Chính trị hay tà trị ? Chính quyền hay tà quyền ?

Xă luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 23 (15-03-2007)

      Ngay trang đầu tiên của tài liệu “Dân chủ là ǵ?” đăng trên trang mạng Toà đại sứ Hoa Kỳ tại VN (do BS Phạm Hồng Sơn dịch), người ta đă đọc thấy: “Dân chủ có thể là một từ quen thuộc với nhiều người, nhưng nó là một khái niệm vẫn bị hiểu sai và sử dụng sai khi các chế độ chuyên chính và các chính thể quân sự độc tài lợi dụng để kêu gọi sự ủng hộ của quần chúng bằng các nhăn hiệu dân chủ giả hiệu cưỡng ép.Tuy thế, sức mạnh của tư tưởng dân chủ cũng đă tạo nên những biểu hiện sâu sắc nhất và nhanh chóng nhất trong lịch sử của ư chí và trí tuệ con người: từ Pericles thời Aten cổ đại tới Vaclav Havel ở cộng ḥa Séc hiện đại, từ Tuyên ngôn độc lập của Thomas Jefferson năm 1776 tới các bài diễn văn của Andrei Sakharov năm 1989. Theo định nghĩa trong từ điển, dân chủ ‘là chính phủ được thành lập bởi nhân dân trong đó quyền lực tối cao được trao cho nhân dân và được thực hiện bởi nhân dân hoặc bởi các đại diện được bầu ra từ một hệ thống bầu cử tự do’. Theo Abraham Lincoln, dân chủ là một chính phủ ‘của dân, do dân và v́ dân’”.

      Chế độ chuyên chính cộng sản tại VN, có đúng như lời cảnh báo của tài liệu, đă và đang lợi dụng từ ngữ và khái niệm “Dân chủ” này để kêu gọi sự ủng hộ của quần chúng bằng các nhăn hiệu dân chủ giả hiệu cưỡng ép không? Câu định nghĩa “Dân chủ là chính phủ được thành lập bởi nhân dân trong đó quyền lực tối cao được trao cho nhân dân và được thực hiện bởi nhân dân hoặc bởi các đại diện được bầu ra từ một hệ thống bầu cử tự do”, hay “dân chủ là một chính phủ của dân, do dân và v́ dân” theo kiểu nói của Abraham Lincoln chẳng t́m thấy tương đương nơi Hiến pháp 1992 điều 2 sao: “Nhà nước CHXHCNVN là Nhà nước của nhân dân, do nhân dân, v́ nhân dân. Tất cả quyền lực Nhà nước thuộc về nhân dân...” và nơi điều 83 sao: “Quốc hội là cơ quan đại biểu cao nhất của nhân dân, cơ quan quyền lực Nhà nước cao nhất của nước CHXHCNVN”? Ngoài ra, tĩnh từ “nhân dân” chẳng luôn đi theo sau các thể chế, các tổ chức, các cơ quan trong xă hội đến rổn rảng, choáng ngợp sao: chính quyền nhân dân, uỷ ban nhân dân, ṭa án nhân dân, viện kiểm sát nhân dân, quân đội nhân dân, công an nhân dân, đại biểu nhân dân, báo Nhân dân....??

      Đức Khổng Tử, nhân vật đồng thời với Pericles bên Tây phương (thế kỷ V trước Công nguyên), là người từng nói: “Kẻ làm chính trị phải lấy dân làm quư... Dân là quư nhất, sau đó mới đến nước, c̣n vua th́ đáng xem thường”. Nếu ngài đội mồ sống lại, đi rảo khắp đất nước VN, đọc các bích chương khẩu hiệu, lướt qua các sách giáo dục công dân, theo dơi các phương tiện thông tin đại chúng tại VN, nhất là mới đây, tham dự cuộc đối thoại trực tuyến ngày 09-02-2007 trong đó thủ tướng CS Nguyễn Tấn Dũng “thẳng thắn” trả lời các câu hỏi, rồi c̣n cho biết ḿnh “yêu nhất sự trung thực và ghét nhất sự gian tà”, ắt ngài phải bái phục “tinh thần lấy dân làm quư, v́ nhân dân phục vụ” của người Cộng sản!?! Hẳn ngài phải nói: “Lũ hậu sinh này quả đă thực hiện lời ta: Lấy đạo đức để làm chính trị... Chính trị có nghĩa là cai trị liêm chính, ngay thẳng... Người cầm quyền có ngay thẳng mới có thể làm được chính trị!” (trích Danh ngôn phương Đông của Nguyễn Tôn Nhan và Hồ Sĩ Hiệp, mục Chính trị).

      Tâu Vạn thế Sư, xin ngài hăy ghé mắt đọc tiếp Hiến pháp điều 4: “Đảng CSVN, đội tiên phong của giai cấp công nhân VN, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc...là lực lượng lănh đạo nhà nước và xă hội”. Xin ngài hăy ghé mắt đọc Thông báo hội nghị lần thứ tư ban chấp hành trung ương Đảng khóa X, nói về cuộc bầu cử Quốc hội lần thứ 12 ngày 20-5 sắp tới: “Lựa chọn và bầu được những đại biểu Quốc hội trung thành với tổ quốc VN XHCN... những người trung thành với Hiến pháp nước CHXHCN VN”, đọc Tờ tŕnh ngày 29-01-07 UB thường vụ Quốc hội: “Dự kiến tổng số đại biểu Quốc hội được bầu khoá này là 500 đại biểu, trong đó có 160 đại biểu Quốc hội (khoá XI) tái cử. Về cơ cấu đại biểu Quốc hội được bầu cử khoá này được phân bổ cụ thể về số lượng đại biểu là người dân tộc thiểu số, đại biểu nữ, đại biểu ngoài Đảng...”. Những điều đó có cho thấy “dân là quư, dân là gốc” hay đây vẫn sẽ là một quốc hội của đảng CS, do đảng CS dựng lên, thông qua Mặt trận TQ cũng là công cụ hoàn toàn do đảng CS tạo nặn? C̣n nhiều điểm tệ hại nữa: trong Ủy ban bầu cử Trung ương trên 20 vị th́ hơn một nửa là ủy viên trung ương đảng, c̣n lại cũng là đảng viên CS ṛng. Con số 160 đại biểu quốc hội khóa 11 được giữ lại cho khóa 12 là do ban tổ chức và ban nội chính trung ương đảng chọn lựa, số đại biểu quốc hội chuyên trách được tăng lên cũng do đảng CS quyết định. Thế đấy!

      Nói đến đảng, nói đến bầu cử, xin Vạn thế Sư hăy xem thời sự nóng bỏng trong những ngày này tại đất nước chúng con. Các nhà đấu tranh cho một xă hội lấy dân làm chủ, ư dân làm ư trời, bằng cách cổ xúy đa đảng, tự động thành lập các đảng phái chính trị, các liên đảng dân chủ, quyết tâm tẩy chay cuộc bầu cử quốc hội sắp tới mà ngài đă rơ thực chất là ǵ; bằng cách cổ xúy đa nguyên, tự động ra những tờ báo nói khác với đảng, viết theo ư dân, tŕnh bày thuận ḷng đồng bào... đang được “chính quyền của dân, do dân, v́ dân” ấy đối xử ra sao? Lợi dụng bầu khí an ḥa, yêu thương của mọi dân tộc Á đông trong những ngày Tết âm lịch, những tay chân mù quáng và tàn bạo của tập đoàn lănh đạo mất hết t́nh nhân ái, nghĩa đồng bào ấy đă lục lọi, cướp bóc, bắt bớ, giam cầm, thẩm vấn họ. Và chưa chi đám quyền lực ấy đă xử dụng những loa tuyên truyền (tờ báo mang tên mỹ miều Nhân Dân...) để không ngần ngại đưa tin kiểu đầu độc dư luận và như một sự kết tội: “Có một số đối tượng cực đoan cố t́nh nhắm mắt, bưng tai trước những ǵ Tổ quốc và nhân dân ta đạt được, câu kết với các phần tử phản động ở nước ngoài, phá hoại sự nghiệp xây dựng, phát triển của đất nước, phản bội lại lợi ích của toàn dân tộc. Cầm đầu và chủ mưu trong nhóm này ở Thừa Thiên-Huế là Nguyễn Văn Lư” rồi tại Hà Nội, có “Nguyễn Văn Đài là kẻ chủ mưu, Lê Thị Công Nhân là đồng phạm. Bọn chúng đă tuyên truyền, lôi kéo, tập hợp lực lượng, cấu kết với các đối tượng phản động trong và ngoài nước, chống phá Nhà nước và phủ nhận vai tṛ lănh đạo của Đảng...”. Thậm chí một bồi bút của chế độ, trong bài “Mặt nước phẳng, nhưng…” đăng trên báo “Công an thành phố HCM” ngày 10-03-2007 c̣n mạ lỵ họ : “Bọn đầu têu đứng ở biên giới rất xa ḥ hét hết chính phủ giải phóng này, tự do kia, cốt lừa bịp, hăm doạ, tống tiền..., số đó cũng teo tóp dần. Nhưng ở Việt Nam vẫn không c̣n ít người chẳng hiểu biết ǵ về thời cuộc, lại ham tiền, nghiện đủ thứ, nặng nhất là nghiện heroin (sic…) chỉ cần một ít tiền là có thể làm chuyện bậy… Miễn có một tiếng vang để báo công và kiếm chút “cơm thừa cá cặn” là đôi liều heroin cho đỡ cơn vật vă rồi sau tính nữa…” Bồi bút đó kết luận một cách rất ngớ ngẩn : “Truy t́m hạng người này không khó, đó chính là số lưu manh vô gia cư, vô nghề nghiệp, sống lang thang, làm đủ thứ nghề hạ tiện… Thu gom được số này th́ chuyện có vẻ chính trị kia thu nhỏ dần và càng làm quyết liệt, an ninh càng được bảo đảm tốt hơn...” Thưa Vạn thế Sư, với cái nh́n quán thông, hẳn Ngài cũng biết: “Bọn đầu têu” được tên bồi bút tiểu nhân này ám chỉ, chính là các tổ chức chính trị đang đ̣i hỏi tự do dân chủ trong cộng đồng dân tộc chúng con ở hải ngoại, và “những kẻ nghiện heroin ham tiền làm bậy” là những nhà đấu tranh trên đất Việt hiện nay, với đủ chức danh ngành nghề cao quư: ḥa thượng, linh mục, đạo trưởng, mục sư, bác sĩ, kỹ sư, luật gia... Ngay cả những dân thường cùng họ đấu tranh (do bị cứơp nhà cửa, ruộng vườn, công sức...) cũng có tấm ḷng rất cao thượng, v́ nước v́ dân. Đó là những sĩ phu đích thực của thời đại.

      Nói đến sĩ phu, chúng con lại nhớ tới đạo lư “nhân nghĩa lễ trí tín” của ngài. Đạo lư này đă giáo dục các dân tộc Á đông 25 thế kỷ qua, nhưng từ hơn nửa thế kỷ nay th́ bị thứ “đạo đức cách mạng” của người CS trên đất Việt cho là phong kiến, cổ hủ. Thứ đạo đức của chế độ phỉ báng tâm linh này đă và đang làm nên bao thế hệ gian dối, vô tâm, bạc nhược, khiếp đảm, an phận... qua một nền giáo dục học đường và đại chúng nhắm đào tạo những thần dân cho đảng thay v́ những công dân cho xă hội nhân quần. Thứ đạo đức của chế độ phỉ báng tâm linh này đă và đang nặn ra những tay sai hoặc mù quáng và tàn ác, hoặc cướp bóc và lọc lừa, hoặc vô nhân và bất nghĩa... Thậm chí thứ đạo đức cách mạng ấy c̣n ảnh hưởng lên luân lư tôn giáo, biến nhiều kẻ lănh mệnh trời để giáo hóa chúng dân thành những kẻ theo lệnh đảng, sẵn sàng góp phần củng cố chế độ bằng cách đồng hóa giáo lư với chủ nghĩa, bằng cách thỏa hiệp góp tay biến nhà thánh thành nhà tù, bằng cách lặng im đồng lơa cho chế độ áp bức đồng đạo....

      Tâu Vạn thế Sư, nếu chúng con không lầm th́ khái niệm chính trị và tà trị, chính quyền và tà quyền, vương đạo và bá đạo đă từ ngài mà phát xuất hay đă được ngài định nghĩa và khai triển. Vậy qua những ǵ đă và đang xảy ra trên đất VN đây, ngài thấy rơ nhà cầm quyền CS này có chính danh hay tiếm danh, là chính quyền hay tà quyền, đang thi hành chính trị hay tà trị??? Họ có là “của dân, do dân, v́ dân” hay không? Xin hăy nhắc lại cho họ câu nói của một trong những môn sinh ngài, Lư Thế Dân: “Dân cũng ví như ḍng nước, vua có thể ví như thuyền. Nước có thể chở thuyền đi, nhưng cũng có thể lật úp thuyền xuống”. Con thuyền này cũng có thể h́nh ảnh của toàn thể dân tộc. VN chúng con đă vào WTO, giống như thuyền đă ra biển lớn. Đảng CS, nhà cầm quyền CS không thể nhảy khỏi thuyền, cũng không thể cưỡng lại luật chơi nơi biển cả trong đó có nhân quyền và tự do trong mọi lĩnh vực. Đảng CS cũng không thể biến toàn dân thành đoàn nô lệ chèo thuyền, rên siết dưới ngọn roi của độc tài toàn trị. Bởi lẽ dân chủ và nhân quyền chính là khát khao của tuyệt đại đa số nhân dân chúng con trong thời đại hiện nay.

            Ban Biên Tập