Bầu cử 20/5/2007:
’’ Hôtel Ba Đ́nh ’’ mấy sao ?
Dư luận công chúng Pháp thích thú theo dơi việc quyết định lên sao xuống sao của hằng chục ngh́n khách sạn lớn nhỏ của toàn nước Pháp. Sự xếp sắp thứ hạng cứ 2 năm lại thay đổi. Có khách sạn 3 sao, 4 sao nhảy lên hàng tột đỉnh 5 sao. Có nhiều khách sạn tụt từ 3 sao, 4 sao xuống 2 sao. Kẻ cười, người méo mặt lo âu, trước sự phán xét của cơ quan chuyên trách thanh tra các khách sạn, có tham khảo ư kiến của công đoàn, người tiêu dùng, báo chí. Sự đánh giá dựa theo các tiêu chuẩn khoa học nghệ thuật ẩm thực, vệ sinh, lịch sự, giá cả,luật pháp, các mặt tiến bộ ra sao hay sa sút thế nào.
Cuộc đánh giá định kỳ thúc đẩy cuộc ganh đua toàn ngành khách sạn, không thể có 5 sao rồi th́ yên chí măi với danh hiệu ấy, cũng không thể bị 2 sao th́ đành thủ phận chịu kém măi. Xă hội có lợi, khách hàng được phục vụ ngày càng tốt hơn, món ăn ngon hơn, vệ sinh bảo đảm, lịch sự hơn, giá cả hợp lư hơn. Đó là nếp sống dân chủ.
Tôi bỗng nghĩ đến cuộc bầu cử Quốc hội ở nước ta ngày 20-5-2007 sắp đến. Hầu như không có người tự ḿnh ra ứng cử, tự ḿnh ra tranh cử với chương tŕnh hành động cụ thể rơ ràng, cạnh tranh đọ sức với nhiều đối thủ khác ở mỗi đơn vị bầu cử, để các cử tri xem xét, cân nhắc, chọn mặt gửi vàng. Tất cả, đảng đă làm thay dân, từ ấn định số đại biểu là 500, 90% là đảng viên, 10% là người ngoài đảng, đều do đảng cử ra rồi giao cho Mặt trận Tổ quốc cũng do đảng dựng lên thông qua. Đảng cũng quyết định trước là giữ lại 140 đại biểu khóa trước ở lại, đảng cũng quyết định giảm bớt 5-7 đại biểu quân đội và 2 đại biểu ngành công an so với khóa trước.
Chưa bao giờ đảng cộng sản phơi bày bản chất toàn trị trâng tráo như trong cuộc bầu cử tiền chế 100% năm nay. Thật là ngang ngược. Thật là quá quắt. Một sự khiêu khích toàn xă hội và toàn thế giới ngay sau khi nước ta gia nhập Tổ chức thương mại quốc tế để hội nhập với thế giới.
Ông Nguyễn Đ́nh Hương (Mười Hương) ủy viên trung ương 3 khóa liền, nguyên trưởng ban bảo vệ chính trị của đảng phải la trời lên rằng vẫn sẽ là những ‘’nghị gật‘’. Giáo sư Phan Đ́nh Diệu ủy viên đoàn chủ tịch Mặt trận Tổ quốc ngao ngán : ‘’ đảng cộng sản đă hủy bỏ quyền ứng cử tự do ghi trong Hiến pháp ‘’. Chính báo chí trong nước nhận xét rằng ông Nguyễn Phú Trọng hiện là Chủ tịch quốc hội trong 2 khóa trứơc làm đại biểu cho Hànội đă ngậm tăm không phát biểu ư kiến một lần nào; và có đến gần 200 vị như vậy, chỉ có gật, gật và gật lịa lịa, không th́ ngủ gật và ngáp dài. V́ có ai tự ḿnh muốn làm đặi biểu cho dân đâu, chỉ là ‘’b ị ‘’ hay ‘’ được’’ đảng chọn, bắt cóc bỏ dĩa, tự nhiên vớ bở được đóng kịch và ăn tiền ! Có ở đâu có cái quốc hội kỳ quái như thế ! !
Không phải ngẫu nhiên mà ngay trong đảng cộng sản đă có những yêu cầu hủy bỏ điều 4 của Hiến pháp. V́ với điều 4, đảng cộng sản đă tước đoạt và trốn thoát khỏi quyền giám sát định kỳ của nhân dân. V́ không thiết lập sự giám sát định kỳ của nhân dân đối với đảng, v́ tự thiết lập chế độ độc đảng để độc quyền thống trị xă hội măi măi, nên đảng đặt nước ta trước một bế tắc cực kỳ nghiêm trọng : dù cho đảng đă tỏ ra thoái hóa và biến chất, dù cho đảng phạm sai lầm liên tiếp, dù cho đảng hoàn toàn bất lực trong chống tham nhũng và lăng phí, làm cho bất công xă hội lan rộng, nhưng xă hội chịu chết cứng, không có tổ chức và biện pháp thay thế, đành đứng nh́n xă hội băng hoại trong sự giàu sang của bộ phận cầm quyền của đảng đang tàn phá tận gốc đất nước này.
Việc định kỳ đánh giá công khai các khách sạn, tăng sao và giảm sao theo từng thời gian là một biểu hiện ưu việt của nền dân chủ. Nó gợi ra những so sánh về chính trị. Một đảng tốt có thể trở thành xấu sau một thời gian cầm quyền. T́nh h́nh đ̣i hỏi đảng cộng sản phải tôn trọng hiến pháp trong đó ghi rơ quyền tự do lập hội và chính đảng để ganh đua cạnh tranh ngay thật với đảng cộng sản, lấy cử tri làm trọng tài.
Hăy dám mở một cuộc trưng cầu dân ư về vấn đề hệ trọng này.
Thời bao cấp, tất cả các cửa hàng ăn của mậu dịch quốc doanh đều chung một phẩm chất trung b́nh : cơm sống sượng, canh ‘’đại dương’’, thịt thiu, cá tanh , bát đũa dơ bẩn . Nhà nước làm chủ, không có xếp lọai, không có cạnh tranh, không có ganh đua, không có lựa chọn nào khác, coi như 5 sao tuốt.
Thời mở cửa hiện nay, Sài g̣n và Hà nội đều có Hôtel 5 sao thứ thật , được chuyên gia khách sạn, đầu bếp ngoại hạng của phương Tây vào tiếp sức nên thu hút được nhiều khách. Những cửa hàng mậu dịch cũ được coi là 5 sao thời bao cấp, nếu c̣n có lẽ khó được 1 sao nào theo tiêu chuẩn quốc tế hiện tại. Có khi các Hôtel như thế sẽ bị đóng cửa sớm, sập tiệm hay bị truy tố nếu có pháp luật nghiêm.
Nếu như so sánh Quốc hội Việt nam với quốc hội các nước dân chủ tiên tiến – 5 sao - th́ cái ‘’Hôtel Ba đ́nh’’ - dựa vào những tiêu chuẩn của nền dân chủ tiên tiến - liệu có được một ngôi sao nào chăng ?
Xin để cho 500 vị sắp được đảng cử làm ‘’nghị gật’’ – theo lời ông Mười Hương – và kính mời bà con ta trong và ngoài nước trả lời giúp.
Bùi Tín.
Paris 2/3/2007.