Chiêu bài "T́nh Cảm"

 

 

Hôm nay, chúng ta, những người hằng quan tâm đến nhân quyền và dân chủ của Việt Nam lại nghe thêm một tin: Đỗ Nam Hải đă buộc ḷng ra khỏi phong trào đấu tranh trong nước, tạm thời không c̣n góp phần vào công cuộc vận động dân chủ và nhân quyền. Với lư do: bố mẹ đă ǵa, bịnh tật; Con và chị gần như qú lạy, van xin ĐNH nên bỏ cuộc, nếu không th́ sẽ bị bắt giam. Với con người nặng t́nh cảm gia d́nh, ĐNH yêu thương cha mẹ vô bờ, anh đă không thể nào làm ngơ được trước sự van xin của gia đ́nh, v́ vậy anh đă đành ḷng kư vào văn bản của nhà nước: chấp nhận từ bỏ con đường tranh đấu gian nguy mà ĐNH đă bao ngày tháng lao vào, cùng anh chị em dân chủ chịu đựng mọi áp bức để tạo dựng nên phong trào dân chủ ở trong nước ngày hôm nay.

 

Ngày 16/3/07 công an đă đưa ĐNH đến đồn công an phường Phú Nhuận, rồi sau đó đă đưa  bố, con gái và chị ruột của anh đến đối mặt. Công an đă báo cho ĐNH biết rằng: nếu không từ bỏ những hoạt động chống phá nhà nước của anh th́ chúng tôi sẽ đọc lệnh bắt giam, trước mặt thân nhân của anh. Nghe như vậy, thân nhân của Hải đă khóc lóc, van xin Hải, và c̣n được biết mẹ của Hải đang lâm bịnh nặng. V́ áp lực của gia đ́nh quá nặng nề, v́ anh là người nặng t́nh cảm với cha mẹ, cuối cùng đă phải kư vào văn bản của công an, có quay phim, chụp h́nh để làm bằng chứng.

 

Câu chuyện xảy ra như vậy cần cho chúng ta những suy gẫm để thấy được bài học nào, phương thức nào cần phải có trên con đường vận động dân chủ, đối đầu với nhà nước Cộng sản. Theo tôi, đây cũng là lúc mà qúi vị, những đ̣an thể, đảng phái trong và ngoài nước bấy lâu nay đang tha thiết và nặng ḷng với quê hương dân tộc Việt, nh́n lại t́nh h́nh thực tế của phong trào đấu tranh hôm nay.

 

Bộ công an Việt Nam nắm trong tay những quyền lực vô bờ, vượt qua cả quyền lực và quyền lợi của quốc gia: Bộ trưởng Bộ ngoại giao kiêm Phó thủ tướng qua Mỹ, Bộ công an vẫn mạnh mẽ ra tay đàn áp nhân quyền, bất kể "phẩm hạnh" của quốc gia.  Do đó, cho thấy rằng công an cộng sản Việt Nam sẵn sàng dùng tất cả mọi thủ đoạn để đạt mục đích.

 

Việc sử dụng t́nh cảm là một trong những thủ đoạn, sách lược mà Bộ công an Việt Nam luôn luôn thực hiện một cách nham hiểm và tinh vi, để áp lực, đánh phá, khuất phục mỗi cá nhân, tùy theo mỗi trường hợp. Riêng đối với gia đ́nh những anh chị em có thân nhân bị tù giam, hoặc đang tranh đấu cho nhân quyền th́ đă và đang chịu những thử thách rất nặng nề này.

 

Gia đ́nh giáo sư Nguyễn Chính Kết đang bị áp lực v́ lệnh bắt giam Giáo sư đă công bố, con gái đă bị công an chiêu dụ để đả phá bố, nhưng đă không thành. Vợ của những anh em trong tù đă không dám lên tiếng bênh vực chồng, v́ bị công an đe dọa, khủng bố tinh thần. V́ nếu lên tiếng, lên đài phỏng vấn là phạm tội, là liên hệ với phản động ở nước ngoài, và như vậy th́ người trong tù sẽ bị khó khăn thêm, khó được "nhân dân khoan hồng". Bên cạnh đó, công an liên tục theo dơi trong ngoài. Người trong tù th́ bị trù dập, khủng bố tinh thần, thân nhân ở ngoài cũng phải chịu chung một h́nh phạt. Tứ bề bị đánh phá, bộ máy ngôn luận, công an hoàn toàn nằm trong tay nhà nước th́ c̣n đâu mà lên tiếng bênh vực, bảo vệ cho thân phận ḿnh! Chưa kể c̣n bị bà con, bè bạn xa lánh v́ tin vào những thông tin láo lếu ngày đêm rỉ vào tai của nhà nước.

 

Vợ của luật sư Nguyễn Văn Đài đang lo sợ ngày đêm v́ đang bị theo dơi, bị báo chí nhà cầm quyền tiếp tục đăng tin thóa mạ, phỉ báng nhân phẩm của chồng. Cô đang mong muốn được có cơ hội lên tiếng trên báo chí trong nước để minh bạch cho chồng, nhưng có cơ quan nào, giới chức nào cho cô cơ hội?! Cô lên tiếng với truyền thông hải ngoại (là những cơ quan truyền thông cho cô cái quyền tự do ngôn luận chính trực) để nói với chính quyền rằng: chồng tôi không là "phần tử phản động". Nguyễn Văn Đài không tham gia bất cứ đảng phái ngoài nước nào để làm nguy hại nhà nước. Nguyễn Văn Đài không chủ mưu lôi kéo những người trẻ vào con đường xấu. Nguyễn Văn Đài không hề có tham vọng chính trị, anh là một luật sư có lương tâm, có nhân bản, và như thế anh không thể ngồi yên, không chấp nhận những đối xử bất công, chà đạp dân quyền của những kẻ nắm quyền lực trong tay đối với người dân thấp cổ bé miệng. V́ thế khi anh bị lâm nạn, những người được anh giúp đở đă đến chia sẻ với vợ anh.

 

Tuy nhiên, thật tiếc thay, những lời cô lên tiếng đă không được chính quyền biết tới mà cô c̣n sợ bị chính quyền đặt thêm áp lực lên chồng cô, sợ công an thêm phẩn nộ rồi đổ sự hận thù lên anh và có thể họ sẽ đánh đập anh; Như cô đă từng nghe chồng cô kể lại những lần anh bị lên công an làm việc và chứng kiến công an đánh  đập người khác rất dă man mà không để lại dấu vết trên người. Giờ này, cô đang bị bao vây tứ bề, cô đơn và bị đe dọa, oan ức v́ bị chính quyền phỉ bang, chà đạp lên nhân phẩm của chồng cô. Thật đáng thương cho thân phận của Vũ Minh Khánh.

 

Ngày 12 tháng 3, công an tỉnh Quảng Ninh đă ập vào nhà anh Trần Văn Ḥa, đảng viên đảng Dân Chủ Nhân Dân, bắt anh và đồng lúc đến nhà 5 anh em khác trong gia đ́nh anh, đưa tất cả đến đồn công an. Nơi đây họ đă giữ riêng từng người để thẩm vấn suốt ngày về anh Hoà. Áp bức gia đ́nh anh phải buột anh ra khỏi những sinh hoạt của anh. Áp bức cá nhân một người đang đấu tranh cho quyền làm người đă là một vi phạm quyền tự do của người đó. Chưa đủ, công an Việt Nam đă dùng đến tất cả những thành viên trong gia đ́nh, để gây áp lực nặng nề lên anh, th́ qủa là một điều đáng mắc cở cho chế độ thống trị.

 

Trường hợp chị Nguyễn Thị Lê Hồng, thành viên Hiệp Hội Đoàn kết Công Nông bị bắt từ cuối tháng 11 năm ngoái. Các con của chị đă phải từ bỏ người mẹ của ḿnh v́ bị công an bảo với các cháu rằng: Mẹ chúng bây là người buôn bán thuốc phiện, đă bị nhà nước bắt giam. Mẹ là người xấu, không lo lắng cho gia đ́nh, không xứng đáng làm mẹ..v..v.. các cháu c̣n non trẻ, tin những lời này là thật, v́ vậy đă bỏ mặt mẹ trong nhà giam. Đă bao tháng qua chính quyền không cho tiếp tế cho chị Lê Hồng. Chị đă hầu như bị bỏ quên trong trại giam B34 Đồng Nai. Cũng cần nhắc lại ở đây: chỉ có thân nhân trong gia đ́nh mới được phép cho thăm nuôi, trong thời gian c̣n bị gọi là "tạm giam giữ để điều tra" và thân nhân không được phép gặp mặt, chỉ được phép gởi tiền, có khi được gởi qùa, tuỳ theo quản giáo của mỗi trại giam.

 

Riêng cá nhân tôi, khi chồng bị bắt vào tháng 8 năm ngoái, con tôi và tôi đă ở lại Sài G̣n 2 tuần lễ để đợi tin anh và kêu gọi Lănh sự quán Hoa Kỳ can thiệp. Trong nhà tù số 4 Phan Đăng lưu, công an đă dùng  sự hiện diện của mẹ con tôi tại Sài G̣n để mớm ư đe dọa và ép anh ấy cung khai những vấn đề liên quan tới hoạt động của anh. Họ cho biết tôi đang ở trong tay họ, có thể bắt cả tôi, họ bảo với anh ấy rằng: anh là một người không thương vợ con, tại sao bỏ mặc vợ con, nếu anh kư giấy nhận tội  "khủng bố" th́ nhà nước có thể khoan hồng,  chúng tôi có thể trả anh lại về Mỹ. Không thành công trong chiêu dụ này. Cơ quan ngôn luận của họ vẫn rêu rao anh là "phần tử khủng bố" trên truyền h́nh khắp nước, tạo ra một h́nh ảnh vô cùng xấu xa để bôi nhọ. Mới đây, truyền h́nh ở Sài G̣n vẫn làm tin rằng "ĐTC và đồng bọn là những phần tử khủng bố".  Công an vẫn thường gởi thư cho tôi, dạy dỗ tôi biết là: nhà nước đă khoan hồng cho chồng chị, vậy mà anh ấy vẫn không rời xa ư đồ đánh phá nhà nước,..v..v.. chồng chị không xứng đáng là một người chồng, người cha của các con chị. Ôi cái luận điệu cũ rích và tội nghiệp của công an, cho tới bây giờ vẫn c̣n vớt vát trả thù v́ đă bị thất bại trong ư đồ bắt bỏ tù chồng tôi về tội danh "khủng bố".

 

Nh́n lại mọi sự kiện xảy đến cho chúng tôi, những người đă có chồng cha, anh chị em dấn thân cho công cuộc vận động nhân quyền. Những người đă trực tiếp bị nhà nước công an bỏ tù, trấn áp, trù dập, bôi nhọ nhân phẩm. Đứng trước những đ̣n thù nghịch thâm hiểm mà chúng ta không bao ǵơ có thể ngờ trước được để đề pḥng và ứng phó. Những đ̣n ra tay thâm độc, dùng  t́nh cảm cao đẹp của con người với nhau, dùng tinh thần đạo đức thuần túy Đông phương của người Việt,  để đánh gục ngă những tinh thần đấu tranh chân chính của chúng ta. Công an đă mất hết lương tri, đă bỏ mặc cái đức tính luân thường đạo lư của người Việt Nam. Họ dùng tất cả những mánh khóe nhỏ nhen nhất, khai thác khiá cạnh t́nh cảm, giá trị nhân, lễ, nghĩa, trí, tín và đạo đức của con người, để khuất phục chúng ta, những người luôn tôn trọng cái gía trị làm người căn bản đó, nhằm giữ măi quyền độc tôn làm chủ nước Việt Nam.

 

Trường hợp vừa xảy ra cho Đỗ Nam Hải không phải là cá biệt. Nhà nước công an v́ muốn triệt tiêu toàn bộ phong trào đấu tranh dân chủ trong nước, độc chiêu "t́nh cảm" đă được công an đem ra, dàn dựng rất tinh vi, đúng thời điểm, đánh gục anh. Đối với gia đ́nh,  anh là người con nặng ḷng và có hiếu với cha mẹ. Đối với tinh thần một chiến sĩ đang trên trận địa đấu tranh, lư giải cách ǵ đi nữa th́ sự thực anh cũng đă bỏ hàng ngũ trong giai đoạn này. Nhưng bỏ hàng ngũ để quay về gia đ́nh, phụng sự mẹ cha th́ đó là lư do cá nhân của anh mà chúng ta không v́ sự hẹp ḥi mà lên án.  

 

[...]

 

 California, 17 tháng 3, 2007

 Jane DoBui.