Vĩnh Biệt Tân Bảo Thủ

Vi Anh

Nhiều bằng cớ khiến báo chí Pháp nói ngày 31 tháng 5 năm 2006 phái đoàn Mỹ kư hiệp ước WTO với Hà Nội tại Phủ Tổng Thống Việt Nam Cộng Ḥa cũ ở Saigon, là lời chào vĩnh biệt của Chánh Phủ Bush đối với lập trường Tân Bảo Thủ của Đảng Cộng ḥa đang nắm chánh quyền ở Mỹ.

Tân Bảo Thủ là lập trường của một phe phái lớn trong của Đảng Cộng ḥa đă có nhiều công sức giúp cho TT Bush đi vào Ṭa Bạch Ốc trong cuộc bầu cử nhiệm kỳ đầu. Lập trường này đứng đầu trong chánh quyền là Phó TT Cheney, Bộ Trưởng Quốc Pḥng Rumsfeld; Thứ Trưởng Quốc Pḥng Paul Wolfovitz là lư thuyết gia. Ngoài đời là những lănh tụ tôn giáo và những người muốn bảo tồn truyền thống của đất nước và nhân dân dân Mỹ. Một số người của phe Tân Bảo Thủ trở thành bộ tham mưu cận của TT Bush sau khi nhậm chức.

Thời cơ của Tân Bảo Thủ đến với cuộc khủng bố 911, tổ chức Al Qaeda tấn công đầy xúc phạm vào hai kinh đô chánh trị và kinh tế của Mỹ. Tung quân đi đánh khủng bố ở Afghanistan, ở Iraq; đập rắn đập đằng đầu, nhổ cỏ nhổ tận gốc, tiên hạ thủ vi cường; ghi vào sổ b́a đen Iran, Iraq, Bắc Hàn CS, thành tam ác cần phải lật đổ, thay đổi chế độ - đó là lập trường, sách lược của nhóm Tân Bảo Thủ.

Nhưng lực bất ṭng tâm, t́nh h́nh không chiều những con diều hâu mới muốn tung cánh trên bầu trời thế giới. Chiến tranh Iraq không thành công như dự tưởng. Ngân sách thâm hụt ngày càng nhiều v́ chiến phí. Tự do công dân Mỹ ngày càng bị siết. Thế mà một Bin Laden ốm đau kinh niên vẫn không hạ được. Thế giới Á rập ngày càng thù Mỹ. Trung Cộng là thất bại của việc nuôi ong tay áo nuôi khỉ ḍm nhà mà nhóm Tân Bảo thủ là đồng tác giả. Bao nhiêu búa ŕu dư luận của báo chí, bao lần điều tra chất vấn của Quốc Hội, mà TT Bush là người đứng mũi chịu sào phải ngậm đắng nuốt cay chịu đưng. Đảng Cộng Ḥa là đảng cầm quyền thêm lo lắng, lơ mơ sẽ mất thêm ghế dân biểu, nghị sĩ liên bang và thống đốc tiểu bang. Nhiều nhân vật có thế lực Cộng ḥa không nói cùng một ngôn ngữ với TT Bush nữa. Và đau hơn, Ông bị nội bộ cáo buộc là bị nhóm Tân Bảo Thủ bao vây.

Lời giă từ nhẹ nhàng của chánh phủ Bush đối với lập trường Tân Bảo Thủ bắt đầu với sự ra đi của Ô Paul Wolfovitz ra khỏi Bộ Quốc Pḥng để làm Giám đốc Ngân hàng Thế giới mà Mỹ góp vốn lớn nhứt. Êm xuôi. Tướng Powell Da Đen ra đi để Bà Rice cũng Da Đen lên thay làm Bộ Trưởng kiêm Ngoại Trưởng Ngoại giao; trót lọt. Nhưng lời vĩnh biệt bắt đầu với việc Mỹ chấp nhận chế độ độc tài quân phiệt của một Ông Đại tá lên làm tổng thống gần như suốt đời, từng phá hoại máy bay làm chết hàng trăm người Tây Phương, từng là kẻ thù của Mỹ hàng thập niên. Chỉ với một điều kiện bên ngoài là Libya hứa cộng tác trong việc chống khủng bố. Nhưng bên trong là do cuộc vận động rất mạnh thành áp lực chánh quyền Bush khó mà cưỡng được, của những ông chủ đại công ty xăng dầu trước nguồn dầu của nước Libya ở Bắc Phi.

Lời vĩnh biệt dứt dạt với lập trường Tân Bảo Thủ phải là việc chánh quyền Bush kư hiệp ước WTO để mở cửa một thị trường 80 triệu dân, hơn phân nửa là trẻ, cho hàng hóa Mỹ tràn vào. Không cần chuyển hóa chế độ độc tài như chủ trương của Bà Rice. Trái lại chấp nhận nguyên xi chế độ CS Hà Nội đă từng giết hại 58.000 quân nhân Mỹ, đàn áp tôn giáo, người thiểu số vốn là đồng đội của Lực Lượng Mũ Xanh Mỹ. Với Hiệp ước WTO giữa Hà Nội- Washington này, TT Bush đă bật đèn xanh cho cựu thù lưng lửng đi vào Tổ chức Thương mại Thế giới.

Làm kinh tế với nhau chưa đủ, Washington c̣n muốn hợp tác quân sự với cựu thù. Đích thân Bộ Trưởng Quốc Pḥng Mỹ, Ô. Rumsfeld đến viếng thăm Hà Nội, gặp gỡ Thủ Tướng CS Phan văn Khải. Theo tuyên bố của nhân vật Tân Bảo Thủ thứ hai sau Phó TT Cheney, là Ô Rumsfeld, th́ Mỹ không nghĩ đến việc sử dụng căn cứ quân sự ở Việt Nam và hợp tác quân sự ở mức độ kỹ thuật thôi. Cụ thể là giúp dạy Anh văn cho sĩ quan Bộ Đội CS ở Texas và giúp cho Hà Nội máy móc gỡ ḿn bẫy, và cho Hải quân Mỹ thỉnh thoảng ghé thăm. Chuyến đi này nằm trong kế hoạch chung của Mỹ tăng cường hợp tác quân sự với các nước Á Châu quanh Trung Cộng v́ rơ rệt Trung Cộng xuất hiện như một ḱnh địch nguy hại cho Mỹ. V́ chống đối tác cũ là Trung Cộng nên phải đi với kẻ cựu thù. Trong chánh trị thực dụng Mỹ, không có thù muôn thuở, bạn muôn đời, lợi quyền là lời nói quyết định.

C̣n quá sớm để tiên đoán xem Việt Nam có làm tiền đồn chống Trung Cộng trong Chiến tranh Chống Khủng bố như ngày xưa làm tiền đồn chống Cộng trong Chiến tranh Lạnh hay không. Tác phong của Mỹ trong Chiến tranh Lạnh là thích liên minh với "nhà cầm quyền mạnh" dù nhà cầm quyền đó bị nhân dân ghê tởm và chống đối. Và bây giờ cũng không thay đổi bao nhiêu như đi với Pakistan quân phiệt v́ Chiến tranh A phú hăn và Iraq. Nên thường thường chánh quyền Mỹ lấy thuế của dân Mỹ đem viện trợ hào phóng cho loại nhà cầm quyền mạnh đó ở các nước nghèo và hậu tiến, để một thời gian sau bị người dân biểu t́nh, đốt xe, đuổi Yankee Go Home và thường thường phải gọi là "rút quân trong danh dự".

Có lẽ CS Hà Nội c̣n ngán Anh Cả Đỏ và sợ đau cái đau của Việt Nam Cộng Ḥa. Khi Bắc Kinh và Washington đồng ư chia đôi Á châu trên đầu trên cổ ḿnh, Đảng Nhà nước CS sẽ bị hy sinh như VNCH bị một cách oan uổng cách đây gần 31 năm. Từ đó thái độ dè dặt của CS Hà Nội khiến Ông Bộ Trưởng Quốc Pḥng Mỹ tuyên bố yếu x́u như vậy. Nhưng ai có thể biết được việc làm của chánh phủ vô h́nh của Mỹ ở hải ngoại là CIA. Ai biết được có bao nhiêu CIA đang núp bóng các nhà kinh doanh đầu tư, các cơ quan thiện nguyện, các người chí nguyện và ṭa đại sứ Mỹ. Những mật vụ chánh trị, quân sự, kinh tế chuyên nghiệp móc nối, thuyết phục, mua chuộc và áp lực đang làm ǵ với CS Hà Nội.

Chỉ có người dân Việt trong lẫn ngoài nước nh́n sự việc thêm đau buồn và tủi nhục. Đau cái đau lần thứ hai bị giải quyết số phận Việt Nam trên đầu trên cổ người dân Việt. Có thơ rằng,

"Những kẻ nên khôn đều có dại,
Nhưng người có dại mới nên khôn."

Mong rằng cái đau đó sẽ đánh động lương tâm, tinh thần dân tộc Việt để ư thức rơ thấy nội lực dân tộc là điều kiện cần và đủ để đấu tranh cho tự do, dân chủ nhân quyền Việt Nam. Để không như xưa Hà nội quá bị lệ thuộc CS Nga Tàu và Saigon bị lệ thuộc Mỹ.