Bầu Quốc hội thứ 12 :                         

                       Khi “tṛ chơi dân chủ’’ lọt vào quốc hội 

Mới rồi, ông Nông Đức Mạnh phát biểu về Quốc hội khóa 12 sắp được bầu: “Chúng ta không cho phép tṛ chơi dân chủ lọt vào quốc hội mới”. Khỏi phải lo như vậy! Bởi v́ ngay trước khi quốc hội khóa 12 thành h́nh, chính bộ chính trị do ông cầm đầu đă biểu diễn nhiều tṛ hề ngoạn mục. Xin tạm kể dưới đây.  

Khác hẳn với những lần trước, chưa bao giờ cuộc bầu cử quốc hội được người trong nước bàn tán nhiều như mấy tuần nay.

Nhiều người hy vọng rằng sau khi nước ta được vào WTO, ḥa nhập với thế giới rồi, đảng cộng sản không thể cứ giữ cái kiểu độc diễn, đảng chọn dân bầu” vô duyên dơ dáng như xưa.

Đă có nhiều ư kiến công khai, khá mạnh dạn ngay trên báo đài Hà nội. Ư kiến sôi nổi nhất là nên đưa ra cuộc họp cuối của Quốc hội khóa 11 việc xóa bỏ Điều 4 của Hiến pháp nói về độc quyền cai trị của đảng cộng sản. Đây là ư kiến của nhiều trí thức có tâm huyết, của không ít đảng viên lăo thành thừa nhận rằng Điều 4 vốn không hề có trong Hiến pháp đầu tiên năm 1946, rằng Điều 4 đă sao chép gần y nguyên của hiến pháp Liên Xô do Staline áp đặt và bản hiến pháp ấy cũng như con đẻ của nó là Liên Xô đă tiêu vong từ 16 năm nay rồi. Việc bỏ điều 4 là cần thiết để mở đường cho con đường dân chủ hóa chân thực. Nhưng xem ra Bộ chính trị hiện tại vẫn sợ dân chủ, có nghĩa là sợ dân làm chủ, cũng có nghĩa là muốn măi măi ngự trị trên đầu trên cổ dân để hưởng đặc lợi phi nghĩa. 

Vấn đề thứ 2 có nhiều ư kiến mới là con s tỷ lệ giữa đại biểu là đảng viên với người ngoài đảng trong quốc hội mới.

Tỷ lệ xưa nay là 90% và 10%, nghĩa là vào khoảng 450 đảng viên với 50 người ngoài đảng.

Có ư kiến rằng trong thời đổi mới, bộ chính trị đă quyết định nâng tỷ lệ ấy lên là 80% và 20%, nghĩa là 400 đảng viên với 100 người ngoài đảng.

Lập tức trên báo Thanh niên, Tia Sáng, Vietnam Net… có người chất vấn tại sao tỷ lệ lại là 90 hay 80%?  ai có quyền đặt ra tỷ lệ ấy?  trong khi số đảng viên là hơn 2 triệu  trên tổng số cử tri là gần 60 triệu, nghĩa là số người ngoài đảng gấp gần 30 lần số đảng viên. Do đó có người đề nghị số đảng viên chỉ nên là hơn 50% (250 người) đă là quá lắm rồiĐảng viên kỳ cựu Trương Triệu Vũ c̣n yêu cầu số đảng viên không nên chiếm quá tỷ lệ 1/3 th́ quốc hội mới thật là của dân, do dân và v́ dân, và không khó ǵ để tuyển chọn 2/3 số đại biểu thật sự ưu tú, trong sạch, không tham nhũng, có công tâm trong đại khối nhân dân.

Vấn đề hệ trọng này liền bị cấm bàn, để treo lơ lửng, và xem ra tỷ lệ vẫn chỉ xoay quanh con số 10 đến 20%, để quốc hội vẫn chỉ là của đảng, do đảng và phục vụ đảng, phục vụ quyền lực và quyền lợi của đảng, và chính quyền vẫn do đảng cộng sản nắm độc quyền, một ḿnh một chiếu không chia sẻ cho ai hết. Dân quyền, quyền của dân vẫn là điều cấm kỵ. 

Vấn đề thứ 3 được bàn sôi nổi nữa là quyền tự do ứng cử của công dân được ghi rơ trong hiến pháp. Tại sao lại phải qua hiệp thương của Mặt trận Tổ quốc, - một tổ chức do đảng dựng lên, không do dân bầu, các cấp mặt trận đều do đảng ủy cộng sản nắm chặt - thế th́ c̣n ǵ là tự do, là dân chủ ! Vẫn chỉ là độc quyền tự do’’ của đảng cộng sản !

Ngay các đảng viên cũng không được tự ḿnh ra ứng cử. Cho nên nhiều cán bộ đảng vừa tḥ đầu ra đă lại thụt cổ vào, v́ bị đảng lườm ngúyt và thổi c̣i. Không ít đâu. Như nguyên thứ trưởng tài nguyên và môi trường Đặng Hùng Vơ, như nguyên bộ trưởng thương nghiệp Trương Đ́nh Tuyển, như nguyên phó chủ nhiệm ủy ban đối ngoại của Quốc hội Tôn Nữ Thị Ninh, như nguyên trưởng đoàn vận động viên quốc gia Nguyễn Hồng Minh như thày giáo Đặng Văn Khoa từng có ư kiến đặc sắc về cải cách giáo dục. Một loạt nhà kinh doanh trẻ như giám đốc công ty Việt Cường Nguyễn Thanh Tuấn Kiệt cũng như giám đốc công ty Thiên Anh Đàm Xuân Anh vừa nộp đơn đă vội suy nghĩ lại, nản ḷng v́ không muốn tham gia một tṛ chơi dân chủ ỡm ờ, chỉ làm tṛ cười cho xă hội đàm tiếu.

Một tṛ chơi dân chủ nữa giữa Hànội là tại quận Ba Đ́nh người ta lại giới thiệu cậu quư tử của tổng bí thư Nông Đức Mạnh là Nông Quốc Tuấn vào danh sách ứng cử, với chức vụ là bí thư đoàn thanh niên cộng sản, chủ tịch đoàn liên hiệp thanh niên Việt nam, với 100% phiếu (!) hẳn hoi của những đại diện cử tri có mặt của phường Quan Thánh. Người Hànội có dịp để cười và bĩu môi.  V́ mới tháng 4 năm ngoái ông Mạnh đă cố ấn nhét tên cậu quư tử của ḿnh vào ban chấp hành trung ương đảng khóa 12, nhưng đă bị từ chối dứt khoát, v́ tài th́ quá nông mà đức càng không mạnh; thế mà nay ngài vẫn cứ trơ như đá “cố đấm ăn xôi”. Th́ đă sao nào, ở Bắc Hàn, Kim Chính Nhất đă cử cậu quư tử của ḿnh là Thế tử rồi đó sao ! Cả thế giới bật cười, lắc đầu về chế độ quân chủ cộng sản !

Xin ông tổng Mạnh yên tâm, ông cũng khỏi lo srằng cuộc bầu cử Quốc hội khóa 12 sẽ là dịp cho các thế lực “phản động’’ dở tṛ quấy phá. Các lực lượng an ninh – công an - cảnh sát đă được huy động cao nhất với đủ loại vũ khí súng ống, dùi cui, hơi ngạt, với những mưu kế cao siêu, cho đến  những quỷ kế thất nhân tâm nhất, như huy động cả bệnh đau tim rất nặng của thân mẫu anh Đỗ Nam Hải  làm vũ khí để hạ thủ anh, như tiêm thuốc gây bệnh tâm thần cho luật sư Bùi Kim Thành để buộc bà phải nằm bẹp không thể ra ứng cử quốc hội nhằm bênh vực ngàn vạn dân oan bị cướp đất cướp nhà.

Xin ông tổng Mạnh và các vị phù trợ ông là nhị vị “thái thượng hoàng không ngai’’  Mười + Anh hoàn toàn yên tâm, 2 luật sư trẻ Lê Thị Công Nhân và Nguyễn Văn Đài - từng có ư ra ứng cử (nếu cuộc bầu cử thật sự tiến bộ theo hướng dân chủ hóa) để bênh vực những công dân hèn yếu bị hà hiếp đă bị giam chặt và chờ ngày ra ṭa; và vị linh mục Nguyễn Văn Lư từng cùng linh mục Nguyễn Hữu Giải kêu gọi toàn dân tẩy chay bầu cử phi dân chủ  cũng đang bị 2 ngành công an và tư pháp độc đảng giam chặt ở xóm Củi và sẽ ra ṭa vào cuối tháng này. 

Tuy bộ máy tuyên truyền rêu rao là có nhiều điều mới mẻ, nào là người tự ứng cử lên đến 223, có tranh cử, người ứng cử có chương tŕnh hẳn hoi để tŕnh làng … nhưng thật ra đều là giả tạo, là tŕnh diễn kiểu đóng kịch. Thật ra danh sách người trúng cử đă có sẵn trong tay bộ chính trị rồi, chẳng phải chờ đến sau ngày bỏ phiếu 20 tháng 5, theo đúng kiểu tập trung dân chủ, đúng kiểu dân chủ có lănh đạo, quốc hội tiền chế của đảng do đảng v́ đảng.

Có thể nh́n thấy trước, cuộc bầu cử Quốc hội thứ 12 sẽ chỉ trưng ra trước thế giới một chế độ đă lỗi thời, đă “quá đát’’ từ lâu, nhưng không chịu tự sửa ḿnh cho đúng mức, làm hại và tủi hổ cho dân ḿnh, tự làm giảm uy tín chính trị vốn c̣n rất thấp trước thế giới.

Sau bầu cử, một chế độ phi dân chủ vẫn sẽ bất lực trong chống tham nhũng và lăng phí, vẫn skhông tạo được khí thế phát triển cao, bền vững cho đất nước, vẫn skhông xây dựng được xă hội công bằng và văn minh.

Quốc hội 12 quả thật sẽ có vài tiến bộ nhưng chỉ ở mức cải lương, strẻ hơn, có tŕnh độ văn hóa cao hơn tư chút, ít vị nghị gật hơn, nhưng về căn bản vẫn là loại quốc hội không dân chủ của một chế độ độc đoán không dân chủ, với một tầm dân trí bị kềm kẹp, không khai phóng, trên một nền văn hóa – chính trị vào loại thấp, dưới mức trung b́nh của thế giới.

Trên tinh thần minh bạch và trong sáng, theo thống kê và xếp hạng công khai của Liên Hợp Quốc, với Quốc hội 12, Việt nam ta vẫn lẹt đẹt, chưa được nhập vào hàng ngũ 127 nước dân chủ của thế giới;  Việt nam cũng vẫn chưa được kể tên trong 32 nước mà công dân có ít nhiều quyền tự do (partly free) ; Việt nam vẫn tự giam hăm ḿnh,- hay nói đúng hơn vẫn bị đảng cộng sản giam hăm trong s 33 nước độc đoán, độc đảng, toàn trị (authoritarian, monopartist, totalitarian) c̣n lại trên thế giới, bên cạnh Miến điện, Congô, Angola, Êrythê, Soudan, Nigiêria, Dimbabuê, Cuba, Vênêzuêla, Arâp Xêut, Bắc Hàn, Trung Quốc …Trong 2 cuộc giao lưu trực tuyến với 2 vị thủ tướng và chủ tịch nước mới đây, đáng tiếc là không có bạn trẻ nào hỏi về sự xếp hạng đáng tủi nhục trên đây, rằng v́ sao vậy? nguyên nhân từ đâu? làm ǵ để thay đổi vị trí đèn đỏ ấy cho nước Việt nam ta?  

Việc chuẩn bị bầu cử  Quốc hội khóa 12 cho thấy tuy đất nước đă gia nhập vào cuộc sống kinh tế - thương mại của thế giới, đảng cộng sản nước ta vẫn giữ nguyên năo trạng biệt lập cũ kỹ về chính trị của riêng ḿnh, để  làm tiêu tan những nỗ lực phấn đấu của toàn dân, bỏ phí một thời cơ bằng vàng nữa của đất nước, ḱm hăm đất nước tiến lên, làm xa vời thêm khoảng cách hiện đă quá lớn với các nước xa gần.

Không có thế lực phản động nào ở trong và ngoài nước làm mất uy tín, mất ổn định của đt nước. Chính bộ chính trị lănh đạo chế độ rắp tâm duy tŕ đường lối độc đảng độc đoán, một mực thực hiện cuộc bầu cử tiền chế phản dân chủ, khủng bố những nhà dân chủ thật ḷng yêu nước thương dân, đang ḱm hăm sự phát triển lành mạnh của đất nước, làm cho ḷng dân không yên, chuốc lấy sự phê phán và chê cười của thế giới.

Phải chăng việc thô bạo bắt một phụ nữ Na uy ở cổng chùa và xích tay luật sư Lê Quốc Quân vừa theo học Viện Dân Chủ ở Hoa kỳ về là những việc làm cố ư của một phe phái chính quyền ngoan cố đang thất thế rơ, muốn phá đám và ngăn chặn quá tŕnh ḥa nhập với thế giới mới?

Điều chắc chắn là không ai tuyên truyền quảng cáo cho các chiến sỹ dân chủ và tham gia rèn luyện họ tốt hơn là chính những viên chức công an cảnh sát bị o ép làm những việc tàn ác bất nhân mà chính pháp luật trong nước cũng nghiêm cấm; cũng như không ai tiếp sức cho phong trào dân chủ đa đảng đắc lực bằng những phiên ṭa công khai xét xử những công dân dân chủ kiên cường, tại đó bị cáo thường trở thành người dơng dạc buộc tội chế độ . Đă thành lệ, sau mỗi đợt đàn áp bất nhân thất đức của bạo quyền là phong trào dân chủ lại phát triển cao hơn, rộng hơn, và nỗi sợ cường quyền trong xă hội cũng giảm đi trông thấy và nhiều viên chức trong bộ máy đàn áp xin bỏ nghề, c̣n tham gia phong trào dân chủ đầy chính nghĩa.   

Bùi Tín. Paris 28-3-3007.