Gián Điệp Phương Bắc  

 

TRẦN KHẢI 

 

Đó là chuyện ai cũng biết là phải có, nhưng cụ thể ra sao th́ nhiều phần vẫn là dầy đặc sương mù. Có phải đàn anh Phương Bắc đă gài được gián điệp vào các cấp cao trong hàng ngũ ủy viên trung ương Đảng CSVN? H́nh như câu chuyện chỉ đơn giản là, nếu không gài như thế th́ mới là chuyện đáng ngạc nhiên.

 

Tổng kết chuyện năm 2006, cả Tiến Sĩ Nguyễn Thanh Giang từ Hà Nội và nhà báo Bùi Tín từ Paris tuần qua đều công nhận một kỳ tích là chuyện phá ổ nằm vùng của t́nh báo Trung Quốc trong hàng ngũ cao nhất của Đảng CSVN.

 

Nhà báo Bùi Tín với bài viết nhan đề "Mười hai sự kiện làm phấn chấn các chiến sĩ dân chủ trong và ngoài nước" đă ghi sự kiện phấn chấn thứ ba là:

 

"3. Qua Đại hội X đảng Cộng sản VN, thế lực nội gián cho bá quyền phương Bắc tiêu biểu là cặp Đỗ Mười + Lê Đức Anh đă bị giáng một đ̣n quyết định khi 4 tay chân lợi hại nhất của họ là Nguyễn Khoa Điềm, Phạm Văn Trà, Trần Đ́nh Hoan, Trần Đức Lương bị gạt khỏi bộ chính trị…"

 

Đọc kỹ, cách viết của cụ Bùi Tín với cụm chữ "thế lực nội gián cho bá quyền phương Bắc tiêu biểu là…" không nêu cụ thể ai là gián điệp cho Bắc Kinh, mà chỉ cho độc giả suy diễn rằng nhóm 6 người ghi tên trong đọan văn là những người làm lợi cho nhà nứơc Trung Quốc.

 

Nhưng tới Tiến Sĩ Nguyễn Thanh Giang trong bài viết "Đón mừng 2007, nh́n lại 2006" th́  cho thấy mức độ nguy hiểm hơn, nghĩa là có gián điệp Hoa Lục cụ thể thao túng ngay trong Ba Đ́nh, như ở đọan văn sau:

 

"…Tuy nhiên, một việc làm tưởng như không dính dáng ǵ đến dân chủ nhưng lại đă góp được phần rất to lớn cho công cuộc đấu tranh dân chủ hóa Việt Nam. Đó là việc công khai hóa bức thư gửi Ban Chấp hành Trung ương Đảng của thượng tướng Nguyễn Nam Khánh bằng photocopy để nhân bản và tán phát rộng, đặc biệt là đă đưa được bức thư này lên mạng internet. Sự kiện này như tiếng bom cực lớn nổ trong ḷng Đảng, như tiếng chuông vang rền thức tỉnh những tâm tư. Người ta không c̣n chỉ thấy những mafia ghê gớm trong kinh tế-xă hội như Năm Cam, PMU-18... mà c̣n những mafia chính trị-ngoại giao rùng rợn, hăi hùng. Dư luận cho rằng bức thư của thượng tướng Nguyễn Nam Khánh cùng với Bản Báo cáo của Bộ Quốc Pḥng tại Hội nghị Quân ủy Trung ương mở rộng trước Đại hội X đă bạch hóa hết sức rơ ràng nguy cơ xâm nhập sâu và thao túng hoàn toàn Việt Nam của t́nh báo Hoa Nam thông qua Nguyễn Chí Vịnh, Đỗ Mười, Lê Đức Anh bằng cái công cụ Tổng cục 2 đă bị biến chất nguy hiểm những năm gần đây. Nhờ vậy Đại hội X mới có thể đạt được một vài thành công cơ bản. Nhiều người có thể không hài ḷng khi chưa xoay chuyển được nội dung bản Báo cáo Chính trị tŕnh bày trước Đại hội X, nhưng trong cái thời khắc vừa qua, việc ngăn chặn được sự lộng hành của Tổng cục 2, hạ được thần quyền của Đỗ Mười, Lê Đức Anh, gạt bỏ được những tay chân, vây cánh của họ: Nguyễn Khoa Điềm, Phạm văn Trà, Trần Đ́nh Hoan… quả thực đă là chiến tích cứu nguy dân tộc. Không có chiến tích ấy th́ không những Việt Nam chưa vào được WTO, chưa tạo được tiền đề trở thành đối tác chiến lược với Hoa Ḱ mà nguy cơ chui vào ống tay áo Trung Quốc vẫn c̣n đó. Dư luận từ nội bộ chủ động tung ra cho thấy chẳng phải người ta chỉ định đưa Nguyễn Chí Vịnh vào Trung ương, mà dưới sự điều khiển từ bên ngoài, c̣n định đưa Nguyễn Chí Vịnh lên làm Tổng bí thư, như Putin của Việt Nam đó sao…"

 

T́nh cờ, hai nhà họat động dân chủ Bùi Tín và Nguyễn Thanh Giang, cũng là hai người xuất thân từ trong ḷng chế độ và biết nhiều về các màn tranh quyền sau hậu trừơng chế độ, đă chỉ ra cùng một sự kiện về ổ t́nh báo Phương Bắc bị phá vỡ. Đứng về mặt pháp trị mà nói, tại sao không đưa ổ gián điệp này ra ṭa xử tội? Và một câu hỏi lạnh ḿnh: c̣n có gián điệp Hoa Nam nào trong Chính Trị Bộ CSVN chưa bị lộ? Điều chúng ta cần suy nghĩ thêm: nếu ở cấp cao như thế, th́ gián điệp Trung Quốc đă gài vào được các hàng ngũ cán bộ trung cấp và sơ cấp nhiều tới mức nào?

 

Thêm nữa, làm sao t́nh báo Trung Quốc gài được gián điệp vào hàng ngũ cán bộ cao cấp CSVN? Có phải là họ nuôi cán bộ từ thơ ấu và gài mưu luồn sâu trèo cao? Hay là dùng tới nhan sắc mỹ nhân kế và tiền bạc để mua chuộc và bắt bí? Hay là khi các cán bộ lănh đạo CSVN sang Hồng Kông, Macao, Singapore, Mă Lai… đánh bạc và vui sex đều đă bị gián điệp Trung Quốc tặng phong b́ và quay phim với mỹ nhân để rồi bắt bí? Hay là chính vợ con các cán bộ này đă bị gài bẫy? Nếu nhà nứơc Hà Nội không nghiêm túc ḍ ra tận ngọn nguồn các độc chiêu th́ sẽ không bao giờ ngăn nổi, hay triệt gốc nổi cuộc chiến trăm biến vạn hóa này.

 

Điều đó cũng nên thấy là phổ biến. Mà không chỉ riêng tại Việt Nam. Bản tin Reuters nhan đề "Australia Doubles Spy Operatives" (Uc Châu tăng gấp đôi số gián điệp), đăng trên mạng Cnn.com hôm 3-1-2007, cho biết rằng gián điệp Trung Quốc đang dàn trận biển người vào Uc Châu đông tới nổi "Sở T́nh Báo An Ninh Uc ASIO phải tăng gấp đôi số lượng nhân viên nói tiếng ngoại quốc trong Sở kể từ năm 2004, với hầu hết nhân viên mới vào nói lưu lóat tiếng Trung Quốc…"

 

Bản tin của thông tấn AAP hôm 28-12-2006, tựa đề "Spies run into language barrier" (Các gián điệp đụng hàng rào ngôn ngữ) cũng ghi nhận: "Báo The Australian nói hôm nay rằng Sở T́nh Báo Uc ASIO đang có số lượng đông chưa từng có các nhân viên nói tiếng Trung Quốc giữa các nổi sợ rằng Trung Quốc đang tăng cường các họat động t́nh báo tại Uc Châu…"

 

Tại sao Bắc Kinh đưa biển người gián điệp vào Úc Châu? Có phải là để sửa sọan cho cuộc chiến Biển Đông sắp tới hay không? Hay chỉ là để ngăn cản Pháp Luân Công? Hay là để đưa người đi trộm kỹ thuật khoa học? Hay là để gài người vào các cộng đồng người Đài Loan để sẽ móc nối, mua chuộc, bắt bí các quan chức Đài Bắc y hệt như đă thực hiện với các quan chức Hà Nội?

 

Đơn giản, đó là chuyện ai cũng biết là phải có, nhưng cụ thể ra sao th́ nhiều phần vẫn là dầy đặc sương mù. Chỉ mong hồn thiêng sông núi sẽ giúp dân tộc Việt Nam thoát được các bẫy rập nguy hiểm, để lănh thổ không c̣n bị sứt mẻ đi một phân vuông nào nữa. Hăy xem, Úc Châu chưa mất đi ngọn thác nào mà cũng đă cảnh giác tăng gấp đôi số điệp viên nói tiếng Trung Quốc…