THƯ PHẢN HỒI.                         

    

Thưa ông
Tiến sĩ Nguyễn phúc Liên rất kính mến .

 

          Trước hết, xin cám ơn ông thật nhiều, v́ hồi âm mau lẹ và kịp thời từ ông.

            Sau đó, một lần nữa, xin được ông thứ lỗi v́ đă có hơi nặng lời với ông, dù ḷng tôi không muốn chút nào. V́ cha ông ta đă dặn đại ư  rằng:

                                             “Kim vàng ai để uốn câu.

                                    Người khôn ai nỡ nói nhau nặng lời “

Khi nói ai nặng lời, trước hết, chính ḿnh đă là người mất khôn hoặc kém khôn. Oâng đă kém khôn ( theo chủ quan của tôi) c̣n tôi th́ lại trở thành một kẻ mất khôn.

Có ǵ vui đâu, khi nghe một kẻ mất khôn nói với người kém khôn ?

Nhất là lại nói trên mạng trước mặt bàn dân thiên hạ? Như thế, có khác ǵ làm tṛ cười cho mọi người ở  khắp nơi.

                                                ***

C̣n về phần lá thư của ông với nội dung,

“ XIN CHO BIẾT TÊN,

ĐỊA CHỈ VÀ SỐ ĐIỆN THOẠI,

 ĐỂ KIỂM CHỨNG TRƯỚC KHI HỒI ÂM DÀI( nguyên văn )

xin được phúc đáp như sau :

1/ Tôi là một người có thật, với địa chỉ số nhà, họ tên và chứng minh thư, cùng với số điện thoại rất rơ ràng.

Tôi rất muốn nói rơ cụ thể điều ấy với ông, để cùng với nhau, có thể trao đổi thêm một điều ǵ  đó có ích.

Nhưng làm sao tôi dám làm một việc điên khùng, để tự hại ḿnh một cách ngây thơ đến thế ?

 V́ ông Tiến sĩ Nguyễn phúc Liên ơi ! ngay khi tôi viết những thông tin mà ông yêu cầu, chỉ 30 giây sau là Công an sẽ đến nhà.

Để rồi liền ngay sau đó, không biết điều ǵ sẽ xảy ra đối với tôi.

Điều đơn giản này th́ ai cũng biết, chỉ trừ riêng ông là không biết .

V́ vậy, khi nghe ông yêu cầu những điều kỳ cục và khôi hài như thế, lúc đầu tôi hơi có ngạc nhiên, nhưng sau đó, tôi đă hiểu thêm một chút, về động lực nào đă khiến ông đă có những bài viết đáng tiếc kia.

Mà một trong các lư do dễ thấy, ngay lúc này, đó là, cái biết của ông, so với nhiều điều cần biết khác, là quá ít và quá mỏng manh thiếu sót đến tội nghiệp .

Thật là may cho ông, v́ ông đang ở Thuỵ sĩ, v́ với cái ngây ngô ngấy ngố ấy của ông, nếu ở Việt Nam, chắc chắn không ai c̣n được nghe đến tên ông nữa.

Nói ǵ đến chuyện được đọc những điều ông viết .

Tuy nhiên, cũng nhờ cái ngây ngô ngấy ngố ấy khi ông hỏi tên và địa chỉ mà tôi lại  không thể nói. V́ vậy, tôi đă thấy ḿnh bớt hèn thêm một chút, nhưng vẫn c̣n là hèn.

Không hèn sao được, khi ngay cả tên họ và nơi ở của ḿnh mà cũng không dám nói rơ ?

Tôi lấy làm áy náy về điều này, v́ thế, xin nói thêm một chút rằng, nhà tôi ở một phố nhỏ, trong con ngơ nhỏ,  ở gần chỗ cụ Xuân Diệu xưa kia :

Nhà tôi hai bốn cột cờ .

Ai vui th́ đến, hững hờ th́ qua .

Tôi chỉ ở gần thôi, chỗ mà cụ Xuân Diệu ngày xưa đă từng ở.

Cụ Xuân Diệu cũng là một người bị chế độ làm cho hèn. Dù không trực tiếp và công khai, nhưng qua gián tiếp và trong hạn chế, cụ đă nhiều lần thú nhận như vậy.

2/ Như đă nói trong THƯ NGỎ, tôi chỉ viết một lần duy nhất về việc này, nhưng nhu cầu lắng nghe th́ vẫn là măi măi cần thiết.

V́ thế, tôi vẫn luôn lắng nghe ông trên các phương tiện thông tin đại chúng.

Tôi chỉ viết một lần duy nhất, và thấy không c̣n nhu cầu cần phải viết thêm.

Một lần nữa, xin nói rơ như vậy.

                                                   ***

Oâng Nguyễn phúc Liên thân mến !

Nhiều người bảo ông mắc bệnh, bệnh tê tê.

Tê Tê là tâm thần.

Nhiều người khác c̣n nói rơ hơn rằng, ông bị TÂM THẦN dạng tự huyễn.

Huyễn tưởng rất gần với hoang tưởng.

Tôi không rành lắm về y học nên chỉ hiểu đại khái rằng, tự huyễn là tự nghĩ và tự cho ḿnh là nhân vật này, hay đấng bậc khác, để hành xử với mọi người như ḿnh tưởng ra như thế.

Tôi không muốn nghĩ giống với những người ấy, nhưng khi đọc những ǵ ông viết, ai cũng thấy các triệu chứng của bệnh nơi ông càng ngày càng hiện rơ .

Nói những điều ấy, có thể sẽ làm ông giận.

 Nhưng nếu v́ vậy mà có làm ông giận, th́ xin hăy tha thứ và cho phép tôi được nói thật ḷng ḿnh.

Sức khoẻ cho thân thể là quan trọng. Nhưng sức khoẻ về tinh thần cũng quan trọng không kém.

Xin hăy cẩn trọng về sức khoẻ tinh thần trước khi quá muộn.

Một lần nữa, xin được khép lại mọi trao đổi ở đây, v́ tôi không c̣n thời gian ,

Kính chúc ông và quư quyến luôn sức khoẻ, an vui

cùng với nhiều nụ cười.

Thân chào.

 

       Trúc Lâm

 

 nguyenphuclien@bluewin.ch:

 

Trọng kính Ông Lâm Trúc,  

Xin cảm ơn hồi âm của Ông.

 

Thực t́nh tôi muốn biết chắc Ông ở Hà Nội hay ở bên Mỹ trước khi tôi trả lờị

 

Tôi xin đề nghị như sau:

 

Tôi quen biết một số người tại Hà Nội: Ông Phó Thống Đốc

Ngân Hàng Nhà Nước Việt Nam, Ông Tổng Giám đốc Công ty BEMES,

Ông cựu Đại sứ VN tại Singapore .

 

Nếu Ông đồng ư, tôi sẽ thông báo để Ông gặp một trong những người này va họ sẽ báo là Ông đă gặp tại Hà Nội . Như vậy tôi biết chắc Ông ở Hà Nội và tôi sẽ viết trả lời ông từng điểm của Thư của Ông.

 

Trọng kính Ông,

 

NGUYỄN PHÚC LIÊN

 

Matthew Trần

 

Thân gỡi anh NP Liên cùng quư dộc giă xa gần,

 

Tôi thấy anh Liên ...càng viết .. anh càng hành xữ sao mà ..tào lao quá hà !!

 

Việc dối thoại về anh NCK giữa anh với anh Trúc Lâm (TL) th́ có liên can ǵ với những tên cs kia mà anh Liên dề nghị anh  TL di gặp mấy tên dó?

 

Tôi thấy anh càng viết anh càng làm [giảm] giá trị cũa cá nhân anh di.

 

Zẫu sao di nữa, anh c̣n sinh hoạt trên Net th́ anh nên cố zuy tŕ làm sao dễ cho các thân hữu nễ nang anh chớ?!

 

Tôi viết như  thế nầy th́ có vẽ là  rất cực chẵng dă ..nhưng tôi muốn làm thinh mà ngậm miệng không dược. 

 

Tôi thấy anh  NPL hành xữ có vẽ trẽ con quá.

 

Thân ái,

 

Matthew Trần