Con đường đoàn kết ḥa hợp dân tộc
để đưa Việt Nam đi lên dân chủ - giàu mạnh thật sựPhạm Hồng Đức
Mấy lời giới thiệu: Phong trào Dân chủ ở Việt Nam vừa nhận được thiên Tiểu luận dài hơn 80 trang của một tác giả hiện cùng đồng hương với ông Hồ Chí Minh, gia đ́nh Ông đă có rất nhiều người ngay từ những năm 1930-1931 đă tham gia Đảng Cộng Sản Đông Dương – tức Đảng CS VN ngày nay. Ông xuất thân từ Quê hương Huyện Thanh Chương Tỉnh Nghệ An nghèo đói và lam lũ, nhưng nơi đây cũng là cái nôi của Phong trào cách mạng Cộng Sản từ rất sớm. Cách đây gần 80 năm về trước chính nơi đây đă nổi lên cao trào Xô viết – Nghệ Tĩnh của hàng chục ngh́n nông dân 2 huyện Thanh Chương và Nam Đàn đă nhất tề đứng dậy khởi nghĩa ḥng lật đổ chế độ thực dân phong kiến thối nát ở quê nhà nhằm xây dựng một mô h́nh xă hội theo thể chế Xô viết Cộng sản của Liên Xô lúc bấy giờ. Cuộc khởi nghĩa bạo động mang tính ấu trĩ, bột phát của nông dân lúc đó đă bị chế độ thực dân Pháp nắm quyền lúc bấy giờ đàn áp rất dă man d́m trong bể máu, hàng trăm người đă bị giết, hàng ngàn người đă bị bắt giam đoạ đầy trong các chốn lao tù v. v.v… Sau nhiều biến cố trớ trêu của lịch sử trải qua hàng mấy thập niên, cuộc Cách mạng cộng sản ở Việt Nam mà chủ yếu dựa vào bạo quyền và sự tăm tối của nông dân cũng đă tạm thời thắng lợi là đoạt chiếm được quyền bính trên cả miền Bắc và sau này là trên cả nước. Song đáng tiếc rằng dù cho có nắm được quyền lực tuyệt đối trong tay, nhưng ĐCS VN cũng không hề đưa được đất nước Việt Nam đến ấm no, hạnh phúc, thịnh vượng dân chủ và tự do thật sự. Đất nước VN đă trải qua hơn 60 năm dưới ách ḱm kẹp của ĐCS VN và thực chất là cuộc thử nghiệm cái gọi là “xây dựng theo con đường XHCN” mà đă được ông Hồ Chí Minh và ĐCS của ông lựa chọn và bắt buộc cả dân tộc VN phải đi theo. Kết cục đất nước vẫn là một quốc gia nghèo đói nhất nh́ thế giới, người dân hoàn toàn mất tự do dân chủ, tầng lớp quan lại Cộng Sản tham nhũng tràn lan cũng nổi tiếng thế giới. Đời sống thực tế nhân dân cả nước nói chung và đồng bào tỉnh Nghệ An nói riêng vẫn lam lũ đói nghèo chẳng khác mấy dưới thời thực dân, phong kiến cách đây mấy chục năm. Đó là một bi kịch chung của cả dân tộc Việt nam không chỉ riêng nhân dân Nghệ An phải chịu đựng. Cám cảnh và bức xúc trước vấn nạn đó, tác giả bài viết này là một nông dân thuần tuư và học vấn có hạn đă phát biểu những chính kiến trong bài Tiểu luận dưới đây, để nói lên những suy nghĩ của ḿnh về cội nguồn gốc rễ của sự nghèo đói và bất công mà đất nước khốn khổ của chúng ta đang phải hứng chịu mấy mươi năm qua và cũng như vẫn hàng ngày hiện nay. Đồng thời tác giả cũng đưa ra những giải pháp để xây dựng một nước Việt Nam mới, một chế độ một chính trị mới có đoàn kết, hoà hợp, hoà giải dân tộc và dân chủ tự do giầu mạnh thật sự.
Chúng tôi xin giới thiệu với các bạn bài viết của tác giả với tựa đề như trên.
*****
Đất nước Việt Nam đă qua hơn 4000 năm lịch sử. Thời Vua An Dương Vương đă bị Trung Quốc đô hộ hơn 1000 năm. Sau đó Vua Hùng vĩ đại đă giành được độc lập và dựng nước. Nhưng sau đó qua các thời đại của các đời vua khác nhau, lúc nào vua quan triều đ́nh là những kẻ tàn ác, hôn quân bạo chúa hại dân th́ Trung Quốc lại cho quân đánh chiếm Việt Nam. Vượt qua các thời kỳ đen tối đó th́ nước ta đă luôn xuất hiện các anh hùng, các nhân tài ra đời cứu nước và cuối cùng th́ thời nào quân xâm lược Trung quốc cũng đă bị cả Dân tộc vùng dậy v́ nền độc lập đă đánh bại kẻ thù phương bắc.
Nhưng nh́n lịch sử đă qua th́ dù nước ta đă giành được độc lập nhưng về mặt tư tưởng, văn hoá th́ luôn ảnh hưởng ở Nho Giáo, Phật giáo Trung Quốc và thực tế trước đời Nhà Trần nước ta lấy Phật Giáo làm Quốc Giáo. Sau đời Nhà Trần th́ lấy Nho giáo làm Quốc Giáo. Hiện thực đất nước Việt nam chưa có một nhà triết học, một nhà tư tưởng tầm cỡ để đưa cả dân tộc đi lên ổn định, giàu mạnh phát triển thực sự. Chính v́ vậy mà khi đảng cộng sản ra đời, những người Cộng sản đă bị hào quang ảo tưởng của chủ nghĩa Cộng sản mê hoặc và những người Cộng sản lại đă mê hoặc được nhân dân Việt Nam.
Chính v́ chưa có nhà tư tưởng lớn nào nên chủ thuyết Mác - Lê Nin vô thần độc tài đảng trị tuyệt đối. Trái với nền chính trị tự do, dân chủ, trái với bản sắc văn hoá dân tộc, trái với quy luật tự nhiên, trái với quy luật phát triển, trái với tâm lư đạo đức con người. Nhưng do bộ máy tuyên truyền khổng lồ của đảng Cộng sản luôn hô hào, dối trá, nguỵ biện, luôn nói tốt và ca ngợi chủ nghĩa cộng sản và những người cộng sản nên những người cộng sản đă lừa được nhân dân ta và họ đă nắm được quyền định đoạt dân tộc ta.
Chính v́ vậy mà sau đây tôi xin đưa ra một số ư kiến về các vấn đề sau:
1- Con đường triết học
2- Con người và đạo đức con người
3- Chủ nghĩa cộng sản của Mác - Lê Nin
4- Hậu quả của chủ nghĩa Mác - Lê Nin
5- Quá tŕnh ra đời tồn tại và hoạt động của đảng cọng sản Việt Nam
6- Những người cộng sản chân chính yêu nước thật sự hiện nay như thế nào?
7- Văn nghệ sỹ, các nhà báo, ban tư tưởng, ban dân vận, quân đội, công an, ṭa án, viện kiểm sát và các ban ngành khác hiện nay như thế nào?
8- V́ sao đảng cộng sản lại thắng?
9- Đảng cộng sản hiện nay như thế nào?
10- Thế giới hiện nay như thế nào?
11- Dân chủ pháp trị, như thế nào mới là dân chủ pháp trị?
12- Đảng cộng sản Việt Nam có mất không?
13- Con đường đoàn kết ḥa hợp dân tộc để đưa Việt Nam đi lên dân chủ giàu mạnh thật sự.
Mục đích để cùng mọi người tham khảo và nhận xét để cùng nhau nh́n thẳng vào sự thật, cùng nhau đoàn kết góp sức ḿnh để cùng nhau kiến thiết lại đất nước đang nghèo đói và tham nhũng bậc nhất thế giới hiện nay.
1-Con đường triết học:
Nh́n qua lịch sử các tư tưởng văn hoá lớn ở trên thế giới th́ có lẽ thời xa xưa Trung quốc đă có một số Thánh nhân ảnh hưởng đến Việt Nam hơn cả và vĩ đại nhất có lẽ là Khổng Tử 551 - 479 TCN các nhà đạo đức học rất hiểu về con người tự nhiên. Ông đă xây dựng một xă hội “Vua ra Vua, cha ra cha, con ra con” và đă làm người th́ ai cũng phải lấy nhân lễ nghĩa làm đầu và Khổng Tử, Mạnh Tử cũng đă bàn đến dân chủ như: “ư dân là ư trời” hoặc Mạnh tử nói “Dân vi trọng, xă tắc thứ chi, quân vi khinh” nghĩa là (dân là quư nhất, xă tắc thứ hai, vua th́ nhẹ).
C̣n về triết học th́ có Lăo Tử nhà đạo học. Lăo Tử chương đầu mở có câu:
“Vô danh thiên địa chi thuỷ. Hữu danh thiên địa chi mậu”. Trước trời đất không có tên, có tên chăng nữa là mẹ trời đất (sinh ra trời đất). Lăo tử đă cho đạo luôn có khắp mọi nơi.
C̣n về pháp trị th́ có Tuân tử, Hàn Phi tử họ cho con người “Nhân chi sơ tính bản ác” cho nên phải lấy luật pháp để trị th́ mới ổn định được xă hội. Trong đó có những câu rất hay “Thiên tử phạm pháp cũng bị trị như thứ dân hoặc luật pháp mà của riêng th́ loạn hơn không có luật pháp, luật pháp không a dua quyền quư” Ngoài những người đó ra c̣n có một số hiền nhân khác nữa như thuyết vĩ Kỷ, thuyết thiên nhân hợp nhất….
Nhưng nh́n lại lịch sử tư tưởng Trung quốc, chúng ta thấy văn hoá Trung quốc đă bàn đến mọi vấn đề về triết học, chính trị xă hội, con người…. Nhưng theo tôi người Trung quốc đă không bàn đến gốc rễ cho nên cuối cùng dù Khổng Tử lấy Nhân, Lễ, nghĩa làm gốc và Tuân tử lấy pháp trị để trị nhưng do xă hội phong kiến Thiên Tử (con trời) vẫn là xă hội chuyên chế cho nên Nhân - Lễ- nghĩa và luật pháp cũng không thực hiện được. Chính v́ vậy mà các chế độ vua quan của trung Quốc vẫn là các chế độ hôn quân bạo chúa chà đạp và ḱm kẹp nhân dân. Chính v́ chuyên chế hạn chế những quyền chính đáng của người dân nên Khổng Tử đă có những câu “H́nh bất đến trượng phu, Lễ bất hạ thứ dân” Chế độ phong kiến vẫn là chế độ khinh dân, nó khác xă các nước phương Tây lấy nhân quyền, tự do, b́nh đẳng, bác ái làm nền tảng chính trị của ḿnh.
Chính v́ các nhà tư tưởng Trung quốc đă không bàn đến gốc rễ nên các tư tưởng đó không đứng vững được mỗi khi có cơn băo lớn ập đến. Cho nên thời Tần Thuỷ Hoàng sách của Khổng Tử, Lăo Tử đă bị đốt và bị cấm. đến thời Mao Trạch Đông th́ tư tưởng Khổng Tử, Lăo Tử, Tuân Tử lại bị ruồng bỏ và bị cấm và sự thật đất nước Trung Quốc do chuyên chế, thiếu tự do dân chủ nên sau các vị tiền bối đó th́ đă trải qua hơn 2000 năm kéo dài nhưng chưa có một nhà tư tưởng vĩ đại nào xuất hiện. Cũng bởi vậy mà các nước phát triển giàu có như Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Xanh Ga Po đều rất ảnh hưởng tư tưởng Nho giáo nhưng đều phải đi theo nền chính trị tam quyền, phân lập, đa đảng tự do dân chủ của Âu, Mỹ mới ổn định, phát triển và giàu mạnh được.
Từ thế kỷ XV trở lại đây Châu âu đă có nhiều nhà triết học lớn như Kant, Đê Các, Hê Ghen và với thuyết hiện sinh, thuyết thực dụng và xă hội dân chủ của Rút Xô, của Mông TétKyƠ; về kinh tế có thuyết “Trọng Thương” và với thời đại văn minh hiện đại, kinh tế tri thức toàn cầu hoá hiện nay th́ tư tưởng của Khổng Tử, Lăo tử chẳng c̣n áp dụng vào thế giới hiện đại nữa. Nhưng chúng ta cũng cần tri cổ để hiểu kim, nên các tư tưởng đó vẫn cần tồn tại và vẫn luôn có ích cho nhân loại và thực tế Khổng Tử rất hiểu tâm lư, đạo đức, tự nhiên của con người.
Nh́n qua triết học phương Tây:
ở Hy Lạp từ năm 629 - 547 trước công nguyên đă ra đời nhà triết học Ta Lét và măi đến ngày nay có rất nhiều nhà triết học như Ana xi mandrơ - Hê ra rít… Hầu hết họ đều là những nhà tự nhiên luận như Ta Lét cho nước là khởi nguyên của mọi sự vật. Ana xi mandrơ cho rằng cơ sở đầu tiên của vũ trụ là vô cùng. Vô cùng là vật chất không có h́nh thức nhất định, nó là cái vô định và vô hạn. Theo ông: Vô cùng là luôn luôn vận động và luôn luôn biến đổi nhờ đó mà các sự vật như nước, đất, lửa ra đời. Ana xi man lại cho rằng không khí là cơ sở đầu tiên của mọi sự vật. Hay Hêracrít lại cho lửa là bản nguyên của mọi sự vật và lửa là yếu tố căn bản duy nhất phổ biến của thế giới. C̣n PiTagor lại cho rằng bản nguyên của thế giới là những con số, con số là lực lượng chi phối toàn bộ thế giới. Xê Nô Phan coi thế giới là một khối duy nhất không vô hạn và cũng không hữu hạn. Không vận động và cũng không đứng im, không sinh ra và cũng không mất đi và cũng không do thần thánh sáng tạo ra. Hay như PácMênít cho rằng: tồn tại là bất biến nó không sinh ra và cũng không mất đi, nó hoàn chỉnh duy nhất bất động và vô hạn. Lơ xíp và Đêmôclíp lại cho rằng khởi nguyên của Vũ trụ không phải là (đất, nước, không khí, lửa) mà là các nguyên tử. Nguyên tử là các vật chất vô cùng nhỏ bé và mọi sự vật đều được cấu tạo bởi những nguyên tử do chúng kết hợp lại với nhau. Ông đă phân biệt sự vật không có linh hồn, c̣n sinh vật có linh hồn và linh hồn được cấu tạo bởi nguyên tử cầu và Đê môcrít đă chia nhận thức thành nhận thức mờ tối và nhận thức chân lư. Nhận thức mờ tối là do các giác quan đem lại. Nhận thức chân lư là nhận thức do sự phân tích sâu sắc sự vật để nắm bắt bản chất bên trong của sự vật.
Đê mô crít đă quan niệm hạnh phúc rất đúng. Ông cho rằng: “Dù sống nghèo khổ trong chế độ dân chủ c̣n hơn cuộc sống được gọi là hạnh phúc trong chế độ quân chủ”, ông khẳng định: “Hạnh phúc là sự thanh thản trong tâm hồn và được tự do”. Theo tôi đó là một chân lư muôn đời măi đúng.
Khác với các nhà triết học tiền bối trước Xô crát và Pla Tôn lại không đi vào thế giới tự nhiên của vật chất mà họ lại chủ tâm nghiên cứu con người.
Theo Xô crát tự nhiên đă được thần thánh tạo dựng nên, con người không can thiệp vào công việc của thần thánh. Con người chỉ nên nghiên cứu về chính ḿnh. Xô crát đă đưa ra khái niệm phổ quát “cái thiện phổ biến” và coi khái niệm đó là cơ sở của đạo đức, là tiêu chuẩn của con người. Con người phải hiểu sâu sắc về cái thiện phổ biến mới thực hành đúng được. Muốn vậy con người phải thông qua đàm thoại và ông coi biện pháp đó là cơ bản nhất để t́m thấy chân lư (rất hay).
C̣n PlaTôn lại coi ư niệm là nguồn gốc của thế giới sinh ra mọi sự vật, ư niệm tồn tại vĩnh viễn, bất biến, bất động. Các sự vật cụ thể cảm thụ được bằng cảm giác chỉ là bản sao của ư niệm. Hay đúng hơn là thế giới ư niệm. Ông đă coi thế giới sự vật cảm tính là thế giới tồn tại không chân thực, luôn luôn biến đổi. Là cái bóng của ư niệm, do ư niệm sản sinh ra phụ thuộc vào ư niệm và loài người cũng thuộc về thế giới ư niệm. Chính v́ vậy ma Pla Tôn đă cho con người gồm thể xác và linh hồn tồn tại độc lập với nhau. Thể xác là vật chất hữu h́nh nên không tồn tại vĩnh viễn, nó có sinh và có tử. Linh hồn của con người do Thượng đế sản sinh ra nó là bất tử và tồn tại vĩnh viễn.
Sau Pla Tôn đến A rix tốt ông đă khẳng định tự nhiên là tất cả sự vật có một bản thể vật chất luôn vận động và biến đổi. Ông đă xây dựng học thuyết về tồn tại của ḿnh dựa vào 4 nguyên nhân là: Vật chất, h́nh thức, vận động và mục đích. Ông đă thấy mọi sự vật, hiện tượng dường như tiềm ẩn mục đích có trước làm cho nó xuất hiện và phát triển và ông khẳng định đến hiện tượng của nhận thức là thế giới xung quanh của con người. Thế giới là nguồn gốc của kinh nghiệm và cảm giác. Ông cho rằng chân lư là sự phù hợp của tư tưởng với thực tế. Ông đă đưa ra 3 quy luật: Đồng nhất, không mâu thuẫn và loại trừ cái thứ ba.
Sau hai nhà triết học vĩ đại Pla Tôn, A ri xtốt lại đến Ê piquya ông kế tục thuyết nguyên tử của Đê mô crít nhưng ông đă bổ sung và phát triển thêm ông cho rằng nguyên tử không những khác nhau về thể tích mà c̣n khác nhau cả về trọng lượng nữa. Vận động của nguyên tử không chỉ theo chiều thẳng đứng mà c̣n theo chiều xiên nữa và cùng vận động theo một vận tốc như nhau. Theo ông th́ mỗi sự vật là một chỉnh thể có bản chất nhất định chứ không phải là kết hợp đơn giản giữa các nguyên tử v. v..
Theo ḍng lịch sử th́ ta thấy Hy Lạp có nền triết học sớm hơn cả Trung Quốc. Trung Quốc Lăo Tử, Khổng Tử, Trang tử không có tự nhiên luận mà chỉ luận về đạo đức về con người mà thôi. C̣n Hy Lạp họ có cả vô thần luận, hữu thần luận, con người luận và họ đă thấy nguyên tử. Nhưng dù hai thế giới cách xa nhau họ cùng đă có những điểm chung đó là con người và đă có người nh́n thấy thần thánh giống như Lăo tử nh́n thấy đạo và khổng tử nh́n thấy trời vậy. cái tiến bộ hơn Trung Quốc của các nhà triết học Hy Lạp là về chính trị họ đă có hai phái là chủ nô quư tộc và chủ nô dân chủ và đặc biệt A ri Xtốt đă t́m ra cơ cấu tổ chức chính quyền của xă hội, là lập pháp, hành pháp và tư pháp đó là tổ chức mà các nhà nước văn minh, hiện đại, tự do, dân chủ ngày nay đang có vậy. C̣n Trung Quốc chỉ là chế độ quân chủ (vua là con trời mà thôi).
Tất cả đây đều là các nhà tư tưởng trước công nguyên. Cái thời mà hầu hết dân nghèo c̣n mặc khố. Loại người chưa có những phát minh khoa học nào đáng kể. Nhưng triết học vẫn phát triển. C̣n Trung Quốc do chế độ quân chủ chuyên chế nên sau Lăo tử, Trang tử, Khổng Tử, Mạnh Tử đă hơn 2000 năm vẫn chưa có một nhà triết học nào lớn cả. C̣n ở Hy Lạp, Châu Âu th́ sau công nguyên lại đă xuất hiện hàng chục nhà triết học vĩ đại khác trong suốt quá tŕnh lịch sử nhân loại như Giăng xi cốt Ơri giennơ, Tô mát Đa canh v. v.. Hoặc thời kỳ cận đại có Phran xis bê Cơn, Rơnê đê cactơ, Gioóc Bec Cơ ly, Sác Lơ Đơ mông tet Ki ơ, phrăng xoa mari Vôn te, Giăng giắc rút xô v. v..
Qua thể kỷ 18 th́ trung tâm triết học lại ở nước Đức Họ đă có những nhà triết học vĩ đại như Im Ma nuel Kant, Hê gen…. Sau ở châu âu lại có thuyết hiện sinh, Mỹ thuyết thực dụng. Những nhà triết học đă dẫn dắt thế giới phát triển văn minh, dân chủ và hiện đại về mọi mặt cả khoa học, chính trị kinh tế, con người. Chính nhờ các nhà triết học vĩ đại đó mà các nước Châu á có một số nước đă đi theo đường lối âu Mỹ nên đă phát triển giàu mạnh tột bậc như Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Xanh Ga po.
Con người có hai thế giới; đó là thế giới vật chất (thể xác) thế giới này luôn nằm trong giới hạn không gian (chiều cao, chiều ngang) và thời gian (sống khoảng 100 năm). C̣n thế giới thứ hai là thế giới tinh thần không phụ thuộc vào không gian và thời gian. Chính v́ có thế giới tinh thần nên con người có lư trí, có t́nh cảm, có ước mơ, biết làm việc có mục đích, biết yêu ghét và tha thứ. Không phụ thuộc vào thời gian v́ con người lư trí biết đi t́m những ḍng lịch sử, những sự vật, sự việc cách xa hàng ngàn năm trước và biết hướng tới tương lai. Không phụ thuộc vào không gian v́ lư trí biết đi t́m và cảm nhận những cái hay, cái đẹp, cái mới, cái bí hiểm ở mọi miền trên trái đất và ngoài hành tinh. Chính thế giới tinh thần đă làm cho loài người khác biệt loài vật là chúng chỉ sống theo bản năng mà thôi.
Một con người có lư trí mạnh th́ luôn đặt ra những câu hỏi: Con người là ai? con người bởi đâu mà ra? con người sống trên trần gian này để làm ǵ? con người sẽ đi về đâu? v́ sao con người phải đau khổ và phải chết? Rồi ai cũng muốn t́m ra một ư nghĩa cho cuộc sống con người cả.
Chính v́ vậy mà nhân lọai đă không biết bao nhà triết học ra đời. Nhưng rốt cuộc tư tưởng loài người vẫn đang c̣n muôn nẻo mơ hồ và loài người vẫn như đang c̣n là những kẻ đi trong bóng đêm vậy.
Nhận thức của con người gồm khái quát, phân tích, tổng hợp và kinh nghiệm hoặc cảm giác, trực giác hay lư tính. Mỗi người hầu như ai cũngcó nhận thức của ḿnh về vũ trụ về nhân sinh quan. Nhưng rồi rốt cuộc cả những nhà thông thái nhất cho đến kẻ u tối không học hành ǵ đứng trước vũ trụ bao la rộng lớn như có từ muôn đời th́ với cuộc sống cá nhân của ḿnh chỉ trên dưới 100 năm và với sự hiểu biết rất giới hạn, luôn thấy ḿnh như người khách qua đường chốc lát nhỏ bé trước thiên nhiên vĩ đại đang chuyển động và biến đổi từng ngày, từng giờ.
Hiện tại chúng ta đang sống trong thời đại văn minh của khoa học, loài người đă t́m ra rất nhiều các quy luật của tự nhiên. Nhờ phát minh khoa học chúng ta bâygiờ đă có thể nh́n thấy các hành tinh ở cách xa chúng ta hàng triệu km. Đă có máy di động không dây, ty vi nghe và thấy hoặc nói các sự việc đang diễn ra ở cách xa chúng ta hàng vạn km. Có người máy có thể thay thế cho con người làm những việc cần thiết và với nền văn hoá tri thức như hiện nay th́ các máy móc đă cải thiện rất nhiều cho cuộc sống con người. Nhưng về tâm lư con người và các quy luật của sự sống, quy luật tự nhiên vẫn c̣n diễn tiến như trước đây, như hôm nay và măi muôn đời sau. Khoa học chỉ giúp cho con người có cuộc sống vật chất thuận tiện, no đủ hơn mà thôi. C̣n nguồn gốc của vũ trụ, của loài người th́ khoa học không trả lời được. Bởi ở trong pḥng thí nghiệm th́ nhà khoa học không cần tôn giáo, không cần vô thần, không cần triết học v́ nhà khoa học chỉ nhận thức những điều ǵ ḿnh có thể chứng minh, khảo cứu tức là các sự kiện, các hiện tượng đă có sẵn mà thôi. C̣n khảo cứu về nguyên lư tuyệt đối th́ không thuộc phạm vi khoa học. Chính v́ vậy có rất nhiều nhà triết học dựa vào khoa học để phát triển học thuyết của ḿnh. Nhưng rốt cuộc họ cũng đi vào ngơ cụt, v́ khoa học không phải là triết học và khoa học không thể trả lời được nguồn gốc của vũ trụ. Bởi khoa học chỉ nghiên cứu các hiện tượng biến đổi, chuyển động của vật chất đang diễn tiến. C̣n đối với thế giới tinh thần th́ khoa học không thể làm được ǵ.
Vậy triết học là ǵ?
Theo tôi triết học là con đường của lư trí đưa ta đi t́m nguồn gốc của vũ trụ và con người.
Con người th́ phải có không khí để thở, có nước để uống, có trái đất để làm điểm tựa th́ mới sống và tồn tại được. Chính v́ vậy mà trước khi có loài người th́ quả đất, mặt trời, mặt trăng, các hành tinh, các ngôi sao đă có trước rồi. Chính v́ lẽ đó mà con đường t́m kiếm nguồn gốc vũ trụ, nguồn gốc con người th́ chẳng khác ǵ là kẻ đáy bể ṃ kim vậy.
Thật chẳng khác nào một đứa bé mẹ nó đi lạc vào rừng rồi sinh ra nó, mẹ nó bị thú vật tha đi rồi ăn thịt mất, c̣n nó th́ may gặp một người tốt bụng đưa nó về nuôi. Lớn lên nó muốn biết về mẹ nó nhưng không có ai biết mẹ nó là như thế nào cả, nên ai nói ǵ nó cũng tin vậy và sự thật chả có ai nói chính xác về mẹ nó được.
Nh́n qua quá tŕnh các nhà triết học th́ ta thấy ai cũng có lư cả, nhưng sự thật th́ chẳng ai có lư và chứng minh chính xác được v́ mọi nhà triết học đều chỉ tồn tại ưu việt ở được một thời điểm, thời đại nhất thời mà thôi. Sau lại có người phê phán, có người bác bỏ và có người vượt qua.
Chúng ta đứng trên đỉnh đồi và chúng ta thả một ḥn đá, chúng ta khẳng định chắc chắn ḥn đá nó sẽ lăn xuống. Nhưng nếu chúng ta cầm một con chim trong tay nếu thả nó ra th́ chả có nhà khoa học nào biết và giám khẳng định nó sẽ bay về đâu.
Nguyên tử, nước, lửa, không khí đều là các vật chất vô sinh, đó là những vật chất không thể thiếu cho cây cối, động vật và loài người tồn tại phát triển nhưng đó là vật chất có cấu tạo đơn giản nhất. Nó luôn luôn chuyển động nhưng nó vô ư thức, vô cảm, vô bản năng và không có sự sống. C̣n thực vật th́ khi một hạt giống được gieo nó tự nhiên nảy mầm và phát triển. Sau đó lại ra hoa kết trái. Theo thời gian cây đó lại tàn lụi mất đi. Quy luật tuần hoàn sự sống của nó cứ lại tiếp tục hành tŕnh, bởi những hạt giống lại rơi xuống đất và tiếp tục nảy ra những mầm mới, cây mới.
Theo tôi thực vật có sức sống mạnh hơn động vật dù nó không có cảm giác. Nhưng cây cối có khi chúng ta chặt mất đi chỉ c̣n lại mấy cái rễ nhỏ ở dưới đất nó vẫn có thể nảy mầm và tạo thành cây mới. C̣n các động vật có cảm giác, có dận giữ th́ chỉ cần mất đi một bộ phận quan trọng hoặc bị đánh trọng thương là đă có thể mất mạng rồi.
Loài vật sống nhờ bản năng, có cảm giác, có những loài biết giận giữ, biết yêu quư chủ (như loài chó) nhưng nó không có ư thức v́ vậy nó không biết ǵ cả. C̣n loài người th́ có ư thức, có t́nh yêu thương và biết đi t́m chân lư của sự vật, sự việc, t́m các bí mật của vũ trụ và có niềm tin.
Vậy lư do nào mà loài người đă vượt lên trên mọi loài như vậy.
Nhờ nhận thức nên chúng ta dù thuộc về vũ trụ bao la này nhưng lại ở trên vũ trụ này. Đó là thế đứng của con người chúng ta. Chính v́ vậy mà chúng ta đă sử dụng các động vật, các loài thực vật, các chất vô sinh để làm cho cuộc sống loài người ngày càng no đủ, sung sướng thuận tiện hơn. ở trên vũ trụ nhưng con người không ai thoát được quy luật tự nhiên của vũ trụ là sinh ra, lớn lên, già đi rồi cuối cùng là cái chết. Sự sống chết quy luật vẫn măi măi tuần hoàn từ muôn thuở cho đến muôn đời sau vậy. C̣n các vật chất vô sinh như nguyên tử, nước, không khí, lửa th́ chả có ai nói đến sự sống chết cả. V́ đă vô sinh th́ nó chỉ biến đổi, chuyển động luôn phụ thuộc vào môi trường xung quanh mà thôi.
Một bác sỹ Mỹ đă đánh giá con người như sau: Trong con người có một lượng nước đủ để giặt một chiếc khăn trải bàn nhỏ. Máu đỏ có lượng sắt đủ để làm 7 cái đinh. Một lượng vôi đủ để quét một bức tường nhỏ. Đốt ra thân xác con người có thể làm được 65 cây ch́ viết, muối vỏn vẹn chỉ được vài muỗng cà phê. Bán hết những ǵ được phân chất trên đây giá trị của con người không quá một mỹ kim. Chỉ nh́n về vật chất th́ giá trị của con người thật không đáng kể.
Ngày nay nhờ khoa học phát triển loài người đă có muôn vàn sự hiểu biết khác nhau. Nhưng khi cầm một ḥn đất trong tay th́ nhà khoa học có thể phân tích ra rất nhiều chất. Nhưng nhà khoa học vẫn không thể biết tại sao đă có ḥn đất và nó từ đâu mà ra? Hai câu hỏi đó là thuộc về triết học chứ nhà khoa học chịu không trả lời được.
Một nhà khoa học khi nghiên cứu một cái ǵ th́ phải có vật chất cụ thể sờ và nh́n thấy được. Nhà khoa học dựa vào các hiện tượng rồi có thể đưa ra một giả thuyết. Nhưng nếu có một nhà khoa học khác cũng nghiên cứu vật chất đó họ có các chất xúc tác các thiết bị hiện đại tinh vi hơn nên họ có thể t́m được các hiện tượng khác v́ vậy họ lại có thể đưa ra giả thuyết khác.
Giả thuyết khoa học làm cho khoa học có tính duy nhất và kích thích các cuộc khảo cứu. Có khi giả thuyết đó được củng cố nhờ những phát minh mai sau nhưng cũng có khi các hiện tượng mới mẻ không thể giải thích theo giả thuyết cũ. Giả thuyết đó lại phải nhường chỗ cho một giả thuyết mới.
Đơn cử trường hợp bản chất của ánh sáng trước kia các nhà khoa học cho rằng:
(ánh sáng được cấu tạo bởi các vật thể ly ti) giả thuyết này đă đưa dến những ứng dụng khá chính xác. Thế nhưng bây giờ người ta lại đưa ra giả thuyết cho rằng: (ánh sáng được cấu tạo bởi những âm ba được truyền đi trong không gian) giả thuyết này cũng có những ứng dụng chính xác. Vậy đâu là bản chất đích thực của ánh sáng, vấn đề vẫn c̣n bỏ ngỏ. Điều đó chứng tỏ phạm vi khoa học chỉ là quan sát, nghiên cứu những quy luật, những sự kiện đă có sẵn để rồi từ đó đưa ra những giả thuyết, t́m ra những định luật trong phạm vi khoa học mà thôi.
Một hạt đậu khi gieo xuống đất nó nảy mầm phát triển, nó cho ra hàng trăm quả đậu. Hàng trăm quả đậu lại cho ra hàng ngàn hạt đậu. Như vậy từ một hạt đậu có thể phát triển thành hàng ngàn hàng vạn cây đậu. Một con cá có thể sinh ra hàng ngàn quả trứng và nở ra hàng ngàn con cá. Một con lợn khi thụ tinh nó xuất ra hàng triệu tinh trùng. Một người đàn bà có thể đẻ trên 10 người con. Như vậy trong môi trường thuận tiện th́ sự sống của các sinh vật phát triển rất nhanh. Nhưng nếu có đại dịch, có sóng thần, có đại hồng thuỷ hoặc có các tai họa thiên nhiên khác th́ sự sống cũng sẽ bị hủy hoại hoặc tàn lụi rất nhanh.
Chúng ta đang sống trong một thời đại văn minh, khoa học phát triển như vũ băo và chúng ta thấy rằng tất cả mọi sự trong vũ trụ đều tuân theo các quy luật tự nhiên, theo một sự tiến hoá dây chuyền. Sự vật này như là kết quả của sự vật có trước. Đồi núi, sông ng̣i xem ra không phải là những thụ tạo có từ ngàn xưa mà là những phát triển từ những sự vật có trước. Các tinh tú cũng thế có biết bao nhiêu ngôi sao già cỗi sắp biến mất khỏi vũ trụ, rồi sẽ có những ngôi sao mới xuất hiện. Các thú vật mà chúng ta thấy ngày nay có lẽ cũng không phải hiện hữu ngay từ đầu. Lại nữa đă có biết bao loài thú vật đă biến khỏi mặt đất hoặc đang có nguy cơ diệt chủng. Phải chăng mọi vật chất vô sinh đang biến đổi, tiến hoá để rồi sẽ trở thành những sinh vật. Phải chăng mọi sinh vật đang tiến hoá để rồi trở thành đỉnh điểm là con người như chúng ta?
Vậy th́ vật chất đầu tiên trên vũ trụ này là chất nào đây? hay là tất cả đă có như ngày hôm nay từ muôn đời trước rồi?
Cuộc sống hàng ngày của chúng ta có rất nhiều vật dụng. Khi nh́n vào cái bàn đứng trên quan điểm duy vật th́ có người lư luận: Từ 4 cái chân bàn chuyển động biến đổi rồi tạo thành cái khung bàn; từ khung bàn chúng lại tự chuyển động tiến hoá thành mặt bàn. Hoặc có người có thể lư luận ngược lại. Nhưng v́ cái bàn là sản phẩm của con người từ vật liệu gỗ có sẵn trong thiên nhiên rồi làm ra. Nên chúng ta biết cái bàn là sản phẩm của anh thợ mộc. Nó được làm ra bởi ư muốn và ư thức về cấu tạo cái bàn của anh thợ mộc. Nhưng khi nh́n vào cái bàn ta không thấy và không biết ǵ về anh thợ mộc cả. Hoặc khi nh́n vào anh thợ mộc th́ chúng ta không thấy cái bàn. các vật dụng ô tô, ti vi, máy điện thoại, cái bàn… nếu đứng trên duy vật biện chứng th́ nó không phải có từ trí tuệ, ư muốn và mục đích của con người mà là vật chất tự chuyển động rồi có như thế. Nhưng v́ các sản phẩm đó đă được làm ra bởi con người nên chúng ta dễ nh́n thấy nguồn gốc của các vật đó từ đâu mà có. Tất cả các vật dụng như máy bay, tàu vũ trụ, điện thoại di động, máy vi tính, người máy… dù có tinh vi nhiều công dụng đến đâu th́ những vật đó vẫn luôn bị ư muốn của con người chi phối và sử dụng. Nó không tự vận động được, nó không có cảm giác, không có cảm xúc, không có yêu và ghét bao giờ. Con người đối với khoa học th́ cho đó là hiện đại nhưng nó vẫn là các vật chất vô sinh. Nó không thể tự sinh sản, tự lớn lên như hạt đậu được hoặc tự vận động như các sinh vật khác mà mọi sự vận động lớn lên hoặc tàn lụi của nó đều không phụ thuộc vào ư muốn của con người chúng ta.
Vậy th́ giữa hạt đậu và cái ti vi, cái nào phức tạp hơn? Chắc là cái ti vi có cấu tạo phức tạp hơn nhưng cái ti vi không phải là vật có sự sống, c̣n hạt đậu có sự sống. Ti vi con người làm ra được c̣n hạt đậu th́ con người không làm ra được.
Với thời đại khoa học bây giờ nếu phân tích các chất có trong hạt đậu th́ là quá dễ. Nhưng từ các chất vô sinh loài người không thể làm ra một hạt đậu mà khi vùi xuống đất nó tự nảy mầm để thành cây đậu được. Vậy sự sống vẫn là một bí mật mà các nhà khoa học không thể t́m hiểu và biết và làm ra được. Hạt đậu đơn giản c̣n là bí mật, vậy các sinh vật như chim muông, thú rừng th́ chắc chắn c̣n khó hơn gấp vạn lần hạt đậu đơn giản đó.
Vậy sự sống bởi đâu mà có và nó như thế nào? Hiện nhà vạn vật học Đac Win đă đề xướng thuyết tiến hoá cho rằng khỉ là tiền thân hoặc là thuỷ tổ của loài người. Hiện có nhiều sự kiện hỗ trợ cho thuyết tiến hoá. Những cuộc khám phá trong ngành khảo cổ học cho thấy có sự tiến hoá mà tuyệt đỉnh là con người. Các nhà khoa học đă t́m thấy được một số bộ di cốt của một số động vật được coi là trung gian giữa khỉ và người. Tuy nhiên cho tới ngày nay các di cốt t́m thấy vẫn rất hiếm. Đồng thời thuộc nhiều loại khác nhau, do đó xét được những dây liên lạc giữa khỉ và người không phải là chuyện hiển nhiên. Vả lại nếu giống người do sự tiến hoá của khỉ mà ra th́ nó đến từ một đôi hay nhiều đôi xuất hiện biệt lập trên mặt đất. Khoa học công nhận cả hai giả thuyết và cho đến nay chưa có giả thuyết nào có bằng cớ hiển nhiên. Sự thật đó chỉ là giả thuyết mà chưa một nhà khoa học nào chứng minh rơ ràng được.
Người Việt nam th́ ai cũng biết Nguyễn Du là một đại thi hào dân tộc. Ngài là người học nhiều, đi nhiều khổ nhiều và có tâm hồn đa cảm thương người mới làm ra được Truyện Kiều kiệt tác hay như vậy. Gia đ́nh ngài th́ ông cha ngài theo nho giáo, riêng ngài th́ theo phật giáo. Chính v́ vậy mà Truyện kiều mang tư tưởng nhà phật và ngài đă kết luận đời người là:
“… Ngày xuân chắp nhặt tháng dài
Mua vui cũng được một vài trống canh”
Khi đọc Truyện kiều chúng ta chia ra từng đoạn, rồi phải đọc từng câu, từng chữ. Sau phải nh́n tổng thể cả Truyện kiều th́ mới hiểu được Kiều. Nhưng nếu phân tích nữa th́ Truyện kiều là sự kết hợp của 26 chữ cái. Vậy nếu ta cứ làm ra hàng triệu chữ cái rồi thả nó vào trong một pḥng hay một cái hộp lớn th́ những chữ cái đó có tự vận động rồi tạo thành Truyện kiều được không? Chắc chắn là không! đó là sản phẩm của tâm hồn và trí tuệ Nguyễn Du. Chắc chắn không có Nguyễn Du th́ không có Truyện Kiều và thực tế mọi sản phẩm nghệ thuật cũng như mọi sản phẩm gia dụng, mọi sản phẩm cá nhân, mọi sản phẩm cơ khí, mọi máy móc đều là sản phẩm của mục đích, lư trí của con người làm ra tất cả. Nếu con người không có trí tuệ, nhận thức th́ chắc chắn chẳng bao giờ có những sản phẩm như ti vi, máy bay. v.v… như bây giờ.
Trong cuộc sống con chó gần gũi với con người nhất. Nó ở bên chúng ta hàng ngày, nhưng chúng ta không biết được cảm giác của nó như thế nào? Nó thích mùi vị ǵ nhất. C̣n nó th́ chắc chắn không biết ǵ về con người cả. Một chai rượu Sâm banh giá hàng triệu đồng Việt nam, ta uống ta khen ngon nhưng cho nó uống th́ nó chẳng bao giờ thích cả. Thực tế chúng ta cũng chưa hiểu hết chúng ta là như thế nào. Chính v́ vậy loài người mới có những học thuyết khác nhau để t́m biết vũ trụ và con người chúng ta.
Trở về với cội nguồn dân tộc: Chúng ta biết rằng phật giáo, nho giáo đă du nhập vào nước ta sớm nhất. Sang thế kỷ XV th́ đạo công giáo được truyền vào nước ta rồi có cả hồi giáo nữa. Lăo Tử chương đầu có câu: Vô danh thiên địa chi thủy, Hữu danh thiên địa chi mẫu.
Hoặc Khổng Tử có câu: “Đạo người chưa biết th́ làm sao mà biết đạo trời”. Như vậy Khổng Tử, Lăo Tử đều tin có trời. C̣n đạo công giáo th́ tin có Thiên chúa ba ngôi, Đạo phật tin có Đức phật. Đạo hồi tin có Thánh Ala
Và tất nhiên dưới các thời đại vua chúa trước th́ dân tộc Việt nam ai cũng tin có ông trời cả và hàng năm các vua chúa đều tế trời. Ngoài tế trời c̣n tế tổ tiên, thần bản địa các ngôi đền miếu trong làng. Hiện nước ta có khoảng 20 triệu theo đạo phật, 8 triệu theo đạo công giáo, 2 triệu theo đạo Hoà hảo, 2 triệu đạo Cao Đài, 1 triệu theo đạo tin lành, 10 vạn theo Đạo hồi. Như vậy gần 40% dân số có tôn giáo. Nhưng những người vô thần hiện nay (như các ông cộng sản) th́ ai cũng thắp hương cầu khấn tổ tiên và có rất nhiều người ngày mồng 1, ngày rằm luôn thắp hương và hầu hết ai cũng đi đền, đi chùa để cầu phúc cầu lộc, cầu may cả. Dù ư thức họ có bác bỏ nhưng ḷng họ vẫn cứ tin v́ khi thắp hương cầu khấn là đă tin rồi.
C̣n thế giới th́ sao?
Trên thế giới có khoảng 1, 2 tỷ theo đạo công giáo, 1 tỷ theo đạo hồi, 800 triệu theo dạo phật và nhiều tôn giáo khác nữa. Những người vô thần chỉ chiếm khoảng 15% dân số thế giới mà thôi. Vậy th́ nếu thiểu số phục tùng đa số th́ chắc chắn những kẻ vô thần phải theo những người hữu thần mới đúng. Nhưng con người là tự do ai tin th́ tin, ai không tin th́ thôi và ai muốn làm như thế nào cũng được, miễn là đừng vi phạm đến quyền lợi và tự do của người khác là được
Với thời đại học thuyết vô thần Mác - Lê nin đă có khắp thế giới với thời đại mà khoa học đă phát triển đến tŕnh độ tiên tiến, tinh vi như hiện nay mà loài người về tâm lư về tôn giáo vẫn không có ǵ thay đổi là v́ sao?
Khi phân tích về con người th́ chúng ta thấy (tự do, tín ngưỡng tư hữu, gia đ́nh) là thuộc bản năng bẩm sinh của con người. Ngoài những bản năng cố hữu đó th́ con người c̣n có những đức tính tâm lư sau: tự phụ, tự ái thích được người đời nịnh, thích nghe những sự thật, yêu lẽ công bằng, thương người, thích có bạn thích tâm sự và chia sẻ buồn vui, thích t́m hiểu sự việc và sự thật. Đồng thời con người thường có tính bảo thủ, nhưng ở đời cũng có một số rất ít người luôn biết cảm ơn khi người đời chỉ cho ḿnh những sai sót lỗi lầm, thường đây là những bậc trí giả hiểu đời trọng sự thật mới được như vậy. Nhưng con người cũng có tham vọng và dục vọng nữa. Tham vọng chính đáng th́ làm cho con người lớn lên, c̣n dục vọng làm cho con người trở thành ác thú. Chính v́ vậy con người vừa là thánh vừa là thú. Pát can khi luận về con người ông đă có câu nói nổi tiếng “Trái tim có những lư do mà khối óc chúng ta không tiếp nhận được”. Khổng Tử cũng có câu: “Dục bất tri thiên lư” (con người dục vọng mà lên th́ không kể ǵ đạo lư của trời đất cả)
Thực tế cuộc đời chúng ta th́ khoa học cơ khí là chính xác nhất, thứ hai là bản năng của thú vật, sau đó mới là nhận thức của chúng ta. Chính v́ vậy mà hiểu biết của từng cá nhân đều là chủ quan mà thôi. Chính v́ chủ quan nên loài người đă có hàng chục học thuyết hàng chục tôn giáo khác nhau. C̣n các phát minh khoa học th́ đă được thực tế khảo nghiệm cho nên mọi người dễ dàng công nhận.
Vậy con người có linh hồn hay không?
Khi chúng ta đi qua một đoạn đường trong rừng sâu, nếu chúng ta thấy những dấu chân voi bước đều trên đoạn đường đó, chúng ta không thấy con voi, nhưng chúng ta khẳng định chắc chắn đoạn đường này đă có con voi đi qua và đó là sự thật hiển nhiên.
Với thời đại hiện nay, nếu nhà khoa học phân tích bộ óc chúng ta, trái tim chúng ta th́ nhà khoa học sẽ phân tích ra được rất nhiều chất khác nhau. Nhưng nhà khoa học không thể trả lời được v́ sao mà tim ta lại đập 100. 000 lần trong một ngày hay là óc ta làm sao mà suy nghĩ được. Tại sao con người lại có vui buồn? Tại sao con người lại có t́nh yêu thương và căm ghét. Tại sao tôi thích cô gái này mà anh lại không thích. Nhưng suy nghĩ và diễn biến tâm lư của chúng ta vẫn xảy ra hàng ngày thế mà chúng ta không biết được nguồn gốc ở đâu mà con người lại như vậy? Cái sự sống của một hạt đậu con người chả t́m hiểu được th́ làm sao mà hiểu được con người là động vật hoàn hảo có sự sống, có hiểu biết, có t́nh cảm yêu ghét như chúng ta.
Chúng ta con người có hai phần thể xác và tâm hồn. Khi chúng ta đói bụng chúng ta cảm thấy khó chịu và muốn ăn. Khi chúng ta bị thương chúng ta cảm thấy đau đớn. Khi chúng ta bị bệnh chúng ta cảm thấy suy nhược và khó chịu đó là nỗi đau thể xác.
C̣n đau khổ về tinh thần khi chúng ta làm một việc ǵ sai th́ chúng ta cảm thấy có lỗi và hối hận. Và ở đời có những việc sai lầm mà chúng ta phải ân hận đau khổ cả đời. Dù chúng ta có thể biết việc làm đó không ai biết, hoặc biết cũng không làm được ǵ và nó không ảnh hưởng ǵ đến hiện tại, tương lai cả. C̣n con vật khi xé xác một con thú đồng loại th́ nó ăn ngon lành, ngủ ngon lành, nó không có đau khổ lương tâm. Nó hoàn toàn khác con người chúng ta.
Chúng ta thường chúc nhau “có giấc mơ đẹp” hoặc có người nói “lúc tối tôi nằm ngủ có một cơn ác mộng kinh khủng quá” hay “khi tối tôi nằm ngủ tôi bị mộc đè sợ quá” hoặc “khi tối tôi nằm ngủ tôi thấy cha tôi về chơi và nói chuyện với tôi”. Tất cả đó là hiện thực ít nhiều ai cũng gặp những lúc ngủ trong đời người. Vậy th́ khi ta nằm ngủ mắt nhắm, tại sao ta có thể thấy được như thật vậy? Phải chăng óc chúng ta thấy hay là trái tim chúng ta thấy? óc ta chỉ suy nghĩ nhận xét mà thôi. C̣n trái tim chúng ta th́ chỉ đập để đưa máu đi nuôi các bộ phận của cơ thể chúng ta mà thôi. Vậy có lẽ ngoài khối óc và trái tim chắc con người c̣n có linh hồn nữa. V́ linh hồn là siêu nhiên phi vật chất nên chúng ta không thấy được. Bởi vậy có người nói có, nhưng có người lại bảo là không có. Cũng chẳng khác ǵ cái thời ăn lông ở lổ nếu có ai bảo chúng ta thở không khí ôxi th́ sẽ bị mọi người cười và bác bỏ vậy.
Như vụ án Galylê chẳng hạn, Galylê đúng nhưng đă bị loài người cho là sai th́ nhận thức của loài người lúc ấy chưa hiểu nổi sự thật đó mà chỉ có Galylê biết được mà thôi.
Vậy th́ các sự việc, các h́nh ảnh đó ở trong mơ nó ở đâu mà ra và có trong thực tế hay không?
Con người khi đang thức đang tỉnh táo nếu nhắm mắt lại th́ óc chúng ta vẫn có thể tưởng tượng được rất nhiều chuyện. Nhưng chúng ta không thấy một h́nh ảnh một h́nh tượng cụ thể nào.
Vậy tại sao khi chúng ta ngủ mắt ta đă nhắm chúng ta lại thấy những sự việc, những hiện tượng, những h́nh ảnh như đang c̣n tỉnh táo như thật vậy.
Phải chăng thể xác chúng ta chỉ là những công cụ để linh hồn có ư thức có ư muốn sử dụng. Như con người có ư thức đă sử dụng các vật dụng của ḿnh. Chính v́ vậy mà mỗi khi ngủ quá say linh hồn đă thoát khỏi thể xác và đă gặp và đă thấy những sự việc trong mơ có thật đó chăng?
Chúng ta có chân để đi, tay để cầm mũi để thở, mắt để nh́n… là những công cụ để cho một linh hồn hành động th́ cũng khác ǵ một chiếc ô tô. Chiếc ô tô nếu con người ở ngoài nó không sử dụng th́ nó vẫn nằm yên, nếu sử dụng th́ nó mới chạy. Nhưng thể xác chúng ta khác chiếc ô tô là ở chỗ trong thể xác con người đang sống có linh hồn có sự sống mà thôi.
Khi đặt câu hỏi vũ trụ từ đâu mà có? Tất nhiên ư thức chúng ta lại đặt ra những câu hỏi sau: khởi nguyên của vũ trụ như thế nào?
Tại sao vũ trụ đă và đang hiện hữu như ngày nay? Đó là hai câu hỏi thuộc lĩnh vực triết học chứ khoa học th́ chịu không thể trả lời được.
Thời đại ngày nay khoa học hiện đại. Họ đă đưa ra dự đoán là vũ trụ xuất hiện cách đây 14 tỷ năm. Như vậy trước đó vũ trụ là khoảng không hay sao?
Nếu đi từ không th́ tất nhiên là không thể có ǵ cả. V́ từ không th́ con người có ư thức cũng chả làm được ǵ và v́ từ không th́ không có vật chất nên không có chuyển động th́ tất nhiên cũng sẽ không mà thôi (đây là một chân lư hiển nhiên)
Vậy chúng ta phải bắt đầu từ (có)
Nếu đứng trên quan điểm vô thần duy vật th́ như một số nhà triết học đă cho khởi nguyên của vũ trụ là nước, là không khí, là lửa, là nguyên tử là những hạt bụi… nếu đặt giả thiết như thế th́ nước, không khí, lửa, nguyên tử các hạt bụi… đă tự nhiên mà có. Như thế th́ vũ trụ đă có trước vô cùng rồi chứ, đâu phải là 14 tỷ năm như các nhà khoa học bây giờ dự đoán nữa.
Nước, không khí, lửa, nguyên tử, các hạt bụi. Khoa học bây giờ đă rất hiểu các hiện tượng, các tính chất và cấu tạo chất của nó. V́ đó là những vật chất không có sự sống nên khoa học nghiên cứu biết được thành phần rất dễ. Ngoài nguồn gốc từ đâu mà có của nó ra th́ nó chẳng c̣n ǵ là bí mật khó hiểu nữa. Nhưng nếu đúng như vậy thật th́ các chất vô sinh đó có chuyển động để tạo thành các cây các loài động vật và cuối cùng là con người như chúng ta được không?
Chúng ta biết rằng cây khoai lang được trồng bởi dây khoai lang, củ khoai lang nếu vùi xuống đất th́ nó cũng sẽ tự nảy mầm tạo thành cây khoai lang và củ khoai lang. Nếu chúng ta cắt ra nhiều mảnh sau vùi xuống đất th́ nó cũng sẽ tự đâm chồi rồi tạo thành cây khoai lang. Nhưng hạt lạc nếu chúng ta bổ ra theo đường dọc chia đôi của nó rồi chắp lại rồivùi xuống đất nó sẽ bị huỷ và không nảy mầm được. Khi đă chia đôi hạt lạc th́ sau đó chả một nhà khoa học nào có thể làm cho hạt lạc đó nảy mầm trở lại được nữa v́ sự sống của nó đă chết.
Cũng là cây thân mềm đều có củ ở dưới đất thế mà sự sống, sức sống của nó thật là khác nhau và nếu có một ai đó nói “khoai từ lạc mà tiến hoá thành, hoặc lạc từ khoai mà tiến hoá thành” th́ sẽ có nhiều người không tán thành.
Người nông dân trồng lạc sau khi thu hoạch họ cất những củ lạc vào chum lúc này củ lạc không ăn uống thở ǵ cả thế mà một năm sau mới đưa ra trồng sự sống của lạc vẫn tồn tại. Nhưng nếu như đào lạc lên chúng ta bóc lấy hạt rồi chia đôi hạt lạc đó ra rồi chắp lại th́ hạt lạc chẳng bao giờ nảy mầm nữa. Mọi chất trong hạt lạc vẫn c̣n nguyên vẹn thế mà sự sống của hạt lạc đă mất và chắc chắn chả có nhà bác học nào có thể làm cho hạt lạc đó nảy mầm được nữa.
Một chiếc ô tô dùng lâu ngày sẽ trở thành cũ nát nhưng chiếc ô tô không có sự sống con người tân trang lại th́ nó sẽ lại tốt và đẹp như mới. C̣n sự sống của cây cối, động vật cũng như con người th́ sinh ra lớn lên rồi già đi và chết. Khoa học không thể làm thay đổi được quy luật tự nhiên đó.
Một con gà mái thường đẻ 10 - 15 quả có con đẻ trên 20 quả. Đẻ xong nó ấp rồi nở thành gà con. Nhưng nó ấp không đủ nhiệt độ, hoặc nhiệt độ cao quá th́ sự sống của các quả trứng cũng chết.
Một quả trứng khi đập ra chúng ta thấy có hai phần là ḷng đỏ và ḷng trắng. Thế mà quả trứng khi được ấp nó tự vận động có cái th́ thành mỏ, cái th́ thành lông, cái thành da, cái thành thịt, cái thành chân, cái thành tim cái thành phổi, cái thành mề, cái thành ruột, cái thành gan, cái thành mắt, cái thành mũi, cái thành máu, cái thành xương, cái thành móng chân và quả nào cũng như quả nào. Trứng gà ấp khoảng 20 ngày th́ nở, trứng vịt ấp khoảng 28 ngày th́ nở.
Nếu như một nhà giám đốc lănh đạo một công ty th́ phải điều hành quản lư vất vả lắm mới làm việc khoa học và có kết quả được. Nhưng cũng không thể chính xác được như các sự vận động bên trong của quả trứng.
Vậy chắc phải có một ông thánh nào ẩn vào trong quả trứng để sắp xếp chăng? Thật là không hiểu được và chúng ta chỉ biết quả trứng ấp th́ nở thành con gà con. C̣n thành phần các chất của nó th́ bây giờ khoa học đă thừa biết rồi.
Một vật sống một cơ thể sống vừa mới mất sự sống, các vật chất, các cấu tạo chất vẫn c̣n nguyên vẹn thế mà với điều kiện tự nhiên môi trường rất tốt với nhiều phương thuốc bổ và kích thích rất tốt. Với sự hiểu biết của con người về thành phần các chất cấu tạo của vật sống, cơ thể sống rất đầy đủ thế mà chẳng nhà khoa học nào làm cho nó sống trở lại được. Nếu làm được th́ chắc chắn con người sẽ làm cho con người trường sinh bất tử được.
Vậy th́ nước, không khí, lửa, nguyên tử các hạt bụi là các chất vô sinh vận động hỗn loạn không có ư thức làm sao mà tạo thành sự sống được. Nếu các chất đó tự vận động mà tạo thành th́ may ra tạo ra các vật chất có trong sinh vật sống, nhưng các chất đó cũng không thể có sự sống
Theo tôi th́ mọi sinh vật đều có thân h́nh là vật chất, mà vật chất th́ chất khí, chất á kim, chất kim loại, khoa học bây giờ đă biết cấu tạo thành phần chất vật sống khi phân tích ra đều là thành phần các vật chất vô sinh, nên loài người về nhận thức đă dễ lầm tưởng các vật chất, nước, không khí… đă tự vận động chuyển hoá và tiến hoá thành thực vật và động vật và cuối cùng là loài người chúng ta. Nếu đúng như vậy th́ vũ trụ này bắt đầu từ khí H2
Trong thực tế vật chất từ không mà có hoặc tự nhiên mà có th́ chẳng bao giờ có cả và sự sống luôn là, một bí mật mà con người có ư thức vẫn không hiểu và không làm ra được. Vậy vật chất vô ư thức th́ làm sao hiểu và làm ra được sự sống, để tạo thành các sinh vật sống được!
Hiện tại triết học có hai phái, phái duy vật và phái duy tâm
Phái duy vật cho vật chất có trước ư thức. C̣n phái duy tâm th́ cho ư thức có trước vật chất. Vậy th́ ai đúng đây?
Theo tôi th́ ư thức là có trước!
Chúng ta nh́n vào con người th́ chúng ta thấy: mọi vật dụng của con người đều phải có sự hiểu biết trước của con người. Sau đó con người mới dùng các vật chất có sẵn trong thiên nhiên rồi biến chế thành, các vật dụng đó trước chưa có. Nhưng nhờ sự t́m ṭi hiểu biết trước của một hoặc một nhóm người rồi sau đó mới chế tạo thành. C̣n nếu các vật dụng đó đă có trước th́ chúng ta chẳng cần phải học hành, t́m hiểu làm ǵ cho mệt óc và sự thật là không có như vậy.
Một đứa trẻ sinh ra lớn lên nó thấy chiếc Radio tự nhiên nó có khái niệm về chiếc Radio nhưng nó là người sinh sau Radio nên nó được thấy chiếc Radio. Vậy lúc này th́ vật chất đă có trước đă giúp nó nhận biết được chiếc radio. Nhưng xét về chiếc radio đầu tiên th́ ư thức về chiếc radio vẫn có trước radio.
Như vậy ư thức có trước vật chất là đúng. Một đứa trẻ khi nh́n vào một vật, nếu nó để tâm chú ư th́ trực giác cho nó thấy và nhận biết vật đó là thuộc bản năng bẩm sinh của con người có từ muôn thuở rồi.
Trong cuộc đời chúng ta khi làm việc ǵ đều phải có mục đích, ư thức trước mới làm việc và làm việc mới thành công được. C̣n nếu chúng ta làm việc mà không có mục đích hay ư thức trước th́ may chi những kẻ điên rồ mới làm như vây.
Như thế mọi giả thiết về vật chất có trước ư thức có sau đều là vô lư. Vậy vũ trụ từ đâu mà có và v́ sao đă và đang hiện hữu như ngày nay?
Chúng ta biết rằng nhà bác học vĩ đại Anhxittanh- ngài đầu tiên theo đạo tin lành. Sau khi t́m ra nguyên tử, ngài đă lầm tưởng rằng “khoa học có thể giải quyết được mọi thắc mắc của trí tuệ”, ngài đă bỏ đạo. Nhưng về già ngài đă suy nghĩ lại, ngài đă trở lại đạo. Sau đó ngài đă xây dựng nên học thuyết “tương đối” bất hủ như vậy là ngài đă tin vào Chúa Giêsu. Vậy bây giờ ư thức chúng ta thử đi vào vũ trụ xem sao?
Nếu một đêm đẹp trời chỉ có mây xanh và các hành tinh, chúng ta nh́n lên bầu trời, thử đếm các tinh tú. Ngày nay nhờ kính viễn vọng, các nhà khoa học đă cho chúng ta biết rằng chúng ta có thể nh́n thấy 2000 triệu ngôi sao. Đó là một con số nhỏ mà mắt chúng ta có thể nh́n thấy được. Nguyên trong giải Ngân Hà nhỏ bé người ta cũng đă tính được 50 tỷ định tinh.
Vũ trụ không chỉ là một giải Ngân Hà mà c̣n hàng tỷ Ngân Hà khác nữa. Thái dương hệ chúng ta trong đó có mặt trời và các hành tinh khác chỉ là như hạt cát trong vũ trụ mà thôi. Và trong cái hạt cát nhỏ bé ấy trái đất của chúng ta lại nhỏ hơn mặt trời 1. 300. 000 lần. Quả thật vũ trụ này mênh mông đến độ làm chúng ta chóng mặt
Trên đây là vũ trụ không gian bao la vậy vũ trụ của một nguyên tử nhỏ bé mắt thường chúng ta không thấy được th́ sao?
Mỗi nguyên tử có một thái dương trung tâm như mặt trời. Lượn chung quanh mặt trời ấy là chi chít những âm và dương điện tử. Có một số âm điện tử lượn với tốc độ 297000 km/giây.
Như vậy các vật chất vô sinh đại vũ trụ, tiểu vũ trụ (nguyên tử) thế giới nào cũng làm cho chúng ta ngạc nhiên ngây ngất đến chóng mặt. Thế giới vật chất vô sinh đă như vậy th́ thế giới sự sống phức tạp không thể t́m hiểu và làm ra được lại càng làm cho chúng ta chóng mặt nhức đầu ngạc nhiên hơn gấp nhiều lần phải không?
Trái đất của chúng ta hiện đang quay với tốc độ 1600km/giờ ở đường xích đạo. Nhưng nó quay chậm đi 10 lần th́ sẽ có những ngày, những đêm dài gấp 10 lần nếu như thế th́ sẽ có một số cây cối, sinh vật sẽ chết. Nếu mặt trăng tăng gần lại trái đất 80. 000km th́ mỗi ngày nước sẽ bao phủ trái đất hai lần. Nếu vỏ trái đất dày thêm 3 mét th́ không c̣n chút dưỡng khí nào để chúng ta thở nữa.
Vậy tại sao có sự sắp đặt kỳ lạ ấy ở trong vũ trụ?
Tại sao có những định luật, quy luật bắt buộc vũ trụ phải tuân theo. Nhưng câu hỏiđó th́ khoa học, trí tuệ con người chịu không trả lời được.
Nhà bác học Niutơn khi nh́n ngắm cảnh hùng vĩ của vũ trụ ngài đă thốt lên “Tôi nh́n thấy Thiên chúa đi qua đầu kính viễn vơng của tôi”.
Ngày nay các nhà khoa học đă t́m thấy những con vi sinh nhỏ đến nỗi nó chui qua được cái bát ăn cơm của chúng ta và một số nhà khoa học đă đưa ra giả thiết nếu có một sự đột biến giữa sinh vật này để tiến hoá giữa sinh vật khác th́ quá tŕnh đó kéo dài ít nhất là 10 17 năm (1 tỷ tỷ năm) như vậy trong vũ trụ có hàng chục triệu loại thực vật, có hàng chục triệu loại sinh vật. V́ vậy nếu có sự tiến hoá thật th́ quá tŕnh đó nếu chúng ta viết con số th́ chắc chắn cả đời người viết cũng không hết được. Chứ nó không phải là 14 tỷ năm như các nhà khoa học đă dự đoán.
Nếu có sự tiến hoá thật như các nhà duy vật đă kết luận th́ giữa con vi sinh nhỏ chui qua được cái bát kia và con cá voi nặng hàng chục tấn ở ngoài biển khơi th́ con nào có trước? Con vi sinh có cấu tạo đơn giản hơn chắc là nó có trước con cá voi. Con vi sinh nó không tự sinh ra nó được, cuộc sống của nó không thoát khỏi quy luật sống của nó đă được định sẵn vậy th́ làm sao mà nó tiến hoá thành con cá voi nặng hơn ḿnh hàng chục tỷ lần được.
Vậy có sự tiến hoá không?
Ở trong vũ trụ gồm có vật chất vô sinh, các loại thực vật, các loại động vật và cuối cùng là con người. Nhưng các vật chất vô sinh không có sự tiến hoá. Nó vận động, chuyển động nhưng nó không có sự sống chết; nó có thể từ các đơn chất rồi kết hợp lại thành các hợp chất, hoặc từ các hợp chất bị phân hoá thành các đơn chất mà thôi. Tất cả quá tŕnh chuyển hoá đó hoàn toàn phụ thuộc vào môi trường xung quanh nó. Tất nhiên sự cấu tạo, sự kết hợp giữa các chất có ảnh hưởng đến tính chất như độ cứng, độ dẻo hoặc màu sắc, mùi vị…. của các vật chất vô sinh.
Hôm nay chúng ta dùng xi măng, sỏi, cát, nước chúng ta đổ một cái cống có đường kính 0, 5 m. Ngày mai chúng ta cũng dùng vật liệu trên chúng ta đổ cái cống khác có đường kính 1 mét. Chúng ta không thể gọi đó là sự tiến hoá được v́ đó là các vật dụng nó to hoặc nhỏ, dài hoặc ngắn luôn luôn phụ thuộc vào ư muốn của con người mà thôi.
Vậy cây cối, loài vật th́ sao?
Một hạt giống khi gieo xuống đất sự sống chết của nó vẫn phụ thuộc vào môi trường xung quanh. Môi trường tốt th́ hạt giống tự nảy mầm và phát triển, đất màu mỡ ánh sáng đầy đủ, độ ẩm tốt, nhiệt độ thích hợp th́ tất nhiên cây sẽ tốt và quả sẽ tốt. Nếu môi trường tốt th́ hạt giống con sẽ to hơn, béo hơn hạt giống mẹ và tất nhiên nó sẽ có mức sống mạnh hơn. Nếu cứ tiếp tục trong môi trường tự nhiên tốt th́ cháu chắt của hạt giống đó sẽ nẩy ra những cây có sức sống mạnh hơn, có nhiều quả hơn, có thể tuổi thọ cao hơn ở hạt giống đầu tiên.
Động vật cũng vậy môi trường luôn ảnh hưởng đến sức khoẻ sự sinh sản, sự lớn nhanh hay chậm và tuổi thọ của các loại động vật.
Chúng ta biết rằng dưới thời cộng sản của Mao Trạch Đông tuổi thọ trung b́nh của dân Trung Quốc là 35 tuổi. Nay nhờ Đặng Tiểu B́nh đi theo kinh tế tư bản, tuổi thọ trong b́nh của dân Trung quốc naylà 71, 5 tuổi (cao hơn gấp đôi) và nước Nhật tuổi thọ trung b́nh của người Nhật là 87 tuổi.
Như vậy điều kiện cuộc sống, môi trường cuộc sống luôn ảnh hưởng đến sự tiến hoá của mọi sinh vạt sống cũng như con người chúng ta. Con người sống trong điều kiện tốt th́ sức khoẻ phát triển tốt, trí tuệ phát triển tốt, đạo đức phát triển tốt và có tuổi thọ cao. Sự tiến hoá của sự sống là như vậy chứ không thể từ thực vật rồi tiến hoá thành động vật và từ động vật tiến hoá thành con người được.
Nếu một người thanh niên đang khoẻ mạnh mà phải ở trong điều kiện khổ sở cơm không đủ ăn, áo quần không đủ mặc, không có môi trường không khí trong lành th́ cơ thể sẽ bị suy yếu và tất nhiên như thế là bị thoái hoá và sẽ bị chết sớm mà thôi.
Ngày nay khoa học phát triển con người có thể dùng các chất kích thích để các sinh vật chóng lớn hơn hoặc sinh sản nhiều hơn, hoặc lai giống hoặc lai tạo giữa các giống cùng loại với nhau. Nhưng khoa học cũng không thể làm cho các sinh vật thay đổi được các quy luật tự nhiên đă có từ muôn đời của chúng.
C̣n nhân bản vô tính th́ các tế bào, các noăn bào vẫn đang là vật chất đang có sự sống. V́ vậy không có ǵ phải nói cả. Nhưng con vật nhân bản vô tính tất nhiên nếu được nuôi trong môi trường với con vật được thụ tinh tự nhiên th́ con vật nhân bản vô tính sẽ yếu hơn và có sức đề kháng kém hơn, như vậy đó là sự thoái hoá. Loài người không thể từ các tế bào, noăn bào đă chết mà có thể nhân bản hoặc làm cho nó sống và phát triển được.
Một tế bào thực vật đang có sự sống th́ chúng ta cũng không thể nhân bản cho động vật được. Hoặc ngược lại một tế bào động vật đang có sự sống chúng ta cúng không thể lai ghép được cho thực vật. Vậy th́ các tế bào, noăn bào đă mất sự sống th́ khoa học con người bó tay.
Bây giờ chúng ta đi vào thế giới nhận thức của chúng ta. Chúng ta biết rằng các hướng (đông, tây, năm, bắc) các kinh độ vĩ độ chia quả đất ra từng phần là không có trong thực tế. Nhưng tư duy chúng ta cần quy định và quy ước như vậy th́ mới thấy được phương hướng mới dễ xác nhận từng vùng trên trái đất. Hoặc khi chúng ta đặt những khái niệm to th́ phải có khái niệm đối lập là nhỏ, đẹp th́ phải có đối lập là xấu, hay th́ phải có đối lập là dở, cao th́ có đối lập là thấp, thông minh th́ phải có đối lập là ngu dốt, nóng th́ phải có đối lập là lạnh… nếu không có khái niệm đối lập th́ nhận thức của chúng ta không bao giờ chính xác được và không bao giờ thấy được ǵ cả.
Những người vô thần cho vật chất có trước ư thức. Vậy những khái niệm, những phương pháp những đạo hàm lôgarit của toán học đều không có trong vật chất và không phải là vật chất vậy th́ làm sao tư duy chúng ta t́m ra được.
Chúng ta biết rằng vận tốc của ánh sáng là nhanh nhất, nhưng nó cũng không thể nhanh bằng ư thức chúng ta, lời nói chúng ta được. Chỉ một câu nói, hoặc một ư tưởng là tư tưởng của chúng ta, nhận thức của chúng ta đă có và đến bất kỳ chỗ nào trong vũ trụ bao la này rồi. Dù thân xác ta vẫn ở một chỗ nhưng nhận thức của ta đă ở chỗ mà ta muốn vậy. Ví dụ hôm qua tôi đi đến rạp Dân chủ ở Hà Nội tôi vào rạp tôi thấy có quảng cáo 2h ngày hôm nay rạp có chiếu bộ phim “A” chẳng hạn. Hôm nay tôi đang ở Sài G̣n, tôi nh́n đồng hồ là 2h15’ tôi nói với mọi người rằng “Hiện nay rạp Dân Chủ ở Hà Nội đang chiếu phim A” vậy thân xác tôi đây mà ư thức tôi đang nghĩ về rạp Dân Chủ và biết rạp Dân Chủ đang chiếu phim và sự thực là đang như vậy. Một nhà nghiên cứu thiên văn học th́ thân xác họ ở trên trái đất này nhưng ư thức của họ luôn nằm ở các ngôi sao, các hành tinh, chỉ trừ lúc ở nhà lúc chơi lúc nghỉ ngơi mà thôi.
Trở về với quy ước chúng ta biết rằng bàn cờ vua, bàn cờ tướng và các quân cờ chỉ là tṛ chơi của trí tuệ mà chúng ta đă quy ước các quân xe mă pháo… đi như thế nào thế nào là bị cản và bàn cờ có bao nhiêu ô. Dù tṛ chơi thế mà đă làm cho nhiều người thích và nghiện. Hoặc đá bóng, bóng chuyền, bóng bàn chúng ta cũng quy định chiều dài, chiều rộng của sân, bàn, độ cao, rộng của lưới và như thế nào th́ phạm luật. Tất cả đó đềulà quy ước cả và nếu không có quy ước th́ tṛ chơi chả ai biết thế nào là đúng, thế nào là sai được, trên đây chỉ là các tṛ chơi.
Xă hội loài người cũngvậy cần phải có những quy ước th́ con người nới biết được đâu là phải, đâu là trái được và sự thật luật pháp là một thứ quy ước của xă hội loài người. Nếu không có luật pháp th́ xă hội loài người sẽ điên loạn và chẳng biết như thế nào cho đúng lẽ phải. Chính nhờ quy ước loài người mới đảm bảo được tự do b́nh đẳng và công bằng. Vậy quy ước là rất quan trọng đối với đời người chúng ta. Nhưng đă là quy ước th́ nó cũng rất dễ bị thay đổi. Quy ước không phải là quy luật của tự nhiên. Quy ước là sản phẩm của lư trí làm ra để đưa xă hội phát triển đúng hướng mà thôi.
Vậy các vấn đề quan hệ khác của loài người th́ sao?
Chúng ta biết tiền là một tờ giấy được quy ước, công trái. Séc, các văn bản hợp đồng… đều là một h́nh thức quy ước cả. Ngoài những quy ước bằng giấy trắng mực đen của con người c̣n có quy ước bằng lời nói với nhau. Vậy làm thế nào để quy ước được thực hiện. Đó là con người sống với nhau phải có chữ tín nếu không có chữ tín th́ mọi quy ước đều vô giá trị. Chính quy ước đă thúc đẩy xă hội phát triển buộc con người sống với nhau phải thật thà, nếu không th́ sẽ không tồn tại được hoặc không phát triển ổn định thịnh vượng được.
Theo tôi cuốn kinh dịch “Thái cực sinh âm dương, âm dương sinh tứ tượng.. “. hoặc cuốn lấy lá số 12 con giáp đều là những quy ước đặt ra mà thôi chứ nó không phải là cuốn triết học, cuốn sách nói về quy luật tự nhiên. Nhưng có một điều lạ là người ta học sách đó nếu người thông minh có trực giác mạnh th́ người ta bói, lấy và đoán lá số rất đúng.
Khi ta nh́n vào một người ta có thể biết được người đó là khoẻ mạnh, thông minh hoặc ốm yếu đần độn v́ màu da, sắc mặt h́nh dạng là thực trạng của thể chất người đó. Điều đó là khoa học không có ǵ lạ. Nhưng đời người các sự vật của quá khứ, con người của quá khứ hoặc diễn tiến của tương lai luôn là điều bí mật thế mà họ đoán đúng mới giỏi. Phải chăng có một vị siêu h́nh họ thờ đă cho họ biết hay sao? Ngoài bói kinh dịch người Trung quốc c̣n có nhiều cách bói khác nữa và có người bói rất chính xác. Phải chăng những quy ước đó về ngày giờ tháng năm đă ứng với đời người của chúng ta thật. Dù sao đó vẫn là những sự việc có thật phải chăng đó là một bí mật của tạo hoá mà con người t́m ra nhưng không giải thích được?
Như vậy quy ước cũng là một dạng của nhận thức đồng thời là đạo đức nữa. Nhưng đây là nhận thức không có trong sinh vật sống và vật chất mà chỉ loài người đặt ra để quan hệ giữa con người với con người được thực hành tốt hơn mà thôi.
Chúng ta biết rằng nhận thức của con người là vô cùng và đến từ muôn ngả khác nhau và ở đời thường một vấn đề đưa ra th́ có người thừa nhận, có người phản đối, có người trung gian. Bởi vậy nhận thức luôn là chủ quan của mỗi cá nhân mà thôi. Vậy nhận thức của loài người đến từ những ngả nào?
1- Nhận thức ở trường. Đây là nhận thức từ sách vở và sự truyền dạy mà có. Trong đó các nhận thức khoa học là chính xác nhất. V́ nó đă được thực tế khảo nghiệm, nhưng khoa học chưa phải là chân lư tuyệt đối v́ vậy nhận thức đó cũng là tương đối mà thôi
2. Nhận thức qua h́nh ảnh và được nghe các sự việc, các sự kiện ở trên ti vi chẳng hạn.
3. Nhận thức qua lời nói, chẳng hạn có một sự việc đang diễn ra ở Hà nội, người ở Hà nội về nói cho chúng ta biết chẳng hạn hoặc có ai ở Hà nội điện cho chúng ta biết
4. Nhận thức từ uy tín: nghĩa là người đó rất nổi tiếng, rất có uy tín trong xă hội thường nói cái ǵ ta cũng tin
5. Nhận thức về các chính sách đường lối của chính quyền
6. Nhận thức về sự việc, sự kiện qua nhận xét phân tích.
7. Nhận thức do ḷng tin.
8. Có một số người c̣n biết đựoc sự việc tốt hay xấu, lành hay dữ qua linh cảm của ḿnh hoặc kinh nghiệm.
9. Cuối cùng là nhận thức cảm giác.
Chúng ta biết rằng đă có hoài nghi thuyết, thuyết bất khả thi hoặc của Hêghen
“đinh đề, phản đề, hợp đề” và nhiều ư kiến về nhận thức khác nữa.
Vậy bây giờ chúng ta phân tích xem như thế nào?
Một đứa trẻ mới sinh ra ai bế nó cũng được. Nhưng sau khoảng 6 tháng chỉ có bố mẹ, ông bà và những người thưuờng ở gần nó bế được nó mà thôi. C̣n những người khác th́ nó sẽ không cho và sẽ khóc.
Như vậy lúc đầu nó chưa có nhận thức và chưa biết ǵ cả. Nhưng đến độ 6 tháng tuổi th́ nó đă có nhận thức đă biết được ai là bố mẹ và ai là người thân nhưng chỉ nhận biết được con người mà thôi, chứ nó chưa biết được chiều cao, h́nh dạng của bố mẹ và người thân là như thế nào và sự thật nó chưa có những khái niệm đó.
Vậy khi chúng ta (chủ thể) chúng ta nh́n vào sự vật (khách thể) th́ nhận thức của chúng ta sẽ như thế nào?
Chúng ta biết rằng sự vật tồn tại và vận động nằm ngoài ư muốn và ư thức con người và chúng ta không thể thay đổi được quy luật tự nhiên đă sẵn có của nó. Khi chúng ta nh́n vào một cây cổ thụ đó rồi chúng ta luôn nhận biết được cây cổ thụ mỗi khi nh́n thấy nó. Sự thật mắt của chúng ta chẳng khác ǵ ống kính của máy chụp ảnh. Nhưng cái ảnh không phải là cây cổ thụ (khách thể) máy ảnh in được ảnh. C̣n mắt ta th́ không in và giữ được ảnh cây cổ thụ. Vậy thực tế nhận thức về cây cổ thụ của chúng ta chỉ là một h́nh ảnh chủ quan mà thôi.
Nếu đúng như Mác- Lênin nói th́ cái cây cổ thụ đó phải nằm gọn trong óc chúng ta. Nhưng óc chúng ta th́ quá nhỏ làm sao mà chứa được cây cổ thụ. Thực tế đó là một h́nh ảnh trừu tượng tương đối mà thôi. Nếu chúng ta muốn biết nhiều hơn về cây cổ thụ đó th́ chúng ta phải dùng phương pháp như đo và đếm chẳng hạn. C̣n nếu biết thành phần chất gỗ th́ phải có phân tích của các nhà khoa học. Tất nhiên sự nhận ra khách thể cũng là một sự biết.
Thời đại văn minh khoa học ngày nay th́ nhận thức của cảm giác cũng rất cần thiết nhưng quan trọng hơn là nhận thức từ nhà trường và nhận thức từ ḷng tin. Nhưng đă là con người có nhận thức có suy nghĩ phán đoán th́ mọi nhận thức bao giờ cũng qua các bước khái quát phân tích, tổng hợp, phán đoán và loại trừ th́ mới tiến gần đến chân lư được. Vậy theo tôi vũ trụ này là do một đấng phi vật chất siêu nhiên có trước vũ trụ ở trên vũ trụ. Hiểu biết vũ trụ có mục đích đă tạo nên vũ trụ và con người chúng ta không thấy và hiểu được đấng siêu nhiên đó. Nếu như ngài không muốn cho chúng ta biết hoặc thấy.
Con người đầu đội trời, chân đạp đất và con người luôn nh́n lên trời cao. Đây có lẽ là h́nh ảnh đúng đắn nhất về con người. Sống giữa thế gian nhưng không thuộc về thế gian, con người mang một thân xác có sinh tử yếu đuối ràng buộc chúng ta vào thế giới vật chất. Nhưng con người vượt lên vũ trụ cao hơn vũ trụ là có nhận thức, có linh hồn. Chính v́ vậy mà con người luôn vươn cao, luôn khao khát chân lư, công b́nh hạnh phúc và luôn mong những điều tốt đẹp. Có linh hồn con người khi thân xác trở về với vật chất vô sinh. Con người linh hồn được trở về với đấng tạo hoá và không phải nằm trong sự ràng buộc của vật chất nữa. Nhưng vấn đề đấng tạo hoá như thế nào là thuộc về tôn giáo chứ không phải là triết học nữa, nên tôi không bàn trong cuốn sách này.
Chương II
Con người và đạo đức con người
Con người có hai phần đó là thể xác. Thể xác được sinh ra luôn giới hạn và chỉ tồn tại trên dưới 100 năm mà thôi. Sau lại trở về cát bụi. Phần thứ hai là nhận thức. Bây giờ chúng ta phân tích lư trí, niềm tin, tham vọng, dục vọng của con người đă đưa nhân loại từ xa xưa đến khoa học văn minh ngày nay tiến lên như thế nào?
Chúng ta biết rằng trên thế giới có hàng chục tôn giáo khác nhau. Các tôn giáo lớn như đạo Công giáo, đạo hồi, đạo phật, đạo tin lành, đạo chính thống, đạo hin đu, đạo cao đài, đạo hoà hảo, đạo gio thái… ngoài những tôn giáo trên con người có nơi c̣n thờ các thần, các thánh, các đền. Có nơi người ta c̣n thờ ngôi mộ ăn mày chết bên vệ đường nữa. Trên đây là những tôn giáo thuộc tín ngưỡng và thờ những linh hồn con người đă khuất là thuộc mê tín của loài người chúng ta.
Về triết học chúng ta biết từ Châu âu, Châu á, Châu mỹ, Châu phi th́ từ xa xưa tới nay đă có hàng trăm học thuyết khác nhau đă tồn tại ở trên thế giới này. Và tất nhiên tôn giáo nào, học thuyết nào hiện vẫn đang có người tôn thờ và sùng bái. Nếu chúng ta phân tích các tôn giáo, các học thuyết th́ chúng ta thấy giữa các tôn giáo, giữa các học thuyết luôn có phần trái ngược nhau, không thể thống nhất với nhau được. Nhưng tôn giáo và mê tín là thuộc về niềm tin. C̣n học thuyết là của lư trí phân tích.
Vậy làm sao loài người luôn có những niềm tin những nhận thức khác nhau như vậy?
Con người sinh ra không ai có quyền được chọn cha mẹ, dân tộc. Chính v́ vậy mà một đời người th́ đạo đức, t́nh cảm, tính cách, niềm tin, nhận thức luôn ảnh hưởng từ cha mẹ, từ phong tục tập quán của vùng đó. Cùng trong một làng, cha mẹ theo đạo công giáo th́ con theo đạo công giáo, cha mẹ theo đạo phật th́ con theo đạo phật giáo. Cha mẹ thờ tổ tiên ông bà và đi cúng đền th́ con thường cũng làm như vậy. Cuộc đời có mấy ai nghiên cứu triết học, nghiên cứu các tôn giáo để t́m ra chân lư đích thực đâu. Nhưng nếu có t́m hiểu th́ với sự hiểu biết hạn hẹp và một đời người ngắn ngủi để hiểu được một tôn giáo, một học thuyết cho tinh tường cũng là rất khó vậy. Bởi vậy con người thường chỉ sống theo những phong tục tập quán của ông cha ḿnh trước đă theo mà thôi. Nhưng nếu bây giờ có một ông tiến sỹ thần học, tiến sỹ triết học làm giám mục và một ông tiến sỹ triết học, tiến sỹ phật học đang làm hoà thượng. Nếu ông giám mục bảo ông hoà thượng bỏ đạo phật để theo đạo công giáo. Hoặc ông hoà thượng bảo ông giám mục bỏ đạo công giáo để đi theo đạo phật th́ chẳng ông nào đi theo ông nào cả. Nhưng chân lư th́ chỉ có một chứ không thể là hai được. Thế mà hai ông tiến sĩ có hai “chân lư” khác nhau. Và sự thực trừ khoa học ra là đă được thực tế khảo nghiệm, c̣n nữa đều là chủ quan của từng cá nhân mà thôi.
Thực tế khoa học chỉ giúp con người cải thiện được điều kiện sống, mức sống mà thôi, c̣n về phong tục niềm tin th́ khoa học chịu không can giữ được.
Hai ông tiến sĩ học hành cả đời c̣n như vậy. Vậy th́ dân thường chắc c̣n khó để thống nhất được phong tục, tập quán và niềm tin hơn của hai vị giáo chủ trên.
Nhưng đời người chỉ sống một lần, khi chúng ta xuống thuyền, con thuyền đă quyết định cả cuộc đời và tương lai chúng ta rồi.
Chúng ta biết rằng mọi tôn giáo đều mong con người sau khi chết được siêu thoát. Mọi học thuyết đều lư luận mong t́m ra chân lư để loài người nhận thức cho đúng về vũ trụ về nhân sinh. Mọi ông vua, mọi nhà chính trị đều mong đất nước ḿnh, dân tộc ḿnh thịnh vượng để cho mọi người được hạnh phúc, sung sướng. Cái mục đích, cái mong muốn của loài người luôn tốt đẹp. Nhưng nh́n lại lịch sử loài người, những tội ác của con người gây ra cho con người thật là khủng khiếp.
Tần Thuỷ Hoàng giết oan hơn 20 vạn người Trung quốc. Hít le thiêu sống 6 triệu người Do thái, vua Tự Đức giết oan 31 vạn người công giáo. Mao Trạch Đông giết oan 50 triệu người Trung quốc. Stalin giết oan 20 triệu người Liên xô. Khơme đỏ giết oan 2 triệu người Campuchia. Hồ Chí Minh thời cải cách giết oan 9 vạn người Việt nam. Và hiện nay ở thời đại văn minh khoa học thế mà c̣n nhiều kẻ khủng bố liều ḿnh để đi giết nhiều người vô tội khác. Những người liều ḿnh đi khủng bố cái “thiện” của họ là họ thấy chủ quan của họ là đúng, là thiện, họ là những anh hùng thật và có lư tưởng. Hay những kẻ độc tài nắm quyền đang mưu giết những người thân cận, những người đối lập để mong giữ đựơc quyền hành.
V́ sao loài người lại tàn ác như vậy?
Trong cuốn “Tư tưởng Phương đông và những điểm nh́n tham chiếu” của cụ Cao Xuân Huy do giáo sư Nguyễn Huệ Chi in có đoạn viết “Trung tâm chính luận của nhà nho là con người thiện hay ác” thế mà đă hơn 2000 năm chưa có ai giải thích thoả đáng được.
Vậy bây giờ chúng ta phân tích xem sao?
Khổng Tử, Mạnh Tử “nhân chi sơ tính bản thiện”
Tuân Tử “nhân chi sơ tính bản ác”
Mác- Lênin “nhân chi sơ vô thiện vô ác”
Trinh Hạo, Trinh Di với thuyết “lư, khí” viết “tĩnh tức là lư là chí thiện không có tính ác. “khí vừa thiện vừa ác”. Vậy như thế nào là đúng?
Nếu “nhân chi sơ tính bản ác” th́ con người luôn thích và làm việc ác, chứ chả ai thích làm điều thiện cả và chả ai có t́nh yêu thương và quư lẽ công bằng cả.
Nếu “nhân chi sơ vô thiện vô ác” th́ loài người không thể phân biệt được sự thiện sự ác và không bao giờ t́m ra lẽ phải là công bằng cả.
Nếu “con người cả thiện cả ác” th́ cái thiện và cái ác luôn mâu thuẫn xung khắc lẫn nhau. Bởi vậy con người không thể sống được và con người cũng không thể phân biệt đâu là thiện đâu là ác.
Vậy nhân chi sơ tính bản thiện là đúng!
Thế th́ v́ sao mà loài người lại ác như vậy? Cha mẹ th́ ai chả yêu quư và thương con thế mà đôi khi vẫn c̣n cầm roi đánh con. Sự đánh là ác, nhưng v́ mục đích muốn con nên người biết vâng lời cha mẹ v́ vậy đă đánh con. Như vậy cái ác từ mục đích thiện mà ra vậy.
Những người như Lênin, Mao Trạch Đông, Stalin, Hồ Chí Minh đều là những người yêu nước. Nhưng v́ họ đứng trên quan điểm đấu tranh giai cấp họ chẳng hiểu ǵ về chính trị, về con người về kinh tế nên họ đă giết nhiều người như vậy. Họ làm những việc tàn ác nhưng họ tưởng là họ đang làm v́ nhân loại, v́ đất nước v́ dân tộc của ḿnh. Như vậy nhận thức sai lầm của họ đă đưa họ thành những kẻ tàn ác, bất nhân mà mục đích của họ th́ thật là thiên vậy.
Những kẻ trả thù giết người là v́ đ̣i hỏi lẽ công bằng. Như vậy cái ác là v́ mục đích thiện mà xảy ra. Tất cả các việc trộm cướp lừa đảo đều là do “cái thiện” cho gia đ́nh hoặc do bản thân ḿnh nên đă xảy ra cái ác. Như vậy tội ác của con người đến từ rất nhiều nguyên nhân, lư do khác nhau. Nhưng con người th́ cái ác chỉ xẩy ra nhất thời. Chứ b́nh thường th́ ai cũng thiện cả. Ḷng người cái thiện như cái chén nước đầy chỉ cần thêm một giọt th́ sẽ tràn ly th́ con người sẽ trở thành chí thiện, nhưng chén nước vơi đi th́ sẽ xẩy ra cái ác. Cái thiện và cái ác chỉ cách nhau trong gang tấc, trong chốc lát mà thôi.
Bây giờ chúng ta lại quay về các tôn giáo, các học thuyết. Tất cả các tôn giáo đều xây dựng niềm tin và đạo đức cho con người và luôn mong con người sống đạo đức, sống có t́nh yêu thương, thật thà giữa con người với con người. Như đạo Công giáo th́ có 10 điều răn, Đạo Phật th́ từ bi, c̣n Khổng, Mạnh th́ lấy nhân nghĩa làm gốc. Hay như học thuyết Mác- lê Nin cho đấu tranh giai cấp là động lực thúc đẩy phát triển xă hội. Mục đích ḥng xây dựng một xă hội không có giai cấp và con người sống với nhau trên t́nh yêu thương giai cấp. Hay Xô crát xây dựng con người trên “cái thiện phổ biến”.
Như vậy th́ loài người luôn mong con người nhân ái có t́nh yêu thương, thật thà trong mối quan hệ giữa người với người.
Vậy như thế nào mới là con người?
Con người có tôn giáo là con người có niềm tin. Nhưng con người không có tôn giáo th́ đă là người ai cũng cần có t́nh yêu thương con người, thật thà tôn trọng sự thật, tôn trọng lẽ công bằng. Đó là hai đức tính tự nhiên cần thiết th́ mới thành người được.
Chúng ta thường nói “Đức và Tài” nhưng theo tôi đạo đức quan trọng hơn cả tài. Một người có đức đồng thời có tài th́ cuộc đời họ sung sướng nhưng họ cũng giúp cho xă hội rất nhiều. Một người có đức mà không có tài th́ chả bao giờ lừa dối làm hại ai. C̣n có tài mà không có đức th́ cái tài đó chỉ phá hoại xă hội, loài người mà thôi.
Chúng ta biết rằng Lăo tử, Trang Tử là hai nhà đạo sỹ chủ trương thuyết Vô Vi “Con người sống và làm việc theo lẽ tự nhiên”. Họ ghét phái nho gia đă đặt ra điều nhân nghĩa. Lăo Trang không ghét nhân nghĩa mà ghét cái danh của nó. V́ ở cơi đời tương đối này nếu ta nêu lên một cái danh th́ sẽ có tai hoạ đi theo. Ta nêu cái danh “nhân nghĩa” tức là sẽ có kẻ làm nhân làm nghĩa và cũng có kẻ giả nhân giả nghĩa rồi có dạng bất nhân, bất nghĩa. Cái danh đă gây ra tai họa từ nó “vả chăng chả nói ǵ hạng giả hạng bất cho đến hạng thật nhân nghĩa. Đă nêu ra cái danh nhân nghĩa tất nhiên họ mượn nhân nghĩa để lấy làm danh, làm thế làm công nhưng rồi họ vẫn không quên được cái ḿnh.
Ấy cái chính là ḿnh tư tâm nhớ có ḿnh ấy để mượn cái danh để tranh giành, giả dối lừa mọi người mà thôi.
Cuối cùng Lăo Trang đă có một ảo tưởng về xă hội thật đẹp giống như chủ nghĩa cộng sản của Mác -Lênin vậy. Kẻ hiểu đạo và cơi đời thật ấy là cơi đời thuần phác. Trong cơi đời ấy “biết làm mà không biết chứa, th́ ơn mà chẳng tưởng báo ơn”. Ai ai cũng quên ḿnh quên người, ai ai cũng thuận theo năng lực mà làm việc ở đời. Không trọng hiền không kén tài. Bởi những việc họ làm th́ ai ai cũng là hiền tài cả. Như vậy th́ ai ai cũng có thể “Cầu ăn ở đất, cầu vui ở trời” mà “đều vui, đều đủ” “thiên hạ đều bằng mà không có chiến tranh”. Gây được cuộc đời như thế thật là “ơn kịp trăm họ, lợi tới muôn đời”, “những việc người ấy chẳng lấy làm công, chẳng lấy làm danh” v́ vốn đă không nhớ đến ḿnh.
Nếu loài người được như thế hoặc như chủ nghĩa cộng sản của Mác -Lênin th́ nhân loại hoà b́nh thịnh vượng hạnh phúc quá! Nhưng đó là những giấc mơ của những kẻ không hiểu ǵ về con người cả.
Con người là ích kỷ chả ai cho không ai bao giờ. Nếu cho th́ v́ hoàn cảnh hoặc v́ mối liên hệ nào đó. Nhưng nếu mà như vậy th́ xă hội sẽ không phát triển được v́ sẽ sinh ra tính ỷ lại, lười nhác mà thôi.
Lịch sử luôn ca ngợi những ông vua hiền đức nhưng lịch sử cũng luôn nguyền rủa những vị vua bất nhân tàn ác và lịch sử luôn công bằng với mọi thời đại.
Như vậy những người nhân nghĩa thật thà mới là con người thật sự. C̣n những kẻ dối trá giết người cướp của đều là con thú h́nh người mà thôi dù cho họ ở cương vị nào trong xă hội.
Bây giờ chúng ta đi vào trí và tâm xem thế nào?
Như ta đă nói ở trên, ở đời th́ khoa học cơ khí là chính xác nhất, thứ hai là bản năng thú vật. Sau đó mới đến lư trí chúng ta.
Lư trí muốn chính xác th́ đều phải qua các bước là khái quát, phân tích, loại trừ, tổng hợp và phán đoán. Như thế là nhận thức của chúng ta luôn tuỳ thuộc vào sự thông minh, kinh nghiệm và sự phân tích tường tận về khách thể. Bởi vậy sự chủ quan của mỗi người luôn khác nhau, khó mà thống nhất với nhau được. Đó là lư trí chúng ta.
C̣n về niềm tin?
Niềm tin th́ có một số người học hành rồi có niềm tin như các giám mục, các mục sư, các linh mục, các hoà thượng, nhưng rất nhiều người tin do cha mẹ như các giáo dân, các phật tử hoặc do cha mẹ để lại. Cũng có rất nhiều người tin, do thời đại do phong trào như những người cộng sản chẳng hạn. Dù niềm tin của họ đúng hay sai nhưng những người đă có niềm tin là có lư tưởng v́ niềm tin của ḿnh. Chính v́ vậy niềm tin là một sức mạnh xă hội. Bởi những người cuồng tín th́ rất dễ bất chấp tính mạng của ḿnh và sẵn sàng hy sinh cho niềm tin đó. Niềm tin là ở cái tâm của họ, làm cho tinh thần của họ mạnh lên gấp bội. Khi đă tin thật sự th́ lư trí thường không c̣n phán xét nữa. Niềm tin dù sai hay đúng th́ họ vẫn là những người có mục đích rơ ràng và chúng ta luôn phải tôn trọng niềm tin của họ.
Tham vọng!
Con người không có tham vọng th́ không thể là người tài được. Nhưng tham vọng phải chính đáng chứ không phải là ảo tưởng không có và không thực hành được. Có tham vọng th́ con người ta mới cố gắng vươn lên. Đó là tâm lư tự nhiên, như tôi muốn làm một ông tiến sỹ, tôi muốn trở thành tỷ phú, tôi muốn trở thành nhà văn, nhà thơ, tôi muốn trở thành nhà kinh doanh giỏi, tôi muốn trở thành nhà chính trị có tài có đức, tôi muốn làm một công an giỏi, tôi muốn là một luật gia tài ba… Tất cả những tham vọng đó đều là những tham vọng chính đáng cả. Có tham vọng th́ cuộc đời ḿnh mới cố gắng học hỏi vươn lên để đạt được tham vọng. C̣n nếu như con người không có tham vọng sống được chăng hay chớ th́ dù họ vẫn là người tốt nhưng họ không thể làm được những việc lớn lao v́ họ không có tham vọng ǵ th́ cũng chả có ước mơ ǵ lớn cả. Nhưng dù có tham vọng th́ người đó vẫn phải luôn tôn trọng luật pháp, có t́nh thương người, tôn trọng sự thật, tôn trọng lẽ phải, tôn trọng công bằng xă hội th́ họ mới thật sự là người giúp ích cho xă hội.
Dục vọng!
Khổng Tử có câu “Dục bất tri thiên lư” con người dục vọng mà lên th́ không kể ǵ đạo lư của trời đất nữa.
Vậy những kẻ như thế nào là những kẻ có dục vọng?
Những người có dục vọng là những người có đ̣i hỏi nhiều về vật chất và sinh lư. Có tâm hồn đ̣i hỏi danh vọng, tiền tài, sắc đẹp… nhưng họ lại là những kẻ phi đạo đức nên bất chấp mọi thủ đoạn để thực hiện cho được dục vọng của ḿnh. Họ là những kẻ có tài nhưng họ chỉ biết đến họ chứ không bao giờ nghĩ đến người khác.
Chẳng hạn như những kẻ cầm quyền chuyên dùng thủ đoạn, dùng quyền lực để giết những người không phục tùng và đi theo ḿnh, chuyên lừa dối, chuyên dùng những lời hay đẹp để mỵ dân. Hoặc những kẻ ma phi a v́ tiền mà sẵn sàng giết người để bịt đầu mối hoặc đe doạ giết những người thi hành công vụ chẳng hạn… Họ thật sự là những người luôn gây tai hoạ cho loài người cho xă hội. Chính v́ vậy mà họ là những kẻ cần xă hội lên án để cho mọi người thấy và đề pḥng.
Bây giờ chúng ta đi vào lịch sử của thời đại xa xưa nhất và thời đại văn minh khoa học hiện nay.
Chúng ta thường đọc báo chúng ta thấy có những người ăn mày ở nước Mỹ và các nước Tây âu. Khi họ chết họ để lại có người 3 triệu đô la có người 4 triệu đô la và số tiền đó họ cho vào quỹ từ thiện chứ không để lại cho con cháu. Họ cả đời đi ăn mày thế mà họ thật sự là những người giàu có. Họ đi ăn mày là để giúp đỡ những người nghèo khổ trên thế giới. Chứ cuộc sống của họ th́ chẳng cần phải lo ǵ cả. V́ ở các nước văn minh thất nghiệp th́ đă có trợ cấp thất nghiệp, chữa bệnh th́ đă có bảo hiểm. Mọi sinh hoạt về vật chất và tinh thần th́ ai cũng đầy đủ cả rồi. Tấm ḷng của những người ăn mày đó thật là sáng và quư hơn cả vàng ngọc vậy. Người Việt nam chắc chả ai làm được như thế.
Vậy cuộc sống của người dân các nước phát triển văn minh hiện nay như thế nào?
ở các nước văn minh dân của họ hoàn toàn được tự do. Tự do theo bất kỳ tôn giáo nào, hoặc không theo tôn giáo nào cả. Tự do theo bất cứ đảng nào hoặc không theo đảng nào cả. Tự do lập đảng tự do lập hội. Chính v́ vậy mà ở các nước văn minh vẫn có đảng cộng sản. Tự do báo chí, tự do nói lên sự thật, tự do bầu cử, tự do ứng cử và tự do đi lại trong các nước liên hiệp Châu âu. Và khi phạm tội th́ có luật sư bào chữa để đảm bảo những quyền lợi hợp pháp của ḿnh. Đó là về tinh thần, c̣n về vật chất th́ thất nghiệp có trợ cấp thất nghiệp, ốm đau th́ có bảo hiểm xă hội. Tuổi già th́ có trại dưỡng lăo. Cuộc đời của họ thật là đầy đủ, sung sướng. Chính v́ vậy mà mức sống của họ cao, tinh thần của họ cao. Cho nên đất nước của họ luôn ổn định phát triển không ngừng. Họ thực sự có quyền sống theo đạo đức tự nhiên, theo lẽ tự nhiên theo tuỳ thích của ḿnh, miễn là không vi phạm đến quyền lợi tự do của người khác là được.
Thời xa xưa nhất
Theo tôi ở thời xa xưa con người sống với nhau rất thuần phác. V́ lúc bấy giờ con người chưa có hiểu biết nhiều nên họ chỉ sống với nhau theo t́nh cảm tự nhiên thật thà không tham vọng và cũng không dục vọng ǵ lớn. Chính v́ vậy dù họ vẫn có gia đ́nh vẫn có tư hữu nhưng họ luôn sẵn sàng chia sẻ cho nhau những tài sản kiếm được “hiện ở một số vùng hẻo lánh người dân tộc vẫn c̣n lưu giữ được sự thuần phác đó”. Cuộc sống của họ dù nghèo khổ nhưng luôn đầy tính nhân ái, chứ không phải lừa lọc, mánh khoé tranh giành như thời đại bây giờ. Họ thật sự là những người “cầu ăn ở đất, cầu vui ở trời” và lúc này ai cũng được tự do cả.
Loài người luôn phát triển đi lên, nhưng tất nhiên xă hội loài người chỉ thực sự phát triển mạnh khi bắt đầu có chữ viết và loài người chỉ bị bóc lột sau khi có nhà nước mà thôi. Chính có nhà nước, có chữ viết nên những người có quyền hành bắt đầu dạy dỗ và áp đặt cho nhân dân của ḿnh những tư tưởng này tư tưởng nọ. Chính cái lư luận áp đặt của những người có quyền hành đă bắt đầu làm lỏng cái đạo đức thuần phác của loài người. Nhưng cũng chính nhờ Nhà nước nên các ư tưởng các học thuyết mới bắt đầu ra đời và trong hàng chục thế kỷ phát triển đă không biết bao nhiêu tôn giáo học thuyết đă ra đời và đă không biết bao nhiêu cuộc chiến tranh th́ loài người cũng đă t́m ra đựơc chế độ chính trị dân chủ đa đảng tự do để cho con người hôm nay vẫn có thể trở thành những con người thuần phác nhân ái thật thà như người nguyên thuỷ vậy. Trong xă hội dân chủ hiện đại văn minh, b́nh đẳng ngày nay th́ mọi người có quyền phát triển tài năng của ḿnh trên mọi lĩnh vực của xă hội và quyền tự do của ḿnh luôn được pháp luật bảo vệ
Chương III:
Chủ nghĩa cộng sản của Mác - Lê nin
Chủ nghĩa cộng sản của Mác thật là tốt đẹp. Đó là một xă hội không gia đ́nh, không nhà nước, không tôn giáo. Một xă hội không có giai cấp, ḿnh v́ mọi người và mọi người v́ ḿnh. Cái xă hội mà ở đó con người được tự do tuyệt đối, làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu mà Mác đă tưởng tượng ra. Cái chủ nghĩa cộng sản tuyệt đối đó của Mác chưa ai được hưởng và được thấy cả. Nhưng hậu quả cuả những người theo chủ nghĩa Mác th́ thật kinh khủng.
Vậy chủ nghĩa Mác Lênin là thế nào?
Chủ nghĩa Mác có mấy sự vô lư và cực kỳ nguy hiểm sau:
+ Chủ nghĩa Mác Lênin cho đấu tranh giai cấp là nguồn lực thuc đẩy phát triển xă hội. Cái chủ nghĩa mà người ta đấu tranh có mất th́ chỉ mất cái c̣ng mà được th́ được cả thế gian. Chính v́ vậy mà những người cộng sản đă đấu tranh giai cấp như những kẻ mất trí điên cuồng vậy.
+ Chủ nghiă Mác Lênin không hiểu ǵ về con người nên đă hạ thấp con người từ nhân vị thiêng liêng có linh hồn nhưng đă trở thành loài vật nên họ đă coi con người là vốn quư giống như một tài sản để sử dụng mà thôi.
+ Chủ nghĩa Mác Lênin v́ làm cộng sản nên đă tước bỏ quyền tư hữu của con người. Con người khi bị tước bỏ quyền tư hữu, quyền cá nhân là tước bỏ mất quyền tự do, quyền sống của con người rồi. Bởi vậy xă hội luôn thụt lùi chứ không phát triển được.
+ Chủ nghĩa Mác Lênin cho Đảng cộng sản là giai cấp tiên phong đấu tranh v́ lợi ích của giai cấp công nông. Nên Đảng cộng sản luôn thực hành đấu tranh giai cấp trong xă hội đang có giai cấp và luôn coi các nhà tư bản các chế độ chính trị dân chủ của tư bản kẻ thù. Họ là những người Đảng trị tuyệt đối về chính trị, kinh tế, tư tưởng. Thực tế họ đă trói chặt người dân vào ư muốn và những việc làm của Đảng và bắt mọi người phải theo không th́ trở thành kẻ thù và sẽ bị tiêu diệt.
+ Chủ nghĩa Mác cho học thuyết Mác Lênin là duy nhất đúng v́ vậy những người cộng sản khi làm theo Chủ nghĩa Mác Lênin th́ luôn tin tưởng đường lối chính sách của ḿnh là chân lư khách quan. V́ vậy không ai có quyền phê phán và xét lại cả.
+ Đảng cộng sản cho đảng không bao giờ sai nên họ làm ǵ họ cũng cho là đúng cả v́ vậy họ muốn làm ǵ th́ làm, muốn giết ai th́ giết, muốn bắt ai th́ bắt chứ không có luật pháp ǵ cả.
+ Đảng cộng sản luôn coi trí thức là giai cấp tiểu tư sản cộng với quan điểm của Lênin “… giai cấp vô sản là nguồn năng lực cán bộ vô tận họ chỉ cần biết đọc, biết viết là đủ. “.. Chính v́ vậy mà Chủ nghĩa Mác Lênin là chủ nghĩa phủ nhận trí tuệ, phủ nhận chuyên môn của loài người. Bởi vậy mà khi đề bạt cán bộ, Đảng chỉ chú trọng đến lập trường giai cấp và thành tích đấu tranh giai cấp của cán bộ, chứ họ không chú trọng đến học vấn và năng lực của cán bộ. Cho nên cán bộ của Đảng cộng sản từ Trung ương đến địa phương hầu hết là những người ít học cả.
+ Những người cộng sản luôn coi Chủ nghĩa Mác Lênin là vô địch, coi Đảng cộng sản không bao giờ sai. Chính v́ vậy mà Đảng luôn thần thánh hoá lănh tụ Đảng. Luôn ca ngợi những người cộng sản và ca ngợi Chủ nghĩa Mác Lênin. Cũng chính v́ vậy mà báo chí, đài truyền thanh, các văn nghệ sĩ, các nhà lư luận chỉ là những cái máy vô cảm luôn nói theo những lời của Đảng mà thôi. Bởi vậy Lênin đă nói về tự do là “người tự do nhất là người luôn luôn thi hành đúng mệnh lệnh cấp trên”. Quan niệm tự do như vậy th́ con người chẳng khác ǵ cái máy của Đảng cộng sản.
+ Chủ nghĩa Mác Lênin là học thuyết vô thần v́ vậy những người cộng sản luôn coi các tôn giáo là kẻ thù, các đền miếu là mê tín dị đoan. V́ vậy họ luôn t́m mọi cách để phá hoại các tôn giáo, các đền miếu và truyền thống thờ cúng tổ tiên ông bà của dân tộc ta.
+ Với quan điểm của Mác “.. lư luận cũng trở thành lực lượng vật chất khi nó thấm nhuần vào đầu óc mọi người”. Bởi vậy Chủ nghĩa Mác Lênin là một sức mạnh vật chất thật sự (sức mạnh vật chất là băo lụt, sóng thần…). Với sự độc tài tuyệt đối về kinh tế về tư tưởng Đảng cộng sản đă bắt mọi người dân phải theo họ và với sự lừa dối tuyên truyền nguỵ biện liên tục của Đảng cộng sản. Họ đă làm cho người dân trở thành những con rối mà Đảng muốn làm và sử dụng như thế nào cũng được cả.
+ Chủ nghĩa Mác Lênin và những người cộng sản đă không biết rằng nếu không chấp nhận tư tưởng đối lập, đảng đối lập th́ trí tuệ, tài năng đạo đức, chuyên môn và sự thật không thể giải phóng được. V́ vậy xă hội chỉ suy thoái thụt lùi, nghèo khổ và bất công mà thôi.
Trên đây là 11 điểm cực kỳ nguy hiểm của Chủ nghĩa Mác Lênin. Sự thực học thuyết đó là một học thuyết chiến tranh, giết người và tàn ác vô nhân tính. Trái với quy luật công bằng, b́nh đẳng tự do dân chủ và phát triển của loài người chúng ta. Chính v́ vậy mà con người sống trong xă hội có đảng cọng sản cầm quyền th́ qua thời gian đảng đă tạo ra một xă hội từ kẻ cầm quyền đến dân thường đa số ai cũng chỉ biết sống v́ ḿnh. Chứ chả mấy ai nghĩ đến quốc gia, dân tộc. Chính v́ vậy mà mọi tệ nạn xă hội như tham nhũng, lừa đảo, cướp giật, giết người. v. v. đang hoành hành khắp nơi và mọi ngành, mọi nghề trên đất nước Việt nam hiện nay. Đảng cọng sản đă phá hoại đất nước và phá hoại cả con người nữa.
Chương IV:
Hậu quả của Chủ nghĩa Mác Lênin
Khổng Tử có câu “Một hành động thiếu cẩn mật có thể ân hận suốt đời. Một suy nghĩ thiếu chín chắn có thể làm hại cho bốn bể”. Và con người th́ tư tưởng quyết định hành động, hành động tạo thành thói quen, thói quen tạo thành bản tính, bản tính tạo nên định mệnh.
Sự thực những người cộng sản đă suy nghĩ thiếu chín chắn nên họ đă gây ra muôn vàn tai hoạ khủng khiếp cho dân tộc họ và thế giới loài người chúng ta.
Chúng ta biết rằng Chủ nghĩa Mác Lênin ra đời ở thập niên 40 của thế kỷ XIX. Đó là giai đoạn bắt đầu của chủ nghĩa tư bản. V́ vậy lúc ấy các luật lệ để đảm bảo sự công bằng xă hội chưa đựơc đầy đủ. Nên đây là giai đoạn tư bản giă man mà người công nhân đă bị các nhà tư bản bóc lột thật. Nhưng những người công nhân họ cũng có quyền tự do quyết định lấy vận mệnh của ḿnh. V́ vậy giữa họ và nhà tư bản vẫn phải có sự thoả hiệp và tất nhiên dù đồng lương có thấp nhưng những nhà tư bản đă tạo công ăn việc làm cho họ và họ sống là nhờ vào các nhà tư bản. Chính v́ có bóc lột thật nên trong cuốn tư bản luận Mác chỉ thấy cái tiêu cực, cái bóc lột của nhà tư bản.
Một nhà tư bản nào ở bất kỳ thời đại nào cũng mong có nhiều lợi nhuận, nhiều thặng dư cả. Bởi không có thặng dư th́ nhà tư bản sẽ chết và không mở rộng sản xuất được và tất nhiên không mở rộng sản xuất được th́ nhà tư bản chết, nhưng người công nhân cũng chết.
Chính cái nh́n tiêu cực cuả Mác mà Mác đă xây dựng nên học thuyết đấu tranh giai cấp đối kháng không khoan nhượng đối với các nhà tư bản là tiêu diệt các nhà tư bản. Người công nhân th́ nên có pháp luật bảo vệ lẽ công bằng cho họ và có quyền được biểu t́nh, đ́nh công để đ̣i tăng lương cải thiện đời sống của ḿnh và cần có công đoàn độc lập đứng về phía công nhân để đảm bảo quyền lợi cho công nhân. Chứ khi họ tiêu diệt nhà tư bản là chính họ đă tự tiêu diệt chính ḿnh vậy.
Khổng Tử có câu: “ăn cắp của công là không ăn cắp” hay cha ông ta vẫn thường nói “Cha chung không ai khóc” hoặc “nhiều săi không ai đóng cửa chùa”.
Thực tế về tâm lư th́ ḷng người không ai là cộng sản cả, vậy nhưng người cọng sản làm cộng sản là trái với đức tính tự nhiên của con người rồi.
Con người về tâm lư chỉ sợ trời và sợ luật pháp của nhà nước mà thôi. Chứ chả ai sợ ai cả. Nếu tôi là một công dân tự do th́ tôi vẫn b́nh đẳng với mọi người. Nhưng về kinh tế th́ con người lại tôn trọng của cá nhân hơn của nhà nước. V́ của nhà nước là của chung nên khi tài sản đó người ta không thấy sự liên hệ trực tiếp đến cá nhân ḿnh cho nên họ đă dễ dàng bỏ qua. C̣n của cá nhân th́ người ta đ̣i, hỏi v́ vậy anh buộc phải trả hoặc đền lại. Đó cũng là một lẽ công bằng của xă hội loài người vậy.
Mác viết: “Phương thức sản xuất xă hội quyết định ư thức con người”
Phương thức sản xuất chỉ giúp cho sản xuất có năng suất cao hơn chứ làm sao mà thay đổi tâm lư, nhận thức của con người được. Thật Mác chả hiểu ǵ về con người cả.
Bây giờ chúng ta nhận xét giữa hai nhà máy sản xuất: một là của nhà tư bản, hai là của đảng cộng sản th́ rơ.
Một nhà tư bản khi làm chủ một nhà máy họ có những người công nhân gián tiếp và những người công nhân trực tiếp sản xuất. Nhà tư bản luôn phải quản lư điều hành chặt chẽ và nắm rơ t́nh h́nh sản xuất, t́nh h́nh thị trường th́ mới phát triển được. V́ vậy họ luôn phải tổ chức và sử dụng con người thật khoa học và không thể thừa một cá nhân nào cả. Cho nên ai cũng có việc làm của ḿnh và ai cũng phải làm việc tích cực cả và tất nhiên khi làm kinh tế th́ không có chính trị, không có triết học, không có tôn giáo mà họ chỉ làm theo luật pháp mà thôi.
C̣n các nhà máy, các công nông trường xí nghiệp của đảng cộng sản th́ sao?
Khi lập một nhà máy hoặc một cơ quan công nông trường xí nghiệp th́ đảng cọng sản luôn đưa những người của đảng vào cầm quyền và lănh đạo. Như vậy trước hết th́ những người đó là những người thiếu chuyên môn về quản lư, về kinh tế. Đồng thời các nhà máy, các công nông trường xí nghiệp có hai ban lănh đạo đó là ban bí thư và Ban giám đốc. Ngoài ra c̣n có nhiều tổ chức khác như: Đoàn thanh niên, ban phụ nữ, tổ chức thanh niên, tổ chức công đoàn của đảng. Như thế là họ đă tạo ra một bộ máy lao động gián tiếp quá cồng kềnh nhưng hoạt động th́ không có hiệu quả. Đó là về tổ chức, về quản lư. Một yếu điểm nữa là những người giám đốc luôn chịu sự điều hành của Trung ương hoặc của tỉnh hoặc của huyện v́ vậy nếu có năng lực thực sự th́ họ cũng không thể phát triển được v́ họ là cơ quan kinh tế nhưng lại bị sự chi phối của những người làm chính trị. Chính v́ vậy mà đă làm mất khả năng sáng tạo, sáng kiến, khả năng tự quyết định của những người cầm quyền lănh đạo ở các nhà máy, các công nông trường xí nghiệp đó.
ở thời bao cấp cộng sản, kỳ thực người giám đốc chỉ biết nghe và đi theo đảng là anh tồn tại được chứ nhà máy, các nông trường xí nghiệp của anh có phát triển hay không th́ không quan trọng ǵ cả. Anh có đầy tài năng nhưng anh phản đối lại ư kiến, kế hoạch và nếu có tư tưởng đối lập với đảng là anh chết ngay.
Đó là về giai cấp công nhân, c̣n giai cấp nông dân th́ sao?
Chúng ta biết rằng mọi nước có đảng cọng sản cầm quyền lănh đạo th́ việc đầu tiên của đảng là tiêu diệt các nhà tư bản, các nhà địa chủ, sau đó th́ họ đưa dân vào HTX. Từ HTX lại lập ra các đội sản xuất lúc này th́ đảng đă trưng mua các tài sản của người nông dân như ruộng đất, trâu ḅ, cày bừa… Họ trưng mua có hoá đơn nhưng không trả tiền. Sự thực là họ đă cướp của người nông dân. Sau đó là trói chặt người nông dân vào HTX nông nghiệp mà những người cầm quyền đều là những người của đảng cộng sản cả.
Nào là đảng bộ HTX, nào là Ban lănh đạo HTX, nào là Ban kế hoạch HTX… và…. c̣n ở đội sản xuất th́ có chi bộ đảng, có ban lănh đạo đội sản xuất và với tư tưởng cho tư hữu là nguồn gốc của bóc lột, đảng đă không cho người dân làm ǵ ngoài những kế hoạch của HTX, của đội sản xuất đă phân công. Cũng với tư tưởng cộng sản cho thương mại có thặng dư là bóc lột v́ vậy đảng không cho ai buôn bán hoặc mua bán ǵ cả ngoài kế hoạch phân phối bao cấp của đảng và với tư tưởng của lê Nin “Người cọng sản chân chính là người phải biết phân biệt rơ những người thuần tuư đi theo đảng và những người tiểu thương có đầu óc tư hữu” V́ vậy đảng luôn theo sát theo dơi mọi hành động cử chỉ của người dân.
Một xă hội mà việc ǵ đảng cũng làm cả và người dân không được làm ǵ cả
Trên đây là tổ chức kinh tế, c̣n tổ chức chính quyền th́ sao?
Chúng ta biết rằng ở các nước cọng sản th́ chỉ có một đảng cầm quyền và lănh đạo nên bao giờ họ cũng có hai chính quyền tồn tại song song đó là chính quyền đảng và chính quyền điều hành trực tiếp (nhưng tất cả đều là người của một đảng) Chính quyền đảng vạch đường lối kế hoạch, nghị quyết… c̣n chính quyền điều hành trực tiếp th́ buộc phải theo chính quyền đảng.
Từ TW đến tỉnh, đến huyện, đến xă, đến HTX, đến đội sản xuất đều có hai chính quyền như vậy. Trong thực tế th́ chính quyền đảng không đi sát thực tế, không nắm rơ thực tế nhưng họ lại có quyền cao hơn chính quyền điều hành trực tiếp v́ vậy sự thực chính quyền đảng đă hạn chế quyền hạn cũng như sự nắm bắt và hiểu rơ thực tế t́nh h́nh của chính quyền điều hành trực tiếp. Chính quyền đảng là chính quyền cưỡi ngựa xem hoa nhưng lại vạch ra kế hoạch đường lối chính sách nghị quyết. C̣n chính quyền trực tiếp th́ chẳng khác ǵ những con rối cứ phải quay theo guồng máy đă định sẵn.
Ngoài hai chính quyền tồn tại song song đó th́ vẫn c̣n có nào các ban tư tưởng, ban dân tộc, ban tuyên truyền và rất nhiều các ban, các tổ chức lao động gián tiếp thừa trong các tổ chức chính quyền của đảng cọng sản. V́ vậy bộ máy của bất kỳ đảng cọng sản nào cũng là một bộ máy cồng kềnh rườm rà không có tŕnh độ và luôn hoạt động theo chỉ thị của đảng. Họ là những người ăn lương của dân nhưng lừa dối và hăm hại nhân dân mà thôi. Sự thực nếu tổ chức khoa học như các nước dân chủ th́ cán bộ của đảng ít nhất phải giảm 2/3.
Chủ thuyết Mác - Lê Nin phủ nhận tâm linh, phủ nhận thế giới tinh thần thế mà đảng luôn sợ tinh thần cá nhân, tinh thần tự do, tinh thần tư hữu, tinh thần tôn giáo của nhân dân nổi dậy. Bởi vậy đảng luôn tuyên truyền nói dối, luôn ca ngợi Mác- Lê Nin, luôn đề cao lănh tụ, luôn ca ngợi những người cộng sản, luôn hô hào thắng lợi mục đích là để ru ngủ nhân dân mà thôi.
Thực tế sống trong chế độ xă hội xă hội chủ nghĩa bao cấp trước đây th́ mọi người dân đều trở thành vô sản cả (không có quyền ǵ và không có tài sản ǵ cả). C̣n các ông bí thư th́ đều là những ông vua con và sự thật cả một đất nước, cả một dân tộc đều nằm dưới sự lănh đạo ư muốn của ông chủ tịch đảng hoặc tổng bí thư đảng mà thôi.
Theo tôi một nước đang giàu có như Nhật hoặc Mỹ bây giờ mà có đảng cọng sản lănh đạo đi theo học thuyết Mác- lê Nin th́ chỉ sau 3 năm là nhân dân bắt đầu chết đói. C̣n các nước lạc hậu như Liên Xô, Trung quốc, Việt nam, Lào, Căm pu chia đi theo chủ nghĩa Mác- Lê Nin th́ dân phải chịu cảnh oan trái, nghèo đói là điều tất yếu rồi.
Thực tế đảng cộng sản đă trói tay, trói chân và bịt mắt, bịt tai, mồm, nhân dân họ.
Thực đúng như lời của Tổng bí thư đảng cộng sản Liên Xô Goóc Ba Chốp đă kết luận trong bài “những lời bộc bạch của ông” “đó là một xă hội không ai có thể chịu nổi”
Tai hoạ của chủ nghĩa Mác- Lê Nin ở các nước có đảng cọng sản cầm quyền như thế nào?
Chúng ta biết rằng tháng 10/1917 Lê Nin dựa vào học thuyết Mác đă đấu tranh và giành quyền ở nước Nga. Đảng cọng sản cầm quyền dưới thời Lê Nin, Sit ta Lin họ giết oan 20 triệu người Liên Xô trong đó có 7 triệu là đảng viên đảng cọng sản. Đến năm 1945 nước Nga đă chiếm 14 nước láng giềng xung quanh ḿnh tạo thành liên bang xô viết Liên Xô và đồng thời dựng lên các nước cọng sản ở Đông Âu. Lúc này nước Nga thực sự đă trở thành một nước đế quốc. ở Đông Âu họ đều đưa những người vô sản ít học lên nắm quyền ví dụ như: Xeo Xít Cu là một tá điền, vợ là một cô gái quét chợ làm tổng bí thư đảng của nước Ru Ma Ni. Ngoài giết 20 triệu người vô tội trên, Sit Ta Lin c̣n đưa hàng chục triệu người thuộc các dân tộc thiểu số ở các nước mà Liên Xô chiếm đóng đi đến nhiều nơi hẻo lánh để lao động khổ sai và cũng kể từ khi đảng cọng sản Liên Xô nắm quyền th́ cuộc sống của người dân Liên Xô luôn măi nghèo đói cho đến năm 1991 th́ đảng cọng sản Liên Xô tan ră hoàn toàn và hiện nay ở nước Nga vẫn c̣n đảng cọng sản nhưng những người cọng sản th́ dân Nga chẳng c̣n ai tin và theo nữa. Như vậy là thành tŕ của chủ nghĩa cọng sản đă chết bởi những người cọng sản.
C̣n ở Trung quốc th́ tháng 10 năm 1949 Mao Trạch Đông lên nắm quyền, Mao Trạch Đông đă giết oan 50 triệu người Trung Quốc, trong đó có rất nhiều cán bộ trung cao cấp của đảng, giết oan 10 vạn trí thức và ngay đặng Tiểu B́nh là người hùng của đảng cũng bị ba lần tù lao động khổ sai phải bỏ vợ và có người con đầu nhảy lầu tự tử. Hay thủ tướng Chu Dung Cơ cũng bị 10 năm tù và trong thời Mao dân trung Quốc chết đói 30 triệu người. Đến năm 1978 Đặng Tiểu B́nh lên nắm quyền ông ta đă phản bội lại chủ thuyết Mác Lê Nin, phản bội lại đường lối của Mao Trạch Đông và đă đưa đất nước Trung quốc đi vào chủ nghĩa tư bản. Nhưng ở Trung Quốc th́ đảng cọng sản vẫn nắm quyền và độc đảng lănh đạo v́ vậy Trung quốc vẫn là một nước độc tài luôn lừa dối và vi phạm nhân quyền, luôn hạn chế về tôn giáo, về chính trị và về tự do của nhân dân mà thôi. Dù kinh tế có phát triển hơn trước th́ đảng cộng sản vẫn là một đảng độc tài, đặc quyền đặc lợi, sống trên luật pháp, bất nhân, chà đạp lẽ phải, chà đạp con người.
Như vậy là nước cọng sản đông dân nhất thế giới hiện nay sau 39 năm đi theo chủ nghĩa cọng sản chống lại chủ nghĩa tư bản th́ đến năm 1978 lại phải từ bỏ chủ thuyết Mác Lê Nin để đi vào chủ nghĩa tư bản và hiện nay đang là một nước phát triển.
Những người cọng sản Trung quốc và những người cọng sản Việt nam hiện nay luôn ca ngợi Đặng Tiểu B́nh và đă có sách viết về Đặng Tiểu B́nh như một thiên tài chính trị, kinh tế. Ông Đặng 9 tuổi qua Pháp học, sau lớn lên về nước hoạt động cọng sản đến tuổi già lại từ bỏ chủ nghĩa cọng sản. Như thế th́ làm sao mà thiên tài được. Nếu ông ta thực sự tài giỏi th́ ông ta phải là người chống cọng lâu rồi mới đúng. Chính ông ta ở Pháp nhiều năm nhưng ông ta đă không hiểu được nền tự do dân chủ của văn hoá Pháp và cuộc đời ông ta dù là một lănh tụ nhưng cũng phải trả giá quá đắt khi phải bỏ vợ, khi có người con đầu tự tử và ba lần bị tù. Nhưng năm 1989 th́ chính ông lại là người cho quân đội đàn áp và giết những sinh viên yêu nước biểu t́nh ở Thiên An Môn. Như vậy Đặng Tiểu B́nh cũng chẳng khác ǵ Tần Thuỷ Hoàng và Mao Trạch Đông cả. C̣n đảng cọng sản Trung Quốc th́ ông ta c̣n được ca ngợi. Nhưng đảng cọng sản Trung Quốc mất th́ ông ta lại bị lịch sử và nhân dân Trung Quốc lên án. Nhưng dù sao ông Đặng vẫn là người thức thời và có dũng cảm thay đổi hơn những người khác và nếu ông Đặng thông minh và thấy được như ông tổng bí thư Tiểu Tử Dương hoặc Hồ Diệu Bang th́ chắc rằng người dân trung Quốc nay đă được hưởng tự do dân chủ, công bằng xă hội và giàu có hơn bây giờ rồi.
Trung quốc thời đại ngày nay có hai người thực sự tài giỏi đó là Tôn Trung Sơn và Tưởng Giới Thạch.
Theo tôi một người khi đọc qua chủ nghĩa Mác Lê Nin mà không làm cọng sản th́ người đó không có tinh thần v́ dân v́ nước. Nhưng nghiên cứu kỹ mà không chống lại chủ nghĩa cọng sản th́ đó là một người ngu.
Như vậy th́ nước Trung quốc chủ nghĩa cọng sản cũng đă tự chết bởi những người cọng sản.
Trên đây là hai nước lớn có đảng cọng sản cầm quyền, c̣n Cam Pu chia nước nhỏ th́ sao?
Chúng ta ai cũng biết nước Căm Pu chia khi Khơ Me đă lên cầm quyền. Dân số của họ có khoảng 6 triệu thế mà đảng cọng sản Cam Pu chia do Pôn Pốt cầm quyền họ đă làm triệt để hơn về chủ nghĩa Mác Lê Nin nên họ đă giết oan khoảng 2 triệu người Cam Pu chia. Trong đó có những cái chết thật là thương tâm và kinh khủng như lấy cuốc đập vào đầu hoặc có người bị lấy cưa cưa đứt cổ… Thật là con người họ coi không bằng con vật.
Vậy theo tôi đảng cọng sản của Pôn Pốt mà tồn tại 10 năm nữa th́ dân tộc Căm Pu chia chắc sẽ bị xoá sổ.
C̣n Việt nam th́ sao?
Chúng ta biết rằng ngày 3 /2 /1930 đảng cọng sản Việt nam ra đời. Trong năm đó và đầu năm 1931 đảng đă làm nên xô viết Nghệ Tĩnh. Đảng đă lấy câu “Trí, Phú, địa cường hào đào tận gốc, bốc tận rễ” trong giai đoạn này đảng cũng đă bí mật giết rất nhiều người vô tội. Rồi đảng làm tiêu thổ kháng chiến phá các công sở, các chùa, đường sắt, cầu… đến ngày 2/9/1945 th́ Hồ Chí Minh đă đọc tuyên ngôn độc lập ở Ba Đ́nh và lúc này th́ các đảng bộ, các chi bộ của đảng cọng sản có ở khắp mọi nơi trên đất nước Việt nam và thực tế họ đă nắm được chính quyền trong một thời gian ngắn. Cũng trong năm 1945 Hồ Chí Minh đă cho bắt và giết nhiều nhà chí sỹ yêu nước như Tạ Thu Thâu người Quảng Nam (ông Thâu là người theo chủ nghĩa cọng sản của phái Tơ Rốt Kít) và c̣n giết một số hoà thượng của đạo Hoà hảo. v. v.
Trong giai đoạn này nước Việt nam c̣n có ba đảng chính trị khác hoạt động là đảng quốc dân đảng, đảng Tân Việt, đảng Việt cách họ đều là những người chống Pháp để giành độc lập cả. Nhưng thực tế th́ đảng cọng sản đă có thời thế thuận lợi hơn và được nhiều người theo hơn. Đến năm 1952 th́ đảng thực hành giảm tô, đến năm 1953 th́ ở Thái Nguyên đảng đă bắn bà Nguyễn Thị Năm một địa chủ kháng chiến yêu nước. Bà Năm trước đó đă cống cho đảng cọng sản 100 cây vàng và nhiều lương thực cho bộ đội. Đến năm 1954 th́ đảng cọng sản mới thực sự nắm được chính quyền ở miền Bắc. đến cuối năm 1955 th́ đảng bắt đầu làm cuộc cải cách, đảng đă giết oan khoảng 9 vạn người vô tội trong đó có 2 vạn là đảng viên đảng cọng sản và đồng thời có khoảng 6 vạn người nữa do sợ quá đă tự tử.
Lúc cải cách đội cải cách cho lấy khẩu hiệu “Nhất đội nh́ trời”. Đội đă quy định theo số dân và quy định một làng giết bao nhiêu người đội đă định trước. V́ vậy khi về các xă, các cán bộ cơ sở đội đă cách chức hầu hết. Sau đó đội đă huấn luyện cho những người nghèo, những người đội tự chọn trước rồi đội tập trung họ lại và bày cho họ cách đấu tố, vu khống. Bởi vậy trong cải cách đă có nhiều người con đấu cha, vợ đấu chồng, anh em nội thân đấu tố lẫn nhau rất là thương tâm và phi đạo đức. Lúc này các nhà tư sản địa chủ đảng đă bắn người, tịch thu tài sản. Nhưng ai c̣n sống sót th́ đảng không cho nhân dân, anh em hay láng giềng quan hệ, giao tiếp với họ v́ vậy đă có một số chết đói, một số nữa th́ ăn rau má, ăn khoai rện và các loại hoa quả mới tồn tại được đến bây giờ.
Trong giai đoạn 1957 - 1958 th́ đảng bắt đầu cho bắt các linh mục, các giám mục, các thầy tu, các nhà sư và những người tri thức và những cán bộ đảng viên trung cao cấp của đảng có xu hướng tự do như nhóm nhân văn giai phẩm chẳng hạn. Những người này hầu hết án chỉ 3 năm kỷ luật, thế mà đảng đă giam họ trên 15 năm tù cả. Chẳng hạn như ông Nguyễn Hữu Đang là trưởng ban tổ chức của đảng ngày 2/9/1945 đă bị giam hơn 18 năm. Hoặc nhà thơ Hoàng Cầm, Trần Dần, Lê Đạt…. đều đă bị giam trên 20 năm cả.
Đến năm 1959 th́ đảng bắt đầu đưa dân vào HTX. Qua năm 1960 - 1961 t́nh h́nh kế hoạch kinh tế nhà nước, kinh tế tập thể đă tương đối giải quyết xong. Đảng cọng sản với tư tưởng “chủ nghĩa xă hội và chủ nghĩa cọng sản là đoạn tuyệt triệt để nhất các phương thức sản xuất cổ truyền và các tư tưởng cổ truyền” v́ vậy đảng lại bắt đầu cho dân quân phá đền, phá chùa, phá các nhà thờ của giáo dân và đảng đă khuyến khích xúi dục các họ phá hoặc bán nhà thờ họ của các gia tộc. Sau đó nhờ Liên Xô, Trung quốc giúp về vũ khí, về lương thực, về quân tư trang nên đến năm 1975 th́ đảng cọng sản đă chiếm được Miền Nam. Đảng lại tiếp tục cải tạo tư sản và bắt giam những nhà trí thức, những quân lính, tướng tá cũng như cán bộ công nhân viên chức làm việc dưới chế độ ông Thiệu.
ở dưới thời cụ Diệm và ông Thiệu dân Miền Nam đă có cuộc sống tương đối khá giả. Nhưng khi cọng sản vào họ đă làm theo chính sách đường lối của Mác Lê Nin nên dân Miền Nam đă phải ăn bo bo, ăn khoai, ăn sắn thay cơm. Kể cả Miền Bắc và Miền Nam th́ đảng cọng sản ngoài giết oan những người ở thời cải cách th́ họ c̣n tù oan khoảng 2 triệu người. Ngoài ra c̣n có hơn 1 triệu người bỏ nước ra đi, trong đó có 10 vạn đă bị chết oan ngoài biển cả.
Ngoài những tội ác trên th́ tết mậu thân năm 1968 khi cọng sản đánh vào cố đô Huế những người cọng sản đă thiêu và chôn sống gần 3000 cụ già và trẻ em ở Huế. Sau giải phóng th́ ông Nguyễn Khoa Điềm hiện là trưởng ban tư tưởng văn hoá TW đă cho phá đền Tam Giao. Hiện có một số người có ư kiến cho rằng nếu đảng cọng sản mà nắm quyền cả nước năm 1954 th́ chắc rằng di tích Nhà Nguyễn ở Huế nay không c̣n nữa. Đồng thời v́ cọng sản c̣n phải lo chiến tranh hai miền, nếu không th́ bây giờ chả c̣n một ngôi đền, ngôi chùa và nhà thờ nào nữa.
Lê Nin viết: “Đối với bọn địa chủ tư sản th́ chúng ta phải bắn ngay tại chỗ không cần xét xử. Sau khi đảng ta hành động như vậy có một số người nghĩ rằng đảng ta không có người đủ tŕnh độ chuyên môn để lănh đạo đảng và nhà nước. Giai cấp vô sản là nguồn năng lực cán bộ vô tận. Họ chỉ cần biết đọc, biết viết là đủ”. Như vậy chủ trương giết người, chủ trương dùng những người vô học của Lê Nin thật rơ ràng.
Nhưng người cọng sản giết người có đấu tố c̣n tiến bộ hơn Lê Nin nhiều.
Hoặc Mác viết: “Cố nhiên là vũ trụ phê phán là không thể thay thế được bằng sự phê phán, lực lượng vật chất chỉ bị đánh bại lực lượng vật chất mà thôi. Nhưng lư luận cũng trở thành lực lượng vật chất khi nó thấm nhuần vào đầu óc mọi người” (vũ khí phê phán là nhà tù, là súng đạn)
Như vậy Mác cũng đă chủ trương dùng bạo lực đàn áp và dối trá. Chính v́ vậy mà chủ nghĩa cọng sản là một chủ nghĩa luôn đàn áp và tiêu diệt con người.
Cho nên những việc làm của các đảng cọng sản xẩy ra như đă nói ở trên là tất yếu không có ǵ lạ và ngạc nhiên cả.
Trên đây là 4 nước: Liên Xô, Trung Quốc, Căm Pu Chia và Việt Nam và tất nhiên mọi nước khác có đảng cọng sản cầm quyền th́ đều như thế cả v́ đều là con một cha mà ra cả. Như các nước Đông Âu đến năm 1989 th́ tất cả các đảng cọng sản Đông Âu đều tan ră. Sau đó nhân dân các nước Đông Âu được vào kho lưu trữ hồ sơ của bộ nội vụ xem th́ thấy cha con, anh em bè bạn, vợ chồng đều đi tố cáo, vu khống nhau thật là phi đạo đức và mất nhân tính của những người đă phải sống trong tầng lớp xă hội đă làm như vậy trong chế độ xă hội xă hội chủ nghĩa mà các đảng cọng sản đă dựng nên.
Viết đến đây tôi nhớ lại thời xa xưa tiết gia Pla Tôn đă nói “Xây dựng một thành tŕ trên tầng mây có lẽ c̣n dễ hơn cai trị một dân tộc không có tôn giáo. Đại Đế Na Pô Lê Ông cũng đă đồng quan điểm khi nói “Một dân tộc không có tôn giáo th́ chỉ phải cai trị bằng nhà tù và súng đạn mà thôi:
Dưới thời phong kiến Vua là (con trời), vua có quyền sống trên luật pháp. V́ vậy nếu gặp vị vua hiền đức th́ nhân dân được sung sướng và vị vua đó sẽ dùng được những người hiền tài. C̣n gặp phải vị vua u tối, tàn ác th́ nhân dân sẽ phải chịu cảnh oan trái và nghèo khổ và tất nhiên vị vua u tối th́ bao giờ bên ḿnh cũng là những ông quan nịnh thần bất tài mà thôi. Nhưng ở thời phong kiến con người c̣n có quyền tư hữu v́ vậy dù có bị hạn chế th́ người dân vẫn có chút tự do. Đồng thời các quan lại và nhân dân chỉ phải tôn thờ và phục tùng một ông vua chứ họ không phải buộc tôn thờ một học thuyết hay một tôn giáo nào cả nên người dân về tôn giáo, về tín ngưỡng th́ hoàn toàn được tuỳ ư ḿnh. C̣n trong chủ nghĩa xă hội th́ mọi người đều phải tôn thờ một đảng mà đảng đó lại tôn thờ chủ thuyết Mác Lê Nin v́ vậy về kinh tế, về tư tưởng mọi người luôn bị đảng bắt buộc đàn áp bắt người ta theo mà thôi.
Chế độ phong kiến chuyên chế dù quyền con người có bị hạn chế nhưng các quan lại từ cấp huyện trở lên th́ phải có bằng cử nhân th́ mới bổ làm quan. C̣n quan cọng sản th́ chả cần học hành ǵ mấy cũng làm quan được miễn là họ biết nghe theo những lời của đảng và làm theo đảng là được.
Chính v́ vậy mà từ ông Hồ Chí Minh, ông Lê Duẩn, Trường Chinh, Đỗ Mười…. hầu hết đều là những người chẳng có bằng cấp ǵ và chẳng học hành ǵ mấy. Bởi vậy họ làm chính trị nhưng chẳng hiểu ǵ về chính trị cả. Và tất nhiên v́ thiếu học hành cẩn thận nên họ đă làm cọng sản. Chứ những người tri thức học giả thật sự th́ người ta chống lại cọng sản hoặc không theo cọng sản nếu theo th́ cũng do thời thế bắt buộc mà thôi chứ trong ḷng th́ khinh cọng sản.
Trong thời đại phong kiến người dân c̣n có tự do theo các tôn giáo và các tôn giáo luôn dạy con người yêu thương, từ bi, thật thà, hoà thuận hoà hợp với nhau. Hoặc được sự giáo dục của đạo nho lấy nhân, nghĩa, lễ, trí, tín làm gốc. Nhờ vậy con người ăn ở với nhau c̣n có t́nh, có nghĩa. C̣n trong xă hội xă hội chủ nghĩa th́ đảng luôn đả phá, luôn chống lại các tôn giáo, chống lại tư tưởng nhà nho và họ chỉ dạy con người là đấu tranh giai cấp hận thù mà thôi và đảng luôn coi gia tộc, gia đ́nh là nguồn gốc của tư hữu bóc lột v́ vậy t́nh người trong xă hội xă hội chủ nghĩa th́ chẳng c̣n ǵ nữa ngoài tính giai cấp và tính đảng mà cọng sản đă dạy cho. Cho nên xă hội hiện tại con người bị suy thoái đạo đức là điều tất yếu.
Thật may rằng con người ai cũng có đạo đức tự nhiên nếu không th́ bây giờ xă hội của các nước có đảng cọng sản cầm quyền c̣n điên loạn gấp bội như hiện nay.
Khổng Tử có câu: “nếu kẻ tiểu nhân mà có công th́ chỉ thưởng tiền mà thôi. Chứ không cho nắm quyền, v́ nắm quyền th́ sẽ trở thành kẻ phá hoại” (kẻ tiểu nhân là những người không học hành ǵ).
Hay nhà triết học Xô crát nói “Không có trí tuệ th́ không có đạo đức” và ông đă đồng nhất trí tuệ với đạo đức. Hay nhà triết học Rô Giê bê Cơn cũng nói “không có sự nguy hiểm nào lớn hơn sự ngu dốt”.
Hoặc Hồ Chí Minh cũng nói “Nhiệt t́nh mà ngu dốt th́ thành kẻ phá hoại”.
Vậy th́ với quan điểm của Lê Nin “… Giai cấp vô sản là nguồn năng lực cán bộ vô tận, họ chỉ cần biết đọc, biết viết là đủ”
Như thế không phải là chủ trương dùng những cán bộ ngu đốt hay sao. Thực tế những người cọng sản dựa vào học thuyết mác Lê Nin nên họ chỉ làm việc theo cảm tính chủ quan của các cá nhân mà không có luật pháp ǵ cả. V́ vậy họ là những kẻ phá hoại xă hội một cách ghê gớm nhất.
Chính v́ thiếu học và thiếu đầu óc nhận xét nên những người cọng sản họ đă quá tin tưởng vào chủ thuyết Mác Lê Nin, vào các lănh tụ đảng vào những lời hô hào, những câu khẩu hiệu của đảng cọng sản. Nên họ những người cọng sản số tiền bối đă đấu tranh và hy sinh đến cùng. Họ là những người yêu nước thực sự nhưng họ đă không biết rằng những sự hy sinh của họ là đang chống lại quyền sống, quyền tự do và hạnh phúc thịnh vượng của chính họ, gia đ́nh họ, dân tộc họ và cả của loài người nữa và họ không biết rằng đảng cọng sản sẽ chết khi chỉ cần tôn trọng một trong những điều sau đây.
-Tôn trọng nhân dân, tôn trọng nhân tài, tôn trọng tri thức, tôn trọng tự do, tôn trọng sự thật. Hoặc tôn trọng luật pháp và đảng chỉ tồn tại và sống được là nhờ độc tài tuyệt đối và luôn dối trá mà thôi.
Chính v́ vậy mà tôi luôn khâm phục những sự hy sinh cao cả của những người cọng sản tiền bối, nhưng tôi lại coi thường lư trí của họ. Bởi chính những người đó đă làm cho chủ thuyết Mác - Lê Nin tràn vào nước ta và đă phá hoại dân tộc ta.
Đảng cọng sản luôn hô khẩu hiệu “Mỗi cán bộ đảng viên là những người đầy tớ thật trung thành của nhân dân” nhưng thực tế họ là những người luôn đàn áp và bóc lột nhân dân.
Như vậy th́ một chính quyền như thế nào mới thực sự là công bộc của dân?
Đó là chính quyền có luật pháp luôn đảm bảo sự công bằng, b́nh đẳng, tự do của mỗi người và toàn xă hội và chính quyền đó cũng chỉ được quyền tồn tại và hành động trong luật pháp mà thôi và chính quyền phải luôn tạo điều kiện thuận lợi để nhân dân làm ăn phát triển. Chính quyền như vậy mới thực sự là chính quyền v́ dân v́ nước thật.
Bóc lột là một khái niệm rất trừu tượng. Nếu tôi làm việc của tôi vất vả cả ngày mà chỉ thu được 10. 000đ, nhưng nhà tư bản thuê tôi, tôi làm việc 8 tiếng/1 ngày mà lại thu được 20. 000đ như vậy th́ có phải là bị bóc lột hay không?
Nhà tư bản th́ có công xưởng, có tài năng, có kế hoạch làm ăn cụ thể nhờ vậy sức lao động của công nhân bỏ ra đạt hiệu quả cao. Chính trong thành quả lao động năng suất cao đó mà người công nhân đă được hưởng đồng lương chính đáng của ḿnh. Một đất nước muốn phát triển giàu mạnh thịnh vượng thật sự th́ phải có nhiều nhà tư bản tài ba giàu có và họ luôn làm ăn thật thà và tôn trọng luật pháp và tôn trọng con người.
Chủ thuyết Mác Lê Nin mục đích là giải phóng con người, giải phóng cho giai cấp công nông và bần cố nông nên cờ đảng đă lấy búa liềm làm biểu tượng. Nhưng sự thật th́ những người công nhân, nông dân cầm búa, cầm liềm thật th́ luôn bị đảng bóc lột, đàn áp và khing rẻ nhất trong xă hội cọng sản. Sự thật th́ họ đă bị đảng cọng sản lừa.
Chương V:
Quá tŕnh ra đời, tồn tại và hoạt động của đảng cọng sản Việt Nam
Thập niên 40 thế kỷ XIX chủ thuyết Mác ăng Ghen ra đời. Sau đó th́ đảng cọng sản Nga, đảng cọng sản Trung Quốc h́nh thành và đă nắm quyền ở Liên Xô, Trung Quốc. Nhờ vậy mà đảng cọng sản Việt Nam cũng đă ra đời và họ đă giành thắng lợi ở Miền Bắc rồi Miền Nam Việt nam. Nhưng dù luôn gọi nhau bằng đồng chí, cùng lư tưởng với nhau nhưng những người cọng sản luôn không đoàn kết hoà thuận với nhau được. Bởi họ là những con người b́nh thường v́ vậy họ không tránh khỏi quy luật cạnh tranh quyền lợi của con người, của xă hội.
Chính v́ vậy Liên Xô luôn tranh giành với Trung Quốc để nắm quyền lănh đạo các nước cọng sản và trong các đảng cọng sản th́ giữa cá nhân giữa các phe cánh luôn tranh giành trù dập nhau, giết nhau rất tàn ác. ở một nước dân chủ, các cá nhân, các đảng phái cạnh tranh nhau để ḥng lấy nhiều lá phiếu của cử tri họ vẫn có dùng thủ đoạn nhưng đó là cuộc cạnh tranh công khai, tự do, công bằng chứ không ai làm hại ai cả. Và họ cũng thấy rằng cạnh tranh là tất yếu nên rất b́nh thường trong xă hội loài người chúng ta.
Dù cạnh tranh nhau nhưng họ không coi đối thủ là kẻ thù và quyền công dân của họ luôn được luật pháp đảm bảo. C̣n các đảng cọng sản th́ chỉ một đảng họ luôn cạnh tranh phe phái để ḥng có chức vụ, quyền lợi lớn hơn nhưng họ chỉ cạnh tranh ngấm ngầm, bí mật ở trong một đảng chứ không phải cạnh tranh lá phiếu cử tri, cạnh tranh về các chính sách đường lối v́ vậy giữa các cá nhân, giữa các phe phái luôn bí mật giết nhau hoặc vu khống nhau mà thôi và đây là cuộc cạnh tranh về quyền lực thật sự. Chính v́ vậy mà các đảng cọng sản luôn bày ra các tṛ mèo như khi một lănh tụ đảng đầy quyền lực muốn đưa ai lên th́ đảng cho các báo chí, các đài truyền thanh và tung tin ca ngợi người đó như thiên tài, như thần thánh. Nhưng ngược lại khi ông lănh tụ đó muốn hạ bệ ai th́ đảng lại vu cho người đó tội này, tội nọ hoặc là các phe phái bí mật tung tin bôi nhọ nhau, vu khống nhau rất thậm tệ. Sự thật th́ chẳng có ǵ là thật cả. Chính v́ vậy mà một ông cọng sản hôm nay c̣n quyền cao chức trọng, ngày mai có thể đă là tội nhân rồi và có thể bị thủ tiêu nữa.
Chúng ta ai cũng biết rằng ông Hồ Chí Minh đă thành lập và làm lănh tụ đảng cọng sản Việt nam ngày 3/2/1930 và ông Hồ đă hoạt động ở nước ngoài đến năm 1941 mới về nước. Đến năm 1945 th́ ông Hồ đă đọc bản tuyên ngôn độc lập ở Ba Đ́nh Hà Nội và đến năm 1954 th́ đảng cọng sản đă thực sự nắm quyền ở Miền Bắc và từ đó th́ Miền Bắc đă đi vào quỹ đạo của chủ nghĩa xă hội Mác Lê Nin.
Ông Hồ làm lănh tụ đảng ông ta đă cho báo chí, đài truyền thanh, các văn nghệ sỹ luôn ca ngợi như một vị thánh sống, rồi khi ông Hồ chết đảng đă cho làm lăng, viện bảo tàng, các đền, các tượng đài… và… nhưng cuộc đời thực của ông Hồ th́ thật là bi đát. Trước hết năm 1927 ông Hồ có lấy bà Tuyết ở Trung Quốc và đă có 2 người con. Hai người này hiện vẫn sống ở Trung quốc. Ông Hồ về Cao bằng năm 1941 th́ đến năm 1942 bà Dền lại đẻ cho ông Hồ người con là Nông Đức Mạnh hiện nay. Sau năm 1954 về Hà Nội ông Hồ nằm với cô Xuân từ Cao Bằng đưa xuống phục vụ Bác Hồ đă đẻ ra Hồ Tất Trung. Hồ Tất Trung hiện nay sống ở Sài G̣n. Thế mà những người con của ông Hồ chả ai được nhận cha cả. Cái bi đát nữa là bà Nguyễn Thị Xuân đă bị Trần Quốc Hoàn bộ trưởng bộ nội vụ hiếp sau đó được sự đồng ư của ông Hồ nên đảng đă giết bà Xuân và hiện tại anh Hồ Tất Trung đ̣i hỏi đảng cho anh ta biết mộ bà Xuân ở đâu? Nhưng đảng vẫn giữ bí mật không cho biết. Như vậy th́ những người con ông Hồ đều có cha nhưng v́ ông Hồ và đảng muốn thần thánh hoá ông Hồ để đảng lừa nhân dân nên những người con của ông Hồ đă bị mồ côi vậy. Cái bi đát hơn nữa là do tranh giành, do phe cánh nên đến năm 1960 th́ ông Duẩn lên làm tổng bí thư và thực tế lúc này ông Hồ chỉ c̣n bù nh́n mà thôi và chính ông Duẩn, ông Lê Đức Thọ đă mưu giết ông Hồ năm 1968 và có lúc ông Duẩn đă gọi ông Hồ là “lăo già cổ lỗ hủ” trước các cán bộ TW đảng. Sau đó khi ông Hồ chết Lê Duẩn đă sửa lại di chúc của ông Hồ. Như vậy cuộc đời của ông Hồ được cái ǵ đây?
Đó là cuộc đời của ông Hồ. C̣n cuộc đời của các ông “tứ bất tử” (Duẩn, Chinh, Đồng, Giáp) th́ sao?
Ông Trường Chinh là một người cực đoan theo chủ nghĩa cọng sản nhưng cuối cùng lúc về già ông đă hô khẩu hiệu “Đổi mới hay là chết” mục đích có lẽ đưa đất nước đi theo chế độ chính trị dân chủ đa nguyên và con ông Chinh là Đặng Vũ Kỳ sau năm1991 đă âm mưu lật đổ đảng cọng sản nhưng không thành. C̣n ông Phạm Văn Đồng th́ đă phải phàn nàn là Đại hội sau (đại hội X) không biết đảng có c̣n tổ chức được không?
Ông Duẩn là người đă tự tử mà chết (ông Duẩn về già lại bị đái đường phải tháo nước tiểu ra ngoài nên phải đeo bao bóng. Ông ta do bị phe đối lập chỉ trích quá mạnh nên đă tự giật bao bóng sau đó chết tức (sự thật là tự sát) và khi ông Duẩn chết, ông Đào Duy Thành là bạn ông Duẩn và cùng phe nhóm với ông Duẩn có đến nhà ông Duẩn thắp hương th́ con ông Duẩn có hỏi ông Thành “Bây giờ cha chúng tôi chết rồi, chúng tôi có bị giết hay không?”
C̣n ông Giáp th́ bị ông Duẩn hạ bệ từ lâu và ông Đặng Thai Mai bố vợ ông Giáp trước khi chết có dặn ông Giáp rằng: “Anh đừng có tham quyền cố vị không khéo rồi bị giết cả nhà như Nguyễn Trăi cũng nên” v́ vậy dù rất ấm ức nhưng ông Giáp cũng không phản ứng ǵ. Chính bị hạ bệ, bị coi thường nên những năm kỷ niệm lớn chiến thắng Điện Biên Phủ (1984 - 1994) th́ ông Giáp đă phải vắng mặt ở Điện Biên bởi đảng không cho ông Giáp đi.
Tệ hại hơn nữa là các ông Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Vơ Nguyên Giáp, Nguyễn Văn Linh sau đó đều đă bị tổng cục II do Lê Đức Anh cầm đầu có âm mưu giết họ và hiện nay mồ mả các ông Duẩn, Chinh, Lê Đức Thọ…. con cháu họ đă cất đưa về quê v́ dân Hà Nội cho phân vào bao bóng rồi vứt đầy lên mộ, như thế th́ mộ họ c̣n nhưng chỉ là mộ giả mà thôi. Vậy th́ các ông Chinh, Duẩn, Đồng, Giáp, Linh…. đă hy sinh cho lư tưởng cả đời mà cuối cùng thu được cái ǵ?
Tổng Cục 2 đă bịa chuyện vu khống tất cả khoảng 30 người đều là uỷ viên bộ chính trị và các uỷ viên TW đảng. Trong đó hiện nay có 6 vị đang là uỷ viên bộ chính trị và có cả tên ông Trần Đức Lương đang làm chủ tịch nước.
Đảng cọng sản do độc tài nên Lê Duẩn, Lê Đức Thọ đă đưa ông Lê Đức Anh là một cai đồn điền từng hăm hại những người cọng sản ở Miền Nam và không phải đảng viên đă chui được vào đảng sau đó lên làm đại tướng rồi làm chủ tịch nước và hiện nay dù đă nghỉ hưu nhưng quyền hành đang nằm trong tay ông ta và ông Anh đă sử dụng con bài tổng cục 2 đầy quyền lực v́ vậy ông ta muốn giết ai th́ giết. Chính v́ vậy mà hai đại tướng giỏi là Hoàng Văn Thái, Lê Trọng Tấn đă bị giết oan. Và Hiện nay th́ đảng cọng sản đă chia thành nhiều phe cánh khác nhau và trong đảng hiện có rất nhiều người cấp trên muốn đưa đất nước đi vào con đường dân chủ thực sự nhưng không thể làm được bởi cánh bảo thủ là Lê Đức Anh, Đỗ Mười, Trần Đức Lương, Phạm Văn Trà, Trần Đ́nh Hoan và Nguyễn Khoa Điềm đang c̣n quá mạnh.
Như vậy đảng cọng sản hiện nay lại không phải là ông cọng sản cầm đầu nữa rồi mà đó chỉ là một bọn cơ hội tham quyền cố vị, bất nhân, giết người, hại dân hại nước mà thôi.
Mác viết: “Nếu một người chỉ lao động v́ ḿnh thôi th́ người đó có thể trở nên một nhà bác học nổi tiếng, một nhà thông thái lớn, một nhà thơ tuyệt vời. Nhưng người đó không bao giờ có thể trở thành một con người thực sự hoàn thiện và vĩ đại” và “Nếu một người chọn nghề trong đó người ấy có thể làm được nhiều nhất cho nhân loại th́ lúc đó người ấy cảm thấy không phải một sự vui sướng ích kỷ, hạn chế và đáng thương mà hạnh phúc của người đó sẽ thuộc về hàng triệu người”
Như thế th́ tất cả những người cọng sản đấu tranh giai cấp đều vĩ đại hơn bất kỳ vĩ nhân nào trong lịch sử nhân loại xưa nay chăng? Và họ thực sự là những người mang hạnh phúc đến cho cả nhân loại chăng?
Cuộc đời Mác từ tháng 5 - 1842 đến mùa xuân năm 1843 Mác làm việc ở tờ báo “Sông Ranh” nước Phổ Mác đă kịch liệt phê phán một cách sâu sắc chế độ kiểm duyệt trong luật báo chí, chế độ đại diện phân chia đẳng cấp, sự ức hiếp nông dân nghèo, tệ quan liêu của các quan chức chính phủ Phổ. Mác cho đó là hành động phi pháp. Như vậy th́ đảng cọng sản theo chủ nghĩa Mác phải tôn trọng tự do báo chí mới đúng tinh thần của Mác chứ. Nhưng sự thật th́ ở dưới chế độ thuộc địa Pháp người dân Việt nam về báo chí, về văn học nghệ thuật c̣n được tự do. C̣n trong chế độ cọng sản th́ văn nghệ sỹ, báo chí luôn bị đảng cọng sản kiểm duyệtt và đảng cọng sản cai trị nhân dân Việt Nam c̣n tàn ác, độc tài gấp vạn chế độ thuộc địa Pháp trước đây.
Con gái Mác hỏi Mác:
“Hạnh phúc là ǵ?”
Mác trả lời: “Hạnh phúc là đấu tranh”!
Nhưng thực tế người dân trong chế độ có đảng cọng sản cầm quyền mà đấu tranh th́ không biết tránh đâu cho thoát vậy.
Năm 1954 hiệp định Giơ Ne Vơ sau hai năm hai miền sẽ bầu cử tự do. Nhưng rồi cả hai miền đă không thực hiện được. Sau đó ông Vơ Nguyên Giáp đă có ư kiến “không nên đánh nhau nữa. Miền Bắc lo xây dựng chủ nghĩa xă hội, c̣n Miền Nam th́ đi theo tư bản” hai miền thi đua nhau làm kinh tế mà thôi và cụ Diệm cũng như ông Thiệu đă luôn không có ư định đánh ra Miền Bắc. Nhưng ông Hồ và sau đó là Lê Duẩn đă luôn chủ trương dùng bạo lực dể giải phóng Miền Nam và thực tế trong thế kỷ XX các cuộc chiến tranh chống Pháp, chống chính quyền Miền Nam, đánh Khơ Me đỏ đưa quân đánh ở Lào và đánh Trung Quốc xâm lược. Cả hai miền đă chết mất 18 triệu người.
Trong đó cuộc chiến tranh chống Pháp là cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc. C̣n cuộc chiến tranh hai miền là cuộc chiến tranh giữa chủ nghĩa cọng sản và chủ nghĩa tư bản. C̣n cuộc chiến tranh ở Căm pu chia là cuộc chiến tranh giữa hai đảng cọng sản với nhau và Việt nam đă thực sự chiếm Căm pu chia hơn 10 năm. Cuộc chiến tranh ở Lào là cuộc chiến tranh giữa chủ nghĩa cọng sản và chủ nghĩa tư bản. C̣n cuộc chiến tranh giữa Trung quốc là cuộc chiến tranh vừa chống ngoại xâm và là cuộc chiến tranh giữa hai đảng cọng sản với nhau. Như vậy là xương máu, tiền của của nhân dân Việt Nam dưới thời cọng sản trừ cuộc chiến tranh chống Pháp c̣n các cuộc chiến tranh khác th́ xương máu, tiền của của nhân dân đă phải đổ ra bởi những ư đồ điên rồ của đảng cọng sản Việt Nam vậy.
Sau thống nhất hai miền năm 1975 những người cọng sản đă hô khẩu hiệu “Việt Nam vĩnh viễn hết chiến tranh”. Hay Lê Duẩn cũng hô khẩu hiệu trước TW đảng “15 năm kịp Liên Xô, 20 năm vượt Mỹ” thế mà sau đó lại phải đánh ở Căm pu chia, rồi đánh tàu ở phía bắc. C̣n kinh tế của các HTX th́ ngày công của người nông dân chỉ c̣n 2 lạng lúa, thậm tệ có HTX chỉ c̣n 1 lạng mà thôi. Cuộc cách mạng xă hội xă hội chủ nghĩa đến thập niên 80 th́ đă hoàn toàn sụp đổ. Đảng lại bắt đầu cho khoán 10 và đến năm 1986 th́ thực sự đi vào cải cách để bước vào con đường kinh tế tư bản thị trường thật sự. Con đường kinh tế thị trường th́ bắt buộc đảng phải gia nhập A Se an năm 1995 và sau đó là A Pếch rồi hiện nay đang sắp vào Wto. Như vậy là đảng cọng sản Việt nam sau 32 năm cầm quyền lănh đạo đi theo chủ nghĩa Mác lê Nin chống lại chủ nghĩa tư bản nhưng rốt cuộc đến năm 1986 đă bắt đầu phải đi theo chủ nghĩa tư bản hiện đại phát triển và chính nhờ con đường kinh tế tư bản mà người dân Việt nam nay đă khấm khá giàu có gấp bội lần thời cọng sản bao cấp trước đây và theo tôi nếu vẫn đi theo con đường bao cấp cọng sản như trước đây th́ hiện nay dân Việt nam đă chết đói gần hết rồi. Con đường kinh tế hiện nay là con đường mà ông Diệm, ông Thiệu đă có ở Miền Nam trước đây. Như vậy th́ cuộc chiến tranh hai miền Nam, Bắc là cuộc chiến tranh vô nghĩa và sự thật cuộc chiến tranh đó đă chống lại quyền lợi và lợi ích của dân tộc Việt Nam mà tất cả đều do đảng cọng sản theo chủ nghĩa Mác Lê Nin gây ra.
Đảng cọng sản Việt nam khi mới lập nước cũng lấy tên là “Việt Nam dân chủ cộng hoà. Độc lập, tự do, hạnh phúc” Hay Hồ Chí Minh cũng đă nói “Có độc lập mà không có tự do th́ độc lập làm ǵ?” và hiện nay đảng cọng sản dù lấy tên là “Cộng hoà xă hội chủ nghĩa Việt nam” nhưng đảng vẫn hô “Độc lập, tự do, hạnh phúc” Hoặc đảng luôn hô khẩu hiệu “….. xă hội dân chủ, công bằng, văn minh” những người cọng sản và đảng cọng sản luôn nói đến dân chủ nhưng họ lại xây dựng chế độ chính trị độc tài tuyệt đối từ chính trị tư tưởng cho đến kinh tế th́ thật là kỳ lạ.
Khổng Tử có câu “Người độc ác nhất là người luôn bắt người khác phải làm theo ư ḿnh”
Sự thật đảng cọng sản luôn bắt mọi người dân và cả dân tộc luôn phải làm theo ư của đảng. Chính v́ vậy mà họ là những người tàn ác bất nhân nhất.
Chương VI:
Những người cọng sản chân chính yêu nước thật sự hiện nay như thế nào?
Chúng ta khẳng định rằng mọi người hy sinh đấu tranh v́ lư tưởng, dù họ ở chiến tuyến nào th́ đều là những người yêu nước cả, và con người là chủ quan nên mỗi người có môt nhận thức riêng về xă hội, về con người. Bởi vậy loài người không bao giờ hoàn toàn thống nhất được với nhau về quan điểm chính trị cũng như tôn giáo hoặc kinh tế. Chính v́ vậy mà đảng viên, tiến sỹ triết học Mác Lê Nin ông Hoàng Minh Chính trước là một uỷ viên TW đảng cọng sản Việt Nam đă từng làm viện trưởng viện triết học Mác Lê Nin từ năm 1960 - 1965. Sau đó ông đă chống lại cọng sản và đến năm 1967 th́ bị đảng cọng sản bắt giam. (Ông Chính chống Pháp bị pháp giam 6 năm tù. Ông chống cọng sản bị cọng sản bắt giam 3 lần tổng cộng 20 năm tù). Hiện nay ông Chính đă 86 tuổi nhưng ông vẫn là một người tiên phong bất khuất trong phong trào đấu tranh v́ tự do dân chủ ở đất nước Việt Nam. Nếu chỉ v́ quyền lợi, v́ tiền tài th́ chắc ông Chính đă không chống lại đảng cọng sản mà ông ta đă đi theo đảng, nghe theo đảng th́ vừa yên thân vừa có tiền và có quyền rồi.
Ông Chính là một người yêu nước bất khuất đấu tranh v́ hạnh phúc, quyền lợi của nhân dân Việt Nam thực sự. Ông Chính chắc chắn sẽ được lịch sử tôn vinh và ca ngợi. Đó là ông Hoàng Minh Chính. C̣n trước ông Chính có ông Trần Dần và nhiều người nữa, họ đều là đảng viên đảng cộng sản và đều là những người trí thức đă đ̣i tự do báo chí v́ vậy họ đều đă bị đảng cộng sản tù hàng chục năm cả và thật là đau đớn khi nghe ông Đại Tá nhà thơ Trần Dần đă nói trên đại RFI rằng “Chúng tôi là những người đấu tranh với đảng cọng sản ḥng đem lại quyền lợi, tự do cho nhân dân Việt Nam. Nhưng nhân dân nói chúng tôi là phản động, vậy chúng tôi biết làm thế nào”? Thật là đau xót khi cả một dân tộc đă không biết được ai chính, ai tà thực sự.
Trên đây là những người trí thức đă từng vào đảng cọng sản và từng theo chủ nghĩa cọng sản. Nhưng họ là những người thông minh đă sớm thấy được sự vô lư của chủ thuyết Mác Lê Nin v́ vậy họ đă chống lại đảng cọng sản, khi trào lưu cọng sản đang phát triển như vũ băo ở trên nhiều nước. C̣n bây giờ th́ những người cọng sản đầy ḷng yêu nước đă gần trọn cả cuộc đời theo chủ nghĩa cọng sản hiện nay như thế nào?
Chúng ta ai là người quan tâm đến chính trị, quan tâm đến vận mệnh đất nước th́ đều thấy rằng chủ nghĩa Mác lê Nin nay đă đi vào quá khứ. Nhưng những người cọng sản cầm quyền hiện nay dù luôn hô chủ nghĩa Mác lê Nin, tư tưởng Hồ Chí Minh nhưng đó chỉ là những câu khẩu hiệu rỗng tuếch mà thôi. C̣n thực tế th́ họ đă và đang phản bội lại học thuyết Mác Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh. Đảng phải hô như vậy v́ đảng không dám nh́n vào sự thật. Dù sự thật th́ đảng đang phải thay đổi để hoà nhập vào nền kinh tế thị trường toàn cầu hoá hiện nay. Chính v́ biết trào lưu xă hội buộc phải tiến triển theo con đường chủ nghĩa tư bản dân chủ nên năm 1991 uỷ viên bộ chính trị Trần Xuân Bách đă kêu gọi đa đảng. Sau đó uỷ viên trung ương đảng khác như trung tướng Trần Đỗ, Hoàng Hữu Nhân…. và hiện nay cựu thủ tướng Vơ Văn Kiệt, đại tướng Vơ Nguyên Giáp, đại tướng Chu Huy Mân, thượng tướng Nguyễn Nam Khánh, Đăng Quốc Bảo, viện sỹ Nguyễn Thanh Giang, nhà văn Hoàng Tiến, đại tá sử học Phạm Quế Dương, giáo sư Trần Khuê, tiến sỹ Hà Sỹ Phu, nhà toán học Phan Đ́nh Diệu và hàng trăm hàng ngàn nhà lăo thành cách mạng khác cùng với những trí thức trẻ như Phạm Hồng Sơn, Lê Chí Quang, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Vũ B́nh, Đỗ Nam Hải… họ là những người ưu tú đầy ḷng yêu nước của dân tộc Việt Nam đang bất chấp hy sinh, bất chấp tù tội, bất chấp đe doạ. Họ đang đấu tranh với những người cầm quyền hiện nay để mong đảng sẽ đổi mới toàn diện về chính trị, kinh tế và mong rằng đất nước Việt nam sẽ đi vào con đường dân chủ phát triển thịnh vượng thực sự.
Như vậy th́ những người lăo thành cách mạng gần trọn cuộc đời hy sinh cho dân tộc, cho chủ nghĩa cọng sản nhưng hiện nay họ đă quay lưng lại với chủ nghĩa cọng sản và những người nhân danh cọng sản đang cầm quyền hiện nay. Chắc chắn rằng họ không phải là những người v́ tiền, v́ quyền lợi cá nhân hoặc v́ gia đ́nh của họ. Mà v́ họ đă thấy được rằng gần cả cuộc đời của họ đă hy sinh v́ sự nghiệp giải phóng dân tộc, v́ dân v́ nước. Nhưng bây giờ những người cầm quyền lại đưa đất nước đi vào kinh tế thị trường tư bản chủ nghĩa. Nhưng họ chỉ thay đổi về đường lối kinh tế chứ đường lối chính trị th́ vẫn độc đảng, độc tài. Chính trong cơ chế chuyên chế đó dù kinh tế có phát triển hơn trước nhưng do sự quản lư yếu kém của đảng của chính phủ, do không có pháp luật rơ ràng và cơ cấu xă hội độc tài không chặt chẽ nên các tệ nạn tham nhũng, bè phái đă lan tràn trong đảng và hậu quả là đất nước Việt Nam hiện nay thực tế đảng không đi theo chủ nghĩa nào cả mà chỉ toàn là những kẻ hành động tuỳ tiện tham nhũng dối trá, tham quyền cố vị, bất tài hại dân hại nước mà thôi. Và sự thật cuộc đời của họ đă hy sinh quên ḿnh v́ lư tưởng cao đẹp v́ sự nghiệp dân giàu, nước mạnh, xă hội công bằng, tự do, ấm no hạnh phúc. Nhưng sự thật đất nước Việt Nam hiện nay th́ nhân dân nghèo khổ, lạc hậu và đầy rẫy các tệ nạn và đồng thời đảng đă bất chấp quyền lợi dân tộc, quyền lợi quốc gia đă nhường đất, nhường biển cho trung Quốc và sự thật Việt Nam hiện nay đă đi quá xa với mục đích lư tưởng của họ v́ vậy họ tức giận và vùng dậy đấu tranh là tất yếu. Họ thực sự là những người anh hùng luôn v́ dân và là những người con ưu tú của dân tộc Việt Nam và chắc chắn sau này lịch sử cũng như nhân dân măi măi tôn vinh.
Chắc chắn cuộc đấu tranh này c̣n nhiều đau khổ và đầy cam go nhưng chắc chắn rồi sẽ thắng lợi v́ khi đă hoà nhập kinh tế và vào WTo nếu đảng không đổi mới toàn diện, đổi mới chính trị th́ đất nước Việt Nam không bao giờ phát triển nhanh vững chắc được và không sử dụng được nhân tài và nhân tài không thể phát huy hết tài năng được. Đồng thời nhân dân lao động sẽ bị ba tầng áp bức đó là nhà nước, các quan lại và các nhà tư bản. Bởi độc đảng th́ trong kinh tế thị trường lợi nhuận vẫn luôn là ích kỷ v́ vậy luôn cạnh tranh quyết liệt. Nên sự bành trướng về quyền lực, về chính trị th́ xă hội luôn không thể lường được những điều ǵ sẽ xẩy ra. V́ độc đảng th́ chẳng bao giờ có luật pháp, tự do và công bằng thực sự. Bởi vậy nhân dân dù có chút tự do hơn trước nhưng luôn vẫn bị đàn áp bóc lột, bị oan trái và nghèo khổ là điều tất yếu.
Mác- Lê Nin luôn coi thực tiễn là tiêu chuẩn của chân lư. Lê Nin viết “Không bao giờ có một người mác xít nào đă xây dựng những quan điểm dân chủ xă hội của ḿnh trên một cơ sở nào khác, ngoài cái cơ sở là phù hợp của những quan điểm ấy với hiện thực”
ở chỗ khác Lê Nin c̣n viết rơ hơn “Những người mác xít chắc chắn là chỉ mượn của học thuyết Mác những phương pháp quư báu mà nếu không có th́ không thể hiện được, những quan hệ xă hội. Cho nên cái mà họ coi là tiêu chuẩn để đánh giá những mối quan hệ đó hoàn toàn không phải là những công thức trừu tượng và những điều vô lư khác mà là sự chính xác, sự phù hợp của sự đánh giá đó với thực tế”.
Như thế th́ những đảng cọng sản, những người theo chủ nghĩa cọng sản đă bị thực tế của sự nhận thức chủ quan sai lầm về kinh tế, về chính trị, về quan hệ xă hội và triết học đă đưa các đảng cọng sản đến tự diệt vong vậy.
Cái chủ nghĩa có chế độ độc tài đảng trị đó với cơ cấu kinh tế nhà nước, kinh tế tập thể vô lư đă luôn tạo cơ hội, điều kiện cho những kẻ bất nhân tham nhũng và lừa dối hoành hành.
Thật đúng như lời cựu thủ tướng Phạm Văn Đồng đă nói trong thời bao cấp “Tham nhũng th́ như rươi, nhưng chưa xử được vụ nào”.
Hoặc Mao Trạch Đông cũng đă từng nói “nếu làm chủ nhiệm HTX 3 năm, nếu đem ra bắn th́ không c̣n oan nữa”
Và chính cái đảng trị độc tài ở kinh tế thị trường th́ các tệ nạn tham nhũng, quan liêu, cửa quyền, hách dịch, mua quan bán chức, Ma Fi a c̣n phát triển gấp vạn lần thời bao cấp trước đây.
Chương VII:
Văn nghệ sỹ, các nhà báo, Ban tư tưởng, Ban dân vận,
quân đội, công an, toà án, viện kiểm sát
và các ban ngành khác hiện nay như thế nào?Lịch sử nhân loại cho chúng ta thấy rằng nước nào cũng thế khi nước đó có ông vua tài đức th́ triều đ́nh quan lại đă số đều là những người hiền tài v́ dân v́ nước thực sự và tất nhiên đó là một thời đại thịnh vượng và muôn dân được b́nh yên hạnh phúc. C̣n ngược lại nước nào có vị vua u tối tàn ác th́ những kẻ quanh vua đều là những kẻ xu nịnh, cơ hội, gian dối, bè phái hại dân, hại nước mà thôi. Đó là thời loạn lạc nhân dân phải chịu cảnh oan trái, bóc lột, nghèo khổ và cuối cùng th́ triều đại đó sẽ bị các anh hùng nổi dậy lật đổ.
C̣n trong chế độ dân chủ bầu cử tự do th́ ai cũng phải cạnh tranh b́nh đẳng, công bằng với nhau và v́ vậy những người ra làm việc nước tất nhiên đều phải là những người có đức, có tài mới được ḷng dân và đă được dân bầu lên thực sự. Chế độ dân chủ hoàn toàn khác xa chế độ quân chủ và chế độ độc tài đảng trị.
Chính chế độ chính trị dân chủ mới chấm dứt được chế độ độc tài chuyên chế hôn quân bạo chúa và đất nước có chế độ chính trị dân chủ th́ luôn thịnh vượng đi lên và phát triển không ngừng và đó là một chế độ tự do, b́nh đẳng công bằng thực sự.
Trên đây là những quy luật tự nhiên và khách quan của xă hội loài người chúng ta. Năm 1858 thực dân Pháp xâm lược nước ta. Trong giai đoạn đó th́ triều đ́nh Huế cũng như nhiều anh hùng khác cùng với nhân dân đă vùng dậy chống Pháp mà đại biểu bất khuất nhất là anh hùng dân tộc Nguyễn Tri Phương. Tiếp theo những anh hùng th́ sau đó xuất hiện anh hùng dân tộc Hoàng Hoa Thám rồi các phong trào của các chí sỹ yêu nước như Phan Chu Trinh, Phan Đ́nh Phùng, Phan Bội Châu, rồi sau đó là đảng Quốc dân đảng, đảng Tân Việt, đảng Việt Cách và cuối cùng là đảng cọng sản do Hồ Chí Minh lănh đạo.
Như vậy th́ cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc không phải chỉ có những người cọng sản mà c̣n có nhiều lănh tụ, nhiều đảng, nhiều tổ chức khác nữa.
Hiện nay có một số người ngây thơ bảo rằng “Không có đảng, có Bác Hồ th́ Việt Nam không thể có ngày hôm nay” nói như thế th́ chỉ có Bác Hồ và đảng cọng sản là yêu nước và làm cuộc cách mạng giải phóng dân tộc chăng? Không có đảng cọng sản th́ cuộc cách mạng giải phóng dân tộc chắc chắn sẽ có những anh hùng dân tộc khác sẽ làm và theo tôi với phong trào giải phóng các dân tộc thuộc địa và nửa thuộc địa lan rộng mạnh trên toàn thế giới ở thập niên 60 và thập niên 70 của thế kỷ XX th́ chắc chắn trong thập niên 70 hoặc qua thập niên 80 đế quốc Pháp sẽ trả độc lập cho nhân dân Việt Nam.
Nếu đế quốc Pháp mà cai trị nhân dân Việt nam như đế quốc Anh cai trị nhân dân Hồng Công th́ chắc chắn rằng người dân Việt Nam nay đă được hưởng tự do, b́nh đẳng, dân chủ và độc lập rồi và chắc chắn dân Việt nam đă thịnh vượng giàu có như nhân dân Hồng Công bây giờ. Bởi người pháp, văn hoá Pháp luôn tôn trọng luật pháp, tôn trọng nhân quyền. Họ xâm lược Việt Nam v́ chính triều đ́nh Huế đă bế quan, toả cảng và bắt tàu thuyền và những người của nước họ. V́ vậy các nguyên nhân chính vẫn tại người Việt nam gây ra.
Ngoài những việc đă kể trên vua Tự Đức đă giết oan 31 vạn người công giáo. Trong đó có hàng trăm giám mục và linh mục người Pháp, họ đánh cũng có cái lư của họ vậy.
Vậy bây giờ chúng ta đánh giá những người ăn cơm dân, mặc áo dân đi theo đảng hiện nay th́ sao?
Chúng ta chắc ai cũng biết ông Hồ Chí Minh vào đảng cọng sản Pháp năm 1922 lúc này ông Hồ đă 33 tuổi và trong bài “Con đường dẫn tôi đến chủ nghĩa Lê Nin” Hồ Chí Minh đă viết “Tôi vào đảng cọng sản v́ thấy chủ nghĩa cọng sản giải phóng các dân tộc thuộc địa và giải phóng nô lệ” lúc này tôi chưa hiểu chủ nghĩa xă hội và chủ nghĩa cọng sản là như thế nào cả” Sau đó đến năm 1924 th́ Hồ Chí Minh có qua Liên Xô học 108 tiếng đồng hồ về chủ nghĩa Mác - Lê Nin. Như vậy th́ ông Hồ theo chủ nghĩa cọng sản nhưng chưa hiểu ǵ về chủ nghĩa Mác- Lê Nin cả. Nhưng trong giai đoạn lịch sử nhân loại đó nhờ phong trào cọng sản ở các nước lạc hậu phát triển lớn mạnh trên toàn thế giới nên đến năm 1930 ông Hồ Chí Minh đă thực sự trở thành lănh tụ đảng cọng sản Việt Nam và thực sự trước năm 1954 th́ những người vào đảng cọng sản làm cọng sản nhưng chưa có mấy ai được đọc và biết được chủ nghĩa cọng sản là như thế nào. Nhưng v́ đất nước Việt nam lúc ấy có kẻ thù cụ thể, rơ ràng là đế quốc Pháp. Bởi vậy các nhà tư sản, các gia đ́nh địa chủ cũng như các nhà trí thức cho đến mọi người dân ai cũng chống Pháp cả. Chính trong hoàn cảnh đó mà đảng cọng sản đă lợi dụng được ḷng yêu nước của mọi người dân Việt Nam. Rồi sau đó nhờ Trung Quốc, Liên xô và cả phe xă hội chủ nghĩa giúp đỡ về vũ khí, quân lương, ngoại giao và cả xương máu nữa nên đến năm 1954 th́ đảng cọng sản đă giành thắng lợi và nắm quyền ở miền bắc nước ta. C̣n sau năm 1954 th́ do bộ máy tuyên truyền của đảng cọng sản từ báo chí, đài phát thanh đến văn nghệ sỹ, ban tư tưởng, ban dân vận luôn ca ngợi chủ nghĩa cọng sản, những người cọng sản. Luôn phê phán, vu khống chế độ tư bản. Bởi vậy đa số trí thức cũng như nhân dân đă tin vào chủ nghĩa Mác- Lê Nin, tin tưởng vào đảng cọng sản nên đă kịch liệt chống lại cụ Diệm, Nguyễn Văn Thiệu cũng như quân đội Mỹ. Giai đoạn này th́ mọi người hầu hết chiến đấu v́ lư tưởng cao đẹp là giải phóng miền nam thống nhất đất nước và đă có những gia đ́nh đă hy sinh xương máu cho chủ nghĩa cọng sản, cho đảng cọng sản cả chồng, con, con rể đến 11 người như mẹ Thứ. Bởi vậy những người ăn cơm dân, mặc áo dân đều là những người có tâm huyết v́ dân, v́ nước và luôn tin vào chủ nghĩa cọng sản, đảng cọng sản.
Nhà khoa học Trần Đại Nghĩa trước khi chết đă nói với các đồng nghiệp, bạn bè rằng “Không ai ngu dại như tôi, tôi đang làm việc ở bên Đức tháng 2 - 3 trăm cây vàng, thế mà theo ông Hồ Chí Minh về nước làm việc tháng được 3 yến lúa”. Đó là sự thật hoàn cảnh của các ông trí thức trong thời bao cấp cọng sản. Nhưng trong thời đó con người đă sống có niềm tin, có lư tưởng nên dù nghèo khổ ăn rau, ăn cháo th́ t́nh người, t́nh đồng chí vẫn đầm ấm và chả mấy ai phàn nàn hoặc phê phán chế độ cả.
Đảng cọng sản Việt nam ra đời năm 1930 đến năm 1986 th́ đảng đă phản bội lại chủ thuyết Mác- lê Nin. Nhờ sự phản bội đó mà hiện nay trên toàn nước đă có hơn 600 tờ báo, tạp chí, có hàng nǵn giáo sư tiến sỹ, thạc sỹ, nhà văn, nhà thơ, nhà báo và có hàng trăm nǵn kỹ sư, cử nhân ở mọi ngành mọi nghề. Cũng chính nhờ sự phản bội đó mà các ông “trí thức”, quan lại bây giờ có cuộc sống thừa thăi no đủ chứ không nghèo đói phải chạy chợ, nuôi lợn như trước đây. Nhờ đất nước mở cửa đổi mới nên luật pháp đă thừa nhận quyền tư hữu v́ vậy mọi người có quyền làm giàu. Rồi đầu tư nước ngoài đổ vào nên các ông bà “trí thức” đă có điều kiện làm ra ăn nên. Nhờ mở cửa nên dịch vụ cũng phát triển đủ mọi kiểu nên cuộc sống những kẻ nhiều tiền th́ tha hồ phè phỡn hưởng lạc. Thế là những ông bà “trí thức” đó nửa đời phục vụ cách mạng họ viết sách, viết báo, làm thơ, sáng tác bài hát ca ngợi chủ nghĩa Mác- lê Nin, ca ngợi đảng, ca ngợi Bác Hồ, Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng, Trường Chinh, Nguyễn Chí Thanh…. Nay đảng đă phản bội lại chủ thuyết Mác- lê Nin và đảng đang từng bước đi vào thế giới tư bản thị trường. Nhưng luật pháp của đảng th́ vẫn c̣n cấm “nói xấu chế độ XHCN và nói xấu lănh tụ”. Bởi vậy các ông “trí thức” đó vẫn viết những ḍng văn, những bài thơ, những lời báo của thời bao cấp.
Trước đây họ viết th́ họ tin vào chủ nghĩa Mác- lê Nin là chân lư, c̣n bây giờ họ viết th́ v́ tiền, v́ danh v́ lợi, v́ địa vị. Giáo sư, tiến sỹ, nhà văn, nhà thơ, nhà báo…. nghe th́ cao quư thật nhưng họ thực tế th́ lương tâm đạo đức, ḷng yêu nước, tinh thần đấu tranh v́ nhân dân, v́ dân tộc, v́ lẽ phải đều đă nằm ngủ không dậy được. C̣n mánh khoé, mưu mô lừa đảo, tranh giành bằng mọi cách, ngấm ngầm giết nhau v́ địa vị, v́ danh v́ lợi, v́ tiền th́ cơ quan ngành nào cũng phe cánh chơi nhau đủ tṛ. Chính v́ vậy mà tờ báo ra tháng 5/2005 nhà văn Nguyễn Huy Thiệp đă viết “Đa số các nhà văn, nhà thơ Việt Nam đều là vô học và có tâm hồn lưu manh trộm cướp” theo tôi ông Thiệp nói thế th́ hơi quá nhưng đó là hiện trạng thực tế của văn nghệ sỹ cũng như trí thức bây giờ.
Đất nước thịnh, suy đều ở nơi tầng lớp trí thức; trí thức mà như thế th́ làm sao đất nước văn minh, công bằng và giàu mạnh được.
Chúng ta học lịch sử chúng ta thấy đất nước Việt Nam từ thời xa xưa nhất cho đến các đời vua Đinh, Lư, Trần, Lê và sau cùng là nhà Nguyễn chưa có một vị vua nào dựa vào Trung Quốc cả mà chỉ có duy nhất vua Lê Chiêu Thống ngu dốt ḥng dựa vào Trung Quốc để rước voi về dày mả tổ. Nhưng cuối cùng th́ Lê Chiêu Thống cũng phải chết ở Trung Quốc. Chính v́ vậy mà hiện nay lịch sử luôn lên án và khinh rẻ vua Lê Chiêu Thống. Một sự thật nữa th́ trong các họ vua của nước ta họ nào cũng phải đương đầu với các cuộc xâm lăng của kẻ thù Trung Quốc cả. Ngay đảng cọng sản Việt nam luôn coi đảng cọng sản Trung Quốc là đồng chí, là anh em, là môi hở răng lạnh; thế mà tháng hai năm 1979 Trung Quốc vẫn đưa quân đánh Việt Nam. Trong giai đoạn này đảng cọng sản Việt Nam đă công bố với toàn đảng, toàn dân “Trung quốc là kẻ thù số một, Mỹ là kẻ thù lâu dài”. Đến tháng 10 năm 1985 ba ông Phạm Văn Đồng, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười bí mật đi sang Trung Quốc thế là sau đó lại gọi đảng cọng sản Trung Quốc là anh em, là đồng chí và hiện nay là 16 chữ vàng do hai đảng đưa ra và thực tế hiện nay th́ đảng cọng sản Việt Nam chẳng khác ǵ một con rối trong bàn cờ của Trung Quốc cả. Chính v́ vậy mà những ông bảo thủ chẳng có tŕnh độ ǵ như Lê Đức Anh, Đỗ Mười, tổng cục hai luôn được Trung Quốc bảo trợ và dật giây.
Một sự thật nữa là hiện nay Hoàng Sa Trung Quốc đă chiếm mất. Quần đảo trường sa th́ một số đảo Trung Quốc cũng đă chiếm bởi đất nước suy yếu, nhu nhược nên quần đảo Trường Sa các nước nhỏ như Đài Loan, Phi Líp Pin, Bờ Ru Nây, Ma Lai xiA cũng công bố chủ quyền để tranh chấp với Việt Nam. Thế mà đến năm 2000 kư hiệp định biên giới biển Vịnh Bắc Bộ đảng cọng sản Việt Nam c̣n nhường cho Trung Quốc 720 km2 đường biên và 12000 km2 bờ biển. Như vậy th́ đảng cọng sản Việt Nam không phải là những kẻ bán nước hay sao? Họ thực sự là những người không biết xấu hổ với lịch sử, với truyền thống cha ông.
Năm 1956 Trung quốc đưa hải quân vào ḥng chiếm quần đảo Hoàng Sa, quần đảo Trường sa, quân đội của cụ Diệm đă đánh đuổi được quân xâm lược Trung quốc phải cút về. Nhưng cũng trong năm đó cựu thủ tướng Phạm Văn Đồng lại gửi công hàm cho trung quốc đă thừa nhận Trường sa, Hoàng sa là của trung Quốc (Thật là ngu xuẩn).
Ông Hồ Chí Minh có làm bài thơ thất ngôn bát cú trước đền thờ Trần Hưng đạo trong đó có những câu như sau:
“…. Bác dắt một nước qua nô lệ
Tôi dẫn năm châu tới đại đồng
Bác có khôn thiêng cười một tiếng
Rằng tôi cách mạng đă thành công. “.
Cái thế giới đại đồng năm châu mà Hồ Chí Minh mơ tưởng nay đă hoàn toàn đi xuống vực sâu và đất nước Việt Nam nay chỉ c̣n lại những người đi theo Bác Hồ được Bác Hồ đào tạo toàn là những kẻ tham nhũng bất tài, lừa dân hại nước mà thôi.
Theo tôi th́ từ thời vua Hùng dựng nước đến nay th́ đất nước Việt nam chưa thời nào bất lực và loạn lạc như thời đại ngày nay. Chính v́ vậy mà quân đội, công an, toà án, viện kiểm sát hiện nay đều là các ban ngành ăn cơm dân nhưng luôn đàn áp nhân dân mà thôi. Họ không là quân đội bảo vệ nhân dân, bảo vệ đất nước nữa.
Khổng Tử có câu: “trong thời loạn th́ bọn trộm cướp với chính quyền là một”
Đất nước ta hiện nay một Tăng Minh Phụng nhờ có những cán bộ cao cấp bao che tiếp tay đă làm thiệt hại của nhà nước 6 ngàn tỷ đồng. Một Năm Cam chỉ học hết lớp 3 nhiều tiền ông ta đă mua được những cán bộ cao cấp của toà án, viện kiểm sát, công an, báo chí, đài phát thanh nên họ đă tiếp tay và bao che cho năm cam làm những việc như giết người, buôn bán ma tuư, bảo kê, lừa đảo, cho vay nặng lăi, tổ chức đánh bạc đă tồn tại được hơn 10 năm và c̣n hàng trăm hàng ngàn vụ tham ô, lừa đảo buôn lậu tày trời khác nữa. sự thật th́ hiện nay các ông tổng bí thư, chủ tịch nước, thủ tướng, các bộ trưởng…. đều tham nhũng hàng trăm hàng ngàn tỷ đồng cả. Hiện ở Hà Nội đă có một bảng danh sách 50 người đều là những ông trời có số tiền gửi ở nước ngoài ít nhất là 600 triệu đô la. Như vậy th́ đất nước Việt nam c̣n đảng cộng sản tương lai có thể giàu mạnh được không?
Đảng cọng sản với quan điểm “Nghệ thuật vị nhân sinh” nghe th́ thật là hay nhưng thực tế là thứ nghệ thuật phục vụ cho nền đảng trị độc tài, dối trá, lừa đảo chống lại nhân sinh xă hội, chống lại tự do và phát triển. Chính v́ vậy mà văn học nghệ thuật luôn phải viết theo ư của đảng cho nên không thể phát triển được. C̣n báo chí chỉ là cơ quan tuyên truyền lừa dân mà thôi. Sự thực chủ nghĩa cộng sản Mác- lê Nin là một chủ nghĩa ngu dân, hại dân, hại nước mà thôi.
Trong một xă hội dân chủ thực sự th́ luật pháp luôn đảm bảo tự do công bằng cho mọi người dân và các cơ quan ban ngành đều là những cơ quan chuyên môn có tŕnh độ, có quyền lực thực sự. Họ chỉ phải sống và làm việc theo luật pháp mà thôi. Chứ họ không phải sợ bất cứ ai và bất cứ đảng nào. Chính v́ vậy mà toà án, công an, thanh tra khi thấy hoặc biết ai phạm tội họ đều có quyền bắt và quyền xét xử. Bởi vậy bắt buộc các quan lại cũng như chính phủ cũng chỉ được tồn tại và làm việc theo luật pháp mà thôi. C̣n chế độ đảng trị độc tài tuyệt đối của đảng cộng sản th́ quân đội, toà án, công an, thanh tra, viện kiểm sát cho đến báo chí cũng như mọi ban ngành đều là của đảng cộng sản cả. Bởi vậy nhân dân không c̣n chút quyền hành nào nữa. Do vậy các cán bộ của đảng tha hồ lộng hành, tha hồ tham nhũng, tha hồ lừa dối. Bởi thế bà Trương Mỹ Hoa tham ô hàng chục tỷ bị tố cáo nhưng đến xin ông Đỗ Mười tha th́ từ phó chủ tịch quốc hội lại lên làm phó chủ tịch nước và c̣n vô số những vụ tham ô, buôn lậu, lừa đảo, mua dâm đă bị những người cọng sản có lương tâm tố cáo nhưng chẳng có ai việc ǵ. Bởi những người đó đều là những người có quyền cao chức trọng cả cho nên thanh tra, toà án, công an cũng như viện kiểm sát chả có ai dám động tới. Cái xă hội cộng sản độc tài đảng trị th́ các ông lớn th́ ai cũng phải sợ nhưng con các ông lớn cũng được người ta nịnh bợ nuông chiều và luôn cũng sợ như bố vậy mà thôi.
Chính v́ độc tài tuyệt đối cướp hết quyền của nhân dân nên các quan chức, các tổ chức đều do đảng sắp xếp, điều cán bộ đều do đảng quyết định cả, v́ vậy nhiều cán bộ của đảng tham ô hàng chục tỷ, hàng trăm tỷ đă bị nhân dân tố cáo đáng lẽ phải vào tù hoặc ra toà nhưng được đảng bao che rồi ông ấy có nhiều tiền, có quan hệ tốt với những ông trời thế là ông ta lại mua được quyền và chức ở chỗ khác thế là ông quan tham nhũng lại vẫn cứ làm quan như thường.
Cái xă hội vô lư đến nỗi đảng bán nước, nhường đất, nhường biển cho ngoại bang và cán bộ đảng phạm các trọng tội th́ chả việc ǵ. C̣n anh thanh niên thôn quê do nghèo đói có đi ăn trộm vài con gà, con chó th́ sẽ bị bắt và giam ngay. đảng không đàn áp nhân dân th́ đàn áp ai nữa.
Cái cực kỳ vô lư nữa là người dân không có quyền hành ǵ th́ có thể làm người lương thiện được. C̣n đă làm quan nếu muốn làm người lương thiện th́ không phe cánh, không tham nhũng, nếu thế th́ sẽ bị những kẻ nịnh thần, những kẻ tham nhũng đặt chuyện vu khống hoặc t́m cách loại bỏ. Bởi vậy quan bây giờ th́ phải tham nhũng, phải nịnh bợ mới yên ổn mới tồn tại được. Chính v́ vậy mà do tranh giành, do phe phái nên đă có nhiều ông quan đă bị tạt a xít vào mặt hoặc là lợi dụng ốm đau đi viện họ đă thuê bác sỹ tiêm thuốc độc làm cho đối thủ mất trí và mất chức luôn hoặc bị chết oan. Những chuyện đó hiện nay đầy rẫy trong xă hội và ở địa phương nào cũng có.
Chính v́ vậy mà các vụ quan tham bị đưa ra toà xét xử th́ đều do các phe cánh tranh giành nhau hất nhau, sự thực họ chỉ lợi dụng luật pháp để tiêu diệt nhau mà thôi.
Hiện nay do tham nhũng đă lan tràn từ TW đến địa phương, đến huyện đến xă và cả xóm nữa và mọi ban ngành đều tham nhũng v́ vậy đảng, quốc hội đă nói đến tham nhũng là quốc nạn, là giặc nội xâm. Đảng đă buộc tuyên bố với nhân dân là quyết tâm chống tham nhũng. Như vậy th́ đảng có chống tham nhũng được không?
Chúng ta phải khẳng định chắc chắn rằng “Không có tự do dân chủ th́ không có ǵ cả” Chính v́ vậy do t́nh h́nh tham nhũng quá bức bách nên đảng phải công bố với nhân dân như vậy. Sự thực th́ đảng chả có thay đổi ǵ cả. Bởi nếu đảng chống tham nhũng thật th́ đảng tự chống đảng mà thôi. Đảng tự chống lại đảng th́ chẳng bao giờ có cả. V́ nếu đảng chống tham nhũng thật th́ đảng sẽ tan ră ngay. Bởi lẽ đó th́ đảng sự thật chỉ hô khẩu hiệu để lừa dân mà thôi. Nhưng nếu các lănh tụ đảng muốn chống tham nhũng thật th́ cái cơ cấu đảng trị độc tài tuyệt đối cũng không thể chống tham nhũng được.
Bởi nếu đảng cho ra một tổ chức để chống tham nhũng th́ tổ chức đó phải trực thuộc quốc hội hoặc chính phủ hoặc TW đảng. Vậy th́ tổ chức đó cũng phải chịu sự lănh đạo của đảng hoặc người của đảng, nên những ông lớn dù phạm tội đến đâu cũng không việc ǵ. C̣n tổ chức đó độc lập thực sự th́ cũng là người của đảng cho nên phải bảo vệ quyền lợi của đảng. C̣n tổ chức đó độc lập và đều là người ngoài đảng (điều này không baogiờ có mà chỉ đặt giả thiết mà thôi). Họ quyết tâm chống tham nhũng thật th́ toà án, công an, viện kiểm sát, quân đội, báo chí đều dưới sự độc tài tuyệt đối của đảng cọng sản th́ những người đó cũng chả làm được ǵ. Muốn chống tham nhũng có hiệu quả thực sự th́ chỉ có chế độ dân chủ tự do, đa đảng tam quyền phân lập thực sự th́ các ngành tư pháp, công an, thanh tra viện kiểm sát mới thực sự có quyền bắt những kẻ phạm tội dù đó là ai và báo chí có quyền độc lập và tự do đưa tin th́ mới làm được.
Chính v́ vậy mà đảng càng hô chống tham nhũng th́ cán bộ của đảng càng thấy đảng bất lực v́ vậy tham nhũng lại càng phát triển lộng hành hơn.
Đảng cọng sản Việt Nam trong thời bao cấp th́ lúc bổ nhiệm cán bộ c̣n xét đến thành tích, thành phần. C̣n ngày nay đảng đă suy thoái đến cực điểm v́ vậy bổ nhiệm cán bộ bây giờ th́ thành tích, thành phần không c̣n quan trọng nữa. Nhưng ai có quan hệ tốt với cấp trên, có nhiều tiền, nịnh thần giỏi, nói dối giỏi th́ sẽ lên như diều gặp gió. Chính v́ vậy những kẻ bất nhân thời nay lại dễ làm ông lớn, bà lớn nhất.
Một đất nước mà anh trí thức Phạm Hồng Sơn chỉ dịch cuốn “thế nào là tự do dân chủ” của bộ ngoại giao Mỹ đưa lên internet cũng bị đảng bắt và bị xử hơn 10 năm tù th́ c̣n ǵ là tự do dân chủ, c̣n ǵ là trí tuệ và là lẽ phải nữa.
Với bộ máy đảng, nhà nước đồ sộ, độc tài, chuyên quyền, quan liêu tuyệt đối đảng cộng sản Việt Nam đă làm cho cả dân tộc từ trí thức, các nhà khoa học, các văn nghệ sỹ, công an, bộ đội, công nhân, nông dân cuộc sống trong thời bao cấp đă phải chịu cảnh nghèo đói ăn rau ăn cháo hơn 32 năm từ năm 1954 đến năm 1986. Cái cực kỳ nguy hiểm của đảng cọng sản là họ luôn tàn ác, độc tài, chuyên quyền, giết người, dối trá nhưng họ tin vào học thuyết vô thần Mác - Lê Nin nên họ cứ tưởng là họ làm v́ dân v́ chân lư, v́ lẽ phải, v́ ḷng yêu nước nên sự độc ác của đảng cọng sản là vô cùng tận và cực kỳ tàn ác và nguy hiểm. Họ là những người làm sai mà họ không biết sai. Trong cái chế độ đảng cọng sản cai trị độc tài tuyệt đối đó th́ kinh tế, khoa học, văn học nghệ thuật không thể phát triển nổi. Bởi tài năng của mọi cá nhân luôn bị đảng ḱm kẹp nên không thể phát huy và phát triển được. Chính v́ vậy mà chế độ đảng trị th́ không thể có nhân tài và nếu có nhân tài th́ nhân tài cũng không làm được ǵ.
Đảng cọng sản Việt Nam hiện nay do run sợ trước trào lưu của thời đại của cả dân tộc nên đảng đang hô hào “chống diễn biến hoà b́nh” như vậy th́ đảng cọng sản thích chiến tranh chăng?
Đúng! đất nước chiến tranh, nhân dân luôn lo sợ chiến tranh và luôn phải đấu tranh cho nên ḷng người không yên ổn được. Cộng với một dân tộc lạc hậu, nghèo đói, thiếu hiểu biết nên đảng cọng sản đă lừa được nhân dân Việt Nam. Nhờ vậy nên đảng cọng sản đă thành công và tồn tại đến bây giờ. C̣n đất nước hoà b́nh, nhân dân no đủ th́ đ̣i hỏi cá nhân và nhu cầu tín ngưỡng tự nhiên ḷng người sẽ trỗi dậy. Bởi vậy đảng cọng sản không thể lừa nhân dân được nữa và sự thực đảng chống diễn biến hoà b́nh là đảng đang chống lại khát vọng tự do, dân chủ của nhân dân Việt Nam. Và đảng cọng sản sẽ phải mất khi nhân dân văn minh hiểu biết nhiều hơn.
Chương VIII:
V́ sao đảng cọng sản lại thắng.
Chúng ta biết rằng chủ nghĩa Mác ra đời ở thập niên 40 của thế kỷ XIX. Vào đầu thế kỷ XX th́ các nước văn minh như Pháp, Anh, Đức, Nhật, Thuỷ Điển, Mỹ…. đều có đảng cọng sản ra đời. Nhưng ở các nước văn minh, tự do, dân chủ đó th́ có nhiều nhân tài, trí thức v́ vậy họ đă phê phán chủ nghĩa Mác là ảo tưởng. Nhờ vậy nên nhân dân ở các nước văn minh chả mấy ai theo và tất nhiên đảng cọng sản, những người cọng sản ở các nước đó vẫn tồn tại nhưng đều không làm được ǵ. C̣n các nước lạc hậu như Liên Xô, Trung quốc, Việt nam, Lào, cam pu chia th́ các đảng cọng sản ra đời và đă lớn mạnh rất nhanh. Chính v́ vậy mà đảng cọng sản Việt nam ra đời năm 1930 th́ đến năm 1954 họ đă nắm được chính quyền ở miền bắc. Bởi ảo tưởng của chủ nghĩa cọng sản quá tốt đẹp nên những người cọng sản đă bị chủ nghĩa cọng sản đánh lừa. (Ngay ông Nguyễn Khắc Viện một tri thức đang sống ở nước Pháp hoa lệ đă bỏ về Việt nam làm cọng sản. Hoặc ông yêng xa ri lănh tụ Khơ me Đỏ là một tiến sỹ kinh tế ở Pháp cũng theo và làm chủ nghĩa cọng sản.
Chúng ta đọc qua chủ nghĩa Mác- Lê Nin th́ thấy thật là thích và thật là hay. Nhưng nghiên cứu thật kỹ th́ Mác- Lê Nin chẳng hiểu ǵ về con người, về xă hội cả và chính chủ nghĩa Mác - Lê Nin chống lại quy luật tự do, tín ngưỡng, tư hữu gia đ́nh và quy luật phát triển của xă hội loài người chúng ta.
Đảng cọng sản đă thắng v́ lư do sau:
+Đất nước trong t́nh trạng chiến tranh bị thực dân Pháp xâm lược bởi vậy ḷng dân ai cũng sôi sục tinh thần chống Pháp cả. Cho nên đảng cọng sản với khẩu hiệu “Giải phóng thuộc địa” nên đảng đă lợi dụng được tinh thần yêu nước của nhân dân. Thực sự đảng đă huy động được toàn lực của nhân dân và thực tế lúc này là cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc chứ chưa mấy ai hiểu và được đọc chủ nghĩa cọng sản cả.
+Trong giai đoạn từ năm 1945 đến năm 1960 hệ thống cọng sản rất lớn mạnh ở Châu Âu và Châu á. Nên Liên Xô, trung quốc, các nước đông âu đă giúp đảng cọng sản Việt nam về vũ khí, lương thực, con người, ngoại giao cho đảng cọng sản Việt Nam để họ đánh Pháp.
+Đảng cọng sản Pháp và nhân dân Pháp cũng như một số chính khách của các đảng khác nhau đă chống lại cuộc chiến tranh của Pháp ở Việt nam.
+Nước Pháp do bị thua trong chiến tranh thế giới lần thứ II nên đă suy yếu (80% là viện trợ của Mỹ) nên nước Pháp không c̣n đủ thực lực để giữ thuộc địa của ḿnh tại Đông Dương nữa.
Chính nhờ các điều kiện thuận lợi về thời và thế trên nên đảng cọng sản đă giành thắng lợi và nắm quyền năm 1954 ở miền bắc Việt Nam.
C̣n năm 1975 họ lấy được miền nam th́ sao?
Chúng ta phải khẳng định một điều chắc chắn rằng:
Nếu quân đội Mỹ ở lại Miền nam th́ Bắc việt không thể lấy Miền nam được. Nếu như vậy th́ nước Việt nam bây giờ cũng giống như nước Triều Tiên, Miền nam giàu có, dân chủ, tự do. C̣n Miền bắc th́ nghèo khổ và đang chết đói hoặc với tinh thần cải cách mở cửa như bây giờ của đảng cọng sản th́ Việt nam có thể thống nhất và nhân dân đă được hưởng tự do, dân chủ. Nếu như thế th́ Hoàng sa không lọt vào tay Trung Quốc và Trường sa không bị tranh chấp như bây giờ.
Vậy v́ sao quân đội Mỹ rút lui?
+Nước Mỹ là một nước tự do dân chủ và lư tưởng của nước Mỹ là giúp đỡ bảo vệ các chế độ cũng như các nước có nền tự do dân chủ trên toàn thế giới.
Đảng cọng sản Việt nam tuyên truyền “Đế quốc Mỹ” là không đúng. V́ đă nói đến đế quốc là nói đến thuộc địa. C̣n nước Mỹ từ xưa tới nay chưa có tấc đất thuộc địa nào cả. Nhưng nói nước Mỹ là sen đầm quốc tế th́ hoàn toàn đúng. V́ nước Mỹ th́ phải đổ tiền, đổ xương máu vào các biến cố, sự việc lớn của thế giới th́ mới giữ nổi b́nh yên, đối trọng được giữâ các thế lực khác nhau.
Chính v́ vậy mà nước Mỹ bỏ tiền của, con người giúp nhân dân Việt nam chống lại cọng sản là để bảo vệ độc lập, tự do, dân chủ và toàn vẹn lănh thổ cho dân tộc Việt nam. Nhưng thật tiếc rằng đảng cọng sản và nhân dân Việt Nam đă không hiểu rơ nước Mỹ nên đă kịch liệt chống lại Mỹ.
+Từ năm 1954 trở về trước các tổ chức cũ của đảng cọng sản vẫn c̣n rất nhiều ở trong Miền nam. Chính v́ vậy từ năm 1954 chính quyền Miền Nam lên th́ các tổ chức cọng sản trỗi dậy hoạt động chống lại chính quyền Diệm rất mạnh liệt và với sự viện trợ về vũ khí, lương thực, con người của Miền Bắc đưa vào nên cọng sản đă tổ chức được “Mặt trận giải phóng dân tộc ở trong Miền Nam”. Với sự thần thánh hoá ông Hồ Chí Minh, sự tuyên truyền dối trá của cọng sản nên những người cọng sản đă lừa được nhiều trí thức, phật tử, sinh viên cũng như nhân dân Miền Nam nên họ đă thành lập được hầu hết các tỉnh, các huyện những tổ chức cọng sản bí mật, các đội quân du kích. Chính v́ vậy mà phong trào chống Mỹ, chống cụ Diệm, chống Nguyễn Văn Thiệu rất mănh liệt và rộng khắp và thực sự th́ chính quyền Miền Nam đă không được ḷng dân.
Qua thập niên 70 mâu thuẫn giữa Liên Xô và Trung Quốc rất căng thẳng (lúc này Mao Trạch Đông chủ trương bắt tay thân thiện với Mỹ để chống lại Liên Xô). Như vậy nước Mỹ rút đi th́ Việt Nam rơi vào t́nh thế là phải thân thiện với Trung Quốc hoặc là phải thân với Liên Xô. Nếu thân Liên Xô th́ phải bỏ Trung Quốc và ngược lại nếu thân Trung Quốc th́ phải bỏ Liên Xô và lúc này phe cộng sản bắt đầu suy yếu nên Việt Nam cũng phải suy yếu thêm. Dù phe cộng sản đă bắt đầu suy yếu nhưng Liên Xô, Trung Quốc và phe cộng sản trong thập niên 70 vẫn c̣n giúp Việt Nam về vũ khí, về lương thực và ngoại giao.
+Nước Mỹ đổ tiền, đổ của giúp Miền Nam nhưng dân Miền nam lại chóng Mỹ kịch liệt bởi vậy người Mỹ muốn cho dân Miền Nam sống dưới chế độ cộng sản th́ mới thấy được thực chất cộng sản là như thế nào. Sau đó, họ sẽ giúp đỡ dân Miền Nam.
+Nhân dân Mỹ chống lại cuộc chiến tranh Việt Nam, họ đă muốn đưa con cháu họ về nước.
Chính nhờ những điều kiện trên nên khi quân đội Mỹ rút đi th́ chính quyền Thiệu bị cô lập, mất viện trợ, mất chỗ dựa nên thất bại là tất yếu.
Chính v́ Đảng cộng sản bất tài luôn dựa vào các thế lực lớn bên ngoài và không phân biệt rơ được bạn thù cho nên thời ông Duẩn th́ thân Liên Xô. Giai đoạn này Đảng cộng sản Việt Nam coi Đảng cộng sản Trung Quốc là kẻ thù số một, đến thời ông Linh th́ Đảng cộng sản Việt Nam thân với Trung Quốc. Đảng cộng sản Việt Nam lại toàn dùng những lời hoa mỹ tốt đẹp để ca ngợi những người cộng sản Trung Quốc thực sự là để lừa nhân dân Việt Nam mà thôi. Đảng cộng sản Việt Nam, Đảng cộng sản Trung Quốc hiện nay do t́nh thế phải thân thiện để cùng tồn tại, để cùng duy tŕ được sự lănh đạo độc tài của họ. Họ luôn nói “hữu nghị, anh em, môi hở răng lạnh.. “. nhưng thực sự th́ chả đảng nào tin Đảng nào cả. Bởi vậy hai Đảng luôn cảnh giác gằm ghè nhau. Trong quan hệ này Th́ Việt Nam luôn yếu thế dễ bị Trung Quốc đặt điều kiện và chèn ép. Chính v́ vậy mà cuối tháng 10 năm 2005 ông Hồ Cẩm Đào sang Việt Nam có đặt vấn đề thuê cảng Cam Ranh với giá 3 tỷ đô la một năm, giá rất cao nhưng khi Trung Quốc đă chiếm được Cam Ranh th́ phía Bắc là biên giới Trung Quốc, Hoàng Sa - Trường Sa đă có quân đội Trung Quốc, Lào, Camphuchia chịu ảnh hưởng Trung Quốc rất lớn. Như thế th́ Việt Nam đă hoàn toàn bị Trung Quốc xiết chặt gọng ḱm rồi c̣n ǵ nữa. Nếu như vậy th́ Trung Quốc đă thực sự xâm lược được Việt Nam là nhờ những kẻ tham quyền cố vị bất chấp quyền lợi dân tộc, quyền lợi quốc gia và chính Đảng cộng sản Việt Nam đă rước voi về dày mồ mả ông cha ḿnh, nhân dân ḿnh.
Nếu xảy ra như vậy thật th́ cả dân tộc phải vùng dậy chống lại Đảng cộng sản Việt Nam, chống lại ư đồ đó của Hồ Cẩm Đào. Nếu không th́ dân tộc Việt Nam có thể trở lại thời đại nghàn năm Bắc thuộc trước đây.
Chương IX:
Đảng cộng sản việt nam hiện nay như thế nào?
Chúng ta phải khẳng định chắc chắn rằng: chủ nghĩa Mác Lênin phủ nhận quyền tư hữu, quyền tự do cá nhân và luôn coi các nhà tư sản, địa chủ là kẻ thù, coi thương mại là bóc lột và luôn đề cao đấu tranh giai cấp trong xă hội có giai cấp và nền kinh tế của cộng sản th́ th́ có kinh tế nhà nước và kinh tế tập thể mà thôi. Chính v́ như vậy nên các Đảng cộng sản lên cầm quyền th́ đảng nào cũng tiêu diệt các nhà địa chủ, tư sản và các doanh nghiệp và giết người vô lư cả.
Bây giờ đổi mới Đảng lại thừa nhận quyền tư hữu và khuyến khích nhân dân làm giàu lại đề cao các nhà doanh nghiệp và kêu gọi các nhà tư bản đầu tư. Thế là những ông cộng sản đầy tham ô, buôn lậu họ lại trở thành những nhà tư bản đỏ giàu có gấp vạn gấp ngàn lần các nhà tư sản, địa chủ bị bắt, bị bắn trước đây. Như vậy th́ Đảng đă giết những người có đức có tài thời cải cách. Họ là những người làm ăn lương thiện nhưng v́ Đảng cộng sản đấu tranh giai cấp nên Đảng cộng sản đă bắn oan họ.
Như thế Đảng cộng sản hiện nay cái tên chỉ là vỏ bọc mà thôi. Hiện Đảng đă phản bội lại học thuyết Mác Lênin, phản bội lại lư tưởng Hồ Chí Minh đă chọn. Đảng đang dẫn cả dân tộc ta đi theo kinh tế thị trường tư bản chủ nghĩa. Nhưng do bản chất độc tài dối trá nên những người cộng sản bảo thủ không giám nh́n vào sự thật, nói ra sự thật. Họ muốn giữ lấy quyền lợi cá nhân, quyền lợi của Đảng để họ vẫn được sống trên luật pháp và chà đạp đàn áp nhân dân. Bởi vậy về bản chất họ vẫn giữ độc Đảng, độc tài và dối trá như trước. Bởi vậy Đảng vẫn giữ tên nước là “Cộng hoà xă hội chủ nghĩa Việt Nam” và vẫn luôn hô hào “kinh tế thị trường, xă hội chủ nghĩa” và vẫn coi kinh tế nhà nước là chủ đạo.
Vậy th́ Đảng cộng sản, những người cộng sản đang đưa đất nước đi theo chủ nghĩa nào đây? tư bản hay cộng sản? không tư bản mà cũng không cộng sản, Đảng đổi mới nửa vời để Đảng vẫn có quyền tuỳ tiện trên mọi lĩnh vực chính trị, kinh tế và ngoại giao. Mà kinh tế thị trường th́ phải có tự do b́nh đẳng th́ mới phát triển được nhưng Đảng vẫn độc tài v́ vậy các doanh nghiệp không thể có tự do b́nh đẳng. Bởi vậy doanh nghiệp tư nhân dù có phát triển nhưng vẫn luôn lệ thuộc vào các chính sách cũng như cơ chế của Đảng cộng sản. Đảng cho doanh nghiệp nào sống th́ sống, Đảng cho doanh nghiệp nào chết th́ phải chết.
Chúng ta biết rằng số nợ tổng cộng của các doanh nghiệp 1999 là hai trăm ngh́n tỷ và các danh nghiệp nhà nước chỉ chiếm 5% lực lượng công nhân lao động, thế mà họ lại chiếm 80% lượng vốn xă hội. Thực tế hầu hết các khoản viện trợ giải ngân qua các bộ đến được phân bổ về cho các doanh nghiệp nhà nước do TW quản lư. Các doanh nghiệp nhà nước làm ăn độc lập tự chủ cũng thua lộ, liên doanh với nước ngoài cũng thua lộ. Ví dụ như công ti Mít SuViNa liên doanh giữ công ty nhựa Việt Nam với Nhật bản lộ gần 16 triệu đôla trong 2 năm 1998 - 1999. Liên doanh với Cô ca Cô la lộ đến trắng tay.. và…
Món nợ các doanh nghiệp nhà nước khủng khiếp đến nỗi làm cho báo cáo của chính phủ trước kỳ họp thứ VI của Quốc hội đă phải nghẹn ngào thốt lên rằng “Không thể tiếp tục dùng ngân sách nhà nước, tiền đóng thuế của dân để nuôi dưỡng các doanh nghiệp nhà nước đă trở thành gánh nặng của nền kinh tế”.
Nếu một đất nước văn minh có nền kinh tế thị trường thật sự th́ các doanh nghiệp thua lỗ này đă phải phá sản và giải tán lâu rồi.
Thế th́ v́ sao đảng cọng sản Việt nam vẫn để các doanh nghiệp nhà nước làm ăn thua lỗ tồn tại?
Một điều đơn giản rằng các doanh nghiệp nhà nước là các doanh nghiệp chính trị chứ không phải các doanh nghiệp làm ăn kinh tế. Nhờ có các doanh nghiệp nhà nước nên đảng vẫn nói được với nhân dân là đảng đang đi theo con đường “Kinh tế thị trường xă hội chủ nghĩa” “Đảng đang đi theo chủ nghĩa Mác- Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh”. Đó là lẽ thứ nhất; lẽ thứ 2 nữa là qua các doanh nghiệp nhà nước th́ các cán bộ cao cấp của đảng thông qua các doanh nghiệp nhà nước để tham nhũng, để đục khoét tiền của dân một cách hợp pháp.
Như vậy th́ đất nước Việt Nam đang đi theo kinh tế thị trường, đang hội nhập vào các tổ chức thương mại lớn của thế giới nhưng lại không đi đúng các quy luật thị trường thực sự.
Một đất nước muốn phát triển th́ phải có chế độ pháp trị rơ ràng, có luật pháp ổn định và chặt chẽ và đồng vốn các doanh nghiệp luôn dồi dào th́ các doanh nghiệp mới phát triển nhanh được. Nhưng đồng vốn Việt nam th́ nhà nước quản lư hầu hết lọt vào các doanh nghiệp nhà nước. Bởi vậy các doanh nghiệp tư nhân Việt nam sau khi vào WTo do không có tự do thực sự, không có cạnh tranh thực sự nên rất dễ các doanh nghiệp nước ngoài chèn ép nên các doanh nghiệp Việt nam dễ bị thua thiệt và tất nhiên dù chơi ở trên đất nước Việt nam nhưng người Việt nam không thể tiến lên vững chắc và nhanh được. C̣n các nhà tư bản nước ngoài th́ do thông đồng với các quan chức chính quyền và nhờ có luật pháp bảo hộ nên họ tha hồ bóc lột công nhân Việt Nam.
Mác ra đời trong thời đại tư bản rừng rú, công nhân có bị bóc lột thật, Mác đă kịch liệt chống lại chế độ tư bản. Nhưng đó là quy luật tự nhiên của loài người và theo thời gian th́ ngày nay các nước tư bản văn minh nhờ có luật pháp luôn đảm bảo tự do, b́nh đẳng và công bằng xă hội nên các nước có chế độ tư bản luôn phát triển không ngừng và nhân dân các nước tư bản văn minh không c̣n bị bóc lột, bị đàn áp như trước đây. Nhờ vậy nên vật chất, tinh thần ai cũng được no đủ, tự do, b́nh an và hạnh phúc thật sự. C̣n các nước có đảng cọng sản theo chủ nghĩa Mác- Lê Nin th́ công nhân, nông dân đang bị đảng đàn áp, bóc lột, bị các nhà tư bản nước ngoài bóc lột.
Cái tệ hại đau đớn hơn nữa là có hàng chục triệu người cọng sản đi theo lư tưởng của chủ nghĩa Mác- Lê Nin lại bị chính những lănh tụ của đảng cọng sản bắn oan hoặc tù oan. Họ đă bị giết v́ cái lư tưởng sai lầm ngu dốt của họ và một tệ hại nữa là các đảng cọng sản cầm quyền như Trung Quốc, Việt Nam ngày nay đă phản bội chủ thuyết Mác- Lê Nin; nhưng những người cọng sản nào v́ dân tộc, v́ lẽ phải đứng lên nói ra sự thật hoặc đ̣i hỏi dân chủ th́ đều bị đàn áp, bị tù hoặc bị quản chế. Những sự thật cay nghiệt này chắc Mác khi c̣n sống Mác không tưởng tưởng nổi.
Đảng cọng sản Việt nam hiện nay đă thừa nhận quyền tư hữu, đă cho nhân dân tự do làm ăn và khuyến khích nhân dân làm giàu và đảng đang kêu gọi các nhà tư bản nước ngoài đầu tư. Đồng thời đảng đang đưa cả dân tộc Việt Nam hoà nhập vào thế giới. Như vậy là đảng đang đi đúng hướng vào xu thế của thời đại. Nhưng do vẫn độc đảng, độc tài tuyệt đối nên hiện đất nước Việt nam có những mặt hạn chế sau:
+Đảng trị độc tài tuyệt đối nên luật pháp có cũng như không.
+Nội bộ chính trị đảng chia bè, chia phái nên không ai thực sự có thực quyền quyết định mà phải luôn dung hoà giữa các uỷ viên Bộ chính trị nên một việc dù biết đúng nhưng cũng chưa chắc đă quyết định được. Nếu quyết định được th́ cũng phải chờ một thời gian bàn căi đấu tranh th́ mới thành.
+Bộ máy lănh đạo cầm quyền của đảng quá cồng kềnh, tệ nạn cựa quyền quan liêu, trên nói dưới không nghe nên thủ tục giấy tờ luôn phức tạp, khó giải quyết.
+Thiếu nhân tài nên thiếu chủ trương chính sách đúng, kịp thời. Đảng như những người đi trong đêm tối ṃ mẫm mà thôi.
+Tệ nạn tham nhũng, quan liêu lan tràn nên các công việc rất khó thuận lợi, trôi chảy.
Một đất nước dân chủ văn minh thật sự th́ nhờ đa đảng, nhờ tự do, nhờ có luật pháp ổn định chặt chẽ nên tổng thống, chính phủ cũng như mọi cơ quan công quyền, mọi cán bộ công quyền th́ luôn bị quốc hội, toà án, báo chí, đảng đối lập cũng như nhân dân giám sát v́ vậy không ai dám làm sai, dám tham nhũng, dám phạm tội và dám nói dối cả. Nếu phạm tội thật th́ sẽ bị báo chí lên án chỉ trích và bị cách chức, đưa ra toà án xét xử chứ họ không kể đó là ai.
Tuân Tử nhà pháp trị trước công nguyên có câu nổi tiếng “Luật pháp mà của riêng th́ loạn hơn không có luật pháp” Hoặc câu “Luật pháp không a dua quyền quư”.
Đảng cọng sản cầm quyền th́ chỉ có độc đảng bởi vậy từ Trung ương, đảng, nhà nước, chính phủ, quốc hội, toà án, công an, thanh tra, viện kiểm sát, quân đội, các cơ quan tuyên truyền báo chí, đài phát thanh, truyền h́nh, mọi cơ quan hành chính khác đều là người của đảng, do đảng lănh đạo, quản lư. Chính v́ vậy mà luật pháp là của riêng đảng và luật pháp luôn a dua quyền quư. Bởi vậy nhân dân không c̣n một chút quyền ǵ nữa. Chính v́ vậy mà các lănh tụ đảng muốn làm thế nào, nói thế nào cũng được cả chứ chả có ai giám sát, chả có ai lên tiếng được. Sự thực họ là những người đầy quyền hành hơn cả vua chúa thời phong kiến. Cũng chính v́ vậy mà một ông tổng thống ở một nước dân chủ th́ lớn tiếng nạt một đứa trẻ con cũng không dám. C̣n các ông lănh tụ các đảng cọng sản th́ giết hàng vạn hàng triệu người vô tội nhưng vẫn được đảng đề cao là thiên tài, là vĩ đại, là chí nhân chí thiện, là cha già dân tộc, là nhà chính trị thiên tài. Một đất nước văn minh tự do thực sự th́ sự thật các lănh tụ các đảng cọng sản bị đưa ra bắn một ngh́n lần cũng không hết tội. Như vậy th́ tư tưởng học vấn của những người cọng sản thua cả những người trước công nguyên nên nhiều người yêu nước cọng sản đă bị đảng cọng sản bắn oan v́ sự ngu dốt của họ.
Chương X:
Thế giới hiện nay như thế nào?
Chúng ta ai cũng biết rằng nhờ thời đại khoa học kỹ thuật phát triển nên một người ở Việt nam có thể nói chuyện trực tiếp với người khác ở Mỹ, ở Pháp hoặc bất cứ nơi nào trên thế giới và bất cứ thời điểm nào. Chúng ta qua báo chí, qua ra đi ô, qua ti vi, qua in tơ nét chúng ta có thể biết và thấy các diễn biến đang xẩy ra bất cứ chỗ nào trên thế giới. Nhờ hội nhập kinh tế nên một nhà tư bản th́ có thể làm ăn ở bất cứ nước nào trên thế giới Hoặc một nhân tài th́ có thể làm việc cho bất cứ công ty nào họ thích. Như vậy biên giới quốc gia đối với cá nhân không bị giới hạn như trước đây nữa. Một nhân tài th́ có thể ra đi hoặc có thể ở lại hoàn toàn phụ thuộc vào ư thích của họ.
Chính nhờ khoa học hiện đại nên các nước độc tài dù cấm đoán thông tin nhưng thông tin vẫn đến được với mọi người. Bởi vậy biên giới không c̣n ngăn cách được sự quan hệ hoặc thông tin nữa. Cũng chính nhờ hội nhập nên hiện tại con các ông, bà “đày tớ nhân dân” nhiều vàng, lắm đô la đă xin và đi học ở các trường đại học nổi tiếng trên thế giới và các con em của giai cấp “Cách mạng vô sản” đă được đi làm thuê, làm đày tớ cho những người nước ngoài, những công ty nước ngoài giàu có. Mà sự thật th́ chính phủ bán nô lệ để thu ngoại tệ mà thôi. Nhưng họ đi họ cũng phải mất tiền mới đi được. Bởi dù làm nô lệ ở nước ngoài th́ thu nhập của họ c̣n cao gấp bội khi được làm “Giai cấp công nông thiên đường” ở trong nước. Cũng chính nhờ hội nhập th́ các tư tưởng lớn của châu âu, văn hoá châu âu đă và đang du nhập vào nước ta ngày càng nhiều và chính người nước ngoài cũng sẽ hiểu về văn hoá, lịch sử Việt nam nhiều hơn. Cũng chính nhờ hội nhập toàn cầu hoá nên cuộc cạnh tranh không c̣n chỉ giới hạn trong một nước, một châu mà là sự cạnh tranh toàn cầu. Chính v́ vậy mà những nhà tư bản siêu quốc gia có nhiều tiền, có nền kỹ thuật hiện đại, có nhiều tri thức sẽ là những công ty thu được nhiều lợi nhuận nhất.
Cũng chính hội nhập toàn cầu hoá nên các nước phải mở cửa cho nhau v́ vậy hàng rào thuế quan và phi thuế quan sẽ bị băi bỏ dần. Biên giới kinh tế của các quốc gia dường như bị xoá trước sự xuất hiện một nền kinh tế toàn cầu không biên giới. Chính nhờ toàn cầu hoá nên các thế kỷ trước, các nước mạnh thường đưa quân đi chiếm thuộc địa ḥng thu nhiều tài nguyên đất đai, giá nhân công rẻ, ḥng thu nhiều lợi nhuận. C̣n bây giờ toàn cầu hoá th́ các nước có nhiều nhà tư bản lớn họ không cần chiến tranh mà họ đến làm ăn ở các nước lạc hậu, họ vẫn thực hiện được các điều đó. Bởi vậy những nước thực sự mạnh bây giờ là những nước có tiềm năng kinh tế hàng đầu của thế giới và luôn ảnh hưởng đến thế giới.
Trước sự hội nhập xuất hiện một nền kinh tế toàn cầu không biên giới th́ quan hệ tuỳ thuộc lẫn nhau giữa các nước về kinh tế ngày càng mở rộng và các thể chế toàn cầu ngày càng hoàn thiện. Trong điều kiện đó một nền kinh tế hướng nội, chủ trương tự cung, tự cấp mọi nhu cầu thiết yếu, ra sức chống lại sự lệ thuộc quốc tế một cách mù quáng th́ sẽ không thể đứng vững và luôn luôn tụt hậu. Chính v́ vậy mà nền kinh tế xă hội chủ nghĩa khép kín của bắc triều Tiên đến năm 1997 vẫn c̣n kiêu hănh không bị tác động bởi cơn khủng hoảng tài chính giữ dội. Song đến nay cảnh bần hàn xơ xác đă dần đến hồi bi kịch đang buộc họ phải thức tỉnh.
Mở rộng cửa hội nhập, quyết chí cạnh tranh là con đường duy nhất để sống c̣n và vươn tới vinh quang, giàu mạnh bậc nhất thế giới như nền kinh tế Mỹ mà vẫn bị các quốc gia khác ép phải mở cửa thị trường, ép mua dầu mỏ giá cao. đấy là lẽ thường của tác nhân b́nh đẳng đáng trân trọng của toàn cầu hoá. Nhỏ bé như Sin Ga Po thiếu vắng hầu như hoàn toàn ngành công nghiệp nặng, phải nhập khẩu hầu hết các loại nguyên, nhiên liệu kể cả nước ngọt (nhập khẩu 100% từ Ma Lai xi a) vậy mà nền kinh tế SinGaPo vẫn phát triển mạnh và không thể nói là không độc lập tự chủ. Như thế th́ mục đích kinh tế hiện nay là nhằm tới xâm chiếm các hợp phần trong tổng sản phẩm quốc tế không biên giới.
Trong cái thế giới hội nhập toàn cầu đó th́ những nước nhỏ nhưng có nền kỹ thuật hiện đại, có nhiều nhà tư bản lớn, có nhiều tri thức ở các chuyên ngành, chuyên gia tài ba cũng sẽ là nước thu về nhiều lợi nhuận nhất và ngược lại các nước dù lớn nhưng thiếu nhân tài, lạc hậu về khoa học kỹ thuật th́ cũng chả thu được lợi nhuận là bao và tồi tệ nhất là các nước độc tài th́ do nhân dân họ luôn bị áp chế nên trí tuệ con người không phát triển được, do không có các chính sách đường lối đúng, hợp thời đại. Do không đào tạo được con người văn minh có tŕnh độ tương ứng với nền khoa học kỹ thuật hiện đại, do không có luật pháp rơ ràng. Bởi vậy dân các nước đó dù kinh tế có đi lên nhưng sự thật th́ dân của họ vẫn là dân làm thuê nô lệ bị bóc lột mà thôi.
Toàn cầu hoá là cuộc cạnh tranh b́nh đẳng về con người, về trí tuệ, về khoa học kỹ thuật trên toàn cầu bởi vậy những kẻ ngu dốt bất tài sẽ luôn bị thua thiệt và muốn tồn tại th́ họ phải chịu cảnh bóc lột đồng lương thấp.
Con người là chủ quan của từng cá nhân v́ vậy dù toàn cầu hoá về kinh tế nhưng thế giới vẫn luôn có nhiều các tôn giáo khác nhau và các nước lớn như Mỹ, Trung Quốc, Nga, Nhật, Đức, Anh, Pháp luôn v́ quyền lợi của ḿnh v́ vậy họ luôn không ngừng bành trướng quan hệ ảnh hưởng trong khu vực cũng như toàn thế giới và sự thực thời đại ngày nay do không c̣n mâu thuẫn về quan điểm chính trị, quan điểm kinh tế nên các nước lớn dù luôn phải cạnh tranh ảnh hưởng của ḿnh vào thế giới nhưng họ cũng phải luôn quan hệ với nhau, giao thông với nhau chứ không c̣n coi nhau là kẻ thù đối địch như thời chiến tranh lạnh nữa.
Toàn cầu hoá th́ nhân loại sẽ yên lành, hạnh phúc hơn v́ các cuộc chiến tranh xâm lược cướp nước thực sự như trước đây sẽ không c̣n trong thế giới văn minh toàn cầu hoá hiện nay nữa.
Chúng ta biết rằng nước Trung Quốc năm 1949 Mao Trạch Đông lên nắm quyền, trong 29 năm cầm quyền ông Mao đă làm cho Trung quốc suy thoái, nghèo đói đến cực điểm. Bởi vậy năm 1978 ông Đặng Tiểu B́nh đă cải cấch và hiện nay Trung Quốc do cải cách sớm hơn, do làm triệt để hơn Việt Nam nên Trung quốc đă có thu nhập b́nh quân đầu người 2000 đô la/năm (gấp 4 lần Việt Nam). Nhưng Trung Quốc vẫn là đảng trị độc tài như Việt Nam cho nên kinh tế Trung quốc nhờ đầu tư của nước ngoài nhiều nên đă phát triển nhưng kinh tế Trung quốc không thể phát triển vững chắc được như các nước dân chủ thật sự. Cũng chính nhờ phát triển nên dân Trung quốc đă văn minh, giàu có hơn thời Mao Trạch Đông cầm quyền. Bởi vậy đảng cọng sản Trung Quốc bây giờ không c̣n lừa được họ nữa. V́ vậy năm 2001 Trung Quốc có 74. 000 cuộc biểu t́nh tự phát th́ đến năm 2004 đă có 87. 000 cuộc biểu t́nh của công nhân và nông dân và tất nhiên số cuộc biểu t́nh sẽ tăng lên hàng năm và đến lúc đảng cọng sản Trung Quốc phải cái cách
Chính trị để trả tự do cho nhân dân Trung Quốc là điều tất yếu.
Trung quốc, Nga là hai nước lớn thường trực và có quyền phủ quyết ở Liên Hợp Quốc. Nhưng thực tế do đi theo chủ nghĩa Mác- Lê Nin trong quá khứ nên dù hai nước lớn nhưng Trung quốc cũng như nước Nga hiện không có ảnh hưởng lớn đến thế giới. Ngay 14 nước thuộc liên bang Liên Xô trước đây th́ ngày nay hầu hết họ đă đi theo liên hiệp Châu Âu và trong đó có rất nhiều nước nhân dân hiện căm thù nước Nga. C̣n Trung quốc th́ chỉ ảnh hưởng được các nước độc tài ở Châu á như Việt Nam, Lào, Cam Pu Chia, Bắc Triều Tiên, Miến điện mà thôi. Nhưng sự thật đây là quan hệ “Thân thiện ảnh hưởng” tạm thời để các chế độ độc tài cùng tồn tại chứ không phải là sự ràng buộc liên minh, hữu nghị, hai bên tin tưởng nhau thật ḷng, thực sự.
Trung quốc hiện luôn nói hữu nghị, anh em với các nước nhưng theo tôi Trung quốc c̣n đảng cọng sản độc tài khi giàu mạnh lên th́ tham vọng bành trướng của trung quốc là rất lớn và chắc chắn họ muốn ảnh hưởng mạnh mẽ vào khu vực Châu á, nhất là Đông Nam á. Chính v́ vậy mà trung quốc hiện nay dù không có nước nào đe doạ nhưng Trung quốc vẫn đổ nhiều tiền của cho quân đội. Do nước lớn, người đông Trung quốc ḥng dùng sức mạnh quân sự để ảnh hưởng quyền lợi chính trị, kinh tế vào nhiều nước trong khu vực.
Chính v́ cảnh giác sự bành trướng của trung quốc nên nước Nhật hiện nay đang thay đổi luật pháp để họ xây dựng quân đội hùng mạnh có thể đối trọng được Trung quốc ở Châu á.
Theo tôi trong tương lai các chế độ độc tài sẽ không c̣n nữa. Lúc này th́ các cường quốc cũng sẽ gạt dần tham vọng về quân sự, về chính trị, về lănh thổ để nhằm tới xâm chiếm các hợp đồng, liên minh hợp tác kinh tế ḥng thu nhiều lợi nhuận trong tổng sản phẩm quốc tế mà thôi. Tương lai thế giới là thế nhưng theo tôi th́ Việt nam luôn phải cảnh giác Trung Quốc xâm lược.
Chương XI:
Dân chủ pháp trị - Như thế nào là dân chủ pháp trị
Ở thế kỷ thứ V trước công nguyên Khổng Tử có câu “ư dân là ư trời” hoặc thầy mạnh tử cũng có câu “Dân vi trọng, xă tắc thư chi, quân vi khinh” hoặc Tuân tử cũng đă có những câu nổi tiếng: “Luật pháp mà của rtiêng th́ loạn hơn không có luật pháp”
“Thiên tử phạm pháp cũng bị trị như thứ dân” “Luật pháp không a dua quyền quư”
Như vậy th́ tư tưởng pháp trị người Trung quốc đă có trước công nguyên. Nhưng thật tiếc cho trung quốc v́ nền quân chủ chuyên chế rồi lại đến đảng cọng sản độc tài nên các tư tưởng lớn của trung quốc đă không có điều kiện phát triển. Văn hoá Trung quốc đă bàn đến mọi lĩnh vực nhưng chưa có ai bàn đến tự do, dân chủ, b́nh đẳng và pháp trị đến tận gốc rễ. Chính v́ vậy mà văn hoá Trung quốc hiện nay đă lạc hậu và kém xa văn hoá các nước Âu Mỹ.
Đảng cọng sản Việt nam hiện nay luôn hô khẩu hiệu: “đảng của dân, đảng do dân, đảng v́ dân”
Hay Hồ Chí Minh cũng đă nói “nếu giành được độc lập mà dân không được hưởng tự do, hạnh phúc th́ độc lập cũng chẳng có nghĩa ǵ”.
Như thế th́ ông Hồ Chí Minh và đảng cọng sản hiện nay rất tôn trọng nhân dân và tôn trọng tự do, dân chủ hay sao?
Như vậy th́ như thế nào mới là dân chủ, pháp trị thật sự?
Một nước tự do, dân chủ, pháp trị thật sự th́ phải có 7 điều kiện sau:
+Người đứng đầu nhà nước, các tỉnh, các thành phố, các huyện, các quận, các xă, các phường và những đại biểu quốc hội đều do dân trực tiếp bầu ra.
+Phải có nhiều đảng chính trị khác nhau để các đảng đối lập nhau, cạnh tranh nhau, có như vậy th́ các chủ trương, chính sách mới được bàn căi tranh luận nhiều. Nhờ vậy mới t́m ra được các chủ trương chính sách đúng. Đồng thời các đảng phải cạnh tranh nhau th́ các sự thật tốt, xấu mới được phanh phui, phơi bày cho mọi tầng lớp xă hội biết. Qua đó nhân dân mới t́m ra được nhiều nhân tài, hiền đức thực sự.
+Phải có chế độ tam quyền phân lập (Quốc hội, hành pháp, tư pháp hoàn toàn độc lập với nhau) Có như vậy th́ luật pháp mới thực sự có quyền hành, có hiệu lực với mọi thành phần trong xă hội kể cả chính phủ.
+Quốc hội phải có hai viện độc lập:
-Hạ viện đại diện cho nhân dân
-Thượng viện đại diện cho chính phủ.
+Văn nghệ sỹ, báo chí được hoàn toàn độc lập, tự do. Có như vậy th́ mọi tài năng nghệ thuật mới được phát triển đồng thời các sự thật của xă hội mới thực sự được phơi bày.
+Quân đội, công an là những người hoạt động chuyên môn chỉ thi hành nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc, bảo vệ an ninh. Họ không thuộc đảng phái nào cả. Đảng nào, cá nhân nào được nhân dân bầu lên họ cũng phải phục tùng và làm tṛn nhiệm vụ của ḿnh theo luật pháp. Có như thế th́ quân đội, công an mới thực sự tôn trọng nhân dân, của dân, v́ dân và phục vụ nhân dân.
+Nhân dân được tự do lập hội, tự do hội họp, tự do tranh căi, tự do biểu t́nh, tự do ứng cử, tự do bầu cử, tự do phê phán, tự do nói lên mọi sự thật, tự do khiếu tố. Có như vậy th́ luật pháp mới thực sự hạn chế sự bành trướng quyền lực của các cơ quan công quyền và các quan chức công quyền và buộc những người cầm quyền phải tôn trọng nhân dân, tôn trọng luật pháp và tôn trọng sự thật. Có như vậy th́ mọi tệ nạn xă hội như tham nhũng, lừa đảo, buôn lậu…. mới thực sự được phơi bày ra ánh sáng và chắc chắn sẽ bị pháp luật trừng trị.
Một đất nước có nền chính trị tự do, dân chủ thực sự th́ kẻ gian mới sợ người ngay. C̣n một đất nước có nền chính trị độc tài th́ ngược lại người ngay lại sợ kẻ gian. Chính v́ vậy mà hiện tại đất nước Việt nam do nền chuyên chính độc tài đảng trị. Bởi vậy những người thật thà ngay thẳng dám nói lên sự thật đều là những người khổ nhất và có thể bị bắt hoặc bị giết chết bất cứ lúc nào. Cho nên hiện tại xă hội Việt nam những người có cuộc sống sướng nhất trong thời đại cọng sản là những người luôn xu nịnh, a dua theo những kẻ bất nhân, bất tài nhưng lại đầy quyền lực hiện nay.
Chính v́ không có tự do, dân chủ, không coi trọng nhân tài, không coi trọng sự thật nên các tệ nạn mua quan, bán chức, mua danh, mua bằng đang lan tràn ở mọi cấp, mọi ngành trong xă hội cọng sản hiện nay.
Chế độ phong kiến dù chuyên chế nhưng c̣n có bao Công, Lưu Dung giữ lẽ phải công bằng cho dân và ở các huyện đường, tỉnh đường và triều đ́nh c̣n có trống kêu oan của dân, cho dân. C̣n trong xă hội cọng sản đảng trị độc tài tuyệt đối, nhiều người dân đi khiếu kiện hàng chục năm qua huyện, qua tỉnh rồi đến Trung ương; có người uất ức đă tự thiêu nhưng đảng cũng chẳng bao giờ giải quyết. Thực tế luật pháp của đảng cọng sản là luật pháp để đàn áp nhân dân mà thôi.
Một đất nước có nền chính trị tự do, dân chủ, pháp trị thật sự th́ không thể có những kẻ độc tài chuyên quyền, hôn quân, bạo chúa, tàn ác, những kẻ đặc quyền, đặc lợi như những ông cọng sản bây giờ.
Thực tế th́ xă hội xă hội chủ nghĩa của Mác- Lê nin bất nhân tàn ác và vô lư gấp vạn lần xă hội phong kiến trước đây.
Chúng ta phải khẳng định rằng một đất nước, một dân tộc th́ không phải của đảng nào, gia tộc nào, cá nhân nào cả. đảng nào, cá nhân nào nắm quyền mà đưa đất nước đi lên giàu mạnh, văn minh, tự do, dân chủ, tôn trong con người, tôn trọng lẽ phải và nhân dân có cuộc sống âm no hạnh phúc, được ḷng dân th́ đảng nào, cá nhân nào cũng đều được cả.
Một đất nước có nền chính trị dân chủ, pháp trị th́ mọi nhân tài, mọi cá nhân đều được tự do phát triển trí tuệ, tài năng, ước vọng của ḿnh. Có như thế th́ nhân tài mới được nhân dân lựa chọn ra làm việc nước. Họ thực sự là những người đại diện cho dân và phục vụ nhân dân. Những kẻ độc ác, dối trá không thể tồn tại được trong nền chính trị dân chủ pháp trị thật sự. Với nền chính trị dân chủ pháp trị thật sự th́ tất nhiên đất nước sẽ không ngừng đi lên giàu mạnh, xă hội sẽ tiến lên ngày càng tốt đẹp và văn minh. Chứ không phải là những câu khẩu hiệu mỵ dân của những người cọng sản rêu rao lừa dân như hiện nay.
Im lặng, cấm đoán là đàn áp và bóc lột đó là quy luật tự nhiên của xă hội loài người chúng ta.
Một ông tổng thống ở một nước dân chủ th́ luôn phải sống trong luật pháp và tôn trọng luật pháp. Luôn cố gắng hết ḿnh để t́m ra các chính sách đường lối đúng, hợp thời đại, hợp ḷng dân để phục vụ nhân dân tốt hơn. C̣n một ông lănh tụ đảng cọng sản th́ lại sống trên luật pháp, coi thường luật pháp và luôn t́m mọi cách để lừa dối, đàn áp nhân dân mà thôi. Thật là bất công và vô lư.
Một đất nước có nền chính trị tự do, dân chủ pháp trị thật sự th́ luật pháp là điểm chung cho tất cả mọi người ai cũng phải tuân theo v́ vậy không thể có nội chiến giữa các đảngt phái khi đất nước có nhiều đảng chính trị khác nhau. Bởi v́ quân đội, công an chỉ nghe mệnh lệnh của những người có quyền hành đă được nhân dân bầu ra mà thôi. C̣n nếu những kẻ quyền hành mà làm sai th́ với nền dân chủ pháp trị những người đó tất nhiên sẽ bị những người của đảng đối lập, báo chí cùng nhân dân lên án và tất nhiên sẽ bị quốc hội cũng như ngành tư pháp và nhân dân sẽ phế truất họ.
Có nền chính trị tự do, dân chủ thật sự th́ những kẻ làm sai, dối trá không thể tồn tại được dù đó là ai đi chăng nữa. Mọi cơ quan cầm quyền, mọi cá nhân có chức vụ đều phải làm đúng bổn phận, quyền hạn, chức vụ của ḿnh th́ mới tồn tại và yên thân được.
Với nền chính trị dân chủ pháp trị th́ bắt buộc mọi người phải tôn trọng nhân dân, tôn trọng lẽ phải, tôn trọng luật pháp và không ai sợ ai cả dù đó là ai. Cuộc sống con người biết tôn trọng luật pháp như thế đă là người có lương tâm đạo đức rồi, c̣n chế độ đảng trị độc tài, đặc quyền đặc lợi th́ không ai tôn trọng luật pháp cả. Chính v́ vậy mà các tệ nạn tham nhũng, lừa đảo, buôn lậu, mua quan bán chức, ăn hối lộ đă phát triển và lan tràn toàn xă hội.
Với nền chính trị dân chủ pháp trị thật sự th́ cơ cấu xă hội văn minh đó đă dung hoà giám sát được giữa quốc hội, hành pháp, tư pháp và giữa nhà nước với nhân dân, giữa các đảng đối lập với nhau chứ không phải cực đoan chuyên quyền độc tài như đảng cọng sản.
Hiện nay tôi xem ti vi tôi thấy và nghe các ông giáo sư, tiến sỹ ở học viện chính trị quốc gia có góp ư kiến cho đại hội X của đảng cộng sản Việt Nam. Tôi nghe họ nói: “Đảng phải trọng dân và trọng pháp “nói như thế th́ tôi hoàn toàn đồng ư.
Nhưng một đảng cọng sản độc tài toàn trị th́ đảng có thực sự trọng dân và trọng pháp được không?
Tôi xin nói cho các ông giáo sư, tiến sỹ đang ăn cơm dân, mặc áo dân phục vụ đảng đă nói ở trên biết rằng:
-Nếu đảng cọng sản tôn trọng nhân dân thật th́ đảng cọng sản sẽ chết. Đảng tôn trọng luật pháp th́ đảng cũng chết. Đảng tôn trọng nhân tài trí thức thật th́ đảng cũng chết. Đảng tôn trọng sự thật th́ đảng cũng chết. đảng tôn trọng tư do dân chủ đảng cũng chết. Một chế độ có các đảng tôn trọng nhân dân, tôn trọng pháp luật thật sự th́ chỉ có duy nhất là chế độ tam quyền phân lập, đa đảng, dân chủ tự do mà thôi.
Một đất nước dân chủ thực sự th́ khi chính phủ hoặc nhà nước đưa ra một quyết định, chính sách ǵ th́ cũng phải thông qua hạ viện, thượng viện rồi qua ngành tư pháp mới thực sự có hiệu lực. C̣n đảng cọng sản độc tài th́ một ḿnh lănh tụ đảng hoặc Bộ chính trị quyết định th́ ai cũng phải theo cả, chẳng có ai dám phê phán và động chạm đến họ cả.
Hiện nay đảng cọng sản Việt Nam lấy lư do “ổn định chính trị” ḥng để giữ độc quyền lănh đạo của đảng đó chỉ là h́nh thức nguỵ biện mà thôi.
Theo tôi th́ từ khi đảng cọng sản ra đời đến nay đất nước Việt nam lúc nào cũng loạn cả. Chính v́ vậy khi đảng cọng sản ra đời ngày 3/2/1930 đến năm 1954 các chi bộ đảng, các đảng bộ ở các xă, ở các huyện đă có vô số cuộc ám sát những người mà đảng cho là cường hào, ác bá. Sau 1954 khi đảng đă nắm quyền hành th́ đảng bắt đầu đấu tranh giai cấp làm cuộc cải cách. Cho nên trước năm 1960 đă có nhiều đảng viên cao cấp của đảng bị bắt hoặc bỏ qua Liên Xô ở. Như ông Nguyễn Hữu đang, giáo sư Nguyễn Minh Cần….. Sau đó th́ ông Duẩn đă có âm mưu ám hại ông Hồ rồi hạ bệ ông Vơ Nguyên Giáp…. Sau nữa th́ ông Hoàng Văn Hoan bỏ sang Trung Quốc, rồi đến ông Bùi Tín chạy sang Pháp và hiện nay là chuyện Tổng cục II do Lê Đức Anh cầm đầu đang trù dập ám hại nhiều đảng viên cao cấp của đảng.
Muốn ổn định phát triển thực sự th́ chỉ có đa đảng, dân chủ thực sự để mọi gười ai cũng phải tôn trọng luật pháp cả th́ mới được.
Chương XII:
Đảng cọng sản Việt nam có mất không.
Chúng ta ai cũng khẳng định một sự thật không thể chối căi được là ông Hồ Chí Minh, ông Lê Duẩn, Phạm Văn Đồng, Trường Chinh, Vơ Nguyên Giáp và hàng vạn đảng viên cọng sản trước năm 1945 đều là những người yêu nước. Họ muốn đưa đất nước Việt nam đi lên giàu mạnh, văn minh, công bằng thực sự.
Nhưng thật tiếc rằng như lời Khổng Tử đă nói “Một hành động thiếu cẩn mật có thể ân hận suốt đời. Một suy nghĩ thiếu chín chắn có thể làm hại cho bốn bể”
Chính ông Hồ, ông Duẩn, ông Trường Chinh là những người ít học, suy nghĩ thiếu chín chắn. Họ đă tin và đi theo chủ thuyết Mác- Lê Nin. Chính v́ vậy mà họ đă trở thành những hôn quân bạo chúa tàn ác nhất trong lịch sử nước Việt nam từ trước tới nay.
Khổng Tử có câu chỉ những người không học hành ǵ “Những kẻ tiểu nhân khi thịnh vượng th́ tranh giành nhau mà sống, khi suy thoái th́ bỏ nhau mà sống”
Những người cọng sản như Hồ Chí Minh, Lê Duẩn…. họ đă tranh giành nhau kịch liệt, đă mưu giết nhau. Chính v́ vậy mà ông Duẩn khi nắm được quyền hành tuyệt đối ông ta từng nói trước trung ương đảng về ông Hồ như sau: Tôi xin trích nguyên văn trong bài “chân dung một con người” của nhà báo Sơn Tùng: “Cụ Hồ là lạc hậu, là nho giáo, cỗ xe nho giáo ấy đă hết thời”.
C̣n ngày nay ai cũng biết chủ nghĩa Mác- Lê Nin và các đảng cọng sản đă đến hồi kết thúc, th́ những ông cọng sản từng giữ chức vụ cao trong đảng, trong chính phủ từng sống với ông Hồ Chí Minh, Lê Duẩn bây giờ lại viết hồi kư phơi bày ra các sự thật của những người mà đảng và nhân dân đă từng hết lời “nào là cha già dân tộc, là học tṛ xuất sắc của Bác”…. và…. Như hồi kư của Trần Quỳnh (Trần Quỳnh là phó thủ tướng thời Lê Duẩn) hoặc các bài của Vũ Thư Hiên. v. v. và ở Hà Nội hiện có ba bài viết về Hồ Chí Minh là “Tội ác Hồ Chí Minh” “lột mặt nă huyền thoại Hồ Chí Minh” “bức thư tuyệt mật liên quan đến cuộc đời Hồ Chí Minh”.
Như thế th́ đảng cọng sản c̣n ngấp ngoải chưa chết hẳn và những người cọng sản lại viết ra sự thật về Hồ Chí Minh bất nhân tàn ác quá. Vậy sau này đảng cọng sản mất th́ chắc người ta c̣n phanh phui ra nhiều sự thật ghê gớm khác nữa.
Chúng ta biết rằng một vĩ nhân anh hùng, yêu nước tài ba thật sự như ngài Trần Hưng Đạo đă trải qua hơn 700 năm lịch sử nhưng ngài là người nhân đức thực sự v́ vậy nhân dân trong nước cũng như Việt Kiều và cả thế giới ai cũng tôn kính và thán phục ngài cả và ngài chưa bị một lời phê phán hoặc chỉ trích nào. Nếu có ai điên rồ mà phê phán ngài th́ cả dân tộc Việt nam sẽ biểu t́nh lên án người đó ngay. Đó chỉ là giả thiết chứ thực sự th́ ai cũng tôn kính ngài cả.
Lịch sử luôn công bằng và luật nhân quả của đạo phật là có thật v́ vậy những kẻ bất nhân, tàn ác th́ chắc chắn sẽ bị lịch sử lên án. Dân văn minh lên th́ đảng cọng sản không thể lừa và mê hoặc nhân dân được măi.
Ông STaLin một thời được đảng cọng sản và nhân dân Liên Xô, đảng cọng sản và nhân dân Việt nam, các đảng cọng sản và nhân dân Đông Âu ca ngợi hết lời, nào là “Vĩ đại, Thiên tài.. v. v”. thế mà xác ông ta bị chính ông cọng sản Khơ Ru Xốp cho vào đại bác bắn ra biển. Sau đó đảng cọng sản Liên Xô tan ră các tội ác của ông ta phơi bày th́ nhân dân Liên Xô đă treo ảnh ông ta lên tường và dùng gao găm đâm vào mặt như đâm một con ác thú vậy.
Hiện nay những người cộng sản Đông Âu đang biểu t́nh, gửi đơn lên toà án quốc tế liên hiệp Châu âu đ̣i xét xử về tội diệt chủng của các lănh tụ các đảng cọng sản đă từng cầm quyền trước đây.
Như vậy th́ hiện nay các tội ác của Hồ Chí Minh đă được nhiều người phanh phui nhưng nhân dân Việt nam chắc nhân ái hơn. Sau này chắc người ta cũng đưa Hồ Chí Minh ra xét xử trước toà án để cho nhân dân Việt nam thấy được Hồ Chí Minh như thế nào. Nhưng nhân dân cũng sẽ cho con cháu họ Hồ đưa xác ông ta về quê chôn mà thôi. Tôi đọc rất nhiều tài liệu của người nước ngoài cũng như người trong nước viết về những sự thật của Hồ Chí Minh nhưng tôi không muốn viết ra đây. Bởi ông Hồ không có ǵ phải nói và cần nói cả.
Một nước dân chủ thực sự như nước Mỹ đầu thập niên 70 thế kỷ XX tổng thống Ních Xơn với vụ Oa Tơ gết chỉ đặt máy nghe trộm đảng đối lập họp bị phát hiện, ông ta đă phải xin từ chức ngay v́ đă vi phạm nhân quyền. Hay tổng thống Bin Lin Tơn chỉ lột áo Cô Lơ Uyn XưtKi mà quốc hội, toà án, báo chí Mỹ đă làm rùm beng lên cuối cùng ông Bin Lin Tơn phải nạp phạt 15000 đô la cho toà án và phải thừa nhận tội đă nói dối trước toà. Hoặc ông tổng thống Bút do phát động cuộc chiến tranh I Rắc lật đổ chế độ độc tài của Hun Xen nên đă bị một số dân Mỹ biểu t́nh chống lại, họ đă dương cao khẩu hiệu “No War” hoặc Bush is the dog” (không chiến tranh, ông Bút là con chó) đi giữa thành phố Oa Xinh Tơn.
Đất nước dân chủ là như thế. Ai phạm pháp đều sẽ bị trừng trị và mọi người có quyền phê phán nhau, chửi nhau là chuyện thường t́nh trong một xă hội có nền dân chủ thực sự. Nhưng nhờ luật pháp ổn định, chặt chẽ, văn minh nên cuối cùng bầu cử lần thứ 2 th́ ông Bush vẫn thắng.
Sự thay đổi chính phủ, thay đổi đảng cầm quyền, thay đổi tổng thống là chuyện thường t́nh trong chế độ chính trị dân chủ thực sự. Mục đích thay đổi là để nhân dân t́m ra người lănh đạo, đảng lănh đạo tài giỏi hơn, đạo đức hơn mà thôi. Sự thay đổi đó không thể gọi là đảo chính hoặc là bất ổn được v́ trong quá tŕnh thay đổi đó th́ mọi ngành, mọi công ty, mọi doanh nghiệp, mọi chính sách vẫn hoạt động và tồn tại b́nh thường.
Trong một đất nước dân chủ th́ người đảng A có thể bỏ phiếu cho người đảng B hay ngược lại. Hoặc người đảng A có thể bỏ đảng A để đi theo đảng B. Tất cả tuỳ thuộc vào chủ quan nhận thức của từng cá nhân về đảng của ḿnh. Hoặc không theo đảng nào cả. Dù làm như vậy nhưng người ta không bị quy chụp là phản bội hay phản động hay gián điệp như những người cọng sản vẫn thường vu khống cho các cán bộ của đảng hoặc những người đấu tranh dân chủ như hiện nay.
Chúng ta ai cũng biết sau thời ông Duẩn là ông Linh lên, đảng đă cởi trói cho văn nghệ sỹ (nói như thế là đảng cọng sản Việt Nam đă thừa nhận trói văn nghệ sỹ lại). Nhờ vậy mà các tác phẩm văn học hay của bà Dương Thu Hương như cuốn “bên kia bờ ảo vọng” hay “Thiên đường mù” đă được in ra. Hay Đài truyền h́nh Việt nam đă dựng được bộ phim “Thằng Bờm” sự thực thằng bờm là chỉ những ông cọng sản. Bởi vậy sau đó đảng sợ nên đảng lại trói lại như trước.
Sự thực th́ đảng cọng sản đă trói cả dân tộc Việt Nam hơn 52 năm rồi. Nhưng t́nh h́nh hiện nay do nhiều trí thức, nhiều cán bộ cao cấp của đảng đ̣i đảng đổi mới thả tự do dân chủ cho nhân dân v́ vậy bây giờ đảng lại “Mở cửa” cho nhân dân góp ư kiến xây dựng văn kiện đại hội X. Theo tôi th́ cũng như lần ông Linh cởi trói mà thôi. Dân góp ư kiến bài nào trái ư của đảng th́ đảng cất đi, bài nào hợp ư của đảng th́ đảng đưa lên tivi để tuyên truyền. Cái lốp của đảng hiện nay căng quá không xịt hơi th́ sẽ nổ v́ vậy đảng cũng chỉ mỵ dân mà thôi hay nói đúng hơn là nước đổ đầu vịt chứ sự thực bây giờ th́ thiếu ǵ những giáo sư, tiến sỹ, những cán bộ lăo thành từng đi theo đảng v́ đảng đă góp ư cho đảng như giáo sư tiến sỹ: Hoàng Minh Chính, viện sỹ Nguyễn Thanh Giang, Bác sỹ Nguyễn Đan Quế, tiến sỹ Hà Sỹ Phu, trung tướng Trần Đỗ, cựu thủ tướng Vơ Văn Kiệt. v. v. đảng có bao giờ nghe đâu. Không nghe cũng được nhưng đảng c̣n bắt tù, quản chế họ th́ thật không c̣n ǵ đạo đức lương tâm nữa. Một đảng mà không nh́n vào sự thật, không cho nhân dân nói, không cho trí thức bàn và nói th́ đảng đó chỉ toàn là những kẻ bất nhân, bất tài, tham quyền cố vị hại dân, hại nước và ngu dốt mà thôi.
Chúng ta phải khẳng định chắc chắn rằng mọi luật pháp đều vô ích khi chính phủ và nhân dân nước đó không bao giờ tôn trọng luật pháp. Mọi liều thuốc bổ và mọi liều thuốc chữa bệnh đều vô ích và có thể có hại khi người sử dụng thuốc không biết uống liều như thế nào cho vừa phải.
Chính v́ vậy mà hiện nay đảng cọng sản đă cho đảng viên làm kinh tế và không hạn chế quy mô. Sự thật là đảng đă cho cán bộ của đảng hợp pháp hoá các khoản tiền tham nhũng của các đảng viên. Về mặt này th́ có cái lợi là những đồng tiền tham ô nay có thể được đưa ra xây dựng đất nước. Nhưng có một tác hại khác là các doanh nghiệp thuộc về các cán bộ cao cấp của đảng th́ các doanh nghiệp đó sẽ là các doanh nghiệp đặc quyền, đặc lợi. Họ có thể rút tiền của nhà nước hoặc buôn lậu kiếm lời bất chính nhưng lại được luật pháp bỏ qua. Một đảng độc tài th́ chẳng có ǵ làb́nh đẳng, công bằng cả.
Từ “cách mạng” đă ra đời ở thời Khổng Tử. Khổng Tử đă cho “cách mạng” là lật đổ một ông vua xấu để lập ra một ông vua mới hiền đức hơn. C̣n từ “Phản động” là chống lại. Nhưng phản động là chống lại cái tốt đẹp, cái văn minh.
Vậy th́ đảng cọng sản, những người cọng sản là cách mạng hay là phản động đây?
Chắc chắn những người cọng sản là những người phản động chống lại con người, chống lại dân tộc.
Mơ ước của Mác và những người cọng sản thật là tốt đẹp nhưng ngược lại do quan điểm đấu tranh giai cấp, do làm cọng sản, do coi bạo lực, lừa dối là sức mạnh vật chất nên họ đă xây dựng nên xă hội xă hội chủ nghĩa độc tài, tàn ác, dối trá nhất trong lịch sử nhân loại và chúng ta không nên tin những điều đảng cọng sản nói khi họ c̣n giữ độc đảng, độc tài như hiện nay.
Chúng ta những ai quan tâm đến chính trị, đến vận mệnh đất nước th́ hầu hết ai cũng biết rằng sau khi Đông Âu và Liên Xô sụp đổ th́ đảng cọng sản Việt nam đă lập ra một cuộc hội thảo về “xă hội chủ nghĩa dân chủ” vào ngày 14/12/1991 gồm những nhà nghiên cứu lư luận hàng đầu của đảng là các ông Dương Phú Hiệp, Lê Hồng Hà, Lê Hồng Tâm, Vũ Hoàng Địch, Phạm Khiêm ích, Phan Đ́nh Diệu và Bùi Đăng Dung. Mục đích để chuẩn bị đại hội VII năm 1991 để tham mưu cho đảng về đề tài dân chủ xă hội. Để việc nghiên cứu ấy được biết là để phê phán và đ̣i hỏi tiếp tục nghiên cứu để có thể “Phê phán sâu sắc hơn, nghiêm túc hơn”. Trong đó có những người đă khẳng định chủ nghĩa Mác - Lê Nin là chủ nghĩa tự huỷ. Nhưng cũng có một số ư kiến tham dự hội thảo đă đi ngược lại ư kiến ấy. Điều đó cho biết những phần tích cực trong chủ nghĩa xă hội dân chủ đă được nhiều trí thức trong nước và trong đảng đă nh́n ra từ lâu chứ không phải mới xuất hiện gần đây.
Theo tôi bây giờ th́ cánh bảo thủ Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Trần Đức Lương, Phạm Văn Trà, Trần Đ́nh Hoan và Nguyễn Khoa Điềm cũng đă thấy xă hội dân chủ là tốt đẹp là văn minh rồi. Sự thực th́ chỉ có người dân nông thôn c̣n mơ màng, c̣n bị lừa mà thôi. Nếu không hiểu về xă hội dân chủ là tốt đẹp là văn minh th́ làm sao đảng lại cải cách, đổi mới kinh tế và đang đi vào WTo như hiện nay.
Ông Hồ Chí Minh thường kêu gọi “Đoàn kết, Đoàn kết đại đoàn kết”.
Hay mặt trận tổ quốc là cơ quan quyền lực tuyên truyền khối đại đoàn kết dân tộc.
Nhưng theo tôi th́ đảng cọng sản Việt nam nay vẫn hô hào “Chủ nghĩa Mác- Lê Nin” vẫn độc đảng, độc tài th́ làm sao mà đoàn kết dân tộc được, khi đảng vẫn c̣n bắt 80 triệu người dân Việt nam đội trên đầu cái mũ Mác- Lê Nin mà trong cái mũ đó là chia rẽ, đấu tranh giai cấp và luôn coi các tôn giáo là kẻ thù. Và chính cái mũ đó ngày nay chính các ông cọng sản bảo thủ nhất cũng đă vứt vào sọt rác rồi. Sự thật th́ đảng hô hào lừa dân mà thôi.
Muốn đoàn kết dân tộc thực sự, th́ mọi người, mọi đảng phải luôn tôn trọng quyền tự do cá nhân và không phân biệt dân tộc, không phân biệt tôn giáo, giàu nghèo và địa vị xă hội th́ mới thực sự đoàn kết được.
Chúng ta phải khẳng định chắc chắn rằng xă hội loài người luôn phải đấu tranh với nhau. Có như vậy th́ lẽ phải, công bằng, tự do, dân chủ văn minh mới phát triển và đó là lẽ thường t́nh của xă hội loài người từ xưa tới nay. C̣n xă hội không có đấu tranh là một xă hội chết không phải con người. Chúng ta luôn đấu tranh với nhau nhưng không coi nhau là kẻ thù, là đối kháng như quan điểm của Mác- Lê Nin. Mục đích đấu tranh là để cho xă hội tiến lên không ngừng mà thôi và luật pháp phải bảo vệ những quyền đấu tranh chính đáng của mỗi con người.
Theo tôi đảng cọng sản phải mất v́ 8 lư do sau:
+Trào lưu thời đại bây giờ là trào lưu hoà nhập kinh tế thị trường tự do, công bằng và dân chủ thật sự. Như vậy nếu đảng cọng sản vẫn giữ độc đảng, độc tài th́ đảng đang đi ngược lại với quy luật lịch sử, mà quy luật th́ không ai có thể chống nổi.
+Khi hoà nhập vào WTO th́ các nhà tư bản sẽ đầu tư vào Việt Nam nhiều, hàng hoá của thế giới sẽ đổ vào Việt nam nhiều. Mà các nhà tư bản nước ngoài làm ăn th́ họ chơi theo luật Quốc tế cạnh tranh công bằng. Như vậy th́ bắt buộc Đảng cọng sản phải thay đổi luật pháp để hợp với luật quốc tế. Đồng thời phải cho các luật sư trong nước hành nghề luật sư và có quyền luật sư như các nước dân chủ. Như vậy nếu đảng vẫn độc tài th́ nước Việt Nam vẫn là một nước không có luật pháp cho nên sự bất công trong xă hội ngày càng lớn. Bởi các luật sư dù có luật lễ nhưng sự thật vẫn là h́nh thức không hoạt động có hiệu quả. Bởi vậy đứng trước t́nh h́nh thực tế đảng phải tôn trọng tự do, nhân quyền phải có nền chính trị dân chủ pháp trị th́ mới tồn tại và phát triển thực sự được.
+Hiện nay về mặt tư tưởng, nhận thức th́ các uỷ viên bộ chính trị cũng như các uỷ viên trung ương đảng và các nhà trí thức không c̣n ai tin và đi theo chủ trương Mác Lê nin nữa. Do vậy hiện nay đảng đang đi theo con đường kinh tế tư bản thị trường tự do và nội bộ đảng chia bè, chia phái, tranh giành nhau, giết nhau. Bởi vậy quân đội, công an cũng chia thành phe phái. Chính v́ vậy khi mà mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm không giải quyết được th́ sẽ xẩy ra nội chiến giữa các phe phái với nhau.
+Chúng ta khẳng định chắc chắn rằng: Chủ nghĩa cọng sản độc tài, chống lại loài người, chống lại sự phát triển và luôn dối trá. Chính v́ vậy mà do nhân dân lạc hậu nên trước đây đảng nói dối được họ. C̣n ngày nay thời đại văn minh, thông tin nhiều, giao lưu nhiều và tầng lớp thanh niên đă được học hành nhiều hơn. Nhờ vậy những người cọng sản cũng như người dân bây giờ đă thấy được bản chất, độc tài, dối trá, bóc lột, đàn áp của đảng cọng sản. Cho nên bây giờ những đảng viên đảng cọng sản cũng như nhân dân vùng lên chống lại đảng độc tài ngày càng nhiều.
+Do độc đảng, độc tài, chuyên quyền là không c̣n hợp với thời đại văn minh hiện nay, nên các tổ chức bảo vệ nhân quyền, các nước dân chủ phát triển văn minh đă viện trợ Việt Nam nhiều họ luôn thúc ép, mặc cả với đảng cọng sản buộc đảng phải thay đổi để tôn trọng tự do, báo chí và nhân quyền của người dân.
+Các đảng viên của đảng, các nhà trí thức, các thanh niên có tâm huyết v́ dân v́ nước đứng lên, bất chấp tù tội, bắt bớ, họ sẽ truyền bá và vận động nhân dân, vận động các đảng viên của đảng. Buộc đảng cọng sản phải thay đổi để tôn trọng tự do, dân chủ của người dân.
+Do độc tài đảng trị chuyên quyền nên các tệ nạn tham nhũng, lừa đảo lan tràn ở mọi xă, mọi huyện, mọi tỉnh và trung ương đều có người tố cáo, khiếu kiện các cán bộ của đảng tham nhũng nhưng đảng không giải quyết. Nên ḷng dân sẽ uất hận, căm thù lớn dần lên. Đến thời điểm nào đó như nước vỡ bờ nhân dân sẽ vùng lên chống lại đảng cầm quyền.
+Chúng ta biết rằng hiện tại cánh bảo thủ và tổng cục II đang được Trung Quốc ủng hộ và dật giây v́ cánh bảo thủ vẫn c̣n nắm quyền và vẫn c̣n mạnh. Nhưng trong tương lai khi Việt nam vào WTO th́ ảnh hưởng của Trung Quốc sẽ mất dần mà ảnh hưởng của Mỹ, của Nhật, của Châu Âu sẽ ngày một lớn hơn. ảnh hưởng của trung Quốc th́ đảng c̣n giữ được độc tài. C̣n ảnh hưởng củaMỹ, của Nhật, của Châu âu th́ đảng không thể giữ độc tài được.
Trên đây là 8 lư do buộc đảng cọng sản phải thay đổi nhận thức chính trị để cùng cả dân tộc đi vào kỷ nguyên dân chủ, tự do và phát triên thực sự.
Chương XIII:
Con đường đoàn kết, hoà hợp dân tộc để đưa Việt nam
đi lên dân chủ giàu mạnh thực sự.Trước hết chúg ta phải khẳng định chắc chắn rằng:
C̣n đảng cọng sản độc tài th́ nhân dân Việt Nam chẳng bao giờ có tự do, dân chủ, công bằng thực sự. Đất nước Việt nam không bao giờ giàu mạnh được và nước ta đă thụt lùi tụt hậu rất xa so với nhiều nước trong khu vực. Bởi vậy nếu đảng cọng sản vẫn độc tài đảng trị, nắm quyền th́ không bao giờ sử dụng được nhân tài, không bao giờ có luật pháp thực sự. V́ vậy sự tụt hậu ngày càng xa hơn so với các nước văn minh dân chủ trong khu vực nay đă giàu có là điều dĩ nhiên và tất yếu.
Thời bao cấp 1975 nước ta trong 5 năm mới xuất khẩu gần 2 tỷ đô la. Nay nhờ đổi mới nên năm 2005 đă xuất khẩu được 32 tỷ đô la. Nhờ đổi mới cải cách nên nhân dân nay đă có ăn, có mặc. Nhưng so với các nước khác trong khu vực th́ chả thấm vào đâu và thực sự Việt nam hiện nay vẫn là nước nghèo nàn lạc hậu, tham nhũng bậc nhất thế giới. Dù có phát triển nhưng phát triển chậm và không vững chắc bởi bộ máy của đảng, nhà nước vẫn quá đồ sộ, tham nhũng và thiếu những chủ trương, chính sách đúng, hợp thời và luật pháp rơ ràng nên không thể tiến nhanh đuổi kịp thời đại được.
Bây giờ nhờ đổi mới nên đất nước đă và đang phát triển như năm 2005 là 8, 4% nhưng theo tôi vẫn rất chậm chạp.
Như tôi lấy ví dụ sau:
Túi anh A nghèo chỉ có 1000 đồng
Túi anh B giàu có, có 1. 000. 000. 000 đồng
Anh A tăng 10% như vậy năm sau anh ta chỉ tăng được 100 đồng.
Anh B chỉ tăng được 4% th́ năm sau anh B tăng được 40. 000. 000 đồng.
Như vậy anh B tăng gấp anh A là 400. 000 lần.
Ví dụ này là thực chất kinh tế hiện tại nước ta bây giờ.
Một người nông dân chỉ có 1 sào ruộng, 1 sào đất, mỗi năm nuôi được con lợn trừ các chi phí ra may chỉ c̣n lại 1. 000. 000đồng là nhiều th́ làm sao mà giàu có được. Cái cảnh con trâu đi trước cái cày theo sau từ thời Vua Hùng dựng nước vẫn măi là h́nh ảnh của người nông dân Việt nam chúng ta.
Một đất nước mà không có luật pháp rơ ràng, không có các chủ trương chính sách đúng hợp thời đại, một đất nước mà tham nhũng lan tràn mọi cấp mọi ngành, một đất nước mà không coi trọng nhân tài, trí thức th́ biết đến baogiờ văn minh, giàu mạnh được.
Vậy đất nước Việt nam có thể đi lên giàu mạnh thật sự được không?
Chúng ta biết rằng nước Nhật sau thất bại chiến tranh thế giới thứ II, tổng thu nhập toàn quốc chỉ bằng 10% trước chiến tranh. Sau nước Nhật đă nhờ Mỹ giúp đỡ về khoa học kỹ thuật, về đào tạo con người và đi vào dân chủ tự do (lúc này ở nước Nhật có khẩu hiệu: Tất cả v́ tự do dân chủ). Thế là đến năm 1968 nước Nhật đă trở thành nước có nền kinh tế đứng thứ 2 thế giới chỉ thua Mỹ mà thôi.
Như vậy th́ nước Nhật nhờ có tinh thần dân tộc cao, nhờ có các chủ trương chính sách đúng, nhờ có tự do dân chủ thật sự nên đă phát huy được mọi tài năng trí tuệ của nhân dân. Nhờ có quan hệ liên minh thân thiện với Mỹ thế là chỉ trong 23 năm nước Nhật đă trở thành một nước hùng mạnh về kinh tế thật sự và hiện nay nước Nhật là nước có mức thu nhập b́nh quân đầu người cao bậc nhất thế giới.
Vậy nước Việt nam có thể làm được như nước Nhật bản không?
Tất nhiên là dễ bởi nước Việt nam hiện nay đă bước qua giai đoạn thế kỷ XXI và có thiên nhiên ưu đăi hơn nước Nhật. Người Việt nam thông minh ham học chẳng kém ǵ nước Nhật cả nhưng do đảng trị độc tài, bất tài, tham nhũng nên đă hạn chế sức vươn lên của dân tộc mà thôi.
Sau đây tôi xin phân tích 6 thuận lợi cụ thể:
+Về diện tích nước ta tương đương với nước Nhật, tài nguyên thiên nhiên nước ta có hầu hết các mỏ quặng cần thiết cho nền công nghiệp, có bờ biển dài rất dễ lưu thông với quốc tế.
+Về con người hiện nước ta có 400. 000 người là giáo sư, tiến sỹ, các chuyên gia có tŕnh độ cao ở nước ngoài. V́ vậy nên đất nước có nền chính trị dân chủ đa nguyên thật sự th́ những người này họ sẽ đưa trí tuệ, tiền của về xây dựng lại đất nước. đây là một tiềm năng rất lớn.
+Con người Việt Nam thông minh, hiếu học, nếu chúng ta có các đường lối chính sách giáo dục đúng. Có nền tự do dân chủ th́ sẽ có nhiều học sinh ưu tú có thể đi đến nhiều nước tiên tiến trên thế giới học tập và chúng ta có thể tiếp nhận các giáo sư, tiến sỹ nổi tiếng tài ba người Việt nam cũng như các giáo sư tiến sỹ người nước ngoài về dạy ở các trường đại học tại Việt nam.
+Thời đại ngày nay là thời đại hội nhập v́ vậy nếu nước Việt nam có luật pháp rơ ràng, có các chủ trương chính sách đúng th́ các nước tư bản có thể đưa các nền công nghiệp kỹ thuật tiên tiến đầu tư vào Việt nam.
+Trước t́nh h́nh Trung quốc đang phát triển và có ư đồ bành trướng hiện nay. Nếu Việt nam có nền chính trị đa đảng dân chủ thực sự th́ chắc chắn nước Mỹ, nước Nhật cũng như các nước giàu có Châu Âu sẵn sàng giúp đỡ viện trợ Việt nam để Việt nam sớm trở thành một cường quốc cùng họ đối trọng với Trung Quốc ở trong khu vực Đông Nam á và Châu á.
+Các dân tộc Việt Nam từ xưa tới nay chưa có xung đột sắc tộc, xung đột tôn giáo. Bởi người dân Việt Nam hầu hết ai cũng nhân ái, giàu ḷng yêu thương và biết tôn trọng người khác nên rất dễ đoàn kết dân tộc.
Trên đây là 6 điều kiện thuận lợi hơn nước Nhật ở giai đoạn năm 1945 mà đất nước Việt nam nếu biết tận dụng thời cơ th́ sẽ sớm trở thành một cường quốc thật sự. Và tất nhiên c̣n đảng cọng sản vẫn độc tài đảng trị th́ không bao giờ lợi dụng được những điều kiện thuận lợi và cả những thời cơ trên.
Đảng cọng sản Việt nam hiện nay luôn nói “Việt Nam làm bạn với tất cả các nước trên thế giới”
Nói như thế th́ thực sự Việt Nam chả làm bạn với nước nào cả và tất nhiên hiện nay thực tế Trung quốc đă chiếm Hoàng Sa, một số đảo Trường Sa, đă bắn chết ngư dân Việt nam ở vịnh bắc Bộ, cũng như Trung Quốc đă chèn ép Việt nam nhường đất, nhường biển th́ dă tâm cướp nước của trung Quốc đă phơi bày rơ ràng. V́ vậy trong tương lai không ai dám chắc là Trung quốc không đánh Việt Nam. Nhưng nếu Trung quốc đánh Việt Nam thật th́ hiện tại không có nước nào viện trợ và giúp Việt nam cả. Việt nam mất nước là điều tất yếu. Nhưng thật may cho đảng cọng sản Việt nam là Trung quốc hiện nay đang là nước phát triển nên họ chỉ chủ trương lấn đất, lấn biển chứ chưa xâm lược nước nào. Bởi nếu Trung quốc xâm lược th́ sẽ bị thế giới lên án mạnh mẽ và có thể các nhà tư bản đă đầu tư vào Trung quốc bỏ Trung quốc để đi sang nước khác. C̣n nếu Trung quốc kinh tế, quân sự mà hùng mạnh như nước Mỹ và nếu Việt nam không giàu mạnh, không có liên minh đồng minh chặt chẽ với Mỹ, quan hệ thân thiện với Nhật th́ Việt Nam bị Trung quốc nuốt chửng là tất yếu. Lịch sử 4 ngàn năm đă chứng minh điều đó.
Việt nam muốn giàu mạnh, phát triển ổn định và giữ được độc lập toàn vẹn lănh thổ th́ phải liên minh chặt chẽ với Mỹ, quan hệ hữu nghị thật sự với Nhật, với các nước Châu âu kể cả Liên Xô và cũng phải luôn giữ mối hoà hảo b́nh thường với Trung Quốc, với các nước trong khu vực. Chúng ta phải biết rơ ràng ai là bạn thật, ai là bạn ngoài mặt mà thôi.
Nhân dân Đài Loan, Chính phủ Đài Loan cũng là người Trung quốc, nhưng họ là một nước dân chủ giàu có văn minh thật sự. Họ thấy được kẻ thù của họ và thấy được bạn thật sự của họ là ai. V́ vậy dù nhỏ bé chỉ có 24 triệu dân, luôn bị Trung quốc đe doạ nhưng nhân dân Đài loan chả bao giờ sợ Trung quốc lục địa cả. V́ Đài loan dù nhỏ nhưng họ có vũ khí hiện đại ngang tầm và có thể hơn Trung quốc. Đồng thời sau họ c̣n có quân đội Mỹ siêu cường ủng hộ viện trợ. Bởi vậy Trung quốc chỉ hăm doạ chứ không dám làm ǵ. Đồng thời đài Loan là nước có chính trị ổn định. C̣n Trung quốc là nước có chính trị nội bộ bất ổn v́ vậy nếu chiến tranh xẩy ra biết đâu lại là cơ hội chơ những người có tư tưởng dân chủ lật đổ đảng cọng sản Trung quốc.
Khổng Tử có câu nói về sức mạnh như sau:
+Một là dùng bạo lực bắt người ta theo. Như thế dù mạnh nhưng mà không phải mạnh thật v́ không được ḷng người.
+Hai là tự người ta theo mới là sức mạnh thực sự.
Các đảng cọng sản lúc mới ra đời cầm quyền đă lừa được nhân dân họ nên đảng nào cũng mạnh cả. C̣n bây giờ thời đại đă thay đổi, các đảng cọng sản đang cầm quyền nhân dân nước họ qua thời gian đă thấy rơ bản chất độc ác, độc tài của các đảng cọng sản. Bởi vậy các đảng cọng sản cầm quyền hiện nay chả c̣n đảng nào được nhân dân tin nữa cho nên họ phải công bố độc tài toàn trị và luôn đàn áp không thương tiếc th́ mới tồn tại được. Dù đàn áp khốc liệt nhưng nhân dân v́ quá bất b́nh nên nhiều người vẫn luôn tự phát nổi dậy biểu t́nh hoặc công khai đ̣i hỏi dân chủ thực sự.
Thời đại ngày nay đă thay đổi. Nhận thức của đảng cọng sản cũng như những người cọng sản đă hoàn toàn thay đổi và với trào lưu dân chủ, hội nhập như hiện nay cũng như sự đ̣i hỏi của hàng vạn trí thức, giáo sư, tiến sỹ có tâm huyết v́ đảng v́ dân tộc cũng như nhiều sự bức xúc về tham nhũng về sự khiếu tố của nhân dân. Đất nước Việt nam dù không có ai muốn lật đổ hoặc chống lại đảng cọng sản Việt Nam. Nhưng trước sức mạnh của nhân dân, sức mạnh của lẽ phải, sức mạnh của lương tâm. Theo tôi khoảng 4 năm nữa th́ nước ta sẽ có chế độ chính trị dân chủ đa đảng thực sự.
Vậy một chính phủ mới lớn lên th́ nên làm thế nào để đưa đất nước ta đi lên phồn vinh giàu mạnh thực sự.
Theo tôi sau đây là những việc cần thiết nên làm trước tiên:
+Chúng ta dùng truyền h́nh, báo chí, truyền thanh cũng như in thành sách phổ biến thông tin để mọi người dân Việt nam biết được thế nào là chế độ chính trị dân chủ tự do thực sự. Khi nhân dân đă hiểu rơ nền chính trị tự do dân chủ thật sự th́ về nhận thức nhân dân Việt nam đă tiến xa một bước.
+Cho báo chí, văn nghệ sỹ tự do để họ thực sự phục vụ lẽ phải, phục vụ nghệ thuật và phục vụ nhân dân.
+Sửa đổi luật pháp hợp thời và hợp với nền chính trị đă đảng tự do dân chủ, công bằng thật sự để mọi tài năng, trí tuệ được phát huy, phát triển trong xă hội mới.
+Phải đoàn kết và hoà hợp dân tộc và không coi ai là kẻ thù cả v́ vậy những người đang hưởng lương như hưu trí, thương binh, các gia đ́nh liệt sỹ th́ chính phủ cần phải trả lương b́nh thường cho họ.
+Phải tổ chức lại các cơ quan, ban ngành cũng như các bộ cho thật khoa học và dứt khoát phải giải tán những bộ, những ban ngành thừa không cần thiết rất nhiều như hiện nay.
+Các doanh nhân của các tư nhân để cho họ hoạt động b́nh thường, kể cả các doanh nhân là đảng viên đảng cọng sản.
+Các doanh nghiệp nhà nước chính phủ có thể bán hoặc cổ phần hoá kịp thời để các doanh nghiệp này từ thua lỗ mà làm ăn phát triển dần.
+Cần cải cách ngay nền giáo dục cho hợp với thời đại khoa học kỹ thuật hiện đại và tự do, dân chủ như hiện nay.
+Trong thời đại bao cấp xă hội xă hội chủ nghĩa cũng như trong xă hội có đảng cọng sản đang cầm quyền hiện nay do giáo dục tuyên truyền vô lư, do đảng cọng sản luôn lừa dối, do suy thoái về chính trị, kinh tế, đạo đức, do cơ cấu độc tài chuyên quyền đă tạo điều kiện cho các cán bộ của đảng cọng sản tham nhũng, lừa dối nên các tệ nạn xă hội lan tràn. Bởi vậy các phạm nhân, các nhà tù hiện nay rất nhiều nên khi chính phủ mới lên nên đại xá toàn xă hội nhưng sau đó th́ phải triệt để chống các tệ nạn xă hội, nhất là tham nhũng.
+Việt Nam muốn ổn định, phát triển giàu mạnh và giữ được độc lập thật sự th́ phải cần quan hệ thân thiện và liên minh với Mỹ và Nhật kịp thời. Đồng thời cũng phải khôn khéo giữ quan hệ b́nh thường với Trung quốc để giữ ổn định lâu dài.
+Chúng ta phải luôn đề cao ḷng yêu nước, tinh thần dân tộc, t́nh nhân ái cũng như các doanh nhân, các nhà khoa học thành đạt, các sinh viên học sinh ưu tú và những người có đức, có tài thật sự.
Đất nước đổi mới đảng nào lên nắm quyền th́ họ chỉ thay đổi luật pháp, tổ chức lại xă hội cho khoa học, t́m và đưa nhân tài ra phục vụ đất nước mà thôi. Bởi vậy họ phải dùng lại rất nhiều các cán bộ đang làm việc hiện nay, nhất là quân đội và công an. V́ vậy chính phủ mới không làm hại ai cả, cho nên những người cọng sản không nên lo sợ ǵ cả mà nên đổi mới nh́n vào sự thật để cùng cả dân tộc đi lên phát triển thật sự.
Trong một xă hội dân chủ thật sự là xă hội tự do, công bằng cạnh tranh thật sự th́ ai tài ba, cố gắng th́ đều có cơ hội vươn lên. Bởi vậy những người vinh quang thật sự là những người luôn cố gắng vươn lên hết ḿnh. C̣n những kẻ giàu có nhiều tiền bạc, những kẻ có chức có quyền mà không cẩn thận, không thật thà, phạm pháp th́ sẽ bị luật pháp trừng trị và coi thường không trừ một ai. Đó là một xă hội tự do, b́nh đẳng từ ông tổng thống cho đến người dân thường. Dù ăn mày nhưng họ đạo đức lương thiện, hiền lành, thật thà vẫn được xă hội tôn trọng và luôn nhân ái với họ.
Trên đây chỉ là mấy ư kiến nhỏ của tôi, chứ tất nhiên lúc đó chính phủ cần có nhiều nhà kinh tế, nhiều nhà khoa học, nhiều luật gia, nhiều nhà chuyên môn tài ba phân tích cụ thể và phải làm việc cụ thể để đưa ra những đường lối, chính sách đúng, kịp thời. Chứ dứt khoát không nóng vội và nóng vội khong cẩn thận th́ luôn xẩy đến thất bại và mất ổn định.
Tôi viết cuốn sách này hoàn toàn là sự thật và chắc chắn là rất có lợi cho đất nước và dân tộc Việt Nam. Nhưng tôi biết dù đây là những ư kiến góp ư cho đảng CS VN nhưng nếu đảng cộng sản biết tác giả th́ họ vẫn sẵn sàng đàn áp và bắt bỏ tù tôi. Vậy tôi tạm thời chỉ lấy bút danh, mong bạn đọc thứ lỗi. Nếu các bạn muốn liên hệ xin gửi về các địa chỉ của các nhà tranh đấu dân chủ có tên tuổi trong nước như các ông Hoàng Minh Chính, Nguyễn Thanh Giang, Lê Hồng Hà, Phạm Quế Dương, Hoàng Tiến, Nguyễn Khắc Toàn, Trần Khuê, Đỗ Nam Hải, Nguyễn Văn Lư, Nguyễn Chính Kết, Nguyễn Văn Đài. v.v… th́ chắc chắn tôi đều nhận được. Trong thời gian tới tôi sẽ công bố tên tuổi và địa chỉ nơi ở của tôi và số điện thoại của tôi để bạn đọc, dư luận đồng bào trong nước, bà con hải ngoại, các cơ quan bảo vệ nhân quyền trên thế giới biết để bảo vệ một người cầm bút và có ư kiến bất đồng với ĐCS VN như tôi.
Cuối cùng xin chân thành cám ơn các Quí vị đă quan tâm và đọc bài viết này của tôi và rất mong muốn có nhiều ư kiến xây dựng và trao đổi với nhau.
Hà Nội, ngày 29 tháng 2 năm 2006
Cựu chiến binh – Công dân Phạm Hồng Đức
Huyện Thanh Chương – Tỉnh Nghệ An
Ghi chú:
Do hiện nay hoàn cảnh tôi quá nghèo khổ, điện thoại cố định và Mobile cá nhân không có phải dùng nhờ điện thoại của bà con hàng xóm. Nên mong các bạn thông cảm và tạm thời liên lạc về Email: thaibinhnoiday1997@yahoo. com
Một lần nữa xin chân thành cám ơn các bạn.