Thế bị động và chủ động

Nguyễn Đạt Thịnh

Trong cuộc đấu tranh dân chủ hoá quê hương, chúng ta có một cao điểm rất ngắn, một kẻ thù rất gian manh, có tài tráo trộn, và 2 mục tiêu cần ư thức minh bạch mức độ ưu tiên.

Cao điểm là ngày biểu t́nh lớn 6/22 sắp tới, kẻ thù là thế lực Việt Cộng, và hai mục tiêu, một là đ̣i hỏi dân chủ hóa Việt Nam, và hai là đ̣i hỏi Việt Cộng trả tự do cho những chiến sĩ dân chủ chúng đang giam cầm.

Để t́m hiểu về tính gian manh và tài tráo trộn của Việt Cộng, xin trở lại với cuộc chiến Việt Nam. Sử dụng chiến thuật du kích, Việt Cộng nắm được thế chủ động trên địa hạt quân sự, dù chúng yếu thế, ít quân hơn.

Trước trận Mậu Thân 1968, bên cạnh một triệu quân nhân VNCH, Hoa Kỳ có trên 500,000 quân tại Việt Nam, quân số đông gấp 4 lần quân số họ có tại Iraq hiện nay.

Nhưng chiến thuật "truy kích và tiêu diệt" của đại tướng Westmoreland đă sai lầm "nhốt" lực lượng VNCH và Hoa Kỳ trong những đồn binh, thụ động trong chiến lược pḥng thủ, dù chủ động trong những cuộc hành quân truy kích để lùng và tiêu diệt địch.

Hậu quả của tráo trộn là 300,000 quân du kích Việt Cộng vẫn chủ động tấn công chúng ta, lực lượng 5 lần đông hơn và 10 lần mạnh hơn chúng, và vẫn tạo cho chúng ta thế thụ động trong trọng trách pḥng thủ diện địa.

Trước tháng 5, 1953 thực dân Pháp có 140,000 quân tại Đông Dương --xấp xỉ bằng với lực lượng Mỹ hiện đang chiến đấu tại Iraq. Ngày mùng 8 tháng 5, 1953 thủ tướng René Mayer chỉ định đại tướng Henri Eugène Navarre làm tư lệnh chiến trường, kiêm cao ủy Pháp tại Đông Dương thay cho đại tướng Raoul Salan.

Tướng Việt Cộng Vơ Nguyên Giáp nhận xét về Navarre, nói hắn "nể" Navarre hơn mọi tướng lănh Pháp đă cầm quân trước ông tại Đông Dương, mặc dù Navarre chưa bao giờ chỉ huy một đại đơn vị.

Nguyên nhân của thái độ nể nang này là Giáp biết Navarre là một trí tướng, t́m hiểu chiến tranh qua lư thuyết, binh thuyết --giống Giáp, một tướng không xuất thân từ một trường vơ bị.

Navarre đến Đông Dương với trọng trách rút quân Pháp ra khỏi vũng lầy Việt Nam, và đưa nước Pháp ra khỏi cuộc chiến trong danh dự, nói một cách khác, ông đại tướng Pháp lâm trận không cần thắng, mà chỉ cầu ḥa.

Nhận trách nhiệm cầu ḥa, nhưng lư thuyết gia Navarre vẫn muốn thắng; do đó ông t́m và hiểu được nguyên nhân khiến quân Pháp không thắng được Việt Cộng: Pháp thụ động pḥng thủ đồn bót, nhường thế chủ động tấn công cho Việt Cộng.

Hai tháng sau ngày đến Việt Nam, Navarre bay trở về Pháp tŕnh bày trước quốc hội về cuộc chiến tranh Việt Nam, và giải pháp rút quân Pháp ra khỏi Việt Nam với 3 quốc gia Việt, Miên, và Lào độc lập, có chủ quyền, có quân đội và thân thiện với Pháp.

Ông cũng xin tăng cường cho lực lượng viễn chinh Pháp tại Đông Dương 20,000 quân mới, ngoài việc sử dụng 400 triệu mỹ kim viện trợ của Hoa Kỳ để thành lập 108 tiểu đoàn quốc gia cho 3 quân đội Đông Dương.

Kế hoạch này giúp Navarre có thêm 200,000 quân nhân Việt Nam, Căm Bốt và Ai Lao để thay quân Pháp trong những công tác pḥng thủ diện địa.

Rút chân được ra khỏi thế đóng đồn pḥng thủ, Navarre tổ chức những Chiến Đoàn Lưu Động (GM – Groupes Mobile, kiểu những Lữ Đoàn nhẹ của Hoa Kỳ hiện nay), để tấn công Việt Cộng.

Và đó là lần thứ nhất trong chiến tranh Việt Nam, Việt Cộng có nhu cầu pḥng thủ hậu cần. Pḥng thủ đưa chúng vào thế thụ động.

Navarre đổ quân vào B́nh Định, tấn công Liên Khu 5 của chúng, đổ quân vào Quảng Trị, tấn công khu Trị Thiên, nhẩy dù xuống Na Sản phá những kho vũ khí nhiều đến mức số lượng phải tính bằng thước khối.

Ư thức việc pḥng thủ hậu cần tạo ra nhiều mục tiêu cho Pháp tấn công, và tạo ra thế thụ động cho chúng, Việt Cộng quyết định tráo trộn, bỏ ngỏ không pḥng thủ hậu cần nữa để chỉ chuyên chú vào thế tấn công.

Quyết định này biến cuộc chiến tranh Việt Nam trong những tháng cuối năm 1953 thành những cuộc truy kích của lực lượng cơ động Pháp, mạnh hơn, t́m đánh những đơn vị cũng cơ động --không vướng chân vào trọng trách pḥng thủ-- của Việt Cộng, yếu hơn.

Quân Pháp nắm thế chủ động chiến trường cho đến lúc tướng Navarre lầm lẫn trở lại thế thụ động chiến lược bằng cách chọn thung lũng Điện Biên Phủ để đóng căn cứ ngăn chặn đường chuyển quân của Việt Cộng.

Rút kinh nghiệm chiến tranh để nhận xét chiến lược chính trị hiện tại của Việt Cộng và để thấy chúng tráo trộn, lập tâm tạo thế chủ động bằng cách bắt giam quư vị chiến sĩ dân chủ Việt Nam, và sử dụng họ như những con tin để chúng ta đ̣i hỏi, bắt chúng phải trả tự do cho quư vị này.

Chúng tráo trộn ở chỗ thay đổi mục tiêu đấu tranh của chúng ta đ̣i dân chủ hóa Việt Nam --điều chúng không trả lời được, mà cũng không thỏa măn được-- thành mục tiêu đ̣i hỏi chúng trả tự do cho những chiến sĩ dân chủ, điều chúng có thể "nhượng bộ".

Việt Cộng không mong muốn ǵ hơn là chúng ta tập trung mọi nỗ lực vào số phận của những tù nhân chính trị chúng giam giữ, mà quên đi mục đích chính của quư vị này là đ̣i hỏi một cuộc bầu cử đa đảng ngày 5/20 vừa rồi.

Nói cách khác, dù chúng có trả tự do cho toàn bộ những chiến sĩ dân chủ Việt Nam hiện chúng giam giữ, chúng vẫn "lời" cuộc đảng cử dân bầu diễn tiến trót lọt, vẫn có một quốc hội với thành viên gồm trên 90% đảng viên cộng sản, điều linh mục Nguyễn Văn Lư và các chiến sĩ dân chủ t́m mọi cách để ngăn chặn.

Chúng không thể nào nhượng bộ chúng ta trên mục tiêu thứ nhất, nhưng sẽ "nhượng bộ" chúng ta trên mục tiêu thứ nh́, và nhượng bộ nhỏ giọt, kỳ kèo bớt một thêm hai để lôi kéo sự quan tâm của công luận, và làm cho mục tiêu đ̣i hỏi dân chủ ch́m xuống.

Xin đánh lên tiếng chuông cảnh báo về mưu đồ tráo trộn của Việt Cộng để lưu ư bạn đọc về ưu tiên đấu tranh của chúng ta. Chúng ta không hề bỏ quên mục tiêu thứ nh́ trong giả thuyết chúng ta đặt ưu tiên trên mục tiêu đ̣i hỏi dân chủ; ngược lại nếu đặt nhẹ mục tiêu thứ nhất, để chú trọng vào việc đ̣i Việt Cộng trả tự do cho những chiến sĩ dân chủ chúng đang giam giữ chúng ta có thể mắc mưu tráo trộn của Việt Cộng, và phản bội lư tưởng của những người đang hy sinh chấp nhận tù đầy để mưu cầu dân chủ và tự do.

Nguyễn Đạt Thịnh
.