ĐÀN ÁP CHA LƯ: CS ĐỂ LỘ NGUYÊN BẢN THỂ ĐỘC TÀI VÀ GIAN DỐI
NGUYỄN HỌC TẬP
A - Trong những ngày trước Tết Đinh Hợi, để có cớ bao vây và đột nhập vào Toà Tổng Giám Mục Huế, Cộng Sản ( CS) diện cớ rằng Cha Lư là thành phần phản động,
- " làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu có nội dung chống Nhà Nước CHXHCNVN, nhứt là thành lập cái gọi là đảng Thăng Tiến Việt Nam ...tiếp đến là chỉ đạo đảng TTVN liên kết với cái gọi là đảng " V́ Dân", một tổ chức phản động ở nước ngoài " ( cfr. www.nhandan, com.vn/tin bai, " Chặn đứng âm mưu của Nguyễn Văn Lư và đồng bọn chống phá Nhà Nước Cộng Hoà XHCNVN", 26.02.2007).
Nhưng rồi khi chúng tôi viết những ḍng nầy, một ít ngày trước khi Phái Đoàn Toà Thánh Vatican sang Việt Nam, trong chuyến đi đáp lễ lại việc Thủ Tướng Cộng Sản Nguyễn Tấn Dũng sang thăm Toà Thánh mới đây, CS lại hơi đổi lệch hướng, cho rằng hành động chống Đảng, chống Nhà Nước vừa kể của Cha Lư là hành động vi phạm Giáo Luật của Giáo Hội Công Giáo.
Và chắc chắn họ sẽ " mét thót " cho Phái Đoàn Toà Thánh biết thái độ lỗi luật, lỗi đạo đó của Lm Nguyễn Văn Lư, để mượn tay Toà Thánh trừng trị ngài, cho thấy Lm Nguyễn văn Lư là thành phần bất hảo, " chẳng tốt đời mà cũng chẳng đẹp đạo".
Như vậy việc đột nhặp Toà Tổng Giám Mục Huế, tich thu máy vi tính, tài liệu, simcards và bắt Cha Lư đày về Bến Củi của CS là một hành vi " nhất cử lưỡng tiện", " tốt đời đẹp đạo", bệnh vực Đảng và Nhà Nước được yên ổn vững mạnh, mà cũng phục vụ Giáo Hội, thanh trừng kẻ phản loạn Lm Nguyễn Văn Lư " làm chính trị ", vi phạm Giáo Luật.
Phái Đoàn Toà Thánh c̣n mong ǵ hơn là gặp được Đảng và Nhà Nước thân hữu, đứng về phía ḿnh, cảnh cáo và thanh trừng thành phần " bất tuân lệnh Giáo Hội " , không cần phải đợi đến lúc Giáo Hội than phiền mới ra tay.
CS bênh vực đạo và v́ đạo, luôn đứng ra trừng trị những ai bất tuân " luật đạo" hay Giáo Luật.
Món quà thân hữu trên chắc chắn mở đường cho những cuộc thương thảo và liên hệ ngoại giao tốt đẹp cho cả hai bên, một món quà tặng cho Phái Đoàn Toà Thánh, thanh trừng Lm Nguyễn Văn Lư bất tuân Giáo Luật, làm cho mối liên hệ ngoại giao " thân hữu đầy thiện cảm" của Toà Thánh mà CSVN đang cần để liên hệ trên chính trường và thương trường quốc tế.
Có phải Cha Lư là một tay Lm ương ngạnh, " làm chính trị ", bất tuân Giáo Luật không?
Cha và các bạn hữu của Cha ( Cha Chân Tín, Cha Nguyễn Hữu Giải, Cha Phan văn Lợi ) đă làm ǵ, để bị CS " mét thót " với Phái Đoàn Toà Thánh là " làm chính trị ", lỗi Giáo Luật?
Những ǵ các Cha đă làm, được các Cha phát biểu trong LỜI MINH ĐỊNH của NHÓM LM NGUYỄN KIM ĐIỀN, gởi ra từ Huế ngày 02-03-2007 như sau:
1 - Lời kêu gọi quyền thành lập và hoạt động đảng phái tại Việt Nam năm 2006:
- " Cùng với bao nhiêu người đang quên ḿnh đấu tranh cho nền Dân chủ của Quê Hương, chúng tôi, đại diện hàng trăm nhà đấu tranh Dân chủ cho Việt Nam ở quốc nội kư tên dưới đây, đồng thanh lên tiếng thay cho toàn thể người Việt trong và ngoài Nước rằng: Vận mệnh Tổ Quốc đă, đang và sẽ lâm nguy do một tập đoàn toàn trị là đảng Cộng sản. Tiếng nói của chúng tôi vang lên đây nhằm mục đích cổ vũ các hoạt động chính trị v́ ích quốc lợi dân, bênh vực mọi Nhân quyền và Dân quyền mà một Đất nước Dân chủ chân chính phải thực sự chủ trương và bảo vệ, trong đó có Quyền Thành Lập và Hoạt động Đảng phái..." ( 06.04.2006).
2 - Tuyên bố và đ̣i hỏi dân chủ cho Việt Nam:
- " Là những Linh mục Công giáo, chúng tôi không được phép, cũng chẳng muốn làm chính trị, nghĩa là không thành lập hoặc tham gia quân đội đê tranh đấu vũ trang hay thành lập nhóm hoặc tham gia một đảng phái để đấu tranh nghị trường với bất cứ một tổ chức chính trị nào, nhằm điều hành hoặc cộng tác với bộ máy công quyền. Nhưng chúng tôi thấy cần phải nói lên một thái độ chính trị rơ ràng dứt khoát, do đ̣i hỏi của Phẩm giá Con người, Trách nhiệm Công dân và Thiên chức Linh mục, trước các đại quốc nạn nghiêm trọng đến mức hầu như vô phương cứu chữa tại Việt Nam hôm nay..." ( 24.10.2006).
Đó là những ǵ các Cha Nguyễn văn Lư và các Linh mục thân hữu Cha đă làm trong thời gian qua.
Những việc làm như vừa kể có phải là " làm chính trị " mà Giáo Luật cấm và là những hành động vi phạm Giáo Luật mà CS có thể " mét thót " để lấy công với Phái Đoàn Toà Thánh và mượn cớ " bênh vực đạo " để khủng bố, đàn áp Cha Lư không?
Muốn có lư chứng để trả lời cho câu hỏi, thiết tưởng chúng ta nên biết Giáo Luật xác định thế nào là " làm chính tri " đối với hàng giáo sĩ , mà Giáo Hội không cho phép.
Hai điều khoản Giáo Luật liên quan đến mối tương quan giữa giáo sĩ và chính trị, đó là điều 285 và điều 287.
Và đây là nguyên văn của hai đoạn Giáo Luật:
- " Ufficia publica, quae partiticipationem in exercitio civilis potestatis secumferrunt, clerici assumere vetantur " ( can 287, 3)
( " Các giáo sĩ bị cấm tuyệt đối ( clerici vetantur) đảm nhận các chức vụ công cộng, là những chức vụ mang theo hậu quả ( secumferrunt) phải tham dự vào việc hành xử ( participationem in exercitio) quyền lực dân sự ").
- " In factionibus politicis atque in regendis consocianibus sindacalibus, activam partem non habeant, nisi judicio competentis autoritatis ecclesiasticae" ( can. 287, 2).
( " Các giáo sĩ không nên ( non habeant ) tham dự tích cực vào các chính đảng và vào các thành phần lănh đạo công đoàn, nếu không có sự phán đoán của thẩm quyền Giáo Hội ").
Qua hai điều khoản của Giáo Luật vừa được trích dẫn, đối chiếu với những ǵ Cha Lư và các thân hữu của ngài đă hành xử, được minh định trong bản
LỜI MINH ĐỊNH, chúng ta không thấy CS có lư chứng nào để có thể " mét thót ", lấy điểm với Phái Đoàn Toà Thánh và mượn cớ " bênh vực đạo" để đàn áp, lục soát, trưng thu và bắt giam, giảm thiểu tự do của Cha Lư, như họ đang làm.
Cho đến nay, chưa có một đảng phái nào đă thành công, tước lấy quyền lực Đất nước từ tay CS và nắm lấy quyền hành xử trong tay để Cha Lư và các thân hữu của Cha có thể tham dự vào các hành xử quyền lực Quốc Gia ( participationem in exercitio), do việc " làm chính trị " của các Cha đưa đến ( secumferrunt) , do việc " cổ vũ hoạt động chính trị v́ ích quốc lợi dân, bênh vực Nhân quyền và Dân quyền...".
Điều đó không có ǵ cho thấy trường hợp của Cha Lư và các thân hữu của Cha nằm trong trường hợp điều 285, 3, trong đó các vị bị " cấm tuyệt đối" ( vetantur).
Có cùng lắm, trường hợp được CS cho là Cha Lư " thành lập cái gọi là đảng Thăng Tiến...và chỉ đạo liên kết với cái gọi là đảng " V́ Dân ", có thể được xếp vào trường hợp được điều 287, 2 đề cập.
Trường hợp của điều 287, 2 không " cấm ngặt " Cha Lư không được, cho bằng Giáo Hội khuyên " không nên" ( non habeant), nếu bị Giáo Quyền của ngài không đồng ư. Như vậy,
- cho đến nay Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Như Thể có ra văn thư, chỉ thị là Cha Lư và các thân hữu của ngài đừng " dính dáng" ǵ đến đảng Thăng Tiến hay đảng V́ Dân Chưa? Đức Tổng Giám Mục không đưa ra văn thư,chỉ thị, phán đoán, v́ những việc làm của Cha Lư và của các Linh Mục thân hữu với ngài là những việc làm liên quan đến " cỗ vũ hoạt động chính trị v́ ích quốc lợi dân, bênh vực Nhân Quyền và Dân quyền...".
Đức Tổng Giám mục không thể có văn thư, chỉ thị, phán đoán đi ngược lại Phúc Âm, bởi v́ chỉ có rao giảng Phúc Âm đích thực, nơi đâu con người được thăng tiến, " v́ ích quốc lợi dân, bênh vực Nhân quyền và Dân quyền".
- cho đến nay, Cha Lư và các thân hữu của ngài có phải là thành phần lănh đạo ( in regendis) của đảng Thăng Tiến hay đảng V́ Dân không, hay chỉ là những người cố vấn, cho ư kiến để anh em giáo dân và những ai thành tâm thiện chí hoạt động, " v́ ích quốc lợi dân" để " thăng tiến" " Nhân quyền và Dân quyền mà một đất nước Dân chủ chân chính phải thực sự chủ trương và bảo vệ...".
Nói tóm lại, qua những ǵ đối chiếu với hai điều khoản Giáo Luật vừa kể, chúng ta không thấy có lư chứng nào chứng tỏ Cha Lư và các thân hữu của Cha " phạm pháp", vi phạm Giáo Luật ở can. 285,3 và 287,2.
Một Linh Mục làm tuyên úy, làm cố vấn cho chính đảng hay công đoàn, kể cả là thành viên sáng lập, nhưng không phải là thành phần lănh đạo điều hành, hay hành xử quyền lực Quốc Gia khi chính đảng do Linh Mục tham chính là chuyện thường xảy ra ở các Quốc Gia Tây Âu, không có ǵ là " bị cấm tuyệt đối " ( vetantur ) hay " không nên" ( non habeant) của hai điều Giáo Luật được trích dẫn.
Ở Ư Quốc, Cha Luigi Sturzo là một trong những sáng lập viên của Đảng Đại Chúng ( Partito Popolare), tiền thân của Đảng Dân Chủ Thiên Chúa Giáo ( Partito Democrazia Cristiana), một chính đảng hành quyền liên tục trên 35 năm.
Năm 1991, sau khi Cộng Sản ở Liên Bang Sô Viết và khối Đông Âu sụp đổ, có người cho rằng hai người có công lớn nhứt đưa đến sự sụp đổ của Cộng Sản đó là Tổng Thống Michael Gorbaciov ( với Glassnost và Perestroika của ông) và Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolồ II.
Để biết rơ thực hư hai phóng viên của tờ nhật báo La Stampa, một trong những tờ báo lớn nhứt ở Ư xin được phỏng vấn Đức Giáo Hoàng:
- " Kính lạy Đức Thánh Cha, người ta đồn rằng Đức Thánh Cha có " làm chính trị", Đức Thánh Cha nghĩ sao?".
- " Tôi nghĩ rằng không thể hiểu chính trị theo nghĩa hẹp. Nhiệm vụ của Đức Giáo Hoàng là rao giảng Phúc Âm, nhưng trong Phúc Âm có con người. Sự tôn trọng đối với con người, tức là Nhân Quyền, sự tự do lương tâm và tất cả những ǵ thuộc về con người. Nếu tất cả những điều đó có một giá trị chính trị, th́ đúng Đức Giáo Hoàng có làm chính trị. Nhưng Ngài luôn luôn đề cập đến con người, Đức Giáo Hoàng bênh vực con người " ( Ezio Mauro e Paolo Mieli, " Giovanni Paolo II", La Stampa, 04.03.91, p.2).
Đức Thánh Cha Gioan Phaolồ II cũng không có cách hành xử nào khác hơn những ǵ Cha Lư và các Linh Mục thân hữu của Cha đang thưc hiện.
Giáo Hội có Bộ Giáo Luật của ḿnh làm tiêu chuẩn để phán đoán. Cha Lư và các Linh Mục thân hữu của Cha không có ǵ phải sợ những lời vu khống, " mét thót " vô căn cứ.
Nói cách khác không có yếu tố nào cho phép CS " mét thót ", để lấy điểm với Phái Đoàn Toà Thánh và càng không có lư chứng để CS " ưởng ngực, ngẩn đầu lên" cho ḿnh là kẻ " bênh vực tôn giáo ", lấy cớ để đàn áp, khủng bố một linh mục bé nhỏ, không có một tất sắt trong tay, nhưng dám đứng ra hành xử " nhưng trong Phúc Âm có con người, Ngài luôn đề cập đến con người, Đức Giáo Hoàng bênh vực con người".
Dự định của những người " mét thót ", lấy điểm đó là tâm địa của những ai không tôn trọng con người, " không bênh vực con người ", tạo cho con người một cuộc sống như thú vật, ngược lại những ǵ Phúc Âm dạy các tín hữu Chúa Ki Tô.
B - Đọc qua thái độ định " mét thót ", lấy điểm của CS với Phái Đoàn Toà Thánh về hành động " làm chính trị " của Cha Lư và các Linh Mục thân hữu của Cha, liên tưởng đến hiện trạng các Linh Mục, Tu sĩ quốc doanh là đảng viên của Đảng Cộng Sản, là dân biểu Quốc Hội Cộng Sản, người ta sẽ không có thái độ nào khác hơn là thái độ của Chúa Giêsu đối với những người Pharisêu giả h́nh:
- " Sao anh thấy cái rác trong con mắt người anh em, mà cái xà trong con mắt của ḿnh th́ lại không để ư tới...Hởi những kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đă, rồi anh sẽ thấy rơ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em" ( Mt 7, 3.5).
Bao nhiêu Linh Mục, Tu sĩ là đảng viên trong Đảng Cộng Sản, là thành viên trong các Ủy Ban của Đảng và Nhà Nước, là dân biểu trong Quốc Hội, kể từ Huỳnh Công Minh, Phan Khắc Từ...dài dài trở xuống đến Nguyễn Tấn Khoá đă và đang là dân biểu Quốc Hội, nều không đang " hành xử quyền lực Quốc Gia" ( participationem in exercizio, can. 285, 2) th́ họ đang làm ǵ? Nhiệm vụ của các dân biểu Quốc Hội có phải là hành xử quyền lực Quốc Gia " chuẩn y hay bác bỏ " dự án luật và nhiều đạo luật hiện hành không?
Có bao giờ " Đảng và Nhà Nước ḿnh " trù liệu " mét thót " đưa danh sách các Linh Mục, Tu Sĩ quốc doanh đó cho Toà Thánh tố cáo họ đă và đang vi phạm Giáo Luật can. 285, 2 hay không?
Nếu không đối với đám quốc doanh, th́ tại sao lại có dự tính " mét thót " Cha Lư với Phái Đoàn Toà Thánh?
Phải chăng " Đảng và Nhà Nước ḿnh" có cách hành xử ếm nhẹm, " bao cấp", che chở v́ đám quốc doanh là phe ta, " nhất trí với Đảng ", c̣n tên Linh Mục Lư là tên " phá Đảng, phá XHCN ".
Nếu vậy, th́ tại sao không tố cáo tên Linh Mục Lư chống đối XHCN, chống ư thức hệ không tôn trọng Dân Chủ Nhân Dân, là cách hành xử coi con người như thú vật, mà lại phải " mét thót " với Phái Đoàn Toà Thánh Linh Mục Lư " làm chính trị ", vi phạm Giáo Luật?
Chân tướng gian dối, lừa đảo, thiên vị và độc tài của " Đảng và Nhà Nước ḿnh " lộ nguyên tẩy trong ư định hành xử như vừa kể.
Nói th́ nói vậy, Toà Thánh không cần phải nhờ " Đảng và Nhà Nước ḿnh " tường tŕnh danh sách đám quốc doanh, mới có cách hành xử hiệu quả, qua hiệu lực những ǵ được Bộ Giáo Luật ấn định.
Bộ Giáo Luật một khi đă được ban hành, th́ cho dù kẻ vi phạm có ở tận chân trời góc biển, có được " Đảng và Nhà Nước ḿnh " trùm bốn năm lớp chăn với cờ đỏ sao vàng, và cho dù các Đấng Bản Quyền của Giáo Hội không hề hay biết, nếu người vi phạm Giáo Luật ư thức và tự ư vi phạm bất cần đạo luật của Giáo Hội, chính hành động đó " ipso facto" đă biến họ trở thành kẻ vi phạm và hiệu lực của Giáo Luật được áp dụng.
Tùy trường hợp nặng nhẹ, " ipso facto" vi phạm Giáo Luật có thể tự nó đưa đến
- " suspensus a divinis" ( bị treo chén)
- hay " anathema" ( bị dứt phép thông công),
không cần Bản Quyền của Giáo Hội có được thông báo hay không.
Không có " bao cấp " hay khăn quàng, cờ quạt, rợp bóng nào có thể che được tiếng nói của lương tâm mỗi người, phải tự trả lời trước mặt Chúa.
C - Trở lại vấn đề Cha Lư và các Linh Mục thân hữu của ngài
- " thành lập cái gọi là đảng Thăng Tiến và chỉ đạo đảng Thăng Tiến kết hợp với cái gọi là đảng V́ Dân..."
- cũng như " làm ra, tàng trử, lưu hành các tài liệu có nội dung chống đối Nhà Nước XHCN".
Nói cách khác " Đảng và Nhà Nước ḿnh " không chịu nổi quyền tự do Lập Hội và Gia Nhập Hội, cũng như quyền Tự Do Ngôn Luận của Cha Lư nói riêng và của người dân nói chung, là những quyền căn bản bất khả xâm phạm của con người.
Hai câu nói vừa được trích dẫn từ < www.nhandan. com.vn/tinbai>, cho thấy chân tướng độc tài, độc tôn, phi dân chủ của "Đảng và Nhà Nước ḿnh", có ư kềm kẹp, bị miệng để ngu muội hoá dân chúng Việt Nam, cho dù " Đảng và Nhà Nước ḿnh" có tự cho ḿnh là " Dân Chủ Nhân Dân hay Dân Chủ XHCN" hay " Dan chủ tập trung" ( Điều 6, Hiến Pháp 1992 CSVN) cũng vậy.
Ở các nước văn minh, thái độ kềm kẹp và hủ hoá dân chúng, thiên hạ đă vất đi từ trên 50 năm nay rồi, đó là thời cầm quyền khốn nạn của Hitler và Mussolini, xem con người như thú vật, lùa vào sát hai hằng mấy triệu người trong các ḷ sát sinh và dưới mồ chôn tập thể.
Không biết làm sao " chủ nghĩa Marx-Lenin và Tư Tưởng Hồ Chí Minh " đỉnh cao trí tuệ chưa ngóc đầu ra khỏi thực trạng cuộc sống thú vật, để thấy thiên hạ đă tiến tới đâu, đem ra áp dụng cho dân chúng khổ cực, đáng thương của dân tộc ḿnh.
1 ) Hiến Pháp 1947 Ư Quốc, phản ứng chống lại độc tài của Mussolini, không những xác nhận và bảo đảm Quyền Tự Do Lập Hội và Gia Nhập Hội, mà c̣n tạo mọi điều kiện dễ dàng để khuyến khích người dân gia nhập chính đảng, để cùng nhau thiết định chính hướng xây dựng Quốc Gia:
- " Mọi công dân đều có tự do quyền gia nhập chính đảng, để cùng nhau cộng tác theo phương thức dân chủ thiết định đựng lối chính trị Quốc Gia" ( Điều 49, Hiến Pháp 1947 Ư Quốc).
Cơ chế Quốc Gia không những không cho công an ập vào Toà Giám Mục Huế, đột nhập vào pḥng của Cha Lư đập phá, tịch thu máy vi tính, tài liệu, simcards, bắt nhốt và đày Cha Lư đến Bến Củi, chỉ v́ Cha " thành lập cái gọi là đảng Thăng Tiến và chỉ đạo kết hợp đảng Thăng Tiến với cái gọi là đảng V́ Dân", mà c̣n khuyến khích " gia nhập chính đảng",
- "... có quyền tự do gia nhập chính đảng, để cùng nhau cộng tác theo phương thức dân chủ thiết định đường lối chính trị Quốc Gia".
Không những vậy, không những không cấm cản, Tổ chức Quốc Gia c̣n tiền liệu các phương tiện thích hợp để người dân có thể hưởng được các quyền của ḿnh, từ đó có khả năng để " cộng tác theo phương thức dân chủ, thiết định đường lối chính trị Quốc Gia":
- " Bổn phận của Nền Cộng Hoà là dẹp bỏ đi những chướng ngại vật về phương diện kinh tế và xă hội, là những chướng ngại trong khi thật sự giới hạn tự do và b́nh đẳng của con người, không cho phép mỗi người triển nở hoàn hảo con người của ḿnh và tham dự một cách thiết thực vào tổ chức chính trị, kinh tế và xă hội của xứ sở " ( Điều 3, đoạn 2 Hiến Pháp 1947 Ư Quốc).
Chừng nào " Đảng và Nhà Nước ḿnh " mới ngóc đầu lên khỏi đáy thùng đen tối lạc hậu của XHCN Marx-Lenin và tư tưởng HCM?
Tổ chức Quốc Gia của thiên hạ không những không cấm cản, mà c̣n gán cho ḿnh bổn phận phải tạo điều kiện thuận lợi và khuyến khích công dân của họ gia nhập chính đảng, " để cùng nhau cộng tác theo phương thức dân chủ, thiết định đường lối chính trị Quốc Gia ".
" Đảng và Nhà Nước ḿnh " không những không trợ giúp ǵ, không tạo điều kiện thuận lợi ǵ, mà c̣n đứng ra đàn áp, trù dập một Linh Mục thành tâm thiện chí " lập ra cái gọi là đảng Thăng Tiến và chỉ đạo hợp với cái gọi là đảng V́ Dân", chỉ v́ muốn " bảo vệ Nhân Quyền và Dân quyền"!
Trông người lại nghĩ đến ta: Đất Nước người ta như vậy, đất nước ḿnh thật là ô nhục, ngu dốt và kềm kẹp dân chúng của ḿnh trong ngu dốt.
Đó là đỉnh cao trí tuệ của Bác để lại !
2) Lư do kế đến để CS bao vây Toà Giám Mục Huế và đột nhập, phá vở pḥng Cha Lư để lục soát trưng thu các máy vi tính, tài liệu, simmcards, theo Website nhân dân được đề cập ở trên, đó là chỉ v́ Cha Lư
" làm ra, tàng trử, lưu hành các tài liệu có nội dung chống đối Nhà Nước CHXHCN ".
Nói cách khác, đó là chỉ v́ Cha Lư xử dụng Quyền Tự Do Ngôn Luận của ḿnh.
Quyền Tự Do Ngôn Luận là một trong những quyền căn bản bất khả xâm phạm của con người, được Hiến Pháp 1949 Cộng Hoà Liên Bang Đức đặt giữa những điều khoản đầu tiên của Hiến Pháp ( 1 -19 ) , liên quan đến các quyền căn bản, ở địa vị trung tâm điểm và tối thượng trong thể chế và phương thức tổ chức Quốc Gia, đồng thời quy trách cho ai là chủ thể phải chịu trách nhiệm, nếu người dân không được hưởng các quyền vừa kể:
- " Phẩm giá con người bất khả xâm phạm. Bổn phận của mọi quyền lực Quốc Gia là kính trọng và bảo vệ nhân phẩm đó.
Như vậy, dân tộc Đức nhận biết các quyền bất khả xâm phạm và bất nhượng của con người, như là nền tảng của mọi cộng đồng nhân loại, của hoà b́nh và công chính trên thế giới.
Các quyền căn bản sẽ được kể sau đây có tính cách bắt buộc đối với lập pháp, hành pháp và tư pháp, như là quyền có giá trị bắt buộc trực tiếp" ( Điều 1, đoạn 1, 2 và 3 Hiến Pháp 1949 Cộng Hoà Liên Bang Đức).
Và sau khi nêu lên nguyên tắc căn bản với những quy trách cho ai là chủ thể phải chịu trách nhiệm như vừa kể, Hiến Pháp 1949 tuần tự liệt kê các quyền căn bản của con người ( từ điều 2-19), trong đó có điều khoản về Tự Do Ngôn Luận, mà Cha Lư xử dụng và bị đàn áp:
- " Mọi người có quyền phát biểu và phổ biến tư tưởng của ḿnh bằng lời nói, chữ viết và h́nh ảnh và có quyền được thông tin, không ai được cấm cản, từ những nguồn tin mà ai cũng có thể biết được. Tự do báo chí và tự do thông tin qua truyền thanh và điện ảnh là quyền được bảo đảm. Không thể chấp nhận bất cứ một sự kiểm duyệt nào.
Các quyền vừa kể được giới hạn trong những đạo luật tổng quát, trong các chỉ thị luật pháp nhằm bảo vệ tuổi thơ và con người trong danh dự của ḿnh" ( Điều 5, đoạn 1 và 2 Hiến Pháp 1949 Cộng Hoà Liên Bang Đức).
Qua hai điều khoản bảo chứng vừa kể của Hiến Pháp 1949 Cộng Hoà Liên Bang Đức, Hiến Pháp của một Quốc Gia văn minh Tây Âu, người Đức nói riêng và bất cứ ai khác cũng vậy, không thể hiểu được tại sao Cha Lư chỉ " làm ra, tàng trử, lưu hành các tài liệu có nội dung chống đối Nhà Nước XHCN " lại có thể bị bọn công an đột nhập, lục xoát, trưng thu và cô lập và sau đó bắt đi đày ở Bến Củi, trong một căn nhà nhỏ hẹp, nóng bức, thiếu vệ sinh để hành hạ.
Ở nước văn minh của người ta:
" Tự do báo chí và tự do thông tin qua truyền thanh và điện ảnh ( các phương tiện tối tân nhứt đến lúc đó, lúc Hiến Pháp 1949 được soạn thảo) là quyền được bảo đảm. Không thể chấp nhận bất cứ một sự kiểm duyệt nào" ( cắt xén, sữa đổi, c̣n nói ǵ đến tịch thu cả sản phẩm lẫn dụng cụ để in ấn).
Các " ...tài liệu có nội dung chống đối Nhà Nước XHCN " ( nếu có thật chăng nữa), có nằm trong " ...các chỉ thị của luật pháp nhằm bảo vệ tuổi thơ và con người trong danh dự của ḿnh" không?
Tại sao thay v́ ra lệnh cho công an bao vây, đột nhập, lục soát, trưng thu, " các tài liệu có nội dung chống đối Nhà Nước XHCN ", chính Đảng và Nhà Nước XHCN không đặt câu hỏi tại sao người ta " chống đối "?
Các chính đảng và Nhà Nước Cộng Hoà Liên Bang Đức, " không thể chấp nhận bất cứ một sự kiểm duyệt nào", đâu có sợ ai chống đối đâu.
Nếu " chủ nghĩa Marx- Lenin và tư tưởng Hồ Chí Minh" đỉnh cao tri tuệ không ai bằng, th́ tội ǵ phải cho công an bao vây, đột nhập, lục soát, trưng thu " các tài liệu có nội dung chống đối Nhà Nước XHCN " để bịt mồm, bịt miệng Cha Lư và những ai muốn biết đỉnh cao trí tuệ của Marx-Lenin, Hồ Chí Minh, vi phạm điều 5, đoạn 1 Hiến Pháp 1949 Cộng Hoà Liên Bang Đức,
" mọi người có quyền phát biểu và phổ biến tư tưởng của ḿnh...không ai được cấm cản...".
Tại sao Đảng và Nhà Nước XHCN không đứng thẳng người lên " chữi lộn" ( hay tranh cải ) với Cha Lư và những ai theo Ngài trên Internet, trên Paltalk, cả trên trong các hội trường, diển đàn chính trị, ở đại thính đuờng của các đại học, tổ chức bất cứ nơi nào trên thế giới để xem chủ thuyết Marx-Lenin, tư tưởng Hồ Chí Minh có phải là lối suy luận không tưởng và đần độn để tổ chức Quốc Gia hay không.
Vàng thiệt, có sợ ǵ lửa!
Làm ǵ phải dùng bấp thịt và bạo lực đàn áp người khác?
Con người hơn thú vật, v́ con người biết dùng lời ăn tiếng nói mà đối xử với nhau theo lẽ phải. Dùng bấp thịt và bạo lực đàn áp người đồng loại, không xứng đáng là cách hành xử của con người, là vũ phu, đê tiện, hành xử như súc vật.
Đàn áp Cha Lư, thái độ vũ phu của công an, cho thấy cái ngu dốt và cứng đầu của nhóm lănh đạo, sợ không cải nổi thiên hạ, mà cũng không có được chút liêm sỉ, thành tâm thiện chí để học hỏi cái khôn nơi người khác.
Thử mở tung cửa , đem chủ thuyết Marx-Lenin, tư tưởng Hồ Chí Minh ra cho mọi người tự do tranh cải xem sao (hay đối thoại), trước khi tuyên truyền rỉ tai " hoà hợp, hoà giải, xoá bỏ hận thù ".
Tội ǵ phải đàn áp, bắt bớ, trù dập những ai không chấp nhận nỗi lư thuyết xuẩn động và ngu dốt XHCN ?