Mức độ lạc quan và bi quan trong chuyến viếng thăm Hà Nội của phái đoàn Vatican
2007.03.06
Nguyễn Khanh, phóng viên đài RFA
Trong mục đích t́m hiểu dư luận về nhân chuyến viếng thăm Hà Nội của phái đoàn Bộ Ngoại Giao Ṭa Thánh Vatican, Đài Á Châu Tự Do chúng tôi đă liên hệ với ông Đỗ Mạnh Tri, một trí thức Công Giáo được mến trọng.
![]()
Thứ trưởng Ngoại giao Vatican Pietro Parolin (phải) và Đức ông Louis Mariano trong buổi gặp mặt Phó trưởng ban Tôn giáo Chính phủ Nguyễn Thế Danh tại Hà Nội hôm 6-3-2007. AFP PHOTO
>> Xem h́nh ảnh phái đoàn Vatican đến Hà Nội hôm 5-3-2007.Ông hiện đang cư ngụ ở Paris, từng là Chủ Biên Tạp Chí "Tin Nhà" chuyên phổ biến tin tức liên quan đến hiện t́nh Giáo Hội Công Giáo Việt Nam. Cuộc phỏng vấn chúng tôi gửi đến quư thính giả sau đây do Nguyễn Khanh.
Khó lạc quan
Nguyễn Khanh: Ṭa Thánh Vatican gửi phái đoàn vào Việt Nam nói chuyện bang giao với Hà Nội. Ông nghĩ ǵ trước tin này? Ông lạc quan, ông bi quan? Mức độ lạc quan hoặc bi quan của ông tới chừng nào?
Đỗ Mạnh Tri: Tôi nghĩ rằng ḿnh vẫn phải hy vọng có những bước tiến, nhưng trong t́nh thế hiện tại, nhất là những vụ việc mới xảy ra trong những ngày qua th́ khó có thể lạc quan, cho dù ḿnh không bi quan.
Tôi thấy khó lạc quan v́ cách đối xử của chính quyền, dù vẫn hy vọng phái đoàn Ṭa Thánh sang Việt Nam có thể đem lại một cái ǵ mới hơn.
Nguyễn Khanh: Cái mới hơn mà ông muốn nói đến là ǵ?
Đỗ Mạnh Tri: Cái mới hơn là hy vọng phái đoàn Ṭa Thánh mở ra một cái viễn tượng mới cho Giáo Hội Công Giáo Việt Nam nói riêng, và cho dân tộc Việt Nam nói chung. Với Giáo Hội, điều mà người công giáo Việt Nam và cả Ṭa Thánh đều mong muốn là quyền tự do tín ngưỡng và tôn giáo được hoàn toàn tôn trọng tại Việt Nam.
Khi người dân có quyền tự do tín ngưỡng, tự do tôn giáo, được tôn trọng th́ tất nhiên những quyền khác của con người cũng sẽ được tôn trọng ở Việt Nam. Đó là một đ̣i hỏi trường kỳ, luôn c̣n đó. Việc Ṭa Thánh đi lại, thương thuyết với Việt Nam cũng chỉ nhắm vào mục tiêu này.
Từ trước đến giờ, dù đă có những bước tiến nhỏ, nhưng ở Việt Nam quyền tự do tín ngưỡng, tự do tôn giáo và các quyền tự do khác của con người vẫn bị hạn chế, và có thể nói rằng trong nhiều trường hợp cụ thể, đă bị chà đạp trắng trợn tại Việt Nam.
Tạo điều kiện thuận lợi
Nguyễn Khanh: Có nhiều người nói rằng tiến tŕnh bang giao giữa Ṭa Thánh với Việt Nam là điều đương nhiên sẽ đến và sẽ tạo các điều kiện thuận lợi hơn cho Giáo Hội Công Giáo Việt Nam. Ông có đồng ư với nhận định này hay không?
Đỗ Mạnh Tri: Bảo tiến tŕnh bang giao giữa Hà Nội và Ṭa Thánh Vatican đương nhiên sẽ xảy ra là điều tôi không có chắc, là v́ cuộc gặp gỡ mà người ta thường hay gọi là cuộc gặp gỡ lịch sử giữa Thủ Tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng và Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI hôm 25 tháng Giêng vừa qua tuy rằng rất nổi ở bề ngoài, nhưng khi xét đến thực chất th́ lại không được như vậy.
V́ ngay sau khi cuộc họp đó xong th́ phía Việt Nam đưa tin cho biết Đức Hồng Y Quốc Vụ Khanh Ṭa Thánh Tarcisio Bertone -tức là vị Thủ Tướng của một quốc gia- muốn thiết lập quan hệ ngoại giao chính thức giữa đôi bên, th́ Thủ Tướng Việt Nam đồng ư điều đó, nhưng lại nói để tiến tới bang giao th́ hai bên phải tiếp tục đàm phán.
Đàm phán những ǵ? Đàm phán về lộ tŕnh của những cuộc thương thuyết dẫn đến bang giao. Như vậy, phía Ṭa Thánh muốn có quan hệ chính thức, nhưng phía Việt Nam th́ vẫn muốn giữ nguyên như cũ.
Bởi v́ t́m ra lộ tŕnh đàm phán dẫn đến thiết lập bang giao là điều Ṭa Thánh Vatican đă làm với Hà Nội từ năm 1990, khi Đức Hồng Y Etchegaray chính thức dẫn phái đoàn Ṭa Thánh sang tiếp xúc với Hà Nội.
![]()
Thứ trưởng Ngoại giao Vatican Pietro Parolin trong buổi gặp mặt Phó trưởng ban Tôn giáo Chính phủ Nguyễn Thế Danh tại Hà Nội hôm 6-3-2007. AFP PHOTO *
Như thế chúng ta thấy sau khi Việt Nam thu được kết quả tốt sau chuyến viếng thăm Vatican của Thủ Tướng Dũng, sau khi được báo chí, mọi người chú ư đến, th́ họ bỏ rơi luôn việc thiết lập bang giao giữa hai bên. Thành ra theo tôi nghĩ, phía muốn có quan hệ chính thức là Vatican chứ không phải là Việt Nam.
V́ thế, phái đoàn Ṭa Thánh lần này sang Việt Nam chỉ để tiếp tục thương thuyết như cũ, và đ̣i hỏi của Ṭa Thánh vẫn là quyền tự do tôn giáo, tự do tín ngưỡng không chỉ cho người Công Giáo mà c̣n cho tất cả những người Việt Nam. Đó là điều Hà Nội không thể chấp nhận được, v́ mâu thuẫn với cái đ̣i hỏi, các mục tiêu của Hà Nội là độc quyền cai trị.
Mối bang giao Vatican và Việt Nam
Nguyễn Khanh: Nghe ông tŕnh bày, tôi có cảm tưởng là bang giao giữa Ṭa Thánh Vatican và Việt Nam sẽ không thành. Có phải ư ông như vậy không?
Đỗ Mạnh Tri: Có thể thành h́nh, nhưng hiện thời tôi thấy đường c̣n dài lắm. Chính quyền Hà Nội không ước muốn ǵ hơn là kéo dài thời gian thương thuyết. Thứ hai là Hà Nội thấy Vatican cần củng cố hàng giáo phẩm ở Việt Nam, điều chủ yếu là bổ nhiệm các giám mục, truyền chức linh mục, tuyển chọn chủng sinh.
Những điều này Hà Nội họ đâu có cần, nhưng phía Giáo Hội Công Giáo th́ lại cần, và v́ cần nên cũng phải nhượng bộ phần nào. Chẳng hạn như tuyền chọn chủng sinh, truyền chức linh mục th́ phải qua chính quyền, nhưng nhất là việc bổ nhiệm Giám Mục th́ từ trước đến giờ trên nguyên tắc Ṭa Thánh bổ nhiệm Giám Mục nhưng vị Giám Mục đó có được chấp nhận hay không là tùy ư Hà Nội. Đó là một thí dụ.
Thí dụ thứ hai là ở Việt Nam bây giờ nhà thờ, chùa chiền được xây nhiều lắm, lễ lạc tôn giáo vẫn phải xin phép nhưing được khuyến khích, thành ra đứng ngoài nh́n vào th́ thấy có vẻ tự do lắm.
Chúng ta phải hiểu là họ để cho những khoảng cách khá lớn về tự do tôn giáo, nhưng họ vẫn t́m cách kiểm soát, và họ cũng t́m cách vận dụng quốc tế để thế giới thấy là Việt Nam có tự do tôn giáo, và về phía tín đồ Việt Nam th́ họ thấy cũng thoải mái, và khi thấy thoải mái th́ họ để cho chính quyền yên.
V́ thế phận sự của phái đoàn Ṭa Thánh nói riêng và của Cộng Đồng Công Giáo nói chung là phải làm sao để cuộc thương thuyết dù không thành công ngay, nhưng vẫn mở ra được những bước tiến vừa có lợi cho Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, đồng thời vừa có lợi cho dân tộc Việt Nam.
Nếu Giáo Hội Công Giáo được một điều ǵ có vẻ như được ưu đăi trong khi về thực chất, quyền tự do tín ngưỡng, quyền tự do ngôn luận, hay nói chung nếu công lư vẫn c̣n bị chà đạp th́ những ǵ Công Giáo được hưởng như một thứ ơn huệ người ta ban cho sẽ gây bất lợi cho chính Công Giáo nói riêng và cho đất nước Việt Nam nói chung.
Cộng Đồng Công Giáo
Nguyễn Khanh: Ông vừa nói đến Cộng Đồng Công Giáo. Thưa ông, Cộng Đồng Công Giáo Việt Nam phải làm ǵ?
Đỗ Mạnh Tri: Trước hết, Cộng Đồng Công Giáo Việt Nam phải là một Cộng Đồng Công Giáo. Tôi nói như thế th́ có thể quá mạnh, nhưng vấn đề của người Công Giáo không phải là đông hay không đông, cũng chẳng phải là mạnh hay là yếu, mà là sống trong niềm tin của ḿnh.
Hồi năm 1980, trong thư của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam có viết là "Sống Phúc Âm Giữa Ḷng Dân Tộc". Có nhiều cách hiểu về câu này lắm, riêng theo tôi, tôi hiểu "Sống Phúc Âm Giữa Ḷng Dân Tộc" có nghĩa là sống với đ̣i hỏi của Tin Mừng trong nơi ḿnh sống, ở hoàn cảnh ḿnh sống, và sống Tin Mừng trong thời điểm ḿnh sống.
Sống Tin Mừng hôm nay ở Việt Nam th́ tôi thấy có những việc rất đáng thán phục, chẳng hạn như lo cho các em bé bệnh tật, mở cô nhi viện, lo cho những người bị xă hội đẩy ra ŕa.
Những điều đó rất đáng thán phục. Ḿnh phải có cái ḷng tha thiết với những người bị đau khổ, nhưng chính ḿnh c̣n phải làm thế nào để thay đổi cái căn nguyên của đau khổ. Ḿnh phải thương những nạn nhân của đàn áp bất công, nhưng nếu chỉ thương mà không nghĩ đến làm cách nào để xă hội có công bằng, công lư, th́ chính ḿnh có lỗi.
Tôn giáo sẽ chỉ là một liều thuốc xoa dịu con người, và nếu xoa dịu con người th́ chính nạn nhân sẽ dễ dàng tiếp tục chịu đựng những bất công. Làm như vậy là hoàn toàn bất công với chính nạn nhân, bởi v́ mọi người phải làm việc để tẩy trừ căn nguyên gây nên bất công. Phải thẳng thắn nói ra những điều phi lư, bất công ở Việt Nam. Ai có quyền đàn áp trong xă hội Việt Nam lúc này?
Đàn áp là công an, quân đội, đàn áp là lực lượng cua chính quyền. Vấn đề không phải là của riêng người công giáo, mà là của cả xă hội. Khi chính quyền làm bậy, mọi người đều phải lên tiếng.
Nguyễn Khanh: Xin cám ơn ông Đỗ Mạnh Tri.