đă “dẫn đường hưu chạy” trong đánh phá GHPGVNTN. Vấn nạn dẫn đường hưu chạy” trong Pháp nạn GHPGVNTN là do đâu? Xin thưa đó là do: Cá nhân đặt trên tổ chức và t́nh cảm với GH nhặp nhằng, như điều mà được biết:  Về mặt công dân, một Tăng sĩ có thể tham gia chính trị với tư cách cá nhân, thế nhưng một thành viên GHPGVNTN th́ không thể tham gia đảng phái chính trị và điều nầy luôn được Giáo Hội khuyến cáo, nhắc nhở: "Để tránh mọi ngộ nhận có thể có đối với lập trường và đường hướng cố hữu của Giáo Hội, VHĐ kính yêu cầu quư vị hăy thận trọng, không nên tham gia bất cứ tổ chức nào ngoài tổ chức của Giáo Hội, nhất là những tổ chức có tính cách chính trị. Trong trường hợp vị nào đă tham gia những tổ chức như thế th́ hăy tự nguyện chấp tŕ nghiêm chỉnh tinh thần Thông tư này” (Thông Tư 150/1975/VHĐ/TT/VT).

Tuy nhiên, Trước bối cảnh nhiểu nhương của thời thế th́ một tổ chức Dân sự như GHPGVNTN cũng không tránh khỏi sự chi phối ít nhiều của các thế lực chính trị của thời đại bằng cách nầy hay cách khác; bằng tạo ảnh hưởng hay kể cả việc các đảng phái “cài người” vào trong tổ chức Tôn Giáo nữa. Do vậy đă có một bộ phận thành viên GHPGVNTN hoạt động chính trị theo 2 nhóm: nhóm thân cộng và nhóm chống cộng. Dù rằng Viện Hóa Đạo luôn minh định rơ ràng, trong sáng rằng GHPGVNTN không làm chính trị, thế nhưng với một vài cá nhân hoạt động chính trị nằm trong Giáo Hội Phật Giáo Ấn Quang, dù đó chỉ là hiện tượng đơn lẻ, nhưng thực tế đó cũng không khỏi tạo nên cái nh́n sai lệch với không ít người rằng: Phật Giáo Ấn Quang làm chính trị.  Ông Nguyễn văn Hiếu, Bộ trưởng Bộ văn hóa của Chính phủ lâm thời Cộng ḥa miền Nam Việt Nam 1975 cũng đă nh́n Phật Giáo Ấn Quang theo cách lệch lạc như thế khi ông phát biểu: “Thống nhất Phật Giáo th́ tốt, nhưng Thống nhất với Phật Giáo cách mạng, chứ Thống nhất làm chi với bọn Phật Giáo phản động1. Theo Ông Hiếu, bọn Phật Giáo phản động là chỉ cho Phật Giáo Ấn Quang.

Từ thực tế đó cho thấy: Có một số cán bộ cộng sản qua chiếc áo thành viên GHPGVNTN họ đă hoạt động trong Phật Giáo Ấn Quang. Số nầy, họ nhập nhằng giữa cá nhân với tổ chức và thường th́ chiếc áo thành viên GHPGVNTN lại được cố phơi bày ra trong khi đó một nữa lư lịch cá nhân cộng sản th́ lại cố che dấu đi để sau 1975, đặc t́nh Tôn Giáo cộng sản “nằm vùng” trong VHĐ nầy lại hiện nguyên h́nh trong tổ chức Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam 81. Do đó phải nói rằng GHPGVNTN không làm chính trị mà chỉ có một vài thành phần con buôn chính trị “nằm vùng” trong GHPGVNTN.

Thế nhưng: Cá nhân với tổ chức và t́nh cảm với GHPGVNTN nhặp nhằng vẫn cứ diễn ra, nhất là với một vài cá nhân có tư kiến và chỉ tựa lưng Giáo Hội theo kiểu “hoạt đâu” và sẳn sàng “đổi chác” Tôn Giáo với chính trị để được vinh thân ph́ gia cho riêng nhóm họ.

Cương lĩnh GHPGVNTN cũng đă đề ra hướng đi chung để qua đó tư kiến cá nhân phải hóa giải vào ḍng chảy chung của Giáo Hội như lời mở đầu hiến chương có ghi: Giáo-Hội Phật Giáo Việt Nam Thống nhất không đặt sự tồn tại của ḿnh nơi nguyên vị cá biệt, mà đặt sự tồn tại ấy trong sự tồn tại của nhân loại và dân tộc. Đây chính là cương lĩnh chủ đạo cho hướng đi Giáo Hội suốt hơn 40 năm qua (1964-2007) và cũng cho cả về sau. Vận dụng từ cương lĩnh đó, Viện Hóa Đạo GHPGVNTN ngày nay đă đề ra phương châm: Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống nhất không làm chính trị, nhưng Giáo Hội phải có thái độ chính trị”, thái độ nầy luôn khẳng định về một mô h́nh: Đạo Pháp Trong Ḷng Dân Tộc.

Trong khi đó con đường XHCN luôn muốn chính trị hóa toàn Dân theo hướng phục vụ cho đăng. Tuy nhiên, họ đă gặp phải GHPGVNTN vốn là một tổ chức dân sự độc lập ngoài chính trị; mặt khác đây lại là một tổ chức Tôn Giáo hiện hữu như là vật cản bước tiến XHCN, chính v́ thế nguyên do Pháp Nạn GHPGVNTN cũng bắt nguồn từ đó mà ra và bằng mọi cách họ đă Đánh-phá GHPGVNTN từ suốt hơn 30 năm qua. CHXHCNVN Đánh-phá GHPGVNTN có 2 mô h́nh rơ nét đó là mô h́nh: “Dùng sư đánh sư” và một kia là Dùng Giáo Hội đánh phá Giáo Hội. “Dùng sư đánh sư”, do Nhất Hạnh, Chopbu Đặc T́nh Tôn Giáo vận làm Giáo chủ và một kia là Dùng Giáo Hội đánh phá Giáo Hội, một Giáo Hội do nhà nước dựng lên năm 1981 để đánh phá Giáo Hội Dân lập: GHPGVNTN.  

Bên cạnh loại h́nh “ba trong một” như tŕnh bày trên qua đó cho thấy một h́nh thức kết hợp, đan xen “một lùi, ba tiến” theo chiến lược t́nh thế trong đánh phá GHPGVNTN. Do đó chủ đề: Nhà nước CHXHCNVN đánh phá Tôn Giáo, sách lược “ba trong một” trong cách nh́n tham chiếu, đề tài nầy cũng được nói-bàn trong hệ quả tương quan với nhưng lănh vực thiện hạ sự khác như:
Như Biến cố Phật Giáo 1952, bạo quyền cộng sản khai tử Phật Giáo ở chiến khu 5;
Biến cố Phật Giáo 1968, cộng sản bắt cóc người theo đảng để tuyên truyền chính nghĩa của họ (vụ Ḥa thượng Thích Đôn Hậu); như mượn tay giặc Pháp phá hủy chùa chiền; như qua chiến dịch “nhà không vườn trống” cộng sản cũng “làm cỏ” luôn miếu mạo, Đ́nh Chùa; như Biến cố Phật Giáo 1945, cộng sản giải tán Phật Giáo cứu Quốc; như Biến cố Phật Giáo 1976, Phật Giáo yêu nước ra đời làm “hàng trưng bày” cho XHCN; như Biến cố Phật Giáo 2003, nhóm Giao Điểm mượn danh nghĩa Phật Giáo đánh Phật Giáo; như Tôn Giáo vận “dùng sư đánh sư” qua chiếc áo choàn Phật Giáo V́ Dân Tộc (một loại h́nh đánh ly gián nội bộ GHPGVNTN) v.v… đó là những chủ đề sẽ được tŕnh bày theo cách nh́n tham chiếu.  

Như loài Bạch tuộc luôn biến dạng lúc săn mồi, cũng thế, người cộng sản cũng luôn giấu ḿnh khi đánh phá Tôn Giáo. Nhà nước Đánh-phá Tôn Giáo theo sách lược “ba trong một” như đă nói trên. Tuy nhiên cho dù là biến dang qua bao nhiêu loại h́nh th́ cũng không ngoài sách lược “dùng con đại bàng nầy để khống chế con đại bàng khác”. Đặc t́nh Tôn Giáo hải ngoại về trong nước hoạt động đều có “Đại bàng” giám sát trong từng bước chân đi, theo từng cái ăn , cái ngủ, nghĩ, việc nầy cứ hỏi sư Thích Viên Dung, Thích Pháp Châu, Ḥa Kỳ th́ sẽ rơ thôi.

Cộng sản đánh phá Tôn Giáo, họ chỉ cần đạt được mục đích mà không từ bất cứ phương thức hạ đẳng, đê tiện nào cả, tất cả đều nằm trong cái gọi là chiến lược t́nh thế. Có Ba loại h́nh ứng xử Ba cấp độ đánh phá. Ba loại h́nh ứng xử là: Tùy thời điểm (Thời), Tùy nơi chốn (Xứ) và Tùy từng người (Vị) và Ba cấp độ đánh phá đó là: Đánh nâng đở (Sách nhiểu-Đe dọa-Mạ lỵ); Đánh thăm ḍ (mua chuộc) và Đánh triệt hạ (Trấn-Phân-Cô Kéo)  

Riêng về mô h́nh Đánh triệt hạ, người cộng sản lại kết hợp Đánh triệt hạ với đánh Tùy từng người để qua đó họ đề ra 4 đối tượng khác nhau để đánh theo 4 cách, (Ứng-Xử theo từng đối tượng). 4 cách ứng xử đó là: Trấn-Phân-Cô-Kéo. (Đánh triệt hạ + Tùy từng người = Trấn áp, Phân hóa, lập và lôi Kéo). Cũng trong loại h́nh Đánh triệt hạ thế nhưng lại diễn ra theo 2 h́nh thái là đánh giai đoạn (đánh có ngừng nghĩ) và đánh trường kỳ (đánh không ngừng nghĩ). Vu Khống cũng là loại h́nh trong nhóm đánh triệt hạ (đánh-phá) nói trên.

Điển h́nh về việc đánh không ngừng nghĩ nầy đó là vụ án Thích Huyền Quang, phó Viện trưởng Viện Hóa Đạo 1978. Theo lời Ḥa thượng thuật lại th́ khi bị nhà nước bắt giữ vào những năm 1978, trong thời giam bị giam giữ, có giai đoạn chỉ hơn 90 ngày (3 tháng) mà công an chấp sự đă đấu tố: Ḥa thượng có đến hơn 100 lần; Thường là cứ vào lúc nữa đêm, khi Ḥa thượng c̣n đang ngủ th́ công an chấp sự giựt dậy bảo đi làm việc mà mỗi lần “làm việc” như thế là kéo dài trên 2 tiếng đồng hồ. Đánh không ngừng nghĩ là như thế. 

Cũng cần biết thêm về Ba loại h́nh ứng xử kết hợp với Ba cấp độ đánh phá, những thể loại nầy trong khi đánh phá, họ không ứng xử riêng lẽ từng loại, mà sách lược nầy lại được người cộng sản kết hợp đan xen nhau một cách tinh vi, nhuần nhiển, rằng trong Đánh nâng đở có Đánh thăm ḍ có Đánh triệt hạ hay nói cách khác là trong Sách nhiểu-Đe dọa-Mạ lỵ có bao hàm Mua chuộc và có cả “Trấn-Phân-Cô-Kéo”. Có lúc vừa là một mà cũng có lúc vừa là một mà lại bao gồm cả 3 tính chất trong cùng một lúc. Đây gọi là sách lược “ba trong một” của cộng sản trong đánh phá Tôn Giáo. Nói chung, sách lựơc “ba trong một” nầy luôn linh họat với từng Thời, từng Xứ và từng Người.  

Đánh-phá Tôn Giáo người cộng sản có trường lớp đào tạo nhân sự chuyên ngành: A16, A17, A18, A21, A23, A24, A25, A27, A29, A35, A36, A37, A41, A42, A44, A12, C122. có bài bản trang bị cho ứng-xử và trên hết là có sách lược đối phó hẳn ḥi, Họ huy động cả guồng máy chính quyền với đầy đủ phương tiện, kỷ thuật, cũng như chi dùng tiền bạc không giới hạn cho mục đích đánh Tôn Giáo. Cho nên không lấy ǵ làm lạ khi ta thấy chính quyền huy động lực lượng với hằng trăm công an với đủ sắc phục, với đủ ban ngành để trấn áp Tôn Giáo. Điều cần yếu là các thành viên Giáo Hội cần có cách nh́n tham chiếu, cần quán triệt sâu sắc, tinh tường về sách lựơc “ba trong một” nầy để qua đó làm nến tảng tư duy và hóa giải mọi âm mưu thâm độc của cộng sản trong đánh phá Tôn Giáo.

Nội dung Cộng sản đánh Tôn Giáo: Ba loại h́nh ứng xử; Ba cấp độ đánh phá. Được tŕnh bày như sau: 

 

31. Nhà nước CHXHCNVN đánh Tôn Giáo: Ba loại h́nh ứng xử; Ba cấp độ đánh phá. 

311. Sách lược “ba trong một”: Đánh Nâng đở của nhà nước CHXHCNVN với GHPGVNTN. (Đánh nâng đở: Sách nhiểu-Đe dọa-mạ lỵ).

Có đến 1001 loại h́nh cộng sản sách nhiểu, đe dọa-mạ lỵ Tôn Giáo.

Như công an đóng chốt trước chùa, chụp ảnh, quay phim tín đồ khi họ đến chùa lễ Phật. Đe dọa những người giúp việc nhà bếp cho chùa. Người trong chùa ra vào, thậm chí là đi chợ về cũng đều bị họ sốc giỏ lên lục lạo, kiểm tra, họ không bỏ qua một kiểu côn đồ nào cả để sách nhiểu Tôn Giáo. Dưới chế độ công an trị th́ nhà Tôn Giáo luôn bị đe dọa thường xuyên, xin đơn cử một vài trường hợp điển h́nh  

Về Sách nhiểu:

2004-11-22. Phái đoàn Viện Hóa Đạo (Ḥa thượng Thích Quảng Độ trưởng đoàn) đi B́nh Định thăm bệnh đức Tăng thống đă bị công an Ngăn chận tại Ngă ba Phan đăng Lưu, Bà Chiểu, Gia Định và bị đuổi trở về tại Trảng Bom, Đồng Nai. Trong biến cố nầy công an thành phố Sài G̣n kết hợp với công an Đồng Nai, họ điều động lực lượng công an đủ loại: nào là công an giao thông, công an đặt nhiệm 113, công an “đầu gấu”, loại chuyên trấn áp, với số lượng công an lên đến cả trăm người, xe cơ động th́ chật cả quảng đường dài v.v… tất cả cùng vào thế trận để chỉ ngăn cản phái đoàn nhà Sư không quá mười người (10 người).  

Về Đe dọa:
1975, thời Nguyễn Văn Hiếu là Bộ trưởng Bộ văn hóa của Chính phủ lâm thời Cộng-ḥa miền Nam Việt Nam, VHĐ cử phái đoàn, do Ḥa thượng Thích Đôn Hậu làm trường đoàn đến gặp ông Hiếu để xin phép Thống nhất 2 Giáo Hội 2 miền Nam-Bắc, ông Hiếu tuyên bố: “Thống nhất Phật-Giáo th́ tốt, nhưng Thống nhất với Phật Giáo cách mạng, chứ Thống nhất làm chi với bọn phật-giáo phản động!3 Ḥa-Thượng Thích Đôn-Hậu lúc bấy giờ là Chánh đại diện miền Vạn Hạnh GHPGVNTN, Ḥa thượng hỏi ông Hiếu: Phật-Giáo phản động là ai? Ông bộ trưởng hiếu không trả lời. Dù vậy, theo cái kiểu ông Hiếu nói th́ ai cũng hiểu được rằng dưới theo cách nh́n của người cộng sản mà Nguyễn-Văn-Hiếu là đại diện th́ Phật Giáo phản động chính là chỉ cho Phật Giáo Ấn Quang rồi. 

1980 Mai Chí Thọ Giám đốc công an Thành Phố HCM, trong cuộc họp với Phật Giáo, ông Thọ đă tuyên bố: “có thể quư thầy nói hàng ngàn người nghe, chúng tôi nói không ai nghe, nhưng chúng tôi có súng, có nhà lao, có quân đội. Tất cả chúng tôi có trong tay. Liệu các thầy có chóng đối được không và chống đối đến bao giờ?”

Thầy Thích Thiện Minh trả lời: “tôi nghĩ rằng có lẽ ông đă nói sai. Hơn ai hết ông biết rằng trong suốt thời gian đương đầu với pháp và với mỹ, kẻ khác chứ không phải là ông đă nói ra những câu tương tự như vậy. Lịch sử đă chứng minh rằng súng đạn và nhà tù không phải là tất cả, lại càng không phải là yếu tố tất tsưg. Một Ngô Đ́nh Diệm với 9 năm cai trị bằng mật vụ; một Tần Thủy Hoàng với chính sách bạo ngược đốt sách, chôn học tṛ. Kết quả như thế nào? Đúng, chúng tôi, một tất sắt cũng không có trong tay và các ông th́ có tất cả. Nhưng chúng tôi biết bài học lịch sử"

1980 Mai Chí Thọ, Chủ tịch UBND TP Hcm trong buổi đầu khi vận động thành lập Giáo Hội quốc doanh Pgvn, ông Thọ tuyên bố: “các Thầy chỉ có hai con đường, một là theo, hai là chống. Các Thầy theo, chúng tôi dành nhiều thứ yểm trợ; c̣n các Thầy chống, tôi c̣n đủ xe tăng, thiết giáp, các Thầy chống th́ chống đi”. Thầy Thích Trí Thủ Viện trưởng VHĐ trà lời: “chúng tôi không theo cũng không chống”. Ông Thọ nói “không có con đường thứ 3”. 

Trưởng ban Tư tưởng, Văn hóa TW ông Xuân Thủy, khi bàn về chung quanh vấn đề sách lược Thống nhất Phật Giáo, ông Xuân Thủy nh́n Phật Giáo ở góc độ khác: “Phật Giáo Ấn Quang tạo áp lực chính trị thường trực với đảng và nhà nước”4. Trong khi đó cán bộ cao cấp Bộ nội vụ, ông Quang Minh lớn giọng bảo Thầy Thích Quảng Độ rằng: “ông làm việc Tôn Giáo cũng là làm chính trị, chúng tôi sẽ có thái độ với ông”. Thế rồi,

Một khi đảng, với cách nh́n về Phật Giáo như những điển h́nh trên và đi đến phán quyếtkhông có con đường thứ ba” th́ lănh đạo Phật Giáo từ TW đến địa phương đều được công an “chăm sóc tận t́nh” và tất cả đă đặt Phật Giáo Ấn Quang đứng trước đầu đường bị Đánh Phá-triệt hạ là điều không thể tránh khỏi nữa rồi. 

Điển h́nh tiếp theo là “Hăm dọa, khủng bố tinh thần toàn Ban Đại diện GHPGVNTN tỉnh B́nh Định; Ḥa thượng Thích Tâm Liên, Chánh Đại diện GHPGVNTN tỉnh B́nh Định, phải đưa vào Bệnh viện cấp cứu sau 2 ngày “làm việc” với Công an sở tại” [2005-08-17 | | PTTPGQT]. (xem thêm: chương 09 Tư Liệu, mục 93). 

Sau Biến Cố Nhà Ga Saigon vào đầu xuân Bính Tuất 2006 th́ tiếp theo là Ḥa thượng thích Quảng Độ, Viện Trưởng VHĐ nhận 2 cú điện gọi đến với lời lẽ hăm dọa Ngài: lần thứ nhứt, “Hăy câm cái miệng mày lại nhé ! Nếu c̣n nói nữa th́ mày sẽ lănh hậu quả đấy !”. Lần thứ hai, nói rằng: ”Nếu chính quyền cộng sản mà sụp đổ th́ chúng tao sẽ bắn mày trước tiên ! Liệu hồn đấy !”5. Nói chung là nhà Tôn Giáo bị cô lập, sách nhiểu, đe dọa bằng nhiều h́nh thức thật không sao kể siết. Bấy nhiêu đó cũng đủ cho công luận Quốc Tế nghe biết về một cơ chế bạo quyền đứng trên pháp luật và qua đó cũng cho thấy Thế Nước đă đến hồi mạt vận rồi. Họ muốn rằng, trước khi cộng sản thoái trào th́ họ sẽ xóa xổ những ai đă từng lên tiếng đối kháng lại họ. Thế nhưng liệu khi mà Ḷng Dân đứng lên, khi mà NƯỚC đă lật THUYỀN, th́ khi ấy cộng sản có c̣n đủ th́ giờ để mà nhắm súng vào đầu đám Dân đen nữa không? Hay là đến lúc đứng trước bờ mé giải thể, cộng sản lại tự chỉa súng vào chính người đồng chí của ḿnh để lập công chuộc tội với toàn dân, để ĐƯỢC VÉ mà quay về với đất mẹ Việt Nam.  

Với Mạ lỵ. Mạ lỵ là giao diện ban đầu của cơ chế XHCN ứng xử với những nhà đối kháng, nó được chính quyền từ phường-xă cho đến tỉnh-thành dùng trong giao tiếp đối với những nhà Tôn Giáo, với người bất đồng chính kiến. Khi nhà Tôn Giáo Được Mời đến cơ quan để nghe cán bộ tuyên huấn “lên lớp”. Thường th́ bài giáo dục đại loại như là: Tu sao không lo tu, lo gơ mơ tụng kinh đi, chứ đ̣i TỰ DO, DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN làm ǵ? Muốn làm chính trị chống lại nhà nước, gây mất đoàn kết nội bộ Tôn Giáo hay sao; hay là như ông Nguyễn Ngọc Cơ tự là Sáu Búa, Viện trưởng viện kiểm sát nhân dân tỉnh Minh Hải trong lúc hỏi cung Thượng tọa Thích Thiện Minh, ông Sáu Búa đă hằn học:"Đồ ngoan cố, mầy là tên phản động, chuyên khuấy đục và bôi bẩn Đảng, …; cũng như Ông Phạm Minh Chánh (biệt hiệu là ông Ba Lát gừng), là người chấp pháp Thượng tọa Thích Thiện Minh, khi lấy lời khai, có lúc ông hăn học, thô lỗ và đă mạ lỵ Thượng tọa với lời lẻ của kẻ thất phu: “Này chú Thiện Minh ! tôi hỏi chú cách mạng từ trước đến giờ có đào mồ cuốc mả cha chú không? Cách mạng có hăm hiếp mẹ , chị gái, em gái của chú không? Mà chú tham gia vào tổ chức phản động để chống lại cách mạng vậy chú ?" (trích đoạn hồi kư 26 năm của TT. Thích Thiện Minh)6 v.v… 

Một khi cán bộ mà tuyên huấn như thế, th́ ở đây xin thưa thế nầy: TỰ DO, DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN là điều thiêng liêng của con người, của mọi công dân, đó là quyền mà không một ai có quyền nhân danh thế nầy hay thế khác để xâm phạm hay tước đoạt. Quyền nầy phải được pháp luật bảo vệ. Cho nên Nhân Quyền mà phải đợi xin mới cho; Tự Do mà phải đợi đ̣i mới trả và trả nhỏ giọt, trả tùy tiện th́ đó là cách hành xử của kẻ ăn cướp chứ không phải là của một nhà nước Dân Chủ Pháp Trị.

Cũng ví như nhà ḿnh, h́nh ảnh ông nội ḿnh, cha ḿnh đă được thờ phụng 2000 năm rồi, nay có đứa nó xông vào nó lật bàn thờ cha ḿnh, ông nội ḿnh xuống, rồi đưa h́nh một ông ngoại lại râu kẻm, quai thao lên đó để thay thế, rồi áp chế ḿnh phải thờ phụng ông Mác, ông Mao và xem gă đó như cha mẹ tổ tiên ḿnh th́ thử hỏi, đó là cái học thuyết ǵ vậy? điều nầy chỉ có thể được hiểu như là cái đạo của kẻ cướp. Thật vậy, từ mảnh đất tổ quốc Việt Nam thân yêu nầy, trước khi là người cộng sản th́ họ cũng là người Việt Nam da vàng máu đỏ, thế nhưng chính cái học thuyết quái thai Khỉ-Người Mác-Lê kia đă làm biến đổi họ đi, để người cộng sản trở nên là Khút Ruột Thừa luôn gây mầm bệnh hoạn cho cơ thể Dân tộc Việt Nam đă từ 60 năm nay rồi. Nay đă đến lúc phải cắt bỏ tế bào bệnh hoạn nầy để dân tộc có đuợc thay da đổi thịt và trở nên mạnh lành hơn. Trong khi cộng sản chỉ là một tế bào sinh ra muộn màn trên cơ thể mẹ Việt Nam mà họ lại bố láo đến độ tự cho họ là cha già Dân tộc! Từ ngày cộng sản có mặt trên đất nước Việt Nam nầy, thật bất hạnh thay cho Dân tộc Việt Namnầy. Hởi hào kiệt, anh hùng, “bốn ngh́n tuổi sử, tủi hay không”. 
 

312. Sách lược “ba trong một”: Đánh thăm ḍ của nhà nước CHXHCNVN với GHPGVNTN. (Đánh thăm ḍ: Mua chuộc). 

Mua chuộc th́ cũng trăm phương, ngàn cách. Từ tiền tài, danh lợi, đến tiếng ngọt, lời ngon, đến bổng lộc chức quyền. Có lắm người thật uy dũng trước bạo quyền, thế nhưng lại mềm ḷng như cọng bún trước chức quyền, danh lợi. Cho nên mua chuộc là kế sách luôn được đan xen với những loại h́nh chiến lược khác và được cộng sản vận dụng nhuần nhiển trong đánh phá Tôn Giáo. Âm mưu nầy được nhà nước thực hiện từ ngoài xă hội rộng lớn cho đến nơi chật hẹp như khám tối xà lim. Có những người tưởng như hùng dũng hiên ngang với bản án tử h́nh, chung thân, 20 năm tù đày thế nhưng, với chiêu thuật mua chuộc của cộng sản th́ cũng có lắm Bông Hoa đă biến chất để trở thành Cỏ Dại, để mô h́nh cấy gép kia trở thành công cụ đắc lực cho guồng máy phi nhân vô đạo; để thứ Cỏ Dại kia chẳng những là đắc lực từ bên trong nhà tù mà cho đến khi ra tù, được sống ngoài ṿng kềm tỏa của ma quỷ rồi mà vẫn c̣n hăng say đi bằng đầu gốiđể được vinh thân hư ảo. Loại h́nh đứa trọc đầu c̣m lưng vâng dạ rạp ḿnh trước đứa có tóc, loại nầy cũng không phải là ít. Thích Pháp Châu ở Hoa Kỳ là Tổ sư trong đám lạm xí Tăng luân (hạn người nhơ nhớp lẫn lộn trong Tăng Đoàn) nầy.

Một vài vụ điển h́nh về sách lược Nhà nước XHCN mua chuộc Tôn Giáo như nói trên đó là: 

3121. Từ hăm dọa đến mua chuộc, mua chuộc không xong chuyển qua vu khống - 4 triệu 8 trăm ngh́n là lương năm cho một Tu sĩ làm "chỉ điểm" : t́nh trạng tại chùa Tây Huê ở An Giang [2006-05-22]

 
PARIS, ngày 22.5.2006 (PTTPGQT) 

Thượng tọa Thích Chơn Tâm, Chánh đại diện Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) tỉnh An Giang kiêm Tổng vụ trưởng Tổng vụ Giáo dục, Viện Hóa Đạo, không ngừng bị sách nhiễu, hăm dọa suốt 6 tháng qua. Bạn đọc có thể xem chi tiết qua Thông cáo Báo chí phát hành ngày 9.5.2006, hoặc trên Trang nhà Quê Mẹ : http ://www.queme.net. 
 
Thượng tọa vừa gửi đến Pḥng Thông tin Phật Giáo Quốc tế tin tức mới về chiến thuật đàn áp 3 bước : hăm dọa, mua chuộc, vu khống. Một thủ thuật không hề thay đổi suốt 60 năm của chế độ đối với những người Việt thương nước yêu ṇi không chịu theo tín ngưỡng Cộng sản. (xem tiếp: http://queme.net/vie/index_detail.php?numb=622 

 
 
Trong cách tổ chức Tôn Giáo vận cộng sản th́ bên cạnh bộ phận tham mưu cho đảng ủy đếu có “cơ cấu” một bộ phận “ăng ten”, chuyên “chỉ điểm” mọi thể-loại-h́nh-dạng thông tin nói chung là những ǵ “quan thầy” cần và với cái loại “chó săn Tôn Giáo” kia th́ chúng cũng được chăm sóc đặc biệt bằng nhiều kiểu-cách từ mua chuộc đến khống chế, để sao cho đám “chó săn Tôn Giáo” kia hoàn thành tốt nhiệm vụ trên giao.

Với Phật Giáo, chúng “chào hàng” một hiệp hội gọi là Phật Giáo mà thực chất th́ hội nầy là một nhóm chuyên lôi kéo, qui tụ những thành phần Phật Giáo bệnh họan, tha hóa, biến dạng (cái mà người bàng quan thường gọi là những nhà sư quốc doanh); mặt khác cộng sản cũng nghiên cứu bổ xung thành phần nhân sư cho vùng-miền nào c̣n thiếu sư quốc doanh th́ chúng chỉ đạo cán bộ hiến dâng cuộc sống thanh xuân cho đảng bằng cách “cạo bỏ tóc xanh, khoát …Trọc đầu” vào đội lốp thầy tu để thực hiện nhiệm vụ: đặc t́nh tôn giao ḥng đánh lừa dư luận và tín đồ. Nổi bậc nhất trong loại h́nh nầy là   

3122. Mua chuộc: “những cánh tay nối dài của đảng”.

Với Phạm Thế Long. (Sư cụ Phạm Thế Long trụ tŕ chùa Cổ Lễ tại phủ Xuân Trường, tỉnh Nam Định), Trưởng đoàn viếng thăm VHĐ trong cuộc vận động Thống nhất Phật Giáo; là đại biểu quốc hội cộng sản, là người mà Vinh danh thế tục sáng hơn màu áo nâu ṣng.

Với Thích Trí Độ, người đánh mất sơ tâm trên hành tŕnh “cất bước phương trời cao rộng” mà phải nhờ chủ nghĩa Mác dẫn lối, đưa đường khi Thầy nói: “Từ ngày được ánh sáng của chủ nghĩa Mác soi đường, tôi mới thấy rơ con đường ḿnh đi”.

Với Kim cương Tử; người mà tổ chức rước bằng huân chương kháng chiến của chính Huề thượng, lễ rước c̣n linh đ́nh hơn cả lễ rước Phật Đản của Phật Giáo Hải Pḥng nữa.

Với Sư Minh Nguyệt, trưởng ban, Ban liên lạc Phật Giáo yêu nước 1976; Người có mộng làm vua Đạo mà không thành (xem Thống Nhất Phật Giáo của Đỗ Trung Hiếu)

Với Sư Thiện Hào, người mà tuổi đảng cao hơn tuổi-chùa. Người mà lên ngồi ghế Ḥa thượng Đàn Đầu ( người Thầy ban phát giới pháp cho người thọ giới) mà tuổi Đạo (tuổi Hạ) c̣n thấp hơn người thọ giới (giới tử).

Với Pháp Lan (chùa Khánh Hưng, Thành phố Saigon, chân dung gián điệp Nhị Trùng mà chùa Khánh Hưng (đường cách mạng tháng 8) vừa là một trong những đại lí‎ “ăng ten” cho cán bộ cộng sản công tác thành mà cũng là vùng phát sóng cung cấp thông tin hai chiều cho cả gián điệp nước ngoài nữa. Điển h́nh là 1969 khi Hồ chí Minh mất, miền Bắc phát dàn nhạc giao hưởng với bài “một cỏi đi về” c̣n trong Nam Việt Nam, nơi Saigon chỉ duy nhất chùa Khánh Hưng, ngả ba ông Tạ là nơi làm lễ truy điệu HCM mà không nơi nào khác dám lộ rơ như thế. Trên bàn tưởng niện HCM trên vách giữa ghi 4 chữ theo loại Đại Tự: QUỐC GIA TỐI THƯỢNG. Hai bên là cặp câu đối 2 vế. vế bên trái ghi: Nam Bắc toàn dân qui thượng Chính; Vế bên phải ghi: Á âu thế giới kỉnh tu Mi. Rằng nếu người bàng quan mà sáng ư một chút khi nh́n qua cách trang trí bàn thờ gọi là Quốc gia tối thượng kia th́ đằng sau cũng như bên trong cái Tối Thượng kia th́ đó là tối thượng dành cho Hồ chí Minh, v́ ở cuối 2 cấu đối là 2 chữ CHÍNH MI. Mà chính mi nói láy lại là Chí Minh vậy.

Bàn thờ nầy được tôn thờ nơi vị trí tôn kính trong chùa Khánh Hưng và măi cho đến sau 30-04-75, Cán bộ Thành mới sắp xếp với Sư Pháp Lan mà đen bàn thờ nầy về để trưng bày trong khu lưu niệm Cảng Bason, Thành phố nơi gọi là kỷ niện Bác xuống tàu t́m đường …bán nước.

Lúc bấy giờ chính quyền Thiệu có đủ bằng chứng về sư Pháp Lan nuôi chứa cán bộ cộng sản hoạt động Nội thành cũng như những liên hệ giữa Pháp Lan với Thích trí Dũng, chùa Nam Thiên nhất Trụ, Biên Ḥa. (Xem thêm về Thích trí Dũng). Thế nhưng Pháp Lan là loại gián điệp Nhị trùng, chẳng những là Sư đă bán đứng Phật Giáo mà c̣n bán cả linh hồn ḿnh cho các thế lực chính trị đen tôi nữa.

Nói như “ṿng vo tam quốc” như thế để cho thấy rằng Sư Pháp Lan, một loại cộng sản trá h́nh qua chiếc áo Phật Giáo, họ đă “lặng sâu, trèo cao” vào trong Phật Giáo từ hằng chục năm rồi chứ không phải là mới một sớn một chiều như điều mà có không ít người lầm tưởng rằng hiện tượng Sư quốc doanh chỉ có sau ngày 30-04. Đến đây phải nói rằng: cộng sản họat động Tôn Giáo, chứ không phải là nhà sư theo cộng sản. hai điều nầy hoàn toàn khác nhau như cung trăng với trái đất vậy. Nhân đây cũng xin nói luôn là Sư Thiện Chiếu cũng thế. Cũng là loại h́nh cộng sản hoạt động Tôn Giáo (xem bài: Tâm Phương, Những bước thăng trầm của Hội Nam kỳ nghiên cứu Phật học7), Điển h́nh một việc cho thấy, báo Phật hóa tân thanh niên của Thiện Chiếu cũng như báo Tiến Hóa của Hội Phật học kiêm tế (Rạch Giá) đều là do in từ văn pḥng báo Dân Cày ở Bến Tre rồi chuyển lên Saigon phổ biến hay chuyển về Rạch Giá để tuyên truyền chứ không phải là in ở nhà in của Hội Từ bi Âm8 (chùa Linh Sơn, Saigon). Mà như ta biết văn pḥng báo Dân cày là cơ sở kinh tài của tỉnh ủy bến Tre vào những năm 1939-45

Thế mà từ lâu nay, có không ít người lầm tưởng về Sư Thiện Chiếu. Hiện tượng cộng sản đặt tên đường Sư Thiện Chiếu cho con đường trong thành phố, đây cũng là một tín hiệu “góp thêm sự kiện” để cụng cố cho nhận định về Sư Thiện Chiếu như nói trên là có cơ sở thuyết phục.  

Với Từ Hạnh. Tổng bí thư Ban liên lạc Phật Giáo yêu nước (1976).

Với Thanh Tứ. Thanh Tứ, chùa Quán Sứ, Hà Nội. Sư vốn là bậc Xuất…chùa thượng sĩ. Có lúc thấy chiếc áo Công an trông sao ngồ ngộ, nên cũng mặc vào một thời gian. Vào những ngày đầu cách mạng thành công 1975, trước t́nh thế bức xúc: chùa Quán Sứ không có sư trụ tŕ, cho nên theo nhu cầu “trên giao” mà cũng v́ Tiền và Đồ Đạo Pháp nên Sư “đổi tông” bèn qua “tu nhập” vào chùa trở lại.  

Thích Trí Dũng, chùa Nam Thiên nhất trụ (chùa Một cột), Thủ Đức.
Trả lời Phóng viên báo Thế Giới Mới, Ḥa thượng Trí Dũng nói:

Hỏi: “Trong Tết Mậu Thân 1968, chùa Phổ Quang (gần sân bay Tân Sơn Nhất) là điểm khai hỏa đánh sân bay Tân Sơn Nhất. Ở đây, bằng cách nào Ḥa thượng đă qua được mắt địch, để che dấu một số lượng vũ khí và lực lượng Biệt Động?”

ĐLHT Thích Trí Dũng: “Chùa Phổ Quang cũng là nơi ở của thiếu tướng Trần Hải Phụng và anh hùng các lực lượng vũ trang Nguyễn văn Bá. Chùa thường xuyên bị địch lùng sục. Để che mắt địch (VNCH), chúng tôi đă cậy nắp mồ Ngô Đ́nh Cẩn (em ruột TT Ngô Đ́nh Diệm chôn trong chùa Phổ Quang) để dấu vũ khí. Chính v́ vậy, địch không ngờ tới. C̣n sự di chuyển của các chiến sĩ Biệt Động th́ đích thân tôi đă lái xe hơi chở họ nên địch cũng không thể ngờ được. V́ thế, vũ khí và con người được giữ ǵn (an toàn) cho đến giờ chót.”(xem bài Thích trí Dũng, chùa Nam Thiên nhất trụ, Thủ Đức. chương 09. mục 92) 

Với Thích Trí Tịnh, người mà sự nghiệp dịch kinh không xóa hết tội “đạp lên người đồng thuyền để ḿnh bước lên đài danh vọng. Trí tịnh, từ trên trời rơi xuống mà có ngay cái xe 4 chỗ ngồi làm cho Huê thượng đổi đời một cách tốc hành một khi ngồi vào cái xe mới cáo ấy. Nào, đến 420 triệu đấy nhé. Vào thời điểm của những năm 1994-95 th́ chiếc xe ấy trị giá trên dưới 100 cây vàng đấy Phật-Bồ Tát ạ. Đó là cái chuyện của trần gian, của thành quỷ, chứ ở chốn cực khổ ngục tù nơi mà những con người có ḍng máu Nhân quyền, Dân chủ, người mà luôn bị đọa đày trong chốn “Chùa-tù: bốn pḥng”[1] như thành viên GHPGVNTN th́ đó là cái chuyện “bí mật quốc gia” không được tiết lộ đâu. Tớ chỉ biết chút thôi, đứa nào lở dạy có nghe qua th́ để bụng chứ đừng bắt chước theo kiểu nhà báo Lan Anh mà công công, bố bố lên trời hay Link, mail, down, Chat là “khó lắm đấy”.  

Về cái xe 4 chổ ngồi trị giá cả trăm cây vàng mà Nhà nước XHCN ta tặng thưởng cho Giáo chủ Trí Tịnh đó, chuyện là vầy: Trong một văn bản lưu trử từ VP 2, Thiền viện Quảng Đức, 294 Nam kỳ khởi nghĩa th́ Vp 2 chi 10 triệu gọi là … hùn vào, C̣n bao nhiêu th́ có Mặt trận Tổ quốc, Ban Tôn Giáo, Ban dân vận lo liệu cả để hoàn thành công tác “trên giao” theo kiểu: “nhà nước với… Phật Giáo cùng làm”. Việc chi tiền mua xe nầy, thủ tục hành chánh ghi VP 2 có khoảng cùng chi, đó là để ghi cho có “chánh nghĩa độc lập” giữa Thành viên: Phật Giáo với MTTQ một chút vậy thôi , chứ thực tế th́ Ban Tôn Giáo họ đă bao “trọn gói” cho “thành viên của họ” cả rồi.  

Với Thích Minh Châu, kẻ hợp thức hóa pháp lí việc nhà nước lưu đài giới lănh đạo VHĐ, GHPGVNTN mà qua Biên ban ban vận động Thống Nhất Phật Giáo làm tại chùa Xá Lợi ngày 17 tháng 09 năm 1981 là một điển h́nh    
(http://vinhnghiem.org/banvandong.html)

Với Hiển Pháp th́ “cưởi áo Ca sa khoát chiến bào”, kêu gọi lớp trẻ phơi thây chiến địa phục vụ cho Đảng th́ việc nầy Sư nhà ḿnh hô hào cao giong hơn tiếng kệ lời kinh.

Với Thiện Tánh, (chùa Khánh Anh, đường 3 tháng 2) TP HCM, đặc t́nh công an bộ nội vụ nầy, “sư” chỉ có nhiệm vụ “trực tổng đài ang ten” vùng saig̣n-chợ lớn; nhận nhiện vụ “trên giao” rồi “phân phối xuống các “đại lư bán lẻ” theo định hướng Xă hội chủ nghĩa, c̣n cái chuyện tu luyện theo kiểu: “giử chùa, thờ bụt th́ ăn … chay lạt theo Nam tông, đó là chuyện nhỏ!

Với Minh Chi, Minh Chi lănh nhiệm vụ Thủ tướng Phạm văn Đồng đi vận động thuyết phục VHĐ tự nguyện hiến dâng GHPGVNTN cho cộng sản (Thích Quảng Độ, Nhận định sdd).

Với Thích Trí Quảng, xuất thân từ Huê Nghiêm, Thủ Đức. Là người mà ngay từ thuở c̣n “nằm nôi” th́ đă bú sữa GHPGVNTN rồi; Vào cái thời c̣n “tấm-mẳn” th́ được trong “ṿng tay” nâng đở của Ḥa thượng Thích Thiện Ḥa, Ấn Quang, chùa Ấn Quang, Phó Tăng Thống GHPGVNTN để mà no cơm-ấm áo. Đến khi “vác lều, đeo kiếm” lên đường sang Nhật Bản, chen chân vào chốn pháp tịch th́ Sư chỉ lo…“thao bồi” tắm biển và đạt đến liễu nghĩa thượng thừa về môn múa gươm mà thôi. Thật là tội cho hành giả quá. Cũng vào thời điểm bấy giờ, sư bà Vĩnh Bửu phải tận tụy, chắc chiu từng hạt thóc, cọng rau của tín thí-đàn na để vun bồi cho gă “cùng tử xa quê” nầy, hầu mong sư “năi dụng thù báo Tứ ân” thế nhưng gă đă “cộng sản nhập ḍng giai tiệm”.

Chẳng may thay, trong một cơn bảo tố phong ba 1981, cái thuở “giao thời” pháp nạn GHPGVNTN, trong một cơn bạo bệnh, ngự y hết ḷng chạy chữa thế nhưng gió hoạnh tử đă làm cho gă phải tai biến đến nỗi “gă cùng tử xa quê” nầy uống lầm thuốc ĐỎ mà ra nông nỗi thế kia.

Rồi do trường đời đưa đẩy chứ Hành Giả Pháp Hoa kia nào có muốn vậy đâu! Danh lợi-bọt bèo nó đưa chứ “thành Phật tương lai” nầy có dám nghĩ vậy đâu. Cộng sản nó Đẩy-Đưa; Đưa Đẩy chứ …Có…muốn đâu. Rồi một đưa ba đẩy. sáng đưa, tốiđẩy; ngàyđưa-đêmđẩy; “con chiên”đưa “giáo chủ”đẩy;đẩyđưa nội bộ mạn LAN rồi “giáo chủ Phú Sĩ sơn” tiếp mở diện rộng, phát triển Đạo tràng bằng Logo mới theo nhản-mác “tốt đạo-đẹp đời” bằng cách Link với Dân vận TW. Đẩyđưa là pháp môn tối thượng thừa của Hành Giả Pháp Hoa. Theo nhu cầu, tùy t́nh huống mà thâm nhập. Hể Ban Dân Vận đưa-Thành Hộiđẩy, HR 427đưa, Ban Tôn Giáođẩy; cộng sản Việt Nam bị Quốc hội Hoa Kỳ liệt kê trong danh sách các nước “đặt biệt quan tâm” (CPC) đưa, Ḥa thượng dân biểu đẩy;   

Ngoài kia TW Thanh Tứ vẫy vùn, nơi bản doanh Sông Hương th́ Chơn Thiện lo kế “luyện đơn”. Chúng có phần hết rồi; Chúng “Chơi-Chạy-Chọt” mà nào đâu Chia-Cho Thành Hội, để đến nỗi Trí Quảng phải nỗi trôi làm “cùng tử xa quê” rồi lang thang kiếm sống nhờ vào bảo trợ của công ty “chống chất độc da cam”.  Qua những màn quảng cáo trên tuyền h́nh thấy gă múa men “chống Mỹ” coi ra cũng được. Cho nên mai mắn gă được “đấng bề trên” thương t́nh mà đặt vào khâu “nói và làm theo đơn đặt hàng” theo chiến lược t́nh thế để “chửa cháy” trước cơ chế CPC của Hoa Kỳ. Với Trí Quảng được cái cảnh “cá mè tắm biển Đỏ” như thế, khác nào được lên ‘thượng đẳng phúc thần’ trong gia phả “Chín râu” rồi th́ với Sư cũng chẳng cần mơ ǵ đến thành Phật kiếp sau … cái mà chi nữa cả. 

Với Chơn Thiện, th́ nghe đâu có dạo nọ, lúc c̣n đang thời “cửa khổng sân tŕnh” ở delhi, nhân ngày tết đến, xuân về, hoa xuân bên nhà bay tận sang kingways camp 1814, outtramline để hoa thư bày ra vỏn vẹn chỉ có 4 chữ: Đạo Do Tâm Ngộ bên dưới kí ḍng chữ Trần Tuấn Mẫn. Tâm ngộ là tên đạo theo ḍng pháp kệ của Chơn Thiện. Đạo do tâm ngộ là câu chúc đầu xuân quá … Ư… Là… Hay đấy chứ. Đứa có học thấy thế giải rằng: thầy cứ lo “nấu sử sôi kinh” đi, mai nầy v́ tiền, đồ đạo pháp là do thầy [tâm ngộ] chữ nghĩa rành rành ra thế, ấy vậy mà có đứa thất học nào đó nó b́nh truyện tam quốc giữa chơn thiện-trần tuấn mẫn-và chức viện trưởng viện phật học vạn hạnh nó bàng thế nầy. Tâm ngộ là chơn thiện th́ rơ ra như ban ngày rồi, không có ǵ phải lật tứ thư ngũ kinh để tra, cứu, t́m ṭi thêm làm chi. C̣n “đạo do”… Đạo do nầy tra măi từ đại chánh tân tu của nhật bản, tứ bộ bị yếu của đài loan, cho đến bách khoa toàn thư của thế giới cũng không giải ra được ‎cái gọi là “gói trọn ḷng son để chúc xuân của tuấn mẫn gởi cho chơn thiện nữa. Có người mách rằng hăy vào trang nhà congantongiaotw@thichthientanh xem sao. Cái chuyện nhân sự th th́ cứ ghé ông phó trưởng ban th đặc trách nhân sự thiện tánh là thượng sách chứ có lạ ǵ đâu. Đứa giang hồ ít học nọ khi vào web site trên đây th́ nó được điềm chỉ: link phật quang đại từ điển mục nhân sự thành hội Phật Giáo, tiếp theo nó bảo: link thichminhchau@.htdânbieu.com Từ mục nầy hỏi về cái chuyện “đạo do” th́ nó cho lời giải thích: đọ dao. Th́ ra chốn giang hồ nó lắm điều quái ác thế kia. Đạo do là đọ dao. Chơn thiện mà về van hạnh là tuấn mẫn nó sẽ đọ dao với ông đó. Thế nên chốn tp không có chỗ đứng cho Ḥa thượng dân biểu chơn thiện và cái chuyện “lành lạnh da lưng bởi câu “đạo do” ngày nào ở delhi mà đến nay c̣n chưa phai. Thế cho nên chơn thiện chọn kế lui binh, bỏ vạn hạnh của tp hcm mà về đất thần kinh dựng doanh trại để tạo thế-giá với Trần Tuấn Mẫn đó vậy.  

Bên cạnh đó c̣n có một loại h́nh khác ngoài nhiện vụ “được trên giao”, chúng c̣n kiêm luôn việc kinh tài cho cộng sản, nó là những gă-ḅ-sửa béo ú được dung dưỡng từ nhiều nguồn khác nhau. Có khi th́ từ trong quỷ của nhà nước trích ra, nhưng hầu như họ được huấn luyện chuyên nghiệp để lấy nguồn từ trong tín đồ nhẹ dạ. Để khi đó, đây mà “mẹ chiến sĩ” cần nhà th́ th́ mặt trận, dân vận, Tôn Giáo sẽ đem chúng ra mà …”Vắt sửa” t́nh thương theo diện xóa đói giảm nghèo đó mà.

Đây là một loại h́nh cộng sản đội lốp thầy tu, là cánh tay nối dài của đảng để thống trị con người. 
 
 

313. Sách lược “ba trong một”: Đánh triệt hạ của nhà nước CHXHCNVN với GHPGVNTN.

Đánh triệt hạ cũng có tên là Đánh-phá, bao gồm có 4 thứ: Trấn-Phân-Cô-Kéo; (Trấn áp. Phân hoá. lập. Lôi Kéo); Vu khống cũng nằm trong loại h́nh đánh phá nầy. Chỉ thị “Tuyệt mật” của bộ Nội-vụ đề ngày 18/7/1993. Theo đó th́: “Chia rẽ cao hàng ngũ giáo-sĩ, thành phần ưu tú nâng đỡ, thành phần lưng chừng lôi kéo, thành phần chống đối th́ tiêu diệt, chặt hết tay chân bọn chúng (phản động Ấn-Quang), để chúng không c̣n co cụm chống ta”. 

Với vu khống th́ không chừa một hạ sách nào cả. Khi trong tay có cả loại h́nh báo chí, phát tiếng, đưa h́nh, với hệ thống truyền thông phủ sóng trong và ngoài nước, guồng máy nầy được chính quyền vận dụng như một thứ vũ khí theo loại h́nh: họp dân đấu tố, bội nhọ thanh danh, ngụy tạo chứng cứ vu khống những nhà Tôn Giáo. Như trường hợp tạo ra Phỏng vấn giả nhân danh Ḥa thượng Thích Quảng Độ, Viện Trưởng VHĐ để vu khống, ly gián nội bộ VHĐ9 là một điển h́nh. Thường th́ việc vu khống được kết hợp theo mô thức: Nhà Nước với Giáo Hội Quốc Doanh Cùng Làm.

Cộng sản không đủ khả năng để đứng độc lập trong đánh phá Tôn Giáo mà với bản chất bịp bợm thượng thừa, họ đă khuynh đảo cơ sở Tôn Giáo quốc doanh lấy đó làm diễn đàn để đánh phá Tôn Giáo truyền thống, họ lên án GHPGVNTN, điển h́nh như việc chiếm lĩnh Đại Giới Đàn chùa Phổ Quang quận phú nhuận, Saigon để làm diễn đàn đả đảo, hoan hô chung quanh nghị Quyết HR 427; Nghị quyết 1481 của Quốc Hội Hoa Kỳ và Âu Châu; hay vu khống GHPGVNTN theo kiểu “dùng sư đánh sư” v.v… những việc trên đây cũng chính là “chuyện hàng ngày ở huyện” của nhà nước XHCN mà thôi.
Ta hăy nghe lại Chỉ thị tuyệt mật của đảng trong kế hoạch đánh phá Tôn Giáo sau đây: 


3131. Công tác đấu tranh chống phản động lợi dụng đạo Phật trong t́nh h́nh mới. 2005-03-03 | Trần Tư |
(trích dẫn từ PTTPGQT).

“Phật Giáo Việt Nam là một Tôn Giáo lớn, có truyền thống gắn bó với dân tộc. Đa số những phật tử và nhiều người tu hành có ḷng yêu nước và gắn bó với chủ nghĩa xă hội. 
 
Ở miền bắc, "Giáo hội Phật Giáo thống nhất Việt Nam" là một tổ chức Phật Giáo duy nhất yêu nước, đi theo chủ nghĩa xă hội và là một thành viên của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam. Hiện nay Phật Giáo ở miền bắc có khoảng 3000 tăng ni, tín đồ phần đông là ông bà già (bà già là chủ yếu). Số cao tăng tiêu biểu hầu hết đă già yếu không c̣n khả năng hoạt động. Số tăng ni trẻ tŕnh độ văn hóa cũng như lư luận về Phật Giáo thấp, không đủ sức làm nhiệm vụ tranh thủ Phật Giáo miền nam và hoạt động quốc tế. Tuy vậy hiện nay "Giáo hội Phật Giáo thống nhất Việt Nam" đang đào tạo một số tăng ni trẻ nhưng ít nhất hàng chục năm nữa họ mới có khả năng làm những nhiệm vụ trên. 
 
Ở miền nam, Phật Giáo có nhiều tổ chức và hệ phái, số đông tăng ni cư sĩ, phật tử tham gia tích cực trong cuộc đấu tranh chống Mỹ-Ngụy. Nhưng Mỹ-Ngụy cũng dùng nhiều âm mưu và thủ đoạn nham hiểm để chia rẽ, thao túng và làm biến chất một số tăng ni cư sĩ phật tử trong tất cả các tổ chức hệ phái Phật Giáo (nhất là trong tổ chức "Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống nhất"), để biến các tổ chức và hệ phái này thành công cụ chống phá cách mạng. Hiện nay, Phật Giáo miền nam c̣n tám tổ chức và hệ phái lớn đang hoạt động với khoảng hơn một vạn tăng ni, gần 5000 ngôi chùa và khoảng 2,5 triệu tín đồ (đă quy y). Nhiều sư được trí thức hóa, có tŕnh độ cao về giáo lư và một số người có tiếng tăm trong các tổ chức Tôn Giáo quốc tế. Nhiều sư, cư sĩ và phật tử được đào tạo ở nước ngoài về nay vẫn đang tích cực tham gia trong các hoạt động của giáo hội. Nhiều tăng ni đă ra "đời" nhưng thực chất vẫn c̣n gắn bó với giáo hội và một số ít trong số này hiện nay có tham gia trong một số cơ quan của Nhà nước. Bọn phản động lợi dụng đạo Phật ở miền nam từ sau 30-4-1975 đến nay vẫn tích cực câu kết với số sư phản động người Việt Nam sống lưu vong ở nước ngoài hoạt động chống lại cách mạng Việt Nam. Nhưng chúng không thể làm xoay chuyển được t́nh thế của cách mạng Việt Nam. Hơn nữa đa số tăng ni, cư sĩ phật tử miền nam vẫn yêu nước và gắn bó với chế độ. 
 
Từ t́nh h́nh thực tế của Phật Giáo ở nước ta. Chỉ thị số 09-CT/TW ngày 18-5-1977 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam đă nêu chủ trương đối với Phật Giáo như sau : "... chuẩn bị cẩn thận để tiến tới thành lập một tổ chức Phật Giáo yêu nước chung cho cả nước. Đối với Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống nhất (phái Ấn Quang) phải có kế hoạch cải tạo và sau khi cải tạo tốt sẽ đưa vào tổ chức Phật Giáo chung của cả nước". Chỉ thị này nhằm quy tụ Phật Giáo cả nước về một mối, xóa bỏ các tổ chức Phật Giáo được lập ra dưới thời Mỹ-Ngụy làm cho tổ chức Phật Giáo thống nhất thành một thành viên của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam. 
 
Thực hiện chủ trương trên. Ban dân vận Trung ương đă giúp đỡ cho một số sư, cư sĩ, phật tử tiêu biểu, có tên tuổi và uy tín trong Phật Giáo ở cả hai miền nam bắc lập ra "Ban vận động thống nhất Phật Giáo Việt Nam" ngày 12-2-1980 để tiến hành cuộc vận động thống nhất Phật Giáo cả nước theo nguyên tắc : "Thống nhất ư chí và hành động, thống nhất lănh đạo và tổ chức, c̣n tất cả các truyền thống hệ phái và phương pháp tu hành vẫn được duy tŕ" (1). Từ t́nh h́nh thực tiễn (thế và lực) của các tổ chức và hệ phái Phật Giáo trong cả nước như trên nên trong cơ cấu nhân sự của "Ban vận động thống nhất Phật Giáo Việt Nam" cũng phải dành nhiều "ghế" cho đại diện của Phật Giáo miền nam"
 
Việc h́nh thành "Ban vận động thống nhất Phật Giáo Việt Nam", được sự ủng hộ của số đông tăng ni, cư sĩ, phật tử trong các tổ chức và hệ phái Phật Giáo cả nước, kể cả số ở trong tổ chức "Phật Giáo Ấn Quang". V́ nguyện vọng của họ là thống nhất Phật Giáo để hoạt động có bề thế hơn. Nhưng riêng bọn phản động lợi dụng đạo Phật, nhất là bọn phản động Phật Giáo Ấn Quang (kể cả trong và ngoài nước) vẫn t́m mọi cách chống lại việc thống nhất Phật Giáo theo 2 xu hướng chính sau đây : 
 
- Đồng ư thống nhất Phật Giáo cả nước, nhưng phải thống nhất theo kiểu "Liên hiệp các tập đoàn giáo hội". Phật Giáo Ấn Quang phải được nhiều "ghế" trong ban lănh đạo ở trung ương và ở các địa phương; thống nhất nhưng phải đưa được nội dung để bành trướng hoạt động của đạo Phật. Tiêu biểu cho xu hướng này là Trí Quang được sự ủng hộ tích cực của Đôn Hậu, Trí Thủ, Thiện Siêu và bọn cầm đầu Phật Giáo Ấn Quang ở các tỉnh miền trung. 
 
- Không đồng ư thống nhất dưới bất kỳ h́nh thức nào, cho nên chúng t́m mọi cách cản trở việc thống nhất, tẩy chay không tham dự hội nghị, không cử đoàn đại biểu của Ấn Quang đi tham dự hội nghị, v́ chúng sợ khi Phật Giáo thống nhất rồi th́ chúng sẽ mất vị trí lănh đạo trong Phật Giáo. Tiêu biểu xu hướng này là Huyền Quang được Quảng Độ, Thuyền Ấn cùng một số tăng ni phản động cực đoan ở thành phố Hồ Chí Minh và các tỉnh miền trung tích cực ủng hộ. 
 
Cả hai xu hướng chống đối này đều thể hiện rơ nét khi "Ban vận động thống nhất Phật Giáo" được thành lập : "Ban vận động thống nhất Phật Giáo" ra mắt ở thành phố Hồ Chí Minh (15-5-1980), ở Huế (24-5-1980) : "Ban vận động thống nhất Phật Giáo" tiếp xúc với "Hội đồng Viện Hóa Đạo" của Phật Giáo Ấn Quang tại chùa Ấn Quang thành phố Hồ Chí Minh và khi "Giáo hội Phật Giáo Ấn Quang" đóng góp vào bản dự thảo "Hiến chương" của "Giáo hội Phật Giáo Việt Nam" (2), kể cả khi cử đoàn đại biểu đi dự "Hội nghị đại biểu thống nhất Phật Giáo Việt Nam". Nhưng nh́n chung, chúng không có điều kiện và không có hoạt động ǵ đáng kể, chỉ đi vào lôi kéo mua chuộc, chi phối và đả kích lại những thành viên của Phật Giáo Ấn Quang tham gia trong "Ban vận động thống nhất Phật Giáo" mà thôi. 
 
Ta kiên tŕ chỉ đạo cuộc vận động bằng phương pháp : cảm hóa, giáo dục, thuyết phục những người có xu hướng tiến bộ theo ta như : Trí Tịnh, Mật Hiển và những người cầm đầu các tổ chức và hệ phái Phật Giáo khác. Đồng thời ta cũng tích cực củng cố ḷng tin cho những người có tư tưởng bấp bênh, dao động như Trí Thủ, Đôn Hậu, Hành Trụ, Thanh Trí. Mặt khác, ta cũng đấu tranh phân hóa và vạch mặt bọn phản động cực đoan như : Huyền Quang, Quảng Độ, Thuyền Ấn, Thông Bửu... ở thành phố Hồ Chí Minh; Đức Tâm, Thiện Hạnh, Thanh Huyền, Diệu Không ở Huế. Bước đầu ta đă tranh thủ được một số nhân vật cầm đầu các tổ chức và hệ phái (nhất là số sư tiêu biểu của tổ chức Phật Giáo ở miền bắc và các sư tiêu biểu trong tổ chức "Ban liên lạc Phật Giáo yêu nước thành phố Hồ Chí Minh" và được đa số tăng ni, cư sĩ, phật tử cả nước ủng hộ. Cho nên đă có điều kiện tương đối chín muồi (so với thế và lực trong Phật Giáo hiện tại) để Phật Giáo thống nhất theo ư đồ của ta. Trước t́nh h́nh ấy, trong Nghị quyết số 40-NQ/TW 1-10-1981 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản có đề ra chủ trương đối với Phật Giáo như sau : "Giúp Ban vận động thống nhất Phật Giáo Việt Nam" thành lập một tổ chức chung cho Phật Giáo cả nước theo hướng đi với dân tộc và chủ nghĩa xă hội, trên cơ sở đó mà xóa bỏ tổ chức giáo hội Phật Giáo Ấn Quang..."
 
Thi hành chủ trương này, ta đă phối hợp với Ban dân vận Trung ương giúp đỡ cho "Ban vận động thống nhất Phật Giáo" mở "Hội nghị đại biểu thống nhất Phật Giáo Việt Nam", tập trung 165 tăng ni, cư sĩ Phật Giáo tiêu biểu cho 9 tổ chức và hệ phái lớn của Phật Giáo trong cả nước về họp tại chùa Quán Sứ, Hà Nội từ ngày 4 đến 7-11-1981 để thông qua hiến chương, đường lối và chương tŕnh hoạt động của "Giáo hội Phật Giáo Việt Nam"; thông qua các văn kiện của giáo hội và bầu được thành phần lănh đạo trung ương cho Phật Giáo cả nước. Mặc dù bọn Huyền Quang, Quảng Độ, Thuyền Ấn chống phá đến cùng, nhưng Phật Giáo Ấn Quang vẫn cử một đoàn gồm 33 người ra dự hội nghị. Trước khí thế trang nghiêm của hội nghị, một số tên xấu trong đoàn đại biểu của Phật Giáo Ấn Quang cũng không dám có hoạt động ǵ cản trở lớn. Nh́n chung, Hội nghị đại biểu thống nhất Phật Giáo Việt Nam cơ bản đạt yêu cầu chính trị (riêng phần nhân sự của thành phần lănh đạo trung ương ở góc độ công an ta cũng cần phải suy nghĩ thêm). Phật Giáo Ấn Quang rất thỏa măn với những thành phần lănh đạo mà họ giành được trong hai hội đồng lănh đạo trung ương của Phật Giáo cả nước (Hội đồng chứng minh và Hội đồng trị sự trung ương). 
 
Sau Hội nghị bế mạc, ngày 8-11-1981, Hội đồng trị sự trung ương họp lần thứ nhất tại chùa Quán Sứ để triển khai hoạt động của Phật Giáo Việt Nam. Những người của Phật Giáo Ấn Quang là thành viên trong Hội đồng trị sự trung ương vẫn t́m mọi cách thao túng tổ chức này ngay từ đầu, chúng không tán thành để "Giáo hội Phật Giáo Việt Nam" chính thức gia nhập Mặt trận Tổ quốc Việt Nam mà chúng chỉ đồng ư Giáo hội Phật Giáo Việt Nam có đại diện trong Mặt trận Tổ quốc Việt Nam. Mặt khác, sau hội nghị này Phật Giáo Ấn Quang vẫn hy vọng thời kỳ "quá độ" giữa tổ chức Phật Giáo cả nước và các tổ chức Phật Giáo cũ kéo dài một thời gian nữa để chúng t́m cách đưa người của Phật Giáo Ấn Quang vào giữ các vị trí "then chốt" trong thành phần lănh đạo của Phật Giáo Việt Nam ở các địa phương. Do đó, chúng có chủ trương cho tất cả những người cầm đầu của Phật Giáo Ấn Quang ở các địa phương là cứ hoạt động "hàng hai" (nghĩa là vừa làm việc cho Giáo hội Phật Giáo Việt Nam, vừa làm việc cho tổ chức Phật Giáo Ấn Quang cũ). 
 
Tất cả những t́nh h́nh trên chứng tỏ rằng : cuộc đấu tranh chống phản động lợi dụng đạo Phật ở Việt Nam trong giai đoạn hiện nay không phải là đă "nhàn" như một số người hoặc một số địa phương nhận xét, mà cuộc đấu tranh này c̣n lâu dài, gay go và phức tạp. Cho nên đ̣i hỏi công an các cấp phải suy nghĩ cách đánh mới cho phù hợp với t́nh h́nh hiện tại để chủ động đấu tranh chống lại những hoạt động của bọn phản động lợi dụng đạo Phật ở Việt Nam nhất là hiện nay, Phật Giáo Việt Nam vẫn được sự quan tâm của nhiều nước đế quốc tư bản như: : Mỹ, Pháp, Nhật... và các tổ chức quốc tế nói chung cũng như các tổ chức Tôn Giáo quốc tế nói riêng
 
Trong bài này chúng tôi chỉ xin nêu một vài suy nghĩ của cá nhân về cuộc đấu tranh đối với những âm mưu và hoạt động của bọn phản động lợi dụng đạo Phật ở Việt Nam
 
Để giành tsưg lợi trong cuộc đấu tranh chống phản động lợi dụng đạo Phật hiện nay cần xác định cụ thể những đối tượng phải đấu tranh, trấn áp, cô lập, phân hóa. Những người cần phải tranh thủ, cảm hóa, giáo dục và mức độ tranh thủ. Đồng thời phải đấu tranh xóa bỏ ngay các tổ chức Phật Giáo lập ra dưới thời Mỹ-Ngụy (từ trung ương đến địa phương) để làm mất chỗ dựa và cơ sở của bọn phản động. Mặc khác, phải hướng dẫn tăng ni, cư sĩ, phật tử tích cực tham gia xây dựng một tổ chức Phật Giáo chung cho cả nước mà tổ chức ấy dần dần phải là thành viên của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam
 
Trước mắt cần tiến hành tốt những công tác sau đây : 
 
1. Củng cố và bổ sung đội ngũ trinh sát có năng lực làm công tác đấu tranh chống phản động lợi dụng Phật Giáo 
 
Ở các tỉnh thành, đặc khu và các huyện, thị đông tăng ni, cư sĩ, phật tử (nhất là ở các tỉnh miền nam) cần có những cán bộ trinh sát chuyên trách làm công tác đấu tranh chống phản động lợi dụng đạo Phật. Tùy t́nh h́nh cụ thể mà bố trí phân công cán bộ trinh sát cho thích hợp. Riêng công an thành phố Hồ Chí Minh và công an tỉnh B́nh Trị Thiên (những địa bàn trọng điểm), cần củng cố lại đội trinh sát làm công tác này cả về số lượng và chất lượng. 
 
Việc củng cố tổ chức và bổ sung cán bộ công tác chuyên đề trên ở các cấp công an phải tiến hành đồng thời với việc trang bị kiến thức cơ bản về Phật Giáo, kinh nghiệm đấu tranh và các chủ trương, đường lối chính sách Tôn Giáo của Đảng và Nhà nước cho trinh sát. 
 
Thực tế cho thấy chỉ có những trinh sát yêu nghề, đi sát thực tế trong công tác, cộng với sự chuyên môn hóa sâu về lĩnh vực này mới có năng lực để hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao trong công tác đấu tranh chống bọn phản động lợi dụng đạo Phật. Không có cán bộ chuyên sâu th́ khó có thể nắm được t́nh h́nh kịp thời, đầy đủ và chính xác, cho nên không thể chủ động trong công tác đấu tranh. 
 
Pḥng chuyên đề của A16 (3) cần khẩn trương biên soạn bài giảng, viết sơ kết, tổng kết kinh nghiệm đấu tranh chống phản động lợi dụng đạo Phật ở Việt Nam để phổ biến trang bị những kiến thức cơ bản cho trinh sát làm công tác này, ở các cấp công an. Mặt khác, cần tổ chức và đầu tư cán bộ trinh sát có năng lực tập trung nghiên cứu về những vấn đề lớn trong chuyên đề Phật Giáo có liên quan đến nhiều địa bàn, đến các tổ chức quốc tế. Đồng thời hướng dẫn các địa phương đi vào nghiên cứu những đề tài trong phạm vi địa phương ḿnh. 
 
Các trường đại học và trung học an ninh nhân dân cần đưa nội dung công tác đấu tranh chống phản động lợi dụng đạo Phật vào chương tŕnh giảng dạy một cách có hệ thống. 
 
2. Cần củng cố và tổ chức lại việc nắm t́nh h́nh 
 
Pḥng chuyên đề của A16 (4) cần đầu tư cán bộ phối hợp với các lực lượng trinh sát khác làm rơ tổ chức và những hoạt động tác động từ bên ngoài vào các tổ chức Phật Giáo trong nước (nhất là đối với Phật Giáo Ấn Quang), đồng thời qua đó phát hiện âm mưu, phương thức, thủ đoạn hoạt động của bọn phản động lợi dụng đạo Phật Việt Nam sống ở nước ngoài. Làm rơ về các tổ chức Tôn Giáo quốc tế để Bộ (5) phối hợp với Ban dân vận trung ương tham mưu cho Đảng và Nhà nước về công tác đấu tranh, đối ngoại trong lĩnh vực Phật Giáo trên trường quốc tế. Tổng cục An ninh nhân dân cần có sự hợp tác với An ninh Liên Xô trong công tác tranh thủ và nắm các tổ chức Tôn Giáo quốc tế cũng như các tổ chức Phật Giáo khác ở các nước châu Á... để phục vụ cho cuộc đấu tranh chung trên lĩnh vực Phật Giáo của cộng đồng các nước xă hội chủ nghĩa. 
 
Công tác nắm t́nh h́nh của công an các cấp cần phải được chỉ đạo chặt chẽ, đảm bảo chính xác, kịp thời và đầy đủ, trước hết là t́nh h́nh hoạt động của bọn phản động lợi dụng đạo Phật ở các tỉnh miền nam trong t́nh h́nh hiện nay. 
 
3. Công tác vận động quần chúng tăng ni, cư sĩ, phật tử trong đấu tranh chống phản động lợi dụng đạo Phật, xây dựng tổ chức Phật Giáo mới theo chủ trương của ta từ trung ương xuống địa phương... là một việc làm cần thiết trước mắt cũng như lâu dài mà công an các cấp đều phải tiến hành 
 
Đối với các tỉnh miền bắc, công an cần phối hợp với các ban dân vận và mặt trận tuyển chọn một số tăng ni trẻ tiêu biểu cho Phật Giáo ở các địa phương gửi về học lớp cao đẳng Phật học trung ương ở chùa Quán Sứ (Hà Nội) để đào tạo đội ngũ lănh đạo mai sau cho Phật Giáo ở các tỉnh miền bắc. Ở những tỉnh có đông tăng ni, phật tử như : Hà Nội, Hà Nam Ninh, Hà Bắc, Hải Pḥng, Hà Sơn B́nh... cần vận động và giáo dục quần chúng tăng ni, phât tử chống hoạt động tà đạo, mê tín dị đoan và đưa họ về hoạt động thuần túy Tôn Giáo. 
 
Đối với các tỉnh miền nam, nhất là ở những địa bàn trọng điểm, phức tạp và có đông tăng ni, cư sĩ, phật tử như : Huế (B́nh Trị Thiên); thành phố Hồ Chí Minh, Đồng Nai và các tỉnh khu 5 cũ, ban chỉ huy an ninh các cấp cần đầu tư thời gian chỉ đạo lực lượng trinh sát chuyên đề vạch kế hoạch đấu tranh cụ thể và toàn diện đối với từng tổ chức và hệ phái Phật Giáo theo tinh thần Nghị quyết số 40-NQ/TW ngày 1-10-1981 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam. 
 
Trong việc sử dụng các biện pháp nghiệp vụ công an để đấu tranh chống phản cách mạng lợi dụng đạo Phật ở Việt Nam, cần phải triệt để phát huy sức mạnh của Hiến pháp, pháp luật của Nhà nước nhất là vận dụng Nghị quyết 297/CP của Hội đồng Chính phủ ngày 11-11-1977. 
 
3. Tiếp tục làm tốt những công tác nghiệp vụ cơ bản của công an trong công tác đấu tranh chống phản động lợi dụng đạo Phật 
 
Các địa phương cần hoàn thành công tác sưu tra theo quy tŕnh đă quy định. Trong công tác sưu tra về hệ Phật Giáo ở các tỉnh miền nam, cần chú ư tổng hợp các nguồn tài liệu, trong đó có nguồn tài liệu địch để lại, tài liệu khai thác những đối tượng địch ngụy và các tài liệu khác do công tác trinh sát của ta thu được. Cần đặc biệt chú ư sưu tra lại các tổ chức Phật Giáo được thành lập dưới thời Mỹ-Ngụy, các cơ quan từ thiện của Phật Giáo. Trường thanh niên phụng sự xă hội của Thích Nhất Hạnh; cơ quan tuyên úy của Phật Giáo; những cơ sở văn hóa, giáo dục được các tổ chức quốc tế trợ giúp, những tổ chức và các phong trào Phật Giáo đă từng hoạt động dưới chiêu bài "trung lập", "đối lập" với chính quyền Mỹ-Ngụy, những tu sĩ, cư sĩ Phật Giáo được cử đi đào tạo ở nước ngoài về; những tu sĩ, cư sĩ Phật Giáo đă công khai hoặc bí mật cộng tác với Mỹ-Ngụy mà hiện nay c̣n đang hoạt động trong tổ chức Phật Giáo hoặc trong các cơ quan Nhà nước... 
 
Ở các tỉnh B́nh Trị Thiên và thành phố Hồ Chí Minh cần tiếp tục đấu tranh với những chuyên án đă xác lập, đồng thời xác lập chuyên án chính xác mới đối với những nhân vật phản động cầm đầu Phật Giáo Ấn Quang và một số tu sĩ trẻ phản động đang có âm mưu và hoạt động lợi dụng Phật Giáo chống lại cách mạng. 
 
Công tác xây dựng và chỉ đạo đặc t́nh (6) giữ một vị trí vô cùng quan trọng không thể thiếu được trong công tác phát hiện và bóc gỡ mạng lưới t́nh báo gián điệp, phản động lợi dụng Phật Giáo. Cần mạnh dạn xây dựng đặc t́nh vào những tên mà chính bọn Mỹ-ngụy trước đây đă chú ư tuyển lựa và cài lại, nhất là số có uy tín và thế lực trong Phật Giáo Việt Nam và quốc tế như : những tu sĩ Phật Giáo có giáo phẩm Thượng tọa, ḥa thượng, số đại đức trẻ, có tŕnh độ văn hóa cao và giáo lư sâu sắc. Đối với những loại này cần phải nghiên cứu kỹ nắm vững lai lịch và mối quan hệ của chúng để khống chế, cảm hóa, giáo dục, thuyết phục đề pḥng chúng dối trá, phản bội. 
 
Trước mắt cần chú ư giải quyết một số công việc cơ bản sau đây : 
 
- Sau "Hội nghị đại biểu thống nhất Phật Giáo Việt Nam" ở Hà Nội, Hội Phật Giáo các địa phương sẽ tiến hành thành lập ban trị sị các cấp theo tinh thần của "hiến chương" và nghị quyết của "Hội nghị đại biểu thống nhất Phật Giáo Việt Nam". Công an nên phối hợp với ban dân vận và mặt trận các cấp để tiến hành những công tác cần thiết, nhằm bảo vệ và chỉ đạo việc Phật Giáo thống nhất theo chủ trương của ta
 
- Những nơi nào có người của Phật Giáo Ấn Quang ta cần vận dụng đúng đường lối, chính sách, tránh hẹp ḥi, thành kiến với họ, vận động và lôi kéo họ tham gia vào thành phần lănh đạo Giáo hội Phật Giáo Việt Nam ở các cấp, tách họ ra khỏi bọn phản động nguy hiểm. Những tên nào có quá khứ xấu mà hiện nay vẫn c̣n ngoan cố chống đối th́ ta kiên quyết không để chúng tham gia vào thành phần lănh đạo các cấp. 
 
- Những địa bàn có những phần tử chống đối, cần tăng cường công tác điều tra trinh sát. Trong công tác đấu tranh, cần có kế hoạch cụ thể để chủ động, kịp thời phát hiện và có những biện pháp ngăn chận cần thiết đối với những hành động phá hoại việc thống nhất Phật Giáo ở các địa phương. Những nơi có Phật Giáo Ấn Quang, cần phối hợp với ban dân vận, mặt trận để vạch kế hoạch cụ thể xin ư kiến cấp ủy xóa tổ chức Phật Giáo Ấn Quang ở các cấp
 
- Công an các địa phương cần chủ động tính toán đưa một số đặc t́nh (7) tham gia vào các thành phần lănh đạo giáo hội các cấp. Nơi nào chưa có đặc t́nh cần có kế hoạch tuyển lựa một số người tốt, có uy tín trong giáo hội, xây dựng làm đặc t́nh rồi đưa vào giữ các vị trí lănh đạo trong tổ chức Phật Giáo mới ở địa phương. Có thể chọn trong số những cao tăng hoặc tu sĩ trước đây xấu, nhưng hiện nay có thái độ có chuyển biến tiến bộ để đưa vào ban trị sự các cấp, sau đó có thể thu hút họ làm đặc t́nh phục vụ cho công tác đấu tranh chung. 
 
Phật Giáo Việt Nam từ xưa đến nay vẫn được sự "quan tâm" của nhiều nước trên thế giới như : Mỹ, Pháp, Anh, Nhật bản... và của các tổ chức Tôn Giáo quốc tế. Trong t́nh h́nh hiện nay, bọn phản động lợi dụng Phật Giáo Việt Nam cũng như bọn lưu vong ở nước ngoài đang t́m cách chống phá việc thống nhất Phật Giáo cả nước của ta, chống chính sách Tôn Giáo của Đảng và Nhà nước ta, tố cáo ta đàn áp Phật Giáo v.v... 
 
Cho nên công tác đấu tranh chống phản động lợi dụng đạo Phật ở Việt Nam c̣n lâu dài và phức tạp. Thực tiễn ấy đ̣i hỏi những người làm công tác đấu tranh chống phản động lợi dụng đạo Phật phải có tầm nh́n xa hơn và sâu hơn th́ mới có thể chủ động đánh địch. Cũng v́ vậy mà việc phối hợp với an ninh các nước xă hội chủ nghĩa trong lĩnh vực này rất cần thiết.

                                                                                             Trần Tư 

(1) "Thông bạch" của "Ban vận động thống nhất Phật Giáo Việt Nam" do Trí Thủ, trưởng ban, kư gửi tất cả các giáo hội cơ sở của Phật Giáo trong toàn quốc.  
(2) "Giáo hội Phật Giáo Việt Nam" là tổ chức Phật Giáo thống nhất trong cả nước, được thành lập ngày 4.11.1981 
(3) A16 thuộc Bộ Công an, tương đương với X15 Cục 2 phản gián thuộc Bộ Quốc pḥng, chuyên trách biên soạn tài liệu, kể cả tài liệu phản gián giả (thông tin giả, tư liệu giả, h́nh ảnh giả) nhằm bôi nhọ và ly gián nội bộ đối phương (PTTPGQT chú) 
(4) xem chú thích 3 
(5) tức Bộ Công an (PTTPGQT chú) 
(6) T́nh báo đặc biệt nằm vùng trong Phật Giáo để phá hoại Phật Giáo (PTTPGQT chú) 
(7) T́nh báo đặc biệt nằm vùng trong Phật Giáo để phá hoại Phật Giáo (PTTPGQT chú) 
 

với Tự Do Tôn Giáo Theo Định Hướng Xă Hội Chủ Nghĩa th́ họ muốn bắt ai th́ bắt mà không cần đến hiệu lệnh của ṭa án. Như trường hợp họ khênh Ḥa thượng Thích Quảng Độ Viện trưởng VHĐ tại nhà ga saig̣n ngày 17-02-2006. Công an saigon đă khênh Ngài “như khêng một con vật10 . Ngay giữa ḷng thành phồ saigon mà họ c̣n hành xứ với nhà lănh đạo tinh thần Tôn Giáo như thế huống nữa là ở những vùng xa xôi, nơi mà tự do truyền thông không cập nhật đến được. Họ muốn trục xuất ai th́ cứ đuổi ra khỏi chùa mà không cần lư do chánh đáng nào cả. Như trường hợp Sư cô Thích nữ Thông Mẫn chùa Địch Quang, Nha Trang11; Như trường hợp 05-10-2006 trục xuất Thượng tọa Chơn Tâm chùa Tây Huê, thị xă Châu Đốc tỉnh An Giang ra khỏi chùa trong thời hạn 15 ngày, với lư do hết sức phi pháp và vi hiến12 v́ trục xuất, đuổi một nhà Tôn Giáo ra khỏi cơ sở Tôn Giáo mà việc làm nầy, nó không căn cứ vào điều khoản của hiến pháp, lại không theo tŕnh tự luật pháp nào cả. Như trường hợp chiếm chùa Vĩnh B́nh, Bạc Liêu của Thượng tọa Thích Thiện Minh, chuyện đă xăy ra 26 năm mà cho đến nay, sau khi măn hạn tù về nhà nước chỉ hứa lèo, hứa cụi theo kiểu “bóng câu qua cửa sổ”, việc nầy cho đến nay vần c̣n “ch́m xuồng” mà chưa có ông Cán, bà Cưa nào thực hiện việc “sống và làm theo luật pháp và hiến pháp” về vụ kiện đ̣i chùa của Thượng tọa Tổng vụ trưởng Tổng vụ thanh niên GHPGVNTN cả. Như việc Chùa Giác Hoa thành phố Saigon, nơi Thượng tọa Thích Viên Định, Phó viện trưởng kiêm Tổng thư kư VHĐ trú tŕ, th́ sự sách nhiểu nhà chùa xảy ra như là cơm bửa hàng ngày. Như việc Chùa Liên Tŕ Q.2, nơi Thượng tọa Thích Không Tánh, Tổng vụ trưởng Tổng vụ Từ thiện-Xă hội trú tŕ, nơi đây vào ngày Phật Đản 2550, công an tràn ngập vào chánh điện, chụp ảnh, quay phim tín đồ đang làm lễ, gây hoan mang cho Phật tử trong việc sinh hoạt tu học. Bản thân Thượng tọa Thích Không Tánh cũng đă trải thân chốn lao tù qua biết bao Xuân-Hạ-Thu-Đông. Thậm chí tại chùa Ba La Mật của Thượng tọa Thích Nhật Ban, Chánh Đại Diện Phật Giáo tỉnh Đồng Nai, tấm bản văn pḥng Ban Đại Diện PG, nữa đêm công an leo vào gỡ lấy đi mất (Tường Tŕnh của BĐD tỉnh Đồng Nai gởi VHĐ). Những hành động như thế, khủng bố như thế, sách nhiểu như thế th́ thử hỏi, chính quyền căn cứ vào luật pháp nào để lănh đạo dân? Hay là họ tùy tiện hành xử mà không cần đến luật pháp, họ đứng trên pháp luật. 

Một chính quyền luôn can thiệp sâu vào sinh hoạt Tôn Giáo, chiếm dụng cơ sở Tôn Giáo mượn đó làm diễn đàn hoan hô, đả đảo các nhà Tôn Giáo, th́ đây không phải là một chính quyền v́ dân do dân mà là một nhà nước của Đảng do đảng mà thôi. Nếu một chính quyền mà thật sự là có chính nghĩa, có tài năng “là đỉnh cao trí tuệ” th́ hăy lập một diễn đàn riêng, mạnh dạn, thẳng thừng nói với công luận thế giới rằng: “Tôn Giáo là thuốc phiện ru ngủ quần chúng” và Tôn Giáo cần phải dứt bỏ đi v.v… c̣n đàng nầy một cơ chế chính quyền núp bóng Tôn Giáo để đánh Tôn Giáo; một chủ trương “DÙNG SƯ ĐÁNH SƯ” th́ đó chỉ là một nhà nước lừa đảo người dân, một chính quyền xem người dân như cỏ rác th́ đó là một băng đảng tội ác Mafia chứ không phải là nhà nước dân chủ pháp trị.

Cho nên, luật pháp nước CHXHCNVN là để trói buộc, áp chế người dân, trong thực tế người dân không được sinh hoạt tự do dù là sinh hoạt b́nh thường về tin ngưỡng, Tôn Giáo. C̣n chính quyền lại là người đứng trên pháp luật; người cộng sản xem Sinh hoạt Tôn Giáo như là MÓN HÀNG ĐỂ TRƯNG BÀY, họ mượn Tôn Giáo để đánh lừa dư luận quốc tế, vui th́ cho phép, không vui th́ duổi sư ra khỏi chùa, “dân biết dân câm họng, đảng biết đảng bỏ tù” nỗi thống khổ của 80 triệu đồng bào Việt Nam ngày nay là như thế đấy.

Mới đây nhà nước lại đưa ra luật mới: Nghị định chống biểu t́nh mang số 38/2005/NĐ-CP do Thủ tướng Phan Văn Khải kư ngày 18.3.2005. Lụât nầy qui định là tụ họp nơi công cộng 5 người trở lên cũng phải xin phép. Đây thật là một kiểu tùy tiện theo thời tiết, nó hết sức lạc lơng trong sinh hoạt xă hội Người. Ở một hoang đảo giữa biển khơi hay ở một tàng cây nơi rừng vắng, thế mà loài chim muông hay thú hoang dă c̣n được tự do ca hát, qua lại với nhau. C̣n nay trong một xă hội NGƯỜI, xin nói là xă hội NGƯỜI, ấy thế mà cộng sản Việt Nam lại cho ra đời một điều luật hết sức xa lạ với cao trào hội nhập cộng đồng Quốc Tế như thế,

Những tŕnh bày trên cho thấy: 

Tự Do Tôn Giáo Theo Định Hướng XHCN biểu hiện nơi cửa phật, điều nầy cũng có nghĩa là cộng sản đă gây nên thảm cảnh máu nhuộm sân chùa rồi. Hay nói cách khác là khi nói đến Tự Do Tôn Giáo Theo Định Hướng Xă Hội Chủ Nghĩa là người dân có đạo liền liên tưởng đến thảm cảnh sân shùa sọc đầy cỏ dại. Điều nầy hăy lần trang sử cũ: 30 năm Pháp Nạn GHPGVNTN (VHĐ sắp xuất bản) th́ âm mưu đàn áp, tiêu diệt Phật Giáo của cộng sản sẽ được phơi bày. Từ nguyện vọng Thống nhất Phật Giáo của tổ chức dân lập GHPGVNTN do Ḥa thượng Thích Đôn Hậu làm trưởng đoàn tiếp xúc với ông Nguyễn văn Hiếu, Bộ trưởng Bộ Văn Hóa của chính phủ lâm thời Cộng ḥa miền Nam Việt Nam tại Saigon vào tháng 05-1975 và được chính quyền, ông Hiếu trả lời: “Thống nhất Phật-giáo th́ tốt, nhưng Thống nhất với P.G cách mạng, chứ Thống nhất làm chi với bọn Phật-giáo phản động!”13. Từ vụ 12 Tăng Ni Thiền viện Dược Sư tỉnh Cần Thơ tự thiêu tập thể mở đường cho bùn lên cao trào đấu tranh giải trừ Pháp nạn và quốc nạn của GHPGVNTN cho đến vụ Ḥa thượng Thích Thiện Minh (Đỗ Xuân Hàng) bị cộng sản tra tấn dă man đến chết trong nhà tù Chí Ḥa Sài G̣n đến vụ Ḥa thượng Thích Trí Thủ bị bức tử chết tức tưởi trong bệnh viện đến vụ âm mưu phủ nhận Chúc Thư của Ḥa thượng Tăng Thống thứ 3 Thích Đôn Hậu trong dịp lễ tang của Ngài tại chùa Linh Mụ Huế đến việc thủ đoạn đàn áp môn đồ hiếu quyến cũng như Tăng đoàn Phật Giáo Huế vào những năm 1992 cho đến không ngừng sách nhiểu khủng bố thành viên GHPGVNTN, cho đến sách nhiểu các Ban Đại Diện mới của GHPGVNTN trên toàn quốc mà hệ quả là Uỷ ban Tự do Tôn Giáo quốc tế Hoa Kỳ trong báo cáo hàng năm về t́nh h́nh Tự do Tôn Giáo các nước, Bản Báo Cáo năm 2005 đă phải nh́n nhận rằng: . “... Chính phủ [CHXHCNVN] vẫn tiếp tục phản đối việc Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống nhất muốn hoạt động độc lập”. Với chừng ấy chứng cứ diện dẫn, tất cả đă cho thấy rằng: tội ác cộng sản đối với Tôn Giáo c̣n nhiều hơn cỏ dại so với bông hoa trên mặt đất nầy, th́ nhận định trên đây là có tính thuyết phục với hầu hết mọi người.

Không nói đâu xa, không phải chỉ nói một lần, do từ một số ít người mà là cả nhân loại đều lên án tội ác cộng sản với nhân loại. Cộng sản đàn áp Tôn Giáo th́ các cơ quan truyền thông quốc tế cũng đă lên tiếng, các nhà Tôn Giáo cũng đă có kiến nghị , kháng thư bằng cách nầy hay cách khác đến các cấp chính quyền rồi. Và những nhà Dân chủ, những tù nhân lương tâm cũng đă tự chọn cho ḿnh khổ cảnh tù đày, những chiến sĩ đấu tranh cho Tự Do c̣n trong lao ngục cũng như nhà tù c̣n nhan nhản khắp nơi từ Bắc tới Nam, tất cả h́nh ảnh đó chính là bức tranh thu nhỏ về mô h́nh tội ác cộng sản trên mặt đất nầy. Khi nào mà cộng sản c̣n chưa giải thể th́ chừng ấy mọi tai hoạ, đau thương, thảm khốc vẫn c̣n chập chờn trong giấc ngủ của triệu triệu con người. Tội ác kia, nói sao cho cùng, kể sao cho hết. Gần đây nhất là cộng đồng Liên Âu cũng đă lên án cộng sản như thế.  

Bản chất cộng sản là bất dung Tôn Giáo, cho nên các Tôn Giáo đều là nạn nhân của cộng sản. Vết nhơ trang sử Việt 60 năm qua, từ khi cộng sản có mặt trên đất nước Việt Nam nầy, sự thật đă cho thấy như thế mà không thể nói khác hay hiểu khác hơn được. C̣n như nói rằng ngày nay chính sách cộng sản cũng đă thông thoáng hơn xưa, cởi mở, nới tay với các Tôn Giáo kia mà. Với biệu hiện nầy, th́ đây xin thưa rằng, đó không phải là tính khoan dung của cộng sản mà đó chính là do Áp Lực của các tổ chức Quốc Tế Nhân Quyền nên họ phải ba nghĩ chín suy, rồi v́ sợ bị mất “nồi cơm” cho nên họ mới “đóng tuồng-diễn kịch” mà thả lỏng sinh hoạt Tôn Giáo theo phương châm “môt lùi ba tiến” chứ họ có thương ǵ đám dân đen, lầm than thấp cổ, bé miệng nầy đâu. Không riêng v́ là GHPGVNTN, các Tôn Giáo khác cũng đều chung chịu số phận: bị đàn áp, khủng bố, sách nhiểu đủ kiểu, đủ cách, thậm chí người cộng sản không từ bỏ bất cứ một HẠ SÁCH NÀO trong việc trấn áp các nhà họat động Tôn Giáo.

Đánh Tôn Giáo, không đơn thuần chỉ là biến cố xảy ra trên vùng đất của những người Dân có đạo mà hơn thế nữa nó c̣n là đại chấn cho cả xă hội, cho bất ôn chính trị nữa. Dân là Nước, nước chở thuyền mà nước cũng lật thuyền. Cho nên Hội Chứng định hướng XHCN trong đánh phá GHPGVNTN đó là con đường lao nhanh xuống vựt thẳm giải thể cộng sản vậy.

Ở đây tôi muốn nói: tội ác cộng sản với loài người trên mặt đất nầy nói chung; tội ác Hồ Chí Minh, Lê Duẫn, Trường Chinh, Phạm văn Đồng, Lê Đức Anh, Lê Khả Phiêu, Vơ Văn Kiệt, Mai Chí Thọ, Nguyễn Văn Hiếu …, đối với dân tộc Việt Nam trong 61 năm qua (1845-2006) nói riêng, hồ sơ tội ác đó dă sử như đem chất chồng lên th́ nó c̣n cao hơn cả Tháp Eiffel Paris ở Pháp nữa.

Nói chung, Đại bàng khống chế Đại bàng cũng có 3 cấp độ và qua đó lại biển hiện ra thiên h́nh vạn trạng. Một trong số đó có hai loại h́nh nỗi bậc trong đánh phá đó là: Dùng sư đánh sư, đây là h́nh thức xử dụng đặc t́nh Tôn Giáo để đánh Tôn Giáo; và loại kia là: Dùng Giáo Hội đánh phá Giáo Hội. Dựng lên Giáo Hội nhà nước 1981 để đánh phá Giáo Hội Dân lập GHPGVNTN.  
 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

32. “Dùng sư đánh sư”

321. Nhất Hạnh: Chopbu Đặc T́nh Tôn Giáo vận. 

Đầu xuân Ất Dậu 2005, để cưu nguy đảng ra khỏi t́nh thế dầu sôi, lửa bổng đang trền đà giải thế, Nhất Hạnh bị buộc phải lộ mặt chopbu Đặc T́nh Tôn Giáo vận, điều mà Ông đă nằm vùng trong Phật Giáo từ 30 năm qua.

Bỏ ra một khoản chi lớn để nuôi dưỡng Đặc T́nh cộng sản đội lốp Phật Giáo. Đây là h́nh thức cán bộ đặc nhiệm t́nh huống phụ trách Tôn Giáo cho nên nó có tên là Đặc T́nh Tôn Giáo. Đặc T́nh Tôn Giáo có nhiệm vụ duy nhất là “Cánh Tay Nối Dài Của Đảng” để qua đó Đảng tập hợp quần chúng. Đặc T́nh Tôn Giáo được phân làm 2 vùng “phủ sóng”: trong nước và ngoài nước. Trong nước th́ “phủ sóng” trên “bốn tầng số”, c̣n ngoài nước th́ “phủ sóng” kiểu không dây. Vậy chân tướng của loài bạch tuột Đặc T́nh Tôn Giáo nầy ra sao? 

Theo cơ chế nầy th́ mỗi Ban Trị Sự (BTS) tỉnh-thành thuộc Hiệp Hội Phật Giáo quốc doanh trên cả nước, cộng sản đều có “lấp đặt trạm ăng ten” “bốn tầng số”, họ đều là người của đảng cả . Theo kiểu “bốn tầng số” nầy đó là: 1. Phó ban thường trực; 2. Trưởng ban Tăng Sư; 3. Chánh thư kư; 4. Phó ban đặc trách Chư Ni. “bốn tầng số” nầy, chúng “phủ sóng” rộng ra từ nông thôn, thành thị, hải đảo, cao nguyên, các điểm nóng du lịch, cao điểm giải trí, tụ điểm ăn chơi, trục chính giao thông, v.v… ở những điểm du lịch th́ khi du khách vừa đặt chân đấn vùng đất nầy là liền có “xe ôm công an”, “nhà trọ công an”, “nhiếp ảnh công an”, “bán nhang công an”, “quán nước công an”, “muôn vẻ, muôn màu công an”. Trong một đất nước “siêu thị công an trị” như nhà nước cộng sản Việt Nam th́ số công an cùng với “ăn ten-chỉ điểm công an” nhiều hơn trụ đèn đường trên trục đường giao thông nữa. Trên mặt đất nầy, trừ bông hoa với cây thuốc ra thôi, c̣n lại th́ bấy nhiêu cỏ dại là bấy nhiêu “ăng teng” đặc t́nh, đặc nhiệm, “đầu gấu”, “đầu ḅ” công an cộng sản. Phải nói rằng ở mười tám tầng địa ngục có mười-tám thể loại “đầu trâu-mặt ngựa” th́ trên vùng đất Đỏ cộng sản nầy lại có đến những là Ba-Mươi-Sáu chủng loài “dạ xoa-quỷ đói” công an cộng sản. Từ thành uỷ, tỉnh uỷ, huyện uỷ, cho đến quỷ cha, quỷ con, quỷ lớn, quỷ nhỏ, chúng đều làm cái nhiệm vụ phủ sóng, phát sóng đe dọa sự an lành đến mọi ngơ ngách sinh hoạt của mọi người, mọi nhà; Chúng “ứng hiện tuỳ h́nh” và luôn sẳn sàng “chào hàng thầm lặng” với du khách trong và ngoài nước bất kể là ngày hay đêm.   

Thậm chí c̣n có cả loại h́nh “ăng ten không dây” được “lấp đặt” trạm trung chuyển ở hải ngoại đây là loại Đặc T́nh trên diện rộng, chúng thay đổi “trang phục” theo thời. Có lúc chúng chuyên làm kinh tài cho Tôn Giáo vận như kiểu Trần Văn Trường, Thích Đồng Điển, Thích Nữ Đàm Lựu; đặc biệt là Thích Trí Dũng (Chùa Nam Thiên Nhát Trụ, Biên Ḥa, TP HCM). “con bọ” Thích Trí Dũng nầy theo chu kỳ mà bay sang Mỹ, theo danh sách bộ nhớ, Nó LINK khắp các mạn LAN (các “đại lư”) của chúng để thu gom Tiền-và-Đồ của Phật Giáo mà hoàn thành nhiệm vụ kinh tài cho Hà Nội.

Theo t́nh huống, khi có Fax “trên giao” hay “Email” từ “tổng đài” th́ chúng “đổi màu” như kiểu “bạch tuột săn mồi” vậy. Loại h́nh “ăng ten không dây” nầy chúng được “lấp đặt” nhiều nơi ở nhiều nước, nơi mà có đông Việt kiều sinh sống. Népal, có Thích Huyền Diệu (Lâm Trung Quốc), Ấn Độ new Delhi có Thích Hạnh Chánh; Pháp có Thích Nhất Hạnh, Cao Ngọc Phượng, Thích Thiện Châu (1931-1998), Mạn Đà La (chùa Trúc Lâm, Pháp); Mỹ có Thích Nhật Thiện, Thích Pháp Châu, Thích Quảng B́nh, Thích Phước Thuận, Thích Giác Nguyên, Thích Minh Mẫn; Thích Minh Nghị; Thích nữ Đàm Lựu (1933-1999. Viện Chủ Đức Viên Ni Tự, Tại San Jose, California, Hoa Kỳ). Canada; Đức, Úc, Trung Quốc đều có cả.  Đây là chỉ thống kê theo đường “dây nóng” mà thôi.   

Rồi gần đây lại có một tên Đặc T́nh Tôn Giáo giấu mặt dưới tên gọi Chu Sa. Hoàng Nguyên Nhuận… Và một tên núp bóng Giao Điểm với tên gọi Tâm Đạt14 họ cũng xổ ra những bài bôi nhọ thanh danh Tăng-Ni Phật Giáo Hải ngoại. Cứ bàng quan mà nh́n th́ Chu Sa tung “hơi ngạt” vào chốn đông người như thế là nhằm mục đích ǵ? Khủng bố theo kiểu Osama Billaden chăng? Hay nó nằm trong “chùm ma quỷ” của Bắc Hàn. Hiện lí lịch Chu Sa đang được giải mă và nhóm máu Nghè Ngọc-Chu Sa đang được thử nghiệm, kết quả sẽ được công bố nay mai.  

2005 cộng sản Việt Nam đang đứng trước bờ vực giải thể thể ư thức hệ. Trong t́nh thế “dầu sôi lửa bổng” như thế, hiện tượng Nhất Hạnh về Việt Nam lúc nầy là nằm trong “ván bài cứu nguy chế độ cộng sản”. Thế nhưng xét cho cùng, Nhất Hạnh đă chết trên ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam 2005 và cộng sản Việt Nam cũng chẳng được ǵ khi dùng chiêu bài “thây chết” Nhất Hạnh 2005. Chúng ta có thể lắng nghe vở tuồng “canh bạc” cứu nguy chế độ và diễn biến thây chết Nhất Hạnh 20005 qua tŕnh tự 4 bước: 

1. Nhất Hạnh hợp đồng “đi đêm” với cộng sản trong việc phát triển Tăng thân.

2. Cao trào Dân Chủ giải thể ‎ư thức hệ cộng sản Việt Nam đang trên đỉnh điểm, Nhất Hạnh kẻ lội ngược ḍng.

3. Không có chính nghĩa, nhóm Mai-Hồng dở tṛ xảo quyệt mong vớt vát lại

4. Nhất Hạnh đă chết trên ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam.  
 

3211. Nhất Hạnh Hợp đồng “đi đêm” với cộng sản trong việc phát triển Tăng thân

Trong bối cảnh ‘thế nước, ḷng dân” tập trung vào cao trào Dân Chủ Giải Thể ‎Ư Thức Hệ Cộng Sản Việt Nam đang trên đỉnh điểm! th́ để cứu nguy cho chế độ, cộng sản đánh “ván bài Nhất Hạnh về Việt nam 2005”. Nhất Hạnh cam tâm sống chung với cộng sản; Nhất Hạnh kẻ lội ngược ḍng cao trào Dân Chủ Việt Nam 2005, đây là một hợp đồng Nhất Hạnh “đi đêm” với cộng sản trong ư đồ mở rộng Tăng Thân, việc là vầy: 

Về nội t́nh cộng sản, Từ vụ Sáu sứ, vụ chiến tranh Tây Nam-Campuchia, những vụ bức tử oan khuất các đồng chí nước bạn Campuchia trên chiến trường 1979 do Lê Đức Anh dàn dựng để thực hiện ư đồ riêng cho ḿnh cho đến việc thanh trừng nội bộ trong đảng cộng sản Việt Nam nỗ ra. Nói chung là qua vụ T4 ở Tổng Cục 2 dẫn đến biến cố thanh trừng trong nội bộ đảng bùn lên do Thượng Tướng Nguyễn Nam Khánh châm ng̣i đến cao trào Dân Chủ giải thể ‎ư thức hệ cộng sản Việt Nam đang trên đỉnh điểm, tất cả đă tạo nên ḍng chảy mới có khả năng làm nên một xă hội Việt Nam mới.     

Trong nước đă từ lâu ngọn lữa Dân Chủ hóa Việt Nam đă được bùn lên và đang cháy ầm ỉ, bên cạnh đó c̣n có mặt người cộng sản tiến bộ cùng tham gia, cao trào đă lan khắp mọi tầng lớp dân chúng từ trí thức, nhân sĩ cho đến các Tôn Giáo đều hưởng ứng,.

Về Quốc tế nhân quyền, Hoa Kỳ đang đưa cộng sản Việt nam lên bàn mổ “Quan Tâm đặc biệt” CPC. Tất cả đă đặt cộng sản Việt Nam hiện nay đứng trước t́nh thế như “con thú bị thương” đầy ḿnh mà một trong những vết thương làm cho nó đau nhức từng cơn đó là việc chúng bị Quốc Tế Nhân Quyền Phương Tây xếp chúng vào sổ đen “các quốc gia cần đặc biệt quan tâm” (Countries of Particular Concern) và trong hạn 90 ngày (đến 15-03-2005 là hạn chót) nếu không có cải thiện th́ sẽ bị trừng phạt. Trước sức ép có tầm cở quốc tế từ nhiều phía và cao trào giải thể ‎ư thức hệ cộng sản Việt Nam sắp nỗ ra, để cưu nguy cho chế độ nên chúng cho đánh ván bài lật ngữa cuối cùng, bằng cách cộng sản  “chào hàng” ván bài: Hạnh-Phượng trong chính sách t́nh huống hiện nay.  

Trước đó ngày, tháng không xa, Việt Nam “là xứ sở mà sách vở và Pháp thoại thu băng của ông [Nhất Hạnh] bị cấm đoán từ lâu”15 cộng sản Việt Nam c̣n nh́n Nhất Hạnh như là kẻ thù của dân tộc. Ấy thế mà vào tháng 01-2005 phái đoàn Hạnh-Phượng khi mới xuống Hà Nội lại được “tiếp đón rần rộ” với những trên dước 600 người mà bên cạnh cái “rần rộ” ấy, đă có trên 300 công an “đặc nhiệm đầu gấu” cải trang thường phục ḥa lẫn vào trong đoàn người đón rước đó và mọi đi đứng của Sư ông Làng Mai đều “được” năm bảy “đầu gấu trong chiếc áo thầy tu” theo bén gót để gọi là có bổn phận phải “chăm sóc đặc biệt”.  

Về Nhất Hạnh, mở rộng Tăng Thân là hoài bảo hơn 30 năm của Nhất Hạnh, nay đă bước vào cái tuổi 80: “xế bóng-về chiều”; “lăo tùng đầu thượng lai” rồi, mà lăo lai tài tận, ấy thế mà mà giấc mơ kia vua đạo kia vẫn c̣n ngoài tầm tay sư ông v́ rào cản cộng sản đă và đang ngự trị trên đất nước Việt Nam. Do đó để vượt rào cản ấy, Nhất Hạnh không theo cao trào thời đại dân chủ Việt Nam bằng con đường Phá Rào, Giải Thể ư thúc hệ cộng sản để mở rộng Tăng Thân mà Nhất Hạnh tỏ ra tiến nhanh tiến mạnh bằng cách…“chui rào!!” để thực hiện chí nguyện… rằng không phải là “kế văng khai lai” mà là kế…Cộng khai…Sản.  

Rồi th́ trên bàn cờ “hợp đồng chui” giữa Làng Hồng với cộng sản Việt Nam đang dàn, diễn ra 2 thế trận mà bước đi đầu tiên là “địa lợi” nghiên về tay cộng sản rồi; đây chính là chiến lược t́nh thế của cộng sản và diễn biến chung quanh con bài Nhất Hạnh: cứu nguy chế độ cộng sản việc nầy ra sao? Muốn rơ việc nầy phải phăng về quá khứ xa xưa của hơn 30 năm về trước th́ mới thấy hết bản chất “nguyên con” về Hạnh-Phượng.  
 

3212. Cao trào Dân Chủ giải thể ‎ư thức hệ cộng sản Việt Nam 2005 đang trên đỉnh điểm, Nhất Hạnh kẻ lội ngược ḍng

Trả lời phỏng vấn báo Nhân Dân hôm 13.1.2005 Sư Ông tuyên bố “Chuyến đi của tôi không mang màu sắc chính trị”. Ngay câu nói nầy của Giáo Chủ Hiểu và Thương th́ nó đă cho thấy chung quanh, đằng sau, bên trong câu vừa thốt ra là nó đă ngậm đầy chính trị rồi. Chúng ta hăy nghe lại mô h́nh chính trị không mang … màu sắc… theo kiểu Thích Nhất Hạnh mà kư giả Didier Lauras cho thấy:

“Thích Nhất Hạnh trở về Việt Nam giữa cơn cuồng nộ Tôn Giáo và chính trị sau 38 năm lưu vong tại Pháp”16. Ở vào thời điểm dầu sôi lửa bổng như thế, việc đến, đón, đi, về trong mọi hành động của ông đều là nằm trong ṿng “kiểm soát” của cộng sản như thế, ấy vậy mà trả lời phỏng vấn báo chí thế giới, Sư Ông Làng Mai phun ra một câu xanh vờn là “không mang màu sắc chính trị”, đây là cái kiểu “săn mồi dấu mặt” của loài bạch tuộc. 

Nhất Hạnh tuyên bố với báo chí: “Chúng tôi đă thấy dễ thở hơn những năm gần đây”. Câu nói nầy quá đúng và nó chỉ đúng cho riêng Sư Ông Làng Mai; chỉ đúng trong một thời điểm với một quỷ đạo đă được vạch sẳn.

Một Tăng Thân Làng Mai hỏi: Sư Ông kêu gọi Hiểu và Thương mà sao tụi con khó hiểu quá về câu nói trên của Sư Ông. Có lần chúng con về sống với Tăng Thân 3 tháng ở Xóm Thượng, có các sư chị sư em, em nào cũng dễ thương, chỉ nh́n nhau là Hiểu liền hà. Nay Sư Ông bảo sinh hoạt Tôn Giáo Việt nam dưới gầm trời cộng sản hiện nay là Dễ Thở Hơn, thật ḷng mà bày ra đây với các huynh, đệ, tỷ, muội Tăng Thân rằng câu nói trên đó của Sư Ông thật là Khó Hiểu mà cũng không Dễ Thương chút nào cả. Bởi v́ qua 5 tầng nghĩa huyền (ngũ trùng huyền nghĩa), với 5 tầng diệu lư kết hợp với ư nghĩa “giáo ngoại biệt truyền” mà xét, th́ “bài thuốc: Dễ thở hơn” của Sư Ông Làng Mai nó có đến Tám Mươi Bốn Ngàn nghĩa lận đó nghen. Từ nghĩa thâm, nghĩa huyền, nghĩa mầu, nghĩa cao, nghĩa sâu, nghĩa xa, nghiă gần, nghĩa… nhưng tụi con chỉ biết có nghĩa cạn của câu nói Dễ thở hơn nầy đó là dưới chế độ cộng sản trước thời đổi mới 1988, bấy giờ dân chúng lầm than với chết cháy bằng lữa th́ nay cộng sản “đổi mới” sang con đường đưa người dân chết ngợp bằng nước th́ cũng là…Dễ thở hơn. 30 năm qua (1970-2005) tụi con thật không tài nào hiểu nổi ư chỉ “giáo ngoại biệt truyền” của Làng Mai, chỉ từ khi Sư Ông “trúng thầu hợp đồng” khai thát “Tiền-Đồ Phật Giáo Việt nam 2005 th́ tụi con mới vỡ lẽ ra đây để mà… Hiểu, c̣n Thương th́ Làng Mai ngày nay, không c̣n hương xưa nữa để mà Thương. Th́ ra Dễ thở hơn nó chỉ “dành riêng” bầu không khí dễ thở cho Sư Ông với người làng Mai thôi, chứ c̣n mấy đứa tụi con, cái đám có tên trong sổ Đỏ thuộc loại “sống ngoài ṿng pháp luật” th́ dẫu có thở bằng b́nh ốc xy cũng không dễ được thở tự do đâu Sư Ông ơi!!  

Lúc đó Sư anh Chân Pháp Huệ có mách với tụi con rằng: có một nhà báo Iraq nào đó lại hỏi thêm câu tiếp:
Vậy vào thời điểm trước và sau lúc Sư Ông có mặt Việt Nam th́ với những người “không có thẻ” Tăng Thân th́ họ có được “dễ thở” hơn không trong sinh hoạt Tôn Giáo b́nh thường không. Để trả lời nhà báo, Sư Ông làng Mai hạ chỉ một “chiêu” nhẹ nhàng hăy “ôm cơn giận vào ḷng”. Nhà báo lại tiếp: có thể giải thích bằng cách khác nhưng với cùng một ư như thế được không. Sư ông thong dong trong dáng thiền buông thư rồi đáp: “cứ như thế mà suốt biết”. Nhà báo “xá ba xá” với vô vàn nghi nan rồi lui ra… 

Tiếp, “Thích Nhất Hạnh tán dương Giáo hội Phật Giáo Nhà nước là sự tiếp nối, là đại diện xứng đáng cho truyền thống Phật Giáo Việt Nam”. Điều nầy hả, nói về Hiệp Hội Communiciation Phật Giáo 81 nầy th́ hăy hỏi bà mụ: Đỗ trung Hiếu, người đở đẻ ra cái Hiệp Hội nầy17 th́ tỏ rơ trăm bề, ông Hiếu không bao giờ “bôi bác” đứa con tinh thần ḿnh đâu. Từ khi Sư Ông Làng Mai về Việt Nam 2005 đến giờ, mọi nói và làm của Sư Ông đều là khó hiểu quá. Có đứa nó mách cho tụi con về giáo ngoại biệt truyền rằng: Sư Ông chỉ “nói theo đơn đặt hàng” mà đơn nầy thuộc loại “bất lập văn tự” nữa chứ. Ngày xưa tụi con chỉ biết “biển học vô bờ” (học hải vô nhai) nay mới vở lẽ ra rằng hiện nay Tôn Giáo Việt Nam trong “t́nh thế muôn màu” mà Sư Ông th́ thuộc loại Đầu Chiếu Đa Hệ, thôi th́… 

Chiếu tiếp:

“Như chúng ta biết, không có ai bán T́nh Thương ở siêu thị cả18. Câu nầy Nhất Hạnh nói quá đúng. Thế nhưng chính Giáo Chủ Làng Hồng lại rơi vào hoang tưởng tối thượng thừa khi xô đẫy Tăng Thân Mai thôn lạc bước vào “siêu thị t́nh thế” của cộng sản Việt Nam để “đổi chác” hầu mong “vớt vát” mănh vỡ t́nh thương của họ dành cho. Sư Ông Hạnh nói tiếp: “Khi nhà ḿnh đang bị cháy, ḿnh trước tiên phải dập tắt ngọn lửa trước khi t́m hiểu nguyên do cháy nhà” (sdd).. Lại cũng là một câu nói qúa hay của Nhất Hạnh. Hiện nay nhà cộng sản Việt Nam “đang cháy”; thần dân Làng Hồng cũng đều biết rơ như thế, họ biết quá rơ là cộng sản đang ở cái, Thời suy, Thế cùng, Lưc kiệt; rằng là nhà cộng sản Việt Nam đang cháy và Nhất Hạnh đang “xông vào nơi hiển nạn để cứu… lầm than”; mà cứu… cộng sản đang lầm than (chứ không phái là cứu chúng sanh lầm than như Khương Tăng Hội đă từng giảng nói). Cho nên, theo Nhất Hạnh, không cần t́m hiểu nguyên do cháy nhà cộng sản Việt Nam làm ǵ cho phí cả tuổi … không phải là tuổi… thanh xuân mà là tuổi hoàng hôn xế bóng Bát Tuần. Việc “xông vào nơi hiển nạn để cứu… cộng sản lầm than, lúc nầy của Hạnh-Phương qua đó cho thấy ngọn cờ Đỏ (Hồng: Làng Hồng là chiếc áo khoát ngoài che đậy màu Đỏ bên trong), Sao Vàng (cành Mai: Làng Mai) đă được kéo lên rồi đó!! Có một điều là sách kỷ lục thế giới không kịp ghi lại về một câu nói bất hủ vào thời điểm “cờ được kéo lên”. Đó là khi “cờ được kéo lên”, lúc ấy, thần dân Làng Hồng nghe rơ bên tai rằng Cao nữ sĩ không cầm được cảm xúc mà để phải thốt ra lời: “thật là không uổn 38 năm hiến…dâng…mái tóc xanh nầy cho… Đảng để có được như ngày hôm nay”. Lúc ấy có mấy Sư bà, Sư chú, sư chị, sư anh, sư em đứng cạnh bên giật giật lay…áo mấy cái, Cao sư bà mới “hồi dương” trở lại v́ câu cảm xúc đó nó quá “hố” trước đông người. 

Về Hạnh,
Kết hợp với nhiều nguồn thông tin từ nhiều phía, từ Việt kiều hải ngoại để xếp Nhất Hạnh vào loại: “nói theo đơn đặt hàng”19. Đó là cái chuyện của “ống kính” diễn đàn.

Vậy th́ cái ông “ống kính” diễn đàn, nhà báo viễn liên nào đó ơi, xin cho thần dân nầy “xịa vô” chuyện Về Việt Nam của Nhất Hạnh lúc nầy 2005 một chút. Số là thần dân vốn sinh ra trên vùng Đất-Đỏ, lư lịch th́ nữa Vàng nữa Đỏ, lớn lên từ gạo Đỏ, giải sầu bằng rượu…Đỏ. Vượt biên bằng giấy… Đỏ, được cứu vớt nhờ thuyền “Ba Sọc Đỏ” cho nên thần dân quá biết sự gian manh của loài Gấu…Đỏ rồi. Ở đây thần dân thấy rằng cái loại “hoa sen trong biển …Đỏ” th́ chỉ “ghép giống” được ở Đất Địa Mai-Hồng theo mô h́nh “sen nở trời phương ngoại” là thượng sách, chứ nay đem giống SEN Đỏ về  “lai giống” trên vùng Đất-Đỏ cộng sản Việt Nam, nơi mà thời tiết hay “giựt-gân” không ổn định như bối cảnh Việt Nam hiện này th́ e nó dễ bị “sốc nước” mà “tai biến” bất cứ lúc nào. Điều nầy th́ Hạnh-Phượng cũng như cộng sản Việt Nam, họ quá biết nhau theo kiểu: “cờ trong tay ai người ấy phất” rồi. Thế nhưng dư luận trong, ngoài nước đang quan tâm về “cơn sốt” thời sự nầy. bên cạnh đó có đứa “tiết lộ bí mật quốc gia” th́ cho rằng cái kiểu “sen nở trời phương… nội” của chiêu bài Hạnh-Phượng mà nở ra lúc nầy th́ không bền lâu được đâu. Bởi lẽ “sen Đỏ” xứ Mai-Hồng mà cấy ghép trên vùng đất ĐỎ th́ “màu của sen” sớm muộn ǵ cũng sẽ CH̀M trong Biển…Đỏ, chứ không là sen “nở trong biển lửa” như cái thời “ thanh niên phụng sư xă hội” trước kia nữa đâu thổ địa thành hoàng ạ 
 

3213. Không có chính nghĩa, nhóm Mai-Hồng dở tṛ xảo quyệt mong vớt vát lại

Từ việc “đi đêm” với cộng sản, Nhất Hạnh đă tự giải thể chính ḿnh để trở nên như một “Ḍng sông đă vẩn đục” trong ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam. Một khi vẩn đục th́ không có chính nghĩa, không có chính nghĩa, nhóm Mai-Hồng dở tṛ xảo quyệt mong vớt vát lại. Ta hay nghe web site www.langmai.org dở tṛ xảo nguyệt và các nguồn truyền thông báo chí trong và ngoài nước đă vạch trần sự thật,

Thông Cáo báo chí làm tại PARIS ngày 18.2.2005.
Ḥa thượng Thích Quảng Độ tuyên bố: “Sự thật về việc Thiền sư Nhất Hạnh định đến thăm tôi”. http://webwarper.net/ww/~av/queme.net/vie/v-news_detail.php?numb=346

Từ chỗ không có chính nghĩa, nhóm Mai-Hồng dở tṛ xảo quyệt mong vớt vát lại. Như vậy, từ những dẫn chứng như trên cho thấy, biển cả không dung nạp thây chết, Nhất Hạnh đă chết trên ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam cho nên Thầy Thích Quảng Độ, Thầy Thích Tuệ Sĩ không tiếp Nhất Hạnh là phải vậy thôi. Về hiện tượng Nhất Hạnh đă chết trên ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam, vụ việc nầy có thể h́nh dung qua diễn biến bốn bước:  
 

3214. Nhất Hạnh đă chết trên ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam 2005

Nhất Hạnh đă chết trên ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam 2005. Thật vậy, cộng sản Việt Nam là người không bỏ sót “một cọng tóc của Nguyễn xuân Bảo chùa Báo Quốc rằng lư lịch “điệu” Trừng Quang-Nhất Hạnh chùa Từ Hiếu (Huế) từ những năm hai mươi đă mang đầy “chấm đỏ” nằm trong “sổ đen” pḥng bảo vệ chính trị (ngày nay là pḥng PA38) của chế độ cộng sản rồi. Cũng thế Nhất Hạnh, một con người quá hiểu “người anh em” cộng sản nầy từ cái thuở Phật Học Đường Nam Việt (Ấn Quang) mới khai sinh và lớp Phật pháp cầu muối (Sài G̣n) do Nhất Hạnh đản trách vào những năm 1952, lúc ấy nơi đây c̣n vang lên lời thơ, tiếng nhạc: “gió đưa cành trúc la đà…” và tiếp những năm sau đó từ 1970 dự hội nghị Phật Giáo tại Tokyo, v.v… th́ Nhất Hạnh “hô hào chống Mỹ để mà tiến thân” 

Về Việt Nam vào lúc nầy 02-2005, “ḍng sông Nhất Hạnh đă vẩn đục” trên ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam nhất là đối với Tăng-Ni trẻ Việt Nam; mọi nói và làm của Nhất Hạnh từ 38 năm qua (1967-2005) với Phật tử Việt Nam trong và ngoài nước, th́ nay chẳng những Sư Ông đă phản bội chính ḿnh mà c̣n phản bội với chính người yêu thương ḿnh và người ḿnh yêu thương, đó là Phật tử Việt Nam. Đoàn người rầm rộ về Việt Nam hiện nay, qua đó không khỏi tạo nên cái nh́n cho nhiều người rằng nhóm Tăng Thân đang khoác áo Mác Lê và Tăng Thân với cộng sản Việt Nam giữa họ đang “đổi chác nhau”; “thế chiến quốc” đang diễn ra và ta hăy lắng nghe nó đục kiểu nào: 

32141. Vẩn đục về cái tên làng: Mai-Hồng. Mai-Hồng, đây là logo của một công ty nó quan trọng lắm trong việc chọn loại h́nh nhản-mác. Có thầy địa lư động thánh mẫu nương nương núi bà Đen Tây Ninh bàn giải thế nầy: Làng Hồng. Mà Hồng là chị em sanh đôi với ĐỎ. Cho nên hể nói đến Hồng là bàn dân thiên hạ liền liên tưởng đến ĐỎ. Hồng thay ĐỎ cũng có lạ ǵ đâu hay từ hồng ra ĐỎ chỉ cách nhau “một lằn tơ” và việc gở khoảng cách nầy th́ cũng phải theo thời ấy mà. 2004 khi mở ra cuộc vận động cho Thích Nhất Hạnh về nước “mở mang hội Phật Giáo rờ-mọt” mà chủ yếu là để cứu nguy chế độ cộng sản trước cao trào Nhân Quyền Quốc Tế sắp hạ chỉ trừng phạt cộng sản Việt Nam th́ bấy giờ là “giờ hoàng đạo” để Hồng mặc vào chiếc áo.. ĐỎ.

Phụng thỉnh Nương Nương Thánh Mẫu Tây Ninh, xin “lộ thiên cơ” thêm miếng nữa mà cho trần gian được biết rơ ngọn ngành để tránh bị công ty Mai-Hồng-ĐỎ nó đánh lừa chúng con mà tội nghiệp. Nương nương đă giải quẻ chữ Hồng rồi, thế c̣n chữ Mai th́ ư nghĩa ra sao ạ? Nầy trần gian hăy nghe đây và cũng nên nối mạng cho mọi người được biết. Mai là Vàng chớ có lạ ǵ đâu. Quanh đi, quẩn lại th́ Hồng với Mai là Vàng với Đỏ, phần c̣n lại th́ người trần gian cứ ráp 2 cái lại đi th́… thấy liền hà. C̣n đứa nào mà dám nói ra Mai-Hồng là cờ ĐỎ-sao Vàng là thiên sứ sẽ … “rút phép thông công” nó liền, mà một khi đứa nào bị rút phép thông công là kể như đứa đó hết sinh về vùng biển…ĐỎ được đâu à nghen.

Thưa nương nương chớ c̣n cái bà Cao…dạ Cao ... ngọc… Phượng con nhà ai vậy xin cho trần gian biết luôn để chốn giang hồ tiện bề Ứng-Xử cho tốt đạo-đẹp đời luôn thể. Ừ thôi th́ sẳn đây Nương nương cũng ‘lộ thiên cơ” luôn mà “chào hàng” Cao phu nhân cho trần gian được rơ. Nói tiếp,  

32142. Vẩn đục về Sư Bà Cao Chơn Không

Cao Ngọc Phượng với chiếc ao nữ tu tên đạo là Sư bà Chơn Không. Cao Ngọc Phượng vốn là thư kí riêng cho Nhất Hạnh từ cái thuở Trường Thanh niên phụng sự xă hội mới đi những bước đi tập tểnh và cơ sở của trường c̣n trong hoàn cảnh gọi là…“nỗi cơn gió bụi” của những năm 1966-67 lận. Chốn giang hồ th́ gọi Phượng bằng Cao Nữ Sĩ, c̣n thần dân Làng Mai-Hồng th́ từ mới nhập môn cho đến lên lăo làng; từ trẻ đến già ai ai mà chẳng…“suốt biết” về vị thế cùng vai vế của Cao sư bà. Thế cho nên trên từ các “quan” dưới cho đến “lính làng” của xứ sở Mai-Hồng dẫu không bị ràng buộc bởi Thanh Qui-lễ giáo đi nữa, người người luôn rất mực “biết điều” mà cung kính Phượng lên hàng “bí thư thứ nhất” của Giáo Chủ, kiêm Đệ Nhất Phu Nhân; kiêm tổng giám cở sở Mông với Hài! ấy chết: Mai với Hồng. Theo Nghi Định 31/CP do Giáo Chủ Mai-Hồng ban hành th́ từ trẻ mới vào hội cho đến cao niên “cúp b́nh thiết” đi nữa đều là có đủ quyền “lắp đặt” “rờ mót” mà không sợ phạm Thanh Qui. Cho nên trong điều lệ bổn hội mọi người thấy “có-chức” phu nhân là chuyện thường ngày ở…Đạo tràng Mai Thôn đó mà. Tuy nhiên bởi điều lệ kia chỉ là “phổ biến nội bộ” cho nên đệ nhất phu nhân chưa có “giấy kết hôn”, cũng chính v́ vậy mà Cao Sư Bà không lấy…theo… họ giáo chủ như kiểu Hoà thượng phu nhân như Tân Tăng xứ Phù Tang Japan được. Mặc khác, dân chúng xứ Mai-Hồng bèn giữ y theo chế độ “mẫu hệ” cho nên dân chúng dưới ngọn cờ Đỏ (Hồng) Sao Vàng (Mai) không tung hô PHƯỢNG là Nhất Hạnh Phu nhân mà chỉ gọi trại ra là Cao phu nhân cho nó thân mật ấy mà. Việc là vậy… vậy đó, thần dân đừng có mà đẫy đưa, han hỏi khiến cho Nương nương ta đây phải lỗi đạo cái câu: “can thiệp vào chuyện nội bộ của… trần gian” mà tội nghiệp!! 

Phượng-Cao nữ sĩ, một đặc t́nh Tôn Giáo cũng bôn ba vài lần sang Vatican vận động… mà vận động cái ǵ và cho ai th́ đó là chuyện 1001 đêm. C̣n Phượng tự nguyện đem thân “liễu yếu đào tơ” làm … cầu nối cho t́nh bang giao Vatican với Hà Nội, những mong được ân sủng: “chiếc bánh thánh” cũng như mong được tuyên dương “nón tai bèo” từ… phía Hà Nội th́ việc nầy, cả báo chí truyền thông trong ngoài nước đều có nói đến. Thế nhưng bánh thánh th́ chỉ dành cho con chiên chánh hiệu mà Phượng th́ không nằm trong danh sách Chăn-Chiên đó; C̣n Hà Nội, có lúc nghĩ thương cho cảnh “thân gái dậm trường” của Phượng, nhất là vào thời điểm những năm 1991, khi mà Liên Sô, rồi Đông Âu theo nhau sụp đỗ, bấy giờ Hà Nội cũng đang trong cái cảnh Đảng ta th́ “sầu lên ngọn ải, c̣n chúng dân th́ oán ra cửa pḥng”. Cho nên đang mùa Mừng Đảng-Mừng Xuân mặc dầu Phượng có tỏ rơ chút bôn ba công cán, Hà Nội cũng không đủ quà xuân Chia-Chác-Cho phe phía th́ lấy đâu ra mà tâng bốc thành tích của Phượng. Thôi th́ Hà Nội đành thay nón Tay bèo bằng… đôi dép râu làm qùa xuân để cho Phương đở ấm cái…. chưn trong lúc xuân về trên Xóm Thượng mà cũng để gọi là t́nh đồng hương với “khúc ruột ngàn dậm-Đặc T́nh” ấy mà.  

Dạ bẩm, Nương nương thánh mẫu thương t́nh, nghe nói đến t́nh đồng hương, trần gian nầy nhớ quê nhà quá hà… Vậy c̣n Cao Nữ Sĩ người quên quán xứ mô và nội, ngoại làm nghề chi, xin tŕnh bày trên diện rộng luôn thể ạ. Nầy trần gian, hăy chỉnh lại cái bộ nhớ xem, sao mà mau quên thế hở. Ở hồ sơ “hoa sen trong biển lửa”, Giáo Chủ Làng Mai có lần nói về cuộc Mỹ thả bom thảm sát người dân tỉnh Bến Tre mà con số người chết được bốc đồng lên đến tận mây xanh đó sao. Mà Bến Tre cũng là quê quán của Cao sư bà. Trần gian nghe đây: “là dáng đứng của Bến tre”, là con gái xứ bến tre. Là con gái xứ dừa-Đồng khởi. Cao nữ sĩ là thành viên Đặc T́nh thuộc công ty chuyên sản xuất mặc hàng: “dép râu” với “nón tay bèo”. Thôi! Thôi! trần gian đừng hỏi nữa, hỏi nữa kẻo “tai vách mạch rừng”. Trần gian có ngộ được thiên cơ th́ hăy “như thế mà suốt biết” chớ có Link bậy bạ mà “đêm dài lắm mộng đó nghe chưa” dạ xin dâng Nương nương. Thôi ta thăng đây. Nương nương chờ.. chờ với.

Rồi cũng chính vào lúc nầy 01-2005, để cứu nguy chế độ, cộng sản Việt Nam đành phải “đẫy” Diệu Không-Cao Ngọc Phượng ra mặt đặc t́nh Tôn Giáo qua “Ván bài lật ngữa”, người mà có thành tích hơn 30 năm cộng sản năm vùng trong Phật Giáo, nay chỉ một CHIÊU “Ván bài lật ngữa”, cộng sản Việt Nam đă bộc lộ chân diện mục Cao Ngọc Phượng mất rồi.

Dẫu cho tát cạn biển Đông,
Với người cộng sản đừng ḥng thương dân

32143. Vẩn đục theo cái kiểu “đánh lận con đen” trong bản chất chống Mỹ của Nhất Hạnh

Quan tâm về con bài nhất hạnh 2005, có người cho Hạnh-Phượng như là con bài cứu nguy cho chế độ cộng sản việt nam. Nhất Hạnh “hợp đồng chui” với cộng sản đây là cái kiểu “mua đất không có bằng khoán”. 

C̣n dư luận người Việt hải ngoại bàn về Nhất Hạnh th́ từ khi xăy ra vụ 11-09 ở Mỹ, giáo chủ Làng Mai được Cao Ngọc Phượng dàn dựng đưa sang Mỹ để diễn thuyết trong nhà thờ Riverside, ở Nữu Ước. Tại đây Nhất Hạnh rêu rao đề tài: “Ôm cơn giận vào ḷng” (Embracing Anger), theo kiểu đánh đồng biến cố 11-09 ở new york với sự kiện Mỹ dội bon tết mâu thân 1969 ở thị xă Bến Tre, Việt Nam. Hạnh-phượng dịp nầy khơi dậy chiến tranh Việt-Mỹ trong ư đồ chống Mỹ. Cho nên dân chúng và dư luận Mỹ sau 11-09 đă nỗi lên cao trào tẩy chay Hạnh-Phượng. 

Qua đó bàn dân thiên hạ thấy ǵ về giáo điều “Hiểu và Thương” của Đạo Tràng Mai Thôn. Một mặt nếu kẻ khủng bố Bil Laden mà tàn sát dân chúng Mỹ (nạn nhân chung quạnh vụ 11-09 ở new york) th́ Nhất Hạnh vào nhà Thờ, gióng chuông, đánh trống, kêu gọi người Mỹ hăy “Ôm cơn giận vào ḷng”; mặt khác trong chiến tranh, nếu lính Mỹ phạm phải sai lầm giết hại thường dân Việt Nam th́ bấy giờ giáo điều “Hiểu và Thương” của Đạo Tràng Mai thôn đâu, sao không gióng trống lên và Hạnh-Phượng sao không bay về Việt Nam mà kêu gọi Việt Nam hăy “Ôm cơn giận vào ḷng”. Chỉ thấy, vụ biến cố tết Mậu Thân Bến Tre 1969, lúc bấy giờ có lẽ sư ông bận chăm sóc cho mấy khóa Thiền-Buông-Thư, bận giúp các “thiền sinh nằm thoải mái trên những tấm bồ đoàn êm ái” mà quên hô hào Hà Nội hăy “Ôm cơn giận vào ḷng” chăng? Hay là khi ấy giáo điều “Hiểu và Thương” của Đạo Tràng Mai thôn đă quăng cho chó ăn đâu mất đi rồi. Chỉ thấy rằng biến cố Mỹ Lai (ở Huế) 1969, đến nay sự thật đă được vạch trần ra rằng đó là chuyện cộng sản Việt Nam “bóc lửa bỏ tay người” mà vu cáo cho  lính Mỹ giết hại thường dân Việt Nam, trong khi đó thực chất sự việc là do cộng sản Việt Nam sát hại đồng bào. Thế mà Nhất Hạnh với Huyền Diệu (Lâm Trung Quốc), nay ở Ấn Độ đă cùng đứng chung chiến hào trong chiêu bài lên án chiến tranh Mỹ ở Việt Nam. Đó chính là cái kiểu “vừa ăn cướp vừa la làng”; là cái kiểu “đánh lận con đen” trong bản chất chống Mỹ của Nhất Hạnh, bài học nầy ai cũng thấy biết cả mà. Với cái “tâm dao găm” như thế, Nhất Hạnh đă bị cộng đồng người Việt ở Nam Cali lên án từ lâu20 và Nguyễn văn Hóa, người mà đă từng bênh vực cho Nhất Hạnh về việc nầy th́ nay với việc Nhất Hạnh “hợp đồng” với cộng sản trong chuyến đưa hơn 190 Tăng Thân về Việt nam 2005 lần mầy đă đủ để ông Hóa tự hối những nhận định chưa chân xác của ḿnh trước đây.  

Trong khi đó, với hằng trăm quyển sách và hơn thế nữa là hằng ngàn bài giảng mà Nhất Hạnh đă giảng-nói, rêu rao về thông điệp: gọi T́nh Thương, xóa hận thù mà qua kho tàng kinh điển Xóm trên (xóm thượng), xóm dưới (xóm hạ) đó, th́ không thấy đâu ra một lời nào để kêu gọi cái tụi cộng sản ác ôn hăy buông con dao đồ tể xuống, hăy chấm dứt cảnh tù đày, tra tấn, giết hại đồng bào Việt Nam; đă và đang cầm tù hằng ngàn tù nhân lương tâm, tù nhân chính trị, tù nhân lương thức, tù nhân Tôn Giáo, mà hơn nữa là sách nhiểu, tàn hại người con Phật Việt Nam trong 60 năm qua trên 3 ba miền đất nước. Trong khi có biết bao nhà Dân Chủ đă lên tiếng về tội ác cộng sản Việt Nam rằng: cộng sản chúng bây là lũ đầu trâu mặt ngựa, cái đám côn đồ cướp giựt kia ơi, hăy dừng tay, hăy dừng chân, dừng cẳng, dừng lại cái tàn ác của chúng mầy lại. Chúng mầy là đồ đệ, là thành viên trong “chùm ma quỷ”, chúng mầy hăy trả lại công bằng về cái chết của Thầy Thích Thiện Minh (Đỗ Xuân Hàng) VHĐ. Cũng như phải đưa ra công pháp quốc tế xử lại về vụ tự thiêu 12 Tăng-Ni thiền viện Dược Sư tỉnh Cần Thơ năm ngày 02-11-1975 và truy tố tên phó thanh tra TW nhà nước cộng sản Việt Nam Huỳnh Châu Sổ vào năm 1976 đă vu cáo nội vụ cái chết tập thể nầy. Trong khi toàn dân lên án cộng sản, ấy thế mà có bao giờ thấy Nhất Hạnh lên án cộng sản Việt Nam chưa? Thưa rằng chưa.

60 năm đi qua từ 1945 đến 2005 cộng sản với Dân tộc và Phật Giáo Việt Nam tội ác chất cao như núi, máu oan thương tràn cả sông Hồng. sông Cửu Long chưa rửa hết bao uất hận câm hờn do cộng sản tàn bạo đem đến cho dân tộc nầy. Thế mà có được mấy người Làng Mai, Làng Hồng nào kêu ca tranh đấu đâu. Chúng chỉ im lặng trước tội ác cộng sản; mà im lặng với tội ác là cái kiểu giáo lư ǵ vậy. C̣n cương lĩnh “nhiêu ích hữu t́nh giới”-cái truyền thống “Bồ Tát là người xông vào nơi hiểm nạn để cứu chúng sanh lầm than” chẳng biết Làng Mai, xứ Hồng, Xóm Thượng có học cái truyền thống Phật Lư Khương Tăng Hội trong Lục độ tập kinh nầy không? hay chỉ có chờ cho “đục nước béo c̣”; chờ người làm bếp xong rồi nhăy vào ăn. Cái kiểu rần rộ kéo nhau về Việt Nam vào lúc nầy để…“thỏa thuận hợp đồng chui” làm Trâu-Ngựa cho cộng sản cưởi cổ đó là tông chỉ của Mai-Hồng à.

Im lặng với tội ác là cái kiểu giáo lư ǵ vậy hởi giáo chủ làng Hồng? Hay nó là cái vô liêm sĩ được che đậy bằng nhản-mác “Hiểu và Thương”; với cộng sản mà kêu gọi “tất cả đều là người anh em” th́ đó chỉ là sản phẩm hoang tưởng của loài cỏ dại trên sa mạc hư vô mà thôi. Rồi

Cái kiểu kêu gọi “t́nh huynh đệ” một cách mù ḷa, đây, thực chất cũng chính là cái kiểu đánh lận con đen của Nhất hạnh. Hăy nghe cái kiểu t́nh huynh đệ mù ḷa của Nhất Hạnh:

Ngày 24.1.2005 đến Thiền Viện Quảng Đức, trụ sở thanh niên của Ḥa thượng Thích Thiện Minh (Đỗ xuân Hàng) ngày xưa để thăm Ban Phật Giáo quốc tế của Hiệp Hội nhà nước Nhất Hạnh đă nói ǵ?

“Kính thưa liệt vị ḥa thượng, tôn đức, “Phái đoàn chúng tôi gồm có khoảng 190 người xuất gia và tại gia, chúng tôi đại diện cho khoảng 30 quốc gia, nhưng mà tất cả chúng tôi đều hướng về Việt Nam, như là quê hương tâm linh của ḿnh và được trông thấy quư vị ḥa thượng, quư vị tôn đức và được tiếp xúc với quư vị Ḥa thượng và quư vị tôn đức cũng như là được tiếp xúc với lịch đại tổ sư của nền Phật Giáo Việt Nam. Và cái hạnh phúc của chúng tôi là được đảnh lễ chư vị tôn đức, chư vị ḥa thượng, tại v́ chúng tôi biết rằng quư vị tôn đức, quư vị Ḥa thượng là sự tiếp nối, là đại diện xứng đáng cho truyền thống Phật Giáo Việt Nam. Trong bao nhiêu năm qua, quư vị ḥa thượng, quư vị tôn đức đă làm hết sức ḿnh để bảo tồn để phát huy cái nền đạo đức dân tộc, và điều này chúng tôi biết là một công tác cơ bản để giữ cho xă hội Việt Nam, đất nước Việt Nam được vững mạnh, và chúng tôi trong giờ phút này ư thức được tất cả công đức lớn lao đó của tất cả chư vị tôn đức và ḥa thượng”.

Đó là cách nh́n của Nhất Hạnh về Hiệp Hội nhà nước. Thế nhưng chính người cộng sản, ông Đỗ Trung Hiếu, bí danh Mười Anh, được Bộ Chính trị Đảng và Bộ Nội vụ giao phó vai tṛ Bà Mụ đỡ đẻ ra cái tổ chức Phật Giáo năm 1981, mà sau này v́ sám hối các lỗi lầm đối với Phật Giáo, ông Hiếu tiết lộ trong tập tài liệu “Thống nhất Phật Giáo” năm 1994, th́ thực chất Hiệp Hội bù nh́n nầy như sau:

   “Nội dung đề án là biến hoàn toàn Phật Giáo Việt Nam thành một hội đoàn quần chúng. C̣n thấp hơn hội đoàn, v́ chỉ có Tăng, Ni, không có Phật tử ; chỉ có tổ chức bên trên không có tổ chức bên dưới, tên gọi là Hội Phật Giáo Việt Nam (...) Nội dung hoạt động là lo việc cúng bái chùa chiền, không có hoạt động ǵ liên quan tới quần chúng và xă hội (...) Lấy chùa làm cơ sở chứ không phải lấy quần chúng Phật tử làm đơn vị của tổ chức Giáo hội”.(...)

     “Thực sự đại biểu là giữa Phật Giáo của ta và Gíao hội Phật Giáo Việt Nam Thống nhất. Ban Vận động Thống nhất Phật Giáo Việt Nam đều là đại biểu dự Đại hội, trong đó đại biểu của ta đa số. Chín tổ chức và hệ phái Phật Giáo, Gíao hội Phật Giáo Việt Nam Thống nhất là một, c̣n lại tám với những danh nghĩa khác nhau, nhưng tất cả đều hoặc là ta hoặc là chịu sự lănh đạo của Đảng”. (...)

   “Cuộc Thống nhất Phật Giáo lần này Bên Ngoài Do Các Ḥa thượng Gánh Vác, Nhưng Bên Trong Bàn Tay Đảng Cộng Sản Việt Nam Xuyên Suốt Quá Tŕnh Thống nhất Để Nắm Và Biến Tướng Phật Giáo Việt Nam Trở Thành Một Tổ Chức Bù Nh́n Của Đảng”.

Dẫn chứng trên đây cho thấy, một sản phẩm chính trị do Đổ trung Hiếu sanh ra đó là: Hiệp Hội Phật Giáo Việt Nam, đây đích thị là MỘT TỔ CHỨC BÙ NH̀N CỦA ĐẢNG. Ấy thế mà sư ông Đạo Tràng Mai Thôn 2005 hiện nay có phần nhủn nảo chăng hay không c̣n như cái thuở nào : “mắt xanh xem người thế, mây trắng hỏi đường qua” nữa rồi. Có lẽ giấc mơ Quốc Sư cộng sản Việt Nam đă làm cho Sư Ông 
“mắt quáng gà xem Cộng sản,
mây… hỏi đường chui” rồi.
Đó là năo trạng của một “ḍng sông Nhất Hạnh Vẩn đục” 2005 hiện nay. Rồi từ Vẩn đục nầy “ḍng sông Nhất Hạnh cứ lần theo dấu quỷ mà Vẩn đục” tiếp:

trong pḥng tôi ở bên đạo tràng Mai Thôn, tôi c̣n cất một sâu chuỗi của HT Thiện Minh”. Đó là cái kiểu nói chuyện t́nh nghĩa của Nhất Hạnh. Thế nhưng về cái chết bi thảm của Ḥa thượng th́ vị Uỷ viên công cán GHPGVNTN đặc trách hải ngoại của Nhất Hạnh ngày nào sao nay không hề hở môi về cái chết của Người đồng liêu với ḿnh. Cái kiểu im lặng với tội ác của…Cộng sản nơi Nhất Hạnh ấy mà.[c̣n với tội ác chiến tranh Việt- Mỹ th́ Nhất Hạnh la làng tùm lùm lên]. Chúng ta hăy nghe Ḥa thượng Thích Quảng Độ nói về t́nh huống nầy: “im lặng trước cái chết bi thảm của Cố Ḥa thượng Thích Thiện Minh ngay trên đất Saigon mà Sư Ông [Nhất Hạnh] đang đứng nói huyên thuyên, [tại trụ sở thanh niên của Ḥa thượng Thiện Minh ngày xưa] là một cái tội vô ân bội nghĩa với người tiền bối”. Đứng ngay giữa trụ sở tổng vụ thanh niên cũ của Hoà Thượng Thích Thiện Minh, một cơ sở đă bị cộng sản chiếm ; một trụ sở đă bị cái đám Hiệp Hội Phật Giáo quốc doanh kia: Thiện Hào, Minh Nguyệt, Hiển Pháp, Trí Quảng, Thiện Tánh, đoạt lấy làm của riêng như thế. ấy vậy mà Nhất Hạnh lớn tiếng, ồn ào xưng tán với kẻ cướp là “được trông thấy quư vị ḥa thượng, quư vị tôn đức và được tiếp xúc với quư vị Ḥa thượng và quư vị tôn đức cũng như là được tiếp xúc với lịch đại tổ sư của nền Phật Giáo Việt Nam”.

   Hoà Thượng Thích Thiện Minh bị tra tấn đến chết trong nhà tù cộng sản. ấy vậy mà Nhất Hạnh “lên vọng cổ sáu câu” Trong bao nhiêu năm qua, quư vị Ḥa thượng [Phật Giáo quốc doanh], quư vị tôn đức đă làm hết sức ḿnh để bảo tồn để phát huy cái nền đạo đức dân tộc”. ở đây xin thưa với giáo chủ làng Mai là phải nói thêm cho đủ là bên cạnh cái gọi là :”làm hết sức ḿnh để bảo tồn để phát huy cái nền đạo đức dân tộc” như kiểu sư ông nói đó, th́ tất cả chư vị tôn đức và Ḥa thượng Hiệp Hội 81 nầy c̣n biến Giới Đàn chùa Phổ Quang TP Sài G̣n thành diễn đàn chính trị có đầy đủ màu sắc đă đảo với hoan hô; và đem cái đám đầu trâu mặt ngựa cộng sản lên hàng ghế giới sư, đây là một việc làm theo kiểu c̣ mồi đem sự lừa dối thay giới thân huệ mạng cho giới tử. Những hạng người như vậy, th́ theo nhất Hạnh, đó là hạng ngườicái hạnh phúc của chúng tôi là được đảnh lễ chư vị tôn đức, chư vị ḥa thượng, tại v́ chúng tôi biết rằng quư vị tôn đức, quư vị Ḥa thượng là sự tiếp nối, là đại diện xứng đáng cho truyền thống Phật Giáo Việt Nam”.

Người thả ḿnh trên ḍng chảy “vong ân, bội nghĩa, mù loà, đánh lận con đen như thế, ấy vậy mà Nhất Hạnh c̣n kêu gọi t́nh huynh đệ nữa chứ. " Lại c̣n điềm nhiên nói thêm "Tôi nghĩ rằng t́nh huynh đệ là quư nhất trong tất cả mọi cái. Có t́nh huynh đệ tức là chúng ta có tất cả, nếu không có t́nh huynh đệ th́ không có cái ǵ thực sự có giá trị". Và “cái giá” về kiểu “đánh lận con đen” qua chiêu bài: t́nh huynh đệ, th́ việc nầy Thầy Thích Quảng Độ đă cho chúng ta thấy: “Than ôi ! Dù không có t́nh huynh đệ (v́ đă lăng quên một cái chết bất tử), th́ Sư Ông cũng đă có tất cả mọi thứ rồi”. Có mọi thứ từ cái “hợp đồng chui với cộng sản đó mà. 

Bấy nhiêu đó cũng đă quá đủ để cho thấy rằng Nhất Hạnh kẻ chẳng những là vô ân với người tiến bối mà c̣n vô liêm sĩ khi nói chuyện nghĩa t́nh; một trí thức mù loà theo kiểu: đánh đồng tội ác với đạo đức truyền thống dân tộc; nhắm mắt trước biết bao thảm trạng đói nghèo của dân chúng (những người phải v́ miếng cơm manh áo mà phải ly hương làm nô lệ quốc tế theo kiểu mà cộng sản nó gọi là xuất khẩu lao động đó) và mặt khác th́ SƯ ÔNG lại lớn tiếng kêu gọi HIỂU và THƯƠNG ḥng che đậy nguyên h́nh cộng sản chính ḿnh. 
Sen mở từ bùn đen, nhưng chưa từng thấy một ai mút bùn đưa lên bàn thờ để cúng cả.
Đánh đồng cộng sản với Phật Giáo để kêu gọi lập đàn Giải Oan-chẩn tế đó là cái tṛ mị dân chẳng khác nào như đứa mút bùn lên cúng không khác.

   

Rồi khi vừa kư xong hợp đồng “đi đêm” với cộng sản là tiếp đến Nhất Hạnh tự tuyên bố ly khai với GHPGVNTN “tôi không thuộc Giáo Hội Phật Giáo Vịêt Nam Thống nhất ”. Ngay câu tuyên bố nầy th́ chẳng những là chú tiểu Thích Trừng Quang chùa Từ Hiếu (Huế) đă chết mà hơn thế nữa đó là một Uỷ viên công cán GHPGVNTN đặc trách Hải Ngoại đă chết trên ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam. Và cộng sản Việt Nam muốn dùng “ván cờ thây chết” Nhất Hạnh để cứu nguy cho chế độ đang hồi hấp hối.  

Nhất Hạnh đă chết trên trên ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam 2005, việc nầy chẳng những là làm vẩn đục một khúc sông mà c̣n kéo theo nó sự vẩn đục nhiều nhân tố khác, một trong số những hiện tượng vẩn đục theo nầy đó là hiện tượng về bài viết của Hoàng Nam, “Từ một chuyến đi”.

Theo kiểu nầy, Hoàng Nam cho biết:

Tôi vốn không theo dơi báo và đài. Chỉ thỉnh thoảng một vài bạn đem đến cho xem hoặc kể cho nghe khi có sự cố ǵ quan trọng. Chuyện Thầy Nhất Hạnh về Việt Nam và các bản văn, thông tin liên hệ mà tôi biết và có được là nhờ đó. Từ những ǵ tôi được đọc và nghe này, sự cố đă gây cho tôi một số suy nghĩ”.

Từ cái không theo dơi báo và đài Hoàng Nam đă đưa ra một số suy nghĩ nông cạn rằng: Pḥng thông tin Phật Giáo Quốc Tế “Sao vội vàng đến thế ! Sao không đợi để xem Thầy Nhất Hạnh làm ǵ, nói ǵ ở Việt Nam trong chuyến đi này rồi lên tiếng cũng đâu có muộn”. Hoàng Nam, một cách hiểu “ếch ngồi dáy giếng” thật là tội nghiệp quá hà. Có ai đời lũ giặc kéo đến biên giới giàn trận ra như thế mà bảo rằng sao vội vàng đến thế, sao không đợi xem khi “bom nguyên tử” được chúng nó bấm nút rồi ta hăy chống trả cũng chưa muộn mà! Thưa ông Hoàng Nam ơi! Không phải Nhất Hạnh đợi đến khi bước chân xuống phi trường Nội Bài hay vào cửa hải quan Việt Nam rồi sao đó tập đoàn Xóm Thượng mới mỡ cờ, gióng trống đánh phá Phật Giáo điều mà như cái hiểu “lấy ống nh́n trời” của ông đâu Hoàng Nam ông ơi. Nhất Hạnh đă đi đêm với cộng sản Việt Nam từ hơn 10 năm trước rồi. Vào cái thời cộng sản đi nước cờ “đổi mới” vào những năm 1991 th́ bấy giờ cơ sở từ thiện-xă hội Hiểu và Thương đă bắt đầu “mọc lên” trên vùng cao, vùng dân tộc ít người, việc nầy đă được Nhất Hạnh “răi hạt” từ lâu rồi và Tăng Thân cũng được “cấy ghép” trong một số nghành sinh hoạt xă hội Việt Nam rồi. Bên cạnh đó là cơ sở từ thiện, là quỷ học bổng Hiểu và Thương, tất cả đều có NGUỒN từ Mai Thôn “rót” về, đấy là những “cửa sổ” dễ thấy một cách rơ nét nhất.  

Thứ nữa đó là:

Trước khi về Hà Nội trả lời thông tấn xă AFP tại phi trường Charles De Gaulle ở Paris hôm 11.1.05: “phụ tá thân cận của Nhà sư [Nhất Hạnh] đă tố cáo một số Giáo hội bị cấm hoạt động trong nước che giấu "những lá cờ của chế độ cũ" miền Nam Việt Nam, chế độ bị Cộng sản miền Bắc đánh bại năm 1975. Việc vu cáo các Tôn Giáo trên Cao [sư chị] Ngọc Phượng đă “đâm sau lưng chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà, bôi nhọ các Tôn Giáo khác, đây là một việc làm không những là “gắp lửa bỏ tay người”, mà hơn thế nữa tay chân Làng Mai-Hồng đă khai hoả tiển liên lục địa đánh phá người khác khi sắp về Việt Nam rồi mà! Pḥng thông tin Phật Giáo quốc tế, đă lên tiếng việc nầy, ông Vơ văn Ái  phản đối Cao Sư bà: “lời tuyên bố vu hăm Giáo hội của Sư bà Chân không”.

Ông Ái dùng lời như thế là đúng. C̣n với tôi th́ phải dùng “búa thầu” để trả lời với cái đứa vô liêm sĩ, mất dạy, vô lễ, đă vu cáo các Tôn Giáo Việt Nam; bán đứng cao trào Dân chủ-nhân quyền Việt Nam như con Cao phu nhân kia; với cái con đặc t́nh Tôn Giáo vận cộng sản như thế th́ phải nói ngôn ngữ giang hồ với nó.

Sư Ông Làng Mai-Hồng ơi, rồi cũng có ngày nào đó, sẽ có đứa “cảm tử” “chào hàng” phanh thây cái con Cao Sư Bà-đặt t́nh cộng sản kia th́ khi ấy giáo chủ có c̣n ở đó mà kêu gọi “hăy lắng nghe” hăy Hiểu và Thương nữa không?  

Đó là chưa nói đến những ư đồ thâm độc khác mà điển h́nh là chọn thời điểm về Việt Nam vào cái lúc “cứu nguy cho chế độ cộng sản” như hiện nay của Nhất Hạnh.

Việc Nhất Hạnh về Việt nam, ở đây ông Hoàng Nam th́ cho Nhất Hạnh: “Phải là người can đảm lắm, phải là người có đủ nội lực b́nh thản để sẵn sàng hứng chịu những thị phi, tật đố, những mạ lỵ, phỉ báng của người trong thiên hạ mới có thể công khai đi về [Việt Nam]. Thưa ông Hoàng Nam, trong trường hợp t́nh thế Việt Nam “dầu sôi lửa bổng” như hiện nay, biến cố Nhất Hạnh về Việt Nam lúc nầy, đây không phải Nhất Hạnh là người can đảm, là người có đủ nội lực b́nh thản để sẵn sàng hứng chịu những thị phi, tật đố, những mạ lỵ, phỉ báng của người trong thiên hạ như cái hiểu ngây thơ của ông đâu mà nó là việc thực thi một hợp đồng “đi đêm” với cộng sản bằng cách “dẫm đạt lên người khác mà đi”; là “mũ ni che tai” trước SỰ THẬT đàn áp, khủng bố huỷ diệt Phật Giáo để qua đó Giáo Chủ Đạo Tràng Mai Thôn được “trúng thầu” được “vinh thân ph́ gia” mà “Có Tất Cả. Hoàng Nam, ông vốn chỉ nghe một vài bạn bè “rót” cho một vài thông tin chung quang việc Nhất Hạnh về Việt Nam 20005 mà thôi, trong khi đó th́ Diễn Biến SỰ THẬT 50 năm qua (1954-20005) về tội ác cộng sản với dân tộc và Phật Giáo th́ không có núi sông nào mà sánh được đâu thưa ông Hoàng nam.  

C̣n về biến cố 11-09 ở New York Mỹ qua đó Nhất Hạnh rao giảng học thuyết Hiểu và Thương th́ đây chỉ là cái kiểu “đánh lận con đen”; “nói theo đơn đặt hàng” mà có lần tôi đă vạch mặt sự thật nầy rồi.  

30 năm biến cố Pháp nạn cộng sản với Hội chứng Nhất Hạnh 2005 trong cái nh́n tham chiếu với chúng ta thấy ǵ?

Về tu tập với Tăng Thân, Giáo Chủ Đạo Tràng Mai Thôn trao cho chúng con học thuyết Hiểu và thương.  Tin theo Giáo Chủ chúng con nhắm mắt vun bồi t́nh hữu nghị: sư anh, sư chi, sư em. Khi mở mắt ra, chúng con được Thiền Hành, Thiền Buông Thư, Thiền hoang tưởng , c̣n sư ông th́ “trúng thầu hợp đồng đánh phá Dân Chủ ” và có tất cả những ân huệ thế tục do cộng sản “sắc phong” cho.  

Nhất Hạnh 2005 đă tự lừa dối người yêu thương ḿnh và cũng lừa dối người ḿnh yêu thương. Nhất Hạnh 2005 đă Vẩn đục và tự đánh mất ḿnh trên ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam 2005

Trong khi cộng sản Việt nam hiện nay đang trong thế bên bờ huỷ diệt, họ cố tạo ra những vụ “chửa cháy” để cứu nguy chế độ. Từ vụ “Nguyễn cao Kỳ về lại Việt nam” đến vụ thả tù chính trị tết Ất Dậu 2005 một cách ôn ào, đến việc tốc hành dàn dựng đại hội toàn quốc Hội Thánh Tin Lành tháng 02-20005 đến tổ chức Hội thảo giáo dục Phật Giáo ồn ào, tất cả đă cho thấy cộng sản đang rơi vào bị động từ kiểu nầy sang kiểu khác. Nay cộng sản cố đẻ ra hợp đồng với Nhất Hạnh trong “ván bài cứu nguy chế độ”, th́ đây, việc giựt dậy một thây chết Nhất Hạnh 2005 th́ cộng sản cũng chỉ “thất thu” mà thôi. 

“mối t́nh chiến lược t́nh huống” giữa Hạnh-Phượng với cộng sản Việt Nam, th́ đây là cái kiểu “nhập khẩu hôn nhân” của nhà nước Việt Nam, đây chỉ là hiện tượng sương mù trên biển vắng.  “khói-sương-mù” có thể tạo giới hạn tầm nh́n và con tàu GHPGVNTN do vậy phải chậm lại một lúc trên ḍng chảy Dân chủ hóa của dân tộc

Với đấu tranh giải thể ư thức hệ cộng sản th́ cái tông chỉ ở đây là “không thể ngồi chờ đứa đốt nhà đến để chữa cháy”. Mọi loại h́nh kêu gọi phát triển T́nh Thương với cộng sản Việt Nam đều là hoang tưởng thượng thừa. Việc kéo bè, kết nhóm rần rộ kéo về Việt Nam như hiện nay của Hạnh-Phượng đều là một thứ bịp bợm với Tăng Thân, chúng đă lừa người mới học mà xô đẫy họ vào sa mạc hoang tưởng mà thôi 

Hiện nay, Cộng sản Việt Nam đang lâm vào cái cảnh ngộ con bệnh nội thương ác tính theo mô h́nh “không gian 3 chiều”: theo kiểu “Chủ ṣng chứa vay tiền đứa đánh bạc”; theo kiểu “xuồng bể chở đinh sét”; và theo kiểu “Trâu già nương con nghé qua sông”.

Một, cộng sản Việt Nam: con bệnh theo kiểu “chủ ṣng chứa vay tiền đứa đánh bạc”. Việc là vầy. Trung tuần tháng 06-2005 Cộng sản Việt Nam bất thần đón nhận mấy cơn bảo Nhân quyền mà một trong số nầy là bảo HR 427. Đây là cái kiểu chơi bóng ấy mà. Từ ngày ông Bush sang thăm Hà Nội tháng 2004 về th́ cái kiểu chơi bóng đă được Hoa Kỳ “lên lịch” rồi. Nhân Quyền Hoa Kỳ kết hợp với Âu Châu đă “tung gọn một quả” HR 427 như vũ bảo làm vô hiệu hóa thế trận tiền đạo “đàn áp Tôn Giáo” Việt Nam để gọi là chiến lược bang giao trong t́nh thế mới. Chưa xong, chuyển sang bộ môn khác, trên vũ đài quốc tế, Nhân quyền, Hoa Kỳ lại “nốc ao” cộng sản Việt Nam một vố nữa, theo “nhạc bản”: “Các Quốc Gia Cần Đặc Biệt Quan Tâm”. Vừa đón “bảo xoáy” chưa xong, kế lại “sóng thần” ập đến. Do vậy, cộng sản Việt Nam cơ hồ “cháy túi” trước “canh bạc thời sự” nên mới sanh ra cái cảnh: “chủ ṣng chứa vay tiền đứa đánh bạc” bằng cách mở ra “canh bạc Nhất Hạnh” ḥng gở gạt cho đảng được qua cơn tai ách.

Hai, cộng sản Việt Nam, con bệnh theo kiểu “xuồng bể chở đinh sét”. Số là vầy, Nhất hạnh ngày nay không c̣n là thần tượng tuổi trẻ trí thức Việt Nam như cái thời “nẽo về của ư” c̣n vang bóng nữa. Và h́nh ảnh Phương Bối Am cũng không c̣n dư hương trong cách “lập chí siêu phương” của Tăng-Ni trẻ Việt Nam ngày nay để Hạnh-Phượng chung nhau xây thành đấp lũy nữa rồi. Bởi v́:

 Xưa chính Thầy “nói với tuổi hai mươi’, Tăng-Ni hầu bên chiếu được nghe,
 Nay dẫu Anh hai mươi lần muốn nói, Chúng-Em chả cần nghe làm ǵ.

Cho nên, “hợp đồng” “nhập khẩu hôn nhân” kia; cái đạo tràng thiền đi, thiền đứng, thiền sấp, thiền ngữa kia; cũng chỉ “mua vui t́nh thế”, trong “một vài trống canh”. Cái chuyện nầy th́: Khêu đèn đọc chuyện Tây Minh, gẫm cười hai chữ Thiền Đinh sét rồi. Bây giờ thiền hít, thiền thở, thiền hát, thiền ca, nó không c̣n là Thiền Định nữa mà là Thiền Đinh, thuyền sét. Ngày rời Việt Nam của những năm 1969 Nhất Hạnh đặt ḿnh trong cơi t́nh thương; ngày trở lại Việt Nam 2005, Nhất Hạnh đặt ḿnh trong cơi lưu đày. Cộng sản trong cảnh ngộ hiện như là “xuồng bể”, cố gồng gánh ván bài Nhất Hạnh khác nào“đinh sét”. Cho nên mô h́nh “nhập khẩu hôn nhân” kia của cộng sản lại rơi vào cái cảnh ngộ theo kiểu “xuồng bể chở đinh sét” là vậy. 

Ba, cộng sản Việt Nam: con bệnh theo cái kiểu “Trâu già nương con Nghé qua sông”

T́nh cảnh cộng sản Việt Nam hiện nay như “con bệnh đang trên bàn mỗ Quốc Tế Nhân Quyền”. Cho nên nay cộng sản muốn đánh Phật Giáo, xóa dân chủ như cái lúc xa xưa trước thời đổi mới th́ không được nữa rồi. Nay cộng sản Việt Nam Thời đă suy, Thế đă cùng, Lực đă tận. Thời-Thế-Lực đă suy-cạn th́ “lăo lai, tài tận, mà “lăo lai, tài tận th́ khác nào Trâu già. Mặc dù Hà Nội đă cho nhiều phái đoàn tiếp bước, nối đuôi nhau bay tốc hành sang Mỹ, vận động hành lang với quốc hội Hoa Kỳ xin “điều trị” cho Trâu già cộng sản Việt Nam được ra khỏi tḥng lọng danh sách CPC ác ôn kia. Mà điển h́nh mới đây nhất là phái đoàn của Tôn Nữ Thị Ninh, rồi tiếp đến là phái đoàn Lê văn Bàng của bộ ngoại giáo

Trong khi đó theo chiến lược t́nh thế “cứu nguy cho chế độ” của cộng sản như hiện nay th́ con bài nhất hạnh không phải là “làm chủ một chợ” bởi v́ cùng loại “Sen Đỏ” như Nhất Hạnh c̣n có những “con chủ bài” khác nữa. Cho nên, xét cho cùng th́ ảnh hưởng chính trị Hạnh-Phượng trong nhóm Tôn Giáo vận cộng sản hiện nay th́ họ khác nào như con Nghé trong đàn Trâu mà không hơn được. Thảm hại hơn nữa là mô h́nh “nhập khẩu hôn nhân” kia của cộng sản hiện nay lại rơi vào cái cảnh ngộ kiểu “Trâu già nương con Nghé qua sông” mới thê thảm chứ.  

Măi cho đến 2005 do t́nh thế bức bách, cũng là lúc Nhất Hạnh xế bóng về chiều th́ vỡ tuồng “vắt chanh bỏ vơ” đă đến hồi kết thúc. Cho nên Nhất Hạnh, một tên “chopbu” Đặc T́nh Tôn Giáo giấu mặt suốt 40 năm (1967-2006) nay mới phải hiện nguyên h́nh. Mà cũng chính từ thời điểm 2005 nầy, qua chuyến về Việt Nam, Nhất Hạnh đă chết. Nhất Hạnh không phải CHẾT v́ cộng sản, v́ tai nạn xe cộ hay v́ bị khủng bố bởi Taliban mà cái đáng nói là khi làm cuộc thống kê Xă hội học với Tôn Giáo học về cái chết Nhất Hạnh th́ kết quả giám định pháp y cho rằng: thần tượng Nhất Hạnh đă chết trong ḷng Tăng trẻ Việt Nam. Chính v́ thế ḍng chảy biển cả 2000 năm Phật Giáo Việt Nam không vun nạp một thây chết Nhất Hạnh.

40 năm (1966-2006) Hệ quả Nhất Hạnh trong sinh hoạt Tăng đoàn Phật Giáo Việt Nam, chủ đề nầy sẽ được bàn riêng ở một chương khác và vào một dịp khác. 
 

4215. Nhất Hạnh, người cố thế tục hóa Phật Giáo khi bỏ tên gọi họ Thích trong cách đặt tên (pháp danh) cho người xuất gia trong truyền thống 2000 năm Phật Giáo.

Nhất Hạnh, người cố thế tục hóa Phật Giáo khi bỏ tên gọi họ Thích trong cách đặt tên (pháp danh) cho người xuất gia, đây là một chiêu thức hết sức thâm độc của giáo chủ làng Mai-Hồng. 

Trên ḍng chảy Phật Giáo Trung Hoa, họ Thích có nguồn từ Thích Đạo An, hiện tượng văn hóa nầy được Phật Giáo Giao Châu “thâu hóa sáng tạo” từ rất sớm mà trể lắm là vào đấu thế kỷ thứ 4 DL. Với “những ngọn đèn thiền học sau cùng” của một trào lưu Phật Giáo Giao Châu, những người mà tên gọi c̣n được biết như là Thích Huệ Thắng, Thích Đạo Thiến, Thích Đạo Cao, Thích Pháp Minh. V.v.. TUTA cũng ghi lại một cao Tăng Trung Hoa được Thiền sư Trí Không (tức Quốc sư Thông Biện) nhắc đến tên qua câu chuyện sử học của ông với Thái hậu Ỷ Lan đó là Thích Đàm Thiên. Đến thế kỷ thứ 10-11 đời Đinh-Lê khi nền độc lập tự chủ đất nước mở ra kỷ nguyên mới, bấy giờ thấy có Thích Pháp Bảo-Hải chiếu đại sư (người soạn văn bia chùa Thiên Phúc núi Càn Ni, ghi lại công hạnh hộ pháp phụng Phật của Lư thường kiệt)21 v.v… Như vậy tên gọi họ Thích đă trở nên hiện tựơng Văn hóa Phật Giáo Việt Nam và có vị trí rất sớm trong ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam và sống măi đến thế kỷ 21 nầy.

Thế nhưng hiện tượng Họ Thích trên ḍng chảy PGVN đă bị chối bỏ bởi những người Markxis mà Nhất Hạnh là một trong số đó. Việc nầy, không phải là hiện tượng đơn điệu chỉ riêng có Nhất Hạnh mà trong nhóm Sư Markxis nầy c̣n có những người “đồng hội đồng thuyền” cùng năo trạng như Nhất Hạnh nữa, đó là một Ni sư Mạn Đà la (chùa Trúc Lâm Paris), một Kim Cương Tử (của Phật Giáo Hải Pḥng), người có hàng mấy chục tuổi đảng, một … Hiện tượng như thế lại được Nhất Hạnh “vun phân thêm nước” để thế hệ Mai-Hồng tự tách rời ḍng chảy 2000 năm Phật Giáo Việt Nam mà thành h́nh một ḍng chảy mới với những hợp thể trôi nổi trên ḍng chảy đó bằng những tên gọi như là Chân Pháp sư anh, rồi Chân Nghiêm sư chị, rồi Chân Không sư bà, rồi cho đến “Chân trong chân ngoài” qua ván bài Nhất Hạnh về Việt Nam 2005.  

Tách ra khỏi ḍng chảy truyền thống, Nhất hạnh đă chối bỏ tên gọi họ Thích dùng cho người xuất gia, một khởi xướng do từ “Di Thiên22-Thích Đạo An” để thay vào đó một tên gọi kiểu mới có ba vần chữ. Đây là sản phẩm xa lạ với văn hóa Phật-Việt. Nó đă làm khô cạn ḍng chảy Phật Giáo truyền thống qua cách đặt tên người xuất gia. Bấy nhiêu đó cho thấy, di họa Nhất Hạnh trên ḍng chảy Phật Giáo Việt Nam không dễ nḥa phai trong sinh hoat tin ngưỡng Phật Giáo Việt Nam trong một sớm một chiều. 

Nhất Hạnh đă chết trên ḍng chăy Phật Giáo Việt Nam 2005. Hăy đọc thêm Thư Ḥa Thượng Thích Huyền Tôn Phật Giáo Úc Đại Lợi gởi Nhất Hạnh để thấy biết về Bộ Mặt Thật của một Thiền sư làng Hồng. (xem phụ lục: Thư Ḥa Thượng Thích Huyền Tôn Phật Giáo Úc Đại Lợi gởi Nhất Hạnh)

Nh́n chung th́ cuộc viếng thăm của Nhất Hạnh chung quy chỉ là "một hiệp ước với Ma vương" (Faustian pact) của chế độ độc tài cộng sản23…. “ Đây là món quà hậu hĩ nhân dịp Tết mà Sư Ông Thích Nhất Hạnh trao tặng cho Nhà cầm quyền Việt Nam, nhưng Sư Ông chẳng giúp đỡ tí ǵ cho nhân dân Việt Nam trên phương diện cơm áo, nhân quyền, tự do và dân chủ”24. Như vậy, “hợp đồng” “nhập khẩu hôn nhân” kia, từ cách nh́n chiến lược t́nh huống mà, xét cho cùng, suy cho cạn th́ đây là cái kiểu: “Chủ ṣng chứa vay tiền đứa đánh bạc”; cái kiểu “Xuồng bể chở đinh sét”; cái kiểu “Trâu già nương con Nghé qua sông”. Căn bệnh 3 chiều như thế đă làm cho cộng sản Thời suy, Thế cùng, Lực tận để rồi khi ra giữa ḍng PNTA “Trâu” với “Nghé” cùng nhau…“uống chung ḍng nước…Vàm… Cỏ Đông” cho… đầy bụng, rồi không sớm th́ muộn, “cờ giải thể cộng sản cũng được kéo lên, lúc ấy th́ cả quan thầy-chủ tớ Nghé với Trâu cùng chung nhau mà ch́m luôn giữa ḍng cho Phải đạo. Dă như việc nầy mà “ngủ một giấc thức dậy th́ đời đă dổi khác đi, th́ phúc đẳng hà sa cho dân Việt lắm đó. “Khi nào thần tượng trong đời ḿnh chưa đổ vở th́ chừng ấy ḿnh chưa trở nên người lớn thật sự”, Nhất Hạnh trong ḷng Tăng trẻ Việt Nam ngày nay cũng đă chết như thế ấy. Xem ra,

Đất cộng sản là sân chơi 4 không (không Nhân Quyền, không Tôn Giáo, không Tổ Quốc, không tự do). Mặc dù người cộng sản vốn không ưa ǵ Tôn Giáo nhưng họ lại dùng Phật Giáo như “cánh tay nối dài của đảng”; Dùng Phật Giáo như chiếc áo bề ngoài của đảng mà thôi. Chiếc áo Tôn Giáo với người cộng sản chỉ là món hàng trang sức hay nó cũng chỉ là “cái gút cài trên áo”25 để không bị hở lưng khi “chào hàng dư luận”. Đặc t́nh Tôn Giáo với cộng sản nó chỉ đóng vai tṛ “cái gút cài trên áo” và nó sẽ bị dứt bỏ bất cứ lúc nào khi Đảng thấy nó không c̣n cần thiết nữa.  

Xuân Đinh Hợi 2007 mở ra trang sử mới, nay có kẻ muốn giựt dậy một thây chết Nhất Hạnh theo chiêu bài Giải Oan-Chẩn tế ḥng lừa bịp ǵ nữa đây?

Cho dù cố bày tṛ “treo đầu heo bán thịt chó cở nào đi nữa th́ cũng nên biết rằng diễn biến quốc tế th́ không dừng lại cho tham vọng xế tàn của một NHÀ CẦM QUYỀN xem người Dân như cỏ rác qua việc đàn áp dân oan, đánh phá Tôn Giáo như nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam hiện nay.  

Dân với NHÀ CẦM QUYỀN như nước với thuyền, nước nâng thuyền mà nước cũng lật thuyền, một nhà cầm quyền mà đàn áp dân oan, cũng như đánh phá Tôn Giáo là kể như mất trắng toàn dân rồi. Cho nên việc giải thể nhà nước XHCN Việt Nam chỉ c̣n là thời gian mà thôi.
========

Phụ lục

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

 HT Thích Huyền Tôn, Từ Úc Đại Lợi,

 
Kính gởi thầy Thích Nhất  Hạnh, Tôi xin cáo lỗi v́ tháng tới tôi bận Gia Tŕ cho đàn Chẩn Tế tại Mă Lai, nên không về VN để tán dương thầy đựơc ! Xin tạ ơn.

 Bạch thầy,

Nhân v́ tôi nhận được thư của thầy gởi đi từ "Đạo tràng mai thôn," mời tôi và các pháp lữ khác ở Úc về VN cùng dự "Đại Trai Đàn Chẩn Tế Giải Oan" Phật sự nầy cũng đang trùng hợp với Phật Sự mà chúng tôi đang sắp làm. nên tôi mới kính phúc thư nầy đến thăm sức khỏe của thầy và sau xin thưa mấy điều với thầy, tôi nói có ǵ nghe không thuận tai, xin thầy "quán niệm" và mỉm cười cho, được thế, rất đa tạ.!

Đầu tiên nh́n vào thơ của Tôi, chắc thầy và cô bực lắm, v́ chúng tôi là đệ tử Phật nên lúc nào cũng niệm Phật.Chứ không niệm như thầy như Chơn-không của thầy!Nhưng mong thầy bớt bực và hỷ xả cho !

 Những điều tôi thưa với thầy hôm nay có mấy điều ! Cũng dễ tạo nên sóng gió! Nhưng xin thầy xét theo lẽ thật mà khoan thứ cho ! A Di Đà Phật !  

 

1. Về xưng hô : Thật là khó cho chúng tôi, tuy thầy gởi thư cho chúng tôi rất trang trọng, c̣n thầy trong vị trí danh xưng là TS  " tê  ết". Thầy gọi chúng tôi là Ḥa-thượng, các TT khác cho tôi biết họ cũng được thầy gọi họ là HT. Như vậy dưới  đôi mắt của thầy ai cũng là ḥa-thượng cả!  Cái xưng hô lộn xộn của thầy đó là trọng hay khinh với giáo phẩm HT ? Hay là thầy rời xa PG rồi thầy đă quên hết ? V́ vậy tôi ngại ngùng không dám gọi thầy 2 chữ HT !  Xin thầy hoan hỷ ! C̣n về 2 chữ "TS" cũng nên xét lại !


Xét lại, v́ Thầy là người đóng vai [Trạng Tŕnh] chỉ cái lẽ "Hoành sơn nhứt đới vạn đại dung thân" cho anh chèo đ̣ ở VN. Anh nầy lúc c̣n đói khổ, chèo không đủ nuôi nổi 1 vợ với 1 con th́, được cố HT Thiện Hoa tế độ !
Anh, Nam Mô   A Di Đà Phật ..Lạy Thầy…đến lúc "no cơm ấm túi  "th́ bài bác :"Niệm Phật là sai ! là Mê (!). Lại c̣n huênh hoang ta chưa nhập Niết-bàn, v́ Phật bảo ta ở lại thế gian mà độ đời" v́ người đời c̣n mê nhiều lắm"…Thế nên phải xét lại , chắc thầy không quên anh chàng "Cassette" nầy ?

 Thiết nghĩ : Niệm Phật chưa giác ngộ !  Tịnh Độ sẳn chờ ta.

 Tu Thiền mang dục ngă …  Địa ngục khép đời ta !

 

2.                 Về Đạo Nghĩa : Tôi, chúng tôi không hề bỏ đạo nghĩa ; đạo nghĩa đời, đạo nghĩa đạo, tôi không quên ân đức của thầy đă giúp cho GHPGVNTN   do tôi thành lập tại đảo Bi-Đông, 1979-1980, để làm nơi "Cứu khổ pḥ nguy"cho Tăng, Ni và cho tôi, cùng đồng bào, Phật-tử có nơi nương tựa tu học và bền vững ư chí khi mà cuộc sống c̣n phiêu lưu vô định ! Tất cả đa tạ ơn thầy !


Nhưng buồn thay, khi biềt thầy v́ "trọng danh chuộng lợi" xóa bỏ hiệu PHẬT đă có bao ngàn đời ! Th́ cái danh Nhất Hạnh mà tôi quí trọng ở Đại Hội Tổng hội tại Linh Quang Huế 1957 ! Ở chùa Pháp Hội SG 1965, tôi/chúng tôi lập tức phủi sạch cái danh Nhất Hạnh như phủi sạch một đồ đệ của Ma-hê-thủ-la !

Chúng tôi lại càng không trọng thầy khi thầy cho rằng "Phật là anh, Jesu là em ? Phật tất nhiên phải độ được ma, nhưng đệ tử Phật khổng thờ ma chung với Phật ! Ai không biết, trong bùn có ẩn hoa sen, nhưng không thể múc bùn để lên bàn mà cúng được ! Đệ tử quy y Phật bất quy y thiên thần quỉ vật !


Thầy là người học quá giỏi, thầy trở về nguồn " BUD"thầy cứ về, không ai dám cấm cản thầy, nhưng thầy ra mặt khích bác, bài xích chữ PHẬT thay đổi danh hiệu Phật ! Là Tôi, chúng tôi sẽ xem thầy là tà ma ngoại đạo ! Cũng như anh chèo đ̣ đi thuyết giảng mà chê bai, đă kích "Pháp Môn Tịnh Độ Niệm Phật" th́ tất cả ai là Phật Đệ Tử chân chính đều phải xem anh ta là kẻ nằm vùng của chế độ "Nhộm đen và Vô Nhân Bản" loại mượn Đạo tạo đời  !

Thầy nhớ chăng năm 1986, thầy đến Melbourne giảng Thiền, thầy có vào thảo lư thăm tôi, đêm đó tôi vô cùng kính trọng tư thái của thầy ! Thầy đă bảo tôi hai điều :

-Thầy Huyền-Tôn, Thầy làm chủ bút cho tờ báo PGVN mà trong giai đoạn nầy bài vở khó có cho đầy đủ, vậy tôi cho thầy lấy trong"Sử Luận Ba"để cho đở phần bài vở!

- Lâu ngày ḿnh gặp lại nhau, thầy thấy tôi có điểm nào phê b́nh, th́ thầy cứ thật t́nh phê b́nh tôi, thử xem !


Tôi thầm nghĩ :" khổ rồi" ! Nói thật không dám nói ! Nói dối th́ là dối ! Thực ra, lúc bấy giờ điều mà để phê b́nh cũng không hiếm hoi ǵ ! Của ḿnh cũng có, nghe cũng không ít ! Thôi ḿnh thưa thẳng biết đâu thầy ở quá cao, chẳng hiểu những điều quá thấp, thầy là người trí nghe càng thêm bổ ích , nghĩ vậy nên tôi thỉnh thầy nhấp chút trà và tôi nói :


Tôi thành thật xin lỗi thầy, về "Sử luận ba"th́ tôi không đăng được, v́ nội dung thầy dồn hết Tăng sĩ cũng như Phật tử đều là cờ trước gió, hồ hỡi  dua theo làn sóng tiếp thu của mặt trận Việt Minh …trong khi đó có biết bao người tù đày cơ khổ, v́ họ không phải lá cờ , mà là cây trụ. v.v…….!  Bấy giờ tôi rất cảm phục thầy! V́, Thầy hứa bỏ đoạn đó!


Điểm phê b́nh, mà tôi muốn nói nhất : Thầy là nhà tu PG, thầy phải bỏ công bao nhiêu lâu để được bắt tay với ông   " john Paul  II" làm ǵ ? Thầy có nh́n kỹ trong đôi tay đó của họ….như Sách "Gia Tô Thực Dân Sử liệu" của Chu-văn-Tŕnh trang 89 : Nói về ! Các Giáo Hoàng…?! Thầy mong dạy Thiền cho họ ư ? Bộ họ cần thiền của PG sao ? Thầy th́ nhắm mắt hít thở ! C̣n họ, có thể quay quả địa cầu chạy ngựoc mà !


Tôi nh́n gương mặt Thầy thấy hai má bổng đỏ, hơi thở lỗi nhịp rồi thầy thở dài than : "Tới Tôi,   cũng bị phê b́nh "!.

Hai chữ "Tới Tôi" . làm cho ḷng tôi thấy "Ngại" tôi biết "Thước hỏa" trong tim của TS đă muốn ḅ ra rồi ! Sự cao ngạo bất khả xâm đă có chút thương tổn ! Tôi im lặng lễ phép : Dạ, khuya lắm rồi ! Thỉnh Thượng-tọa đi nghĩ !

Thầy c̣n nhớ chăng, cái ngày dự khánh thành Trụ sở Giáo Hội (nay là chùa riêng   của sư Tắc-phước)    Thầy hỏi tôi : Thầy Huyền-Tôn có đem thuốc ngủ đó không ?


Tôi bạch : Bộ TT không ngủ được sao ? Tôi tiếp, có lẽ tại lạ chỗ ! Để hỏi thầy  P-Huệ

Thử coi ? Phước-Huệ đi lấy 1 viên xuống trao cho Thầy ! Tay trao thuốc, miệng mĩa mai :" Thiền sư ǵ lại  không ngủ được !". Thầy kẹp viên thuốc đi thẳng! Tôi nh́n theo mà ḷng ngao ngán! Không biết Thầy đă bóp nát hay đem về uống nó ?

                     Hơi xúc động tôi thầm nghĩ :

                     "Hai người tu sĩ hai tư tưởng  !

                     Quật ngă con Mèo, khóc tiếng "Meo" !

    

3.                 Về Đạo Phật : Phải chăng trải qua bao đời và có biết bao bậc Chứng Đạo, chẳng lẽ không bằng một Nhất Hạnh ? Có thua chăng là thua cái "Thiền Ôm" một từ mới khá phổ biến ! Than ôi ! Đời sao lắm thác loạn ! Thích Nhật Tồn đệ tử y chỉ của Bảy Canh qua làng hồng tu học, thời gian ngắn tu sĩ ấy trở về diễn tả pháp thiền mà tu sĩ đă được tu học ở làng Hồng. Thôi th́ nói như phun nước miếng : "Thiền ǵ lạ vậy ? ổng đứng truớc mọi người ổng ôm  "Hun" cách có thiền ! Là phải biết ḿnh đang hôn !  Quái dị quá ! Thôi con về ! Không học nữa.

Những cái chuyện mà ở phương tây họ đă dạy từ lứa tuổi choai choai ! Ngàn

xưa trong thiên hạ đâu có ai dạy mà nó vẫn biết ! Thiền gia bận tâm làm ǵ ? Nó biết, hay không biết đó là chuyện của đời   , phải không thưa thầy ?

 Cái chuyện mới nhứt là trong tờ báo " Đạo Phật Dấn Thân  1/2006. Do nhóm đệ tử của thầy ở Melbourne, Úc châu chủ trương .

Trang 34. Đề mục : To be Ready (sẵ sàng rồi) by Thich Nhat Hanh  :

Bài viết đoạn chữ nghiêng là Lời ṭa soạn…..và có 4 đoạn mục :

Sẵn sang rồi . Chấp nhận những trắc trở ngoài dự liệu. Chính quyền gây nhiều khó khăn. Và , Đi trong tự do. Đoạn "Sẵn sàng rồi, V́ dính liền với câu thần chú số 5. Một thần chú tân tạo đầy tính xuyên tạc của người là NH viết, nên chúng tôi "Chê Trách" người viết tư tưởng bệnh hoạn.

 

-Đoạn : Sẵn sàng rồi . Thầy viết : "Lúc lên phi cơ về đến pháp…….bỏ 20 ḍng …bắt đầu ḍng 21 : Trước ngày đi, tôi cảm thấy tôi đă sẳn sàng trở lại Việt nam rồi. Tôi biết sẽ gặp nhiều khó khăn, và gặp nhiều sự việc ngoài dự liệu,nhưng tôi thấy tôi sẵn sàng đối đầu với chúng. Tôi đă chuẩn bị câu thần chú thứ 5. Một cư sĩ người Mỹ đă phát minh ra câu thần chú thứ 5 nầy. Có nhiều lần vợ anh có ư kiến trái ngược với ư kiến của anh y như sắp sửa có giông băo lớn trong gia đ́nh ! Cho nên anh đă sáng chế ra câu thần chú thứ 5 nầy : "Vâng lệnh Bà!"

Chúng tôi nghĩ chúng tôi sẽ phải đối đầu với nhiều chướng ngại ở Việt nam, bởi v́ có nhiều người trong guồng máy nhà nước không có cùng ư kiến với nhau! Về Việt nam giống như chèo thuyền trên biển để tránh sóng thần! Chúng tôi không để cho các trắc trở tạo thành bất măn hay tức giận! Cho nên chúng tôi học chấp nhận mọi chuyện xảy đến dù tốt dù xấu! Khi bạn đối đầu với chuyện rất ư khó chấp nhận, bạn nói : "Vâng lệnh Bà " Thế là xong.!

 

Anh Chủ bút báo "Đạo Phật Dấn Thân" tặng tôi 5 tờ, Tôi nói với anh Chủ Bút : "Các anh lâu nay nằm im, ngủ quên đối với Đạo Pháp, giờ tới lúc nổi cơn làm siêng th́ Dấn Thân chứ Đạo Phật là Đạo. Dấn thân cái ǵ" ?   Cũng là một  cách làm kém sự tôn kính với hai chữ ĐẠO PHẬT ! Như cái tên Nguyễn-Gia Kiểng vong bản nào đó đă điên khùng viết lách "Tổ Quốc Ăn Năn" Chúng tạo tội làm cho đất nước dân tộc phải bị nô lệ ngọai bang ! Nếu lương tâm Việt của chúng biết hối cải th́ chúng "Ăn năn" mắc ǵ đến TỔ QUỐC mà chúng lôi vào ? Khi chúng thấy rơ 2000 năm tội ác bán nước của chúng.

 
Thật lạ đời, một cư sĩ Mỹ v́ thường giông băo với vợ, kinh quá cuộc   sống hục hặc trong gia đ́nh, nên phát sinh ư kiến "nịnh đầm". Cái việc tầm thường ở thế gian đó, lại có tác dụng mạnh vào tâm tư "Tịch lự" của kẻ tu thiền như thầy Nhất Hạnh ?. Anh chàng Mỹ v́ cuộc đời có Bà, dính liền với Bà, sẳn kè kè có bà ở bên nên Vâng lịnh ! Chứ c̣n thầy Bà đâu để thầy Vâng ? Mà thầy đă thí nghiệm chưa ? Nếu chưa ? Th́ do đâu thầy mách nước bày vẽ cho bạn ?   Cái điều nghịch lư kỳ cục nầy có ai mà không hiểu ! Chỉ có điều đáng nói là : Thầy Nhất Hạnh quá "Trân Tráo " đem chữ "Vâng lịnh Bà" áp đặt lên sự linh ứng "Thần chú số 5" !!!   Thần chú số 5 chắc rất linh với TS Nhất Hạnh ?
Thầy mách cho "Bạn" có khó khăn th́ đọc thần chú số 5 "Vâng lịnh Bà" Thế là Xong!  Một tê-ết ôm chử "Vâng lịnh Bà" làm thần chú ? Quả đă "Lạy ông Ngộ ở bụi nầy !

Nhiều Đại Đức đă than trách với tôi việc nầy ! Họ c̣n đùa : "HT có biết câu chú số 6 không ? Họ cho rằng thầy NH đă đùa cợt Mật Tông ! Mấy thầy nghĩ sai rồi ! Thầy Nhất Hạnh không đang phụng tŕ "Mật Giáo" trong lần về Việt nam lần thứ hai nầy đó sao ?

 

Về Đệ tử Phật : Sau chuyến đi về VN lần thứ nhứt của thầy ! Lại xuất hiện một quyển sách tựa đề [ Hiện Tượng Nhất Hạnh ] thôi th́ phải coi như là "Hết ư" để nói ! Nhưng ở trang 203 : " kể câu chuyên sư cô Chơn Không đanh mặt quở một bà lăo 92 tuổi , đă sụp lạy cô Chơn không v́ bà đă quá cung kính lỡ niệm Nam Mô A Di Đà Phật ! Chơn không : "ơ cái bà nầy ! Tu hành mấy chục năm nay, mà cái chữ Phật cũng chưa bỏ được. Bà không đựơc niệm Phật như vậy nữa, nghe không ?".  

Đến đây th́ tôi / chúng tôi không c̣n ǵ phải lễ phép với thầy NH và bà sư cô nầy nữa !

Như vậy là chủ trương của thầy (tê ết) và bà ni lănh đạo làng mai tài cán nầy đă dứt khoát ruồng bỏ "Chữ Phật" tệ hơn là khinh thường Phật một Cách trắng  

trợn đến độ thiếu dạy dỗ, hổn xựơc !? Vậy các người có c̣n nên mặc vào cơ thân   những màu sắc Vàng, Lam, Nâu của truyền thống Đạo Phật nữa chăng ? Phật, đă ruồng bỏ, Tức là đă tự lập phái thiền và làm Giáo chủ mới trong thế giới   của Trời Tha Hóa !

 

Sư ông NH, Sư bà Chơn-không đă tách rời ra khỏi Hào Quang Phật ?

Mở kỷ nguyên mới " Đạo Bụt" th́ cứ tha hồ an lạc với cái Bụt chân nghĩa của

ḿnh đi, c̣n chúng tôi mê muội giữ ǵn Đức Phật của chúng tôi, hai vị xin để yên

cho chúng tôi , đừng có xấc láo với chữ PHẬT,  Ông Sư Chèo đ̣ ở VN cũng đừng lếu láo phá phách "Pháp môn Tịnh Độ" ! Hăy lo tu cho bản thân tội lỗi của ḿnh đi, đừng tưởng có nguời lạy, người quỳ rồi ta đây, phát ngôn bừa băi , đừng cho rằng đô la đầy túi là tung hoành ngỗ ngựơc ! Đừng tưởng có chế độ che lưng là bước lên sống mũi "Tăng, Ni Tứ chúng" ngang ngữa mà đi.

Thiên Thần, Đại lực quỉ, hộ pháp kim cang, đă cùng thề Bảo Hộ Phật Pháp trong các thời thuyết giáo của Như Lai c̣n đó ! Không để cho những dă tâm đầu cơ Phật Pháp tồn tại măi đâu ! Bảy Canh ở úc, cũng nên tu tỉnh là vừa. Đừng cho rằng Chánh Phủ không hề biết "thầy là ai" ?   Năm thợ may c̣n đó….!.

 

5.                 Về Tư cách người Tăng Sĩ PGVN :

Cái quyền tự do lập giáo phái, tôn xưng v.v… chắc là không ai dám chống đối, nhưng mà cái quyền riêng kính trọng, hay khinh bỉ chắc là cũng chẳng làm sao ngăn cản ai đựoc !


Có điều hệ phái (tê ết) của thầy kể cả văn thư, xưng niệm, danh nghĩa, kinh điển , pháp kệ vv.. tất cả và tất cả , Đạo Bụt của TS Nhất Hạnh phải thuần nhất là BỤT !   Bụt giáo/Bụt sự/Bụt tử/Bụt kinh/Bụt thuyết/ Bụt hạnh/Bụt luật/ Bụt pháp/ Bụt học từ điển v.v… ai cũng phải nễ !

Nhưng, Xét ra, cho đúng lẽ, Th́ Thầy Nhất Hạnh không có quyền ! Không có tư cách dùng đựơc Chữ PHẬT nữa. Trong lá thư Đạo Tràng Mai Thôn có mấy điểm lẫn lộn cần minh bạch :

 -Bài Cát tuờng hội khởi  . Thầy dịch khá hay, nhưng dịch kiểu đó là chỉ để ngâm thơ, chớ không phải để tụng !

 -Cam lồ môn khai "mà dịch "ḍng cam lồ đă tuôn" . Khai, không thể là "Tuôn" đựoc. làm như tháo cản đập nuớc ? …bất b́nh tiêu tan. "Bất b́nh" là cái hận trong tâm, bất b́nh dù hết mà cữa ngục chưa mở th́ làm sao ra ? U ám ! sao là bất b́nh ? Dỡ ! Cũng như Tam thừa tứ quả giải thoát tăng .. Mà thầy dịch "Thánh tăng tứ quả tam thừa độ . Đó là đổi chữ chứ dịch cái ǵ ? Từ đó mới biết NH dịch kinh kệ không mấy chuẩn !

 

-C̣n xưng là "Phật Giáo Quốc Tế Làng Mai" Sao không viết "Bụt Giáo"

  V́ đă ruồng bỏ th́ không có quyền sử dụng  nữa !

-Trong 2 trang thư của Mai Thôn lạm dụng nhiều chữ "Phật sự" Dùng như thế tất bị lỗi Tương Vi, tự chính ḿnh vả vào mặt ḿnh !  Bụt sự mới phải chứ ?

      

V́, vị thầy Lănh đạo tối cao Đạo Bụt đă dạy, đă niệm, vị sư cô cũng đă chưỡi, đă cấm niệm, đọc, tụng tới chữ "Phật". Chữ Phật là để cho hàng đệ tử kính tín Phật mà thôi.

Tụng, Niệm, Nói, Viết, Xưng tán chữ Phật! Người đạo Bụt không có quyền, không có tư cách đụng chạm đến ! Ngang nhiên sử dụng, tức là lạm dụng có mưu đồ, mặt khoa trương th́ dùng chữ BỤT ! Mặt đả phá nhưng lại NƯƠNG TỰA th́ cứ ỠM Ờ dùng chữ PHẬT. Như thế là "Đánh lận con đen" là "treo cà chua bán cà pháo " Sự nhập nhằng nầy biết đến bao giờ   ngọn đuốc "Bụt Giáo " mới sáng cơi Mai Thôn.

Cuối cùng, nguời ta thường kết tội, vạch áo cho người xem lưng ? Nhưng cũng phải rơ lưng của ḿnh hay lưng của kẻ trà trộn phá hoại chứ !?.

      

A Di Đà Phật ! Lạy Phật, con xin sám hối v́ đă trăi thân ôm giữ Đức Phật , hiệu Phật đă có 2595 năm qua, từ năm Phật Thành Đạo. Đệ tử chỉ muốn đen trắng phân minh PHẬT là PHẬT. Bụt của Thầy Nhất Hạnh không thể nào thay đuợc chữ PHẬT . Nếu cần xin biểu quyết trong Tứ Chúng ./.

     

Để hàng Phật Tử Tránh tội hoang mang lầm lỗi kính thỉnh chư tôn giáo phẩm và Thiện Nam Tín nữ v́ Kỉnh Phật trọng Đạo xin biểu quyết:

 Gởi sự chọn 1.2.3. 4 ở dưới, về :    Email   :  chuabaovuong@gmail.com

 

1.       Quyết tâm Phụng tŕ :  {Chữ PHẬT} !

2.       Xin giữ chữ Phật v́ đă trải dài hơn 2.500 năm. !

3.       Xin chọn chữ Bụt (Dù chữ Bụt chỉ là sự hứng khởi của cá nhân trần tục.)

4.       Ai làm bậy họ chịu! Ḿnh cứ giữ chữ Phật mà thôi !

 

Sẽ cống bố thành số lên các trang nhà : Phật Giáo.

Và các GH Hải Ngoại .

*Vị nào có trái tim kim-cương bồ tát, đứng giữa thanh thiên bạch nhựt, bổn nhân ta : Danh tánh, địa chỉ, điện thoại, nào có ngại chi:   Ấn  kư.

 

Thầy NH / ơi !  
Ngày xưa thầy c̣n trẻ !

Phật là Phật của Thầy ? .

Học theo nhiều lư lẽ !

                            Phật là Bụt là mây ?

                            Dấn thân vào thế hệ ?

                             Thiền, bổng chốc là mê !  

                             Hăy thương về quê mẹ !

                            Cho đời bớt thảm thê !       

                            Bày chi tṛ lập dị ?

                             Đất, cũng phải cười chê !.

 

                                                19 chạp B-tuất. VL 4885.

 
Kính Thầy Nhất Hạnh, buộc ḷng làm sáng tỏ việc nầy, mong thầy Từ-bi

Ủng hộ cho. Kính Tạ tấm ḷng rộng lớn của Thầy.         

 

* Kính Lễ Chư Tôn, Giáo Hữu ! 

 

HT Thich Huyen Ton.  Chua Bao Vuong. Melbourne, Australia
Email: chuabaovuong@gmail.com

 



[1] Thành viên GHPGVNTN luôn bị quản chế trong nhà tù; bốn pḥng là: “sống không nhà, chết không mồ, đi không đường, tù không tội”